Đô Thị Sống Cùng Biểu Tỷ - Tô Phái - Chương 271

  1. tung27101990

    tung27101990 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    3/4/11
    Bài viết:
    11
    Được thích:
    2
    Sống Cùng Biểu Tỷ
    Tác giả: Tô Phái
    -- o --

    Chương 262: Nguy cơ.

    Dịch Giả: Tiểu cường
    Biên Tập: Hâm Đơ
    Nguồn: 4vn.eu









    - Phong Tử, đừng tới đây.

    Tần Thiên vừa quay đầu thấy Phong Tử lao tới, ngay lập tức hét lên. Phong Tử thực không phải đối thủ của những người này.

    Chẳng qua đã trễ, Phong Tử vừa xông đến, một tên cổ võ giả nhanh chóng xoay người, hung hăng đá một cước lên người Phong Tử

    -bịch!

    - A!

    Lập tức, Phong Tử hét thảm một tiếng, cả người bay qua cái bàn, đập vào tủ đựng rượu



    Lập tức, lượng lớn rượu tây giáng xuống, toàn bộ đập lên người Phong Tử.

    Phong Tử nhổ máu trong miệng, ngực cảm thấy đau nhói, hô hấp khó khăn. Hắn cảm giác giống như sắp bước vào quan tài vậy.

    - Phong Tử.

    Tần Thiên hét lớn.

    - Hưu!

    Lúc này, hai tên cổ võ cầm dao găm đi trước mặt Tần Thiên, hướng tới yết hầu găm vào.

    - A!

    Tần Thiên lập tức biến mất trước mắt hai người. Sau một khắc, liền xuất hiện phía bên kia cái bàn, tên kia nhìn tốc độ kinh khủng của Tần Thiên, không khỏi kinh hãi.

    - Phong Tử! Phong Tử!

    Tần Thiên nhảy vào bên trong quầy bar, thấy miệng Phong Tử đầy màu, nhất thời kinh hãi, vội vàng vươn tay đem hắn bế lên.

    - Phong Tử! Phong Tử, mày làm sao vậy?

    Tần Thiên nhìn Phong Tử dùng sức vuốt mặt của hắn, khẩn trương hô lớn.

    - không sao!

    Phong Tử khó khăn nói, vừa nói xong, kịch liệt ho khan. Tần Thiên nhìn lồng ngực của hắn, xương sườn đã bị gãy, lại còn bị nội thương nữa.

    - Con mẹ nó. Đừng nhắm mắt , không được chết.

    Tần Thiên nhìn Phong Tử hô. Đặt hắn nằm trên mặt đất, sau đó đứng lên.

    - Khốn khiếp, dám đả thương huynh đệ của tao, bọn mày không chết, tao không làm người.

    Tần Thiên giận dữ hét lên, cả người bộc phát một cỗ khí thế cường đại. Ngay lập tức, hồng quang trong mắt chớp động, một cỗ sát khí không gì bì nổi từ trên người Tần Thiên phát ra, mùi máu tươi nồng đậm từ trên người Tần Thiên tản ra. Phía sau Tần Thiên đột nhiên xuất hiện một đạo hư ảnh, mơ hồ có thể thấy đó là mấy xác chết, có người, có động vật.

    Trong nháy mắt, tất cả mọi người trong sân bị biểu hiện của Tần Thiên làm cho giật mình. Ngay cả Chu Dịch âm dương quái khí rất chi là bình tĩnh cũng phải dừng đọc sách, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc nhìn Tần Thiên.

    - Cả lũ chúng mày đều phải chết.

    Tần thên nhìn bọn chúng cắn răng nói. Trong giọng nói không có một chút cảm tình, như ác ma từ Cửu U Địa Ngục.

    - Oanh!

    Tần Thiên trực tiếp nhảy lên, đáp thật mạnh xuống quầy bar, làm cho quầy bar gần như nứt toạc.

    - Giết hắn đi.

    Tên chột chỉ vào Tần Thiên quát lên. Lập tức, năm tên võ giả nhanh chóng lao tới tần thiên. Riêng hắn lại không động thủ, ánh mắt nhìn tên âm dương thư sinh, lộ vẻ rất kiêng kỵ.

    - Chết.

    Tần Thiên giận dữ quát một tiếng. Lập tức đem lực lượng toàn thân bạo phát, khí thế đề thăng tới cực điểm. Sát khí đáng sợ cùng mùi máu tươi nhanh chóng bao phủ. Nhất thời, cả đám có cảm giác mê muội, một loại ác cảm từ đáy lòng bừng lên, giống như vô số máu tươi tràn vào miệng.

    - Hưu!

    Tần Thiên trong nháy mắt từ trên quầy Bar biến mất. Một khắc sau liền hiện ra trước mặt năm cổ võ giả, bàn tay đầy máu, chém xuống đầu một tên cổ võ.

    - Không tốt.

    Tên chột thấy vậy, nhất thời kinh hãi, nhưng đã quá trễ.

    - Chết.

    Tần Thiên hét một tiếng, khảm đao trong tay hung hăng chém tên võ giả ở giữa. Tên này bị sát khí trên người Tần Thiên ảnh hưởng, nhất thời không ý thức được nguy hiểm, cho nên Tần Thiên đã thuận lợi chém chết hắn.

    - Hưu.

    Khảm đao chém vào từ cổ tên võ giả xuống, trực tiếp đem người hắn chia làm hai nửa. Trong nháy mắt, máu tươi vẩy đầy người Tần Thiên. Nội tạng trong người hắn như bị tiêu chảy, ào ào rơi đầy đất, thậm chí trên khảm đao còn vương quả tim đang nhảy lên thình thịch.

    - Muốn chết.

    Tên mắt chột kia giận dữ nói. Mạnh mẽ lao tới Tần Thiên, chủy thủ sắc bén trong tay phát ra hàn quang chói mắt.

    - Mày mới phải chết.

    Tần Thiên phẫn nộ quát, tay phải xiết chặt. Ngay lập tức biến mất tại chỗ, đánh về phía tên hải tặc. Sau một khắc, lại hiện ra trước mặt một tên cổ võ, giờ phút này, chỉ còn lại bốn tên cổ võ. Bọn chúng đã nhận thấy nguy hiển, mạnh mẽ khắc chế choáng váng đầu óc, thấy Tần Thiên đánh tới, lập tức lắc mình né tránh.

    Nhưng tốc độ của hắn làm sao có thể so với Tần Thiên. Tần Thiên đã quyết tâm giết chết hắn, bất kể hắn trốn thế nào, cũng đều phí công vô ích.

