HOT  Võng Du Liệp Giả Thiên Hạ - New Q5 C19 - banlong.us - Na Thì Yên Hoa

  1. ZizZaz

    ZizZaz Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    2/4/15
    Bài viết:
    234
    Được thích:
    2,789
    Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ săn Thế giới
    Na Thì Yên Hoa
    Dịch: Chiz
    Nguồn: Banlong.us



    [​IMG]


    Giới thiệu vắn tắt
    Bạn là một độc giả vừa yêu thích truyện ngôn tình lại cũng thích game online thì hãy tìm đọc những tiểu thuyết võng du, ở đó bạn có thể thấy được thế giới ảo thực, tình có mộng có, đó có thể là chuyến chu du làm một nhiệm vụ gì đó với những thử thách bất ngờ như những trò chơi. Truyện Liệp Giả Thiên Hạ cũng là một tác phẩm thuộc thể loại này.Truyện kể về cô gái Diệp Từ luôn sống ích kỷ, chỉ chăm chăm lo cho bản thân, mong muốn đạt được ước mơ đến nỗi bất chấp mọi thứ. Cô sẵn sàng hy sinh, đánh đổi tất cả để thành công nhưng đến khi leo đến đỉnh cô mới phát hiện ra mình chẳng có gì cả, người thân, bạn bè cũng không còn ai.Sau khi được trùng sinh, cô đã quyết định thay đổi tất cả, cô sẽ cố gắng bảo vệ và chăm sóc người thân của mình nhưng người ta nói không ai có thể đoán được chữ ngờ. Cô cũng không thể lường trước được mọi chuyện kể cả việc đột nhiên xuất hiện chàng trai Lưu Niên trong cuộc đời cô.Anh là đối thủ của cô nhưng dần dần tình yêu nảy sinh, sự am hiểu lẫn nhau đã làm cho hai người xích lại gần nhau hơn, nhưng tình yêu của họ liệu có kéo dài được không, rồi chuyện gì sẽ xảy ra với cô nữa ??? Theo dõi truyện để tìm ra câu trả lời bạn nhé !!!
     
    Chỉnh sửa cuối: 7/5/15
    Yuuka, kala1790, ruajuju and 23 others like this.
  2. ZizZaz

    ZizZaz Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    2/4/15
    Bài viết:
    234
    Được thích:
    2,789
    Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ săn Thế giới
    Na Thì Yên Hoa
    Dịch: Chiz
    Nguồn: Banlong.us
    Quyển 1
    Chương 1: Sống lại.



    Diệp Từ đang ngồi trên mái nhà hình tháp tại tầng thượng của tập đoàn Vinh Quang.

    Bên cạnh cô là chiếp cúp á quân cô vừa mới nhận được từ giải đấu PVP – cô là cường giả đứng thứ hai game Vận Mệnh.

    Cúi đầu nhìn chiếc cúp thủy tinh, Diệp Từ cảm thấy trong lòng thực trống rỗng.

    Cô đưa tay vào túi áo khoác, nơi ấy có bao thuốc lá cô vừa mua.

    Diệp Từ chưa bao giờ hút thuốc nhưng hôm nay cô đặc biệt muốn thử.

    Ngậm điếu thuốc, lúng túng châm mồi lửa rồi hút sâu, ngay lập tức cô ho sặc sụa. Cô ngẩng đầu, quật cường nhìn bầu trời đêm, cố gắng nở một nụ cười.

    “Bố mẹ, con đã làm được. Nhưng vì sao con không hạnh phúc?” Cô dùng những ngón tay thon dài của mình cầm chiếc cúp, sau đó đưa về phía bầu trời, nói với chất giọng khàn khàn: “Mọi người xem đi, con đã có nó, con mạnh mẽ, con đứng trên đỉnh cao nhưng sao con không hề vui vẻ!”

    Thành phố về đêm nhộn nhịp, sáng trưng bởi những ánh đèn lấp lánh, không ai chú ý đến một con người nhỏ bé.

    Diệp từ dùng tay che mặt, phát hiện gương mặt đã khô khốc từ bao giờ, không rơi nổi một giọt nước mắt, cô gào lên trong đau đớn: “Đây là hình phạt để trở nên mạnh mẽ hơn à? Nhất định phải từ bỏ tất cả mọi thứ sao?”

    Rồi cô đột nhiên bật cười, tiếng cười vang mãi không dứt.

    “Bỏ qua tất cả để mạnh mẽ hơn, điều đó chỉ kiến mọi người rời xa tôi. Bố tức giận, mẹ sống tha hương, không có bạn bè. Danh tiếng, sự nổi bật tôi hằng ao ước, tôi luôn cho rằng không ai hiểu tôi. Kì thực, người sai là tôi. “

    “Giờ đây …”

    Diệp Từ nhắm mắt lại, nhớ đến lúc bị ban tổ chức từ chối đơn đăng kí tham gia hoạt động chỉ vì cô không có đồng đội, không có bạn bè.

    “Vận mệnh không yêu cầu một cá nhân mạnh mẽ, bởi vì một cường giả cũng không thể tách rời đoàn thể. Cô Diệp, chúng tôi xin lỗi, bản chất tinh túy của giải đấu vương giả là đội chiến, hiện tại không đoàn đội nào chấp nhận mời cô, chúng tôi chỉ có thể từ chối cô. ”

    Không có đội nào nhận cô …

    Làm sao họ chịu nhận cô cơ chứ!

    Cô là nữ Pháp sư giỏi nhất, nhưng cũng là pháp sư tàn nhẫn nhất Vận Mệnh, cô thậm chí chưa từng giúp đỡ ai.

    Không chỉ trong game, ngay cả ngoài đời cô cũng ích kỉ chẳng kém.

    Cầm di dộng trong tay, nhìn danh bạ ít ỏi của mình. Cô giờ đây rất cô đơn, cô cần một người để trò chuyện, ai cũng được.

    “Xin lỗi, số điện thoại bạn gọi không còn sử dụng.”

    “Xin lỗi, số điện thoại bạn gọi không còn sử dụng.”



    Danh bạ vốn không có nhiều cái tên, mà hầu hết đều đã ngừng sử dụng. Rốt cuộc đã bao lâu rồi cô không còn liên lạc với mọi người?

    Ngón tay dừng lại nơi dãy số cuối cùng, dãy số này cô từng vô cùng quen thuộc, cũng là chút ấm áp còn sót lại nơi đáy lòng. Anh, hẳn là vẫn còn đó đi. Do dự một lát, cô cũng ấn vào.

    “Xin lỗi, số điện thoại bạn gọi không còn người sử dụng.”

    Thanh âm lạnh băng của hệ thống vang lên khiến Diệp Từ hoàn toàn mất đi khí lực, buồn cười quá. Cuộc đời này còn ai nhớ đến sự tồn tại của cô không? Nhìn cô có vẻ rất huy hoàng, kỳ thật đã sớm mục nát từ lâu.

    Lắc lư đứng dậy, Diệp Từ ném di động đi: “Không sao! Là Diệp Từ tôi không cần các người. . .”

    Lời còn chưa dứt, một cơn gió lớn thổi qua khiến Diệp Từ vốn đã đứng không vững liền ngã xuống. Cô thất kinh, theo bản năng đưa tay níu lấy vật gì đó, ngẩng đầu nhìn xem hóa ra là chiếc cúp cô cố gắng đạt được trong mấy năm nay.

    Ngây người một lúc, hai mắt Diệp Từ dần ướt át.

    Cuối cùng, chỉ còn lại mỗi mi sao?

    Cuộc sống của cô, còn có ý nghĩa không?

    Buông tay thôi, buông tay thôi, nếu cứ sống như vậy thì có ích gì, khi cô chỉ còn cô đơn và hiu quạnh.

    Diệp Từ nhìn cúp PVP lần cuối, rồi thả tay ra.

    Bóng tối vô tận nháy mắt bao phủ cô, cứ như vốn dĩ cô chưa bao giờ tới.



    Đau đầu vô cùng.

    Nhưng do ánh mặt trời quá ấm áp khiến cô nhịn không được muốn ngủ tiếp một hồi.

    Cô gái nằm trên giường khụt khịt mũi, cuộn tròn mình trong chăn, tiếp tục hưởng thụ hương vị ngọt ngào của mộng đẹp.

    Mười giây đồng hồ sau, chiếc chăn trăng muốt trên giường bị xốc lên, cô gái nọ trừng mắt nhìn mọi thứ trong phòng, biểu tình chẳng khác gì gặp ma.

