[Huyền Ảo] Cửu Vực Tà Hoàng - Tâm Mộng Vô Ngân - C110 (drop)

  1. AHIP

    AHIP Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    4/10/11
    Bài viết:
    104
    Được thích:
    2
    CỬU VỰC TÀ HOÀNG
    t/g: tâm mộng vô ngân

    -- o0o --



    Chương 100: Thiểm điện ấn ký

    dịch : A Híp
    nguồn: banlong.us


    Một tiếng gầm thét tựa như rồng ngâm, long quyển phong hắc sắc đáp xuống, một cái đầu rồng khổng lồ hiện ra tại trong mắt Lôi Đình cùng Tần Thiên, hai người thấy vậy liền sợ đến vỡ mật, toàn thân không lạnh mà run.

    Đó là một con hắc long, nhìn qua vô cùng chân thật, hai con ngươi màu đỏ máu lóe hung tàn, lãnh khốc, há mồm phun ra một đạo phong trụ màu đen.

    Cùng thời khắc đó, tám con long quyển phong ở bốn phía cũng xuất hiện tình huống tương tự, thật giống như bát long cuồng vũ, nhắm ngay Lôi Đình triển khai công kích.

    Lông mày Lôi Đình nhích lên, huýt sáo rung trời, chín đạo quang mang mang theo chín cái mặt trời chói chan hiện ra bên ngoài thân hắn, tản mát ra hơi thở cuồng dã.

    Chín đạo quang mang đón gió to lên, mỗi một đạo hào quang chính là một thế giới, mỗi một mặt trời chiếu rọi một phương, bên trong đó ẩn chứa huyền diệu, làm thời không bốn phía chấn động, tiếng gào thét chói tai chỉ trong nháy mắt biến mất tăm.

    Tần Thiên thấy một màn như vậy, trong mắt lộ vẻ hưng phấn.

    Đi theo Lôi Đình lâu như vậy, hắn rất ít thấy Lôi Đình xuất thủ, vì vậy không biết lực chiến đấu của hắn rốt cục là như thế nào.

    Hôm nay có cơ hội khó gặp, tự nhiên là muốn hảo hảo nhìn cho đã con mắt.

    Cửu long thổ châu, Khí quán trường hồng.

    Chín cái phong trụ màu sắc không đồng nhất xoay tròn, hỗ trợ lẫn nhau ở cùng một chỗ, hóa thành một khí trụ chín màu, mang theo lực hủy diệt thiên địa, thế tới cực hung mãnh.

    Lôi Đình không hề sợ hãi, chín đạo hào quang bên ngoài thân không ngừng khuếch tán, chín mặt trời rất nhanh trở nên to lớn, cửu dương liệt diễm phô thiên cái địa, đủ để đốt cháy vạn vật.

    Một quyền tung ra, Lôi Đình tựa như thiên địa chi chủ, khí phách hùng hồn, chúa tể thời không.

    Lực một quyền dung hợp chín mặt trời như muốn thiêu đốt vạn vật, cùng va chạm với khí trụ chín màu ở giữa không trung, liền dẫn phát nổ lớn kinh thế, nhất cử đem khí trụ chấn vỡ, mà Lôi Đình thì sừng sừng đứng đó.

    Phong trụ hình dạng chín con rồng cũng không yếu thế chút nào, nhanh chóng hướng Lôi Đình vây lại, chín cái đầu rồng hiện ra từ trong mây, hướng Lôi Đình bay thẳng tới.

    “Cẩn thận”

    Tần Thiên sắc mặt đại biến, cái loại phong trụ này, hoàn toàn chính là yêu Long.

    Lôi Đình ngửa mặt lên trời rống giận, cả người phóng lên cao, quanh thân quang hoa hội tụ, chín đạo hào quang cùng chín mặt trời đồng thời thu lại, dung nhập vào bên trong một quyền kinh thiên kia.

    Tần Thiên bị Lôi Đình bắt buộc đứng tại chỗ cũ, đang ngẩng đầu nhìn lên trời, cẩn thận chú ý.

    Cường quang chợt lóe, âm thanh tựa như sấm nổ.

    Lôi Đình một quyền xé thiên phá địa, phá thương khung, ngạnh sanh đánh nát chín con rồng, khiến cho chín đạo long quyển phong bị phá tan chỉ trong nháy mắt.

