HOT  FULL  Đô Thị  Q.Trường Quyền Tài - Thường Dụ

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483
    Chương 25: Tăng Rồi



    Nguồn: Vipvăndan


    Chương 25: Tăng rồi
    Phòng tổng hợp.

    Sáng sớm nghiên cứu cổ phiếu một lát Đổng Học Bân rời nhà có chút muộn, hầu như là quá giờ vào văn phòng làm việc.

    Đàm Lệ Mai không khỏi trêu ghẹo nói: “Bân tử, muộn như vậy mới đến, nói, hôm qua có phải là cùng hẹn với bạn gái hay không?”

    Đổng Học Bân cuời khổ không thôi đem túi đặt ở trên tấm kính trong suôt bàn làm việc, “Đừng chọc tôi, tôi nào có bạn gái?” Đi học nhiều năm như vậy, hắn một lần yêu đương đều không nói qua, chính mình tuớng mạo thường thường, trong nhà lại nghèo, không xe không nhà, căn bản không có nguời để ý hắn.
    “A?” Thuờng Quyên trêu chọc hắn một câu: “Muốn tỷ tỷ giới thiệu cho cậu một nguời hay không?”

    Đổng Học Bân đổ mồ hôi, “Cảm ơn Thường tỷ, truớc tiên không cần, một mình rất tốt”.

    “Nếu là có hứng thú nói cùng tỷ, tỷ xem xét cho cậu”.

    Đổng Học Bân cũng không phải thật cảm thấy một nguời rất tốt, hăn cũng hâm mộ đối tuợng những tiêu tử kia nói chuyện, nhưng làm gì đuợc chính mình điều kiện tuớng mạo cùng điều kiện gia đình quá kém, muôn nói ỵêu thương cũng không có xác suất thành công gì, còn không bằng truớc cố gắng đem chức thăng lên nói sau, trở thành lành đạo có tiền, bàn đối tuợng kết hôn tự nhiên cũng sẽ dễ dàng rất nhiều.

    Muời phút sau, Chu Truờng Xuân khoan thai đến chậm, nhưng mà muộn là đặc quyền của lành đạo, sẽ không có nguời nói cái gì.

    Quách Phàn Vỹ lỗ tai một mực dựng thẳng, nghe đuợc tiếng buớc chân liền biết ai tới, vội vàng ân cần pha chén nuớc trà cho lãnh đạo.

    Quách Thuận Kiệt tại duới mí mắt Chu Trường Xuân làm bộ bận việc công tác, chờ lãnh đạo vào văn phòng nhỏ, hắn lại là nhàn nhã xuống, quay đầu nhìn về phía Đổng Học Bân nói: “Tiểu Đổng, tôi thấy vệ sinh văn phòng nên chúng ta làm chút, đừng chờ chủ nhiệm nói, cậu không có việc gì như thế thì đem lau qua đi” Lão Vương lao công bình thường chi phụ trách vệ sinh trong hành lang cùng đưa bình đựng nuớc, vệ sinh trong văn phòng phần lớn là các khoa viên gánh vác.

    Đổng Học Bân vừa nghe thì có chút tức giận dâng lên, lần truớc làm vệ sinh là ta, lần truớc nữa làm vệ sinh là ta, lúc này vẫn ta? Ngươi là cùng ta so sánh hăng hái đi? Lại nói, Chu Chủ nhiệm muôn ta quét rác lau bàn ta đây một chút ý kiến không có, nhưng Quách Thuận Kiệt nguơi tính là cái gì? Trên công việc chuyện này nguơi chỉ huy ta, ngoài công việc chuyện này nguơi vẫn chỉ huy ta? Giết nguời chẳng qua đầu rơi xuống đất, không có nguôi thích nhây nhu nguơi vậy?

    Những ngày này nhịn quá lâu, Đổng Học Bân có chút tiếp cận bạo phát.

    Thung Tử cái nguôi thành thật này vẫn phi thuờng dễ kết giao, thây không khí không đúng, lập tức nói: “Tôi lau tôi lau!”

    Đổng Học Bân thì không nói cái gì, cầm lấy giẻ lau nhà cùng Thung Tử cùng một chỗ làm vệ sinh.

    Quách Thuận Kiệt liếc Đổng Học Bân một cái, trong lỗ mũi hừ một tiếng.

    Buôi sáng có chút vội vàng, mây nguời trong văn phòng ai cũng không nhàn rỗi.

    Chu Phó Chủ nhiệm đi phòng họp lầu ba họp, giữa trua mới về.

    Buổi chiều hai giờ năm phút gì đó, reng reng reng, điện thoại phòng tông hợp vang lên. Đổng Học Bân đang tại phụ cận máy copy sao chép một phần văn kiện, cách đó gần nhất, vừa vặn vươn tay nhận lây: “Ngài khỏe, phòng tổng hợp” Chỉ nghe đầu kia là thanh âm Chu Phó chủ nhiệm, “Tiểu Đổng? Cậu tới phòng làm việc của tôi một chuyến”.

    “Đuợc, tôi lập tức qua” Hô, cơ hội tới!

    Trong văn phòng nhỏ.

    Chu Truờng Xuân cuời ha hả chỉ vào biểu đồ giá cổ phiếu thị truờng trên máỵ tính: “Vừa rồi tôi đem tất cả cô phiếu đều bán sạch, đang chuần bị đầu tu lại, nhưng một mực không thấy tốt, cậu giúp tôi tham mưu chút?” Hắn không đề cập chuyện ngày hôm qua đuờng sắt Đại Tần sụt giảm, Đổng Học Bân tự nhiên cũng sẽ không ngốc đến nhắc lại.
    “Đuợc, tôi phải xem truớc một chút”.

    “Đen đây, cậu chuyên đem cái ghế ngồi qua đây”.

    “Không cần không cần, tôi đứng là đuợc”.

    Ngày hôm nay sàn giao dịch tương đối khá, cổ phiếu tăng chiêm gân nhu sáu, bảy thành, ở trên bảng xếp hạng toc độ tăng, xếp hạng đầu tiên là cái cổ phiếu ngày hôm truớc không hạn chế tôc độ tăng, tăng 98.03%, thứ hai đến thứ tám đều là tốc độ tăng chừng 10%, có cổ phiếu y duợc, có cổ phiếu khoa học kỳ thuật, xa hơn, tăng 8% cũng có, 7% cũng không ít.

    “Thế nào?” Chu Truờng Xuán nói: “Cái nào không tồi?”

    Đổng Học Bân dùng con chuột tùy tiện diêm vài đuờng cô phiêu, “Ngài chờ chút, tôi xem lại”.
    Chu Truờng Xuân bung lấy chén trà uống một hớp: “Không vội, cậu chậm rãi phân tích, mấu chốt phải mua cái nào tốt, ổn”.

    Cô phiếu tốc độ tăng quá lớn có tăng cũng tăng không đuợc bao nhiêu, Đổng Học Bân liên nhìn nhìn bảng xêp hạng mức độ giảm. Độ giảm đứng đầu là 601118 cao su Hải Nam, rớt nhiều 10.03%, ở vào vị trí đình bảng, Đổng Học Bân tiện tay mở ra tuyến đồ cùng với thông tin chi tiết để xem xét, cổ phiếu này phát hành không bao lâu, thuộc về một loại nông duợc nông nghiệp, cũng bình thuờng, tỷ lệ buôn bán cùng có chút cao, mặt cơ bản không quá lý tuởng, có thể là bởi vi cái tin tức không có lợi gì, hôm nay vừa bắt đầu phiên giao dịch liền ngừng.
    Chu Truờng Xuân thấy nhíu mày, khoát tay nói: “Đổi cái khác, đổi cái khác, cổ phiếu đình bảng đụng cũng không muốn đụng, không thấy nhiều đơn bán lớn như vậy ở phía trên đè nặng đều bán không được sao? Ngày mai nhất định còn muốn rớt nữa, hơn nữa cổ phiếu này buôn bán cũng không tốt, không đuợc, xem cái khác”.
    “Đuợc” Đang lúc Đổng Học Bân muốn rời khỏi bảng nhật hành xem cổ phiếu khác thì giá cổ phiếu cao su Hải Nam kịch liệt biến hóa!

