Tiên Hiệp Phàm Tiên Chi Lữ - Khúc Khúc Nhi - Chương 126

  1. vantronghoa

    vantronghoa Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/1/15
    Bài viết:
    344
    Được thích:
    1,239


    Phàm Tiên Chi Lữ
    Khúc Khúc Nhi
    Viptruyen
    === o0o ===


    Q.5 - Chương 130: Khổ Chiến


    - Khục, mày che giấu được lắm. Không hổ là Sói Cuồng.
    Một người giọng nói khàn khàn bỗng lên tiếng. Hắn ta khạc ra một búng máu. Trong ánh sáng nhá nhem không nhìn rõ diện mạo của người này. Chỉ thấy trên người hắn có rất nhiều vết thương lớn nhỏ. Trang phục của hắn vì vậy nhuốm máu nhem nhuốc. Tuy vậy ánh mắt kẻ này lại toát lên vẻ sắc lạnh như dao găm.
    - Hừ, rất bất ngờ phải không? Có trách hãy trách tại tụi Bắc Liên bọn mày luôn kiêu ngạo tự cho là cao thâm.
    Xuất hiện ở phía đối diện là Sói Cuồng Công Nghiêm. Chỉ có điều khí thế của hắn rất khác biệt. Toàn thân Công Nghiêm toát ra vẻ lạnh lùng uy nghiêm khắc hẳn với tính cuồng dã bất cần thường ngày. Trong đôi mắt của hắn hiện lên tia kiên định cùng sắc sảo.
    Điều đáng chú ý hơn nữa là khí tức tu vi toàn thân của Công Nghiêm. Khí tượng bàng bạc hình thành. Lấy hắn là trung tâm một trường lực hấp dẫn mạnh mẽ tỏa ra xung quanh. Đây là dấu hiệu của cấp độ Nguyên Tinh.
    Tên kia nghe vậy im lặng. Kế hoạch mà Liên Minh sắp đặt rất chặt chẽ và lâu dài. Bọn họ đã xâm nhập vào Nam Thủy trong một khoảng thời gian không ngắn. Mọi dấu vết đều được che đậy hoặc tẩy trang sạch sẽ.
    - Là Công Nghiêm, cậu ta vậy mà đạt cấp Nguyên Tinh rồi?
    Đứng ở cách đó không xa Trần Uy ngạc nhiên lên tiếng. Phạm Ngọc thấy vậy ra dấu im lặng. Tuy nhiên trong lòng hắn cũng vô cùng kinh ngạc.
    Công Nghiêm vậy mà có tu vi cấp Nguyên Tinh. Một vị Tướng Quân trẻ tuổi nữa. Không những thế theo cảm nhận của Phạm Ngọc tu vi của hắn trầm ổn tăng tiến. Điều đó chứng tỏ tên này đột phá lâu rồi.
    Tên đối diện với Công Nghiêm khí tức không hề kém, cũng là cấp Nguyên Tinh rồi. Đội ngũ chiến sĩ trẻ vào trong này từ lúc nào có tới hai cấp Nguyên Tinh. Điều này khiến cả hai người Phạm Ngọc vô cùng khó hiểu.
    Như có một âm mưu ẩn dấu trong này.
    - Mày gọi là Long Khinh Vân đội trưởng của Long Nha đúng không? Kế hoạch Diệt Giao của bọn bay sao có thể qua mắt được Đại Nguyên Soái. Còn tên Số Một kia, sớm muộn cũng bị bắt thôi.
    Công Nghiêm thấy đối phương im lặng thì lên tiếng hỏi.
    Long Khinh Vân nghe vậy giật mình nhìn về phía Công Nghiêm. Kế hoạch đã bị phát hiện thì việc đối phương biết danh tính của hắn cũng không có gì lạ. Nhưng sao lại biết được Số Một.
    - Xem ra tao đã đoán đúng.
    - Mày…????
    Nhìn thấy điệu bộ mỉa mai của đối phương Long Khinh Vân tức giận vô cùng. Hóa ra đối phương không hề biết mà chỉ dò xét hắn thôi. Tuy vậy tâm lý đang hoang mang khiến hắn mắc mưu.
    Trận thử thách này cũng chỉ là một phần của kế hoạch. Rất nhiều đầu mối được cài vào trong này để thăm dò các quân bài chiến lược cùng phá hủy lực lượng chiến sĩ trẻ nòng cốt của đối phương. Tiêu điểm chú ý chính là năm chiến sĩ trẻ mạnh nhất. Bọn họ sau đó cũng có thể an toàn trở ra theo sắp xếp.
    Đột nhiên lại xuất hiện ra cái Mê Cung chiết tiệt này. Bọn hắn bất đắc dĩ bị truyền tới đây không hề có cơ hội phản kháng. Trong tình huống này tạm thời bọn hắn tập trung vào việc tìm kiếm lối ra. Do dó tất cả đều âm thầm hành động tránh xung đột.
    Nhưng những dấu hiệu bất ổn liên tục xảy ra nhằm vào bọn họ. Thân là người cầm đầu Long Nha, Long Khinh Vân cảm thấy không ổn. Trực giác cho hắn biết bọn hắn bị rập bẫy.
    Cho đến lúc những chân rết cài vào trong chuyến này bị tiêu diệt dần thì Long Khinh Vân càng nắm chắc hơn. Hắn quyết định dứt khoát từ bỏ các thành viên khác, tìm cách ra khỏi Mê Cung. Nhưng lúc hắn rời đi thì gặp Công Nghiêm. Chiến đấu xảy ra khiến Long Khinh Vân kinh ngạc. Một kẻ từ đầu không được Liên Minh chú ý, ngay cả bản thân hắn cũng không xem trọng nhưng lại có tu vi cấp Nguyên Tinh. Ẩn tàng như thế sâu vô cùng. Có thể nói kế hoạch đã bị phát hiện và công phá.
    Hắn cũng không biết tiếp tục ra sao.
    - Haha, Mày giỏi lắm nhưng cũng không cuồng được bao lâu đâu. Xem mày đối phó làm sao với đám Đom Đóm Ma này.
    Long Khinh Vân cười lên. Kế hoạch bị phát hiện hắn cũng đã rõ. Nhưng ở trong này quan trọng vẫn là tìm được đường ra. Không thì cũng phải chết như nhau. Người của Long Nha thiếu gì chứ không thiếu điên cuồng. Hắn sẵn sàng tử chiến.
    Hắn vừa dứt lời thì trên đầu vang lên tiếng kêu tà dị. Hơn một ngàn con Đom Đóm Ma bao vây lấy bọn họ. Ánh mắt chúng toát lên vẻ khát máu. Tuy nhiên chúng lại không công kích ngay mà dừng lại dò xét. Bọn chúng cũng nhận ra khí tức hai kẻ bên dưới không tầm thường.
    - Hai cậu, ra đi.
    Công Nghiêm không trả lời mà hướng về phía sau Long Khinh Vân nói. Điều này làm cho cả Long Khinh Vân và hai người Phạm Ngọc đều giật mình.
    - Hừ, thêm hai tên chuột nhắt nữa. Lên hết đi.
    Thấy Phạm Ngọc và Trần Uy bước ra, Long Khinh Vân hừ nhẹ một tiếng. Tu vi toàn thân hắn cũng âm thầm triển khai. Công Nghiêm thấy là hai người thì khẽ gật đầu chào.
