FULL  Dị Giới Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 1672: Ba tháng sau.
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Pháp tắc ngũ hành của Nghệ Phong đánh về phía Tiên Thánh, khiến thân ảnh của hắn không ngừng lui ngược lại, từng đạo lực lượng khủng bố từ trên người Tiên Thánh bạo phát ra, ngăn cản uy thế của Nghệ Phong.

    Chỉ là cho dù như vậy vẫn bị Pháp tắc ngũ hành của Nghệ Phong áp chế như trước.

    Oanh...

    Một tiếng va chạm như sấm động vang lên, thân ảnh Tiên Thánh bạo lui ra ngoài, liên tục hóa giải lực đạo trên hư không, lúc này mới đứng vững thân ảnh. Chỉ có điều, cánh tay rung động khiến người khác cảm giác được, Tiên Thánh tiếp được mấy chiêu này của Nghệ Phong cũng không nhẹ nhàng.

    - Như thế nào?

    Nghệ Phong híp mắt nhìn Tiên Thánh, cư nhiên là dùng ánh mắt trên cao nhìn xuống.

    Tiên Thánh hừ một tiếng, nhìn Nghệ Phong đứng ở giữa hư không, quần áo tung bay, hiển thị rõ khí phách. Hắn nói:

    - Ngươi chưa đánh bại ta. Chỉ chiếm lấy một chút thượng phong mà thôi.

    Nghệ Phong cười ha ha nói:

    - Bản thánh có thể chiếm một chút thượng phong của ngươi thì có thể đánh bại ngươi. Nếu ngươi không phục, chúng ta lại đến.

    Tiên Thánh nghe được Nghệ Phong nói, trầm mặc một hồi đột nhiên nói:

    - Hôm nay dừng ở đây. Chí Tôn yến, không phải địa phương ta và ngươi phân ra thắng bại.

    - Chí Tôn yến?

    Nghệ Phong cười to:

    - Ngươi xem bây giờ còn có hào khí Chí Tôn yến sao?

    Lúc này mọi người mới nhớ tới, ngay cả cung điện Chí Tôn đã bị Thiên Thánh tự bạo hủy diệt, lúc này nào có hào khí Chí Tôn yến?

    - Bất quá, nói đến Chí Tôn yến. Bản thánh ngược lại muốn hỏi các ngươi một chút, bản thánh trở thành Chí Tôn, ngươi không có ý kiến gì đúng không?

    Nghệ Phong híp mắt nhìn Tiên Thánh, tràn đầy hiền lành nói:

    - Nếu ngươi có ý kiến mà nói, chúng ta có thể tiếp tục trao đổi.

    - Hừ!

    Tiên Thánh không nói gì, đầu quay qua một bên bảo trì trầm mặc. Nhưng tất cả mọi người biết rõ, cử động lần này của Tiên Thánh xem như chấp nhận.

    - Còn các ngươi? Có ý kiến gì hay không?

    Nghệ Phong nhìn một đám Chí Tôn nói.

    Nơi ánh mắt Nghệ Phong đi qua, tất cả Chí Tôn đều trầm mặc, thời điểm ánh mắt Nghệ Phong quét vào người Y Thánh, Y Thánh híp mắt cười nói:

    - Thực lực Ma Thánh danh chấn cổ kim, ngươi trở thành Chí Tôn, chúng ta tự nhiên không có ý kiến gì. Chỉ là không biết phải bài danh Ma Thánh như thế nào?

    Lời nói của Y Thánh khiến ánh mắt của một đám Chí Tôn chuyển sang Nghệ Phong lần nữa, rất hiển nhiên bọn họ cũng rất quan tâm Nghệ Phong trả lời ra sao.

    Ánh mắt Nghệ Phong nhìn về phía Tiên Thánh nói:

    - Nếu ta nói bài danh chi thủ, các ngươi có ý kiến gì hay không?

    Những lời này khiến một đám võ giả nhìn về phía hai thánh Tà Tiên, hai người này một mực tranh nhau vị trí đầu não, nhiều năm như vậy cũng không phân ra thắng bại, tuy Tà Thánh nhìn như có chút mạnh hơn. Nhưng Chí Tôn đều minh bạch, một chút này căn bản không có ý nghĩa gì. Cho nên, hai kẻ thù truyền kiếp này đối với đệ nhất đều cực kỳ quan tâm. Chỉ là hiện tại, Nghệ Phong xuất phát sau mà tới trước, cư nhiên không chút nghĩ ngợi nói ra, cái này khiến một đám võ giả muốn biết thái độ của hai vị Tà Tiên.

    Tà Chí Tôn thấy mọi người nhìn về phía hắn, hắn cười ha ha nói:

    - Nghệ Phong muốn lấy đệ nhất, bản Thánh không có ý kiến gì, chỉ cần hắn có thể đánh bại Tiên Thánh, đưa đệ nhất bảo tọa này cho hắn thì như thế nào? Ngươi cứ nói đi, Tiên Thánh?

    Tiên Thánh nghe được câu này, suýt nữa bị tức chết, hắn hừ một tiếng nói:

    - Hắn có thể đánh bại ngươi, bản Thánh cũng đồng ý hắn ngồi đệ nhất.

    Tà Thánh híp mắt nhìn Tiên Thánh nói:

    - Phải không? Ngươi không sợ bản Thánh nhường sao, ngươi cần phải hiểu rõ thân phận của Nghệ Phong. Hơn nữa quan trọng nhất là, bản Thánh cảm giác nếu giao thủ vớiNghệ Phong, ta không tiếp được một chiêu.

    Nghe được câu này, một đám võ giả thiếu chút nữa phun máu. Trừ khi Nghệ Phong đạt tới Thần Cấp, bằng không làm sao có thể không tiếp nổi một chiêu của Nghệ Phong. Đừng nói là Tà Chí Tôn, cho dù bất luận một vị Chí Tôn nào trong bọn họ, muốn tiếp một chiêu của Nghệ Phong là chuyện rất dễ dàng.

    Rất hiển nhiên, những lời này của Tà Thánh chính là nói cho người khác biết. Hắn và Nghệ Phong mặc cùng một cái quần. Bọn họ ai đứng vị trí đầu não, đối với hắn mà nói đều không quan trọng. Quan trọng nhất là áp chế Tiên Thánh một bậc.

    Nghe Tà Thánh nói, Nghệ Phong cười cười, lập tức quay đầu nhìn về phía Tiên Thánh hỏi:

    - Tất cả mọi người đã cảm thấy như vậy, hôm nay chúng ta phân ra thắng bại, như thế nào?

    Tiên Thánh nhìn Nghệ Phong cười tủm tỉm, hắn hít sâu một hơi, thật lâu sau mới âm trầm nhìn Nghệ Phong nói:

    - Ba tháng sau. Đỉnh Khủng Cụ sâm lâm, một lần phân cao thấp.