    Một cái đơn mua bán lớn tám vạn thực hiện, trực tiếp khiến cho cao su Hải Nam đánh khỏi đinh bảng.

    Lại một cái đơn bán lớn hai vạn bị nuốt sạch, khiến mức độ giảm của nó trong nháy mắt hạ thấp - 7,26%!

    - 6.17%...

    - 5.32%....

    - 3.78%...

    - 2.02%...

    Mắt thấy liền muốn kéo đến vị trí bằng không rồi!

    Tốc độ nhanh, khiến cho người ta trợn mắt há mồm.

    Đổng Học Bân không do dự nữa, đáy lòng mặc niệm một tiếng: Back!
    .....
    Thời gian bỗng nhiên quay ngược!

    Đổng Học Bân trong mắt hơi mơ hồ, nhật tuyển đồ của cao su Hải Nam sáng ngời đập vào mí mắt.

    Cổ phiếu vẫn dừng lại ở vị trí đó, không có một tia dấu hiệu muốn dao động!

    Sau đó liền thấy Chu Trường Xuân đối với nhật tuyển đồ của cao su Hải Nam dao động nói: “Đổi một cái xem, đổi một cái, cổ phiếu dừng giảm đụng cũng không muốn đụng, không thấy nhiều đơn bán lớn như vậy ở phía trên đè nặng đều bán không được sao? Ngày mai nhất định còn muốn rớt nữa, hơn nữa cổ phiếu này buôn bán cũng không tốt, không được, xem cái khác”.

    Trải qua đối với back nhiều ngày như vậy ma hợp quen thuộc, lập tức vội vàng loáng cái chỉ vào màn hình: “Chu Chủ nhiệm, mau, mua cao su Hải Nam, trên xu thế xem lập tức muốn tăng rồi!”
    Chu Trường Xuân kinh ngạc: “Không phải nói rồi sao? cổ phiếu dừng giảm không muốn đụng!”

    Đồng Học Bân rất nhanh nói: “Ngài yên tâm, tuyệt đối có thể tăng, tôi lừa ai cũng không dám lừa ngài!”

    Chu Trường Xuân ngây ngốc: “... Cậu làm sao thấy ra được”.

    “Ngài liền tin tôi một lần đi, chậm nữa thì không kịp!” Đổng Học Bân vội nói.

    Hôm qua bởi vì không nghe lời Đổng Học Bân khiển cho Chu Trường Xuân đối với đường sắt Đại Tan kia kiếm ít đi không ít tiền, lần này thấy Tiểu Đổng khẳng định như vậy, Chu Trường Xuân liền lường lự nhíu mày, lưỡng lự sau một giây, hắn dùng sức vô đùi một cái: “Được! Mua! Bồi thì bồi!” Chu Phó chủ nhiệm là dùng phần mềm internet mua bán, bởi vì là sớm cũng đăng nhập tài khoản tài chính, cho nên tốc độ ủy thác rất nhanh.

    Sau khi mua xong, hắn không nói nhiều lời, căng thẳng nhìn bảng biểu hiện trên máy tính.

    Cao su Hải Nam vẫn dừng ở trên vị trí giá như trước không động đậy, trên mặt gần mười vạn đơn bán lớn giống như mây đen bao phủ nó.
    Chu Trường Xuân nhíu mày xem, điểm gõ ngón tay vào chén trà càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh.

    Tăng!

    Mau tăng!

    Đổng Học Bân lo lắng nắm chặt nắm tay.

    Một giây...

    Hai giây...

    Bỗng dưng, một cái đơn bán lớn màu tím hung hăng đập xuống!

    Lại một cái hai vạn!

    Lại một cái bảy nghìn!

    Tại dưới Chu Trường Xuân kinh ngạc nhìn chăm chú, giá cổ phiêu cao su Hải Nam như ngôi tên lửa thăng lên nhanh chóng!

    Thẩn sắc Chu phó chủ nhiệm kích động vỗ bàn một cái: “Hay! Tăng rồi! Thật tăng rồi!”

    Đổng Học Bân trong lòng vui vẻ: “Còn chưa xong! Còn có thể đi lên!”
    - 7.26%!

    - 6.17%...

    - 5.32%...

    Chu Trường Xuân chỉ vào màn hình: “Cổ phiếu này được! Được!”

    - 3.78%...

    - 2.02%...

    Giá cổ phiếu vẫn đang tiếp tục hướng lên!
    Chu Trường Xuân ha ha cười một tiếng, vỗ mạnh bả vai Đổng Học Bân: “Cậu làm sao biết nó có thể tăng?”

    Đổng Học Bân soạn bậy nói: “Phân tích trên nhật tuyển, tỷ lệ chuẩn xác hẳn rất cao!”

    Chu Trường Xuân thoải mái cười lớn nói: “Được, tiểu tử cậu rất được!”
     
    Last edited by a moderator: 15/9/16
  2. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483
    Chương 26: Chèn Ép



    Nguồn: Vipvăndan


    Chương 26: Chèn ép
    Sáng sớm hôm nay.

    Ngôi ở trong phòng làm việc Đổng Học Bân lén download một cái phân mềm máy tính giá cổ phiếu thị trường chứng khoán, phân tích cổ phiếu ngân hà.

    Thật ra Đổng Học Bân lại làm sao không muốn kiếm tiền, nhưng mà nghĩ lại, hắn vẫn là cảm thấy đầu tư cổ phiếu không phải cái biện pháp kiếm tiền, trước tiên không nói Đổng Học Bân không có tiên, cho dù hắn có tiền, bởi vì quy tắc hạn chế hô thầm lưỡng thị, ngay trong này bán được cổ phiếu không có biện pháp trong ngày bán sạch, ít nhất phải chờ đến ngày giao dịch thứ hai mới được, cũng chính là cái gọi là thao tác t+1, Đổng Học Bân back chỉ có thể lùi về một phút, cái thời gian này hắn tuy nói có thể đảm bảo trên cổ phiếu tăng, nhưng trong ngày cuối phiên cùng mở phiên ngày thứ hai hăn lại không cách nào dự liệu, nguy hiểm quá lớn.

    Như hắn ngày đó cho Chu Trường Xuân chọn cao su Hải Nam, đúng là trong vòng một phút ra khỏi đình bảng tăng thật nhiều, Chu Chủ nhiệm cũng rất cao hứng, nhưng gần tới lúc báo cáo cuối ngày rồi lại là rớt xuống đến một chút, hơn nữa ngày hôm sau thoáng một cái xuống thấp nữa, cơ bản không kiếm được bao nhiêu tiền, còn suýt nữa bù.

    Duy nhất có thể t+0 cũng tức là có thể trong ngày mua bán cổ phiếu chỉ có quyền chứng. Nhưng hiện tại quyền chứng chỉ còn lại một cái - cầu vồng cwbi, quyến chứng này giống như cá chết mỗi ngày rớt vài phần mỗi ngày rớt vài phần, ngay cả cơ hội ba đoạn thao tác đều không có. Cho nên Đổng Học Bân chỉ có thể buông tha cách nghĩ mua bán cổ phiếu kiếm tiền, chuyên tâm phân tích cho Chu Trường Xuân, không nói bảo đảm hắn có thể kiếm tiền, ít nhất trong ngày lúc này có thể khiến Chu chủ nhiệm vui vẻ chút, như vậy quan hệ hắn cùng lãnh đạo cũng có thể kéo gần rất nhiều.