    “Đây là thiên đường hay đang nằm mơ?” Cô thì thào tự hỏi, sau đó lại lắc đầu:“Người như mình sao có thể lên thiên đường…”

    Cúi đầu, cô nhìn đôi bàn tay, nó tinh tế trắng nõn. Giấu tay vào trong chăn, đột nhiên nhéo mạnh vào đùi.

    “A.” Đau đớn kéo đến khiến cô kêu to.

    Là thật không phải mơ!

    “Sao vậy? Sao vậy?” Cửa phòng bị đẩy ra, đi từ bên ngoài vào là một người đàn ông trung niên đang mang trên mình chiếc tạp dề, vẻ mặt sốt ruột, giọng điệu lo lắng, vội vàng hỏi: “Từ Từ bị sao thế? Có phải lại mở ngủ ngã xuống đất rồi không.”

    Diệp Từ ngồi trên giường, mắt mở lớn nhìn người đàn ông, đến nửa ngày vẫn chưa phục hồi phục tinh thần.

    “Không phải đụng đầu biến ngốc rồi chứ.” Diệp Nam Thiên giật mình, qươ tay trước mặt Diệp Từ.

    “Bố.” Diệp Từ cầm tay bố, sau đó đứng lên ôm cổ Diệp Nam Thiên, mũi toan toan, nước mắt đã rơi.

    Mặc kệ, cho dù là mơ, chỉ cần có thể lại nhìn thấy bố mẹ đã là hạnh phúc.

    “Lẽ nào thật sự đụng vào đầu?” Diệp Nam Thiên kinh ngạc, từ khi con gái tròn mười lăm tuổi, con bé không thực hiện những hành vi tiếp xúc thân mật với mình nữa. Hôm nay bỗng dưng thay đổi khiến ông trở tay không kịp.

    “Có thể lại nhìn thấy bố thật tốt.” Hai mắt Diệp Từ đẫm lệ, gắt gao ôm cổ bố, nói thật lòng.

    “Nói bậy nói bạ, làm như bố chết đi sống lại không bằng.” Diệp Nam Thiên cười ha ha, vỗ vỗ lưng Diệp Từ, sau đó tách cô ra: “Bố đi nấu cơm, con tỉnh rồi thì nhanh xuống nhà.”

    Nói xong lại sờ đầu Diệp Từ, mới ra khỏi phòng.

    Lúc này Diệp Từ vẫn còn ngây người, hóa thành một bức tượng điêu khắc sống tuyệt đẹp, mắt chăm chăm vào chiếc đồng hồ điện tử trên tường.

    07:37 phút ngày 20 tháng 8 năm 2050

    Năm 2050?

    Năm 2050!



    Không biết ngây người bao lâu, cô mới nhảy dựng lên vọt tới bên bàn học, cầm gương, run sợ nhìn mặt mình.

    Trong gương hiện ra gương mặt tươi trẻ, khoảng mười tám mười chín tuổi, hai má ửng hồng kèm theo một chút phúng phính. Đôi mắt bừng bừng khí thế, nhiệt huyết của tuổi trẻ.

    Đây là cô mười năm trước.

    Diệp Từ dám khẳng định một trăm phần trăm. Bởi vì ở mi tâm của gương mặt này còn chưa có vết sẹo từ vụ tai nạn xe cộ của 10 năm sau.

    Chuyện gì đang xảy ra thế này?

    Diệp Từ đặt gương xuống, kế đó mới nhìn xung quanh căn phòng, giường đôi được làm bằng trúc, giá sách và máy tính bàn đặt song song, poster tuyên truyền của Vận Mệnh được dán trên tường, góc tường để trống.

    Cô về tới mười năm trước?

    Cô về tới mười năm trước!

    Diệp Từ vui mừng quá đỗi, sau đó lại là vô hạn cảm khái.

    Ông trời đối với cô không tệ, cô luôn cho rằng kiếp này đành mang vô vàn hối hận mà chết. Lại tuyệt không ngờ rằng cô có cơ hội thay đổi tất cả.

    Diệp Từ rốt cuộc ngồi không yên, cô đứng lên, chạy xuống lầu.

    Diệp Nam Thiên đang dọn bữa sáng lên bàn, Tả Tiểu Lan ở cách đó không xa lau chùi đồ đạc, hai người nghe thấy tiếng bước chân của Diệp Từ ngẩng đầu nhìn lên.

    Diệp Từ mới chạy xuống phòng khách, đập vào mắt cô chính là hình ảnh gia đình ấm áp mà cô đã đánh mất từ lâu.

    Cô mở to mắt nhìn kĩ, cổ họng giống như bị thứ gì đó ngăn chặn, nói không thành lời.

    Cô từng tưởng tượng hàng chục hàng nghìn lần, nếu bố có thể sống lại, mẹ không hề rời đi, cô nhất định trở thành một đứa con ngoan ngoãn, không hề tùy hứng, không hề ích kỷ, không hề phản nghịch, phải nghe lời và nhu thuận.

    Lại thực không ngờ, có một ngày cơ hội ấy sẽ đến.

    Cắn môi một hồi lâu, nụ cười sáng lạn mới nở rộ, cô vui vẻ nói lớn: “Bố, mẹ, buổi sáng tốt lành!”

    Tả Tiểu Lan ngồi trên sô pha nhìn Diệp Từ chạy lui chạy tới trong phòng bếp, dùng khuỷu tay huých Diệp Nam Thiên một cái, thì thầm: “Em bảo này, Từ Từ có vẻ kì lạ sao ấy? Mấy hôm nay con nó ngoan quá. Chẳng những cắt đứt quan hệ với đám bạn bè xấu, còn chủ động làm việc nhà, có phải là có chuyện gì rồi không!”

    “Con gái hiểu chuyện, bà không thích à.” Diệp Nam Thiên cười tủm tỉm liếc vợ một cái, sau đó kéo Diệp Từ ngồi xuống.

    Diệp Từ ngồi xong, không rõ bố kêu mình đến làm gì nhưng trông thấy ông rất vui vẻ. Cô cảm thấy cuộc sống như bây giờ chẳng khác gì thiên đường, cô rất hạnh phúc.

    Diệp Nam Thiên thanh thanh cổ họng, “Từ Từ, con từng nói với bố, con muốn có một máy chơi game Vận Mệnh, bố đồng ý mua cho con, chỉ cần con đi thi đại học bố liền mua. Giờ bố thực hiện lời hứa, ngày mai con sẽ nhận được.”

    Diệp Từ sửng sốt, hình ảnh trong đầu giống như thước phim cũ quay cuồng hồi lâu.

    Đúng rồi, game Vận Mệnh.

    Vận mệnh của cô do trò chơi này mà thay đổi.

    Vận mệnh của gia đình cô cũng vì trò chơi này mà biến hóa.

    Nếu toàn bộ lại bắt đầu lần nữa, lựa chọn của cô sẽ thế nào đây?

    “Con nói cho bố con muốn máy cao cấp làm gì? Loại bình thường cũng có thể chơi, vì sao nhất định phải là máy 3d?”

    Diệp Nam Thiên không biết những suy nghĩ trong đầu Diệp Từ, chỉ lẳng lặng nhìn Diệp Từ mỉm cười.

    Năm đó, Diệp Từ muốn chơi game này cũng vì đánh cược với bạn bè mà thôi, tuy trong nhà không giàu có nhưng do ba mẹ cực thương cô nên mới bỏ ra khoảng 350 triệu để mua một vật phẩm xa xỉ như vậy.

    Lúc ấy cô trả lời cha mẹ như thế nào? Cô nói cô muốn ở Vận Mệnh làm được‘nhất phi trùng thiên’.

    Kết quả như thế nào? Cô làm được, là vì ‘nhất phi trùng thiên’, trong vòng mười năm cô mất đi tất cả, cha mẹ, bạn bè, hạnh phúc, thậm chí cả sinh mệnh. Hết thảy chẳng qua là vì cô ngu ngốc, cô kiêu ngạo tự cho mình là đúng.


    •••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••​


    Nhất phi trùng thiên: Chim ấy giương cánh bay, vút tận trời xanh. Dùng để nói bình thường không có điểm gì nổi bật, bỗng chốc làm ra thành tích kinh người.

    Xuất xử : Trong 《 sử ký · hoạt kê liệt truyện 》của Tây Hán · Tư Mã thiên : “Thử điểu bất phi tắc dĩ, nhất phi trùng thiên; bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh nhân.”

