FULL Mạo Bài Đại Anh Hùng - Thất Thập Nhị Biên

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. cuonghv

    cuonghv Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    15,327
    Được thích:
    38,732
    Mạo Bài Đại Anh Hùng

    Đọc các truyện convert về chiến tranh hoặc dùng nhiều chiến tranh, ta phần lớn chỉ cảm thấy nhiệt huyết, kích tình sôi trào (như Ky Động Phong Bạo), hoặc giả khâm phục trí tuệ (như Trương Tam Phong Dị Giới Du); đọc truyện có nhân vật chính vô lại, có lẽ, mọi người cũng chỉ được cái thống khoái .... Nhưng truyện này, cái ta nhìn thấy.....


    Đằng sau cái kích tình lãng mạn là máu và nước mắt, bên cạnh những đoạn gian xảo hạ tiện, hài hước cười mém té ghế là những đoạn bi tráng - "bi" khiến cho người ta muốn khóc, mà "tráng" giống như một bản sử thi.... Một đất nước nhỏ bé, một dân tộc hiền lành, thậm chí yếu đuối, dãy dụa, khó khăn giữ nước... giữa muôn trùng đạn khói, là những tiếng ca đầy tình yêu thương đất mẹ, trong những con người thậm chí có khi còn ti tiện gian manh, là một lòng yêu nước, yêu cuộc sống, và sẵn sàng hy sinh đến không ai ngờ....


    Đôi khi ta cảm thấy không tin tác giả lại là người Trung Quốc, một truyện như vậy giữa một rừng các truyện đầy tinh thần Đại Hán, hoặc đế quốc bành trướng khác... đôi khi ta ước một tác giả nghiệp dư của Việt Nam có thể sáng tác ra truyện như thế này.... Leray, có lẽ càng giống Việt Nam hơn là Trung Quốc...

    Quyển 1 - Chương 1
    Đào mệnh đích ky tu binh

    Convert: antheonileo
    Dịch : La Bat Chap
    Nguồn : tangthuvien.com



    Điền Hành Kiện vẫn nằm im không nhúc nhích trong hầm, bùn đất trên người khiến hắn như hòa thành một thể với hoàn cảnh xung quanh. Ở nơi vốn là trụ sở pháo binh này ngoại trừ hắn ra thì không còn một sinh vật sống nào nữa. Ngay cả một con chuột cũng không có. Mà ở tinh cầu Millok vốn không có thứ động vật này.

    Ngọn đồi nhỏ cây cối rậm rạp này vốn là nơi một liên đội pháo binh liên bang đóng quân nhưng đã bị tiêu diệt vài ngày trước.

    Xung quanh Điền Hành Kiện có đủ các loại các hài cốt, sắt thép, máu thịt nằm vương vãi.

    Đạn pháo đã phá hủy cây cối xung quanh trong khu vực hơn trăm mét, lửa cháy hai ngày mới tắt.

    Điền Hành Kiện hơi buồn ngủ, mí mắt không nghe lời cứ muốn sụp xuống, hắn vỗ nhẹ vào mặt mình, tập trung tinh thần nhìn kỹ chiến trường.

    Đây là trận chiến đấu thứ 21 của Liên bang hàng không lục chiến đội hạ sĩ Điền Hành Kiện. Từ tinh hệ Galileo đến tinh hệ Newton, trên đường bại lui quân đội Liên bang đã vứt bỏ hai mươi hai tư nguyên tinh cầu cùng năm di dân tinh cầu.

    Tinh cầu Millok là một trong hai di dân tinh cầu thuộc tinh hệ Newton, di dân tinh cầu còn lại đã bị quân đội đế quốc chiếm đống hoàn toàn. Nếu tinh cầu này cũng bị quân đội đế quốc chiếm được thì quân đội liên bang cũng chỉ có thể đem hơn ba mươi tư nguyên tinh cầu của tinh hệ Newton dâng lên cho đế quốc.

    Nhưng đây không phải là chuyện mà Điền Hành Kiện quan tâm, chuyện hắn quan tâm là làm thế nào sống sót trong chiến tranh, bảo vệ tánh mạng là thiên điều của Điền Hành Kiện. Vì thế mà dù đã trải qua hai mươi mốt trận chiến, hàng không lục chiến đội sư đoàn robot số 5 đại đội robot số 3 hậu cần trung đội tiểu đội 1 hạ sĩ, cơ giới duy hộ binh Điền Hành Kiện vẫn chỉ là một hạ sĩ.

    Những chiến hữu đã cùng hắn đã trải qua mười tám trận chiến đấu cơ bản là đều được thăng cấp. Bất quá, từ tinh hệ Galileo đến tinh hệ Newton, chiến đấu trên ba tinh cầu cũng chỉ còn mình hắn sống sót, liên bang hàng không lục chiến đội sư đoàn robot số 5 đã bị xóa phiên hiệu. Toàn sư đoàn có 95% chết trận, 5% còn lại ở lại tinh cầu kia, dữ nhiều lành ít.

    Điền Hành Kiện trải qua cửu tử nhất sanh, cực kỳ may mắn mới nhảy lên được chiến hạm rút quân, được biên vào trang giáp sư đoàn số 9, lui về cố thủ tinh cầu Millok.

    Hắn len lén di chuyển tới một gốc cây đại thụ bị đạn pháo bắn gẫy, vừa nằm vừa đi vệ sinh là một kỹ thuật sinh hoạt, nhưng Điền Hành Kiện đã vận dụng rất điêu luyện, chỉ cần nằm trên một điểm cao thì sẽ không bị chảy ngược lại. Thời gian dài chiến đấu làm cho điền hành kiện ít nhất cũng không bị dọa đến vãi ra quần.

    Rùng mình một cái, Điền Hành Kiện cảm thấy được thanh tỉnh liễu một điểm. Hắn nghiêng người thở ra một hơi, trong lòng thầm than bản thân đen đủi.

    Vốn trang giáp sư đoàn số 9 vì tổn thất tới 40% nên đã nhận mệnh lệnh lui tới tinh hệ Darwin nghỉ ngơi và hồi phục. Nhưng bởi vì đế quốc quân đi vòng đổ bộ xuống tinh cầu Millok nên bộ chỉ huy chỉ có thể lệnh cho tất cả bộ đội ở khu vực quanh tinh cầu Millok tập trung chống cự, giữ chân quân đội đế quốc, chờ bộ đội tăng viện từ hậu phương tập kết.

    Mặc dù nơi ẩn náu này được hắn lựa chọn rất kĩ, lại cách xa trung tâm chiến trường, nhưng mà với một kẻ chỉ quan tâm tới việc bảo vệ tính mạng như Điền Hành Kiện thì vẫn là chưa đủ. Từ nơi này nhìn lại, chiến đấu vẫn ác liệt như cũ.

