FULL  Võng Du Siêu Cấp YY Hệ Thống - Time (Truyện Việt)

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 311: Thâm tàng bất lộ?
    “Báo động chủ nhân, có người muốn xâm nhập máy tính!”

    “Báo động chủ nhân, có người muốn xâm nhập máy tính!”

    “Báo động chủ nhân, có người muốn xâm nhập máy tính!”

    Âm thanh lớn từ loa máy tính phát ra, làm Minh Hạo từ trong trầm tư giật mình đứng dậy.

    Đù m* con em nó, ai dám hack vào máy tính ta?

    Minh Hạo ghét nhất mấy tên phiền phức làm phiền mình. Quay đầu nhìn về máy tính, tay hướng chuột bấm phần mềm truy tìm. Có lớp phòng vệ siêu cấp virus của máy tính, Minh Hạo không lo bại lộ IP của mình.

    Một icon khiên màu vàng nằm lẳng lặng trên màn hình desktop, có tên là “Phản Tấn Công.”

    Minh Hạo click vào phần mềm này, phần mềm này được Minh Hạo tích hợp các tiên tiến kỹ thuật như phá hủy, xâm nhập, phản lại đối phương tấn công…dù đối phương dùng thịt gà chắn hoặc phần mềm chặn giả gì đi nửa, trừ phi đạt đến trình độ thế kỷ 22, bằng không đừng hòng mà phòng ngự hổ giấy trước mặt Minh Hạo.

    “Á đù, ở thành phố H? Chẳng lẽ GE muốn tìm mình nói chuyện?” Minh Hạo nhìn địa chỉ ip từ phần mềm phản tấn công báo về suy đoán.



    Thành phố H xa hoa nhộn nhịp như thường ngày, người mua người bán, người đi người nói ồn ào.

    Tại khu trung tâm thành phố, một tòa nhà cao chọc trời, trong căn phòng đầy máy tính làm việc, có nam nữ, người ở đây đa số tuổi từ 25 – 40 làm việc.

    “Thưa cục trưởng, chúng ta dò tìm IP thất bại.”

    “Thất bại? Thầy Bói Tương Lai người này là ai, chẳng lẽ là một dạng hacker mũ đen cao cấp?” Người trung niên đeo kính suy nghĩ.

    “Không xong cục trưởng, hắn bắt đầu phản công lại.”

    Chưa đầy vài phút, vài nhân viên nét mặt sợ hãi kêu lên.

    “Cái gì, mau dùng phòng vệ cao nhất, bật báo động nhanh.” Trung niên ngội dậy gấp gáp nói, nếu bọn hắn mà bị người tấn công thâm nhập vào trong, ngày mai thế nào cũng đẹp mặt, nhất là lũ báo chí nhiều chuyện kia.

    Dù nói vậy, trung niên trong lòng cảm giác không ổn, nhất là từ sắc mặt đám nhân viên kia, từ đen chuyển thành xanh, từ xanh chuyển trắng.

    Trung niên không tin đối phương có trình độ thế giới có thể đánh vào đây, tự mình đi tới nhìn.

    Trong màn hình, một dải số liệu khổng lồ đang liên tục thay đổi, nhìn mà chóng mặt.

    Trung niên trầm tư nhìn màn hình một chút, tiếng còi báo động ngày càng tăng lên, áp lực vô hình đám người theo đó tăng.

    Tiếng còi báo động càng tăng, ý nghĩa đối phương ngày càng đến gần.

    Hải Hoa, chính là tên người trung niên này, cục trưởng bộ an ninh mạng.

    Biết chuyện này nghiêm trọng, không thể không tự mình ra tay được.

    “Ngươi đi ra, để ta.” Hải Hoa trầm giọng. Người nhân viên sau lưng đổ mồ hôi liên tục, nghe cục trưởng nói muốn tự mình ra tay, hắn không chút do dự đứng lên, nhường ghế lại.

    Hải Hoa ngồi xuống, lấy tốc độ siêu việt game thủ gõ phím điên cuồng.

    #ezn…

    Nor…

    Tare

    Bla bla…

    Một phút sau, vẻ bình tĩnh trung niên không còn, thay vào đó thần sắc giống như đám nhân viên kia, một mảnh sợ hãi, tựa như gặp thứ gì đáng ghê gớm lắm.

    Hải Hoa không ngờ đến con virus này quá kinh khủng, bọn hắn liên tục lập ra rào chắn, thậm chí đổi IP hơn chục lần, có điều mấy con virus này trâu bò, một đường đi thẳng đến IP bọn hắn, cái gì lá chắn, thay đổi IP đều vô hiệu với đám virus này.

    Thấy không thể cứu kịp rồi, Hải Hoa đứng lên la lê: “Mau, mau cắt mạng, rút luôn nguồn điện, không được cho con virus này tấn công vào.”

    “Vâng cục trưởng.” Đám nhân viên sợ đến toát mồ hôi lạnh, nhanh chóng rút ra dây điện, rút luôn dây mạng.

    Đậy là biện pháp cuối cùng, chỉ trường hợp bất đắc dĩ bọn hắn mới làm.

    “Lần này chúng ta đụng nhầm vào tảng đá cứng rồi.” Trung niên thở dài, nghĩ mà sợ hãi, không ngờ trên thế giới còn có hacker đạt đến trình độ này, hơn nửa lại là người Việt….

    Thân phận Thầy Bói Tương Lai như một tấm màn đen bao phủ, không ai biết hắn là ai, người nào…

    ….

    Minh Hạo ồ một tiếng, nở nụ cười vui vẻ, hắn biết trước phản ứng của đối phương rồi, thật ra đây chỉ là kế đánh đông tây thôi.

    Sau khi nhận được tin máy tính bị người tấn công, Minh Hạo tại lúc đó gởi một vài con virus ẩn cực mạnh. Loại virus này có thể dùng tốc độ cực nhanh ẩn hình vượt tường lửa, xâm nhập vào máy tính đối phương, làm đối phương không hay biết gì.

    Minh Hạo thả ra mấy con kia để bọn hắn hù hồn một phen, còn cái khác là tránh bọn hắn sinh ra tia đề phòng nghi ngờ.

    “Hà hà, virus của ta sẽ tự động nhân đôi, ẩn hình lây truyền…xem các ngươi đối phó thế nào”

    Nghĩ đến toàn bộ máy tính GE bị virus mình lây nhiễm mà không biết gì, Minh Hạo nở nụ cười khoái trá…lúc đó, toàn bộ thông tin mật, hoạt động của GE nằm trong lòng bàn tay hắn.

    Minh Hạo đang nở nụ cười đê tiện, lúc này bên ngoài vang lên âm thanh, ùm, hình như gọi tên hắn?

    Minh Hạo tắt máy tính, dậy đi ra khỏi phòng, trong lòng tò mò, không biết là ai tới đây.

