[Huyền huyễn - Linh dị] Công Ty Cho Thuê Quỷ - Khản Không (New: Q3C7)

Thảo luận trong 'Truyện tạm dừng' bắt đầu bởi stevenqb1890, 8/4/12.

  1. Công Ty Cho Thuê Quỷ
    Tác giả: Khản Không

    Quyển 3 : Sự kiện ngoại giao
    Chương 6: Thời luân chuyển kiếp


    Nhóm dịch: Độc Cô Thôn
    Nguồn: Tàng Thư Viện



    Ngư Thừa Thế cũng không nói lời thừa mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: '' Đến đây nào tiểu Ung để ta giới thiệu với ngươi mấy vị Lãnh đạo Tổng hội!” Nói xong còn kèm theo cái nháy mắt ra hiệu.
    Đáng tiếc Ung đại Thiên sư của chúng ta thuộc dạng chậm tiêu, hoàn toàn không hiểu ý cú nháy mắt của Ngư đại hội trưởng ẩn chứa ý tứ gì, hắn chỉ cảm thấy sắc mặt của Ngư Thừa Thế hơi khó coi một chút thì trong lòng càng thêm mấy phần cẩn thận.
    “Đây là Giám đốc điều hành của Tổng hội Hiệp hội Pháp sư, Chương Bát Trảo Thiên sư”. Ngư Thừa Thế trước tiên giới thiệu một vị trung niên ngồi chính giữa.
    Người này cũng chỉ hơn 40 tuổi, khuôn mặt diều hâu dài nhỏ, mũi chim ưng, cằm để chòm râu dê, mái tóc dài hoang dại, thoạt nhìn giống như dân nghệ sỹ đánh đàn vẽ tranh hơn là Pháp sư vẽ bùa bắt quỷ.
    Nghe cái danh hiệu này xong hẳn cũng biết ngay đây là một nhân vật có tên tuổi tầm cỡ, Ung Bác Văn vội vàng mỉm cười, chủ động vươn tay ra bắt.
    Thế nhưng vị Chương Bát Trảo Thiên sư này mặt mũi đầy kiêu ngạo,chỉ hừ nhạt một tiếng, cằm hếch lên coi như lời chào hỏi.
    May mà Ung Bác Văn phản ứng cũng không chậm, tay mới vươn ra phân nửa, thấy phản ứng của đối phương liền lập tức thay đổi phương hướng, phất tay lên ý bảo chẳng có gì, nhìn chung là cũng không đến mức quá vụng về, xấu hổ.
    Sắc mặt Ngư Thừa Thế lại càng thêm khó coi, tiếp theo giới thiệu người ngồi bên trái Chương Bát Trảo.
    Vị này chính là đại diện thường trực của Hiệp hội Phật giáo tại Hiệp hội Pháp sư chúng ta, Chính Minh Pháp sư.
    Đó là một hòa thượng đầu trọc, tai to mặt lớn, mặt mũi trơn láng, bộ dáng chất phác, trên người khoác bộ tăng bào được cắt may tinh xảo, cổ mang vòng phật châu nhỏ, từng hạt phật châu lấp lánh ánh vàng chói lọi, vừa nhìn có thể nhận thấy ngay là đồ quý giá, khiến cho người ta đánh giá vị Hòa thượng này với những kẻ nhà giàu mới nổi.
    “A di đà phật. Ung đại Thiên sư, tiểu tăng có lễ.” Chính Minh pháp sự đứng lên, chắp tay thi lễ hướng Ung Bác Văn .
    Ung Bác Văn vội vàng đáp: “Đại sư không nên khách khí.”
    “Vị này thuộc phái Chân ngôn tông, đến từ Cao dã sơn ở Nhật Bản, Tân Cư Hữu pháp sư”.
    Lời giới thiệu này dành cho vị ngồi bên phải Chương Bát Trảo pháp sư.
    “Chân ngôn tông? Đông mật!” Nghe Ngư Thừa Thế giới thiệu, phản ứng của Ung Bác Văn chính là hoàn toàn sửng sốt.
    Mấy ngày trước vừa từ chính miệng Ngư Thừa Thế nghe được mối quan hệ giữa Đông mật và Thanh Long tự, ngày hôm nay lại thấy được sự có mặt của Hòa thượng Chân Ngôn tông, nếu là nói trùng hợp thì cũng không khỏi quá khiên cưỡng đi. Hiện tại, giải thưởng tìm kiếm Lạt Ma chuyển thế vẫn còn đang được Tập đoàn Thánh Hằng treo bố cáo khắp nơi chứ đâu.
    Ung Bác Văn trong lòng tự nhủ còn trên mặt lại không biểu lộ gì chỉ là cẩn thận tỉ mỉ quan sát thêm.
    Vị Đông Mật hòa thượng này nhìn qua hơn 50 tuổi, khoác bộ tăng bào thô màu xám, chân đi dép cỏ , vẻ mặt sầu khổ, mang bên mình nón lá và gậy trúc, đặt cạnh vị cả người bao phủ sự xa hoa như Chính minh pháp sư thật sự là một sự đối lập mạnh mẽ, đợi Ngư Thừa Thế giới thiệu xong, liền đứng dậy, hướng Ung Bác Văn cúi đầu chắp tay, niệm chân ngôn, coi như là hình thức chào hỏi.
    Giới thiệu hoàn tất, đôi bên một lần nữa ngồi xuống, Ngư Thừa Thế lúc này mới tiếp lời: “Tiểu Ung, mấy vị này tới đây chính là vì pho tượng kỳ quái mà ngươi đã phát hiện ra trong lúc lần bắt quỷ trước đây”
    Ung Bác Văn lấy làm khó hiểu, thầm nghĩ: “Không phải nói về chuyện Thanh Long tự sao? Thế nào lại biến thành chuyện pho tượng?”