    Trên chiến trường, ở hướng 9 giờ, 12 giờ và 3 giờ là gần trăm chiếc robot một người lái “Thánh Khải 22” cao hai thước. Loại robot chiến đấu này của đế quốc linh hoạt như đà điểu, ống phóng tên lửa ở hai bên thỉnh thoảng lại phát ra nhưng tiếng rít chói tai, bắn ra một quả tên lửa được laze dẫn đường.

    Đang bị ép ở hướng 6 giờ là hơn mười chiếc robot chiến đấu 5 người lái cao 3 mét “Vinh Dự 15”.

    Loại robot này có sức phòng ngự kinh người, hơn mười cái chân ngắn dưới sự điều khiển của máy tính trung tâm cũng có thể làm được những động tác khó khăn. Mặc dù do có nguyên nhân về số lượng, bị hỏa lực của quân đội đế quốc áp chế nhưng trong thời gian ngắn, đám robot một người lái của đế quốc cũng không thể phá vỡ được trận hình phòng ngự này.

    Hai bên điên cuồng chiến đấu, đuôi khói của tên lửa giăng khắp chiến trường. Âm thanh của pháo năng lượng vang lên liên tục. Mặc dù hỏa lực của quân đội liên bang đang ở thế hạ phong, nhưng bởi vì “Vinh Dự 15” là robot hạng trung,hệ thống phòng ngự cực kì chắc chắn, có đủ năng lượng để triển khai lồng năng lượng phòng ngự cho nên dù tên lửa do robot của quân đội đế quốc bắn ra có trúng “Vinh Dự 15” thì tỉ lệ bị phá hủy vẫn rất ít.

    Địa phương mà các robot này đang tranh đoạt thành phố công nghiệp Tân La Mã lớn nhất trên tinh cầu Millok, đóng ở đây là một trung đội robot hạng trung và một liên đội pháo binh. Nhiệm vụ là bảo vệ con đường hậu cần phía sau. Không có chiến hào và công sự ngăn cản bộ binh, nơi đang chỉ là một trận địa bình thường, phòng tuyến thực sự thứ nhất của liên bang là ở rừng cây cách đó 10 km.

    Sau phòng tuyến thứ nhất chính là con sông nằm ngang tinh cầu Millok và cây cầu sắt cực lớn – Tô giang đại kiều. Ở đầu cầu bên kia là phòng tuyến thứ hai của quân đội liên bang, cũng là đạo phòng tuyến cuối cùng của Tân La Mã, nếu phòng tuyến này bị đột phá thì quân đội liên bang chỉ có thể chuyển vào hạng chiến.

    Ở trên chiến trường này, người lính duy nhất không có robot chính là cơ giới tu lý binh Điền Hành Kiện. Vài ngày trước hắn được phái đến trận địa này chấp hành nhiệm vụ duy tu ky giáp nhiệm vụ. Từ khi trận chiến đấu này bắt đầu tới nay, hắn đã một mình ở đây nhìn suốt hai ngày, không có chiến hào, không có công sự, càng không có bộ binh trợ giúp.

    ]Vừa nghĩ tới đây, Điền Hành Kiện lại cảm thấy buồn:”Phi, ngày hôm đó thật là đen đủi!"
    Lúc này thì tai nghe của hắn truyền tới mệnh lệnh rút lui.

    Phòng tuyến trung ương dài 37 km đã bị đế quốc quân đột phá cục bộ, một lượng lớn bộ đội robot của đế quốc quân đang cuồn cuộn không ngừng tiến vào từ đột phá khẩu, trong đó một đội gồm hai chiếc robot lục chiến hạng nặng và tám chiếc robot hạng trung tạo thành một tiểu đội robot đang đi tiến tới đây. Nếu không thể thoát ly chiến đấu trước khi đội robot này tới chiến trường thì cả nhà chuẩn bị đi gặp thượng đế đi.

    Ở khu vực đồi núi, robot lục chiến có thể đạt tốc độ 150km/h, nếu có đường lớn thì tốc độ có thể tăng lên vài lần, cho dù là rừng cây hay sông ngòi thì cũng chỉ có thể làm trì hoãn tốc độ một chút, địch nhân vẫn có thể tới chiến trường trong vòng 20 phút.

    Rốt cuộc thì cũng đợi được lệnh rút lui, Điền Hành Kiện vui sướng tới mức muốn nhảy cẫng lên.

    Bất quá, vừa nghĩ tới trên đường rút lui lại vẫn có thể gặp phải một tiểu độ robot đế quốc có hai chiếc robot lục chiến hạng nặng, hắn lại cảm thấy đắng cả miệng.

    Mở máy ghi chép trên tay trái xác nhận mệnh lệnh, Điền Hành Kiện bắt đầu lần chạy trốn thứ hai mươi mốt.






    -------*-------​
     
    Last edited by a moderator: 22/8/15
  2. cuonghv

    cuonghv Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    15,327
    Được thích:
    38,732
    Mạo Bài Đại Anh Hùng
    Quyển 1 - Chương 1(tiếp)

    Dịch : La Bat Chap
    Nguồn : tangthuvien.com

    Kiểm tra lại trang bị trên người xong, Điền Hành Kiện phóng nhanh ra ngoài, tốc độ như một con báo gêpa, mau đến kinh người, liên tiếp bay qua hai cây đại thụ đã đổ gục năm cái hố bom, cuối cùng cũng tới được chân đồi bên kia. Hắn dùng cả tay chân, giống như một con thằn lằn đang sợ hãi, nằm ép lên cỏ, bò nhanh qua con dốc rộng chừng 20 mét, tiến vào chỗ rừng cây rậm rạp

    Đồng thời trung đội robot liên bang cũng nhận được lệnh rút lui, bắt đầu co cụm trận hình lui về phía sau.


    Đế quốc quân có lẽ cũng nhận được tin tức đồng dạng, chiến đấu lại càng kịch liệt hơn.



    Trên bầu trời tràn ngập khói lửa vô tận, đạn pháo phát nổ hất tung bùn đất và tro bụi lên trời cao.



    “Vinh dự 15” đứng xen kẽ che chở lẫn nhau từ từ lui lại, mà một trung đội robot 1 người lái của đế quốc quân đã bắt đầu vòng ra phía sau trận địa của liên bang quân đánh vu hồi. Xem ra, bọn họ muốn tiêu diệt sạch 12 chiếc robot hạng trung cuối cùng này.



    Nơi đế quốc quân lựa chọn đánh vu hồi chính là ngọn đồi Điền Hành Kiện ẩn thân lúc nãy. Liên bang quân cũng phát hiện được ý đồ của đế quốc quân. Ngọn đồi này mặc dù không cao, nhưng vẫn có lợi thế từ trên đánh xuống, nếu bị đế quốc quân chiếm lấy thì giống như là đã đóng một cái đinh lên con đường rút lui của tiểu đội robot liên bang này.



