Hài  Khoa Huyễn Siêu cấp hệ thống chiến thần

  1. gantz1991

    gantz1991 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    23/4/18
    Bài viết:
    305
    Được thích:
    320
    Chương 4: Cưỡng hôn Mộ Dung Uyển Nhi


    "Là ngươi, là kẻ hôm qua thổ lộ với ra, ngươi, ngươi không được qua đây." Mộ Dung Uyển Nhi nhìn một đống chân, tay, nội tạng, đầu của mấy người. Mặt đất la liệt chai rỗng, lại còn cả Vương Khiếu Thiên máu đầy người, hai tay thì đỏ tới đen kịt.

    "Ta là Vương Khiếu Thiên, ngày hôm qua đã nói với ngươi rồi." Vương Khiếu Thiên nhìn thấy nữ thần trong mộng, mừng rỡ tiến về phía trước.

    "Không được qua đây, đứng lại cho ta, tại sao ngươi lại giết người, lại còn chặt xác?"

    "Uyển Nhi, ngươi xem qua bốn cái đầu này đi, chắc quen thuộc lắm phải không, nói ta yêu ngươi là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga. Tối ngày hôm qua kéo đến đánh ta, ngươi không biết sao?" Vương Khiếu Thiên vừa nói vừa tới đống thịt nhặt từng cái đầu lên ném về dưới chân Mộ Dung Uyển Nhi.

    "Ngươi nói ngươi chỉ thích anh hùng, ta lợi hại hơn bạn học của ngươi nhiều, ta chỉ "rắc rắc" một lần đã giết đến bốn người. Ta cũng rất lợi hại nha, ngươi đồng ý làm bạn gái của ta chứ? ngươi đồng ý làm bạn gái của ta chứ?" Cả đêm uống toàn rượu mạnh nên giờ Vương Khiếu Thiên vẫn còn đang say rượu, hắn nói to với Mộ Dung Uyển Nhi, sau đó còn cười lớn.

    Vết máu cùng thịt vụn, da vụn của người chết bắn lên mặt Vương Khiếu Thiên cùng lắc lư vặn vẹo theo điệu cười của hắn.

    "A, đừng!" Bình thường Mộ Dung Uyển Nhi có một thân võ nghệ đầy mình, nhưng dù sao cũng chỉ là học sinh chưa từng biết qua chiến trường, lúc này nhìn thấy Vương Khiếu Thiên máu me đầy người, lại nhìn bốn cái đầu lăn lông lốc dươi chân, lại nghe tiếp lời nói kia càng khiến nàng sợ đến mức mặt trắng bệch.

    "Ngươi, ngươi không được qua đây." Giọng nói của Mộ Dung Uyển Nhi run rẩy, nàng lén thò tay vào trong người bấm nút gửi tín hiệu cầu cứu.

    "Ta thầm yêu ngươi đã hai năm, hai năm này ngày nào được thấy ngươi đều khiến ta rất vui vẻ." Vương Khiếu Thiên gào thét với Mộ Dung Uyển Nhi, hắn cũng đi từng bước về trước, thân hình lảo đảo tiếp cận nữ thần trong mộng.

    Mộ Dung Uyển Nhi thì lui từng bước về phía sau, cuối cùng một gốc cây to chặn lại đường lui của nàng, lưng nàng kề sát thân cây, mồ hôi lạnh chảy dọc theo bờ má. Từ nhỏ đến lớn nàng nào có sợ đến mức này. Cảm giác khủng khiếp, kinh hoàng lan tràn khắp bộ não.

    Tuy rằng võ thuật của Mộ Dung Uyển Nhi rất cao cường, thế nhưng cảnh tượng trước mắt khiến nàng không thể động được ngay cả một ngón tay.

    "Không, không được qua đây, ngươi không được qua." Mộ Dung Uyển Nhi sợ hãi nói với Vương Khiếu Thiên.

    "Ngươi đồng ý làm bạn gái của ta chứ? Ngươi đồng ý làm bạn gái của ta chứ? Ta cực kỳ yêu ngươi, ngươi đồng ý làm bạn gái của ta chứ?" Miệng của Vương Khiếu Thiên không ngừng lặp lại những lời kia, chân không dừng mà bước thẳng đến trước mặt Mộ Dung Uyển Nhi.

