Khoa Huyễn  Mạt Thế Lịch Hồng Hoang - Zhttty

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Lịch Hồng Hoang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 2: Lãnh Địa Thương Nghiệp!
    Chương 2: Phỏng vấn

    Dịch & Biên: No Name
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    Từ những gì đã đọc trên báo, Ngô Minh có thể phân hàng hoá ra làm ba loại.

    Loại thứ nhất chính là các nguyên vật liệu, đây là mặt hàng có số lượng giao dịch lớn nhất trong Liên minh Thương nghiệp. Chỉ từ thông tin trên báo mà phân tích, thành phố này mỗi một ngày phải nhả ra nuốt vào ít nhất mười vạn tấn các loại vật tư thiết yếu, phần lớn tập trung ở khoáng vật, lương thực và dược liệu, ba loại này trên cơ bản là nguyên vật liệu giao dịch chủ yếu nhất.

    Loại thứ hai là các vật phẩm gia công phi ma pháp, ví dụ như vũ khí, áo giáp, hoặc súng ống, các loại phương tiện di chuyển, nhứng mặt hàng này có số lượng giao dịch không nhiều lắm, nhưng giá cả khá đắt đỏ. Một kiện vũ khí gia công tinh phẩm, giá cả tương đương trăm lần giá cả nguyên liệu kim loại tạo thành, vì vậy tuy rằng số lượng giao dịch không quá nhiều, nhưng giá trị giao dịch lại tương đương với loại thứ nhất.

    Loại cuối cùng chính là thứ có giá trị giao dịch lớn nhất: các loại vật phẩm liên quan đến ma pháp. Một huy hiệu trinh sát nho nhỏ, là thứ hiện tại Ngô Minh cũng có thể chế tạo ra, có giá cả cao gấp mười lần một thanh trường kiếm tinh phẩm, hơn nữa còn là loại cho dù có tiền cũng khó mà mua được.

    Ngô Minh dựa hơi Chủ Thần không gian ban sơ, hắn biết rõ ưu thế của mình. Vốn ngay từ đầu, tính toán của hắn là gia nhập các loại nguyên vật liệu rồi bán ra ngoài thị trường. Tại Chủ Thần Không Gian, một điểm số ban thưởng của hắn có thể đổi trăm tấn tinh cương, mà trăm tấn tinh cương ở thành phố này có giá tiếp cận mười miếng ma thạch, một miếng linh thạch, từ sức mua mà xem, cái giá này đã vô cùng tốt .

    Bên trong Hồng Hoang Vạn Tộc, vật ngang giá(*) không phải hoàng kim, hoàng kim chỉ là một trong các loaị hàng hoá, dùng cho một vài nghi thức ma pháp hoặc nghi thức cầu nguyện, hoặc làm nguyên liệu của một vài tạo vật nào đó, nhưng lại không phải là vật trao đổi ngang giá. Vật ngang giá chân chính là ma thạch cùng linh thạch, hai thứ này trong Hồng Hoang Thiên Đình đều là vật phẩm được quản chế, Ngô Minh chưa từng nhìn thấy qua, nhưng từ thông tin trên internet mà xem, ma thạch cùng linh thạch đều bảo thạch trời sinh mang theo năng lượng trôi nổi trong thiên địa, là khí cụ tu chân cao cấp, là nguồn cung cấp năng lượng tương tự như đạo mạch.

    (*)Vật ngang giá: Tiền, vật trung gian cố định dùng để trao đổi với các mặt hàng khác

    Không nghĩ tới ở thời đại Hồng Hoang, ma thạch và linh thạch lại là vật ngang giá, tỉ lệ giá cả ước 10:1, mười miếng ma thạch có thể đổi một miếng linh thạch, ngoài ra bởi vì có rất nhiều Undead bên trong Liên minh Thương nghiệp trong, linh hồn thạch cũng có thể làm vật ngang giá, một trăm đơn vị linh hồn không sai biệt lắm có thể đổi một miếng ma thạch, và một đơn vị linh hồn không sai biệt lắm cần mười nhân loại mới có thể luyện hồn ra, nói cách khác, một điểm số ban thưởng Ngô Minh có thể đổi lấy một vạn mạng người. . .

    Thấy rõ nhân loại thấp kém đê tiện như thế, trán Ngô Minh không nhịn được mà nổi lên gân xanh.

    Khi Ngô Minh đọc hết đám báo và tạp chí, hắn đã bỏ đi ý định buôn bán nguyên vật liệu vào thị trường.

    Tuy rằng trên báo viết không rõ ràng, nhưng hiển nhiên, tất cả thương nhân có thể tham dự thị trường nguyên vật liệu đều là người phát ngôn của bộ lạc nào đó, hoặc là người có chút thế lực về kinh tế. Một u hồn không rõ lai lịch như hắn, đột nhiên xuất ra một lượng lớn nguyên vật liệu vào thị trường, chỉ sợ chưa được ba ngày đã bị các ma pháp sư bắt về mổ xẻ nghiên cứu, đây thật sự còn nhanh hơn tự sát.

    Ngô Minh đã có một kế hoạch sơ bộ cho hành động kế tiếp của bản thân, đầu tiên chính là tìm cách trở thành một ma pháp sư. Ở thời đại Hồng Hoang, ma pháp sư là tầng lớp quý tộc đặc thù vượt qua giới hạn về chủng tộc trong Hồng Hoang Vạn Tộc. Cho dù chủng tộc của ngươi xếp hạng không cao, nhưng nếu ngươi là ma pháp sư, như vậy bản thân ngươi sẽ có được địa vị xã hội nhất định, không ai dám xem thường ngươi.

    Ngô Minh không phải ma pháp sư, nhưng hắn là người tu chân a, người tu chân, đặc biệt là tu chân giả chính thống lợi hại hơn ma pháp sư gấp trăm lần trở lên, cũng không phải nói lợi hại trên thực lực, mà là bất đồng về bản chất.

    Ma pháp sư vẫn mang theo sắc thái huyền ảo, tuy rằng truy cầu tri thức, nhưng mục đích truy cầu tri thức là vì nghênh hợp thần bí, bên trong lĩnh vực của ma pháp sư có bao hàm sự thần bí. Còn bản chất của người tu chân, đặc biệt là tu chân giả chính thống chính là phá vỡ sự thần bí. Cái gọi là tu hành chân thực chính là như vậy, có lẽ ở cấp một vẫn không rõ ràng, nhưng từ cấp hai trở đi - tức cấp độ Trúc Cơ của người tu chân, cái chênh lệch này sẽ bắt đầu trở nên to lớn, thẳng cho đến khi đạt đến cấp bốn, Tu chân giả chính thống hoàn toàn có thể dễ dàng treo đánh ma pháp sư cấp bốn...

    Ngô Minh hoàn toàn có thể giả mạo ma pháp sư, việc này không khó, khó chính là làm sao giải thích ma pháp (tu chân) của hắn từ đâu mà ra.

    "Vì vậy lần phỏng vấn tuyển tập sự pha chế thuốc này là cực kỳ quan trọng, cho dù thế nào cũng phải thành công!"

    Sau khi mặt trời xuống núi, Ngô Minh lập tức rời khách sạn, mà bên trong khách sạn, mỹ nhân ngư đang phàn nàn với dã thú nhân: "Lão bản, tên đó hẳn là một bạch nhãn lang(*) rồi, đoán chừng sau khi có công ‪việc còn có thể ở đây một thời gian ngắn, nhưng một khi điều kiện trở nên tốt hơn sẽ lập tức rời khỏi, cũng sẽ không thèm nhớ tới ai đã trợ giúp hắn khi hắn khó khăn nhất?"

    (*)Bạch nhãn lang: kẻ vong ân bội nghĩa

    Dã thú nhân đang lau chùi mặt bàn, nghe vậy thì cười nói: "Hà tất để trong lòng đây? Chỉ là ta không nhìn nổi có người lang thang đầu đường, thấy thuận mắt thì giúp, để trong lòng nhiều như vậy làm gì?"

    Mỹ nhân ngư liền bĩu môi nói: "Nhưng mà người đã thiếu một khoản nợ rồi, nếu không trả nợ, đoán chừng khách sạn này sẽ bị toà thị chính lấy đi?"

    Dã thú nhân chỉ cười cười, cũng không trả lời mỹ nhân ngư, hắn chỉ thì thào thấp giọng nói: "Nhanh, đã rất nhanh. . ."

    Ngô Minh cũng không biết tất cả những chuyện này, hắn đi ra đường lớn, vượt qua hai cái quảng trường, sau gần một giờ, hắn đi tới một con đường tràn đầy ánh sáng ma pháp.

    Quảng trường này thoạt nhìn cao hơn so với các quảng trường khác, những tòa nhà cũng cao lớn hơn, được xây dựng từ nguyên vật liệu tốt hơn, thoạt nhìn trông rất hoa lệ. Những cửa hàng xung quanh đây ít hay nhiều đều có các loại ký hiệu hoặc hình ảnh liên quan đến ma pháp. Sâu bên trong khu vực kiến trúc này có một ngọn tháp pháp sư cao năm tầng, điều này có nghĩa ma pháp sư của tòa tháp này ít nhất là cấp hai đỉnh phong, thậm chí là cấp ba, loại ma pháp sư cấp độ này cho dù là ở thời kỳ Hồng Hoang Thiên Đình cũng không nhiều, có thể xưng một tiếng Đại Ma Pháp Sư rồi.

    Ngô Minh cẩn thận từng li từng tí, cúi đầu không dám nhìn loạn, đi đến một cửa hàng đã đánh dấu trên tờ báo lúc trước. Bên ngoài cửa hàng này có hơn hai mươi dị tộc đang sắp thành một hàng dài, có lẽ đều đến vì danh ngạch tập sự pha chế thuốc kia.

    "Xem ra bên trong Hồng Hoang Vạn Tộc, truyền thừa tri thức có vấn đề lớn, ma pháp sư trân quý như vậy sao?"

    Ngô Minh nói thầm trong bụng, trên mặt không biểu hiện ra điều gì. Hắn tiến vào xếp hàng, đồng thời bắt đầu quan sát những dị tộc này.

    Hai mươi mấy người dị tộc, Ngô Minh thấy được một nam tử Elf, còn có một tiểu yêu tinh dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, sau lưng có đôi cánh mỏng, còn lại là một ít thú nhân, bán thú nhân, còn có một thú nhân sắc mặt trắng bệch, không có chút huyết sắc nào, chắc là Huyết tộc(*)? Còn có một Gnome, tuy rằng hơi cao hơn so với Gnome bình thường khác, nhưng lại không giống người lùn.