    Nghệ Phong cười ha ha nói:

    - Thống khoái. Vậy thì quyết định như thế!

    Nghệ Phong nhìn Tiên Thánh, không chút nghĩ ngợi nói.

    Nghe Nghệ Phong đáp ứng nhanh chóng như vậy, rồi sau đó nhìn khuôn mặt âm trầm đến cực điểm của Tiên Thánh. Yêu Thánh có chút nhíu mày, bất quá vẫn không nói gì thêm

    Mọi người nghe hai người ứng đối, có chút trầm mặc, sau đó cũng không có phát biểu ý kiến gì.

    - Còn có một điều kiện nữa, bản Thánh thắng, Tiên Cảnh ngươi tự giải tán. Nếu ngươi thắng, Tội Ác Chi Thành của bản Thánh giải tán. Như thế nào?

    - Phi...

    Một câu khiến tất cả mọi người không nhịn được xì một tiếng khinh miệt, thầm nghĩ cho dù người vô sỉ, cũng không thể vô sỉ vô hạn như vậy. Tuy Tội Ác Chi Thành mạnh, nhưng mà so với Tiên Cảnh thì tính cái gì? Tội Ác Chi Thành không có Nghệ Phong ngươi, Tiên Cảnh nhấc tay là có thể diệt. Nhưng Nghệ Phong rõ ràng vô sỉ dùng Tội Ác Chi Thành cùng Tiên Cảnh truyền thừa mấy chục vạn năm làm đồng giá cá cược.

    - Ngươi coi bản Thánh là ngốc tử sao? Cho dù trao đổi, cũng phải lấy Thánh Thành trao đổi.

    Tiên Thánh hừ một tiếng.

    Nghệ Phong nhún nhún vai nói:

    - Tuy ta cũng muốn, nhưng mà bản Thánh không phải Thánh chủ, cũng không có cái quyền lợi này?

    Tiên Thánh nghe được Nghệ Phong nói như vậy, cũng không để ý Nghệ Phong, quay đầu nhìn về phía Tà Thánh nói:

    - Ngươi cảm thấy như thế nào?

    - Bản Thánh không sao cả, chỉ cần ngươi có thể đánh bại Nghệ Phong. Thánh Thành sẽ giải tán.

    Tà Thánh không sao cả nói.

    Một câu nói kia khiến Tiên Thánh hừ một tiếng, tuy không muốn đáp ứng, nhưng cũng không muốn mất mặt mũi:

    - Thành giao!

    Nghệ Phong nhìn Tiên Thánh đáp ứng nhanh như vậy, hắn không khỏi hé mắt, nghĩ thầm Tiên Thánh đánh nhau với cùng hắn, tuy thực lực Tiên Thánh cường hãn, nhưng hiển nhiên hơi kém hơn hắn một bậc. Chẳng lẽ là hắn còn có tuyệt chiêu áp trục gì sao? Bất quá, ngẫm lại thì giật mình, dù sao Tiên Thánh Thành danh nhiều năm như vậy, nếu không có tuyệt chiêu mới là lạ. Chỉ có điều, chẳng lẽ hắn có mình lại không có.

    - Như thế, vậy thì định rồi a.

    Nghệ Phong thản nhiên nói.

    - Ba tháng sau, gặp tại Khủng Cụ Sâm Lâm.

    Nghệ Phong hướng về Tiên Thánh nói một câu, khẽ động thân ảnh đến bên người Tần Y, kéo cánh tay Tần Y, thân ảnh dần dần biến mất trong hư không.

    Tà Thánh và Yêu Thánh, Lạc Thánh thấy Nghệ Phong rời đi, bọn hắn cười ha ha, cũng dẫn theo Triệu lão và đám người hộ pháp, biến mất trong hư không.

    Chí Tôn yến hạ màn dưới loại tình huống này. Nhìn địa phương ngay cả cung điện Chí Tôn cũng hủy diệt, nguyên một đám Chí Tôn hai mặt nhìn nhau, đây là lần đầu tiên Chí Tôn yến dùng loại tình huống này kết thúc, mà hết thảy chuyện này đều là vì Nghệ Phong.

    Sắc mặt Tiên Thánh tái nhợt, nhìn năm Chí Tôn biến mất, hít sâu một hơi, đối với Chí Tôn còn lại nói:

    - Các vị, thật có lỗi. Để cho các vị chê cười. Bất quá, bản Thánh cảm thấy, có một sự tình phải nhắc nhở mọi người, hiện tại bên phía Tà Thánh cường hãn ra sao, các ngươi cũng nhìn thấy. Nếu Tiên Cảnh ta bị hắn diệt, ha ha, ta cũng không biết trong Chí Tôn các ngươi, còn ai chống đỡ được bọn họ. Thu thập xong Tiên Cảnh ta, cách thu thập các ngươi cũng không xa.
     
    inthenight, Vô Ưu and quangvd like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 1673: Diệt Thiên Phủ.
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Chí Tôn yến phát sinh những chuyện gì, mọi người không che dấu. Rất nhanh để đại lục biết rõ, mà tiếng nổ mạnh và kình khí bắn lên hôm đó, bọn họ cũng biết là chỗ Chí Tôn tự bạo sinh ra.

    Chí Tôn tự bạo, chỉ cần tin tức này đã khiến đại lục chấn động. Chí Tôn là Thần trong mắt bọn họ, mà Thần như vậy cũng bị người chém giết, làm sao có thể không khiến cho bọn họ hoảng sợ.

    Trong khoảng thời gian ngắn, mọi ánh mắt đều tập trung ở Tội Ác Chi Thành. Ánh mắt tràn đầy vẻ kính ngưỡng và sùng bái.

    Bởi vì nhân vật có thể chém giết Chí Tôn kia đang cư ngụ trong đó. Trong khoảng thời gian ngắn, trước kia Tội Ác Chi Thành bị cho là thành trì giết chóc, tội ác, lúc này trong lòng bọn họ đã trở thành Thánh cảnh.

    - Đại lục đệ nhất nhân!

    Tin tức này không biết từ đâu bắt đầu chậm rãi lan tràn khắp đại lục. Danh tiếng của Nghệ Phong dần dần được người kính ngưỡng, mà khiến người ta nhớ kỹ chính là đại lục đệ nhất nhân có danh xưng Ma Thánh.

    Tuy Nghệ Phong giao thủ với Tiên Thánh, cuối cùng chưa đánh bại Tiên Thánh, nhưng mà Nghệ Phong giết Thiên Thánhtrong tay Tiên Thánh, sau đó Nghệ Phong giao thủ với Tiên Thánh chiếm thượng phon rõ rệt. Trong mắt người đời, Nghệ Phong đã thắng Tiên Thánh. Danh xưng đại lục đệ nhất nhân hoàn toàn xứng đáng.