    Mộ Dung Uyển Nhi nhìn Vương Khiếu Thiên như thấy một tên đồ tể bước ra từ Địa ngục, nàng sợ hãi đến mức quên hết võ thuật trong người, cũng không dám trả lời câu nói của Vương Khiếu Thiên.

    "Ngươi biết không? Ta đã có nhiều giấc mơ, mơ chúng ta cùng ở trong một rừng cây, ta hỏi ngươi có đồng ý làm bạn gái của ta không? Ngươi nghẹn ngùng im lặng coi như đồng ý, thế rồi ta cứ như vậy bước đến ôm lấy ngươi, sau đó hai chúng ta hôn nhau nồng say, cuốn lưỡi, ôm nhau say đắm, ta còn xoa ngực ngươi nữa." Vương Khiếu Thiên nói to.

    Mùi rượu pha lẫn mùi mùi máu tanh khiến Mộ Dung Uyển Nhi run rẩy.

    Vương Khiếu Thiên vừa nói, hắn bước đến vương tay đỡ vòng eo đang nép sát thân cây của Mộ Dung Uyển Nhi, đưa gương mặt đầy máu ra trước tới khi môi kề môi.

    Mộ Dung Uyển Nhi sợ đến ngây người, nụ hôn đầu của mình vậy mà mất rồi, đã mất rồi, bị một tên quỷ biến thái cuồng sát đoạt mất. Trong cơn khủng hoảng cực độ, nàng chỉ nghĩ được tới mức này.

    "Thật mềm, thơm quá, ngọt." Vương Khiếu Thiên hôn xong thì ngẩng đầu lên, bắt đầu sờ nắn bầu ngực mềm mại của Mộ Dung Uyển Nhi, tình tứ nói với nàng.

    "A, mặt ngươi sao lại có vết máu vậy, ta giúp ngươi lau." Vương Khiếu Thiên nhìn thấy trên mặt Mộ Dung Uyển Nhi xuất hiện máu tươi đen kịt.

    Thật ra những vết máu này là máu tươi trên mặt hắn dính lên mặt Mộ Dung Uyển Nhi.

    Vương Khiếu Thiên nói là làm, giơ hai tay đầy bùn đất cùng máu đỏ chà xát khuôn mặt tái xanh của Mộ Dung Uyển Nhi, bất quá hắn đang say rượu nặng, hắn nói là chùi mặt nhưng không khác gì đang xoa nắn mặt.

    "A, tại sao máu càng lau càng nhiều a." Gương mặt thiên thần của Mộ Dung Uyển Nhi phút chốc đã bị hai tay đầy máu của Vương Khiếu Thiên nhuộm thành cùng một màu đỏ sậm, thậm chí có chỗ bị xoa nắn đến mức xanh lè.

    Mộ Dung Uyển Nhi lúc này đã sợ hãi đến cứng cả người.

    "Đứng lại, không được động đậy, mau thả Mộ Dung tiểu thư ra, nếu không thì ta sẽ nổ súng." Xa xa, năm người mặc đồng phục bảo an học viện chạy tới, tay cầm súng thuốc mê la lớn với Vương Khiếu Thiên.

    Bọn họ bao vây Vương Khiếu Thiên cùng Mộ Dung Uyển Nhi.

    Bọn họ nhìn Mộ Dung Uyển Nhi vừa nãy lén gửi tín hiệu cầu cứu, học viên có thể có máy cầu cứu thì đều là kẻ có gia thế rất lớn.

    Bọn họ lại nhìn bốn cái đầu dưới đất cùng Vương Khiếu Thiên cả người còn mặc đồng phục học viện nhưng đã dính đầy máu, lại nhìn một đống thịt sau lưng.

    Sắc mặt của năm tên bảo an cũng thay đổi, kể từ khi học viện thành lập thì đây là lần đầu tiên xuất hiện vụ việc giết người chặt xác, thậm chí giết đến vài người, hơn nữa thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.

    Năm tên bảo an cẩn thận đề phòng nhìn Vương Khiếu Thiên trước mặt, chỉa súng bắn thuốc mê về phía hắn.

    Một tên chủ nhiệm giáo dục cũng nhanh chóng chạy tới từ đằng sau năm người bảo an, liếc nhìn Vương Khiếu Thiên mặc đồng phục học sinh và Mộ Dung Uyển Nhi, lại nhìn một đống các phần thân thể.