    Ngư Thừa Thế tiếp tục nói: “Tiểu Ung, sau khi người giao lên Pho tượng, chúng ta vẫn chưa thể tìm ra được nguồn gốc của nó, xét thấy việc này có liên quan đến tà thuật Hoạt Quỷ dưỡng cổ, chúng ta đã đem ảnh chụp pho tượng nhờ Tổng hội điều tra. Đối việc này Tổng hội đặc biệt coi trọng…”. Nói đến chữ cuối cùng, Ngư Thừa Thế còn cố ý nhấn mạnh, lộ ra vẻ thực lấy làm kỳ lạ.
    Ung Bác Văn lúc này mới hiểu, việc này chắc chắn có liên quan đến thân phận Đại thiên sư của hắn, do đó mới được Tổng hội coi trọng đến vậy.
    “Tổng hội qua nhiều lần điều tra, nhưng lại không tìm được bất cứ tư liệu tin tức gì về pho tượng, cuối cùng, nhờ Chính Minh pháp sư trong lúc vô tình trông thấy ảnh chụp, nhận ra cái này giống như một Bản tôn Phật của Mật giáo, chỉ là Mật tông truyền thừa từ trước đến nay đều rất bí ẩn, nhất là Bản tôn Phật, ngoại nhân lại càng vô pháp biết đến. Hiệp hội Phật giáo lấy Thiền tông làm chính với Mật tông không có nhiều kiến giải, nên đã hướng Tân cư Hữu Pháp sư của Chân Ngôn tông Cao Dã Sơn xin thỉnh giáo. Tân Cư Hữu pháp sư đã chỉ ra xuất sứ của pho tượng. Vì sự việc trọng đại, Tổng hội đã ủy thác Chương Thiên sư dẫn một đội tới Xuân Thành điều tra. Tân Cư Hữu pháp sư, chuyện tình thực hư thế nào mời ngài nói tiếp cho mọi người hiểu rõ.
    Tân Cư Hữu gật đầu tiếp lời: “Pho tượng này chính là Bản tôn Phật Thời luân chuyển kiếp. Bản tôn Phật là hình tượng mà mỗi đệ tử Mật tông cần quan sát để chiêm niệm khi tu hành. Sau khi luân hồi chuyển kiếp có danh xưng là Mạt Pháp tông, một nhánh giáo phái của Mật tông ta cực kỳ ẩn mật và tà ác, truyền bá giáo lý Phật pháp thất truyền, lòng người chìm trong trầm luân, Phật tổ chiêu tập các loài kỳ thú trong thiên hạ cùng Pháp hồn hợp thành đại quân La sát, tiến đến Âm hà địa ngục, đợi ngày Phật pháp bị diệt, cửa địa ngục mở ra, đại quân La sát sẽ dẫn đầu cuộc càn quét hủy diệt thế giới. Mạt Pháp tông cũng chính là một nhánh phái của Thanh Long tự chúng ta. Năm đó, Huệ Quả đại cao tăng truyền thừa tại Thanh Long tự, ngoại trừ Tổ sư Chân Ngôn tông phái ta Không Hải đại sư, Ha Lăng Quốc Biện Luận Hằng cùng Tân La Huệ Nhật đều mỗi phái truyền thừa xuống một chi, ra nước ngoài lập phái. Lại có đệ tử bản địa Nghĩa Thao, Huệ Thời tụ tập tại trung thổ, hằng năm đều tới võ đường rèn luyện gian nan, chờ thời phát huy truyền thống. Mật tông chính thống gặp rât nhiều đả kích trầm trọng khi truyền thừa đã phát sinh nhiều chia rẽ bất đồng, cuối cùng phân rã thành nhiều tông phái khác nhau, trong đó một chi đứng đầu nhanh chóng và mạnh mẽ thờ phụng Thời luân chuyển kiếp Bản tôn Phật mới có thể làm sống lại Phật quốc. Bản tôn Phật đối với Mật tông chúng ta có ý nghĩa đặc biệt quan trọng, đệ tử khổ tu bên ngoài thường thường phải đem theo người, khi quan tưởng thì thờ phụng, hành pháp phòng thân khi xua đuổi tà ma. Ta nghe Chính Minh đại sư giảng giải, Thời luân chuyển kiếp Bản tôn Phật xuất hiện tại Xuân Thành cùng với Hoạt quỷ dưỡng cổ có liên quan, phỏng đoán là do Thời luân chuyển kiếp nơi đây có thiết lập một pháp trận tụ hồn để chiêu tập Đại quân La Sát. Nếu đúng là như thế, Ung thí chủ khi phá vỡ Thời luân chuyển kiếp pháp trận tất nhiên sẽ dẫn dụ đám đệ tử của giáo phái Thời luân chuyển kiếp đến phục thù. Mạt pháp tông nổi tiếng hành động bí hiểm hung tàn, không chỉ một mình Ung thí chủ ngươi ở trong hiểm cảnh mà ngay cả người thân, bạn bè cũng không tránh khỏi bị liên đới. ” Một tràng tiếng Trung được phát ngôn một cách rõ ràng đúng tiêu chuẩn, nhuần nhuyễn, kỹ năng có thể so được với người chủ trì một đại nhạc hội.
    Ung Bác Văn nghe xong mà sửng sốt, mấy vị hòa thượng lạc trong trong mộng trừ vị được gọi là Trân Hạ lão đầu cuối cùng kia thì những vị khác đều là những người có vai vế, nghĩ không ra vừa tỉnh giấc vậy mà đã mơ tới một đống vị tai to mặt lớn của Mật tông, cũng hiểu ra lúc đó hòa thượng phân chia di sản chính Thanh Long tự Huệ Quả Đại sư, cũng chính là người kế thừa Chuyển thế Lạt Ma được treo giải thưởng tìm kiếm tại Tập đoàn Thánh Hằng, tâm lý không khỏi có chút bất an, thầm nhủ: “Tất cả những điều đó cho thấy, lẽ nào ta thực sự là vị Thanh Long đại sư kia đầu thai chuyển thế? Vì sao trước kia chưa từng nằm mộng kiểu này, cũng không nghe nói khi bé có xuất hiện dị tượng gì về phần Linh thú hộ vệ…Bên người ta chỉ có một lão hắc miêu vừa già vừa lười biếng lại vừa tham lam, đâu có điểm nào của linh thú chứ? Không phải, tuyệt đối không phải. Ta không có khả năng là Hòa thượng, ta còn chưa có thành hôn, còn là xử nam, làm sao có thể làm Hòa thượng chứ?” Tận đáy lòng Ung Bác Văn tự hạ quyết tâm, bằng giá nào cũng không thể kể ra quái mộng kia, cũng kiên quyết không dùng đến Kim Cương Phá ma kiếm trong bất cứ trường hợp nào.