    Đổng Học Bân à Đổng Học Bân, cố gắng nha!

    Tất cả cũng là vì thăng quan!

    “Hắc hắc, Bân Tử hôm nay đủ sớm?”

    “Chào buổi sáng mọi người”.

    “Buổi sáng tốt lành”.

    Mọi người lục tục đến đơn vị.

    Đổng Học Bân cùng các đồng nghiệp gọi nhau, nhanh chóng đem phần mềm cổ phiếu trên máy tính tắt đi.

    Chỉ chốc lát sau, Quách Thuận Kiệt người cuối cùng đến, nhìn thấy trên mặt đất có bụi, hắn không khỏi nói: “Vừa lau chùi tại sao lại bẩn thỉu rồi? Hôm nay còn có kiểm tra vệ sinh đến!” Bời vì mấy ngày này Chu Trường Xuân thân thể không khỏe luôn muộn phòng tổng họp, cho nên Quách Phàn Vỹ buổi sáng cũng lười biểu hiện làm vệ sinh, gần đây một mực đều là Đổng Học Bân làm. Dứt lời, Quách Thuận Kiệt đem túi phóng tới trên bàn làm việc của mình, nghiêng đầu ngó ngó Đổng Học Bân, “Tiểu Đổng, quét quét rác”.

    Lại con mẹ nó là ta?

    Đổng Học Bân không sợ làm việc, chút mệt mỏi này hắn cùng mẹ những năm này cuộc sống nghèo khó so lên tính là cái gì?

    Hắn không chịu được bộ dáng ngang ngược của Quách Thuận Kiệt, không chịu được cái tức này.

    Lặp đi lặp lại nhiều lần bị Quách Thuận Kiệt chèn ép, Đổng Học Bân đều nhanh chóng giận điên rồi!
    Nhưng mà vừa nghĩ tới chính mình vừa hòa vào phòng tổng họp cái tập thể lớn này, một người mới thật sự không dễ cùng một người cũ trên mặt có chỗ dựa đối nghịch, nghĩ nghĩ, Đổng Học Bân liền cắn răng nhẫn nhịn, khẽ vén tay áo bước đi đến phía sau cửa quơ lấy cây chổi quét rác làm việc. Đổng Học Bân có thể cảm giác được Quách Thuận Kiệt hai ngày này là càng xem mình càng không vừa mắt, nguyên nhân cụ thể hắn đại khái cũng có thể đoán được, chính mình một người mới vừa tới đơn vị liền đoạt danh tiếng người cũ, đem nan đề hắn không giải quyết được giải quyết, cho nên Quách Thuận Kiệt mới nổi lên ghen ghét.

    Thường Quyên cùng Quách Phàn Vỹ giả bộ như không phát hiện.

    Đàm Lệ Mai cùng Thung Tử có chút nhìn không được, khởi thân, cũng cầm lấy công cụ giúp Đổng Học Bân quét dọn.

    Quách Thuận Kiệt xem ba người bọn hắn, bĩu môi, bắt đầu lên mạng đi dạo diễn đàn nói chuyện phiếm.
    Đổng Học Bân hôm nay là thật mệt mỏi, xoay người lướt qua góc tường, eo bắt đầu đau, không có cách nào, mấy ngày nay hắn chăng những cần đem vệ sinh văn phòng làm tốt, còn phải làm tốt công tác trong tay mình, thậm chí liền vốn bản thảo Quách Thuận Kiệt hẳn phải đánh cái này cũng toàn bộ giao cho Đổng Học Bân duy trì, thật sự không có một lát nhàn rồi.

    “Bân Tử, cậu nghỉ một lát đi, chỗ này có tôi” Thung Tử hàm hậu nói.

    Đổng Học Bân đem tay xoa eo cầm xuống, cười lớn nói: “Tôi không mệt, cám ơn.”.

    Đàm Lệ Mai lặng lẽ hướng Quách Thuận Kiệt bên kia bĩu môi, nhỏ giọng nói: “Hắn à, thì không xem được người khác tốt” Đàm Tử miệng tuy lớn, nói cái gì cũng dám nói ra bên ngoài, nhưng cũng không có nghĩa là nàng tuyệt không biết đúng mực, như vừa rồi, nàng tuy cũng tức giận Quách Thuận Kiệt đối với Đổng Học Bân thái độ hô đến gọi đi, nhưng bên ngoài Đàm Lệ Mai lại khó mà nói cái gì.
    Quách Thuận Kiệt tư lịch đủ, trong phòng lại có người, có thể không đắc tội mà nói ai cũng không muốn đắc tội hắn.

    Mười phút sau, Đổng Học Bân rốt cục làm xong việc, thở hồng hộc hướng trên ghế làm việc ngồi xuống, liền chuẩn bị đánh một phần bản thảo ngày hôm qua chưa viết xong.

    Ai ngờ không đợi Đổng Học Bân hơi thở này thở gấp xong, đến cơ hội trước khi uông nước tiếp chén nước Quách Thuận Kiệt lại có thể chỉ trống rỗng thùng nước: “Nước không có, Tiểu Đổng, chuyển bình nước trở về.” Quách Thuận Kiệt rất không hài lòng Đống Học Bân lúc trước thái độ muôn cùng hăn trừng mắt, cha hắn cùng chính ủy quan hệ rất tốt, liền Lý Khánh chủ nhiệm cùng Chu Trường Xuân đều đối với hắn rất khách khí, Đổng Học Bân ngươi dựa vào cái gì?

    Đổng Học Bân thoáng cái liền nổi giận: “Chuyển nước?” Không để ý tới ngươi ngươi không để yên sao?
    Quách Thuận Kiệt lạnh lùng nhìn hắn: “Phải!”.
    Lão Nghiêm cảm thấy Quách Thuận Kiệt có điểm quá đáng, nhíu lại lông mày đem báo chí để xuống: “Tiểu Đổng cũng mệt mỏi, cậu gọi điện thoại cho lão Vương làm vệ sinh, môi lân không đều là cho hắn chuyên sao?” Đừng nói chính ủy, so với chính ủy quan lại lãnh đạo lớn hai cấp lão Nghiêm đều đắc tội, cũng không sợ đắc tội nhiều hơn mấy người nữa.

    Quách Thuận Kiệt cũng không quay đầu lại nhìn lão Nghiêm, nói thẳng: “Lão Vương lúc này đang bận rộn làm vệ sinh, nào có tới được?”.
    Đổng Học Bân nói: “Anh không gọi điện thoại liền biết người ta bận rộn?”

    “Thì sao?” Quách Thuận Kiệt trừng mắt nói: “Cho cậu chuyển thùng nước tính cái gì? Tôi còn chỉ huy không được cậu? Tiểu tử ngươi có hiểu quy củ hay không? Những chuyện lặt vặt này đều phải là người mới đến làm! Vậy thì thế nào? Chẳng lẽ lại còn để cho ta cùng Phàn Vĩ lão Nghiêm đi chuyển?”

    Thường Quyên hoà giải nói: “Tôi xem Chu Chủ nhiệm cũng sắp đến, cùng bớt nói hai câu”.

    Đàm Lệ Mai chán ghét nhìn Quách Thuận Kiệt một cái: “Đúng rồi, Lý Khánh Trưởng phòng nói muốn văn kiện ở chỗ cậu đó? Tôi buổi sáng gặp thì nghe nói cần càng sớm càng tốt”.

