Huyền Huyễn Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3) - Đường Gia Tam Thiếu

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Long Vương Truyền Thuyết
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 518: Cổ Nguyệt đồng hành

    Biên soạn: Đức Uy
    Nguồn: truyenfull



    ---

    Vừa nghĩ tới Cổ Nguyệt muốn cùng đi với mình, trong lòng Đường Vũ Lân đột nhiên có chút chờ mong. Vũ lão sư mới vừa cho hắn thẻ thân phận Cơ Giáp, lần này rốt cục có thể điều khiển Cơ Giáp đi ra ngoài. Lái Cơ Giáp đi hóng gió, ngẫm lại đều rất sảng khoái. Mà Cơ Giáp lại vừa vặn có thể mang theo một người.

    Khu tu luyện chuyên dụng.

    Đường Vũ Lân khoanh chân ngồi ở chỗ đó, xung quanh cơ thể, có một vầng sáng xanh lam nhàn nhạt quanh quẩn. Từng cây Lam Ngân Thảo cứ như thể những con rắn nhỏ, đong đưa ở bên cạnh hắn.

    Kim Ngữ cứ như vậy yên tĩnh nằm rạp ở nơi đó, trên thân thể màu vàng, tương tự cũng có quang văn màu xanh lam. Vóc người nó so với trước đây còn to lớn hơn mấy phần, chiều dài hiện tại đã vượt quá 1m50. Tuy rằng vẫn tinh tế như trước, nhưng khí tức lại rõ ràng thâm trầm hơn rất nhiều, màu sắc của vảy cũng trở nên càng thêm diễm lệ.

    Là Hồn Linh đầu tiên của Đường Vũ Lân, cũng là Hồn Linh duy nhất hiện nay của hắn, theo tu vi của Đường Vũ Lân, sự phát triển của nó cũng rất là nhanh chóng.

    Tinh hoa Kim Long Vương mà Đường Vũ Lân hấp thu có một phần bị nó đồng hóa, hấp thu, cho nên mới khiến cho một Phế Hồn Linh như nó từ từ biến hóa, xuất hiện dị biến tốt. Nói theo một ý nghĩa nào đó, nó cũng tương đương đã có được huyết thống của Kim Long Vương.

    Vì lẽ đó, khi số Hồn Hoàn của Đường Vũ Lân tăng lên, đồng thời hồn lực tăng lên, tất nhiên sẽ có trợ giúp đối với nó. Nhưng quan trọng nhất vẫn chính là lượng huyết mạch lực tăng cường của Đường Vũ Lân. Mỗi một lần đột phá phong ấn, hấp thu tinh hoa Kim Long Vương, tương đương với trợ giúp Kim Ngữ tiến hóa một lần.

    Đối với chuyện này, chính bản thân Đường Vũ Lân biết được vô cùng rõ ràng. Đặc biệt là sau khi đột phá phong ấn lần thứ tư, Đường Vũ Lân kinh ngạc phát hiện, trí tuệ của Kim Ngữ tiến bộ hơn rất nhiều, tâm linh tương thông với mình cũng càng thêm trực tiếp hơn.

    Bình thường mà nói, Hồn Linh cũng có thể mượn dùng hồn lực của kí chủ để sử dụng hồn kỹ, chỉ là uy lực không mạnh bằng Hồn Sư trực tiếp sử dụng. Bởi vậy Hồn Sư và Hồn Linh bình thường đều trực tiếp tiến hành chiến đấu.

    Nhưng trên người Kim Ngữ lại xuất hiện một số biến hóa kỳ dị, sau khi Đường Vũ Lân đột phá đạo phong ấn thứ tư lần này, Kim Ngữ ngoại trừ có thể đủ khả năng sử dụng mấy hồn kỹ của Lam Ngân Thảo với uy lực khoảng 50% ra, lại có thêm một cái Huyết Thống Hồn Kỹ mà nó có thể đơn độc sử dụng. Cũng tương tự như Đường Vũ Lân, chính là Hoàng Kim Long Thể. Có thể trong nháy mắt tăng cường rất lớn cường độ thân thể của nó với Hoàng Kim Long Thể.

    Hơn nữa, thứ tiêu hao chính là khí tức huyết mạch của nó. Khí tức huyết mạch của nó nếu bị tiêu hao, cần ở trên người Đường Vũ Lân ôn dưỡng. Lượng cơm ăn của Đường Vũ Lân lại có sự tăng lên, có một phần nguyên nhân rất lớn là bởi vì nhu cầu của Kim Ngữ đối với huyết mạch của hắn càng ngày càng lớn.

    Quay chung quanh cơ thể Đường Vũ Lân, hấp thu gợn sóng hồn lực và khí tức huyết thống trên người hắn tỏa ra, Kim Ngữ nhìn qua có vẻ lười biếng. Đầu nó nhẹ nhàng dựa ở trên bắp đùi Đường Vũ Lân. Ai nói loài rắn là động vật máu lạnh? Chí ít lúc này trong ánh mắt Kim Ngữ, tràn ngập một sự thân thiết rõ ràng, cứ như thể một đứa bé đầy yêu thương quấn quít quanh người cha mẹ.

    Trước ngực Đường Vũ Lân đột nhiên nhô lên, hít sâu một hơi thở, từng cây Lam Ngân Thảo tự do đong đưa này đột nhiên dừng lại. Ngay sau đó, mỗi một cây Lam Ngân Thảo đều tỏa ra kim quang óng ánh. Cũng giống như Kim Ngữ, Lam Ngân Thảo của Đường Vũ Lân cũng tiếp tục tiến hóa, cũng đồng dạng là bởi vì năng lực huyết thống Kim Long Vương của hắn đấy!

    Từng cây dây leo so với trước đây càng thêm cường tráng hơn, màu sắc càng thêm diễm lệ, loáng thoáng, đã có nhiều hơn mấy phần khí tức vương giả. Đây là khí tức vương giả do huyết thống Kim Long Vương mang đến, đề cao Võ Hồn Lam Ngân Thảo đối với thực vật hệ, để nó tỏa ra gợn sóng khí tức giống như khí tức của vương giả trong số quần thể Lam Ngân Thảo.

    Một cái hít vào thật sâu này kéo dài tận mấy phút đồng hồ, hơi thở chậm rãi của Đường Vũ Lân, hít vào thật sâu, từ từ thở nhẹ, chính là phương pháp nén khí của Huyền Thiên Công.

    Một lát sau, hắn chậm rãi mở hai mắt ra, hai con mắt sáng loáng, hết thảy Lam Ngân xung quanh cơ thể Thảo tất cả đều được lặng yên thu hồi, chỉ có Kim Ngữ có chút không nỡ lòng rời bỏ bò lên trên, quấn quanh ở trên cổ hắn, phần đầu dụi dụi ở trên gò má hắn, một bộ dáng vẻ đầy thân thiết.

    Trên mặt Đường Vũ Lân lộ ra nét mỉm cười, nhẹ nhàng xoa xoa thân thể trơn bóng lạnh lẽo của Kim Ngữ, một người một rắn tâm ý tương thông, "Được rồi, đồng ý với ngươi, cứ ở bên ngoài lâu hơn cũng được."

    Kim Ngữ hướng về Đường Vũ Lân lắc đầu một cái, kim quang lóe lên, lặng yên dung nhập vào trong thân thể Đường Vũ Lân. Ở trong quá trình dung hợp, nó cứ như là đã hóa thành một hình xăm màu vàng trên người Đường Vũ Lân, lặng yên ghi dấu ấn thật sâu lên cơ thể. Quang văn lại từ từ biến mất, huyền diệu dị thường.

    Một nụ cười nhẹ nhàng xuất hiện ở trên mặt Đường Vũ Lân.

    Hắn và Kim Ngữ càng ngày càng ăn ý, chỉ cần thêm một quãng thời gian, nói không chừng Kim Ngữ liền có thể nắm giữ một năng lực tác chiến của mình. Hồn Linh chỉ có sau khi đạt đến cấp bậc kia, mới có thể chân chính trợ giúp Hồn Sư ở trong chiến đấu.

    Nguyên Ân Dạ Huy cũng tốt, Cổ Nguyệt cũng được, các nàng cũng đều có Hồn Linh. Nhưng ở trong chiến đấu lại ít có người sẽ phóng thích Hồn Linh của mình ra, cũng là bởi vì trợ lực của Hồn Linh khi ở trong cơ thể mình đối với các nàng sẽ là lớn hơn.

    Hồn Sư chỉ sau khi vượt quá cảnh giới tứ hoàn, trí tuệ của Hồn Linh mới sẽ từng bước được hoàn toàn mở ra, hơn nữa còn phải là Thiên Niên Hồn Linh trở lên mới có thể. Mà muốn có sức chiến đấu trực tiếp, không cần Hồn Sư khống chế, sẽ cần một thời gian dài hơn để bồi dưỡng. Một khi bồi dưỡng thành công, như vậy, Hồn Linh nói theo một ý nghĩa nào đó, chính là một phân thân của Hồn Sư, sẽ có thể trợ giúp Hồn Sư ở một trình độ rất lớn ở trong chiến đấu.

    Đây cũng là chỗ mạnh mẽ của tứ hoàn Hồn Tông trở lên. Đương nhiên, đối với Hồn Sư phổ thông mà nói, trong tình huống bình thường muốn đạt đến trình độ Hồn Linh một mình xuất chiến, ít nhất phải đến cấp độ Hồn Vương mới được.

