FULL  Đô Thị  Khoa Huyễn  Võng Du Lãnh địa ác ma (Ác Ma Doanh Địa) - Full

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. ilovenovel97

    ilovenovel97 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    22/3/20
    Bài viết:
    288
    Được thích:
    16
    Chương 38: Vú em

    Tay phải nữ sinh còn đang nắm tay một người, gương mặt mũm mĩm hồng hồng, đôi mắt trong veo như nước, ăn mặc theo phong cách Gothic (1), đầu tết tóc buộc thành cái đuôi ngựa.

    (1)Phong cách Gothic: Đặc trưng của kiểu thời trang theo phong cách này là ăn mặc cực kỳ lập đị với tất cả các loại trang phục đều màu đen, tóc xù xỉ và đây cộm, móng tay để dài như móng vuốt và cũng được sơn màu đen, mắt môi đều kẻ màu tối đậm... Tất cả trang phục và phụ kiện này khi khoác lên người đều gây cho người đối diện một cảm giác hết sức rùng rợn và ma quái, thậm chí cực kỳ phản cảm.

    Thấy được cô bé, trong lòng Tiêu Phàm liền cảm thán. AI Cái xã hội gì đây, người ta còn nhỏ như vậy, ngươi đã biến cô bé này thành kẻ tâm lý biến thái rồi sao!

    Tiêu Phàm nhìn tiểu loli này liền cảm thấy lòng đồng tình ngập tràn tâm can.

    Tiểu loli kia đường như phát hiện Tiêu Phàm đang nhìn cô bé, lập tức trốn ra phía sau lưng nữ sinh kia, ôm chặt lấy người cô ta, tỏ vẻ như rất sợ hãi Tiêu Phàm.

    "Thật là không có phép tác, đây là em họ của em, Miên Miên, từ nhỏ đã rất sợ người lạ, lại đễ dàng cảm thấy sợ hãi, đã từng đưa em ấy đi gặp rất nhiều bác sĩ tâm lý nhưng đều vô dụng, chỉ có thể hi vọng trong quá trình trưởng thành em ấy có thể chậm rãi chuyển biến trở nên tốt hơn.” Nữ sinh nhẹ nhàng xoa đầu Miên Miên, nói với Tiêu Phàm.

    "Không sao đâu, tuổi còn nhỏ, sợ người lạ là chuyện rất bình thường." Tiêu Phàm an ủi.

    Thì ra tiểu muội muội bé bỏng này chỉ là đễ dàng bị dọa sợ, những phương điện tâm lý khác đều không có vấn đề, hắn có thể an tâm.

    Vậy muốn giải quyết sự tình chỉ còn lại vấn đề tâm lý của nữ sinh ở trước mắt này.

    "Anh là đội trưởng của đội này. nếu em không ngại, có thể cho anh xem qua tư liệu cụ thể của em một chút được không? Chỉ là anh muốn hiểu rõ ràng tư liệu của các thành viên trong đội thật rõ ràng, khi vào làm phó bản có thể chỉ huy thật tốt."

    "Tất nhiên là không có vấn đề gì." Nữ sinh kia hào phóng đưa tư liệu của mình cho Tiêu Phàm.

    [Tên: Bán Trường Miên] (Tên ID của nữ sinh xinh đẹp này là Bán Trường Miên.)

    [Đẳng cấp: 12] (wow, đẳng cấp còn cao hơn cả hắn, đúng là người thì không nên nhìn vẻ bề ngoài mà!)

    [Chủng tộc: Ác Ma]

    [Kĩ năng thiên phú: Hình thái Ác ma]

    [Loại hình kỹ năng: Bị động]

    [Hiệu quả: Nếu bị công kích, tự động chuyển đổi sang hình thái thứ hai]

    [Ghi chú: Nỗi đau sẽ mang đến cuộc sống mới!]

    Nói cái gì hoàn toàn không hiểu, giống cái kỹ năng Tửu Tinh Cuồng Ẩm của hắn đều là giới thiệu mơ hồ.