    Hai chiếc “Vinh Dự 15” được đồng đội che chắn nhanh chóng thoát ly chiến đấu, xông về phía ngọn đồi.



    Bọn họ phải chiếm được ngọn đồi này trước 30 chiếc “Thánh khải 22”, giữ vững con đường rút lui cho đồng đội.



    Điền Hành Kiện lúc này tựa như một con chó bị đánh đau, nhanh nhẹn lẩn trốn giữa rừng cây.






    ******






    "À, đó là một gã nhát gan kỳ quái, bề ngoài có vẻ rất hồn hậu, bất quá hắn tuyệt đối là một tên tiện nhân hèn mọn.” Đây là đánh giá của tất cả những người quen biết Điền Hành Kiện.



    Mà thiên tính của Điền Hành Kiện cũng thực sự rất dâm tiện.



    Khi học phổ thông, tên béo Điền Hành Kiện chỉ thích lượn lờ quanh các nữ sinh.



    Hắn còn nói tổ tiên của hắn đại danh là Bá Quang, đáng tiếc là chẳng ai để ý đến hắn. Tuy vậy hắn cũng vẫn rất vô tư.



    Nhưng hắn là người làm việc rất có tính kiên nhẫn, xử lý một ít vấn đề cũng không đến nỗi nào.



    Từ nguyên nhân khiến Điền Hành Kiện vào quân đội là có thể nhìn ra suy nghĩ của hắn không phải ai cũng có thể hiểu được.



    Lý do duy nhất khiến hắn vào quân đội lại là để giảm béo.



    Đối với Điền Hành Kiện mà nói, kỳ thật hắn có rất nhiều lý do. Đầu tiên, hắn cảm thấy mình rất lười, thật sự đã lười quá mức rồi. Cho nên, hắn quyết định một lần nữa làm người. Tiếp theo, đó là hắn cảm thấy mình rất béo, từ sau khi ra trường, hắn đã tăng thêm 20 cân, nếu một năm tăng hai mươi cân, vậy mười năm sau....... Điền Hành Kiện cảm thấy mình không thể như vậy được. Thứ ba, hắn thật sự không phải là người có thể chịu khổ, nếu không ai đốc thúc, kế hoạch giảm béo có lẽ sẽ không kiên trì nổi một ngày.



    Cho nên, thấy thiên hạ thái bình, Điền Hành Kiện quyết định vào quân đội.



    Lúc kiểm ta sức khoẻ, vị nữ quân y xinh đẹp phát hiện ra tên béo này có thể lực không tương xứng với thân thể, hắn chạy rất nhanh, động tác cũng nhanh nhẹn, lại có sức bền tốt.



    Điền Hành Kiện rất đắc ý nói:”Mỹ nữ, ta có một bộ khinh công gia truyền — Thiên lý độc hành, một tay khoái đao, còn có 365 chiêu phòng trung thuật đó.”



    Nữ quân y gật đầu, đại bút vung lên, đem hậu nhân của Điền Bá Quang ném vào đặc huấn đội.



    "Điền Bá Quang thì sao? Dám đùa giỡn lão nương thì chuẩn bị tinh thần mà chịu khổ đi.”



    Điền Hành Kiện đương nhiên không phải là hậu nhân của Điền Bá Quang, hắn chỉ là sùng bái gã dâm tặc này mà thôi. Bất quá từ góc độ thiên phú mà nói, tốc độ và sức bền của hắn thực sự xuất chúng.



    Vào đặc huấn đội, Điền Hành Kiện mới biết được hậu quả thật sự rất nghiêm trọng.



    Đặc huấn đội là doanh trại huấn luyện những nhân tài đặc thù của Liên Bang Leray. Hễ là tân binh có khả năng đặc biệt là sẽ bị nhét vào cái huấn luyện doanh này, thông qua cường hóa huấn luyện, sau đó phân phối tới nơi thích hợp cho bọn họ phát huy chuyên môn.



    Một số người có năng lực tính toán tốt, chỉ cần thông qua chương trình huấn luyện của huấn luyện doanh mà không bị đào thái là có thể vào làm việc trong bộ kế hoạch tác chiến hoặc là bộ quản lý hậu cần, phát huy năng lực tính toán xuất chúng của họ. Máy tính không phải cái gì cũng có thể tính được ra. Mà những thứ máy tính không thể tính, những người này có thể.



    Còn nếu có mũi linh, cái tai thính, giác quan thứ sáu nhạy cảm, thân thể đặc biệt cường tráng, khí lực đặc biệt lớn, tay đặc biệt linh xảo hoặc là tại trường học có thành tích đặc biệt. Người như vậy bình thường cũng có thể sau khi kết thúc đặc huấn được phân phối tới nơi thích hợp cho bọn họ phát huy chuyên môn.



    Điền Hành Kiện bị đưa tới trung đội huấn luyện lính trinh sát để tiếp nhận huấn luyện.



    Trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay cơ hồ có thể giám sát tất cả mục tiêu được chỉ định.



    Nhưng hãy chú ý, đây là nói mục tiêu được chỉ định, nếu như không có chỉ định, hoặc là không biết mục tiêu ở đâu thì vẫn không có biện pháp giám sát.



    Công tác này cũng chỉ có thể để lính trinh sát tới thực hiện.



    Nhất là chiến đấu trên mặt đất, lính trinh sát có tác dụng rất lớn. Máy trinh sát trên không hoặc là vệ tinh gián điệp cùng với ra thái không trinh sát hạm mặc dù cũng đủ mạnh, nhưng cũng không có biện pháp phân biệt thật giả.



    Bây giờ khoa học kỹ thuật có thể tạo ra rất nhiều hình ảnh giả để đánh lừa radar cùng vệ tinh trên trời, cũng chỉ tốn một cái máy quấy nhiễu mà thôi.



    Hơn nữa không trung là nơi binh gia thủ tranh đoạt, nếu như mất đi ưu thế trên không, lại không có lính trinh sát thì đánh trận kiểu gì đây.



    Lính trinh sát?



    Cái này là đã động đến chuyện sống chết của bản thân, kẻ tham sống sợ chết như Điền Hành Kiện sao có thể làm? Mà dù có thể làm cũng không làm!



    Đối với Điền Hành Kiện mà nói, tánh mạng, đó là quý giá nhất. Hắn sẽ không vì bất cứ lý do gì mà tự mình xông vào chỗ nguy hiểm.



    Tham tài, háo sắc, nhát gan, sợ chết là những căn bệnh chung của mọi người, chỉ có điều Điền Hành Kiện bị bệnh nặng hơn so với người bình thường mà thôi.



    Mấy lần tiến hành công tác tư tưởng cũng không làm cho Điền Hành Kiện từ bỏ chủ ý, hắn cứ giữ nguyên bộ dạng quyết tâm rắm thối, kiên quyết không đi tập hợp với trung đội trinh sát.



