FULL  Tiên Hiệp Mãng Hoang Kỷ - Ngã Cật Tây Hồng Thị

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. vantronghoa

    vantronghoa Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/1/15
    Bài viết:
    344
    Được thích:
    1,239
    Mãng Hoang Kỷ
    Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

    Quyển 18
    Chương 10 : Xung phong

    Dịch giả: Nhóm dịch giả Bạch Ngọc Sách
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách








    “Lên tường thành.” Bạch Cực Chân Tiên hạ lệnh.

    “Đi thôi.”

    Một đám Thiên Thần Chân Tiên cùng mấy Thiên Tiên nhanh chóng rời khỏi đại điện, hướng tường thành bay tới.

    Vô Gian Thành không lớn, bọn hắn nhanh chóng bay tới đoạn tường thành vừa phát ra tiếng kèn hiệu. Lúc hạ xuống, một đám binh sĩ cung kính quỳ sát, trong đó có cả những Phản Hư Thần Ma. Bọn họ đều có các loại thần thông hoặc thiên lý nhãn nên tự nhiên có thể nhận ra.

    “Cái gì?”

    Bạch Cực Chân Tiên cùng mấy người còn lại đều hướng mắt về phía xa. Trời vừa hửng sáng, trên đầm lầy hoang dã giăng đầy vụ khí nhưng không cản được tầm nhìn của đám Thiên Thần Chân Tiên bọn họ.

    Cách phía ngoài Vô Gian Thành khoảng 3 vạn dặm xuất hiện một thân ảnh Thần Ma cao tới vạn trương, toàn thân cởi trần, ở hông chỉ quấn một mảnh da thú ngắn đang hướng phía này chạy tới, vận tốc kinh người.

    Thân ảnh Thần ma chạy tới không đầu, trên ngực xuất hiện một gương mặt lấy hai vú làm mắt, lấy rốn làm miệng, bộ dáng vô cùng dữ tợn. Gương mặt kia chính là gương mặt của Thông Hợp Thiên Tiên, hóa ra đây chính là quân đoàn Thông Hợp quân triển khai Hình Thiên trận hóa thành Hình Thiên Thần – Thông Hợp.

    “Là Hình Thiên?”

    Đám Thiên Thần Chân Tiên đang đứng trên tường thành nhìn thấy thì kinh ngạc hô lên.

    Bọn họ đã được Thanh Hồ môn chủ cho biết lần chiến tranh này Hạ Hoàng có Hình Thiên đại trận nhưng tận mắt chứng kiến thân ảnh Thần Ma không đầu này vẫn khiến bọn họ không khỏi nghĩ tới vị Hình Thiên Thần lừng danh tam giới kia.

    “Chư vị nói xem, nên đối phó ra sao?” Bạch Cực Chân Tiên lạnh nhạt hỏi.

    Thanh Hồ môn chủ thưa: “Bạch Cực sư huynh, chín đại tướng lĩnh bên quân doanh Đại Hạ ta đều biết. Gương mặt hiện lên trên ngực Hình Thiên Thần chính là Thông Hợp Thiên Tiên, người cũng xuất lĩnh một quân đoàn. Lúc trước bọn chúng khảo thí chém nát Hỗn Độn kim thạch ta cũng biết nhưng lúc đó chúng còn chưa học được pháp môn của Hình Thiên đại trận. Hiện giờ xem ra bọn chúng đều đã học được pháp môn, thực lực mạnh hơn không ít. Trước mắt chúng ta phải tìm cách dò xét sức mạnh thực sự của chúng, sau đó mới đề ra đối sách. Biết địch biết ta thì mới hy vọng đánh bại Đại Hạ.”

    “Tới lúc cho Bạch Kiểm Giao xuất chiến rồi.” Tam Dương Thiên Thần khẽ nói.

    ***

    Trong lúc quân doanh Vô Gian Môn đang bàn cách đối phó tình hình thì tại đại điện trong Bát Long Vân Thành, Kỷ Ninh cùng bảy vị tướng lĩnh đang tụ tập tại nơi này.

    “Bệ hạ.” Đám người đồng loạt hành lễ.

    “Ngồi xuống đi.” Hạ Hoàng gật đầu.

    Sau khi ngồi xuống đám người bọn họ mới phát hiện tại đây chỉ có tất cả tám người, thiếu mất Thông Hợp Thiên Tiên.

    “Chúng ta đã tới Bạch Cực quận.” Hạ Hoàng nói tiếp. “Hơn nữa ta đã bố trí đại trận phong tỏa phạm vi vạn dặm quanh khu vực này. Trong vạn dặm này không cách nào Đại Na Di ra khỏi, cũng không thể dùng tâm thức để dò xét. Tất nhiên, ta là chủ nhân của trận pháp nên vẫn có thể dùng tâm thức để dò xét tình hình trong phạm vi ấy, có điều Vô Gian Thành quá nhiều cấm chế, tâm thức của ta cũng không cách nào tiến vào bên trong tòa thành. Các nơi khác thì ta đều cảm ứng được.

    Bọn người Kỷ Ninh nghe xong thì khẽ giật mình cảm thán.

    Nhanh quá!

    Hạ Hoàng hành động vượt trước rất xa so với suy đoán của bọn hắn.

    “Hiện giờ đã tới Bạch Cực quận, ta đã phái Thông Hợp THien Tiên suất lĩnh quân đoàn dưới trướng hắn triển khai Hình Thiên đại trận, làm nhiệm vụ tiên phong dò thám thực lực của Vô Gian Môn rồi.” Ha Hoàng chỉ tay lên một khoảng không gian trước mắt, tức thì xuất hiện một hình ảnh phản chiếu một thân ảnh Thần Ma không đầu chân trần đang chạy rất nhanh. Thần Ma không đầu này mang hình dạng của Thông Hợp Thiên Tiên càng làm tăng thêm vẻ dữ tợn.

    “Đã xuất chiến rồi sao?” Kỷ Ninh cũng thất kinh. “Xem ra Hạ Hoàng rất cẩn thận, nhất cử nhất động của hắn chúng ta đều không biết chút gì, nhưng như vậy cũng tốt. Xuất kỳ bất ý sẽ khiến cơ hội giành chiến thắng của chúng ta cao hơn.”

    Kỷ Ninh tin tưởng Hạ Hoàng, vị hoàng đế này đã tự thân xuất chiến, nhất định không có khả năng đầu nhập vào Vô Gian Môn. Hắn là đệ tử của Thượng Cổ Hoàng tộc, là phương thế lực mạnh mẽ nhất ở bên trận doanh của Nữ Oa nương nương, cũng là bá chủ tuyệt đối của thời Thượng Cổ. Sơ với Phật Môn và Đạo Môn còn mạnh mẽ hơn nhiều! Kỷ Ninh vì thế rất tin tưởng vào sự quyết đoán của Hạ Hoàng.

    “Hình Thiên Thần này dù sao cũng chỉ là trận pháp hóa thành, không phải là Thần Ma thực sự. Lực lượng của nó vẫn lấy lực lượng của Thiên Tiên và Tán Tiên làm đường dẫn, sau đó thiên địa lực lượng ngưng tụ mới thành thân thể, cho nên, thân thể có lực lượng rất lớn, chạy trốn cũng nhanh hơn. Nhưng muốn nó cưỡi mây cưỡi gió phi hành thì lại rất chậm. Trận pháp hình thành nên thân thể này thích hợp nhất để chạy trốn.”

    Kỷ Ninh liếc mắt nhìn lão giả râu dài màu đỏ bên cạnh Hạ Hoàng. Trong năm Thiên Thần Chân Tiên ở phe này, có ba người xuất thế từ Thượng Cổ Hoàng tộc cho nên tuyệt đối ủng hộ Hạ Hoàng. Hai người còn lại một người là Đông Duyên Lão Tổ, người còn lại là THiên Nông Chân Tiên – thủy tổ của Thiên Nông Thị. Mà hắn nghe nói, vị Thiên Thần này đã lâu rồi không có xuất hiện.

    “Hỏa Vân nói rất đúng.” Hạ Hoàng gật đầu. “Các ngươi quan sát cho kỹ trận chiến này sẽ càng hiểu rõ thêm về cách điều khiển và sử dụng lực lượng của quân đoàn Thiên Thần. Đây cũng là trận chiến đầu tiên giữa chúng ta và Vô Gian Môn. Các ngươi phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần không được chủ quan vì các ngươi chính là đại diện cho một ngàn Thiên Tiên và mười vạn Tán Tiên đằng sau. Một khi trọng thương hoặc thất bại, người chết sẽ không chỉ có một mình các ngươi, mà là hơn một ngàn Thiên Tiên và mười vạn Tán Tiên đó nữa.”

    Tâm trạng đám tướng lĩnh như Kỷ Ninh nhất thời trở nên ngưng trọng.