    Thấy Ung Bác Văn sau khi nghe Tân Cư Hữu Chính pháp sư nói xong lại không nói lấy một chữ, Chương Bát Trảo sa sầm nét mặt, nói: “ Ung đại thiên sư, ngươi cũng nghe xong sự tình trọng đại rồi, điều này không chỉ ảnh hưởng tới an nguy của một mình ngươi, cũng không chỉ vì an nguy của một vùng Xuân Thành, Hiệp hội Pháp sư chúng ta từ trước tới nay đối phó với những giáo phái tà ác đều cố gắng làm hết sức mình, đây là vấn đề lập trường nguyên tắc. Nếu giáo phái Thời luân chuyển kiếp đã xuất hiện tại Xuân Thành, chúng ta tất nhiên sẽ tìm hiểu ngọn ngành, xóa sạch tà giáo, tuyệt không thể để họ ác bá một phương, phá hỏng cục diện đoàn kết mà giới Pháp sư chúng ta vất vả gây dựng nhiều thập niên gấn đây. Tổng hội đã tỏ rõ thái độ, lần này đi theo ta có tổ hành động đặc biệt của Tổng hội, gồm 20 người, đều là những pháp sư cao cấp mang huy chương màu xanh hợp thành.
    “Chờ một chút!”. Ngư Thừa Thế đột nhiên ngắt lời Chương Bát Trảo, “Tổ hành động đặc biệt này ta đây thân là thường vụ quản lý của Tổng hội, thế nào mà lại không được biết?”
    Chương Bát Trảo ngạo nghễ trả lời: “Ngư hội trưởng đây là vấn đề nội bộ chỉ có nhân viên nòng cốt của Tổng hội mới có quyền biết rõ, Ngươi tuy là Thường vụ quản lý, nhưng không giữ chức vụ trong Tổng hội, chưa đủ cấp bậc để tham gia”
    Ngư Thừa Thế lại nói: “Cho dù ta không đảm nhiệm chức vụ trong Tổng hội thế nhưng loại việc thành lập Tổ hành động đặc biệt như vậy, hẳn là phải tập hợp nhân viên toàn quốc, Pháp sư huy chương màu xanh trở lên chính là đối tượng quyết định, kêu gọi vận động thành viên tham gia hẳn là cũng phải thông qua địa phương chúng ta chứ.
    Chương Bát Trảo lời nói có chút lạnh lùng: “Bởi vì Thời luân chuyển kiếp được phát hiện tại địa phương các người, vì thế Tổng hội có chút hoài nghi nội bộ Pháp sư Hiệp hội Phương Bắc, do đó điều động Pháp sư lần này đều là lấy từ Hiệp hội Phương Nam.’
    “Thối lắm!” Ngư Thừa Thế giận dữ mắng: “Coi như là việc này xảy ra tại địa bàn Xuân Thành chúng ta, có thể không tin tưởng Hiệp hội Xuân Thành, cớ gì lại liên quan đến toàn bộ Hiệp hội Pháp sư Phương Bắc? Tổng hội làm ra cái này hành động rõ là coi khinh chúng ta đều là những đứa ngốc cả sao?”
    Chương Bát Trảo quát lớn: “Ngư chủ tịch, yêu cầu ngươi cẩn thận lời nói và cử chỉ, có gì không hài lòng với quyết định của Tổng hội, xin mời làm đơn gửi lên Tổng hội, còn bây giờ, mời người phối hợp hành động với chúng ta, bảo đảm cho Hiệp hội đoàn kết thống nhất”. Bốn chữ Đoàn kết thống nhất được nói ra với ngữ khí cực mạnh.
    Ngư Thừa Thế nhìn lại hai vị hòa thượng, cố gắng bình tâm, cuối cũng cũng áp chế được lửa giận trong lòng, quay đầu nói với Ung Bác Văn: ''Tiểu Ung, Lão Lưu đến sớm hơn ngươi một chút, chúng ta đã thảo luận qua, hắn cũng không phải nói nguồn thông tin cơ mật không thể truyền ra ngoài, nói ra sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Hiệp hội, vậy cũng đúng, song có điều chuyện này dù sao cũng quan hệ trọng đại, các ngươi tốt nhất nên cân nhắc cho kỹ càng, lão Lưu cũng đã nói lần bắt quỷ này chủ yếu là ngươi xuất lực, nên sẽ lấy ý kiến của ngươi làm chủ, nếu ngươi nói đồng ý, hắn cũng sẽ không có ý kiến gì, Tiểu Ung, ngươi hiểu rõ rồi chứ?”
    Ung Bác Văn cảm thấy khó xử:” Ngư chủ tịch, ta trước cũng đã nói qua, chúng ta đã đồng ý giữ bí mật cho nguồn thông tin, điều này nếu như để lộ ra…
    Chương Bát Trảo quát lớn: “Ung đại thiên sư, hiện tại chuyện này không chỉ là việc riêng của mình cá nhân ngươi, mà còn là vấn đề của toàn bộ Hiệp hội Pháp sư Trung Hoa, ta hy vọng ngươi lấy đại cục làm trọng, đừng chỉ vì chút lợi ích cá nhân mà phá hỏng đại sự!. Đừng tưởng rằng ngươi lấy thân phận Hội viên cao cấp mang huy chương màu tím là có thể tùy tiện làm bừa, ngươi dù gì cũng là một thành viên của Hiệp hội, Hiệp hội nếu đã có thể ban cho ngươi Huy chương màu tím thì cũng có thể thu hồi!”.