    Lúc trước thời điểm mọi người đàm luận Chí Tôn đều không kìm lòng được tràn đầy kính ngưỡng và sùng bái đối với hai vị Chí Tôn Tiên Tà. Mà sau Chí Tôn yến, nói tới Chí Tôn thì đa số là nói về Nghệ Phong. Dưới quang mang của Nghệ Phong, hai vị Chí Tôn Tà Tiên đã không còn chói mắt như xưa nữa.

    Ba ngày sau khi Chí Tôn yến kết thúc, Tần gia trang xuất binh hướng về phía Thiên Phủ lần nữa. Thiên Phủ không còn có Chí Tôn, đã sớm không có sĩ khí. Bị Tần gia trang đánh lui về phía sau liên tiếp, chỉ có thể tử thủ tại tổng bộ Thiên Phủ.

    Tuy Thiên Phủ không đáng giá được nhắc tới, nhưng không thể không thừa nhận chính là, nội tình Thiên Phủ quả thật không tệ. Tuy đang ở hạ phong, chỉ là võ giả cao tầng vẫn bảo vệ tổng bộ, có thể chống lại Tần gia trang. Trong lúc nhất thời võ giả Tần gia trang cũng không thể diệt toàn bộ Thiên Phủ.

    Mà dưới tình huống hai bên kìm giữ lẫn nhau, Nghệ Phong lại xuất hiện từ trong hư không, Nghệ Phong chỉ tùy ý một kiếm, dưới một kiếm này trong nháy mắt khiến toàn bộ cao tầng Thiên Phủ triệt để vẫn lạc, vài cấp bậc đại lão ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, hóa thành huyết nhục rơi rụng trong thiên địa.

    Một kiếm này để cho người đời kiến thức thực lực của đại lục đệ nhất nhân rốt cuộc mạnh tới mức nào. Danh tiếng của Nghệ Phong càng bay lên tới đỉnh phong.

    Sau khi Nghệ Phong giải quyết cao tầng của đối phương, Thiên Phủ tự nhiên không ngăn được đại quân Tần gia trang. Rất nhanh đã bị Tần gia trang san bằng. Một thế lực siêu cấp cực kỳ cường hãn của đại lục, cứ như vậy bị tiêu diệt ở trong tay Nghệ Phong.

    Đối với cử động của Nghệ Phong, Chí Tôn đại lục đều bảo trì trầm mặc. Không có một người nào, không có một cái Chí Tôn nào bởi vì Nghệ Phong ra tay đối với Thiên Phủ mà lên tiếng chỉ trích. Mà mọi người trầm mặc càng khiến người đời nhận rõ được khí phách của Nghệ Phong. Ẩn ẩn cảm thấy, Nghệ Phong thật sự có khí chất bá tuyệt thiên hạ, duy ngã độc tôn.

    ...

    Mà người đời lại không biết, Nghệ Phong ở trong Tội Ác Chi Thành, lúc này lại ở trong ôn nhu nhuyễn ngọc, tóc của hắn bị Tình Nhi ôm lăn qua lăn lại, nói kiểu tóc lúc trước không đủ khí phách. Nàng phải giúp Nghệ Phong làm một kiểu tóc mới.

    Đường đường đệ nhất nhân của đại lục, lúc này lại bị một nữ nhân lăn qua lăn lại dở khóc dở cười. Mái tóc rối tung, phiêu dật xuất trần, lại bị Tình Nhi lăn qua lăn lại thành quanh co khúc khuỷu. Nào có khí phách duy ngã độc tôn.

    - Nghệ Phong ca ca! Như vậy đẹp hơn trước rất nhiều.

    Tình Nhi giằng co thật lâu, phủi tay nhìn Nghệ Phong cười hi hi nói.

    Nghệ Phong nhìn Tình Nhi đưa gương đồng tới, cúi đầu nhìn thoáng qua, thiếu chút nữa khóc ra nước mắt, nghĩ thầm đây là cái gì. Không có khác gì tổ chim, Nghệ Phong không chút nghi ngờ, nếu đứng yên một chỗ, tuyệt đối có chim đậu trên đầu của hắn.

    - Cái kia? Tình Nhi, chúng ta có thể đổi lại hay không?

    - Không được! Kiểu này là đẹp nhất.

    Tình Nhi kiên định nói:

    - Như vậy mới có khí phách.

    - Ta cảm thấy được a. Nhưng mà khí phách nằm ở khuôn mặt mà.

    Nghệ Phong nói ra.

    - Nói thì nói như thế, chỉ là ca ca phải bồi dưỡng mới được. Trước phải dùng tóc để tăng khí phách cho ca ca.

    Tình Nhi nhìn Nghệ Phong cười hì hì nói, sau đó hôn trên mặt Nghệ Phong một ngụm, nhìn Nghệ Phong cười nói:

    - Nghệ Phong ca ca thật dễ thương, cứ như vậy sẽ rất đẹp mắt.

    Tình Nhi mềm mại hôn khẽ, cũng không giảm bớt cảm giác tuyệt vọng của Nghệ Phong. Hắn không khỏi nhớ tới một câu kiếp trước, đầu có thể đoạn, tóc không thể loạn. Lúc này hắn cảm thấy câu kia thật chí lý?

    - Nghệ Phong ca ca, ca ca không thích Tình Nhi.

    Tình Nhi ủy khuất nhìn Nghệ Phong, tựa hồ giống như Nghệ Phong khi dễ nàng.

    - Không có! Tuyệt đối không có!

    Nghệ Phong tranh thủ thời gian cam đoan nói:

    - Bất quá, ta cảm thấy hay là đổi một kiểu khác đi.

    - Không được!

    Tình Nhi kiên định đáp lại.

    Nghệ Phong nhìn cái miệng hồng nhuận của Tình Nhi chu ra, không chút nghĩ ngợi liền hôn xuống miệng của Tình Nhi. Nghệ Phong không tin, mình lại không trị được một nha đầu như nàng.

    Tình Nhi bị Nghệ Phong đột nhiên hôn khiến mặt đỏ tới mang tai, mà Nghệ Phong lại nhân cơ hội này, mau chóng tháo gỡ mấy dây cột tóc trên đầu xuống. Đương nhiên, Tình Nhi bị Nghệ Phong hôn che tầm mắt tự nhiên không thấy được.

    Tình Nhi cuối cùng không kháng cự được Nghệ Phong, bị Nghệ Phong hôn làm động tình, thân thể không kìm lòng được nóng lên. Mà Tình Nhi nóng lên, khiến Nghệ Phong dần dần đột phá tầng tầng lá chắn, tay chạm vào da thịt ôn nhuận của Tình Nhi.

    - Đừng ở chỗ này!

    Tình Nhi cố gắng giãy dụa môi Nghệ Phong ra, trên mặt mang theo thẹn thùng nhìn Nghệ Phong.

