Huyền Huyễn Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3) - Đường Gia Tam Thiếu

  1. Thầy Tướng

    Thầy Tướng Trên Thông thiên văn, dưới tường địa lý! Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/2/11
    Bài viết:
    1,180
    Được thích:
    3,610
    Long Vương Truyền Thuyết
    (Đấu La Đại Lục 3)
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu

    Chương 111: Nghề phụ

    Nhóm dịch: BNS
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách



    Dịch giả: Tiểu Băng

    Đấu Khải! Một khái niệm hoàn toàn mới, lập tức thu hút sự chú ý của đám thiếu niên.

    Là một loại cơ giáp dạng áo giáp, là loại cơ giáp cao cấp nhất.

    “Mọi người đều biết, ngoài Cơ Giáp Sư, thì Cơ Giáp chế tạo sư là một nghề quan trọng. Cơ Giáp chế tạo sư chia làm ba loại, Cơ Giáp thiết kế sư, Cơ Giáp chế tạo sư và Cơ Giáp sửa chữa sư. Hôm nay bắt đầu dạy cho các ngươi chút kiến thức có liên quan tới cơ giáp, mục đích là để cho các ngươi tự lựa chọn phương hướng chọn nghề phụ trong tương lai. Ta đề nghị các ngươi xem xét lựa chọn trong ba nghề này trước, đây là con đường một cường giả phải đi qua.”

    Cổ Nguyệt kinh ngạc: “Vũ lão sư, chúng ta không phải nên tập trung tinh lực để tu luyện, dồn vào mục tiêu điều khiển Cơ Giáp hay sao? Tại sao phải chọn nghề phụ?”

    Vũ Trường Không đáp: “Muốn làm Đấu Khải của mình cường đại, thì bắt buộc Đấu Khải nhất định phải phù hợp với bản thân. Nên một Đấu Khải sư đỉnh cấp thật sự, nhất định sẽ phải kết hợp hoàn hảo với Cơ Giáp Muốn vậy, trừ phi là mình tự thiết kế ra nó, hoặc tự chế tạo ra nó, hoặc tự sửa chữa nó. Chỉ có như thế, mới dần biến nó thành một phần cơ thể của bản thân. Không học nghề phụ, các ngươi không bao giờ có được đấu khải thích hợp nhất cho bản thân, và không bao giờ leo lên được Thần Đàn.”

    “Thành lập Linh ban, mục tiêu chỉ có một, là giúp các ngươi lên được Thần Đàn, con đường này rất khó khăn và khô khan, nhưng các ngươi phải cố gắng. Ta chính là đang vạch sẵn đường cho các ngươi, giúp các ngươi khỏi phải đi đường vòng.”

    “Lựa chọn nghề phụ, không cần nóng vội, các ngươi còn có rất nhiều thời gian để suy nghĩ. Nhưng tối đa đến năm thứ ba, thì các ngươi phải ra quyết định, phải đi trước những người bình thường, bắt đầu càng sớm thì thu hoạch càng sớm. Nên tối đa đến năm thứ ba, các ngươi phải cho ta câu trả lời.”

    “Đương nhiên, ba lựa chọn này là ba cái ta cho là tốt nhất. Chúng không có nghĩa là tuyệt đối. có một số nghề khác có liên quan tới cơ giáp các ngươi lựa chọn. ta thấy, trong đám các ngươi, có người đã chọn xong luôn.”

    Nói đến đây, ánh mắt hắn nhìn Đường Vũ Lân.

    Nghề phụ? Đường Vũ Lân giật mình, Vũ lão sư ý là nghề rèn của mình?

    “Vũ Lân đã chọn ngành rèn. Hắn đã chọn nghề phụ từ sớm, ta tin hắn có thiên phú đặc thù với nghề này. Rèn là một nghề phụ ta đề cử với các ngươi, vì tất cả Đấu Khải từ Tử cấp trở lên, đều dính chặt với rèn. Dù là nghề phụ nào, nếu đạt đến từ Ngũ tinh trở lên, thì đều giúp mang tới nhiều tài nguyên cho các ngươi tu luyện.”

    Đường Vũ Lân thấy yên tâm, nó đã lựa chọn, chắc chắn sẽ không thay đổi. Bây giờ nó đã là Tam tinh Đoán Tạo Đại Sư, được Đoán Tạo Sư hiệp hội coi trọng, càng học rèn, nó càng thấy ngành này bác đại tinh thâm. Phụ thân từ nhỏ đã dạy, dù học cái gì, phải chuyên tâm vào học, không được phân tâm.

    Đường Vũ Lân thấy hứng thú với nghề thiết kế, chế tạo và sửa chữa Cơ Giáp, nhưng nó đã chọn nghề rèn, thì không mon men tới ba ngành kia nữa.

    Bốn người kia đều im lặng, vì chúng chưa hề nghĩ đến điều này. Bọn chúng đều còn nhỏ, còn chưa biết mình thích cái gì, may còn tới hai năm đề suy nghĩ.

    Vũ Trường Không thản nhiên: “Hôm nay chỉ nói nhiêu đây thôi. Các ngươi chỉ cần nhớ hai điểm chính, thứ nhất, Cơ Giáp cường đại thật sự được gọi là Đấu Khải, và mọi Cơ Giáp từ Tử cấp trở lên, đều tồn tại trong hình thức đấu khải. Thứ hai, trong vòng ba năm, các ngươi phải lựa chọn một nghề phụ có liên quan tới Cơ Giáp.”

    Rất dễ nhớ, đều là những vấn đề đám nhóc hứng thú, tiết học này thực là đơn giản.

    Đường Vũ Lân: “Vũ lão sư, lúc nào cho chúng ta xem Đấu Khải có được không?”

    Vũ Trường Không nhìn nó: “Đến khi các ngươi hoàn thành giai đoạn luyện tập thực chiến thứ nhất, sẽ cho các ngươi xem Đấu Khải. Ai hoàn thành trước, sẽ được xem trước. Bây giờ các ngươi chưa có tư cách này.”

    Luyện tập thực chiến? Hồn Sư có luyện tập thực chiến?

    Đám nhóc chưa kịp đặt câu hỏi, Vũ Trường Không đã tiếp tục: “Bài tiếp theo của hôm nay chính là luyện tập thực chiến. Ngay tại đây. Đường Vũ Lân, ngươi với các bạn đẩy bàn ghế vào góc đi.”

    Ở ngay đây? Hồn Sư thi triển năng lực lỡ phá hư đồ thì sao?

    Năm đứa rất không hiểu, nhưng vẫn làm theo.

    “Đường Vũ Lân, tới trước mặt ta.” Vũ Trường Không nói.

    “Vâng.” Đường Vũ Lân bước nhanh tới.

    “Trận đấu hôm qua, ngươi nghĩ thế nào?” Vũ Trường Không lạnh lùng hỏi.

    Đường Vũ Lân ngẫm nghĩ một lúc: “Chúng ta đều chỉ muốn chiến thắng, nhưng lẽ ra mọi người đều là đồng học, không nên làm thương tổn đối phương, lẽ ra điểm tới là nên dừng lại.”

    Vũ Trường Không phẩy tay, “Ta không hỏi những thứ này, ta muốn hỏi cảm giác trong chiến đấu của ngươi kia. Ngươi thấy các ngươi đã triển khai chiến đấu như thế nào?”

    Đường Vũ Lân đáp: “Hơi lộn xộn. Đều là lần đầu nhìn thấy năng lực của đối phương, nên vội vàng ứng đối, dẫn tới hơi lộn xộn, phối hợp không tốt. Ý ta là đang nói ba người chúng ta, chúng ta phối hợp chưa ăn ý lắm.”

    Vũ Trường Không lãnh đạm: “Hơi lộn xộn? Không chỉ đâu, thực tế là rối tinh rối mù.”

    Năm đứa ngẩn ra. Cả đám đều là học viên nổi bật, ai cực tự tin bản lĩnh của mình, thế lại bị đánh giá là ‘lộn xộn’?

    Vũ Trường Không nhìn Đường Vũ Lân: “Nói thật lòng, ta rất thất vọng. Ba người các ngươi, đi theo ta học ba tháng, lẽ ra phối hợp với nhau phải tàm tạm mới phải. Nhưng ngay từ đầu trận đấu, các ngươi đã hoàn toàn vất bỏ ưu thế của mình. Tạ Giải bị gãy tay là đáng lắm.”