    Hắn hiện tại 10 tuổi, bạn bè không nhiều, người thân trừ cha mẹ bí ẩn bỏ rơi hắn, còn lại không có ai.

    Thần sắc bình tĩnh đi ra mở cổng, một người trung niên đứng ngoài cổng, trên tay ôm cặp đen, thần thái nghiêm túc.

    “Ồ, đây không phải là ông thầy giáo ở trường sao?” Minh Hạo vừa nhìn người ngoài cổng lập tức nhận ra ngay, chết, hắn quên chuyện ở trường, mấy ngày nay toàn vùi đầu vào game BVCC quên mất chuyện này.

    Mở cổng ra, nở nụ cười thân thiết hỏi thăm: “Thầy, sao lại tự mình đến thăm nhà em?”

    “Tất nhiên là nói về việc học của cậu.” Trần Nhật Khang cúi đầu xuống, ánh mắt sắc bén nhìn Minh Hạo, muốn nhìn ra Minh Hạo dáng vẻ sợ hãi khi gặp mình, đáng tiếc, ngoài trừ nụ cười ‘thân thiết’ trên môi hắn không nhìn ra gì.

    “Thằng nhóc này mặt dày thật, nghỉ học dửng dưng như không có chuyện gì.” Trần Nhật Khang cảm giác tên học sinh này khó chơi, bình thường nếu học sinh gặp hắn đứa nào đứa nấy vẻ mặt sợ hãi, ai như Minh Hạo còn bình tĩnh nở nụ cười, thậm chí chủ động hỏi thăm hắn?”

    “À, như vậy…” Minh Hạo à một tiếng, nói: “Thưa thầy, em mấy ngày qua ở nhà suy nghĩ không ngừng về chuyện thôi học. Câu trả lời của em là: em quyết định xin nghỉ.”

    Trần Nhật Khang chịu thua với cậu học trò này, hắn cũng không ép buộc người khác phải làm theo ý mình, nói ra: “Em có thể suy nghĩ lại…”

    “Cám ơn thầy lo lắng cho em, nếu được thầy xin dùm em, em không muốn học nửa.” Minh Hạo biến ra một tờ giấy xin thôi học, giả vờ từ trong ngực lấy ra tờ giấy.

    “Chuẩn bị sẵn luôn?” Trần Nhật Khang ngẩn người nhìn tờ giấy, theo bản năng cầm tờ giấy lên đọc.

    Nét chữ như rồng bay phượng múa, từng câu, đoạn ngắt, chấm đúng chuẩn mực, không sai một từ chính tả.

    Nếu không phải thấy tận mắt người đưa là Minh Hạo, chắc hẳn tưởng rằng do người khác viết chứ không phải hắn viết.

    Khoang đã, chẳng lẽ hắn nhờ người khác viết? So với chữ thường ngày trong lớp, chữ Minh Hạo như con cu mà, làm sao có thể đẹp đến vậy? Chẳng lẽ từ con cu tiến hóa thành con phượng?

    Trần Nhật Khang trong lòng nghi ngờ dâng lên, bắt đầu đọc lại từng chữ trong tờ giấy.

    Xác thực, từ nét chữ đến câu văn, hoàn toàn khác với chữ Minh Hạo viết ra.

    “Trong tờ giấy, chữ viết là do em nhờ người khác viết dùm?” Trần Nhật Khang bình tĩnh hỏi, nhưng Minh Hạo không khó nghe ra trong giọng nói hắn có một chút tức giận, lập tức hiểu gì.

    Minh Hạo lắc đầu, cười nói: “Nhà em nào có người thân mà nhờ viết dùm?”

    Trần Nhật Khang chất vấn: “Vậy mấy chữ này tại sao khác với trong lớp học?”

    Minh Hạo nghĩ đến hồi tiểu học chữ viết xấu thậm tệ như gà bới có hơi xấu hổ, không nói gì, lấy ra tờ giấy trắng, tại trước mặt Trần Nhật Khang viết vài chữ, sau đó đưa cho hắn.

    Minh Hạo không muốn nhiều lời, mà muốn dùng hành động chứng minh cho người khác biết, nhanh gọn lẹ.

    Trần Nhật Khang nghi ngờ, cầm lên tờ giấy Minh Hạo đưa. Đọc xong, Trần Nhật Khang đưa tờ giấy xuống, trong mắt hiện ra tia kinh ngạc nhìn Minh Hạo, nét chữ y như tờ xin thôi học kia, chẳng lẽ Minh Hạo bao lâu nay thâm tàng bất lộ giờ mới bọc lộ ra? Nếu đúng thật như vậy, Minh Hạo chính là một học sinh cực kỳ xuất sắc hiếm có!
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 312: Biện pháp cuối cùng
    Trần Nhật Khang sắc mặt thay đổi liên tục, định mở miệng lúc này lời chưa ra Minh Hạo chặn lại.

    Minh Hạo biết ông thầy giáo định nói tiếp mấy câu cũ, hắn trực tiếp nói ra: “Như em đã nói, em xin thôi học, mong thầy chấp nhận.”

    Trần Nhật Khang miệng thá ra, muốn nói mấy câu, khi nhìn đến vẻ mặt kiên quyết bướng bỉnh của Minh Hạo, đành nuốt lại.

    Trong lòng thở dài, Trần Nhật Khang mất mát nói ra: “Được, nếu cậu muốn vậy tôi cũng không ép buộc, tôi sẽ giúp cậu làm thủ tục thôi học. Đây là số điện thoại của tôi, nếu cậu có vấn đề gì cứ liên lạc với tôi.”

    Hắn đã làm hết chuyện mà một người thầy phải làm, hắn không biết nói gì hơn, người ta không muốn, hắn cũng không thể ép được.

    Nói xong Trần Nhật Khang đưa tờ giấy, bên trong có ghi địa chỉ nhà kèm theo số điện thoại của hắn.

    Minh Hạo tiếp tay nhận, tận đáy lòng dâng lên biết ơn, cung kính cúi đầu chào: “Cám ơn thầy.”

    Trần Nhật Khang nở nụ cười gượng phất tay chào tạm biệt, không nói lời nào chầm chậm rời đi, bóng lưng gầy yếu, dáng vẻ có chút cô đơn.

    Minh Hạo thở dài, ông thầy dạy tiểu học này thật sự có tâm, nhẹ nhàng phất tay một cái, luồng khí trắng âm thầm nhập vào người Trần Nhật Khang.

    Xoay người đóng cổng lại, bước vào nhà tiếp tục bật máy tính lên.



    Mấy ngày sau, cơn nóng về Thầy Bói Tương Lai bắt đầu từ từ giảm bớt, đây là lẽ thường.

    Minh Hạo mấy ngày nay không tiếp tục gây nên sóng gió như lúc trước, hơn nửa hắn không phải vì tiền mà làm vậy.

