Q.Trường Người Cầm Quyền - Nhất Tam Ngũ Thất Cửu - Chương 1285 - Full

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566
    Người Cầm Quyền
    Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

    Chương 1273: Một Trong Những Người Đề Cử

    Nhóm dịch: BachKhiet
    Nguồn: Mê Truyện




    Sau đó, Trương Minh Cao lần lượt liên hệ với Bí thư tỉnh ủy Giang Việt Trịnh Ân Ương, Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Vân Điền Triệu Hòa Dân cùng với Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên Lam Nguyên Ninh.

    Lúc Hàn Đông rời khỏi Tây Xuyên để đến thành phố Giang Trung thì Lam Nguyên Ninh cũng đã là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Tây Xuyên, Trưởng ban Thư ký Thành ủy, mấy năm nay thăng chức không ngừng, cho đến đầu năm nay đã được bổ nhiệm làm Bí thư Tỉnh ủy Tây Xuyên.

    Ngoài ra, Chủ tịch tỉnh Tây Xuyên cũng là cấp dưới cũ của Hàn Đông, Thẩm Tòng Phi. Năm 2008, Thẩm Tòng Phi làm Chủ tịch thành phố Thục Đô tỉnh Tây Xuyên, là cán bộ cấp thứ trưởng, sau lại nhận chức Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy thành phố Thục Đô, sau đó làm Phó Bí thư Tỉnh ủy, cho đến đầu năm nay lại tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh của Lam Nguyên Ninh.

    Tỉnh Tây Xuyên là đại bản doanh của Hàn Đông, cũng là căn cứ trọng yếu của phe họ Hàn. Không ít cán bộ tuổi trẻ tài cao trưởng thành từ Tây Xuyên. Những người này đều được Hàn Đông đưa ra ngoài, tương lai sẽ là trợ thủ quan trọng của Hàn Đông.

    Lần này, sở dĩ Hàn Đông đi Tây Xuyên một chuyến chủ yếu là vì muốn giao lưu với Lam Nguyên Ninh, Thẩm Tòng Phi cùng các cán bộ cấp dưới một phen. Theo suy nghĩ của Hàn Đông, lần này hắn chọn một người xuất sắc để đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy Minh Châu, như vậy sẽ dẫn theo việc thay đổi vài người. Có lẽ có thể điều tra tình hình Tây Xuyên từ Thẩm Tòng Phi. Dù sao, anh ta cũng vẫn luôn sát cánh với sự phát triển của tỉnh Tây Xuyên. Chuyện này thật ra cũng bất lợi đối với sự phát triển sau này của anh ta, nhưng ý tưởng của Hàn Đông là đã đưa anh ta đến chức vụ này, cũng phải trải qua một chút, như vậy đường đi sau này sẽ bằng phẳng hơn.

    Hàn Đông hiểu rất rõ cấp dưới cũ trước đây, hơn nữa, vì hiểu biết nên lại càng tín nhiệm, dĩ nhiên là phải chiếu cố nhiều hơn. Ở Trung Hoa, mặc kệ là anh có tư tâm hay không, thời điểm chọn lựa nhân lực, thì năng lực làm việc của người này có lẽ là yếu tố quan trọng nhất. Nhưng dù người này rốt cuộc không có năng lực, đầu tiên được hiểu biết cái đã, thì cũng nhận. Đây chính là lý do vì sao một ít cán bộ lãnh đạo khi cất nhắc nhân lực, phần lớn là bắt đầu từ những người quen của mình. Vì quen thuộc, biết ưu khuyết điểm của họ, thì mới yên tâm sử dụng.

    Huống chi, Hàn Đông đã công tác ở tỉnh Tây Xuyên nhiều năm như vậy, với đám người Thẩm Tòng Phi có thể nói là bạn cùng chung hoạn nạn. đặc biệt là Thẩm Tòng Phi, lúc Hàn Đông mới đến huyện Phú Nghĩa tỉnh Tây Xuyên, ban đầu đã từng có hiểu lầm với anh ta, nhưng cuối cùng tan rồi lại hợp, trở thành đồng minh chính trị. Mấy năm nay, Thẩm Tòng Phi luôn kiên định đứng về phía Hàn Đông, rất vững vàng, thực tế cũng đã làm được rất nhiều chuyện.

    Cho dù Thẩm Tòng Phi làm như vậy vì xem trọng bối cảnh, thân phận của Hàn Đông, hay là vì tình cảm của hai người, hoặc là hai người cùng chí hướng, đã có giao tình lâu như vậy, tình cảm như vậy thì không cách nào dứt bỏ.

    Huống chi, Hàn Đông cũng cần vài người có năng lực khiến hắn yên tâm, giúp hắn trấn giữ một phương.

    Ngày 8 tháng 9, Hàn Đông lên máy bay đi tỉnh Mân Nam. Đồng hành với hắn còn có Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Thư ký Thành ủy Trương Minh Cao, Phó Chủ nhiệm Phòng Nghiên cứu Thành ủy Lý Minh Bác cùng với người phụ trách Ban Tuyên Giáo Thành ủy và các ban ngành liên quan.

    Lần này, Hàn Đông một là đi xem xét chọn người, hai là dẫn mấy người của các ban ngành đó đến nơi khác nhìn thử, không thể luôn chỉ đứng ở thành phố Minh Châu, tự cho là đúng. Ngồi ở thành phố Minh Châu, đắc chí trên cơ sở phát triển ở quá khứ, nhưng không biết những người khác đã nổi lên.

    Mấy năm nay, theo việc cải cách không ngừng, tuy rằng trình độ phát triển ở phía Đông vẫn cao nhất như cũ, nhưng các tỉnh khác cũng đều đang cố gắng, giờ đã đuổi kịp và sắp vượt qua. Hơn nữa, tuy cơ sở của họ kém, nhưng lại hơn ở chỗ có ưu thế phát triển sau, nhiều mặt đã thể hiện tiềm lực rất tốt. Những việc này thành phố Minh Châu phải học tập cho tốt.

    Máy bay đến sân bay đã bắt đầu hạ cánh, Trương Hạo đã dẫn nhiều người đến phi trường nghênh đón.

    Tuy cả hai người đều là nhân vật số một cấp tỉnh, nhưng Hàn Đông lại còn là Ủy viên Cục Chính trị kiêm Bí thư Thành ủy thành phố Minh Châu, là nhân vật lãnh đạo của Đảng và nhà nước, cho nên trận chiến này, Trương Hạo bày vẽ hơi lớn một chút.

    Huống chi Trương Hạo lại đang vô cùng mong muốn làm tốt quan hệ với Hàn Đông.

    Ngoài ra, tỉnh Mân Nam cũng là một trong những địa bàn quan trọng của phe họ Hàn, rất nhiều người đều sẵn lòng tỏ vẻ gần gũi.

