HOT  Khoa Huyễn  Mạt Thế Siêu Cấp Thiên Phú - 2258 - Kiếm Thần Bất Khả Chiến Bại

  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 7: Thiên phú tốc độ
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    Lúc này, có rất nhiều người đều rối rít đào tẩu, không dám tới gần con chồn bạc. Nhưng lại có một người trẻ tuổi đi về phía con chồn bạc, nhẹ nhàng sờ sờ bộ lông của nó.

    "Người trẻ tuổi, lá gan của ngươi rất lớn a, cũng dám động vào hung thú?"

    Đội trưởng Phong Lang đi tới, cười ha ha nói.

    "Đây là lần thứ nhất ta nhìn thấy hung thú, không nhịn được hiếu kỳ muốn sờ một chút!" Người trẻ tuổi xấu hổ nói.

    Đội trưởng Phong Lang hài lòng gật đầu nói: "Tiểu tử không tệ, ngươi hẳn là võ đồ rồi đi, ở cái tuổi này đã là võ đồ, nói không chừng sẽ có hi vọng trở thành Võ Giả, chờ đến lúc ngươi trở thành Võ Giả, ta sẽ cho phép ngươi trở thành một thành viên của tiểu đội chúng ta!"

    "Đa tạ đội trưởng Phong Lang!" Người trẻ tuổi kích động nói.

    Tiểu đội Phong Lang Liệp Sát cũng không lưu lại quá lâu, mà nhanh chóng khiêng thi thể con chồn bạc đi, không còn lại một ai.

    Mà người trẻ tuổi vừa mới nói chuyện phiếm cùng với đội trưởng Phong Lang thì đang đứng ở trên đường cái cười khúc khích, những người khác thấy một màn như vậy, đều tưởng rằng người trẻ tuổi này bị choáng váng.

    Võ Giả làm sao có thể dễ dàng đột phá như vậy, đội trưởng Phong Lang chẳng qua chỉ nói lời khách sáo mà thôi.

    Nhưng mà, người trẻ tuổi sở dĩ cười khúc khích cũng không phải là bởi vì lời nói của đội trưởng Phong Lang. Người trẻ tuổi này chính là Diệp Thiên.

    "Ha ha, không nghĩ đến loại thiên phú thứ hai ta sao chép được lại là ở trên người của hung thú!" Diệp Thiên kích động nói.

    Vào thời điểm con chồn bạc chết đi chỉ cách Diệp Thiên không đến 3 mét, lúc ấy Diệp Thiên mười phần bối rối, may mắn là con chồn bạc đã chết rồi, bằng không thì hắn rất có thể sẽ bị con chồn bạc giết chết.

    Tóm lại là hắn có vận khí không tệ, thấy con chồn bạc chết rồi, hắn bỗng nhiên nảy ra ý tưởng muốn kiểm tra thiên phú của con chồn bạc.

    -------------

    Hung thú: Chồn bạc

    Thiên phú huyết mạch: Thấp

    Thiên phú tốc độ: Sơ đẳng

    ------------

    Vào thời điểm nhìn thấy cái thiên phú này, Diệp Thiên quả thực đã có một chút khiếp sợ.

    Hung thú chủ yếu dựa vào huyết mạch để tiến hóa, giống như là thiên phú tu luyện của nhân loại vậy, nếu không có huyết mạch cường đại, bọn nó sẽ không có cách nào trở thành hung thú cường đại.

    Con chồn bạc chỉ có thiên phú huyết mạch Thấp, dựa theo cảnh giới mà nói, con chồn bạc nhiều lắm chỉ tương đương với Võ Giả sơ kỳ mà thôi, nhưng nó lại có thể nhẹ nhõm đánh trọng thương một vị Võ Giả, thậm chí còn làm cho Võ Giả hậu kỳ như đội trưởng Phong Lang cũng khó mà giải quyết, đó là vì nó dựa vào một loại thiên phú khác —— thiên phú tốc độ.

