Q.Trường Quan Thương - Canh Tục - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483

    Q.11 - Chương 19: Thế Công Truyền Thông



    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯)







    Diêu Hưng An hiện là cán bộ cao cấp quốc gia, song trước mặt cha già vẫn có chút sợ, nói:

    - Vụ án Dương Thiên Hoa phải truy tới 10 năm trước, con nhớ khi đó vụ án Ngân Đô do bí thư chính pháp ủy Trương Quyền chủ trì, sau Chu Dật bỏ trốn nên vụ án thành dang dở. Trương Quyền lên làm thị trưởng Tĩnh Hải, dính tới vụ án thất thoát tài sản quốc hữu, hai năm trước tràn máu não thanh người thực vật, năm ngoái Trương Quyền nghi mưu sát, hiềm nghi là Trương Giai Minh, Trương Giai Minh bị bắn chết vào ngày 24 -12 năm ngoái, dấu vết để lại hướng tới Dương Thiên Hoa và vụ án Ngân Đô. Vụ án này dệt lên một tấm lưới dày, không chỉ liên quan tới một số quan viên tỉnh Đông Hải còn hai tập đoàn dân doanh lớn nhất tỉnh, muốn trẩ chân tướng đâu dễ dàng gì?

    Ông già hừ một tiếng:

    - Nói như thế có gì mà phức tạp, Liên hợp Tĩnh Hải liên quan tới ai? Chủ tịch của nó là cháu ngoại Trần Nhiên, người ngoài nhất định cho rằng Lâm Tuyền tuổi trẻ như thế đã có thành tựu lớn là nhờ hưởng hơi ấm của ông ngoại. Nhưng 15 năm trước Trần Nhiên vì vấn đề con cái bị thẩm tra, ta đã nói: Có sai phải phạt, nhưng không thể xóa bỏ công lao. Con vì sợ vụ án Dương Thiên Hoa đào sâu hơn, có người lật lại chuyện ông già này năm xưa, nên mới giả câm giả điếc, không có lập trường của mình. Ta già tới sắp xuống lỗ rồi, còn sợ ảnh hưởng gì nữa, câu nói năm xưa của ta cũng thực sự cầu thị, không phải vì đứa bé kia khả năng là con của Thẩm Vi Dân. Nói đi nói lại, Thẩm gia và lão già họ Lục đều không nhận đứa bé đó, chưa tới lượt ta bận tâm. Dù hiện giờ ta vẫn nói, phải phá án đúng sự thực ...

    Diêu Hưng An đau đầu vô cùng:

    - Tình huống của Liên hợp Tĩnh Hải khả năng rất phức tạp, có lẽ gián tiếp điều tra tốt hơn.

    - Phức tạp cái gì?

    Ông già nhướng mày:

    - Các người không phải lo đứa bé đó trốn ở nước ngoài không về à? Nó về rồi các người lại không cho nó cơ hội nói rõ vấn đề, lại quanh co vòng vèo đả kích, chẳng lẽ phải để anh chủ đạo thẩm tra vụ án à?

    - Đâu phải thế.

    Diêu Hưng An kiên nhẫn giải thích:

    - Chỉ vì điều tra Liên hợp Tĩnh Hải có lợi cho vụ án, song lại không phải chủ thể vụ án, mà quan hệ Liên hợp Tĩnh Hải lại lớn, xét tới giảm thiểu ảnh hưởng nên mới định gián tiếp tìm hiểu...

    - Giảm thiểu ảnh hưởng? Các người trực tiếp song quy Dương Thiên Hoa còn lo ảnh hưởng, tưởng ta già lú lẫn à?

    Ông già đùng đùng nổi giận:

    - Đừng có nói lời dối trá với ông già này, anh phải biết cái gọi là gián tiếp tìm hiểu sẽ tạo thành ảnh hưởng thế nào, các người định dây dưa vấn đề khiến dư luận kéo sụp nó chứ gì?

    Dương Hưng An trái cũng khó phải cũng khó:

    - Bộ chưa có ý kiến thống nhất.

    - Có sai phải phạt, nhưng không thể xóa bỏ công lao, nếu Liên hợp Tĩnh Hải phạm án, theo quốc pháp mà làm, đường đường chính chính, nếu không phải thanh minh cho rõ, anh là bộ trưởng bộ giám sát mà không làm nổi chuyện công chính vô tư à?

    - Chuyện này ...

    Diêu Hưng An đau đầu, nghĩ ông cụ ương lên đúng là không cố kỵ gì cả.

    - Chuyện này chuyện kia cái gì?

    Ông già lấy ra một bức ảnh:

    - Anh còn đùn đẩy, ta sai người phóng to bức ảnh này treo ở phòng khách.

    Trong bức ảnh thời ông gia mới hơn 60, Trần Nhiên câu nệ ngồi sau, Lâm Tuyền mới mười bốn mười lăm đứng trước ông già, ngông nghênh nhìn vào máy ảnh, bất kể thế nào nhìn dáng vẻ đó không ai ngờ y có thành tựu ngày nay.

    Diêu Hưng An không tinh thông kinh tế, sau khi vụ án thất thoát tài sản phanh phui, ông ta mới tìm bài phát biểu về kinh tế những năm qua của Lâm Tuyền, ấn tượng cảm thấy y giống một học giả hơn.

    Nghe cha già uy hiếp, Diêu Hưng An toát mồ hôi lạnh:

    - Công chính đối đãi với mỗi một vụ án là chức trách ...

    - Đừng có giở giọng quan trường ra đây.

    Ông già khoát tay:

    - Ba anh năm xưa nói nhiều rồi, ta hỏi anh một câu, anh từng nghĩ tới chưa? Ba mươi năm qua tài phú của xã hội này phân phối trong tiến trình thế nào? Quyền lực đóng vai trò gì trong đó, bộ giám sát phải đối đãi công chính với hiện tượng này ra sao?

    …………

    Tiếp nhận kiến nghị của Cố Hiến Chương, Liên hợp Tĩnh Hải quyết định thử kiến lập quan hệ mới với giới truyền thông.

    Tình đã có ý thả lỏng cho truyền thông cho đăng tin về vụ án Dương Thiên Hoa, nhiệt tình bới móc chuyện xấu của truyền thông, mau chóng khiến Liên hợp Tĩnh Hải cảm thụ được khảo nghiệm là gì.

    Trước đó Liên hợp Tĩnh Hải rất coi trọng quan hệ với giới truyền thông, như Tuần san kinh tế mới, Nhà quan sát kinh tế đều có liên hệ mật thiết, phòng quan hệ cộng đông do văn phòng chủ tịch trực tiếp lãnh đạo, nhưng Lâm Tuyền cực kỳ né tránh truyền thông, làm trong thời gian dài phóng viên hợp tác thân thiết với bọn họ cho rằng y có vấn đề, mang cảnh giác đặc biệt với giới truyền thông.

    Năm ngày sau hồ sơ vụ án Dương Thiên Hoa chính thức thành lập, Trương Thanh phóng viên của Tuần san kinh tế mới nhận được thông báo của văn phòng chủ tịch Liên hợp Tĩnh Hải, Lâm Tuyền sẽ có một buổi diễn giảng kinh tế ở ĐH Tĩnh Hải vào cuối tuần, sau diễn giảng có thể an bài phỏng vấn riêng hai tiếng.