    Lần này, Hàn Đông quyết định hơi kỳ quái, Trương Hạo cảm giác như có việc gì, nên lại càng thận trọng hơn.

    - Hoan nghênh Bí thư Hàn đến tỉnh Mân Nam chỉ đạo công tác.

    Vừa nhìn thấy Hàn Đông xuống máy bay, Trương Hạo liền tiến đến cười nói.

    Hàn Đông bắt tay anh ta nói:

    - Bí thư Hạo quá khách sáo rồi. Chúng tôi lần này tới đây chủ yếu là học hỏi lẫn nhau.

    Sau đó, Trương Hạo giới thiệu vài cán bộ chủ chốt của tỉnh Mân Nam cho Hàn Đông quen biết. Trong những người này, có người trước đây cũng đã từng biết Hàn Đông, trong đó còn có những ngôi sao mới nổi được họ Hàn đào tạo.

    Tuy Hàn Đông năm nay chỉ mới bốn mươi ba tuổi, gần như trẻ hơn hầu hết mọi người ở đây, nhưng thân phận chức vụ lại cao hơn, hơn nữa kinh nghiệm cũng phong phú, những người này trước mặt hắn cũng chỉ có thể xem như là nhân tài mới xuất hiện.

    Sau màn chào hỏi, đoàn người bèn tiến đến phòng họp của Tỉnh ủy Mân Nam, tọa đàm một hồi.

    Hàn Đông trước đây đã bảo Trương Minh Cao tiết lộ ý định hắn đến đây, cho nên Trương Hạo cũng đã cho người chuẩn bị kỹ càng, để những ban ngành tương quan phô diễn những điểm nổi bật.

    Ngay sau đó, Trương Hạo cũng giới thiệu sơ lược, chủ yếu là lướt qua trọng điểm của từng bộ phận, rất hiển nhiên chứng tỏ là anh ta cũng làm được nhiều việc, cũng có nhiều thứ khiến Hàn Đông cảm thấy thích thú.

    “Trương Hạo này đúng là có năng lực.” Hàn Đông thầm nghĩ. “Mấy năm nay, tuy số liệu kinh tế của tỉnh Mân Nam không phải vượt trội lắm, nhưng hiển nhiên là có nhiều vấn đề tồn tại lâu ngày đã được giải quyết, đã dọn dẹp cơ sở rất ổn, chuyện này mới là quan trọng nhất. Xem ra, trước đây Trương Hạo suýt nữa thì được đề cử lên Cục đúng là có lý do riêng. Chỉ tiếc, anh ta hơi thiếu chút may mắn. Dù sao, tuy thực lực Hàn gia lớn mạnh, nhưng cũng không thể một tay che trời, vẫn phải không ngừng đấu sức, thỏa hiệp và tổng cộng có khoảng hai mươi người, không thể nào chiếu cố đến từng cá nhân được.”

    Trong lòng Hàn Đông lại càng có hảo cảm với Trương Hạo hơn, sau đó bèn cùng đi với Trương Hạo xuống địa bàn thực tế xem thử. Hàn Đông đi về các địa phương hướng đông, nhìn thấy nhiều nơi chủ yếu còn là nông thôn, còn có cơ sở cộng đồng. Vì điểm này mới có thể nhìn ra được cơ sở để phát triển. Sau cuộc viếng thăm này, Hàn Đông lại càng hiểu rõ hơn về những tình huống mà Trương Hạo đã giới thiệu trước đó.

    “Trương Hạo này có thể là một trong những người đề cử được.”

    Hàn Đông thầm nghĩ.

    Sáng ngày thứ Hai, Hàn Đông lại đến khu tập trung kỹ thuật hiện đại cao cấp của Trương Hạo một chuyến, mười một giờ mới về tới khách sạn để ngủ, còn cố ý mời Trương Hạo đến “phòng tổng thống” của hắn nói chuyện phiếm.


     
    thailam0809 and quangvd like this.
  2. tuanminhktqn

    tuanminhktqn Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/4/14
    Bài viết:
    5,874
    Được thích:
    12,205
    Người Cầm Quyền
    Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

    Chương 1274: Người thứ hai được đề cử

    Nhóm dịch: BachKhiet
    Nguồn: Mê Truyện



    - Bí thư Hạo, nhìn thấy sự phát triển của tỉnh Mân Nam, từ đáy lòng tôi thật sự thấy được lợi ích không nhỏ. Cơ sở phát triển của tỉnh Mân Nam cũng không phải quá tốt, số liệu mấy năm nay cũng không phải phi thường vượt trội, nhưng tôi cảm giác được, nền móng phát triển của tỉnh Mân Nam vài năm nay được xây dựng rất vững chắc, điều này vô cùng hiếm có. Tôi tin rằng sự phát triển kinh tế của tỉnh Mân Nam không bao lâu sau sẽ thể hiện được tác dụng mạnh mẽ.
    Hàn Đông nói với vẻ mặt cảm thán.

    Nghe Hàn Đông tán dương, Trương Hạo cười với vẻ mặt khiêm tốn, nhưng trong lòng lại vô cùng sung sướng. Chính vì thân phận và địa vị của Hàn Đông, thêm nữa là từ khi Hàn Đông theo chính trị đến nay đã tạo được rất nhiều chiến tích xuất sắc. Có thể được Hàn Đông tán dương, đúng là chuyện hiếm có.

    Lúc đó Hàn Đông đột nhiên muốn tới tham dự diễn đàn phát triển khu vực tam giác Trường Giang và còn đến trước khi hội nghị khai mạc, khiến trong lòng Trương Hạo vô cùng nghi hoặc. Sau khi dò hỏi, anh ta rốt cuộc cũng đã ngộ ra được một chút vấn đề, mơ hồ cảm nhận được việc này của Hàn Đông có chứa mục đích quan trọng. Điều này khiến trong lòng anh ta vô cùng kích động, nếu được Hàn Đông ủng hộ, có lẽ nhiều việc sẽ đón nhận sự chuyển biến rất lớn.

