FULL  Tiên Hiệp Mãng Hoang Kỷ - Ngã Cật Tây Hồng Thị

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Mãng Hoang Kỷ
    Tác Giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
    Chương 1824

    Dịch:
    Nguồn: Vipvandan

    - Hắn chẳng qua là sinh mệnh ý chí, chỉ hiểu được từng Vĩnh Hằng Chung Cực chi đạo... lại không hiểu Chí Tôn Chung Cực Chi Đạo! Nhưng hắn có thể lợi dụng toàn bộ lực lượng đại lục, cho nên hắn là vô địch.

    - Vô số sinh linh trên đại lục này không ngừng diễn biến, dần dần có Chung Cực Chí Tôn ra đời, nhưng mặc dù đã thành Chung Cực Chí Tôn, như trước không thoát ly được lạc ấn. Thời gian dần trôi qua, Chung Cực Chí Tôn càng ngày càng nhiều, ở trong những Chung Cực Chí Tôn này, rút cuộc có tồn tại cực kỳ lợi hại, ngộ ra phương pháp phá giải lạc ấn, âm thầm truyền thụ cho Chung Cực Chí Tôn khác.

    Kỷ Ninh ở một bên lắng nghe.

    - Nhìn, chính là hắn.

    Thanh y nhân chỉ vào một nam tử tóc trắng trong vây công.

    - Hắn gọi Xích Phong Đại Đế, là một trong chín vị Đại Đế dưới trướng Hắc Y Đế Hoàng, giúp hắn quản lý toàn bộ đại lục, chính là hắn phá giải lạc ấn.

    - Về sau vị Trận Pháp Chung Cực Chí Tôn tên Thương Vân, sáng chế ra Diệt Tuyệt Trận Pháp đáng sợ này.

    Thanh y nhân lại chỉ một vị nam tử chán chường.

    - Hắn là Vũ Trụ Tuần Thủ Giả thứ bảy của Hắc Y Đế Hoàng.

    - Vũ Trụ thứ bảy?

    Kỷ Ninh bỗng nhiên nói.

    - Ngươi khả năng không có quá để ý, ở chung quanh đại lục khổng lồ, kỳ thật còn có ba mươi hai Vũ Trụ, lớn chừng một thành của Hỗn Độn Vũ Trụ chúng ta.

    Thanh y nhân nói.

    Kỷ Ninh nói:

    - Ngươi biết thật nhiều.

    - Ha ha, đoạn lịch sử này, ta Thời Gian Hồi Sóc nhìn nhiều lần, thậm chí ngôn ngữ của bọn họ ta cũng học được.

    Thanh y nhân cười nói.

    - Nhìn số lần nhiều, những Chung Cực Chí Tôn này, ta cả đám đều có thể biết lai lịch, thậm chí biết quá trình bọn hắn từ nhỏ yếu quật khởi. Thổn thức a, đáng tiếc trận chiến ấy, cuối cùng vị Hắc Y Đế Hoàng kia điên cuồng, quyết định hủy diệt toàn bộ đại lục cùng những Chung Cực Chí Tôn kia đồng quy vu tận.

    Kỷ Ninh cũng nhìn thấy vụ nổ lớn kia.

    Ý chí sinh mệnh cùng với một trăm hai mươi chín vị Chung Cực Chí Tôn, mỗi cái đều chết, thậm chí tất cả sinh mệnh trên đại lục, ba mươi hai tòa Vũ Trụ chung quanh cũng bị ảnh hướng đến huỷ diệt. Cái bạo tạc nổ tung kia uy năng quá lớn! Toàn bộ không gian vô tận cũng bởi vậy bị quét sạch một lần, vô số sinh mệnh kỳ dị tất cả đều diệt tuyệt.

    ...

    Kỷ Ninh nghe Thanh y nhân tự thuật, không ngừng Thời Gian Hồi Sóc, lịch sử không ngừng hiện ra.

    Lịch sử của tòa đại lục này quá dài, Kỷ Ninh ở trong rút lui cũng dần dần học được ngôn ngữ của đại lục kia, cũng nhận thức các Chung Cực Chí Tôn chết đi.

    Ví dụ như Vũ Trụ Tuần Thủ Giả thứ mười chín Phi Vân Tôn Giả của Hắc Y Đế Hoàng, đồng dạng là một vị Kiếm đạo Chung Cực Chí Tôn.

    Lại ví dụ như Vũ Trụ Tuần Thủ Giả thứ ba Âm Dương Tôn Giả, đó là một lão Ngưu toàn thân đen kịt vô cùng hùng tráng.

    Từng vị cường giả, am hiểu bất đồng.

    - May mắn quê hương của ta, Hỗn Độn Vũ Trụ Bản Nguyên sinh ra ý chí chẳng qua là một loại bản năng, mà không có hình thành “mình”, hình thành sinh mệnh.

    Kỷ Ninh càng xem càng thêm nghĩ mà sợ, tòa đại lục này, tất cả sinh linh đều ở dưới vị Hắc Y Đế Hoàng kia nô dịch không cách nào thoát khỏi, cho đến trận chiến cuối cùng.

    Thời Gian Hồi Sóc một mực rút lui đến lúc toàn bộ đại lục khổng lồ không có bất kỳ sinh mệnh, liền không cách nào tiếp tục đảo lưu nữa.