    Kế hoạch ngày trước nhờ vào hắn nổi tiếng, sau đó rao tìm kiếm cha mẹ, nhưng cảm giác làm vậy có chút ngu ngốc.

    Minh Hạo làm cách khác, nhanh hơn, bí mật, mà chính xác hơn.

    Đó chính là Hack vào máy tính chính phủ (GE), âm thầm cài virus xâm nhập máy tính bọn hắn.

    Mấy ngày qua, Minh Hạo đã làm vậy, hơn nửa thành công lây lan toàn bộ.

    Từng con virus từng giây từng phút sẽ truyền lại dữ liệu về máy Minh Hạo, chỉ là đống dữ liệu quá lớn, Minh Hạo không tài nào đọc hết được. Cho nên hắn mấy ngày trước tạo ra phần mềm tuyển lọc

    Minh Hạo bây giờ chính là duyệt lại từng cái từ trong phần mềm đã lọc ra rồi.

    Tài liệu chủ yếu là về thân phận hắn.

    “Cha mẹ…” Minh Hạo lẩm bẩm, hắn đang đọc một tài liệu về gia cảnh cha mẹ hắn.

    Lật ra vài trang liên tục xem, càng xem sắc mặt càng thay đổi.

    Cha mẹ hắn ở mấy năm trước lúc hắn còn nhỏ, đột ngột mất tích bí ẩn, dù GE cố gắng điều tra cũng không tìm được manh mối nào.

    Không ai biết xuất thân hai người, chỉ biết hai người rất giàu, có tiền mua mảnh đất ở tại Q2 này.

    Nói đến phải nói, căn nhà hắn không lớn nhưng cũng không nhỏ, thuộc loại căn nhà người khá giả. Có sân chơi, phòng ốc đầy đủ, chỉ là không hiểu tại sao cha mẹ hắn lại bỏ đi…

    Minh Hạo đối với lúc mình hồi nhỏ chỉ vài tuổi, trí nhớ mù tịt, không nhớ được chút gì.

    Minh Hạo nhìn xong đống tài liệu, tinh thần có chút mệt mỏi, nhìn đi nhìn lại không biết cha mẹ làm nghề gì, xuất thân ở đâu.

    Tựa như bọn họ đột nhiên xuất hiện trên nhân gian, đến Q2 mua nhà rồi bỏ hắn lại rời đi.

    Có điều, về phần đăng ký giấy khai sinh…

    A đúng rồi, giấy khai sinh!

    Minh Hạo bật người thẳng lưng, nhanh chóng vùi đầu vào máy tính, tra tìm đống tài liệu.

    Sau một lúc tìm kiếm, Minh Hạo rốt cuộc tìm ra thứ hắn cần “Thông tin về giấy khai sinh – hộ khẩu Kim Minh Hạo…”

    “Họ và tên: Kim Minh Hạo.

    Giới tính: Nam

    Nơi sinh: bụng mẹ

    Dân tộc: kinh nguyệt

    quê quán:?

    Họ tên cha:?

    Họ tên mẹ:?

    Các phần còn lại:?

    Người làm giấy khai sinh?

    Người ký:?”

    Minh Hạo ngẩn ra, không thể tin vào mắt mình.

    Cái vẹo gì thế này, nơi sinh bụng mẹ? Dân tộc kinh nguyệt, quê quán và cha mẹ toàn dấu????... Đùa à? đậu má nó!!!

    Minh Hạo dù sống hơn ngàn năm, luôn luôn bình tĩnh không đổi sắc, lúc này hắn thật sự nổi điên rồi.

    Nếu mây ngày trước trong game BVCC bị người chửi chỉ là giả vờ tức, thì lúc này hắn tức giận thật rồi.

    Đậu má râu xanh, đây là sỉ nhục, cảm giác được một loại sỉ nhục chưa từng có đối với hắn. Nhất là phần để dân tộc, vậy mà để hắn dân tộc kinh nguyệt,ý nghĩa: tới tháng chảy máu của phụ nữ!

    Nếu Minh Hạo mà biết tên nào dám ghi vậy, là nam hắn lập tức cắt cu tên đó, đem cho chó ăn, nữ cắt dái, à khoang, nữ làm gì có dái mà cắt, hắn sẽ hiếp râm ba lỗ của nó, nhất là lỗ hậu, cho đến khi nát nhừ tương đen chảy ra shit mới thôi.

    Minh Hạo hít sâu vài hơi bình tĩnh trở lại, tuy hắn bình tĩnh, nhưng cơn tức giận trong lòng chưa tiêu tan.

    Hắn ở lúc trước sống đến 18 tuổi lớp 12, thật sự không biết trên giấy khai sinh lại ghi như vậy. Bây giờ nghĩ lại, cảm giác cực kỳ nghi hoặc, tại sao giấy khai sinh, còn có thân phận cha mẹ hắn bị giấu?

    Thông qua đám giấy tờ mật vừa đọc xong, Minh Hạo cảm giác chuyện này không đơn giản.

    Chẳng lẽ cha mẹ hắn thuộc loại chính trị gia cao cấp, đẳng cấp cỡ thủ tướng?

    Không thể a, dù đến chủ tịch, tổng thống ít ra cũng phải có một chút thông tin, ví như xuất thân chứ…

    Minh Hạo ánh mắt mông lung, lúc này hắn không biết nên làm gì.

    Dùng cách hacker máy tính, nhưng lại không ra thân phận.

    Trầm tư một chút, Minh Hạo hướng máy tính hai tay gõ liên tục, cuối cùng, nhấn enter một cái.

    Sau cái nút enter Minh Hạo vừa bấm, hơn trăm tỷ virus phát tán ra toàn thế giới, không người hay biết việc này.

    ….

    Mấy ngày sau, trong phòng, Minh Hạo liên tục lẩm bẩm, thần sắc có hơi mệt mỏi.

    “Không có…nơi này cũng không có.” Minh Hạo lẩm bẩm, virus siêu cấp do hắn phát tán mấy ngày trước lây nhiễm toàn bộ thế giới, nhất là CIA,FBI, trung tâm siêu cấp máy tính…

    Không máy tính nào không có virus của hắn. Có điều kết quả nhận lại khiến hắn thất vọng lớn, tin tức về cha mẹ hắn không có một cái nào hữu dụng.

    “Đây là sao.” Minh Hạo dùng tinh thần lực siêu lớn quét vài lần trái đất không có kết quả nào

    “Cha mẹ chẳng là người đến từ vị diện khác?” Minh Hạo nhíu mày suy đoán, không loại trừ khả năng này.

    Sau nhiều ngày điều tra, internet lẫn tinh thần lực, Minh Hạo phát hiện một điều: cha mẹ hắn như tự nhiên xuất hiện.

    Cái thứ hai, không như trong truyện, ở trái đất không có linh khí hay đường đến thông đạo gì, ít ra là vậy.