    - Bí thư Hàn, anh quá khen rồi, thật ra, đối với sự phát triển của tỉnh Mân Nam, tôi cũng đã từng do dự mơ hồ. Mân Nam gần phía Đông Trung Hoa, lân cận thành phố Minh Châu tỉnh Việt Đông, tiếp đó là tỉnh Giang Việt, các tỉnh anh em này đều phát triển mạnh mẽ hơn tỉnh Mân Nam, hơn nữa đều có nét đặc sắc riêng, như vậy thì tỉnh Mân Nam tìm cách phát triển nào mới tốt? Về vấn đề này, tôi cũng đã nghiên cứu trên nhiều phương diện, cuối cùng vẫn không tìm được phương pháp xử lý thích hợp. Nhưng sau đó tôi lại suy nghĩ lại, có lẽ cũng không cần phải có gì đặc sắc lắm, có lẽ cũng không cần phải phân cao thấp với các tỉnh bạn. Nét đặc sắc ở một tỉnh sẽ bao gồm thứ nhất là các phương diện dân sinh, thứ hai nữa là càng có nhiều nét đặc sắc, thì có thể giải quyết được các vấn đề dân sinh tồn đọng sao? Tất nhiên là không đủ rồi. Nếu muốn thật sự giải quyết triệt để các vấn đề dân sinh, cơ bản là phải giải quyết cơ sở cho tốt. Chỉ có thể làm tốt việc này mới khiến cho người dân thật sự cảm thấy được đãi ngộ.

    Dã tâm trong lòng Trương Hạo cũng đã bắt đầu lộ ra trước mặt Hàn Đông. Nhưng dù để lộ vẫn rất cẩn thận, vừa đem những quan niệm của riêng mình nói cho Hàn Đông biết, anh ta luôn chú ý xem Hàn Đông quan tâm đến vấn đề gì, hay xem trọng vấn đề gì, nên anh ta tin là Hàn Đông sẽ coi trọng anh ta.

    Ngày mười tháng 9, diễn đàn phát triển khu tam giác Trường Giang chính thức khai mạc ở tỉnh Mân Nam. Ủy viên Cục Chính trị, Bí thư Thành ủy Minh Châu, Hàn Đông, Bí thư Tỉnh ủy Mân Nam, Trương Hạo, Bí thư Tỉnh ủy Giang Việt, Trịnh Ân Ương, cùng với Bí thư Tỉnh ủy các tỉnh Tô Bắc, Việt Đông, xuất hiện trong hội nghị lần này. Hội nghị thảo luận thông qua việc quán triệt các ý kiến chỉ đạo của nội các chính phủ về khu tam giác Trường Giang, nêu ý kiến về các hạng mục quan trọng, thảo luận cơ chế hợp tác cùng những chuyên đề hợp tác trọng điểm, đẩy nhanh, đẩy mạnh hơn nữa việc phát triển nhất thể hóa của khu tam giác Trường Giang, duy trì thế phát triển kinh tế vững vàng của kinh tế khu tam giác Trường Giang hiện nay.

    Hàn Đông phát biểu trên hội nghị lần này, chỉ rằng khu tam giác Trường Giang nhất định phải thực hiện nhanh chóng việc phát triển ổn định, tăng cường hợp tác, có những phương diện thậm chí phải nghĩ đến việc phá bỏ giới hạn khu vực. Bài nói chuyện của Hàn Đông chủ yếu là quay xung quanh việc làm thế nào để tăng cường sự hợp tác trong khu vực, đưa đến dân sinh phát triển. Dù sao, mấy tỉnh trong khu vực này cũng phát triển rất tốt, hơn nữa còn có điểm đặc sắc, nếu tăng cường hợp tác thì có thể phát huy được ưu thế, sẽ tốt hơn tự thân phát triển.

    Họp mặt là một chuyện, mặt khác đây là cơ hội hiếm có để các Bí thư Thành ủy, tỉnh ủy giao lưu một phen.

    Hàn Đông cũng lần lượt giao lưu chào hỏi với những người này, Trịnh Ân Ương là thân tín của Hàn Đông, mấy năm này sớm đã trui rèn được bản lĩnh trầm ổn, khó mà nổi giận. Anh ta lên chức cũng cực nhanh, ngoài ra, bên ngoài còn đồn đại anh ta có hy vọng rất lớn sẽ được về cục trong năm nay. Điều này khiến anh ta trở thành một trong những nhân vật cấp cao có quyền lực quan trọng nhất ở Trung Hoa, trở thành vị quan to quan trọng của phe họ Hàn.


    Đương nhiên Hàn Đông biết rõ, chuyện Trịnh Ân Ương lần này về cục đúng là chuyện đã được xác định rồi.

    Chuyện nhân sự thay đổi cấp bậc thế này, tất nhiên là phải được xác định ở hội nghị chính thức rồi.

    Trịnh Ân Ương vẻ mặt ôn hòa, tươi cười, vẻ mặt trầm ổn bình tĩnh, lặng lẽ ngồi chỗ đó, trao đổi với Hàn Đông một ít tình hình tỉnh Giang Việt.

    Y đương nhiên biết mình sở dĩ thăng chức nhanh như vậy chủ yếu cũng nhờ Hàn Đông. Mấy năm nay y vẫn luôn kiên định theo sát bước chân Hàn Đông để tiến về trước, vẫn luôn hăng hái cố gắng. Mặt khác, lúc trước y được chuyển đến thành phố Ninh Hải cũng vì gặp được cơ duyên rất lớn. Vừa khéo y bắt được cơ duyên này, nên y mới có được ngày hôm nay. Nên biết rằng, trước đâ tuyệt đối không phải là người thân cận nhất của Hàn Đông, nhưng vì sao y lại bước đi nhanh nhất như vậy, không gì khác ngoài việc y nắm được duyên kỳ ngộ hiếm có.

    Xong hội nghị, Hàn Đông liền đến tỉnh Giang Việt, tiến hành khảo sát học tập mất một ngày rưỡi.

    Sau đó, Hàn Đông lại dẫn mọi người đến tỉnh Vân Điền.

    Máy bay đáp xuống thành phố Minh Côn. Hàn Đông xuống máy bay, đã nhìn thấy Bí thư tỉnh Vân Điền Triệu Hòa Dân dẫn theo mấy người đứng chờ dưới đất.

    Không giống như Bí thư tỉnh ủy Mân Nam Trương Hạo, dẫn tất cả Ủy viên thường vụ tỉnh ủy đến đón Hàn Đông, Triệu Hòa Dân chỉ dẫn theo Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy và vài nhân viên nữa đến phi trường đón Hàn Đông.

    Hàn Đông cũng không phải loại người thích khoe mẽ, cũng không cho rằng càng nhiều người nghênh đón thì càng tỏ ra tôn trọng. Nhưng hắn cũng tôn trọng cảm nhận của người khác, cho nên dù dẫn theo nhiều hay ít người, hắn vẫn thản nhiên bình tĩnh.

    Triệu Hòa Dân cao khoảng một mét tám, thân hình cường tráng, nhưng không phải như loại cán bộ bụng bự kia. Trên mặt y có một tia cười ấm áp, tiến đến bắt tay chào hỏi Hàn Đông, sau đó cùng Hàn Đông đến phòng họp Thành ủy.

    Quy trình còn lại cũng như nhau, đều là tỉnh Vân Điền đơn phương giới thiệu tình hình.