    “Sao lại bảo ta muốn làm mưa làm gió?” Ung Bác Văn nghe xong không khỏi có phần tức giận: “Người mà không có chữ tín thì không cần để ý tới, chúng ta tu hành pháp thuật, yêu cầu tối giản là thể xác và tinh thần phải đồng nhất nếu ta đã hứa thì sẽ nhất định làm được, ta sẽ không nói cho các ngài!. Không phải chỉ là một cái huy chương sao? Ngài định đem nó ra dọa người nào vậy? Muốn thu hồi xin cứ tự nhiên, ta đây còn muốn giữ mới là lạ!”.
    Chương Bát Trảo mắt trợn ngược, vỗ bàn đánh rầm một tiếng, thật muốn phát hỏa.
    Thế nhưng, Ngư Thừa Thế lại nhanh chân giành nói trước: “Nếu đã như vậy, hôm nay chỉ bàn đến đây thôi. Tiểu Ung, lão Lưu, hai người nên cẩn thận cân nhắc lại, dù sao cũng nên lấy đại cục làm trọng, cái này cũng là suy nghĩ an toàn cho người cung cấp thông tin của các ngươi. Tiểu Ung ngươi đã hai lần bị tập kích, nếu đối phương vì thẹn quá hóa giận, lại trút giận lên người cung cấp thông tin của các ngươi thì hậu quả chuyện này sẽ thật khó cứu vãn được. “
    Tân Cư Hữu bên cạnh cũng góp lời: “Ngư thí chủ nói có lý, Thời luân chuyển kiếp là hành vi tà ác điên cuồng, cho dù có trả thù bản thân ngươi thành công cũng sẽ vẫn đi tìm những người bên cạnh ngươi”.
    Ung Bác Văn nghe xong cũng cảm thấy có lý, bản thân có pháp thuật phòng thân, tất nhiên không sợ đối phương báo thù, Phí gia chỉ là người thường, ngộ nhỡ bị tập kích thì sẽ là sai lầm của bản thân mình, nghĩ tới đây có phần do dự, giương mắt nhìn Lưu Ý dò hỏi.
    Lưu Ý cầm khăn tay xoa xoa mồ hôi thấy Ung Bác Văn liếc nhìn thì cười gượng hai tiếng: “Ung lão đệ, ngươi nói đi, ngươi nói đi.” Vẻ mặt thể hiện bộ dáng hoàn toàn thật thà vô hại.
    Ung Bác Văn cũng không suy nghĩ nhiều, nói ngay: “Ngư chủ tịch, để ta liên lạc lại với đối phương, giải thích rõ lợi hại, bọn họ hẳn là sẽ đồng ý cùng Hiệp hội đi điều tra.”
    “Như vậy thì tốt rồi, ngày mai chúng ta sẽ liên lạc lại.” Ngư Thừa Thế xem xét vẻ mặt bực dọc của Chương Bát Trảo, hỏi: “Chương Thiên sư, ngài thấy thế nào?”
    Chương Bát Trảo lạnh nhạt trả lời: “Nói chung sự tình bên trong Hiệp hội Xuân thành tự các ngươi giải quyết, nhưng bất luận thế nào, chúng ta nếu đã tới, tuyệt đối sẽ không về tay không.”
    Ung Bác Văn bỏ mặc Chương Bắt Trảo, cùng Ngư Thừa Thế cáo biệt hai vị hòa thượng, xoay người đi thẳng ra ngoài, Lưu Ý vội vã theo sau.
    Đi vài bước chân, Ung Bác Văn đột nhiên nhớ tới giải thưởng Thiên thượng khả hoàn, dừng bước, hỏi: “Tân Cư Hữu pháp sư, ngài có biết Thiên thượng giải thượng không?”
    Tân Cư Hữu đáp lời: “Có thấy, việc này thực sự là hồ đồ, thật đúng là đem Lạt Ma chuyển thế trở thành trò đùa. Nếu làm như vậy mà có thể tìm ra người kế thừa Lạt Ma chuyển thế, thì đấy đúng là trò cười bậc nhất trong thiên hạ.” Trong lời nói thể hiện ý kiến chống đối.
    Ung Bác Văn cười nói: “Pháp sư có lẽ không biết, Tập đoàn Thánh Hằng tự xưng là truyền nhân chính tông của Thanh Long tự chính thống.
    Tân Cư Hữu nhíu mày, nhỏ giọng niệm Phật hiệu, nói: “ Lục Tổ Huệ Qủa đại sư trước khi tọa hóa, truyền Không Hải tổ sư chúng ta làm Tam địa Bồ Tát, tức địa vị Đại sư, ban thưởng “Biến chiếu Kim Cương”, lại ban thưởng “Tử Kim Bát mạnh” Thanh Long tự chính tông ngoại trừ Cao Dã Sơn, không ai có thể xưng danh hiệu này, bần tăng thật muốn đi nhìn một chút Tập đoàn Thánh Hằng , xem xem họ có tài năng gì mà dám xưng Thanh Long tự chính tông!.
    Chính Minh pháp sư nhíu nhíu mày, ha hả cười nói: “Tân Cư Hữu pháp sư, nên lấy chính sự làm trọng, đừng phí thì giờ vì mấy việc đâu đâu này.”
    “Truyền thừa chính tông là chuyện trọng đại, trừ việc này ra, không có việc gì quan trọng hơn!” Tân Cư Hữu pháp sư chắp tay thi lễ với mọi người, sải bước về phía cửa sổ, vừa đi vừa ngâm tụng: “Pháp bản vô pháp pháp, vô pháp pháp diệc pháp, kim phó vô pháp thì, pháp pháp hà tằng pháp? Âm thanh ngâm tụng vang lên trong không trung, xuyên cửa sổ mà qua, dần dần tan biến.