    Điều này càng làm Minh Hạo đau đầu, không có một chút manh mối nào về cha mẹ hắn, làm sao kiếm ra bọn họ hoặc một chút manh mối mới là quan trọng nhất.

    Chẳng lẽ phải quay lại thời không, lúc hắn vừa sinh ra? Minh Hạo không khỏi suy nghĩ đến biện pháp cuối cùng.

    "Chủ nhân có người gởi thư!"

    "Chủ nhân có người gởi thư!"

    "Chủ nhân có người gởi thư!"

    Lúc này trong hệ thống máy tính vang lên âm thanh thông báo. Minh Hạo ngẩn ra, lại có người mù mắt muốn tìm mình? Nếu vậy hắn không ngại cho đám máy tinh nổ nát bấy a.

    ....

    P/s: Tác giả đang phân vân một điều, haiz, thật khó nói.

    Tác giả muốn tạm dừng vài ngày (2-5 ngày) để suy nghĩ cốt truyện, từ đầu đến h tác giả chỉ cắm đầu viết mà k nghĩ cốt truyện, cho nên mỗi phần tốc độ khá nhanh + rời rạc... @@!!!!
     
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 313: Sinh Đạo
    Minh Hạo dời mắt nhìn qua màn hình máy tính.

    “Hả?”

    Minh Hạo trong mắt hiện ra kinh ngạc, lúc này trên màn hình hoàn toàn xanh dương tựa như bị lỗi, có điều không phải đám code lỗi 100x kia, mà là hiện lên câu đối thoại tựa như đang chat với hắn.

    “Chào ngươi Vô Thượng Dâm Đạo, đã lâu không gặp.” Một câu thoại chào hỏi tràn ngập mùi vị bí ẩn xuất hiện.

    Minh Hạo biến sắc hỏi: “Ngươi là ai, tại sao biết tên ta?”

    “Sinh Đạo.”

    Trên màn hình hiện lên hai chữ, dù chỉ có hai chữ, đã đủ làm Minh Hạo thần sắc trở nên nghiêm túc lên. Minh Hạo rất ít khi nghiêm túc, hắn chỉ nghiêm túc với cường địch, mà Sinh Đạo, là đối tượng mà hắn phải nghiêm tục.

    Một người đồng đẳng cấp với hắn, dù hắn mạnh, nhưng phải biết hắn và Sinh Đạo đồng đẳng cấp với nhau. Chỉ cần lơ là một chút chính là lật thuyền trong mương.

    “Ngươi kiếm ta có việc gì?” Minh Hạo gõ chữ hỏi.

    Hắn tin người đầu bên kia đang đối thoại với hắn là Sinh Đạo. với khả năng mạnh mẽ của Sinh Đạo, có thể dễ dàng tìm được mình.

    “Ta nhớ ngươi, tìm ngươi không được à?” Câu thoại này có chút kỳ kỳ, giống như người vợ ở xa, vì nhớ chồng quá cho nên đến nhà tìm, nói một câu như vậy.

    Minh Hạo cả người dựng lên tóc gáy, đang tính trả lời, lúc này đầu bên kia đã nói tiếp: “Ta biết chỗ cha mẹ ngươi ở đâu, họ hiện tại rất an toàn, cho nên ngươi yên tâm.”

    Minh Hạo dừng lại, chờ người kia nói tiếp, bởi vì đối phương nói ra như vậy hắn biết có ẩn ý trong đây.

    “Chúng ta chơi một trò chơi đi. Ngươi chờ một chút, ta đến gặp ngươi.”

    Bất thình lình, đầu bên kia ra một câu như vậy, làm Minh Hạo không kịp phản ứng.

    “Ta đến.”

    Phía sau lưng vang lên tiếng nói nhẹ nhàng, Minh Hạo mau chóng quay đầu lại, lúc này, hắn không khỏi thừ người ra.

    Một bóng hình xinh đẹp hiện ra trước mắt hắn, mái tóc xanh lá không, dưới ánh sáng trần nhà và mặc áo trắng mỏng, nàng phô ra lung linh đường cong tuyệt đẹp.

    Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ, đôi mắt xanh ngọc tựa như biết cười, đặc biệt nhất nàng quần áo màu trắng mỏng, có thể nhìn thấy được bên trong lớp da thịt xinh đẹp, đôi núi lớn, khe hồng hồng bí ẩn giữa chân kia.

    Khi ở gần nàng, Minh Hạo cảm giác một luồng tràn ngập sức sống dâng trong người mình, hơi thở, ánh mắt, mái tóc, làn da…toàn bộ tràn ngập sức sống.

    Mỗi cái chớp mắt, nụ cười của nàng, có thể đem toàn bộ hắc ám ở thế giới này trong nháy mắt tan chảy.

    Từ khí chất nàng, Minh Hạo có thể cảm nhận một loại ôn nhu đặc biệt mà người thường không có được, đó là ôn nhu, ôn nhu cùng cực khiến mọi hòn đá sắt cũng phải rung rinh trước vẻ ôn nhu của nàng.

    “Vô Thượng Dâm Đạo, không nghĩ ngươi trở thành nhân loại đẹp trai tuấn tú đến vậy hì hì.” Sinh Đạo nở nụ cười xinh đẹp nói.

    Minh Hạo không vì vẻ đẹp nàng mà thay đổi, bình tĩnh đáp lại: “Ngươi cũng vậy Sinh Đạo.”

    Sinh Đạo nhíu mày lại, có vẻ khó chịu khi nghe giọng điệu lạnh lùng của hắn, nàng nói: “Vô Thượng Dâm Đạo, ngươi không nhớ ta?”

    “Có.” Minh Hạo gật đầu, bình thản nói: “Nhớ lúc kiếp trước ta chích ngươi.”

    Sinh Đạo mặt đỏ lên, nàng nguýt Minh Hạo một cái, vui vẻ nói ra: “Ngươi ít ra so với kiếp trước càng vô sỉ hơn.”

    Minh Hạo xem như mặt dày không nghe thấy, nhìn Sinh Đạo bình tĩnh hỏi: “Cha mẹ ta ở đâu, và trò chơi ngươi muốn ta tham gia là gì?”

    “Thật lạnh lùng, hắn bản nguyên không phải là dâm dục à, tại sao gặp mình không nhào lên rồi đè mình xxx.” Sinh Đạo thầm nghĩ, nàng lúc này trong lòng thật sự mong chờ Minh Hạo làm như vậy.

    Đây không phải tình yêu hay dục vọng gì, mà là bản năng nguyên thủy của nàng.

    Mấy triệu tuế nguyệt trước, khi cả đám còn là bản nguyên chưa hóa hình nhân loại, Vô Thượng Dâm Đạo, cũng chính là kiếp trước Minh Hạo đã âm thầm lúc mọi người ngủ say đi rape*** đám bọn họ trong giác ngủ.