    Tạ Giải cứng đờ, không ngờ lão sư lại đánh giá hắn như thế.

    Vũ Trường Không quay sang nhìn Tạ Giải, “Chắc ngươi nghĩ, ngươi đột phá lên Nhị Hoàn là ngươi mạnh lắm? Nên mới bắt đầu đã nhào tới tìm người ta quyết chiến? Trong đầu ngươi, còn có khái niệm đoàn đội không?”

    Sau đó hắn lại chuyển về Đường Vũ Lân, “Còn ngươi nữa, ta cho ngươi làm đội trưởng, vì tính ngươi trầm ổn, thế ngươi không cản hắn, không làm cân bằng chiến đấu của cả đội, trách nhiệm đó hoàn toàn là của ngươi. Ngươi lại còn không rành về năng lực của chính bản thân mình, không phát huy ra được năng lực của võ hồn bao nhiêu, lại chỉ chuyên cậy mạnh đối cứng với đối thủ. Trong đầu của ngươi nghĩ cái gì?”

    Đường Vũ Lân không nói gì, nó không thể nói vì cơ thể mình sau khi hấp thu tinh hoa Kim Long Vương đã sinh ra biến dị, ngay cả nó cũng chưa tìm hiểu kịp rõ biến dị như thế nào, nên mới dẫn tới tình huống như vậy.

    Vũ Trường Không chuyển sang Cổ Nguyệt, “Ta cho ngươi nhiệm vụ định vị, là người chịu trách nhiệm kết dính cả đội, nhưng ngươi lại thiên vị làm sự phối hợp trong đội không thành công.”

    Thiên vị? Đường Vũ Lân khó hiểu, còn Tạ Giải thì dáng vẻ cổ quái.

    Nghĩ kĩ lại, hình như đúng là như vậy. Từ lúc mới bắt đầu trận đấu cho đến cuối, Cổ Nguyệt luôn dính bên cạnh Đường Vũ Lân, lúc sau cô bộc phát, cũng là vì Đường Vũ Lân bị thương, còn Tạ Giải cô hoàn toàn không quan tâm tới, thực ra, với năng lực công kích từ xa của cô, thì lẽ ra phải khống chế cả toàn trường mới đúng.

    Vũ Trường Không phê câu nào là thấy máu câu đó.

    Vũ Trường Không chuyển sang Trương Dương Tử và Vương Kim Tỷ, “Vấn đề của đội các ngươi còn rõ hơn. Vi Tiểu Phong có tật xấu giống hệt Tạ Giải, tật còn nặng hơn. Ngươi ngay từ đầu không tham chiến, chứng tỏ ngươi kiêu ngạo về bản thân. Đối mặt với địch nhân dám kiêu ngạo, chính là đưa mình vào đường chết. Trong ba người các ngươi, kẻ làm tốt nhất là Vương Kim Tỷ. Tuy hắn bị Đường Vũ Lân áp chế, nhưng từ đầu đến cuối, hắn đều cẩn thận làm tốt nhiệm vụ của mình.”

    Vũ lão sư khen Vương Kim Tỷ?​
     
    trung17788 thích bài này.
  2. Thầy Tướng

    Thầy Tướng Trên Thông thiên văn, dưới tường địa lý! Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/2/11
    Bài viết:
    1,180
    Được thích:
    3,610
    Long Vương Truyền Thuyết
    (Đấu La Đại Lục 3)
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu

    Chương 112: Huấn luyện thực chiến

    Nhóm dịch: BNS
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách



    Dịch giả: Tiểu Băng

    “Nhưng…”

    Quả nhiên, còn có chữ ‘nhưng’…

    Vũ Trường Không lãnh đạm: “Năm người các ngươi đều có chung một bệnh, bệnh này, khóa thực chiến tiếp theo sẽ giải quyết. Đó chính là, các ngươi hoàn toàn thiếu kinh nghiệm và kĩ năng thực chiến. Ý ta chính là kinh nghiệm sử dụng Võ Hồn, và Hồn Kỹ để chiến đấu. Các ngươi chưa dùng được võ hồn làm năng lực chiến đấu trụ cột.”

    Làm năng lực chiến đấu trụ cột? Hồn Sư cần có cái này à? Hồn Sư không phải chỉ cần thông qua phóng thích Hồn Kỹ, để đạt được mục tiêu chiến đấu hay sao?

    Trừ Đường Vũ Lân cúi đầu ngẫm nghĩ, bốn người còn lại đều ra vẻ không đồng tình với ý kiến của lão sư.

    “Các ngươi nghĩ năng lực chiến đấu trụ cột là không cần thiết?”

    Cổ Nguyệt: “Đúng vậy, Vũ lão sư. Năng lực của ta là khống chế nguyên tố, chỉ cần trong quá trình chiến đấu không ngừng dùng nguyên tố trấn áp đối thủ, thì dù kẻ địch là một người hay nhiều người, chỉ cần ta chỗ khống chế nguyên tố đủ mạnh thì cũng đủ sức chấm dứt cuộc chiến. Năng lực chiến đấu trụ cột, ta thấy chẳng có ý nghĩa gì, ta chỉ cần tăng lên Hồn Lực và Tinh Thần Lực của mình là đủ.”

    Vũ Trường Không nhẹ gật đầu.

    “Nếu các ngươi nghĩ vậy, thì chúng ta làm kiểm tra đi. Cổ Nguyệt, ngươi ra đây. Ngươi với Đường Vũ Lân cùng công kích ta. Ta không sử dụng Hồn Kỹ, áp Hồn Lực xuống chỉ bằng cấp với các ngươi, là chừng cấp mười ba, xem xem các ngươi có đánh bại được ta không. Nào, Võ Hồn dẫn động.”

    Vũ Trường Không cầm lên một cây thước dạy học.

    Cổ Nguyệt đi tới đứng cạnh Đường Vũ Lân. Cùng cấp độ, lại còn không sử dụng Hồn Kỹ? Ngay cả Võ Hồn cũng không cần? Quá coi thường người a!

    Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt liếc nhau, hai đứa lùi lại mấy bước, phóng ra Võ Hồn.

    “Tới đi.” Vũ Trường Không vung vẩy cây thước dạy học.

    Đường Vũ Lân ra tay trước, nó muốn chiếm ưu thế. Lam Ngân Thảo ùn ùn chui ra, tủa về phía Vũ Trường Không.

    Cổ Nguyệt đi theo ngay sau lưng, hai tay cùng vung, bảy tám luồng phong nhận từ nhiều hướng khác nhau bao lấy Vũ Trường Không, chặn hết mọi lối tránh né của hắn.

    Áp chế Hồn Lực, có nghĩa tốc độ Vũ lão sư sẽ bị giảm hẳn, trong khi Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt lại là hồn sư về cường công và khống chế. Chỉ cần khống chế được Vũ Trường Không, nhốt hắn trong một phạm vi nhất định, thì khả năng chiến thắng sẽ tăng lên.

    Hai đứa luyện chung mấy tháng, dù không cần lên tiếng, cũng đã hiểu ý nhau, phối hợp khá là ăn ý.

    Vũ Trường Không đứng im, trong tay hắn, cây thước cũng chẳng khác gì thanh kiếm.

    Mọi người chỉ thấy cổ tay Vũ Trường Không khẽ rung, cây thước đã huyễn hóa ra một mảnh hư ảnh.

    Luồng phong nhận tới trước mặt Vũ Trường Không, khi vào trong phạm vi của cây thước, đều tan ra thành những luồng khí, tiêu tán mất.

    Sau đó là dây leo của Đường Vũ Lân. Những ngọn Lam Ngân Thảo bay tới thì đều như bị cái gì đó chặn lại, bị hất văng ra, không vào được phạm vi quanh Vũ Trường Không một mét.

    Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt đều biến sắc.

    Cổ Nguyệt cảm giác được cây thước của Vũ Trường Không luôn điểm trúng vào những điểm yếu của phong nhân, làm phong nguyên tố trở nên hỗn loạn, nên phong nhận bị tan vỡ.