    Quách Thuận Kiệt nhàn nhạt ừ một cái, từ trên mặt bàn rút ra một phần túi giấy da, sau đó nghiêm mặt nhìn về phía Đổng Học Bân: “Tôi cũng không tin còn chỉ huy không được cậu, ai cũng không cho phép giúp hắn, để chính hắn chuyển” Cùng Đổng Học Bân nhìn một cái, Quách Thuận Kiệt thấp giọng hung hăng nói: “Tôi sau khi trở về nước nếu không đổi, tiểu tử cậu chờ đó cho tôi”.

    “Ta chờ đây!” Đổng Học Bân đã triệt triệt để không thể nhịn được nữa, cười lạnh một tiếng: “Ta hôm nay sẽ con mẹ nó không đổi! Anh cắn tôi sao?”
    Quách Thuận Kiệt giận quá thành cười: “Được, cứ đợi xem!”

    Đùng một tiếng, cửa phòng làm việc bị Quách Thuận Kiệt đi ra ngoài đưa văn kiện nặng nề đóng lại.

    Không khí khẩn trương hơi trì trệ, đám người Đàm Lệ Mai vừa muốn nói chút gì đó, cửa lại là mở.

    “Ồ? Đều đang làm sao?” Chu Trường Xuân kẹp lấy cặp công văn đi làm đến.

    Thường Quyên vội nói: “Không có việc gì không có việc gì, chào Chu Chủ nhiệm”.

    Chu Trường Xuân gật gật đầu, vừa định xoay người trở lại văn phòng nhỏ, nhưng lại nhớ ra cái gì đó: “Đúng rồi Tiểu Đổng, cậu tới phòng tôi một chuyến”
     
    Last edited by a moderator: 15/9/16
  3. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483
    Chương 27: Lại Tăng



    Nguồn: Vipvăndan


    Chương 27: Lại tăng
    Đổng Học Bân nghẹn một bụng khí giận đi theo Chu Trường Xuân vào phòng, nếu như là hắn trước kia, khẳng định không nói hai lời cùng Chu Trường Xuản tố khổ một phen, để Chu Chủ nhiệm biết Quách Thuận Kiệt rốt cuộc là cái dạng mặt hàng gì, nhưng giờ đây Đổng Học Bân lại sẽ không, đã hơi hiểu nhân tình thế thái hắn đương nhiên rõ ràng, nếu như mình cùng lãnh đạo tố cáo, mặc kệ sự tình rốt cuộc có thể hay không tìm được giải quyết, cái tư thái “đâm thọc” này chắc chắn khiển cho lănh đạo xem nhẹ ngươi, sẽ cảm thấy ngươi không thể trọng dụng.

    “Tiểu Đổng, thân thể khó chịu sao?” Chu Trường Xuân nhìn sắc mặt hắn không tốt, liền quan tâm một câu.

    Đổng Học Bân nhanh chóng thu thập tâm tình một chút: “Chỉ là ngày hôm qua ngủ không ngon, cảm ơn lãnh đạo quan tâm”.

    “Không nên như vậy, chú ý nghỉ ngơi nhiều” Chu Trường Xuân khom người ngĐổng Học Bâni xuống: “Chuyển cái ghế ngĐổng Học Bâni bên cạnh tôi đi, sắp bắt đầu phiên giao dịch”.

    Đổng Học Bân sợ hãi nói: “Không có việc gì không có việc gì, tôi đứng được Đổng Học Bân”.

    Chu Trường Xuân ra vẻ không vui nói: “Bảo cậu ngĐổng Học Bâni thì ngĐổng Học Bâni, chỗ nào khách khí như vậy”.

    “Ôi chao, cảm ơn Chu Chủ nhiệm” Đổng Học Bân giờ đây rất chú ý tư thế, mặc dù là cái loại ghế tròn này, hắn cũng chỉ ngĐổng Học Bâni nửa cái mông.

    Ngẳng đầu nhìn lên, máy tính có góc dưới biểu hiện thời gian đến chín giờ mười lăm phút, Hỗ Thâm Lưỡng Thị tập họp đấu giá bắt đầu Đổng Học Bân. Cái gọi là tập họp đấu giá, chính là trước khi chưa chính thức bắt đầu phiên giao dịch là một cái thăm dò đối với thị trường tài chính, nói trắng ra là, người mua nhiều, giá mua cao, cổ phiếu sẽ mở cao.

    “Tiểu Đổng, cậu đầu tư cổ phiếu mấy năm Đổng Học Bân?”

    “Ba bốn năm” Đổng Học Bân nói cho qua chuyện.

    “Cậu có phải có cái bí quyết gì hay không? Bằng không ngày đó cao su Hải Nam tại sao mua chuẩn như vậy?”

    Đổng Học Bân ặc một cái, vốn định nói không có bí quyết, nhưng dạng khả năng này sẽ làm lãnh đạo cảm thấy chính mình giấu riêng không muốn nói cho hắn biết, có lẽ sẽ đưa tới ghi hận, cho nên nói bừa: “Cũng không tính là bí quyết gì, ngài xem cái nhật tuyến này, cái loại thành giao lượng này cùng với những đường trên dưới này, bình thường tăng đến tỷ lệ khá lớn, còn phải xem nhật quần tuyến, k tuyến, macd đi về hướng cùng xu thế kdj giao nhau tổng họp phân tích một chút”.

    Chu Trường Xuân không hiểu giả vỡ hiểu nói: “ừm, không sai, là phải xem những tuyến này” Tâm tình của hắn thật là không tồi, tuy cao su Hải Nam cuối cùng cũng không kiếm được quá nhiều tiền, nhưng không thể không thừa nhận Tiểu Đổng này ánh mắt có chỗ độc đáo, về sau rớt xuống cũng chỉ có thể quy kết đến nguyên nhân cả chỉnh thể đi xuống, vận khí quá kém.

    Bắt đầu phiên giao dịch.

    Hỗ Thâm Lưỡng Thị chỉ số mở thấp một chút, kẻ buôn nước bọt chiếm ưu thế.

    Chu Trường Xuân chỉ lên màn hình máy tính: “Đến đây, lại giúp tôi chọn một cổ phiếu”.

    “Tôi đối với tuyến siêu ngắn còn hơi có chút ít tin tưởng, cái khác thì... trm... Nếu về sau không tăng tốt, ngài...”

    “Ha ha, tuyến siêu ngắn là đủ trâu Đổng Học Bân, không có việc gì, cậu đừng có gánh nặng tâm lý, yên tâm chọn cổ phiếu đi!”

    Đổng Học Bân vừa đáp ứng, sờ lên con chuột điểm mờ phần mềm giao dịch máy tính “Ra đa nhắc nhờ”, đây là hắn sáng sớm ở trên phần mềm cổ phiêu máy tính phát hiện một cái tác dụng mới, mặt trên cho thấy nhắc nhở giá thị trường cô phiếu, ví dụ như cái cổ phiếu đó có nhà cái đơn bán lớn, ví dụ như cổ phiếu đó vùn vụt dâng lên, dùng nhăc nhỡ rất tốt, có nó, cũng không cần Đổng Học Bân giống như ruồi bọ không đầu mò mẫm tìm kiếm.

    Lúc này, phần mềm cổ phiểu máy tính ra đa nhắc nhở ở góc dưới bên phải trong khung nhỏ nhắc nhở đột nhiên xuất hiện mấy tin tức cổ phiếu đường sắt.

    Đường sắt Đại Tần - tuyệt bút bán đi.