    Đây là buổi diễn giảng đầu tiên sau khi Lâm Tuyền rời ĐH Tĩnh Hải, nội dung là vấn đề địa ốc mà toàn quốc chú ý, Trương Thanh lần đầu tiên được gặp Lâm Tuyền, kinh ngạc phát hiện ra Lâm Tuyền hoàn toàn khác so với tưởng tượng của mình, sau đó trên báo Tuần san kinh tế mới, cô viết :" Tôi không muốn che dấu điểm này, hào quang học thức và tài hoa do anh ấy phát ra, còn mạnh hơn cả vẻ ngoài anh tuấn nho nhã, giọng nói của anh ấy êm dịu dễ nghe, câu chữ đơn giản đầy trí tuệ và tình người. Anh ấy là một nhà diễn giảng xuất sắc nắm bắt được tâm lý người nghe, chỉ càn ngừng lại tiếng vỗ tay vang lên như sấm"

    Đương nhiên để gây ấn tượng bình dị dễ gần, sau buổi diễn giảng, Lâm Tuyền hẹn gặp Trương Thanh ở thư viện, trả lời chất vấn của giới truyến thông về mức lương cao của Dương Oánh:

    - Truyền thông trước khi đăng tin hãy điều tra kết cấu lương bổng của chúng tôi, chúng tôi không vì cô ấy là con của Dương Thiên Hoa mà lập mức lương riêng ...

    Theo điều tra của Tuần san kinh tế mới, lương cơ sở của Liên hợp Tĩnh Hải cao hơn trung bình 60% cùng nghành, lương chủ quản cấp 2 như Dương Oánh, cao hơn trung bình 50% cùng nghành. Lâm Tuyền không hề che dấu bất mãn với kết cấu lương hiện giờ của Liên hợp Tĩnh Hải:

    - Chênh lệch lớn ở kết cấu lương, tỏ rõ chênh lệch về phân phối, tôi luôn nổ lực giảm bớt lương tầng quản lý, tăng thêm thu nhập cho nhân viên cơ sở.

    Đương nhiên truyền thông không chịu dừng ở mức độ này, bài báo còn chưa thanh minh được cho vấn đề lương của Dương Oánh, liền có bài báo chĩa mũi dùi vào lợi nhuận siêu ngạch mà Liên hợp Tĩnh Hải thu được ở khai phát địa ốc.

    Tuần san Đông Phương không chút nể nang chỉ ra, từ năm 1999 tới nay thực hiệp Tinh Hồ luôn đi đầu trong việc phá giới hạn giá thị trường, mở đầu là Chung cư Đàn Sơn vượt mọi mức giá người dân tưởng tượng ra, tiếp đó Bằng Nhuận gia viên định hình mức giá siêu cao cho nhà ở tại Kiến Nghiệp. Còn chỉ ra Thực nghiệp Tinh Hồ luôn truyên truyền chủ đầu tư phải theo đuổi lợi nhuận hợp lý, nhưng các chi nhánh phía dưới của Thực nghiệp Tinh Hồ là công cụ đẩy cao giá nhà, thông qua phương thức cho nội bộ đặt mua, đặt trước, cấu kết với kẻ đầu cơ, đẩy giá nhà lên cao cực điểm, thành công của Thực nghiệp Tinh Hồ xây dựng trên máu và nước mắt của những người cố gắng kiếm được một căn nhà để sống, là thứ thành công tanh máu.
     
    ducvietvtv and webarchive like this.
  2. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483

    Q.11 - Chương 20: Chuyến Lữ Hành Công Ích.



    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯)







    Liên hợp Tĩnh Hải bay cao như ngày nay lập trên cơ sở lợi ích cực lớn thu được từ địa ốc, đó là điều không thể chối cãi, giới truyền thông không giới hạn ở bới móc lịch sử còn nỗ lực kéo sự phát triển của Thực nghiệp Tinh Hồ và Dương Thiên Hoa vào nhau, khiến Trương Thanh Sơn bị cuốn vào vòng xoáy.

    Hai hạng mục quan trọng nhất với Thực nghiệp Tinh Hồ là Chung cư Đàn Sơn, Bằng Nhuận gia viên là do chính phủ tích cực phối hợp với việc cải tạo thị chính. Với loại bài báo này Liên hợp Tĩnh Hải không cần lên tiếng, chính phủ Kiến Nghiệp lên tiếng tích cực, từ giúp xử lý tòa nhà dang dở giúp cải tạo trị an ngõ Bích Tình, kéo dài phố thương nghiệp, mở rộng công viên cho người dân, đều là công trình vì dân mà chính phủ xưa nay luôn kiêu ngạo, với chính phủ mà nói, đây là điều không cho phép giới truyền thông nghi ngờ, dù Cố Hiến Chương cũng vì chuyện này mà lên tiếng:

    - Quan thương câu kết chưa chắc không thể làm chuyện tốt.

    Nhưng đã nới lỏng khống chế dư luận, chính phủ cũng không thể dùng thủ đoạn hành chính ngăn cấm giới truyền thông cho đăng bài tương tự, chỉ lệnh cho tờ báo phía dưới tỏ rõ lập trường, khiến những tờ báo ác ý kia phải cố kỵ.

    Khách quan mà nói những công trình thị chính đó khiến giá nhà tăng lên, nhưng đó là ảnh hưởng của quá trình phát triển, chính phủ và chủ đầu tư kết hợp không phải là chủ đề kiêng kỵ mà hoàn toàn ngược lại nó là chủ để nghiêm túc đáng đi sâu phân tích. Chưa nói tới trong lòng dân chúng ra sao, ít nhất trong thể chế, tuyệt đối không tạo ra ấn tượng xấu, trừ khi lấy được chứng cứ xác thực làm loạn kỷ cương.

    Có hình tượng tốt với công chúng sẽ trực tiếp xúc tiến doanh thu, trong bài phỏng vấn chuyên đề với báo Nhà quan sát kinh tế, Lâm Tuyền khéo léo so sánh địa ốc Tĩnh Hải và Kiến Nghiệp, Liên hợp Tĩnh Hải đã không lợi dụng Thiên Tinh Hồ đẩy cao giá nhà ở thị trường lũng đoạn, càng không có khả năng gây sóng gió ở thị trường lớn hơn, giá nhà ở tại chung cư Đàn Sơn, Bằng Nhuận gia viên cao như vậy không phải do Tinh Hồ tạo thành, mà là bản thân nó có giá trị cực cao, là giá thị trường quyết định. Ngược lại để ổng địn giá nhà, hạ thấp áp lực của người mua nhà, Liên hợp Tĩnh Hải còn đi đầu làm gương cho chủ đầu tư.

    Giới truyền thông ra sức công kích, trong đó có rất nhiều tin tức sâu đến mức khó ai điều tra ra được trong thời gian ngắn từ khi Dương Thiên Hoa bị song quy, chứng tỏ có kẻ âm thầm cung cấp thông tin, mục đích bôi nhọ hình tượng của Liên hợp Tĩnh Hải, song điều đó không quan trọng. Câu trả lời mang tính chuyên nghiệp cầu thị từ hai tờ báo lớn tạo thành hình tượng chính diện ở cao tầng, một khi tâm tư người nắm quyền đã kiên định, thế công của đám báo chí ác ý kia sẽ nhanh chóng tan vỡ, Liên hợp Tĩnh Hải đủ thời gian gây dựng lại hình tượng chính diện.