    (*)Huyết tộc: Ma cà rồng

    Hai mươi mấy người dị tộc đứng xếp hàng, sau đó lại có mười mấy dị tộc khác đến gia nhập. Xem ra cạnh tranh rất khốc liệt, Ngô Minh mặc dù tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong nội tâm cũng bắt đầu có chút thấp thỏm không yên.

    Sau hơn hai tiếng đồng hồ, rút cuộc đến phiên hắn. Hắn tiến vào trong cửa hàng, thấy có một ít ống nghiệm, cốc chịu nóng, cân thiên bình các loại, còn có một ít thảo dược mà hắn không nhận ra.

    "U hồn? Thật sự là hiếm thấy."

    Trong gian trong, một Gnome đang ngồi đó cầm một tẩu thuốc, hắn vừa hút thuốc vừa nói: "Ta là ma pháp sư tập sự Albans, học trò của ma pháp sư Lauris? Kim Nhãn đại nhân, hiện tại muốn thu nhận một người học pha chế thuốc, các ngươi thật đúng là may mắn a, nói đi, ngươi có ưu điểm gì?"

    Ngô Minh thiếu chút nữa chửi mẹ, loại phỏng vấn này hắn chưa thấy bao giờ, lập tức cẩn thận nói: "Ta mới sống lại hôm qua, cũng không biết trước kia đã làm cái gì."

    "Sống lại hôm qua?" Gnome Albans thấy hứng thú, hắn đứng lên nhìn kỹ Ngô Minh, lại đưa tay tại trong hư không vẽ ra một vài ký hiệu, một lát sau hắn gật đầu nói: "Ừ, đúng là mới sống lại, hơn nữa lại là tự nhiên mà sống lại, còn chưa có ấn ký của pháp sư gọi hồn, vậy thời gian của ngươi cũng không nhiều rồi, phải kiếm được ít nhất một khối ma thạch trước khi đánh mất lý trí, nếu không chỉ sợ ngươi cũng sẽ bị ném lên sàn đấu. . . Ta là người hảo tâm, như vậy đi, ta cho ngươi một cơ hội, thấy những dược liệu kia không? Dựa vào trực giác của ngươi phân phối chế thuốc cho hợp lý, chỉ cần có thể làm ra bất cứ một loại thuốc nào, ta sẽ lập tức thu nhận ngươi, thế nào?"

    Lập tức cái rắm! Cơ hội cái rắm!

    Ngô Minh thật muốn chửi um lên, dược liệu chỗ này ước chừng có hai mươi loại, nếu để cho người không hiểu gì về dược lý học đi chế thuốc, khả năng thành công đến một phần vạn cũng không có, cơ hội cái rắm gì, đây rõ ràng là trực tiếp cự tuyệt!

    Ngô Minh cũng không nhiều lời, hắn đi thẳng tới chổ để dược liệu, nhẹ nhàng cầm mỗi một thứ lên, đồng thời Thủy Vận Quyết trong cơ thể âm thầm vận hành, rất nhanh, mỗi loại dược liệu đều được phân tích trong ý thức của hắn.

    Thủy Vận Quyết mặc dù là công pháp tu chân rất bình thường, nhưng vẫn là công pháp tu chân, hơn nữa là công pháp tu chân chính thống, mà tu chân sở dĩ mạnh hơn ma pháp, chính là do tính truyền thừa cùng tính phân tích của công pháp tu luyện.

    Ma pháp nhất hệ, trước tiên là quán chú thiên địa năng lượng trôi nổi vào cơ thể, mở rộng ý thức hải, đồng thời ngưng kết những năng lượng trôi nổi này thành ma lực. Sau khi đã có ma lực, ma pháp sư bắt đầu học tập các loại công thức ma pháp, sau đó có thể phát động đủ loại hình ma pháp. Nhưng! Trừ khi là thuật sĩ sáng tạo, nếu không thì các ma pháp sư bình thường đều chỉ có kiến thức nửa vời đối với việc tại sao các công thức ma pháp này vận hành, thậm chí ngay cả người sáng tạo ra chúng cũng có khả năng là kiến thức nửa vời, bọn họ chỉ biết là làm như vậy thì sẽ tạo ra hiệu quả ma pháp như vậy, nhưng lại không hiểu bản chất sự vận hành của ma pháp.

    Giống như có người có thể vẽ ra hình tròn, nhưng lại không biết tính diện tích, số Pi..., hoặc đã biết được công thức tính diện tích, số Pi, nhưng lại không biết những công thức đó từ cơ sở nào mà thành.

    Mà công pháp tu chân chính thống lại bất đồng, cho dù là công pháp tu chân chính thống sơ cấp nhất, bản chất cũng đã có được nhiều loại công năng phân tích, trong đó công năng phóng đại là thứ nhất, phân tích vật chất là thứ hai. Nghe nói sau khi đạt tới kim đan kỳ, công pháp tu chân chính thống thậm chí có thể trực tiếp làm cho người sử dụng nhìn thấy được vật chất cấp độ nguyên tử, đồng thời năng lực tính toán, năng lực phân tích, năng lực tư duy logic càng được phóng đại. Vì vậy, Tu chân giả chính thống không quá quan trọng tới cấp độ năng lượng là Kim Đan hay Nguyên Anh, thứ bọn họ quan tam chính là khả năng lý giải và quy nạp tri thức.

    Ngô Minh tiếp xúc với những dược liệu này, sau đó theo sự phân tích của Thủy Vận Quyết chọn lựa trong đó ba loại, lại dùng cân thiên bình cân một chút. Đến một bước này, gã Gnome kia đã trợn lớn hai mắt, mà đến khi Ngô Minh bỏ hết dược liệu vào cốc chịu nóng, thêm chút nước, nung lên trong lửa, chất lỏng bắt đầu hiện ra màu xanh nhạt, tẩu hút thuốc trong tay gã Gnome đã rơi xuống đất, hắn vội vàng chạy tới chỗ Ngô Minh.

    "Để đó, để đó, ta nếm, ta nếm."

    Gnome cũng không sợ bị phỏng, cầm cốc chịu nóng trên tay nửa ngày, dùng ngón tay chậm rãi chấm một chút rồi đút vào mồm, một lúc sau hắn nói với Ngô Minh với vẻ ngạc nhiên vô cùng: "Ngươi có được một bộ phận trí nhớ khi còn sống à? Nhưng khi còn sống ngươi là nhân loại a, người nào lại nhàm chán tới mức đi dạy bảo nhân loại dược lý học??Nghĩ không ra, nghĩ không ra. . ."

    Ngô Minh thật thà cười nói: "Như vậy ta hợp cách sao?"

    Gnome cũng không nói chuyện, buông cốc chịu nóng xuống rồi đi tới đi lui, một lúc sau mới lên tiếng: "Ta ta cũng không gạt ngươi, vị trí này ta vốn định lưu cho đồng tộc, chính là gã Gnome xếp hàng bên ngoài kia. Hắn là con của một người bà con của một người chị của một người dì của một vị bằng hữu của một người anh họ xa của ta. Tuy rằng hơi xa một chút, nhưng dù sao cũng là đồng tộc trong bộ lạc, bản thân Gnome chúng ta có được năng lực cảm giác ma pháp, chỉ cần hắn trở thành người pha chế thuốc tập sự , nói không chừng đến lúc nào đó sẽ được đạo sư vừa mắt. Nếu bộ lạc chúng ta có hai ma pháp sư tập sự, nghĩ đến vị trí của tộc sẽ cao hơn một chút. . ."

    Nói đến đây, sắc mặt Gnome âm tình bất định, ngay khi Ngô Minh âm thầm đề phòng, sợ hắn muốn giết người, à không, là giết hồn diệt khẩu, Gnome lại nói: "Lão sư chỉ cho ta thu một gã tập sự học pha chế thuốc, nhưng thiên phú của ngươi thật sự rất tốt, ta không nỡ bỏ, nói thật, ta không giỏi dược lý học, vị đồng tộc kia của ta thì ngay cả dược lý là cái gì cũng không biết, tương lai nếu cái cửa hàng này lỗ vốn, ta cũng khó nhìn mặt đạo sư, vì vậy. . . Ta sẽ đi gặp đạo sư ngay bây giờ, nói chung là phải thu nhận ngươi ngay, ngươi ở đây chờ ta, ta sẽ lập tức trở lại."

    Nói xong, gã Gnome cũng không đợi Ngô Minh trả lời, trực tiếp quay người lao ra khỏi cửa hàng, mặc kệ Ngô Minh ở trong đó.

    Ngô Minh ngây ngốc đứng ở trong cửa hàng, nhất thời hắn cũng không biết nên khóc hay nên cười mới phải.
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Lịch Hồng Hoang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 2: Lãnh Địa Thương Nghiệp!
    Chương 3: Ma pháp sư tập sự

    Dịch & Biên: No Name
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    Ngô Minh đứng trong cửa hàng, cũng không đi trộm bất cứ vật gì. Chưa nói đến việc trong cửa hàng này có thể có các loại cạm bẫy ma pháp hay không, hắn thực sự không để vào mắt những thứ này, giá trị có thể có mấy ma thạch? Bản thân hắn có Chủ Thần không gian ban sơ, tiềm lực tương lai không thể hạn lượng, muốn gì mà không có? Làm sao có thể bị mấy thứ này cám dỗ?

    Hắn tùy ý tìm một cái ghế ngồi xuống, thần sắc tự nhiên chờ đợi.

    Mà bên trong tháp pháp sư năm tầng, Gnome Albans đang cung kính nói với một gã pháp sư khô lâu. Pháp sư khô lâu nghe xong liền điểm ngón tay vào một tấm gương bên cạnh, trên mặt gương lập tức hiện lên hình ảnh Ngô Minh ngồi trong cửa hàng.

    "U hồn sao? U hồn nhân loại tân sinh. . . Đúng rồi, mấy ngày trước đây, vì tạo vật kia mà giết mười vạn nhân loại, tuy rằng hầu như đều bị rút lấy linh hồn, nhưng có khả năng lẻ tẻ bỏ sót, mà những linh hồn này cũng có khả năng chuyển biến thành u hồn, đây cũng có thể giải thích được, chỉ là tại sao hắn có trí nhớ đối với dược lý học ? Cho dù đời trước tùng tiếp xúc qua dược tề học, nhưng một khi chuyển biến thành Undead, đời trước cũng tương đương với hư vô rồi. . . hay là thiên phú dược lý học bẩm sinh? Thậm chí là thiên phú ma pháp sư?"

    Đời này, thậm chí không chỉ đời này, bất kỳ thế giới trong đa nguyên vũ trụ, kể cả thế giới vô ma đều có khái niệm về thiên phú, chỉ là kiểm tra đo lường thiên phú ở thế giới vô ma rất khó khăn, thường thể hiện ra bên ngoài là các loại thiên tài. Còn trong thế giới hữu ma, có thể dựa vào thủ đoạn siêu phàm tiến hành kiểm tra đo lường, và thiên phú ma pháp sư không thể nghi ngờ là một loại thiên phú đặc biệt, thậm chí là một trong vài loại thiên phú cao cấp nhất.