    Lam Ngân Thảo của Đường Vũ Lân thì giống linh xà, bị cây thước của Vũ Trường Không điểm ngay vào điểm bảy tấc của xà, làm hồn lực của nó không còn truyền được vào đầu dây leo, công kích bị chặn lại, khả năng tái chiến của Lam Ngân Thảo cũng bị hạn chế.

    Thế là thế nào?

    Cổ Nguyệt vung tay, một quả cầu lửa bắn ra. Cây thước kia làm bằng gỗ, có lẽ dùng Hỏa nguyên tố hiệu quả sẽ tốt hơn. Đường Vũ Lân cũng đã vọt đến trước mặt Vũ Trường Không.

    Tay phải thò ra, chộp thẳng vào ngực Vũ Trường Không. Nó vận lực, lân phiến vàng đã trùm khắp cánh tay.

    Đường Vũ Lân đã hiểu biết về Kim Long Vương chi lực của mình. Lân phiến vàng không phải là đồ trang trí, ngoài khả năng tăng sức mạnh, còn làm tăng khả năng phòng ngự, nên nó mới dùng tay phải để công kích.

    “Bốp!” Vũ Trường Không đập thẳng cây thước vào tay Đường Vũ Lân.

    Thước dạy học bắn ra, cổ tay Đường Vũ Lân chỉ hơi lắc lư một cái, nhưng thế đi không thay đổi, vẫn chộp thẳng tới.

    Vũ Trường Không vẫn thản nhiên, chân khẽ dịch một bước, chỉ lùi lại một bước thôi, nhưng lại làm khoảng cách với Đường Vũ Lân được kéo dài ra, vừa kịp tránh luôn quả cầu lửa.

    Thế nhưng, dù hắn lùi lại, thì cây thước trong tay vẫn liên tiếp điểm ra mấy cái, làm quả cầu lửa bị tiêu tan, không làm hư hỏng phòng học. Kiếm pháp bậc này, phải dùng bốn từ ‘thần hồ kỳ kỹ’ để hình dung.

    Cây thước lại đâm ra, khuỷu tay Đường Vũ Lân nhói lên đau đơn, làm nó phải hơi cong tay lại, nó cảm thấy như có một lực mạnh xuyên vào cánh tay mình, nhưng chỉ thế thôi, vì luồng lực kia chỉ xuyên qua lớp lân phiến là đã bị yếu hẳn, tan mất.

    Mắt Vũ Trường Không hiện vẻ kinh ngạc, hắn bước ngang qua một bước, né tránh cánh tay phải của Đường Vũ Lân.

    “Bốp!”

    Cổ Đường Vũ Lân nhói lên nóng rát, đau tới tận xương, ngã nghiêng sang bên, cổ nó không có lân phiến bảo vệ!

    Vũ Trường Không điểm vào hông nó, nếu lần này điểm trúng, Đường Vũ Lân tất nhiên sẽ mất đi năng lực chiến đấu.

    Nhưng Vũ Trường Không đã biến sắc.

    Vì có tám quả cầu lửa đã bay vèo theo tám hướng khác nhau tới khắp phòng học.

    Cổ Nguyệt cười nham hiểm, lão sư, không phải người sợ phòng học bị phá hả? Vậy ta tấn công điểm cố kị đó của người.

    Quả nhiên, Vũ Trường Không không thể không buông tha Đường Vũ Lân, nhưng chính nhờ vậy, đám học trò mới được nhìn thấy thế nào là cường giả thật sự.

    Thân hình Vũ Trường Không trở nên hư ảo, hắn xuất hiện ở khắp nơi trong cả phòng học, tám quả cầu lửa lặng lẽ biến mất, không ai nhìn ra kịp hắn ra tay như thế nào.

    Thước dạy học phủ tới, eo Cổ Nguyệt nhói đau, ngã nhào. Đường Vũ Lân cũng cả người tê dại, ngồi phịch xuống đất.

    Cái này…

    Thật mạnh.

    Cả phòng học lại trở về yên tĩnh. Vũ Trường Không xuất hiện trước mặt Đường Vũ Lân, nhìn chằm chằm đám lân phiến vàng đang từ từ biến mất trên tay phải của nó, sắc mặt đầy suy nghĩ.

    Chiến đấu đồng cấp, dù hắn không dùng Võ Hồn, nhưng cũng đã áp chế Hồn Lực ngưng tụ vào một điểm, vậy vẫn không phá được lớp phòng ngự của lớp lân phiến kia, chỉ làm thằng bé phải hơi co tay lại thôi. Mức độ phòng ngự của lân phiến này, công kích đồng cấp là không thể nào phá nổi. Đường Vũ Lân vẫn còn chưa dùng tới Long trảo, nếu không nó sẽ còn mạnh hơn.

    “Lão sư, thứ ngài vừa dùng, đều là kỹ xảo trụ cột?” Tạ Giải mắt mở thật to, nhìn Vũ Trường Không.

    Vũ Trường Không gật đầu, “Các ngươi còn nghĩ kỹ xảo trụ cột vô dụng hay không? Kỹ xảo trụ cột, là căn bản của tất cả mọi thứ. Võ Hồn và Hồn Kỹ tuy giúp Hồn Sư trở nên cường đại, nhưng dùng chúng như thế nào mới là điều quyết định các ngươi cường đại được tới đâu. Kỹ xảo trụ cột, chính là cách thức sử dụng chúng, dùng Đấu Khải hay Cơ Giáp bình thường cũng đều phải có. Nên từ ngày hôm nay, luyện tập kĩ xảo thực chiến trụ cột sẽ là một trong những nội dung học quan trọng của các ngươi.”​
     
    trung17788 thích bài này.
  3. Thầy Tướng

    Thầy Tướng Trên Thông thiên văn, dưới tường địa lý! Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/2/11
    Bài viết:
    1,180
    Được thích:
    3,610
    Long Vương Truyền Thuyết
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 113: Kiểm tra

    Biên soạn: Đức Uy
    Nguồn: truyenfull

    Biên soạn: Đức Uy

    Bản convert từ truyencv.

    ----------------------------------------------

    Sau đó, Đường Vũ Lân liền bị hành thê thảm. Là một trong hai học viên không bị thương, lại là nam, hắn liền trở thành “bao cát” cho Vũ Trường Không dạy học. Vũ Trường không ngừng thông qua thực chiến, giúp những học viên khác hướng dẫn cách áp dụng các kỹ xảo thực chiến. Mà Đường Vũ Lân lại liên tục hết lần này đến lần khác bị đánh ngã xuống đất. Lần lượt chịu đựng công kích như bão táp của Vũ lão sư.

    Hắn luôn cảm thấy, đây chính là Vũ lão sư đang trả thù việc hắn đến muộn ngày hôm trước. Tuy vậy, thông qua cách dạy này, hắn cũng đã trưởng thành rõ rệt. Nói cách khác, tuy bị đánh bầm dập, nhưng vẫn cảm thấy sung sướng trong lòng.

    Tin tức Linh Ban truyền đi, rất nhanh sau đó đã lan rộng khắp học viện. Nhóm Đường Vũ Lân năm người tự nhiên cũng trở nên nổi danh như cồn. Nhưng bọn họ đều được yêu cầu tuyệt đối không được đem phương thức dạy học của Linh Ban truyền ra ngoài. Do đó, một thời gian ngắn sau kỳ khảo thí, học viện một lần nữa dần bình tĩnh trở lại.

    Vũ Trường Không chỉ là một trong những lão sư của bọn họ, còn có ngày càng nhiều hơn những chỉ điểm từ các giáo viên khác. Những điểm này khác so với lớp phổ thông không chỉ về phần lý thuyết, mà Linh Ban càng thiên về thực chiến hơn. Như Úc Trẫm viện trưởng đã nói, học viện cực kỳ xem trọng Linh Ban, bất kể là phương thức dạy học, chế độ dinh dưỡng hay đội ngũ lão sư và phương tiện thiết bị dạy học đều được cung cấp một cách tối ưu.