    - Đến cuối, thời gian không cách nào đảo lưu nữa rồi.

    Thanh y nhân nói.

    Kỷ Ninh gật đầu, hết thảy tình cảnh biến mất, trước mắt khôi phục tình cảnh bình thường.

    - Hả?

    Kỷ Ninh thấy được phía trước, ở vị trí mảnh đại lục rộng lớn lúc trước kia vậy mà cũng có một Vũ Trụ, Vũ Trụ này vẫn còn chậm rãi hấp thu vật chất chung quanh, hiển nhiên vẫn còn trong quá trình hình thành, không có chính thức hoàn thiện.

    Xoát.

    Kỷ Ninh kim y vừa cất bước, đã đến trước mặt Vũ Trụ này.

    - Kỷ Ninh.

    Trong lòng Thanh y nhân căng thẳng, cùng đi tới.

    Thần niệm của Kỷ Ninh lập tức thẩm thấu tiến vào bộ phận trong Vũ Trụ dần dần hình thành, bên trong còn một mảnh Hỗn Độn, cũng không có bất kỳ sinh mệnh, nói:

    - Thật kỳ quái, kỷ nguyên kia đi qua đã lâu như vậy, Hỗn Độn Vũ Trụ khác đều đã sớm tạo thành, tòa Vũ Trụ này lại vẫn không có hình thành.

    - Vô tận không gian, hết thảy đều có khả năng.

    Thanh y nhân nói.

    - Tốc độ hình thành của nó thật chậm.

    Kỷ Ninh cười nói.

    - Từ Thời Gian Hồi Sóc đến xem, sau trận nổ lớn kia, nơi đây liền bắt đầu có vật chất ngưng tụ, chẳng qua là ngưng tụ cho tới bây giờ, như trước đều xa không bằng Hỗn Độn Vũ Trụ của chúng ta. Ở quê hương của ta, bình thường sinh trưởng càng chậm, cuối cùng đản sinh ra sẽ càng thêm lợi hại.

    Tâm của Thanh y nhân run lên, như trước sắc mặt như thường:

    - A?

    - Ta không nói bậy với ngươi.

    Kỷ Ninh nở nụ cười.

    Đúng vậy, Na Tra, là ở trong thai ba năm sáu tháng mới sinh. Nữ nhi của mình Kỷ Minh Nguyệt, cũng là ở trong thai năm năm hai tháng mới sinh ra.

    - Ta cảm giác tòa Vũ Trụ này, tốc độ hình thành quá chậm, hơn nữa còn là ở vị trí đại lục ban đầu.

    Kỷ Ninh cười nói.

    - Nói không chừng tương lai sẽ ra đời tồn tại cường đại hơn Hỗn Độn Vũ Trụ của chúng ta.

    Kỷ Ninh thuần túy là liên tưởng phong phú.

    - Không có khả năng, lúc trước tòa đại lục này bạo tạc nổ tung, đại bộ phận vật chất đều hội tụ thành cửu đại Hỗn Độn Vũ Trụ. Còn dư lại vật chất căn bản không có khả năng lại hình thành Vũ Trụ càng mạnh hơn nữa.

    Thanh y nhân tự tin nói.

    - Nói cũng đúng.

    Kỷ Ninh liếc nhìn Thanh y nhân, nói xong liền rút ra Bắc Nguyệt Kiếm.

    BOANG....

    Một kiếm xẹt qua hư không vô tận, mang theo mũi nhọn, trực tiếp chém về phía Vũ Trụ dần dần hình thành kia.

    - Dừng tay.

    Thanh y nhân lập tức vươn tay, cánh tay tăng vọt, ngăn ở trước kiếm quang của Kỷ Ninh.

    Hai người va chạm.

    Áo bào vỡ vụn, Thanh y nhân lộ ra cánh tay phải gầy còm lại vô cùng cứng cỏi, mặt ngoài cánh tay phải không tổn thương chút nào.

    - Kỷ Ninh, ngươi đây là làm chi?

    Thanh y nhân cả giận nói.

    - Đương nhiên là hủy diệt nó.

    Kỷ Ninh nói.

    - Hảo hảo một tòa Vũ Trụ, không có bất cứ uy hiếp gì, vì sao ngươi lại muốn hủy diệt?

    Thanh y nhân nói.

    - Ta ngay từ đầu chẳng qua là cảm thấy hiếu kỳ, dù sao ở vị trí đại lục trước kia có một tòa Vũ Trụ hình thành chậm như thế, để cho ta nghĩ đến những tồn tại ở gia hương sinh ra càng chậm càng lợi hại... nhưng ngươi vẫn phản bác ta, ngươi càng nói như vậy, ta càng cảm thấy không đúng. Nên thử một lần... Ngươi quả thật cản trở.

    Kỷ Ninh nở nụ cười.
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Mãng Hoang Kỷ
    Tác Giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
    Chương 1825

    Dịch:
    Nguồn: Vipvandan

    Thanh y nhân nghe vậy lập tức lo lắng hối hận.

    Hắn cũng là muốn để cho Kỷ Ninh cho rằng Vũ Trụ này rất bình thường, không nghĩ tới ngược lại để cho Kỷ Ninh cảnh giác. Cần biết lần này Pháp Thân của Kỷ Ninh đi ra, chính là mang lòng đề phòng xem xét có tồn tại uy hiếp đến quê hương của mình không, hắn vốn cảm thấy cái Vũ Trụ này có chút đặc thù, ra tay thử xem chính là chuyện rất tự nhiên. Nếu như Thanh y nhân ngăn cản, điều này đại biểu có bí mật.