    “Thông Hợp, có thể dừng lại rồi.” Hạ Hoàng bỗng nói.

    Âm thanh của Hạ Hoàng có thể trực tiếp truyền tới tai của Thông Hợp Thiên Tiên. Trong hình ảnh liền hiện ra thân ảnh của Thông Hợp Thiên Tiên đang chạy tới một hồ nước rộng lớn thì dừng lại. Hồ nước có diện tích cả ngàn dặm, đáy hồ tất nhiên không cạn nhưng nước hồ cũng chỉ xâm xấp tới bắp chân của Thông Hợp.

    Trong hồ nước, bước chân Thông Hợp dừng lại khiến mặt nước tạo nên từng con song dữ dội.

    “Nơi đó cách Vô Gian Thành chỉ khoảng vạn dặm. Thông Hợp, ngươi cứ chờ đợi ở đó, công kích của Vô Gian Môn sẽ tới rất nhanh thôi.”



    Thông Hợp Thiên Tiên đứng thẳng trong hồ nước như viễn cổ cự nhân đã trụ vững ở nơi này qua vô tận tuế nguyệt, loại cảm giác này khiến cho thiên địa cũng khó mà lay chuyển, khiến người người nhìn thấy đều sinh lòng kính ngưỡng và run rẩy.

    Bỗng nhiên hồ nước trở nên chấn động. Hình Thiên Thần – Thông Hợp nhìn về Vô Gian Thành ở xa xa, thấy một chấm đen đang không ngừng tới dần, kích thước cũng càng ngày càng lớn.

    Chấm đen dần hiện rõ, phần đầu mang hình dạng một gương mặt nhân tộc, lân phiến màu đen che kín thân hình. Trên thân có hai chân cùng hai tay, cao chừng vạn trượng, phần thân phảng phất như một cái đuôi long xà dài hơn ba vạn trượng

    Hồ nước lúc sáng sớm còn bao phủ một màn sương mù, giờ này đã hiện ra một thân ảnh Thần Ma cao vạn trượng, hông mặc da thú, thân trên cùng tay chân đều để trần đứng trong hồ nước. Cách đó xa xa là một thân ảnh Thượng cổ hung thú Bạch Kiểm Giao đang tiến lại gần, mỗi bước đi khiến cho mặt nước hồ chấn động, sóng cuộn ầm ầm.

    Hình ảnh hiện ra trước mắt khiến cho Hạ Hoàng cùng đám người đang chờ trong Bát Long Vân Thành sững sờ.

    “Thượng cổ hung thú Bạch Kiểm Giao?” Đông Duyên Chân Tiên lẩm bẩm.

    “Đây hẳn là trận pháp Vô Gian Môn hóa thành,” Hạ Hoàng cau mày, “Nhìn xem, Bạch Kiểm Giao nhìn giống như thật, không có chút sơ hở nào chứng tỏ trận pháp này rất hoàn mỹ, nhất định là trận pháp dó cấp độ Chân Thần Đạo Tổ sáng tạo ra, chỉ không biết uy lực thể hiện ra sao.”

    “Trận chiến giữa Hình Thiên Thần cùng Thượng cổ hung thú Bạch Kiểm Giao này làm ta có cảm giác như được trở về thời Thượng cổ.” Thiên Nông Chân Tiên cười nói. “Năm đó ta còn ở trong tộc, đi theo một trưởng bối hành tẩu đã từng chứng kiến một Thần Ma cùng Thượng cổ hung thú chiến đấu, cảnh tượng thật giống như lúc này.”

    “Phải.” Hạ Hoàng gật đàu cười nói. “Thời điểm tộc nhân chúng ta xuất hiện, sinh sôi nẩy nở thì địa vị còn chưa đủ cao, lúc đó những tồn tại như Thượng cổ hung thú cùng các Thần Ma vẫn còn là bá chủ thiên hạ.”

    Thần thú thực ra cũng cùng một loại tồn tại với Thần Ma, những Thần thú hung ác ưa thích giết chóc được gọi là hung thú. Thượng cổ hung thú Bạch Kiểm Giao từ nhỏ đã có thực lực của Thiên Thần, thanh danh hiển hách, cực kỳ thiện chiến.

    “Trận chiến giữa Thượng cổ hung thú và Thượng cổ Thần Ma?” Kỷ Ninh nhìn hình ảnh trên không đang hiện ra một thân ảnh Thần Ma không đầu cao vạn trượng đang giằng co cùng hung thú Bạch Kiểm Giao to lớn không kém, chiến ý tràn ngập.

    “Động thủ.” Hạ Hoàng đột nhiên nói.

    ***

    Giữa đầm nước mờ mịt hiện ra hai thân ảnh sừng sững, Thần Ma – Hình Thiên Thần cùng Thần thú Bạch Kiểm Giao. Không gian đang yên tĩnh nhất thời rung động.

    “Oong……”, từ eo lưng hung thú Bạch Kiểm Giao phát ra từng âm thanh quái dị, ánh mắt cẩn thận soi xét đối thủ trước mắt.

    Hình Thiên Thần – Thông Hợp cũng nhìn chằm chằm đối thủ. Song phương giằng co được mấy hơi thở thì bỗng nhiên hung thú Bạch Kiểm Giao chợt động.

    “Uỳnh!”

    Hồ nước nổ vang, mặt nước chấn động ầm ầm. Hung thú Bạch Kiểm Giao bổ nhào về phía trước, trong chớp mắt vượt qua mấy trăm dặm. Hai tay xuất hiện móng vuốt vô cùng sắc bén không thua gì pháp bảo.

    Móng vuốt xuất ra nhằm đúng phần bụng của Hình Thiên Thần – Thông Hợp. Hình Thiên Thần – Thông Hợp lùi lại một bước, cánh tay phải giơ lên tạo thành lưỡi đao như thiểm điện đánh xuống, uy thế như Hình Thiên Vũ - Kiền Thích.

     
    Henesys, voquan, motminhmai and 5 others like this.
  2. vantronghoa

    vantronghoa Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    9/1/15
    Bài viết:
    344
    Được thích:
    1,239
    Mãng Hoang Kỷ
    Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

    Quyển 18
    Chương 11 : Kịch chiến

    Dịch giả: Nhóm dịch giả Bạch Ngọc Sách
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách






    Hung thú Bạch Kiểm Giao liền giơ tay lên phía trên đón đỡ, trên tay của nó mọc đầy lân phiến cùng móng vuốt sắc bén.

    Hình Thiên Thần – Thông Hợp vung tay đánh xuống như một chiếc búa lớn, trực tiếp bổ vào móng vuốt của hung thú Bạch Kiểm Giao khiến móng vuốt của Bạch Kiểm Giao dội lại vào vai nó. Hung thú không trụ vững lảo đảo mấy bước nhưng ngay lập tức chuyển thân, phần đuôi như giao long dài hơn ba vạn trượng quật tới Hình Thiên Thần – Thông Hợp.

    Hình Thiên Thần vội giơ tay chống đỡ.

    “Ầm!”

    Cả thân hình Hình Thiên Thần – Thông Hợp bay ngược trở lại, khiến cho hồ nước dưới chân dậy lên từng con sóng cao ngàn trượng, đá núi rung chuyển ầm ầm.

    Khẽ chống tay, vận sức dưới chân đạp một cái, hồ nước lại một lần nữa rung lên, Hình Thiên Thần bay thẳng về phía hung thú Bạch Kiểm Giao.

    Nhất thời trận chiến trở nên giằng co. Một người, một thú lao vào nhau chém giết, đòn qua thế lại, khí thế ngút trời.

    ***

    Trong Bát Long Vân Thành.

    Hạ Hoàng cùng đám Kỷ Ninh chăm chú nhìn trận chiến đang diễn ra trên màn hình trên không.

    “Vô Gian Môn lấy Thượng cổ hung thú Bạch Kiểm Giao làm gốc để sáng tạo ra đại trận này, trận pháp thật ảo diệu, thực lực chiến đấu không thua gì Hình Thiên trận của chúng ta.” Hạ Hoàng nhíu mày.

    “Xem ra, lực lượng trên phần đầu của nó so với chúng ta thì kém chút ít, nhưng lực lượng của cái đuôi kia lại rất cường đại, so với Hình Thiên Thần còn mạnh hơn.”

    Đám Kỷ Nình ở bên cạnh đều gật đầu.

    “Các ngươi nhìn xem, hai bên chiến đấu đều để lại thương tích đầy mình, vì có thiên địa lực lượng lưu động nên nhanh chóng hồi phục. Cả hai đều vô cùng cường đại, rất khó phá vỡ thân thể đối phương chỉ bằng một kích.”