    Cùng thời khắc đó, chín đạo hào quang mà Lôi Đình thu liễm vào trên người đột nhiên xuất hiện, hóa thành chín đạo quang long, lấy cực kỳ huyền diệu xông vào bên trong cửu long phong trụ đang bể tan tành.

    Chín mặt trời phóng ra quang mang sắc bén, bắn vào trong cơ thể cửu long phong trụ, giống như chín khỏa quang não, trực tiếp nắm giữ chín con long quyển phong.

    Một màn này kéo dài chỉ trong chốc lát, ngay sau đó trên chín đạo hào quang trên người Lôi Đình đột nhiên thu lại, chín con long quyển phong như rồng về biển rộng, trực tiếp dung nhập vào trong cơ thể Lôi Đình, làm cho khí thế của hắn như bão táp, phảng phất như một vị bá chủ nhất phương, ngạo thị thương khung.

    Trên chín tầng trời, lôi vân bắt đầu khởi động, một đạo tia chớp màu bạc như rồng tựa như hổ, gào thét một tiếng tầng mây bị xé toan, trực tiếp rơi vào trên người Lôi Đình, đánh cho cả người hắn run bần bậc, trong miệng phát ra từng trận nộ hống rung trời.

    Ngay sau đó, một đạo tia chớp (thiểm điện) dài hẹp từ trên trời rơi xuống, quấn quanh bốn phía Lôi Đình, không để cho hắn có nơi để trốn.

    Hai tay huy vũ, Lôi Đình nhanh chóng ra quyền, từng đạo thiểm điện bị hắn đánh cho nát tan, tiêu tán trong cuồng phong.

    Tần Thiên nhanh chóng bay đi, tránh ra xa khu vực tia chớp, ánh mắt kinh hãi nhìn một màn này.

    Giữa không trung, Lôi Đình người cũng như tên, lôi điện quấn chung quanh, thế nhưng Lôi Đình đang chống lại tia chớp điên tấn công điên cuồng.

    Những tia chớp như một mảnh quang phù dài hẹp, ẩn chứa huyền diệu khôn cùng, mặc dù bị Lôi Đình đánh cho nát tan, nhưng điều lưu lại ấn ký, quấn quanh trên cánh tay phải Lôi Đình.

    Nhìn kỹ, từ trên cánh tay phải Lôi Đình càng ngày càng nhiều thiểm điện ấn ký, mỗi một tia chớp giống như một dải ánh sáng, quấn quanh trên cổ tay hắn, lần lượt biến ảo lặp đi lặp lại, tạo thành một đồ án kỳ diệu, luôn lóe sáng, và dần dần dung nhập vào bên trong thân thể hắn.

    Lôi Đình mái tóc dài xốc xếch, ánh mắt tóe lửa, hai tay ra quyền càng lúc càng nhanh, lực đạo càng lúc càng mãnh liệt, trực tiếp đánh nát hư không, xuyên thấu vạn cổ, đánh cho thiên địa không ngừng run rẩy, vũ trụ bi ai.

    Trên trời, tia chớp càng lúc càng dày đặc, càng ngày càng thô to, tất cả đều hóa thành tia chớp hình rồng, lấy tốc độ cực hạn điên cuồng oanh tạc, muốn hủy diệt tên nhân loại khiêu khích uy nghiêm của nó, không để cho hắn còn sống sót.

    Quanh thân Lôi Đình chín đạo hào quanh vờn quanh, mỗi một đạo hào quang chính là một thế giới, là một lĩnh vực, kéo dài tới tận hư không, tiếp nhận tia chớp tẩy lễ.

    Chín cái mặt trời chậm rãi di chuyển bên trong tia chớp, thỉnh thoảng lóe sáng ngời, thi thoảng chớp động, và liên tục căn nuốt tia chớp lực không bỏ, làm lớn mạnh chính mình.

    “Đây là hắn muốn đột phá cảnh giới?”

    Tần Thiên hiểu biết cũng không nhiều, nhưng hắn biết Lôi Đình đang ở thời khắc quan trọng, tuyệt đối không được quấy rầy.

    Không trung, tia chớp cuồng oanh, thương khung, chiến ý như rồng.

    Lôi Đình, tâm vô nhất vật, đánh nát nguyền rủa.

    Mỗi đạo tia chớp, một quả đấm, đối chọi gay gắt, ai chìm ai nổi.

    Tần Thiên một mực chú ý, trong lòng có chút lo lắng.