    “Hòa thượng Nhật Bản thật có chút bản lĩnh!”Ngư Thừa Thế cười hắc hắc “Bất quá, tính cách cũng thật nôn nóng, vừa nghe có người tự xưng Chính tông, ngay lập tức muốn đến tìm hiểu một chút, nào có giống bộ dáng người xuất gia tứ đại giai không kia chứ?”
    Chính Minh pháp sư nói: “Đông mật hòa thượng không giảng Tứ đại giai không, mà là chủ trương “Tức thân thành Phật”, ngoài việc tu hành đắc đạo, không còn phương pháp nào khác, từ trước đến nay chỉ nhìn vào kết quả, không quan tâm đến thủ đoạn, thực sự tâm ngoan thủ lạt, chúng ta bất kể thế nào so ra cũng còn kém xa.” Lại nói với Ung Bác Văn: “ Ung thí chủ có lẽ là lời nói vô ý, nhưng lại rước lấy một phen tai họa, Tân Cư Hữu pháp sư chính là đứng đầu Cao dã Sơn Thập nhị pháp tướng, một thân bản lĩnh. Tập đoàn Thánh Hằng ta cũng biết đôi chút. Đó là tông phái Mật giáo truyền bá tại Âu Mỹ, cụ thể tu luyện yêu pháp gì thì ta không biết , nhưng có thể cạnh tranh với Cơ Đốc giáo cùng Hồi giáo để khuếch trương quang đại thì tuyệt đối không phải hạng thiện lương gì, hai bên đấu nhau, bất luận là bên nào chịu tổn thất, thua thiệt thì cũng sẽ không từ bỏ ý đồ, Xuân Thành vì thế cũng sẽ gặp phải tai ương.”
    Chương Bát Trảo thì lạnh lùng nói: “Ta xem hắn là rắp tâm gây chuyện, muốn dẫn dụ Tân Cư Hữu pháp sư rời đi, khiến chúng ta khó có thể tiếp tục điều tra. Ung đại Thiên sư, mời ngươi hành sự nên chú ý, tự giải quyết cho tốt!” Vung tay, lên thang máy rời đi nốt.
    Ngư Thừa Thế hắc hắc cười nhạt hai tiếng, hướng Chính Minh pháp sư nói: ‘Chính Minh đại sư,ở xa tới là khách, ta đã sắp xếp tiệc chay cho ngài đón gió tẩy trần, mời ngài trước tiên nghỉ ngơi đã.” Nói xong hô gia nhân dẫn Chính Minh Pháp sư đi xuống.
    Trong phòng làm việc chỉ còn lại ba người của Hiệp hội Xuân Thành, lúc này Ngư Thừa Thế mới nói: “Tiểu Ung, không cần để ý Chương Bát Trảo, hắn là người phát ngôn của Hiệp hội Pháp sư Phương Nam tại Tổng hội, từ trước đến nay đối với Hiệp hội pháp sư Phương Bắc chúng ta luôn luôn không vừa mắt, lần này Tổng hội phái tên gia hỏa này tới, rõ ràng là muốn chống đối chúng ta.” Lại cười khẩy hai tiếng, tiếp: “Chẳng qua, cũng để cho bọn họ biết rõ, Hiệp hội Phương Bắc chúng ta cũng không phải là dễ chơi. Lai lịch của pho tượng ngươi cũng không cần nói cho bọn họ, cứ nhất quyết dù thấy chết cũng không thể nói. Với thân phận Hội viên huy chương màu tím, bọn chúng có ăn gan hùm cũng không có dũng khí làm gì ngươi. Đừng thấy hắn nói ăn to nói lớn như vậy, cũng chỉ như bong bóng xà phòng mà thôi, hắn thì là cái đếch gì. Thân phận Hội viên cao cấp Huy chương màu tím của ngươi là dựa vào thực lực của chính ngươi mà kiếm được, đúng theo quy định không thể bàn cãi gì, muốn xác minh cũng phải là Tổng hội tiến hành, nếu bọn hắn phía Nam có thể sớm đề bạt khoảng một trăm thân phận Đại thiên sư, thì Huy chương màu tím kia cũng có thể chẳng đáng đống tiền.”
    Ung Bác Văn nói: “Ngư chủ tịch, ta thật sự không muốn nói đâu, nhưng nếu như môn đồ Thời luân chuyển kiếp tìm đến trả thù, ta không sợ cho bản thân, chỉ là e ngại…”
    Ngư Thừa Thế lắc đầu nói: “Ta cũng không có nói là không xử lý việc này. Chẳng qua là bất luận thế nào cũng không để thể Chương Bát Trảo đem người của hắn nhúng tay vào được, chỉ có thể là chúng ta tự mình xử lý. Không phải chỉ là lấy ra một vài hội viên cao cấp hợp thành tổ hành động đặc biệt sao? Ngươi cứ chờ xem, chậm nhất là 3 ngày, ta có thể tạo dựng một tổ, cấp bậc hội viên không những không kém hơn bọn họ, mà trang thiết bị sẽ còn đảm bảo tốt hơn bọn họ trăm lần!."

    (“Tức thân thành Phật” - Trước thời của Không Hải, Phật giáo Nhật Bản cho rằng người ta có thể trở thành Phật sau khi đã trải qua một thời gian rất dài, với nhiều kiếp luân hồi sinh tử; người Nhật gọi điều đó là “tam kiếp thành Phật” (ba kiếp thành Phật). Không Hải đại sư đã nêu ra ý kiến rằng người ta có thể trở thành Phật ngay trong nhục thân này, nghĩa là “tức thân thành Phật.” Vì vậy, tác phẩm của ông minh xác lập trường của phái Chân Ngôn chủ trương rằng việc tu hành có thể dẫn tới “tức thân thành Phật.”)