    - Hưu.

    - A.

    Tên cổ võ kia đã chậm một bước, cánh tay trái trực tiếp bị Tần Thiên chặt đứt, rơi trên mặt đất. Nhất thời lực chiến đấu giảm đi, Tần Thiên thừa cơ xông lên, khảm đao lại một lần nữa hướng đầu hắn chém tới.

    Mà lúc này, tên hải tặc chột kia và những tên đã chạy đến. Tần Thiên lập tức vận dụng thuấn di, hiện ra phía trước một tên cổ võ, bắt lấy hắn ném về phía bốn tên đang lao đến.

    Nhất thời, công kích của bốn tên kia hơi chậm lại. Mà Tần Thiên nhân cơ hội lao đến, cả người nhảy lên, một tay giơ khảm đao lên, hướng tên bị mình ném hung hăng chém xuống.

    - hưu

    Tên võ giả vừa được đỡ lấy, còn chưa kịp phản ứng liền bị Tần Thiên một đao chém thành hai đoạn. Lập tức tử vong.

    Mà Tần Thiên, một đao giết địch, không chút lùi bước. Mà tiếp tục tần công, khảm đao trong tay mạnh mẽ quét ngang, lập tức hai tên bên cạnh còn đang ngẩn người đã bị chém.

    - Á

    Nhất thời, một tên tránh được, nhưng tên thứ hai lại bị khảm đao gọt mất một phần sáu cái đầu, chưa lập tức chết luôn, máu tuôn như suố, thật giống như bia tràn từ trong chai ra. Tên này lập tức ngã xuống đất, nào cũng chảy ra, nằm trên mặt đất kêu thảm thiết.

    - Chết mẹ mài đi.

    Vừa lúc đó, tên hải tặc xung phong liều chết đến trước mặt Tần Thiên. Tốc độ của hắn nhanh tới cực hạn, gần như Tần Thiên dùng thuấn di. Tần Thiên còn chưa kịp phản ứng, hắn đã hiện ra, tay trái cầm chủy thủ sắc bén cách cổ họng Tần Thiên chỉ vài milimet.

    Ngay lúc đó, hai tên cổ võ còn lại từ hai phía trước và mặt bên lao tới, chủy thủ hai người cách Tần Thiên chừng mười milimet, chưa đâm vào Tần Thiên. Tần Thiên cảm thấy một cỗ sát khí sắc bén.

     
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566
    Sống Cùng Biểu Tỷ
    Tác giả: Tô Phái
    -- o --

    Chương 263

    Dịch Giả: Tiểu cường
    Biên Tập: Hâm Đơ
    Nguồn: 4vn.eu









    - Chết đi.

    Tên hải tặc lạnh lùng nói, tốc độ tới cực hạn. Trong nháy mắt, chủy thủ sắc bén cứa vào cổ Tần Thiên. Cùng lúc đó, hai cái khác đều hướng tới bụng và tim của hắn.

    Nhưng lại không có bất kỳ hình ảnh máu tươi nà, hơn nữa còn không nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Tần Thiên. Tần Thiên ở trước mặt hắn dần dần phai nhạt, sau đó hoàn toàn biến mất.

    - Cẩn thận.

    Tên hải tặc lập tức hướng về hai tên kia hô lớn, biểu hiện cực kỳ hoảng sợ.

    - Hưu.

    - A!

    Hắn vừa dứt lời, ngay lập tức tên cổ võ giả trước mặt hắn bị rơi đầu, máu tươi lập tức vẩy lên mặt hắn. Mà vẫn không thấy Tần Thiên đâu, trên mặt tên cổ võ giả này còn hiện rõ vẻ nghi hoặc, không rõ mình chết thế nào.

    Sau một khắc, lại một tên cổ võ giả khác cũng chết thảm, bị khảm đao của Tần Thiên từ trên bả vai chém xuống, trực tiếp biến thành hai đoạn, máu cùng nội tạng rơi đầy xuống đất. Tên cổ võ này cũng không rõ mình làm sao mà chết.

    Mà Tần Thiên lúc này vẫn chưa xuất hiện.

    Tên hải tặc kinh hãi lui về phía sau. Tìm kiếm tung tích của Tần Thiên, cuối cùng cách đó không xa, nơi đó truyền ra ba động của một cỗ năng lượng. Hơn nữa, trên mặt đất còn có một ít máu, không ngừng nhỏ xuống.

    Mà giờ phút này, Tần Thiên đang từ từ lộ diện. Khảm đao trong tay vẫn rỉ từng giọt máu, sắc mặt trắng bệch. Trong mắt quang mang đỏ tươi lóe lên, trong tay cầm bảy tám viên nội đan của lang yêu nhanh chóng hấp thu, khôi phục năng lượng trong đan điền. Vừa rồi, Tần Thiên vừa thuấn di lại vừa ẩn thân nên đã tiêu hao rất nhiều năng lượng, phải mau chóng phục hồi.

    Giờ phút này, Âm dương thư sinh trong góc cũng không bình tĩnh nổi. Tần Thiên có thể ẩn thân, loại năng lực này thật quá đáng sợ, đúng là ‘quái vật’.

    - Mày có ẩn thân.

    Tên hải tặc hoảng sợ nhìn Tần Thiên nói.

    Tần Thiên không đáp lại, nhanh chóng đưa tay hấp thu toàn bộ nội đan lang yêu, đã khôi phục lại bảy thành thực lực.

    - Hừ! bới sàm ngôn đi, đến đây.

    Tần Thiên nhìn tên hải tặc lạnh lùng nói. Trực tiếp lao tới chỗ hắn, năng lực của hắn bị bại lộ, nhất định phải nhanh chóng giải quyết tên này mới được

    Nhìn thấy Tần Thiên lao tới tên hải tặc lập tức cảnh giác. Mới vừa rồi hắn có chút xem thường Tần Thiên, nhưng hiện tại hắn như lâm đại địch.

    - Chết.

    Tần Thiên giận dữ rống lên. Hai mắt đỏ như máu, năng lượng toàn bộ bị hắn điều động, chiến lực đạt đến cực hạn

    Trong nháy mắt, hai người nhanh chóng giao chiến. cả người Tần Thiên giống như nổi điên, khảm đao trong tay điên cuồng chém, trong lúc nhất thời hỉa tặc phải liên tục lui về phía sau.

    .

    -

    - Lách cách.

    Khảm đao hai người chạm vào nhau, phát ra tiếng va chạm chói tai. Trong nháy mắt, tia lửa văng khắp nơi, hai người đều dùng toàn lực công kích đối phương, nhưng lại không chiếm được một chút tiện nghi nào.