    Chỉ là, nhìn Tình Nhi kiều diễm vô cùng, cực kỳ mê người trước mặt, Nghệ Phong sao để ý tới những lời này của Tình Nhi, dưới ngón tay của Nghệ Phong, không gian bốn phía bịt kín một tầng không gian mờ ảo.

    Nếu giờ phút này đám người Yêu Thánh chứng kiến tầng không gian này mà nói, tất nhiên sẽ hù sợ. Bởi vì, khiến không gian không hề rung động đã có thể tạo thành màn ngăn như thế, bọn hắn tự nhận không làm được.

    Mà Nghệ Phong giờ phút này lại dùng đến thực lực tuyệt cường của hắn làm mấy chuyện tình như vậy, nếu bị người khác nhìn thấy nhất định sẽ khinh bỉ Nghệ Phong không thôi.

    Dưới năng lượng của Nghệ Phong, quần áo của Tình Nhi trong chốc lát hóa thành bụi phấn, xuất hiện trước mặt Nghệ Phong chính là một thân thể trắng noãn kiều diễm. Thân thể ửng đỏ nhàn nhạt, khiến Nghệ Phong không thể tự khống chế.

    Tình Nhi cảm nhận được động tác của Nghệ Phong đột nhiên ngừng lại, nàng đưa mắt liếc nhìn Nghệ Phong, lập tức che miệng cười khẽ hai tiếng, sau đó ôn nhu giúp Nghệ Phong cởi y phục trên người. Tuy Tình Nhi muốn chấn vỡ quần áo của Nghệ Phong không khó, chỉ là rất hiển nhiên Tình Nhi không bá đạo như Nghệ Phong.

    Dưới sự trợ giúp của bàn tay nhỏ bé, quần áo của Nghệ Phong bị cởi không còn một mảnh. Tình Nhi đỏ ửng mặt liếc nhìn Nghệ Phong, hai tay ôm lấy Nghệ Phong, thân thể hai người kết hợp cùng một chỗ.

    Trong khoảng thời gian ngắn, không gian xuân sắc vô cùng...
     
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 1674: Mang Khinh Nhu đi.
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Thời gian một tháng, Nghệ Phong và chúng nữ sinh hoạt vui vẻ vô cùng. Dùng lời Tần Y mà nói, Nghệ Phong ngược lại thực có vài phần giống như giấc mộng năm đó của hắn. Tử túy kim mê, hoang dâm vô độ, chúng nữ cơ hồ đều bị hắn hãm hại.

    Đối với loại hoang dâm vô độ này của Nghệ Phong, đến cuối cùng Tần Y chỉ có thể tạo thành liên minh ngăn Nghệ Phong ở ngoài cửa.

    Đối với loại hành vi này của chúng nữ, Nghệ Phong cực kỳ buồn bực. Điều này khiến Nghệ Phong không thể không chọn lựa các phương châm đột phá. Rất hiển nhiên, Nghệ Phong lựa chọn sử dụng chính là Liễu Mộng Nhiên ôn nhu nhu thuận nhất, mà khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, ngay cả Liễu Mộng Nhiên cũng không cho Nghệ Phong động vào, điều này khiến Nghệ Phong cực kỳ buồn bực, đến cuối cùng Nghệ Phong bất đắc dĩ, chỉ có thể bắt đầu dùng sức mạnh.

    Dưới tình huống ấm áp và đùa giỡn chơi đùa này, thời gian trôi qua từng ngày từng ngày.

    - Nghệ Phong! Ngươi có mấy phần nắm chắc chiến thắng Tiên Thánh?

    Nghệ Phong uống trà do Ngạo Tuyết pha, ánh mắt nhìn Hiên Huyên và Lăng Ngọc Nhã bên cạnh Lão đầu tử, Nghệ Phong khẽ cười cười, Lão đầu tử cũng coi như có phúc.

    Đối với Hiên Huyên, thời điểm Nghệ Phong đi gặp Yêu Hậu, cố ý mời nàng đến Tội Ác Chi Thành làm khách. Dùng thân phận địa vị hiện tại của Nghệ Phong, Nghệ Phong chính miệng mời, tuy Hiên Huyên còn có chút tâm tình đối với Lão đầu tử, nhưng vẫn đi theo Nghệ Phong đến đây.

    Đối với Lăng Ngọc Nhã, Nghệ Phong càng trực tiếp, trực tiếp dùng một đạo năng lượng cuốn nàng tới đây. Lúc ấy Lăng Ngọc Nhã hận Nghệ Phong cực kỳ. Bất quá, sau khi đến Tội Ác Chi Thành lâu như vậy, ánh mắt nhìn Nghệ Phong cũng không còn hận như trước nữa.

    Nghệ Phong khẽ cười cười, nghĩ thầm giữa Lão đầu tử và hai nàng chỉ là kém một tầng không có xuyên thủng. Sau khi bức màng mỏng manh này bị phá, tất cả ngăn cách đều biến mất không thấy, lúc này tam nữ ở chung cực kỳ hòa hợp.

    Nghệ Phong nhìn thoáng qua ba nữ nhân này, nhìn Lão đầu tử cười cười nói:

    - Tám phần trở lên a.

    Lão đầu tử nghe được Nghệ Phong nói như thế, hắn có chút gật gật đầu, nhìn Nghệ Phong nói:

    - Xem ra danh xưng đệ nhất thiên hạ của ngươi không ngoa chút nào. Chỉ có điều, ngươi cũng chớ xem thường Tiên Thánh, hắn thành danh nhiều năm như vậy, chiến không phân trên dưới với Tà Thánh. Chung quy không phải là mặt hàng đơn giản.

    Nghệ Phong khẽ cười cười nói:

    - Ta cũng là người bọn hắn không nhìn thấu.

    Nghe được Nghệ Phong nói như vậy, Lão đầu tử không nói gì thêm. Chỉ có điều Lăng Ngọc Nhã ở một bên lại đột nhiên hỏi:

    - Chẳng lẽ ngươi không có trách nhiệm gì với Nhược Vân sao? Hừ, thủ cung sa của nàng là do ngươi phá a.

    Nghe được câu này, chúng nữ đồng thời đưa ánh mắt tới Nghệ Phong. Đặc biệt Lão đầu tử, nhìn Nghệ Phong nghiền ngẫm nói:

    - Ngươi lấy thủ cung sa của người ta?

    Nghệ Phong thấy ánh mắt mọi người cổ quái, Nghệ Phong cảm thấy có chút muốn khóc, nếu hắn làm chuyện này ngược lại là không có gì. Vấn đề là không chiếm được chỗ tốt, tại sao lại bị người hiểu lầm?

    Quan trọng nhất là, điều này căn bản không có cách giải thích nào khác. Chẳng lẽ nói là trợ giúp Thủy Nhược Vân mát xa trừ bỏ độc tố nên mới bị hủy sao? Mặc dù là sự thật, nhưng những người này sẽ tin sao?