    Lâm Tuyền cũng tin tỉnh (thậm chí là bộ giám sát) đều đã nhẫn nhịn những bài báo kích động quá lâu rồi, y đường hoàng nói với cô phóng viên Trương Thanh:

    - Đối với sự kiện đào bới quá khích, tin rằng bản thân bọn họ không muốn chẳng qua áp lực công việc phải có tin bài hút khách, tôi tin họ với lương tâm nhà báo của mình cũng muốn thoát ra.

    - Chủ tịch Lâm quả là độ lượng.

    Trương Thành mỉm cười nói:

    - Qua thời gian tiếp xúc vừa rồi, tôi còn biết có hai cơ cấu tồn tại trong Liên hợp Tĩnh Hải, không biết những đồng nghiệp của tôi cố ý bỏ qua, hai là vì hai cơ cấu này luôn mằm ngoài tầm mắt công chúng và truyền thông, khiến người dân không hề hay biết. Nếu có thể tuần san kinh tế mới hi vọng đăng bài về hai cơ cấu này.

    - Tuyên truyền rêu rao không phải là ý của tôi.

    Ánh mắt Lâm Tuyền dừng ở tờ báo đặt tại góc bàn:

    - Tôi tin có tờ báo sẽ mau chóng tấn công cái gọi là sơ hở tài vụ của các vị, khi đó bị động đáp lại, không bằng chuẩn bị trước.

    Trương Thanh thiện chí nói:

    - Tôi biết chủ tịch Lâm sắp tới có kế hoạch đi tới tỉnh Tây Cương, liệu tôi có thể đi theo viết bài, nếu không được phép, báo sẽ không cho đăng.

    Lâm Tuyền không thể từ chối yêu cầu này của Trương Thanh, trong danh sách tới Nam Phong ngày 6 tháng 5, y thêm vào tên Trương Thanh.

    Vụ án nổ súng vẫn không có tiến triển gì, Dương Oánh quay trở lại công tác bình thường, nhưng Cảnh Thiên Sương vẫn bị tạm dừng mọi chức vụ, tổ chức không nói khi nào được phục chức, Lâm Tuyền liền mời hắn đi Nam Phong để giải khuây.

    Trong quá trình tích lũy khối tài sản lớn của Cảnh Thiên Sương và Dương Oánh, trừ 200.000 đầu tiên mua nhà được lấy từ anh cả Dương Côn, còn lại đều có chứng minh thu nhập họp pháp, bộ giám sát kết luận, đó là do Dương Oánh lợi dụng ưu thế tin tức nội bộ, cùng với phương thức nhận mua nội bộ kiếm lấy lợi ích vượt giới hạn bọn họ đáng nhận.

    Đó chỉ là ý kiến của riêng bộ giám sát, không thể nói là vi phạm, càng chẳng nói tới tham ô hối lộ. Bộ giám sát mặc dù không chứng minh được bất kỳ điều gì theo mong muốn của bọn họ, nhưng sự kiện này ảnh hưởng chí mạng tới tiền đồ của Cảnh Thiên Sương.

    Cảnh Thiên Sương hổ thẹn không dám gặp cha, bộ giám sát tạm thời ngừng điều tra hắn, hắn liền theo Lâm Tuyền đi Nam Phong.

    Trừ vợ chồng Cảnh Thiên Sương ra còn có Thư Nhã cùng với đám Tiêu Lỵ Lỵ, đám Tiêu Lỵ Lỵ mùa hè năm nay sẽ tốt nghiệp, Lâm Tuyền muốn cả ba ở lại bên cạnh mình làm việc, dù sao mấy năm qua bọn họ không chỉ quan hệ thân thiết, mà y sai phái cũng quen tay rồi.

    Có điều Trương Giới lựa chọn tới tài chính Tây Trạch làm việc, Văn Nhàn kết đôi với y cũng đi theo, Tiêu Lỵ Lỵ lại lên kế hoạch du học ở Mỹ, ba học sinh xuất sắc nhất mà y dạy được trong cuộc đời dạy học đều không làm việc bên cạnh, Lâm Tuyền không giấu được sự thất vọng.

    Kế hoạch tới Nam Phong sau đó đi xe tới Khai Nguyên, thị trưởng Khai Nguyên là Tẩy Lai đi xe tới đón, không hề né tránh mưa gió truyền thông, ít nhiều làm người ta t thấy an ủi. Mọi người từ Khai Nguyên tới Loan Huyện, đường quốc lộ từ Loan Huyện tới La Nhiên đã thông xe, đi lại rất tiện.

    Từ trạm đầu tiên, Trương Thanh đã lấy tên cho bài viết của mình " chuyến lữ hành công ích Tây Trạch", theo yêu cầu của Lâm Tuyền cô chỉ được ghi chép những điều mắt thấy tai nghe, không được chụp ảnh cũng không được chủ động phỏng vấn.

    Gặp được Lâm Minh Đạt, ông mặc bộ đồ Trung Sơn cũ, tinh thần rất tốt, giọng trầm vang, nhìn Lâm Tuyền với ánh mắt phức tạp, vỗ vai y:

    - Con gầy hơn lần trước.

    - Không muốn gầy cũng không được ạ.

    Lâm Tuyền cười, giới thiệu Trương Thanh:

    - Đây là phóng viên Tuần san kinh tế mới, muốn tìm hiểu tình hình xã giáo dục.

    Lâm Minh Đạt quanh năm bôn ba bên ngoài, trông già hơn tuổi thật một chút, Trương Thanh gần như không tin ông già ăn mặc giản dị này lại là cha Lâm Tuyền, quan sát ông để tiện đi đường núi, chân đi đôi giày leo núi phổ thông, ống quần sắn lên một đoạn, thật khó liên hệ với một Lâm gia giàu có.

    Lâm Tuyền giải thích:

    - Sự vụ ở quỹ công ích Tây Trạch mấy năm qua đều do ba tôi, ông Lạc, ông Khổng phụ trách, tôi chỉ có cái hư danh thôi ..

    Chẳng ở lại Loan Huyện lâu lại tới La Nhiên, đó là nơi xuất hiện đầu tiên của xã giáo dục, ngủ lại ở La Nhiên một đêm, sáng hôm sau Thư Nhã mang cho Trương Thanh một đôi giày thể thao:

    - So với diễn giảng ở ĐH Tĩnh Hải thì Lâm Tuyền muốn tới trường học ở đây giảng bài hơn. Hôm nay phải đi bộ, cô xem giàu này có hợp không?

    Không để lãnh đạo huyện tháp tùng, rời nhà chiêu đãi, lên xe đi vào sâu trong núi, Phàn Xuân Binh kể với Trương Thanh, hai năm trước đây nơi này không có lấy một con đường hoàn chỉnh, người dân tới huyện thành đi về mất cả ngày.