    Mà Triệu Hòa Dân cũng không để người khác trình bà đích thân giới thiệu. Y không giới thiệu nhiều lắm, chỉ nói qua những tình huống quan trọng, sau đó liền quyết định cùng Hàn Đông đích thân đi khắp nơi để nhìn thử.

    Từ Triệu Hòa Dân, Hàn Đông nhìn ra được một cán bộ vô cùng giỏi giang, thiết thực. Những cán bộ đến được cấp độ như thế, rất nhiều cảm thấy hẳn nên là bình tĩnh, thong dong, có lẽ nên giao quyền cho người khác, nhưng lại cứ muốn đích thân xem mọi việc thế nào. Vân Điền ở phía Tây Nam Trung Hoa, cơ sở phát triển kinh tế kém, quan niệm trong tư tưởng của dân chúng cũng thủ cựu, nên nhiều việc chẳng phải dễ dàng gì mà giải quyết nhanh chóng. Lúc trước Hàn Đông cũng nghe được cha hắn giải thích qua về tình hình tỉnh Vân Điền, hiểu được một ít, cho nên hắn biết rằng, nếu muốn làm tốt công tác trong tỉnh Vân Điền, thì nhất định người cầm quyền phải có một lực đẩy rất mạnh trong công tác. Triệu Hòa Dân lại biểu hiện rất tốt, cho nên đấy cũng là nguyên nhân được Hàn Đông xếp là một trong những người được đề cử.

     
    thailam0809, quangvd and Yanmin like this.
  3. tuanminhktqn

    tuanminhktqn Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/4/14
    Bài viết:
    5,874
    Được thích:
    12,205
    Người Cầm Quyền
    Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

    Chương 1275: Nhìn ra cả nước

    Nhóm dịch: BachKhiet
    Nguồn: Mê Truyện



    Cùng đi với Triệu Hòa Dân, Hàn Đông đã tiến hành khảo sát tỉnh Vân Điền rất cẩn thận. Trước khi khảo sát, Hàn Đông tất nhiên cũng đã hiểu biết về tỉnh Vân Điền, cũng biết nguyên nhân những người trong tỉnh Vân Điền làm cơ sở kém, mấy năm nay có thể nói là phát triển rất chậm chạp. Trước kia, khi cha Hàn Đông đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy Vân Điền, chủ yếu chỉ tiến hành cải tạo vài doanh nghiệp nhà nước lớn, thay đổi cục diện yếu kém lâu ngày của tỉnh Vân Điền. Nhưng nói một cách tổng thể, tỉnh Vân Điền thật sự phát triển quá chậm chạp. Thứ nhất là do cơ sở kém, thứ hai là tài nguyên kém, thứ ba là vị trí kém. Điều kiện trên mọi phương diện đều rất yếu kém, nên mấy năm nay thoạt nhìn đã thấy tỉnh Vân Điền phát triển rất chậm chạp.

    Nhưng thông qua hoạt động thăm viếng, Hàn Đông nhận thấy cơ sở phát triển của tỉnh Vân Điền cũng rất khá, có nhiều phương diện hứa hẹn sẽ chuyển biến tốt hơn.

    Tỉnh Vân Điền hứa hẹn phát triển, vĩnh viễn không như thân phận khác thể hiện ra số liệu đẹp đến mức nào, nhưng ít nhất, kinh tế ở nơi này cũng có sức sống, vươn tới phồn thịnh.

    Đây là sinh lực vô cùng hiếm có. Trước đây, tỉnh Vân Điền vì đủ các loại nguyên nhân, trong các bước phát triển kinh tế, giống như năm bè bảy mảng. Bất kể anh thế nào, làm mãi vẫn không ra được một đồ án tốt, lại như một chậu bột nhão dính bét nhè, cho dù anh có cố sức để quấy thế nào, thì nó vẫn chỉ là một chậu bột nhão. Còn hiện tại, Hàn Đông đã thấy được một ít biến chuyển. Không ngờ Triệu Hòa Dân lại có thể xử lý được tỉnh Vân Điền một cách gọn gàng ngăn nắp, ẩn chứa sinh lực vô hạn như vậy.

    Đây là chuyện cực kỳ khó làm.

    Như vậy có thể thấy được, năng lực làm việc của Triệu Hòa Dân quả là rất tốt. Hơn nữa, Hàn Đông còn cảm thấy đây là một người vô cùng có trách nhiệm, bối cảnh không to lớn lắm, nhưng dựa vào cố gắng của bản thân đã đi một bước đến hiện tại. Người kiên cường như vậy, cho dù gặp chuyện suy sụp thế nào cũng không dễ dàng bị đánh ngã.

    Hàn Đông nói chuyện với Triệu Hòa Dân rất lâu, nói từ chuyện phát triển của tỉnh Vân Điền đến sự thay đổi trong việc phát triển của thành phố Minh Châu.

    Triệu Hòa Dân vốn rất lấy làm lạ về việc Hàn Đông đến. Nên biết rằng, dù y cũng là một thành viên quan trọng trong phe họ Hàn, nhưng vẫn chưa đủ sức nặng. Chắc chắn rằng trong hệ thống với thế lực khổng lồ như phe họ Hàn, còn có nhiều người quan trọng hơn y.

    Nhưng sau khi tiếp xúc với Hàn Đông, Triệu Hòa Dân dường như cũng đã bắt được tin tức vô cùng quan trọng, trong lòng cũng khá kích động.

    Có lẽ, chuyện này đối với y mà nói, chính là cơ hội để trở thành người có sức nặng hơn. Cơ hội thế này y nhất định phải nắm lấy.

    - Đồng chí Hòa Dân ở tỉnh Vân Điền mấy năm, quả thật hao tổn tâm huyết khá lớn.
    Hàn Đông thở dài nói.
    - Tôi thấy được sức sống mạnh mẽ ở tỉnh Vân Điền. Tôi tin rằng trong tương lai, tỉnh Vân Điền chắc chắn sẽ trở nên ngày càng tốt, cuộc sống của người dân cũng ngày càng tốt đẹp hơn.

    Triệu Hòa Dân khiêm tốn nói:
    - Là Bí thư Tỉnh ủy, tôi cũng vì vậy mà lo lắng hết lòng, chỉ muốn dùng hết mọi biện pháp, dùng hết chức vụ của mình làm tốt công tác, chưa nói tới thành tích gì cả.

    Thấy Triệu Hòa Dân bình tĩnh nở nụ cười, tảng đá lớn trong lòng Hàn Đông cũng đã được buông xuống.


    Kết thúc chuyến khảo sát tỉnh Vân Điền, Hàn Đông đi máy bay đến tỉnh Tây Xuyên.