    “Nếu chỉ đơn độc chiến đấu thế này trong thời gian ngắn rất khó phân ra thắng bại, chỉ có lấy nhiều đánh ít mới có thể nhanh chóng hạ sát đối phương.” Hạ Hoàng nói tiếp. “Theo ta suy đoán thì Thượng cổ hung thú Bạch Kiểm Giao ít nhất cũng do hơn ngàn Thiên Tiên cùng đại lượng Tán Tiên kết hợp tạo thành. Nếu có thể đánh chết cũng tương đương với một trận đại thắng.”

    Một nữ Thiên Thần Chân Tiên mặc áo giáp màu tím đứng bên cạnh Hạ Hoàng cũng mở miệng. “Căn bản của chiến tranh chính là phải tìm cách gia tăng lực lượng của mình và làm suy yếu lực lượng của đối phương. Kẻ địch mỗi lần suy yếu một chút thì bên ta lại mạnh thêm một chút. Tới lúc kẻ địch suy kiệt là có thể một kích diệt sát đối thủ. Thượng cổ hung thú Bạch Kiểm Giao này đối phương cũng không thể có nhiều.”

    Tại chủ điện, Hạ Hoàng cùng đám tướng lĩnh vừa xem trận chiến vừa bàn luận.

    Đột nhiên, trận chiến đang diễn ra trên màn hình thay đổi. Trên mặt hồ nước ngàn dặm vốn là sương mù dậy lên cuồng phong tạo thành những vòng xoáy lớn.

    “Thiên địa lực lượng bắt đầu khởi động?” Hạ Hoàng biến sắc.

    “Tám vị tướng quân, mau bố trí Hình Thiên trận.” Hạ Hoàng hét lên.

    “Vâng.”

    Kỷ Ninh cùng bảy người trở nên căng thẳng. Vòng xoáy cực lớn hiện ra khiến bọn hắn nhất thời kinh sợ, không biết đối phương còn bố trí trận pháp hay thứ gì khác ngoài Thượng cổ hung thú Bạch Kiểm Giao này.

    Vô Gian Môn vì muốn để Hạ Hoàng buông lỏng cảnh giác nên ban đầu chỉ xuất ra một con hung thú Bạch Kiểm Giao, nhưng giờ này đã điều động ra toàn bộ hung thú Bạch Kiểm Giao mà mình có được.

    “Hừ, thật ngoan độc. Lần đầu đối chiến đã muốn hung hăng đè bẹp ta sao?” Hạ Hoàng cười lạnh. Trên hồ nước chợt xuất hiện ba con hung thú Bạch Kiểm Giao khác mà trên màn hình không hề có biểu hiện gì, chứng tỏ bọn chúng nhất định mang theo bên mình một Tiểu Thế Giới.

    Kỷ Ninh cùng bảy vị tướng lĩnh còn lại chạy vội ra ngoài đại điện, đồng loạt truyền âm cho quân doanh bày trận.

    “Uỳnh!”

    “Uỳnh!”

    “Uỳnh!”

    …..

    Tám tòa quân doanh nhanh chóng bay ra vô số tiên nhân. Kỷ Ninh trực tiếp bay về vị trí thống lĩnh Bắc Minh quân, thi triển Hình Thiên trận, chiến khí dẫn động tỏa ra mãnh liệt.

    Một thoáng sau đã hiện ra tám gã Thần Ma, chính là tám Hình Thiên Thần chân trần đứng giữa không trung.

    “Mau đi trợ giúp.” Hạ Hoàng truyền âm quát. “Trước tiên phải bảo vệ bản thân, sau đó tiêu diệt đối thủ càng nhiều càng tốt.”

    “Vâng.”

    Đám người Kỷ Ninh đồng thanh đáp, sau đó tám Hình Thiên Thần chợt tiêu thất trong hư không.

    ***

    Giữa đầm lầy rộng lớn.

    Hình Thiên Thần – Thông Hợp cùng hung thú Bạch Kiểm Giao đang điên cuồng chém giết, phía trên không bỗng xuất hiện từng vòng xoáy lớn thiên địa lực lượng. Vòng xoáy không ngừng hút thêm thiên địa lực lượng làm cho nó càng thêm to lớn, cuồng bạo.

    “Không tốt.”

    Hình Thhiên Thần – Thông Hợp đang cảm thấy có điều không ổn thì tiếng Hạ Hoàng vang lên bên tai: “Coi chừng, Vô Gian Môn có lẽ sẽ điều động thêm nhiều hung thú Bạch Kiểm Giao nữa.”

    Dồn lực bổ xuống một búa, khiến hung thú Bạch Kiểm Giao trước mặt bay ngược trở lại, khoảng cách giữa một người một thú nhất thời được giãn cách.

    Quả nhiên là thật!

    Xung quanh đó hiện ra ba thân ảnh nguy nga lơ lửng trên không, có thân ảnh mang gương mặt người màu đen, lân giáp trên mình cũng toàn màu đen, có nanh vuốt sắc bén cùng thân dưới như đuôi Giao Long dài hơn ba vạn trượng.

    “Giết!”

    “Là Thông Hợp Thiên Tiên? Mau chết đi!”

    Hung thú Bạch Kiểm Giao vừa bị đánh ngược trở lại cùng với ba Thượng cổ hung thú Bạch Kiểm Giao mới xuất hiện đồng thời phóng tới tấn công Hình Thiên Thần – Thông Hợp, khiến hắn chỉ còn biết toàn lực chạy trốn, kéo dài thời gian.

    Luận về tốc độ và sự nhanh nhạy thì Hình Thiên Thần vẫn yếu hơn chút ít, vừa chống đỡ vừa trốn chạy vẫn không tránh được có lúc phải đối mặt với một hung thú Bạch Kiểm Giao trong đó.

    “Uỳnh!”

    Hai bên lại giao thủ, lực lượng phát ra điên cuồng khiến không gian xung quanh chấn động. Hung thú Bạch Kiểm Giao lại lần nữa bị đánh lui.

    Đúng lúc đó, bên cạnh Hình Thiên Thần – Thông Hợp đồng thời xuất hiện tám thân ảnh Thần Ma nguy nga như núi, chính là tám Hình Thiên Thần mang tám gương mặt khác nhau của tám vị tướng lĩnh.

    ***

    “Hạ Hoàng quả nhiên vô cùng cẩn thận.”

    Bạch Cực Chân Tiên cùng một đám Thiên Tiên đang theo dõi trận chiến trên tường Vô Gian Thành, thấy xuất hiện thêm tám gã Hình Thiên Thần thì không khỏi có chút bất cam.

    Bọn họ phái ra hung thú Bạch Kiểm Giao đồng thời mang theo bên mình một Tiểu Thế Giới, bên trong che giấu phần lớn Thiên Tiên cùng Tán Tiên cường giả, tùy tình huống mà bạo phát xuất hiện. Nhưng khi thiên địa lực lượng bắt đầu khởi động, bọn họ cũng thấy thiên địa lực lực bên đối phương đồng loạt khởi động theo, trong lòng liền đoán ra sự tình. Hình Thiên Thần – Thông Hợp nhất định có mang theo bên mình một Tiểu Thế Giới.

    Điều bọn họ không đoán ra được chính là, Hình Thiên Thần - Thông Hợp lại mang theo bên mình Bát Long Vân Thành!

    ***

    Tứ đại hung thú Bạch Kiểm Giao đối đầu cùng chín Thần Ma – Hình Thiên Thần. Khí thế cùng lực lượng bên phía Đại Hạ nhất thời tăng vọt, mỗi người đều tràn đầy tự tin khi bên mình đang chiếm ưu thế tuyệt đối.

    “Nhất định không được chủ quan. Mỗi hành động của ta đều ảnh hưởng tới sinh tử của một ngàn Thiên Tiên và mười vạn Tán Tiên đằng sau.” Tuy bên mình chiếm thế thượng phong nhưng Kỷ Ninh vẫn tuyệt đối cẩn thận.

    “Thông Hợp, Tập Thủy, Phù Trần, ba người các ngươi chia ra cầm chân ba hung thú Bạch Kiểm Giao gần nhất. Bắc Minh cùng năm vị khác liên thủ, nhất định phải giết chết đầu hung thú Bạch Kiểm Giao còn lại.” Hạ Hoàng lập tức ra lệnh.

    “Vâng.”

    Ba người nhận lệnh liền lao tới ba đầu hung thú gần nhất. Sáu người còn lại cùng hướng tới hung thú Bạch Kiểm Giao cuối cùng.

    Đám người Vô Gian Môn thấy tình hình biến chuyển, lại thấy kẻ địch tập trung bao vây công kích lên một hung thú Bạch Kiểm Giao thì trở nên kinh loạn.

    “Mau, nhanh chóng liên hợp lại!”

    “Liên hợp lại mới ngăn cản được bọn hắn.”

    Bốn đầu hung thú Bạch Kiểm Giao cùng nhau truyền âm, nhanh chóng tựa sát vào nhau để liên thủ chống đỡ. Phải đối đầu với chín Hình Thiên Thần chắc chawcsn sẽ rơi vào thế hạ phong nhưng vẫn có thể kiên trì một khoảng thời gian. Với thủ đoạn của Vô Gian Môn, nhất định sẽ không giương mắt đứng nhìn.