    Tới bãi đá trắng nổi tiếng ở La Nhiên, còn chưa được thưởng thức phong cảnh đặc sắc ở lòng sông đã thấy Trần Thần hưng phấn vẫy xe, reo lên:

    - Tối qua nghe nói anh tới La Nhiên, em thiếu chút nữa trở về luôn trong đêm, có điều xe bị Trương Đào lái tới xã Lưu Đường rồi nên mới thôi.

    Đợi mọi người xuống xe liền nhiệt tình nói với Trương Thanh:

    - Cô tới phỏng vấn tiểu học Bãi Đá Trắng của chúng tôi à, trường chúng tôi có học sinh đáng yêu nhất, có cô giáo xinh đẹp nhất.

    Lâm Tuyền bật cười:

    - Đừng dát vàng lên mặt nữa, em về nghỉ đi còn lên lớp.

    Từ khi xảy ra hàng loạt sự kiện kia, Trần Vũ bị hạ chế ra nước ngoài, nhưng không thể tiếp tục ở lại Tĩnh Hải nữa, Lâm Tuyền an bài vợ chồng Trương Đào, Điền Lệ cùng cô tới La Nhiên dạy học, để sự thuần phác nơi đây làm lành vết thương lòng của cô cũng để tránh xa chốn thị phi ngoài kia.
     
    webarchive thích bài này.
  3. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483

    Q.11 - Chương 21: Đáp Trả.



    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯)







    Trương Thanh hưng phấn đánh máy dưới ánh đèn, tâm tư sôi trào hòa hết vào những dòng chữ, xem ra Lâm Tuyền có cảnh giác cao độ với truyền thông, tựa hồ trong mắt y, nếu đem truyền ra ngoài, sự nghiệp này sẽ bị nhìn với con mắt méo mó, nhưng Trương Thanh quyết tâm thuyết phục y để Tuần san kinh tế mới đăng bài.

    Quốc gia chẳng phải đang lập pháp cổ vũ các quỹ công ích tư nhân sao? Ở vùng đất này đã có người đi đầu, còn một lòng một dạ bỏ bao nhiêu tâm huyết vào đó.

    Thi thoảng Trương Thanh ngừng tay, nhìn bóng đêm bên ngoài, với Liên hợp Tĩnh Hải lúc này mà nói, tự hồ bị một bóng đêm như thế bao phủ.

    Trước đó Trương Thanh đã đọc qua những bài báo hôm nay nói về Liên hợp Tĩnh Hải, có bài báo chỉ ra một năm qua Liên hợp Tĩnh Hải thông qua những con đường bí mật chuyển hơn 1 tỷ USD vào nước, đầu tư vào TTCK và địa ốc, đây là hành vi làm trái với quản lý ngoại hối quốc gia, số tiền kia là nguyên nhân chủ yếu khiến giá nhà đất tăng vọt.

    Lúc này công chúng tin rằng chính quyền Mỹ ép đồng NDT tăng giá ẩn chứa âm mưu cực lớn, ít nhất khiến tiền tuồn USD để hưởng lợi kép khi NDT tăng giá, cho nên bài báo đó khiến công chúng tin rằng Liên hợp Tĩnh Hải là kẻ đồng lõa cho đám đầu cơ nước ngoài chà đạp chính sách pháp luật và lợi ích trong nước.

    Thậm chí có báo báo lớn tiếng nói Liên hợp Tĩnh Hải làm tay sai cho tư bản nước ngoài, dầy xéo đồng bào, lời lên án cực kỳ nghiêm trọng, sự việc đã đẩy tới giới hạn không ai nghĩ tới.

    Trương Thanh muốn đưa bài báo đó cho Lâm Tuyền xem, tin rằng y sẽ có lời giải thích để cô viết bài báo xuất sắc phản công. Do tuyệt đại đa số báo chí công kích Liên hợp Tĩnh Hải, nên Nhà quan sát kinh tế và Tuần san kinh tế mới thành trận địa đáp trả hiếm hoi của Liên hợp Tĩnh Hải, lượng phát hành tăng vọt, tên tuổi Trương Thanh cũng bay cao, vì mỗi bài cô phỏng vấn riêng đều có thể là chứng cứ ở tòa sau này, mỗi một câu một chữ phải cân nhắc kỹ càng.

    Lúc này Lâm Tuyền và Phàn Xuân Binh đều không ở nhà khách, Trương Thanh lấy làm lạ, muộn thế này rồi ở Nam Phong còn có chuyện gì phải xử lý? Giải thích bài báo đó do Trương Tiểu Bân làm, mọi người ở trong phòng hợp vừa nghe Trương Tiểu Bân giải thích sự kiện tranh đoạt thị trường Châu Âu năm 2003 đợi Lâm Tuyền về.

    - Tới giờ thì chúng tôi không cần che giấu gì về Tân Năng Liên Hợp nữa, người trong nghề đều biết chúng tôi có quyền đại lý phân phối Si tinh thuần ở thị trường Á Thái. Vào năm 2003, thị trường này chỉ có quy mô 500 triệu USD, năm 2005 đã tăng lên tới 1.6 tỷ USD. Có điều cái giá để chúng tôi có được thị trường này là bao nhiêu thì bên ngoài không rõ, chúng tôi không tuyên bố vì như thế sẽ gây ra sóng gió lớn. Hiện trong nghề có tiếng nói chỉ trích chúng tôi lợi dụng quyền khống chế nguyên liệu, đàn áp xí nghiệp trong nước mưu cầu địa vị lũng đoạn. Năm 2003 nước Đức thi hành chính sách năng lượng mới khiến thị trường quan điện tăng trưởng bùng nổ, nhưng chúng tôi có hợp đồng từ trước thời điểm đó đã phải huy động toàn bộ nguồn lực bản thân ...

    Trương Tiểu Bân nói tới đó dừng lại một chút:

    - Chúng tôi dùng nhiều con đường đưa tài sản USD vào nước không phải là tiền nóng như tờ báo kia nói, mà là lợi ích chúng tôi có được nhờ bản hợp đồng mạo hiểm kéo dài mười năm kia. Chúng tôi cũng không lợi dụng ưu thế nguồn vật liệu để đàn áp xí nghiệp trong nước, ngược lại chúng tôi cung cấp Nam Điện, Uy Điện lượng lớn nguyên liệu, thậm chí còn sẵn sàng cùng doanh nghiệp đủ tiêu chuẩn quốc tế khác dùng chung cơ ở sản xuất Si tinh thuần mà chúng tôi đầu tư xây dựng.

    Trương Thanh vốn xuất thân từ kinh tế, biết Si tinh thuần trong nước khan hiếm phải tới sau năm 2008 thậm chí muộn hơn mới có thể khắc phục, từ đó đủ hiểu Tân Năng Liên Hợp có địa vị độc nhất vô nhị trong nghề, nhưng không muốn chiếm cứ ưu thế lớn như vậy.