    Con chồn bạc nắm giữ thiên phú tốc độ đã biến thành một con hung thú vô cùng đáng sợ, nếu không thì một con hung thú phổ thông tương đương cùng với Võ Giả cấp thấp, làm sao có thể ngăn cản được nhiều Võ Giả vây công như vậy.

    Lúc này, Diệp Thiên sau khi sao chép thiên phú tốc độ, một khi dung hợp với thiên phú tốc độ, tốc độ của hắn sau này sẽ viễn siêu đồng giai, vượt cấp khiêu chiến đã không còn là mộng tưởng.

    "Về nhà thôi!" Diệp Thiên chạy bộ về nhà.

    Về đến nhà, Diệp Thiên ăn tối cùng với em gái, sau đó liền trở về phòng của mình, chuẩn bị thử dung hợp thiên phú.

    "Ở dưới tình huống bình thường, ngoại trừ thiên phú tu luyện, thì những loại thiên phú khác sau khi đạt tới cấp độ Võ Giả mới có thể chậm rãi thức tỉnh, thế nhưng thiên phú Sao Chép của mình lại có thể đánh vỡ cái quy tắc này, hẳn là sẽ có thể an toàn dung hợp thiên phú tốc độ." Diệp Thiên thầm nghĩ.

    "Nghĩ nhiều làm gì, dung hợp!" Diệp Thiên cắn răng nói, bắt đầu dung hợp.

    Oanh! ! ! ! Sự đau đớn giống như khi dung hợp thiên phú tu luyện Trung đẳng tràn vào bên trong tâm trí, Diệp Thiên đã sớm chuẩn bị tâm lý có thể hoàn toàn chịu đựng được.

    10 phút trôi đi, đau đớn biến mất, có một loại cảm giác thoải mái tràn ra toàn thân. Diệp Thiên biết rõ mình đã dung hợp thiên phú tốc độ thành công.

    Tâm niệm vừa động, hắn liền tra xét tình huống thiên phú của bản thân.

    ------

    Nhân loại: Diệp Thiên

    Thiên phú tu luyện: Trung đẳng

    Thiên phú tốc độ: Sơ đẳng

    ----

    Bởi vì quá mệt mỏi, tăng thêm sự tình hung thú tập kích trước đó, ở dưới sự hao tổn tâm lực quá độ, Diệp Thiên dần dần rơi vào giấc ngủ say.

    Sáng sớm hôm sau, Diệp Thiên liền không kịp chờ đợi đi tới khu rừng nhỏ gần học viện, vào cái thời điểm này, nơi này vẫn chưa có người nào.

    "Thiên phú tốc độ!" Diệp Thiên bật người phát động thiên phú tốc độ, thân hình của hắn khẽ động, giống như một đạo tàn ảnh xông về phía nơi xa.

    "Tốc độ thật là nhanh!" Diệp Thiên chấn kinh.

    Trải qua từng lần kiểm tra, hắn rốt cục có thể khẳng định tốc độ của bản thân đã tăng lên gấp 3 lần, chỉ vẻn vẹn là thiên phú Sơ đẳng đã khiến cho hắn nắm giữ dạng tốc độ này, cơ hồ có thể sánh ngang cùng với tốc độ của Võ Giả bình thường, mà theo tu vi gia tăng, tốc độ của hắn tự nhiên sẽ càng ngày càng nhanh.

    "Trong truyền thuyết người nào có thể nắm giữ nhiều loại thiên phú thì chính là con cưng của thiên địa, quả nhiên là thế, ta chỉ mới vẻn vẹn nắm giữ thiên phú tốc độ Sơ đẳng là đã có thể đánh bại phần lớn võ đồ, cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ không bao lâu nữa liền có thể tranh phong cùng với Võ Giả!" Diệp Thiên cảm thấy kích động không thôi.

    Nhưng hắn cũng mười phần rõ ràng, điểm căn bản vẫn là tu vi, nếu như không có tu vi cường đại chèo chống, có nhiều thiên phú hơn bất quá cũng chỉ là phí công, khó có thể so sánh cùng với cường giả chân chính.