    Pháp sư khô lâu suy nghĩ một lúc lâu rồi nói với Gnome Albans: "Ngươi đi đem tên u hồn kia đến đây, ta sẽ kiểm tra thiên phú về ma pháp của hắn, còn nữa, ta cho phép ngươi tuyển nhận hai gã pha chế thuốc tập sự, nhưng chi phí tiêu dùng của một tên trong đó do ngươi tự bù vào, thế nào?"

    Gnome Albans nghe vậy vui vẻ, lại nói: "Đạo sư, ta bù vào, ta bù vào, nhưng nếu u hồn này thật có thiên phú dược sư, vậy hắn phải trả công cho ta, không, ý của ta là, hắn phải làm việc cho tiệm của ta, trả hết phần bù vào của ta mới được."

    Pháp sư khô lâu không nói được lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào Gnome Albans. Albans bị nhìn mấy giây sau liền cúi đầu, cung kính nói: "Đạo sư, ta lập tức mang u hồn này tới."

    Rất nhanh, Gnome Albans rời khỏi tháp pháp sư, lúc này sau lưng Pháp sư khô lâu bỗng có âm thanh trêu chọc nói: "Lauris, ngươi tội gì lại đi thu một tên Gnome làm ma pháp sư tập sự? Dù hắn có thiên phú cảm nhận ma lực thì như thế nào? Tộc Gnome đều là một đám miệng lưỡi trơn tru, bọn họ rất thích hợp hơn làm hướng đạo hoặc buôn bán gì đó. Làm Ma pháp sư, ha ha, ta cảm thấy bọn họ làm ảo thuật gia thích hợp hơn đấy."

    Pháp sư khô lâu không nói lời nào, chỉ một mực trầm mặc.

    Gnome Albans rất nhanh đã về tới cửa hàng, hắn vội vàng kéo Ngô Minh đi đến tháp ma pháp năm tầng, trên đường đi còn không ngừng dặn dò Ngô Minh không nên nói lung tung, đạo sư của hắn chán ghét người thích nói nhiều, ưa thích im lặng vân vân....

    (Thiệt tình nhìn không ra loại khuynh hướng này, không phải ngươi nói rất nhiều sao, ma pháp sư này vẫn thu ngươi làm ma pháp sư tập sự, chẳng lẽ là tĩnh cực tư động(*)? )

    (*)Tĩnh cực tư động: vì quá yên tĩnh nên cần có náo nhiệt, biến động

    Trong lòng Ngô Minh liên tục nói thầm, nhưng sau khi nhìn thấy tháp ma pháp năm tầng hắn liền trở nên lo lắng. Kỳ thật nếu có thể, hắn thật sự không muốn tiến vào trong ngọn tháp này chút nào. Một khi tiến vào, tính mạng của hắn coi như hoàn toàn nằm trong tay của ma pháp sư trong đó. Loại sinh tử không nằm trong tay của bản thân này thật sự không dễ chịu chút nào, nhưng bây giờ là bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể theo gã Gnome tiến vào bên trong tháp.

    Đây là tháp ma pháp tạo hình kiểu cũ phổ biến, do phù văn tổ hợp với tài liệu ma pháp tạo thành, mà không phải cấu thành từ các loại máy móc thiết bị như thời đại Hồng Hoang Thiên Đình. Bên trong sảnh tầng một, một bộ xương khô mặc trường bào ma pháp đang đứng ở đó. Thứ đầu tiên Ngô Minh thấy là bộ xương này dùng hoàng kim khảm nạm trên hai mắt, quả nhiên không hổ cái danh xưng Kim Nhãn.

    Pháp sư khô lâu nhìn chằm chằm vào Ngô Minh mấy giây rồi gật đầu nói: "Ngươi đúng là u hồn mới ra đời, trên thân cũng không có ấn ký của pháp sư gọi hồn hoặc ma pháp sư khác. Dựa vào tinh thần lực của ngươi mà tính toán, tối đa hai mươi ngày sau ngươi sẽ mất đi trí lực, hai mươi ngày, một tân nhân phải kiếm được ít nhất một khối ma thạch, đây chính là vô cùng khó khăn."

    "Lão sư có thể cho hắn ấn ký a." Gnome Albans lại nhịn không được mở miệng nói: "Lấy thực lực tiếp cận Đại Ma Pháp Sư của lão sư, tùy tiện trao cho hắn một ấn ký chỉ là chuyện tốn vài giây đồng hồ, đơn giản vô cùng a."

    Pháp sư khô lâu quay cái sọ nhìn về phía Gnome Albans, cũng không nói chuyện, Gnome Albans thấy thế thì lập tức cúi đầu không dám nói tiếp nữa, cách nửa ngày, Pháp sư khô lâu mới nói với Ngô Minh: "Dựa vào cái gì ta phải giúp ngươi? Không sai, chế tạo ấn ký đối với ta mà nói rất đơn giản, nhưng trong thế giới của ma pháp sư chỉ có trao đổi đồng giá, ngươi có thể xuất ra ba khối ma thạch sao? Ấn ký của ta có giá ít nhất ba khối ma thạch, ngươi đưa ra được sao? Nếu không đưa ra được, dựa vào cái gì ta phải giúp? Còn một ván đề nữa, ngươi nói ngươi không nhớ rõ điều gì, vậy ngươi làm thế nào biết Albans đang tuyển nhận tập sự? Ngươi phải không đọc được chữ viết mới đúng?"

    Về việc này, Ngô Minh đã sớm nghĩ ra lí do thoái thác, hắn liền nói thẳng: "Sau khi ta tỉnh lại cũng không biết bất cứ điều gì, cũng không biết mình là ai, kết quả khi đang đi dạo trên đường đã gặp một Dã thú nhân hảo tâm cùng với một người lùn. Dã thú nhân kia đã tiếp tế ta, cho ta ở lại trong khách sạn của hắn. Về việc tuyển tập sự, cũng là nhân viên trong khách sạn nói cho ta biết đấy, là chỉ cho ta xem từ một tờ báo."

    Pháp sư khô lâu gật đầu nói: "Đúng rồi, lão sư nhân Ruby, hắn đúng là thường tiếp tế cho người qua đường, cũng có một cái khách sạn, phương diện này cũng phù hợp. . . Hiện tại ta sẽ cho ngươi hai bài kiểm tra, một là kiểm tra thiên phú dược tề học, hai là kiểm tra thiên phú về ma pháp. Hai bài khảo thí sẽ quyết định vận mệnh kế tiếp của ngươi, ngươi có đồng ý kiểm tra?"

    Ngô Minh lại nói: "Hiện tại ta đã đến bước đường cùng, vì vậy ta đồng ý."

    Pháp sư khô lâu gật đầu, liền chỉ thị Gnome Albans lấy hơn mười loại thực vật, sau đó muốn Ngô Minh một hơi phân biệt dược liệu trong đó, cái nào là thực vật có độc, cái nào là cỏ dại. Ngô Minh cũng không khách khí, cầm những thực vật này lên tay, tiếp theo nói ra đặc tính của chúng. Khi hắn bỏ xuống loại thực vật cuối cùng, pháp sư khô lâu không nói một lời, mà Gnome Albans thì lộ ra vẻ kinh hãi.

    Pháp sư khô lâu lại lấy ra một quả cầu thủy tinh, cho Ngô Minh đặt bàn tay lên quả cầu, Ngô Minh cũng nghe theo, rất nhanh, trên quả cầu thủy tinh hiện ra ánh sáng màu lam, Gnome Albans lập tức lớn tiếng kêu lên: "thiên phú ma lực hệ thủy, ha ha, giống như ta cũng là thiên phú ma pháp hệ thủy, khó trách ngươi có thiên phú về dược thảo, ha ha ha, quả nhiên. . ."

    Pháp sư khô lâu lại quay đầu lâu của nó về phía Gnome Albans, Gnome Albans vội vàng che miệng lại, tỏ vẻ bản thân không nói một lời, pháp sư khô lâu vẫn không nói lời nào, tiếp tục đưa cho Ngô Minh một quyển trục vẽ đầy phù văn, muốn hắn ghi nhớ trong vòng mười giây, sau đó thử cấu thành phù văn này trong một quả cầu thủy tinh khác.

    Mà khi Ngô Minh bắt đầu thực hành, một kết cấu phù văn ba tầng hiện ra bên trong quả cầu thủy tnh, chứng kiến cái này, Gnome Albans lớn tiếng kêu lên: "Sai rồi sai rồi, ài, đáng tiếc, như thế nào biến thành ba tầng, đây là cái gì a, ta lúc ấy nhớ chỉ có một phần ba là nhiều rồi, sai rồi a. . ."

    Rốt cuộc, pháp sư khô lâu không thể nhịn thêm được nữa, đưa tay điểm một cái, một đạo hào quang ảm đạm lập loè, Gnome Albans lập tức biến thành một con cóc, nhảy cà dựng cà dựng trên sàn nhà, rốt cuộc không mở miệng được nữa.

    Pháp sư khô lâu nhìn sắc mặt Ngô Minh càng ngày càng kém, thân thể cũng mơ hồ có chút ảm đạm, hắn lại nói: "Đã đủ rồi, dừng lại đi."

    Ngô Minh vội vàng bỏ tay xuống, chính hắn cũng cảm giác được tinh thần lực của mình tiêu hao khá nhiều, lập tức không dám nói thêm điều gì, chỉ nhìn pháp sư khô lâu, và pháp sư khô lâu lấy qua cầu thủy tinh nhìn thật kỹ, một lúc sau mới thở dài nói: "Nguyên lai là như vậy, kết cấu chân chính của ma pháp cấp một này lại là lập thể, hơn nữa là tam trọng lập thể. . . Ngươi, ừ, rất tốt, ngươi đồng ý làm học trò của ta không?"

    "Tại sao?" Tuy Ngô Minh muốn phải lập tức đồng ý, nhưng mọi thứ dường như có chút đột ngột, hắn đành cố gắng nhẫn nại mà tỏ ra ngây thơ hỏi.