    Kể từ đó về sau, đám đạo bị hắn hiếp mỗi lần gặp hắn như nóc ma túy liều cao, đòi phải hắn rape mình cho bằng được.

    Nàng nhớ việc này, có điều Minh Hạo không nhớ về khoảnh khắc đen tối hắn đi rape đám đấy.

    Sinh Đạo nhìn Minh Hạo nói: “Có thể gặp cha mẹ ngươi, nhưng ngươi phải…”

    “Phải làm gì.” Minh Hạo nhíu mày.

    “Chơi game với ta!”

    Minh Hạo mặt đen, chơi game? What the phở, chẳng lẽ con Sinh Đạo này biến thành nhân loại rồi nghiện game luôn? Bây giờ tự nhiên đến đây rủ hắn chơi game, vãi thật.

    Như chứng thực suy nghĩ của Minh Hạo, Sinh Đạo nói tiếp: “Ta mấy trăm năm trước quá chán, cho nên biến thành nhân loại, hòa vào cuộc sống bọn hắn. Mấy ngày trước ta vừa đọc một cuốn truyện kỳ lạ, viết về game online, nói là main là người tương lai, chơi game võng du, ở đó kỹ thuật tiên tiến có thể chơi game thế giới thứ 2 …”

    Minh Hạo nghe xong, hiểu rõ cô nàng này bắt đầu nghiện rồi, hơn nửa còn muốn chơi game kiểu tương lai hiện đại, còn dùng từ ngữ như “online’, thật sành điều nha.

    “Được rồi, như vậy ngươi muốn chơi chứ gì?” Minh Hạo mỉm cười hỏi, việc này đối với hắn quá đơn giản.

    “Đúng vậy, hơn nửa ta muốn toàn bộ người trái đất chơi cùng chúng ta. Ta biết ngươi có năng lực một phần của đại đạo, có thể dễ dàng làm ra việc này.” Sinh Đạo chờ mong nói.

    Sinh Đạo dù mạnh ngang bằng Minh Hạo, có năng lực sinh sôi nảy nở vạn vật, có điều không nhiều năng lực như hắn.

    Minh Hạo đành chiều nàng gật đầu, chợt ngẩn ra: “Ta phải chơi cùng ngươi?”

    Sinh Đạo nở nụ cười xinh đẹp không nói gật đầu.

    Minh Hạo mặt đen, không biết con hàng này có âm mưu gì, nhưng mặc kệ, hắn không có gì phải sợ, hơn nửa đối phương cũng không có lợi gì nếu hại mình.

    “Rồi rồi, lúc nào ngươi mới nói cha mẹ ta ở đâu?” Minh Hạo quan tâm đến vấn đề này nhất, cắn răng hỏi.

    “À, lúc nào ngươi và ta đi đến chung kết, giành giải quán quân.” Sinh Đạo như cô bé tinh nghịch le lưỡi đỏ cười nói.

    Minh Hạo thật sự bó tay, cô nàng này có hơi cực phẩm.

    “Chờ ta vài ngày. Đúng rồi ngươi ở đâu hoặc cách liên lạc với ngươi?” Minh Hạo nói, hắn muốn chuẩn bị đi thành lập một công ty, sau đó hợp tác với chính phủ, lợi dụng năng lực “thông thiên vạn giới” tạo ra game thực tế ảo chân thật 100%...

    “Ùm.” Sinh Đạo như mèo con gật đầu, nàng từng bước chân nhẹ nhàng đi tới, bất ngờ ôm Minh Hạo, môi kề môi hắn, ôn nhu nói: “Có điều, ta muốn ngươi yêu ta trước.”

    Chưa chờ Minh Hạo phản ứng, môi nàng hé ra, sinh cơ tràn ngập hà vào miệng Minh Hạo.

    Minh Hạo theo bản năng đáp lại, hai chiếc lưỡi bắt đầu giao phối lẫn nhau, nước miếng trao nhau, tràn ngập sinh cơ trong phút chốc đổ đầy tinh thần lẫn cơ thể hắn.

    Minh Hạo dâm dục nguyên thủy trong lòng bùng cháy, hai tay theo bản năng thò vào áo Sinh Đạo, cở ra từng cái áo, quần của nàng.

    5 phút sau, cả hai thân thể trần chuồng như nhộng hòa hợp vào nhau. Khí tức dâm dục và sinh cơ hòa thành một, tạo nên một luồng khí tức huyền bí.

    Trong phòng vang lên tiếng ôn nhu rên rỉ và tiếng súng vang dội, bởi vì phòng không có cách âm, cho nên bên ngoài người đi đường sắc mặt đều xấu hổ, thầm chửi trong lòng ****

    P/s: Đã suy nghĩ.kỹ về cốt truyện, cám ơn bà con - anh em đã góp ý,. mình xin ghi nhận~~
     
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 314: Võng du thế giới thật
    Sinh Đạo và Vô Thượng Dâm Đạo khí từ cơ thể hai người hòa vào nhau, tạo thành một loại khí dụ hoặc chúng sinh, lại tràn ngập sinh cơ bừng bừng.

    Minh Hạo lâu rồi mới cảm giác được rất sướng, nhất là khi hòa hợp với Sinh Đạo, hắn tựa như cảm giác mình bay đến thiên đàng vậy.

    Sau trận giao lưu ân ái điên cuồng mấy ngày đêm với Sinh Đạo, Minh Hạo và Sinh Đạo nghỉ ngơi một chút, hai người lại tiếp tục làm tiếp.

    Ở lúc kiếp trước còn bản nguyên, Sinh Đạo đã nghiện như thế này rồi, sau trải qua thành nhân loại ‘khoái cảm’ lúc làm càng tăng lên, nhất là lúc đưa thứ ấy vào…hơn trăm sợi dây thần kinh nhạy cảm rung rung, làm Sinh Đạo càng tăng độ ‘nghiện’ với việc làm tềnh này.



    “Ta không làm nửa, ta chịu thua, tha cho ta đi Vô Thượng Dâm Đạo, ta hết chịu nổi rồi.” Ôn nhu tiếng rên rỉ, kèm theo tiếng thở gấp suy yếu nói.

    Mấy tháng sau, trong phòng bừa bãi, đầy nước dịch nhầy…Sinh Đạo thân thể run run theo nhịp điệu 1-2, toàn thân một màu đỏ thẩm, đôi má hồng nhuận, hô hấp rối loạn, đôi mắt lim dim nhắm lại tựa như đang ngủ.

    Dù nàng là thần, nhưng đối với điên cuồng húc sừng của Vô Thượng Dâm Đạo mấy tháng nay, làm 24 trên 24 giờ, tinh thần lẫn thể xác của nàng thật sự đỡ không nổi.

    Minh Hạo vẻ mặt còn thèm khát chưa thỏa mãn thả ra Sinh Đạo, lần này hắn thịt Sinh Đạo sướng chim vô cùng, cả người khỏe như trâu, tinh thần tràn ngập sinh mệnh khí tức mà lâng lâng.