    Nghệ Phong nhún nhún vai, nhìn Lăng Ngọc Nhã nói:

    - Nhược Vân nàng không quan tâm ta.

    Ngạo Tuyết bên cạnh nghe được câu này của Nghệ Phong thiếu chút nữa té ngã trên đất, coi như là Lão đầu tử đồng dạng điên cuồng ho khan, Lăng Ngọc Nhã hừ lạnh nói:

    - sư tôn các ngươi không phải đều thích dùng sức mạnh sao? Làm sao ngươi biết sau khi Nhược Vân bị ngươi dùng sức mạnh sẽ không quan tâm tới ngươi?

    Nghe được câu này, trán Nghệ Phong đổ mồ hôi lạnh, ánh mắt nhìn Lão đầu tử. Thật không ngờ Lão đầu tử cũng có loại sở thích này. Bất quá Lăng Ngọc Nhã nói lời bưu hãn, quả thực Nghệ Phong kinh hãi không thôi.

    - Ta cảm thấy được, chuyện dùng sức mạnh này phải bàn bạc kỹ hơn. Ta gần đây thật biết một chút kỹ xảo, từ trước đến nay đều là bị người khác dùng sức mạnh.

    Nghệ Phong nói.

    Lăng Ngọc Nhã nghe lời Nghệ Phong nói, ánh mắt định trên mặt Nghệ Phong, khiến Nghệ Phong có chút không được tự nhiên.

    Đến cuối cùng, Nghệ Phong chỉ có thể nhận thua nói:

    - Việc này chúng ta tự có chừng mực, nàng nguyện ý mà nói, bản Thánh tự nhiên sẽ không cự tuyệt.

    Lăng Ngọc Nhã nghe được Nghệ Phong tự xưng bản Thánh, biết có chút bất mãn đối với nàng. Ngược lại cũng không dám làm càn quá mức. Nàng dám đối phó Nghệ Phong như thế cũng là bởi vì nguyên nhân Liễu Nhiên. Chỉ là lúc Nghệ Phong nghiêm túc, uy áp thân phận này khiến nàng khó chịu.

    Lão đầu tử thấy Nghệ Phong như thế, khẽ cười cười nói:

    - Ngươi phá thủ cung sa người ta, bị điểm trách nhiệm là chuyện thường tình, đối với tiểu tử ngươi mà nói, chuyện tốt như vậy cầu còn không được. Nghe nói gần đây ngươi hoang dâm vô độ, ngay cả Mộng Nhiên cũng có ý kiến đối với ngươi.

    Một câu nói kia khiến sắc mặt Nghệ Phong khẽ biến thành đỏ hồng, không nghĩ tới tin tức này rơi trong tai Lão đầu tử.

    Nghệ Phong hắc hắc cười cười, cũng không nói chuyện phiếm cùng Lão đầu tử, sau khi uống một chén trà do Ngạo Tuyết pha, người biến mất khỏi Tội Ác Chi Thành, mau chóng bay về phía Đế đô.

    Liễu Nhiên thấy Nghệ Phong rời đi, nhìn Lăng Ngọc Nhã cười cười nói:

    - Nghệ Phong không phải người không có trách nhiệm. Yên tâm đi, chuyện này chỉ là sớm hay muộn, cho dù nàng không đề cập ra, hắn cũng không thể quên Thủy Nhược Vân.

    Lăng Ngọc Nhã nghe Liễu Nhiên nói như vậy, nàng khẽ gật đầu, nàng biết rõ, trong nội tâm Thủy Nhược Vân có Nghệ Phong. Chỉ có điều giống như lúc trước nàng và Liễu Nhiên vậy.

    ...

    Nghệ Phong hiện ra trong hoàng cung đế đô, so với việc Thủy Nhược Vân, khiến Nghệ Phong càng thêm nhớ thương chính là nữ nhân này, nữ nhân nhu nhược này khiến hắn yêu thương, đồng thời có một tia hối lỗi đối với nàng.

    - Ngươi đã đến rồi?

    Khinh Nhu nhìn nam tử tôn quý nhất đại lục trước mặt, nàng cũng thật không ngờ trong khoảng thời gian ngắn, thiếu niên ban đầu nhìn thấy ở Mạc thành phát triển đến trình độ không người sánh vai. Mà chính mình càng và hắn đang dây dưa không rõ.

    Nghệ Phong nhìn Khinh Nhu tuyệt mỹ uyển chuyển như trước, Nghệ Phong nhàn nhạt cười, hai tay kéo Khinh Nhu vào trong ngực, nhìn Khinh Nhu cười nói:

    - Nàng đã nói, có một ngày ta an tĩnh lại, nàng sẽ đi cùng ta. Hiện tại ta mang nàng đi.

    Khinh Nhu nghe được Nghệ Phong nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong, cũng không giãy dụa Nghệ Phong.

    Nghệ Phong cười cười nói:

    - Một tháng sau, còn có một hồi đại chiến cuối cùng. Sau khi đánh xong trận này, trong đại lục sẽ không có người có khả năng chia rẽ ta và nàng. Chắc hẳn, nàng sẽ không cho là ta lừa nàng a. Vốn là chuẩn bị một tháng sau sẽ đến mang nàng đi, nhưng mà ta muốn cùng nàng chờ thời gian một tháng.

    Khinh Nhu nhìn ánh mắt sủng ái của Nghệ Phong, giữa ánh mắt Nghệ Phong nhìn kỹ, khẽ gật đầu nói:

    - Ta tin tưởng ngươi.

    Nghệ Phong cười cười, cúi đầu hôn một ngụm trên môi Khinh Nhu nói:

    - Như vậy, cùng ta trở lại Tội Ác Chi Thành, so sánh với nàng hiện tại, ta càng muốn thấy Khinh Nhu trước kia hơn.

    Khinh Nhu ôm Nghệ Phong nói:

    - Ta sẽ hết sức. Chờ một tháng sau ngươi an toàn trở về sẽ thấy Khinh Nhu trước kia.

    Nghệ Phong cười cười, ôm Khinh Nhu, nhìn vài thị nữ đã sớm ngốc trệ, tràn đầy vẻ sùng bái nói:

    - Nói cho Long Thiên một tiếng, bản Thánh mang Khinh Nhu công chúa đi.

    Nói xong, thân ảnh Nghệ Phong chớp động biến mất trong hư không.
     
    inthenight, Vô Ưu and quangvd like this.
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 1675: Trước khi quyết chiến.
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Trên đỉnh Tội Ác Chi Thành, Nghệ Phong đánh Thái Cực như trước. Theo cánh tay của Nghệ Phong chuyển động, hư không nổi lên từng đạo rung động. sau khi Nghệ Phong đánh xong một bộ Thái Cực, rung động hư không cũng hóa thành một dòng xoáy Thái Cực lan chuyển.