    Không ngăn cản? Hủy diệt một Thiên Thể không có sinh mệnh, hủy liền hủy a.

    - Xôn xao.

    Kỷ Ninh kim y lại lần nữa chém ra Thần Kiếm, uy năng mênh mông cuồn cuộn, thẳng hướng tòa Vũ Trụ này.

    - Đừng, ta cho ngươi biết bí mật của nó.

    Thanh y nhân một bên ngăn cản một bên nói.

    - Đây cũng là ta trải qua thời gian dài dằng dặc ngẫu nhiên phát hiện, nếu tương lai có Chưởng Khống Giả khác, ngươi chớ nói cho hắn biết, Vũ Trụ này hoàn toàn chính xác có thật nhiều chỗ đặc thù, tuy hình thể của nó sẽ không quá lớn, nhưng trong đó cũng có rất nhiều chỗ huyền diệu, hơn nữa nghe ta nói tỉ mỉ…

    Cho dù nói dễ nghe cũng không có tác dụng!

    - Diệt cho ta.

    Trong mắt Kỷ Ninh nổi lên sát ý, hiện ra Ba Đầu Sáu Tay, sáu cánh tay tất cả cầm lấy một thanh Bắc Nguyệt Kiếm, kiếm quang tung hoành hung lệ, mang theo uy năng khổng lồ của Hỗn Độn Vũ Trụ. Thanh y nhân càng thêm lo lắng, Bắc Minh này là Chung Cực Kiếm Đạo Chí Tôn, am hiểu sát phạt nhất a. Hắn thuần túy phòng ngự gánh vác được, muốn hoàn toàn ngăn trở Kỷ Ninh không cho đối phương phá hủy Vũ Trụ liền quá khó khăn.

    - Rống....

    Thân người Thanh y nhân đột nhiên biến hóa, hóa thành lão Ngưu vô cùng khổng lồ hung lệ, dưới chân lão Ngưu này còn có Âm Dương trận đồ cực lớn.

    - Là ngươi, Vũ Trụ Tuần Thủ Giả thứ ba Âm Dương Tôn Giả dưới trướng Hắc Y Đế Hoàng?

    Kỷ Ninh nhận ra, Thanh y nhân trước mắt, đúng là một trong một trăm hai mươi chín vị Chung Cực Chí Tôn vây công Hắc Y Đế Hoàng kia.

    - Ngươi vậy mà không chết?

    Lúc trước ở trong thời gian đảo lưu, rõ ràng hắn đã chết.

    Kỷ Ninh lập tức ý thức được phía sau có đại bí mật.

    - Đáng chết!

    Lão Ngưu càng thêm lo lắng phẫn nộ.

    - Có ta ở đây, ngươi mơ tưởng hủy diệt nó.

    Oanh oanh oanh...

    Ở bên cạnh một tòa Vũ Trụ, Kỷ Ninh kim y cùng lão Ngưu màu đen chém giết.

    Uy năng mênh mông cuồn cuộn, ảnh hướng đến bốn phương.

    Lão Ngưu màu đen này, từ Vũ Trụ kỷ nguyên trước sống đến Vũ Trụ kỷ nguyên này, hôm nay hắn hiện ra thân thể càng là Chiến Thú binh đáng sợ nhất mà hắn luyện chế ra.

    Kỷ Ninh là Chung Cực Kiếm Đạo Chí Tôn, am hiểu sát phạt, hơn nữa mục đích của hắn cũng không phải đánh bại lão Ngưu này, mà là hủy diệt Vũ Trụ. Tây Tư tộc Chưởng Khống Giả này hiển lộ ra thân phận cũng muốn bảo trụ Vũ Trụ kia, làm cho Kỷ Ninh ý thức được tầm quan trọng của nó.

    - Ngươi đừng hủy nó, nó có rất nhiều chỗ tốt.

    Lão Ngưu tiếp tục khuyên.

    - Diệt cho ta.

    Kỷ Ninh điên cuồng.

    Vô số lực lượng điên cuồng rót vào Bắc Nguyệt Kiếm, Bắc Nguyệt Kiếm trước đã luyện chế lại một lần, bên trong có cấm chế cùng loại Sơn Thủy Bi, có thể thi triển ra một kích rất mạnh.

    Lão Ngưu cũng cảm giác được cỗ uy năng này, lo lắng biến sắc, đây là lấy đá nện chân mình, cái Sơn Thủy Bi kia là hắn cho Y Da Nhĩ a!

    Kỷ Ninh nghe Thanh y nhân tự thuật, không ngừng Thời Gian Hồi Sóc, lịch sử không ngừng hiện ra.

    Tòa đại lục này lịch sử quá dài, Kỷ Ninh ở trong quá trình ấy cũng dần dần học được ngôn ngữ của đại lục kia, cũng nhận thức đám Chung Cực Chí Tôn đã chết.

    Ví dụ như Vũ Trụ Tuần Thủ Giả thứ mười chín Phi Vân Tôn Giả dưới trướng Hắc Y Đế Hoàng, đồng dạng là một vị Kiếm đạo Chung Cực Chí Tôn.

