Luận đàm truyện Ngân Hồ - Kiết Dữ 2 - Siêu phẩm LSQS

Thảo luận trong 'Luận đàm truyện dịch' bắt đầu bởi Dạ Tâm, 12/4/16.

  1. nhymxu

    nhymxu hơi gầy, hơi nhạt, não cá vàng và thích tạp nham Đại Boss

    Được thích:
    9,619
    mà tốt nhất không được post vào đó, @Kiếm Công Công anh move post đó sang bên này đi, đoạn đó không phải dịch post vào người đọc hiểu nhầm :lac:
     
  2. vuhuuphuoc

    vuhuuphuoc Thành viên kích hoạt

    Được thích:
    239
    Có lẽ vì những việc đã trải qua, lúc này bất luận là Vương nhu hoa hay là Thiết Tâm nguyên đều là người chủ nghĩa bi quan.Đối với 1 sự việc mới xuất hiện, mẫu tử hai người đều dùng thái độ hoài nghi nhìn nhận. Giống như là hai con chuột chũi, sau khi loại bỏ hết tất cả hoài nghi mới có thể chui ra đi kiếm ăn. Sống như vậy quả thật quá mệt mỏi, có điều mẫu tử hai người đều cho rằng, dù là như vậy cũng muốn chú ý đến an toàn của mình.

    Trong thời gian bái phật, có thể là vì không cần phải đi đến cửa hàng thang bính làm việc. Hiện tại Vương nhu hoa đối với thành Đông Kinh phồn hoa này gần như đã không có bất luận hảo cảm gì.

    Mỗi sáng sớm khi tiếng mõ đầu vang lên, âm thanh này khiến nàng cảm thấy cực độ phiền chán. sau khi tiếng mõ vang lên, lập tức sẽ có người bán nước ấm lung lay lục lạc sắt lớn, tại mỗi cửa nhà. cho đến khi vang ra 1 tiếng chửi thô lỗ, hoặc là bà chủ nhà đầu tóc rối bời đi ra mua nước mới xem như là xong.

    Tại Đông Kinh người lười chắc chắn không có công việc. Thật nhiều người vào lúc canh ba mới bán xong đồ ăn nhà mình, canh năm lại muốn tiếp tục bán bữa sáng.
    Vương nhu hoa chính là như vậy trải qua cho nên Đông Kinh đối với nàng mà nói chẳng qua chỉ là 1 nơi để kiếm tiền mà thôi.
    Nàng xuất thân thế gia vọng tộc, thời điểm trước kia vì sinh tồn miễn cưỡng từ một người an nhàn sung sướng thành một tiểu phụ nhân cần cù. Hiện tại, lại biến thành mẫu thân nam tước sống an nhàn sung sướng. Điều này làm cho nàng cảm thấy mọi thay đổi và cố gắng đều là dư thừa.

    Vương nhu hoa biết rõ trở thành mẫu thân nam tước cuộc sống sau này cần phải sinh hoạt như thế nào. Ví dụ như chính mình cũng không thể đi kinh doanh cửa hàng thang bính nữa rồi.
    Người có thói quen cần cù đột nhiên trở nên không có việc gì, đây là điều Vương nhu hoa không thể...nhất thời dung nạp đấy.

    Cho nên nàng cho rằng nhi tử có thể đi ra ngoài tìm tòi học hỏi. Ví dụ như đi Tung Sơn Thư Viện hay là đi ứng Thiên Phủ thư viện đều là địa phương cực tốt.
    Đến Vu Nhạc lộc thư viện hay bạch lộc thư viện thì đều là lựa chọn không tốt, chỗ đó quá vắng vẻ.

    Cho dù đi vào trong đó học hai ba năm, sự tình trong nhà có lẽ cũng an ổn xuống. Bất luận là Vương gia hay là Kim Thành huyện nam đều có lẽ sẽ có một cái tình trạng rõ ràng rồi.
    Lúc đó bất luận nhi tử đi tiếp thu Kim Thành huyện nam hay là đi kế thừa Vương gia đều có thể xem là một cái một cái lựa chọn rất tốt.

    Thiết Tâm nguyên cũng không phải là nghĩ như vậy, hắn cho rằng chỉ cần mang theo mẫu thân cùng đi. Mặc dù là chạy tới trên núi làm Sơn Đại Vương đều không có vấn đền gì.
    Trải qua nhiều năm như vậy rèn luyện, sự tình hung hiểm cũng trải qua vài lần. hắn cảm thấy dựa vào bản lãnh của mình để cho mẫu thân cơm no cũng không coi vào đâu.