    Từ gần nghĩa: Nhất cử thành danh, nhất bộ đăng thiên danh mãn thiên hạ (Một hành động mà nên danh, một bước lên trời, danh khắp thiên hạ)

    Cố sự : Tề Uy vương sa vào tửu sắc, ba năm không để ý tới triều chính, quốc nội hỗn loạn bất kham. Tài tử Thuần Vu Khôn biết Tề Uy vương thích chơi đoán chữ, lúc yết kiến nói rằng trong vương cung có một con chim ba năm rồi chưa cất tiếng. Tề Uy vương nói: “Thử điểu bất phi tắc dĩ, nhất phi trùng thiên; bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh nhân.” (Con chim ấy không bay thì thôi, bay rồi thì vút tận trời xanh, hót rồi thì làm người kinh ngạc)

    Từ nay về sau Tề Uy vương cần vu triều chính, chăm lo việc nước, quốc uy đại chấn.

    (Giải thích của Hạ Nguyệt – Lai Khứ)
     
    Chỉnh sửa cuối: 6/4/15
  3. ZizZaz

    ZizZaz Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    2/4/15
    Bài viết:
    234
    Được thích:
    2,789
    Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ săn Thế giới
    Na Thì Yên Hoa
    Dịch: Chiz
    Nguồn: Banlong.us
    Quyển 1
    Chương 2: Công Tử U





    Nghĩ đến điều đó, mạch máu của Diệp Từ gần như sôi lên.

    Hai tay gắt gao cầm lấy mép váy, sau dần buông ra. Đến lúc Diệp Từ ngẩng đầu lên lần nữa, thống khổ và hối hận trong mắt đã biến mất toàn bộ, chỉ còn sự cứng cỏi cùng bất khuất.

    Nhìn Diệp Nam Thiên, nhìn Tả Tiểu Lan, hai người có thể vì cô mà trả giá hết thẩy, từ trước đến giờ trong lòng Diệp Từ có lẽ chưa khi nào dạt dào cảm xúc như hôm nay.

    Bọn họ từng vì bảo hộ đứa con gái ích kỉ, ngu xuẩn mà mất hết mọi thứ, trách nhiệm mà Diệp Từ phải gánh vĩnh viễn không thể nào buông bỏ.

    Kiếp trước cô làm sai nhiều lắm, lúc này đây cô phải lần lượt sửa lại.

    Bố, mẹ, bây giờ đến lượt con bảo hộ hai người!

    “Con muốn trở thành game thủ chuyên nghiệp.”

    Diệp Từ nói ý tưởng của mình từng chữ một.

    “Game thủ chuyên nghiệp?” Diệp Nam Thiên và Tả Tiểu Lan trăm miệng một lời, giật mình nhìn Diệp Từ, chuyện này nằm ngoài suy nghĩ của họ.

    Diệp Từ muốn một khoang trò chơi, có thể là do đánh cược, có thể là do khoe khoang, cũng có thể là do nhất thời hứng thú, nhưng tuyệt đối không thể vì nghề nghiệp.

    Cô, chưa bao giờ có trách nhiệm với bản thân như vậy.

    Nhìn bố mẹ giật mình, Diệp Từ mỉm cười, cô hiểu rõ suy nghĩ của bố mẹ, càng biết chính mình cỡ nào. . . không chịu nổi.

    Cô khẳng định lần nữa: “Con muốn làm game thủ chuyên nghiệp.” Dừng một chút, cô lại mỉm cười: “Bố mẹ, hai người vì con mà vất vả nhiều năm như vậy. Hiện tại, tuy con còn nhỏ nhưng con. . . muốn chăm sóc hai người.”

    Làm game thủ chuyên nghiệp, là ý tưởng mà Diệp Từ đã suy nghĩ kĩ càng trước khi quyết định.

    Cô biết năng lực của mình. Cô không am hiểu các ngành khoa học cũng như quản lý xí nghiệp, nếu học bốn năm đại học xong, ra trường đi làm cũng chỉ biết làm ngày nào hay ngày ấy.


    Nhưng hiện tại cô là người đến từ tương lai, cô biết tất cả tình huống trong mười năm tới.

    Trò chơi Vận Mệnh sẽ được nhiều cường quốc trên thế giới liên hợp chế tác đưa vào hoạt động, nghe nói chỉ với việc thử nghiệm cũng mất gần mười năm, các phương diện điều được tập trung cao độ để hoàn thành. Sau khi đưa ra thị trường chẳng những lập tức chiếm lĩnh thị trường mà còn phát triển phồn thịnh đến mười năm tiếp theo.

    Không chỉ như thế, Vận Mệnh mang lại món lợi về kinh tế rất lớn. Chẳng những thu hút thị trường trò chơi, càng thu hút nhiều doanh nghiệp đầu tư, lôi cuốn những người bất đồng lứa tuổi tham gia Vận Mệnh để an cư lạc nghiệp.

    Nếu mười năm trước mọi người nói Vận Mệnh chỉ là một trò chơi cho giới trẻ. Thì mười năm sau, Vận Mệnh đã trở thành yếu tố sinh tồn không thể thiếu của nhân loại.

    Vận Mệnh hoạt động mười năm, Diệp Từ từ một tay gà mờ trở thành nữ pháp sư lợi hại nhất, cô hiểu biết tất cả chi tiết trò chơi, nắm rõ hết thẩy, vô luận lỗi nhỏ hoặc là. . . BUG.

    Mà hiện tại, khi Vận Mệnh vẫn chưa đưa vào hoạt động. . . Cô sống lại để làm cái gì?

    Đương nhiên, để lại tham gia Vận Mệnh.

    Bây giờ, cô phải đạt được vị trí cao nhất như trước. Bất quá, cô không cần dựa vào bất luận kẻ nào. Bởi vì, sự tồn tại của cô là do sự chỉ định của thần!

    Khi vợ chồng Diệp Nam Thiên nơm nớp lo sợ vi con gái thay đổi đến kinh thiên động địa, Diệp Từ đã bắt đầu tích cực chuẩn bị vì chính mình lại một lần tham gia Vận Mệnh.

    Vận Mệnh Open Beta vào năm 2050 tháng 8 ngày 30 lúc 14:00.

    Diệp Từ nhận được khoang trò chơi là ngày 28 tháng 8 lúc 6:00 chiều. Cô dùng tất cả số tiền tiêu vặt tiết kiệm được để mua một ít dung dịch dinh dưỡng đi kèm với khoang trò chơi, rồi sau đó bàn với cha mẹ một lần nữa về ý định thuê một căn hộ cạnh trường học của cô để chuyển ra ở riêng của cô.

    Diệp Nam Thiên cùng Tả Tiểu Lan thương lượng một đêm, cuối cùng cũng quyết định đồng ý.

    Ngày 29 tháng 8, tìm được phòng ở, quét dọn sạch sẽ..

    Buổi tối 8 giờ, mọi thứ đã được sắp xếp xong, đặt khoang đúng chỗ. Cả nhà có một bữa ăn tối vui vẻ ở ngoài.

    Vợ chồng Diệp Nam Thiên cảm khái rất nhiều, Diệp Từ đưa bố mẹ về nhà.

    10 giờ rưỡi ngày 30 tháng 8, mặt trời đã lên cao, Diệp Từ rời giường, thu thập đồ, nếm qua cơm trưa, đổ đầy dung dịch dinh dưỡng, thí nghiệm tính năng của trò chơi lần cuối.

    13:28, Diệp Từ nằm vào khoang trò chơi. Nhìn nắp khoang từ từ hạ xuống, cô hít một hơi thật sâu.

    Vận Mệnh, tôi đến đây.

    Vận Mệnh của tôi, tôi lại một lần nữa đến đây! !

    Công ty đưa Vận Mệnh vào hoạt động là tập đoàn Vinh Quang, nó do nhiều liên minh quốc tế hợp thành, máy chủ được đặt nước Z, có thể kết nối được hơn 5 tỉ người đồng thời cùng online, gọi là máy chủ trò chơi lớn nhất thế giới cũng chẳng sai chút nào.,

    Diệp Từ nhớ rõ, năm đó vào 13:30 Vinh Quang liền cho đăng nhập.

    Chẳng qua hạn chế số người, tiến hành lúc 13: 30 chỉ cho khoảng một vạn (10.000) người có thể đăng nhập, những người khác chỉ có thể ngoan ngoãn đợi qua nửa tiếng nữa.

    Năm đó vì 10.000 người chiếm được đăng nhập hạn định, nên có được ưu thế lớn, bọn họ trở thành các nhân vật nổi danh đẳng cấp đại thần.