    Cái kỹ năng thứ hai của Bán Trường Miên làm Tiêu Phàm cảm thấy có chút bị dọa sợ.

    [Tên kỹ năng: Liên Mẫn]

    [Loại hình kỹ năng: Chủ động]

    [Phẩm chất: Sử thị]

    [Hiệu quả: Khôi phục một lượng HP nhất định, thời gian phục hồi 10 giây.]

    [Điều kiện sử dụng: Hình thái Bright Gemini]

    [Kỹ năng tiêu hao: Tiêu hao 50 điểm giá trị pháp lực]

    [Điều kiện học tập: Truyền lại từ trận doanh Ác ma chòm Song Tử|

    [Ghi chú: Với lòng thương xót từ chòm Song Tử tươi sáng, an ủi linh hồn bị tổn thương]

    Đầu cùng ở trong trận doanh Ác Ma với kỹ năng truyền thừa từ mười hai vị ma tướng, tại vì sao mà lại có sự đãi ngộ khác biệt lớn như vậy! Kỹ năng của Bán Trường Miên chỉ cần tiêu hao giá trị pháp lực bình thường liền có thể sử đụng, mà Tiêu Phàm vì giá trị mị lực sở trường thân sĩ mà thiếu chút nữa bị tra tấn đến xuất hiện chứng bệnh u buồn.

    Tiêu Phàm vẫn cho là đội ngũ nhân vật kiểu vú em này trong trận doanh Ác Ma đã bị tuyệt chủng, không ngờ rằng chúng tụ tập lại cùng một chỗ, còn có kiểu nhân vật nhân từ tồn tại. Đây thật sự là sự thay đổi hiếm có trong trận doanh Ác ma.

    "Xin phép cho anh nói thẳng, kiểu người giống Bán Trường Miên em đây, chắc hẳn có nhiều đội muốn đoạt lấy mới đúng, vậy tại sao lại muốn gia nhập đội của bọn anh." Tiêu Phàm xem không hiểu kỹ năng thiên phú của đối phương là biểu hiện cho cái gì, vẫn là không quá yên tâm, đành tiếp tục dùng lời nói xã giao, có chút thăm dò nói.

    "Cứ đơn giản gọi em là Trường Miên cũng được, bởi vì em muốn dẫn em họ Miễn Miễn của em đi chơi đùa một chút, nếu em gia nhập không phải cũng có thêm cả một đứa bé sao, phần lớn các đội ngũ đều cảm thấy đó là gánh nặng. Nếu như đội trưởng là anh thấy dẫn theo bọn em không tiện cũng không sao, bọn em cũng không bắt buộc."

    "Không phải như vậy, anh chỉ là muốn hỏi một chút. Anh cũng có kỹ năng truyền thừa, nhưng vẫn là không thể lợi hại bằng của em, đấy cũng là NPC bên trong Tân Thủ thôn cho sao?”

    "Đúng vậy, bà lão trong Tân Thủ thôn chúng em nói em phù hợp với điều kiện truyền nhân của bà, thế là bà liền đem kỹ năng truyền thừa cho em."

    Đúng là không có so sánh thì không có tổn thương mà, Tiêu Phàm chịu muôn vàn khổ nhục đi lấy lòng một con cừu đực, mới nhận được một kỹ năng truyền thừa vô cùng khó dùng, còn thôn của hai người Bán Trường Miên lại là trực tiếp cho.

    "Em thật là may mắn, chỉ có kỹ năng phụ trợ thôi mà vẫn có thể luyện đến cấp 12." Tiêu Phàm muốn mượn lúc này để biết thêm tin tức của kỹ năng thiên phú, nhưng Bán Trường Miên nhất định làm hắn phải thất vọng.

    "Em cũng không biết làm sao mà có thể lên cấp nhanh như vậy?”

    "Em nói như vậy thì làm sao để người chơi cấp 10 như anh chịu nổi đây?"