    - Lo giùm tôi đám côn trùng này. Chỉ cần cầm cự thôi. Một mình tôi đánh hắn là đủ.
    Công Nghiêm nói đoạn hướng về phía Long Khinh Vân ra đòn. Trước đó hắn phân phó một câu. Bọn Đom Đóm Ma tuy chưa tấn công cũng là một nỗi lo. Tu vi hắn và đối phương khó nói ai hơn ai. Có chúng nhìn chằm chằm rất khó bộc phát chiến đấu.
    - Giết !
    Long Khinh Vân thấy vậy cũng hét lớn một tiếng lao lên.
    - Riiii…
    Trên cao lũ Đom Đóm Ma phát hiện ra hai người Phạm Ngọc và Trần Uy thì vẻ tham lam lộ rõ. Chúng không chần chừ lao đến tấn công hai người.
    - Cẩn thận.
    Phạm Ngọc thấy vậy ánh mắt ngưng trọng hướng Trần Uy nói. Trần Uy gật đầu đáp lại.
    Vừa dứt lời thì bầy Đom Đóm Ma đã lao tới bủa vây hai người. Chúng di chuyển không theo quy luật gì cả tấn công cả hai.
    Cút !
    Phạm Ngọc hét lớn một tiếng, thần lực bộc phát. Hai cánh tay hắn cuồng vũ đánh ra. Cửu Long quyết ý cảnh thần vận được thi triển ra toàn bộ. Chín con rồng bay múa gào thét.
    Đồng thời trên thân thể hắn một trường lực hấp dẫn cũng phát tán ra. Chúng có tác dụng quấy nhiễu sự di động của đám Đom Đóm Ma. Đây là dấu hiệu Phạm Ngọc đã gần bước tới cấp Tinh Vân bậc bảy.
    Xùy xùy…
    Một đám Đom Đóm Ma bị thần lực của Phạm Ngọc quét trúng thân hình lập tức nổ tung. Tuy nhiên đám Đom Đóm Ma không hề có dấu hiệu sợ hãi. Lập tức có thêm những đám khác tiếp vào.
    Chiến đấu lâm vào trạng thái điên cuồng.
    Vài phút sau.
    Ầm ! Ầm ! Ầm !
    Một đám Đom Đóm Ma tập kích vào phía sau lưng bị Phạm Ngọc sử quyền đánh nát. Bọn Đom Đóm Ma này tấn công bằng cách thức rất nguyên thủy. Chúng hoàn toàn dựa vào số lượng đông đảo tràn ép đối thủ. Chỉ cần có một con Đom Đóm Ma tiếp cận được cơ thể thì Máu huyết sẽ bị chúng hút rất nhanh chóng.
    Số lượng bọn chúng rất nhiều và tần công từ nhiều hướng. Vì vậy Phạm Ngọc rất cẩn thận. Hắn ra quyền liên tiếp rành mạch. Chiêu thức phương vị biến đổi liên tục.
    Đồng thời khi Phạm Ngọc chiến đấu, Nhu Thủy bộ được phát huy tối đa. Thân hình hắn trơn trượt nhu nhuyễn, bước chân biến ảo. Có thể nói như Thủy Hành Vân Du, mềm mại lưu chuyển rất có tiết tấu.
    Do vậy chiến đấu qua vài phút nhưng bọn Đom Đóm Ma chưa thể tiếp cận được hắn trong phạm vi gần.
    Lại thêm năm phút nữa qua đi.
    - Cửu Long Cảnh !
    Phạm Ngọc lúc này đánh đến cuồng. Cùng lúc gặp phải vài đám Đom Đóm Ma tấn công nhưng hắn không hề tỏ ra nao núng. Hắn đang dồn ép bản thân mượn cơ hội này rèn luyện tu vi.
    Cửu Long Quyết bản chất không phải một loại vũ kĩ mà là tập hợp tinh túy tu luyện của chín loại cổ quyền trong Võ Ta. Nói một cách khác nó có thể biểu hiện từng loại quyền hay cả chín loại quyền cùng lúc.
    Cửu Long Cảnh được Phạm Ngọc sử ra mang theo rất nhiều loại quyền ý biến hóa. Khi thì có dáng dấp liên miên bất tuyệt của Lão Mai Quyền, khi thì dữ dội uy nghiêm như Lão Hổ, khi thì bạo nộ như Hung Báo, khi thì sắc lạnh như Xà Tinh.
    Ở trong này hoàn cảnh ác liệt nhưng tu luyện lại rất tốt. Phạm Ngọc phát hiện không chỉ linh khí, các sợi tơ uy luật mà năng lượng nguyên tinh nơi đây cũng tràn đầy và không hề có tạp chất. Tốc độ vận chuyển và hấp thu chúng do vậy cũng nhanh hơn. Thậm chí càng chiến đấu thì tu vi thần lực càng tăng cao.
    Trong Tinh Hải, Tinh Vân của hắn vận chuyển rất nhanh. Thần lực cũng theo đó từng chút một được đề thăng.
    Tuy nhiên bọn Đom Đóm Ma lớp này hết lớp khác vây công. Số lượng chúng từ đầu giờ tuy bị giết nhưng vẫn còn khoảng trên sáu trăm con. Chúng như những cơn sóng tràn qua. Áp lực càng lúc càng lớn.
    Bùng !
    Phạm Ngọc ra một quyền đánh về phía trước của Trần Uy. Một đám Đom Đóm Ma tập kích khiến Trần Uy ở vào thế nguy hiểm.
    Phải biết rằng trước đó Trần Uy dùng ma túy tinh thể để tăng lên tu vi. Bây giờ thì tác dụng phụ của nó bắt đầu thể hiện. Dù Trần Uy cố gắng chịu đựng nhưng tình huống rất không ổn.
    Lúc này sau khi chiến đấu một lát, Trần Uy đã khó mà chịu đựng nổi. Trên người hắn cũng đã có thêm nhiều vết thương do bọn Đom Đóm Ma cắn. Máu huyết của Trần Uy cũng bị hút đi mộ lượng không nhỏ. Sắc mặt hắn tái nhợt, tu vi đang có dấu hiệu giảm xuống.
    - Đứng gần tôi.
    Phạm Ngọc khẽ quát. Xong hắn nhìn qua phía Công Nghiêm. Tên cuồng dã này vẫn chưa giải quyết được đối thủ của hắn. Long Khinh Vân kia tu vi không phải chuyện đùa. Hắn tu luyện một môn chiến kỹ mà Phạm Ngọc nhìn thấy liền giật mình.
    Chiến kỹ này giống như chiến kỹ mà hắn đã gặp trong trận đấu với Long Thái ở trường Thăng Long - Kim Long Hỏa Quyền.
    Tất nhiên uy thế của Long Khinh Vân này thi triển ra mạnh hơn Long Thái khi đó rất nhiều. Hư ảnh Kim Long chân thật và bá đạo bễ nghễ. Ngay cả đứng xa Phạm Ngọc cũng cảm nhận được áp lực.
    Thực tế qua câu chuyện của Công Nghiêm và Long Khinh Vân Phạm Ngọc có thể đoán ra tên này là của Long gia bên Bắc Liên trà trộn vào nên điều đó cũng bình thường.
    - Phá vòng vây.
    Công Nghiêm bên kia cũng lâm vào khổ chiến. Bên này tình thế còn nguy hiểm hơn. Thấy vậy Phạm Ngọc làm ra quyết định. Hắn khẽ quát lên một tiếng cùng Trần Uy tiến tới. Mục tiêu của bọn họ là chỗ Công Nghiêm.