    Lúc này Liên hợp Tĩnh Hải công khai hợp đồng dài hạn không phải là khoe khoang, mà là chấn nhiếp, cảnh cáo đám đầu cơ thừa loạn định công kích cổ phiếu của công ty chứng khoán phía dưới Liên hợp Tĩnh Hải, cảnh cáo bọn chúng đừng lợi dụng vụ án Dương Thiên Hoa mà đốt nhà hôi của, bọn họ có đủ thực lực kinh tế phản kích bất kỳ sự gây hấn nào. Uy hiếp tập đoàn Thẩm Thị, khiến bọn chúng sợ hãi không dám có hành động sau lưng. Uy hiếp kẻ trong nghề ra sức bôi nhọ, cho chúng biết trước kia Liên hợp Tĩnh Hải đã nương tay lắm rồi, nếu không với thực lực của họ có thể đánh cho chúng không ngóc đầu lên được..

    - Hợp đồng dài hạn này do công ty hải ngoại chấp hành, chúng tôi đem lợi nhuận ở nước ngoài chuyển về trong nước không phải là chuyện gì chê trách, số tiền này không phải đều đem đi đầu tư quy mô lớn hơn mà còn một bộ phận khá lớn đầu tư vào sự nghiệp công ích, những điều này tin rằng thực tế mấy ngày qua phóng viên Trương đã thấy, sẽ có lời nhận xét công tâm không cần chúng tôi nói thêm. Không thể phủ nhận chúng tôi tận dụng tốt thời cơ địa ốc trong nước phát triển mạnh để thu được lợi nhuận cao, song giới truyền thông công kích cái gì? Đây là hiện trọng phổ biến trong nước, không phải do một mình chúng tôi có thể thao túng hay thay đổi được. Vả lại khi tiền nóng thừa cơ đẩy giá địa ốc ở Tĩnh Hải chúng tôi giúp chính phủ ổn định lại giá nhà, khi thị trường đều cho rằng Thế Kỷ Thành sẽ bán với giá thấp nhất 6.000, chúng tôi kiềm chế dục vọng truy cầu lợi ích, bán ra với giá thấp hơn 15% so với thị trường, kết quả được người dân hưởng ứng, chỉ một tháng bán ra được số căn hộ trị giá trên 4 tỷ.

    Trương Tiểu Bân nói đâu vào đó:

    - Chúng tôi có lợi nhuận cao, tranh thủ cho công nhân viên có được lương bổng phúc lợi cao, đó là phân phối tài sản công bằng, mọi người cùng chung hưởng thành tựu thu được, cớ gì báo chí chất vấn chúng tôi? Còn như theo một số báo chúng tôi câu kết chính phủ để chiếm lấy ưu đãi thuế quan, song đó chỉ là cái nhìn một phía của bọn họ, là suy diễn kiểu lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, năm 2005, sản lượng khu công nghiệp khoa kỹ đột phá 8 tỷ, thu nhập địa phương riêng hạng mục này đã tăng lên 400 triệu, chúng tôi cung cấp gần 10.000 công ăn việc làm, dù chúng tôi có hưởng chút ưu đãi thuế nhất định, nhưng so với thành tích và đầu tư chúng tôi bỏ ra, thậm chí sự nghiệp công ích chúng tôi đầu tư thì có đáng gì.

    Tới đó hắn xua tay:

    - Lời phía sau chỉ là câu nói bất bình của tôi, tổng giám đốc của chúng tôi không muốn báo chí trực tiếp tuyên truyền chuyện công ích, mong cô xóa đi.

    Trương Thanh mở to mắt hỏi:

    - Vì sao, anh ấy sợ xã hội có cái nhìn không đúng?

    - Tổng giám đốc Lâm không ngại báo chí có suy đoán ác ý.

    Trương Tiểu Bân giải thích:

    - Khi phóng viên tràn tới vùng đất bình yên này sẽ đi trái với ý nguyện ban đầu của anh ấy, sự nghiệp công ích không phải để khoe mẽ ...

    Lúc này đã hơn 12 giờ rồi mà chưa thấy bóng dáng của Lâm Tuyền đâu, trong lòng Trương Thanh thắc mắc vô cùng, nhìn những người khác đều tỏ ra bình tĩnh, hình như dự liệu được Lâm Tuyền không về. Trương Thanh quay về phòng, không vì ý tứ từ chối của Trương Tiểu Bân mà thất vọng.

    Ngoài một viện tử ngoại ô thành phố Nam Phong đỗ mấy chiếc xe cảnh sát, nơi này quê của Lưu Vũ Cường viện trưởng viện kiểm soát thành phố Nam Phong, Lưu Vũ Cường đi xe cảnh sát về quê là chuyện bình thường, có người cùng quê biết tin ông ta về nhà còn tới làm thân, không ngờ trước khi vào cửa bị cảnh sát ngăn lại, nói viện trưởng Trần về quê mới khách.

    Tới khuya lại có hai chiếc xe cảnh sát nữa tới Lưu gia, hinh như là mời khách thật.

    Lúc này đêm đã về khuya, mấy chiếc xe cảnh sát còn chưa đi, trong nhà cũng chẳng nghe thấy tiếng chè chén hay đánh mạt chược khiến hàng xóm xung quanh tò mò.

    Trong sân chỉ có gian phòng hướng đông là sáng đèn, mấy cảnh sát đi cùng Lưu Vũ Cường ngồi ngoài sân, bên trong phòng Lưu Vũ Cường mặt mày nghiêm túc, đối diện là Chu Quốc Cường bí thư thành ủy Nam Phong, Lâm Tuyền, Phàn Xuân Binh và một thanh niên chừng 30 tuổi. Nếu Trương Thanh ở đây có lẽ nhận ra thanh niên đó là ai, đó chính là phóng viên chụp ảnh Lâm Tuyền và Trần Phi Lăng đi ăn khuya năm 2004, về sau không ai rõ phóng viên đó rời tòa báo đi đâu.
     
    ducvietvtv and webarchive like this.
  4. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483

    Q.11 - Chương 22: Ám Độ Trần Thương.



    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯)







    - Hiện giờ chỉ có sự thực rõ ràng, từ năm 94, Tạ Cung Hòa làm phó bí thư huyện ủy Tây Giang tới nay, anh họ ông ta Trương Chinh thay ông ta nhận quà cáp gần 1 triệu, Trương Chinh có một cuốn sổ tay ghi hết số quà cáp nhận được trong 12 năm qua, điều này có lẽ Tạ Cung Hòa cũng không hay biết. Còn một điều nữa, Yến Thế Phi nguyên cục trưởng cục tài nguyên đất đai Giang Tây trước năm 94 là tiểu thương, được Trương Chinh giới thiệu, Yến Thế Phi nhiều lần tới nhà Tạ Cung Hòa bái phỏng. Tạ Cung Hòa an bài cho hắn chức vụ ở cục tài nguyên đất đai, khi Tạ Cung Hòa lên làm bí thư huyện ủy, Yến Thế Phi cũng thành cục trưởng, sau Tạ Cung Hòa điều tới Xuân Giang làm phó thị trưởng vẫn rất chiếu cố hắn, còn ra mặt giải quyết hắn đãi ngộ cấp phó xử. Theo lời nhân viên cục tài nguyên đất đai Giang Tây, Yến Thế Phi hoàn toàn không có năng lực gì, năm ngoái vì vấn đề chấp pháp mà bị tạm đình chỉ chức vụ. Lúc này Tạ Cung Hòa cũng điều tới Nam Phong làm phó bí thư thành ủy, Yến Thế Phi đến nhà bái phỏng, mong ông ta giúp đỡ để hủy bỏ xử phạt, Tạ Cung Hòa đồng ý, thậm chí còn đề xuất ở thường ủy Nam Phong điều Yến Thế Phi tới làm phó cục trưởng cục tài nguyên đất đai thành phố, song qua khảo sát của thành phố Nam Phong, Yến Thế Phi không đủ năng lực, đề nghị của Tạ Cung Hòa bị phủ quyến. Yến Thế Phi thấy Tạ Cung Hòa ở Xuân Giang người đi trà lạnh, ở Nam Phong không có tiếng nói, nhiều lần tới nhà đòi tiền, bị Tạ Cung Hòa chửi mắng. Mùa xuân năm nay, vụ án chấp pháp đất đai ở huyện Giang Tây bị tỉnh ủy Tây Cương chú ý, ủy thác viện kiểm sát Nam Phong điều tra, Yến Thế Phi vì chủ động lập công , khai báo hối hộ Tạ Cung Hòa hơn 300.000.