     
  2. Công Ty Cho Thuê Quỷ
    Tác giả: Khản Không

    Quyển 3 : Sự kiện ngoại giao
    Chương 7: Thánh Hằng


    Nhóm dịch: Độc Cô Thôn
    Nguồn: Tàng Thư Viện



    Tranh đấu, không nơi nào là không có.
    Ở đâu có con người, ở đó sẽ có đủ loại tranh đấu lẫn nhau.
    Có người thích tranh đấu, có người ghét, nhưng cho dù là thích hay là ghét, đều vĩnh viễn không thể né tránh nó.
    Thái tổ bản triều từng có danh ngôn: Đấu cùng trời, hắn vui mừng vô tận, đấu với đất, hắn vui mừng vô tận, đấu với người, hắn vui mừng vô cùng tận. Một câu nói đã đem cả một đời người bộc lộ hoàn toàn thấu đáo.
    Con người một khi sống thì đều không ngừng tranh đấu, từ lúc sinh ra, bản năng cùng cơn đói đã tranh đấu với cái giá lạnh chỉ để tìm một cơ hội sống còn, đến lúc đi học lại tranh đấu cùng bạn học mong vượt qua những kỳ thi tuyển; khi lớn lên đến tuổi tìm vợ thì lại đối mặt với cơm áo gạo tiền; muốn có công danh sự nghiệp thì phải không ngừng tranh đấu cùng đồng nghiệp, cùng đối tác, cùng cấp trên; ngay cả lúc về già cũng không ngừng tranh đấu cùng bệnh tật; nói chung, con người cứ mở mắt ra là đã không ngừng tranh đấu, thẳng cho đến khi nhắm mắt xuôi tay mới được xem là hoàn toàn an ổn.
    Thái tổ đó là hạng người nghịch thiên, cả đời tạo phản, đem hơn phân nửa thế giới vào vòng chém giết mà còn vui mừng thích thú. Thế nhưng bản thân chúng ta chỉ là những người dân nhỏ nhoi lại không tiêu thụ được điều này, biết rõ cuộc đời này là tranh đấu không ngừng nhưng lại vẫn luôn mơ tưởng có thể an lành sống qua ngày. Không chỉ thế, chỉ cần nơi nào có lợi ích, thì mọi việc xảy ra đã không còn thuận theo mong muốn của con người, đây chính là cái được goi là người trong giang hồ thân bất do kỷ, ngươi nếu đã tới thế giới này thì chắc chắn hành động sẽ bị ràng buộc bởi đủ các loại lợi ích
    Ung Bác Văn là truyền nhân của Thiên Sư phái, tâm pháp theo trường phái Đạo Gia, lấy tư tưởng thanh tĩnh vô vi của Lão Tử làm gốc, coi trọng nhưng không đặt tranh đấu lên hang đầu, mặc dù hai mươi mấy năm đến nay vì chưa từng gặp qua quỷ nên có đôi chút buồn phiền nhưng cuộc sống tiêu diêu tự tại, từ lúc tiêu diệt được quỷ cổ, cuộc sống càng ngày càng..không yên tĩnh, hàng đống hàng đống phiền phức ùn ùn kéo đến, thực sự là khiến con người ta tâm tư phiền loạn, chỉ một buổi chiều hội họp Hiệp hội Pháp sư cũng lại dẫn đến không ít chuyện phiền toái, khiến cho hắn không khỏi cau mày nhăn trán.
    Cũng phải nói rằng Hiệp hội Pháp sư Nam - Bắc cũng quá nôn nóng đi. Trung Quốc vốn đất đai rộng lớn, từ Bắc tới Nam khoảng cách lại quá lớn, có chút phân tranh cũng là chuyện bình thường, vốn dĩ Ung Bác Văn chỉ cho rằng mâu thuẫn Nam Bắc mà Ngư Thừa Thế nói chỉ là chút đụng chạm, xô xát nho nhỏ, nhưng nay thấy được thái độ của Chương Bát Trảo, hắn mới hiểu được sự giằng co giữa Nam và Bắc đã giống như cá nằm trên thớt, tuy rằng cùng hợp tác cấu kết dưới mái nhà Hiệp hội, nhưng đến lúc phải động đến đao súng thì quyết không chừa ra lối thoát cho đối phương. Mà hắn thì hết lần này đến lần khác, tại những thời điểm mấu chốt, bị Hiệp hội Phương Bắc đặt nơi đầu sóng ngọn gió, e rằng cuộc sống sau này thực sự sẽ không thể nào dễ dàng mà trôi qua.
    Ung Bác Văn cũng chỉ là ít kinh nghiệm lịch duyệt mà thôi, chứ hắn không phải não tàn, nhìn thấy cục diện này cũng biết chính mình vô thức trở thành vũ khí mà Hiệp hội Phương Bắc sử dụng nhằm đối phó với phía Nam, không khỏi có chút phiền muộn, lại nhìn đến Huy chương màu tím treo trước ngực, nhìn thế nào cũng thấy chướng mắt, ra khỏi cửa lớn của Hiệp hội pháp sự, hắn trước tiên lấy cái Huy chương xuống, cất trong túi, tận cho đến lúc mắt không nhìn thấy, tâm không phiềm muộn mới chậm rãi đi về phía xe đỗ bên đường.
    “Ung lão đệ, Ung lão đệ” Lưu Ý hô lớn từ phía sau cản hắn lại, “Lão đệ ngươi thật sự có ý định đem sự tình nói rõ với Hiệp hội à?”
    Ung Bác Văn vỗn đã sẵn bất mãn với thái độ của Lưu Ý lúc trước, liền đem một ngụm tức giận nói ra: “Bằng không thì làm sao bây giờ? Đằng nào cũng không thể trơ mắt nhìn Phí gia gặp họa a.”