    Bồi dưỡng Hồn Linh cần huyết mạch lực của bản thân đủ mạnh, đủ dồi dào, cũng cần có hồn lực đủ mạnh để chống đỡ, đồng thời, còn phải có đầy đủ tinh thần lực để khai phá trí tuệ của Hồn Linh mới được.

    Ở những phương diện này, Đường Vũ Lân không thể nghi ngờ là được trời cao ưu ái, vượt xa người thường.

    Hào quang nhàn nhạt lấp loá, trên mặt Đường Vũ Lân toát ra một ít thần quang lạnh lẽo, hai tay hợp lại ở trước ngực, mỗi một lần ánh sáng trong mắt lấp loá, không khí đều sẽ nhẹ nhàng vặn vẹo một chút. Lam Ngân Thảo lần thứ hai chen chúc mà ra, như từng con rắn dài vậy, vung vẩy bên trong căn phòng tu luyện chuyên dụng. Toàn thân bọn chúng có màu vàng nhạt, hoa văn bên ngoài lớp vỏ cũng trở nên càng thêm rõ ràng.

    Khiêu chiến cùng với năm thứ ba, không biết có thể làm tới trình độ nào, nỗ lực giành thắng lợi là được!

    Bất quá, trước đó, trước tiên cần cảm thụ một chút lạc thú được điều khiển Cơ Giáp đã! Hành trình đi bằng Cơ Giáp đi tới Thiên Đấu Thành lần này, Đường Vũ Lân vô cùng chờ mong. Đây là lần đầu tiên hắn điều khiển Cơ Giáp đi xa nhà, huống chi còn có Cổ Nguyệt bầu bạn.

    Rời khỏi phòng tu luyện chuyên dụng, Đường Vũ Lân trở về ký túc xá công đọc sinh.

    Lúc này thời gian còn sớm, chính là sáng sớm. Vừa vào sân, Đường Vũ Lân liền nhìn thấy Tạ Giải đang ở nơi đó ra sức quét rác.

    Tạ Giải quét rác thực sự rất chăm chú, Đường Vũ Lân đi tới, hắn cũng không phát hiện ra.

    Nhìn dáng vẻ ân cần này của hắn, trên mặt Đường Vũ Lân không khỏi hiện ra một nụ cười. Cái tên này, cũng thật là kiên trì mà! Chỉ là không biết hắn kiên trì như vậy có thể làm Nguyên Ân cảm động hay không? Cùng với thực lực tăng lên, sự tự tin của hắn xem ra càng ngày càng đầy đủ nhỉ?

    Tạ Giải dừng lại, quay đầu nhìn về phía Đường Vũ Lân, "Ngày hôm nay về sớm nhỉ! Nghỉ ngơi à, không phải là nên tu luyện nhiều hơn một chút rồi mới trở về sao?" Thời gian tu luyện Tử Cực Ma Đồng vừa mới qua mà thôi. Hiển nhiên Đường Vũ Lân là sau khi tu luyện Tử Cực Ma Đồng xong liền trực tiếp trở về.

    Đường Vũ Lân nói: "Ngày hôm nay ta phải đi ra ngoài một chuyến, vì lẽ đó về sớm một chút. Ta đi đến Thiên Đấu Thành, ngươi có muốn mua cái gì không?"

    Tạ Giải xua xua tay, tiếp tục quét rác, "Sử Lai Khắc Thành chúng ta cái gì không có? Không cần đâu!"

    Đường Vũ Lân cười cười, đi tới trước cửa phòng Cổ Nguyệt, gõ nhẹ mấy lần ở trên cửa phòng.

    Vào lúc này, Hứa Tiểu Ngôn và Diệp Tinh Lan khẳng định cũng đã dậy, bởi vì các nàng sáng sớm cũng phải tu luyện Tử Cực Ma Đồng, tự nhiên cũng không sợ làm ảnh hưởng đến bọn họ nghỉ ngơi.

    Cửa mở, quả nhiên, Hứa Tiểu Ngôn nhô đầu ra.

    "Ồ, lớp trưởng, làm sao ngươi lại đến sớm như thế? Có chuyện gì?"

    Đường Vũ Lân cười nói: "Ta tìm Cổ Nguyệt, nàng đã dậy chưa?"

    "Ưm, dậy rồi." Âm thanh Cổ Nguyệt từ bên trong cửa truyền đến, Hứa Tiểu Ngôn hì hì nở nụ cười, liền rúc đầu vào, Cổ Nguyệt đẩy cửa đi ra.

    Nhìn thấy Cổ Nguyệt trước mặt, Đường Vũ Lân không khỏi hơi ngẩn ngơ.

    Mái tóc dài màu đen quấn quanh sau gáy, cột thành một cái đuôi ngựa, tràn ngập sức sống thanh xuân. Áo màu trắng liền quần, không dính một hạt bụi, không có trang sức gì. Chỉ đơn giản như vậy, nhưng lại khiến cho ánh mắt hắn nhìn đến sảng sảng khoái khoái.

    Cùng với tuổi tác tăng lên, thiếu nữ đã tiếp cận 15 tuổi càng ngày càng trổ mã, có dáng dấp của một người phụ nữ trưởng thành. Cổ Nguyệt tuy không phải là loại tuyệt mỹ kia, nhưng lại có một loại khí chất kỳ dị khó tả. Vô hình trung sẽ làm cho người ta có một loại cảm giác cao quý trang nhã.

    "Ngày hôm nay thật đẹp." Đường Vũ Lân thấp giọng nói rằng.

    Khuôn mặt Cổ Nguyệt hơi đỏ lên, "Ngươi ăn điểm tâm không?" Nàng biết, đối với hắn mà nói, được ăn là một chuyện vô cùng quan trọng.

    Đường Vũ Lân lắc đầu nói: "Vẫn còn chưa ăn, còn không phải là liền lập tức đi đón nàng sao? Sau đó chúng ta sẽ đi Đường Môn một chuyến."

    "Ừm, vâng!" Cổ Nguyệt gật đầu đáp ứng.

    "Chu choa, đây là muốn đi hẹn hò à?" Tiếng trêu ghẹo của Tạ Giải truyền đến.

    "Ngươi lo quét rác đi!" Cổ Nguyệt tức giận quát lớn một tiếng.

    Lại nói, Tạ Giải vẫn đúng là rất sợ nàng. Có khả năng là từ nhỏ bị đánh mà phát sợ, cũng có khả năng là bởi vì ngày hôm qua Cổ Nguyệt bạo phát mà sợ rồi. Ở trước mặt Cổ Nguyệt, hắn thật sự không dám nhảy nhót.​
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Long Vương Truyền Thuyết
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 519: Cơ Giáp của Đường Vũ Lân

    Biên soạn: Đức Uy
    Nguồn: truyenfull



    ---

    Ăn điểm tâm xong, Đường Vũ Lân dẫn theo Cổ Nguyệt ra khỏi cổng, gọi một chiếc Hồn Đạo Xe Taxi, hướng thẳng đến Đường Môn mà đi.

    Thể tích của Cơ Giáp quá to lớn, cũng không phải thứ mà Hồn Đạo Khí Trữ Vật hiện tại của hắn có thể chứa được. Trên thực tế, phần lớn Cơ Giáp của Cơ Giáp Sư đều cần có địa phương chuyên dụng để lưu giữ, bảo dưỡng. Chỉ có những vị Cơ Giáp Sư thực lực đặc biệt mạnh, đồng thời phi thường giàu có, mới có thể mua được Hồn Đạo Khí Trữ Vật đủ thể tích để chứa Cơ Giáp. Chí ít Đường Vũ Lân hiện nay cũng không có đủ khoản tiền nhàn rỗi này. Vì một cái Hoàng Cấp Cơ Giáp, cũng không cần mua Hồn Đạo Khí trữ vật đắt như vậy.

    Xe đến Đường Môn, hai người xuống xe.

    "Ta đi vào lấy chút đồ vật, sau đó chúng ta sẽ đi Thiên Đấu Thành." Đường Vũ Lân hướng về Cổ Nguyệt, mỉm cười nói.

    "Được. Ta ở cửa chờ ngươi vậy!" Cổ Nguyệt tuy rằng không biết được rằng Đường Môn có quy củ gì, nhưng là người ngoài, đi vào tông môn của người ta, hiển nhiên là không thích hợp.

    "Ta đi một chút sẽ trở lại." Đường Vũ Lân cất bước tiến vào Đường Môn.

    Cửa chính của Đường Môn Tổng Bộ nhìn qua vô cùng mộc mạc, nhưng mặt trên có treo một tấm biển lơ lửng, bên trên tấm biển có hai chữ lớn Đường Môn đem lại một cảm giác hết sức đặc thù. Góc phải bên dưới của hai chữ này có ký tên, viết: Hoắc Vũ Hạo.

    Hoắc Vũ Hạo! Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo! Hiển nhiên, hai chữ này là do vị nhân vật huyền thoại năm đó uy chấn đại lục lưu lại.

    Nhìn thấy hai chữ Đường Môn, Cổ Nguyệt hơi hơi hoang mang. Hoắc Vũ Hạo, hẳn chính là vị đại năng đã sáng lập ra Truyền Linh Tháp kia đi?