    Diệp Từ năm đó cũng vì sự kiện này mà mắng Vinh Quang vô số lần, bất quá hiện tại, cô cực kì cám ơn Vinh Quang.

    13:29:57 tải thành công.

    Diệp Từ đăng nhập trò chơi.

    Kiếp trước, cô lựa chọn là Nhân Loại Pháp Sư.

    Bây giờ, cô muốn chọn thành Tinh Linh Thợ Săn.

    Diệp Từ đối với trò chơi Vận Mệnh cũng từng nghiên cứu tìm hiểu kĩ lưỡng, tuy rằng cô chưa từng chơi Tinh Linh Thợ Săn, nhưng cô biết chủng tộc Tinh Linh này kết hợp với Thợ Săn sau này cường hãn, biến thái như thế nào..

    Quan trọng hơn là lựa chọn chủng tộc Tinh Linh có thể thông qua một nhiệm vụ ngẫu nhiên mở ra chủng tộc ẩn Thiên Tinh Linh hoặc là Hải Tinh Linh. Do đó có thể nắm giữ đặc tính bay lượn hoặc lặn.

    Đặc tính của chủng tộc này đối với Thợ Săn mà nói quả thực như hổ thêm cánh.

    Bởi vì sớm đã có tính toán, cô trực tiếp lựa chọn không cần nghĩ nhiều, ngay cả ID nhân vật cũng lựa chọn ngẫu nhiên. Đến khi chọn lựa chức nghiệp và chủng tộc mới cẩn trọng chọn Tinh Linh cùng Thợ Săn.

    Cả người đột nhiên sáng lên kéo dài không quá ba mươi giây, Diệp Từ liền hiện ra tại Tân Thủ Thôn.

    ID: Công Tử U

    Chủng tộc: Tinh linh

    HP: 100

    MP: 20

    Thể chất: 10

    Tinh lực: 2

    Sức mạnh: 5

    Trí lực: 2

    Nhanh nhẹn: 6+2 (điểm cộng từ chủng tộc)

    Tốc độ: 2

    Thăng bằng: 2+1 (điểm cộng từ chủng tộc)

    Cảm giác: 1+1 (điểm cộng từ chủng tộc)

    Đặc tính nhân vật: Tiềm hành (điểm cộng từ chủng tộc), lẩn trốn (điểm cộng từ chức nghiệp), gian trá, ngoại giao, nhảy cao, lăn lộn, trả giá.

    Bởi vì thuộc tính đều là mặc (cố) định, Diệp Từ chủ yếu xem đặc tính nhân vật. Các đặc tính ban đầu của nhân vật thường quyết định đến phương hướng phát triển sau này.

    Đặc tính nhân vật là điểm mà bản Close beta(4) Vận Mệnh không hề giải thích, chỉ đến lúc Open beta mới chính thức công bố nguyên do.

    Bởi vì Tiềm Hành và Lẫn Trốn đều là thuộc tính cơ bản của chủng tộc Tinh Linh, thế nên Diệp Từ đặc biệt lựa chọn đặc tính Ngoại Giao cùng Trả Giá của loài người.

    Là một Nhân Loại Pháp sư cao cấp, Diệp Từ hoàn toàn hiểu biết thấu triệt hai đặc tính này của nhân loại.

    Ngoại giao rất cần ở các thành phố lớn, nhân vật có đặt tính này khi danh vọng đạt 50 điểm.

    Sau này 50 điểm danh vọng chẳng là gì, nhưng mới bắt đầu trò chơi thì nó tương đối quan trọng. Bởi vì nó có thể quyết định số lượng và cấp bậc nhiệm vụ mà người chơi có thể nhận được.

    Tuy rằng đặt tính ngoại giao này ai cũng biết, nhưng bây giờ, có thể hiểu rõ nó thì chỉ có một mình cô.

    Tục ngữ nói, chi tiết quyết định thành bại.

    Diệp Từ sống lại tuyệt đối sẽ không bỏ qua cái gì mang lại lợi ích cho cô.

    Trả giá là thuộc tính mà người chơi có thể lựa chọn. Tiền bạc trong Vận Mệnh được tính bằng kim tệ – nó rất đắt, nếu không có thuộc tính trả giá, nhất định sẽ bị NPC cho rằng coi tiền như rác hung hăng lừa đảo.

    Sau này Vận Mệnh sẽ mở ra chức năng trao đổi tiền tệ, không ai nguyện ý tiền của mình bị NPC tham ô. Đặc biệt trong vòng ba tháng đầu, Vận Mệnh chưa mở ra hệ thống trao đổi tiền thật cùng kim tệ trong trò chơi, nên người chơi có hơn 10 kim tệ đã ít, người sẵn sàng bỏ ra lại càng ít hơn, thế nên đặc tính này trở thành thuộc tính nghịch thiên của nhà tư bản..

    Khi ánh mắt Diệp Từ dừng ở ID nhân vật, hơi hơi buồn bực.

    Công Tử U. . .

    Tuy rằng tên này cũng không sai, nhưng là, nhân vật của côlà nữ a, trên đầu lại mang tên con trai. . .

    Quên đi quên đi, vấn đề kiểu này không cần phải … so đo nữa.

    Đóng lại bảng nhân vật, Diệp Từ nhìn xung quanh thôn, im lặng chẳng khác gì quỷ thành. Chẳng qua vì bây giờ chỉ có 10.000 người đăng nhập, phân bố trong hàng chục nghìn Tân Thủ Thôn khác nhau, bên cạnh cô không có ai cũng là điều bình thường .

    Xoay người bước nhanh tới bên người Tinh Linh Thôn Trưởng, tuy rằng cô chưa từng chơi chủng tộc Tinh Linh nhưng đối với Diệp Từ, nơi này không chút nào xa lạ.

    Mười năm qua, cô đã đi hết mỗi tấc đất tấc vàng của Vận Mệnh, làm hàng trăm cái nhiệm vụ, hiểu biết tất cả nơi cần tấn công cùng cất chứa bí tịch.

    Không nói quá, cho dù cô nhắm mắt lại, chỉ cần hít thở không khí cũng nhận biết cô đang ở nơi nào, biết ở đây có nhiều nhiệm vụ hay không, ai là NPC, phần thưởng thế nào, thậm chí. . . cả loại BUG gì.

    Cùng trưởng thôn nói đơn giản vài câu, thôn trưởng liền giao cho Diệp Từ nhiệm vụ đầu tiên, giết thỏ xung quanh thôn. Diệp Từ không hề do dự xoay người bước đi, cước bộ lưu loát.

    Hệ Thống trong Vận Mệnh có một phần thưởng riêng biệt. Đó là người đầu tiên trên toàn thế giới hoàn thành nhiệm vụ, đánh chết BOSS, hoặc thông qua phụ bản có thể nhận được phần thưởng thêm từ hệ thống.

    Tuy rằng giết con thỏ là nhiệm vụ đơn giản nhất mà tất cả người mới đều có thể nhận, cũng là tất cả những người tham gia Vận Mệnh phải thông qua, vài tỷ người, mỗi người đều phải thông qua, nên muốn cướp đến first kill là tương đối khó khăn.

    Diệp Từ nhớ rõ, Vận Mệnh hoạt động được vài năm, cô có một lần đọc qua bài post nổi bật trên diễn đàn, người đăng giấu tên, nhưng người ấy lại liệt kê rõ ràng phần thưởng của người thứ nhất hoàn thành nhiệm vụ giết thỏ.

    Nhận được chi hệ nhiệm vụ.

    Toàn bộ Vận Mệnh, vô vàn người chơi, chỉ mình người ấy nhận được chi hệ nhiệm vụ. Người kia cũng không ghi lại chi hệ nhiệm vụ có điểm gì tốt, chỉ than thở hậu kì bởi vì tiền kì cái gì cũng không biết, lựa chọn nhầm nhân vật, thành ra lãng phí mất một cơ hội để thành thần.

    Diệp Từ thoáng nhìn khung đồng hồ điện tử trên màn hình.

    13:30:51. . . . .

    ••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••

    1. Game thủ chuyên nghiệp (职业玩家/Pro-gamer): Trong bản VP dịch là chức nghiệp ngoạn gia. Là những người chơi game nhằm mục đích kiếm tiền, tài chính của họ phụ thuộc vào việc chơi game, và chơi game không còn là một việc để “giải trí”. Những người này có một lượng kiến thức lớn với nhiều chủng loại game, thao tác thuần thục. Thường thì những quốc gia có ngành công nghiệp game phát triển như Hàn Quốc, Mĩ… đều tài trợ một đội ngũ game thủ chuyên nghiệp riêng nhằm mục đích test game.