    Nằm dưới đất nghỉ ngơi vài giờ, Sinh Đạo rất nhanh hồi phục lại, nàng đứng dậy nhìn Minh Hạo, ánh mắt ôn nhu vô hạn nói: “Ta quyết định ở chung với ngươi, được không Vô Thượng Dâm Đạo?”

    Minh Hạo suy nghĩ một tí, để nàng ở lại luôn, sẵn tiện nếu có nhu cầu đè, thế là hắn gật đầu nói: “Được, ngươi cứ tự nhiên như ở nhà của mình.”

    “Cám ơn.” Sinh Đạo mỉm cười ôn nhu nói, chợt nàng nhớ đến chuyện game online chưa giải quyết, thục giục: “Vô Thượng Dâm Đạo, khi nào ngươi mới tạo ra game online cho ta chơi?”

    Minh Hạo mặt đen lại, hắn lúc này cảm giác mình là hầu, còn Sinh Đạo là chủ, nhưng vì tìm cha mẹ, giải quyết khúc mắc trong lòng bấy lâu nay đành tạm thời chấp nhận, nói: “Ngươi chờ ta vài ngày.”

    Sinh Đạo gật đầu nói: “Ừm, ngươi cứ làm đi, khi nào xong nhớ báo ta, ta với ngươi party giết quái, lập công hội.”

    Minh Hạo mặt đen hơn, vãi lụa, con hàng này thậm chí còn biết party, đánh quái, thậm chí lập công hội luôn chứ.

    Minh Hạo ầm ừ một cái biến mất, đi làm việc của mình.

    Trong mấy ngày qua, các thủ trưởng lớn các nước từ Mỹ, Nhật, Hàn, Việt, Đức, Pháp, Ba Lan, Đan Mạch, Thụy Sĩ…hơn 50 quốc gia lớn nhỏ khác nhau, bọn họ cùng gặp mặt một người đàn ông thần bí.

    Sau đó các bên cùng nhau ngồi vào bàn đàm phán bí mật.

    Vài ngày sau, toàn bộ các nước cùng nhau nhất trí “Mở ra game online thế giới thứ 2, độ chân thật 100%.”

    Trong đó, các nước sẽ phụ trách việc như pr, buôn bán (mũ giả lập), tiền game, diễn đàn hỗ trợ tân thủ….

    Về phía Minh Hạo, sẽ cung cấp kỹ thuật cơ bản cho các nước, trong đó có kỹ thuật về chế tạo đầu khôi, túi thức ăn dinh dưỡng vv… để người khác chơi game, nhưng về phương tiện kỹ thuật chế ra game hay quyền khai thác, điều khiển game thì không, việc giám thị hack game hoàn toàn không lo lắng….

    Minh Hạo còn phải đi lên mặt trăng, đặt các máy chủ, cũng như cài đặt hệ thống game, hắn chọn game đề tài châu á kết hợp với châu âu loại truyền thống như Sinh Đạo yêu cầu.



    1 tuần lễ sau.

    Trên internet, đài truyền hình, báo chí khắp thế giới, đăng tin quảng bá về game online thực tế ảo, có tên gọi là Thần Chiến, đây là thế giới thứ 2 chân thật, có tiếng anh, tiếng việt, tiếng hàn….

    Độ chân thật game đạt đến 99%. Quan trọng nhất có thể mua bán, lợi nhuận game thực ảo qua lại!

    Không chỉ thế, dù là người già, mù, tay chân bị liệt, hay các bệnh như câm này nọ, khi vào game hoàn toàn biến mất, có thể trong game nói chuyện, cử động tay chân như bình thường. Đây chính là một tin mừng cho người thân, lẫn người bị khuyết tất, bọn họ như thấy một tia hi vọng cuộc sống…

    Người thông minh hoặc đám mọt truyện, sau khi đọc thấy tin tức này, lập tức đám bọn họ biết: cơ hội làm giàu (kinh doanh) đến!

    Người thông minh không cần nói, chỉ cần để ý kỹ một chút liền nhận ra ngay: 50 quốc gia cùng nhau quảng bá rậm rộ, mà chỉ có một game duy nhất, như vậy nói lên một điều: game này các chính phủ cùng nhau bắt tay chế tạo, thương lượng đạt thành, hơn nửa đây là loại game chưa từng có trong thế kỷ qua.

    Hiện tại thế kỷ 21, chỉ có game 3D tựa như game Gta của hãng Rockstar Games là chân thật nhất, nhưng chỉ 5~10% độ chân thật, còn chưa đạt đến độ 99% chân thật kia, lý do chung là kỹ thuật hạn chế.

    Bây giờ hơn 50 nước đồng loạt tung ra một tin không kém một trái boom nguyên tử như vậy, làm toàn bộ thế giới người từ tầng lớp thấp đến tầng lớp cao rung chuyển dữ dội.

    Về phần đám mọt sách, hiện tại tiểu thuyết khá lưu truyền nhiều, tiểu thuyết bắt đầu phát triển mạnh ở các nước năm 2010. Nhất là nội dung trong đó như thực tế ảo đã thấm sâu vào đầu óc bọn hắn. Lúc này đột nhiên nghe đến tin game thực tế ảo xuất hiện, bọn hắn cùng nhau nắm tay lại, khí huyết trong người trướng lên, bọn hắn biết, đây là cơ hội của mình, một cơ hội để trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, hoàn thành ước mơ “không cần học, chỉ cần chơi cũng có tiền.”

    Giờ đây, khắp thế giới mọi người sôi trào lên, ở internet, facebook, quán café, quán nét… Đâu đâu cũng có thể nghe thấy mọi người lấy chuyện này ra nói chuyện, bàn tán.

    Thời gian ra game trực tiếp không rest là 1 tháng sau, trực tiếp Open Beta bởi vì các nước đang chạy đua sản xuất đầu khôi, túi dinh dưỡng, diễn đàn thảo luận để chơi game…



    Thuật ngữ game (phần đặc biệt – chuẩn bị vào võng du – đô thị luôn).

    -Bạo kích: Bạo kích là trong trường hợp đánh người hoặc quái bạn có xác suất xuất ra skill với dame cao hơn bình thường

    -Sát thương: gây ra sát thương

    -Phòng ngự: phòng ngự giảm sát thương

    -Buff: máu, chậm chạp, bất lợi…

    -May mắn: tăng tỉ lệ rớt trang bị, vật phẩm có phẩm chất cao

    -Thù hận: bạn đến gõ quái hoặc bước vào tầm nhìn thì quái sẽ ghi hận bạn, dựa vào điểm công kích, tổng điểm sát thương của bạn cao nhất thì quái sẽ mãi mãi một lòng vì bạn. Cũng có những kỹ năng riêng và trang bị để tăng thù hận.