     
  2. vantronghoa

    vantronghoa Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/1/15
    Bài viết:
    344
    Được thích:
    1,239


    Phàm Tiên Chi Lữ
    Khúc Khúc Nhi
    Viptruyen
    === o0o ===


    Q.5 - Chương 131: Quyết Liệt


    Q.5 - Chương 131: Quyết Liệt

    - Long !
    Phía bên này Long Khinh Vân và Công Nghiêm đang lâm vào khổ chiến.
    Chỉ thấy xung quanh thân hình Long Khinh Vân, rồng lửa rực rỡ như những vì sao uốn lượn. Kim Long Hỏa Quyền tên như ý nghĩa vận dụng lực lượng bản thân, diễn hóa Hỏa Nguyên trong hình thái của Kim Long. Chiêu thức của môn pháp quyết này bá đạo vô cùng. Kết hợp với bộ pháp được Long Khinh Vân hắn thi triển ra cũng như Long Hành, khí thế hết sức tấn mãnh. Long quyền như vũ bão tới tấp áp về phía Công Nghiêm.
    - Đang Đang !
    Công Nghiêm bình tĩnh ứng đối. Khí thế trên người hắn không hề thua kém đối phương. Hắn sử dụng một bộ pháp quyết đặc trưng của học viện Nam Bắc Hải Vân, Hải Vân Ý. Chỉ thấy xung quanh Công Nghiêm khí tượng biến đổi liên tục. Khi thì thâm ảo mạnh mẽ như biển cả, khi thì nhàn nhã vô định tựa mây vụ. Thân thể của Công Nghiêm lại như một tòa hùng quan kỳ vĩ. Dưới chân là biển cả dữ dội, trên đầu nâng tinh không mây ngàn. Ý cảnh thật đẹp đẽ. Chiêu thế vì vậy thâm ảo lại có chút khó đoán.
    - Uỳnh.
    Chiêu thức chạm nhau, cả hai đều bị đánh văng lại.
    - Được lắm, Long gia quả khó lường.
    Công Nghiêm lau vết máu ở khóe miệng nói.
    - Mày cũng không kém.
    Long Khinh Vân âm trầm nói. Hắn ban đầu cho rằng mình dốc toàn lực chiến đấu thì sẽ rất nhanh giải quyết đối thủ. Nhưng không ngờ tên Công Nghiêm này rất khó chơi. Tuổi trẻ mà tu vi không hề thua hắn. Nghĩ vậy ánh mắt Long Khinh Vân trở nên lạnh lẽo.
    - Bức tao đến mức này, mày cũng đáng tự hào. Chết đi !
    Quát lên một tiếng, Long Khinh Vân lao tới. Khí thế toàn thân đột nhiên tăng lên mạnh mẽ. Chỉ thấy trên thân hắn thần lực cuộn trào. Linh ảnh Kim Long mang theo lửa cháy bỗng nhiên biến đổi. Long thể màu vàng cháy bất ngờ chuyển dần sang ánh tím, đôi mắt rồng rực đỏ nhìn rất tà ác.
    - Không dễ đâu.
    Thấy khí tức đối thủ tăng lên, Công Nghiêm tỏ thái độ chẳng thèm quan tâm, khí thế trên thân cũng bùng phát dữ dội. Tuy nhiên ánh mắt của anh ta thì tỏ rõ vẻ ngưng trọng. Xem ra đối thủ đã vận dụng đến sát chiêu cuối cùng.
    Cấp Nguyên Tinh chính là một lần lột xác mới của sinh mạng. Phía dưới cấp Nguyên Tinh, vũ kỹ, quyền pháp, đồ quyết thông qua thân thể thi triển ra. Lúc đó có hàng vạn loại chiêu thức, võ học cùng cách thức vận dụng. Có người thông qua vũ khí đi theo đường cận chiến, cũng có người dựa vào lĩnh ngộ ý cảnh thi triển ra khí tượng, trường lực để khắc địch.
    Nhưng đến cấp Nguyên Tinh lại khác. Cấp Nguyên Tinh, trong tinh hải, vật chất tinh vân đạt đến mức tích lũy cực hạn, thông qua cửa khẩu đột phá hình thành một tinh cầu. Cửa khẩu này được dẫn dắt bởi lực lượng linh hồn trong tinh không linh hồn.
    Con người đều biết đến linh hồn cường đại và kỳ bí. Khi bước vào tu luyện khai phá được tinh không linh hồn nhờ đó biết được lực lượng của nó. Tinh không linh hồn thường phát triển vượt cấp so với tu vi chiến lực.
    Một người có tu vi cấp Tinh Vân chiến tướng thì trong tinh không linh hồn của anh ta đã hình thành tinh cầu linh hồn. Cũng nhờ có nó mới dẫn dắt tu vi nâng cao. Tuy nhiên lực lượng linh hồn mà một người tu luyện được từ đây là rất ít ỏi. Tinh không linh hồn vì vậy vẫn rất huyền bí.
    Khi đột phá đến cấp Nguyên Tinh, tinh cầu linh hồn theo quy tắc vượt cấp sẽ tiến lên một cấp độ mới. Khi đó tinh cầu linh hồn sẽ hóa thành một ngôi sao rực rỡ như mặt trời. Lực lượng tinh thần của cấp Nguyên Tinh cũng vì vậy tiến lên một cấp độ mới.
    Cường giả cấp Nguyên Tinh khi chiến đấu thì không chỉ so đấu thần lực mà còn so đấu về lực lượng tinh thần nên chiến kỹ được gọi chung là tinh pháp. Tinh pháp cũng được biến hóa theo vô số cách khác nhau. Có trường phái lấy lực lượng tinh thần làm chủ, có trường phái lấy thần lực làm chủ, lại có trường phái cân bằng cả hai.
    Như Công Ngiêm đi theo trường phái lấy lực lượng tinh thần làm chủ. Điều này có thể thấy từ lúc hắn sử dụng khí tượng để chặn địch. Hải Vân Ý của hắn khí thế mênh mông ảnh hưởng tới người xung quanh.
    Còn Long Khinh Vân hiển nhiên đi theo trường phái lấy thần lực làm chủ. Tinh Pháp của hắn có tên gọi là Kim Long Hỏa Vương. Đó là một trong những bộ tinh pháp bí truyền của Long gia. Kim Long Hỏa Quyền chính là vũ kỹ cấp thấp của tinh pháp này.
    - Hai bên đang ngang tay.
    Phạm Ngọc mang theo Trần Uy đi tới đứng một bên quan sát. Bọn Đom Đóm Ma thì không dám tới gần khu vực chiến đấu mà trực chờ trên cao.
    Trận đấu quyết liệt khiến Phạm Ngọc và Trần Uy nhập tâm. Công Nghiêm và cả Long Khinh Vân kia đều dốc toàn lực. Hiển nhiên bọn họ đã không còn cố kỵ nữa mà buông tay chiến một trận toàn tâm toàn ý.
    Đồng thời Phạm Ngọc cũng tập trung cảm nhận phương thức chiến đấu của cấp Nguyên Tinh. Đến vùng thời không này, Phạm Ngọc vẫn chưa thích nghi được với cách thức chiến đấu có phần dã man nhưng rất phức tạp rối rắm ở đây. Từ cấp độ chiến sĩ đến cấp độ Tinh Vân chiến tướng đều vậy. Pháp quyết, vũ kỹ rối tinh rối mù.