    Đường sắt Quốc Hằng - nhảy trên diện rộng.

    Đường sắt Quảng Thâm - tuyệt bút bán đi.

    Đường sắt Đại Tần - khu giữa thả cửa 6.018.

    Đường sắt Đại Tần - nhảy trên diện rộng.

    “Nhà cái ra hàng rồi” Bởi vì mấy ngày hôm trước mua qua đường săt Đại Tần, cho nên Chu Trường Xuân đôi với nó rất chú ý: “Cổ phiếu đường sắt tính cái gì, hôm qua hai ngày tăng đến quá nhieu, bỗng choc lại hạ xuống, tôi xem không đến nửa năm là dừng lại không qua được”.
    Đổng Học Bân cùng cảm thấy là cái lý này, liền không quá chú ý, chỉ xem cổ phiếu khác.
    Một già một trẻ đang ngắm cổ phiếu y dược, đột nhiên, cổ phiếu ra đã góc dưới bên phải nhắc nhở xuất hiện một hàng tin tức khiển cho Đổng Học Bân cùng Chu Trường Xuân kinh ngạc vô cùng.

    Đại Tần đường sắt - phong bể ngừng tăng.

    Đống Học Bân chóp chóp con mắt, cho là mình nhìn lầm Đổng Học Bân!

    Chóng mặt! Vừa còn bán ra lượng lớn! Tại sao dừng tăng Đổng Học Bân! ?
    Back! !!
    Thời gian trở lại giây đầu tiên, tiến vào Đổng Học Bân ánh mứt chính là tin tức nhắc nhờ “Đường sắt Đại Tần bán ra lượng lớn”.

    Hắn vội hò hét cầm con chuột điểm mỡ nhật tuyến phiếu - nó chính ở vào vị trí mức giảm - 0.78%, đừng xem không rớt bao nhiêu, nhưng cũng là so sánh cùng ngày hôm qua mà nói, bắt đầu phiên giao dịch hôm nay thì nó lại mở cao không ít, kết quả nhà cái một đường giêt sạch ra hàng, giờ đây giá cổ phiêu đang giông như “Nhảy lầu” xuống phía dưới, dựa theo cái xu thế này xem, tới đình bảng cũng không phải không có khả năng!
    “Nhà cái ra hàng” Chu Trường Xuân cười khổ nói: “Cổ phiếu đường săt tính cái gì, hôm qua hai ngày tăng đển quá nhiều, bỗng chốc lại hạ xuống, tôi xem không đến nửa năm là dừng lại không qua được”
    “Chu Chủ nhiệm!” Đổng Học Bân không lường lự nữa: “Đường săt Đại Tân muôn tăng! Ngài phải nhanh chóng mua!”

    Chu Trường Xuân ngẩn ngơ: “Đường sắt Đại Tần? Tăng? Đây không phải đang rơi xuống phía dưới sao?”

    “Hẳn là chủ lực dụ không, muốn đem tán hộ chấn cho chạy!”

    Chu Trường Xuân không ngừng lắc đầu: “Cổ phiếu đường sắt không được, cậu xem xem, vẫn rớt!”

    Đổng Học Bân nhanh chóng nói: “Ngài tin tôi đi, tuyến siêu ngăn nhất định là tăng giá, hơn nữa sẽ tăng không ít, thật!”

    “Cái này...” Chu Trường Xuân do dự một chút, có thể là nghĩ đến hai lần trước Tiểu Đổng đều không có nói sai, liền cắn răng nhanh chóng vươn người: “... Được! Nghe cậu! Mua!” Đừng xem Chu Trường Xuân có tăc máu não, đi đứng không tôt lăm, nhưng cái lão mê cổ phiếu này động tác trên tay lại tương đối nhanh nhẹn. Cạch cạch cạch, đánh bàn phún vài cái, bởi vì Chu Trường Xuân chính mình mười phần nhìn không tốt tiền cảnh Đại Tần đường sắt, chỉ bảo thủ mua ba nghìn cổ phiếu.

    Thật có thể tăng? Chu Trường Xuân nửa tin nửa ngờ.

    Đổng Học Bân cũng không dám quá tin tưởng, dù sao muốn từ còn đang mức giảm trung vị nhanh chóng đưa kéo lên tới dừng tăng, cần lượng thành giao không chỉ có thể bình thường lớn một hai cái. Trước chưa kịp xem, Đổng Học Bân cũng đôi mắt trông chờ nhìn đường sắt Đại Tần, nhìn xem chủ lực rốt cuộc là thế nào kéo lên.

    A, không phải là ra đa nhắc nhở cho tin tức sai chứ?

    Nghĩ đến cái khả năng này, Đổng Học Bân nhất thời chân tay phát lạnh, các anh em! Đừng! Ta trải qua không được lăn qua lăn lại như vậy đâu!

    - 0.78%...

    - 0.92%...

    Giá cổ phiếu lại rớt vài phần!

    Đổng Học Bân trong lòng bàn tay đổ mồ hôi, Tần huynh đệ! Ngài nhanh tăng lên đi! !

    Đột nhiên, vốn là cao thấp toàn bộ màu xanh trong nháy mắt bị chuyển thành màu đỏ!

    Đổng Học Bân cùng Chu Trường Xuân chỉ là chớp chớp mắt, sai đó liền kinh ngạc nhìn thấy đường sắt Đại Tần bị một đơn chủ lực mây vạn manh mẽ từ vị trí dưới đáy kéo đên tăng lên 3,58%!

    6.42%...

    8.38%...

    8.92%...

    9.37%...

    10.01%...

    Trong nháy mắt tăng rồi!

    Chu Trường Xuân hít vào một ngụm khí lạnh, cái kích động này, liền vỗ đùi ba cái: “Hay! Hay! Hay!”
     
    Last edited by a moderator: 15/9/16
  4. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483
    Chương 28: Quách Thuận Kiệt Kinh Ngạc



    Nguồn: Vipvăndan


    Chương 28: Quách Thuận Kiệt kinh ngạc!
    Chỗ thiếu hụt của back chính là chỉ có thể lui lại một phút đồng hồ. việc sau khi đường sắt Đại Tần nhanh chóng tăng là Đổng Học Bân không cách nào đoán trước.

    Nửa phút trôi qua. đường sắt Đại Tần lại là đánh ra tăng bảng hạ xuống chút ít. đen tốc độ tăng giá cô phiếu 6,28%.

    Nhưng mà cho dù như vậy, Chu Trường Xuân hưng phấn nhiệt tình cũng không có chút nào giảm bớt, nói thật, tại trên lĩnh vực cổ phiếu, Chu Trường Xuân vẫn là lần đầu tiên bội phục một người như vậy, hắn phòng chừng với chiêu thức năng lực quan sát siêu ngắn đấy của Đổng Học Bân, trên TV không người bình luận phán tích cô phiêu bậc thây nào có thể so được với Tiểu Đổng, hơn nữa kém không chỉ một cấp bậc. Ai dám buông ra mạnh miệng trước mặt hắn nói cô phiếu kia sau một khắc tăng trăm phần trăm? Ai dám tại cô phiếu không chút dấu hiệu nào hạ xuống vỗ ngực bảo đảm nó lập tức liền muốn nhảy lầu trên diện rộng? Chi có Tiểu Đổng người ta dám!
    Chu Trường Xuân nhìn hướng Đổng Học Bân bên người, càng nhìn càng thấy thuận mắt, thủ hạ của mình có người được việc!

    “Đến, uống chút nước” Chu Trường Xuân đặt người xuống lây côc giây dùng một lân rót ly nước cho Đổng Học Bân.