    Nhưng chuyện này không phải Điền Hành Kiện cứ thích là được. Trong quân đội, một tân binh có thể tự quyết định được sao?











    -------*-------
     
    Chỉnh sửa cuối: 11/2/11
    Henesys, rocklina, manhha1506 and 8 others like this.
  3. cuonghv

    cuonghv Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    15,327
    Được thích:
    38,732
    Mạo Bài Đại Anh Hùng
    Quyến 1 - Chương 1(hết)

    Dịch : La Bat Chap
    Nguồn : tangthuvien.com

    Trinh sát huấn luyện viên tới đánh cho Điền Hành Kiện từ bỏ hoàn toàn quyết tâm dù chết cũng không đi của mình.

    Trước khi đánh hắn, huấn luyện viên hỏi:”Tại sao ngươi không muốn làm lính trinh sát?"


    _"Làm lính trinh sát quá nguy hiểm, ta sợ chết.”



    _"Tốt lắm, ngươi sợ làm trinh sát sẽ bị chết, bây giờ ta đánh chết ngươi.”



    Bốp, bốp, bốp.



    _"Ngươi có đi hay không?"



    _"Đi!"



    Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt.



    _"Phi, đồ khốn. Nói không nghe lời, cứ phải đánh mới chịu đi.” Huấn luyện viên nói lúc sắp đi.



    Điền Hành Kiện nằm lăn trên mặt đất, cố gắng tự làm cho chính mình cảm thấy thoải mái, hắn nghĩ:”Mẹ kiếp, dù sao đây vẫn là thời kỳ hòa bình. Chỉ là vào trinh sát huấn luyện doanh mà thôi, cũng không phải đi trinh sát trong chiến tranh, sợ cái rắm.”



    _"Chờ ta học trinh sát xong, ta một tay cũng đánh được mười gã huấn luyện viên!"



    Quả là điển hình của thắng lợi tinh thần.



    Thế hắn cao hứng đứng lên, đi theo huấn luyện viên.



    Điền Hành Kiện cứ như vậy mà vào trinh sát huấn luyện doanh. Chương trình huấn luyện của hắn rất vất vả. Gã huấn luyện viên ngày nào cũng đi theo bên cạnh hắn, chỉ cần có một chút lười biếng là vừa đánh vừa mắng.



    Đối với chương trình huấn luyện trinh sát, Điền Hành Kiện đích thực cũng có thiên phú. Hắn cũng có chút khí chất của Điền Bá Quang. Cho nên, sau một năm huấn luyện, thành tích huấn luyện của hắn cực kỳ tốt, sinh tồn nơi hoang dã, ngụy trang, ẩn nấp, hành quân đường dài, ngay cả huấn luyện viên cũng kém hắn đôi chút.



    Khi trình độ đánh tay không của hắn đã rất cao thì huấn luyện viên bắt đầu mỗi ngày mang một cây đao đi theo bên cạnh hắn.



    Khi Điền Hành Kiện sắp tốt nghiệp huấn luyện thì hắn rất giảo hoạt tìm được biện pháp tránh khỏi bị phân phối vào liên đội trinh sát.



    Hàng ngày sau khi tập luyện xong, Điền Hành Kiện cũng không có việc gì liền chạy tới trại huấn luyện sửa chữa quân khí.



    "Chỉ cần hoàn thành huấn luyện, ngươi muốn làm gì cũng được. Chỉ cần không gây chuyện thì cứ việc.”



    Đây là nguyên văn lời nói của huấn luyện viên lính trinh sát.



    Theo như huấn luyện viên thấy, đám lính trinh sát hàng ngày phải tập luyện cực khổ xong mà còn có sức đi làm những chuyện khác cũng chẳng có mấy người.



    Những người có thể được tuyển vào trại huấn luyện bảo dưỡng khí tài quân sự đều phải rất khéo tay, bọn họ cũng không phải là thợ sửa chữa bình thường, những thứ bọn họ học đều cao thâm hơn bình thường rất nhiều. Vô luận là hàng không mẫu hạm, máy bay, hay là robot lục chiến, thiết bị điện tử, không có bọn họ thì không sửa nổi.



    Điền Hành Kiện có một đôi tay nhanh nhẹn. Hắn có thể trong thời gian ngắn tháo ra lắp lại một khẩu súng, tốc độ còn nhanh hơn thành tích trong sổ ghi chép của trại 5 giây. Nhanh hơn một giây cũng đã là rất tốt, huống chi là 5 giây.



    Hàng ngày, Điền Hành Kiện đều đến xem các huấn luyện viên biểu diễn tháo lắp các bộ phận của chiến hạm, robot, vũ khí, các buổi dạy về nguyên lý cơ giới, phân tích bản vẽ, sửa chữa thiết bị điện tử hắn đều đến nghe.



    Rất nhanh chóng, huấn luyện viên trong cả doanh trại và đám học viên đều biết tới tên học viên trinh sát mà nhìn qua có vẻ hơi ngố này .



    Trước khi đặc huấn chấm dứt một tháng, Điền Hành Kiện tìm gặp huấn luyện viên của trại huấn luyện bảo dưỡng khí tài quân sự, nhờ ông ta viết giấy điều hắn về đây.



    Việc này khiến huấn luyện viên trinh sát tức điên cả người mà chẳng thể làm gì được bởi vì huấn luyện viên của xưởng huấn luyện bảo dưỡng khí tài quân sự đồng thời cũng là người có cấp hàm cao nhất đặc huấn đội. Điền Hành Kiện chỉ mất hai giờ là đã hoàn toàn đích chinh phục được vị thượng tá da trắng này. Hắn tham gia cuộc kiểm tra lý thuyết của học viên trại huấn luyện bảo dưỡng, kết quả đứng trong tốp đầu. Tiếp đó thao tác thực tế lại càng làm cho vị thượng tá này mừng rỡ như điên, đôi tay thần tốc của của Điền Hành Kiện khiến ông ta tin chắc rằng đây là một học viên thiên tài về phương diện cơ giới.



    Bởi vì việc bảo dưỡng, sửa chữa khí tài quan sự liên quan đến rất nhiều khoa học kỹ thuật và bí mật quân sự nên cấp bậc của họ cao hơn so với bên trinh sát, mà rất nhiều kỹ sư robot cũng đi ra từ các xưởng bảo dưỡng khí tài quân sự.



    Mắt thấy một thiên tài sắp bị mai một tại trại lính trinh sát, vị thượng tá này không hề do dự lợi dụng đặc quyền của mình, điều Điền Hành Kiện tới trại huấn luyện sửa chữa khí tài quân sự.



    Hôm đó Điền Hành Kiện cảm thấy bản thân cực kỳ may mắn, thế nhưng kết quả thực sự lại khiến cho hắn hối hận mãi không thôi.











