Dị Giới Linh Vũ Cửu Thiên - Dạ Sắc Phóng Giả - Q4 C395

  1. tuanminhktqn

    tuanminhktqn Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/4/14
    Bài viết:
    5,874
    Được thích:
    12,205


    Linh Vũ Cửu Thiên
    Tác giả: Dạ Sắc Phóng Giả
    Nguồn: metruyen
    Người dịch: Mr5800
    === oOo ===


    Q.4 - Chương 381





    Đọc vạn quyển sách không bằng đi ngàn dặm đường. Đối với Hàn Phi thì mỗi một lần du lịch giúp hắn tăng cao thực lực, trong quá trình tích lũy kinh nghiệm, du lịch mạo hiểm khiến hắn càng cường đại hơn. Đó là loại thể nghiệm sinh mệnh khi gặp người và sự, sinh mệnh của Hàn Phi biến càng thêm muôn màu muôn vẻ.

    Thương nhân mập La Cách được Hàn Phi cứu trở về từ trên biển chỉ lớn hơn Hàn Phi năm tuổi nhưng mậu dịch trên biển nhiều năm rồi. Thân phận của thương nhân mập La Cách là con riêng của quý tộc địa phương Chuyển Lợi vương quốc, gần với Hãn Hải đế quốc. Bởi vì thân phận nên thương nhân mập La Cách không có khả năng kế thừa lãnh địa, tước vị của phụ thân, Vì có thể trở nên nổi bật, thương nhân mập La Cách đòi phụ thân cho một số tiền mua thương thuyền và hàng hóa, dứt khoát bước chân vào lĩnh vực buôn bán trên biển nguy hiểm.

    Vì đầu óc thương nhân mập La Cách xoay chuyển nhanh, có gan lớn cộng với khá may mắn, mấy năm nay tích lũy tài phú không nhỏ, tài nguyên nhân mạch nhất định. Nhưng mọi thứ biến thành bọt nước trong trận tai nạn này, bởi vì chuyến muôn bán này rót vào tất cả vốn, cùng với món nợ không nhỏ của thương nhân mập La Cách. Thương nhân mập La Cách trông chờ có thể một lần hốt mẻ lớn sau đó rửa tay không làm nữa, ai ngờ không được nữ thần may mắn che chở nữa.

    Thương nhân mập La Cách than thở nói:

    - Thương khách trên biển thật sự không đáng tin cậy, ta đã nói đừng đi hàng lộ này mà bọn họ cố tình không nghe, ài . . .

    - Cũng tại ta, không nên bị quỷ ám tin tưởng bọn họ bảo đảm.

    Thương nhân mập La Cách chợt nhớ Hàn Phi cũng là thương khách trên biển, vội vàng bổ sung một câu:

    - Ý ta nói mấy tên kia, người không giống bọn chúng. Thật ra ta chưa từng thấy thương khách trên biển nào cường đại như người, còn có thuyền đẹp như vậy.

    Thương nhân mập La Cách nhìn con thuyền số hiệu Tuyết Âu, đôi mắt ti hí lóe tia vô cùng hâm mộ.

    Với lời khen ngợi nịnh hót không mấy cao minh của thương nhân mập La Cách, Hàn Phi chỉ mỉm cười hỏi:

    - Sau này ngươi có tính toán gì không? Ta có thể đưa ngươi đến Lam Kình đảo, nhưng làm sao trở về thì ngươi phải tự nghĩ cách.

    Thương nhân mập La Cách biểu hiện rộng rãi:

    - Ở quê nhà chúng ta có một câu ngạn ngữ thế này, chỉ cần còn sống thì vĩnh viễn có hy vọng.

    Mặc dù trận tai nạn này đủ khiến thương nhân bình thường hỏng mất nhưng vẻ mặt thương nhân mập La Cách không có ủ rũ.

    - Người có thể đưa ta đến Lam Kình đảo là ta đã rất cảm kích rồi. Ở đó ta có một số người quen, dựa vào danh dự trước kia của ta chắc có thể thiếu nợ một ít hàng hóa, thuê một con thuyền nhỏ trở về là sẽ lời được một chút. Mọi chuyện rồi sẽ lại tốt lên.

    Trong lời nói của thương nhân mập La Cách toát ra tự tin, kiên cường khiến lòng Hàn Phi máy động. Chỉ người có ý chí cứng cỏi như vậy mới có thể thành công, thương nhân mập La Cách chỉ thiếu may mắn, thực lực.

    Hàn Phi rất có hứng thú hỏi han:

    - Nói vậy là ngươi rất quen thuộc Lam Kình đảo?

    - Có thể nói tình huống chỗ đó cho ta biết không?

    Lam Kình đảo là đảo lớn ngoài biển, cũng là một trong địa bàn thế lực trung tâm của hải tộc. Tuy đám người Lỗ Mạn, thuyền trưởng tạm thời của con thuyền số hiệu Tuyết Âu đi Lam Kình đảo vài lần nhưng không hiểu biết nhiều về nó, dù sao bọn họ chỉ là hải tặc, không có khả năng hoạt động sâu trong đảo. Thấy thương nhân mập La Cách nói chuyện thì rất hiểu biết về Lam Kình đảo, ở trên đảo có nhân mạch nhất định.

    Thương nhân mập La Cách cười khổ nói:

    - Quen thuộc? Chỉ hiểu đôi chút thôi . . .

    - Lam Kình đảo quá lớn, nói là đại lục cũng không khoa trương. Trên đảo có rất nhiều thế lực hải tộc, có bảy vương quốc. Ta chỉ hơi quen thuộc Bỉ Mông Đặc vương quốc.

    - Đúng rồi, Hàn Phi các hạ, xin hỏi người chuẩn bị đến vương quốc nào buôn bán? Có lẽ ta có thể cung cấp ý kiến hữu dụng cho các hạ.

    Thương nhân mập La Cách nghe Hàn Phi nói thì hiểu hắn lần đầu tiên đi Lam Kình đảo. Thật ra thương nhân mập La Cách nghi ngờ thân phận thương khách trên biển của Hàn Phi, bởi vì từ cử chỉ, cách nói chuyện, vô tình lộ ra khí chất người đứng trên thật sự không giống người mạo hiểm trên biển vì làm giàu.

    Nhưng nghi ngờ thì nghi, thương nhân mập La Cách cảm kích ân nhân cứu mạng có thực lực cường đại này không sao tả xiết, hy vọng có thể giúp đỡ Hàn Phi một chút.