    2. BUG: Bắt đầu từ câu chuyện chiếc máy tính được phát minh lúc đầu là một cỗ máy khổng lồ, do một chú bướm (bug) bay vào mạch điện mà hỏng. Về sau bug là từ dùng để chỉ chung cho những lỗi chương trình, phần mềm, game…vân vân.

    3. Open beta: Phiên bản thử nghiệm đc công khai, người chơi có thể đăng kí và thử nghiệm các tính năng của game trước khi bản chính thức ra mắt.

    4. Close beta: Ngược lại với Open beta, close beta là phiên bản thử nghiệm có giới hạn cho một nhóm nhỏ người chơi. Sau khi kết thúc close beta nhân vật và đồ đạc sẽ được reset, những người tham gia thường sẽ nhận được một món quà nhỏ từ các nhà phát hành.

    5. NPC (Non-player character): Nhân vật không do người chơi điều khiển, được thiết kế sẵn trog game để hỗ trợ người chơi.

    6. BOSS: Tiếng anh có nghĩa là ông trùm/ông chủ. Hiểu vào game thì đơn giản chính là con quái mạnh hơn, cấp bậc cao hơn và có nhiều kĩ năng hơn quái thường thấy (trùm của quái thường ).

    7. Chi hệ nhiệm vụ: Nôm na chính là một nhiệm vụ lớn, gồm nhiều nhánh (chi hệ) các nhiệm vụ nhỏ, và phải hoàn thành các nhiệm vụ này thì mới có thể giải quyết nhiệm vụ chính. Ví dụ như bạn nhận được nhiệm vụ may áo (A), nhưng bạn phải hoàn thành nhiệm vụ B để lấy vải, nhiệm vụ C để lấy kim, nhiệm vụ D, E…thì mới có thể về hoàn thành nhiệm vụ A > là một chi hệ nhiệm vụ.

    8. Công Tử U: U là thán tự hoặc được hiểu theo nghĩa khác là trầm tĩnh

     
    Chỉnh sửa cuối: 6/4/15
  4. ZizZaz

    ZizZaz Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    2/4/15
    Bài viết:
    234
    Được thích:
    2,789
    Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ săn Thế giới
    Na Thì Yên Hoa
    Dịch: Chiz
    Nguồn: Banlong.us
    Quyển 1
    Chương 3: Mở ra chi hệ nhiệm vụ





    Nhà phát hành Vận Mệnh thực đáng giận.

    Chẳng những Close beta bí mật, ngay cả Open Beta cũng đột ngột cực kỳ.

    Mười hai ngày trước lúc trò chơi hoạt động, từ khâu sản xuất đến giờ Vận Mệnh vẫn được giấu kĩ bỗng nhiên công bố. Hơn mười năm yên tĩnh, chỉ để đổi lấy mười hai ngày điên cuồng ngiêng trời lệch đất.

    Không hề khoa trương khi nói rằng, tròng vòng 12 ngày này toàn bộ thế chỉ biết có hai chữ —— Vận Mệnh.

    Thế mới nói nhà phát hành Vận Mệnh thực đáng giận.

    Cho dù quảng cáo rầm rộ, nhưng nội dung mô tả nhiệm vụ của Vận Mệnh lại ít đến hiếm hoi. Các người chơi muốn tìm hiểu trò chơi chỉ có thể qua tin vỉa hè hoặc lời đồn từ bản Close Beta.

    Như đặc tính nhân vật chẳng hạn, trong bản Close Beta không hề có, trên web chủ của Vận Mệnh lại càng không.

    Hiện tại 13: 30: 51, vừa mới mở trò chơi 51 giây.

    Cho dù có 9999 người cùng Diệp Từ tiến nhập trò chơi, chỉ sợ 9999 người này hiện tại đang rối rắm chọn chủng tộc, chức nghiệp và phối hợp với đặc tính nhân vật.

    Tạm thời, không có người dành first kill với cô.



    Tuy rằng trong lòng chắc chắc như vậy nhưng Diệp Từ không dám thả lỏng chút nào.

    Bất cứ chuyện gì trên thế giới này điều có hai chữ ngoại lệ.

    Sau khi nhận nhiệm vụ, cô dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía sau nhà của thôn trưởng..

    Tuy rằng nhiệm vụ yêu cầu là giết con thỏ xung quanh thôn, nhưng theo Diệp Từ biết thì đánh chết lũ thỏ ở đằng sau căn nhà này cũng được tính hoàn thành nhiệm vụ “Săn bắt thỏ”..

    Nơi này có ưu điểm là con thỏ tập trung đông, khoảng chừng ba mươi con, khuyết điểm đổi mới khá chậm.

    Có điều vì rất gần thôn trưởng nên Diệp Từ không có lý do gì không chọn nơi này cả. Huống chi nhiệm vụ săn bắt thỏ chỉ cần 15 con đã có thể hoàn thành.

    Vừa chạy thật nhanh cô vừa thay trang bị và vũ khí hệ thống mới tặng, vọt vào phạm vi của lũ thỏ cô liền giơ cao chủy thủ.

    Con thỏ chỉ có 1 cấp, nhưng đối với Diệp Từ cũng đang cấp 1mà nói chúng nó công kích cũng không thấp. Mỗi lần đều có thể làm Diệp Từ bị rơi từ 2 đến 5 thương tổn.

    Cũng may Diệp Từ đã chơi quen Nhân Loại Pháp Sư, bảo vệ tính mạng ở tốc độ di chuyển thấp, nhanh nhẹn thấp cô đã cực kì tinh thông, bây giờ đổi thành Tinh Linh Thợ Săn nhanh nhẹn cao, tốc độ cao, cô cảm thấy hạnh phúc đến rơi lệ.

    Vào thời gian đầu trò chơi, chọn một chức nghiệp có thể di chuyển nhanh đối với người khác mà nói cũng là một loại hạnh phúc.

    Giơ tay chém xuống, không đến ba phút, Diệp Từ đã đánh chết 15 con thỏ, thu thập được sáu khỏa răng nanh cùng bảy khối thịt thỏ, cô lại giết thêm vài con, thu được 10 khỏa răng thêm 10 khối thịt thỏ, tiếp theo lặng lẽ, chạy nhanh về phía thôn trưởng.

    Răng nanh thỏ cùng thịt thỏ là vật phẩm mà nhiệm vụ tiếp theo yêu cầu, tuy rằng muốn giành được first kill, nhưng Diệp Từ vẫn nhịn không được lòng tham muốn đoạt thêm một nhiệm vụ first kill nữa. Vì vậy liền mạo hiểm một lần, vừa chạy cô vừa im lặng cầu nguyện ngàn vạn lần đừng có ai hoàn thành nhiệm vụ trước cô.

    “Nhà thám hiểm trẻ tuổi, con thật sự là người dũng cảm nhất ta từng thấy, chỉ dùng một thời gian ngắn mà có thể hoàn thành xong nhiệm vụ khó như vậy. . .” Thôn trường như thường lệ đọc diễn văn một đoạn dài.

    Diệp Từ lựa chọn lướt qua đối thoại.

    Bình thường, chỉ cần vô lý cắt ngang hoặc bỏ qua lời nói của NPC thì rất dễ bị NPC có ác cảm. Bởi trong Vận Mệnh tất cả mọi thứ đều chân thật đến 99%.

    Nói cách khác, thiên nhiên ở đây cùng hiện thực hoàn toàn giống nhau, bạn có thể ngửi được các loại mùi, cảm nhận được các loại cảm giác. Ngay cả NPC cũng có trí năng rất cao, mỗi động tác của bạn điều bị NPC đánh giá. Mà đánh giá bất đồng thì ít nhiều cũng ảnh hưởng trực tiếp đến việc NPC tuyên bố nhiệm vụ và phần thưởng giao cho.

    Mặc dù một số nhiệm vụ cố định dù cho NPC có ghét người chơi đến đâu vẫn sẽ tuyên bố, nhưng mà những nhiệm vụ ngẫu nhiên có giá trị cao cũng chỉ có thể dựa vào độ thân mật giữa người chơi với NPC cao mới có thể nhận được.

    Điều này khiến cho người chơi trong Vận Mệnh dù có tranh đấu gay gắt thế nào cũng không dám bất kính với NPC.