    Bọn Kỷ Ninh cũng hiểu rõ điều này, mình khôn ngoan, đối phương cũng không phải đều là lũ ngốc.

    “Kệ bọn chúng. Trận chiến đang diễn ra cách Vô Gian Thành khá xa, các ngươi nhất định phải tập trung, ít nhất cũng hạ được một đầu Bạch Kiểm Giao.” Hạ Hoàng truyền âm nhắc nhở.

    “Giết chết bọn chúng!”

    Cả chín Hình Thiên Thần đồng loạt giết qua.

    Ngay lúc bốn hung thú Bạch Kiểm Giao dựa sát vào nhau, Hình Thiên Thần – Tập Thủy tốc độ nhanh nhất đã cuốn lấy một đầu, nhếch miệng cười lớn, ánh mắt vô cùng dữ tợn.

    Chỉ cần cầm chân một đầu hung thú thì ba đầu kia liên thủ cũng sẽ yếu đi nhiều.

    “Đỡ này.” Hình Thiên Thần – Tập Thủy bay ào tới, giơ tay lên cao rồi phẫn nộ bổ xuống, uy thế như Bàn Cổ khai thiên lập địa!

    Đầu hung thú Bạch Kiểm Giao đang trốn chạy liền xoay mình, chém ra một trảo, lấy cứng đối cứng với cú bổ của Hình Thiên Thần – Tập Thủy.

    “Uỳnh” một tiếng, trái ngược với tưởng tượng của mọi người, Hình Thiên Thần – Tập Thủy bị hất bắn ngược trở lại, quay cuồng trong không trung. Trong tích tắc đó, hung thú Bạch Kiểm Giao nhào tới, nhanh như thiểm điện xuất ra hai trảo.

    “Phốc! Phốc!”

    Hình Thiên Thần – Tập Thủy miễn cưỡng ngăn được trảo thế đầu tiên nhưng thân hình càng thêm lảo đảo, hở ra một khoảng trống lớn trước ngực.

    Trảo thứ hai bổ tới liền xé rách lồng ngực Hình Thiên Thần – Tập Thủy!

    Trận chiến của Hình Thiên Thần – Thông Hợp cùng một đầu hung thú lúc trước, cả hai đều lưu lại những vết thương trên mình đối phương nhưng những vết thương đó chỉ là những vết thương nhỏ rất nhanh hồi phục. Lần này hung thú Bạch Kiểm Giao xuất ra một trảo mang theo uy lực khủng bố, ngay lập tức xé toang lồng ngực Hình Thiên Thần – Tập Thủy khiến cho phần lớn Thiên Tiên và Tán Tiên đang phi hành hoảng sợ vạn phần.

    Móng vuốt sắc bén của Bạch Kiểm Giao xuyên thấu lồng ngực Hình Thiên Thần đã lấy đi sinh mạng của không biết bao nhiêu Thiên Tiên cùng Tán Tiên!

    Hình Thiên Thần – Tập Thủy cuối cùng không trụ nổi, trực tiếp vỡ vụn thành vô số Thiên Tiên cùng Tán Tiên.


     
    Henesys, voquan, motminhmai and 5 others like this.
  3. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483
    Mãng Hoang Kỷ
    Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

    Quyển 18
    Chương 12 : Tử thương vô số

    Dịch giả: Nhóm dịch giả Bạch Ngọc Sách
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách







    Đại lượng Thiên Tiên và Tán Tiên hình thành nên Hình Thiên Thần – Tập Thủy bên phía Đại Hạ giờ chỉ còn lại nỗi tuyệt vọng!

    Thực lực của họ tuy không tệ, nhưng nếu không có đại trận Hình Thiên giúp họ liên hợp sức mạnh lại thì ngay cả tư cách đối đầu cùng thượng cổ hung thú Bạch Kiểm Giao cũng không có. Con Bạch Kiểm Giao trước mặt họ có thực lực còn mạnh hơn ba con còn lại nhiều.

    “Ông…”, đầu hung thú Bạch Kiểm Giao cười lạnh, móng vuốt sắc bén lại một lần nữa càn quét qua.

    “Dừng tay!”

    “Nghiệt súc!”

    Âm thanh vừa vang lên, tiếp sau liền xuất hiện hai gã Thần Ma nguy nga vạn trượng, một gã mang hình hài một lão giả râu dài màu lửa đỏ, toàn thân phát ra hỏa diễm; một gã khác thì lộ ra vẻ xinh đẹp của nữ tử nhưng thi triển ra pháp thuật làm xuất hiện dòng nước lớn màu đen quấn quanh đối thủ, đồng thời dòng nước màu đen này mau chóng cuốn phăng những Thiên Tiên và Tán Tiên còn sót lại.

    “Ha ha ha…, thượng cổ Hoàng tộc đây sao?” Hung thú Bạch Kiểm Giao cất giọng cười đầy cuồng tiếu, phần đuôi dài như Giao Long quật lấy, móng vuốt sắc bén vung vẩy tàn sát vô số Thiên Tiên và Tán Tiên đang tán loạn tứ phía. Đám Thiên Tiên và Tán Tiên chỉ còn biết dùng độn thuật hoặc trốn vào trong Tiên phủ của mình nhằm kéo dài sự sống. Đáng tiếc, sức mạnh phòng ngự của bọn họ lại tỏ ra quá yếu ớt trước lực lượng của hung thú Bạch Kiểm Giao.

    Uỳnh!!!

    Lão giả râu đỏ cầm trong tay một thanh chiến đao, hỏa diễm ngập trời trực tiếp bổ xuống đầu hung thú. Bạch Kiểm Giao liền vung trảo quét qua tiế lấy. Cả hai giao kích làm đất rung núi chuyển, sau đó Hình Thiên Thần trong hình dạng của lão giả bật bay ngược trở lại, tốc độ so với Hình Thiên Thần – Tập Thủy lúc trước còn nhanh hơn.

    ***

    Bên trong Bát Long Vân Thành.

    Tấm gương trên không trung hiện ra từng tràng cảnh chiến đấu giữa hai bên. Hạ Hoàng, Đông Duyên Lão Tổ, Thiên Nông Chân Tiên cùng Thiên Thần khôi ngô bên cạnh đều trầm sắc mặt. Trong mắt Hạ Hoàng càng lấp lóe hàn quang.

    “Đầu Bạch Kiểm Giao kia thực lực rõ ràng mạnh hơn ba con Bạch Kiểm Giao còn lại rất nhiều. Chẳng lẽ số lượng Thiên Tiên và Tán Tiên hình thành nên đầu hung thú này nhiều hơn, hay người thống lĩnh đại trận này là một gã Chân Tiên?” Hạ Hoàng âm thầm suy tư.

    Để làm cho hung thú Bạch Kiểm Giao trở nên mạnh mẽ hơn có thể có nhiều nguyên nhân. Hình Thiên Thần cũng như vậy. Ví như cùng là một ngàn Thiên Tiên cùng với mười vạn Tán Tiên hình thành nên nhưng nếu người thống lĩnh là một Thuần Dương Chân Tiên thì thực lực sẽ tăng lên nhiều. Mấy Thiên Tiên yêu nghiệt như Kỷ Ninh thống lĩnh cũng mang lại hiệu quả tương tự.

    Chỉ là, hung thú được ngưng tụ có thân thể cường đại vô cùng, mà đại trận lại cổ xưa huyền bí không thể dùng tâm thức thẩm thấu để điều tra do thám hư thực bên trong có bao nhiêu Thiên Tiên cùng Tán Tiên hay người thống lĩnh là ai. Tuy mỗi Bạch Kiểm Giao đều mang một gương mặt khác nhau nhưng đối với đám Thiên Thần Chân Tiên của Vô Gian Môn thì Hạ Hoàng cũng không thể biết hết.

    Ngược lại, đối với lực lượng của bên Đại Hạ thì Vô Gian Môn lại rõ như lòng bàn tay! Nếu Hạ Hoàng an bài Thuần Dương Chân Tiên thống lĩnh đại trận thì đối phương xem xét gương mặt hiện ra trên ngực Hình Thiên Thần là nhận ra ngay.

    ***

    Trên tường tòa thành màu đen lơ lửng phía trên Bạch Cực quận được giữ bởi vô số xiềng xích thẩm thấu trong hư không, Bạch Cực Chân Tiên cùng đám người đứng cạnh lộ ra dáng vẻ tươi cười.