    "Em không có ý như vậy, em có chứng bệnh hay nhớ sai, sẽ không nhớ rõ bản thân mình đã trải qua hay đã làm những gì. Cái bệnh này khiến cuộc sống sinh hoạt của em thật phiền phức." Bán Trường Miên ngại ngùng nói.

    Hóa ra là chứng mất trí nhớ sao, hại mình lo lắng lâu như vậy.

    Một thiếu nữ xinh đẹp dịu dàng bị chứng mất trí nhớ, một tiểu loli đáng yêu có chứng sợ hãi cực độ, vậy mình còn phải sợ cái gì?

    Tổ đội lên xe, xuất phát!

    Tiêu Phàm đưa tay sờ về phía pho tượng Nhãn Kính Xà Vương, bên trên giao điện lập tức hiện ra độ khó của tuyển chọn, đã đủ năm người, vậy lập tức có thể đi vào.

    Ngón tay vạch lên giao điện một cái, một vầng sáng hiện lên, năm người Tiêu Phàm nhanh chóng biến mất ở lối vào thung lũng Rắn Cát...

    Sau khi đội ngũ tiến vào phó bản Thung Lũng Rắn Cát thì không gặp phải quái vật ngay mà được hệ thống truyền tống đến một vùng đất khá hoang vắng.

    Có một cánh cửa đá chặn đường đi tiếp của bọn họ, trên cửa đá có khắc một hàng chữ: "Diệt sạch toàn bộ quái vật trong khu vực rồi hãy đi đến khu vực tiếp theo, nếu đã chuẩn bị sẵn sàng thì hãy đẩy cửa đá này tiến vào."

    Có lẽ là bởi vì đây là phó bản đầu tiên sau khi người chơi rời khỏi tân thủ thôn nên nó được thiết kế theo phong cách dành cho tân thủ.

    Có lẽ nơi này được chuẩn bị để giúp người chơi bị giảm shock khi bắt đầu chiến đấu thực. Tiêu Phàm xet xét danh sách đội ngũ, phát hiện thông tin của Miên Miên chưa hiện lên trong danh sách đội ngũ, đội ngũ vẫn còn một ví trí trống còn cô bé kia thì đang đứng ở ngoài ngây ngốc một mình.

    Những người trong độ tuổi vị thành niên sẽ do hệ thống thực hiện giám hộ nên những người chơi vị thành niên sẽ không được tính vào số người thuộc đội ngũ khi tiến vào phó bản. Mỗi phó bản chỉ cho phép một người giám hộ mang theo một người chơi vị thành niên.

    Đúng vậy, không phải vị thành niên cần phải lấy học tập làm chính không thể tiến vào Tân Sinh ư? Vì sao...

    Vì thế Tiêu Phàm chia sẻ thông tin cho Bán Trường Miền.

    "Em chính là người giám hộ của Miên Miễn đây. Bởi vì ba mẹ Miên Miễn thường xuyên bận việc và hay đi công tác nên giao em ấy cho em chăm sóc nhưng em muốn chơi Tân Sinh nên mang cả em ấy vào đây." Bán Trường Miễn vô đáp với vẻ đương nhiên.

    “Nhưng mà không phải người vị thành niên không được phép đăng nhập vào Tân Sinh sao?"

    "Không phải, người chơi vị thành niên chỉ phải nộp thêm phí chơi trong trò chơi mà thôi. Trò chơi cũng đã nghĩ đến việc những người chơi phải mang theo trẻ em kia mà. Em có thể dẫn theo em ấy cùng chơi, chút tiền kia chẳng đáng là gì hết."

    Xem ra em gái Trường Miên này cũng là một người chơi giàu có.

    Bởi vậy tiêu chuẩn thấp nhất của phó bản có lẽ là một đội ngũ sẽ có năm người chơi trưởng thành và một người chơi vị thành niên, trong đội ngũ vẫn còn trống một chỗ, xem ra sau khi ra ngoài còn thế thể chiêu mộ thêm một người nữa.
     