    Hàn Phi mỉm cười nói:

    - Thật ra ngươi cũng nhìn ra được ta không xem như hoàn toàn là thương khách trên biển.

    Mặc dù thương nhân mập La Cách che giấu rất khá nhưng nghi hoặc trong lòng lộ ra một chút từ ánh mắt. Thật ra Hàn Phi không muốn che giấu thân phận, vì vậy hắn thẳng thắn nói chuyện với thương nhân mập La Cách.

    - Thân phận thật của ta là quý tộc tử tước của Huy Quang đế quốc, có được lãnh địa của mình. Chuyến này ra biển là vì mở rộng tầm mắt, thứ hai là chọn mua một ít thứ cần thiết, hơn nữa muốn tìm hiểu tình hình mậu dịch trên biển nên mới dẫn theo hàng hóa. Thân phận thương khách trên biển chỉ vì phương tiện.

    - Thì ra là vậy!

    Thương nhân mập La Cách thế mới hiểu, mọi nghi hoặc trong lòng gã đã có đáp án.

    - Xem như ta gặp quý nhân rồi, nữ thần may mắn không vứt bỏ ta!

    Thương nhân mập La Cách này thật thú vị!

    Hàn Phi cười to bảo:

    - La Cách, có thể nói ta không biết chút gì về Lam Kình đảo, ta có một đề nghị, ngươi nghe thử xem?

    - Ta muốn mời ngươi làm đại biểu thương nghiệp tạm thời của ta, trợ giúp ta bán ra hàng hóa và thứ cần thiết. Đáp lại ta sẽ cho ngươi mượn một số tiền để ngươi lại phát triển, ngươi thấy sao?

    Người thông minh luôn có thể nắm chắc cơ hội, kẻ ngu dốt thì dù đặt cơ hội ngay trước mắt cũng sẽ bỏ qua.

    Thương nhân mập La Cách thuộc về người trước.

    Thương nhân mập La Cách lập tức đứng dậy hành lễ, cung kính nói:

    - Nguyện ý cống hiến sức lực cho đại nhân!

    Xác lập quan hệ thuê mướn xong, khoảng cách hai bên gần nhau hơn. Thương nhân mập La Cách mau chóng nhập vai thân phận mới, tích cực bày mưu tính kế cho Hàn Phi.

    - Đại nhân, hiện tại hải tộc và nhân tộc chúng ta có quan hệ căng thẳng, chỉ thương khách trên biển, thương đội được chấp thuận mới buôn bán một ít với họ được, nhưng vẫn bị hạn chế nghiêm khắc. Không biết đại nhân được hải tộc nào chấp nhận?

    Hàn Phi lấy ra thân phận, chứng minh thông thương mà Gia Lai bộ lạc cung cấp cho mình.

    - Gia Lai bộ lạc . . .

    Thấy chứng minh, vẻ mặt của thương nhân mập La Cách dịu đi nhiều:

    - Gia Lai bộ lạc là đại bộ lạc, có chứng minh này thì chúng ta có thể đi bất cứ cảng nào của vương quốc hải tộc để buôn bán. Nhưng ta đền nghị chúng ta nên đi Bỉ Mông Đặc vương quốc, ở đó ta cómột số bằng hữu, hơn nữa Bỉ Mông Đặc vương quốc thân mật với nhân tộc nhất trong bảy vương quốc, là điểm giao dịch hàng đầu thương khách trên biển chọn lựa.

    Hàn Phi gật đầu, nói:

    - Vậy thì chọn Bỉ Mông Đặc vương quốc.

    Hàn Phi kêu Lỗ Mạn, thuyền trưởng tạm thời của con thuyền số hiệu Tuyết Âu đưa danh sách hàng hóa chở trên tàu.
     
  2. tuanminhktqn

    tuanminhktqn Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/4/14
    Bài viết:
    5,874
    Được thích:
    12,205


    Linh Vũ Cửu Thiên
    Tác giả: Dạ Sắc Phóng Giả
    Nguồn: metruyen
    Người dịch: Mr5800
    === oOo ===


    Q.4 - Chương 382





    Danh sách hàng hóa này khá đơn giản, trong kho hàng con thuyền số hiệu Tuyết Âu chỉ có ba loại nhưng thương nhân mập La Cách nhìn một lúc, trợn to mắt nói:

    - Hai trăm bình Ba Nhĩ ủ năm mươi năm, rượu Rum bắc đại ủ bốn mươi năm. Năm trăm cân hương liệu thượng phẩm. Ba trăm cân tinh thần bí ngân. Thần ơi, thần ơi, thần ơi!

    Thương nhân mập La Cách liên tục thán ba tinegs, mặt nọng nhăn như da quýt, kích động toát mồ hôi.

    - Những hàng hóa này được hải tộc hoan nghênh nhất, có chúng thì đại nhân hoàn toàn có thể thấy cao tầng của Bỉ Mông Đặc vương quốc!

    Gieo trồng và nhưỡng rượu là một trong những tài nghệ xuất sắc nhất của nhân tộc, cũng là điều chủng tộc khác không thể với tới. Tửu sư cao cấp của nhân tộc chế tạo ra mỹ tửu cực phẩm dù ở đâu cũng rất được hoan nghênh. Con thuyền số hiệu Tuyết Âu chở đống mỹ tửu này là của quý Duy Tạp Lý cất giấu, dùng hết các loại tài liệu hoặc mua hoặc gặt, phẩm chất hàng đầu.

    Mỹ tửu như vậy rất khó thấy trong chợ, thương nhân nhỏ như thương nhân mập La Cách cho dù có tiền cũng không mua được. Một lúc thấy một đống rượu ngon thế này làm thương nhân mập La Cách rung động.

    Trong đại lục sơn mạch sản xuất ra hương liệu thượng phẩm là đồ xa xỉ mà quý tộc hải tộc cần có, tinh thần bí ngân là tài liệu quý giá chế tọa vũ khí, loại bí ngân này lẫn vào vũ khí có thể tránh bị nước biển ăn mòn, rất được hải tộc thích.

    Hàng hóa trên con thuyền số hiệu Tuyết Âu đều là Tiệp Lâm Na phái người sắp xếp, nàng xem như một thành viên hải tộc nên khá hiểu biết.

    - Dùng những hàng hóa này chúng ta có thể đổi nhiều thứ tại Bỉ Mông Đặc vương quốc, một chuyến đi rồi về thế này ít nhất có thể kiếm tám mươi, a không, có thể kiếm trên một trăm vạn kim tệ!

    Nói đến cuối thương nhân mập La Cách vui sướng muốn hoa chân múa tay.