    Chu Quốc Cường nói với Lâm Tuyền:

    - Đây là kết quả điều tra nửa năm qua của viện kiểm sát Nam Phong, với chứng cứ hiện giờ đủ báo lên tỉnh ủy áp dụng hành động với Tạ Cung Hòa.

    Lâm Tuyền mỉm cười:

    - Giờ ngoài kia mưa to gió lớn, tôi tới Nam Phong chỉ để tránh mưa gió, coi như nghe viện trương Lưu kể chuyện thôi, Tạ Cung Hòa vừa tới Nam Phong, kịp thời lôi ông ta ra cũng là có trách nhiệm với quần chúng.

    Mặc dù mọi người ở đây đều hiểu điều tra vụ án Tạ Cung Hòa do Lâm Tuyền một tay thúc đẩy, thậm chí quyển sổ của Trương Chinh cũng là do Lâm Tuyền sai người tốn bao tâm cơ mới lấy được, nếu không chỉ bằng vài lời của y còn chưa đủ thuyết phục tỉnh ủy Tây Cương bí mật hành động với Tạ Cung Hòa. Có điều bề ngoài giả hồ đồ là chuyện nên làm.

    Lâm Tuyền thấy đã muộn liền cáo từ, vẫn ngồi xe cảnh sát rời đi, trừ Phàn Xuân Binh còn có cả tay phóng viên kia. Ước chừng khoảng 2 giờ sáng tới nội thành Nam Phong, thả phóng viên kia xuống, Lâm Tuyền nói:

    - Có thể lấy được chứng cứ phạm tội của Tạ Cung Hòa nhanh như thế thật cám ơn anh, tin rằng vụ án nhà khách Tây Viên sẽ nhanh chóng làm rõ, tôi không thể trả công cho anh, nếu không tính chất sẽ thay đổi, có điều tôi sẽ nhớ kỹ người bạn này.

    Phóng Viên kia cười gian:

    - Hãy nhớ, một con mắt của tôi luôn chú ý tới Liên hợp Tĩnh Hải.

    Lâm Tuyền cũng cười, bắt tay hắn rồi bảo cảnh sát đưa về nhà khách.

    Hôm sau Trương Thanh vẫn không thấy tung tích Lâm Tuyền và Phàn Xuân Binh đâu, đến cả Trương Tiểu Bân cũng đột ngột biến mất, cô liền ở lại phòng viết bài.

    Tới sáng ngày thứ 3, Trương Thanh đánh răng rửa mặt xong ra nhà ăn ăn sáng, hôm nay tựa hồ vãn không an bài hành trình, Trương Thanh bắt đầu thắc mắc, cô còn tưởng hôm nay phải đi Xuân Giang vì đầu năm xã giáo dục bắt đầu mở rộng tới Xuân Giang, lúc thức dậy đã là 9 giờ, cũng không ai đánh thức.

    Trương Thanh ngồi trong nhà ăn suy nghĩ miên man, đột nhiên thấy Lâm Tuyền và Thư Nhã tay trong tay đi vào. Nhìn thấy Trương Thanh lẻ loi một bóng trong nhà ăn, Lâm Tuyền vừa gọi đồ ăn sáng vừa hỏi:

    - Phóng viên Trương trông có vẻ cô đơn, có phải nhớ bạn trai không?

    Trương Thanh chỉ mỉm cười không đáp, hình như tinh thần Lâm Tuyền hôm nay tốt hơn nhiều.

    Vừa ăn vừa trò chuyện một lúc Trương Tiểu Bân cầm di động tới đưa cho Lâm Tuyền, Lâm Tuyền xem số nói chuyện trực tiếp trước mặt Trương Thanh:

    - La Dân à, cậu và Trương Hàm đã tới Nam Phong? Được, chúng ta gặp nhau ở khách sạn Nam Phong, còn có cả phóng viên Tuân san kinh tế mới.

    Trương Thanh nghe thấy mấy cái tên lạ chỉ bản thân:

    - Liên quan gì tới tôi?

    - Có một sự thực sắp bị vùi lấp, không biết phóng viên Trương có hứng thú giúp moi lên không?

    Lâm Tuyền hỏi:

    Trương Thanh cứ như đi trong sương mù, trước khi La Dân tới, Lâm Tuyền lại không chịu giải thích, ăn sáng song về phòng sốt ruột chờ đợi, rồi Trương Tiểu Bân mời tới phòng họp, thấy Lâm Tuyền đang nói chuyện với một đôi nam nữ:

    - Hai người lén lén lút lút đăng ký rồi hả? Không thông báo cho tôi cũng được đi, con người tôi bị nhiều người ghét, nhưng sao không báo cho anh Đinh và chị Từ Lan?

    Thấy Trương Tiểu Bân dẫn Trương Thanh vào, Lâm Tuyền ngừng câu chuyện, giới thiệu:

    - Năm 2004, ở Xuân Giang phát sinh vụ án, một nhân viên cao cấp của Tập đoàn Thẩm Thị cưỡng bức một cô gái phục vụ, khiến cô gái nhảy lầu tự sát, cuối cùng người đó tự thú với cảnh sát, bị phạt 6 năm tù, đây là luật sư mà cha mẹ người bị hại mời ..

    Trương Thanh nghi hoặc:

    - Tôi đã đọc qua tài liệu về Thẩm Thị nên có ân tượng về vụ án này, hình như cha mẹ người bị hại còn có nghi ngờ về phán quyết vụ án, song không có báo chí nào đưa tin.

    - Vụ án đã làm đơn giản sáng tỏ nhất rồi, báo chí săn tin làm gì nữa, huống hồ nếu săn tin, khả năng chịu áp lực rất lớn.

    Lâm Tuyền nói:

    - Cha mẹ người bị hại không tiếp tục tố cáo lên trên, nhưng phóng viên Trương có muốn viết bài về một phiên bản câu chuyện tương đối chân thật không?

    - Phiên bản tương đối chân thật?

    - Đúng, chỉ là tương đối thôi, vì chúng tôi trừ có thể chứng minh hôm đó phó thị trưởng Tạ Cung Hòa và phó tổng giám đốc Thẩm Nhạc có mặt thì không có chứng cứ nào nữa.