    Tần Thiên lợi dụng ưu thế về tốc độ của mình, không ngừng từ chung quanh công tới. Nhưng bởi vì hải tặc biết Tần Thiên lợi hại, cho nên Tần Thiên cũng không chiếm quá nhiều tiện nghi.

    - A! Đi chết đi.

    Tần Thiên gầm lên, bộc phát lực lường toàn thân đánh về phía kẻ địch. Thân ảnh trong nháy mắt biến mất làm đối thủ của mình lập tức kinh hãi, nhanh chóng bay ngược về phía sau. Mà Tần Thiên lợi dụng ẩn hình cả người biến mất không thấy đâu, lặng lẽ đánh tới

    - Muốn chết.

    Tên hải tặc đã kịp nhận ra hơi thở của Tần Thiên, liền xoay người một cái, hung hăng bổ về phía sau.

    - bành

    Thanh âm va chạm vang lên, Tần Thiên lập tức hiện hình, sắc mặt trắng bệch. Ẩn hình cùng thuấn di dùng càng nhiều, năng lượng tiêu hao càng lớn, nên phải hiện hình, đem mấy viên nội đan cuối cùng lấy ra, chuẩn bị hấp thu.

    - Hừ! Thì ra mày cũng chỉ có vậy.

    Hắn đã nhìn ra, năng lượng của Tần Thiên tiêu hao rất lớn. Tần Thiên đang hấp thu năng lượng ngay trước mặt hắn, hắn tất nhiên không để cho Tần Thiên dễ dàng khôi phục như vậy được. cười lạnh một tiếng, lập tức lao đến đánh về phía Tần Thiên.

    - Đi chết đi.

    .

    Tần Thiên vừa nhìn, lập tức đưa khảm đao lên chắn trước mặt.

    -

    Lập tức, Tần Thiên liên tiếp chấn lui vế phía sau. Còn chưa kịp phản ứng, liền bị đá cho một cước lên bụng, ngay lập tức cả người bay về phía đống thi thể, bụng đau đến đến co quắp.

    Tên kia thừa cơ tiếp tục tấn công. Khảm đao trong tay đâm xuống Tần Thiên đang nằm dưới đất.

    Tần Thiên lập tức cố nén đau đớn, từ trên mặt đất bật lên. Một đao hướng ra đón đòn chém tới .

    Lại một tiếng khảm đao va vào nhau vang lên.

    - Oanh!

    Tên hải tặc hướng tới ngực Tần Thiên đá một cước. Trong nháy mắt, Tần Thiên trực tiếp bay lên, nặng nề đụng lên vách tường. Đầu đập vào tường lập tức choáng váng.

    - Phốc!

    Tần Thiên phun một ngụm máu trong miệng ra, bộ ngực kịch liệt đau đớn.

    - Khụ khụ khụ…

    , Tần Thiên kịch liệt ho khan, ho ra toàn máu. Vịn vào vách tường cố gắng đứng lên, một tay che ngực, sắc mặt trắng bệch, không có một tia huyết sắc, nhìn qua vô cùng thống khổ. Nhưng trong mắt Tần Thiên chớp động hồng quang, mơ hồ cả đôi mắt đều đỏ lên, làm cho Tần Thiên thoạt nhìn cực kỳ yêu dị.

    - Hừ!

    Tên kia nhìn Tần Thiên hừ lạnh một tiếng, lộ ra thần sắc cực kỳ khinh thường. Giơ khảm đao trong tay, từ từ đi tới phía Tần Thiên.

    - A... A Thiên!

    Phong Tử nằm ở quầy bar từ từ đứng lên, hai chống lên quầy bar, trong miệng tràn đầy máu tươi.

    - Phong Tử

    Tần Thiên nhìn Phong Tử hô một câu, nhất thời một ngụm máu tươi lại phun ra.

    - Đúng là dai như đỉa, tốt lắm, vậy thì cùng chết đi.

    .Hắn trực tiếp hướng về phía Phong Tử đi tới, một tay bắt Phong Tử, hung hăng ném tới Tần Thiên, chính xác đập lên người Tần Thiên, nhất thời hai người đều thổ ra máu.
     
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566
    Sống Cùng Biểu Tỷ
    Tác giả: Tô Phái
    -- o --

    Chương 264: Huyết nhân.

    Dịch Giả: Tiểu cường
    Biên Tập: Hâm Đơ
    Nguồn: 4vn.eu










    - Con mẹ nó, ngươi không có chuyện gì chạy tới làm gì a, thật muốn chết mà.

    Tần Thiên nhìn Phong Tử mắng.

    - Hắc, chúng ta là huynh đệ, nhất định phải chết chung một chỗ chứ. Nếu không, xuống địa ngục biết tìm chỗ nào bây giờ.

    Phong Tử nhìn Tần Thiên cười trêu ghẹo nói. Hai người cùng ha hả cười lớn, Phong Tử tựa hồ như muốn khóc.

    - A Thiên… Tao không sợ chết, nhưng tao vẫn chưa muốn chết, tao còn chưa giết hết đám người trong nhà kia, mẹ tao cũng chưa tìm về được, tao không cam lòng.

    Phong Tử nhìn Tần Thiên khóc nói, lần đầu tiên nhìn Phong Tử khóc, Tần Thiên nghe lời hắn trong lòng lo lắng.

    Chết, hắn cũng không muốn chết, thù giết cha mẹ còn chưa báo, đám huynh đệ Thiên bang sống chết thế nào còn không biết, nữ nhân trong nhà vẫn chờ hắn. Tiêu Du còn chưa gả cho hắn, hắn làm sao có thể chết được, nhưng hiện tại hắn không thể làm gì, lực lượng cơ hồ đã tiêu hao hết, thân thể bị trọng thương, sống thế nào đây.

    - Ba Baca, ta muốn ngươi đem Phong Tử vào bên trong có được không? Ta van ngươi…

    Tần Thiên hỏi.

    - Chủ nhân, Phong Tử là người sống, điểm tích lũy của người không đủ, Ba Baca không thể nào mang hắn vào, đây là quy định của hệ thống, xin lỗi.

    Ba Baca nói, đây là lần thứ ba Tần Thiên van xin Ba Baca, tuy nhiên nó vẫn cự tuyệt.

    - Mẹ nó, phá hệ thống đi, không có nhân tính, lão tử chết rồi, mày sống thế đéo nào.