    “Ha ha…, biết mình biết người mới có thể bách chiến bách thắng. Hạ Hoàng đối với thực lực của Vô Gian Môn chúng ta biết được quá ít, hơn nữa sự tồn tại của Độc Khuyết Thiên Thần cũng có rất ít người biết. Bọn chúng nhìn thấy Bạch Kiểm Giao có gương mặt trắng kia cũng khong đoán ra thống lĩnh là một Thiên Thần.” Huyết Vân lâu chủ truyền âm nói, “Thanh Hồ, Độc Khuyết Thiên Thần tự mình làm thống lĩnh – kế sách này của người thật là diệu kế.”

    “Loại kế sách này chỉ có thể dùng một lần, bây giờ bọn chúng đã biết sự lợi hại của Bạch Kiểm Giao – Độc Khuyết rồi.” Thanh Hồ môn chủ truyền âm trả lời. “Bất quá dùng một lần cũng đủ rồi, một lần cũng đã khiến bọn hắn tổn thất trầm trọng.”

    Cả hai bên, số lượng Thiên Tiên và Tán Tiên cộng lại mới có bao nhiêu người?

    Dù là Hình Thiên Thần hay Bạch Kiểm Giao, tổn thất một người cũng đã là tổn thất lớn kinh người. Tranh đấu của tiên nhân vốn kéo dài rất lâu, lần này vừa giao chiến đã thu được thắng lợi như vậy thật ngoài tưởng tượng.

    Trên gương mặt đám Thiên Thần của Vô Gian Môn trên tường thành đều nở ra nụ cười.

    “Sao!” Bạch Cực Chân Tiên đang mỉm cười bỗng nhiên biến sắc. Huyết Vân lâu chủ, Thanh Hồ môn chủ, Vạn Ma động chủ ở bên cạnh cũng nhất thời biến sắc.

    “Không tốt!”

    Mấy tên Thiên Tiên đi theo Bạch Cực Chân Tiên, trong đó có Độc Sửu Tiên Nhân đều nhìn chằm chằm vào trận chiến phía xa xa.

    ***

    Thế cục trên chiến trường biến hóa không ai có thể đoán trước. Đôi khi vì thế cục biến hóa quá nhanh, cả hai bên đều không kịp ứng phó. Ví như Hình Thiên Thần – Tập Thủy đột nhiên chiến bại, thân hình bị đối phương dùng trảo xé rách, toàn bộ Thiên Tiên và Tán Tiên bị đánh cho tan tác, tử thương vô số cũng là chuyện không ai dám nghĩ trước. Việc Hạ Hoàng phái hai gã Thiên Thần đi cuốn lấy đối phương lại càng là sự chẳng ngờ.

    Luận về lực lượng, hai đại Thiên Thần và một Hình Thiên Thần so với Bạch Kiểm Giao thì mạnh hơn không ít. Bản thân mỗi Thiên Thần và hung thú đều đã đạt tới cực hạn, nhưng dù cường mạnh cũng có nhược điểm. Một khi bị phá thì xong đời rồi.

    Dù vậy, Hình Thiên Thần dù bị thương cũng có thể nhanh chóng khôi phục nhờ có thân thể của Thần Ma, so sánh tương đối thì rõ ràng linh hoạt hơn. Đặc biệt, khi hai gã Thiên Thần liên thủ, thi triển pháp bảo thì đối phương khó mà chống đỡ.

    Lại nói, ngoài trận chiến của Hình Thiên Thần – Tập Thủy cùng với một đầu hung thú Bạch Kiểm Giao, trận chiến còn lại diễn ra giữa bát đại Hình Thiên Thần và ba con hung thú, trong đó Hình Thiên Thần – Kỷ Ninh có thực lực mạnh nhất. Hắn có thể khống chế nhiều lực lượng hơn nên tốc độ tự nhiên cũng nhanh hơn. Chỉ thấy Hình Thiên Thần do Kỷ Ninh thống lĩnh chạy nhanh trên đôi chân trần chặn phía trước một đầu Bạch Kiểm Giao còn chưa kịp hội hợp cùng hai đầu Bạch Kiểm Giao còn lại.

    “Mau ngăn trở hắn!” Từ hai đầu Bạch Kiểm Giao kia vang lên tiếng người điên cuồng gào thét.

    Trên không trung bỗng xuất hiện một đám thân ảnh nguy nga cao vạn trượng màu đen nhưng khí tức phát ra rõ ràng lại yếu nhược hơn so với đầu Bạch Kiểm Giao. Chín Thần ma đều xuất hiện từ hư không vì được giấu kín trong Tiểu thế giới do Hình Thiên Thần – Thông Hợp mang theo lúc trước.

    “Chết đi!” Hình Thiên Thần – Kỷ Ninh liếc nhìn chín đạo thân ảnh Thần Ma xuất hiện phía xa rồi ra tay nhanh như thiểm điện. Chỉ thấy hắn dậm chân thật mạnh, thân thể bay lên, trên tay lập tức nhưng tụ thành một thanh trường kiếm sắc bén trực tiếp đâm về phần đầu của con hung thú.

    Hung thú Bạch Kiểm Giao này vừa lui lại phía sau, vừa vung trảo ngăn cản.

    Keng!... Tiếng va chạm vang lên, hung thú Bạch Kiểm Giao vội lảo đảo lùi lại còn Hình Thiên Thần – Kỷ Ninh được thế lao tới, trong chớp mắt đã giết đến trước mặt đối thủ.

    “Keng… keng…”

    Đối phương sau lần giao thủ đầu tiên thấy lực công kích của hắn rõ ràng yếu nhược hơn giờ bỗng mạnh lên không ít, còn đám Thần Ma khác đều hiểu rõ, Hình Thiên Thần co Bắc Minh kiếm tiên thống lĩnh lại chính là Hình Thiên Thần mạnh nhất.

    Sau lần va chạm đầu tiên này, Hình Thiên Thần – Kỷ Ninh xoay người, đầu gối phải theo đà tung ra!

    Hình Thiên Thần và Thiên Thần vốn khác nhau, lực lượng của Hình Thiên Thần càng mạnh hơn nhiều. Thông thường, người làm thống lĩnh không có cách nào khống chế được tất cả lực lượng của Hình Thiên Thần khiến cho lực lượng có thể phát ra còn xa mới đạt tới cực hạn. Mặt khác lực đạo trên từng phần thân thể cũng khác nhau, ví như lực lượng cánh tay so với lực lượng của đùi thì yếu hơn nhiều. Lúc Kỷ Ninh nghiền ngẫm đấu pháp cho Hình Thiên Thần đã lĩnh ngộ những đấu pháp sao cho phù hợp nhất với Hình Thiên đại trận này.

    Trong chiến đấu, tuy sử dụng cước pháp nếu bị đối phương nắm bắt lấy sơ hở thì hậu quả khôn lường nhưng có mạo hiểm mới có thắng lợi lớn, mới có hy vọng đánh tan đối phương.

    “Uỳnh!...”, đầu gối Hình Thiên Thần – Kỷ Ninh hung hăng đâm tới trên mặt Bạch Kiểm Giao.

    Âm thanh “răng… rắc…” vang lên như tiếng xương cốt đứt gãy, hung thú Bạch Kiểm Giao bạch sắc vặn vẹo, lảo đảo té ngã. Hai tay Hình Thiên Thần - Kỷ Ninh ngưng tụ thành một thang trường kiếm vô cùng sắc bén nhằm phần đầu hung thú đâm tới. Hung thú Bạch Kiểm Giao té ngã biết rõ không ổn, hoảng sợ liên tục vung trảo ngăn trở nhưng đã chậm. Mũi kiếm sắc bén mang theo vô tận lực lượng của Hình Thiên Thần đã đâm xuyên qua cổ Bạch Kiểm Giao.

    Ngay khi đâm vào, chuôi kiếm còn trong cơ thể liền mãnh mẽ xoay một vòng.

    “A….”

    “Không….”

    Một lượng lớn tử khí từ những thi thể Thiên Tiên và Tán Tiên đã chết điên cuồng quấn quanh người Kỷ Ninh, thâm nhập vào trong cơ thể liền bị ba viên kim đan trong không gian hấp thu luyện hóa.

    Toàn bộ hung thú Bạch Kiểm Giao sụp đổ làm lộ ra bên trong vô số Thiên Tiên và Tán Tiên. Số Thiên Tiên và Tán Tiên còn sống lập tức hoảng sợ tìm mọi biện pháp chạy trốn. Hai tay Hình Thiên Thần – Kỷ Ninh mạnh mẽ đánh ra, hai bàn tay to lớn như những đám mây bao phủ lấy lượng lớn tiên nhân.

    “Uỳnh!..., uỳnh…”.

    Bàn tay như đám mây khổng lồ giáng xuống mang theo sinh mạng của vô số tiên nhân mất đi. Lượng tử khí mãnh liệt hơn lần trước tràn tới quấn quanh người Kỷ Ninh rất nhanh tiến vào trong cơ thể, bị ba viên kim đan trong thể nội không ngừng hấp thu luyện hóa.