    Lại ví dụ như Vũ Trụ Tuần Thủ Giả thứ ba Âm Dương Tôn Giả dưới trướng Hắc Y Đế Hoàng, đó là một lão Ngưu toàn thân đen kịt vô cùng hùng tráng.

    Từng vị cường giả, am hiểu bất đồng.

    - Oanh.

    - Oanh.

    - Oanh.

    - Oanh.

    - Oanh.

    - Oanh.

    Sáu đạo kiếm quang hủy thiên diệt địa, xỏ xuyên qua vô tận hư không, lão Ngưu màu đen cũng gánh không được, chỉ có thể tuyệt vọng thống khổ nhìn một màn kia.

    Trọn vẹn năm đạo kiếm quang xé rách Vũ Trụ, tòa Vũ Trụ này còn rất yếu, thậm chí còn không có chính thức hoàn thiện, với tư cách một gã Chưởng Khống Giả điên cuồng công kích... Kiếm quang hoàn toàn xé rách Vũ Trụ Bản Nguyên không hoàn thiện này, toàn bộ Vũ Trụ đều rung động lắc lư, bắt đầu sụp đổ.

    - Không, không...

    Lão Ngưu màu đen phát ra gầm nhẹ thống khổ, hắn hiện ra bộ dáng trước kia, như trước một bộ áo bào xanh, hắn tuyệt vọng nhìn một màn này.

    - Vì cái gì, vì cái gì ngươi nhất định phải hủy diệt nó.

    Thanh y nhân nhìn xem Kỷ Ninh.

    - Mặc kệ Vũ Trụ này tương lai sẽ có hạng thần kỳ gì, nhưng bây giờ nó hủy diệt rồi, hết thảy thành không.

    Kỷ Ninh nói.

    - Ngươi cũng không cần cùng ta nói nhiều như vậy, ngươi nói nhiều hơn nữa, ta cũng sẽ không tin ngươi, ai biết ngươi nói thật hay giả. Ta chỉ biết... Hủy diệt hết thảy uy hiếp, vậy không còn có phân tranh chém giết gì. Có thể trở thành một Chưởng Khống Giả ta đã cảm thấy mỹ mãn, ta không có dã tâm đi xâm nhập Hỗn Độn Vũ Trụ khác, ta chỉ muốn bảo vệ quê hương của ta.

    Kỷ Ninh nói xong, quay đầu rời đi.

    Nhìn Kỷ Ninh kim y bay đi, Thanh y nhân vô cùng thống khổ, ở trong Tây Tư Vũ Trụ, bản tôn hắn thuận tay nắm một khối bia đá, bên trên viết hai chữ Định Giới.

    - Vũ Trụ kỷ nguyên trước, cuối cùng thất bại trong gang tấc, toàn bộ đại lục hủy diệt, ta may mắn đạt được Định Giới Bia Thạch của Đế Hoàng trước khi chết còn sót lại, một tia Chân Linh trốn ở trong Định Giới Bia Thạch, mới tránh được một kiếp kia, thậm chí tiến vào một tòa Hỗn Độn Vũ Trụ, cuối cùng thành Chưởng Khống Giả.

    Thanh y nhân vô cùng thống khổ.

    - Tòa Vũ Trụ còn sót lại này một khi chính thức hoàn thiện, có thể cùng Định Giới Bia Thạch hợp nhất, ta liền có hy vọng chính thức trèo lên đỉnh...

    - Không còn gì nữa rồi.

    Thanh y nhân thời gian dần trôi qua cũng bình tĩnh.

    Mất đi, đã mất đi, không cách nào quay trở về nữa.

    - Có lẽ ta quá cố chấp rồi.

    - Hiện tại đã thành Chưởng Khống Giả, đã vô địch, vì sao nhất định phải trở nên càng mạnh hơn nữa?

    Thanh y nhân dần dần thanh tỉnh, hắn cũng là ở Vũ Trụ kỷ nguyên trước bị nô dịch quá lâu, cho nên khát vọng trở thành mạnh nhất, đứng ở chỗ cao nhất thống lĩnh hết thảy.

    Nhưng thời đại này, cùng thời đại trước đã bất đồng.

    Thời điểm Kỷ Ninh hủy diệt Vũ Trụ kia, cơ hội để đại lục này tái hiện cũng bị hủy diệt.&
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Mãng Hoang Kỷ
    Tác Giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
    Chương 1826

    Dịch:
    Nguồn: Vipvandan

    Đã không có cơ hội, hắn ngược lại chính thức giải thoát.

    - Giải thoát rồi, không có gì phải tranh giành nữa cả.

    Thanh y nhân cũng đi Hỗn Độn Vũ Trụ của mình.

    - Không có dã tâm, chỉ cần bảo hộ gia hương? Mãng Hoang, Kỷ Ninh? Có Chưởng Khống Giả như vậy, cũng không tệ.

    ...

    Kỷ Ninh kim y ở trong không gian vô tận kiến tạo một tòa biệt phủ, trường kỳ ở lại không gian vô tận, ngẫu nhiên sẽ đi các nơi.

    Hắn không dám cam đoan tương lai có thể có uy hiếp xuất hiện hay không, nhưng vì gia hương, hắn sẽ đem hết toàn lực.

    *******

    Trong Mãng Hoang Vũ Trụ.

    Kỷ Ninh đứng ở trong hư không, Ba Lâm Chí Tôn, Ách Khổng Chí Tôn ở sau lưng.