    "Học viên, ngươi mau thả Mộ Dung tiểu thư ra, ngươi không biết thân phận của Mộ Dung tiểu thư sao, cha mẹ nàng là quan lớn của hạm đội Tinh Minh, bây giờ nếu ngươi ngừng tay còn có thể được sự khoan hồng của pháp luật." Chủ nhiệm mập mạp cố gắng bình tĩnh nói lớn với Vương Khiếu Thiên.

    "Nhanh, nổ súng mau, các ngươi đứng như trời trồng làm gì, nhanh chóng bắn tên tội phạm này mau, đừng để Mộ Dung tiểu thư bị chấn kinh nữa." Chủ nhiệm mập mạp nhỏ giọng nói với năm người bảo an.

    Chủ nhiệm giáo dục nghĩ trong lòng, cái tên học viên máu ne này ở đâu chui ra vậy, thành tích thi đua phấn đấu của mình năm nay đã tiêu rồi.

    Hắn biết rõ thân phận của Mộ Dung Uyển Nhi, nếu như nàng có bị gì thì phỏng chừng cái chức chủ nhiệm này cũng mất luôn.

    "Phập phập phập!" Tiếng đạn thuốc mê bắn trúng lên người Vương Khiếu Thiên, hắn bắt đầu cảm giác càng mơ hồ hơn, thân thể loạng choạng đổ về phía trước kề sát người của Mộ Dung Uyển Nhi, cảm giác thật mềm mại và êm ái.

    Bảo an cùng chủ nhiệm thấy tên học viên đẫm máu kia bị ăn đạn thì tâm tư cũng buông lỏng, thở ra một hơi.

    "Mộ Dung đại tiểu thư, chúng ta nhận được tín hiệu cầu cứu liền chạy đến đây, xem ra ngươi không có thương tổn ngoài da nào! Ta tìm thầy thuốc hồi phục tâm lý đến trị liệu cho ngươi." Chủ nhiệm mập mạp nói với Mộ Dung Uyển Nhi, hắn cũng phất phất tay ra hiệu đám bảo an mau chóng xử lý Vương Khiếu Thiên.

    "Uyển nhi, ta cũng là khôi phục tâm lý sư, ta trị liệu cho ngươi nhé! Ta rất chuyên nghiệp." Trước khi té xỉu, Vương Khiếu Thiên nghe chủ nhiệm mập nói thế nên gắng gượng dùng một tia ý thức cuối cùng hô với Mộ Dung Uyển Nhi.

    Bảo an sau khi nghe thế liền nã thêm hai phát đạn thuốc mê, cuối cùng hắn cũng hoàn toàn hôn mê.

    "A!" Nghe được lời nói của Vương Khiếu Thiên, Mộ Dung Uyển Nhi kinh hoàng ngất xỉu.

    "Nhanh, mau gọi nhân viên y tế xuống đây, liên hệ bảo vệ xuống phong tỏa hiện trường. Sự tình ngày hôm nay cấm không được tiết lộ nửa chữ, bằng không thì các ngươi về vườn chăn rau được rồi!" Chủ nhiệm hét lớn với đám bảo an.
     
    trungninja, Dạ Tâm and zHiePz like this.
  2. gantz1991

    gantz1991 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    23/4/18
    Bài viết:
    305
    Được thích:
    320
    Chương 5: Chiến Thần Hệ Thống Xuất Hiện


    Khi Vương Khiếu Thiên trong cơn hôn mê, linh hồn hắn bước vào một không gian u ám được trải rộng bởi vô số mộ bia.

    Vương Khiếu Thiên nhìn thấy đứng trước mặt mình là một người trung niên trông rất tà nhưng dáng vẻ cũng rất có uy nghiêm.

    "Hoan nghênh ngươi, một đời ký chủ mới của Chiến Thần Hệ Thống, hi vọng ngươi có thể cho ta thấy được tiềm lực của ngươi."

    "Nếu như ngươi là một kẻ không có tiềm lực, không có khả năng trở thành Chiến Thần, ta sẽ khiến ngươi phải diệt vong."