    Đã như vầy chỉ còn lại làm sao để cho có thể sống vui vẻ mới là điều duy nhất trọng yếu. Mẫu thân cùng mình cũng có chút phiền chán thành Đông Kinh này rồi Không bằng cùng nhau rời khỏi nơi này, đó cũng là một chủ ý không tệ.
    Tạm thời ly khai trung tâm vòng xoáy, ly khai bóng mờ sợ hãi. Trở thành huân quý chỗ tốt lớn nhất chính là ngươi có thể tự do đi bất kỳ nơi nào ngươi muốn đi, thậm chí đi Khiết Đan hay Tây Hạ.
    Vương nhu hoa và Thiết Tâm nguyên chen vào cùng một chỗ xem địa đồ trên tay Thiết Tâm nguyên. Hai người vừa cười vừa thảo luận

    Hành vi Như vậy khiến Vương nhu hoa cảm giác vô cùng mới lạ. Hiện bản thân nàng thật sự chỉ cần muốn đi nơi nào liền đi chỗ đó. cách nghĩ của nhi tử thật sự là có chút kỳ quái. khi đi cầu hoc thuận tiện mang theo mẫu thân đấy... Cái này làm cho nàng phi thường tự hào Thậm chí có chút ít kiêu ngạo.

    Đang cùng mẫu thân bàn luận, Thiết Tâm nguyên bỗng nhiên cảm thấy gông xiềng vô hình trên người trước kia tiêu biến đi rồi, khó trách nhà hiền triết nói một người muốn cầm được thì cũng buông được mới thành công.
    sau khi tranh luận thật lâu, Thiết Tâm nguyên nhận thấy chính mình cùng mẫu thân thương lượng rút cuộc không khỏi thở dài một hơi nói:
    "Mẹ, chúng ta đi nơi này cả Hà Nam phủ đều không có ra."
    Vương nhu hoa thoả mãn dựa lên chăn đắc ý nói:
    "Con à, đã rất xa rồi trên đường phải đi nửa tháng đây này".

    Thiết Tâm nguyên phiền muộn mà nói:
    "Hơn ba trăm dặm đường làm sao có thể phải đi lâu như vậy? "
    Vương nhu hoa cười nói :
    "Ngươi chưa từng ra khỏi nhà đi xa. Nào biết đâu rằng trên đường gian khổ. mặt trời mọc ra đi, mặt trời lặn sau đỉnh núi tìm nơi ngủ trọ những cái này. Ngươi còn phải phòng bị hắc điếm hại dân hại nước và lưu dân có chút không cẩn thận như thế nào được?. Một khi tới gần Tung Sơn Tung Sơn chỗ đó toàn bộ là đường núi, sơn tặc đều có thể có. Ngươi muốn nhanh không thể mang mẹ đi. Mẹ cũng không có bổn sự cưỡi ngựa, ngồi xe ngựa một ngày có thể đi ba mươi dặm đường đã là không tệ rồi."
    nói đến đây Vương nhu hoa bỗng nhiên bỗng nhiên giống như mèo vô thanh vô tức đứng lên,vén lều vải hướng ra ngoài nhìn xem. Sau đó đem đầu co trở lại nhỏ giọng nói:
    "Con trai ngươi nếu đi rồi, công chúa phải làm sao bây giờ?"
    Thiết Tâm nguyên lắc lắc đầu nói:
    "Tước vị Kim Thành huyện nam đã ban rồi, các ngươi như thế nào còn cho rằng công chúa có thể gả cho ta?"