    Trương Thanh chớp mắt liên tục, với trí thông minh cô tự phụ và khứu giác nhà báo sao không ngửi ra vấn đề:

    - Ý anh Lâm nói vụ án này có ẩn tình khác, liên quan tới nhân vật trọng yếu hơn?

    - Đúng thế, nguyên phó thị trưởng thành phố Xuân Giang, phó bí thư thành ủy Nam Phong là Tạ Cung Hòa vì tham hô hối lộ bị viện kiểm sát Nam Phong hạn chế hành động, thành phố Nam Phong mở cuộc họp thường ủy khẩn cấp đình chỉ mọi chức vụ của ông ta, nghe tin này một nhân viên nhà khách Tây Viên sẵn sàng đứng ra làm chứng ông ta và Thẩm Nhạc khi đó có mặt ở hiện trường.

    Vì nắm được chứng cứ xác thực Tạ Cung Hòa nhận tham ô , viện kiểm sát Nam Phong liên hợp cục cảnh sát lấy danh nghĩa buôn lậu bắt anh họ của Tạ Cung Hòa là Trương Chinh trên đường mang rượu thuốc đi bán, tra xét công ty của Trương Chinh tại huyện Tây Giang, lấy được ghi chép nhận rượu thuốc suốt 12 năm qua của Trương Chinh, cùng lời khai của Trương Chinh ngay trong đêm.

    Yến Thế Phi biết tin viện kiểm sát có bằng chứng tham ô của Tạ Cung Hòa, vì chỗ dựa không còn cùng oán khí tích tụ bao năm, đem hết chuyện Tạ Cung Hòa nhận tiền của hắn kể ra, cùng ra nhiề tình huống phía viện kiểm sát chưa nắm được.

    Viện kiểm sát Nam Phong không có thời gian xác thực, song với chứng cứ trong tay đã đủ đưa Tạ Cung Hòa vào tù, sợ để lâu ông ta sẽ cảnh giác, lập tức báo lên tỉnh ủy, có được phê duyệt, tức thì hạn chế tự do đi lại của Tạ Cung Hòa thẩm tra thêm.

    Tin tức Tạ Cung Hòa bị viện kiểm sát Nam Phong khống chế nhanh chóng truyền tới tai Lục Băng Thiến, tay chân Lục Băng Thiên lạnh băng, một cán bộ cấp phó sở nếu không có điều tra tỉ mỉ trước đó, không thể đột nhiên bị không chế được, nhưng nửa năm qua có quá nhiều chuyện, khiến bà ta lơ là chú ý phía Tạ Cung Hòa và tỉnh Tây Cương.

    Lục Băng Thiến ngay trong đêm đáp máy bay tới Xuân Giang, yêu cầu được gặp bí thư thành ủy Dư Quang Khôi, nhưng được cho biết ông ta bị bệnh đau thắt lưng phát tác, đã đi điều dưỡng.
     
    ducvietvtv and webarchive like this.
  5. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483

    Q.11 - Chương 23: Khốn Cảnh Tù Đồ.



    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯)







    Dư Quang Khôi lúc này đừng nói đau lưng mà dù đau tim cũng chẳng có tâm trạng đâu mà đi điều dưỡng, song ông ta cần gạt bỏ mọi dính líu tới Thẩm Thị, ông ta biết tin Tạ Cung Hòa bị khống chế trước cả Lục Băng Thiến, gọi điện tới thành ủy Nam Phong hỏi thăm thì bị từ chối khéo léo, vòng qua quan hệ nội bộ viện kiểm sát mới biết tỉnh phái một phó viện trưởng viện kiểm sát xuống cùng tinh binh lựa chọn từ viện kiểm sát Nam Phong phụ trách vụ án Tạ Cung Hòa, nghiêm cấm nhân viên liên quan tiết lộ tin tức.

    Có điều Dư Quang Khôi vẫn có cách của mình biết được Tạ Cung Hòa mười hai năm qua nhận số tiền rượu thuốc qua anh họ Trương Chinh tới một triệu, trong thực tiến pháp luật bình thường nhận rượu thuốc không bị coi là hối lộ, nhưng nhân viên công vụ quốc gia mà nhận lễ vật đáng nộp lên mà không nộp lên, lại có số lượng lớn, sẽ coi là tham ô. Thường lễ tết nhận chút rượu thuốc ngay cả mức kỷ luật khiển trách cũng chẳng đáng, song quan trọng là những 12 năm tích lũy thành con số lớn bị viện kiểm sát nắm được thì tính chất khác hẳn.

    Mức độ phát triển đông tây trong nước khác nhau, khung hình phạt tham ô chênh nhau rất lớn, ở phía tây tham ô gần 1 triệu, bên trên không có người thì có khả năng phán tử hình. Ngoài tham ô ra thì cảnh sát Nam Phong còn có chứng cứ Tạ Cung Hòa hối lộ hơn 300.00 nghìn, đương nhiên đây chỉ là một góc tảng băng chìm.

    Dư Quang Khôi cẩn thận xem xét lại thời gian bốn năm Tạ Cung Hòa làm việc với ông ta ở Xuân Giang, trừ lễ tết có thu lễ vật thì không có chuyện gì quá mức, ông ta cũng chẳng có người anh họ ngu xuẩn ghi chép lại quà cáp.

    Trước khi Lục Băng Thiến tới Xuân Giang, Lâm Tuyền và Trương Thanh cũng đã tới Xuân Giang, tiếp đó gặp mặt cùng cô gái sẵn sàng đứng ra chứng minh Tạ Cung Hòa và Thẩm Nhạc có mặt ở hiện trường vụ án Tây Viên. Sau đó đại biểu cho Tuần san kinh tế mới trực tiếp tới văn phòng thành ủy Xuân Giang, đem bản thảo viết vội vàng chuyển cho Dư Quang Khôi.

    Tạ Cung Hòa bị viện kiểm sát khống chế nghiêm ngặt, như vậy có khả năng khai ra bất cứ điều gì, theo lời kể của Trương Thanh khi trở về, Dư Quang Khôi khi đó thậm chí vỗ bàn chỉ lên trời nói:

    - Không ngờ giữa Xuân Giang này lại xảy ra chuyện khiến người ta phẫn nộ như vậy, thành ủy Xuân Giang tuyệt đối không cho phép xảy ra án oan! Nhất định phải tra tới cùng.

    Lục Băng Thiến xin gặp Dư Quang Khôi bị từ chối đại khái không ngờ ông ta ở ngay trong văn phòng của mình báo cáo với tỉnh ủy vụ án Tây Viên có khả năng tồn tại sai lầm trọng đại về tư pháp, khiến hung thủ thực sự vẫn tiêu dao ngoài vòng pháp luật, đồng thời kiến nghị tỉnh ủy cách ly thẩm tra nhân viên tư pháp và nhân viên nhà khách Tây Viên, phái đồng chí có thể tin cậy xuống phá án.