    Cũng khó trách, thương nhân nhỏ như thương nhân mập La Cách đi một chuyến buôn bán trên biển gian khổ, nguy hiểm có thể kiếm mấy vạn kim tệ xem như là thu lợi rất cao. Lợi nhuận một trăm vạn là con số thiên văn.

    - Tiếc là con thuyền số hiệu Tuyết Âu hơi nhỏ, nhưng chúng ta có thể thuê thuyền tại chỗ . . .

    Thương nhân mập La Cách cầm danh sách, môi cắn móng tay kia, chìm trong suy tính.

    - Chúng ta có thể đổi một đám hải trân châu phấn, đó là thứ các quý phụ yêu thích nhất. Rồi còn mã não thạch, ngọc bích và linh tinh, những cái này thể tích nhỏ, giá trị cao, dễ ra tay hơn, và . . .

    Thấy bộ dáng cuồng nhiệt của thương nhân mập La Cách, Hàn Phi, Lỗ Mạn, thuyền trưởng tạm thời của con thuyền số hiệu Tuyết Âu buồn cười. Xem ra không uổng cứu thương nhân mập La Cách, gã có giúp ích nhiều cho chuyến đi của Hàn Phi.

    Thương nhân mập La Cách huyên thuyên một lúc sau mới tỉnh táo lại, xấu hổ gãi đầu, trả danh sách lại cho Lỗ Mạn, thuyền trưởng tạm thời của con thuyền số hiệu Tuyết Âu.

    - Thật là xin lỗi, đại nhân, ta nên hỏi ngươi trước cần mua hàng hóa gì về.

    Hàn Phi kiềm không được bật cười.Lỗ Mạn, thuyền trưởng tạm thời của con thuyền số hiệu Tuyết Âu đưa lên tờ danh sách thứ hai, đó là thứ cần mua từ trong hải tộc.

    Từ lúc ở Úc Kim Hương thành bảo đã viết sẵn danh sách này rồi, Hàn Phi cần mua nhiều cốt châu, Dạ Võ Đế cần một số tài liệu, linh dược, linh tinh đặc biệt có trong beinẻ. Tài nguyên trong biển phong phú, có rất nhiều linh thú, trong đó sản xuất các loại tài liệu phẩm chất cực tốt, cũng là trọng điểm buôn bán giữa nhân tộc, hải tộc.

    Danh sách khá dài, thương nhân mập La Cách nhìn sơ, gật đầu, nói:

    - Ừm! Tuy mấy thứ này rất quý giá nhưng chắc chúng ta có thể đổi được. Có một số ta chưa nghe nói qua nên sẽ hơi rắc rối, còn thứ này . . .

    Ngón tay ngắn nhỏ của thương nhân mập La Cách chỉ vào hàng cuối cùng trong mục lục.

    - Thật nhiều Cốt châu của Lam Kỳ Sa. Các hạ cần mấy thứ này làm cái gì? Nếu ta không nhớ sai thì thứ này không có ích gì trên đại lục hiện nay.

    Cốt châu của Lam Kỳ Sa vốn là vật trang sức cho quý tộc. Rất nhiều quý tộc, quý phụ Âu Châu nghiền nó thành bột phấn bôi trên mặt, để biểu hiện khí chất quý tộc. Từ khi buôn bán giữa nhân tộc, hải tộc trì trệ thì thứ này sớm bị đứt nguồn. Những quý tộc chuyển sang dùng cái khác, cho nên có vạn Cốt châu của Lam Kỳ Sa đến Cửu Thiên đại lục cũng không bán được bao nhiêu tiền.

    Từ lúc Hàn Phi ở Xuất Vân vệ thành đã biết tình huống này.

    Hàn Phi giải thích rằng:

    - Ta biết, nhưng ta cần nó có tác dụng khác. Nghe nói Lam Kỳ Sa chỉ sinh hoạt trong biển sâu, gần biển không có tung tích của nó nên ta mới đi Lam Kình đảo.

    Thương nhân mập La Cách ngộ ra.

    Thương nhân mập La Cách ngẫm nghĩ, nói:

    - Cái này chắc cũng dễ tìm. Cốt châu của Lam Kỳ Sa không có tác dụng gì với hải tộc, sau khi ngừng buôn bán lớn thì chắc có một vài thương nhân hải tộc có nhiều hàng tồn, chúng ta sẽ mua được giá thấp.

    Nói đến chuyện làm ăn thì thương nhân mập La Cách ăn nói hùng hồn, lộ ra tố chất một thương nhân nên có.

    Thương nhân mập La Cách, Hàn Phi trò chuyện, con thuyền số hiệu Tuyết Âu căng buồm lao nhanh tới trước, hướng tới Lam Kình đảo, thánh địa của hải tộc trong truyền thuyết.

    Mười ngày sau, con thuyền số hiệu Tuyết Âu rời khỏi Ni Đức Lâm hải vực, tiến vào Đông Đại Dương bao la vô biên.

    Trong Ni Đức Lâm hải vực, con thuyền số hiệu Tuyết Âu không mấy thuận lợi đi tới. Con thuyền số hiệu Tuyết Âu gặp bão tố, động vật biển và hải tặc tập kích. Tình hình biển phức tạp, tiết trời hay thay đổi trong Ni Đức Lâm hải vực khiến chuyến hành trình gặp nheiuè rắc rối. Nhưng có Lỗ Mạn, thuyền trưởng tạm thời của con thuyền số hiệu Tuyết Âu chỉ huy, con thuyền số hiệu Tuyết Âu theo gió vượt sóng xông qua từng cửa khó khăn, rốt cuộc có thể thở một hơi.

    Đông Đại Dương là thiên hạ của hải tộc, đại dương mênh mông vô biên, ai cũng không biết rõ nó rộng tới chừng nào. Trên đại dương rậm rạp hòn đảo nhiều như sao trên trời. Một vài đảo có diện tích hơn mười vạn bình phương, vô số chim quý thú lạ ở lại đó sinh ra vô số truyền thuyết đẹp đẽ.

    Có thể tìm đến tất cả chủng tộc hải tộc trong Đông Đại Dương. Lục tê hải tộc, hải tê hải tộc, ngư nhân tộc, sa nhân tộc, cự kình tộc, hải dực tộc. Ức vạn hải tộc lấy các đảo to như Lam Kình đảo làm trung tâm, cộng đồng xây dựng thế giới hải tộc khổng lồ.