    - Hồng Nhiên huynh, đến đây đi.

    Kỷ Ninh cười nói, phía trước lập tức có vô số quang điểm hiện ra, ở trong Hỗn Độn Vũ Trụ của mình, Kỷ Ninh có thể nói không gì không làm được, hắn có thể quan sát được hết thảy Hồn Phách Chân Linh của Hồng Nhiên Chí Tôn, hư không tạo vật, tái hiện Chân Linh.

    Chỉ thấy một lão hói đầu có hai cái râu thịt xuất hiện.

    - Ta đang ở đâu?

    Hồng Nhiên Chí Tôn ngây ngẩn cả người, nhìn Kỷ Ninh, Ách Khổng, Ba Lâm.

    - Bắc Minh, các ngươi, các ngươi... Ta không phải đã chết rồi sao? Không phải ngay cả Chân Linh cũng bị cắn nuốt sao?

    - Đừng nóng vội.

    Ba Lâm cười nói.

    - Chờ một chút.

    Ách Khổng cũng nói.

    Kỷ Ninh cũng cười:

    - Hồng Nhiên huynh đợi chút nữa a.

    Nói xong bên cạnh lại có vô số quang điểm hiện ra ngưng tụ, xuất hiện là Mô Cốc Chí Tôn, Đế Thạch Chí Tôn, Thiên Thực Chí Tôn. Về sau lại xuất hiện Khải Chí Tôn phiêu dật tiêu sái, cuối cùng xuất hiện Thương Cốt Chí Tôn.

    Tám vị Chí Tôn tề tụ, toàn bộ Mãng Hoang Vũ Trụ từ cổ chí kim tám vị Chí Tôn đều tụ tập ở nơi này.

    - Vị này chính là Bắc Minh.

    Ba Lâm Chí Tôn cười giới thiệu.

    - Hắn tu Chung Cực Kiếm Đạo, bước vào Chung Cực Chí Tôn cảnh, luyện hóa khống chế toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ. Lúc này mới phục sinh được mọi người.

    - Bắc Minh huynh.

    Thương Cốt Chí Tôn trừng mắt nhìn Kỷ Ninh, Khải Chí Tôn cũng tò mò cảm thấy Kỷ Ninh rất thân thiết.

    - Lại nói tiếp, Khải Chí Tôn đối với ta còn có ân chỉ dẫn.

    Kỷ Ninh cười nói.

    Bọn hắn ở một chỗ tự thuật.

    Mỗi cái đều cảm thấy thế sự vô thường, chết đi vẫn còn có ngày phục sinh, Khải Chí Tôn chỉ dẫn đối với Kỷ Ninh rất trọng yếu, nếu không có hắn chỉ dẫn, chỉ sợ cũng ngộ không ra Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo. Mà Kỷ Ninh cuối cùng thành Chưởng Khống Giả, lại phục sinh Khải Chí Tôn, hết thảy chính là thú vị như thế.

    - Chư vị, hai lần chiến tranh, chúng ta chết đi rất nhiều Chúa Tể Đế Quân. Bọn hắn vì toàn bộ văn minh chúng ta mà chết trận, tự nhiên được quyền sống lại.

    Kỷ Ninh cười nói.

    Oanh...

    Toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ đều chấn động.

    - Ta, ta xảy ra chuyện gì vậy?

    - Ta không phải đã chết rồi sao?

    - Nơi này là chỗ nào?

    Cả đám Chúa Tể Đế Quân phục sinh xuất hiện ở các nơi trong Hỗn Độn Vũ Trụ đều có chút sững sờ, trí nhớ của bọn hắn đều dừng lại ở một khắc trước khi chết, Kỷ Ninh nhìn qua, biết được hết thảy Chúa Tể Đế Quân, những người bởi vì chiến tranh chết trận tất cả đều từng cái phục sinh, trong đó cũng có một ít mình biết, ví dụ như đệ tử của mình Thanh Trúc Dương Khuất Định, còn có vài bằng hữu sau khi hợp đạo thất bại hành tẩu bốn phương.

    Đại lượng cường giả một lần nữa trở về.

    - Bắc Minh, quy mô phục sinh lớn như vậy, đối với Hỗn Độn Vũ Trụ không tốt lắm đâu?

    Hồng Nhiên Chí Tôn hỏi.

    - Yên tâm.

    Kỷ Ninh cười nói.

    - Sau khi phục sinh, như cũ là một phần tử của Hỗn Độn Vũ Trụ. Lực lượng thay đổi liên tục, chính thức tiêu hao là cực nhỏ. Ví dụ như sống lại sáu các ngươi, tiêu hao đại khái là lực lượng của một gã Chí Tôn. Sống lại đại lượng Chúa Tể Đế Quân, chính thức tiêu hao như trước rất nhẹ nhàng.

    Nói giỡn, giết chết một Y Da Nhĩ, hấp thu lực lượng liền vượt qua trăm tên Chí Tôn rồi.

    ...

    Kỷ Ninh cùng tám vị Chí Tôn khác nhắc nhở một phen, liền lập tức rời đi, đi vào chỗ Tam Giới năm đó.

    Đối với Tam Giới, Kỷ Ninh tình cảm càng sâu.