    Không lâu sau, tia chớp chuyển dần từ từ yếu đi, Lôi Đình với ý chí cường hãn chấm dứt đối kháng đánh nát tia chớp, chỉ có điều cánh tay phải bị điện quang quấn quanh, biến thành lôi điện chi thủ.

    Ngửa mặt lên trời huýt sáo một tiếng, Lôi Đình ngạo thị trời cao, trong tiếng huýt sáo đó lộ ra mấy phần tang thương cùng bi ai, tựa hồ đang cất dấu điều gì đó.

    Cuồng phong tan, tia chớp biến mất.

    Chỗ sâu sa mạc, yên lặng không gió.

    “Đi thôi”

    Lôi Đình chậm rãi hạ xuống, nhìn Tần Thiên một cái, cũng không nói một lời nào.

    Tần Thiên nhìn cánh tay phải Lôi Đình, tia chớp đã biến mất, nhưng trên cánh tay hắn lại xuất hiện một đồ án, do từng đường nét đan xen tạo thành.

    Hai người tiếp tục tiến lên phía trước, trước sau đi được chừng trăm dặm, phát hiện một di tích viễn cổ, do bị bao phủ bởi sa mạc, nên chỉ vẻn vẹn lộ ra cảnh đổ nát thê lương, tràn đầy khí tức cổ xưa, cũ kỹ.

    Dõi mắt nhìn lại, di tích viễn cổ này chiếm diện tích rất lớn, dưới phong sa tuế nguyệt chỉ vẻn vẹn lưu lại một vài tảng đá chưa bị phong hóa lộ ra bên ngoài mà thôi.

    “Đây chính là di tích Trầm Nguyệt Cổ Quốc lưu lại sao?”

    Lôi Đình chần chờ nói: “Khó nói lắm, dù sao Trầm Nguyệt Cổ Quốc là ở mấy vạn năm trước, năm tháng ma diệt hết tất cả mọi thứ, không có bất kỳ một vật gì có thể trường tồn bất hủ”

    Tần Thiên nghi hoặc, nói: “Không phải nói cảnh giới Trường Sinh là trường thọ ngang cùng thiên địa sao?”

    “Trường Sinh bất khả, Bất Diệt điểm cuối, Tạo Hóa uy danh, Khởi Nguyên bắt đầu”

    Nhìn di tích, Lôi Đình trong giọng nói lộ ra vẻ cô đơn.

    Tần Thiên cẩn thận thưởng thức, cảm nhận được một loại khổ sở nhàn nhạt.

    Có lẽ đến tu hành giả cũng không rõ ràng, rốt cục cõi đời này có hay không trường sinh, có hay không vĩnh hằng.

    “Chúng ta vẫn tiếp tục tiếp bước chứ?”

    “Trước hết ở chỗ này xem xét một chút, nhìn xem có phát hiện ra cái gì không”

    Dừng chân trên một ụ đá, Lôi Đình cùng Tần Thiên bắt đầu đánh giá di tích viễn cổ này.

    Quy mô của di tích rất lớn, diện tích chiếm hơn mười dặm, mặc dù chỉ còn lại một vài cột đá, ụ đá, hòn đá, nhưng phong cách cổ xưa tang thương, có một loại hương vị không nói ra lời.

    Hai người quan sát trong chốc lát, liền bắt đầu cẩn thận tìm kiếm khắp di tích.

    Lôi Đình tu vi cao cường, một cái quét qua, thần niệm xuyên thấu hư không, thấy rõ từng hạt bụi, ngay cả chung quanh có bao nhiêu hạt cát đều có thể đếm được, cơ hồ không một bí mật nào giấu được.
     
  2. AHIP

    AHIP Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    4/10/11
    Bài viết:
    104
    Được thích:
    2
    CỬU VỰC TÀ HOÀNG
    t/g: tâm mộng vô ngân

    -- o0o --



    Chương 101: Luyện công

    dịch : vipvandan
    biên: A Híp
    nguồn: banlong.us


    Tần Thiên từng bước ba trượng, hành tẩu ở bên trong di tích cổ.

    Hắn không có bản lĩnh như Lôi Đình, chỉ có thể dựa vào mắt thường từ từ tìm kiếm.

    Sau nửa canh giờ, Lôi Đình cùng hắn tìm tòi nhiều lần cũng không phát hiện manh mối hữu ích nào.