    Riêng Diệp Từ lại khác, cô không chút nào cố kỵ lớn mật bỏ qua lời nói của thôn trưởng, không phải vì cô không cần độ hảo cảm của mình với thôn trường, mà do nhân vật của cô có thuộc tính —— Gian Trá.

    Thuộc tính Gian trá của nhân vật rất mơ hồ: Có đôi khi bạn cần làm như vậy.

    Chẳng những giải thích không rõ ràng, hơn nữa gian trá trong bảng lựa chọn thuộc tính nhân vật cũng bị sắp xếp tuốt về phía sau, thuộc loại vị trí cơ bản không cần để ý.

    Lúc Vận Mệnh bắt đầu, không ai chú ý tới thuộc tính này.

    Những người chơi tạo nhân vật có lựa chọn thuộc tính này cũng hiếm thấy, dù sao đâu ai hy vọng trong thuộc tính nhân vật của mình có điểm xấu gì?

    Tuy nhiên, ba năm sau, một người chơi mới bởi vì âm soa dương thác(2) mà lựa chọn thuộc tính này, lại bởi vì âm soa dương thác mà biết được ưu thế của nó, lúc ấy mới lên mạng post bài, thuộc tính này mới trở thành thuộc tính nghịch thiên làm cho hàng trăm nghìn người chơi đấm ngực dậm chân, thậm chí xóa nhân vật đi để chơi lại.



    Nguyên nhân không gì khác, đơn giản là sự tồn tại của thuộc tính gian trá này làm cho khi người chơi cùng NPC trong game có sự tiếp xúc, dù có chặn lời hay bỏ qua đối thoại với NPC, nó cũng mặc định rằng bạn đã nghiêm túc nghe xong đối thoại với thái độ thân thiết.

    Không tính đến điều ấy thì đối với một số người chơi mang hồng danh hoặc là danh vọng ở các thành phố không cao, thuộc tính này quả thực là đủ nghịch thiên để tiếp nhận nhiệm vụ thăng cấp.

    Diệp Từ nhanh chóng nhảy tới đối thoại cuối cùng, thôn trưởng hài lòng gật gật đầu mỉm cười: “Nhà thám hiểm trẻ tuổi, con chẳng những vì thôn làm ra cống hiến vĩ đại, lại có một thái độ chân thành như vậy, bởi vì những người trẻ tuổi như con mà đại lục Majia rồi sẽ trở nên ngày càng phồn thịnh.”

    Vừa dứt lời, Diệp Từ chợt nghe thấy thông báo của hệ thống vang lên bên tai: “Chúc mừng bạn đã trở thành người chơi đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ ‘Săn bắt thỏ’, xin hỏi bạn có muốn ẩn ID hay không?”

    Đã trải qua lễ rửa tội của đời trước, Diệp Từ biết khiêm nhường làm người, tận tâm làm việc(3) mới là là quan trọng nhất. Bây giờ cô chỉ muốn chiếu cố cha mẹ, sống một cuộc đời đơn thuần bình lặng, những cái như là thanh danh không còn là điều mà cô khát vọng .

    Không chút do dự lựa chọn có, trong kênh hệ thống, dòng chữ màu vàng tự động xuất hiện cùng với một giọng nữ thân thiết vang lên.

    “Chúc mừng người chơi *** đã là người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ ‘Săn bắt thỏ ’, phần thưởng nhận được là 1 kim tệ cùng 1000 điểm danh vọng từ hệ thống.”

    “Chúc mừng người chơi *** đã là người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ ‘Săn bắt thỏ ’, phần thưởng nhận được là 1 kim tệ cùng 1000 điểm danh vọng từ hệ thống.”

    . . .

    Diệp Từ nhìn nhìn thời gian 13:36:42, nhịn không được thở ra một hơi.

    First kill, rốt cuộc cướp được.

    Đến giờ cô mới phát hiện lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi, nhịn không được bật cười, cô có khi nào khẩn trương như vậy chưa?

    Diệp Từ đến địa điểm là ngẫu nhiên, thế nên cô đương nhiên không thể nghe được tiếng chửi bới hoặc chứng kiến hình ảnh trợn mắt há mồm của những người chơi đang lục tục tiến vào game.

    Hiện tại toàn bộ tinh lực của cô đã tập trung hoàn toàn trên người trưởng thôn. Trong đầu nhớ tới bài post trên diễn đàn, mở ra chi nhánh nhiệm vụ duy nhất, có sao? Có sao? !

    “Chà, nhà thám hiểm trẻ tuổi, ở trên người con ta có thể thấy được phong thái của tinh linh vương Dole năm đó, có hứng thú hãy nghe ta nói vài lời sao?”

    Đến rồi! Diệp Từ cơ hồ nhảy dựng lên.

    Quả nhiên là thật! Bài post kia quả nhiên là thật!

    Cô tự xưng mình là từ điển bách khoa toàn thư của Vận Mệnh nhưng trong kiến thức cùng hiểu biết của cô, trong vô số nhiệm vụ của Tinh Linh Tân Thủ Thôn tuyệt đối không có nhiệm vụ này .

    Không, nói chính xác, không phải không có mà là cô không biết.

    Cô không biết chỉ có duy nhất một nguyên nhân, cô căn bản không có cơ hội tiếp xúc đến nhiệm vụ này! Chẳng những cô không có tiếp xúc đến nhiệm vụ, chỉ sợ người khác cũng như cô.

    “Đương nhiên.” Diệp Từ dùng ngữ khí nhiệt tình chưa từng có để trả lời câu hỏi của trưởng thôn tinh linh.

    “Trước đây thật lâu, thật lâu. . .” Thôn trưởng bắt đầu giảng giải, Diệp Từ không có nhiều thời gian nghe chuyện xưa của ông.

    Vì thế cô lại chọn lướt qua, nhưng lần này cô lựa chọn thêm ghi chép lời thoại, để đến lúc làm nhiệm vụ cô có thể nghiền ngẫm ý tứ trong mặt câu thoại của thôn trưởng.

    “Giờ đây, con đang bắt đầu bước chân vào con đường vinh quang. Nhà thám hiểm trẻ tuổi, đây là một con đường nhiều trắc trở, con nguyện ý đi sao?” Thôn trường đại nhân trực tiếp tuyên bố kết thúc phần thông báo nhiệm vụ.

    “Con nguyện ý.”

    “Vậy con hãy đến Hang động Băng giá đi, đem về cho ta thật nhiều răng nanh của Caesarder!”

    Hang động Băng giá đối với Diệp Từ mà nói một chút cũng không xa lạ đây là một trong mười phụ bản dự bị lớn của Vận Mệnh, khó khăn không cao cũng không thấp, nhưng nhờ hai loại hạn độ Trung Bình cùng Tinh Anh quái mà khiến cho người chơi từ cấp 3 đến cấp 15 đổ xô vào nơi này..

    Năm đó, cô cũng từng ở Hang động Băng giá luyện đến cấp 18, nhặt được một bộ trang bị màu lam.

    Đối với phụ bản này cô đã thuộc nằm lòng, quả thực nhắm mắt lại đều có thể biết chỗ nào có đá, chỗ nào có cỏ.

    Về phần Caesarder là BOSS có độ khó khăn trung bình của Hang Động Băng Giá. Hang Động Băng Giá hạn chế cấp bậc thấp nhất là ba cấp, nhưng do Diệp Từ muốn tự mình Solo, nên cô quyết định đạt đến cấp 5 rồi mới đi.

    Đương nhiên, trọng yếu nhất vẫn là khi đạt đến cấp 5 cô có thể học tập hai kỹ năng của thợ săn —— Trảm kích và Cung Tiễn Thuần Thục. Tuy rằng muốn tới cấp 8 mới có thể học được kỹ năng đặc trưng thợ săn – Huấn Luyện Sủng Vật, nhưng Diệp Từ không hề lo lắng.

    Là người chơi Pháp sư cấp cao, có cũng đủ kinh nghiệm Solo, lại nắm rõ Vận Mệnh như trở bàn tay, Hang Động Băng Giá với độ khó Bình Thường chỉ cần Diệp Từ tin tưởng học xong Cung tiễn thuần thục thì cô có thể dễ dàng thông qua.

    ” Con sẽ cố gắng hoàn thành phó thác của người, thưa trưởng lão.” Diệp Từ nâng tay trái đặt ở ngực, tay phải mở ra, cúi người hướng về phía thôn trưởng dáng vóc tiều tụy hành lễ, lập tức nghe được hệ thống thông báo: “Độ thân mật giữa bạn với thôn trưởng tăng thêm 10.”