     
    Henesys, voquan, motminhmai and 6 others like this.
  4. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483
    Mãng Hoang Kỷ
    Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

    Quyển 18
    Chương 13 : Lui binh (1)

    Dịch giả: Nhóm dịch giả Bạch Ngọc Sách
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách







    Kỷ Ninh đại khai sát giới mà không hề kiêng dè hay nhân từ chút nào. Đối với kẻ địch, nương tay chính là tự sát.

    “Uỳnh…, uỳnh…!”

    Hai bàn tay to lớn như đám mây đen không ngừng quét qua đám tiên nhân đang chạy trốn nháo nhào. Đám tiên nhân thống khổ vô cùng, nhiều kẻ không ngừng tức giận chửi mắng nhưng đại kiếp giáng xuống, bọn hắn vẫn chẳng khác nào con sâu cái kiến mà thôi. So với đám người thường thật chẳng khác gì.

    “Dừng tay!”

    “Mau dừng lại.”

    Hai đầu hung thú Bạch Kiểm Giao cao gần mười vạn trượng liều chết lao tới. Kỷ Ninh hướng mắt liền nhận ra. “Là Thiên Thần Khôi Lỗi?”

    Thần Ma này đúng là Thiên Thần Khôi Lỗi, lúc mới xuất hiện thì khí tức hơi yếu so với những Thần Ma khác. Hơn nữa có thể dễ dàng nhìn là nhận ra ngay vì trước kia Vô Gian Môn tiến hành ám sát Kỷ Ninh tại Minh Tâm Đảo bị Nguyên Lão Nhân giết chết, bao nhiêu bảo vật mang theo đều cho Kỷ Ninh cả. Trong đám bảo vật ấy có cả Thiên Thần Khôi Lỗi, so với Thiên Thần Khôi Lỗi này thì giống nhau như đúc, ở trên dsdầu là một đôi sừng cong màu đen giữ tợn.

    “Bắc Minh tiên nhân làm tốt lắm!”

    “Thật thống khoái a!”

    “Ha ha…, mau giết sạch chúng đi.”

    Những Hình Thiên Thần còn lại vô cùng kích động tập hợp lại bên cạnh Kỷ Ninh. Vừa mới rồi bên phía Vô Gian Môn còn giết chết một Hình Thiên Thần của bên mình, một lát sau Kỷ Ninh đã giết chết một đầu hung thú Bạch Kiểm Giao khiến mọi người không giữ được tâm tình bình tĩnh.

    “Chín Thần Ma màu đen kia chính là Thiên Thần Khôi Lỗi, thực lực so với hung thú Bạch Kiểm Giao thì có vẻ yếu hơn.” Kỷ Ninh truyền âm nói.

    Hô hô…, ba đầu Thiên Thần Khôi Lỗi gần nhất đã lao thẳng tới Kỷ Ninh.

    Tâm ý Kỷ Ninh khẽ động, đám tiên nhân bị hắn giết chết vô số ở xung quanh, bao nhiêu bảo vật đều thu vào tay trừ một số không ít tiên nhân khác chạy trốn tứ tán. Tốc độ chạy trốn của đám tiên nhân này rất nhanh, lại chạy theo bốn phương tám hướng khiến Kỷ Ninh không thể một mẻ hốt gọn. Lúc trước Hình Thiên Thần – Tập Thủy bị giết chết cũng có không ít tiên nhân bên mình chạy thoát. Những người này có thể sống sót đã là có vận khí rất tốt rồi.

    Hình Thiên Thần – Kỷ Ninh hừ lạnh một tiếng rồi bước tới trước tung ra một trảo, trực tiếp hướng tới một đầu Thiên Thần Khôi Lỗi. Bản tôn Kỷ Ninh đã quen dùng Trích Tinh Thủ để chiến đấu nên hắn rất có kinh nghiệm cận chiến, chỉ bằng một đôi bàn tay là có thể biến ảo ra đầy đủ quyền, trảo, chưởng hay là kiến chỉ.

    Thiên Thần Khôi Lỗi của đối phương cũng nhanh tay ngăn cản. Trong chớp mắt song phương va chạm, móng vuốt sắc bén của Kỷ Ninh đã hóa thành nắm đấm, ngoài mặt còn ngưng tụ thành một mũi nhọn chính là do Thuần Dương cực phẩm pháp bảo Phá Kiên hình thành. Quyền đầu giáng liên tiếp lên đầu quyền của Thiên Thần Khôi Lỗi khiến nó bắn ngược trở lại một quãng xa rồi ngã lăn trên mặt hồ. Hình Thiên Thần - Kỷ Ninh tiếp tục hướng hai đầu Thiên Thần Khôi Lỗi còn lại mà chém giết.

    Mỗi một công kích của Kỷ Ninh đều mang theo thế lớn lực mạnh, ba đầu Thiên Thần Khôi Lỗi tuy có tài liệu luyện chế cứng cỏi có thể phòng ngự rất tốt nhưng công kích lại có uy năng hơi yếu thế. Chỉ là ba đầu Thiên Thần Khôi Lỗi cùng lao lên hợp công nên cũng làm cho Kỷ Ninh nhất thời bị kiềm chế không thể giải quyết nhanh chóng.

    “Giết!”

    “Đám Thiên Thần Khôi Lỗi này quả nhiên không mạnh như đám hung thú Bạch Kiểm Giao.”

    Mấy Hình Thiên Thần còn lại nhất tề xông lên giao chiến với đám Thiên Thần Khôi Lỗi và mấy đầu hung thú Bạch Kiểm Giao còn lại. Tiếp đó là một khoảng thời gian song phương chém giết không ngừng.

    Ba đầu Thiên Thần Khôi Lỗi cùng cuốn lấy Kỷ Ninh, còn những Hình Thiên Thần khác nhiều nhất cũng chỉ có hai đầu Thiên Thần Khôi Lỗi. Hai đầu hung thú Bạch Kiểm Giao đã tập hợp với chín đầu Thiên Thần Khôi Lỗi cùng đối mặt với Kỷ Ninh và tám Hình Thiên Thần.

    Dù sao Thiên Thần Khôi Lỗi cũng có khả năng phòng ngự rất lợi hại, thân thể của bọn chúng không khác gì Thuần Dương pháp bảo nên nhất thời tuy lâm vào thế yếu nhưng vẫn điên cuồng chống cự.

    ***

    Độc Khuyết Thiên Thần thống lĩnh một đầu hung thú Bạch Kiểm Giao điên cuồng công kích vẫn không thể hạ được hai gã Thiên Thần của thế giới Đại Hạ, lại chứng kiến hai đầu Bạch Kiểm Giao và chín đầu Thiên Thần Khôi Lỗi bị vây công thì gào thét lao tới. Hai vị Thiên Thần của phe Đại Hạ vận hết sức vẫn không thể ngăn trở được đầu Bạch Kiểm Giam có thực lực cường đại này.

    “Đầu Bạch Kiểm Giao này quá mạnh mẽ!” Hỏa Vân Thiên Thần truyền âm kêu lên.

    “Ta thấy đầu hung thú này nhất định là do một tên Thiên Thần Chân Tiên thống lĩnh, hay là chúng ta cứ tiếp tục thi triển pháp thuật phụ trợ cho tám người Kỷ Ninh.”

    “Được, thời điểm này khá thích hợp để chúng ta thi triển pháp thuật rồi.” Hỏa Vân THiên Thần lên tiếng đồng tình, sau đó hai người cùng bắt đầu thi triển pháp thuật.

    Pháp thuật mà hai người họ thi triển đều là pháp thuật trói buộc dưới dạng một dòng sông màu đen trôi nổi nham thạch nóng chảy điên cuồng quấn quanh ba đầu Bạch Kiểm Giao và chín đầu Thiên Thần Khôi Lỗi của Vô Gian Môn.

    “Đáng chết!” Độc Khuyết - Bạch Kiểm Giao phẫn nộ gào lên.

     
    Henesys, voquan, motminhmai and 7 others like this.
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Mãng Hoang Kỷ
    Tác Giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
    Quyển 18
    Chương 14: Không Còn Đường Lui

    Nhóm dịch: Bạch Ngọc Sách
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    Kỷ Ninh cảm thấy một cỗ lực lượng đáng sợ đang tác động tới toàn thân, hai đầu gối đang khuỵu xuống không tự chủ được liền lui lại mấy bước, trọng tâm cơ thể càng hạ thấp mới khó khăn chống lại được công kích của đối phương.

    “Xoạt!” Bạch Kiểm Giao – Độc Khuyết cười lạnh, trảo thứ hai đã rất nhanh đánh tới trước mặt Kỷ Ninh.

    “Oanh!...”