    Vương nhu hoa nghi ngờ nhìn nhi tử nói:
    "không có khả năng.Thế ngươi không muốn triệu uyển nữa rồi hả?"
    Thiết Tâm nguyên ngẩng đầu nhìn mẫu thân nói: Đây không phải chuyện đơn phương từ phía nhi tử, thêm nữa muốn xem quyết định của Triệu uyển. Nếu như Triệu uyển một lòng muốn khống chế hôn nhân của chính mình, như vậy nhi tử cho dù là đánh bạc mạng sống cũng muốn làm được. Nếu như Triệu uyển chính mình không kiên quyết, nhi tử tốn nhiều như vậy sức lực đem nàng mang đi ra rồi, cuối cùng Triệu uyển một khi đã hối hận ta làm mọi việc đều không có ý tứ."
    Vương nhu hoa cau mày nói:
    "Người ngoại ngũ tuần mới nghĩ tới vấn đề như vậy, ngươi so với tam cữu công còn muốn lão thành."
    Thiết Tâm nguyên một phen sợ hãi, nhưng rất nhanh cười nói:
    " Đêm đã khuya mẹ ngủ ngon a, hài nhi cũng đi ngủ."
    Vương nhu hoa cười nói:
    "Tốt rồi nói ngươi là tiểu lão đầu còn không phải. mẹ cảm giác thấy ngươi cùng các hài tử khác không giống, cả họa cũng không gây ra họa của trẻ nhỏ?. Mẹ thậm chí không nhớ rõ ngươi gây ra cái gì tai họa..."

    Nghe mẫu thân nói đâu đâu, Thiết Tâm nguyên đã đi ra, vừa rồi ngồi ở chỗ kia giống như là ngồi ở bàn chông. Mẫu thân một câu đã nói ra vấn đề lớn nhất của chính mình.
    Về phần nói không gặp rắc rối là một bé ngoan coi như nghe một chút cũng thôi. ít nhất bao chửng biết rõ cái này bé ngoan rốt cuộc là như thế nào.

    Ngẩng đầu nhìn bởi vì mặt trăng xuống thấp mà lộ ra bầu trời đầy sao sáng chói. Thiết Tâm nguyên chân thành cầu chúc cho Dương hoài ngọc có thể thắng lợi trở về và tiểu nữ hài đi Quy Tư học tập âm nhạc có thể trở lại, lại càng cầu mong cho xảo ca chỉ vì báo thù cho cha mẹ mà đi theo mỹ nữ yêu mị kia quay trở lại. Bản thân mình không thể ở lại Đông Kinh chờ đợi bọn hắn rồi.

    Sau hai tháng phòng ở đã xây xong, Đứng ở cửa ra vào thâm cung có thể nhìn thấy toàn bộ hình dáng cung điện rồi.
    Một tòa lầu các tinh xảo màu đỏ ngay chính giữa sườn núi, Thiết Tâm nguyên chỉ về tòa lầu các kia nói với Triệu uyển :
    - Nhìn xem có thích hay không?
    Triệu uyển mặt mày tươi tắn cực kỳ, sau đó liền nhấc váy dẫn theo cung nữ như con nai nhỏ chạy xuống bậc thang đá.
    ở đây sống gần năm tháng, cuối thu không khí lạnh như băng cũng không bị bệnh qua, nàng vẫn sống khỏe mạnh và vui sướng.

    Nửa tháng trước trưởng công chúa đã trở lại kinh thành mời hoàng đế đến đây sống qua mùa đông. Nàng đã xem qua tòa cung thất nho nhỏ này rồi cho rằng đây thiên đường.
    Sau khi Vương tiệm trở lại liền bảo mọi người đi xem cung điện mới, trên bậc thang chỉ còn lại hắn và Thiết Tâm nguyên.
    Vương Tiệm vẫn như trước vỗ vỗ bả vai Thiết Tâm nguyên nói :
    - Tiểu hầu tử, chúng ta trước kia luôn cảm thấy ngươi cực kỳ nông nổi, bây giờ nhìn lại ngươi thực sự là một người có bản lĩnh.
    Thiết Tâm nguyên tóm lấy những mảnh thủy tinh đeo đầy trên người Vương Tiệm nói:
    - Thứ này thật sự không đáng tiền,cách thức chế tạo ra thứ này trong hầm lò ta đã nắm giữ. Thứ này về sau sẽ xuất hiện từng sọt từng sọt,ngươi đeo nhiều như thế không thấy ớn lạnh?
    Vương Tiệm tức giận nói :
    - Những vật này làm sao lại không đáng giá? Đây đều là do ta dùng ngọc bội tốt nhất đổi lấy. Ngươi biết rõ không đáng tiền vậy mà còn đem ta vơ vét không còn một miếng. Những lời này ngươi như thế nào trước lúc trao đổi không nói ra?
    Nói đến đây Vương Tiệm bỗng nhiên không tức giận nữa nghi hoặc nhìn Thiết Tâm Nguyên nói:
    - Thứ này đối với triều đình có giá trị bao nhiêu ngươi hẳn là rõ ràng đấy. Ngươi muốn cùng bệ hạ trao đổi cái gì?
    Vương Tiệm phát hiện con mắt Thiết Tâm Nguyên từ đầu đến cuối đều nhìn về phía Triệu Uyển đang chạy trốn dưới núi thần sắc nghiêm túc đều không có mà là bộ dáng vui vẻ. Lại vỗ vỗ bả vai Thiết Tâm Nguyên nói:
    - Xem ra ngươi thực sự ưa thích công chúa nhưng mà một cửa Phùng hiền phi cũng không dễ qua a.
    Nếu như trước đó Vương Tiệm không có chú ý tới chỗ kỳ quái của việc Thiết Tâm nguyên được phong tước. Thì sau khi trở lại hoàng cung hắn không muốn phát hiện cũng khó. Lúc này đây sở dĩ hắn quay lại sớm chính là muốn nhắc nhở Thiết Tâm Nguyên một tiếng, chớ làm trái thánh ý để tránh cho mất đi thánh quyến, lại càng không muốn để chính mình gặp họa.