    Người tìm đường, kẻ khám phá thường pha tạp rất nhiều kiến thức, lý luận. Chỉ đến giai đoạn nào đó thì đường lối mới hình thành. Điều này khiến Phạm Ngọc rất khó đi lên đỉnh cao.
    Tuy nhiên ở cấp độ Nguyên Tinh, Phạm Ngọc đã cảm nhận được nhiều điều quen thuộc. Ý cảnh, lực lượng tinh thần…. Vạn pháp đồng nguyên. Thấy vậy đôi mắt của Phạm Thái Tử sáng lên.
    Trên thực tế Trái đất mới bước vào thời đại tu luyện được một thời gian không lâu. Trên con đường tìm tòi đó, rất nhiều thứ được du nhập vào. Không những thế còn phải mất mấy ngàn năm bỡ ngỡ. Nó cũng dễ hiểu với một hành tinh văn minh mới ở cấp độ du hành.
    - Ầm !
    Công Nghiêm bị một chiêu của Long Khinh Vân đánh bay. Càng đánh lâu thì hắn càng bất lợi. Dù sao về mặt bề dày kinh nghiệm Long Khinh Vân vẫn hơn hắn một bậc. Sói Cuồng phun ra một nhuốm máu, chật vật đứng lên khẽ liếc qua hai người Phạm Ngọc.
    Trận chiến này họ không giúp hắn được gì.
    - Lát nữa chiến đấu hai cậu chạy đi. Đừng trả lời.
    Bên tai Phạm Ngọc và Trần Uy bỗng nhiên vang lên một giọng nói nhắc nhở. Tinh thần truyền âm. Một thủ đoạn của cấp Nguyên Tinh lợi dụng lực lượng tinh thần tạo ra sóng âm tần số thấp hướng đến một mục tiêu nhất định.
    Hai người Phạm Ngọc ngạc nhiên nhìn về phía Công Nghiêm. Khí tức trên thân hắn đã ảm đạm rất nhiều. Thậm chí cánh tay trái của hắn đã rủ xuống vô lực. Xem ra nó đã bị chấn thương không thể đánh tiếp được nữa. Nhìn qua Long Khinh Vân, tên này dù cũng có vết thương nhưng khí thế không hề suy giảm. Đặc biệt tinh pháp hắn sử dụng ra chấn nhiếp tâm thần, lực lượng tàn bạo vô cùng.
    Nếu đánh tiếp, Công Nghiêm chắc chắn bất lợi, thậm chí là phải chết. Cả hai vô cùng lo lắng. Phạm Ngọc thì lặng yên suy tính. Bọn họ cũng không thể quay lại. Mà tiến về phía trước nguy hiểm cũng khó đoán. Theo ước tính của Phạm Ngọc còn khoảng 300 dặm nữa mới tới lối ra. Đám Đom Đóm Ma chắc chắn bám theo không chết không thôi. Thể lực của hắn và Trần Uy không cho phép chiến đấu như vậy.
    - Hừ, được chết dưới Tử Long Viêm Đế của Long gia ta cũng là vinh hạnh ày rồi. Yên tâm, tao sẽ giết sạch đám nhóc con Nam Thủy vào trong này để chôn cùng mày. Haha.
    - Chết đi !
    Long Khinh Vân ra chiêu. Giọng nói của hắn đầy bá khí kiêu ngạo nhưng thực lực thật sự rất mạnh mẽ. Khí thế thậm chí đè ép lên cả hai người Phạm Ngọc và Trần Uy. Hiển nhiên tên này ẩn giấu thực lực.
    Công Nghiêm nghe thế rất tức giận nhưng không có phản kháng. Tuy nhiên đôi mắt hắn ánh lên vẻ kiên định vô cùng. Dù khí tức toàn thân uể oải nhưng khí thế như núi cao bất khuất.
    - Ầm !
    Đòn của Long Khinh Vân đánh xuống trong ánh mắt lo lắng của Phạm Ngọc cùng Trần Uy. Công Nghiêm cắn chặt răng nghênh đón.
    - Rắc.
    Tiếng xương gãy ròn tan vang lên. Cánh tay phải của Công Nghiêm bị bẻ cong. Đòn thế của đối phương không dừng lại nện vào lồng ngực hắn.
    - Bịch.
    Thân hình Công Nghiêm như diều đứt dây bay thẳng ra phía xa. Hắn thoi thóp cố ngồi dậy nhưng không được. Hai cánh tay hắn đã mềm oặt, máu chảy ra ướt đẫm chiến phục.
    Long Khinh Vân thấy vậy không hề chần chừ tiếp tục tấn công. Tư tưởng nhổ cỏ nhổ tận gốc khiến hắn quyết giết chết đối phương. Chiêu thế không vì đối thủ bị thương nặng mà suy giảm. Khí thế bá tuyệt vô song.
    - Chạy đi.
    Công Nghiêm cố gắng đứng lên. Tuy nhiên sức lực của hắn không để phản đòn mà để hét lên với hai người Phạm Ngọc. Sau đó trên thân thể Công Nghiêm như có ngọn lửa màu trắng bùng lên. Hắn đang thiêu đốt thần lực kháng cự.
    Long Khinh Vân thấy vậy nhếch mép cười. Chút hồi quang phản chiếu mà thôi. Chiêu thức của hắn tăng mạnh tốc độ. Hai tay một thành trảo, một thành quyền đánh xuống. Kim Long Hỏa Vương mang theo khí thế vương giả sát phạt ập tới. Dưới chiêu này Công Nghiêm đã không còn hy vọng sống sót nào nữa.
    - Không !!!!
    Thời gian bỗng như chậm lại. Tiếng thét khàn cả giọng của Trần Uy vang lên. Mắt thấy đòn thế của Long Khinh Vân đánh xuống thì trước người Công Nghiêm bỗng xuất hiện một thân hình. Phạm Ngọc hét lên hai tay đánh ra cản lại chiêu thế của Long Khinh Vân.
    - Giết !
    Long Khinh Vân không hề dừng lại. Thấy phía trước chặn lại là Phạm Ngọc chỉ có tu vi cấp Tinh Vân trong lòng hắn khẽ mừng thầm. Giết cả hai một lúc cũng tiện lợi. Hắn đỡ phải nhọc công.
    - Sao có thể? Aaaaaaaaaaaaaaaaa!
    Nhưng ngay lúc chạm đòn với đối phương, Long Khinh Vân đột nhiên biến sắc mặt. Một thứ lực lượng kỳ dị từ phía Phạm Ngọc truyền lại khiến hắn không thể nào ngăn cản. Nháy mắt thứ lực lượng đó trọng thương bản thân hắn.
    Trong lòng Long Khinh Vân dâng lên một khối hoảng sợ. Hắn chưa kịp nói gì đã bị đánh bật ra sau.
    - Ầm !
    Chiêu thế va chạm, Phạm Ngọc bị đánh bật ra xa trong con mắt ngỡ ngàng của Công Nghiệm.
    - Ngọc !!!!
    Lúc này tiếng kêu của Trần Uy mới vang tới. Đã quá muộn. Phạm Ngọc sau khi chặn một chiêu kia thân hình như diều đứt dây bay ngược về sau. Sống chết không rõ.
     