    Kỷ Ninh giữ vững tỉnh táo, tay phải ngưng tụ thành một thanh trường kiếm, kiếm quang như nước đánh vào bên cạnh móng vuốt sắc bén của Bạch Kiểm Giao – Độc Khuyết, sau đó lựa thế lùi lại phía sau trong lòng nhủ thầm. “Trảo đầu tiên của hung thú này uy lực thật mạnh mẽ, nhưng tới trảo thứ hai này thì uy lực đã giảm đi rồi.”

    Bạch Kiểm Giao – Độc Khuyết cũng không nghĩ sẽ tiêu diệt được Kỷ Ninh chỉ sau có hai trảo, liền tiếp tục đuổi giết đối phương, hai móng vuốt điên cuồng công kích. Kỷ Ninh không ngừng lui lại, ra sức chống đỡ.

    “Kỷ Ninh!”

    “Bắc Minh đạo hữu, nhất định phải trụ vững!”

    Những Hình Thiên Thần khác đang lao tới hỗ trợ hét lên.

    Bạch Kiểm Giao – Độc Khuyết biết cơ hội không còn nhiều, vội huy động cái đuôi như giao long đánh tới.

    “Uỳnh!”

    Kỷ Ninh đưa hai tay ngăn lại công kích của đối phương, đồng thời mượn lực phản chấn để bay ngược ra sau, thân hình từ từ dừng lại không hề rối loạn. Bạch Kiểm Giao – Độc Khuyết liếc nhìn Kỷ Ninh đầy oán hận, rồi nhìn qua mấy Hình Thiên Thần khác cười lạnh, sau đó mới hét lên. “Rút lui!”

    “Vâng.” Đồng bọn của hắn đồng loạt đáp lời. Sau đó, hai đầu hunh thú Bạch Kiểm Giao cùng chín đầu Thiên Thần Khôi Lỗi bắt đầu rút lui dưới sự bảo trợ của Độc Khuyết Thiên Thần, mỗi bước vượt qua cả mười dặm, nhanh chóng hướng tới tòa thành lơ lửng màu đen. Đám người Kỷ Ninh còn đứng cách tòa thành này cả vạn dặm, nhưng vẫn cảm giác được đây là một tòa thành khổng lồ.

    “Không cần đuổi.” Hạ Hoàng truyền âm tới cho đám người Kỷ Ninh. Theo đó, Kỷ Ninh cùng tám Hình Thiên Thần đều dừng lại, chỉ ngước nhìn theo, ánh mắt ẩn chứa nhiều điều.

    “Chỉ giao thủ trong chốc lát đã có không biết bao nhiêu Thiên Tiên, Tán Tiên hy sinh rồi!” Mấy người trong lòng không ngừng cảm thán. Ngày hôm nay là Hình Thiên Thần Tập Thủy ngã xuống, ngay sau biết đâu sẽ là bọn họ?

    Không gian hiện lên từng âm thanh xao động, đám người Kỷ Ninh cũng theo đó mà biến mất.

    ***

    Trong Bát Long Vân thành, có vô số Thiên Tiên và Tán Tiên đang tụ tập trên quảng trường, Hạ Hoàng đang ở giữa không trung chờ đám người Kỷ Ninh, mà Kỷ Ninh cùng tám tướng lãnh lần lượt bước tới, trong đó có cả Tập Thủy Thiên Tiên. Dù Hình Thiên Thần Tập Thủy bị tổn thất nghiêm trọng nhưng vẫn còn có không ít Tán Tiên sống sót, Tập Thủy Thiên Tiên có vận khí tốt nên vẫn còn giữ được mạng quay về.

    “Các vị tiên hữu, đây mới chỉ là trận chiến đầu tiên giữa chúng ta và Vô Gian Môn mà thôi. Lần đầu tiên ra trận, ta cũng không nghĩ chúng ta lại bị thiệt thòi lớn như vậy. Quân đoàn Tập Thủy bị tổn thất nghiệm trọng, các Thiên Tiên bị chết có bốn trăm ba mươi sáu vị, Tán Tiên là năm vạn một ngàn hai mươi mốt vị.” Âm thanh của Hạ Hoàng vang lên trang nghiêm.

    Phía dưới quảng trường hoàn toàn yên tĩnh, Kỷ Ninh nghe xong những lời này cũng không khỏi trầm mặc.

    Bốn trăm ba mươi sáu vị Thiên Tiên, hơn năm vạn Tán Tiên là một con số không nhỏ. Ở đây ai cũng biết, như Hắc Bạch Học Cung trước kia cả lịch sử mới xuất ra được một gã Thiên Tiên. Còn như bộ tộc Thiếu Viêm Thị được xếp trong mười bộ tộc lớn nhất Đại Hạ cũng mới có chín vị Thiên Tiên và gần một ngàn Tán Tiên. Có nghĩa là, lần chiến đấu này, số người chết còn nhiều gấp mấy chục lần lực lượng tinh nhuệ của cả Thiếu Viêm Thị đó! Những Thiên Tiên, Tán Tiên này tới từ khắp nơi trong thế giới Đại Hạ, theo lời kêu gọi của Hạ Hoàng mà tụ tập về đây mới hình thành một lực lượng lớn như thế.

    “Chuyện đó là do lỗi của người thống lĩnh là ta.” Hạ Hoàng trầm giọng nói tiếp, “Tình báo của Vô Gian Môn hoạt động rất hiệu quả, mà hiểu biết của chúng ta về kẻ địch lại quá ít, không nắm được sự lợi hại của đám Bạch Kiểm Giao kia dù trước khi xuất chiến ta cũng đã đoán trước được trận chiến này sẽ không hề dễ dàng.”

    Dưới quảng trường, các Thiên Tiên và Tán Tiên đều lâm vào trầm mặc, nội tâm mọi người đều nặng trịch.

    “Nhưng dù sao, kẻ địch thất bại còn lớn hơn chúng ta!” Ánh mắt Hạ Hoàng chợt sáng lên, “Bắc Minh kiếm tiên Kỷ Ninh, thống lĩnh Hình Thiên Thần đánh chết một đầu hung thú Bạch Kiểm Giao, giết chết không ít hơn sáu trăm Thiên Tiên và gần bảy vạn Tán Tiên.”

    Các Thiên Tiên và Tán Tiên nghe tới đây thì nhất thời bừng bừng khí thế.

    “Bọn hắn giết chết chiến sĩ của chúng ta, chúng ta sẽ giết nhiều hơn để trả thù cho họ. Đây chính là chiến tranh! Là nơi ngươi sống ta chết, chúng ta và Vô Gian Môn, cuối cùng sẽ chỉ có một bên còn đứng vững. Chúng ta không muốn là người ngã xuống thì nhất định phải giết chết bọn hắn!” Thanh âm Hạ Hoàng vang vọng khắp đất trời.

    “Giết chết bọn hắn!”

    “Giết sạch bọn hắn!”…..

    Âm thanh Hạ Hoàng vang vọng không ngừng, kéo theo đám tiên nhân điên cuồng gào thét. Mỗi người có mặt ở đây đều hiểu rằng, trận đại chiến này không ai có thể trốn tránh được. Chỉ có liều mình chiến đấu để giành lấy cơ hội sống sót cho bản thân mà thôi.

    “Tất cả mọi người trở lại doanh trại nghỉ ngơi, chiến tranh còn kéo dài, hôm nay mới chỉ là khởi đầu mà thôi.” Hạ Hoàng ra lệnh.

    “Vâng, thưa bệ hạ!” Vô số tiên nhân chắp tay tuân lệnh, rồi lần lượt bay về quan doanh của mình.

    “Quay lại chủ điện.” Hạ Hoàng liếc nhìn chín vị tướng lĩnh cất giọng bảo, sau đó quay người dẫn đầu bước đi.

    ***

    Bên trong chủ điện, Hạ Hoàng ngồi ở ngôi cao, đứng cạnh là năm vị Thiên Thần Chân Tiên, mấy người Kỷ Ninh cũng lần lượt đứng quanh.

    “Bệ hạ”, sắc mặt Tập Thủy Thiên Tiên tái nhợt, tiến lên trước rồi quỳ xuống, “là tại ta tham công làm liên lụy tới các vị tiên hữu phải chết thảm, xin bệ hạ giáng tội.”

    Hạ Hoàng đưa mắt nhìn rồi nói. “Ngươi thân là tướng lãnh của quân đoàn, hôm nay bại trận để cho biết bao Thiên Tiên và Tán Tiên phải chết tất nhiên là có tội. Nhưng lần này cũng không thể chỉ trách mình ngươi. Phía địch có hung thú Bạch Kiểm Giao thực lực vượt quá dự liệu của ta, ngươi còn giữ được mạng là tốt rồi, nhưng lần sau càng phải cẩn thận hơn. Ta sẽ sớm điều động thêm Thiên Tiên và Tán Tiên bỏ sung cho quân đoàn của ngươi, ngươi cũng đừng khiến ta phải thất vọng thêm lần nữa.”