    Động tác này là phương thức hành lễ thành kính nhất của Vận Mệnh, dùng cách này hành lễ với NPC có thể gia tăng độ thân mật với NPC, tuy nhiên, chỉ có thể tăng được một lần.

    Sau này đây cũng không phải là bí mật, tuy nhiên hiện tại thì điều này vẫn là một pháp bảo dẫn trước mọi người.



    ••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••



    1. Yển kì tức cổ: Xếp cờ im trống – ý thu quân, ngừng đánh.

    2. Âm soa dương thác: Bởi vì nhân tố ngẫu nhiên mà tạo thành sai lầm.

    3. Khiêm nhường làm người, tận tâm làm việc (低调做人高调做事): Trích từ câu “低调做人,你会一次比一次稳健;高调做事,你会一次比一次优秀。 – Người khiêm nhường sẽ vững bước trên đường đời vạn nẻo, tận tâm, tận lực với công việc bạn sẽ gặt hái được thành công.” Trong bản dịch của bạn có nick là Chí Phèo trong CLB Tiếng Trung.

     
    Chỉnh sửa cuối: 6/4/15
    Yuuka, hoangcayy95, Lép and 18 others like this.
  5. ZizZaz

    ZizZaz Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    2/4/15
    Bài viết:
    234
    Được thích:
    2,789
    Liệp Giả Thiên Hạ - Thợ săn Thế giới
    Na Thì Yên Hoa
    Dịch: Chiz
    Nguồn: Banlong.us
    Quyển 1
    Chương 4: Biết BUG





    Vừa đi tìm Taylor Lamy – đầu mối nhiệm vụ theo lời thôn trưỏng, Diệp Từ vừa xem phần thưởng của Chi hệ nhiệm vụ, nhưng nó khiến cô thực thất vọng vì cô chẳng nhìn thấy gì chỉ có duy nhất một dấu chấm hỏi.

    Tuy rằng rất tò mò không biết nhiệm vụ sẽ mang đến lợi ích gì nhưng hiện tại thì cô không thể tìm hiểu.

    Đóng lại bản ghi chép nhiệm vụ, Diệp Từ bước nhanh về phía căn nhà Taylor Lamy. Hành lễ với vóc dáng tiều tụy trước mặt, Diệp Từ thuyết minh ý định của mình, lập tức được Lamy giao nhiệm vụ, thu thập 10 răng nanh của thỏ..

    Đem răng nanh thỏ đã thu thập tốt giao lên, Lamy có chút giật mình: “Trời, nhà thám hiểm trẻ tuổi, động tác của con thật là nhanh.”

    Diệp Từ cười khiêm tốn, đây không phải do động tác mau, chẳng qua do cô trọng sinh mà thôi.

    Lamy nhanh chóng tuyên bố nhiệm vụ tiếp theo, bảo Diệp Từ đi ra ngoài thôn thu thập một ít da lợn rừng, hơn nữa cho cô một con dao lột da độ bền chỉ có mười..

    Rời thôn tìm được chỗ nhỏ có lợn rừng tụ tập. So với thỏ, lợn rừng có công kích và tốc độ nhiều hơn hẳn, còn cao hơn Diệp Từ 1 cấp, Diệp Từ không có cách nào để đối phó hai con một lần, chỉ có thể đánh dần từng con một.

    Theo từng đợt công kích, độ thuần thục sử dụng chủy thủ của Diệp Từ không ngừng tăng lên.

    Tuy rằng tốc độ giết lợn rừng không nhanh, nhưng lực sát thương cận chiến của Thợ Săn mạnh hơn nhiều so với lực sát thương cận chiến của các chức nghiệp pháp thuật khác.. Chênh lệch lớn đến vậy khiến Diệp Từ mỗi lần vung chủy thủ đều có một loại cảm giác hạnh phúc đến rơi nước mắt.

    Nhớ ngày ấy, cô làm Pháp Sư đánh lũ lợn này chỉ có thể miêu tả bằng câu: “Vô cùng thê thảm. . .”

    Lúc cô đang giết lợn giết thật vui vẻ, thì hệ thống thông báo.


    “Một người bạn của bạn tên là Lưu Sướng gọi tới, bạn có muốn nhận cuộc gọi ở trong trò chơi hay không?”

    Giọng thông báo nhàn nhạt của hệ thống vang lên làm cả người Diệp Từ bỗng dưng run rẩy, động tác công kích liên tục cũng dần chậm lại, con lợn rừng nhỏ dữ tợn kia bắt được cơ hội, không chút khách khí cho cô một vết thương làm kỉ niệm.

    Diệp Từ bị đau đến nhíu mày, cô giải quyết con lớn rất nhanh, chấp nhận cuộc gọi.

    Mối quan hệ giữa Lưu Sướng và Diệp Từ đã có từ rất lâu rồi.

    Nghe nói, hai mươi năm trước, ở một cái tứ hợp viện có bốn cặp vợ chồng, bọn họ kết hôn cùng năm, mang thai cùng năm, thậm chí ngay cả sinh con ra cũng là cùng một ngày.

    Diệp Từ nghĩ, lúc ấy hẳn khung cảnh sẽ rất náo nhiệt.

    Diệp Từ và Lưu Sướng chính là hai trong số 4 đứa trẻ ấy.

    Đương nhiên, câu chuyện của bọn họ không chỉ có vậy.

    Bốn đứa trẻ từ khi sinh ra đã bắt đầu chơi với nhau, chúng học chung nhà trẻ, học chung tiểu học, học chung cấp 2, mãi cho đến cấp 3 tứ hợp viện bị hủy, bốn gia đình phải chuyển đi, tuy nhiên điều này cũng không ngăn được tình cảm nồng nhiệt nhiều năm của bọn họ.

    Quá trình trưởng thành của 4 đứa trẻ vẫn luôn luôn thân thiết, nếu không phải. . . . . .

    Diệp Từ cắn môi, nếu không phải đời trước cô bởi vì hư danh một lần lại một lần lạnh lùng tàn khốc vô tình tổn thương đến họ, chắc bốn người bây giờ nhất định vẫn còn là bạn tốt.

    Sau đó cô lại cười, như bây giờ thật tốt, cô có khả năng một lần nữa bắt đầu.

    Diệp Từ không muốn thừa nhận rằng trái tim cô lúc này đang đập dồn dập. Đến khi hệ thống chuyển tiếp đối thoại giữa Diệp Từ tới Lưu Sướng, trong lòng vẫn như đang bị bão cấp mười hai ghé qua.

    Rốt cuộc đã bao năm rồi cô chưa được nghe thấy giọng của Lưu Sướng?

    Ba năm? Năm năm? Hay là lâu hơn thế nữa.

    “Ê! Tiểu Từ, cậu không phải đang chơi Vận Mệnh đấy chứ?” Tính cách Lưu Sướng vẫn xuề xòa như vậy, một khi kết nối được điện thoại thì dù đối phương đang làm gì đi nữa, điều đầu tiên là được thưởng thức giọng nói oang oang của cô.

    “Ừ.” Nghe thấy giọng nói của Lưu Sướng, vô vàn lời nói Diệp Từ đã chuẩn bị từ trước vì xúc động mà nghẹn lại nơi cổ họng, nửa ngày mới thốt ra được một chữ.

    Diệp Từ vốn là người lạnh lùng nên của câu trả lời của cô không khiến Lưu Sướng cảm thấy bất ngờ, cười hì hì hỏi: “Mình muốn luyện cái Hiến Tế, hắc hắc, là Nhân loại Hiến tế, vừa buff được vừa đánh được, để sau này mình kéo cậu luôn ha!!”

    Nghe câu này Diệp Từ sửng sốt, bỗng nhiên nhớ đến năm đó Lưu Sướng tham gia Vận Mệnh cũng chọn Nhân loại Hiến tế, do thao tác thực vất vả, cấp bậc lại thấp, trang bị kém, phải thường xuyên tìm cô hỗ trợ. Nhưng do cô vì luyện cấp cho mình nên không đồng ý giúp Lưu Sướng, còn trực tiếp đưa Lưu Sướng vào sổ đen, rồi sau đó. . . . . .Hai người không còn cơ hội liên lạc với nhau nữa.

    Hoàn hảo, Vận Mệnh cho cô một cơ hội sửa chữa.