    "Nếu như ngươi có thể thể hiện mình là một kí chủ có giá trị thì ta sẽ hỗ trợ ngươi có ngày sớm thành Chiến Thần." Một âm thanh lạnh lùng nói với Vương Khiếu Thiên.

    "Cái gì mà Chiến Thần Hệ Thống, ký chủ là thế nào? Nơi này là ở đâu? Là tên ác ma nhà ngươi khống chế thân thể ta giết bốn người kia phải không?" Vương Khiếu Thiên cố gắng duy trì bình tĩnh khống chế tư duy, hỏi quái nhân đang ở trước mặt mình.

    "Nơi này là ý thức hải của ngươi."

    "Chiến Thần Hệ Thống là hệ thống huấn luyện tác chiến từng binh sĩ cao cấp nhất trong vũ trụ, tồn tại vì để đào tạo ra Siêu Cấp Chiến Thần của vũ trụ, không ngừng đề ra các nhiệm vụ có thể nhanh chóng tăng cao năng lực binh sĩ, khi ngươi hoàn thành các nhiệm vụ này thì sẽ có phần thưởng."

    "Ngươi hãy hồi tưởng lại đi, thời điểm mà ngươi đeo Nhẫn Không Gian Vạn Năng vào thì thân thể đã hoàn toàn dung hợp với Chiến Thần Hệ Thống."

    "Còn ta là quản gia của Chiến Thần Hệ Thống, cũng có thể xưng hô bằng một cái tên cách đây rất lâu của ta, ta tên là Lâm Phi."

    "Này ký chủ, ngươi đã dung hợp cùng hệ thống rồi, ta khuyên ngươi chân thành, muốn sống lâu một chút thì phải không ngừng nâng cao từng hạng mục tố chất thân thể cùng năng lực chiến đấu." Đại thúc trung niên tà dị nói với Vương Khiếu Thiên.

    "Ngươi tên là Lâm Phi sao, ngươi chính là Chiến Thần Hệ Thống? Ngươi muốn bồi dưỡng ta thành Siêu Cấp Chiến Thần Vũ Trụ? Cái Chiến Thần Hệ Thống này đã thành công lần nào chưa? Những ký chủ không thể trở thành ký chủ ra sao rồi?" Vương Khiếu Thiên lại hỏi tiếp Lâm Phi.

    "Từ lâu thiệt là lâu trước kia, Chiến Thần Hệ Thống từng thành công được một lần."

    "Những ký chủ không vượt qua được thử thách, không thể trở thành Chiến Thần thì sẽ bị đào thải, nơi này chính là nghĩa trang của bọn họ. Giảng giải xong xuôi nhé, quyền hạn của ngươi tạm thời chỉ có thể biết những thứ này. Quay về thế giới hiện thực và mạnh mẽ lên đi." Hệ thống Lâm Phi vừa nói với Vương Khiếu Thiên vừa chỉ chỉ vào số bia mộ trải rộng bao la kia.

    Vương Khiếu Thiên nhìn qua vô số mộ bia mà cảm giác lạnh dọc sống lưng.

    Vương Khiếu Thiên thoáng cảm giác được cái tên Chiến Thần Hệ Thống gọi là Lâm Phi này không phải là cái gì mà trời cao ban thưởng, hắn chính là hóa thân của ác ma. Mênh mông mộ bia đại biểu cho từng ký chủ tiền nhiệm thất bại mà chết đi, nhiều như vậy mà mới chỉ đào tạo được một tên Chiến Thần, tỷ lệ tử vong cao kinh người

    Khi Vương Khiếu Thiên lại mở mắt ra thì phát hiện mình đang bị trói chặt bởi dây thừng hợp kim đặc biệt, trói cứng lên một cái ghế kim loại.

    Vương Khiếu Thiên nhìn quanh bốn phía, sáu mặt căn phòng đều bằng thép, trước mặt có cái cửa ra vào kim loại.

    "Nơi này hình như rất giống với phòng giam đặc biệt chuyên nhốt tội phạm tâm thần nghiêm trọng." Vương Khiếu Thiên nghĩ ngợi.

    "Lúc trước trong giờ thực tập trị liệu bệnh nhân tâm thần nghiêm trọng, thân phận mình lúc đó là bác sĩ nhìn người bệnh bị trói trên ghế kim loại, không ngờ chỉ mới mấy tháng mà giờ mình đang an tọa trên cái ghế huyền thoại này."