    Lưu Ý thấy sắc mặt Ung Bác Văn bất thiện, cũng biết rõ hắn bất mãn đối với biểu hiện ban nãy của mình, liền lộ ra vẻ cười khổ: “ Lão đệ, ta biết người không hài lòng về ta, nhưng ta cũng không còn cách nào. Ta không thể so với ngươi, ngươi là siêu sao mới được Lão Ngư ủng hộ, nếu có xảy ra chuyện gì, toàn bộ Hiệp hội Phương Bắc sẽ hợp lực để bảo vệ ngươi, còn ta chỉ là cấp bậc thấp nhất trong cao cấp hội viên, thân cô thế cô, nếu thật gặp chuyện không may, ta chính là người đầu tiên bị lôi ra làm bia đỡ đạn.”
    Ung Bác Văn lạnh lùng nói: “Không phải chỉ là đem chuyện nhà Phí gia nói ra sao, có thể xảy ra chuyện gì chứ?”
    “ Nói ra không có việc gì, chỉ sợ chuyện sẽ xảy ra sau khi bọn họ tìm tới Phí gia. Cả hai chúng ta nếu như không nói, cả nhà Phí gia dù có chết sạch không còn một mống cùng chúng ta sẽ không có nửa điểm quan hệ, nhưng nếu đã nói ra, sẽ giống như há miệng mắc câu, Phí gia vô sự thì hoàn hảo, nếu như có vấn đề, phía Nam sẽ lấy đó mà làm khó dễ . Ai, chuyện này vốn đơn giản, nhưng hễ dính đến tranh đấu Nam Bắc thì lại trở nên không đơn giản chút nào.” Lưu Ý vẻ mặt bất đắc dĩ, xoa đầu bóng loáng, thở dài: “ Lưu Ý ta đây bình thường tự đánh trống tự thổi kèn, luôn nói cái gì mà Xuân Thành phong thủy đệ nhất nhân, oai phong lẫm lẫm, thế nhưng chuyện nhà mình mình biết, lấy địa vị bên trong Hiệp hội mà xem, ta cũng chỉ là hạng kiến hôi, con tôm con tép, gặp cơn sóng nhẹ cũng đủ chết chìm. Lão đệ, lời ta nói với ngươi là xuất phát tự nội tâm, đừng tưởng rằng Hiệp hội giản đơn, bên trong này chính là vực sâu khó dò. Nam Bắc vì cái gì mà tranh đấu liên miên? Nói cho cùng vẫn là câu nói cửa miệng này thôi, Không có lợi ích thì không làm. Nếu không phải là có chỗ tốt cực lớn, người nào lại thừa hơi mà mổ xẻ..nó ra? Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, Hiệp hội Phương Bắc chắc chắn sẽ đưa ngươi tiến thẳng đến vị trí hội viên nòng cốt, đến lúc đó hãy chú ý mà chờ xem. Lão đệ, ngươi cũng đừng trách ta đây không quân tử trượng nghĩa. Trước chuyện tình của Phí gia, ta cũng thật muốn trốn dưới bóng quan lớn là ngươi đây mà bảo toàn.bản thân a.”
    Ung Bác Văn nghe Lưu Ý giải thích, một bụng oán khi đã tiêu tan hơn phân nửa, vẻ mặt vì thế cũng hòa hoãn hơn: “Lưu đại ca, ta quay lại trao đổi một chút với Phí Đỉnh Tân, dù sau này có xảy ra chuyện gì, ta tuyệt đối không liên lụy ngươi phải giơ đầu chịu báng.”
    Lưu Ý thở dài, gật đầu, giơ ngón tay cái tán thưởng về phía Ung Bác Văn: “ Ta biết lão đệ ngươi là người trượng nghĩa. Còn một vấn đề nhỏ ta cần thương lượng với lão đệ. Công ty lão đệ trong tương lai khẳng định sẽ mở rộng nghiệp vụ kinh doanh, sẽ không dừng lại ở việc cho thuê quỷ đi?.”
    Ung Bác Văn sửng sốt nghĩ thầm, lão cáo già Lưu Ý này chuyển đề tài cũng quá nhanh đi, nhưng cũng không quá để tâm, thẳng thắn trả lời: “ Chuyện này ta cũng chưa có nghĩ tới, chỉ muốn an an ổn ổn qua hết một năm này là tốt rồi.”
    Lưu Ý lắc đầu, nói: ‘Chuyện này thế nhưng lại không tùy thuộc vào ngươi, nếu thật sự một năm sau công ty ngươi giải tán, Hiệp hội Xuân Thành biết giấu mặt vào đâu? Lão Ngư khẳng định là sẽ không đồng ý, ngươi xem đi, trước khi chuyện này diễn ra, ta khẳng định hắn sẽ bàn với người những…này. Như vậy, ta đây trước tiên sẽ ở phía sau ngươi, công ty ngươi nếu mở rộng kinh doanh, chắc chắn sẽ phát triển theo hướng tập đoàn, nhất định phải có một ngành Phong thủy, đến lúc đó ta đem văn phòng phong thủy sát nhập cùng phát triển thì thế nào?
    Ung Bác Văn chính là giật mình hoảng hốt: “Lưu đại ca, Văn phòng Phong thủy chính là tâm huyết của ngươi, kinh doanh đến tình trạng này cũng không phải dễ dàng, sát nhập công ty ta làm cái gì chứ? Ta căn bản chỉ là kinh doanh từ thiện mà thôi!”
    Lưu Ý lại nói: “Nguyên nhân thế nào thì về sau ngươi sẽ rõ, trước mắt ngươi cứ đáp ứng ta đi đã.”
    Ung Bác Văn bị yêu cầu của Lưu Ý làm cho đầu óc mù mờ, không hiểu ra sao, nghĩ muốn không đáp ứng, nhưng trước ngôn từ khẩn thiết van nài của Lưu Ý, lời nói cự tuyệt cách nào cũng không thể thốt nên lời, chỉ có thể gật đầu đáp ứng.