    Tiến vào Đông Đại Dương, mấy lần con thuyền số hiệu Tuyết Âu bị thuyền tuần tra của hải tộc chặn lại kiểm tra, nhưng vì Hàn Phi có chứng minh do Gia Lai bộ lạc đưa cho thân phận thương khách trên biển, được buôn bán, cộng với thương nhân mập La Cách dày dặn ứng đối nên thuận lợi vượt ải, không bị làm khó dễ. Tuy nhiên phải thanh toán chút tiền qua đường nho nhỏ.

    Kim tệ của nhân tộc có thể lưu hành trong hải tộc, những hải tộc dựng trạm gác thu phí thuộc về hải tê bộ lạc khác nhau, có ngư nhân tộc, sa nhân tộc.

    Ngư nhân tộc, sa nhân tộc của hải tê hải tộc có bộ dạng không khác gì nhân tộc bình thường. Nhưng vóc dáng của Chiến Sĩ hải tê hải tộc thon dài, cân sức. Sa nhân tộc cường tráng mạnh mẽ. Hai bên cổ của bọn họ có mang tai giúp hô hấp trong nước biển. Mang tai của lục tê hải tộc thì thoái hóa nhiều, không thích ứng sinh hoạt dài trong biển.

    Từ ý nghĩa nào đó, lục tê hải tộc giống như Gia Lai bộ lạc và nhân tộc trừ hoàn cảnh sinh hoạt ra trên cơ bản không khác gì nhiều.
     
  3. tuanminhktqn

    tuanminhktqn Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/4/14
    Bài viết:
    5,874
    Được thích:
    12,205


    Linh Vũ Cửu Thiên
    Tác giả: Dạ Sắc Phóng Giả
    Nguồn: metruyen
    Người dịch: Mr5800
    === oOo ===


    Q.4 - Chương 383





    Hiện tại là mùa thời tiết Đông Đại Dương biến đổi nhiều nhất trong năm, thường xuất hiện cuồng phong bạo vũ. Nhưng chỗ này không có bóng dáng hải tặc nữa, cũng khó thấy bóng dáng động vật biển hung dữ, khiến đoạn hành trình về sau của con thuyền số hiệu Tuyết Âu thuận lợi nhiều.

    Lại trải qua hơn nửa tháng hàng hành, rốt cuộc con thuyền số hiệu Tuyết Âu đến mục đích cuối cùng của chuyến đi, Lam Kình đảo.

    Lam Kình đảo ở trong Đông Đại Dương, phạm vi diện tích hơn vài chục bình phương, là một mấy đảo lớn nhất Đông Đại Dương, cũng là nơi cư ngụ quan trọng của con thuyền số hiệu Tuyết Âu. Bỉ Mông Đặc, Minh Châu, Lai Nhã, Tô Cách Nạp Đặc, Cự Kình, Nộ Đào, Ác Thái Mông, bảy hải tộc xây dựng vương quốc chia cắt Lam Kình đảo thành bảy khối đều đều như bánh ngọt.

    Trong mỗi vương quốc hải tộc đều có đường biển, bến cảng của mình. Bởi vì thói quen sinh hoạt nên đa số tộc nhân các hạ tụ tập ở khuvực ven biển, đa số thành thị giáp biển. Thật ra phúc địa trên Lam Kình đảo là rừng rậm nguyên thủy, sơn mạch mênh mông. Trong đó có vô số linh thú, thậm chí có long tộc ẩn hiện, không nằm trong tầm khống chế của những vương quốc, có thể nói là đất hoang chưa bị đào móc.

    Lúc du lịch Cửu Thiên đại lục Hàn Phi từng nghe nói truyền thuyết về Lam Kình đảo. Đảo biển, núi lửa khủng bố, cự thú tồn tại từ thời hồng hoang, long tộc vô cùng mạnh mẽ. Bây giờ Hàn Phi đã có cơ hội bước lên vùng đất truyền thuyết này, nếu không đi vào xem thử thì sẽ cực kỳ tiếc nuối.

    Còn có một nguyên nhân là Dạ Võ Đế muốn Hàn Phi tìm mấy loại tài liệu đặc biệt chỉ trên Lam Kình đảo mới có, nếu không thu mua được thì hắn sẽ phải tốn thời gian đi vào sâu trong đảo tìm kiếm.

    Đi trên biển hơn một tháng sau, thấy đất đai bao la rắn chắc là chuyện khiến người vui sướng. Nhưng thương nhân mập La Cách mang theo con thuyền số hiệu Tuyết Âu dọc theo ven biển hướng đông nam hai ngày, mãi khi cái cảng to lớn xấut hiện trong tầm mắt mọi người.

    Thương nhân mập La Cách chỉ vào hải cảng đằng trước, hưng phấn nói:

    - Đây chính là Trân Châu cảng của Bỉ Mông Đặc vương quốc, minh châu rực rỡ nhất Đông Đại Dương, hải cảng lớn nhất nguyên Lam Kình đảo.

    Hàn Phi gật gù, công nhận lời thương nhân mập La Cách nói.

    Trân Châu cảng có khí thế loại siêu cấp cảng trong kiếp trước của Hàn Phi, vịnh to lớn cung cấp cảng tránh nhỏ thiên nhiên, vô số hải thuyền đủ mọi hình dáng neo đậu. Cột buồm dựng thẳng dày đặc như rừng rậm. Một thành thị phồn hoa dựa vào Trân Châu cảng kéo dài vào trong đất liền, không thấy tận cùng.

    So với Trân Châu cảng thì Mã Lạp Ni cảng của Đa Lan vương quốc chỉ là cảng nhỏ.

    - Bỉ Mông Đặc trong ngôn ngữ của hải tộc ý là kiếm tiền. Nghe nói ngàn năm trước một đám thương nhân hải tộc xây dựng vương quốc này, mỗi năm nó ngoại thương xếp số một nguyên hải tộc. Hải tộc trong Bỉ Mông Đặc vương quốc giàu có hơn, quốc gia cường thịnh.

    Thương nhân mập La Cách tiếp tục bảo:

    - Cho nên khá thân mật với nhân tộc thương nhân chúng ta.

    Mắt Hàn Phi chớp lóe hỏi:

    - Không phải nhân tộc chúng ta và hải tộc cắt đứt mậu dịch rồi sao? Tại sao còn có nhiều thương thuyền nnhư vậy?

    Thương nhân mập La Cách cười khổ nói:

    - Đại thương hội, thương đoàn đã rút khỏi buôn bán với hải tộc, nhưng còn có những tiểu thương nhân như chúng ta và thương khách trên biển. Trân Châu cảng là lựa chọn buôn bán hàng đầu giữa chúng ta và hải tộc . . .