    Đang suy nghĩ, đột nhiên, trong lòng Cổ Nguyệt hơi động, theo bản năng nhìn về phía không trung. Bên trong Đường Môn truyền đến một tiếng gào thét. Tiếp đó, nàng liền nhìn thấy một chiếc Cơ Giáp màu vàng phóng lên trời.

    Chiếc Cơ Giáp này cao khoảng chừng 10 mét, toàn thân đều có màu vàng. Sau khi bay lên không trung mấy chục mét, mới chậm rãi hạ xuống, phương hướng chính là trước cửa Đường Môn nơi mình đang đứng.

    Cổ Nguyệt theo bản năng lùi lại mấy bước, thì ra Đường Môn cũng có Cơ Giáp Sư sao?

    Cơ Giáp rơi xuống đất, khống chế vừa chuẩn, cũng không hề phát sinh tiếng vang nặng nề, hiển nhiên là Cơ Giáp Sư điều khiển Cơ Giáp này tương đối khá.

    Cơ Giáp cao tới 10 mét, toàn thân đều tràn ngập khí thế bễ nghễ, làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng nhẹ nhàng dễ chịu. Cổ Nguyệt ở học viện cũng học được cách thao tác và phân biệt Cơ Giáp cơ bản. Ngay lập tức sẽ nhận ra, đây là một chiếc Cơ Giáp am hiểu tấn công từ xa. Vũ khí chủ đạo hẳn là chiếc Hồn Đạo Pháo điều khiển bằng tay được gắn ở sau lưng nó.

    Độ dài của Hồn Đạo Pháo vượt quá 6 mét, được cõng ở sau lưng, bất cứ lúc nào có thể thông qua thao tác tay để triển khai, đường kính đạn pháo khoảng chừng 80 mm, uy lực có thể nói là tương đối khá. Có thể trong phạm vi 1.000 mét, bùng nổ ra một uy lực tiếp cận một đòn toàn lực của Hồn Tông.

    Cơ Giáp xuất hiện, đã từng một lần phá vỡ địa vị của Hồn Sư ở trên đại lục. Bởi vì dù cho là người bình thường, chỉ cần thân thể đủ cường tráng, đều có thể khống chế Cơ Giáp ở trình độ nhất định.

    Mãi đến tận khi Đấu Khải xuất hiện, cùng với việc Hồn Sư dựa vào Hồn Linh phụ trợ, sức chịu đựng cực hạn của thân thể mạnh hơn rất rất nhiều lần, điều khiển được những Cơ Giáp đẳng cấp cao hơn, xưng bá giới Cơ Giáp, mới lại một lần nữa đứng ở đỉnh cao của đại lục.

    Nói như vậy, người bình thường dù cho là thân thể cường tráng đến mấy, cực hạn cũng chỉ có thể điều khiển Hoàng Cấp Cơ Giáp mà thôi. Về phần Tử Cấp Cơ Giáp, nhất định phải là Hồn Sư mới có thể điều động được.

    Lúc này, chiếc Cơ Giáp trước mặt từ từ hạ xuống, sau đó lại chuyển hướng về phương hướng của chính mình, Cổ Nguyệt không khỏi nhíu mày. Nó muốn làm gì vậy?

    "Vị mỹ nữ này, có thể nguyện ý cùng ta cưỡi Cơ Giáp đi du ngoạn một phen?" Bên trong Cơ Giáp màu vàng, âm thanh điện tử vang lên.

    Sắc mặt Cổ Nguyệt nhất thời chìm xuống, xoay người rời đi. Nơi này dù sao cũng là phía trước cổng Đường Môn, nàng cũng không muốn gây sự ở đây. Một cái Hoàng Cấp Cơ Giáp, vẫn đúng là không đủ để nàng đặt vào trong mắt.

    Đúng lúc này, chiếc Cơ Giáp màu vàng này hướng về nàng giơ tay phải lên, một vệt kim quang nhanh như điện bắn tới.

    Cổ Nguyệt làm sao cũng không nghĩ tới, chiếc Cơ Giáp này sẽ không phân tốt xấu, cứ như vậy ra tay với mình. Hơn nữa nàng còn đang quay lưng lại Cơ Giáp, mãi tới thời điểm kim quang kia bay vụt tới mới phản ứng được.

    Dây leo rực sáng kim quang quấn quanh, lặng yên vây quanh ở trên eo nàng, ánh bạc trên người Cổ Nguyệt đã sáng lên, đang chuẩn bị thuấn di. Nhưng cảm giác quen thuộc của vật quấn quanh eo nàng khiến nàng thu hồi lại truyền tống, theo bản năng cúi đầu nhìn xuống.

    Trên dây leo màu vàng nhạt mơ hồ có hoa văn rực rỡ, bên trong lập lòe vầng sáng xanh lam. Đây là...

    Nàng đột nhiên quay người lại, vừa vặn nhìn thấy buồng lái trước ngực Hoàng Cấp Cơ Giáp này từ từ mở ra, bên trong chỗ người lái có một người đang đứng, còn không phải là Đường Vũ Lân sao?

    Đường Vũ Lân ý cười đầy mặt, hướng về nàng vẫy tay. Lam Ngân Thảo lôi kéo, trong tiếng kinh hô khẽ của Cổ Nguyệt, thân người nàng đã bay về phương hướng của buồng lái.

    Đường Vũ Lân giơ tay ra đón được nàng, nhẹ nhàng ôm lấy phần eo thon thả của người thiếu nữ, đỡ nàng ngồi xuống vị trí ghế phụ của Cơ Giáp.

    Vị trí người lái của Cơ Giáp vì để cho hoàn toàn dung hợp, dễ dàng điều khiển, nên có tư thế đứng. Đương nhiên, các nơi đều được chống đỡ cho khỏi mỏi. Mà chỗ ghế phụ thì ở sát bên của người lái, hơi thấp hơn một chút, là ngồi.

    Cơ Giáp được thiết kế như vậy, vốn là vì nếu như người lái chính có vấn đề gì xảy ra, có thể cấp tốc thông qua thiết bị thay đổi chuyển người lái thành ghế phụ, do đó có thể duy trì sức chiến đấu. Đặc biệt là trong thời điểm hành quân đường dài, tính năng này tương đối hữu ích.

    Mà đối với Cơ Giáp dân dụng mà nói, đây là chỗ tốt để có thể dẫn theo người quen đi du lịch.

    Ở rất nhiều nơi, một ít con nhà giàu nắm giữ Cơ Giáp của riêng mình, chính là dùng để tán gái. Cưỡi Cơ Giáp, ngồi ghế phụ, đối với người bình thường mà nói, tuyệt đối là trải nghiệm mới mẻ.

    Ngồi ở trên chiếc ghế da êm ái, dây an toàn tự động thắt lại, Cổ Nguyệt hỏi Đường Vũ Lân, "Ngươi chạy đến Đường Môn, chính là vì mượn Cơ Giáp dùng?"

    Đường Vũ Lân cười ha ha, "Không phải mượn dùng, chiếc Cơ Giáp này vốn là của ta. Ta đặt làm ở học viện chúng ta, sau đó lưu giữ ở đây. Ta sợ đi Hồn Đạo Hỏa Xa, vì lần nào đi cũng gặp sự cố. Còn Hồn Đạo Xa tuy rằng tiện nghi hơn rất nhiều, nhưng tính thực dụng kém xa Cơ Giáp."

    "Ngươi chọn môn học Điều Khiển Cơ Giáp, chính là vì cái này?" Cổ Nguyệt nghi ngờ hỏi.

    Đường Vũ Lân gật đầu cười, "Còn có một nguyên nhân khác chính là, Cơ Giáp và Đấu Khải cũng không hề xung đột lẫn nhau! Có thêm Cơ Giáp, sẽ có nhiều hơn một phần sức chiến đấu. Vũ lão sư nói, rất nhiều Hồn Sư mạnh mẽ đều vừa là Đấu Khải Sư, cũng đồng thời là Cơ Giáp Sư. Ta cảm thấy như vậy không sai. Đương nhiên, điều then chốt nhất chính là, ta từ nhỏ đã có ước mơ trở thành Cơ Giáp Sư. Hiện tại đã có năng lực thực hiện, chung quy phải thử xem sao.

    Chiếc Cơ Giáp này của ta đều dùng Thiên Tinh Thiết chế tạo thành, Thiên Đoán Kim Loại, đừng xem thường nó là Hoàng Cấp Cơ Giáp, trên thực tế vật liệu để chế tạo đều có cấp độ của Tử Cấp Cơ Giáp. Chỉ là vì khắc họa trận pháp hạt nhân quá đắt, ta chỉ có thể dựa theo tiêu chuẩn của Hoàng Cấp để chế tạo. Nhưng như vậy cũng đã tiêu hao rất nhiều điểm cống hiến rồi. Nàng là hành khách đầu tiên của nó đấy!"

    Bình thường hắn để Cơ Giáp ở chỗ này còn có một chỗ tốt khác, chính là việc tu luyện hàng tuần ở Đấu Hồn Đường giờ đây có thể luyện tập điều khiển Cơ Giáp. Bên trong không gian chuyên dụng của Đấu Hồn Đường, có nơi chuyên môn huấn luyện điều khiển Cơ Giáp. So với cơ sở vật chất tu luyện của học viện, một số kỹ xảo có thể lựa chọn để học ở đây, cao thâm hơn nhiều.

    Dựa vào thân thể mạnh mẽ, bây giờ, sự điều khiển của Đường Vũ Lân đối với Cơ Giáp đã tương đối thành thục, cũng có thể làm ra một ít hành động phức tạp.