    Pháp sư khô lâu lại nói: "Ta từng là một Elf, nghe đạo sư của ta nói qua, thiên phú về ma pháp thật ra cũng chia làm vài loại, trong đó thiên phú về ma pháp cao cấp nhất chính là năng lực phân tích, còn những thứ như khả năng ghi nhớ, khả năng tư duy logic, cùng với thiên phú ma lực gì đó, quả thực là không đáng một đồng so với thiên phú phân tích. Chỉ là loại thiên phú phân tích này cực kỳ hiếm thấy, trong nghìn vạn người chưa chắc có một. Đạo sư của ta cũng chỉ nghe nói, chứ chưa từng gặp qua, rằng theo truyền thuyết cổ xưa, tộc Logic - xếp vị trí thứ ba của Hồng Hoang Vạn Tộc, mỗi một tộc nhân đều có được thiên phú về năng lực tư duy logic và năng lực phân tích, cho nên mới có thể trở thành tộc xếp thứ ba của Hồng Hoang Vạn Tộc. Và cái gọi là năng lực phân tích, chính là phân tích ra sự liên hệ bên trong vạn vật, sau đó tổng kết và quy nạp ra tri thức."

    "Quyển trục ma pháp này là pháp thức của ma pháp cấp một Arcane Missiles. Nghe nói Arcane Missiles chân chính có thể theo thực lực của ma pháp sư đề thăng mà đồng thời trở nên mạnh hơn, nhưng ta chưa bao giờ thấy qua, cũng chưa từng nghe nói, nguyên lai huyền bí lại giấu trong kết cấu tam trọng lập thể, chỉ có như vậy mới có thể làm cho pháp thuật dựa theo thực lực của người sử dụng mà trở nên mạnh hơn. Hiện tại nếu ta sử dụng ma pháp này, có thể trong một lần duy nhất phát ra năm quả Arcane Missiles, nhưng ma lực tiêu hao vẫn không hề thay đổi, đây mới thực sự là Arcane Missiles. Mà ngươi lại có thể tái hiện được bản chất của nó, hiển nhiên ngươi có thiên phú về năng lực phân tích ."

    Nói đến đây, pháp sư khô lâu nói với Ngô Minh: "Ta thu ngươi làm ma pháp sư tập sự, mỗi mười ngày sẽ giảng cho ngươi tri thức ma pháp trong hai giờ, tháp pháp sư của ta ngoại trừ thư tịch ma pháp của tầng cao nhất, sách ở nơi khác có thể mặc cho ngươi học tập. Ngươi sẽ được dạy đọc và viết, cũng có thể đeo theo huy hiệu ma pháp của ta, bên trong thành Kim Hà này, an toàn của ngươi sẽ do ta đảm bảo. Những điều khoản này sẽ được ký kết trong khế ước vận mệnh, được Mệnh Vận Trường Hà giám sát bảo vệ, đương nhiên, ngươi cũng có nghĩa vụ của mình."

    "Mỗi ba mươi ngày phân tích cho ta một pháp thức ma pháp trong cực hạn của ngươi, đồng thời sau khi ngươi trở thành Ma pháp sư chính thức, ngươi phải phục vụ cho ta năm năm, những việc này đều sẽ được ký kết trong khế ước ma pháp sư, ta sẽ trả thù lao cho ngươi. Ngoài ra, khi ngươi trở thành ma pháp sư cấp hai, cùng ta tiến hành một nhiệm vụ."

    "Nhiệm vụ gì?" Ngô Minh lập tức nói: "Những thứ khác ta đáp ứng, những điều kiện này rất hậu đãi, coi như là có ân tình đối với ta, nhưng nhiệm vụ có thể dính đến sinh tử, ta thực sự muốn hỏi cho rõ ràng."

    Pháp sư khô lâu nhìn chằm chằm Ngô Minh nửa ngày, rồi mới lên tiếng: "Báo thù, ta phải về tộc địa của loài Elf báo thù, đồng thời phải lấy được huyết dịch cùng huyết nhục có quan hệ huyết thống với ta, một ma pháp cần sử dụng những thứ này, khả năng nguy hiểm rất cao, ngươi có thể lựa chọn đáp ứng hoặc không đáp ứng."

    ". . . Khoảng bao lâu ta mới có thể trở thành ma pháp sư cấp hai, hoặc có thể nói, người cần phải chuẩn bị bao lâu mới có thể trở về báo thù?" Ngô Minh lại hỏi.

    "Mười năm, thời gian mười năm đủ cho ngươi trở thành ma pháp sư cấp hai rồi, thiên phú của ngươi trong nghìn vạn người chưa chắc có một, vậy là đủ rồi. Và mười năm, cũng đủ cho ta hoàn thành chuẩn bị." Pháp sư khô lâu nói.

    "Tốt."

    Thời gian mười năm, Ngô Minh nhẹ nhàng thở ra, mười năm, hắn lại có Chủ Thần không gian ban sơ trong tay, trong vòng mười năm không biết hắn đã có thể đạt đến trình độ nào, Nguyên Anh kỳ có chút khoa trương, nhưng Kim Đan kỳ có lẽ hoàn toàn không thành vấn đề.

    Ngô Minh lập tức quỳ xuống nói: "Đạo sư, chúng ta hãy ký kết khế ước."
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Lịch Hồng Hoang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 2: Lãnh Địa Thương Nghiệp!
    Chương 4: Phân tích ấn ký

    Dịch & Biên: No Name
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    "Tuy rằng bây giờ ngươi đã là học trò của ta, ta có thể chế tạo ấn ký cho ngươi miễn phí, nhưng việc này lại liên quan đến tiềm lực phát triển trong tương lai của ngươi. Một khi nhận được ấn ký của ta, trừ khi ngươi có thể phá vỡ vách ngăn, từ sâu trong nội tâm bắn ra suối nguồn bất diệt, nếu không thì thực lực của ngươi vĩnh viễn sẽ không thể vượt qua được ta. Vì thế ta không đề nghị ngươi nhận ấn ký của ta, hoặc đi mua ấn ký từ bất kỳ người nào khác."

    "Hiện tại cách thời điểm ngươi đánh mất lý trí còn khoảng hai mươi ngày, ở trong tháp ma pháp này còn có thể gia tăng thời gian thêm mười ngày, cũng tức là ba mười ngày, bản thân ngươi lại là u hồn thể, u hồn thể có hấp thụ năng lượng âm, tuy rằng không phải là ma lực, nhưng có thể miễn cưỡng vận dụng. Ta sẽ cố ý cho tháp ma pháp mở ra thông đạo có năng lượng âm và cho ngươi có được quyền hạn nhất định, ngươi cứ ở đây phân tích ấn ký. Ngươi có thiên phú về năng lực phân tích, trong ba mười ngày này có thể đánh bạc một lần, nếu thật sự không thành, khi đó ta sẽ cho ngươi ấn ký ma pháp của ta."

    Tạm thời không nói tới việc Pháp sư khô lâu này có che giấu gì hay không, ít nhất biểu hiện bên ngoài của hắn thực sự không tệ, là một người rất tốt. Ngô Minh đọc kỹ các điều khoản của khế ước ma pháp, đặc biệt chú ý xem có từ ngữ dư thừa nào hay không, những thứ đó kỳ thật đều có thể là cạm bẫy trong khế ước ma pháp. Hắn còn vận hành Thủy Vận Quyết dò xét lại thật kỹ, xác nhận không có bất cứ cạm bẫy nào, rồi mới chịu ký vào khế ước này.

    Nghiêm túc mà nói, pháp sư khô lâu đưa ra khế ước ma pháp thật sự là có lương tâm vô cùng, cho dù tại thời đại Hồng Hoang Thiên Đình, đã có Thiên Đình chấp pháp giám sát, tu chân chính thống cũng không nhắc lại, nhưng có một số người trẻ tuổi đầu óc có vấn đề, tự cho là thiên tư không như người thường, lại lựa chọn học tập ma pháp. Mà các tháp ma pháp đều do tư nhân tự xây dựng, mà muốn học tập ma pháp, không thể không đến tháp ma pháp. Vì vậy những thanh niên não tàn đó đi ký kết các loại khế ước không bình đẳng, tiêu tốn mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm thanh xuân trong đó. Mãi tới khi bọn họ học tập có sở thành, tham dự chiến tranh khai phá các thế giới, tùy tiện một Tu chân giả chính thống ngang cấp có thể chỉ thị hơn mười hơn trăm gã Ma pháp sư. Khi đó, những con người tài giỏi này mới nhận ra lúc trước mắt mình bị mù cỡ nào .

    So sánh với những trường hợp trên mà nói, các điều khoản của pháp sư khô lâu đã tương đối khoan dung, thậm chí có thể coi là một loại ban ơn. Trong lòng Ngô Minh thật sự cảm kích, bất quá có thể tưởng tượng, nhiệm vụ kia rất quan trọng đối với Pháp sư khô lâu, vì vậy nó mới ra sức bồi dưỡng vây cánh thực lực, thấy thiên phú của Ngô Minh là lập tức làm ra quyết định, mà nhiệm vụ kia đoán chừng không hề đơn giản.

    Nhưng vậy thì như thế nào? Ngô Minh rất rõ ràng trong lòng.

    Vẫn là câu nói kia, không nên xem thường ân cừu của một kẻ xuyên việt, chỉ cần không vẫn lạc, tương lai sẻ có thời điểm hắn báo đáp. Mười năm, Ngô Minh đã suy nghĩ kỹ con đường phát triển của bản thân trong mười năm, đầu tiên tự nhiên là đề tăng thực lực đến Trúc Cơ, đó là điểm khởi đầu của siêu phàm bất diệt. Khi đã đến Trúc Cơ, người tu chân mới bắt đầu trở nên vượt trội hơn so với tất cả con đường khác, đặc biệt là Tu chân giả chính thống, Trúc Cơ Kỳ chính là lần biến chất thứ nhất, khi đó hắn có thể phân tích vạn vật, hơn nữa có thể bắt đầu rèn ra khí cụ tu chân của mình.

    Mà Kim Đan Kỳ chính lần biến chất thứ hai, có thể hợp ý và khí, ví dụ như tạo vật được xưng là mạnh nhất mà Kim Đan Kỳ có thể chế tạo ra, Đâu Suất Bát Quái Lô, cần một tia Tiên Thiên Tử Hỏa mới có thể chế tạo, độ khó thu thập rất lớn. Nhưng một khi chế tạo thành công, người sử dụng hoàn toàn có thể dễ dàng đánh chết bất kỳ tồn tại nào không phải cấp bốn, thậm chí khi còn ở cấp ba cũng có thể đánh chết cấp bốn.

    Mười năm, Ngô Minh lưng tựa Chủ Thần không gian ban sơ, chính hắn cũng không biết mình có thể đi đến bước nào, nhưng trước mắt nhân tình này hắn đã nhận, cùng lắm thì đến lúc đó giúp pháp sư khô lâu hoàn thành tâm nguyện báo thù, coi như chấm dứt đoạn nhân quả này.

    Ngô Minh suy nghĩ xong lập tức yên lòng, thản nhiên tiến nhập thông đạo năng lượng âm của tháp ma pháp, bắt đầu cẩn thận phân tích quyển trục ấn ký pháp sư khô lâu đưa cho.