    Đổng Học Bân kinh sợ đưa hai tay lên, “Ngài đừng ngài đừng, cảm ơn chủ nhiệm, tôi tự mình làm, tự mình”.

    Chu Trường Xuân mặt mũi hiền lành ha ha cười, vỗ bả vai hắn bảo hắn ngồi xuống, “Sau này theo tôi, cậu không cần nói khách như vậy, từ lúc cậu ngày đầu tiên tiến văn phòng, tôi liền biết tiểu tử cậu không phải người bình thường, ha ha, xem, để cho tôi đã đoán đúng? Cái thủ pháp phân tích này của cậu người bình thường có thể so sánh được sao!”

    “Ngài quá khen rồi”.

    Đổng Học Bân tại sao nghe thế nào cảm thấy lời này quá dối trá, hắn lần đầu tiên cùng Chu Trường Xuân chạm mặt, cùng bởi vì gọi thành “Phó Chủ nhiệm” mà bị hắn đổi sắc mặt, còn có hồi đó tại phòng làm việc cái chuyện tư thế ngồi này, nếu không có back áp trận, nhăm chừng Chu Trường Xuân hiện tại vân sẽ không có sắc mặt tốt nhìn hắn, hắc, còn vừa thấy mặt liền cảm thấy chính mình không phải người bình thường sao? Ngươi nói linh tinh đi! Tin ngươi ta là thắng ngôc!

    Nhìn một chút, đây chính là cơ quan.

    Nước sâu, người cùng sâu.

    Lành đạo đích thân rót nước cho đó là cần phải uống cho hết, Đổng Học Bân nói: “Chu chủ nhiệm, vậy tôi ra ngoài làm việc?”

    Chu Trường Xuân khè gật đầu: “Sau này có cái gì khó khắn thì nói với tôi, đi làm đi”.

    Ra đến phòng làm việc lớn bên ngoài, xoát xoát xoát, bọn người Đàm Lệ Mai và Thường Quyên ánh mắt toàn bộ đều nhìn hướng phía hắn. Đổng Học Bân mới nghĩ đến Quách Thuận Kiệt một chuyện kia vân chờ chính mình đây, trong lòng không tránh khỏi lại bốc lên tức giận, thấy họ Quách còn chưa trở lại, hắn liền tùy tiện ngồi về trên ghế của mình, nên làm cái gì thì làm.

    Dù sao cũng trở mặt rồi, thích thế nào!

    Thung Tử muốn nói lại thôi, nhưng rốt cuộc vẫn là không nói ra cái gì.

    Đột nhiên, cừa chính mở, Quách Thuận Kiệt dạo bước đi vào.

    Không khí phòng trong họp lập tức có chút ngưng lại, Đổng Học Bân lại nhìn cũng không nhìn hắn một cái, răng răc gỗ bàn phím đánh bản thảo.

    Khi nhìn thấy thùng trên máy uống nước trống rỗng như cũ, Quách Thuận Kiệt cảm thấy uy túi của mình chịu đả kích nghiêm trọng, sắc mặt nhất thời liền thay đôi, đi đến gần, chỉ vào mũi Đổng Học Bân giọng hung hắng nói: “Được! Tiểu tử được! Chuyển nước đều không sai nổi ngươi! Ngươi vẫn thật đem chính mình trở thành nhân vật rồi?”

    Đổng Học Bân con mắt lạnh lùng đổi lại: “Không phải tôi, là anh đem chính anh trở thành nhân vật rồi!”

    Quách Thuận Kiệt trầm mắt nắm cô áo Đổng Học Bân: “Tiểu tử! Ta lại cho cậu một lần cơ hội cuối cùng! Lập tức đi chuyên một thùng nước qua! Nghe thấy hay không?” Hắn cho rằng Chu Trường Xuân còn chưa tới đơn vị, thanh âm nói chuyện cũng không có tận lực không chê.

    Lão Nghiêm lớn tiếng quát: “Quách Thuận Kiệt, quá phận rồi!”
    Đàm Lệ Mai liếc qua văn phòng Chu chủ nhiệm, giọng so với lão Nghiêm còn lớn hơn: “Đừng động thủ! Có chuyện gì có thể nói mà!”
    Thường Quyên cùng Quách Phàn Vĩ cũng không có nói cho Quách Thuận Kiệt là Chu chủ nhiệm đã đển rồi, hai người một bên xem náo nhiệt.

    “Có thể nói? Ta sớm cùng hắn nói qua rồi!” Quách Thuận Kiệt áp lửa giận nói: “Nhưng hắn một chút cũng không đem người cù phòng tông họp đặt ở trong măt!”
    Đổng Học Bân biết Đàm Lệ Mai và lão Nghiêm sở dĩ hô lớn tiếng như vậy là muốn đem Chu chủ nhiệm kinh động đi ra, như vậy cùng có thể tạm thời giải vây cho hắn, nghĩ đến chỗ này, Đông Học bán đột nhiên sinh ra một cái chủ ý, chớp chớp con mắt, ngữ khí hơi mềm nói: “Tôi vừa rồi là có việc, không chú ý đến”.

    Quách Thuận Kiệt thấy hắn “ăn xong nhuyễn”, dáng vẻ bệ vệ càng kiêu ngạo: “Có việc? Việc gì?”

    Đổng Học Bân cố ý không nói là Chu chủ nhiệm tìm hắn, ở trên ngôn ngừ chụp một cái lông: “Chuyện rất quan trọng”.

    “Quan trọng?” Quách Thuận Kiệt đem cồ áo hắn càng nắm chặt hơn, hổn hển nói: “Chuyện gì so với uống nước ăn cơm còn quan trọng hơn? Hả? Tôi đây làm xong việc trở về liền khát miệng nước đều chưa uống! Cậu lại còn có tâm tư làm cái khác? Có chuyện gì cùng buông xuống cho tôi!”

    Cửa két két một tiếng mở ra, là cửa phòng làm việc nhỏ!

    “...Chu chủ nhiệm!”

    “Chu chủ nhiệm!”

    “A, ngài ở đây?” Quách Thuận Kiệt cũng không quá khẩn trương, chậm rãi đem trảo ở trên cô áo Đổng Học Bân thu về, kẻ ác cáo trạng trước nói: “Chủ chu nhiệm, Tiểu Đổng người này thật sự...”

    Chu Trường Xuân sắc mặt khó coi, nhìn chằm chằm vào con mắt Quách Thuận Kiệt ngắt lời nói: “Vừa rồi là tôi đem Tiêu Đổng kêu lên làm việc! Lời cậu là nói cho tôi nghe?”

    Quách Thuận Kiệt choáng váng: “A? Tôi, tôi không biết, tôi không...”

    Chu Trường Xuân quát tháo nói: “Tôi lại muốn nghe xem! Rốt cuộc là là chuyện của cậu quan trọng haỵ chuyện của tôi quan trọng? Hả? Rốt cuộc là chuyện cậu gấp gấp hay chuyện tôi gấp? Hả? Ý tứ thế nào? Phải gọi Tiểu Đổng trước tiên lấy nước cho cậu uống thì mới có thể làm việc cho tôi sao? Hả? Cậu là chủ nhiệm hay tôi là chủ nhiệm?”

    Quách Thuận Kiệt trong lòng biết nói sai rồi, vội nói: “Tôi, tôi không phải ý tứ kia...”