    Sau mười ngày, khi Tạ Giải, Trương Dương Tử, Vương Kim Tỳ ba người thương thế đã khỏi hẳn, Đường Vũ Lân cuối cùng cũng thoát khỏi cảnh làm một mình làm bao cát cho Vũ Trường Không hướng dẫn thực chiến. Ngay liền đó, những tiếng kêu thảm thiết thê lương trong Linh Ban cũng bắt đầu xuất hiện nhiều hơn và….đều đặn hơn.

    Lúc trước khi bọn họ xem cảnh Đường Vũ Lân bị thu thập, ít nhiều đều có chút cười trên nỗi đau của người khác. Có ai ngờ, khi thước dạy học chân chính được quật lên người mình, bọn họ liền rõ ràng cái gì gọi là đau thấu tim gan.

    Vương Kim Tỳ còn hơi hơi khá một chút, võ hồn Cốt Long Vương giúp cơ thể hắn rắn chắc hơn người bình thường rất nhiều. Nhưng Trương Dương Tử cùng Tạ Giải thì thảm rồi. Trong hai người, Trương Dương Tử là mẫn công và khống chế hệ, còn Tạ Giải thuần túy là mẫn công hệ. Bọn họ đều thiên về sử dụng kỹ thuật, về phương diễn thể chất căn bản không thể chịu đòn tốt như Đường Vũ Lân và Vương Kim Tỳ.

    Ài, thật thốn là…Vũ Trường Không xưa nay không biết cái gì mà gọi là hạ thủ lưu tình, thước dạy học đánh xuống như vũ bão, đau đến tận xương cốt! Tuy là không thực sự làm tổn thương tới căn cơ, nhưng cũng hành bọn hắn lên bờ xuống ruộng.

    Vũ Trường Không lão sư cho rằng, chỉ có sự thống khổ mới giúp học viên thực sự khắc cốt ghi tâm.

    Người duy nhất may mắn trong bọn họ chính là Cổ Nguyệt. Bởi vì nàng là nữ sinh, nên Vũ Trường Không cũng nhẹ nhàng hơn không ít. Thước rơi trên người nàng cũng chỉ làm cho nàng cảm thấy ê ẩm một chút mà thôi.

    “Ngày hôm nay ta muốn tiến hành kiểm tra tố chất cơ thể của các người. Huấn luyện thực chiến tạm thời dừng một hôm”. Vũ Trường Không sáng sớm sau khi đến lớp đã mang đến cho Linh Ban một tin tức vô cùng tốt.

    Hiện tại đa số học viên đều có chút sợ thực chiến khóa, cảm giác đau đớn kia cũng thực sự có chút quá mức sâu sắc quá đi!

    Chỉ có Đường Vũ Lân hơi hơi thất vọng, sau khi hấp thu phong ấn Kim Long Vương tinh hoa tầng thứ nhất, trải qua mười ngày huấn luyện, hắn phát hiện, cường độ thân thể của mình rõ ràng mạnh hơn hẳn một cấp bậc so với trước đây. Trừ cánh tay phải, những nơi khác trong cơ thể tuy bị thước dạy học của Vũ lão sư đánh trúng vẫn rất đau, nhưng hắn cảm giác được những đau đớn khôi phục cực kỳ nhanh. Trên người xưa nay đều sẽ không xuất hiện một vết thương nào. Hơn nữa, sau khi chịu đòn, hắn phát hiện tốc độ tu luyện hồn lực của mình có sự gia tăng không ngừng.

    Sau mười ngày, hắn mơ hồ cảm nhận được bản thân mình có dấu hiệu muốn đột phá. Có lẽ, Kim Long Vương tinh hoa không thể bị hấp thu sạch sẽ trong thoáng chốc, mà thông qua quá trình tu luyện không ngừng được hấp thu từng chút một.

    Hắn đối với khống chế sức mạnh huyết thống cũng ngày càng thành thạo, ngoại trừ Kim Long Trảo thực sự quá mức tiêu hao hồn lực, không thể thường sử dụng bên ngoài, kim lân vẫn có thể tùy ý thôi động, tiêu hao không lớn, do đó cánh tay phải cũng trở thành vũ khí cường hãn nhất của hắn.

    Vũ Trường Không mang theo năm người đi tới một căn phòng được trang bị hiện đại, bên trong cả gian phòng được bao trùm trong ánh sáng bạc của kim loại. Đi vào nơi này mang lại cho người ta cảm giác như đang tiến vào trong một thế giới màu bạc nhân tạo vậy.

    Hàng hàng máy móc tiên tiến chưa từng thấy được bày ra bên trong thế giới này.

    "Đầu tiên tiến hành kiểm tra tinh thần lực. Tạ Giải, ngươi lên trước”

    Vũ Trường Không trong tay cầm một cái bảng, chuẩn bị tiến hành ghi chép.

    Tinh thần lực Tạ Giải tiến bộ bình thường, so với lần kiểm tra trước, tăng hai điểm.

    Sau đó là Vương Kim Tỳ. Vương Kim Tỳ tinh thần lực thì có chút nhược cặn bã, chỉ có mười tám điểm.

    "Vương Kim Tỳ, tinh thần lực của ngươi nhất định phải nỗ lực tăng lên mới được, bằng không tương lai không cách nào dung hợp càng nhiều Hồn Linh." Vũ Trường Không thản nhiên nói.

    Vương Kim Tỳ bình thường luôn luôn rất trầm mặc ít lời, nghe xong hắn cũng chỉ nhẹ nhàng gật đầu tán thành.

    Đến phiên Trương Dương Tử.

    "Tinh thần lực bốn mươi mốt, không sai, nỗ lực trong vòng một năm có thể đột phá Linh Nguyên cảnh."Đường Vũ Lân là người áp chót được kiểm tra.

    Trương Dương Tử vẫn nhìn chăm chú Vũ Lân. Đối với Đường Vũ Lân, hắn có sự thù hận sâu sắc đối với việc bị đánh gãy hai chân. Việc này, hắn vẫn luôn ghim ghút trong lòng. Trải qua mấy ngày nay ở chung, hắn cũng nhìn ra, Đường Vũ Lân năng lực chủ yếu thể hiện ở thiên phú dị bẩm về sức mạnh, sau đó lại nói tới cánh tay phải biến dị kỳ lạ. Còn võ hồn, bất quá chỉ là Lam Ngân Thảo mà thôi, không đáng nhắc tới. Vì lẽ đó, hắn càng ngày càng cảm thấy, chính mình ngày đó thua oan uổng.

    Chắc cũng giống như Vương Kim Tỳ cường công hệ chiến hồn sư, am hiểu tấn công mạnh mẽ, tinh thần lực có thể có bao nhiêu? Chắc chắn sẽ không quá cao.

    Đường Vũ Lân tiến đến cạnh máy kiểm tra tinh thần lực, máy chậm rãi hạ xuống, bao phủ lấy toàn bộ phần đầu của hắn.

    Kiểm tra bắt đầu!

    Máy kiểm tra tinh thần lực là thiết bị tiên tiến nhất của học viện, biểu hiện mức độ mạnh yếu của tinh thần lực thông qua màu sắc. Đối với mức tinh thần lực khác nhau sẽ biểu hiện ra màu sắc đậm nhạt khác nhau.

    Linh Nguyên cảnh tinh thần lực biểu hiện màu trắng, Đường Vũ Lân mức độ tinh thần lực không ngừng tăng lên, rất nhanh sẽ vượt quá Vương Kim Tỳ mười tám điểm.

    Vẫn liên tục tăng, hai mươi điểm, hai mươi lăm điểm, ba mươi điểm...

    Trương Dương Tử kinh ngạc nhìn mức độ. Không thể nào! Hắn – một gã có lẽ là cường công hệ chiến hồn sư, mới một khâu tu vi, dĩ nhiên có ba mươi điểm tinh thần lực? Phương diện này, Kim Tỳ có thể muốn kém hắn hơn nhiều.

    Ba mươi lăm, bốn mươi...

    Bốn mươi hai, bốn mươi ba, vượt quá Trương Dương Tử. Hơn nữa, mức độ tinh thần lực vẫn còn tiếp tục tăng lên.

    Tạ Giải có chút đắc ý hướng về Trương Dương Tử nói: "Thấy không, tinh thần lực của Vũ Lân vốn cực kỳ mạnh mẽ"

    Trương Dương Tử sắc mặt có vẻ hơi khó coi, khinh rên một tiếng, không thèm để ý tới hắn.