    Tần Thiên chửi ầm lên, nghe lời Phong Tử nói, hắn nổi lên trận lo lắng. Hắn có thể rời đi, bảo vệ tính mạng, nhưng hắn không thể bỏ mặc Phong Tử, hắn làm không đươc.

    - Phong Tử, tao nhất định bảo vệ cho mày, không để cho mày chết ở chỗ này, chúng ta đều phải sống để rời đi, vì các huynh đệ báo thù.

    Tần Thiên nhìn Phong Tử lớn tiếng hô, mặc dù không có khả năng nhưng Tần Thiên vẫn cầm lên một thanh khảm đao, từ từ đứng lên. Trong cơ thể thật nhanh vận chuyển công pháp, kích thích năng lực huyết mạch.

    - Hừ! Trước khi chết còn nói hươu nói vượn, muốn sống đi ra sao? Đáng cười, giết nhiều huynh đệ của tao như vậy, hôm nay tao để cho mày xem một chút, huynh đệ của mày sẽ biến thành từng mảnh nhỏ.

    tên hải tặc nhìn Tần Thiên cười lạnh nói. Đi tới trước mặt Tần Thiên, đá Tần Thiên một cước, đem Phong Tử bắt lấy, ném xuống chân hắn, đao trong tay giơ lên.

    - Không.

    Tần Thiên lập tức rống lớn, trong lòng cực kỳ tức giận. Nhưng tên hải tặc không để ý, nhìn tấn thiên cười lạnh một tiếng, đao trong tay nhanh chóng chém xuống.

    - Lập tức, âm dương tiên sinh trong góc đứng lên, thân hình chợt lóe, nhanh chóng hướng bên kia lao đến.

    - A!

    Tần Thiên lập tức rống lên, hồng quang trong mắt đại thịnh, đột nhiên bắn ra hai đạo hồng quang đáng sợ. Ngay sau đó cả người Tần Thiên tản mát ra hơi thở đang sợ, khí tức máu tanh từ trên người Tần Thiên tán phát ra, hơi thở mê muội từ trên người Tần Thiên phô thiên cái địa phát ra.

    - Cửu Dương huyết thể.

    Ba Baca hoảng sợ hét lên.

    - Hưu.

    Trên mặt đất máu tươi từ trên thi thể người chết kia chợt biến thành từng đợt huyết vụ, bay tới bên Tần Thiên. Huyết vụ đáng sợ trong nháy mắt bao phủ cả người Tần Thiên, sau đó huyết vụ bị thân thể Tần Thiên hấp thụ vào, trực tiếp tiến vào đan điền, biến thành một cỗ năng lượng. Trong nháy mắt, Tần Thiên cảm giác năng lượng trong cơ thể mình tăng vọt, trong đầy chợt hiện lên một ý niệm khát máu.

    - A.

    Tần Thiên hét lớn một tiếng, đầu một trận mơ hồ, trong đầu tất cả đều là giết chóc, giết chóc…

    Đang chuẩn bị chém Phong Tử, tên hải tặc nhất thời dừng tay lại, bởi vì đầu óc hắn đã bị ảnh hưởng thành một mảnh hỗn loạn, đau nhức vô cùng. Khảm đao trong tay lập tức bị rơi xuống mắt đất, ôm đầu kêu to.

    Phong Tử trên mặt đất trực tiếp ngất đi, âm dương tiên sinh đang xông tới bên này thấy vậy, nhất thời kinh hãi. Ngay lập tức có một cỗ hơi thở giết chóc xông ào vào đầu hắn, lập tức Âm Dương tiên sinh đánh một bộ công pháp kỳ quái, ngay sau đó, cả người hắn được bao phủ bởi một cỗ năng lượng vô hình. Sau một khắc, hắn đem Phong Tử nằm trên mặt đất bế đi, nhanh chóng trốn vào trong góc.

    Mà lúc này, tên hải tặc lớn tiếng gầm rú. Một cỗ hấp lực kỳ dị từ bên Tần Thiên truyền đến, hắn cảm giác máu trong thân thể mình như bị hút ra ngoài. Lập tức liền vận chuyển năng lượng, liều mạng chống lại, nhanh chóng tránh ra chỗ khác.

    Giờ phút này, trong đại sảnh, tất cả máu người chết đều bị tần thu hấp thụ, tạo thành một đoàn huyết vụ, đem Tần Thiên bao phủ bên trong. Nhưng huyết vụ kia không ngừng bị Tần Thiên hấp thu vào trong cơ thể, biến thành từng đạo năng lượng, vết thương trên người Tần Thiên nhanh chóng khép lại, đồng thời thực lực nhanh chóng tăng lên, trực tiếp từ nhất tinh bát giai đỉnh phong trong nháy mắt đột phá lên nhất tinh cửu giai, hơn nữa còn đang tên lên.

    Đợi đến khi tất cả huyết vụ bị hấp thụ, lực lượng của Tần Thiên trực tiếp đột phá lên nhị tinh, thực lực tăng rất nhiều. Một cỗ huyết tinh bàng bạc từ trên người Tần Thiên phát ra. Giờ phút này, cả người biến thành một huyết nhân, máu chảy đần đìa, thật giống như từ đi từ ao máu. Toàn thân màu đó, trên mặt không có biểu cảm gì, chỉ có vẻ loại khát máu trên mặt

    Trên mặt đất, những thi thể kia toàn bộ biến thành khô thi, giống như được phơi khô vậy.

    - Mày phải chết.

    Tần Thiên nhìn tên hải tặc lạnh lùng nói. Nói xong, cả người trong nháy mắt liền biến mất, ngay sau đó, trực tiếp hiện ra trước mặt tên hải tặc

    tên hải tặc cố chống lại hấp lực từ bên trong người của Tần Thiên, đầu óc tạm thời khôi phục. Nhưng vừa mới hồi phục tinh thần lại thấy Tần Thiên như lệ quỷ đứng trước mặt mình, một trảo bắt lấy cổ mình, một cỗ lực lượng đáng sợ từ Tần Thiên tán phát ra, làm hắn cơ hồ không nhúc nhích nổi.

    Tần Thiên nhìn tên hải tặc, tay còn lại chợt đưa về phía trái tim tên hải tặc. Trong nháy mắt, ngón tay giống như móng nhọn, trực tiếp đâm vào bên trong.

    - Hưu.

    - Á…

    tên hải tặc lập tức kêu thảm, hai tay gắt gao nắm chặt cánh tay của Tần Thiên, hai mắt trắng dã.

    - Hưu.