    Lam Nguyên Ninh cùng Thẩm Tòng Phi đến sân bay Thục Đô nghênh đón Hàn Đông, ngoài ra không còn ai khác nữa. Lễ nghênh đón này tuy long trọng mà khiêm tốn.

    Hàn Đông bắt tay Lam Nguyên Ninh và Thẩm Tòng Phi. Bọn họ là bạn cũ đã nhiều năm, vận mệnh của Lam Nguyên Ninh và Thẩm Tòng Phi được bay lên cũng chính nhờ Hàn Đông mà thay đổi. Bọn họ là thân tín của Hàn Đông, hơn nữa là thân tín tuyệt đối.

    Về việc Hàn Đông đến, Lam Nguyên Ninh và Thẩm Tòng Phi tất nhiên là vui mừng tận đáy lòng.

    Tuy rằng Hàn Đông đã rời khỏi Tây Xuyên nhiều năm, nhưng liên hệ giữa bọn họ vẫn chưa từng gián đoạn.

    Trong phòng họp của Lam Nguyên Ninh, Hàn Đông và hai thuộc hạ cũ bắt đầu trao đổi thân thiết.

    - Đến tỉnh Tây Xuyên tôi có cảm giác như được về nhà.
    Hàn Đông bùi ngùi nói.
    - Nhìn thấy tỉnh Tây Xuyên phát triển không ngừng, tôi cũng cảm thấy rất vui mừng.

    Mấy năm nay, tỉnh Tây Xuyên đã trở thành điểm sáng của khu vực Tây Trung bộ Trung Hoa, cho dù về tốc độ phát triển hay chất lượng phát triển đều là số một. Ở đó đương nhiên quy tụ vô số người tâm huyết, nhưng tất cả mọi người đều biết, tỉnh Tây Xuyên có được ngày hôm nay, công lao của Hàn Đông rất lớn. Có thể nói, nguồn gốc của tất cả đều nhờ vào nỗ lực của Hàn Đông. Tuy Hàn Đông đã rời xa tỉnh Tây Xuyên, nhưng đã để lại cơ sở phát triển vô cùng tốt cho tỉnh Tây Xuyên, để lại nhiều cấp dưới có thể nối tiếp quan điểm của Hàn Đông. Những người này liên tục cố gắng không ngừng, mới khiến cho tỉnh Tây Xuyên phát triển ngày càng tốt, trở thành tỉnh có nền kinh tế lớn của khu Tây Trung bộ, là một tỉnh mạnh, thậm chí còn có cả địa vị quan trọng trong cả nước.

    Mà Hàn Đông cũng vô cùng hài lòng với những cấp dưới này. nguồn .

    Nhớ lại chuyện quá khứ, những ngày phấn đấu ở tỉnh Tây Xuyên, Hàn Đông cảm thấy vô cùng xúc động. Lúc trước, hắn được ông nội sắp xếp cho đến thành phố Vinh Châu, tỉnh Tây Xuyên. Ở Tây Xuyên làm nhiều năm như vậy, hắn cũng tích lũy được nhiều kinh nghiệm, phát hiện không ít nhân tài, tích lũy được nhiều bộ hạ đắc lực.

    Những việc đó, đều là thu hoạch lớn của Hàn Đông ở tỉnh Tây Xuyên.

    Mà Lam Nguyên Ninh và Thẩm Tòng Phi cũng vô cùng xúc động. Không lâu trước đó, ngay cả nằm mơ họ cũng không dám mơ qua rằng sẽ dùng thái độ như bây giờ, ngồi ở đây để bàn chuyện đại sự phát triển tỉnh nhà. Nhưng chính nhờ có Hàn Đông, cuộc đời của họ đã có biến chuyển cực lớn, mới có được hôm nay.

    Nói chuyện cũ, khảo sát, tất cả đều vô cùng thân thiết, vì đây chính là tỉnh Tây Xuyên.

    Lần này Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên, ngoại trừ nói chuyện cũ và khảo sát ra, còn có một chuyện vô cùng quan trọng, là giải quyết một chuyện vô cùng trọng đại ở tỉnh Tây Xuyên. Căn cứ quan trọng của Hàn gia, nhưng họ Hàn vẫn chưa hoàn toàn khống chế được trong thời gian dài. Tuy rằng với thực lực của Hàn gia, người khác cũng không thể làm gì, nhưng cứng quá thì dễ gãy. Nếu tỉnh Tây Xuyên ngay cả một giọt nước cũng không lọt vào được, thì sẽ dễ khiến cho người khác khó chịu như thành phố Minh Châu lúc trước, nếu không thì lúc đó Hàn Đông cũng đã không đột ngột bị điều đến thành phố Minh Châu.

    Lần này, Cổ Thần Dương đưa ra phương án mới kia, vị trí của Hàn Đông cũng đã phát sinh biến chuyển mới. Cứ như vậy, Hàn Đông lại có biện pháp giải quyết vấn đề tỉnh Tây Xuyên tốt hơn.

    Lam Nguyên Ninh làm việc ở tỉnh Tây Xuyên rất tốt, dưới sự lèo lái của anh ta, Hàn Đông cũng khá yên tâm về tỉnh Tây Xuyên, cho nên, Hàn Đông chuẩn bị điều chỉnh việc thăng chức cho Thẩm Tòng Phi.

    Hơn nữa, Hàn Đông cũng đã có mục tiêu tương ứng, nhưng phải đợi sau khi điều chỉnh nhân sự liên tiếp mới có thể chính thức thực thi được.

    Tuy rằng Hàn Đông hiện giờ vẫn là Bí thư Thành ủy Minh Châu, nhưng đã bắt đầu nhìn ra cả nước, tiến hành sắp xếp bố cục toàn diện rồi.
     
    thailam0809 and Yanmin like this.
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566
    Người Cầm Quyền
    Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

    Chương 1276: Đại Thụ Giữa Trời Xanh Cuối Cùng Cũng Ngã Xuống

    Nhóm dịch: BachKhiet
    Nguồn: Mê Truyện



    Ngày 16 tháng 9, Hàn Đông kết thúc chuyến khảo sát học tập ở nhiều tỉnh, dẫn đoàn quay trở về thành phố Minh Châu.

    Phó Bí thư Thành ủy Minh Châu, Chủ tịch thành phố Trương Cát Học ra sân bay đón Hàn Đông.

    Trương Cát Học luôn giữ vẻ tươi cười khiêm tốn trên mặt, bắt tay chào hỏi Hàn Đông.

    Thực tế, trong lòng Trương Cát Học có chút áp lực. Lúc đầu y không biết được ý đồ của Hàn Đông khi bỗng nhiên từ tham gia diễn đàn phát triển khu tam giác Trường Giang còn đến cả tỉnh Giang Việt, tỉnh Vân Điền, tỉnh Tây Xuyên học tập nghiên cứu, nhưng mấy ngày nay y cũng nghe được tin đồn, đại khái cũng biết được mục đích chuyến đi này của Hàn Đông.