  2. ilovenovel97

    ilovenovel97 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    22/3/20
    Bài viết:
    288
    Được thích:
    16
    Chương 39: Người tốt Bán Trường Miễn

    Tiêu Phàm nở nụ cười ôn hòa với cô bé Lolita có tên là Miền Miên kia: "Miên Miên, nói cho anh trai biết em có kỹ năng gì nha?”

    Miền Miên thấy Tiêu Phàm nhích lại gần mình, cơ thể bắt đầu run run, nước mắt đần dâng lên trong hốc mắt, những tiếng răng rắc xuất hiện, từ dưới chân Miên Miễn bắt đầu bị đóng băng rồi len lên cơ thể, trong nháy mắt đã đông cứng cô bé lại.

    "Đây..." Tiêu Phàm trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mắt, một câu cũng không thể thốt ra nổi.

    "Thật ngại quá, Miên Miên rất sợ người lạ, anh bỏ qua nha." Mặt Bán Trường Miên đỏ bừng: "Còn thông tin về nhân vật của Miên Miên thì anh cứ xem trên danh sách đội ngũ nhé, thông tin của em và em ấy đều ở chế độ công khai trong đội ngũ đấy."

    [Tên: Miên Miên]

    [Cấp bậc: 10]

    [Chủng tộc: Ác Ma]

    [Kỹ năng thiên phú: Khủng cụ cách tuyệt]

    [Loại hình kỹ năng: Chủ động]

    [Hiệu quả: Sau khi được kích hoạt, trong khoảng thời gian ngắn sẽ đóng băng cơ thể lại, biến thành trạng thái vô địch, trong thời gian này sẽ không thể khởi động và phóng thích kỹ năng công kích cho đến khi tự động triệt tiêu]

    [Kỹ năng tiêu hao: Tiêu hao 50 điểm pháp lực, thời gian phục hồi là 30 giây]

    [Ghi chú: Thấy quá to lớn, ta không sợ không sợ, khối băng của ta khá lớn, ta không sợ không sợi]

    Tiêu Phàm đã hiểu, đây là kỹ năng truyền thống của các pháp sư, thường có danh xưng là "Băng tương" nhưng mà pháp sư chỉ biết mỗi băng tương thì có lợi ích gì đâu!

    Nhưng mà hai chị em này cũng thật may mắn. Đội ba người của Tiêu Phàm đã đến cấp 10 nhưng còn chưa có một kỹ năng cần pháp lực nào chính vì vậy nên giá trị pháp lực vẫn chưa được mở khóa mà hai chị em này đã có thể sử dụng pháp thuật rồi.

    Ngoài giá trị thể lực vốn có ra, Tiêu Phàm chẳng còn kỹ năng nào tương tự nưa hết cho nên không thể sử dụng, quả thực là vô cùng chán nản.

    Bán Trường Miên thấy Tiêu Phàm nhìn thông tin xong, sắc mặt càng thêm đỏ: "Thành thật xin lỗi anh."

    Tiêu Phàm biết câu xin lỗi này của cô đang ám chỉ điều gì: "Không sao, hoan nghênh hai người các em gia nhập đội ngũ Vũ Hội Ác Ma của bọn anh."

    Nói xong vươn tay ra nắm lấy tay Bán Trường Miên.

    Tiêu Phàm nghĩ rằng, cô bé dịu đàng này thực lương thiện, so sánh ra thì tốt hơn Hổ Nữu rất nhiều.

    Tiêu Phàm lại nhìn về khối băng đang đứng lặng lẽ trong một góc kia, âm thầm thở dài.

    Vì thế, phó bản đầu tiên của khu vực là Thung Lũng Rắn Cát còn chưa đánh, thành viên Miên Miên của Vũ Hội Ác Ma đã mất khả năng chiến đấu.

    "Xà Cơ, em cầm lấy." Tiêu Phàm đưa chiếc búa mà mình không có cách nào sử dụng nữa cho Xà Cơ, cuối cùng cũng đẩy cảnh cửa đầu tiên của phó bản ra.