    Tay Tần Thiên nắm lấy tim của Hải Đạo Tặc, trực tiếp giựt mạnh ra, xé nát ngực của tên hải tặc, lập tức tên hải tặc ngỏm củ tỏi.

    Mà Tần Thiên cũng không đình chỉ, từ từ xé tên hải tặc thành từng mảnh nhỏ.

    Hai phút sau, tên hải tặc bị Tần Thiên xé sống thành từng mảnh nhỏ. Trên đất đầy những khối thịt vụn, nhìn cực kỳ kinh dị, nơi cách đó không xa, Âm Dương tiên sinh thấy vậy, nhất thời lông mày cau chặt, Tần Thiên thật quá máu tanh.

    Tần Thiên xé nát tên hải tặc, quay đầu nhìn về phía Phong Tử đang nằm trong tay Âm Dương tiên sinh, liền nhìn Âm Dương tiên sinh với ánh mắt sát ý vô tận.
     
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566
    Sống Cùng Biểu Tỷ
    Tác giả: Tô Phái
    -- o --

    Chương 265: Đánh trả

    Dịch Giả: Tiểu cường
    Biên Tập: Hâm Đơ
    Nguồn: 4vn.eu









    Tần Thiên nhìn âm dương tiên sinh, trong mắt bắn ra hồng mang đáng sợ.

    - Á…

    Tần Thiên hét lớn một tiếng. Ngay lập tức vọt tới Âm dương tiên sinh, phía sau là từng đạo tàn ảnh, tốc độ kinh khủng đến cực hạn.

    - Chủ nhân, không nên, mau tỉnh lại đi.

    Ba Baca hô lớn, nhưng căn bản vô dụng. Tần Thiên giống như phát điên vọt tới âm dương tiên sinh. Trong mắt tựa hồ chỉ có máu tươi, cực kỳ khát máu.

    Âm dương tiên sinh nhìn Tần Thiên đánh tới. Không chút kinh hoảng, một tay đỡ Phong Tử, một tay liền đánh một chưởng tới Tần Thiên, một đạo bạch quang chói mắt từ lòng bàn tay âm dương tiên sinh đánh ra, lập tức oanh kích trên người Tần Thiên.

    - Thình thịch.

    Tần Thiên lập tức bay đi, ngay sau đó, âm dương tiên sinh theo sát lấy, một phát bắt được cổ áo Tần Thiên, bạch quang trong tay bộc phát, toàn bộ tràn vào trong cơ thể Tần Thiên.

    - A.

    Tần Thiên nhất thời kêu to, hai tay ôm chặt đầu, cảm giác đau tê tâm liệt phế từ trong đầu truyền đến. Tần Thiên đau đến mức cổ nổi gân xanh, bộ dạng cực kỳ đáng sợ, hồng quang trong mắt không ngừng lóe lên.

    Âm dương tiên sinh giờ phút này trên trán mồ hôi to như hột đậu ứa ra, nhìn dáng vẻ cực kỳ gian nan.

    Tần Thiên liên tục kêu thảm, ước chừng hơn hai mươi phút, hồng quang trong mắt dần dần bớt đi. Cả người đầy mồ hôi màu máu, mà âm dương tiên sinh cũng ngừng lại, bạch quang trong tay dần biến mất, thở một hơi thật dài.

    - Phong Tử… Phong Tử…

    Tần Thiên thanh tỉnh lại, lập tức hét lớn, đưa tay đón Phong Tử trong tay âm dương tiên sinh.

    - Ngươi yên tâm, hắn không sao.

    Âm dương tiên sinh nói.

    - Tôi vừa rồi bị làm sao? Vừa rồi là ngươi cứu ta, tại sao lại cứu ta?

    Tần Thiên nhìn âm dương tiên sinh hỏi. Hắn cảm giác vừa rồi mình như bị ma quỷ nhập vào, ham muốn máu tươi thật mãnh liệt. Rất muốn xé nát người khác, hút hết máu của hắn, nhưng đến thời khắc mấu chốt lại có một đạo năng lượng xông vào trong não hắn, ngăn trở ham muốn của hắn, làm cho hắn thanh tỉnh lại.

    - Chúc mừng thiếu chủ! Vừa rồi người đã thức tỉnh năng lực cuối cùng của Tần gia, Cửu Dương huyết thể.

    Âm dương tiên sinh nhìn Tần Thiên kích động nói, trực tiếp quỳ gối xuống đất, dọa Tần Thiên kêu to một tiếng.

    - Thiếu chủ? Tại sao ông lại gọi tôi là thiếu chủ? Cửu Dương huyết thể là cái gì?

    Tần Thiên vẻ mặt nghi hoặc nhìn âm dương tiên sinh hỏi. Hắn chưa nghe Ba Baca nói qua cái gì mà Cửu Dương huyết thể, đó cái thứ gì? Còn có, tại sao âm dương tiên sinh lại gọi mình là Thiếu chủ, rốt cuộc là sao?

    - Thiếu chủ, tôi được gia chủ phái tới để bảo vệ người.

    Âm dương tiên sinh nhìn Tần Thiên nói, vừa nói liền sờ sờ mặt mình, sờ một hồi liền lột ra một màng da giả, lộ ra một lão giả tầm năm mươi tuổi, dọa Tần Thiên kêu to một tiếng.

    - Thiếu chủ, âm dương tiên sinh đã sớm bị ta giết chết, ta chính là giả dạng hắn.

    Lão giả nhìn Tần Thiên nói.

    Tần Thiên nhất thời muốn chửi ầm lên, tại sao ngươi không sớm cứu ta, như vậy Phong Tử cũng sẽ không bị thương nặng như vậy, hơn nữa, ngươi biết âm mưu của hoàng đế, tại sao lại không nói cho ta a? Nhưng vừa nghĩ, hắn do gia tộc phái tới, mình và cái gọi là Tần gia kia cũng không quen thuộc, mình có quyền gì mà mắng người ta a. Cũng là hết thảy tự trách mình, tự cho hết thảy nằm trong lòng bàn tay, quá tự cao tự đại, kết quả là hao tổn nhiều người như vậy, không biết tình huống bên ngoài như thế nào.Phi Tiêu cùng Sấu Tử bọn họ thế nào rồi.

    - Nga, thì ra là như vậy, Nhờ ngươi xem hắn giúp ta, ta ra ngoài xem có chuyện gì.

    Tần Thiên nhìn lão già nói, nói xong không đợi lão già trả lời, Tần Thiên lập tức hướng bên ngoài lao đi.

    - Đợi một chút, Thiếu chủ, lão hủ cùng đi với người.