    “Trong dự liệu, không cần để ý. Hiện tại không bị ai quấy rầy, ngươi hãy chuyên tâm tu luyện.Ta đoán cao thủ cửu đại môn phái, rất nhanh sẽ phát hiện ra chỗ ẩn nấp của chúng ta”

    Tần Thiên không nói hai lời, tùy ý tìm một khối đá lớn ngồi xuống, chuyên tâm tu luyện.


    Những ngày tới đối với hắn mà nói, cái hắn cần nhất chính là thời gian.

    Chỉ cần cho hắn đủ thời gian, Tần Thiên tin tưởng mình có thể đủ lớn mạnh, khi đó cũng sẽ không bị người ta đuổi giết cả ngày mà chạy trối chết.

    Lôi Đình đứng cách đó không xa, nhìn về phía tịch dương, vẻ mặt cô đơn, cùng với dĩ vãng có bất đồng rất lớn.

    "心随离人去, 身乃浮萍寄, 信拆犹在耳, 奈何轻相弃. . ."
    "Tâm tùy ly nhân khứ, thân nãi phù bình ký, tín sách do tại nhĩ, nại hà khinh tương khí. . ."
    A Vít tạm dịch:
    Tình nồng vốn thuộc về chàng
    Hồng nhan tựa mảnh bèo trôi mặc dòng
    Lời thề son sắt một lòng
    Dẫu cho sỏi đá rêu phong mỏi mòn.



    点点忧伤, 在这日落黄昏, 天色将暮的时刻, 徘徊在那寂静沙漠之中.
    (Điểm điểm ưu thương, đạm đạm thanh sầu, tại giá nhật lạc hoàng hôn, thiên sắc tương mộ đích thì khắc, bồi hồi tại na tịch tĩnh sa mạc chi trung)

    Thiên cổ tình ái, vạn cổ anh hùng, buồn vui vui buồn, tất cả trở nên hư không ...

    Bóng đêm đã tới, hàn khí tập nhân.

    Sâu trong sa mạc, ban ngày nhiệt độ ấm áp, nhưng khi về đêm, từng đợt gió lạnh thổi qua, rét buốt thấu xương.

    Tần Thiên từ trong tu luyện tỉnh lại, cảm giác được nhiệt độ hạ xuống, chân khí trong cơ thể bao trùm lấy toàn thân, thực lực vừa tiến thêm rất nhiều.

    Ở bên trong thời không hỗn độn tại Khởi Nguyên chi địa, Tần Thiên lĩnh ngộ được rất nhiều, chiếm được bí pháp tu luyện huyết hải, và cũng đã dung nhập vào Cửu Huyền tâm pháp.

    Dị tượng Long phi Phượng vũ cùng Long bàn Hổ cứ nói rõ tu vi Tần Thiên vừa tiến lên một bước dài, còn muốn tiếp tục tích lũy chân khí, tiến vào cảnh giới Chân Nguyên hẳn không thành vấn đề.

    Lôi Đình đứng ở xa xa, bóng dáng có chút cô độc.

    Tần Thiên cũng không quấy rầy hắn, mà lấy ra một cái túi, thả ra một đống lớn khí thạch.

    Hiện tại, Tần Thiên đối với Cửu Huyền tâm pháp lĩnh ngộ đã rất cao, nhưng tu luyện cần tích lũy, đặt biệt từ Khí Biến cảnh tới cảnh giới Chân Nguyên, lực nén nghìn lần tương đối kinh người.

    Nếu tích lũy không đầy đủ, một cửa ải này rất khó đột phá.

    Bắt đầu từ Phổ Độ tự cho đến khi gặp gỡ Hoa Dục Vũ, trên người Tần thiên đã góp nhặt được một ít đan dược cùng khí thạch, nhưng vẫn chưa có thời gian phục dụng.

    Những đan dược kia lấy tiểu nguyên đan làm chủ, mà cảnh giới của hắn quá thấp, nên không thể phục dụng được.

    Chỉ có thể hấp thụ khí thạch. Đây là cách thích hợp nhất để Tần Thiên tăng cường thực lực.

    Dĩ nhiên, bản thân Tần Thiên cũng là một bảo tàng, vô luận là Thúy Ngọc quả, hay là Tiên Tuyền thạch nhũ, Thất Thải thánh huyết, đều ẩn chứa năng lượng kinh người, hắn nếu có thể hấp thụ hoàn toàn, thực lực chắc chắn sẽ đạt tới mức kinh nhân.