    Tuy rằng bây giờ Ngô Minh còn chưa Trúc Cơ, nhưng công pháp hắn luyện tập là công pháp tu chân chính thống nhất, dưới sự phân tích của Thủy Vận Quyết, kỳ thật chỉ cần mười mấy giờ là đã có thể phân tích rõ ràng nôik dung trong quyển trục.

    Cái gọi là ấn ký ma pháp, có thể coi là một loại ấn ký gia trì con đường vận chuyển của năng lượng.

    Đơn giản mà nói, tất cả Undead đều cần thu nạp năng lượng âm để duy trì sinh mệnh, hoặc có thể nói là sinh mệnh Undead, mà loại năng lượng âm này lại ăn mòn thần trí của bọn họ, vì vậy tuyệt đại đa số Undead tự sống đều dần dần trở nên cuồng bạo và vô trí. Ấn ký ma pháp có thể giải quyết vấn đề này, đó chính là kiểm soát năng lượng âm mà bản thân hấp thụ, truyền hết bộ phận năng lượng âm dư thừa - thứ có khả năng ăn mòn thần trí cho người chế tạo ấn ký, cũng chính là Ma pháp sư, Pháp sư gọi hồn các loại. Những tồn tại này có thể thu phần năng lượng âm này chuyển hóa thành ma lực.

    Đây là cách làm đơn giản nhất, đương nhiên, bản thân tự trở thành các loại chức nghiệp siêu phàm có khả năng hấp thụ năng lượng trôi nổi như Ma pháp sư, Pháp sư gọi hồn, hoặc là Vu sư, đây cũng là một biện pháp, nhưng thời gian lại không đủ, bị năng lượng âm ăn mòn, trừ khi là thuộc loại Undead đặc thù, nếu không thì căn bản không có đủ thời gian trở thành siêu phàm giả. Vì vậy cũng chỉ còn lại hai biện pháp, hoặc là tự bản thân chế tạo ra ấn ký ma pháp, hoặc là mua ấn ký ma pháp do người khác chế tạo.

    Mua sắm ấn ký ma pháp của người khác có tai hại, tai hại chính là thực lực người mang ấn ký không thể nào vượt qua nguyên chủ, đây là chênh lệch mật độ năng lượng, bởi vì mật độ năng lượng hai đầu thông đạo bất đồng, sinh ra sự áp chế về mặt năng lượng, vì vậy người mang ấn ký không thể nào vượt qua nguyên chủ. Về phần đốt lên nguồn suối bất diệt, cái này Ngô Minh cũng biết rõ từ Internet của Hồng Hoang Thiên Đình. Đó là cái gì? Đó là khởi đầu của sự bất diệt, nói theo kiểu của ma pháp nhất mạch, đó chính là Bán Thần, thứ đốt lên chính là thần hỏa, trong ngàn vạn người, không, hẳn là trong hơn trăm triệu người siêu phàm đều không nhất định có thể sinh ra một vị, độ khó còn lớn hơn nhiều so với từ cấp ba đi đến cấp bốn!

    Trên thực tế, Ngô Minh chỉ cần tối đa một ngày rưỡi để hoàn thành việc phân tích, ba mươi sáu tiếng đồng hồ dư xài, nhưng như vậy thật sự quá mức bất thường rồi, mạnh mẽ một bước là thiên tài, mạnh mẽ hai bước chính là tên điên; lúc trước hắn đã thể hiện hơi quá trước mắt Ma pháp sư kia, hiên tại không thể quá mức để người khác chú ý; dứt khoát yên tĩnh chờ đợi trong Ma pháp tháp, giả vờ tốn năm ngày để phân tích ra, đồng thời cũng phân phó người hầu trong ngọn tháp đi báo thư cho khách sạn Sư nhân.

    Năm ngày lần lượt trôi qua. Trong năm ngày này cũng không xuất hiện điều gì bất thường, pháp sư khô lâu dường như có thí nghiệm quan trọng của mình, trong năm ngày cũng không xuất hiện một lần nào. Nhưng Ngô Minh làm sao dám tỏ ra lãnh đạm? Nơi này chính là tháp ma pháp, người chẳng biết gì thì cũng thôi, nhưng hắn lại biết rõ cơ chế của tháp ma pháp, phàm là tháp ma pháp thì sẽ có tháp linh, đây là một loại linh thể trí tuệ nhân tạo, có thể giám sát và điều khiển toàn bộ hoạt động của tháp ma pháp; tất cả hành vi của hắn, từ ngôn ngữ, động tác, vẻ mặt... Đều được ghi chép lại, pháp sư khô lâu nếu có hứng thú thì đến bên trong ruột hắn có bao nhiêu phân cũng có thể biết rõ.

    Vì vậy trong khoảng thời gian năm ngày này, Ngô Minh cố gắng kìm nén tính tình mà chờ đợi trong yên lặng. Chờ đến khi năm ngày trôi qua, hắn lập tức bắt đầu, không đến hai phút đã chế tạo ấn ký hoàn tất. Mà ngay khi hắn chỉ vừa chế tạo xong, pháp sư khô lâu đã xuất hiện bên ngoài thông đạo năng lượng âm, đưa hắn đến đại sảnh trong tháp ma pháp.

    "Năm ngày, còn ưu tú hơn dự đoán của ta." Pháp sư khô lâu mặt không biểu tình, được rồi, đầu lâu xương sọ cũng đâu thể biểu hiện ra thái độ gì được, hai khối hoàng kim khảm nạm trên hai hốc mắt của nó tỏa ra hào quang, nhìn kỹ Ngô Minh nửa ngày, liền gật đầu nói:

    "Rất tốt, ấn ký được chế tạo vô cùng hoàn mỹ, quả nhiên không hổ là thiên phú về năng lực phân tích, như vậy từ hôm nay trở đi, cứ mười ngày ngươi có thể yêu cầu ta giảng bài hai giờ, đồng thời, ngươi cũng có thể tùy ý đi đến cửa hàng thuốc hỗ trợ, mỗi một lọ thuốc chế tạo được ngươi có thể rút ra một phần mười lợi nhuận. Sau đó là tháp ma pháp của ta, ngoại trừ tầng cao nhất, những khu vực khác khác ngươi có thể tiến vào, nhưng phải chú ý sự nhắc nhở của tháp linh, có một vài khu vực, đặc biệt là phòng thí nghiệm ma pháp có các loại cấm chế, ngươi phải cẩn thận. Giáo sư dạy chữ sẽ đến vào ngày mai, ngươi có thể tùy ý thỉnh giáo hắn, phương diện sách vở thì ở tầng ba. . ."

    Pháp sư khô lâu nói cho Ngô Minh biết tất cả thông tin cụ thể bên trong tháp ma pháp , sau khi nói xong, Ngô Minh vốn định cáo từ, lúc này pháp sư khô lâu ném ra một túi vải, nói tiếp: "Trong này có năm khối ma thạch, hai mươi mấy khối linh hồn thạch, ngươi có thể đi thuê phòng trọ lân cận, U hồn tộc tuy rằng không thể ăn đồ ăn bình thường, nhưng ngươi cũng phải bổ sung một ít linh hồn, trên thị trường đều có bán, linh hồn nhân loại tốt nhất, tiện nghi và số lượng lớn, đừng nghe lời rao bán của đám thương nhân về linh hồn của các chủng tộc khác, giá cả đắt đỏ, trừ khi là linh hồn của người siêu phàm, nếu không thì chẳng khác biệt nhiều lắm so với linh hồn của nhân loại. Kế tiếp không còn chuyện gì nữa rồi, ngươi có thể đi giải quyết vấn đề cá nhân, nhưng hãy nhớ kỹ, sức mạnh mới là căn bản, ma pháp chính là sức mạnh lớn nhất, ta kỳ vọng có thể trong vòng một năm, thấy được ngươi khắc ấn ký của chính mình lên tháp ma pháp."

    Ngô Minh cố gắng đè nén sát ý cuồn cuộn khi nghe đến linh hồn nhân loại, chỉ cúi đầu nói: "Đa tạ đạo sư, ta đi trước để xử lý mọi chuyện."

    "Đi đi." Pháp sư khô lâu gật đầu, nhìn Ngô Minh rời khỏi tháp ma pháp.

    Không bao lâu sau, lại có một âm thanh vang lên bên cạnh pháp sư khô lâu: "Lauris, không, Lorik, hắn xác thực rất ưu tú, mấy ngày nay ta cũng một mực giám sát hắn, xem ra cũng không phải là thám tử các loại, đoán chừng cũng không có bất kỳ thế lực nào đưa một kẻ có được thiên phú phân tích ma pháp đến đây làm gian tế, không ai dám thờ ơ như vậy, nhưng mà. . . mới rồi hắn có sát ý và lửa giận, chính ngươi phải cẩn thận một chút."

    Pháp sư khô lâu nghe vậy, trầm mặc chốc lát nói: "Hắn lúc đầu thân là nhân loại, hóa thành u hồn cũng không bao lâu, tuy rằng ta không phải là u hồn, nhưng cũng nghe qua có một số u hồn có thể bảo trì một ít trí nhớ ban đầu. Có lẽ đúng là như thế nên hắn mới chịu không nổi khi nghe đề cập tới nhân loại. Nhưng đây cũng chỉ là tạm thời mà thôi, hiện tại hắn đã là u hồn, giá cả linh hồn của nhân tộc và các tộc khác chênh lệch như trời với đất, chỉ sau mấy ngày nữa, hắn sẽ không còn quá để ý đến vấn đề này."

    "A, có một số ký ức là khắc sâu vào linh hồn đấy, ví dụ như ngươi, Lorik, không phải ngươi vẫn nhớ kỹ mọi chuyện lúc trước ở lãnh địa tộc Elf sao? Đã năm trăm năm rồi, ngươi thủy chung không bỏ xuống được, cần gì chứ? Ngươi xem ta, không phải ta đều đã buông xuống sao?" Âm thanh này nói.

    Pháp sư khô lâu từ từ đi về phía đỉnh của ngọn tháp, vừa đi vừa nói: "Chuyện này không giống, là không giống đấy, chờ ta mười năm, cũng chờ hắn mười năm, một pháp sư cấp hai có thiên phú phân tích ma pháp. . . Đến lúc đó nhất định ta có thể cứu sống ngươi, Lomek. . ."

    "Tỷ tỷ của ta."
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Lịch Hồng Hoang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 2: Lãnh Địa Thương Nghiệp!
    Chương 5: Báo đáp cùng thuê nhà

    Dịch & Biên: No Name
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    Sau khi Ngô Minh rời khỏi tháp pháp sư, hắn trước hết đeo lên huy hiệu của tháp pháp sư. Tuy rằng hiên tại hắn là u hồn thể, có lẽ sẽ không có nguy hiểm gì, nhưng thiên kim chi tử phải cẩn thận, hắn dựa hơi Chủ Thần không gian ban sơ, có thể an toàn thêm chút nào hay chút đó. Hiên tại cẩn thận là phương châm làm việc của hắn.