    Lần này Cổ Thần Dương bị thúc đẩy, muốn hành động mạnh mẽ một lần nhằm vào Long Chính Bang.

    Vì Cổ Thần Dương có được sự ủng hộ của phe họ Hàn, cho nên dù Long Chính Bang ra sức kháng cự, nhưng vẫn mất mát một ít.

    Trương Cát Học vốn nghĩ Hàn Đông ở thành phố Minh Châu trong một thời gian ngắn, chỉ cần y cố gắng chung sống hòa bình với Hàn Đông, trong tương lai, khi Hàn Đông thăng chức, thì y có thể thuận lợi tiến thêm một bước nữa.

    Chỉ tiếc rằng ý nghĩ này không được bao lâu. Lần này Hàn Đông đi tỉnh Vân Điền, điều tra nghiên cứu gì gì đó, thực ra chính là tìm người nối nghiệp hắn.

    Từ hành động của Hàn Đông, y có thể nhận thấy, Hàn Đông không thể nào đề cử y làm Bí thư Thành ủy Minh Châu. Hơn nữa, rất có thể người tới thay thế Hàn Đông đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy chính là nhân vật quan trọng của phe họ Hàn. Như vậ công tác ở thành phố Minh Châu còn có thể thăng tiến được sao?

    Nghĩ tới những điều này, trong lòng Trương Cát Học vô cùng buồn bực. Chỉ có điều tình thế bức người, Cổ Thần Dương trên đài đã mười năm, khiến thực lực của Long Chính Bang hao tổn không ít. Rõ ràng, đây chính là lúc Cổ Thần Dương có cơ hội cho bước chuyển tiếp tiếp theo, lại một lần nữa bắt đầu khai chiến với Long Chính Bang.

    Loại cán bộ nửa vời như Trương Cát Học, tất nhiên hy vọng thế cục có thể ổn định hơn, như vậy họ mới có cơ hội lớn hơn để thăng tiến không ngừng, hoặc là hy vọng nơi bọn họ, phe phái ngày càng lớn mạnh thì lợi ích của bọn họ mới được đảm bảo.

    Nhưng hiện tại Long Chính Bang đã trở thành quá khứ rồi, thì ích lợi của những người như bọn họ cũng bị tổn hại theo.

    Sau khi Hàn Đông về đến thành phố Minh Châu, liền gọi điện thoại cho cha hắn, nói chuyện kết quả khảo sát lần này, kể lại tỉ mỉ tình hình của Triệu Hòa Dân và Trương Hạo, cuối cùng đưa ra ứng cử viên mà mình vừa ý nhất.

    Suy xét có hệ thống, Hàn Đông vẫn cảm thấy Triệu Hòa Dân là người thích hợp nhất. Người này tuổi tác cũng phù hợp, nếu lần này có thể tiến thêm một bước, như vậy trong tương lai có thể trở thành người phụ tá đắc lực cho hắn. Ngoài ra, Hàn Đông cảm thấy Triệu Hòa Dân là một người cực kỳ cứng cỏi, tương lai cho dù gặp nhiều áp lực thế nào cũng có thể kiên cường trấn tĩnh. Điều này vô cùng quan trọng.

    Hàn gia hiện giờ, không nghi ngờ gì nữa, đúng là có thực lực mạnh nhất. đặc biệt lần này Cổ Thần Dương lại làm ra như vậy, thì Hàn Đông chỉ cần tăng thêm chút lực nữa, có thể nói là có thực lực mạnh nhất, thậm chí còn hơn cả Cổ Thần Dương.

    Đương nhiên, Hàn gia vẫn luôn ủng hộ Cổ Thần Dương, cho nên, trong lòng rất nhiều người cho rằng, Hàn – Cổ là liên minh hai bên vô cùng vững chắc. Giờ chẳng qua là thực lực một bên tăng mạnh hơn thôi.

    - Nếu đã nhận định như vậy, thì cứ theo suy nghĩ của con mà làm đi.

    Cha Hàn Đông, Hàn Chính, mỉm cười nói, cũng không đưa ra bất kỳ ý kiến nào, nhưng thái độ này của ông lại là sự ủng hộ lớn nhất đối với Hàn Đông.

    Hàn Đông cũng hiểu được ý của cha mình. Giờ hắn đã xác định Triệu Hòa Dân làm Bí thư Thành ủy Minh Châu, đây cũng chỉ là ý kiến của hắn, nhất định phải giải thích rõ ràng với vài vị khác, phải nhận được sự ủng hộ và tán thành của họ.

    Lần này, bất kể là ông nội hay cha, dượng Hai, sở dĩ mang chuyện tuyển người quan trọng như vậy giao hết cho hắn, một mặt là hy vọng hắn tìm được cho chính mình một trợ lý đắc lực, mặt khác cũng hy vọng hắn thông qua việc xác định ứng cử viên này để tiến hành giao lưu kết nối với các vị đại lão trong nội bộ họ Hàn. Giờ các đại lão trong phe họ Hàn, cao nhất tất nhiên là dượng Hai của Hàn Đông là Trịnh Trạch Hoa, ngoài ra còn có Hoa Lập Dân. Họ đều là Ủy viên thường vụ. Trịnh Trạch Hoa tuy là dượng Hai của Hàn Đông, nhưng nếu Hàn Đông chọn ứng viên không xong, thì ông ta chắc chắn cũng sẽ không mù quáng mà ủng hộ hắn. Cho nên Hàn Đông muốn đẩy Triệu Hòa Dân lên, thì nhất định phải thuyết phục được Trịnh Trạch Hoa. Còn Hoa Lập Dân cũng như vậy. Cho dù là dượng Hai hay Hoa Lập Dân, người họ đang dùng, hay người họ đang xem xét, đều phải đủ tiêu chuẩn, có lẽ khác với ý nghĩ của Hàn Đông. Cho nên, nếu Hàn Đông muốn thực hiện được ý định của mình, thì nhất định phải thống nhất được ý kiến với hai vị đại lão này.

    Giờ Hàn Đông đã trở thành nhân vật quan trọng trong phe họ Hàn, nhưng hiện giờ vị trí của hắn không phải cao nhất, mà hắn vẫn phải đang từng bước để chuẩn bị nắm giữ toàn bộ phe họ Hàn. Đây là một quá trình li hợp từng bước. Cho dù cùng một phe, nhưng các đại lão trong nội bộ tất nhiên đều lo cho lợi ích riêng mình, cũng đều có cách nghĩ của riêng mình. Tổng thể thực lực phe họ Hàn là hùng mạnh, nhưng cạnh tranh trong nội bộ cũng cũng rất nhiều. Nếu muốn nắm giữ được thực lực lớn mạnh như vậy, thì phải nắm được trong tay năng lực siêu cường.