    Lưu Ý mừng như vớ được vàng, liên tục hướng Ung Bác Văn nói lời cảm tạ, lập tức tỏ ý chuẩn bị di dời phòng làm việc đến trụ sở Công ty. Văn phòng Phong thủy của Lưu Ý ít cũng có tới hơn chục nhân viên, di dời đúng là không dễ dàng, bố trí lại càng không dễ, may mà Ung Bác Văn mới đem tất cả quỷ trong công ty chuyển về khu NPC, các gian phòng đều trống, thuận tiện cho Lưu Ý sắp xếp bố trí phòng làm việc.
    Thấy Lưu Ý đi khỏi, Ung Bác Văn lúc này mới leo lên xe, nhưng hắn cũng không lập tức trở về công ty mà trước tiên chạy đến nơi đặt văn phòng kinh doanh của Tập đoàn Thánh Hằng – Tả Tự lâu. Vừa nãy trong Hiệp hội pháp sư, hắn mới chỉ lỡ lời thốt ra một câu nói vô tâm thì đã nhắm trúng Tân cư hữu Pháp sư , liền ngay cả Thời luân chuyển kiếp cũng không buồn quan tâm, tất tả chạy đên cuộc tranh đua ngôi vị Truyền nhân chính tông Thanh Long tự, trước khi đi còn hiện lộ vài phần bản lĩnh. Loạt cảnh trên có thể cho thấy, Đông mật hòa thượng động thủ đánh nhau, giết người, tán gái trước giờ đều hết sức nghiêm túc, để lại ấn tượng sâu đậm nhất cho hắn chính là hạng người du côn đầu trọc bóng loáng. Du côn làm việc kia thì thật đúng là không có chút kiêng dè gì. Ung Bác Văn lúc này cực kỳ lo lắng vị hòa thượng Nhật Bản này chạy tới Tập đoàn Thánh Hằng sẽ đại khai sát giới. Điều này không phải là không có khả năng xảy ra, Chính tông hai chữ này nếu đem ra thật có thể lấy mạng a, không thấy Hoa sơn kiếm khí hai tông vì tranh giành hai chữ chính tông này mà máu chảy thành sông sao?
    Ung Bác Văn cũng chỉ mới ghé qua Tập đoàn Thánh Hằng một lần, mà lại còn là vào đêm tối, lúc đó cả tòa nhà vắng vẻ, lạnh lẽo, một bóng người cũng không trông thấy.
    Thế nhưng bây giờ mới là buổi chiều, chỉ hơn 3 giờ là nhiều, chính là thời điểm đường phố náo nhiệt.
    Tả tự lâu tọa lạc ngay trên con phố chính buôn bán sầm uát, phần lớn tầng trệt bao gồm đủ loại kiểu dáng công ty lớn nhỏ.
    Tập đoàn Thánh Hằng thế nhưng lại chiếm trọn một tầng lầu.
    Đứng ở cửa vào, Ung Bác Văn thật có điểm hoài nghi chính mình có phải hay không đi lộn chỗ.
    Đêm đó bọn họ một đoàn người hùng hổ kéo đến, nhưng lại chỉ đi được đến khu vực thang máy thì đã bị Kim cương cực lạc ảo cảnh ngăn lại, nào đã nhìn thấy bộ dáng Tập đoàn Thánh Hằng cụ thể ra sao?
    Trên cửa kính trong suốt là một tấm kim bài, trên viết tám chữ lớn “ Trung tâm sức khỏe giải trí Thánh Hằng”
    Bên trong đi đi lại lại đều là những thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp, mặc đồ tập thể dục bó sát, thực sự là một quang quảnh vô cùng bắt mắt.
    Ngoại trừ hai chữ Thánh Hằng có thể liên tưởng cùng Tập đoàn Thánh Hằng có chút liên hệ, nơi này nhìn từ bất kỳ góc độ nào đều không thể nhìn ra đây lại có chút liên quan đến nhóm tổ chức truyền bá Mật tông tín ngưỡng.
    Ung Bác Văn vòng vo hai vòng, do dự đẩy cửa đi vào, hương thơm xộc thẳng vào mũi, mắt hoa lên, lập tức thu hút ánh mắt của một vị mỹ nữ.
    Một nữ tiếp tân sườn xám xẻ cao bó sát người lập tức khom lưng 90 độ chào khách
    “Hoan nghênh ghé thăm Trung tâm sức khỏe giải trí Thánh Hằng, xin hỏi ngài có cần gì không?”
    “À à, tùy tiện nhìn xem thôi”
    “Tiên sinh đây là lần đầu tới Trung tâm phải không?”
    “Đúng vậy, lần đầu”
    “Vậy hãy để tôi giới thiệu cho ngài một chút được không?”
    “Thật tốt quá!”
    “Trung tâm sức khỏe giải trí Thánh Hằng của chúng tôi trực thuộc Tập đoàn Thánh Hằng ở Mỹ, khởi xướng…”
    Ung Bác Văn nghe một hồi, nhìn chung là hiểu được, Tập đoàn Thánh Hằng tại Mỹ tựa hồ là một tổ chức kinh doanh hoạt động thể thao, tương tự như các loại hình Yoga, TaeKwonDo, Karate , chẳng qua nơi đây truyền thụ lại là bộ môn thể dục thể hình độc đáo của Ấn Độ.
    Nữ tiếp tân một bên giới thiệu, một bên dẫn dắt Ung Bác Văn đến các nơi tham quan.
    Đi qua một bên, phần lớn là những gian phòng luyện tập, mỗi gian đều rộng hơn 300 mét vuông, có thể chứa 60 người tập luyện.
    Tuy rằng Trung tâm sức khỏe này mới được khai trương, nhưng lại thu hút khách đến dọa người, các gian phòng luyện tập đều chật kín, hơn nữa tất cả đều là phụ nữ
    Trong nền nhạc Mật tông, mỗi người đều chuyên chú theo dõi giáo viên, cẩn trọng, tỉ mỉ làm theo từng động tác.
    Những động tác này có phần giống với động tác Yoga, coi trọng việc gắng sức đem cơ thể chậm rãi giãn mở, điểm khác biệt là khi làm động tác, hai tay còn kết hợp bắt ấn.
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)