    "Ta phải đợi thời gian 1 tháng nữa mới có thể sao chép một loại thiên phú mới, mục tiêu của một tháng này chính là rèn luyện thân thể, trùng kích lực lượng 300 cân!" Diệp Thiên tuyển cho mình một mục tiêu nhỏ.

    Đã có mục tiêu, Diệp Thiên tu luyện càng thêm cố gắng. Hơn nữa hắn cũng đã tiết lộ cho các học viên khác biết rằng hắn đã có thể tu luyện Luyện Thể Quyết, dù sao thì cũng có không ít học viên cùng thời kỳ với hắn cũng đã có thể tu luyện Luyện Thể Quyết, hắn cũng không gây nên sự chú ý quá lớn.

    Trong lúc tu luyện, Diệp Thiên cũng tra xét thiên phú của toàn bộ học viên ở học viện thứ năm, nhưng cơ bản là không loại thiên phú nào tốt, ngoại trừ Trần Đông, người có thiên phú tốt nhất cũng chỉ là Sơ đẳng mà thôi.

    Thoáng một cái đã trôi qua 1 tháng, Diệp Thiên đã thành công đạt được mục tiêu nhỏ của mình, nắm giữ lực lượng 300 cân.

    "Tốc độ như thế này vẫn quá chậm, nếu như có thể tăng tốc độ tu luyện nhanh hơn nữa thì tốt biết mấy!" Diệp Thiên cảm thán.

    Trên đường rời khỏi học viện, có một giọng nói truyền đến: "Diệp Thiên, chờ ta!"

    Diệp Thiên quay đầu nhìn lại, phát hiện ra đó là Trương Bảo, liền ngừng bước chân.

    "Diệp Thiên, ngươi đã trở thành võ đồ rồi à?" Trương Bảo nhỏ giọng hỏi.

    "Đúng vậy!" Diệp Thiên gật đầu, trở thành võ đồ cũng không khó, chuyện này cũng không cần phải giấu giếm, chỉ cần không lộ ra bản thân đã nắm giữ lực lượng 300 cân là được.

    "Diệp Thiên, ngươi có muốn tăng cao tu vi với tốc độ nhanh hơn hay không?" Trương Bảo vội hỏi.

    "Ngươi có biện pháp hay sao?" Diệp Thiên khiếp sợ.
     
    Buồn, Dạ Tâm and banhdacua25 like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 8: Máu hung thú
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===

    "Ngươi đã nghe qua Máu hung thú hay chưa?" Trương Bảo hỏi.

    "Đương nhiên đã nghe qua!" Diệp Thiên gật đầu, cha mẹ của hắn cũng là Võ Giả, hắn tự nhiên từ trong miệng của cha mẹ biết được không ít tình huống mà người bình thường không biết.

    Máu hung thú ẩn chứa năng lượng cường đại, nếu như vào thời điểm tu luyện Luyện Thể Quyết phục dụng Máu hung thú mà nói, có thể gia tốc quá trình rèn luyện thân thể. Đáng tiếc, cha mẹ của hắn không còn nữa, cho nên không có cách nào thu được Máu hung thú.

    "Diệp Thiên, thiên phú của chúng ta cũng không quá tốt, nếu như cứ dần dần tu luyện từng bước mà nói, tu luyện tới già mới có hi vọng tấn thăng đến cấp độ Võ Giả, nhưng nếu có Máu hung thú thì lại không giống, nói không chừng vào thời điểm 20 tuổi, chúng ta liền có hi vọng bước vào cấp độ Võ Giả, đến thời điểm đó cho dù bị thiên phú giới hạn không có cách nào tăng cường tu vi, nhưng dựa vào thực lực Võ Giả cũng có thể có được một cuộc sống thoải mái." Trương Bảo nói ra.

    "Cũng đúng, nhưng chúng ta cũng không có cách nào lấy được Máu hung thú a!" Diệp Thiên bất đắc dĩ nói, hắn cũng muốn lấy được Máu hung thú, nhưng khổ một cái là hắn không có nhiều tiền a.