    Lão già hướng về phía Tần Thiên hô, lập tức ôm Phong Tử nhanh chóng đi theo. Hai người cùng lên Kim Sắc Thiên Địa, vừa mới mở cửa, Tần Thiên liền thấy bốn năm tên lưu manh chuẩn bị đi vào, nhưng tên kia thấy Tần Thiên cả người đều là máu tươi, thiếu chút nữa bị hù chết.

    - Nói, người của Thiên bang ở đâu? Nếu không tao giết mày.

    Tần Thiên kê đao lên cổ một tên lưu manh.

    - Ở… Ở bên ngoài, tất cả đều chết hết… Ở bên ngoài trên đường cái.

    Tên lưu manh vội vàng hét lớn, khẩn trương gần chết. Tần thiên vừa nghe, trực tiếp ném hắn xuống, nhanh chóng hướng bên ngoài phóng đi. Trong lòng lo lắng bọn Phì bưu với sấu tử có việc gì không?

    Lao ra ngoài cửa, đến đường cái, Tần Thiên liền nhìn thấy rất nhiều thi thể, cơ hồ đều là thành viên của Thiên bang, thi thể đầy đất, mùi máu tươi tràn ngập, cực kì khủng bố. Không biết tại sao, Tần Thiên thấy cảnh này, đột nhiên có một loại ham muốn hấp thụ. Tần Thiên vội vàng áp chế.

    - Sấu Tử, Phì Bưu…

    Tần Thiên lập tức hô lớn, nhanh chóng tìm kiếm. Hướng tới chỗ thi thể chất đồng đi tới, nhưng nhìn tới nhìn lui cũng chỉ toàn tay cụt, chân cụt, căn bản không tìm thấy Phì bưu với Sấu tử.

    - Đã chết sao? Đều chết hết rồi sao? Không thể nào.

    Tần Thiên lớn tiếng gầm lên. Bộ dạng cực kỳ tức giận, cơ hồ muốn nổ tung.

    - Lúc này, lão già bên cạnh rút điện thoại ra gọi, không biết nói gì, sau đó liền cúp máy.

    Lúc này, tiếng còi cảnh sát vang lên, rất nhanh hơn hai mươi xe cảnh sát nhanh chóng đi đến trước mặt Tần Thiên. Rất nhiều cảnh sát mang theo súng đi ra, cầm súng chỉ vào ba người Tần Thiên, thấy cả người Tần Thiên toàn máu, cả đám đều kinh hoàng, người này rốt cuộc đã giết bao nhiêu người a.

    Cùng lúc đó, bên trong Kim Sắc Thiên Địa, hoàng đế mang theo bốn năm mươi người hướng bên này đi tới, rất nhanh, cảnh sát vây hoàng đế cùng ba người Tần Thiên vây lại.

    Tần Thiên nhìn hoàng đế mặt tràn đấy lửa giận. Hai tay xiết chặt.

    Hoàng đế thấy cả người Tần Thiên đều là máu, lập tức lấy lại vẻ mặt bình tĩnh, hừ một tiếng. Ngay sau đó nhìn về phía cảnh sát, phó cục trưởng cục cảnh sát xuống xe, hoàng đế nháy mắt hắn một cái. Vạn Phúc An lập tức quát to:

    - Thu đội.

    Rất nhiều cảnh sát nhất thời không giải thích được, nhưng Vạn Phúc An nói thu đội, lập tức rối rít rời đi, chỉ chốc lát, toàn bộ cảnh sát đều đi hết, chỉ còn đám hoàng đế vây Tần Thiên lại.

    Tần Thiên không nghĩ tới thậm chí ngay cả Lương Vă Đạo cũng không làm gì được, rốt cục tên Hoàng Đế này có bối cảnh ra sao

    - Hừ! không nghĩ tới mày còn sống đấy, bất quá đi ra được thì sao? Giết hắn cho tao.

    Hoàng đế chỉ vào Tần Thiên quát to, lập tức những tên lưu manh kia liền đánh về phía Tần Thiên.

    Hoàng đế biết Tần Thiên lợi hại, nhưng nghĩ đến vừa nãy bên dưới mặt đất, Tần Thiên đã đại chiến một hồi, khẳng định không còn khí lực, hiện tại nhiều người vây giết Tần Thiên như vậy, hẳn không phải vấn đề.

    - Hừ! Muốn chết.

    Tần Thiên phẫn nộ quát, hắn giờ phút này không những đột phá, thực lực đang lúc đỉnh phong, nhưng tên côn đồ cắc ké này làm sao có thể là đối thủ của hắn.

    - Hưu!

    Tần Thiên nhặt một thanh khảm đao trên mặt đất. Cả người chợt biến mất, lập tức vô số đầu người rơi xuống đất, máu tươi phun như suối.
     
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566
    Sống Cùng Biểu Tỷ
    Tác giả: Tô Phái
    -- o --

    Chương 266: Đoạt lại

    Dịch Giả: Tiểu cường
    Biên Tập: Hâm Đơ
    Nguồn: 4vn.eu









    Trong tay Tần Thiên cầm khảm đao, thân mình lóe sáng, di chuyển như u linh, nơi nào hắn đi qua thì nơi đó không còn người sống sót. Hoàng Đế kinh hãi, liên tục quát tháo thuộc hạ giết tới nhưng những người này làm sao có thể là đối thủ của Tần Thiên.

    Tần Thiên liên tục chém giết, năm phút đồng hồ sau chỉ còn lại một mình Hoàng Đế đứng nơi đó. Tần Thiên cầm khảm đao nhuốm đầy máu đi về phía Hoàng Đế, trong mắt không có thần sắc nào khác ngoài sát ý cuồn cuộn.

    Hoàng Đế là một trong bá chủ Tửu Ba nhai, nhưng nhìn bộ dáng Tần Thiên thế kia cũng không khỏi bị dọa sợ hết hồn, bất quá hắn cũng coi như giữ được bình tĩnh, không có biểu hiện luống cuống nào.

    - Ngươi đừng tới đây, ta cho ngươi biết, ta là người của Lang Bang, ngươi giêt ta, Lang Bang sẽ giết cả nhà ngươi!

    Hoàng Đế nhìn Tần Thiên hét lớn.

    - Lang Bang? Chẳng lẽ chuyện tối nay là do Lang Bang nhúng tay vào?

    Tần Thiên lạnh lùng hỏi.

    - Đúng vậy, tất cả đều là Lang Bang làm, nếu ngươi thức thời, lập tức thả ta ra còn có thể bảo vệ được một mạng. Nếu không nghe lời ngươi sẽ bị người Lang Bang giết chết.