    Yêu Thánh nhìn dòng xoáy Thái Cực lan chuyển trong hư không , ánh mắt thẳng tắp nhìn chăm chú nhìn phía trên.

    - Ta càng ngày càng không nhìn thấu ngươi.

    Yêu Thánh nhìn Thái Cực tiêu tán trong hư không, nhìn Nghệ Phong khẽ cười cười nói.

    Nghệ Phong cười cười, nhìn Yêu Thánh đáp lại:

    - Đây là tuyệt kỹ quê hương ta, do một thần nhân nghiên cứu ra.

    - Quê hương?

    Yêu Thánh kinh ngạc hỏi Nghệ Phong, hắn là lần đầu tiên nghe Nghệ Phong nói từ này, chỉ là hắn chưa bao giờ nghe được trên đại lục có người như vậy.

    - Ha ha! Đó là một nơi thần kỳ, ở nơi đó có không ít truyền thuyết về Thần.

    Nghệ Phong cười nói.

    - Thần?

    Yêu Thánh trừng tròng mắt nhìn Nghệ Phong, rất hiển nhiên bị dọa sợ.

    Nghệ Phong gật đầu nói:

    - Không nói cái này nữa. Cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi. Bất quá, bộ tuyệt kỹ này là một đại tông sư cũng có thể là nhân vật Thần cấp sáng tạo ra.

    Yêu Thánh cổ quái nhìn Nghệ Phong, cảm thấy lời nói của Nghệ Phong càng nói càng không giải thích được. Dù sao, hắn là Chí Tôn, đại lục có một nơi nào như vậy hắn không có khả năng không nghe nói qua. Mà cho dù hắn thật không có nghe nói qua, chẳng lẽ Chí Tôn còn lại cũng chưa từng nghe qua sao.

    Thấy thần sắc của Yêu Thánh, Nghệ Phong cũng không có giải thích quá nhiều.

    Yêu Thánh thở nhẹ một hơi, lập tức nhìn Nghệ Phong cười nói:

    - Muốn giao thủ với ta hay không?

    Nghệ Phong cười lắc lắc đầu nói:

    - Không cần. Pháp tắc thôn phệ của ngươi ta đã không lạ lẫm, trước kia thời điểm có Phệ Châu, mặc dù pháp tắc thôn phệ không cường hãn như ngươi, nhưng mà cũng không thể coi thường, đối chiến với ngươi, ta có ưu thế.

    Nghe được Nghệ Phong nói, Yêu Thánh cười cười. Cũng biết Nghệ Phong nghĩ cái gì, bất quá chỉ là không muốn làm mất mặt mũi của mình mà thôi. Số lần Yêu Thánh thấy Nghệ Phong càng nhiều, cũng càng phát hiện hắn không phải đối thủ của Nghệ Phong, thấy Nghệ Phong nói như thế hắn cũng không miễn cưỡng, khẽ cười cười:

    - Kỳ hạn ba tháng tới. Ngươi đi giao thủ với Tiên Thánh phải cẩn thận một chút. Ta nghĩ lão gia hỏa kia sẽ không an phận.

    Nghệ Phong gật đầu nói:

    - Hắn khẳng định không an phận, lấy thực lực của hắn, tuyệt đối không phải là đối thủ của ta. Chạy đến ứng chiến, không có mưu ma chước quỷ gì mới là lạ.

    Yêu Thánh thấy Nghệ Phong nói thực lực Tiên Thánh không bằng hắn kiên định như vậy, không khỏi nhắc nhở:

    - Không nên xem thường lão gia hỏa kia, thực lực của hắn không đơn giản. Chủ quan rất có thể bại trong tay hắn. Bất quá ngươi nói cũng có đạo lý. Thiên Thánh có thể dùng đan dược, nói không chừng hắn vì muốn đánh bại ngươi, cũng dùng loại đan dược này. Thực lực Tiên Thánh sau khi dùng đan dược sẽ tăng lên một hai thành. Điều này có thể nói rất khủng bố. Ngươi không thể là đối thủ của hắn.

    Nghệ Phong cười cười, cũng không phản bác Yêu Thánh:

    - Ta lại hi vọng hắn dùng loại đan dược kia. Ha ha, lần này trừ giải quyết mâu thuẫn với hắn ra, ta còn có một mục đích khác, không sợ hắn mạnh, chỉ sợ hắn không đủ mạnh.

    Nghe được Nghệ Phong nói, Yêu Thánh lắc đầu. Không biết Nghệ Phong rốt cuộc nghĩ như thế nào, hắn thở nhẹ một hơi chậm rãi nói:

    - Đại lục bây giờ, đứng về phía ngươi là ta, Tà Thánh, Lạc Thánh cùng với Triệu thánh Thánh Thành. Tuy ta vẫn luôn trung lập, nhưng mà bọn hắn muốn phân chia như vậy, vậy thì nghe bọn hắn a. Dùng thực lực của năm người chúng ta, không nói quét ngang đại lục, nhưng đối kháng Tiên Cảnh cũng không khó.

    - Tiên Cảnh luôn luôn là chủ lực đối kháng Thánh Thành. Nếu Tiên Thánh bị thua, đại lục này sẽ không có cái gì có ngăn cản thực lực của chúng ta. Nếu ta là Chí Tôn khác, khẳng định sẽ không muốn thấy một màn như vậy. Cho nên, ta rất lo lắng bọn họ liên thủ đối kháng với tổ hợp này của chúng ta.

    Nghe Yêu Thánh nói, Nghệ Phong nhẹ gật đầu, đối với Yêu Thánh lo lắng hắn cũng luôn nghĩ tới.

    - Cứ nhìn tình hình trước đã, trước đánh hết trận này rồi nói sau.

    Nghệ Phong nói ra.

    - Ngươi không lo lắng bọn họ vây giết ngươi sao?

    Yêu Thánh cười nói.

    Nghệ Phong lắc lắc đầu nói:

    - Không phải có khả năng này, mà là rất có thể. Ha ha, bất quá Tiên Thánh làm như vậy là đại biểu cho tự nhận không bằng ta. Hơn nữa, ta cũng không phải dễ vây giết như vậy. Bọn họ muốn vây giết, vậy thì tới đi.

    Yêu Thánh không khỏi kinh ngạc, thật không ngờ Nghệ Phong lại có tự tin tới mức này, lắc đầu nói:

    - Ngươi tự có chừng mực là tốt rồi.

    - Bất quá, hi vọng Yêu Thánh tiền bối chiếu cố Tội Ác Chi Thành nhiều hơn.

    Nghệ Phong nhìn Yêu Thánh nói.

    - Ngươi yên tâm, có ta ở đây, Tội Ác Chi Thành không xảy ra sự tình gì.

    Yêu Thánh nhìn Nghệ Phong nói.

    - Như thế đa tạ tiền bối.