    -------*-------
     
    Chỉnh sửa cuối: 11/2/11
    Henesys, rocklina, ducvietvtv and 7 others like this.
  4. cuonghv

    cuonghv Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    15,327
    Được thích:
    38,732
    Mạo Bài Đại Anh Hùng

    Quyển 1 - Chương 2
    Tiến lên, Vinh Dự 15

    Dịch : La Bat Chap
    Nguồn : tangthuvien.com

    Các học viên ở đặc huấn đội sau khi trải qua kiểm tra sẽ được phân phối tới các quân khu ở đại tinh vực Bách Mạc.

    Điền Hành Kiện ở đặc huấn đội nửa năm, sau khi nắm vững hệ thống kiến thức về cơ giới duy tu, được thượng tá ưu ái tiến cử hắn với lão bằng hữu đang làm tổng tham mưu trưởng hậu cần ở quân khu tinh vực Atlantis. Sau đó, Điền Hành Kiện tới sư đoàn robot số 5 - đại đội robot số 3 - trung đội hậu cần tiểu đội 1 ở tinh hệ Galileo thuộc tinh vực Atlantis, trở thành một gã hạ sĩ tân binh.


    Lúc đầu, Điền Hành Kiện còn có chút đắc ý. Dù sao cũng là người đi ra từ đặc huấn đội, hơn nữa đã trải qua hai trại đặc huấn là trại huấn luyện trinh sát và trại huấn luyện sửa chữa quân khí, lại còn được một thượng tá đề cử, trực tiếp trở thành hạ sĩ, so với những tân binh khác cũng từ đặc huấn đội đi ra thì còn cao hơn một cấp.



    Ở liên đội, tiểu đội trưởng tiểu đội 1 trung đội hậu cần cũng đồng dạng chỉ là hạ sĩ mà thôi.



    Nhưng vận may của hắn cũng chỉ đến đây là hết.........



    Sau khi Điền Hành Kiện tới nơi được ba ngày, đế quốc Gatralan toàn diện xâm lược tinh vực Atlantis của Liên bang Dân chủ Leray, chiến tranh bùng nổ.



    Trong vòng nửa năm, bốn di dân tinh cầu thuộc tinh hệ Galileo lần lượt bị xâm chiếm.



    Hắn đi theo sư đoàn số 5 lui về tinh cầu Millok số 2 lại bị phương diện quân Newton của đế quốc quân đuổi theo cùng với phương diện quân Galileo đồng thời bao vây.



    Hắn rất vất vả mới nhảy lên được tàu của sư đoàn số 9, lại bị bộ chỉ huy lệnh tới rồi tinh cầu Millok tham gia phòng ngự.



    Đế quốc quân thì cứ lần lượt đổ bộ xuống tinh cầu Millok.



    Sau đó, chỉ huy lại điều tên mập mạp có bản lĩnh bỏ chạy này tới trận địa tiền phương hỗ trợ duy tu robot.



    Tiếp đó, đế quốc quân lại tấn công.



    Bây giờ Điền Hành Kiện chỉ có thể cố gắng mà chạy. Việc phải dùng hai chân để chạy theo robot khiến Điền Hành Kiện vừa tức lại vừa sợ. Cho dù chạy có nhanh thì tốc độ cũng chỉ trên dưới 20km/h, chạy theo robot, đó chính là điển hình của rùa thỏ chạy thi.



    Điều may mắn duy nhất đáng giá là bởi vì vấn đề thể tích của robot nên chúng không di chuyển dễ dàng trong rừng. Mà việc sinh tồn cũng lẩn tránh kẻ địch trong rừng rậm lại là một trong những môn học Điền Hành Kiện xuất sắc nhất. Hơn nữa, hắn chỉ là một tên lính hậu cần duy tu mà thôi, ai lại có hứng thú tập trung đuổi bắt hắn chứ?



    Bò lên trên một gốc cây đại thụ, Điền Hành Kiện cẩn thận quan sát tình huống trên chiến trường. Nếu 12 chiếc robot lục chiến của Liên bang có thể thoát ly chiến trường, Điền Hành Kiện sẽ từ một nơi bí mật gần đó rút lui theo bọn họ. Hành trình thuận lợi thì đương nhiên là chuyện tốt, nếu là gặp phải số ít quân địch, ít nhất cũng có thể dựa vào cái lực lượng cũng không hề yếu này. Nếu như gặp phảiquân địch với số lượng lớn, Điền Hành Kiện sẽ như ngôi sao nhỏ bên cạnh mặt trời, biến mất không chút tăm hơi.



    Tiêu điểm chiến đấu lúc này tập trung ở ngọn đồi mà Điền Hành Kiện vừa mới rời đi, hai chiếc “Vinh Dự 15” đã tới gần ngọn đồi, theo sau đó là một trung đội robot “Thanh Khải 22” của đế quốc quân như một đàn ong phát cuồng, một bộ phận đuổi theo, không ngừng bắn về phía hai chiếc “Vinh Dự 15”, một bộ phận còn lại sử dụng tốc độ cao xông tới đỉnh đồi chuẩn bị đánh vu hồi, hoàn toàn không để ý đến hai chiếc “Vinh Dự 15”.



    Liên bang quân lúc này đang cực kỳ nguy hiểm, phía trước không thoát khỏi sự đeo bám của quân địch, cao điểm phía sau lại bị khống chế. Chỉ khi khống chế được ngọn đồi, sau đó dựa vào phòng ngự ở đây mới có thể bảo vệ cho các robot thoát ly chiến đấu.



    Trong tai nghe yên lặng một lúc lâu.



    _"Mẹ kiếp! Liều mạng, chúng ta 2119 xông lên. Các anh em giúp bọn ta chăm sóc vợ con.”



    Một chiếc “Vinh Dự 15” tới gần ngọn đồi nhất dưới tình huống không được che chắn mạnh mẽ thoát ly chiến trường, chạy như điên về phía đỉnh đồi.



    L9- 2119 vừa lộ ra lập tức trở thành bia bắn, vừa chạy được vài trăm mét, lồng phòng ngự đã bị bắn thành màu đỏ, biểu hiện tình trạng cực kỳ nguy hiểm.



    _" 2119, con mẹ ngươi, quay lại cho ta!”



    _"Khai hỏa, khai hỏa"



    _"Cùng nhau xông lên hết, chúng ta không thể để 2119 chết trước mặt chúng ta.”



    _"Liên bang Leray không có kẻ hèn nhát.”



    _"Các anh em, chúng ta có phải là dũng sĩ không?"



    _"Chúng ta là dũng sĩ!"



    Hơn nữa!



    _"Tất cả chúng ta vẫn đều là dũng sĩ!!"