    Tập Thủy Thiên Tiên nghe thấy mình không bị trách phạt lại càng áy náy, giờ còn được bổ sung thêm nhân lực để khôi phục lại quân đoàn thì không khỏi giật mình thốt lên. “Bệ hạ, chuyện này…”

    “Ta tin ngươi, giờ thì đứng lên đi.” Hạ Hoàng lạnh nhạt đáp.

    “Tập Thủy nhất định sẽ không để cho bệ hạ phải thất vọng.” Tập Thủy Thiên Tiên đứng dậy, ánh mắt chứa đầy kiên quyết và nhiệt huyết.

    Hạ Hoàng nhìn qua mọi người một lượt rồi hỏi. “Lần giao thủ này các ngươi thấy thế nào?”

    “Hung thú Bạch Kiểm Giao của đối phương nhất định là do Thiên Thần Chân Tiên thống lĩnh.” Lão giả râu đỏ đứng bên cạnh nói. “Ta cùng hắn giao thủ thì nhận thấy, móng vuốt của hắn tuy công kích đơn giản nhưng lại ẩn chứa Hắc Thủy Đại Đạo hoàn chỉnh, tuyệt đối là cấp độ Thiên Thần Chân Tiên. Còn chuyện hắn thống lĩnh bao nhiêu Thiên Tiên, Tán Tiên thì thực khó nói.”

    “Phải.” Hạ Hoàng gật đầu. “Kỷ Ninh và các ngươi nghe cho kỹ đây. Lần sau nhất định không được đơn thương độc mã chiến đấu với đối phương, dù là Kỷ Ninh cũng phải có người cùng hỗ trợ mới được.”

    “Ta hiểu rồi. Lúc chúng ta giao đấu, lực lượng, tốc độ và các phương diện khác đối phương đều mạnh mẽ hơn, trong thời gian ngắn ta còn chống đỡ được, nếu kéo dài thì sợ là…”

    “Bắc Minh đạo hữu còn có thể chống đỡ trong thời gian ngắn, chứ như chúng ta chỉ sợ qua hai ba chiêu là đã ngã xuống rồi.” Phù Trần Thiên Tiên lắc đầu cảm thán.

    “Cho nên lúc các ngươi chiến đấu với đầu Bạch Kiểm Giao kia phải có ít nhất ba người liên thủ mới được. Còn những Thiên Thần Khôi Lỗi kia các ngươi thấy sao?”

    “Rất khó đối phó.”

    Đám tướng lĩnh đã có kinh nghiệm giao chiến với những Thiên Thần Khôi Lỗi nghe tới đây thì đều nhíu mày. Bản thân Kỷ Ninh xem như đã đứng đầu trong chín tướng lĩnh, hắn lên tiếng. “Những Thiên Thần Khôi Lỗi này công kích không mạnh mẽ lắm, nhưng bản thân chúng lại giống như Thuần Dương pháp bảo, rất khó bị tổn thương. Chỉ có lấy số lượng hoặc thực lực mạnh mẽ áp đảo để bắt lấy chúng thì mới giải quyết được, nhưng bọn chúng thường liên thủ hành động, chúng ta cũng không có cách nào bắt được.”

    “Đúng vậy, công kích như thế nào cũng không làm chúng bị thương được.” Thông Hợp Thiên Tiên nói thêm vào.

    Những Thiên Thần Khôi Lỗi này sợ nhất là trói buộc và trấn áp.

    “Đúng rồi, bệ hạ.” Kỷ Ninh bỗng nhìn lên Hạ Hoàng lên tiếng.

    “Có chuyện gì sao?”

    “Ta cũng có một com Thiên Thần Khôi Lỗi giống với những Thiên Thần Khôi Lỗi mà chúng ta vừa giao chiến.”

    “Ngươi có?” Hạ Hoàng kinh ngạc thốt lên.

    “Ta có được nó lúc Vô Gian Môn đánh lén ta, nhưng cũng chỉ có một con thôi.”

    “Tốt lắm! Lúc chiến đấu ở các Đại Thế Giới khác, đám Vô Gian Môn cũng bị chúng ta lấy được một số Thiên Thần Khôi Lỗi, ta nghĩ mọi cách mà mới lấy được ba con. Ngươi lại có một con trong tay, thật là tốt quá.” Hạ Hoàng vội nói. “Mỗi con Thiên Thần Khôi Lỗi đều rất trân quý, ta cũng không thể cưỡng đoạt mà lấy của ngươi. Kỷ Ninh, ngươi cần gì cứ nói, ta sẽ đổi cho ngươi, vì con khôi lỗi này ta nhất định phải có.”

    “Ta đã nói ra tất nhiên sẽ không giữ cho riêng mình, tuy nhiên, nếu bệ hạ có thể cho ta một ít Thuần Dương tiên đan hoặc Đại La tiên đan thì tốt.” Kỷ Ninh từ tốn đáp.

    “Những đan dược này thì ta có rất nhiều. Chiến tranh lần này không biết sẽ kéo dài bao lâu, vào thời điểm quan trọng, các tiên nhân đều cần đan dược để bổ sung pháp lực. Ha ha…, ta sẽ đổi cho ngươi một lọ.”

    Kỷ Ninh khẽ đảo lòng bàn tay, từ đó xuất hiện một con khôi lỗi sừng cong cỡ bàn tay, giống những Thiên Thần Khôi Lỗi vừa chiến đấu như đúc. Những khôi lỗi này phải luyện chế thành công mới có thể biến hình lớn nhỏ như ý được.

    Khôi lỗi này vừa bay đến chỗ Hạ Hoàng, một lọ đan được cũng theo hướng ngược lại bay về phía Kỷ Ninh. Hắn cũng hiểu để điều khiển Thiên Thần Khôi Lỗi cần nhiều Thiên Tiên, trong chiến đấu thế này không có tác dụng với hắn. Ngược lại, đan được lại là nhu cầu cấp bách để tu luyện Bát Cửu Huyền Công.

    “Các vị, cuộc chiến với Vô Gian Môn lần này là cuộc chiến sinh tử, một mất một còn cho nên chúng ta không thể lui bước. Hơn nữa nếu chúng ta có thể cầm chân chúng ở đây, chúng sẽ không thể tập kích những Đại Thế Giới khác được. Lần đại kiếp này, Đại Hạ chúng ta chỉ là một phần nhỏ mà thôi, nếu không liên kết giúp đỡ lẫn nhau, chúng ta sẽ bị kẻ thù từng bước đánh bại.” Hạ Hoàng nghiêm trang nói.

    Kỷ Ninh và đám tướng lĩnh đều gật đầu ra vẻ thấu hiểu.

    “Cho nên, mỗi thế giới đều phải chiến đấu hết mình, thậm chí phải liều mạng. Kẻ địch muốn chiếm đoạt? Chúng nhất định phải trả giá đắt. Từ ngày mai trở đi, chín đại Hình Thiên Thần ra ngoài chiến đấu sẽ do Kỷ Ninh dẫn đầu, mọi người khác không được tự ý rời đội ngũ quá xa. Ta sẽ đem Bát Long Vân Thành tới gần Kỷ Ninh để trợ giúp thêm. Mấy Thiên Thần Chân Tiên cũng sẽ hỗ trợ các ngươi, bên cạnh đó ta sẽ điều động bốn Thiên Thần Khôi Lỗi cùng đi hỗ trợ.”

    “Lần chiến tranh này sợ rằng sẽ còn kéo dài, trước khi các ngươi giao chiến với Vô Gian Môn cần phải rút kinh nghiệm, vì từ giờ trở về sau sẽ không dễ dàng mà thu được thắng lợi. Các ngươi không được chủ quan, khi có cơ hội, có thể giết chết một đầu Bạch Kiểm Giao chính là lập được đại công. Kẻ địch chết càng nhiều, chúng ta sẽ càng có nhiều phần thắng. Tử vong là không thể tránh khỏi, các vị tiên hữu nhất định phải cẩn thận.”

    “Vâng, bệ hạ.”

    Kỷ Ninh cùng các tướng lĩnh Thông Hợp Thiên Tiên, Tập Thủy Thiên Tiên, Phi Vũ Tiên Tử, Phù Trần Thiên Tiên, Vạn Thú Thiên Tiên, Thiên Châm Tiên Tử, Phong Điên Thiên Tiên, Trượng Hồng Thiên Tiên nhất tề cung kính thưa.

    Cuộc chiến trước mắt sẽ chứa đầy chông gai, rất tàn khốc. Bọn họ có lẽ sẽ có người không giữ được mà ngã xuống, kéo theo đó là cả ngàn, cả vạn Thiên Tiên, Tán Tiên nhưng không có ai tỏ ra sợ hãi. Vì trong lòng mỗi người đều biết, đối mặt với cuộc chiến này, không ai có thể trốn tránh.​
     
    Henesys, voquan, motminhmai and 6 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)