    "Diệp Thiên, chúng ta có quan hệ tương đối tốt, ta mới nói cho ngươi biết, ngũ đại học viện của căn cứ Lâm Hải chuẩn bị mở ra một trận thí luyện, các cao tầng của căn cứ Lâm Hải đã mở ra một khu thí luyện ở nơi hoang dã, hung thú ở bên trong đã bị giết sạch, chỉ còn lại một ít mãnh thú, mãnh thú là hậu duệ của hung thú, nhưng tu vi lại không đạt được đến cấp độ như hung thú, chỉ cần cảnh giới võ đồ, thậm chí là ngay cả người bình thường cầm vũ khí cũng đều có thể đối phó. Một khi giết chết mãnh thú, lấy đi đồ vật đáng tiền trên người của mãnh thú liền có thể đổi lấy Máu hung thú, nghe nói hạng nhất còn được ban thưởng Máu hung thú trung cấp đấy." Trương Bảo nói xong, liền cảm thấy hâm mộ.

    Máu hung thú trung cấp! Diệp Thiên cũng động lòng, hung thú trung cấp chính là tồn tại cường đại mà chỉ có Tinh Anh Võ Giả mới có thể giết chết, một khi hắn có Máu hung thú trung cấp, trong thời gian nửa năm sẽ có hi vọng trở thành Võ Giả.

    "Ngươi vì sao lại biết chuyện này?" Diệp Thiên nhíu mày, hắn cũng không thu được bất kỳ tin tức nào a!

    Trương Bảo dương dương đắc ý nói: "Ta quen biết một cựu học viên, nắm giữ lực lượng 500 cân, nghe hắn nói về chuyện này, chỉ bất quá là lần thí luyện này có một chút nguy hiểm, cho nên học viện mới không thông báo cho học viên mới trở thành võ đồ."

    "Diệp Thiên, chỗ tốt của Máu hung thú, ta so với ngươi còn rõ ràng hơn, thiên phú của ta không tốt, nhưng trong đoạn thời gian trước, cha mẹ của ta tiêu hao rất nhiều tiền mua một phần Máu hung thú, ta dựa vào một phần Máu hung thú cấp thấp này liền có thể trở thành võ đồ, thiên phú của ngươi còn tốt hơn so với ta, một khi có Máu hung thú, hiệu quả hấp thu sẽ càng tốt hơn, tốc độ tăng tu vi lên sẽ càng nhanh hơn. Chúng ta hãy báo danh cùng một chỗ, thành lập đoàn đội thí luyện, tuyệt đối sẽ có hi vọng thu hoạch được một phần Máu hung thú!" Trương Bảo dụ hoặc.

    "Trương Bảo, không phải là ngươi chỉ mời một mình ta thôi đó chứ?" Diệp Thiên thử hỏi.

    "Đương nhiên là không chỉ có một mình ngươi, chúng ta mới vừa vặn bước vào cảnh giới võ đồ, nếu như không thành lập đoàn đội thì làm sao có thể cạnh tranh cùng với những võ đồ cường đại kia? Ta đã mời 8 tên võ đồ, bọn hắn đều đồng ý, chỉ còn lại một mình ngươi!" Trương Bảo lộ ra thần sắc tự tin nói.

    "Không có ý tứ, ta cũng không muốn tham gia đoàn đội!" Diệp Thiên cự tuyệt.

    "Vậy được rồi!" Trương Bảo lộ ra vẻ tiếc nuối, quay người rời đi, hắn bất quá chỉ muốn hỏi một chút mà thôi, Diệp Thiên cự tuyệt thì cũng không sao, dù sao thì Diệp Thiên cũng mới vừa vặn trở thành võ đồ, có tác dụng không lớn.

    Nhưng mà Trương Bảo không ngờ tới là, Diệp Thiên không phải là cự tuyệt tham gia thí luyện, mà chỉ đơn thuần không muốn tham gia đoàn đội mà thôi.

    "Lần thí luyện này có lẽ là cơ hội của ta!" Diệp Thiên thì thào.