    Giáp ngực khép lại, khiến bên trong bộ Cơ Giáp trở thành một không gian khép kín. Đường Vũ Lân nhấn nhấn các ngón tay, thiết lập các chỉ số của Cơ Giáp.

    Bình thường Cơ Giáp đều để ở tại Đường Môn, điều kiện bảo dưỡng tất nhiên là vô cùng tốt, tất cả đều bình thường, năng lượng được nạp đầy.

    Đường Vũ Lân lấy chiếc thẻ thân phận Cơ Giáp nhận được từ chỗ Vũ Trường Không đặt vào bên trong khe cắm thẻ. "Tích" một tiếng vang nhỏ, trên màn ảnh phụ trợ điều khiển xuất hiện một hàng chữ nhỏ màu xanh lục, hiển thị những quyền hạn mà chiếc Cơ Giáp này có được, trong đó có thể tự do thông hành ở hầu khắp các nơi trên đại lục.

    Hạn chế của Liên Bang đối với Cơ Giáp vẫn khá là nghiêm ngặt. Dù sao, lực phá hoại của Cơ Giáp quá mạnh, một khi xuất hiện tình huống không thể khống chế, rất dễ dàng đem lại thương vong rất lớn về con người. Bởi vậy, Cơ Giáp dân dụng muốn thu được giấy phép thông hành, là vô cùng khó khăn.

    Nói như vậy, giấy phép thông hành qua lại giữa một số thành thị thì còn đỡ, nhưng để được phép đi lại khắp toàn đại lục tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng gì.​
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Long Vương Truyền Thuyết
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 520: Cùng cưỡi Cơ Giáp

    Biên soạn: Đức Uy
    Nguồn: truyenfull

    Biên soạn: Đức Uy

    ---

    Vũ Trường Không thông qua phía Sử Lai Khắc học viện, trực tiếp đệ trình lên Liên Bang, hơn nữa Đường Vũ Lân còn nắm giữ danh hiệu công dân danh dự của Thiên Đấu Thành, lại được Mặc Vũ trợ giúp các bảo đảm liên quan, lúc này mới được phê duyệt. Giá trị của chiếc thẻ thân phận này trên thực tế còn vượt qua cả bộ Cơ Giáp này nữa.

    Chỉ có điều bản thân Đường Vũ Lân không cũng nắm rõ được những thứ này mà thôi. Có tấm thẻ thân phận này, hắn cho rằng bất quá có thể sử dụng chiếc Hoàng Cấp Cơ Giáp này để thông hành khắp đại lục không trở ngại. Đương nhiên, tiền đề là không được phạm pháp. Một khi xảy ra bất kỳ vấn đề nào một lần duy nhất, thẻ thân phận Cơ Giáp Sư sẽ trực tiếp bị thu hồi, đồng thời bị liệt vào danh sách đen.

    Đối với chuyện này, Vũ Trường Không cũng không hề nhấn mạnh gì với Đường Vũ Lân cả, bởi vì hắn tin tưởng rằng đệ tử của mình sẽ không phạm phải những sai lầm cấp thấp như vậy.

    "Đi nha!" Đường Vũ Lân quay đầu, nói với Cổ Nguyệt gần trong gang tấc.

    Không gian bên trong bộ Cơ Giáp không lớn, ghế phụ ở bên cạnh người lái chính lại càng là như vậy. Cổ Nguyệt vóc người cao ráo thon thả, tuy rằng không đến nỗi chen chúc, nhưng cũng tuyệt đối không quá rộng rãi.

    Bởi vì buồng lái chật hẹp, Đường Vũ Lân có thể ngửi thấy được mùi hương thơm ngát dìu dịu từ trên người Cổ Nguyệt truyền đến. Đó là hương thơm cực kỳ dịu nhẹ, ngửi vào cực kỳ thoải mái.

    "Ừm." Cổ Nguyệt khe khẽ gật đầu.

    Hoàng Cấp Cơ Giáp nhảy tới trước một bước, sau lưng và dưới chân đồng thời phun ra quang diễm nhàn nhạt. Dưới sự điều khiển của Đường Vũ Lân, một cái chớp mắt tiếp theo, Cơ Giáp bay lên trời, thẳng vào trên không.

    Cơ Giáp dân dụng trong tình huống bình thường được cho phép phi hành ở độ cao là 1.000 mét trở xuống. Nói cách khác, chỉ có thể phi hành ở tầng trời thấp. Sau khi Đường Vũ Lân điều khiển Cơ Giáp của hắn phi hành đến độ cao khoảng chừng 800 mét, ba chiếc cánh giảm tốc sau lưng chậm rãi mở ra, duy trì độ thăng bằng trôi nổi trên không trung, khí phản lực tiếp tục được phun ra, Hoàng Cấp Cơ Giáp nhất thời tiến thẳng về phương hướng của Thiên Đấu Thành.

    Bên trong Cơ Giáp có hệ thống điều hướng chuyên dụng, có thể chỉ dẫn phương hướng, đồng thời cũng có thể thông qua ra đa để hướng dẫn né tránh giông bão, sấm sét và các vật phi hành khác.

    Thời điểm Cơ Giáp của Đường Vũ Lân bay lên, cũng có không biết có bao nhiêu chiếc ra đa quét hình lại đây. Cơ Giáp của hắn thông qua thẻ thân phận có thể phát ra một loạt mã tín hiệu cộng hưởng, để đảm bảo sự an toàn của quá trình phi hành. Nếu như không có thẻ thân phận mà mạo muội bay vào trên không, đặc biệt là ở một nơi như Sử Lai Khắc Thành, Hồn Đạo Pháo Phòng Không của tòa thành trước tiên sẽ tiến hành công kích. Đội Cơ Giáp hộ vệ cũng sẽ tới bao vây.

    "A, quả nhiên là cảm giác tự phi hành ở thế giới bên ngoài vẫn là tốt hơn!" Đường Vũ Lân điều khiển Cơ Giáp, mặt đầy hưng phấn.

    Cổ Nguyệt nhìn hắn, trên mặt không khỏi hiện ra một nụ cười. Từ thời điểm vừa nãy Đường Vũ Lân có chút khoe khoang giới thiệu chiếc Cơ Giáp này của hắn, Cổ Nguyệt đã cảm thấy có chút buồn cười. Cái tên này thì ra cũng có một mặt như thế. Đây hẳn là một ít tính trẻ con đi!

    Bình thường rất ít khi nhìn thấy Đường Vũ Lân hưng phấn như thế, hắn thật sự yêu thích Cơ Giáp sao?

    Cơ Giáp duy trì phi hành tốc độ cao, dần dần tiến vào trạng thái tự hành, quả nhiên tốc độ nhanh hơn nhiều so với Hồn Đạo Xa dưới mặt đất. Cảnh vật dưới chân không ngừng xẹt qua, Hoàng Cấp Cơ Giáp phi hành tốc độ cao ở trên bầu trời vô cùng bắt mắt.

    Bên trong hơi hơi rung động, thời điểm tình cờ gặp phải khí lưu, Cơ Giáp cũng sẽ có chút rung xóc. Nhưng nói chung, kỹ năng điều khiển Cơ Giáp của Đường Vũ Lân vẫn khá là vững vàng.

    "Thế nào? Có đẹp trai hay không?" Đường Vũ Lân hỏi Cổ Nguyệt.

    Cổ Nguyệt hé miệng nở nụ cười, "Ngươi làm sao lại không nói cho mọi người, ngươi mua một chiếc Cơ Giáp?"

    Đường Vũ Lân cười hì hì, "Đây là bí mật của ta mà! Nói cho mọi người, không phải là khoe giàu sao?" Còn không phải sao? Đối với người bình thường mà nói, có thể nắm giữ riêng cho mình một chiếc Cơ Giáp, tuyệt đối là một chuyện hết sức xa xỉ.

    Cổ Nguyệt cười nói: "Vậy sao ngươi lại nói cho ta? Không sợ ta nói ngươi khoe giàu sao?"

    "Nàng thì khác!" Đường Vũ Lân theo bản năng trả lời. Vừa nói, hắn vừa khống chế Cơ Giáp làm ra một động tác lộn vòng trên không trung, linh hoạt tiếp tục phi hành về phía trước.

    Cổ Nguyệt nghe hắn trả lời vậy, hơi ngẩn người, nụ cười trên mặt càng tươi thêm vài phần.

    Cảm giác bay lượn trên bầu trời thực sự là quá đã nghiền! Đường Vũ Lân trước đó cố nhiên cũng được huấn luyện phi hành, nhưng đều bị hạn chế bên trong không gian ảo nhất định. Lúc này đã chân chính điều khiển Cơ Giáp phi hành ở thế giới bên ngoài, cảm giác đó thực sự là đã quá đã!

    Chẳng trách Cơ Giáp Sư là giấc mơ của tuyệt đại đa số những chàng trai. Cảm giác này, thực sự là quá tuyệt!

    Hồn Đạo Hỏa Xa cần hơn hai giờ mới có thể đi từ Sử Lai Khắc Thành đến Thiên Đấu Thành. Mà bay bằng Cơ Giáp, chỉ cần một giờ là đã đủ. Phải nhanh hơn nhiều lắm! So với Hồn Đạo Xa dĩ nhiên lại càng khỏi phải nói.