    Tất cả robot “Vinh Dự 15” của Liên cùng hét lên giận dữ. Bọn họ không hẹn mà cùng xông ra khỏi trận địa, cơ quan pháo năng lượng xoay tít, điên cuồng bắn với tốc độ cực hạn, đồng thời, lồng phòng ngự năng lượng nhanh chóng biến thành màu đỏ nhạt. Điều này có nghĩa là vì bảo vệ 2119, những robot này không hề do dự đem năng lượng tập trung hết vào công kích, hoàn toàn không để ý tới lồng phòng ngự năng lượng.



    _"Ha ha, con mẹ nó, đám chó chết Gatralan, ông mày tới đây.”



    _"Bọn đế quốc côn trùng, để ta tới dạy dỗ các ngươi một chút nào.”



    _"Quả tên lửa này là để ân cần thăm hỏi mẹ ngươi, một quả này là để ân cần thăm hỏi cha ngươi.”



    Đế quốc quân đột nhiên bị liên bang quân tăng cường hoả lực, bắn cho mụ cả người.



    Mười hai chiếc robot màu đỏ xông ra như mười hai sát thần đến từ địa ngục, quanh người bao bọc ánh sáng đỏ, vung lên lưỡi hái đoạt mệnh, tên lửa bắn ra như mưa.



    _"L9- 2108, hướng 1 giờ có địch nhân dày đặc, khai hỏa!"



    _"L9- 2117, tiến lên!"



    _"L9- 2121, tiến lên!"



    _"L9- 2119, tiếp tục tiến lên! Bọn nhóc con, mau tới đi.”



    _"L9- 2110, tiến lên!"



    _"L9- 2111, con mẹ ngươi 2119, chỗ bên đó là của ta.”



    _"L9- 2106, xông lên cho ta, đừng để ý tới đám thỏ con phía sau.”



    _"L9- 2133, tiến lên.”



    _"L9- 2129, các anh em, chúng ta lên.”



    _"L9- 2101, tiến lên."



    Điền Hành Kiện đang nằm trên cây, cả người không thể ức chế run rẩy, tay nổi hết cả da gà. Biểu hiện như vậy không biết rốt cuộc là kích động hay sợ hãi nữa, điều này bản thân Điền Hành Kiện cũng không biết.



    Hắn chỉ biết là mình vĩnh viễn cũng không thể quên được những hình ảnh trước mắt. Một chiếc “Vinh Dự 15” với cái lồng phòng ngự đã chuyển sang màu đỏ điên cuồng lao tới đỉnh đồi, hai chiếc robot khác chẳng thèm phòng ngự, liều mạng ngăn cản đám robot đế quốc đang ùa lên. Còn có chín chiếc robot cũng bỏ qua phòng ngự, điên cuồng vãi đại ra tám phía, vừa tập hợp lại về phía ngọn đồi.



    _"Tiến lên! Vinh dự 15"



    Mười hai chiếc robot lục chiến “Vinh Dự 15” dùng pháo đạn điên cuồng và một bầu máu nóng, thổi lên hiệu kèn xung phong về phía chân trời.



    “Vinh dự 15” đột nhiên bạo phát khiến cho đế quốc quân không kịp ứng phó, mặc dù đang chiếm ưu thế về số lượng, nhưng dù sao tất cả đều là robot một người lái, loại robot này ngoại trừ tính linh hoạt ra thì đối mặt với robot hạng trung căn bản là không có chút ưu thế nào khác.



    Một quả tên lửa bắn trực diện hoặc hai phát pháo năng lượng là có thể dễ dàng phá hủy một chiếc “Thánh Khải 22”.



    Từng chiếc “Thánh Khải 22” dưới hoả lực điên cuồng lần lượt biến thành những quả cầu lửa, ưu thế về hoả lực của đế quốc quân vốn được tạo nên từ số lượng đang dần biến mất.



    Bây giờ tỉ lệ robot hai bên là 5: 1. Nói cách khác, số lượng robot đế quốc còn năng lực chiến đấu chỉ còn khoảng sáu mươi chiếc, hơn nữa trải qua thời gian dài chiến đấu, năm quả tên lửa hạng nhẹ mà “Thánh Khải 22” có khả năng mang theo hầu như đã dùng hết, hoả lực dự trữ đã tới mức nguy hiểm.



    Không có tên lửa, chỉ dựa vào hai khẩu súng máy thì chỉ có thể gãi ngứa cho “Vinh Dự 15” của Liên bang mà thôi.



    Kiểu đánh lấy mạng đổi mạng của “Vinh Dự 15” khiến cho đế quốc quân kinh hãi run sợ.



    Tổn thất lại nhanh chóng gia tăng, lần lượt từng chiếc robot đang luống cuống chân tay bị bắn trúng.



    Sự kinh hoàng không gì cản nổi lan tràn trong đế quốc quân. Trong phạm vi mà hoả lực của Liên bang bao trùm, đế quốc quân ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, chỉ biết tìm một cái hố đạn hoặc chương ngại để tránh né.

    Chiến tranh là một chuyện rất kỳ diệu. Có thể quân đội của ngươi rất mạnh mẽ, chiến thuật của ngươi rất cao minh, vũ khí lại càng tiên tiến, thậm chí thiên thời địa lợi nhân hòa đều nắm trong tay, dưới con mắt của mọi người thì muốn thua cũng khó. Thế nhưng ngươi lại vẫn cứ thua.


    Ngươi thua bởi một thứ mà chẳng ai có thể khống chế nó cả.



    Đó là vận khí!



    Thứ này nếu xuất hiện ở một vị trí đặc biệt, vào một thời gian đặc biệt thì nó rất có thể sẽ làm kết quả hoàn toàn trái ngược với dự tính ban đầu.



    Lúc này vận khí của Liên bang quân đang tốt đến mức không thể tốt hơn.



    Những chiếc robot này chẳng thèm quan tâm tới lồng phòng ngự, tựa như một đám chiến sĩ cởi tràn xung trận, vậy mà chẳng có chiếc nào bị phá huỷ, ngược lại còn đang tiến gần tới thắng lợi.



    Trong thời kì chiến tranh ở Trái Đất cổ đại thường xuyên xuất hiện cảnh một người lính đuổi theo một đám binh lính đang bỏ chạy.



    Sĩ khí và vận khí



    Không có sĩ khí can đảm phá phủ trầm chu sẽ không thể làm được những hành động điên cuồng, không có vận khí thì chỉ cần một gã lính còn có chút can đảm quay người lại bắn cho một phát là đã xử lý được tên ngốc dám một mình truy đuổi quân địch rồi.



    Trung Quốc cổ đại có một vị triết gia từng nói:”Lòng người tan rã, đội ngũ chẳng còn.”



    Bây giờ, những lời này khắc sâu vào tận tâm can sĩ quan chỉ huy của Đế quốc quân.



    Binh sĩ dưới quyền y đã chẳng còn có thể phối hợp với nhau, hầu hết đều chỉ còn biết tự lo cho thân mình.