    - Nhưng không chỉ hải tộc là đối tuọnwg buôn bán của chúng ta, thú tộc, thiên linh tộc, thậm chí là Man tộc ở phương bắc. Đại thương thuyền chỗ này đa số là Man tộc, thiên linh tộc. Cho nên hải tộc và nhân tộc chúng ta chấm dứt buôn bán bình thường không có quan hệ lớn, nhưng chúng ta . . .

    - Bọn buôn nô lệ đáng chết, bây giờ nhân tộc thương nhân chúng ta ở trong hải tộc chịu kỳ thị, chèn ép, hoàn toàn không thể so với tình huống lúc trước. Nếu không phải vì kiếm tiền thì chúng ta cũng muốn mạo hiểm đến đây.

    Hàn Phi nhiều ít hiểu tình huống, quan trọng nhất là vì quốc gia nhân tộc giống như năm bè bảy mảng, có nhiều quốc gia thậm chí ngầm dựa vào buôn bán nô lệ tồn tại. Một người đắc tội hải tộc liên lụy nguyên chủng tộc cũng là chuyện bất đắc dĩ.

    Khi con thuyền số hiệu Tuyết Âu đến gần Trân Châu cảng thì một con thuyền nhỏ phá sóng nghênh đón.

    Một Chiến Sĩ của hải tộc đứng trên thuyền rống to:

    - Ngừng thuyền kiểm tra!

    Thương nhân mập La Cách nhỏ giọng giải thích rằng:

    - Đây là dẫn thủy thuyền, không có hắn dẫn dắt thì chúng ta không vào cảng được . . .

    Con thuyền số hiệu Tuyết Âu lập tức ngừng tiến tới. Chỗ này là địa bàn của hải tộc, đám thủy thủ hạ cầu thang xuống cho đối phương đi lên.

    Chiến Sĩ của hải tộc hùng hổ leo lên con thuyền số hiệu Tuyết Âu, ngẩng cao đầu, có vẻ ngang ngược kiêu ngạo. Chiến Sĩ của hải tộc liếc đám người Hàn Phi, thương nhân mập La Cách, Lỗ Mạn, thuyền trưởng tạm thời của con thuyền số hiệu Tuyết Âu.

    Chiến Sĩ của hải tộc khinh thường nói:

    - Lại là đám thương khách trên biển nhân tộc các ngươi, không ngờ chưa vào bụng cá mập. Ngoan ngoãn trả lời, trên thuyền các ngươi vạn bao nhiêu hàng hóa? Lấy danh sách cho ta xem!

    Chiến Sĩ của hải tộc ăn nói khó nghe, không khách sáo. Lỗ Mạn, thuyền trưởng tạm thời của con thuyền số hiệu Tuyết Âu biến sắc mặt, trước kia gã làm gì chịu nhịn như vậy. Hàn Phi không biến sắc mặt, vì có thương nhân mập La Cách ở đây.

    Thương nhân mập La Cách cười toiw như hoa đi lên nói:

    - Vị đại nhân này, chúng ta chỉ là thuyền nhỏ, vạn chuyển lương thực thiết liệu không đáng giá . . .

    - Hàng hóa trong thuyền chỉ có mấy vạn kim tệ, chắc không cần xem danh sách đâu?

    Chiến Sĩ của hải tộc lạnh lùng cười:

    - Ngươi thấy ta giống người dễ bị lừa không?

    - Đám nhân tộc thương nhân các ngươi là gian trá nhất. Ta thấy chiếc thuyền này rất đáng giá sẽ vận thiết liệu lương thực sao? Lập tức mở cửa khoang thuyền cho ta kiểm tra, nếu không thì đừng trách ta không khách sáo!

    Chiến Sĩ của hải tộc rất có ánh mắt. Hiển nhiên thương nhân mập La Cách đã sớm chuẩn bị, vừa cười nịnh vừa tới gần sát, nhét một túi tiền sa da nặng trĩu qua.

    - Vị đại nhân này, chúng ta thật sự không có lừa người . . .

    Tiền đưa qua, uy lực tỏ rõ ngay. Chiến Sĩ của hải tộc không khách sáo nhận lấy, cân đo, khuôn mặt kiêu ngạo dần nở nụ cười.

    - Coi như các ngươi biết điều. Được rồi, dựa theo quy mô thuyền các ngươi, coi như lấy thuế kim một ngàn kim tệ!

    Thuế kim một ngàn kim tệ đối với hàng hóa con thuyền số hiệu Tuyết Âu chở thì không tính là gì, nếu thật sự mở khoang thuyền cho người ta kiểm tra thì thuế kim tăng gấp mười lần cũng không đủ. Bởi vậy dĩ nhiên là sảng khoái nộp tiền thuế ngay. Chiến Sĩ của hải tộc lấy được ích lợi cũng sảng khoái giao ngay văn thư chứng minh nộp thuế thông quan, còn dẫn con thuyền số hiệu Tuyết Âu chạy vào Trân Châu cảng, tìm một nơi neo đậu.

    Hàn Phi nhìn thấy hết hình ảnh này, trong lòng đánh giá thấp hải tộc vài phần.

    Con thuyền số hiệu Tuyết Âu mới ngừng lại thì có mấy người vạm vỡ sớm đứng trên bến cảng trèo mép thuyền nhảy lên sàn tàu, ai nấy bộ dáng dữ dặn. Trong đó có một Võ Sĩ thú tộc cực kỳ vạm vỡ rõ ràng là thủ lĩnh.
     
  4. tuanminhktqn

    tuanminhktqn Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/4/14
    Bài viết:
    5,874
    Được thích:
    12,205


    Linh Vũ Cửu Thiên
    Tác giả: Dạ Sắc Phóng Giả
    Nguồn: metruyen
    Người dịch: Mr5800
    === oOo ===


    Q.4 - Chương 384





    Nhóm người này xuất hiện tương đương đột nhiên, rõ ràng đã có dự mưu từ trước. Bốn năm nam nhân khôi ngô vạm vỡ, dưới giáp da cũ nát là từng khối cơ bắp nhô lên. Bọn họ cầm trọng kiếm, rìu chiến, lưng giắt một ríu ngắn. Ai nấy mắt toát ra vẻ tham lam, trông như bọn cướp sống dựa vào nghề vào nhà cướp của.

    Võ sĩ thú tộc thủ lĩnh càng khiến người nhìn chăm chú, cao hai thước làm Hàn Phi phải ngước nhìn. Nửa người lỏa đầy lông rậm, khuôn mặt lông lá xấu xí, nhìn từ bên ngoài dễ dàng đoán ra Võ sĩ thú tộc thủ lĩnh là hùng tộc nhân trong thú tộc.