    Nữ Oa, Bồ Đề, Di Lặc, Khoa Phụ, Tế Điên... cả đám đều đạt được Kỷ Ninh truyền âm tới, đều đứng ở sau lưng Kỷ Ninh nghênh đón đám bạn chí cốt năm đó.

    - Trở về đi.

    Kỷ Ninh nhìn về phía trước, dưới nhất niệm, Tam Giới lúc trước một lần nữa hiện ra, ở trong hư không Tam Giới, vô số quang điểm hội tụ, xuất hiện rậm rạp chằng chịt thân ảnh, trong đó có vô số Tiên Ma vì cùng Nguyên Lão Nhân, Vô Gian Môn chiến một trận mà chết đi, cũng có Tiên Ma trước đó chết đi, Tam Thanh Đạo Nhân, Như Lai Phật Tổ, Giác Minh Phật Tổ, Toại Nhân thị, Thần Nông thị, Phục Hi thị, Hoàn Mộc Chủ Nhân, Đại sư huynh Hậu Nghệ, Cộng Công, Tam Thọ đạo nhân...

    Vô số Tiên Ma từng cái phục sinh, đám bạn chí cốt từng cái tề tụ.

    Như Lai, A Di Đà Phật, A Nan... cả đám lão hữu ở một chỗ, Đạo Môn Tam Thanh, Tiêu Dao Đạo Tổ, Lữ Động Tân... cả đám gặp nhau, còn sống tự thuật chuyện phát sinh những năm này.

    Nhiều lắm, quá náo nhiệt rồi, nhiều lão hữu như vậy đều phục sinh.

    - Sư đệ.

    Hậu Nghệ nắm tay Thường Nga, đi đến trước mặt Kỷ Ninh.

    - Cảm ơn.

    - Ha ha, Đại sư huynh, ngươi cùng với chị dâu tâm sự a, không cần phải xen vào ta.

    Kỷ Ninh nói.

    - Sư phó.

    Kỷ Ninh đi tới trước mặt Tam Thọ đạo nhân.

    Tam Thọ đạo nhân có chút do dự chần chờ, hắn vốn là thế hệ hào sảng, nhưng hắn cũng nghe được Bồ Đề... đám lão hữu tự thuật, biết hôm nay Kỷ Ninh lợi hại như thế nào. Quả thực đến tình trạng nghịch chuyển sinh tử, xuyên thẳng qua quá khứ tương lai, không gì không làm được. Tồn tại như vậy là đồ nhi của mình? Tuy trên danh nghĩa là thật, nhưng mình còn là lần đầu tiên nhìn thấy a.

    - Bắc Minh.

    Tam Thọ đạo nhân vẫn còn có chút chần chờ, cuối cùng lần thứ nhất gặp mặt, không có cảm tình thầy trò chính thức, cảm tình là thời gian mài ra đấy.

    Kỷ Ninh cũng không có cưỡng cầu.

    Hắn nhìn phía xa, chúng Tiên Ma Tam Giới còn sống, cùng những người phục sinh, cả đám lẫn nhau tự thuật, chỉ sợ không có vài năm giày vò, cái náo nhiệt này là dừng không được.

    Lúc này Kỷ Ninh lui về sau một bước, lăng không biến mất không thấy.

    ...

    Kỷ Ninh đi tới Hắc Bạch Học Cung ở Đại Hạ thế giới An Thiền quận, chỗ này bởi vì Kỷ Ninh nhất niệm hình thành Đại Hạ thế giới, còn không có bất kỳ sinh mệnh.

    - Sư tỷ.

    Kỷ Ninh đi tới bên ngoài Hắc Bạch Học Cung Luận Đạo Điện, sư tỷ chính là mình cuối cùng phục sinh, cũng là chuyên môn một mình phục sinh.

    - Trở về đi, sư tỷ.

    Kỷ Ninh tâm ý khẽ động.&
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Mãng Hoang Kỷ
    Tác Giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
    Chương 1827

    Dịch:
    Nguồn: Vipvandan

    Vô số quang điểm hiển hiện.

    Quang điểm xinh đẹp tràn ngập linh tính, bay lả tả ngưng tụ ở một chỗ, tạo thành Hắc y thiếu nữ Dư Vi, theo mảnh vỡ Chân Linh không ngừng hội tụ, Hắc y thiếu nữ Dư Vi thời gian dần trôi qua trong đôi mắt đã có thần thái, nàng nhìn Kỷ Ninh trước mặt, Kỷ Ninh cũng nhìn Dư Vi.

    Kỷ Ninh áo trắng, Dư Vi áo đen, cứ như vậy đối mắt nhìn nhau.

    Khi tất cả mảnh vỡ Chân Linh hoàn toàn hội tụ, Dư Vi hoàn toàn khôi phục trí nhớ, toàn thân cũng có được sinh mệnh khí tức.

    - Sư đệ?

    Dư Vi có chút không dám tin tưởng, trí nhớ của nàng còn dừng lại ở trên chiến trường Tam Giới, bị Thần Vương giết chết.

    - Sư tỷ.

    Kỷ Ninh đi ra phía trước, nhẹ nhàng ôm thê tử, ôm, ngửi tóc hương của nàng, hương vị ở trong trí nhớ đã rất xa xưa một mực phủ đầy bụi vấn vương chóp mũi, Kỷ Ninh cảm thấy mình sắp say, một đường tu hành, một đường chinh chiến, liều mạng, dày vò lâu như vậy, hết thảy đều đáng giá. Giờ khắc này cũng đã vượt qua Vĩnh Hằng.