    Dưới áp lực tinh thần khi cứ thấy từng chiếc robot một bị Liên bang quân bắn nổ, tinh thần Đế quốc quân dần dần dao động, bắt đầu phân tán rút lui.



    Cuối cùng, phân tán rút lui lại đột nhiên biến thành kinh hoàng bỏ chạy.



    Cả một đám robot bỏ chạy lung tung về bốn phía như đàn dê bị sói đói tấn công, chỉ có thể bỏ chạy.



    Lúc này Điền Hành Kiện thật sự rất muốn khóc rống lên cho qua cái ngày hôm nay.



    Phía sau lưng hắn đã mơ hồ xuất hiện tiểu đội robot vu hồi của Đế quốc quân. Nhiều nhất chỉ 10 phút nữa là chúng có thể vượt qua rừng cây này để tới chiến trường.



    Ở trên cái chiến trường loan lạc này. Điền Hành Kiện chỉ nghĩ:”Chỉ cần trở về được nhất định phải xuất ngũ!"



    Tên béo Điền Hành Kiện lúc này đang ra sức mà chạy, mồ hôi vã ra như tắm. Một năm huấn luyện trinh sát cũng không làm cho hắn giảm được cân nào, nửa năm chiến tranh cũng chỉ có thể làm cho tên béo này không tiếp tục tăng cân mà thôi.



    "Sớm biết rằng không thể giảm béo thì sao ta lại phải đến đây chịu khổ chứ?"



    Điền Hành Kiện cảm thấy cuộc đời của mình thực sự là bi kịch. Nếu cha mẹ hắn sau khi qua đời để cho hắn biệt thự, ô tô bay, hắn sẽ tìm láy một công việc đơn giản, cưới một bà vợ xinh đẹp, hết giờ làm việc thì đi uống rượu với đám bạn bè, đó mới cuộc sống trong mộng của hắn.



    _"Ta là thành viên tạm thời của chi đội hậu cần cơ giới duy hộ binh hạ sĩ Điền Hành Kiện, yêu cầu nói chuyện.” Điền Hành Kiện vừa hô to vừa chạy như điên về phía chiến trường.



    _"Ngươi là tên béo mấy ngày trước đến duy tu robot à? Sao ngươi còn ở đây?"



    Đây là tần số của tiểu đội robot, có thể nói chuyện qua tần số bí mật này chứng tỏ người này đang ở vùng phụ cận, vì thế mà đám lính lái robot cảm thấy rất kỳ quái, đánh nhau suốt hai ngày một đêm rồi mà cái tên béo duy tu robot này không ngờ vẫn còn ở đây.



    Điền Hành Kiện dở khóc dở cười, hắn nghĩ:”Ta thực sự rất muốn chạy, nhưng máy ghi chép chiến trường trên tay ta có thể để ta tuỳ ý bỏ chạy sao?"



    Mập mạp không biết rằng, máy ghi chép chiến trường bình thường cũng không hạn chế bộ đội hậu cần rời chiến trường, công năng chủ yếu của nó là ghi chép chiến tích và hạn chế binh lính rời khỏi khu vực chiến đấu.



    Nhưng đối với binh sĩ xuất hiện dị thường, máy ghi chép cũng sẽ tự động ghi lại.



    Hai mươi lần rời bỏ chiền đấu, một viên đạn cũng không bắn ra, không tiêu diệt được một tên địch nào, chỉ luôn ẩn nấp ngoài vòng chiến đấu, mà quân địch cũng không ai có thể phát hiện ra hắn. Đây không phải dị thường thì là cái gì?



    Vì thế mà sổ theo dõi chiến đấu của Điền hành kiện đã bị đánh dấu đỏ, đưa vào tư liệu của máy tính trung ương Liên bang.



    _"Mập mạp, tự mình chạy đi nhé.” Chỉ huy robot L9- 2101 nói.



    _"Chạy kiểu gì chứ?" Điền hành kiện ai hiệu thanh vô cùng u oán.



    _"Ngoại trừ khu rừng này ra thì bốn phía xung quanh đều là đất bằng. Robot hạng nặng của Đế quốc cũng sắp tới đây rồi.”



    Robot chiến đấu hạng nặng của Đế quốc quân "Mãnh Thú 2” cao mười hai mét, nặng tám mươi tấn, chế tạo hoàn toàn bằng hợp kim. Nó được trang bị radar, lồng phòng ngự năng lượng cỡ lớn, di chuyển trên địa hình phức tạp thì sử dụng tám chân khớp cơ giới, tốc độ 120 km/h, khi đi trên đường bằng thì dùng 16 bánh xe cơ giới, có thể đạt tới tốc độ 280 km/h. Nó có thể mang theo 20 quả tên lửa hạng trung, 4 quả tên lửa phòng không, hai khẩu pháo năng lượng và một khẩu súng robot hạng nặng Hoả Xà có thể xoay 360 độ.



    _"Không còn thời gian nữa,các ngươi phải mau rút lui về hướng bắc, đi dọc theo Tô Bành Mãn giang. Phía đông của phòng tuyến trung ương đã bị đột phá, phía sau đã bị chiếm rồi.”



    Điền Hành Kiện hít vào từng hơi khí lạnh, chạy tốc độ cao khiến cho phổi của hắn bắt đầu sung huyết, chỉ noi mấy câu mà hắn cũng phải hít vào 5 lần.



    _"Mập mạp, là thật hay giả đấy?" Đám lính robot bán tín bán nghi hỏi lại.



    _"**! Lão tử từng là lính trinh sát từ đặc huấn đội đó!"



    Toàn bộ lính robot lặng cả người, lập tức bắt đầu tiến hành kế hoạch của Điền Hành Kiện.



    Trên chiến trường, lính trinh sát là người được tin tưởng nhất. Thậm chí tác chiến kế hoạch cũng phải được lính trinh sát xác nhận mới có thể tiến hành. Trên chiến trường hỗn loạn, lính trinh sát cũng luôn là đối tượng được các binh sĩ chiến đầu nhờ vả, bởi vì phân tích tình huống trên chiến trường và lựa chọn phương hướng rút lui cũng là một môn học mà lính trinh sát phải hoàn tất.



    Cho nên, những người lính robot này liền không hề tranh luận, hoàn toàn tin tưởng Điền Hành Kiện, tăng tốc tiến về phía bắc. Đến khi mập mạp chạy tới bìa rừng thì chỉ nhìn thấy đám robot Liên bang đang lao đi với tốc độ 150km/h.



    _"Tiêu rồi!"



    Điền Hành Kiện ném khẩu súng trong tay suông đất, khóc rưng rức:”Các ngươi***, không thể mang ta theo sao?”
     