    Hoàng Đế nhìn TẦN THIÊN lạnh lùng nói, một tay lặng lẽ đưa ra sau lung, cầm lấy khẩu súng đã được hắn giấu sẵn.

    - Hừ! khó trách, ta đã hoài nghi một mình ngươi làm sao có thể bày ra cục diện lớn như vậy, tính toán với tất cả mọi người. Thì ra phía sau còn có Lang Bang, được, ta liền đi diệt Lang Bang.

    Tần Thiên hừ lạnh.

    - Ngươi không còn cơ hội, chết đi!

    HĐ mạnh mẽ quát to, rút súng, mở chốt bảo hiểm, bóp cò.

    - Bang Bang!

    Mấy tiếng súng vang lên, bắn vào thân thể TẦN THIÊN. HĐ nhất thời mừng rỡ, nhưng hắn cao hứng chưa được hai giây liền phát hiện ra có chút không đúng, cả người TẦN THIÊN cũng không chảy máu cũng không kêu thảm thiết. Đang lúc hắn nghi ngờ, trên tay đau nhức kịch liệt, trong nháy mắt bàn tay của hắn rơi ra khỏi cánh tay xuống mặt đất, máu phun như suối,

    - A!

    HĐ thảm thiết kêu lên, khuôn mặt đầy thống khổ cùng hoảng sợ. Mà TẦN THIÊN cũng hiện ra bên cạnh, lạnh lùng nhìn hắn.

    - A! Ngươi… ngươi không phải là người!

    HĐ hoảng sợ hét.

    - Hừ! muốn giết ta ngươi còn non lắm. Hôm nay ngươi giết nhiều huynh đệ của ta như vậy, ta sẽ báo thù cho bọn họ!

    TẦN THIÊN nhìn HĐ lạnh lùng thốt. Nói xong liền giơ tay lên, một bàn tay khác của HĐ bị hắn hung hăng chém xuống. Trong khoảnh khắc hai tay HĐ đều bị chém đứt, máu tươi phun ra, cực kỳ khủng bố. Nhưng TẦN THIÊN mắt cũng ko nháy một cái, ngược lại còn lộ ra thần sắc khát máu, tà dị vô cùng.

    - A!

    Hoàng Đế hoảng sợ càng kêu to hơn, lập tức xoay người bỏ chạy. TẦN THIÊN nhìn hắn, khảm đao trong tay bay ra, trực tiếp chém găm vào đùi phải của HĐ, HĐ kêu thảm té trên mặt đất, liều mạng bò về phía trước.

    TẦN THIÊN nhặt lên một thanh khảm đao khác, từ từ đi tới trước mặt HĐ, mắt cũng không nháy một cái mà chém xuống.

    Lập tức, tiếng kêu thảm thiết vang lên trong đêm khuya. Khảm đao trong tay TẦN THIÊN liên tục vung lên hạ xuống, không tới một phút đồng hồ, HĐ đã trở thành một đống thịt nát, thê thảm không nỡ nhìn.

    - A Bưu, Sấu tử, Phong tử, ta hôm nay huyết tẩy Du Long bang báo thù cho các ngươi, một ngày nào đó ta cũng sẽ huyết tẩy cả Lang Bang.

    TẦN THIÊN cầm khảm đao lớn tiếng gào.

    - Thiếu chủ, nhìn kìa!

    Lúc này, lão giả hướng về phía TẦN THIÊN nói lớn. TẦN THIÊN liền xoay người nhìn sang chỗ khác, lão giả một cước mang nắp giếng mở ra, một ngươi đen thui tay cầm khảm đao bò ra ngoài.

    - Sấu tử!

    TẦN THIÊN nhìn người đang bò ra vui mừng hô lớn, nhanh chóng vọt tới, cầm tay Sấu tử lôi ra ngoài.

    - Sấu tử, ngươi không chết, thật tốt quá!

    TẦN THIÊN kích động, Sấu tử cả người toàn máu làm TẦN THIÊN sợ hãi, một hồi lâu sau mới bình tĩnh trở lại.

    - Thiên ca! A Bưu bọn họ còn ở bên dưới!

    Sấu tử nói.

    - A Bưu cũng không chết?

    TẦN THIÊN vừa nghe, càng thêm vui mừng, nhìn xuống dưới thấy A Bưu đang bò ra ngoài, càng thêm kích động, ôm chặt lấy A Bưu cùng Sấu tử.

    - Huynh đệ, các ngươi không việc gì là tốt rồi!

    TẦN THIÊN hưng phấn, vốn tưởng hai người họ đã chết, không nghĩ tới hai người hảo huynh đệ vẫn còn sống, Phong tử cũng không có gì đáng ngại nữa, nhất thời càng thêm kích động.

    - Thiên ca, thật xin lỗi, chúng ta không làm xong việc!

    A Bưu, Sấu tử nhìn TẦN THIÊN nói.

    - Không có chuyện gì, chỉ cần các ngươi còn sống là tốt rồi, vẫn có thể giúp đỡ ta. Chúng ta có thể một lần nữa gây dựng lại, tối nay chúng ta sẽ thu lại địa bàn đã mất!

    TẦN THIÊN nhìn A Bưu cùng Sấu tử nói.

    - Được, Thiên ca, thủ hạ chúng ta còn không tới hai mươi người, làm sao mà đánh?

    Sấu tử lo lắng nhìn TẦN THIÊN, đám tiểu đệ bên dưới cả đám đang bò ra ngoài. TẦN THIÊN thấy một gương mặt quen thuộc, đó là thiếu tá quân đội, Trương thiếu gia đẹp trai, hắn mang theo mấy quân nhân từ bên trong đi ra.

    TẦN THIÊN nhìn mà cực kỳ khiếp sợ.

    - Thiên ca, chính là hắn đã cứu chúng ta!

    Sấu tử chỉ vào Trương thiếu gia nói. Lúc đó bọn họ bị vây ở chỗ này, cầm chắc cái chết, đột nhiên Trương thiếu gia từ bên dưới giếng xông ra, mạnh mẽ kéo bọn họ xuống dưới mới bảo vệ được một mạng.

    - Cảm ơn!

    TẦN THIÊN nhìn Trương thiếu gia nói.

    - Ha hả, không cần, đây là tư lệnh phái ta tới!

    Trương thiếu gia nhìn TẦN THIÊN nói, sáng sớm bọn họ đã tới nơi này nhưng nhiệm vụ của bọn họ không phải là trợ giúp TẦN THIÊN mà là cứu giúp mấy người trọng yếu là được rồi. Sở Văn Long như đã dự liệu được bi kịch của ngày hôm nay.