    Dư Vi cũng ôm Kỷ Ninh, nàng còn có chút ít ngây thơ, trí nhớ của nàng là từ Tam Giới chiến trường bị giết chết trực tiếp nhảy đến hiện tại, nàng không biết Kỷ Ninh đã trải qua bao nhiêu, nhưng nàng có thể biết, có thể chết mà phục sinh, Kỷ Ninh nhất định bỏ ra rất nhiều rất nhiều.

    Kỷ Ninh rút cuộc thả Dư Vi, nắm tay thê tử, chỉ vào chung quanh:

    - Sư tỷ, còn nhớ nơi đây không?

    - Như thế nào không nhớ, Luận Đạo Điện, ngươi cùng ta tỷ thí, lần kia ngươi là thua ta.

    Dư Vi cũng nói, bỗng nhiên nàng nhịn không được nói.

    - Sư đệ, có thể nói cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì không?

    - Chúng ta ngồi xuống từ từ nói.

    Kỷ Ninh lôi kéo Dư Vi.

    Hai người ngồi ở trên bậc thang trước Luận Đạo Điện, Kỷ Ninh tự thuật:

    - Trận chiến ấy, Thần Vương giết chết tỷ...

    Kỷ Ninh tự thuật, nói cuộc chiến Tam Giới đó, nói mình đi Đại Mạc Vực, còn có bị Mang Nhai Chúa Tể bắt sống, thậm chí sự tình tiến vào Dị Vũ Trụ. Về sau ngộ ra Chung Cực Kiếm Đạo bước vào Đạo Quân, Nhất Bộ Đạo Quân, Nhị Bộ Đạo Quân... ở Ngu Tinh Hải mạo hiểm, ở Dịch Ba giới đấu tranh... Thậm chí cùng Thánh Thành chi chủ chém giết, đạt được Động Minh Ngọc Phù, thậm chí Cầm Hỏa Thần, cầu Hồng Nhiên Chí Tôn phục sinh...

    - Lần kia phục sinh thất bại, ta rất thương tâm.

    Kỷ Ninh chỉ vào phía trước.

    - Ta ở trước Luận Đạo Điện uống say, ngủ ở trên mặt tuyết.

    Kỷ Ninh tâm ý khẽ động.

    Chung quanh bông tuyết bồng bềnh.

    Kỷ Ninh cùng Dư Vi thưởng thức lấy cảnh tuyết rơi, Kỷ Ninh cười nói:

    - Nói đến kỳ quái, lúc ấy ta rất thương tâm, vì vậy ta ghét tuyết rơi. Nhưng bây giờ nhìn xem bông tuyết ta lại rất vui vẻ.

    Dư Vi không nói gì, chẳng qua là nắm tay Kỷ Ninh thật chặt, nàng nghe Kỷ Ninh nói nhiều như vậy đã sớm rất đau lòng.

    - Về sau ta hợp đạo, đáng tiếc thất bại.

    Kỷ Ninh nói tiếp, nói đi tìm Nữ Oa, nói gặp năm vị Chí Tôn, nói cứu Đan Tôn Giả lâm vào thế giới bí ẩn của Tây Tư tộc, được Mộc Xích Ngũ Thiên… cuối cùng đánh cược một lần ngộ ra Hư Không Bất Diệt, có thể Chân Linh Bất Diệt. Về sau bởi vì Chung Cực Đế Quân ra đời, Tây Tư tộc phát động chiến tranh cuối cùng.

    - Sinh tử một đường, chúng ta thắng, ta đột phá, bước ra một bước cuối cùng.

    Kỷ Ninh cười nhìn Dư Vi.

    - Thắng, cho nên hết thảy đều có thể trở thành sự thật, cả đám bằng hữu đều sống lại, đương nhiên còn ngươi nữa.

    Dư Vi nhìn Kỷ Ninh.

    Nàng thật không thể tưởng được, đối với nàng mà nói, chỉ là nháy mắt, liền từ Tam Giới chiến trường chết trận đến giờ phút này, Kỷ Ninh lại trải qua nhiều như vậy, nàng thật sự rất đau lòng.

    - Nhìn.

    Kỷ Ninh chỉ vào phía trước.

    Ở trước Luận Đạo Điện, trên đất tràn đầy tuyết đọng bỗng nhiên sinh trưởng ra một cây hoa mai, hoa mai sinh trưởng tách ra nhiều đóa hoa nhỏ xinh đẹp, hương thơm sâu kín tràn ngập ra.

    - Ta kiếp trước có một câu, không trải qua một phen băng hàn, nào có hương mai kinh diễm.

    Kỷ Ninh cười ha ha.

    - Ta coi như là trải qua băng hàn rồi, hiện tại cuối cùng ngửi được Mai Hoa Hương.

    Nói xong Kỷ Ninh đưa mũi vào sát mặt Dư Vi ngửi ngửi, rất là xú mỹ nói.

    - Ân, Mai Hoa Hương, thật là thơm, thật là thơm.

    Trước Luận Đạo Điện.

    Trên mặt tuyết, hoa mai lỗi lạc mà đứng.

    Kỷ Ninh cùng Dư Vi tựa sát ngồi ở trên bậc thang tự thuật, nói sự tình tu hành, còn nói sự tình nữ nhi. Kỷ Ninh có rất nhiều lời muốn nói, Dư Vi có rất nhiều điều muốn biết.