  3. vantronghoa

    vantronghoa Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/1/15
    Bài viết:
    344
    Được thích:
    1,239


    Phàm Tiên Chi Lữ
    Khúc Khúc Nhi
    Viptruyen
    === o0o ===


    Q.5 - Chương 132


    Do nguồn đánh nhằm số chương nên không có chương 132, mời các bạn xem tiếp
    chương 133 nhé
     
  4. vantronghoa

    vantronghoa Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/1/15
    Bài viết:
    344
    Được thích:
    1,239


    Phàm Tiên Chi Lữ
    Khúc Khúc Nhi
    Viptruyen
    === o0o ===


    Q.5 - Chương 133: Vượt Qua Mê Cung


    Q.5 - Chương 133: Vượt Qua Mê Cung

    Phạm Ngọc cảm thấy toàn thân chấn động mạnh bay ngược ra. Cảm giác đối với thân thể đã mất đi. Hắn đã bị trọng thương.
    - Bình!
    Phạm Ngọc bay đập vào tường của Mê Cung Bóng Tối. Lực lượng một đòn của Long Khinh Vân kia quá mạnh. Dù sao tên này đã là cường giả cấp Nguyên Tinh bậc hai bậc ba. So với hắn thì Phạm Ngọc mới ở tu vi Tinh Vân chiến tướng bậc sáu thì chẳng thấm gì.
    Vừa rồi ngay giây phút Công Nghiêm sắp bị Long Khinh Vân đánh xuống Phạm Ngọc bất ngờ chặn trước mặt. Hắn không hiểu sao mình làm vậy nhưng Phạm Ngọc đã sử dụng tất cả sức mạnh của mình chặn lại một chiêu khủng khiếp của Long Khinh Vân.
    Chiêu Cửu Long Cảnh mà Phạm Ngọc hét ra thực ra cũng không phải. Hắn chỉ cố tình làm vậy để lừa đối phương. Thứ mà Phạm Ngọc sử dụng để chống lại Long Khinh Vân chính là lực lượng kỳ dị trong cơ thể hắn.
    Tuy Phạm Ngọc không biết đó là thứ gì nhưng hắn cảm thấy chỉ có nó mới chặn lại được đòn đánh của tên cường giả phương Bắc này. Và hắn đã chọn cửa đánh cược đúng đắn.
    - Ngọc, cậu sao rồi ???
    Trần Uy nhanh chóng vọt lại đỡ lấy Phạm Ngọc.
    - Tôi không sao.
    Phạm Ngọc khó khăn lên tiếng. Bản thân hắn đã mất đi sức chiến đấu.
    Vừa rồi trong lúc dùng lực lượng kỳ lạ kia ngăn được Long Khinh Vân, bản thân Phạm Ngọc cũng phải chịu phản chấn rất lớn. Lực lượng của Long Khinh Vân như suối tấn công vào cơ thể Phạm Ngọc. Dù đã bị cản lại phần lớn song dư lực còn lại cũng đủ trọng thương hắn.
    Cũng may nhờ có tấm thân Sinh Linh Ngọc mạnh mẽ nên Phạm Ngọc còn tốt.
    - Làm tốt lắm.
    Công Nghiêm cũng lết tấm thân trọng thương lại gần. Hắn không nói lời cám ơn nhưng ánh mắt rõ ràng nhìn Phạm Ngọc với vẻ tán thưởng. Với một kẻ cuồng dã như Sói Cuồng như vậy đã biểu đạt rất nhiều rồi.
    Phạm Ngọc thấy vậy gật đầu. Trong lòng hắn cũng dâng lên một cảm xúc khó tả. Ở thế giới tiên nhân mỹ lệ nhưng khốc liệt việc hành động cứu người trong lúc nguy nan cũng không phải không có nhưng đặc biệt hiếm hoi. Còn ở đây khi Phạm Ngọc ngăn chặn đòn đánh xuống Công Nghiêm, nó xuất phát từ một sợi dây tinh thần nào đó mà hắn không hiểu được.
    Tuy thân thể chịu thương tổn, nhưng quả thật trong lòng hắn cảm thấy tư vị khoan khoái lạ thường.
    Trạng thái như vậy Phạm Ngọc lần đầu nếm trải ở đây. Có thể nói, hắn đã có bước du nhập thật sự vào thế giới này.
    - Hặc, hặc, chưa xong đâu….
    Long Khinh Vân từ phía xa bò dậy. Thân thể hắn bị thương trầm trọng hơn so với Phạm Ngọc. Hắn phun ra một ngụm máu rồi quay ra phía ba người Phạm Ngọc, ánh mắt điên cuồng như dã thú bị thương.
    Hắn ngửa đầu lên uống vào thứ gì đó rồi nhanh chóng tập trung hồi phục.
    - Cẩn thận hắn chó cùng giứt dậu. Trần Uy, cậu có ma túy tinh thể đưa hết cho tôi. Nhanh lên.
    Công Nghiêm đột nhiên quay qua Trần Uy hỏi. Câu hỏi của hắn làm cả hai người Phạm Ngọc và Trần Uy bất ngờ. Điều này không hiểu sao Công Nghiêm lại biết được. Quan trọng hơn thứ này dùng liều lớn rất nguy hiểm. Đặc biệt là khi đang bị thương nặng.
    Tuy nhiên tình thế khẩn cấp, Trần Uy cũng không do dự lâu liền lấy ra mấyviên ma túy tinh thể đưa cho Công Nghiêm.
    - Lát nữa tôi cầm chân hắn, hai cậu chạy ra khỏi Mê Cung. Về phần lũ Đom Đóm Ma không cần lo. Chúng sẽ có rất nhiều máu huyết.
    Công Nghiêm không do dự nuốt hết mấy viên ma túy tinh thể. Tu vi của hắn mau chóng hồi phục.
    - Đi thôi anh Uy. .
    Phạm Ngọc thấy ánh mắt kiên quyết của Công Nghiêm thì cũng không nói nhiều. Xem ra tên này muốn giết chết Long Khinh Vân cho bằng được.
    - Cẩn thận.
    Trần Uy chỉ nói một câu như thế rồi đi ngay. Cả hai người dưới sự tính toán của Phạm Ngọc lựa chọn ra một con đường tiến về phía trước.
    - Bùng !
    Vài con trong số bầy Đom Đóm Ma thấy vậy tách ra bám theo hai người Phạm Ngọc. Tuy nhiên khi chúng chưa kịp bám theo thì sóng lực của Công Nghiêm đã lướt tới. Thân thể chúng dưới đòn đánh này nổ tung ra.
    - Hừ, đúng là tương ái chi niệm của bọn phương Nam, thân không lo nổi còn bao đồng, cảm động thật.
    Long Khinh Vân lúc này đứng lên. Khí thế của hắn đã hồi phục được phần nào. Hắn nhìn qua hai thân hình biến mất của Phạm Ngọc và Trần Uy rồi hừ lạnh nói.
    - Đám phương Bắc như mày sẽ không hiểu đâu.
    Công Nghiêm nhìn thẳng Long Khinh Vân, thái độ mỉa mai.
    - Chết đi!
    Long Khinh Vân thấy thái độ Công Nghiêm như vậy vô cùng tức giận. Hắn hét lớn một tiếng thân hình như gió lao lên.
    Xung quanh Long Khinh Vân, hình ảnh rồng lửa vũ động. So với lúc trước cũng không kém bao nhiêu. Điều đó chứng tỏ tu vi của hắn đã khôi phục khá nhiều.
    Rào rạt.
    Công Nghiêm cũng chuyển động. Quanh thân thể hắn thần lực tạo ra khí tượng như mây mù, như sóng biển. Hải Vân Ý được hắn thi triển ra mang theo khí thế hùng vĩ. Sau khi phục dụng mấy viên ma túy tinh thể mà Trần Uy đưa cho, tu vi của Công Nghiêm đã khôi phục rất nhiều.