    -T (Tanker): dành cho những nghề máu trâu phòng thủ cao, T sẽ lên cướp thù hận của BOSS để BOSS chỉ đánh mình thằng này, tóm lại là hy sinh thân mình để anh em an tâm đánh mà ko bị BOSS chú ý. Có thể có nhiều tank, trong đó MT (Main tanker) là đứa gánh BOSS chính.

    -OT (out Tank): Các bạn cứ hiểu là khi tổng điểm sát thương của T không bằng thằng khác thì BOSS sẽ thay lòng đổi dạ, yêu đứa mạnh hơn. Thuật sư (chữa thương) cũng có thể đoạt được thù hận từ tay T khi mà số lượng buff vượt quá mức so với tổng điểm sát thương của T, kiểu này thì rất dễ OT.

    Nghề chuyên công kích, DPS ( Dealing Damage Per Second): những nghề có sát thương cao, gây damage tranh thủ từng giây,. Khi đi phó bản rất cần những nghề chuyên công kích, có thể DPS cao nhưng máu mỏng, ví dụ như pháp sư…

    Thời gian đóng băng (thời gian cool down viết tắt là thời gian CD): kỹ năng ko thể dùng liên tục phải có thời gian tạm dừng chờ phục hồi lại mới có thể dùng tiếp được, đấy là thời gian đóng băng.
     
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Siêu Cấp YY Hệ Thống
    Chương 315: Thần chiến
    Thời gian trôi qua nhanh chóng, một tháng sau, hơn trăm ngàn đại lý khắp thế giới do chính phủ đứng sau đồng loạt mở cửa.

    Sáng sớm, tầm 6 giờ sáng, một hàng dài màu đen đứng xếp không thấy cuối cùng, bên trong có nam, nữ, già trẻ, giàu nghèo đủ loại người trong tầng lớp xã hội khác nhau.

    Từ cửa ra vào cửa hàng bán mũ giả lập, có người vừa ra lập tức có người đi vào, thay phiên nối đuôi không dứt.

    Thời gian qua mau, một tiếng trôi qua, nắng gay gắt bắt đầu chiếu rọi bốn phương, hàng người không vì đó ít, trái lại càng nhiều người đứng xếp hàng hơn, nhưng không người nào bận tâm hay than phiền điều đó.

    Bọn họ cùng chung mục đích, đến đây để mua mũ giả lập và túi dinh dưỡng.

    Game thực tế ảo 100%. Ai không muốn chơi? Có cơ hội chơi game làm giàu, lại do chính phủ cam kết về mặt an toàn, tiền bạc…, ngu gì không chơi?

    Thần Chiến, được chính phủ tất cả các nước cam kết 100% thực tế ảo. Quảng cáo hơn một tháng, không ai không biết điều này.

    Giá thành có ba loại, phân biệt là thấp, trung bình, cao, chất lượng mũ giả lập tùy giá mà quyết định.

    Thấp nhất cũng là 500k, trung bình 1 triệu, chất lượng cao là 3 triệu.

    Cộng với bán ra một thứ khiến giới khoa học thế kỷ 21 ngưỡng mộ: Túi dinh dưỡng.

    Một bịch túi dinh dưỡng gắn liền với đầu khôi, lúc người chơi game, hệ thống mũ giả lập tự động truyền vào “dinh dưỡng lỏng”, giúp người chơi tạm thời mấy tiếng không đói bụng.

    Túi dinh dưỡng như tên, nó là một dạng chất lỏng dinh dưỡng cung cấp người chơi, không lo vì thiếu dinh dưỡng hay ít vận động mà teo cơ các loại.

    Đây cũng là cái mà Minh Hạo trực tiếp đưa vào, tránh cho đám trẻ em và đám trung niên vì nằm nhiều quá bại liệt, yếu sinh lý các loại..

    Không chỉ vậy, chính phủ còn đưa ra chính sách giành cho người khuyết tật, người già. Hỗ trợ giảm giá đến 60% phúc lợi.

    Có điều, nếu muốn mua đầu khôi phải có thẻ cmnd hoặc giấy hộ khẩu mới có thể mua, trò chơi chỉ dành cho người 15 tuổi trở lên.

    Tin tức đài truyền hình, internet đồng loạt đăng lên các tiêu đề nhu “Trong vòng 1 giờ, mũ giả lập (mũ trò chơi, mũ đầu khôi…) bán được với số lượng phá kỷ lục lịch sử, hơn 1 triệu số lượng bán ra, còn đang gia tăng.”

    Những tiêu đề này, lướt web xem tin tức có thể thường thấy.

    “Thời gian đếm ngược còn một tiếng đồng hồ, chuẩn bị vào game Thần Chiến, tất cả chiến binh hãy sẵn sàng cho chuyến phiêu lưu kỳ thú của mình!!!”

    Màn hình quảng cáo cỡ lớn, truyền thông đồng loạt hiện lên tin tức thông báo với mọi ngưiờ.

    Mọi người dân trên thế giới, thậm chí cán bộ nhân viên chính phủ giờ phút này đồng loạt nghỉ việc, chỉ có vài người trực thuộc làm việc thôi.

    Cơn sốt không dừng lại ở đó. Trong quân đội các nước cũng đều ảnh hưởng, đám tướng tá, tướng lĩnh rủ nhau vào chơi game, trông rất náo nhiệt đông vui.s

    “30 phút…”

    ....

    “1 phút”

    Theo thời gian đếm ngược, mọi người tim đập càng nhanh.

    Người người nằm im ngay ngắn trên giường, đầu đội sẵn mũ trò chơi, hai tay nắm chặc lại, vẻ mặt phấn khích chưa từng có.



    Minh Hạo và Sinh Đạo cùng giống như vậy, hai người nằm im trên giường, đầu đội sẵn mũ giả lập, có điều hơi khác nhau là, hai người không mặc quần áo, hoàn toàn trần như nhộng nằm trên giường.

    “3 giây”

    “2 giây”

    “1 giây”

    Khi đếm đến số 0, mũ giả lập vang lên âm thanh cơ giới hóa “Thời gian đếm ngược kết thúc, Open Beta thần chiến bắt đầu, chào mừng người chơi đến với game Thần Chiến thực tế ảo 100%!!!!”

    “Ầm!”

    Thế giới quay cuồng, ánh sáng chói lóa, thân thể linh hồn mọi người tựa như đi đến thế giới khác.

    “Xin chào ngài, em là NPC hướng dẫn. Xin mời ngài đặt tên. Ngài xin lưu ý, tên đặt một lần vĩnh viễn, không thể thay đổi hay sửa chữa.”

    Nghe giọng nói trong trẻo vang lên bên tai, Minh Hạo mở mắt ra, phát hiện chính mình đang đứng trong căn phòng phong cách cổ điển châu âu.