    Khi bọn họ nhảy lên con thuyền số hiệu Tuyết Âu thì đám thủy thủ, Lỗ Mạn, thuyền trưởng tạm thời của con thuyền số hiệu Tuyết Âu giật nảy mình. Trên hải cảng bến tàu cực kỳ náo nhiệt, người đông như đưa cửi, có thể thấy từng đội Chiến Sĩ của hải tộc tới lui tuần tra. Trong đó có một đội Chiến Sĩ của hải tộc vừa lúc đi tới gần nơi con thuyền số hiệu Tuyết Âu cập bến, thấy hành động của nhóm người này nhưng họ không có phản ứng gì, hờ hững lướt qua.

    Đám thủy thủ rút ra vũ khí của mình vì bản năng tự bảo vệ, chuẩn bị tấn công đám người đến có ý xấu. Trong lòng mọi người không sợ hãi gì, về nhân số không yếu thế, lại có cường giả thiên không như Hàn Phi, có ra sao cũng không chịu thiệt.

    Hàn Phi ngẩn ra, không ngờ mới tới đã gây rắc rối. Hàn Phi không sợ rắc rối nhưng không ai thích vô duyên vô cớ bị rắc rối quấn thân.

    Dù sao thì đám người Hàn Phi, Lỗ Mạn, thuyền trưởng tạm thời của con thuyền số hiệu Tuyết Âu, thủy thủ đều hiểu lầm ý định của đối phương. Bởi vậy sau khi đám người nhảy lên sàn tàu, nữ cung tiễn thủ của thiên linh tộc sải bước đi tới trước mặt thương nhân mập La Cách, hơi khom lưng, mặt gấu nặn ra nụ cười 'chân thành'.

    - Ông chủ, xin hỏi người có cần đội hộ vệ không? Chúng ta là đội hộ vệ bạo hùng, có thể cung cấp phục vụ tốt nhất cho người!

    Võ sĩ thủ lĩnh hùng tộc thuộc thú tộc nói lắp bắp ngôn ngữ thông dụng, phối hợp biểu tình quái dị khiến người không nín cười được. Đám thủy thủ trên con thuyền số hiệu Tuyết Âu đang định đánh nhau giờ ngơ ngác nhìn, không hiểu đối phương rốt cuộc có ý gì.

    - Ta không phải là ông chủ, các ngươi chờ chút . . .

    Thương nhân mập La Cách đã hiểu có chuyện gì, cười phất tay với e ý bảo đừng căng thằng, sau đó đi tới bên cạnh Hàn Phi, giải thích sơ.

    Thì ra đám người này là đám côn đồ lăn lộn tại Trân Châu cảng, bình thường họ có thế lực bang hội riêng, đa phần do Võ Sĩ, Chiến Sĩ sa sút từ thú tộc, hải tộc tổ thành, dựa vào các thủ đoạn mưu sinh như thu phí bảo hộ. Thế lực của chúng tại Trân Châu cảng rắc rối phức tạp, sau lưng đa số có đại bộ lực hải tộc chống lưng.

    Ý định đến của bọn họ rất đơn giản, muốn 'bảo hộ' cho con thuyền số hiệu Tuyết Âu, bảo vệ con thuyền số hiệu Tuyết Âu neo đậu an toàn tại Trân Châu cảng.

    Thương nhân mập La Cách nói nhỏ:

    - Đại nhân, quan hệ giữa nhân tộc và hải tộc không tốt, thương khách trên biển, thương nhân nhỏ như chúng ta rất dễ bị khi dễ, bình thường có người bị cướp, bị giết. Những hải tộc này chẳng những không quan tâm mà còn cố ý làm khó dễ. Nếu có bọn họ bảo hộ thì ít nhất con thuyền số hiệu Tuyết Âu sẽ không bị quấy rầy, hàng hóa của chúng ta có thể bình an xuống thuyền . . .

    Hàn Phi đã hiểu, chẳng qua là tốn tiền mua bình an. Có thể thấy cảnh ngộ của nhân tộc trong địa bản doanh hải tộc kém cỡ nào, đây còn là cảng 'thân thiện nhất', không biết ở cảng khác sẽ chịu đối đãi như thế nào.

    Nhưng thú tộc được hoan nghênh tại đây, còn liên minh với hải tộc làm Hàn Phi kinh ngạc.

    - Trả phí bảo hộ thì được rồi nhưng bọn họ có đáng tin không?

    Không đợi thương nhân mập La Cách trả lời, Võ sĩ thủ lĩnh hùng tộc thuộc thú tộc tai thính lập tức đi tới.

    Võ sĩ thủ lĩnh hùng tộc thuộc thú tộc vỗ ngực nói:

    - Ông chủ cứ yên tâm đi, thú tộc chúng ta làm inh hữu tin cậy nhất của nhân tộc các ngươi. Đừng thấy chúng ta ít người, có chúng ta bảo hộ thì bảo đảm chiếc thuyền của ngươi tại chỗ này sẽ không xảy a bất cứ chuyện gì!

    Thương nhân mập La Cách nhỏ giọng nói vào tai Hàn Phi:

    - Bọn họ đều có địa bàn riêng, dưới tình huống bình thường sẽ không vượt giới hạn, cho nên . . .

    Hàn Phi gật đầu, nói:

    - Vậy được rồi, ngươi tùy ý làm.

    Thấy Hàn Phi mở miệng đồng ý, Võ sĩ thủ lĩnh hùng tộc thuộc thú tộc cười toe toét lập tức bàn tán nhiệt liệt về phí bảo hộ với thương nhân mập La Cách, cuối cùng quyết định phí dụng một ngày một trăm kim tệ thành giao.

    Bọn họ rất có trách nhiệm, cầm phí bảo hộ thứ nhất xong lập tức cắm một lá cờ nhỏ màu đỏ ở đầu thuyền con thuyền số hiệu Tuyết Âu. Trong đó có một người ở lại trên thuyền, mấy người khác chạy tới thương thuyền mới ngừng kế bên.

    Chờ thương nhân mập La Cách xử lý xong vài thủ tục thuyền nhập cảng thì sắc trời đã dần tối. ánh hoàng hôn chiếu xuống, màu cam đầy trời. ánh hoàng hôn chiếu rọi Trân Châu cảng có phong tình khác.