    - Ầm !
    Đòn thế của Long Khinh Vân như trời giáng đánh xuống. Tuy nhiên hư ảnh Kim Long Hỏa Vương như sao chổi tỏa sáng lại gặp phải lực cản cực lớn. Một bức tường Hải Vân nặng nề không chỉ chặn lại mà còn phản đòn lại.
    Bên này, Công Nghiêm cũng không dễ chịu chút náo. Kim Long Hỏa Vương vốn là một tinh pháp hết sức bá đạo. Thần lực và ý cảnh của đòn này mang theo khí thế hủy diệt mạnh mẽ. Hải Vân Ý dù mang theo khí thế như biển rộng, như mây mù vô định nhưng ngăn chặn cũng hết sức khó khăn.
    Cầm cự lâu hắn sẽ gặp bất lợi.
    - Hải Vân Đồng Nộ !
    Công Nghiêm bỗng nhiên hét lớn, đôi mắt hắn đỏ lên, biểu tình dữ tợn. Hải Vân Ý đang từ phòng ngự bỗng chuyển biến bất ngờ. Đại dương vốn âm trầm một khi giận dữ thế như đảo trời. Mây vô định khi tức giận tán loạn tinh không. Khí tức cuồng nộ bao trùm trong chiêu thế lấn át cả bá ý của Kim Long Hỏa Vương. Sói Cuồng đã bộc phát toàn lực.
    Long Khinh Vân thấy thế kinh nghi. Tên này rõ ràng sử dụng ma túy tinh thể lại còn dám bộc phát toàn bộ sức mạnh. Đây là việc chỉ có kẻ điên mới dám làm.
    - Hỏa Vương Phần Tẫn !
    Tên cường giả Bắc Liên cũng không hề chậm trễ biến chiêu. Trong giây phút sinh tử hắn cũng không hề giữ lại nữa.
    Phạm Ngọc và Trần Uy đang tìm mọi cách tăng tốc tiến về phía lối ra. Phạm Ngọc đang được Trần Uy cõng trên lưng. Phía sau họ đám Đom Đóm Ma đang đuổi theo. Dù Công Nghiêm đã giết chết rất nhiều nhưng vẫn có hơn ba chục con bám theo hai người.
    Trần Uy đang lâm vào trầm mặc. Hắn vốn lớn lên ở chợ đen nên đối với ma túy tinh thể không hề xa lạ. Phải nói nó rất quen thuộc với Trần Uy. Khi bị trọng thương mà sử dụng thứ này để chiến đầu vô cùng nguy hiểm.
    Tuy nhiên lúc này họ không thể lo cho ai khác được. Tình thế của hai người đang vô cùng nguy hiểm. Trần Uy lúc này tác dụng phụ của ma túy tinh thể đang hành hạ hắn. Còn Phạm Ngọc sau khi chặn lại đòn đánh của Long Khinh Vân cơ thể đã hư thoát vô cùng. Phạm Thái Tử hiển nhiên không còn khả năng chiến đấu tiếp.
    - Ri... ri.. ri…
    Đám Đom Đóm Ma điên cuồng đuổi theo hai con mồi. Tốc độ của bọn chúng ngày càng tăng cao. Ánh sáng lập lòe như mê chú đè áp lên tinh thần của Phạm Ngọc và Trần Uy.
    - Anh còn thứ đó không?
    Phạm Ngọc trên lưng Trần Uy bỗng nhiên hỏi.
    - Cậu…Không được, cậu đang bị thương. Vô cùng nguy hiểm.
    Trần Uy bị hỏi khựng lại. Câu hỏi của Phạm Ngọc khiến hắn sững sờ.
    - Uy, chỉ còn cách đó. Nhanh. Lối ra còn cách gần một dặm nữa.
    Phạm Ngọc trịnh trọng nói. Giọng của hắn rất kiên quyết. Theo tính toán của Phạm Ngọc lối ra còn cách độ một cây số nữa. Với tình trạng của bọn họ lúc này khoảng cách đó vô cùng xa xôi. Hắn đã có quyết định. Chỉ có dùng ma túy tinh thể hai người bọn họ mới có thể ra.
    Trần Uy đã dùng một lần rồi không thể dùng tiếp. Hiển nhiên Phạm Ngọc định dùng nó để tạm thời hồi phục tu vi. Tuy qua biểu hiện của Trần Uy hắn đoán dùng thứ này sẽ rất có hại nhưng lúc này hắn đành kiên quyết.
    Thái độ dứt khoát của Phạm Ngọc khiến Trần Uy ngần ngừ. Hắn nhìn qua hướng mà Phạm Ngọc chỉ. Lối ra lờ mờ hiện ra trong tầm mắt hai ngươi. Một cánh cửa hình lục giác giữa một cái hành lang không lớn. Trần Uy lặng lẽ suy tình. Hắn vẫn đang cõng Phạm Ngọc nên không ai nhìn thấy mặt Trần Uy lúc này.
    - Vù !
    Bỗng nhiên tốc độ chạy của Trần Uy tăng nhanh. Quanh thân hắn mơ hồ có làn sáng màu tím tỏa ra.
    - Anh Uy, không được!!!
    Phạm Ngọc phát hiện ra khác thường hét lớn lên. Hắn đã đoán được điều gì mới xảy ra. Trần Uy đã nuốt ma túy tinh thể vào. Tuy nhiên tốc độ của Trần Uy không vì thế mà dừng lại.
    Năm trăm mét.
    Tốc độ của Trần Uy dần chậm lại. Thân thể hắn khẽ run mạnh. Một vị tướng quân trẻ tuổi có tu vi Tinh Vân bậc tám lúc này thở hổn hển. Tuy nhiên ánh mắt của Trần Uy lóe lên tia kiên định.
    - Vù !
    - Không được.....anh.. có ..nghe tôi.. không?
    Tốc độ Trần Uy lại tăng lên. Tiếng hét khản cả cổ của Phạm Ngọc bị gió xé vỡ.
    Ba trăm mét.
    - Hộc hộc.
    - Vù !
    Thân thể của Trần Uy run mạnh, sắc mặt trắng bệch. Tuy nhiên ngay sau đó tích tắc tốc độ của Trần Uy lại tăng lên. Tuy nhiên lần này đã không còn duy trì được như trước đó.
    Phạm Ngọc không còn từ nào để nói nữa. Một cỗ xúc động chưa từng có khiến Phạm Đại Tôn chết lặng. Ngay cả đám Đom Đóm Ma theo sát phía sau hắn cũng không thèm quan tâm nữa
    Phạm Đại Tôn từng đi qua rất nhiều Linh Vực, Tiên giới. Khoảng cách từng nơi đó tới cả tỷ dặm. Ngay bản thân Phạm Ngọc với độn pháp tiên nhân, nhún vai một cái là vượt qua khoảng cách của vài cái tinh cầu. Nhưng chưa bao giờ hắn thấy khoảng cách nào xa xôi như ba trăm mét lúc này.
    Một trăm mét.
    Thân hình Trần Uy loạng choạng. Tốc độ của thương thế lúc này nhanh hơn tốc độ của chính hắn. Ma túy tinh thể Trần Uy đã dùng gần hết. Tuy nhiên lúc này nhìn về phía cánh cổng, Trần Uy lại khẽ cười.
    - Vù !
    Trần Uy một lần nữa tăng tốc. Tốc độ lần này vậy mà lại tăng lên.
    - Vụt !
    Khi cánh cửa xuất hiện trước mặt hai người, Trần Uy không hề do dự nhắm mắt lại xô mạnh qua. Hắn không còn sức để đứng lại mở cửa nữa.
    Tuy nhiên va chạm như trong tưởng tượng của hắn không hề xảy ra. Cả hai người đụng xuyên qua cánh cửa.
    Lúc này Trần Uy khuôn mặt đã không còn sức sống. Ngay cả Phạm Ngọc trên thân hắn cũng không giữ được nữa. Cả hai bọn họ văng ra khỏi Mê Cung Bóng Tối.
     