    "Học viên Diệp Thiên, ngươi thật sự muốn báo danh tham gia thí luyện hay sao? Mặc dù nói chỉ cần đạt đến cấp bậc võ đồ liền có thể tham gia thí luyện, nhưng võ đồ không có lực lượng 500 cân thì tốt nhất không nên tham gia, nếu không sẽ rất dễ dàng chết ở bên trong thí luyện."

    Lão sư Nhạc Thành của Học viện thứ năm nhìn Diệp Thiên trước mắt, nói lời khuyên can. Những học viên giống như Diệp Thiên, hắn đã gặp qua mấy người, những người này luôn nghĩ rằng nếu có vận khí tốt, sẽ lấy được Máu hung thú, nhưng lại không thử nghĩ một chút, coi như ở nơi thí luyện kia không có hung thú, thế nhưng lại có mãnh thú cường đại có thể đánh giết đại bộ phận võ đồ, mà học viên vừa mới trở thành võ đồ ở trước mặt mãnh thú cường đại cũng chỉ giống như là giun dế, trừ phi dựa vào nhân số hoặc là vũ khí cường đại.

    "Lão sư, ta đã có đoàn đội, dựa vào nhân số cũng sẽ có hi vọng thu hoạch được Máu hung thú!" Diệp Thiên cố ý nói như thế.

    "Vậy thì được rồi, dù sao cũng là chuyện của ngươi, nhưng báo danh cần phải ký kết hợp đồng sinh tử, một khi ký hợp đồng, coi như ngươi chết ở trong khu thí luyện, học viện thứ năm chúng ta cũng sẽ không bồi thường bất cứ một thứ gì!" Lão sư Nhạc Thành nhắc nhở.

    "Ta biết rõ!" Diệp Thiên thong dong ký kết hợp đồng.

    "Vào 8 giờ sáng mười ngày sau tại sân luyện võ số 5, sẽ có lão sư mang các ngươi đi đến nơi thí luyện!" Lão sư Nhạc Thành căn dặn.

    "Vâng, lão sư!" Diệp Thiên đáp lời, báo danh Thành công, Diệp Thiên thở một hơi nhẹ nhõm.

    Trong vòng 10 ngày này, hắn cũng không muốn lãng phí, mặc dù hắn rất tự tin vào thực lực bản thân, nhưng lực lượng của hắn dù sao vẫn còn yếu, còn cần phải làm một chút chuẩn bị.

    Ví dụ như mua sắm vũ khí cùng với trang bị.

    Ở cái thời đại này, cũng không có quản chế đối với vũ khí, bất luận người nào cũng đều có thể tuỳ thời đeo vũ khí, mà vũ khí cũng được chia thành mấy loại cấp bậc, ví dụ như binh khí được chế tạo từ sắt thép thì được gọi là binh khí bình thường, mà nếu lợi dụng một số vật liệu nguyên lực chế tạo ra binh khí thích hợp cho Võ Giả lưu chuyển nguyên lực, thì loại binh khí này sẽ được gọi là Nguyên binh.

    Diệp Thiên cũng không mua nổi Nguyên binh, mà cũng không cần thiết phải mua Nguyên binh, chất lượng của Nguyên binh cùng với vũ khí bình thường cũng không sai biệt lắm, chỉ là có thêm đặc tính nguyên lực mà thôi.

    Đi một chuyến đến tiệm vũ khí, Diệp Thiên mua một thanh đao bằng sắt, còn mua một cây cung và một số mũi tên. Diệp Thiên phải bỏ ra trọn vẹn 5000 đồng tiền để mua những thứ này, đây là số tiền đủ để cho hắn sống trong một năm.

    Nguyên bản, Diệp Thiên cũng chỉ có 20.000 đồng tiền mà thôi, hiện tại chỉ còn lại 15.000 đồng, nhưng mua sắm những vũ khí này là chuyện cần thiết.

    Thoáng một cái đã trôi qua 10 ngày.

    Diệp Thiên cũng không nói cho em gái của mình biết về sự tình thí luyện, chỉ nói là ở học viện có tổ chức một lần hoạt động, cần ba ngày thời gian, ba ngày sau hắn sẽ trở về.
     
    Buồn, Dạ Tâm and banhdacua25 like this.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)