    Đáng tiếc tu vi hiện giờ của Tần Thiên quá thấp, căn bản một lúc không thể tiêu hóa được, vì vậy hút lấy chân khí từ trong khí thạch là thích hợp nhất.

    Hoa Dục Vũ từng tặng Tần Thiên một phần hậu lễ, cho hắn hơn nghìn khối khí thạch, toàn bộ được thu vào trong bao tải.

    Lúc ấy, Tần Thiên cắt được một trăm tám mươi khối khí thạch, hấp thụ một trăm tám mươi đạo chân khí, để cho chân khí trong cơ thể tăng lên gấp nhiều lần, thực lực tổng thể tăng mạnh.

    Hôm nay, Tần Thiên nóng lòng muốn tăng lên thực lực, một hơi đem toàn bộ khối thạch trong bao vải đổ ra, xếp thành một tòa núi nhỏ, trong đó không thiếu một chút nguyên thạch.

    Cẩn thận phân biệt, Tần Thiên đem nguyên thạch cùng khí thạch tách ra, mất gần hai canh giờ.

    Kết quả tìm ra bảy mươi năm khối nguyên thạch, thu hoạch cũng lớn a.

    Còn lại chiếm đa phần là khí thạch, vượt qua 1500 khối, đối với cảnh giới của Tần Thiên bây giờ, chính là một khoản quý giá nha.

    Cất xong nguyên thạch, Tần Thiên bắt đầu cắt thạch.

    Lấy tu vi của hắn hiện giờ, phất tay một cái khí thạch bay lên, vây quanh hắn bay lượn.

    Tần Thiên tâm tư vừa động, thủ pháp ngự vật lăng không được hắn hoàn toàn khai triển, một bên cắt thạch, một bên vận dụng thủ đoạn cảnh giới Khí Biến, đem các loại chiêu thức dung hòa nhập thành một, luyện công.

    Dưới bóng đêm, chỉ thấy từng khối thạch quay bốn phía chung quanh Tần Thiên, bay lượn lúc cao lúc thấp.

    Tần Thiên thân tự như du long, hay tay như hổ, trên mặt đất bay lượn, qua lại không ngớt.

    Đầu ngón tay bắn ra từng đạo ngũ thải chân khí, hoặc gọt, hoặc bổ, hoặc điểm, hoặc đánh, tác động lên khí thạch, rút lấy chân khí bên trong khí thạch.

    Vừa mới bắt đầu, số lượng khí thạch trên người Tần Thiên chỉ có vài cái, về sau biến thành mười mấy, càng về sau số lượng càng nhiều.

    Những khí thạch này có đường kính vài thước, có một số nặng ít nhất mấy trăm cân, bị Tần Thiên lăng không ngự vật như vậy, tuyệt đối kinh người.

    Cho dù là cao thủ Chân Nguyên cảnh, cũng không thể một hơi không chế mấy chục khối thạch lớn như vậy, lại còn quay quanh người hắn.

    Lôi Đình xa xa nhìn lại, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, Tần Thiên mặc dù cảnh giới không cao, nhưng cùng cảnh giới với hắn, tuyệt đối là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, cường đại đến mức làm cho người ta khó có thể tin được.

    Cao thủ Khí Biến cảnh bình thường, trước khi tiến vào cảnh giới Chân Nguyên, dù chân khí trong cơ thể thâm hậu. nhiều lắm cũng chỉ lăng không khống chế mấy khối khí thạch đạt mấy trăm cân, nhưng phạm vi di động nhỏ mà thôi.

    Còn giống như Tần Thiên đang ung dung thoải mái không chế mười mấy khối thạch ở giữa không trung bay lượn, không nói đến trình độ chân khí thâm hậu, chỉ cần loại thủ pháp này cũng không phải người thường có thể nắm giữ.

    Điểm này, Tần Thiên phải cảm tạ Cửu Huyền tâm pháp, nó tuyệt đối là siêu phàm nhập thánh, cùng người khác bất đồng.

    Một đêm này, Tần Thiên cứ như vậy vượt qua, sáng sớm tinh mơ, bốn phía chung quanh hắn là một đống khí thạch đã vượt qua trăm khối.

    Lôi Đình lại một lần nữa động dung, nhưng không có nói gì, ngược lại xoay người nhìn phía xa xa.

    Sâu trong sa mạc rất yên bình, trừ bão cát ra, cũng không có một bóng người nào tiến vào.