  5. vantronghoa

    vantronghoa Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/1/15
    Bài viết:
    344
    Được thích:
    1,239


    Phàm Tiên Chi Lữ
    Khúc Khúc Nhi
    Viptruyen
    === o0o ===


    Q.5 - Chương 134: Đảo Huyễn Mộng


    Q.5 - Chương 134: Đảo Huyễn Mộng

    Phạm Ngọc và Trần Uy rơi vào một không gian rộng lớn. Ngay lúc thân thể Trần Uy sắp rơi xuống mặt đất thì Phạm Ngọc dùng hết sức lấy thân thể của mình đỡ lấy.
    - Uỵch.
    Thân hình Phạm Thái Tử đập mạnh xuống mặt đất như một cái bao cát. Do phải đở cả Trần Uy nên cú ngã này khiến hắn thật sự đau. Phạm Đại Tôn đau đến méo cả mặt. Một cảm giác hắn chưa từng thể nghiệm bao giờ.
    Nhưng cuối cùng hắn cũng đỡ được Trần Uy.
    Nghĩ tới Trần Uy Phạm Ngọc lập tức dùng hết sức trở mình bò dậy. Hắn đặt thân thể lúc này đã hôn mê của Trần Uy sang một bên rồi nhanh chóng kiểm tra.
    Trạng thái của Trần Uy lúc này rất không tốt. Tim hắn vẫn còn đập nhưng hết sức yếu ớt. Hơi thở hầu như khó có thể nghe thấy. Tác dụng phụ của ma túy tinh thể là rất lớn.
    - Ngọc?? Anh Uy bị sao vậy??
    Đúng lúc Phạm Ngọc đang lo lắng không biết phải làm sao thì một gióng nói quen thuộc vang lên.
    Phạm Ngọc sửng sốt ngẩng đầu lên thì thấy gương mặt ngạc nhiên của Minh Châu. Cô nàng trông cũng rất chật vật. Không những vậy, Phạm Ngọc còn nhận ra bên cạnh Minh Châu còn có những người khác.
    Thiên Phong đang nhắm nghiền mắt như tập trung chữa thương. Công Chính cũng trong trạng thái tương tự. Ngoài ra còn có một người nữa là Hùng Sơn khí tức lúc này cũng rất bất ổn. Dường như tất cả bọn họ đều trải qua chiến đấu ác liệt.
    Minh Châu ngay lập tức tiến đến kiểm tra thân thể của Trần Uy. Sau đó cô nàng rất nhanh lấy ra một viên thuốc rồi cho hắn nuốt vào. Tuy trạng thái của Trần Uy nhìn không có vẻ gì khôi phục nhưng rõ ràng nó đã tốt hơn ban nãy.
    - Anh Uy là dùng ma túy tinh thể quá liều đúng không? Tôi đã cho anh ấy uống một viên thuốc trị thương đặc biệt. Nó làm cho thương thế của anh ấy ổn định lại. Tuy nhiên dù giai đoạn nguy hiểm đã qua nhưng vẫn cần đưa anh ta ra ngoài mới có thể chữa trị hết.
    Phạm Ngọc nghe Minh Châu nói cũng thở ra một hơi. Dù sao hắn không có kinh nghiệm gì cho việc này.
    - Anh cũng bị thương không nhẹ. Hai người gặp chuyện gì vậy?
    Minh Châu nhìn qua tình trạng của Phạm Ngọc rồi hỏi.
    - Chúng tôi…
    Phạm Ngọc chậm rãi kể lại quá trình hắn và Trần Uy vượt Mê Cung Bóng Tối. Tới lúc bọn họ đụng độ tên Long Khinh Vân của Bắc Liên ra sao rồi Trần Uy cõng hắn chạy đi như thế nào. Lời kể của Phạm Ngọc khiến Minh Châu rung động không thôi.
    - Cậu nói em trai tôi cũng dùng ma túy tinh thể?
    Nghe Phạm Ngọc kể Công Chính đang trị thương cũng mở mắt ra vội vàng hỏi. Hiển nhiên hắn rất lo lắng cho Công Nghiêm.
    - Đúng vậy. Tuy nhiên anh ta không dùng quá nhiều. Với tu vi của cậu ta có thể khống chế được.
    Phạm Ngọc nghe hắn hỏi xác nhận.
    - Hừ, bọn Long gia đáng chết.
    Công Chính nghe vậy nghiến răng nói một câu rồi lại tiếp tục nhắm mắt lại. Khí tức trên thân thể hắn đang không ổn định chứng tỏ hắn rất giận dữ. Thiên Phong thì từ đầu tới cuối không hề phản ứng. Dường như hắn bị thương rất nặng. Phạm Ngọc thông qua cảm nhận đoán như vậy.
    - Cậu có gặp em trai tôi, Hùng Thanh, không ?
    Hùng Sơn nghe xong Phạm Ngọc kể cũng lên tiếng hỏi.
    Phạm Ngọc ngẩng đầu lên nhìn qua Hùng Sơn. Từ ánh mắt của hắn có thể thấy vị Tiểu Sơn Tinh này rất quan tâm đến em trai của mình. Tên kia...Phạm Ngọc tâm trạng phức tạp cân nhắc. Những suy nghĩ rất nhanh xẹt qua đầu hắn.
    - Bọn tôi có gặp cậu ta...
    Phạm Ngọc suy nghĩ một hồi vẫn quyết định kể ra. Hùng Sơn này tính tình khẳng khái, lòng dạ có thể nói rộng lớn lại từng giúp hắn. Phạm Ngọc vẫn quyết định nói ra sự thật. Hắn cũng không phải kẻ ưa giấu diếm.
    - Cậu nói thật chứ???
    Hùng Sơn nghe vậy khí thế toàn thân bùng phát. Mặt hắn hiện lên vẻ giận dữ vô cùng. Ánh mắt như lửa thiêu. Hắn nhìn thẳng về phía Phạm Ngọc, giọng cực kỳ lạnh lùng. Thân hình hắn lúc này mang lại cảm giác cao lớn hùng vĩ vô cùng. Khí thế ép tới khiến Phạm Ngọc phải lui lại phía sau vài bước mới đứng vững.
    Tuy vậy, Phạm Ngọc cũng ương ngạnh đứng thẳng đối mắt với Hùng Sơn. Dù khí thế của hắn trên thực tế lúc này chẳng còn tí gì. Nếu Hùng Sơn vì vậy ra tay cũng là điều bình thường. Phạm Ngọc cũng chẳng có lý do gì phải sợ hãi.
    - Sơn.
    Minh Châu bỗng nhiên nghiêm nghị quát lên. Một cỗ khí thế bàng bạc mạnh mẽ vô song từ cô nàng chen vào giữa hai người Hùng Sơn và Phạm Ngọc. Phạm Ngọc ngay lập tức cảm thấy thoải mái hơn.
    - Nếu điều cậu nói là thật, em tôi có chết cũng đáng. Nhưng nó là em tôi. Giữa chúng ta vẫn sẽ phải có một trận chiến. Tất nhiên không phải lúc này. Còn nếu cậu lừa dối, tôi sẽ bắt cậu trả giá đắt gấp bội.
    Hùng Sơn nhìn về phía Minh Châu sau đó thu lại khí thế. Tuy nhiên giọng nói của hắn vẫn giận dữ vang lên. Nói đến câu cuối sát khí của Hùng Sơn rõ ràng hiển hiện.
    - Tôi hiểu.
    Phạm Ngọc trịnh trọng đáp. Một người anh khi nghe tin dữ về em trai mình mà còn giữ được thái độ như vậy rất khó. Nếu ở thế giới tiên nhân thì không hề nghi ngờ gì sẽ xông lên chém giết tận tuyệt.