    Gần đó không xa, một người con gái vẻ đẹp tuyệt sắc ánh mắt long lanh nhìn hắn, làn da trắng, má hồng hào, môi đỏ tươi nở nụ cười ngọt ngào, lúc nàng cười lộ ra hàm răng trắng tinh đều như hạt bắp xinh đẹp.

    Cô gái mặc bộ quần áo trắng, khí chất ngây ngô của cô gái mới lớn, càng tô lên vẻ ngây thơ thanh thuần xinh đẹp của nàng. Khiến người nhìn thấy trong nháy mắt thất hồn lạc phách, cảm giác đây là tiên nữ, một tiên nữ hạ phàm chứ không phải con người.

    Không biết từ đâu ra, mùi vị hương cà phê sữa ngọt ngào quanh quảnh quanh đây bay vào mũi Minh Hạo, thấm vào ruột gan, làm người trong tíc tấc cảm giác muốn hòa tan trong hương vị đó.

    Cảm giác như thật! Không hổ là game online độ chân thật 100% nha. Nếu không phải Minh Hạo biết đây là game, chắc chắn bị mỹ nữ trước mắt và mùi thơm lừa gạt rồi!

    Đây là suy nghĩ đầu tiên của Minh Hạo. Nhanh chóng hồi phục lấy lại tinh thần, Minh Hạo bình tĩnh nhìn cô gái nói: “Lấy tên Cô Độc đi.”

    “Xin lỗi ngài, tên này đã có người sử dụng.” Cô gái nở nụ cười dịu dàng nói.

    Minh Hạo sửng sốt, nhanh vậy? Mới vài giây thôi mà đã có người đặt tên này rồi?

    “Như vậy Đẹp Trai Khoai To đi.”

    “Xin lỗi ngài, tên này đã có người sử dụng.”

    “Một Kiếm Giết Địch.”

    “Xin lỗi ngài, tên này đã có người sử dụng.”

    “Một Kiếm Cách Thế…”

    “Xin lỗi ngài, tên này đã có người sử dụng.”

    “Đệt!” Minh Hạo tức giận chửi tục một tiếng, đậu má râu xanh, troll nhau à, hắn đặt hơn 10 cái tên khác nhau, vậy mà có người sử dụng đặt trước.

    Nhưng nhìn vẻ mặt thuần khiết, nụ cười ngây thơ của cô nàng, hắn biết người ta không có ý troll, hơn nửa lại là NPC, không có lý do gì để troll hắn làm gì.

    “Vậy lấy tên Ngàn Năm chích Gái đi” Cái tên này chắc không ai đặt đâu nhỉ? Với lại cái tên này rất là bá đạo a.

    Đúng như suy đoán của Minh Hạo, lần này cô gái không nói câu máy móc nửa. Thay vào đó nàng nở nụ cười xinh đẹp, vẻ mặt vui mừng nói ra: “Chúc mừng ngài đặt tên thành công, kế tiếp xin mời ngài chọn chủng tộc.”

    Minh Hạo hỏi: “Các chủng tộc có đặc điểm khác nhau gì không?”

    Cô gái gật đầu, bắt đầu giới thiệu các đặc điểm của chủng tộc: “Có thưa ngài, Thần Chiến bao gồm 2 chủng tộc truyền thống cùng nhiều chủng tộc đặc biệt khác.”

    -Chủng tộc nhân loại: +5% tốc độ tăng thông thạo (độ thông thạo có chức năng tăng lên điểm kỹ năng).

    -Chủng tộc hắc ám vong linh: +5% sát thương.

    Còn các chủng tộc đặc biệt khác như: vamprite(Ma Cà Rồng), Ma, Quỷ, Tinh Linh, Thiên Sứ, Cương Thi…

    Vì đây là các lớp nhân vật đặc biệt có sức mạnh hơn hai class bình thường kia, cho nên Thần Chiến không đưa vào, cái này phải tùy theo vận may của người chơi bắt gặp NPC mà chuyển class.

    Minh Hạo hiểu rõ, nói: “Lựa chọn nhân tộc đi.”

    “Ok ngài. Ngàn Năm chích Gái chủng tộc nhân loại, thành công khóa chặt.” Cô gái gật đầu nở nụ cười, lúc này nàng giới thiệu một số chức năng đặc sắc trong game như:

    Độ thông thạo, kết hôn, giao dịch tiền ảo – thực, chuyển chức...

    Đặc sắc nhất phải kể đến, đó là: giao dịch đồ đạt ảo – thực (tỉ lệ 100:1), từ trong game ra ngoài, 100 cái đổi 1 cái….

    Ví dụ có thể đổi trang bị quần áo, trang sức, bình máu, mana trong game ra ngoài đời thực, có điều trang bị đổi ra không có thuộc tính gì, khi đổi ra ngoài thực tế, bọn chúng như mấy món quần áo, trang sức bình thường.

    Nhưng có vài cái là: bình máu, bình mana, thức ăn có thể sử dụng như bình thường.

    Bình máu có tác dụng tăng cường kháng tính cơ thể, có thể khiến người khuyết tật “mọc tay chân, người mù thấy ánh sáng…” được. Đây có thể coi là loại thuốc thần kỳ, tin mừng lớn nhất cho người khuyết tật, người già.

    Bình mana như nước uống, hồi phục lại năng lượng trong cơ thể sau khi một hồi vận động tiêu tốn năng lượng cao.

    Thức ăn không cần nói, tùy theo độ thông thạo kỹ năng người chơi nghề nghiệp đầu bếp mà làm ra món ăn ngon hay dở.

    Về phần vũ khí như: kiếm, cung súng…, game thần chiến tuyệt đối cấm giao dịch, với lý do an toàn.

    Còn có chức năng khác là: Kết hôn, sinh đẻ.

    Hai người chơi có thể kết hôn nhau, sau đó sinh ra đứa con...

    Nghe xong người nữ giới thiệu tất cả chức năng đặc sắc game Thần Chiến, Minh Hạo không thay đổi sắc mặt gì, vì hắn đã biết hàng sẵn rồi, nói: “Được rồi, ta muốn vào game.”

    “Cám ơn ngài bỏ ra thời gian lắng nghe, kính chúc ngài Ngàn Năm chích Gái chơi game vui vẻ!” Cô gái khom người cúi chào, nở nụ cười xinh đẹp, phất tay chào bái bai Minh Hạo, nói: “Nếu ngài có thắc mắc, có thể ghé thăm diễn đàn game Thần Chiến, trang web là: ‘Thanchien.vn’….”

    Cô gái vừa dứt lời, thế giới xung quanh Minh Hạo lần nửa quay cuồng…

    --------

    P/s: Tác giả thật sự rất mệt mỏi a, cốt truyện còn chưa làm xong, nhưng thấy dân tình thối thúc quá nên từ đêm qua viết 1c. Cám ơn các bạn ủng hộ và theo dõi!!!
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)