    Vương Khiếu Thiên cảm khái, vẫn cảm thấy hơi ê sau đầu, có lẽ là tác dụng phụ của việc uống quá nhiều rượu mạnh.

    Vương Khiếu Thiên bắt đầu hồi tưởng sự việc kể từ khi bị Chiến Thần Hệ Thống bám lên thân, hình như sau khi giết bốn học viên mình có làm gì đó.

    Hình như sau khi giết chết bốn người, mình muốn hủy thi diệt tích nên mua nào là rượu mạnh, nhiên liệu, lưỡi cưa, trời ạ! Hình như còn bị cái Chiến Thần Hệ Thống này xúi bậy phân thây xác bốn học viên. Sau cùng bất ngờ xuất hiện nữ thần Mộ Dung Uyển Nhi.

    Khi đó lại dám thổ lộ lần nữa với nàng, lại còn hôn nàng. Trong đầu Vương Khiếu Thiên không ngừng xuất hiện từng việc từng hình ảnh mà hắn đã làm.

    "Mình sau khi say rượu thật quá bạo lực, thậm chí ngu ngốc đi nghe cái Chiến Thần Hệ Thống kia xúi giục đi phân thây, có lẽ mình bị tâm thần rồi, xem ra là khối lượng chương trình học Khôi Phục Tâm Lý có vẻ nặng."

    "Mình đã hôn Mộ Dung Uyển Nhi, không biết đoạn ký ức này có phải thật hay không, đáng tiếc không nhớ rõ được cảm giác khi chạm môi Mộ Dung Uyển Nhi." Đầu óc Vương Khiếu Thiên lúc này đang vô cùng rối bời, hắn hy vọng những ký ức kia đều là ảo giác, thế nhưng xem chừng hiện trạng đang bị trói chặt như bánh chưng trên ghế kim loại thì đoạn ký ức kia đều là sự thật.

    Nhân lúc không có ai vào, Vương Khiếu Thiên tự hỏi làm sao để đối đáp tốt nhất.

    "Giết người có thể phản biện là trong lúc phòng vệ thì phòng vệ quá tay, nhưng cái tội phân thây này thì không dễ nói. Phỏng chừng Tinh Minh sẽ tuyên án chung thân." Vương Khiếu Thiên nghĩ ngợi tương lai bao trùm một màu đen kịt.

    "Chiến Thần Hệ Thống là đồ hãm hại ác độc, chỉ mới dung hợp mà thôi đã gây ra phiền toái tới mức như vậy rồi, coi như là tương lai mình đã xong. Không được, không thể bị giam được, mình không muốn bị chết già trong ngục. Hơn nữa trong ngục giam đều là một đám đàn ông bị nhốt chung một chỗ, bị nhốt lâu ngày chắc chắn tinh thần sẽ có hơi bất bình thường, có rất nhiều tên thích quan hệ đồng tính, thậm chí bạo lực.."

    "Đúng rồi, giả đò bị tâm thần, mình rất chuyên nghiệp trong Hồi phục tâm thần mà, đương nhiên có sở trường giả vờ tâm thần."

    Vương Khiếu Thiên nhớ tới buổi tối ngày lễ tốt nghiệp Học viện Quân sự Cấp trung, hắn uống rượu và chém gió cùng với mấy sư huynh cũng học Hồi phục tâm lý.

    "Khiếu Thiên a, sư huynh lần này đi làm bác sĩ ở Bệnh viên tâm thần Số 2 của Tinh Minh, nếu sau này ngươi cũng muốn làm việc ở Bệnh viện Số 2 thì sư huynh sẽ giới thiệu ngươi vào.. Dô, cụng ly...!"

    Vương Khiếu Thiên nghĩ, hắn dùng thân phận bệnh nhân tâm thần nếu như được phân đến Bệnh viện Số 2 thì sẽ gặp được sư huynh, thậm chí còn có thể được chăm sóc đặc biệt. Ít ra cũng được phân đến phòng bệnh tốt, không cần phải trị liệu sốc điện, nếu như sư huynh khôn khéo có khi còn kiếm được cho hắn một mỹ nữ tâm thần làm bạn cùng phòng.