    "Oa, đẹp quá!" Cửa vừa mở rộng, Xà Cơ thấy được cảnh tượng bên trong mắt liền sáng lên như hai ngôi sao nhỏ.

    Sự việc Tiêu Phàm lo lắng cuối cùng cũng xảy ra, sinh vật trong Thung Lũng Rắn Cát quả nhiên là những con rắn quái dị mà Xà Cơ cho rằng dễ thương kia.

    Những con quái vật đầu tiên ở Thung Lũng Rắn Cát là Thanh Xà, to khoảng hai, ba centimet, đài khoảng mấy chục centimet, thân rắn xanh biếc, đuôi rắn hơi có màu nâu nhạt.

    Những con Thanh Xà phun lưỡi phì phì, chậm rãi tới gần đám người Tiêu Phàm.

    Chỉ một con thanh xà thì chẳng kể gì nhưng trước mắt có vô số con thế này quả thực khiến da đầu người ta phải run lên.

    "Xà cơ, tiến lên đánh quái đi." Tiêu Phàm bắt đầu hạ lệnh nói.

    "Không đâu, chúng nó đáng yêu như vầy vì sao lại giết chúng nó." Xà Cơ luôn luôn nghe lời lần đầu tiên bất đầu phản kháng mệnh lệnh của Tiêu Phàm.

    "Chúng ta tới đây để đánh phó bản, không phải đến để tham quan, em gái Xà Cơ à, mau chóng ra tay đi, anh đây cầu xin em đó." Tiêu Phàm biết những con rắn nhỏ này trong mắt Xà Cơ là rất đáng yêu nhưng không ngờ lại nghiêm trọng như vậy.

    "Muốn đánh thì anh đi đánh đi, dù sao em cũng không ra tay được." Nói xong Xà Cơ thở phì phì bước qua một bên.

    Xong rồi, đứa nhỏ ngốc này rơi vào thời kỳ phản nghịch rồi.

    Thành viên thứ hai của Vũ Hội Ác Ma trong Phó bản Thung Lũng Rắn Cát cũng đã mất khả năng chiến đấu...

    Tank của nhóm bãi công, không sao cả, chúng ta còn có Hổ Nữu và đội viên mới Bán Trường Miên, Tiêu Phàm thầm an ủi mình như vậy.

    "Hổ Nữu, Xà Cơ bãi công rồi, còn có vú em Trường Miên đây, không sao cả, chúng ta đánh nhanh thắng nhanh nào!"

    Không ai đáp lại...

    Tiêu Phàm quay đầu nhìn thấy Hổ Nữu đang nhắm mắt núp trong một xó, vung roi loạn xạ, nhỏ giọng sợ hãi nói: "Bọn mày đừng tới đây, đừng tới đây..."

    "Đại tiểu thư à, sợ rắn còn đi cùng làm chỉ vậy." Tiêu Phàm thật bất đắc di.

    "Tôi đâu có biết quái vật trong này là rắn đâu, còn nhiều như vậy nữa."

    "Quái vật trong Thung Lũng Rắn Cát không phải là rắn chẳng lẽ là mèo à?"

    "Tôi tưởng chỉ là tên gọi nó thế thôi, ai biết nó thực sự như vậy đâu. Tôi sợ nhìn thấy rắn lắm, mấy người nhanh chóng tiêu diệt chúng đi!" Hổ Nữu hung dữ mắng.

    Xem ra cũng chẳng trông cậy được vào Hổ Nữu rồi.

    Thành viên thứ ba của Vũ Hội Ác Ma trong phó bản Thung Lũng Rắn Cát - Hổ Nữu - mất khả năng chiến đấu.

    Quả thực là một phó bản vô cùng mạnh mẽ, có thể khiến người khác không chiến mà bại, còn chưa bắt đầu chiến đấu nhưng Vũ Hội Ác Ma đã mất hết một nửa lực lượng rồi...

    Nhìn ánh mắt hung tàn của mấy con rắn nhỏ này, đoán chừng chỉ số thông minh cũng chẳng có. Khả năng châm ngòi ly gián hoặc Vô Lương Cổ Hoặc đều không sử dụng được rồi.