    Ngô Minh quay về khách sạn Sư Nhân, vừa vặn thấy được lão Sư nhân Ruby đang ngồi uống rượu một mình, trên quầy cũng chỉ có mỹ nhân ngư đang tính toán sổ sách, khi bọn hắn chứng kiến Ngô Minh trở về, Ruby khẽ gật đầu, mà mỹ nhân ngư thì ngạc nhiên đến không thể tin được. Nàng không nhịn được mở miệng nói: "Ngươi chẳng để lại thứ gì ở đây, hơn nữa còn đi lên con đường Ma pháp sư tươi sáng chói lọi, thế nào lại trở về đây a?"

    Ngô Minh cười nói: "Ơn cho một giọt nước phải lấy cả một dòng suối để báo đáp. Ta được giúp đỡ trong lúc khó khắn bất lực nhất, nếu không nhờ các ngươi, rất có thể ngay cả vấn đề mất trí của u hồn cũng không biết, làm sao có thể trở thành Ma pháp sư tập sự? Hiện tại ta còn nhỏ yếu, cũng không cách nào báo đáp các ngươi, đây là ba khối ma thạch, các ngươi thu trước, tiếp theo ta còn phải đi thuê nhà, sau khi thuê được sẽ cho các ngươi địa chỉ. Nếu sau này có gì cần ta giúp đỡ, hai người cứ tới tìm ta là được."

    Lão sư nhân Ruby trầm mặc một cái, lắc đầu nói: "Ta chỉ kinh doanh một cái khách sạn nhỏ, cũng không cần ngươi giúp cái gì..."

    "Ai nói, ai nói đấy!" Mỹ nhân ngư lập tức nhận ma thạch, đồng thời nói: "Tóm lại ngươi đã trở thành ma pháp sư tập sự, sau này sẽ là nhân vật số một số hai rồi, chúng ta mà có phiền toái nhất định sẽ tới tìm ngươi, đến lúc đó đừng có trở mặt đấy."

    Ngô Minh chỉ mỉm cười, cáo biệt với hai người, hắn dựa theo thông tin của sư huynh Albans, tìm được một công ty môi giới thuê nhà, vừa đi tới đã được nhân viên công tác tiếp đãi nhiệt tình, thậm chí còn cố ý tìm một tiếp tân Succubus tiếp hắn. Succubus này ngoại trừ chân và sừng ác ma, nhìn thế nào cũng là một đại mỹ nữ, đặc biệt dáng người quả thực là bạo tạc, khó trách thế nhân có câu "dáng người ma quỷ" rồi.

    Ngô Minh cũng thoải mái thưởng thức cái đẹp, còn thầm nghĩ nếu sau này thực lực cường đại cũng phải nuôi thêm vài thị nữ Succubus mới được. Hắn cũng biết rõ, những đãi ngộ này kỳ thật đều do hắn đeo huy chương của đạo sư hắn. Trong thành phố này, tháp ma pháp năm tầng là cao nhất, tổng cộng cũng chỉ có hai tòa, coi như là tầng lớp cao nhất của thành phố. Những người của tháp ma pháp đối với người khác là không thể trêu vào, thậm chí còn phải nịnh bợ lấy lòng.

    Ngô Minh lập tức nói ra yêu cầu của mình, Succubus vội vàng đưa ra đanh sách thông tin về nhà cửa cho thuê, để Ngô Minh tự mình tìm kiếm, cứ như vậy tìm ra ba căn hộ cho thuê. Succubus bắt đầu nói về ưu khuyết của từng căn, một căn cách tháp pháp sư gần nhất, giá cả cũng đắt nhất, một tháng cần năm khối Ma thạch, Ngô Minh dĩ nhiên là cự tuyệt, hắn cũng không muốn cách tháp pháp sư quá gần, càng gần càng có khả năng bị tháp linh nhìn chăm chú. Bí mật của hắn quá nhiều, tự nhiên không thể để bị lộ.

    Căn thứ hai khá bình thường, nhưng lại ở lầu hai cạnh đường lớn, người đến người đi có chút ầm ĩ, hơn nữa thỉnh thoảng sẽ có thành vệ đột kích kiểm tra, giá cả tiện nghi, một tháng chỉ cần một ma thạch, cũng bị Ngô Minh bác bỏ.

    Về phần căn hộ cuối cùng là ở cuối đường, hơn nữa là trong hẻm, cách tháp pháp sư xa nhất, cũng yên tĩnh nhất. Ngô Minh lập tức hỏi thăm giá cả, một tháng hai ma thạch, số tiền còn lại của hắn cũng vừa đủ, lập tức thanh toán một tháng tiền nhà. Vốn người tới đây thuê nhà phải đặt cọc ba tháng, nhưng thân phận của Ngô Minh bất đồng, chút mặt mũi này môi giới và chủ thuê nhà cũng muốn cho.

    Đợi cho tất cả hoàn tất, Ngô Minh không thể chờ đợi được đi tới căn hộ. Căn hộ này xác thực cũng không tệ lắm, mặc dù chỉ là nhà trệt, cũng không có hoa viên gì đó, hoàn toàn không cách nào so sánh với biệt thự hắn ở tại thời đại Hồng Hoang Thiên Đình, nhưng trong phòng có ba phòng và một phòng khách, phòng bếp WC toa-lét đều là nguyên bộ, hơn nữa nơi này yên tĩnh, trừ khi là người có ý đồ, nếu không thì trên cơ bản sẽ không có ai đến chỗ này. Chất lượn phòng ốc cũng không quá tệ, giá cả hai khối ma thạch Ngô Minh cũng không biết đắt hay rẻ, nhưng ít nhất hắn đã hài lòng.

    Hắn lập tức cẩn thận kiểm tra một phen, không có phát hiện bất kỳ dấu vết siêu phàm, cũng không có các loại thiết bị giám sát. Sau khi mọi chuyện đã ổn thỏa, hắn bắt đầu bố trí phù văn trinh sát phù văn xung quanh căn hộ. Chân lực trong cơ thể hiện tại rất nhỏ yếu, một ngày tối đa có thể dùng tinh thần lực kết hợp chân lực ngưng tụ bảy tám phù văn trinh sát. Nếu muốn giám sắt toàn bộ căn hộ và con hẻm bên ngoài, hắn cần ít nhất mười ngày mới có thể hoàn thành, bất quá chuyện này cũng không vội, hắn chỉ tính toán dự đoán một chút mà thôi.

    Sau khi bố trí phù văn ở các khu vực quan trọng nhất, Ngô Minh quay về phòng, tiếp theo hắn bắt đầu tu luyện Thủy Vận Quyết, quả nhiên cũng cảm giác từng trận thiên địa năng lượng trôi nổi tiến vào trong cơ thể, sau đó lại bị đẩy hết ra ngoài. Hắn nhẫn nại tu luyện mấy canh giờ, điểm số ban thưởng không thay đổi một chút nào, hắn vô pháp hấp thu năng lượng trôi nổi trong thiên địa.

    "Quả nhiên. . . Chủ Thần không thừa nhận ta là Ngô Minh, hoặc có thể nói là nhân loại Ngô Minh rồi."

    Trong thời gian năm ngày ở tháp ma pháp, Ngô Minh ngẫu nhiên cũng dùng tinh thần tiến vào Chủ Thần Không Gian, nhưng cảm giác hòa hợp từ trước đến giờ đã không còn, hắn thậm chí không dám tới gần quang cầu Chủ Thần, một khi tới gần sẽ cảm giác được tim đập nhanh vô cùng. Hắn lập tức có một loại cảm giác, đó chính là dự cảm lúc trước của hắn là chính xác, một khi hắn đổi huyết thống dị tộc sẽ lập tức mất đi đại vận, thậm chí còn có nguy hiểm, nguy hiểm này lại đến từ chính bản thân Chủ Thần không gian ban sơ!

    Nó chỉ nhận nhân loại!

    "Nhưng mà không đúng a, trong những thành viên tiểu đội Luân Hồi kia cũng có dị tộc, ít nhất là nửa dị tộc. . . Hay là do quyền hành của ta bất đồng với bọn họ, cho nên không được đối đãi như nhau?"

    Ngô Minh thầm suy đoán, nhưng vu sự vô bổ, hiện tại hắn phải duy trì u hồn chi thân, cũng may đã có ấn ký, không cần lo lắng trong trạng thái u hồn mất đi trí lực và ý thức, nhưng nếu một mực bảo trì u hồn chi thân, thực lực của hắn vĩnh viễn không cách nào tiến bộ, hắn nhất định phải khôi phục thân thể nhân loại mới được. Nhưng khôi phục thân thể nhân loại trong thành phố này thật quá nguy hiểm, tựu như một nhân loại đội lốt ác ma, đi vào chín tầng địa ngục, đột nhiên thoáng cái mất đi năng lực giả dạng, tình cảnh đó quả thực là không thể nào tưởng tượng được.

    "Nhưng cũng may mắn, hầu như tất cả Ma pháp sư bản chất đều là trạch. Khi ta bắt đầu luyện tập ma pháp, trạch liên tục một hai tháng trong nhà là rất bình thường. Trong lúc đó ta trốn ở trong căn hộ này biến thành nhân loại gia tăng thực lực, đợi đến khi ta dùng hết điểm số ban thưởng, lại biến thành u hồn đi ra ngoài kiếm điểm số ban thưởng, chỉ là có chút phiền phức và nguy hiểm. . . Tốt nhất là ta có tháp ma pháp của riêng mình, như vậy ngoại trừ những người ta muốn gặp, khó có người nào khác có thể quấy rầy ta."

    Nghĩ tới đây, Ngô Minh bắt triển khai cái ý tưởng này, hắn thì thào nói: "Tốt nhất là ta có một khối lãnh địa của riêng mình. Ở Liên minh Thương nghiệp này cái gì cũng có thể mua bán, kể cả đất đai. Sau khi ta có lãnh địa, có thể thu nạp nhân loại, dù sao nuôi nhốt nhân loại cũng là thói quen của đám ma pháp sư đó, như vậy ta sẽ có thể trợ giúp cho bọn họ. Tiếp theo là xây dựng tháp ma pháp, bề ngoài là tháp ma pháp, bên trong là phúc địa tu chân, như vậy sẽ hỗ trợ rất lớn cho tốc độ tăng trưởng thực lực của ta."

    Ngô Minh lập tức tìm giấy bút, viết lên đó từng điều mục.