    Dư Quang Khôi không muốn tranh cái công đầu này, song chẳng may Tạ Cung Hòa không chịu nổi khai ra trước thì ông ta bị động rồi. Mặc dù khi đó ông ta rất cẩn thận tránh liên quan trực tiếp, nhưng án oan phát sinh dưới vành mắt ông ta, mà khi vụ án Tây Viên làm xảy ra sự kiện quần chúng, do ông ta đứng ra dẹp đi, nếu truy cứu, ông ta chịu trách nhiệm không nhỏ.

    Thành ủy Xuân Giang ít nhất có một thái độ tích cực chủ động, để khi đó còn dễ ăn nói với tỉnh ủy.

    Với Dư Quang Khôi mà nói, kết quả tốt nhất tất nhiên là chứng minh phán quyết ban đầu không hề sai.

    Song một năm qua Tập đoàn Thẩm Thị trải qua sự chấn động hỗn loạn lớn nhất trong lịch sử, vào cái thời đại người ta tích cực ném đá xuống giếng này, tuy nói lạc đà gầy còn to hơn ngựa, nhưng Tạ Cung Hòa vừa bị khống chế hai ngày đã có người khơi ra vụ án cũ, chứng tỏ có con lạc đà khỏe mạnh sung sức can dự vào. Giữa con lạc đà gầy và con lạc đà khỏe, Dư Quang Khôi quyết định không chọn con nào hết, ông ta cứ đúng sự thực báo lên, kết quả thế nào thì mặc hai con lạc đà đánh nhau, trước tiên cứ đứng vào thế bất bại đã.

    Có điều Tuần san kinh tế mới muốn cho đăng việc này, Dư Quang Khôi không thể không tỏ thái độ tích cực, thậm chí yêu cầu văn phòng thành ủy giúp đỡ Trương Thanh tỉa tót lại bài viết. Nghe Trương Thanh kể lại, Lâm Tuyền cười, nụ cười âm u lạnh lẽo:

    - Khốn cảnh tù đồ.

    Trương Tiểu Bân nói thêm:

    - Nếu có thể để báo chí đương địa Xuân Giang cho đăng bài này hiệu quả càng tốt hơn.

    - Đúng thế.

    Lâm Tuyền tán thành:

    - Xem ai truyền đạt ý tứ này với thành ủy Xuân Giang thì thích hợp nào.

    Dư Quang Khôi vẫn chọn thái độ ỡm ờ, dù sao ông ta đã sớm biết vụ án nhà khách Tây Viên là cái bẫy, dù Thẩm Thị có thế lực lớn đến đâu, ông ta cũng không muốn cuốn vào đó. Lúc xảy ra vụ án ông ta đúng là nghi ngờ, song tham đầu tư của Thẩm Thị và Xuân Giang, lại lo bối cảnh lớn của Thẩm Thị cho nên vờ hồ đồ mặc Tạ Cung Hòa và Tập đoàn Thẩm Thị thao tác, thậm chí ông ta còn ra nước ngoài khảo sát thời gian dài.

    Tạ Cung Hòa rơi vào khốn cảnh thậm chí có thể nói là tuyệt cảnh, khi nhân viên phá án đem tờ báo đăng tin ông ta và người kế thừa Thẩm Thị có khả năng liên qua vụ án cưỡng dâm nhảy lầu ở nhà khách Tây Viên, nhân viên tương quan bị cách ly điều tra, tinh thần thiếu chút nữa sụp đổ.

    Bài báo được đăng ở Nhật báo Xuân Giang chứng tỏ thành ủy Xuân Giang ủng hộ điều tra vụ án, năm đó từ nhân viên pháp y, cảnh sát, quan tòa tham gia che giấu vụ án rất nhiều, chẳng may có một người không chịu nổi áp lực khai ra thì sao?

    Trước đó Tạ Cung Hòa luôn nghĩ tới bước cuối cùng Thẩm Thị sẽ cứu ông ta một mạng, nhưng chỉ mới qua ba bốn ngày tình thế diễn biến mỗi lúc một xấu, làm ý chí kháng cự của ông ta gần dập tắt.

    Ngày 10 tháng 5, Lâm Tuyền về Tĩnh Hải, Liên hợp Tĩnh Hải đang trong thế công dồn dập của truyền thông. Trên máy bay Trương Thanh hỏi Lâm Tuyền chuyện cung cấp viện trợ pháp luật cho dân chúng của quỹ Tây Trạch có phải vì vụ án nhà khách Tây Viên làm xúc động? Lâm Tuyền cười:

    - Nguyên nhân chân tướng xấu xí bị vạch trần thường không phải vì chính nghĩa mà vì thù hận.

    Trương Thanh hơi ngẩn người, song tất nhiên chỉ liên tưởng tới ân oán giữa hai công ty mà thôi.

    Nghe Lâm Tuyền nói vậy, Thư Nhã lòng chua xót, xuống máy bay rồi vào xe mới nói:

    - Sao anh cứ tàn nhẫn phủ định bản thân? Anh biết bản thân làm thế không phải vì thù hận.

    - Một khi chân tướng công khai, công chúng sẽ nhìn vào thế nào?

    Lam Tuyền ôm Thư Nhã vào lòng, ánh mắt đau khổ:

    - Chẳng qua là một âm mưu được sắp đặt sẵn, chẳng qua là đứa con bị vứt bỏ phát tiết thù hận trong lòng thôi.

    - Không đâu.

    Thư Nhã ôm mặt Lâm Tuyền, nhìn chăm chú vào ánh mắt mâu thuẫn và thống khổ của y:

    - Dù tất cả mọi người hiểu lầm anh thì em vẫn tin anh, từ nhỏ em đã hiểu rồi, anh tỏ ra xấu xa đến đâu, nhưng anh mang trái tim lương thiện, em tin chị Phương Nam cũng thế, rất nhiều người trong công ty cũng vậy.

    - Mong là như thế.

    Lâm Tuyền cười gượng:

    - Dù có bị hiểu lầm thì cũng là số mệnh của anh, cắn răng lại thì cũng qua thôi, dù sao còn nhiều chuyện phải làm.

    Xe vừa mới ở sân bay ra thì Lâm Tuyền nhận được điện thoại của Trần Sở, giọng vừa nhanh vừa sốt ruột:

    - Tiểu Ba, anh về Tĩnh Hải chưa ... Không biết sao, ông nội đột nhiên lên cơn, mới sáng sớm đã gọi người tới rỡ trạch viện cũ, ai khuyên thế nào cũng không được.

    - Cái gì?

    Lâm Tuyền ngạc nhiên:

    - Ông ngoại rỡ nhà làm gì?

    - Làm sao em biết, không ai ngăn được ông, tường bao ngoài bị phá đổ một đoạn rồi, anh về Tĩnh Hải thì đến mau.

    - Mấy đứa giữ lấy chân tay ông ngoại thì ông làm được gì?

    - Lúc này anh còn nói mấu câu mát mẻ vậy à?

    Trần Sở nghiến răng nghiến lợi:

    - Em sẽ sai người giam ông vào phòng, cứ nói là do anh bảo.

    - Đừng, đừng, đừng ...

    Lâm Tuyền vội vàng cầu xin:

    - Phá xong tường còn mất một lúc nữa, mấy đứa cứ kệ ông phá, ông nhiều tuổi rồi, muốn phá nhà chơi thì tùy ông thôi ....
     
    ducvietvtv and webarchive like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)