    "Năm mươi!" Vương Kim Tỳ vốn luôn trầm mặc ít lời đột nhiên hô khẽ một tiếng.

    Đúng, Đường Vũ Lân tinh thần lực vượt quá năm mươi, vượt quá năm mươi, mang ý nghĩa tiến vào một tầng khác, tinh thần lực từ Linh Nguyên cảnh tiến vào Linh Thông cảnh.

    Quả nhiên, biểu mức độ vốn màu trắng, tùy theo tiến cấp đã biến thành màu vàng.

    Linh Nguyên cảnh, mọi người mới bắt đầu sinh ra đều có, cũng là trụ cột cơ bản của tinh thần lực. Linh Nguyên cảnh tinh thần lực có thể giúp cơ thể chịu được việc hấp thu Hồn Linh màu vàng. Hay đúng hơn là hấp thu Hồn Linh từ màu vàng trở xuống.

    Linh Thông cảnh, tâm thần thông linh, ý đạt niệm tới, đạt đến Linh Thông cảnh, tinh thần lực chưởng khống bắt đầu nhập môn, chân chính điều khiển tinh thần lực của mình để bản thân sử dụng, có thể gánh chịu hai Hồn Linh màu vàng hoặc là một Hồn Linh màu tím.

    Đạt cảnh giới này, đây chính là thay đổi cực lớn về chất a! Chẳng trách Vương Kim Tỳ sẽ kinh ngạc như vậy. Đạt đến Linh Thông cảnh, mang ý nghĩa Đường Vũ Lân đã có thể dung hợp Hồn Linh màu tím

    Trương Dương Tử trợn mắt ngoác mồm nhìn Đường Vũ Lân, cái tên này võ hồn không ra sao, nhưng này tinh thần lực lại là tài năng xuất chúng! Trung cấp học viện năm nhất liền có thể đột phá tinh thần lực đến một cảnh giới lớn, bản thân hắn xưa nay đều chưa từng nghe nói đến!

    Thậm chí trung cấp hồn sư học viện trung cấp hệ, nếu học viên khi tốt nghiệp có thể đạt tới cảnh giới này, đều được coi là phi thường ưu tú nhân tài. Phải biết, đối với trung cấp học viện cao cấp hệ, một trong những yêu cầu khó khăn nhất để tốt nghiệp cũng là tinh thần lực phải đạt đến Linh Thông cảnh. Điều này đã từng khiến không biết bao nhiêu hồn sư không tài nào thuận lợi tốt nghiệp được!

    Mà Đường Vũ Lân mới chỉ đầu năm nhất, liền hoàn thành đột phá cấp độ này. Chuyện này quả thật là khó mà tin nổi!

    Sáu mươi sáu!

    Đường Vũ Lân tinh thần lực cuối cùng đã dừng ở bậc sáu mươi sáu.

    Tạ Giải vừa rồi còn đang giúp Vũ Lân nói khoác, thế nhưng, khi nhìn thấy con số này thì chính bản hắn cũng phải há hốc mồm, sau khi tự tát mình mấy phát mới có thể tin đó là sự thật.

    Lúc này mới mấy ngày, tinh thần lực tên này làm sao có thể tăng trưởng nhiều như vậy? Tinh thần lực có thể tăng trưởng theo tốc độ cỡ nào đa số mọi người đều rất rõ ràng.

    Sáu mươi sáu? Khi Đường Vũ Lân nhìn thấy thành tích cuối cùng này của mình, bản thân hắn cũng sợ hết hồn, hắn tuy rằng linh cảm sau khi hấp thu Kim Long Vương tinh hoa, tinh thần lực của mình cũng sẽ theo đó tăng lên, nhưng lại không nghĩ có thể trực tiếp từ Linh Nguyên cảnh tiến vào Linh Thông cảnh cảnh giới, đây chính là một điều tốt thật bất ngờ! Lực lượng tinh thần dồi dào, đối với tương lai hấp thu Hồn Linh, cùng với khống chế hồn kỹ bản thân, võ hồn, đều có tác dụng phụ trợ phi thường trọng yếu.
     
  4. Thầy Tướng

    Thầy Tướng Trên Thông thiên văn, dưới tường địa lý! Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/2/11
    Bài viết:
    1,180
    Được thích:
    3,610
    Long Vương Truyền Thuyết
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 114: Số liệu quá mức biến thái a!

    Biên soạn: Đức Uy
    Nguồn: truyenfull

    Biên soạn: Đức Uy

    Bản convert lấy từ truyencv.

    ----------------------------------------------

    Người cuối cùng ngồi vào máy kiểm tra, tự nhiên là Cổ Nguyệt.

    Trương Dương Tử đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, Vũ lão sư xếp thứ tự có phải là có ý nghĩa đặc thù nào đó? Ngoại trừ Tạ Giải đầu tiên, bọn họ ba người sau đó đều là thứ tự từ thấp đến cao. Cổ Nguyệt kỹ năng càng đặc thù thiên về tinh thần lực, lẽ nào, nàng cũng đột phá đến Linh Thông cảnh?

    Nghi vấn của hắn cũng không kéo dài quá lâu, ngay khi máy khởi động, gần như ngay lập tức hắn liền có đáp án.

    Cổ Nguyệt tinh thần lực nhanh chóng lướt qua vạch trắng, trực tiếp tiến vào mức màu vàng. Khi Trương Dương Tử cùng Vương Kim Tỳ mắt thấy mức độ đột phá một trăm, đồng thời tốc độ tăng lên gần như thẳng đứng, hai người cũng không khỏi há to miệng.

    153, đây là kết quả cuối cùng của Cổ Nguyệt.

    Này, đây là muốn nghịch thiên ư? Đừng nói là ở Đông Hải học viện, e rằng toàn bộ đại lục cũng tìm không ra hồn sư ở tuổi này có thể có tinh thần lực đạt đến trình độ như thế này!?

    Tinh thần lực của người bình thường sẽ theo thân thể trưởng thành mà tăng lên, mãi cho đến trước năm bốn mươi tuổi, hàng năm đều sẽ tăng lên theo một mức cố định, đây là phát triển tự nhiên của cơ thể. Sau bốn mươi tuổi, người bình thường tốc độ tăng trưởng tinh thần lực sẽ dần chậm lại. Riêng hồn sư có thể kéo dài quá trình này đến tận năm sáu mươi tuổi.

    Cổ Nguyệt giống như bọn họ, mới chỉ có chín tuổi mà thôi! Một tiểu hồn sư chín tuổi, lực lượng tinh thần đã mạnh mẽ đạt đến Linh Thông Cảnh hơn 150, nếu như đợi tới lúc nàng tốt nghiệp trung cấp hệ, có phải liền muốn đột phá đến mức Hồn Sư cường giả Linh Hải Cảnh?

    Linh Hải cảnh, tâm linh Nhược Hải, mênh mông vô biên, lực lượng tinh thần chân chính đạt đến cấp cao, chính thức trở thành cường giả. Bất kể muốn trở thành đỉnh cao Cơ Giáp sư hay đỉnh cao Hồn sư, lực lượng tinh thần đạt bắt buộc phải đạt đến tầng thứ này. Có thể gánh chịu năm cái Hồn Linh màu vàng, hoặc ba Hồn Linh tím hoặc một cái Hồn Linh đen.

    Tại Linh Hải cảnh cấp bậc, một hồn sư có thể kéo dài tu luyện tới lục hoàn, thậm chí là thất hoàn cảnh giới. Là biểu trưng cho con đường của một Hồn Sư cường giả.

    Trầm mặc, tất cả mọi người đều rơi vào trầm mặc.

    Vũ Trường Không tựa hồ đã tập mãi thành quen. Chờ Cổ Nguyệt rời khỏi máy kiểm tra tinh thần lực, hắn nói: "Tiếp nhận kiểm tra sức mạnh"

    Kiểm tra sức mạnh trình tự cũng rất có ý tứ, người thứ nhất là Cổ Nguyệt.

    Bên cạnh tinh thần lực mạnh mẽ thì sức mạnh Cổ Nguyệt, lại một lần nữa làm mọi người kinh ngạc muốn rớt con mắt.