    Hiện giờ Hàn Đông đã đến lúc chuẩn bị nắm toàn bộ phe họ Hàn trong tay.

    Hàn Đông thật sự nghiêm túc suy nghĩ về lời nói của cha, hôm sau liền đáp máy bay quay về Bắc Kinh.

    Trở về Bắc Kinh, Hàn Đông trước hết đi thăm ông nội. Ông Nội đã được xuất viện, nhưng rõ ràng, sức khỏe của lão nhân gia đã kém đi rất nhiều, ẩn cư trong biệt thự, luôn có một ê kíp chăm sóc và chữa trị túc trực. Theo tình hình của ông Nội, nên ở hẳn lại trong bệnh viện, như vậy dễ dàng cho bệnh viện trong việc kịp thời xử lý tình huống đột phát. Nhưng lão nhân gia lại không quen với không khí trong bệnh viện, muốn được về biệt thự. Lão nhân gia năm nay đã chín mươi bảy tuổi, là nhân vật thuộc loại quả to còn sót lại của thế hệ trước. Tình trạng sức khỏe của lão nhân gia có thể nói là tác động đến tâm trạng của rất nhiều người. Nhưng đối với yêu cầu của lão nhân gia, mọi người cũng không thể từ chối, cuối cùng đành phải chọn lựa kỹ lưỡng một tổ chăm sóc và điều trị, bảo đảm cho sức khỏe của lão nhân gia.

    Ông Nội ngày càng gầy kinh khủng, đúng là chỉ còn da bọc xương. Đôi mắt cũng không còn có thần như lúc trước, động tác cũng chậm chạp hơn.

    Hôm nay thời tiết rất tốt, ông Nội nằm trên ghế, nghe tiếng Hàn Đông chào, liền chậm rãi xoay đầu lại, vẻ mặt hiền lành nhìn Hàn Đông bước qua phía ông, ánh mắt tràn đầy vui mừng, dịu dàng nói:

    - Tiểu Đông, con về rồi.

    - Ông Nội, con về rồi ạ.

    Hàn Đông nói, liền bước qua, ngồi xuống trước mặt ông Nội. Nhìn dáng vẻ già nua của ông Nội, tâm trạng của Hàn Đông khá nặng nề. Ông Nội chính là cây đại thụ giữa trời xanh của họ Hàn, nhưng sinh lão bệnh tử là quy luật tự nhiên. Đại thụ giữa trời xanh cũng có ngày nào đó phải ngã xuống thôi.

     
    thailam0809 and Yanmin like this.
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566
    Người Cầm Quyền
    Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

    Chương 1277: Thuận Buồm Xuôi Gió

    Nhóm dịch: BachKhiet
    Nguồn: Mê Truyện



    Ads Với thực lực họ Hàn hiện tại, cho dù ông Nội có đi rồi, thì phe họ Hàn vẫn có thể như cũ, đứng sừng sững không ngã. Điều này không cần phải bàn cãi, cho dù là ai cũng khó thể phủ nhận được.

    Nhưng chuyện Hàn Đông nghĩ nhiều nhất hiện giờ chính là tình thân. Ông Nội đúng là ảnh hưởng đến Hàn Đông trên nhiều mặt, nhưng nhìn thấy ông Nội mỗi ngày một già đi, trong lòng Hàn Đông cảm thấy rất khó chịu. Vì phải công tác, làm tất cả mọi việc đều vì Hàn gia, Hàn Đông cũng không có nhiều thời gian ở cạnh ông Nội, nên đôi khi Hàn Đông cũng cảm thấy áy náy vô cùng.

    Tuy nhiên, Hàn Đông cũng biết, mình chỉ có cách ở bên ngoài luôn luôn cố gắng, không ngừng tiến bộ, có thể thật sự “lớn” thì ông Nội mới vui vẻ nhất. Đây cũng là một trong những động lực khiến Hàn Đông không ngừng cố gắng, hăng hái hướng về phía trước.

    Cho dù từ trước đến giờ, ông Nội chưa từng đề xuất, đề nghị hay cho ý kiến gì đối với công tác của Hàn Đông, nhưng Hàn Đông vẫn có thói quen, dù có việc thì thì cũng phải nói với ông Nội một tiếng, dường như như vậy mới khiến hắn có thể an tâm.

    Ông Nội lặng lẽ nghe hắn kể lại chuyện đi khảo sát Trương Hạo và Triệu Hòa Dân, nở nụ cười hiền lành, thỉnh thoảng lại gật đầu, dường như rất thấu hiểu, cũng dường như là khích lệ Hàn Đông đã mạnh dạn đi làm vậy.

    - Tốt… tốt…

    Ông Nội vừa gật đầu vừa luôn miệng nói.

    Sau đó, Hàn Đông lại kể với ông Nội về biểu hiện hàng ngày của hai tên nhóc trong nhà. Trong lòng ông Nội, Hàn Vũ và Hàn Nguyệt đều như những con quỷ nhỏ đáng yêu, cho nên, ông quan tâm đến hai đứa nhóc này còn nhiều hơn quan tâm chính trị. Đến được cấp độ như ông lúc này, cũng là lúc đã có thể thoải mái hưởng thụ hạnh phúc gia đình.

    Sau đó, Hàn Đông đến chào hỏi dượng Hai Trịnh Trạch Hoa. Đây là người đầu tiên mà Hàn Đông cần thuyết phục. Vào Trung Nam Hải, dượng Hai lại mới vừa phải tiếp một vị khách bên ngoài. Ông vừa nghe Hàn Đông giới thiệu qua tình huống của Triệu Hòa Dân. Đợi khi Hàn Đông nói rõ ràng cụ thể tình hình, đồng thời cũng nói rõ suy nghĩ của hắn một cách tỉ mỉ, thì Trịnh Trạch Hoa đặt tách trà trong tay xuống, mỉm cười nói với Hàn Đông:

    - Cháu đã nghĩ kỹ như rồi, vậy cứ để cho Triệu Hòa Dân lên đi.

    Hàn Đông ngây ngẩn cả người. Hắn vốn cho rằng, tuy chuyện dượng Hai phủ định ý kiến của mình không có khả năng lớn lắm, nhưng cũng sẽ phải hỏi một chút về tình hình Triệu Hòa Dân. Nào ngờ sau khi nghe hắn giới thiệu rồi, dượng Hai lại không hỏi gì cả, cũng không nói thêm gì, cứ đồng ý ngay.

    - Cháu biết rồi ạ.