    Lúc Lưu Sướng vẫn còn dương dương tự đắc, Diệp Từ chậm rãi đề nghị: “Hiến tế tuy rằng có thể vừa buff vừa đánh, nhưng nghề này nghe nói bị gọi là vạn kim du, nói khó nghe hơn thì là vạn năm dự bị. Thao tác tốt thì chẳng sao nhỡ thao tác bình thường thì đến cả thăng cấp cũng rất khó khăn, cậu xem đổi cái khác được không?”

    Lưu Sướng giật mình, trong trí nhớ của cô thì cô trò chuyện với Diệp Từ không nhiều, hơn nữa còn có quan niệm ‘tuyết cửa nhà nào nhà nấy tự quét’, tuy rằng thân nhau nhưng đừng mong lấy được thông tin gì hữu dụng từ trong miệng cô ấy.

    Không biết hôm nay cô ấy bị làm sao vậy?

    “Lưu Sướng?”

    Thấy Lưu Sướng không nói tiếng nào, Diệp Từ gọi.

    “Vậy lựa chọn chức nghiệp gì mới tốt?” Lưu Sướng phục hồi tinh thần lại vội vàng hỏi.

    Đúng thật là khó khăn cho Diệp Từ, Lưu Sướng là người lấy vẻ ngoài làm tiêu chuẩn, chơi trò chơi chưa bao giờ quan tâm dễ hay khó, chỉ để ý đến đẹp hay xấu, sợ rằng đề nghị của cô sẽ không hợp ý Lưu Sướng mà thôi. . . . . .

    “Nếu không. . .” Diệp Từ không dám khẳng định nói kiểu thăm dò: “Nếu không cậu chơi Triệu Hồi Sư Người Sói đi. . .”

    “Triệu Hồi Sư Người Sói? Nghề ấy có ưu điểm gì?”

    Diệp Từ bất ngờ với phản ứng của Lưu Sướng, cô ấy không có lập tức bỏ qua, điều này khiến trong lòng Diệp Từ thập phần vui vẻ.

    Có lẽ, cô không có thật sự hiểu biết rõ Lưu Sướng, hiện tại tìm hiểu cũng không muộn.

    “Thể lực của Người Sói so các chủng tộc khác cao hơn hai điểm, hơn nữa chủng tộc còn có một đặc tính là Nhạy Bén, rất khó chết. Triệu Hồi Sư cấp 5 có thể mang Sủng Vật, dù đánh nhau hay là luyện cấp, tham gia phụ bản DPS đều rất mạnh.”

    “Vậy tớ chọn Triệu Hồi Sư người sói.” Lưu Sướng tuy rằng cảm thấy thái độ Diệp Từ hôm nay có hơi kì lạ, nhưng cô vẫn thật vui mừng bởi vì có thể nghe được lời khuyên của Diệp Từ, vô cùng dễ dàng đưa ra quyết định.

    “Đúng rồi, khi tạo nhân vật, nhất định phải chọn đặt tính nhân vật là Ngoại giao, Gian Trá, Trả Giá và Minh Tưởng. . .” Diệp Từ hận không thể đem hết những gì mình biết nói toàn bộ cho Lưu Sướng, trân quý như thể một vật mất đi còn được trả lại, nhất định phải đem những gì tốt nhất đều dành cho cô.

    “Cậu làm thế nào mà biết nhiều vậy?”

    Diệp Từ giật mình, vội vàng tìm cớ: “Tìm người mua tư liệu. . .”

    Lưu Sướng không hoài nghi, hai người nói vài câu, rồi tắt kết nối, chờ đợi qua 14 giờ.

    Diệp Từ ngắt điện thoại, trong lòng không kiềm được hứng khởi. Không kìm nén được cô đem niềm hạnh phúc kia thành công kích đánh lên người lợn rừng nhỏ hung ác.

    Đánh chết lợn rừng, Diệp Từ lấy đao ra để lột da, lập tức thấy mình có được thu thập thuật. Có điều đây chỉ là kỹ năng có được trong nhiệm vụ, một khi nhiệm vụ hoàn thành, thu thập thuật này cũng sẽ biến mất.

    Bởi vì cứ lột xác một con sẽ làm hao tổn một chút độ bền của dao lột da, thế nên Diệp Từ tận dụng hết khả năng có thể đem răng lợn, da lợn, thịt thà xương cốt toàn bộ đều tách ra để riêng một chỗ.

    Đây đều là vật phẩm mà đầu mối chính của nhiệm vụ yêu cầu.

    Thu thập mười con lợn rừng xong, con dao lột da cũng từ trong tay Diệp Từ biến mất. Cô không về thẳng nhà Lamy mà đi về phía một gốc hòe lớn bên cạnh thôn.

    Làm một người trọng sinh chơi lại trò chơi, nếu vẫn dựa theo trình tự nhiệm vụ tân thủ để thăng cấp thì thật sự rất là ngu xuẩn.

    Diệp Từ tất nhiên có ý định của mình.

    Đến gốc hòe này đơn giản là vì ở đây có một BUG, BUG này vốn cũng không ai biết, mãi bốn năm về sau mới có người phát hiện. Lúc mới công bố, nó khiến cho người chơi tấp nập rộn ràng kéo nhau đến tân thủ thôn lợi dụng, khiến cho tập đoàn Vinh Quang ngay đêm đó liền cập nhập sửa lỗi, hơn nữa hạ 1 cấp của tất cả người chơi lợi dụng lỗi để trừng phạt.

    Mở ra hành trang hai mươi ô dành cho tân thủ, bên trong có một bình thuốc đỏ cùng với một ngọn nến.

    Ngọn nến chỉ dùng để chiếu sáng. Trong Vận Mệnh, nếu người chơi không học được kỹ năng “Dạ thị” thì buổi tối chỉ có thể dựa vào ngọn nến, đuốc hoặc một vài thứ khác để nhìn đường.

    Hiện tại Diệp Từ không chút do dự lấy ngọn nến này ra, nhóm một đống lửa ở dưới gốc hòe, cô muốn thừa dịp tất cả mọi người còn chưa tiến vào trò chơi hoàn thành nhiệm vụ lỗi này.

    Nhóm lửa xong, cô đem chỗ thịt thỏ vừa rồi ra nướng. Tuy rằng chưa học nấu nướng thuật, nhưng là thịt thỏ bị nướng trên đống lửa vẫn xèo xèo chảy mỡ.

    “Phạch phạch. . . . . .” Một loạt tiếng đập cánh vang lên trên đầu Diệp Từ, cô ngẩng lên thì thấy một con chim Robin Redbreast(1) màu nâu vàng đang đậu bên cạnh, đôi mắt đen láy như hai hột đậu nhỏ kia đang nhìn chằm chằm vào miếng thịt nướng trong tay cô.

    Diệp Từ cũng không keo kiệt, quăng từng miếng thịt nướng cho nó ăn, đến miếng cuối cùng, cô không ném ra ngoài mà giữ trên tay đưa dần tới con chim Robin Redbreast.

    Robin Redbreast không chút do dự, há mỏ ra ăn miếng thịt trong tay Diệp Từ.

    Diệp Từ chăm chú nhìn miếng thịt trong tay, đến khi nửa miếng thịt bị Robin Redbreast cắn vào miệng, cô kéo mạnh miếng thịt ra khỏi miệng nó. Nhưng Robin Redbreast lại như đã ăn được thịt vừa lòng đập đập hai cánh, rỉa lông, làm vài chiếc lông vàng rơi xuống.

    Thành công!

    Trong lòng Diệp Từ cảm thấy kích động. Đây là một nhiệm vụ tuần hoàn, khi đưa ra 10 chiếc lông vàng của Robin Redbreast, NPC sẽ ngẫu nhiên thưởng một quyển kỹ năng nghề nghiệp.

    Vấn đề là. . . . . . con chim Robin này quả thực rất là đáng ghét, trừ lần đầu tiên ngoan ngoãn cho bạn lông chim, về sau dù bạn có cho nó ăn, cơ hội lông rụng cũng chỉ là 0,01.

    Cho nên, đến hậu kỳ dù biết phần thưởng của nhiệm vụ này rất hậu hĩnh, nhiều người chơi cũng trực tiếp bỏ qua không đi làm.

    Chỉ có điều. . . . . .

    Bây giờ là BUG ——

    ••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••

    1. Robin Redbreast: Tùy từng vùng mà dùng để gọi tên cho từng loại chim khác nhau. Trên cơ bản em nó trông như thế này http://smartsource.resource-ps.co.uk/candlelighters/p/3180/robin-red-breast-card

     
    Chỉnh sửa cuối: 6/4/15

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)