    Tần Thiên chuyên tâm tu luyện, hắn đem việc cắt thạch trở thành một loại rèn luyện, khí động, thân động, tâm động, ba loại kết hợp, hiệu quả rất không tệ.

    Liên tiếp ba ngày, Tần Thiên ở đây vừa cắt thạch, vừa tu luyện, một hơi cắt sạch đống khí thạch đang có, hấp thụ hơn một ngàn năm trăm đường chân khí, thực lực đạt đến mức độ kinh nhân.

    Ba ngày thời gian, Tần Thiên thực lực tăng lên gấp mấy lần, vẫn như trước vẫn là cảnh giới Khí Biến, cũng không tiến vào cảnh giới Chân Nguyên.

    Tần Thiên đối với chuyện này có chút ngoài ý muốn, trải qua suy nghĩ cẩn thận, thấy có quan hệ đến thể chất của mình, thái cổ Bất Diệt Thể chính là căn cơ của hắn, để cho thân thể hắn vượt qua thường nhân không chỉ gấp mười lần.

    Ba ngày tu luyện, làm cho khí hải của Tần Thiên lớn mạnh gấp đôi, hải dương màu xanh đậm mãnh liệu mà mênh mông, lốc xoáy xanh đậm ẩn lực lượng mạnh mẽ.

    Tâm lốc xoáy phát ra khí trụ màu sắc rực rỡ, không còn là một màu xanh đậm, nay đã nhiều hơn một vài màu sắc khác nữa.

    Nguyên nhân, trong những khí thạch kia ẩn chứa thuộc tính chân khí khác nhau, vì thế sắc thái cũng mang màu sắc khác nhau.

    Tần Thiên mặc dù có thể bọn chúng luyện hóa, nhưng cũng có thể giữ lại chúng.

    Thậm chí đem chân khí bản thân chuyển thành chân khí có thuộc tính khác nhau, do đó chuyển biến sắc thái, làm người ta đoán bắt không ra.

    Cửu Huyền tâm pháp theo thực lực của hắn gia tăng mà càng phát ra huyền diệu của nó, càng ngày càng lớn mạnh, càng ngày càng thần bí.


    Hoàng hôn buông xuống, Tần Thiên vẫn ở trong di tích cổ luyện công

     
  3. AHIP

    AHIP Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    4/10/11
    Bài viết:
    104
    Được thích:
    2
    CỬU VỰC TÀ HOÀNG
    t/g: tâm mộng vô ngân

    -- o0o --



    Chương 102: Mưu đồ bất chính

    dịch : vipvandan
    biên: A Híp
    nguồn: banlong.us




    Hơn một ngàn khối khí thạch đã bị cắt vỡ, thế nhưng số đá vụn lớn nhỏ đó vẫn quay quanh người Tần Thiên, hóa thành một mảnh phi long dài hẹp, một đầu thần phượng, xoay chung quanh hắn.

    Lôi Đình thấy thế sắc mặt kinh biến, thốt lên: “Long phi Phượng vũ, đây là một loại dị tượng hiếm thấy. Người có thể luyện ra loại di tượng này, không ai không phải nhân trung long phượng.”

    Tần Thiên ngạo nghễ đứng giữa không trung, thúc dục Cửu Huyền tâm Pháp, để cho dị tượng trong khí hải biểu hiện ra ngoài, chân khí trong cơ thể tỏa ra bốn phía, tạo thành một mảnh phi long dài hẹp, một đầu thần phượng, bay lượn trên không.

    Bốn phía, đất đá bị chân khí dẫn dắt, khiến cho hóa long phượng từ hư ảo càng trở nên chân thực, phối hợp với màu sắc của các loại chân khí, từ xa nhìn lại hình thái rất thật, uy vũ vô cùng.

    Kêu nhỏ một tiếng, Tần Thiên bắn thẳng đến giữa không trung, thân pháp, bộ pháp, quyền pháp, chưởng pháp, kiếm pháp, đao pháp, cước pháp từng cái thi triển ra, tất cả đều tuyệt học trong võ học.

    Cửu Huyền Tâm pháp dung hợp Khởi Nguyên chi đạo cùng Tạo Hóa thuật của Khởi Nguyên đại thế giới, Huyền Hoàng đại thế giới và Phật giới, tại cảnh giới Khí Biến, có không ít công thủ thuật, Tần Thiên tùy thời vận dụng.