    Hàn Đông rất nhanh chóng đã suy nghĩ thông suốt, bình tĩnh nói.

    Trịnh Trạch Hoa nhẹ nhàng gật đầu, lại nói:

    - Lần này cháu đến Trung ương, có thể tiến hành thống nhất điều phối cán bộ cả nước. Các cán bộ khác ở tỉnh Tây Xuyên, cháu cũng có thể suy xét thử xem làm cách nào để điều chỉnh cán bộ tỉnh Tây Xuyên, đồng thời cũng giãn bớt tỉnh Tây Xuyên ra, phải hiểu được đạo lý chín quá hóa nẫu đó.

    Điểm này thật ra Hàn Đông đã nghĩ đến trước, đồng thời hắn đã quyết định trước tiên cứ điều Thẩm Tòng Phi đến Tây Xuyên đã, những cấp dưới cũ khác thì cứ chuyển từng bước một ra ngoài. Như vậy đối với những người cấp dưới cũ đó cũng là chuyện tốt.

    Vì thế, Hàn Đông bèn nói ra hết những suy nghĩ của mình. Trịnh Trạch Hoa nghe xong cũng tỏ ý tán thành, đồng thời Trịnh Trạch Hoa cũng nói đầy thấm thía:

    - Sau này vũ đài do cháu phát huy, dượng chỉ có thể chống đỡ vài lần nữa thôi. Chuyện cần làm của cháu mấy năm nay chính là nghĩ đến toàn cục, nắm giữ đại cục cho tốt, chuẩn bị toàn diện cho công tác tương lai. Còn chuyện phải làm thế nào thì phải do chính cháu quyết định, chúng tôi chỉ có thể xem giúp cháu mà thôi.

    Hàn Đông hiểu được ý của dượng Hai, biết được từ lúc này, mình đã bắt đầu nắm giữ toàn bộ Hàn gia, trở thành lãnh tụ quan trọng của Hàn gia.

    Bắt đầu từ lúc này, Hàn Đông sẽ dần dần trở thành một người cầm quyền thật sự, một bậc bề trên. Có thể nói đây là một chặng đường hoàn toàn mới.

    Trước kia, Hàn Đông thực hiện là nhiều nhất, còn từ bây giờ, Hàn Đông phải dùng nhiều thời gian và tinh lực hơn để vào vai cấp trên. Chuyện này không chỉ dùng những người thuộc phe họ Hàn cho thật tốt, mà còn phải dùng những người khác cho thật tốt nữa, phải điểu khiển toàn bộ cục diện cho thật hài hòa để tìm ra lợi ích lớn nhất cho mình.

    Ước chừng khoảng một giờ sau, Hàn Đông lại đến văn phòng của một vị lão đại khác của phen họ Hàn, Hoa Lập Dân.

    Hoa Lập Dân xếp hàng thứ năm trong các Ủy viên thường vụ, chủ yếu là chịu trách nhiệm về công tác tinh thần văn minh. Là một trong những ông trùm của phe họ Hàn, mặt ông ta lúc nào cũng tươi cười, nhưng tính cách của ông ta lại vô cùng cứng cỏi. Điều này có lẽ Triệu Hòa Dân cũng tương tự với ông ta.

    Cho nên, Hàn Đông tin rằng, cho dù là trước đây Hoa Lập Dân không biết Triệu Hòa Dân, nhưng sau khi nghe mình giới thiệu cặn kẽ, ông ta sẽ chấp nhận Triệu Hòa Dân.

    Chỉ cần được Hoa Lập Dân ủng hộ, thì chuyện Triệu Hòa Dân trên cơ bản là ván đã đóng thuyền. Vài người khác thì Hàn Đông nghĩ là cơ bản cũng không vấn đề gì. Những vị Ủy viên Cục Chính trị khác, bao gồm Triệu Nhạc, Đinh Vi Dân…. thì Hàn Đông đã vô cùng quen thuộc, họ cũng rất ủng hộ công tác của Hàn Đông, chỉ cần Hàn Đông đề xuất như vậy thì bọn họ sẽ không phủ định gì.

    Quả nhiên như Hàn Đông nghĩ, sau khi nghe Hàn Đông giới thiệu tình huống của Triệu Hòa Dân, Hoa Lập Dân cũng không có ý kiến gì, hơn nữa, cũng giống như Trịnh Trạch Hoa, cũng không hỏi gì nhiều, căn bản không cần Hàn Đông phải giải thích.

    Từ hai người này, Hàn Đông đã hiểu rõ một đạo lý, địa vị của mình ở phe họ Hàn đã được xác lập rồi, cho dù là Trịnh Trạch Hoa hay Hoa Lập Dân đều đã xem trọng hắn, trong thời khắc mấu chốt này, sao lại có thể không ủng hộ hắn chứ?

    Nghĩ đến đây, trong lòng Hàn Đông lại tràn đầy tin tưởng hơn nữa.

    Cuối cùng, Hàn Đông lại liên lạc với Đinh Vi Dân.

    Nếu mọi chuyện đã dễ dàng hơn so với suy nghĩ của hắn rất nhiều, thì nhân cơ hội này rèn sắt lúc còn nóng, hôm nay quyết xác định chuyện này luôn.

    Đinh Vi Dân năm nay đã 70 tuổi, có thể lập tức sẽ lui về thôi. Ông ta có thể đi đến bước này, hoàn toàn là nhờ Hàn Đông. Nếu không phải vừa lúc Hàn Đông làm việc ở thành phố Vinh Châu, tỉnh Tây Xuyên thì cho dù năng lực công tác của ông ta có tốt đến đâu cũng làm sao có thể thăng cao nhanh như vậy được.

    Những năm gần đây, tuy Hàn Đông và Đinh Vi Dân không làm việc với nhau, nhưng liên hệ giữa hai người cũng không gián đoạn. Vào tết Âm lịch, Hàn Đông bình thường cũng ăn với Đinh Vi Dân một bữa cơm, giao lưu một chút.

    - Mấy năm nay, tôi cũng luôn chú ý đến tình hình tỉnh Vân Điền. Đồng chí Triệu Hòa Dân quả thật làm rất tốt. Tuy trông có vẻ bình thường nhưng lại làm được rất nhiều công tác khó khăn. Tôi cảm thấy để anh ta đến thành phố Minh Châu là thích hợp.

    Đinh Vi Dân nói sang sảng. Ông ta cũng đã từng giữ chức Bí thư Tỉnh ủy Vân Điền, tất nhiên cũng rất quen thuộc và chú ý đến tình hình tỉnh Vân Điền, cho nên cũng khá hiểu rõ Triệu Hòa Dân, vì thế, không chút do dự đã đồng với đề nghị của Hàn Đông.


     
    thailam0809 and Yanmin like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)