    Kiếm tra sức mạnh, đơn giản chỉ là kiểm tra song quyền trực tiếp phát lực công kích, mà cũng không phải gánh chịu áp lực hoặc là đối ứng lực. Bởi vì chỉ có lực công kích đối với hồn sư mới có ý nghĩa.

    "Ầm!" Tay trái, 115 cân*

    * Bản convert để là kg nhưng mình để lại là cân cho hợp văn cảnh, thông thường (1 kg = 2 cân) cho dễ hình dung nha cả nhà!

    Ta, ta..., Trương Dương Tử suýt chút nữa đặt mông ngã ngồi trên mặt đất. Nàng, nàng…không phải nguyên tố khống chế hệ chiến hồn sư sao? Nàng không phải mới chỉ có chín tuổi sao? Hơn 100 cân sức mạnh, chuyện gì thế này?

    Tạ Giải cùng hắn phản ứng gần như tương tự, thậm chí còn run cầm cập một thoáng. Cổ Nguyệt quay đầu lại, lạnh lùng liếc nhìn Tạ Giải một chút, lông mày hơi nhíu lại.

    Tạ Giải nuốt nướt bọt, quay đầu nhìn về một bên. Hắn cũng là lần thứ nhất biết, Cổ Nguyệt sức mạnh dĩ nhiên lại như vậy, thật khủng bố!

    "Ầm!" Tay phải. 143 cân

    Trương Dương Tử cùng Tạ Giải gần như cùng lúc đó lệ rơi đầy mặt, cho ta một đường sống có được hay không? Đây mà là con gái sao? Quả thực là nữ bạo long!

    Vũ Trường Không trong mắt đồng dạng lóe lên một nét kinh ngạc."Người kế tiếp, Trương Dương Tử."

    "Ầm!" Tay trái, 61 cân

    "Ầm!" Tay phải, 69 cân.

    Là một gã nhị hoàn hồn sư, tố chất thân thể đương nhiên phải so với người bình thường mạnh hơn nhiều, hơn nữa lại có tốc độ bổ trợ, đạt số liệu như vậy xem như là đúng quy đúng củ.

    Nguyên bản Trương Dương Tử xưa nay đều không cho rằng chính mình sức mạnh quá kém, dù sao, hắn thường thích dựa vào dị năng thuộc tính của chính mình. Nhưng là, chính mình hôm nay sau khi xem xong sức mạnh của con-nhà-người-ta vốn là thuộc tính nguyên tố khống chế hệ, nhìn lại chính bản thân mình, hắn chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống.

    "Tạ Giải!"

    "Ầm!" Tay trái, 153 cân

    "Ầm!" Tay phải, 164 cân

    Sờ sờ trên trán cũng không tồn tại mồ hôi, Tạ Giải thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng coi như là cao hơn Cổ Nguyệt một chút. Hắn mặc dù là mẫn công hệ chiến hồn sư, nhưng đừng quên, hắn là song sinh võ hồn, song sinh võ hồn đối với thân thể tăng cường, đương nhiên phải so với đơn hệ võ hồn càng nhiều, vì lẽ đó, sức mạnh của hắn là không hề kém. Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao tại kỳ thi đấu lên lớp, Vi Tiểu Phong ở trong tay hắn ăn thiệt thòi không ít.

    "Vương Kim Tỳ!"

    Vóc người cao gầy Vương Kim Tỳ đi tới máy kiểm tra sức mạnh trước mặt, hắn hít sâu một cái, thoáng ấp ủ một chút, ánh mắt chợt theo bản năng liếc nhìn Đường Vũ Lân vốn đứng cách đó không xa.

    Đường Vũ Lân cũng đang chăm chú nhìn hắn kiểm tra, mà lúc này trong lòng Vương Kim Tỳ cũng chỉ có một ý nghĩ, sức mạnh của ta cùng hắn đến tột cùng hơn kém nhau bao nhiêu đây?

    "Ầm!" Tay trái, 423 cân

    "Ầm!" Tay phải, 468 cân

    Khủng bố số liệu, đây thực sự vượt qua số liệu sức mạnh thông thường của Nhị hoàn Cường công hệ chiến hồn sư. Đủ để so sánh với thuần túy lực lượng chiến hồn sư.

    Tổng sức mạnh hai tay gộp lại đã tiếp cận ngàn cân.

    "Tốt lắm!" Trương Dương Tử quát to một tiếng, cũng để phát tiết phần nào nội tâm phiền muộn của chính mình.

    Vương Kim Tỳ đối với thành tích này cũng phi thường hài lòng, cánh tay của hắn trước đó tuy bị gãy, nhưng sức mạnh vẫn còn tăng trưởng, thế này đã là thành tích tương đối khá.

    "Đường Vũ Lân."

    Vũ Trường Không nhìn về phía Đường Vũ Lân, trong lòng hắn đương nhiên là có cân đo đong đếm, trình tự kiểm tra cũng đều là dựa theo thứ tự từ thấp đến cao trong lòng hắn tự ước lượng mà tiến hành. Sức mạnh Cổ Nguyệt thể hiện ra là nằm ngoài dự liệu của hắn.

    Đường Vũ Lân đi tới trước máy kiểm tra sức mạnh, hai con mắt của hắn cũng thuận theo đó mà trở nên trở nên sáng ngời. Một luồng khát vọng mãnh liệt dâng lên.

    Sau khi đã hấp thu tầng thứ nhất phong ấn năng lượng, hắn cũng rất nóng lòng muốn biết, sức mạnh của mình bây giờ có thể đạt tới trình độ nào.

    Song quyền theo bản năng nắm chặt, toàn thân hắn xương cốt nhất thời phát ra âm thanh nhẹ nhàng nghe như tiếng tỳ bà, Kim Long Vương khí tức cũng thuận theo đó xuất hiện vài phần, khiến cho Vương Kim Tỳ cách đó không xa sắc mặt khẽ thay đổi.

    Còn chưa ra tay, nhưng riêng chỉ khí thế kia cũng đã hơn hắn những người trước đó.

    Cơ mặt Trương Dương Tử khẽ run rẩy, trong lòng thầm liên tục tự an ủi, sẽ không vượt mình quá mức nhiều, sẽ không vượt quá quá nhiều đâu, chắc chắn sẽ không vượt quá nhiều đâu!!!

    "Ầm!" Tay trái, 1,156 cân.

    "Ầm!" Tay phải, 1,348 cân.

    Tiếng nổ vang rền vang vọng khắp nơi, Trương Dương Tử, Vương Kim Tỳ, Cổ Nguyệt, Tạ Giải bốn người tất cả đều choáng váng.

    Bọn họ tuy rằng vẫn luôn biết Đường Vũ Lân sức mạnh cường hãn, nhưng cũng vạn vạn không ngờ tới, dĩ nhiên sẽ cường hãn đến trình độ như thế. Chỉ số sức mạnh cao như Vương Kim Tỳ, cũng chỉ có thể bằng một phần ba của Vũ Lân mà thôi.

    Vương Kim Tỳ hơi hơi khá một chút, hắn kỳ thực đã sớm đoán được sự chênh lệch sức mạnh giữa mình và Đường Vũ Lân. Lúc trước ở thi đấu trên đài, Đường Vũ Lân tuy rằng chỉ đem hắn đánh lui lại vài bước, nhưng đừng quên, đó là lúc hắn đang giải phóng võ hồn, đồng thời cũng đã triển khai hồn kỹ. Võ hồn của hắn có tác dụng lớn trong việc tăng cường sức mạnh, mà Đường Vũ Lân võ hồn Lam Ngân Thảo nào có nửa điểm hiệu quả giúp tăng cường sức mạnh?

    Chỉ là, Vương Kim Tỳ cũng không nghĩ tới, sẽ khác biệt nhiều đến như thế. Nguyên bản hắn cho rằng, nhiều lắm là cách biệt gấp đôi thôi.

    "Chuyện này... này…này….hắn...vẫn là người sao?" Trương Dương Tử lẩm bẩm nói.

    Vũ Trường Không không để Đường Vũ Lân trở lại, mà hướng về hắn nói: "Tay phải phụ gia Kim Lân, sau đó lại công kích thêm một lần nữa."