    “Giờ làm việc la tớn! Còn túm cổ áo đồng sự? Cậu muốn đánh người hay thế nào? Hả? Cậu cho rằng nơi này là địa phương nào? Ngươi còn đem lãnh đạo để vào mắt không? Hả?” Chu Trường Xuân nghiêm mặt, đằng sau lời nói rõ ràng có diêm thiên vị: “Đưa nước bảo lão Vương đến không được sao! Tại sao cậu chỉ nhìn chuấn Tiểu Đổng? Tiểu Đổng người ta chọc giận cậu sao? Hả?”
    Quách Thuận Kiệt mặt mũi ném sạch, mặt trưởng đến đỏ bừng: “Không phải, không phải, tôi đây liền gọi điện thoại cho lão Vương. Nhưng hết lần này tới lần khác, đầu bên kia điện thoại không có người tiêp... Lão Vương không có ở đó”.

    Chu Trường Xuân lại đổ ập xuống răn dạy hắn một trận: “Hắn không ở văn phòng cậu liền không có nước uống sao?”

    Quách Thuận Kiệt căn bản không ngờ chính mình một câu nói sai sẽ đưa tới Chu Trường Xuân tức giận lớn như vậy, hối hận ruột đều xanh rồi, đầy bụi đất nói: “Tôi đi chuyên nước, tôi đi”.

    Quách Phàn Vỹ thoáng kinh ngạc nhìn Đổng Học Bân, có chút kinh ngạc tại sao Chu Chủ nhiệm lại có thể chịu vì hắn xuất đầu, xem ra sau này không thể tùy tiện sai khiến họ Đông này.

    Đổng Học Bân được tiện nghi khoe mè nói: “Chu Chủ nhiệm, chuyện này tôi cùng có trách nhiệm, tôi hẵn là phải đem nước đổi trước”.
    Chu Trường Xuân khoát tay chặn lại, “Việc tổn sức lần tới gọi lão Vương đến làm” Hắn cùng cảm thấy Quách Thuận Kiệt thời gian gần đây càng ngày càng có chút không coi ai ra gì, cũng nương cơ hội cố ý gõ hắn, nếu không cứ thế mãi xuống dưới, hắn còn không ngay cả Chủ nhiệm mình cũng không để vào mắt? Quả thật, Chu Trường Xuân đối với hắn một mực khách khí, nhưng đó là Chu Trường Xuân tôn trọng chính ủy, cũng không phải sợ Quách Thuận Kiệt hắn, còn không có nghe nói qua có lănh đạo sợ thuộc hạ. Đừng nói chính ủy cùng Quách Thuận Kiệt không quan hệ huyêt thông, cho dù chính ủy là cha hắn, trên mặt đất một mẫu ba phần tại phòng tổng hợp đây, Quách Thuận Kiệt cùng phải nghe Chu Trường Xuân hắn.

    Không bao lâu, Quách Thuận Kiệt cố hết sức khiêng một bình nước đã trở lại, hổn hển mang thơ' gấp đi đến máy nước, hắn tám phần thật là ít trải qua hoạt động, mất nửa ngày mới đem nước thay tốt, không cần thận còn tung tóe một thán nước, vô luận vẻ mặt hay trên người đều rất chật vật.
    Nhìn bộ dáng xám xịt của Quách Thuận Kiệt, Đổng Học Bân trong lòng thống khoái, vậy không cần phải nhắc lại! Ngươi không phải rất cao sao? Ngươi không phải thích sai sử người khác sao? Giờ đây nếm đến mùi vị bị sai sử?

    Lão Nghiêm cùng Thường Quyên nhìn có chút hả hê cười thầm.

    Đàm Lệ Mai ở dưới đáy bàn lặng lẽ đối với Đổng Học Bân bội phục giơ ngón tay cái lên!

    Đối với Quách Thuận Kiệt bá đạo, phòng tổng họp không ít người đều nhận thức, giờ đây thấy hắn ăn rồi, mọi người đều vui mừng, ở trong lòng cùng một lần nữa xem kỳ thoáng cái năng lượng của Đổng Học Bân, xem ra thời gian gần đây Chu Chủ nhiệm rất coi trọng hắn!!
     
    Last edited by a moderator: 15/9/16
  5. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483
    Chương 29: Chứng Quyền Tăng Lớn



    Nguồn: Vipvăndan



    Chương 29 : Chứng quyền tăng lớn !

    Đổng Học Bân và đơn vị đến quán phụ cẩn ăn điểm tâm sáng thì gặp chính Chủ nhiệm phòng tổng hợp Lý Khánh, hắn đang cầm chiếc đũa duy nhất đem một cái bánh bao bỏ vào trong miệng. Đổng Học Bân đương nhiên không giám ngồi cùng bàn với lãnh đạo, đã hỏi thăm từ xa xa, nơm nớp lo sợ liền ngồi xuống trên mặt bàn. Tuy nói chỉ thấy qua vài lần, nhưng bởi vì chuyện ghi bản thảo cho Dương Phó cục trưởng này Lý Khánh thật sự đứng là nhớ kỹ tên hắn, vừa vặn bên này ăn xong rồi, hắn hay dùng giấy ăn quệt quệt mồm, "Tiểu Đổng sao? Ừm, nghe lão Chu nói thời gian gần đây cậu biểu hiện không tệ, làm rất tốt" Sau đó lấy ra một bao Hồng Tháp Sơn, rút một điếu cho Đổng Học Bân.

    Đổng Học Bân được yêu mà sợ nói : "Trưởng phòng Lý, cái này, tôi không hút thuốc".

    Lý Khánh ha ha cười: "Đại lão gia sao có thể không hút thuốc? Học học"

    "A, cảm ơn Lý Trưởng phòng".

    Lãnh đạo nói đều nói đến phần này, Đổng Học Bân lại cự tuyệt chính là không biết tốt xấu, hơn nữa đối với việc Lý Khánh đưa thuốc cho hắn, Đổng Học Bân cũng rất cao hứng, đây là lãnh đạo cố ý thể hiện thân cận với ngươi. Kết quả là, hắn kiên trì tiếp nhận cái bật lửa từ tay Lý Khánh, gượng gạo đánh vài cái mới bật được lửa, đốt điếu thuốc, cẩn thận hít một hơn. Hút vào lượng tương đối nhỏ, Đổng Học Bân cũng không có cảm giác sặc đến mức ho khan, chỉ là đầu mơ mơ màng màng, có chút chóng mặt.

    Lý Khánh cười cười vỗ vỗ vai hắn, xoay người đi làm.

    Ăn cơm xong, Đổng Học Bân không vội vả đi đơn vị, mà là đến quầy bán hàng vặt ven đường mua 1 bao Hồng Tháp Sơn mười đồng tiền.

    Hắn nhạy cảm ý thức được dốc sức làm trong cơ quan luôn luôn không thể không hút thuốc hoặc là không thể không có thuốc trong người, mua được một bao chuẩn bị thỉnh thoảng cần. Sở dĩ mua Hồng Tháp Sơn là có ý nghĩa, thuốc quá kém khẳng định không được, cầm đến tay, sẽ làm người xem nhẹ, thuốc quá tốt cũng không được, lãnh đạo xem xét thuốc ngươi hút lại tốt hơn so với hắn, sẽ có ý nghĩ gì, tưởng tưởng một chút, lãnh đạo không chừng còn tưởng rằng ngươi cố ý làm cho hắn mất mặt.

    Phòng tổng hợp.

    Đổng Học Bân vào cửa hô :"Mọi người buổi sáng tốt lành".

    "Tiểu Đông đến rồi à ?"

    "Buổi sáng tốt lành".