    "Bước thứ nhất là thể hiện ra được thiên phú, ít nhất phải khiến cho đạo sư thấy được tốc độ tăng trưởng thực lực của ta , như vậy hậu trường của ta coi như an ổn, có lẻ không ai nguyện ý đắc tội một Ma Pháp Sư cấp ba đi? Kém một bước chính là Đại Ma Pháp Sư, cường giả như vậy trong cái thành phố này cũng chỉ có hai người mà thôi."

    "Bước thứ hai, mượn thiên phú mà ta thể hiện ra, cùng với việc giả học tập kiến thức ma pháp, dựa vào những điều này chế tạo ra các loại dụng cụ ma pháp, từ đó kiếm được món lợi kếch sù, từ đó tích lũy tài phú, hơn nữa là một lượng tài phú thật lớn."

    "Bước thứ ba, mượn lượng tài phú này thu hoạch 《 Trị số thân thuộc Thiên đạo 》, Hừ! nô lệ không chỉ có mỗi mình nhân loại, chỉ cần có tiền, nô lệ dị tộc cũng có thể mua được, sau đó chỉ cần giết hết thì có thể đạt được 《 Trị số thân thuộc Thiên đạo , trở thành điểm số ban thuởng của ta."

    "Bước thứ tư, từ việc đạt được điểm số ban thưởng gia tăng thực lực, chỉ cần Trúc Cơ thành công, ta lập tức bắt đầu chế tạo ra một trong mấy khí cụ tu chân mạnh nhất của Trúc Cơ Kỳ. Về phần nguyên vật liệu, một mặt có thể mua sắm trên thị trường, mặt khác có thể đổi từ chỗ Chủ Thần. Về phương diện chế tạo ta có rất nhiều công pháp cùng bản vẽ chế tạo, việc này rất đơn giản."

    "Bước thứ năm, cũng là một bước cuối cùng trong kế hoạch ngắn hạn, bằng vào thực lực, tài phú, hậu trường, ta có thể hợp lý mua sắm một lãnh địa, sau đó tu kiến tháp ma pháp, đồng thời mua sắm nô lệ nhân loại số lượng lớn, từ đó che chở bọn họ, hơn nữa chọn lựa từ trong đó tiểu hài tử cùng với tinh anh, dạy bảo bọn họ văn minh, dạy bảo bọn họ công pháp tu chân, hắc hắc. . ."

    Ghi đến nơi đây, Ngô Minh nhịn không được cười ha hả, tiếp theo liền dữ tợn nói: "Cho ta thời gian trăm năm, ta trả lại cho các ngươi một vạn tu chân giả, nếu bên trong có thiên tài, vạn nhất xuất hiện tu chân giả cấp bốn Nguyên Anh, thậm chí là cấp bốn trung kỳ Nguyên Thần, thậm chí là cấp bốn đỉnh phong Độ Kiếp! ? Đây không phải là muốn nghịch thiên a, đến lúc đó ta hoành thôi cho tất cả các ngươi trố mắt mà xem!"

    Mặc dù là YY như vậy, trong lòng Ngô Minh vẫn còn có một lo lắng, đó chính là thân thể nhân loại không thể hấp thu năng lượng trôi nổi, không cách nào tu luyện, vậy hắn mạnh miệng trăm năm đào tạo một vạn tu chân giả chẳng phải là đáng chê cười?

    "Sẽ không, có lẽ sẽ không, tư chất của ta ngay từ lúc ở Hồng Hoang Thiên Đình đã không được tốt lắm, việc này đoán chừng có liên hệ với tư chất, ta cũng không tin ta che chở trăm vạn nhân loại, bên trong đó tìm không ra một vạn người có tư chất tu chân! Phải biết rằng ở Hồng Hoang Thiên Đình, trên internet đã từng đưa ra kết quả tổng điều tra nhân khẩu, tư chất tu chân của nhân loại hợp cách đến 98%, cho dù ở thời đại này tỉ lệ hạ thấp xuống, trong mười người cho ta được một hai người có tư chất cũng không đến mức quá phận đi? !"

    Ngô Minh cũng không suy nghĩ thêm về vấn đề đáng sợ này nữa, hắn thiêu cháy tờ giấy kế hoạch của mình, cũng không dừng lại, trực tiếp đi tới tháp ma pháp. Hiện tại còn vài ngày nữa là đến thời gian triệu hồi tiểu đội Luân Hồi, trong những ngày này hắn không có ý định khôi phục thân thể nhân loại, mà đợi cho đến khi tiểu đội Luân Hồi được triệu hồi mới làm. Trong mấy ngày này hắn sẽ bắt đầu dựa theo kế hoạch đã đề ra, trước tiên kiếm mặt mũi ở chỗ đạo sư, xác nhận địa vị siêu thiên tài của bản thân, sau đó tận lực đọc cách loại sách vở bên trong tháp ma pháp, hiểu rõ thời đại này và thế giới này, ngẫu nhiên có thể đi tới tiệm thuốc kiếm thêm một ít ma thạch, tốt nhất là có thể mua một ít nô lệ dị tộc trước khi tiểu đội Luân Hồi được triệu hồi, giết chúng đạt được điểm số ban thưởng, có thể gom đủ ba trăm điểm số ban thưởng là được, thuận tiện sau khi tiểu đội Luân Hồi trở về cũng biến về hình dạng u hồn.

    "Kế tiếp. . ."

    Ngô Minh đi ra khỏi nhà, nhìn lên bầu trời. Trên bầu trời đen nhánh có thật nhiều tinh điểm, hắn đưa tay hướng lên trời nắm chặt một cái, thì thào nói: "Đợi ta, các Thánh nhân của dị tộc. . ."

    "Ta sớm muộn cũng sẽ tới tìm các ngươi!"
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Lịch Hồng Hoang
    Tác giả: Zhttty
    Quyển 2: Lãnh Địa Thương Nghiệp!
    Chương 6: Sách

    Dịch & Biên: No Name
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    Ngô Minh đẩy ra cửa chính của phòng đọc sách, thấy bên trong có hơn mười kệ sách, cùng với vô số các quyển sách đặt bên trên các vách tường, ánh mắt hắn lập tức sáng lên.

    Ngô Minh chỉ bỏ ra một ngày đã "học" xong chữ viết, dù sao hắn cũng chẳng hiệu chữ viết của bất cứ dị tộc nào, nhưng mà có Chủ Thần phiên dịch a, hà tất phải tốn sức đi học?

    Cứ như vậy, trong ánh mắt sợ hãi thán phục của sư huynh Gnome Albans, trong . . . hốc mắt trên đầu lâu xương sọ của đạo sự, hắn thản nhiên đi vào phòng sách, sau đó không hề có ý định đi ra, ít nhất sẽ không đi ra cho đến khi tiểu đội Luân Hồi được triệu hồi.

    Sách vở ở đây cũng không phải tiểu thuyết hay truyện tranh các loại, Ma pháp sư không sưu tập những thứ đó. Sách vở mà bọn họ lưu trữ trên cơ bản đều có nội dung về thế giới, về lịch sử, về đất đai phong thổ, hoặc các nộ dung liên quan thần thoại, truyền thuyết, thần bí, hoặc các sách vở có nội dung chuyên ngành: thực vật, khoáng vật, sinh vật các loại. Ngô Minh bắt đầu tra tìm tất cả thông tin trong đó.

    ". . . Hồng Hoang Vạn Tộc - những năm đầu. Sau khi đại lục Hồng Hoang xuất hiện, các chủng tộc trên Hồng Hoang bắt đầu sinh sôi nảy nở. Nguồn gốc của các chủng tộc này hoặc do Thiên đạo tự nhiên diễn hóa thành, hoặc là do thi thể hài cốt của các Ma Thần cổ xưa đản sinh ra, trong đó những chủng tộc mạnh nhất được xưng là Hồng Hoang Vạn Tộc. Tranh đấu giữa các tộc diễn ra không ngừng, liên tục có các chủng tộc bị diệt tộc, lại có chủng tộc mới ra đời gia nhập, thời kỳ này cứ thế mà diễn biến, thẳng đến khi từ trong các chủng tộc lần lượt có những tồn tại hóa thành tinh tú, có được Thánh vị mới chấm dứt."

    "Bắt đầu từ khi đó, lịch Hồng Hoang bắt đầu, Hồng Hoang Vạn Tộc mặc dù nói vạn, nhưng kỳ thật chủng tộc có trí tuệ đâu chỉ có một vạn a? Chỉ sợ mười vạn đều có, nhưng phàm những chủng tộc có thể tiến vào phạm trù Hồng Hoang Vạn Tộc, hoặc là huyết mạch của tộc đó khi ngược dòng sẽ liên kết đến một Thánh vị, hoặc trong tộc trực tiếp có một đến vài tồn tại Thánh vị. Ví dụ như tộc Treant bài danh thứ 6.481, huyết mạch đến từ tộc tổ tông Ent bài danh thứ 7, Thánh vị của tộc chính là Thương Thiên Chi Thụ bệ hạ."

    "Hồng Hoang Vạn Tộc tổng cộng chia làm hai loại: bổn tộc cùng chủng tộc diễn sinh. Bổn tộc hầu hết đều nằm trong 3.000 thứ hạng đầu, đương nhiên cũng có ngoại lệ, nhưng chỉ là cá biệt, và chủng tộc diễn sinh bình thường đều đứng sau 3.000 thứ hạng đầu. Chủng tộc không có Thánh vị, bình thường đều chỉ có thể đóng vai trò là chủng tộc phụ thuộc, trừ khi tộc đó phát triển mạnh mẽ, hoặc nguồn gốc huyết mạch ngược dòng rất mạnh."

    Ngô Minh đọc một số tài liệu về Hồng Hoang Vạn Tộc, trên đại thể đã rõ ràng hình hình của Hồng Hoang Vạn Tộc, chi tiết cụ thể cần phải đọc nhiều hơn nữa, thu thập thông tin từ bên ngoài nhiều hơn nữa.

    Sau đó hắn bắt đầu tận lực tìm kiếm thông tin về nhân loại, những tài liệu này không nhiều lắm, nhưng vẫn phải có, chỉ là nội dung của chúng khiến cho hai mắt của hắn trở thành một mảnh xích hồng.

    "Nhân tộc không biết từ đâu xuất hiện, đã không phải do Thiên đạo diễn biến, cũng không phải từ thi thể của Ma Thần biến thành, cứ thế bỗng nhiên xuất hiện ở giữa Hồng Hoang. Thời điểm Nhân tộc được phát hiện và xác nhận, bọn họ đã sinh sôi nảy nở trên toàn bộ đại lục Hồng Hoang."