    Thời điểm Cơ Giáp tiến vào phạm vi của Thiên Đấu Thành, còn chưa tới giữa trưa.

    Đường Vũ Lân dẫn theo Cổ Nguyệt, trực tiếp bay đến Đoán Tạo Sư Hiệp Hội của Thiên Đấu Thành. Trước khi tới, hắn đã đánh tiếng với Sư bá, nơi này có chỗ chuyên dụng để cho Cơ Giáp đậu.

    Hệ thống liên hệ hoàn thành kết nối, Cơ Giáp từ trên trời giáng xuống, vững vàng đậu vào bãi đáp chuyên dụng của Thiên Đấu Đoán Tạo Sư Hiệp Hội.

    Ổn định dừng lại, Đường Vũ Lân cũng thuận theo đó thở phào nhẹ nhõm. Lần này dù sao cũng là lần đầu tiên hắn điều khiển Cơ Giáp phi hành chặng đường dài, vững vàng hạ cánh, mang ý nghĩa thành công.

    Buồng lái mở ra, Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt rời khỏi Cơ Giáp. Xoay người nhìn lại chiếc Cơ Giáp to lớn, cao tới 10 mét này của mình, trong lòng Đường Vũ Lân cảm thấy đầy kiêu ngạo. Mình hiện tại cũng có thể tính là một vị Cơ Giáp Sư rồi đó nha!

    Đúng lúc này, từ nơi sâu xa tựa hồ có một loại sức mạnh dẫn dắt hắn, Đường Vũ Lân theo bản năng nhìn về một phương hướng.

    Phần nóc của Thiên Đấu Đoán Tạo Sư Hiệp Hội, có một khu vực đậu chuyên dụng dành cho Cơ Giáp. Cơ Giáp của Đường Vũ Lân chính là đậu ở chỗ này. Nơi này còn có trang bị chuyên dụng để nạp năng lượng, để cho Cơ Giáp bổ sung Hồn Đạo Năng Lượng.

    Nơi như thế này đương nhiên không chỉ có một bộ Cơ Giáp đang đậu. Bên cạnh chiếc Cơ Giáp màu vàng này của Đường Vũ Lân, chính là hai chiếc Cơ Giáp màu tím, một bên khác thậm chí còn có Cơ Giáp màu đen. Có thể được phép ngừng ở đây, hiển nhiên đều không phải người bình thường.

    Tuy nhiên vào lúc này, ánh mắt Đường Vũ Lân đột nhiên đọng lại. Xa xa, bên trong góc, có một khu vực đậu Cơ Giáp chuyên dụng, đang chậm rãi đóng chặt cửa cuốn lại.

    Nơi đó hiển nhiên cũng có Cơ Giáp đậu, nhưng lại có vách ngăn riêng. Khi ánh mắt hắn nhìn sang, cửa cuốn đã đóng lại một nửa, chỉ có thể nhìn thấy nửa phần sau của chiếc Cơ Giáp kia.

    Màu đỏ! Trong đầu Đường Vũ Lân khác nào như có một tia sấm chớp nổ vang.

    Màu đỏ, màu đỏ! Hồng Cấp Cơ Giáp?

    Hồng Cấp Hồn Đạo Cơ Giáp, còn gọi là Thần Cấp Cơ Giáp, nhất định phải đích thân chế tạo, mới có khả năng hoàn thành. Cần vật liệu cao cấp nhất, cần đoán tạo cao cấp nhất, cần lấy tinh huyết và Võ Hồn của chính bản thân mình hoàn toàn hòa vào bên trong, hình thành liên kết sinh mệnh với Cơ Giáp. Chân chính là một phần của sinh mệnh! Thần Cấp Cơ Giáp chân chính, thậm chí sẽ xuất hiện tình huống đặc biệt Hồn Linh và Cơ Giáp hòa làm một thể.

    Bạch Cấp Cơ Giáp được gọi là Cơ Giáp cơ bản, Hoàng Cấp Cơ Giáp là Cơ Giáp đại trà, Tử Cấp Cơ Giáp là Cơ Giáp cao cấp, Hắc Cấp Cơ Giáp là Cơ Giáp siêu cấp!

    Nhưng những thứ này đều là tồn tại bình thường mà thôi! Cơ Giáp màu đỏ, loại Hồng Cấp Cơ Giáp * được gọi là Thần Cấp thì sao? Ở toàn bộ đại lục, có thể đếm được trên đầu ngón tay đấy.

    * Màu đỏ: tiếng Hán gọi là: 红 色 | pinyin: Hóng sè | Hồng Sắc; nên Cơ Giáp màu đỏ gọi là Hồng Cấp Cơ Giáp. Cũng như màu đen – hắc sắc ; màu tím – tử sắc ; màu vàng – hoàng sắc ; màu trắng – bạch sắc tương ứng với các loại tên gọi của Cơ Giáp.

    Có người nói, Hồng Cấp Cơ Giáp không có hạn mức tối đa, thậm chí có thể sánh với Tam Tự Đấu Khải Sư. Chí ít cũng cần cường giả Hồn Đấu La bát hoàn trở lên mới có thể điều động. Nhưng yêu cầu để chế tác cũng sẽ càng cao hơn, độ khó so với chế tác Tam Tự Đấu Khải không hề thua kém chút nào. Đồng thời có được một ít ưu thế của riêng nó mà Đấu Khải không có được. Đương nhiên, có một số ưu điểm của Đấu Khải nó cũng không có cách nào nắm giữ.

    Đơn giản mà nói, câu nói Đấu Khải ngự trị bên trên Cơ Giáp, sẽ không bao gồm Hồng Cấp Cơ Giáp.

    Đường Vũ Lân làm thế nào cũng không nghĩ tới, mình lại có thể ở đây nhìn thấy một chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp. Tuy rằng chỉ là nhìn thoáng qua, nhưng cũng đã đủ để làm cho hắn kinh diễm.

    Hắn nhìn thấy, Cổ Nguyệt tự nhiên cũng nhìn thấy.

    "Đây chính là Hồng Cấp Cơ Giáp trong truyền thuyết sao?" Cổ Nguyệt thấp giọng hỏi.

    Đường Vũ Lân hưng phấn gật đầu, "Hẳn là vậy, đi thôi, chúng ta đi đến chỗ Sư bá! Sư bá khẳng định biết được có chuyện gì xảy ra. Chờ ta học tập cùng với Sư bá một lát, rồi mới đi giao dịch Hữu Linh Kim Loại. Sau đó ta sẽ dẫn nàng tới một nơi. Phỏng chừng trước chạng vạng có thể hoàn thành tất cả những chuyện này. Buổi tối nàng muốn đi đâu làm gì, ta cũng sẽ đi cùng nàng."

    "Ừm." Cổ Nguyệt nhẹ giọng đáp ứng.

    Đường Vũ Lân dẫn theo Cổ Nguyệt đi thang máy, đến văn phòng làm việc của Chấn Hoa. Chấn Hoa đã cho hắn một chiếc thẻ thang máy chuyên dụng để đi đến tầng này. Người bình thường không cách nào đến được.

    Cửa thang máy mở, Đường Vũ Lân hứng thú hừng hực đi ra ngoài.

    Đến trước cửa phòng làm việc của Chấn Hoa, hắn nhẹ nhàng gõ gõ cửa.

    "Phỏng chừng là tiểu tử kia đến rồi? Vào đi!" Bên trong truyền đến âm thanh sang sảng của Chấn Hoa.

    Đường Vũ Lân đẩy cửa mà vào, Cổ Nguyệt đi theo bên cạnh hắn.

    Chấn Hoa quả nhiên là đang chờ hắn, nhưng trong phòng làm việc cũng không chỉ có một mình ông ta. Ngoại trừ Chấn Hoa ra, còn có một người khác cũng có mặt. Hơn nữa, người này Đường Vũ Lân có biết.

    "Đại thúc, là ngài sao?" Đường Vũ Lân ngạc nhiên kêu lên đầy mừng rỡ.

    Ngồi ở trên chiếc ghế sa lon trong văn phòng của Chấn Hoa, còn không phải là vị đại thúc tuổi trung niên lần đó nấu cơm cho hắn ăn hay sao? Ông ta nhìn qua hơn 50 tuổi, tinh thần quắc thước.

    Chỉ bất quá hôm nay vị đầu bếp đại thúc không mặc quần áo đầu bếp, mà lại mặc một bộ trường bào màu xám, có phong cách phục cổ.

    Vị này có tướng mạo phổ thông, nhưng người có thể ngồi ở bên trong phòng làm việc của một vị Thần Tượng như Chấn Hoa, hiển nhiên có thân phận bất phàm.​
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Long Vương Truyền Thuyết
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 521: Cái gì là Thần Cấp (thượng)

    Biên soạn: Đức Uy
    Nguồn: truyenfull

    Biên soạn: Đức Uy

    ---

    "Ồ? Còn có khách mời sao! Vũ Lân, không giới thiệu cho chúng ta một chút?" Chấn Hoa mỉm cười nói.

    Đường Vũ Lân cung kính nói: "Sư bá, đây là bạn học của con, Cổ Nguyệt. Cổ Nguyệt, vị này chính là Sư bá của ta, vị đại thúc này là bạn của Sư bá."

    Thân phận của Chấn Hoa, Đường Vũ Lân đã sớm nói với Cổ Nguyệt, Cổ Nguyệt cũng tiến lên hành lễ, "Kính chào ngài, miện hạ."