    "Ồ." Đường Vũ Lân giơ lên cánh tay phải, kim quang nhàn nhạt sáng lên, một tầng vảy hình thoi màu vàng kim nhạt bao trùm bên trên.

    Vương Kim Tỳ theo bản năng lùi về sau một bước, Kim Long Vương khí tức nồng đậm, khiến cho võ hồn của hắn bắt đầu sản sinh cảm giác run rẩy nhẹ nhàng, thậm chí là thần phục.

    "Ầm!" 2,700 cân

    Mất cảm giác. Trương Dương Tử đã hoàn toàn mất cảm giác. Nghẹn ngào không nói nên lời.

    Mọi người đều nói, hai bàn tay có nghìn cân lực lượng, nhưng tên này, chỉ một cánh tay của hắn đã vượt quá hai ngàn cân sức mạnh!

    Nhìn thấy con số này, dù chính bản thân Đường Vũ Lân, cũng dâng lên một cảm giác nhiệt huyết sôi trào. Chuyện này thực sự là, thực sự quá sảng khoái rồi!

    Chẳng trách gần đây chính mình cũng cảm thấy ngàn rèn Trầm Ngân Chuy trở nên nhẹ, đặc biệt là hữu chuy, thì ra là do sức mạnh của chính mình đã đạt đến trình độ như thế này sao?

    "Thử dùng vuốt rồng xem" Vũ Trường Không nói, mặt vẫn không hề biểu lộ chút cảm xúc nào.

    "Ồ!" Đường Vũ Lân cũng muốn thử một chút, nhưng tay phải hắn vừa giơ lên, rồi lại để xuống, hướng về Vũ Trường Không nói: "Lão sư, nếu như đánh hỏng rồi, cần phải bồi thường cho trường sao?"

    Vũ Trường Không khẽ nhíu mày, "Không cần. Loại máy này có thể chịu được vạn cân lực lượng. Vạn nhất hỏng rồi cũng không cần ngươi bồi thường."

    "Được!"

    Đường Vũ Lân hai con mắt lặng yên có thêm một vệt màu vàng trong con ngươi thoáng dựng thẳng lên, mơ hồ có hung lệ khí từ trên người hắn bắn ra.
     
  5. Thầy Tướng

    Thầy Tướng Trên Thông thiên văn, dưới tường địa lý! Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/2/11
    Bài viết:
    1,180
    Được thích:
    3,610
    Long Vương Truyền Thuyết
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 115: Võ hồn thức tỉnh?

    Biên soạn: Đức Uy
    Nguồn: truyenfull

    Biên soạn: Đức Uy

    Bản convert lấy từ truyencv.

    ----------------------------------------------

    Vương Kim Tỳ ngơ ngác biến sắc, hắn rõ ràng địa cảm giác được, dưới ảnh hưởng của luồng hơi thở này, thực lực của chính mình nhiều nhất có thể tung ra 5/10 là tốt lắm rồi. Hơn nữa đây là tình huống không trực tiếp đối mặt với Đường Vũ Lân mà đã vậy, áp chế này cũng thực sự là cường hãn quá đi!

    Trảo thủ bắt đầu trở nên to lớn, khớp xương tráng kiện, Kim Long Trảo tùy theo đó cũng dần hiện ra.

    Toàn bộ cánh tay được bao phủ trong từng lớp vảy mịn ánh lên ánh vàng kim rực rỡ, ba tấc móng vuốt sắc bén bóng loáng như gương.

    "Ầm ầm, răng rắc!"

    Một con số chớp lóe lên một cái rồi biến mất. Máy kiểm tra sức mạnh hoàn toàn hỏng hẳn, lớp lớp mảnh vụn kim loại văng tung tóe, ở giữa xác máy là một lỗ thủng to đến rợn người.

    Kim Long Trảo, kỹ năng đánh tan.

    Quả nhiên hỏng rồi...

    Cái số liệu thoáng hiện vừa rồi là bao nhiêu?

    Bốn học viên còn lại đều bị sức mạnh khủng khiếp đánh tan nát máy kiểm tra của Vũ Lân làm cho khiếp sợ. Không ai kịp nhìn rõ ràng cuối cùng con số vừa chợt lóe lên rồi biến mất là số nào.

    Tất nhiên ngoài trừ, Vũ Trường Không lão sư. Trên quyển sổ ghi chép của mình, hắn viết một nhanh một con số: 3998 cân.

    Dù trầm ổn như hắn, băng lãnh như hắn, cũng không khỏi nuốt một hớp nước miếng.

    Trương Dương Tử cảm giác chân mình có chút đau đớn, đồng thời cũng cảm thấy, chân của mình gãy cũng không hề oan uổng. Nếu như lúc đó bọn hắn không thi triển Võ Hồn dung hợp kỹ, sợ là không đơn giản chỉ bị gãy chân như vậy thôi.

    Cái tên quái vật này, ta không muốn báo thù hắn. Lúc này Trương Dương Tử trong lòng bi thảm than lên một tiếng

    Vương Kim Tỳ đã hoàn toàn nghẹn ngào, đứng ở nơi đó, nhìn qua vẻ mặt tưởng chừng hồi phục bình thường, nhưng hai tay của hắn khẽ run rẩy.

    "Tiếp theo là kiểm tra phản ứng"

    Không nghi ngờ chút nào, kiểm tra phản ứng, Tạ Giải là người đầu tiên. Nhưng làm cho mọi người bất ngờ chính là, người thứ hai kiểm tra năng lực phản ứng, cũng không phải là Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Sư Trương Dương Tử, mà là Đường Vũ Lân, sau đó là Cổ Nguyệt, cuối cùng mới tới Trương Dương Tử cùng Vương Kim Tỳ.

    Mà cùng với quá trình kiểm tra tiếp diễn, càng lúc càng làm cho Trương Dương Tử cảm thấy xấu hổ vì khi trước hắn tự cho mình đã là thiên tài hiếm thấy.

    Trừ năng lực phản ứng, gần như những thứ hạng đứng đầu đều do Đường Vũ Lân nắm giữ. Thậm chí cả Cổ Nguyệt vốn tưởng là miếng lót nồi, cũng đều có kết quả không tầm thường.

    Bọn họ là người sao? Là người sao? Là người sao?

    Là quái vật đội lốt người thì đúng hơn!

    "Kiểm tra hoàn tất. Hôm nay chỉ kiểm tra tố chất cơ thể là chính. Võ hồn đối với hồn sư cũng quan trọng không kém. Vì lẽ đó, một vài em đừng vội nhụt chí. Giải tán. Đường Vũ Lân, ngươi đi theo ta." Vũ Trường Không nói rồi đi thẳng, Đường Vũ Lân theo sau.

    Trương Dương Tử đứng lặng nơi đó, cảm giác trên trán mình phảng phất có một trận gió lạnh thổi qua, con tim như chết lặng.

    ‘Một-vài-em’, là đang nói ai?

    Trong văn phòng Vũ Trường Không.

    "Ngồi đi." Chỉ vào ghế đệm, Vũ Trường Không nói với Đường Vũ Lân.

    "Cảm tạ Vũ lão sư." Đường Vũ Lân ngồi xuống.

    Vũ Trường Không thản nhiên nói: "Hiện tại ta cần ngươi nói cho ta biết, ở trên thân thể ngươi đã phát sinh cái gì. Trong thời gian ngắn ngủi như vậy, tinh thần lực của ngươi tăng lên một phần ba, cánh tay có thêm khả năng khống chế năng lực Kim Lân nhuần nhuyễn hơn, chưa kể tới năng lực Kim Long Trảo. Sức mạnh tăng lên trên diện rộng, phản ứng thân thể, khả năng chịu đòn đều có tiến bộ rất rõ ràng. Dựa theo tính toán thời gian, hẳn là trong lúc cơn bão xảy ra, ngươi đã trải qua biến hóa hoặc kỳ ngộ nào đó, ta nói không sai chứ?”

    Đường Vũ Lân kỳ thực cũng đoán được mục đích Vũ Trường Không gọi mình đến đây, hắn cũng biết không gạt được lão sư. Những biểu hiện thực lực hiển lộ quá rõ ràng, muốn ẩn giấu cũng không thể.