    Người trong phòng đều đã đến gần hết, duy chỉ có một, không phát hiện thân ảnh Quách Thuận Kiệt. Đang lúc Đổng Học Bân cân nhắc thằng nhãu này có phải là lại đi WC lười biếng hút thuốc, Đàm Lệ Mai bên kia nháy mắt bĩu môi về phía hắn, vẻ mặt tươi cười. Đổng Học Bân buồn bực hơn nghiêng đầu, cùng lúc đó, bên cạnh hắn, cửa đột nhiên vang lên tiếng kẹt, Đổng Học Bân giật nảy mình, chỉ thấy Quách Thuận Kiệt đang cầm chổi quét góc tường tại phía sau cửa, hự hự, đang rất dốc sức.

    Đông Học Bân thoáng cái liền vui vẻ, trong lòng tự nhủ, ngươi cũng biết làm vệ sinh sao ?

    Quách Thuận Kiệt ngó ngó Đổng Học Bân, sắc mặt khó coi hơn nhiều, "Tiểu tử, hai ta cứ chờ xem".

    "Để xem" Đổng Học Bân buông buông tay, cảm thấy mỹ mãn trở về bàn công tác của mình.

    Quách Thuận Kiệt cũng không biết Đổng Học Bân thời gian gần đây đi đâu mà được vận đỏ, lại có thể được Chu Phó Chủ nhiệm ân sủng, bằng không ngày đó Chu Trường Xuân cũng sẽ không mắng hắn như vậy, cho nên vì thay đổi lại hình tượng trong lòng Chu Trường Xuân, hôm nay Quách Thuận Kiệt cố ý hạ thấp tư thái, chẵng những chủ động gánh chịu công tác quét dọn trong phòng, chuyện đánh bản thảo và ấn văn kiện cũng không giám cho Đổng Học Bân làm, tất cả đều là tự hắn làm việc.

    Không phải Quách Thuận Kiệt không muốn chuyển ra chính ủy, vấn đề là hắn không được động.

    Ngươi là thuộc hạ nói sai, gặp lãnh đạo giáo huấn, cái này vốn là việc đương nhiên, chính ủy còn có thể bởi vì ít chuyện cái rắm này mà ra mặt? Không có khả năng, hơn nữa quan hộ Quách Thuận Kiệt và chính ủy cũng không còn đến mức đó, chính ủy trong hội thi toàn quốc lo đến Quách Thuận Kiệt là quan hệ phụ thân nhờ chiếu cố hắn trong đơn vị thích hợp, nhưng tuyệt đối sẽ không bỏ nguyên tắc ủng hộ hắn vô điều kiện.

    Không có biện pháp, càng nghĩ, lúc này Quách Thuận Kiệt có thể làm chỉ là cúi đầu và nhẫn nại, không giám tìm Đổng Học Bân gây phiên toái

    Giữa trưa. Đổng Học Bân trong lòng cực kỳ thoải mái tùy ý mở thị trường cổ phiếu nhìn nhìn giá. Hai ngày trước tuyển cố phiếu cho Chu Trường Xuân, nhìn thứ này vùn vụ tăng giá, tâm Đổng Học Bân cũng cực kỳ ngứa, nhưng lại không có một chút biện pháp. Không thể mua trong ngày bán trong ngày, back của mình căn bản không phát huy tác dụng quá lớn, nhìn xem, ngày đó trong nháy mắt trúng được Đại Tần đường sắt, hôm nay chính là một cú ngã, chỉ sợ Chu Chủ nhiệm phải bồi thường tiền là không sai rồi.

    Đổng Học Bân không cảm lòng vỗ vỗ ót, thật sự một chút cơ hội cũng không có ?

    Nhưng cso thể mua bán cổ phiếu trong ngày chỉ có Chứng quyền, 580027 cầu vồng cwb1 lại nửa chết nửa sống, luôn luôn xuống....

    Rầu rĩ đánh số hiệu cổ phiếu, Đổng Học Bân lại đưa mắt nhìn động thái cầu vồng Chứng quyền thời gian gần đây.

    Nhưng mà xem xét xong, Đổng Học Bân lại kinh hãi, cầu vồng cwb1 Chứng quyền, giờ đây lại là cổ phiếu nguyên giá 0.002, xuống hai đồng tiền. Hứn lên mạng điều tra thêm tin tức mới biết được, cái Chứng quyền này hôm nay là ngày giao dịch cuối cùng, ngày mai vĩnh viễn dừng lại, cho nên mới xuống nhiều như vậy. Dựa theo dĩ vàng, lệ vũ Chứng quyền, giá Chứng quyền ngày cuối cùng bình thường không có hạn chế mứ độ giảm, đến ba điểm báo cáo cuối ngày, đều là xuống đến 0.001, gá nguyên tiền thấp nhất, cuối cùng là ai một mình nhận cái không may, một phần tiền đều không trở lại!

    Được, kém một ly lại thấy đáy, đã xuống thành như vậy, hôm nay cũng khẳng định không đi lên được.

    Cơ hội cuối cùng của Đổng Học Bân triệt để tan vỡ, lập tức buông tha ý định đầu tư cổ phiếu.

    "Ồ, Bân Tử cũng đầu tư cổ phiếu à?" Đàm Lệ Mai đi ngang qua phía sau hắn hiếu kỳ nghiêng đầu qua.

    Đổng Học Bân cười nói :"Không có, nhìn lung tung đẻ xem mà thôi, cổ phiếu nguy hiểm quá lớn".

    "Cậu xem cổ phiếu gì ? Ôi chao ? Chứng quyền cầu vồng? Tại sao lại xuống hai đồng? Có phải là ngày mai ngừng bán không !?" Đàm Lệ Mai thật đúng là hiểu một chút vè cổ phiếu,"Hì hì, phát hành Chứng quyền cũng không biết là chủ ý của ai, quyển tiền, quá hãm hại người, cậu xem xem, không quan tâm nhận thức Chứng quyền vẫn thuận lợi mua Chứng Quyền mỗi lần đều được xuống 0.001, tôi xem sau này hội chứng giam cũng sẽ không phát Chứng quyền, tất cả cái gì đi quyền đều là không tốt, ngốc mới mua".

    Thung tử ở một bên cũng nói "Đúng vậy, cái chứng quyền gì cũng đừng mua".

    Thường Quyên nghe thấy được, cũng nói :"Người yêu tối trước kia mua qua Chứng quyền mã cương, kết quả rơi xuống đáy, ài, trò này quá dọa người, tỷ cũng khuyên cậu đừng lẫn vào".

    Đổng Học Bân tràn đầy bi ai,"Tôi rõ ràng, đồ chơi Chứng quyền này chính là động không đáy, chị để cho tôi đụng tôi cũng không giám" Trước kia nhà hắn có tiền, Đổng Học Bân và mẫu thân cùng một chỗ chơi cỗ phiếu, bồi thường không ít, phong hiểm đổi với Chứng quyền đã hiểu rất sâu.

    Giờ làm việc đến, Đàm Lệ Mai ôm một chồng chất văn kiện bước nhanh đi đến trước máy photo.

    Thị trường chứng khoán bên này, buổi chiều cũng mở đáy hai phút. Đổng Học Bân cuối cùng ngắm nhìn giá cổ phiếu Chứng quyền cầu vồng vẫn 0.020 nguyên, ý thức đã đi xuống, tắt phần mềm cổ phiếu trên máy tính đi. Nhưng sau một khắc, Đồng Học Bân lại ngây ngẩn người, vọt thoáng đứng lên từ cái ghê, ta dựa vào ! Không đúng! Không đúng!

    0.020 nguyên là hai đồng tiền!

    Không phải 0.002 xu!!

    Thật hay giả đây!? Sua khi cầu vồng Chứng quyền buổi chiều bắt đầu phiên giao dịch liền tăng trọn vẹn gấp mười!?
     
    Last edited by a moderator: 15/9/16
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)