    Chấn Hoa nhìn Cổ Nguyệt, lại nhìn một chút Đường Vũ Lân, nơi đáy mắt lóe lên một vẻ đầy ám muội, "Ta còn tưởng rằng tiểu tử nhà ngươi suốt ngày chỉ biết tu luyện đoán tạo thôi đấy, không nghĩ tới mặt tình cảm cũng không tệ nha! Rất tốt, rất tốt! Ngồi đi, tiểu cô nương, đừng gò bó, cứ coi nơi này như là nhà của chính mình."

    Cảm nhận được sự thân thiện của Chấn Hoa, trên mặt Cổ Nguyệt cũng không khỏi lộ ra nét mỉm cười, hướng về vị Thần Tượng này, gật đầu.

    Đường Vũ Lân không nhịn được nói: "Sư bá, thời điểm vừa nãy con đến, ở Thiên Đài (bãi đậu Cơ Giáp) có nhìn thấy một chiếc Cơ Giáp màu đỏ! Quá đẹp! Đáng tiếc không nhìn thấy được toàn cảnh. Cái đó là của ai vậy? Là của ngài sao?" Với địa vị của một vị Thần Tượng như Chấn Hoa, nắm giữ một chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp là rất bình thường.

    Ngay cả giá trị của Hắc Cấp Cơ Giáp đã cao như vậy, càng không cần phải nói tới Hồng Cấp Cơ Giáp. Đây không phải là thứ mà người bình thường có thể chi trả nổi, dù cho là cường giả cấp độ Hồn Đấu La, cũng là như vậy.

    Khiến Đường Vũ Lân bất ngờ chính là, Chấn Hoa mỉm cười lắc đầu, "Không, không phải là của ta."

    Đường Vũ Lân nhất thời cảm thấy có chút thất vọng. Nếu như bộ Hồng Cấp Cơ Giáp kia là của Sư bá, hắn còn có cơ hội đi xem. Không phải là của Sư bá, vậy thì khó khăn rồi!

    "Đúng rồi, tiểu tử ngươi làm sao lại lái Cơ Giáp đến? Ngươi còn có thời gian rảnh rỗi luyện tập lái Cơ Giáp?" Chấn Hoa có chút ngạc nhiên hỏi.

    Đường Vũ Lân nói: "Từ nhỏ con đã yêu thích Cơ Giáp. Vũ lão sư nói, Đấu Khải Sư là có thể đồng thời làm Cơ Giáp Sư, hai bên cũng không mâu thuẫn. Vì lẽ đó con muốn thử xem, ở tại học viện đặt làm riêng chiếc Hoàng Cấp Cơ Giáp này."

    Chấn Hoa mỉm cười lắc đầu, "Hắn nói đúng là không sai, thế nhưng, ngươi đã quên một chuyện. Tinh lực của con người là có hạn. Nếu như chỉ là Hoàng Cấp Cơ Giáp, đúng là không thành vấn đề. Nhưng mà Cơ Giáp muốn tiếp tục thăng cấp lên trên cũng không phải dễ dàng như vậy! Tử Cấp Cơ Giáp ta phỏng chừng ngươi cũng còn có thể chịu đựng được, nhưng tương lai đến Hắc Cấp Cơ Giáp thì lại không đơn giản như vậy."

    "Sau khi Cơ Giáp đạt đến trình độ nhất định, nhất định phải phù hợp với bản thân Hồn Sư, mới có thể phát huy ra uy năng chân chính. Thứ này cần có thời gian dài rèn luyện, đồng thời phải chân chính tham dự vào bên trong quá trình chế tạo, còn phải không ngừng điều chỉnh và thử nghiệm. Chắc chắn sẽ cần thời gian không ngắn hơn so với ngươi chế tác Đấu Khải. Tuy rằng Đấu Khải Sư đỉnh cấp cũng sẽ lựa chọn nắm giữ Cơ Giáp, nhưng đây đều là sau khi bọn họ ở trên phương diện Đấu Khải rất khó có thể tiến bộ, mới sẽ lựa chọn như vậy. Ở độ tuổi này của ngươi, vẫn là nên tận lực không để phân tâm. Chiếc Hoàng Cấp Cơ Giáp này thì thôi không sao, nhưng không nên xâm nhập quá sâu. Cơ Giáp cũng có rất nhiều chỗ mê người, thâm nhập vào sâu, ta sợ ngươi không cách nào tự kiềm chế được. Vẫn là nên mau chóng trở thành Đấu Khải Sư, mới là con đường chính đạo."

    Nghe xong Chấn Hoa giảng giải, Đường Vũ Lân không khỏi sợ hãi cả kinh, đúng đấy! Sư bá nói có đạo lý, chính mình trước đó mình cũng không hề cân nhắc ở phương diện này, chủ yếu là bởi vì Đấu Hồn Đường có 11 tiếng tăng thêm để giúp cho mình có thời gian luyện tập. Nhưng Cơ Giáp muốn đạt đến tầng thứ càng cao hơn, đúng là cần phải có nhiều tinh lực mới được.

    "Sư bá, con đã hiểu rồi. Chiếc Cơ Giáp này của con chủ yếu là để thay cho đi bộ, con sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian ở phương diện này. Ngài yên tâm đi!"

    Chấn Hoa khẽ mỉm cười, "Bất quá, hiểu thêm một ít về Cơ Giáp cũng không có gì sai. Với tiến độ hiện tại của ngươi, chỉ cần tu luyện đều đều, Đấu Khải sẽ không phải là vấn đề quá lớn. Tương lai vẫn có khả năng sau khi ngươi đạt đến cực hạn của Đấu Khải, lại hướng về Cơ Giáp tiếp tục phát triển. Ngươi muốn xem bộ Cơ Giáp màu đỏ kia một chút?"

    Đường Vũ Lân nhất thời hưng phấn, gật đầu liên tục.

    Chấn Hoa mỉm cười nói: "Vậy ta liền thay chủ nhân của Cơ Giáp làm chủ, dẫn ngươi đi xem. Mở rộng tầm mắt một chút cũng không có gì không tốt. Đi thôi!"

    Vừa nói, ông ta vừa đứng lên đi ra ngoài.

    Đầu bếp đại thúc cũng đứng lên, mỉm cười nói: "Ngươi đúng là thứ biết khoe đồ của người khác!"

    Chấn Hoa cười ha ha, đẩy cửa đi ra.

    Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt đi theo ở phía sau. Vừa nghĩ tới có thể được quan sát một chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp, trong lòng hắn liền tràn ngập phấn khởi. Thậm chí ngay cả Cổ Nguyệt cũng lộ ra ánh mắt đầy khát vọng.

    Hồng Cấp Cơ Giáp, chính là tồn tại đỉnh cao sừng sững đại lục đấy!

    Vào thang máy, Đường Vũ Lân hướng về Chấn Hoa hỏi: "Sư bá, ngài không có Hồng Cấp Cơ Giáp sao?"

    Chấn Hoa lắc đầu một cái, "Ta có một bộ Hắc Cấp Cơ Giáp. Chờ sau này ngươi tìm hiểu sâu về Cơ Giáp sẽ hiểu thôi. Muốn chế tạo Hồng Cấp Cơ Giáp là một quá trình nhọc nhằn đến mức nào! Tinh thần của ta đại đa số đều đặt ở trên Đoán Tạo Thuật. Không thể lãng phí quá nhiều thời gian ở Hồng Cấp Cơ Giáp. Chủ yếu là sợ chính mình sẽ mê muội. Một khi tiến vào lĩnh vực của Hồng Cấp Cơ Giáp, phát triển không có điểm cuối. Hết thảy Hồng Cấp Cơ Giáp Sư mà ta biết, không có một ai mà không mê say tiếp tục khai phá, tìm hiểu."

    "Đúng đấy! Hồng Cấp Cơ Giáp có thể nói là Độc Dược Cơ Giáp cũng không quá đáng." Đầu bếp đại thúc thở dài một tiếng nói rằng.

    Đường Vũ Lân vừa nghe bọn họ nói như thế, trong lòng lại càng thêm hiếu kỳ. Ngay cả sư bá của mình cũng không dám dễ dàng đi thử nghiệm chế tác Hồng Cấp Cơ Giáp, vậy đến tột cùng là có bao nhiêu chỗ đặc thù đây? Xem ra, nó rất có khả năng còn mạnh mẽ hơn cả trong truyền thuyết nữa đấy!

    Một lần nữa quay trở lại Thiên Đài.

    Chấn Hoa đi ở trước nhất, đi đến vị trí chuyên để đậu Hồng Cấp Cơ Giáp.

    Cũng không biết ông ta điều khiển thế nào, cửa cuốn tự động mở ra.

    Cơ Giáp bắt đầu lộ ra phần bắp đùi. Lần này đến gần hơn, có thể thấy được càng thêm rõ ràng hơn.

    Phần đùi Cơ Giáp là những đường trang trí hoa lệ. Bên trên Cơ Giáp màu đỏ tươi, có từng đạo hoa văn màu vàng sậm. Cơ Giáp là do rất nhiều bộ phận tạo thành, mà chiếc Cơ Giáp màu đỏ trước mặt này nhìn qua, những bộ phận cấu thành nên nó, hình như có vẻ ít hơn Cơ Giáp bình thường một chút. Như phần nối giữa mắt cá và bàn chân, tựa hồ cũng không có mấu nối gì, cứ như tự gắn liền thành một thể. Tiếp tục hướng lên trên, nhìn vào bắp vế, bắp đùi.