    Lôi Đình nhìn bằng mắt, nhưng trong lòng lại kinh hãi, đối với công pháp mà Tần Thiên tu luyện cảm thấy cực kỳ khiếp sợ.

    Ban đêm, Tần Thiên tĩnh tọa tu luyện.

    Ba ngày cắt thạch hắn vẫn luôn ở trong trạng thái vận động liên tục.

    Hôm nay an tĩnh lại, cẩn thận lĩnh ngộ, thu hoạch được rất nhiều.

    Tu luyện chi đạo, động tĩnh kết hợp, như âm dương luân chuyển, như nhật nguyệt giao thế, thiếu một thứ cũng không được.

    Sáng sớm, Tần Thiên tỉnh lại, trên khuôn mặt tuấn lãng càng thêm nét thong dong.

    Liên tục tu luyện bốn ngày, hắn mặc dù không tiến vào cảnh giới Chân Nguyên, nhưng đã đạt đến cảnh giới Khí Biến đỉnh phong, thu hoạch kinh người.

    “Hai ngày nữa chính là đêm trăng tròn, ta cảm giác được lúc này so với lúc trước có một chút khác biệt”

    Lôi Đình đi đến bên cạnh Tần Thiên, nhắc nhở hắn thời gian không còn nhiều.

    Tần Thiên nhìn đường về, cười nói: “Cao thủ cửu đại môn phái hiện giờ vẫn chưa xuất hiện, xem ra bọn họ vẫn đang ở bên trong địa cung”

    Lôi Đình cười mắng: “Chỗ kia là cửu tử nhất sinh, ngươi lại thành tâm đem bọn họ chôn vùi trong đó.”

    Tần Thiên cười ha ha, nói: “Bọn họ ngàn dặm xa xôi bám đít ta, ta ít nhiều cũng mang đến cho bọn hắn một chút hi vọng chứ”


    Lôi Đình trừng mắt liếc hắn một cái, không nói thêm gì.

    Lôi Đình tính cách lãnh ngạo, loại chuyện hãm hại này hắn sẽ không làm.

    Nhưng Tần Thiên khác với Lôi Đình, hắn sáu năm cầu y chịu nhiều đau khổ, sinh tồn đối với hắn mà nói, đã vượt qua tất cả!

    Từ khi rời khỏi tiểu trúc Thiên Y, cửu đại môn phái bức bách đến đau khổ, theo sát không ngừng nghỉ.

    Tần Thiên đối với chuyện này vô cùng tức giận, nhưng thực lực của hắn có hạn, không thể làm gì được, chỉ có thể chơi đùa một chút, hãm hại cao thủ cửu đại môn phái, coi như là một loại trả thù.

    Từ Xích Huyết cốc đến Phổ Độ tự, rồi đến Ngọa Hổ Tàng Long, Tần Thiên vận dụng trí thông minh của hắn, dắt mũi bọn chúng, để cho bọn họ hao tổn binh tướng, chịu nhiều đau khổ.

    Đây là một loại đối kháng, cho thấy trong lòng Tần Thiên không phục.

    Buổi sáng giờ tỵ, sa mạc gió bắt đầu thổi.

    Nơi xa xa một đạo phong trụ đột ngột hiện ra, khiến Tần Thiên cùng Lôi Đình chú ý.

    Kể từ khi Lôi Đình đánh nát cửu đầu long quyển phong, mấy ngày qua trong sa mạc không còn xuất hiện long quyển phong.

    Hôm nay lại thấy long quyển phong, chẳng lẽ có người tiến vào sa mạc.

    Tần Thiên cùng Lôi Đình cùng trao đổi ánh mắt, cả hai ngưng mắt nhìn nơi xa, chỉ thấy số lượng long quyển phong từ từ tăng lên, một, hai, ba, hiện lên hình chữ phẩm.

    “Thu thập một chút, sau đó chúng ta tạm thời lánh mặt”.

    Tần Thiên khẽ gật đầu, đem toàn bộ khối đá vụn chấn vỡ, hóa thành phấn vụn, không để lại bất cứ dấu vết gì.

    Phóng lên cao, Tần Thiên đứng ngạo nghễ giữa không trung, nhãn thần nhìn về phương xa, trong ánh mắt thẩm thấu ra ánh kim hồng.