    Tuy đã bỏ ra phí bảo hộ nhưng vì bảo đảm an toàn cho hàng hóa, đám người Lỗ Mạn, thuyền trưởng tạm thời của con thuyền số hiệu Tuyết Âu, thủy thủ ở lại canh giữ trên con thuyền số hiệu Tuyết Âu, chờ bán hết hàng bọn họ mới có cơ hội lên bờ hoan lạc. Thương nhân mập La Cách thì rốt cuộc dẫn Hàn Phi đi tìm người mua thích hợp, theo gã nói thì ở lại đây càng ngắn càng tốt.

    Thành thị Trân Châu cảng là một tỏa thành thị lớn, dù ở trên Cửu Thiên đại lục cũng thuộc hàng thành phố lớn, buôn bán đường biển cực kỳ phát đạt tạo nên nơi này phồn vinh, trên đường nhốn nháo, khắp nơi đều là người. Các cửa hàng san sát nhau hấp dẫn thương khách trên biển từ nam ra bắc.

    Man tộc mạnh mẽ, thú tộc vạm vỡ, thiên linh tộc xinh đẹp, càng nhiều là hải tộc dáng người thon dài, đương nhiên không thể thiếu thương nhân, thương khách trên biển nhân tộc. Hàn Phi chú ý tới bên đường có nhiều cửa hàng là nhân tộc mở.

    Thương nhân mập La Cách bất đắc dĩ nói:

    - Trước kia khi quan hệ giữa nhân tộc, hải tộc còn tốt thì đa số cửa hàng ở đây là nhân tộc thương nhân chúng ta. Bây giờ các đại thương gia bị buộc rút đi, nếu không thì chúng ta đơn giản tìm bọn họ giao dịch là xong.

    - Bây giờ muốn bán ra hàng hóa, tìm mua vật phẩm trên danh sách đành phải đi tìm thương nhân chợ đen. Nếu những thương nhân hải tộc biết hàng hóa trong tay chúng ta là gì thì bọn họ sẽ nghĩ cách cướp giật.

    Xuyên qua đường lớn ồn ào, thương nhân mập La Cách dẫn Hàn Phi đi tới một tiệm rượu.

    Thú vị là tiệm rượu này cũng tên Hắc Yêu Tinh giống như ở Mã Lạp Ni cảng, chẳng qua quy mô lớn hơn gấp hai, ba lần.

    Đẩy cửa đi vào, sóng nhiệt gầnn hư sôi trào ập vào mặt, đủ mọi thanh âm lọt vào tai Hàn Phi. Trong khí đầy mùi rượu lúa mạch mới mẻ, thuốc lá hương vị nặng, mùi hương nồng, và có mùi khó tả xen lẫn khiến người mới vào dễ dàng choáng váng.

    Cùng lúc đó, Hàn Phi cảm giác có lực lượng vô hình bao phủ người mình.
     
  5. tuanminhktqn

    tuanminhktqn Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    16/4/14
    Bài viết:
    5,874
    Được thích:
    12,205


    Linh Vũ Cửu Thiên
    Tác giả: Dạ Sắc Phóng Giả
    Nguồn: metruyen
    Người dịch: Mr5800
    === oOo ===


    Q.4 - Chương 385





    Hàn Phi không xa lạ lực lượng này, lực lượng ức chế đặc biệt cùng loại với võ linh trận. Không ngờ trong quầy rượu có cấm chế, thật hiếm thấy.

    Bây giờ Hàn Phi tràn đầy chân khí toàn thân, loại áp lực lực lượng này không có ảnh hưởng gì với hắn.

    Hàn Phi liếc một vòng quán rượu, đã hiểu tại sao có cấm chế.

    Dù là ở đâu thì tiệm rượu trong thành thị là nơi tụ tập của đủ loại người, tiệm rượu Hắc Yêu Tinh cũng không ngoại lệ. Hàn Phi dám đánh cược là ở chỗ nào trên Cửu Thiên đại lục cũng không xuất hiện nhiều chủng tộc trong một tiệm rượu như vậy. Trong đó có vài người bộ dạng quái dị đến nỗi Hàn Phi không thể nhìn ra chủng tộc, Võ Sĩ, Chiến Sĩ, thủy thủ, Pháp Sư, Mục Sư, Mạo Hiểm Giả . . . Cơ hồ đều tụ tập tại đây.

    Quan hệ giữa mấy chủng tộc đều hòa thuận. Giống nhân tộc, Man tộc trong trạng thái chiến tranh, đối địch, tuy chỗ này là dịa bàn của hải tộc nhưng quan hệ đối địch ngàn năm không có khả năng tan biến. Quán rượu có nhiều người như vậy, nếu không có thủ đọn hạn chế, một khi bùng nổ chiến đấu thì rất khó xử lý. Hạn chế đấu khí, pháp thuật, chỉ đấu tranh bằng nắm đấm, đao kiếm thì có thể dễ dàng khống chế, sẽ không lan đến vô tội.

    - Quán rượu Hắc Yêu Tinh này là tiệm lớn nhất Trân Châu cảng, một năm không đến, buôn bán ngày càng tốt.

    Thương nhân mập La Cách cảm thán rằng:

    - Không biết mấy tên ta quen còn đây không, bọn họ đều là lái buôn tốt nhất trong thành, chắc có thể giúp chúng ta tìm đến thứ cần.

    Trong quán rượu đương nhiên không thể thiếu gái bán bia mỹ diễm, nhưng gái bán bia chỗ này toàn là hải tộc xinh đẹp. Bọn họ mặc trang phục xinh đẹp xuyên qua trong đám người, tất cả đều có vóc dáng thon dài yêu kiều, biểu tình hơi kiêu ngạo.

    Hàn Phi chú ý tới dù là khách nhậu gì cũng không ai dám động tay động chân, quấn quýt với nữ nhân bán bia xinh đẹp trong tiệm rượu Hắc Yêu Tinh. Nếu là quán rượu trên Cửu Thiên đại lục thì đây là chuyện không thể nào.

    Thương nhân mập La Cách thấy Hàn Phi chú ý đến nữ nhân bán bia xinh đẹp trong tiệm rượu Hắc Yêu Tinh thì nói nhỏ:

    - Nơi này khác với đại lục, không thể xúc phạm gái bán bia hải tộc, nếu không sẽ chọc rắc rối to. Nhưng nếu ngươi nguyện ý bỏ số tiền lớn thì sẽ lọt vào mắt xanh của các nàng, muốn âu yếm cũng được.

    - Còn nếu ngươi muốn cái kia thì thật ra có thứ càng tốt hơn,chỗ dó chỉ cần có tiền, mặc kệ là chủng tộc gì cũng được.