    TẦN THIÊN vừa nghe, lập tức liền nghĩ tới, hắn để cho Phong tử gọi điện thoại cầu cứu Sở Văn Long nhưng đã qua hơn một tiếng đồng hồ mà Sở Văn Long còn chưa tới, đây là tính huống gì? Trương thiếu gia hiển nhiên là do Sở Văn Long phái đến cứu hắn. Bởi vì lúc bọn họ cứu đám Sấu tử thì chiến đấu mới bắt đầu khoảng nửa giờ, khi đó TẦN THIÊN còn chưa gọi điện thoại cho Sở Văn Long.

    Nhất thời, TẦN THIÊN cảm thấy không biết xử trí ra sao, Sở Văn Long biết hắn sẽ bị Hoàng Đế bao vây tiêu diệt, chẳng lẽ Sở Văn Long biết rõ hắn sẽ thua trong trận này, tại sao không nói cho hắn. TẦN THIÊN ko khỏi nhíu mày, bất quá bây giờ không phải là thời điểm suy nghĩ truyện này, trước tiên tiêu diệt Du Long bang, đoạt lại Tửu Ba nhai rồi hãi nói.

    - Sấu tử, A Bưu, chúng ra đi, giết đám khốn kiếp kia đoạt lại Tửu Ba nhai!

    TẦN THIÊN quay đầu nhìn hai người A Bưu nói.

    - Được, đi!

    A Bưu cùng Sấu tử hô lên, mỗi người nhặt một thanh khảm đao.

    - Chủ nhân! Lão nô có thứ cần giao cho người!

    Lúc này, lão giả gọi TẦN THIÊN lại, rồi gọi điện thoại ra ngoài, kêu Âm Dương thư sinh đi tới trước mặt mọi người, dọa cho bọn A Bưu cùng Sấu tử kêu to một tiếng, nắm chặt lấy khảm đao.

    - Đừng hoảng hốt, hắn không phải Âm Dương thư sinh, Âm Dương thư sinh đã chết, hắn là hộ vệ của ta!

    TẦN THIÊN giải thích với hai người A Bưu cùng Sấu tử, hai người vừa nghe mới yên lòng lại.

    Chỉ chốc lát, cuối Tửu Ba nhai chạy tới hơn hai chục chiếc minibus. Trên xe liền nhảy xuống gần hai trăm người cầm vũ khí trong tay, những người này toàn bộ là người của Âm Dương thư sinh. Một tên đầu lĩnh Đao Ba kiểm đi tới trước mặt Âm Dương thư sinh cung kính nói:

    - Tiên sinh, người đã đến đủ, mọi việc cũng đã chuẩn bị xong!

    - Rất tốt, bắt đầu từ hôm nay, bang phái của chúng ta sáp nhập trở thành thành viên của Thiên bang!

    Âm Dương thư sinh nhàn nhạt nói, Đao Ba kiểm nhất thời không giải thích được chuyện gì xảy ra.

    - Hắn chính là lão đại mới của các ngươi. Các ngươi nghe kỹ cho ta, người nào không phục, toàn bộ giết hết, phục tùng, có phần thưởng!

    Âm Dương thư sinh nhìn đám bang chúng nói, đem TẦN THIÊN đẩy ra ngoài. Mọi người nhìn thấy TẦN THIÊN như huyết nhân nhất thời giật nảy mình.

    - Gọi Thiên ca!

    Âm Dương thư sinh nhìn mọi người hô lớn.

    Một đám bang chúng nhìn nhau, lục tục bắt đầu kêu:

    - Thiên ca!

    - Thiên ca!

    - Thiên ca!

    Chỉ trong chốc lát, Tửu Ba nhai vang vọng tên Tần Thiên.

    - Được! hôm nay các ngươi là thủ hạ của ta, ngày khác nhất định sẽ được ăn ngon uống tốt. Hiện tại chúng ta đi diệt Du Long bang, thành đệ nhất bang phái Tửu Ba nhai.

    TẦN THIÊN nhìn một đám bang chúng hô lớn.

    - Diệt Du Long bang, thành đệ nhất bang phái Tửu Ba nhai!

    - Diệt Du Long bang, thành đệ nhất bang phái Tửu Ba nhai!

    - Diệt Du Long bang, thành đệ nhất bang phái Tửu Ba nhai!

    Trong nháy mắt, cả đám đồng thanh rống lên. Sau đó, TẦN THIÊN dẫn đầu hướng Kim Sắc Thiên Đường giết tới, nơi đó là tổng bộ Du Long bang, một đám người hùng hổ tiến về Kim Sắc Thiên Đường.

    - Đầu hàng không giết, nếu không giết toàn bộ!

    TẦN THIÊN quát to, cầm khảm đao trong tay lao vào, phía sau là một đám thuộc hạ. Người ở bên trong thấy vậy liền rối rít đầu hàng, những người không đầu hàng bị trực tiếp chém chết.

    Không đến mười phút đồng hồ đã càn quét xong Kim Sắc Thiên Đường, sau đó hướng về những trụ sở tiếp theo của Du Long bang mà đi tới.

    Giờ phút này, người Du Long bang, còn có người Lang Bang đan ăn mừng chiếm được Tửu Ba nhai, đột nhiên bên ngoài xông vào một đám người không nói một lời mà lập tức vung đao chém người, không được bao nhiêu thời gian toàn bộ đều nằm dưới đất.

    Một đêm này, TẦN THIÊN quét ngang qua Tửu Ba nhai, đem người Lang Bang và Du Long bang đánh cho chạy trốn tứ phía. Tửu Ba nhai được TẦN THIÊN hoàn toàn nắm trong tay, hắn trở thành Tửu Ba nhai vương.

    Giờ phút này, trong Lang Bang tổng bộ, lão đại Lang Bang Huyết Lang đang chinh chiến cùng hai nữ nhân, vừa nghe thủ hạ truyền tin TẦN THIÊN không chết, HĐ bị giết, như bị đánh mạnh vào đầu. Hắn vừa mới chiếm được Tửu Ba nhai không được bao lâu lại bị TẦN THIÊN đoạt về, hơn nữa còn tổn thất thảm trọng.

    - Không! Làm sao có thể như vậy! Ta không tin!

    Huyết Lang kêu gào.

    Quân khu Quảng Châu.

    - Tiêu tiểu thư, hết thảy đều tiến hành thuận lợi.

    Sở Văn Long nhìn Tiêu Du nói.


     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)