    Vương Khiếu Thiên bắt đầu cuồng dâm sinh hoang tưởng một hồi sóng gió giữa hắn với mỹ nữ tâm thần.

    ...

    Hiệu trưởng của Học viện Quân sự Cấp trung là một lão già râu bạc, lão đang ngồi trong một căn phòng đặc biệt, nhìn bốn cái thi thể nằm ngay ngắn mà tâm phát sầu.

    Hiệu trưởng râu bạc sau khi biết được việc này có quan hệ với gia tộc Mộ Dung sau lưng Mộ Dung Uyển Nhi thì lập tức dùng thân phận Hiệu trưởng Học viện Quân sự Cấp trung để tra xét đoạn video của vệ tinh giám thị khu vực học viện.

    Giờ khắc này ở trước mắt hiệu trưởng râu bạc là một màn hình lớn, đang phóng to chiếu lại mọi hành động của Vương Khiếu Thiên.

    Trong video chiếu cảnh Vương Khiếu Thiên đêm đó thổ lộ thất bại, bị bốn tên học viên đánh hội đồng rồi giết chết cả bốn, rồi quá trình phân thây suốt cả đêm, rồi cưỡng hôn Mộ Dung Uyển Nhi.

    "Học viên Tâm lý học mà kỹ thuật đối kháng lại mạnh đến thế, một đòn chí mạng, nếu như được bồi dưỡng thì sẽ là một hạt giống tốt, thế nhưng hắn giết người thì thôi chứ, có thể coi như là hành động tự vệ, tại sao lại đi phân thây? Lại còn chọc vào nữ sinh không nên dây vào như Mộ Dung Uyển Nhi. Lão già ta cũng không thể cứu nổi ngươi." Hiệu trưởng nhìn cảnh thi thể bị phân thây mà phát sầu.

    Hiện tại gia trưởng của bốn học viên đã tìm tới tận cửa học viện, yêu cầu được nhìn thấy thi thế của con cháu bọn họ, đồng thời phải giao hung thủ Vương Khiếu Thiên ra. Hơn nữa một nhà trong đó cũng là một thế lực nhỏ.

    Bốn cái thi thể cái nào cũng bị phân thành sáu, bảy khúc. Hiện tại tuy đã được khâu chỉ tương đối ghép chung lại, miễn cưỡng có thể nhìn ra hình người, thế nhưng nếu đưa những thi thể này cho đám gia trưởng xem thì bọn họ nhất định sẽ phát rồ cho xem, cái này có thể so sánh với đám Trùng tộc giết người bầm thây.

    Nếu như tin tức bị bộc phát ra thì dù cho xử lý tốt thì chỉ tiêu tuyển sinh của Học viên Quân sự Cấp trung sẽ bị ảnh hưởng.

    "Thằng học viên chết bầm, lão chỉ còn một hai năm nữa là hưu trí mẹ nó rồi, trong học viện tại sao lại nhô ra một thằng biến thái cuồng sát bầm thây Vương Khiếu Thiên. Hơn nữa còn chọc Mộ Dung gia. Mộ Dung gia là đại gia tộc số một số hai trong cơ cấu Quân đội Tinh Minh đấy." Lão râu bạc gào thét điên cuồng.

    "Trợ lý, Mộ Dung Uyển Nhi đang được trị liệu Hồi phục tâm thần trong Viện an dưỡng ra sao rồi? Mộ Dung gia có phản ứng gì với sự việc lần này?" Hiệu trưởng nói với một nữ thư ký trẻ tuổi bên cạnh hắn.

    "Thưa ngài hiệu trưởng, Mộ Dung tiểu thư trong Viện an dưỡng từ chối hướng dẫn điều trị tâm lý, nàng vừa thấy bác sĩ mặc trang phục khoa tâm lý liền kêu gào. Nếu muốn khôi phục hoàn toàn có lẻ ít nhất cần một tháng. Phụ thân của nàng là ngài Trương của Mộ Dung Phách Thiên Hạm đã nhận được video mà ngài gửi bao gồm từ lúc Vương Khiếu Thiên thổ lộ, bị đánh hội đồng, phân thây rồi cưỡng hôn Mộ Dung Uyển Nhi, bảo là sẽ hồi âm ngay trong ngày.
     
    trungninja, Dạ Tâm and zHiePz like this.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)