    Sự kiềm chế của Hùng Sơn khiến hắn có chút bội phục. Phạm Ngọc cũng chờ mong một trận chiến với vị tiểu Sơn Tinh lừng lẫy này.
    - Ngọc, chỗ này chính là Đảo Huyễn Mộng. Chính là cửa thử thách thứ hai mà vị Tu La kia xếp đặt. Gọi nó là đảo nhưng xung quanh không hề có biển. Một tòa đảo trôi nổi trên không trung được bao bọc bởi sương mù. Khu vực chúng ta đang đứng là nơi an toàn nhưng nếu tiến nhập vào làn sương mù phía trước sẽ bắt đầu có chướng ngại.
    Minh Châu nhìn quanh một chút rồi nói với Phạm Ngọc. Về phần lời nói của Hùng Sơn cô nàng cũng không có biện pháp nào. Tên này là một người chém đinh chặt sắt đã nói là làm.
    Phạm Ngọc nghe nói mới quan sát xung quanh. Chỗ bọn họ đang đứng là một mảnh đất nhỏ. Xung quanh có sương mù che chắn tầm nhìn. Hắn bèn đi tới vươn tay chạm tới làn sương mù khiến chúng khẽ tách ra. Thứ này không phải sương do hơi nước tạo thành. Nó tạo cảm giác không phải thể khí, dính nhưng lại như không dính. Một dạng vật chất rất lạ. Đồng thời qua làn sương mù này, Phạm Ngọc cũng cảm nhận được những tia khí tức âm u, quỷ mị như có như không phía xa.
    - Phía sau làn sương mù đó, đi vào sẽ lập tức gặp phải tấn công. Thiên Phong và Công Chính đã vào thử nhưng chỉ đi được hơn mười dặm là phải quay trở lại. Hai người bọn họ gặp phải công kích khác nhau. Nhưng từ những điều họ nói thì nơi này đúng như tên gọi thuộc về loại hình công kích linh hồn. Trong đó sẽ bày ra đủ loại huyễn tượng, sinh vật thậm chí ảo giác kỳ lạ tách chúng ta ra khỏi thực tại. Tất cả những thứ này đều nhằm lung lạc ý chí, cắn nuốt tâm thần của chúng ta.
    Minh Châu tiếp tục nói khiến Phạm Ngọc nhìn về phía hai người Thiên Phong và Công Chính. Hóa ra hai tên này cũng không phải trị thương thân thể. Bọn họ đang dùng các phương pháp tu tập cổ để trị thương tổn về tinh thần.
    - Đi vào đó, có khả năng mãi mãi lưu lại. Không tự tin, đừng thử.
    Thiên Phong khẽ mở mắt lạnh nhạt nói một câu.
    - Lực lượng công kích rất mạnh lại không thể phòng bị. Nếu cậu không có thử qua tu luyện linh hồn trước đó, đừng thử.
    Công Chính cũng lên tiếng khuyên nhủ. Thần thái hắn lóe lên tia tinh minh chứng tỏ đã trị thương xong.
    Phạm Ngọc nghe vậy không khỏi suy nghĩ.
    Về loại hình thử thách này, đối với Phạm Đại Tôn cũng không phải điều gì mới lạ. Ở thế giới của tiên nhân, có những thứ như đạo tâm, nguyên hồn, huyền đài nhưng tóm lại vẫn chỉ sức mạnh của linh hồn, tâm thần. Một tiên nhân ở một gia tộc bình thường cũng phải trải qua rất nhiều tôi luyện linh hồn mới có thể tu luyện tiến cấp. Làm Thái Tử của Phạm Giới, của cả Linh Vực Nam Thiên như hắn cũng đã nếm trải rất nhiều loại khảo nghiệm như vậy.
    Còn phương pháp tu luyện linh hồn, tất nhiên hắn là vô cùng quen thuộc. Có hàng vạn loại bí quyết, tâm pháp tu luyện linh hồn, Phạm Ngọc cũng biết khá nhiều. Hắn còn chủ tu một vài môn được coi là cực mạnh trong khắp các Linh vực. Đáng tiếc ở chỗ này, hắn lại không dùng được.
    Những kinh nghiệm đó lúc này cũng chỉ giúp hắn có thêm phần tâm tư sẵn sàng chứ không giúp ích gì nhiều. Vốn liếng của Phạm Thái Tử cũng không có chỗ dùng ở đây. Vừa mới rồi hắn cũng đã suýt chết. Ngay cả lúc này bản thân cũng như tàu lá chuối, hoàn toàn vô lực.
    Nhưng Phạm Ngọc cũng có trái tim lửa nóng, chưa bao giờ sợ hãi những thử thách.
    Suy nghĩ một lúc, Phạm Ngọc đưa mắt quan sát mấy người xung quanh. Mấy người này hiển nhiên đã vượt qua Mê Cung tiến vào đây khá lâu.bBọn họ dừng lại để dò xét, chuẩn bị đi vào. Bỗng hắn thấy một điều lạ.
    - Tôi không thấy Lâm Phi Long. Không lẽ cậu ta chưa vào đây?
    Quả thật Lâm Phi Long, ngôi sao chiến sĩ số hai của Nam Thủy, chỉ xếp sau Thiên Phong nhưng lại không có ở đây. Hắn chưa vượt qua Mê Cung Bóng Tối? Với trình độ tu vi của Lâm Phi Long thì hẳn không quá khó.
    Tòa Mê Cung kia, mấu chốt ở chỗ không nằm ở tu vi chiến lực. Mê Cung khổng lồ với hàng ngàn lối đi, Đom Đóm Ma, lực lượng linh hồn bị hút đi, cạnh tranh với những người khác...chỉ là áp lực tâm lý cố ý được sắp đặt thôi. Chỉ cần tỉnh táo là sẽ vượt qua.
    - Hắn chết rồi.
    Nghe Phạm Ngọc hỏi cả Thiên Phong, Công Chính và Minh Châu đều tỏ vẻ bất đắc dĩ. Chỉ có Hùng Sơn giận dữ nói một tiếng.
    - Lâm Phi Long là con cờ của Long gia.
    Minh Châu lên tiếng giải thích. Giọng nói của nàng cũng trở nên tức giận khi nói đến Lâm Phi Long.
    Phạm Ngọc nghe vậy hiểu ra. Bản thân hắn không để ý nhiều đến khía cạnh đấu tranh thế lực ở trái đất này. Tuy nhiên giữa Nam Thủy và Bắc Liên mà đại diện là Long gia lại tồn tại một loại đấu tranh vô cùng ác liệt và quỷ dị. Có thể nói nó giống như một dạng truyền thừa tinh thần nào đó. Nó thậm chí còn ăn sâu hơn, phức tạp hơn đấu tranh giữa các thế lực khổng lồ tại Đại Thiên Giới.
    Ngay cả Phạm Ngọc vô tình cũng bị cuốn vào trong đó. Hắn từng đánh với Long Thái rồi bị một kẻ là Long Vô Ảnh truy sát. Cha hắn quá khứ cũng kết thù với Long gia.
    “Xem ra bản đại tôn có duyên với phương Bắc” Phạm Ngọc thầm nghĩ. Hắn chính là bị Linh Vực Bắc Thiên đánh cho tan nát phải chạy tới nơi này.
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)