    Hắn tuyệt đối không nghĩ tới Thiết Tâm nguyên lại đem bản lĩnh làm giàu tuyệt mật của nhà mình ra để tăng thêm khả năng lấy Triệu Uyển. Điều này làm cho hắn nhất thời cực kỳ cảm khái.
    Vừa nghĩ tới thủ đoạn làm việc của hoàng thất, Vương Tiệm cũng có chút buồn. Hoàng thất có lẽ sẽ chọn Khiết Đan hoặc Tây Hạ để cải biến thoáng một chút sự tình.
    Thế nhưng mà muốn hoàng thất vì con dân của mình thay đổi luật lệ, thật đúng là khó hơn lên trời.

    Thiết Tâm nguyên thản nhiên nói:
    - Trên đời này không có chuyện gì là không thể cứu vãn, chủ yếu là xem một người nói chuyện đến cùng có người nghe hay không. Lưu ly không đủ ta lại tăng thêm, ta muốn bệ hạ một vị con gái vậy thì trả lại bệ hạ một người con gái hoặc con trai?
    Vương Tiệm nghe xong Thiết Tâm nguyên nói con mắt không ngừng mở to, cơ thể đã ướt đẫm mồ hôi.
    khó khăn quay đầu qua hỏi:
    -nắm chắc mấy phần?
    Thiết Tâm nguyên lắc lắc đầu nói:
    - Cái này là sự việc chúng ta không thể nói trước được. Mà là do ý trời chúng ta chỉ có thể vì bệ hạ chọn ra đất lành, thay đổi chế độ ăn uống còn lại là do ông trời có muốn cho hay không rồi.
    Vương Tiệm lập tức nói :
    - Dược hoàn Kim thạch, cùng một ít kỳ lạ quý hiếm vật cổ quái mau dâng lên.
    Thiết Tâm nguyên cười nói:
    - Mỗi ngày phải ăn một lượng lớn vú trâu, còn như ăn cái gi khác ta mặc kệ.
    [/S
    POILER]
     
  3. Kiếm Công Công

    Kiếm Công Công Vô hình nhưng hữu hình Super Moderator

    Được thích:
    55,795
    "Có lẽ vì những việc đã trải qua, lúc này bất luận là Vương nhu hoa hay là Thiết Tâm nguyên đều là người chủ nghĩa bi quan." Câu này rất tối nghĩa + Chữ in đậm là tên nhân vật?
     
  4. vuhuuphuoc

    vuhuuphuoc Thành viên kích hoạt

    Được thích:
    239
    "Có lẽ vì những việc đã trải qua, lúc này bất luận là Vương Nhu Hoa hay Thiết Tâm Nguyên đều là người chủ nghĩa bi quan." ý nói 2 mẹ con nhà này gặp nhiều chuyện rắc rối nên h suy nghĩ rất bi quan gặp chuyện j cũng cẩn thận (giống như chim sợ cành cong ý) đọc xuống đoạn dưới là biết
     
  5. nhymxu

    nhymxu hơi gầy, hơi nhạt, não cá vàng và thích tạp nham Đại Boss

    Được thích:
    9,619
    để được coi là 1 bản dịch thì còn phải sửa nhiều. Riêng câu này lậm convert
     
    Kiếm Công Công thích bài này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)