    Chỉnh sửa cuối: 11/2/11
    Henesys, rocklina, binhdn and 8 others like this.
  5. cuonghv

    cuonghv Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    15,327
    Được thích:
    38,732
    Mạo Bài Đại Anh Hùng

    Quyển 1 - Chương 3
    Băng hội đích nữ binh

    Dịch : La Bat Chap
    Nguồn : tangthuvien.com

    Mập mạp lúc này cảm thấy cái số mình thực sự rất đen đủi. Hắn khóc ròng như mưa


    Lúc đánh nhau thì không được đi, đánh xong rồi thì lại không đi nổi cả cái đám robot kia chỉ biết quay đầu bỏ chạy, nỡ bỏ rơi người báo tin chỉ đường như vậy sao.

    Điền Hành Kiện dẫu sao cũng không thằng ngu, khóc một lúc xong hắn nhặt lại súng rồi quay đầu chạy vào sâu trong rừng, động tác nhanh nhẹn trông như con thỏ mập mạp.

    Chỉ cần đám robot Đế quốc này không tiến vào rừng, mập mạp có 80% cơ hội trốn về thành công. Nếu chúng lại đuổi theo đội robot Liên bang thì lại càng tốt. Mập mạp có thể dùng tốc độ nhanh nhất chạy qua giải đất trống, hắn chỉ cần tới được Tô Bành Mãn giang thì dựa vào thành tích bơi vượt sông có mang theo vũ khí hạng nhất toàn doanh, mập mạp có thể dễ dàng trở lại doanh trại đóng quân. Sau đó thì ăn vài miếng thịt lớn, uống một sôcôla hoặc trà nóng, nếu may mắn có khi còn kiếm được cả rượu nữa không chừng.

    Điền Hành Kiện lắc đầu vài cái, đem cái ý nghĩ ngu xuẩn này vứt ra khỏi đầu.

    Vừa mệt, vừa đói lại vừa buồn khiến cho suy nghĩ của Điền Hành Kiện gặp chút vấn đề.

    Trước hết phải tìm chỗ ẩn náu, nếu đám robot hạng nặng này sau khi tới chiến trường lại không tiếp tục truy kích mà lại tập hợp lại những robot một người lái vừa bỏ chạy thì khu rừng này lại sẽ trở thành nơi đóng quân của chúng.

    Mập mạp có thể tưởng tượng cảnh mình bị bắt giữ, sau đó bị lột sạch ra như một con dê béo trắng rồi bị lóc từng miếng thịt.

    Thật sự quá bi thảm.

    Hắn chợt nghĩ ra phương hướng hành động, lập tức bắt đầu chạy như điên.

    Muốn gia tăng tỷ lệ sống sót, hắn phải đi lấy vài thứ công cụ. Nơi đóng quân của đội robot Liên bang ở cách đây không xa. Mập mạp nhanh chóng tới được doanh trại.

    Lục lọi một lúc, hắn tìm được vài quả lựu đạn cá nhân, một khối năng lượng nén cỡ lớn. Còn có một khẩu pháo năng lượng. Quan trọng nhất trong đó là một cánh tay cơ giới tự động sử dụng cho lính duy tu robot. Có nó, mập mạp có thể trong thời gian ngắn nhất lắp ráp các loại linh kiện lại thành một công cụ giao thông. Trong hai mươi lần chạy trốn trước đây, có mười lăm lần hắn dùng cách này. Lần này vật liệu kiếm được còn xông xênh hơn những lần trước gấp vài lần. Nhưng trọng lượng của những thứ này một mình hắn không mang đi được.

    Hắn sử dụng tay cơ giới dùng nhanh chóng đào một cái hố, bỏ xuống đó tất cả mọi thứ ngoại trừ lựu đạn. Sau đó mập mạp không hề do dự châm một mồi lửa rồi chạy ra xa. Sau khi ngọn lửa làm các kho đạn lần lượt phát nổ theo ý Điền Hành Kiện thì trong rừng đã chỉ còn lại hắn và một cái hố bùn đất. Chỉ mất vài phút, hắn đã tự chôn mình xuống đất, chỉ thò lên một cái ống sậy lẫn vào đám cỏ vụn.

    Muốn tránh được sự dò xét của tia hồng ngoại và radar sinh vật, chỉ dựa vào thiết bị phản dò xét trên người là không đủ, vì thế Mập mạp cố gắng hạ nhịp thở và nhịp tim của mình xuống mức thấp nhất.

    Đây là một trong những kỹ xảo kì quái mà hắn học được từ huấn luyện viên trinh sát. Thiên phú của Điền Hành Kiện với những kỹ xảo này không hề tầm thường, hắn nghĩ nếu có thể cứ giữ như vậy đến khi chiến tranh chấm dứt, hắn không ngại đem bản thân chôn sâu hơn nữa.

    Lúc này tiểu đội robot Đế quốc đang làm giống y như đự đoán của Mập mạp. Bọn họ không tiếp tục truy kích, mà lại liên lạc với những robot vừa bỏ chạy, bắt đầu tập hợp lực lượng.

    Dựa theo kế hoạch tác chiến của bọn họ, nơi này đã trở thành trụ sở tấn công Tân La Mã. Điều này cũng có nghĩa là nếu mập mạp muốn chờ đến khi bọn chúng rời đi thì chui ra khỏi đất, không bằng trực tiếp làm luôn một cái bia mộ cho bản thân luôn cho rồi.

    Điền Hành Kiện đáng thương của chúng ta không biết điều này. Vừa thả lỏng người, cảm giác buồn ngủ đã kéo tới như thuỷ triều, thế là hắn nhanh chóng ngủ luôn.

    *******************

    Lúc này, Bộ chỉ huy của Liên bang Leray đang cực kỳ hỗn loạn. Chuông điện thoại thay nhau reo vang, máy vi tính trung ương phải xử lý hàng vạn tin tức từ tiền tuyến, các nhân viên phòng tham mưu tác chiến mặt xám xịt như tro, đem những tin tức chiến tranh đưa vào sa bàn ảo.

    Đang lơ lửng ở trên đại sảnh chính là tinh cầu Millok. Màu đỏ tượng trưng cho đế quốc quân, lúc này đang lan nhanh ra trên bản đồ tinh cầu ảo với tốc độ kinh người.

    Hơn 60 thành phố thì đã có hơn 40 thành phố bị bao vây. Trong đó mười sáu cái đã bị đánh chiếm, còn có một cái thành phố đã biến thành màu đen, đó là dấu hiệu bị phá huỷ hoàn toàn.

    Do lực lượng không quân đã bị tổn thất rất nặng nề nên bộ đội phòng ngự mặt đất gặp cảnh nơi đâu cũng có địch. Từng mảnh, từng mảnh tượng trưng cho quân đội Liên bang trên bản đồ ảo lần lượt bị Đế quốc quân màu đỏ chia cắt, bao vây rồi tiêu diệt.
     
    Chỉnh sửa cuối: 10/2/11
    Henesys, rocklina, manhha1506 and 5 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)