    Sắc mặt Tiêu Phàm lộ vẻ xấu hổi: "Thật ngại quá."

    Lúc này đến phiên Tiêu Phàm nói với Bán Trường Miên.

    "Không sao cả, dù sao cũng chỉ là trò chơi thôi mà." Bán Trường Miên ôn như đáp lại: "Hai người chúng ta bắt đầu chiến đấu đi."

    Thấy Bán Trường Miên không có ý định bỏ cuộc Tiêu Phàm vô cùng cảm động, Trường Miên à, em thật sự là một người tốt mà.

    Tiêu Phàm nắm chặt nắm tay chân lướt như bay, muốn phát tiết oán khí lên người mấy con Thanh Xà này.

    "Trường Miên, một nhát."

    "Đại tiểu thư à, sợ rắn còn đi cùng làm chỉ vậy." Tiêu Phàm thật bất đắc di.

    "Tôi đâu có biết quái vật trong này là rắn đâu, còn nhiều như vậy nữa."

    "Quái vật trong Thung Lũng Rắn Cát không phải là rắn chẳng lẽ là mèo à?"

    "Tôi tưởng chỉ là tên gọi nó thế thôi, ai biết nó thực sự như vậy đâu. Tôi sợ nhìn thấy rắn lắm, mấy người nhanh chóng tiêu diệt chúng đi!" Hổ Nữu hung dữ mắng.

    Xem ra cũng chẳng trông cậy được vào Hổ Nữu rồi.

    Thành viên thứ ba của Vũ Hội Ác Ma trong phó bản Thung Lũng Rắn Cát - Hổ Nữu - mất khả năng chiến đấu.

    Quả thực là một phó bản vô cùng mạnh mẽ, có thể khiến người khác không chiến mà bại, còn chưa bắt đầu chiến đấu nhưng Vũ Hội Ác Ma đã mất hết một nửa lực lượng rồi...

    Nhìn ánh mắt hung tàn của mấy con rắn nhỏ này, đoán chừng chỉ số thông minh cũng chẳng có. Khả năng châm ngòi ly gián hoặc Vô Lương Cổ Hoặc đều không sử dụng được rồi.

    Sắc mặt Tiêu Phàm lộ vẻ xấu hổi: "Thật ngại quá."

    Lúc này đến phiên Tiêu Phàm nói với Bán Trường Miên.

    "Không sao cả, dù sao cũng chỉ là trò chơi thôi mà." Bán Trường Miễn ôn như đáp lại: "Hai người chúng ta bắt đầu chiến đấu đi."

    Thấy Bán Trường Miên không có ý định bỏ cuộc Tiêu Phàm vô cùng cảm động, Trường Miên à, em thật sự là một người tốt mà.

    Tiêu Phàm nắm chặt nắm tay chân lướt như bay, muốn phát tiết oán khí lên người mấy con Thanh Xà này.

    "Trường Miên, một nhát."

    _"Tốt, tiếp tục nào.”

    "OK, lui về sau đi."

    "Không tệ, lần này quá đẹp!"

    Cứ như vậy, trong khu vực đầu tiên của phó bản Thung Lũng Rắn Cát giọng điệu chỉ huy của Tiêu Phàm cứ vang mãi không dứt...

    Chẳng ngờ rằng, cô gái xinh đẹp dịu dàng này lại là một người chơi có thực lực không tệ nha.

    Một mình Tiêu Phàm tự tiến lên triển khai công kích, chống quái, quét quái, Bán Trường Miễn phụ trách hỗ trợ sau lưng Tiêu Phàm.

    Chẳng ngờ rằng chỉ dựa vào hai người mà đã có thể hợp tác ăn ý quét sạch lũ quái Thanh Xà này.

    Bán Trường Miên vốn cho rằng hai người rất khó qua được phó bản bình thường này, chỉ ôm hy vọng đánh thử. Chẳng ngờ rằng đội trưởng này lại lợi hại như vậy, xem ra việc vượt phó bản này có hy vọng rồi.