    Nghệ Phong chắp tay nói. Hắn chỉ sợ có Chí Tôn ra tay đối với Tội Ác Chi Thành, lúc này Tội Ác Chi Thành không ngăn được bọn họ.

    ...

    Kỳ hạn ba tháng rất nhanh liền tới, Tần Y nhìn Nghệ Phong mặc áo bào xanh chuẩn bị rời đi, dùng tay ôm Nghệ Phong thật chặt nói:

    - Đệ cẩn thận một chút. Sớm trở về.

    Nghệ Phong cười cười nói:

    - Yên tâm đi. Người khác muốn làm gì được ta, thật sự không có khả năng.

    Nói xong, ngón tay Nghệ Phong đột nhiên vẽ một cái, trên ngón tay xuất hiện vài giọt máu đỏ. Lúc vài giọt máu đỏ xuất hiện, đồng thời Nghệ Phong đánh ra vài ấn kết, sau đó mấy giọt máu này dung nhập vào trong trán Tần Y.

    Tần Y nghi hoặc nhìn Nghệ Phong, không biết Nghệ Phong đang làm cái gì.

    - Đây là tinh huyết của ta. Có lực lượng một kích của Chí Tôn. Đương nhiên, có tiền bối Yêu Thánh ở đây, tỷ cũng không cần phải lo lắng. Bất quá còn có một việc khác, chính là ấn ký của ta, có thể thông qua nó cảm giác được ta. Ha ha, mặc kệ phát sinh chuyện gì. Chỉ cần trong máu huyết còn cảm giác được ta, vậy không cần lo lắng cho ta, cũng không cần nghe tin đồn nhảm.

    Nghệ Phong nhìn Tần Y căn dặn.

    Tần Y nghe Nghệ Phong phân phó như vậy, có chút nhíu mày. Không rõ Nghệ Phong nói những lời này là có ý gì?

    Nghệ Phong ôm lấy Tần Y, nhìn Tần Y cười nói:

    - Tỷ nhớ rõ là được. Có lẽ sẽ phát sinh một màn này, nhưng cũng có lẽ sẽ không phát sinh, mọi chuyện đều khó mà nói trước. Đây chẳng qua là cho mọi người yên tâm mà thôi.

    Tuy Tần Y không hiểu Nghệ Phong nói gì, nhưng vẫn gật đầu nói:

    - Ta biết rồi.

    - Ừ! Ta biết rõ, nếu tương lai nghe được chuyện gì. Cảm giác máu huyết sẽ biết, Tội Ác Chi Thành còn cần tỷ chưởng quản, tương lai giải thích cũng cần nàng làm.

    Nghệ Phong cười nói.

    Tần Y gật gật đầu, giúp Nghệ Phong chình lại quần áo nói:

    - Đệ đi đi.

    Hôn một ngụm lên trán của Tần Y, Nghệ Phong buông Tần Y ra, thân ảnh thoáng hiện biến mất trong hư không.

    Tần Y nhìn Nghệ Phong rời đi, tâm thần có chút dung nhập vào trong trán, quả nhiên ở trong đó cảm giác được một tia quen thuộc, loại cảm giác này giống như có thể khiến nàng có liên hệ với Nghệ Phong. Điều này khiến Tần Y như hơi suy nghĩ, trong lòng suy nghĩ những lời nói của Nghệ Phong trước khi đi.
     
    inthenight, Vô Ưu and quangvd like this.
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 1676: Nghệ Phong tâm sự.
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    - Ma Thánh! Chờ ngươi thật lâu!

    Nghệ Phong vừa mới tới đỉnh Khủng Cụ sâm lâm, một thanh âm vang lên trong tai Nghệ Phong, Nghệ Phong nhìn Tiên Thánh ở trên ngọn núi cao nhất của Khủng Cụ sâm lâm, khẽ cười cười:

    - Ngươi vội vã như vậy là sợ bị thua sao?

    Tiên Thánh nói:

    - Ai bại còn chưa nhất định. Bất quá, ta nghĩ bị thua nhất định là ngươi.

    Nghệ Phong cười cười nói:

    - Ngươi đối với mình thật đúng là có tin tưởng.

    - Không phải có lòng tin, mà là nhất định!

    Tiên Thánh nhìn Nghệ Phong nói.

    Nghệ Phong không nói mà cười cười, nhìn Tiên Thánh nói:

    - Kỳ thật có đôi khi ta rất bội phục ngươi, một người xây dựng Tiên Cảnh lớn như vậy. Nếu là ta, khẳng định không làm tốt được như ngươi. Bất quá, rất đáng tiếc chính là, chúng ta từ mới bắt đầu đã đứng bên đối lập.

    Tiên Thánh nghe Nghệ Phong nói, trầm mặc một hồi lâu mới đáp lại:

    - Trong đương thời, người có thể khiến ta bội phục chỉ có một mình ngươi, dùng hơn ba mươi tuổi đầu có thể phát triển đến tình trạng sánh vai cùng chúng ta. Qủa thật là cổ kim có một. Cho dù là Tà Thánh, bản Thánh cũng chưa từng bội phục qua.

    Nghệ Phong cười cười nói:

    - Khi còn bé, thời điểm nghe chuyện xưa, ta luôn nghe được truyền thuyết về các ngươi. Ở trong lòng của ta, các ngươi là Thần cao không thể chạm. Cho tới bây giờ ta thật không ngờ qua, sẽ có một ngày ta phân cao thấp với Thần trong lòng mình. Bây giờ trở về cúi đầu suy nghĩ, thật sự cảm giác nhân sinh biến ảo. Hết thảy đều là bất tri bất giác đi đến bước này.

    Tiên Thánh tự nhiên biết rõ địa vị của bọn hắn trong suy nghĩ người đời, coi như là Tiên Thánh, đồng dạng không ngờ qua trên phiến đại lục này sẽ có người siêu việt hắn. Chỉ là, đúng như Nghệ Phong nói, thế sự vô thường.

    - Kỳ thật mà nói, Tiên Thánh, ta cũng không muốn đối nghịch với ngươi. Bởi vì ngươi không oán không cừu với ta. Có chỉ là lưỡng tông từ vạn năm kéo dài thành kẻ thù truyền kiếp mà thôi. Nhưng chúng ta đều minh bạch, hai người chúng ta đều lo lắng đối phương. Sự hiện hữu của ta uy hiếp được tồn vong Tiên Cảnh. Mà sự hiện hữu của ngươi, đồng dạng uy hiếp được người thân bên cạnh ta. Cho nên, dù cho chúng ta không có cừu hận, nhưng nhất định phải chiến. Dù cho ngươi đã từng được ta sùng bái như Thần.

    Nghệ Phong thản nhiên nói.

    Tiên Thánh nghe Nghệ Phong nói, hắn cũng trầm mặc. Đúng như Nghệ Phong nói, bọn họ không có cừu hận, chỉ là hai người lại không thể không thừa nhận bọn họ là địch.