    Đường Vũ Lân kinh ngạc phát hiện, bộ Hồng Cấp Cơ Giáp tuy nói là Cơ Giáp, nhưng lại giống như một con người phóng lớn. Vóc người thon dài, tỉ lệ cơ thể vô cùng tương tự với nhân loại, bản thể đỏ tươi, nhưng ngoại trừ phần hoa văn màu vàng sậm kia ra, cũng không có trang bị gì đặc biệt hoa lệ, cũng không có đặc biệt nhiều giáp trụ.

    Nhưng Đường Vũ Lân lại cũng phát hiện, với trình độ Đoán Tạo Sư của hắn, vậy mà không nhìn ra chiếc Cơ Giáp trước mặt này là dùng chất liệu gì mà tạo thành.

    Chuyện này chỉ có thể mang một ý nghĩa duy nhất, chính là kim loại chế tạo nên chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp này vượt xa trình độ Linh Đoán. Vì lẽ đó, ngay cả là kim loại gì, hắn cũng không đoán ra được.

    Rốt cục, chiếc Cơ Giáp màu đỏ hoàn toàn hiện ra ở trước mặt bọn họ.

    Cơ Giáp cao khoảng chừng 6 mét, so với Cơ Giáp bình thường nhìn qua khéo léo hơn nhiều lắm, cũng nhẹ nhàng hơn nhiều lắm. Kỳ dị chính là, trên người Cơ Giáp Đường Vũ Lân không nhìn thấy bất kỳ vũ khí hay trang bị nào tồn tại. Toàn thể cực hoa lệ, mềm mại.

    Cơ Giáp bình thường nhìn qua có mười phần cảm giác của máy móc, mà chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp này nhìn qua lại như là một nhân loại mặc áo giáp được phóng to kích thước mà thôi.

    Nó cũng không có khí tức mạnh mẽ nào tản mát ra, nhưng những đường trang trí kia lại khiến nó nhìn như là một tác phẩm nghệ thuật. Dù cho là người có tiêu chuẩn thẩm mỹ cực kỳ cao, cũng không cách nào tìm ra được nửa điểm tỳ vết.

    Đây chính là cái được gọi là Thần Cấp Cơ Giáp - Cơ Giáp màu đỏ đấy!

    Chấn Hoa đi tới bên cạnh Đường Vũ Lân, khẽ mỉm cười, nói: "Có phải là không nhìn ra chỗ đặc thù nào không?"

    Đường Vũ Lân theo bản năng gật gật đầu.

    "Tiểu Hồng." Đúng lúc này, thanh âm trầm thấp của đầu bếp đại thúc vang lên ở bên cạnh họ.

    Sau một khắc, chiếc Cơ Giáp màu đỏ kia lại đột nhiên động đậy.

    Hết thảy hoa văn màu vàng sậm trên người nó tất cả đều sáng lên, trang bị màu đỏ tươi được làm nổi bật lên, óng ánh long lanh.

    "Chủ nhân, ngài tới rồi. Có gì muốn dặn dò?" Giọng nữ nhẹ nhàng từ trên người Tiểu Hồng truyền đến.

    Nó biết nói?

    Đường Vũ Lân giật mình nhìn về phía đầu bếp đại thúc.

    Đầu bếp đại thúc tiến lên vài bước, "Không có gì, có hai vị tiểu bằng hữu có chút tò mò về ngươi, ta dẫn bọn họ tới xem một chút. Ngươi hãy bày ra một chút điểm khác biệt giữa ngươi và Cơ Giáp phổ thông đi!"

    "Tuân lệnh, chủ nhân."​
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Long Vương Truyền Thuyết
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 522: Cái gì là Thần cấp! (hạ)

    Biên soạn: Đức Uy
    Nguồn: truyenfull



    ---

    "Tuân lệnh, chủ nhân." Tựa hồ là bởi vì nguyên nhân nhìn thấy đầu bếp đại thúc, âm thanh của Hồng Cấp Cơ Giáp đã trở nên ngọt ngào hơn.

    Chuyện này...

    Tiếp theo, hồng quang lóe lên, Hồng Cấp Cơ Giáp cao tới sáu mét này đột nhiên biến mất không còn tăm hơi. Lúc xuất hiện lần nữa, đã ở cách đó 10 mét.

    Thuấn di?

    Đầu bếp đại thúc lạnh nhạt nói: "Tiểu Hồng có cơ năng thuấn di sinh mệnh, có thể trong phạm vi 1.000 mét, tự do hoàn thành Không Gian Thuấn Di."

    Hồng quang lại lóe lên, Hồng Cấp Cơ Giáp đột nhiên nằm rạp trên mặt đất, đã biến thành một chiếc Hồn Đạo Xe Thể Thao màu đỏ cực đẹp, biến hóa có thể nói là hoàn mỹ, phía trước có hai chỗ ngồi.

    Hồng quang lại lóe lên, nó đã trôi nổi ở giữa không trung, hóa hình dáng của một chiếc Hồn Đạo Máy Bay. Một luồng khí tức sắc bén bức người xông lên tới mặt.

    Hồng quang cuối cùng một lần nữa để nó biến lại thành hình dáng con người, nhưng hai tay lại múa lượn trên khong trung. Vô số Hồn Đạo Pháo từ bên trong cơ thể xuất hiện, thân thể ngồi xuống phía dưới, lập tức biến thành một chiếc pháo đài nhỏ có cả trăm chiếc Hồn Đạo Pháo chìa ra. Khẩu pháo ngay vị trí trung ương có đường kính gần 1 mét.

    Chuyện này...

    Phá vỡ! Chỉ có hai chữ này có thể hình dung cảm thụ của Đường Vũ Lân lúc này.

    Đây mà vẫn còn là Cơ Giáp sao? Cơ Giáp có thể đạt đến trình độ như thế? Thuấn di trong quãng đường dài? Biến hình? Đây mà còn là Cơ Giáp?

    Còn nữa…? Chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp dĩ nhiên lại là của đầu bếp đại thúc? Chuyện này...

    Phá vỡ, lúc này ở trong lòng hắn, chỉ có phá vỡ! Phá vỡ hoàn toàn nhận thức của hắn!

    Hồng Cấp Cơ Giáp biến về lại nguyên dạng, "Ông chủ, đã đủ chưa?"

    "Được rồi! Ngươi đi về nghỉ ngơi đi." Đầu bếp đại thúc hướng về Hồng Cấp Cơ Giáp nói đầy ôn nhu.

    Ánh sáng trên người "Tiểu Hồng" lóe lên, trở về vị trí ban đầu rồi dừng lại. Hoa văn vàng óng trên người một lần nữa hóa lại thành màu vàng sậm, cứ như vậy im lìm đứng ở nơi đó.

    Đầu bếp đại thúc chuyển hướng về Đường Vũ Lân, nói: "Cơ Giáp đến cấp độ nhất định, bản chất cũng không khác gì Hồn Linh cả, thậm chí có thể cùng dung hợp với Hồn Linh của bản thân. Chiếc Cơ Giáp này của ta đã dung hợp với một trong số Hồn Linh, cũng như là phân thân của ta. Luận về năng lực thực chiến, dù cho là không có ta chỉ huy hay điều khiển, nó cũng không kém hơn bản thể của ta bao nhiêu. Một thứ như vậy, có khả năng phát triển không ngừng. Thân là Cơ Giáp Sư, làm sao lại có khả năng sẽ không đem nhiều tinh lực để tập trung vào trong đó cho được? Vì lẽ đó, lựa chọn con đường Cơ Giáp này, tất nhiên sẽ mang ý nghĩa phải bỏ qua một số con đường khác. Nhưng ta không hối hận, ta rất yêu thích Cơ Giáp!"

    Nói đến câu nói cuối cùng, trong con ngươi của ông ta đã tràn ngập sự cuồng nhiệt.

    Đúng vậy, ông ta yêu thích Cơ Giáp, yêu quý Cơ Giáp, vì Cơ Giáp, ông thậm chí còn từ bỏ cơ hội xung kích cấp độ Phong Hào Đấu La cao cấp. Mãi đến tận hiện tại, hồn lực ông vẫn chỉ dừng ở trình độ cấp 94.

    Đối với Hồn Sư phổ thông mà nói, tu vi có thể đạt đến cấp 94 tuyệt đối là không gì sánh kịp, nhưng đối với ông và truyền thừa của ông mà nói, cấp 94 thật sự là không đủ.

    Nhưng ông không hề hối hận, không có chút hối hận nào bởi vì mình đã dồn tinh lực vào Cơ Giáp. Bởi vì yêu quý!

    Đây mới là Cơ Giáp đấy! Chính là cảnh giới tối cao của Cơ Giáp đấy! Đường Vũ Lân không nhịn được nuốt một hớp nước miếng. Trong lúc nhất thời, tâm tình cũng chịu một chút ảnh hưởng.

    "Nhưng ngươi thì không được, ngươi không thể đi theo con đường này của ta." Đầu bếp đại thúc đột nhiên nói.

    Đường Vũ Lân chấn động trong lòng, bật thốt lên: "Tại sao?"