    "Đội trưởng anh rất lợi hại nhưng vì sao cứ sử dụng quyền không vậy?" Bán Trường Miên hỏi.

    Tiêu Phàm cảm thấy hơi xấu hổ, không biết phải nói thế nào cho đúng.

    Bán Trường Miên nhìn thấy dáng vẻ của Tiêu Phàm, cười cười nói: “Cho anh này, bọn em tìm thấy ở khu vực đã ngoại gần thôn đấy, em có nhiều lắm."

    [Tên: Chủy thủ Địa Tỉnh]

    [Loại hình: Vũ khí]

    [Phẩm chất: Rác rưởi]

    [Độ bền: 90%]

    [Lực công kích: Yếu]

    [Thuộc tính: Không có]

    [Điều kiện trang bị: Không có]

    [Ghi chú: Đây là sản phẩm thí nghiệm thất bại của Địa Tỉnh, cũng có thể xem như sắc bén, có thể dùng để phòng thân.]

    Chỉ một lần giao dịch đã cho hai cái, Trường Miên, em quả thực là người tốt mà. Lần thứ hai Tiêu Phàm cảm khái như thế.

    Tiêu Phàm dùng cây chủy thủ nhỏ lấy mật rắn, đẩy cánh cửa lớn thứ hai của phó bản, tiến vào khu vực thứ hai...

    "Các cô còn không mau đến đây!" Tiêu Phàm gọi với ra sau.

    Miễn Miên thấy chị mình đi rồi cũng lập tức đuổi theo, người mất khả năng chiến đấu đầu tiên khôi phục.

    "Ở đây có loại rắn mới này." Tiêu Phàm hét lớn. Chỉ chớp mắt Xà Cơ đã vọt đến như một con khỉ nhỏ, người mất khả năng chiến đấu thứ hai, khôi phục.

    Hổ Nữu thấy quanh mình chẳng còn ai, vô cùng sợ hãi, cũng nhanh chóng đuổi theo, người chơi mất khả năng chiến đấu thứ ba, khôi phục.

    Tiêu Phàm thấy mọi người đã đến đông đủ, nói với Bán Trường Miền: "Chúng ta tiếp tục thôi."

    "Vâng." Bán Trường Miễn nhẹ nhàng gật gật đầu.

    Loại quái vật trong khu vực thứ hai của phó bản là Sa Phúc Xà (rắn hổ mang màu vàng), kích cỡ bằng với loại Thanh Xà trong khu vực đầu tiên, thân rắn có màu vàng đất, đặc điểm lớn nhất là bay vụt lên như một hạt cát, có thể từ một khoảng cách tương đối nhanh chóng đến gần công kích kẻ địch.

    Nhưng mà Tiêu Phàm và Bán Trường Miên phối hợp vô cùng ăn ý, hơn nữa Chủy thủ Địa Tỉnh vừa nhận được kia lại không ảnh hưởng đến khả năng Buff của Phẩm Cách Thân Sĩ, hai chủy thủ được sử dụng ở hai tay càng giúp Tiêu Phàm như hổ thêm cánh.

    Không biết qua bao lâu khu vực thứ hai cũng đã được dọn đẹp sạch sẽ...

    Trong lòng Tiêu Phàm vô cùng vui vẻ, em gái Trường Miên dịu dàng trí kỷ, kỹ thuật lại tốt, phối hợp với mình quả thực là không chế vào đâu được, hai chúng ta thực giống Thần Điêu Hiệp Lữ, song kiếm hợp bích, vô địch thiên hạ.

    "Đội trưởng, anh vất vả rồi." Bán Trường Miên nhìn Tiêu Phàm đang bước đến, dịu dàng nói.

    Hổ Nữu, cô nhìn đi, đây mới đúng là người tốt nha, còn không mau học tập người ta. Lần thứ ba Tiêu Phàm cảm khái trong lòng như thế.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)