    "Đây là một chủng tộc có năng lực sinh sôi nảy nở cực kỳ mạnh mẽ, được rồi, ta sữa chửa chỗ này một chút, không thể xưng hô là chủng tộc, phải là gia súc có sức sinh sản cực kỳ mạnh mẽ."

    "Nhân tộc vô cùng nhỏ yếu, trong cơ thể của bọn họ không có bất cứ hệ thống tuần hoàn năng lượng nào, cũng không cách nào tu luyện các loại công pháp, đạt được bất kỳ sức mạnh siêu phàm. Năng lực cảm giác của bọn họ cũng cực kỳ yếu ớt, chỉ có thị giác không gian ba chiều cơ bản nhất, không cách nào chứng kiến đại đa số ánh sáng quang phổ, thậm chí ngay cả ý niệm và linh hồn cũng rất yếu ớt. Chỗ này sữa một cái, linh hồn coi như cũng được, nhưng rất khó sinh ra biến chất, trừ khi là thân thể đã chết đi, nhưng như vậy thì coi như kẻ đó đã thuộc tộc Undead rồi, không có liên quan gì với Nhân tộc nữa."

    "Có cường giả nghiên cứ qua, Nhân tộc bị Thiên đạo khắc ấn nô lệ, đồ ăn, gia súc..., tương tự với việc các Ma pháp sư khắc xuống lạc ấn đối với nô lệ của mình. Nhưng việc này là do Thiên đạo gây nên, tất cả nhân loại từ khi sinh ra đã có loại dấu ấn này, vì vậy chỉ cần bọn họ dám phản kháng bất cứ Hồng Hoang Vạn Tộc nào, Thiên đạo sẽ vì thế mà giáng tội, bất kỳ siêu phàm giả đều có thể cảm giác được loại giáng tội này trên người nhân loại, rõ ràng như ánh nến trong đêm."

    "Một vị cường giả khác nghiên cứ, con lai của Nhân tộc và Hồng Hoang Vạn Tộc, một khi ra đời sẽ tiêu hao lượng lớn số mệnh của bổn tộc, trình độ tiêu hao không sai biệt lắm tương đương với việc ra đời trăm tên bổn tộc đời sau. Vì vậy, các vị các cường giả muốn muốn mượn nhờ Nhân tộc để sinh sôi nảy nở huyết mạch đời sau của bản thân, sáng lập chủng tộc mới đều ngừng việc này lại, không bao giờ có ý định này nữa."

    "Cũng có chủng tộc cường đại niệm tình nhân loại dù sao cũng có trí tuệ, thương cảm vận mệnh của bọn họ, thu nhân tộc thành tộc phụ thuộc, cho nên tộc vận cứ như vậy mà bị hạ thấp, xuýt chút nữa bị diệt tộc. Lại có tộc thu nhân loại làm nô lệ, tuy rằng tộc vận hạ thấp không nhiều lắm, nhưng vẫn dần dần hạ thấp từng bước. Trừ khi đối xử nhân loại như gia súc hay vật phẩm tiêu hạo, nếu không bất kỳ chủng tộc nào cũng sẽ bị Thiên đạo giáng xuống tai hoạ."

    "Có học giả cho rằng, có thể là huyết mạch nhân loại quá mức thấp kém, một khi vững bước sinh sôi nảy nở, thậm chí là tiến vào hàng ngũ Hồng Hoang Vạn Tộc, sẽ ô nhiễm huyết mạch cao quý của Hồng Hoang Vạn Tộc, bởi vì vậy trực tiếp bị thiên địa cự tuyệt. Giả thuyết này được phần đông cường giả ủng hộ, hiện tại đã thành công luận."

    "Phía dưới giới thiệu phương thức sinh sôi nảy nở tốt nhất cho Nhân tộc . . ."

    "Phương pháp chế tạo khẩu phần lương thực từ Nhân tộc. . ."

    "Hai mười bảy cách sử dụng Nhân tộc . . ."

    "Hệ số tra tấn linh hồn của Nhân tộc, cùng với phương pháp thu hoạch oán niệm. . ."

    "Kết quả cải tạo Nhân tộc. . ."

    Ngô Minh nhẹ nhàng buông quyển sách xuống, nét mặt của hắn chậm rãi khôi phục, nhưng trong lòng kỳ thật đã vô cùng giận dữ.

    Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu. Buồn cười lúc trước hắn còn trả lời Cốt như vậy, hiện tại hắn thật sự đã biết, thiên địa này chỉ bất nhân đối với nhân loại, thật sự bất nhân. Là thiên địa có tư tâm, là càn khôn có tư tâm!

    "trong truyền thuyết thần thoại của thời kỳ Hồng Hoang Thiên Đình, Bàn Cổ Khai Thiên Địa, Hồng Quân Hợp Thiên đạo, là chân thật, hay là do Nhân tộc ở thời đại này thân hãm trong tuyệt vọng, đã vẽ ra những thần thoại tốt đẹp mà huyễn tưởng này! ?"

    "Thời đại Hồng Hoang Thiên Đình không có cái gọi là Thiên đạo đấy, như vậy cái Thiên đạo này rốt cuộc là thứ gì? Là một loại sinh mệnh chân thực, là vật chất, hay là kiến trúc, vật phẩm, địa điểm? Hay là danh hiệu nào đó bên trong tối tăm?"

    Ngô Minh đã biết được một ít, nhưng nghi hoặc lại nhiều hơn, hắn cũng không biết cái gọi là Bàn Cổ và Hồng Quân là thật hay giả, là nhân vật có thục trong lịch sử, hay là thần thoại huyễn tưởng tốt đẹp, về cái gọi là Thiên đạo hắn cũng có rất nhiều nghi ngờ.

    "Ta giết dị tộc, trên người cũng không có bất kỳ oán khí của Thiên đạo, ngược lại là có thể đạt được 《 Trị số thân thuộc Thiên đạo , xem ra Chủ Thần không gian ban sơ của ta chính là thứ chuyên môn nhắm vào Thiên đạo."

    Ngô Minh lại một lần hồi tưởng lại những gì mình đã trải qua, hắn vốn là một người bình thường bên trong thế giới vô ma Địa Cầu, đột nhiên xuyên việt đến Hồng Hoang Thiên Đình mấy tháng, trong mấy tháng hắn ghi chép lượng lớn công pháp, bản vẽ, tri thức..., mấy thứ này đều là bảo vật vô giá, khoa trương nhất chính là, hắn lại một lần nữa xuyên việt về thời đại lịch Hồng Hoang, hơn nữa Chủ Thần không gian ban sơ của hắn còn có thể là thứ chuyên môn chĩa mũi nhọn vào Thiên đạo.

    "Hay là ta chính là nhân vật chính như trong những bộ tiểu thuyết kia, là quân cờ của một vị đại năng nào đó, hai lần ta xuyên việt có thể đều là do bọn hắn giở trò quỷ, để ta trở về quá khứ làm một vài chuyện, những chuyện này đoán chừng đều có quan hệ với Thiên đạo, nhân loại, Hồng Hoang Vạn Tộc, nhưng mà cụ thể lại muốn ta làm như thế nào? Phá đổ Thiên đạo sao? Độ khó quá lớn, hay là nói. . ."

    "Kỳ thực ta chính là Bàn Cổ hay Hồng Quân! ? Thậm chí có khả năng ta là Nhân Hoàng Phục Hi thị! ?"

    Ngô Minh trong lúc nhất thời phân nhánh ý tưởng quá nhiều, thậm chí nghĩ tới có thể chính bản thân hắn là độc thủ phía sau màn, thúc đẩy Bàn Cổ và Hồng Quân trở nên mạnh mẽ, thậm chí chính hắn đã dựng lên Nhân Hoàng các loại. Ý nghĩ khoa trương nhất là, hắn đã dựng lên và thúc đẩy hết tất cả những việc này, sau đó ở tương lai xuyên việt chính bản thân đến Hồng Hoang Thiên Đình, sau đó lại xuyên việt ngược về thời kỳ này.

    "Chờ một chút, trên internet của Hồng Hoang Thiên Đình cũng có một số phân tích đối với quyền bính và thực lực của thánh nhân, trong đó có nói chỉ cần có thể đạt đến cấp độ Thánh Nhân cao cấp, khi đó tất cả sự tồn tại song song của bản thân trong mọi tuyến thời gian và không gian đều sụp đổ hợp lại làm một. Nếu như vậy, ta đây là cái gì? Hoặc có thể nói ta sống đến nhiều năm trong tương lai về sau như vậy mà vẫn là một Thánh nhân sơ cấp?"

    Ngô Minh nghĩ đến có chút đau đầu, trong lòng nhất thời đại loạn, hơn nữa thời gian còn lại cho đến khi tiểu đội Luân Hồi được triệu hồi cũng chỉ còn lại một ngày. Hắn lập tức rời khỏi kho sách, lãnh hơn mười khối ma thạch từ chỗ Albans, sau đó thẳng chạy đến khu vực chợ nô lệ.

    "Không thể bận tâm nhiều thứ như vậy, trước mắt ta còn quá yếu, hơn nữa vấn đề phải đối mặt còn quá nhiều, tựu như con sâu cái kiến chỉ có thể chứng kiến những thứ lớn cỡ hạt gạo trên mặt đất, mà cự long lại có thể từ trên chín tầng trời bao quát thế gian. Chỉ cần thực lực của ta từng bước trở nên mạnh mẽ, có ngày sẽ biết rõ nội tình trong tất cả những chuyện này."

    Ngô Minh đành tạm thời thôi suy nghĩ lung tung, đến chợ nô lệ lấy lấy cớ luyện tập ma pháp Tử Linh, trực tiếp mua hơn hai mươi nô lệ thoạt nhìn rất cường đại, nhưng nghe nói chưa đủ trí lực, vì vậy giá cả cũng không đắt. Hắn lập tức không khách khí, phát tiết ra toàn bộ cơn thịnh nộ từ những gì đã đọc trên sách, cứ thế giết hết toàn bộ số nô lệ này. Điểm số ban thưởng cũng nhiều hơn một ít so với tưởng tượng của hắn, toàn bộ cộng lại ước chừng năm trăm điểm.

    "Một ma thạch tương đương 50 điểm số ban thưởng, nếu chăm chỉ làm việc, chỉ cần pha chế thuốc, trong mười ngày có thể đổi một nghìn điểm điểm số ban thưởng, còn phải mở ra không gian thí luyện. . . Chưa đủ a, xa xa chưa đủ. . ."

    Ngô Minh cũng không thèm nhìn lại xác của những nô lệ dị tộc bị hắn giết, quay người rời khỏi chợ nô lệ, cũng không đi quản ánh mắt sợ hãi và căm hận của những dị tộc xung quanh đó. . .

    "Xem ra trong mười ngày kế tiếp, ít nhất phải chế tạo ra một khí cụ siêu phàm mới được!"
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)