    Đầu bếp đại thúc trầm giọng nói: "Bởi vì ngươi có ưu thế được trời cao ưu ái. Con đường Cơ Giáp này, không thích hợp với ngươi. Thứ ta có thể nói cho ngươi biết chính là, Hồng Cấp Cơ Giáp mạnh hơn, cũng không thể đạt đến trình độ Tứ Tự Đấu Khải Sư. Đây vĩnh viễn cũng là chuyện không thể nào. Bởi vì, dù có mạnh hơn, Hồng Cấp Cơ Giáp cũng có hạn mức tối đa. Mà Cơ Giáp có cấp độ cao hơn một trình độ, ở thời đại này của chúng ta vẫn không có khả năng sẽ thực sự xuất hiện. Ta nỗ lực theo phương hướng này, mới biết nó gian nan đến mức nào. Mà đối với ngươi mà nói, độ khó trở thành Tứ Tự Đấu Khải Sư trong tương lai, thực sự nhỏ hơn cái này rất nhiều."

    "Ngươi sẽ không học chế tác Cơ Giáp! Đẳng cấp Đoán Tạo Sư của ngươi đã đạt đến cấp 5 rồi, chuyển sang học chế tạo Cơ Giáp cũng đã muộn. Còn Cơ Giáp Sư đỉnh cấp chân chính, nhất định phải là Cơ Giáp Chế Tạo Sư. Ta là vậy, hết thảy Hồng Cấp Cơ Giáp Sư cũng đều là như vậy. Ngươi cho rằng ngươi có thể chuyển sang học chế tạo Cơ Giáp hay sao?"

    Câu hỏi này Đường Vũ Lân đã không có cách nào trả lời. Đúng đấy! Mình có thể đổi sang học chế tạo Cơ Giáp sao? Đáp án hiển nhiên là không! Huyết thống Kim Long Vương làm cho hắn có sức mạnh vượt xa người thường. Nhiều năm khổ luyện Đoán Tạo như vậy, mới có được thành tựu của ngày hôm nay. Tuổi hắn tuy rằng không lớn, nhưng thời gian học tập Đoán Tạo Thuật cũng đã được 9 năm. Mất cả 9 năm trời mới có thể trở thành Đoán Tạo Sư cấp 5. Nếu như chuyển sang học chế tạo Cơ Giáp, sẽ không biết phải mất bao lâu?

    Thì ra là như vậy!

    Đường Vũ Lân quay đầu nhìn về Sư bá phía đứng ở một bên. Sư bá dẫn mình đến xem chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp này, chính là vì muốn loại bỏ đi ý nghĩ trở thành Cơ Giáp Sư ở tầng thứ cao hơn của mình.

    Chấn Hoa nghiêm mặt nói: "Vũ Lân, ngươi nhớ kỹ, việc lựa chọn hướng đi của mình nhất định không thể có sai lệch. Một khi xuất hiện sai lệch, như vậy, rất có khả năng sẽ phải gánh lấy hậu quả nặng nề. Trong lịch sử đại lục xưa nay cũng không hề thiếu thiên tài, thế nhưng, trong số những người có thiên phú trác tuyệt này, có một nhóm người chọn con đường đi lạc lối. Chính bởi vì bọn họ quá có thiên phú, những con đường mà bọn họ có thể lựa chọn có quá nhiều, cho nên mới bị lạc lối. Mà một khi lạc lối, như vậy, rất có khả năng sẽ mất đi tất cả, sẽ trì trệ không tiến. Thời điểm muốn chuyên tâm, cũng đã không làm được. Vì lẽ đó, làm tốt chuyện của mình, nhất định không thể đi đường rẽ, hiểu chưa?"

    Đường Vũ Lân trong lòng đầy lẫm liệt, khác nào mới vừa được khai sáng.

    "Vâng, Sư bá, con đã rõ."

    Chấn Hoa khẽ mỉm cười, "Hiểu rõ là tốt rồi! Ngươi rất thông minh, không cần ta nói quá nhiều. Đây không chỉ là ta muốn nói với ngươi, mà ta cũng đại biểu cho các vị lão sư của ngươi. Chúng ta đều luôn quan tâm theo dõi ngươi, sẽ không để cho ngươi đi đường rẽ."

    "Ở trong nghề Đoán Tạo này, ngươi đã hoàn toàn đi vào quỹ đạo, thứ ngươi cần chỉ là thời gian mà thôi. Còn nhớ không? Lúc trước ngươi lựa chọn không cần dùng đan dược để tu luyện, như vậy, vào lúc đó ngươi cũng đã lựa chọn con đường của chính mình, con đường của Đấu Khải Sư. Nên sẽ có một ngày, ngươi trở thành Tứ Tự Đấu Khải Sư, đứng ở trên đỉnh giới Hồn Sư trên đại lục. Khi đó nếu như ngươi nguyện ý, ngươi có thể lựa chọn tất cả mọi chuyện ngươi muốn làm. Cơ Giáp thay cho đi bộ là đủ rồi, không nên tiếp tục đào sâu."

    "Vâng."

    "Đã sắp tới buổi trưa, ta giúp các ngươi làm một ít đồ ăn ngon." Đầu bếp đại thúc đột nhiên cười cười, đi tới mặt sau của Hồng Cấp Cơ Giáp, ở trên vị trí chân của nó nhấn một cái. Một ánh hào quang soi sáng chiếu rọi, một chiếc hộp lớn từ vị trí bụng của Hồng Cấp Cơ Giáp từ từ hạ xuống.

    Chiếc hộp này có hình vuông, lớn vô cùng. Rất hiển nhiên, bên trong bộ Hồng Cấp Cơ Giáp này có không gian trữ vật riêng.

    Đường Vũ Lân vội vàng đi tới hỗ trợ khiêng, lại bị đầu bếp đại thúc từ chối, "Không cần. Để ta là được rồi." Mũi chân vẩy một cái, hộp gỗ bay lên, vững vàng rơi vào trên tay ông ta.

    Tiếp theo, quang ảnh lóe lên, đại thúc đã biến mất rồi. Không phải là không gian truyền tống, chỉ là tốc độ quá nhanh.

    Vị đầu bếp đại thúc này cũng thật là có ý tứ nha! Dùng Thần Cấp Cơ Giáp để chứa nguyên liệu nấu ăn, còn yêu thích làm bếp.

    Nhìn bóng người ông ta rời đi, Chấn Hoa than nhẹ một tiếng, "Người này đó! Chính là quá dễ dàng phân tâm! Luận thiên phú, hắn tuyệt đối không kém ngươi, nhưng hắn lại thủy chung không thể vượt qua ngưỡng cửa Đấu La cấp cao kia. Cũng là bởi vì, tâm hắn quá tạp. Hôm nay hắn đồng ý để cho ngươi xem Cơ Giáp của hắn, chính là hi vọng ngươi có thể xem hắn như là một tấm gương xấu mà ngừng lại. Theo đạo lý mà nói, với truyền thừa của hắn, vốn có thể đứng đầu đại lục mới đúng."

    "Sư bá, ông ta đến cùng là ai vậy?" Đường Vũ Lân hỏi.

    Chấn Hoa khẽ mỉm cười, "Chờ một lúc nữa ăn cơm, ngươi tự mình hỏi hắn đi! Vì ngươi, hắn đã xoắn xuýt rất lâu. Kim Thiên biết ngươi sắp tới, nên cố ý chạy tới. Lại còn chủ động chuẩn bị đồ ăn ngon. Coi như là ta, bình thường cũng không có đãi ngộ này."

    "Vì con?" Đường Vũ Lân mặt đầy hiếu kỳ.

    Chấn Hoa gật đầu, "Tâm tình ngươi hôm nay chịu xung kích khá lớn, không thích hợp theo ta học tập đoán tạo. Đi thôi, đi ăn cơm."

    Trở lại văn phòng của Chấn Hoa, trong lòng Đường Vũ Lân từ đầu đến cuối vẫn tồn tại một sự tò mò mãnh liệt. Đầu bếp đại thúc kia đến tột cùng là ai? Không tới Đấu La cao cấp, nhưng cũng là cường giả cấp độ Phong Hào Đấu La đấy! Lại còn là một vị Hồng Cấp Cơ Giáp Sư, ở trên đại lục nhất định có tiếng tăm lừng lẫy mới đúng. Luận về thực lực cá nhân, chỉ sợ ông ta sẽ không kém hơn sư tổ của mình đi.

    Coi như là vậy, Sư bá đều còn cảm thấy tiếc nuối thay ông ta, chuyện này là vì sao như vậy chứ?

    Mang theo tràn ngập nghi hoặc, Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt cùng nhau chờ đợi.

    Mãi một tiếng sau, từng món ăn ngon mới được bày lên bàn ăn.

    Mỗi một món ăn nhìn qua đều cực kỳ đẹp đẽ, càng mang theo một ít mùi thơm đặc thù, khiến cho người ta thèm nhỏ dãi.

    Lên trước nhất chính là bốn bát canh. Nhìn qua, chỉ là nước dùng, mang theo mùi thơm ngát dịu nhẹ.

    Nhìn thấy phần canh này, con mắt Chấn Hoa bỗng sáng ngời, cười ha ha, nói: "Vũ Lân, Kim Thiên sư bá thực là cưng chiều ngươi. Canh này gọi là Tiên Linh Khuẩn Thang. Thứ tốt đấy!"

    Tiên Linh Khuẩn? Linh quang lóe lên trong đầu Đường Vũ Lân. Loại thực vật này, hắn đã từng nghe nói qua rồi!​
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)