    Trong lúc Tiên Thánh trầm mặc, Nghệ Phong tự nhủ:

    - Sống càng lâu, càng phát hiện kỳ thật nhân sinh không phải bản thân mình có thể định đoạt. Ha ha, lúc trước ta có một mộng tưởng rất buồn cười. Là hi vọng mỗi ngày tỷ túy kim mê, hoang dâm vô độ. Lúc ấy cũng chỉ là nói giỡn mà thôi, nhưng thật không ngờ, thật sự có ngày này. Ba tháng vừa qua, đa số thời gian đều sống như vậy. Thực lực thật sự là thứ tốt, có thực lực, có thể làm được bất luận chuyện gì ngươi muốn làm. Nếu ta không có thực lực như vậy, cuộc sống như vậy khẳng định không làm được, thậm chí nữ nhân bên cạnh ta, không biết còn có thể ở bên cạnh ta cùng ta hoang dâm vô độ như vậy hay không? Không phải ta hoài nghi tình cảm của các nàng đối với ta. Mà là sự thật rất tàn khốc. Ta không có thực lực, cho dù các nàng muốn ở cùng ta cũng sẽ có cường giả nhớ thương vẻ đẹp của các nàng. Tỷ như Đế Ngạo Thiên Tiên Cảnh các ngươi, tỷ như đại lão Hạ gia …

    Tiên Thánh nghe Nghệ Phong nói nhiều như vậy, không khỏi hỏi:

    - Ngươi nói ta không phủ nhận, nhưng mà ngươi nói cho ta biết những chuyện này là có ý tứ gì?

    - Năm đó Tà Thánh cũng là người phong lưu, hồng nhan vô số, chỉ là đến bây giờ có thể cùng hắn không quá ba người mà thôi. Ha ha, nhắc tới cũng buồn cười. Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, ta mới bí quá hoá liều tự hủy kinh mạch. Nếu không có nguyên nhân này, ta sẽ không dám mạo hiểm như vậy.

    Nghệ Phong nói ra.

    - Bất kể là ai, nhất định cũng phải trải qua một màn này. Tuy Ma Thánh ngươi rất mạnh, nhưng mà tương lai nữ nhân của ngươi, đồng dạng phải vẫn lạc như thế.

    Ngữ khí của Tiên Thánh trầm thấp. Rất hiển nhiên tử vong làm hắn xúc động rất lớn. Năm đó, nếu không phải là vì nguyên nhân như vậy thì đã không kiến tạo Trường Sinh bí cảnh. Cho dù cường hãn đến quán tuyệt thiên hạ, đồng dạng cũng bị thời gian xóa mờ.

    Ngay cả Tà Thánh khống chế pháp tắc thời gian cũng chỉ có thể kéo dài tánh mạng nữ nhân của hắn, hơn nữa mỗi một lần đều phải trả giá thật lớn.

    Trước mặt thời gian thiên địa, bọn họ đều là phàm nhân. Nhất định phải tử vong.

    - Đúng vậy! Cho nên ta không cam lòng. Không cam lòng tử vong như thế. Người vì cái gì không thể Vĩnh Sinh, không thể mang theo thân nhân của mình ngao du thiên địa, cùng trở lại quê hương năm đó.

    Nghệ Phong thản nhiên nói.

    Tiên Thánh liếc nhìn Nghệ Phong, lập tức hít sâu một hơi nói:

    - Đó là năng lực của Thần, độ cao đó không phải ta và ngươi có thể đạt tới. Đây là một thần thoại, trên phiến đại lục này chưa từng có người đạt tới cấp bậc kia. Duy nhất chỉ có một vị may mắn bước vào, cũng đã tự bạo mà chết, ai không biết thiên địa này căn bản không có tồn tại như vậy.

    Nghệ Phong lắc lắc đầu nói:

    - Ta tin có! Ở quê hương của ta có rất nhiều thần thoại, lúc còn nhỏ ta nghe rất nhiều. Chỉ là, giờ phút này lại cảm thấy, tồn tại bực này không đơn giản chỉ là truyền thuyết. Cho nên, ta cũng muốn theo gót bọn họ, muốn vĩnh sinh bất diệt, cùng thiên địa đồng thọ.

    Tiên Thánh trừng to mắt nhìn Nghệ Phong, kinh hãi nhìn về phía Nghệ Phong nói:

    - Ngươi muốn thành Thần?

    Nghệ Phong cười cười nói:

    - Vì cái gì không thể nghĩ? Ta cũng không tin, người trong thần thoại này, bọn họ trời sinh ra đã là Thần. Chẳng lẽ bọn họ không tu luyện sao? Bọn họ đã từng tu luyện thành Thần, vì cái gì Ma Thánh ta không thể trở thành Thần.

    Tiên Thánh thở nhẹ một hơi, trong mắt tràn đầy kinh hãi, đối với hắn mà nói. Thành Thần là chuyện tình hắn nghĩ cũng không dám nghĩ, mà hiện tại người trước mặt hắn lại có can đảm này.

    - Ngươi không làm được.

    Tiên Thánh hừ một tiếng nói:

    - Tuy ngươi có Ngũ hành, nhìn như có một đường hi vọng đi vào Thần Cấp. Nhưng mà ai cũng minh bạch, Chí Tôn là đỉnh phong của thế giới này. Một ít hi vọng kia, chẳng qua là mây khói mờ ảo mà thôi.

    - Không thử làm sao biết? Trước kia ta cũng từng nghĩ, bản Thánh vĩnh viễn không đạt được cấp độ như các ngươi. Chỉ là, không phải đã đi đến loại tình trạng này sao?

    Tiên Thánh trầm mặc một hồi lâu, nhìn Nghệ Phong nói:

    - Mặc kệ ngươi nghĩ cái gì. Chuyện không thể nào cuối cùng là không thể nào. Huống chi, cho dù có khả năng, hôm nay ngươi cũng phải vẫn lạc ở nơi đây. Thánh Thành, có một Tà Thánh là đủ rồi. Không thể lại nhiều thêm một Ma Thánh.

    Nghệ Phong cười ha ha nói:

    - Cũng được! Đã như thế, vậy ngươi giúp ta một tay a. Bản Thánh cũng rất muốn nhìn một chút, ngươi rốt cuộc là giết ta như thế nào.

    - Ta sẽ để ngươi như nguyện.

    Tiên Thánh nhìn Nghệ Phong, không biết một câu phía trước của Nghệ Phong là có ý gì. Chỉ là Nghệ Phong muốn thành Thần, khiến cho hắn cực kỳ hoảng sợ. Mặc dù hắn không tin Nghệ Phong có thể thành Thần, nhưng lại không kìm lòng được nổi lên sợ hãi.
     
    inthenight and Vô Ưu like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)