    Thương nhân mập La Cách tưởng Hàn Phi động tâm với mấyd nữ nhân bán bia xinh đẹp trong tiệm rượu Hắc Yêu Tinh, đây cũng là chuyện bình thường. Đi trên biển mấy tháng, nam nhân bình thường đều có nhu cầu. Thương nhân mập La Cách chỉ Hàn Phi không biết quy tắc nên mau chóng nhắc nhở, để tránh chọc phải rắc rối không cần thiết.

    Hàn Phi vỗ vai thương nhân mập La Cách, cười nói:

    - Biết rồi, chúng ta tìm chỗ ngồi xuống.

    Tiệm rượu Hắc Yêu Tinh buôn bán rất tốt, chỉ có vài chỗ trống, không có ai đến kêu hai người Hàn Phi.

    Nhưng may mắn là gần đó có một bàn có người tính tiền rời đi. Thương nhân mập La Cách thấy vội vàng bước nhanh đi qua chuẩn bị chiếm vị trí này.

    Thương nhân mập La Cách đi vội vã, thình lình bên cạnh một bàn chân thò ra ngáng chân. Thương nhân mập La Cách không chú ý, bị vấp phải, té cái bịch.

    - Ai da!

    Dưới mặt đất tiệm rượu Hắc Yêu Tinh không trải thảm dày, toàn là tảng đá cứng lạnh. Thương nhân mập La Cách chỉ là người thường, té đầu rơi máu chảy, rụng một cái răng cửa. Thân hình to mọng nằm rạp dưới đất không lên nổi, bộ dạng cực kỳ chân vật. người bên cạnh gây chuyện và đồng bạn của gã cười to. Hàn Phi đi theo phía sau thương nhân mập La Cách sa sầm nét mặt.

    Người giơ chân làm thương nhân mập La Cách sẫy chân là một Võ sĩ của Man tộc, dáng người vạm vỡ, đầu trọc, cổ xăm hoa văn nói rõ thân phận của gã. Có bốn nam hai nữ ngồi cùng bàn với Võ sĩ của Man tộc, trong đó ba người rõ ràng là tộc nhân của thiên linh tộc.

    Trên đường đến Lam Kình đảo thương nhân mập La Cách có nói nhiều tình huống trên đảo cho Hàn Phi nghe. Hải tộc đương nhiên là bá chủ, người khống chế không thể nghi ngờ rồi. Nhưng bởi vì thói quen sinh hoạt, thiên phú thể chất nên dù là lục tê hải tộc cũng chỉ sinh hoạt gần biển, không muốn bước vào khu đất liền. Lam Kình đảo có diện tích mấy chục vạn bình phương, trên thực tế bị bảy vương quốc hải tộc phân cách chiếm cứ không đến một phần năm. Còn lại toàn là rừng rậm, sơn mạch bao la. Hoàn cảnh cực kỳ độc đáo trên Lam Kình đảo khiến trong đảo thành chốn đào nguên của linh thú ở bên trong dựng dục ra các loại sinh linh kỳ lạ, trong đó không thiếu linh dược, tài liệu quý giá. Bởi vì hải tộc không muốn vào sâu trong đất liền nên tài nguyên trên Lam Kình đảo phong phú khó thể tưởng tượng.

    Trăm ngàn năm qua, thông qua buôn bán trên biển, bốn chủng tộc trên Cửu Thiên đại lục không ngừng đưa người đến Lam Kình đảo. Lam Kình đảo giàu có hấp dẫn rất nhiều Mạo Hiểm Giả không tiếc xa xôi vạn dặm xuyên qua đại dương tới đây. Có rất nhiều người định cư trên đảo hình thành cách cục hiện nay.

    Bốn chủng tộc trên Cửu Thiên đại lục rất giống dân tộc thiếu số tại Lam Kình đảo, Vốn số lượng nhân tộc nhiều nhất, nhưng từ khi quan hệ căng thẳng với hải tộc thì một số thế lực cấu kết với buôn nô lệ bị trục xuất, thanh trừ khỏi Lam Kình đảo. ánh mắt thiển cận, hành động đê tiện của những thế lực này liên lục đến người khác, khiến thế lực nhân tộc giảm mạnh, thua xa ba chngr tộc khác.

    Nếu không phải đắn đo hải tộc cần nhiều vật phẩm đặc sản của nhân tộc thì những thương khách trên biển, thương nhân nhỏ căn bản không có khả năng được phép lên Lam Kình đảo buôn bán.

    Bởi vậy nhân tộc địa phương, bao gồm thương khách trên biển, Mạo Hiểm Giả mới đến trên Lam Kình đảo đều có địa vị rất thấp, không chỉ bị hải tộc khi dễ mà còn bị người Man tộc, thiên linh tộc cưỡi trên đầu trên cổ. Nếu không phải thú tộc luôn ủng hộ nhân tộc thì sợ là nhân tộc rất khó sống tiếp trên Lam Kình đảo.

    Bốn Man tộc, ba thiên linh tộc này có Võ Sĩ, Pháp Sư, cung tiễn thủ, hiển nhiên là đội ngũ Mạo Hiểm Giả tiêu chuẩn. Tổ hợp đội ngũ tương tự có khắp nơi trong tiệm rượu Hắc Yêu Tinh. Chắc chắn thương nhân mập La Cách và bọn họ không quen nhau, trêu cợt ác ý như vậy không phải muốn trả thù, thuần túy là vì tìm niềm vui.

    Khách nhậu bên cạnh thấy hết. Tộc nhân hải tộc lộ nụ cười khinh miệt. Người Man tộc, thiên linh tộc cười không ngừng. Những đồng bào nhân tộc im lặng không nói, có người quay đầu đi như không thấy gì. Có người lộ vẻ mặt đồng tình nhưng không có bất cứ biểu thị.

    Còn có chuyện càng quá đáng hơn.

    Võ sĩ của Man tộc giơ chân làm thương nhân mập La Cách bị sẫy chưa thỏa mãn, chỉ vào gã, vênh váo hét to:

    - Ngươi, thằng heo kia, sẫy chân ta còn không mau xin lỗi?

    Rầm ròa!

    Bùm bùm bùm bùm bùm!

    Võ sĩ của Man tộc mới dứt lời, một bàn tay mạnh mẽ từ đằng sau túm cổ gã, đột nhiên anhán xuống, Võ sĩ của Man tộc bất ngờ không kịp đề phòng đầu đập mạnh vào bàn rượu gỗ bày đầy rượu và thức ăn, có mấy tiếng đổ vỡ vang lên.
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)