    "Vũ lão sư. Lần trước con từng với ngài, con phát hiện phương diện huyết mạch xảy biến đổi, chính là trong những ngày bão đó, con chịu đựng thống khổ rất lớn, lúc tỉnh lại, liền phát hiện đã biến thành như bây giờ. Cụ thể phát sinh cái gì con cũng không biết, có vẻ như trong huyết mạch của con có năng lượng đặc thù nào đó làm thay đổi tất cả những thứ này, ngay cả Lam Ngân Thảo võ hồn cũng theo đó mà phát sinh biến hóa, Hồn Linh cũng vậy.”

    Vừa nói, hắn thả ra Lam Ngân Thảo cùng Kim Quang. Đồng thời để Kim Quang hiện ra trước mặt Vũ Trường Không.

    Nhìn trên người Vũ Lân lớp kim lân phát ra ánh vàng nhạt, và Tiểu Thảo Xà thể tích cũng lớn hơn trước, Vũ Trường Không kinh ngạc nói: "Hồn Linh cũng có thể phát sinh biến dị? Tình huống như thế phi thường hiếm thấy, điều này có nghĩa là sức mạnh huyết thống của ngươi cực kỳ mạnh mẽ”. Để ta nghĩ một chút xem sao, tình huống như thế hình như điển tịch xưa đã từng có ghi chép lại.

    Điển tịch xưa có ghi chép lại tình huống tương tự như mình? Đường Vũ Lân trong lòng cả kinh, nếu thực là như vậy thì càng tốt. Chí ít có thể biết được tình huống tiếp theo sẽ phát sinh những thứ gì!?

    Nhưng chuyện về Lão Đường thế nào hắn cũng sẽ không nói ra, dù sao việc đó cũng khó mà tưởng tượng nổi.

    Vũ Trường Không ở trong phòng làm việc đi qua đi lại, trong mắt lộ ra nét suy tư.

    Một lát sau, đột nhiên Vũ lão sư bước lại và ngẩng đầu lên nhìn hắn nói "Ta đã nghĩ ra rồi, tình huống biến hóa của ngươi, rất có thể cùng võ hồn thức tỉnh có quan hệ."

    "Võ hồn thức tỉnh?" Đường Vũ Lân nghe nhưng cũng không hiểu đến cuối cùng là chuyện gì.

    Vũ Trường Không gật gật đầu, nói: "Đúng, chính là võ hồn thức tỉnh. Ngươi suy nghĩ một chút xem, Hồn Linh dễ dàng xuất hiện biến hóa nhất chính là vào lúc nào?"

    Đường Vũ Lân không chút do dự nói: "Vào thời điểm dung hợp Hồn Linh cùng Võ Hồn, do Võ Hồn tác động dẫn đến phát sinh biến hóa." Lúc trước khi hắn cùng tiểu Kim Quang dung hợp, Kim Quang phát sinh biến hóa không tính là quá lớn, đó là bởi vì võ hồn Lam Ngân Thảo của hắn vốn yếu kém. Đổi lại nếu là võ hồn mạnh mẽ, lúc dung hợp sẽ có trợ giúp rất lớn cho hồn linh, giúp hồn linh nảy sinh biến hóa nhiều hơn.

    Vũ Trường Không nói: "Không sai. Hồn Linh biến hóa của ngươi lúc này so với lúc dung hợp tương tự nhau. Ở trong lịch sử từng có ghi chép về trường hợp giống vậy, chính là trong cơ thể hồn sư có ẩn giấu một đệ nhị võ hồn, vốn võ hồn này không thể tự thức tỉnh ngay, mà nương theo quá trình trưởng thành của hồn sư từng bước thức tỉnh. Trong quá trình thức tỉnh sẽ dẫn tới một loạt biến dị, ảnh hưởng đến võ hồn đầu tiên và chính bản thân hồn sư."

    Đường Vũ Lân nghe hắn nói tới chỗ này liền minh bạch ra không ít, nhưng tình huống mà Vũ lão sư đề cập so với tình huống của mình vốn không giống nhau. Trong cơ thể mình không hiểu vì sao Kim Long Vương tinh hoa lại chia thành 18 đạo phong ấn, và hoàn toàn không có cái gọi là đệ nhị võ hồn.

    Vũ Trường Không tiếp tục nói: "Tình huống như thế bình thường có hai hướng phát triển, đều theo hướng tốt. Hướng đầu tiên chính là đệ nhị võ hồn thành công phá vòng vây mà ra, triệt để thức tỉnh, do đó ngươi sẽ giống như Tạ Giải, song sinh võ hồn hồn sư. Hướng còn lại là hai võ hồn của ngươi sẽ dung hợp lại cùng nhau, khiến cho võ hồn triệt để biến dị, tương hỗ lẫn nhau hình thành một võ hồn cực kỳ mạnh mẽ. Bây giờ ngẫm lại, ngươi hẳn là rơi vào trường hợp thứ hai, cho nên mới khiến quá trình biến dị kéo dài."

    Đường Vũ Lân trong lòng âm thầm kính nể, tuy hắn biết Vũ Trường Không suy đoán cũng không hoàn toàn chính xác, nhưng có thể đoán được nhiều như vậy, chí ít chứng minh Vũ lão sư hiểu biết thật uyên thâm. Hơn nữa, suy đoán của thầy là giải thích tốt nhất cho tình huống của chính mình hiện tại.

    "Chắc hẳn là như vậy ạ!" Đường Vũ Lân lơ đễnh trả lời.

    Vũ Trường Không tiếp lời, "Thế nhưng, trong quá trình võ hồn biến dị, ngươi rất có thể sẽ gặp phải nguy hiểm. Bởi vì thân thể của ngươi cần có đủ khả năng chịu đựng biến dị mới được. Vì lẽ đó, lần sau khi ngươi cảm giác được thân thể có biến hóa, nhất định phải ngay lập tức tới chỗ của ta, ta sẽ đến giúp ngươi hộ pháp, bảo đảm ngươi biến dị thành công. Đem độ nguy hiểm giảm xuống mức thấp nhất."

    Đường Vũ Lân gật đầu, trong lòng xuất hiện một cảm giác ấm áp.

    Tuy Vũ lão sư thể hiện mặt ngoài một nét đẹp lạnh lùng, nhưng hắn nhận ra được, Vũ Trường Không bản thân cũng không thực sự lạnh lùng đến như vậy.

    "Hừm, ngươi cũng không cần lo lắng quá, phương hướng biến dị dù theo hướng nào cũng đều là chuyện tốt, hơn nữa, nhờ biến dị mà cường độ thân thể của ngươi được tăng cường, đối với những lần sau có hỗ trợ rất lớn. Bởi vậy, ngươi chỉ cần yên lặng chịu đựng là tốt rồi. Số lần biến dị càng nhiều, tiềm lực phát triển tương lai của ngươi càng lớn. Hiểu chưa?"

    "Dạ, con đã hiểu, cảm tạ Vũ lão sư."

    "Trở về đi!" Vũ Trường Không đều trực tiếp như vậy.

    Đường Vũ Lân đứng lên, đi ra ngoài.

    Chính vào lúc này, Vũ Trường Không đột nhiên nói: "Chờ một chút."

    Đường Vũ Lân dừng bước lại, xoay người lại nhìn về phía hắn, nhìn hắn còn có dặn dò gì.

    Vũ Trường Không khẽ nhíu mày, trong mắt lộ ra chút suy tư, một lát sau, "Còn nhớ bộ pháp ta triển khai tại khóa học thực chiến hôm trước không? Ngươi có hứng thú học không?"

    Đường Vũ Lân trong mắt loé lên một vẻ vui mừng, "Đương nhiên là có hứng thú. Vũ lão sư, ngài đồng ý dạy chúng con sao?"

    Vũ Trường Không trầm giọng nói: "Bộ pháp này phi thường thần kỳ, nhưng có điều cũng không thuộc về ta. Nó thuộc về một một tổ chức rất lớn, nếu như ngươi muốn học, trước tiên phải gia nhập vào tổ chức này. Tuy vậy, ta cũng không có quyền quyết định, chỉ có thể tiến hành dẫn tiến, thông qua sát hạch hoàn tất ngươi mới có thể gia nhập."
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)