    ...

    Tam Giới.

    Một cuộc thịnh yến trước đó chưa từng có đang tiến hành, Hỗn Độn Vũ Trụ Chưởng Khống Giả Bắc Minh Chí Tôn Kỷ Ninh tự mình tổ chức, bát đại Chí Tôn, vô số Chúa Tể Đế Quân có công đều được Kỷ Ninh trực tiếp dịch chuyển tới đây, tham gia trận thịnh yến này. Đây cũng là thịnh yến chúc mừng sau khi chiến tranh thủ thắng.

    Ở chính vị.

    Kỷ Ninh ngồi đó, bên cạnh chính là thê tử Dư Vi, hai bên là Hồng Nhiên Chí Tôn, Ba Lâm Chí Tôn...

    Ở phía dưới chẳng phân biệt được cao thấp, vô số Chúa Tể Đế Quân. Về phần Bồ Đề, Nữ Oa, Kỷ Minh Nguyệt cầm đầu một đám Tam Giới Tiên Ma thì một mình chiếm lĩnh một khu vực.

    Cuộc thịnh yến này có Đại Năng luận đạo, cũng có rất nhiều sự tình chúc mừng, thậm chí rất nhiều tu luyện giả mang đến một ít biểu diễn, tự ý ca hát, người am hiểu hội họa thì vẽ tranh lưu niệm,… vô số tu luyện giả cùng vui cười!

    - Thật không nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay.

    Địa Tàng Phật Tổ mỉm cười nói.

    - Ta càng không nghĩ tới, vị Bắc Minh Chí Tôn này sẽ là đồ đệ của ta, ta một ngày cũng không có dạy hắn a.

    Tam Thọ đạo nhân ha ha uống rượu.

    - Cố ý khoe khoang, ngươi đây là khoe khoang.

    Xích Minh nói.

    - Khoe khoang thì thế nào?

    Tam Thọ đạo nhân trừng mắt.

    ...

    Hậu Nghệ cùng Thường Nga ở một chỗ, Hậu Nghệ không còn là bộ dáng tiều phu chán nản, mà cực kỳ hăng hái.

    Ở bên kia.

    Thanh Trúc Dương Khuất Định cùng Hoằng Hi Chúa Tể cũng đồng dạng ở một chỗ.

    Bọn hắn, một cái là trận doanh Tam Giới, một cái là trận doanh đệ tử của Kỷ Ninh, đều dựa vào một chỗ, song phương mỉm cười gật đầu.

    ...

    - Ngươi chính là Mang Nhai, nghe nói lúc trước ngươi bắt Bắc Minh Chí Tôn đi?

    Mang Nhai Chúa Tể cũng là người nổi tiếng, nhiều Chúa Tể Đế Quân đều đến kết giao, Mang Nhai Chúa Tể vui tươi hớn hở:

    - Ha ha, đúng vậy, ta cũng là vận khí, ai biết được, bắt đại một cái, lại thành Bắc Minh Chí Tôn sau này. Ha ha, vận khí vận khí.

    ...

    - Bắc Minh là huynh đệ sinh tử của ta, ta đã nói với ngươi, lúc đầu ta liền nhìn ra Bắc Minh khẳng định bất phàm rồi.

    Cửu Trần đang cùng Chúa Tể Đế Quân khác chém gió.

    ...

    Đan Tôn Giả cũng cùng đại ca của nàng ở một chỗ, cười mỉm tới tham gia cuộc thịnh yến này. Cùng Kỷ Ninh ánh mắt va chạm, đều xa xa nâng chén.

    ...

    Một mảnh hải ăn hải uống, chúng tiên ma đại năng cùng vui cười, nhiều đại năng như vậy hội tụ, cũng là trước đó chưa từng có. Những Đại Năng biểu diễn kia đều ra hết thủ đoạn.

    Kỷ Ninh cùng Dư Vi ở chỗ cao nhất.

    Chứng kiến các nơi ở phía dưới, thấy được Kỷ Nhất Xuyên Úy Trì Tuyết, thấy được con gái Kỷ Minh Nguyệt cùng đạo lữ của nàng Thạch Trạch, thấy được chúng tiên ma Tam Giới, thấy được vô số Đại Năng trong quá trình mình phát triển cùng mình từng có tiếp xúc.

    - Tây Tư, Thái Sơ.

    Kỷ Ninh yên lặng nói.

    - Có cái gì phải tranh giành chứ? Thủ hộ cái mình quan tâm nhất, vậy là đủ rồi.

    Kỷ Ninh quay đầu cùng Dư Vi ánh mắt giao hội.

    - Ta muốn hôn ngươi một cái.

    Kỷ Ninh nói.

    - Nhiều Tiên Ma đại năng đang nhìn đây này.

    Dư Vi hoảng sợ, liền nói.

    - Không nên không nên, đợi sau khi thịnh yến kết thúc…

    - Đừng sợ, chồng ngươi là Hỗn Độn Vũ Trụ Chưởng Khống Giả, ta để cho bọn chúng nhìn không thấy, bọn hắn ai cũng nhìn không thấy.

    Kỷ Ninh vùi đầu hôn lên môi Dư Vi.


     
    Henesys, quangvd, motminhmai and 2 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 1)