    Tu luyện tới cảnh giới Khí Biến đỉnh phong, trong cơ thể Tần Thiên chân khí trải rộng toàn thân, đem cảnh vật ngoài mười dặm thu hết vào tầm mắt.

    Ba đầu long quyển phong di chuyển rất nhanh, tựa hồ đang truy đuổi cái gì đó.

    Tần Thiên chỉ nhìn trong chốc lát, liền phát hiện ra đóa phi vân xuyên qua ba đạo phong trụ.

    Phi vân là một loại pháp khí, lóe ra quang mang nhàn nhạt, giúp mấy người trốn tránh khỏi sự truy đuổi của long quyển phong, liều mạng hướng phía bên này bay tới.

    “Tổng cộng có năm người, tu vi đều rất thấp, lại dám xông vào nơi này, hơn phân nửa là có mưu đồ”.

    Lôi Đình nhìn lại, thần niệm trong nháy mắt nắm rõ tình huống của phi vân, so với Tần Thiên thì quan sát mạnh hơn nhiều.

    Giờ phút này, phi vân đã xuyên qua ba đầu long quyển phong, chạy thẳng tới nơi Tần Thiên cùng Lôi Đình đang đứng.

    “Chúng ta trước tránh một chút, nhìn năm người này có lai lịch như thế nào, vì sao lại xông vào nơi này”.

    Lôi Đình bắt lấy Tần Thiên, đang chuẩn bị che giấu khí tức, Tần Thiên đột nhiên phát hiện tại phía sau long quyển phong kia, xuất hiện một đạo hư ảnh nhàn nhạt, nhìn qua giống như một tòa núi lớn, giống như thần linh hiển hóa, một đôi mắt màu u lam phản chiếu hai thân ảnh mơ hồ.

    “Đó là….”

    Lôi Đình cũng nhìn thấy đạo hư ảnh kia, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng ngay sau đó biến mất, mang theo Tần Thiên biến mất trong hư không.

    Lúc này, đóa phi vân kia đã tới di tích cổ.

    “Đến rồi, hẳn là nơi này”.

    Năm bóng người từ giữa không trung hạ xuống, người cầm đâu đem đóa phi vân kia thu lại.

    “Lão đại, xác nhận là nơi này sao? Thấy không giống a”.

    Một gã tầm 30 tuổi, lấm la lấm lét nhìn bốn phía, nói ra ý kiến của mình.

    “Lão đại thần quang như đuốc, há ngươi có thể so sánh được, còn không mau đứng sang một bên”

    Một người khác hơn hai mươi tuổi cười cười vuốt mông ngựa.

    Trong số năm người, lão đại cầm đầu nhìn qua khoảng hơn 40 tuổi, dáng người hạng trung, một thân trường sam màu xám trắng có chút cũ kỹ, hai mắt híp lại, làm cho người khác cảm thấy khôn khéo, giảo hoạt.

    “Hai ngày nữa chính là đêm trăng tròn, lúc đó sẽ có nhiều thế lực lớn chạy tới, trong hôm nay chúng ta phải có thu hoạch.”

    “Chúng ra hạ thủ ở đâu, có thể gặp nguy hiểm hay không?”

    Lão đại cười hắc hắc nói: “Đừng lo lắng, ta có bản đồ, chỉ cần tránh một số khu vực nguy hiểm, hẳn không có vấn đề quá lớn xảy ra”

    Lấy ra một bức họa đã ố vàng, Lão đại từ từ mở ra, năm người vây lại cùng nhau nghiên cứu cẩn thận.

    Trong hư không, Tần Thiên đang cùng Lôi Đình trao đổi.

    Mấy người này có lai lịch gì, sao có thể có được địa đồ Trầm Nguyệt Cổ Quốc?”

    Lôi Đình khinh thường nói: “Người cầm đầu kia có cảnh giới Chân Nguyên, bốn người còn lại đều là cảnh giới Khí Biến, tu vi không đáng nhắc tới. Về phần thân phận, xem bọn hắn lấm la lấm lét, hơn phân nửa đều là hạng người trộm cắp.”

    Tần Thiên nhãn thần sáng ngời, cười nói: “Cao thủ cảnh giới Khí Biến, vừa lúc thích hợp cho ta luyện tay a.”

    Lôi Đình nói: “Những người kia không phải đối thủ của ngươi, bất quá có thể dùng để gia tăng kinh nghiệm chiến đấu. Chúng ta hiện tại không vội, xem bọn hắn có thể hay không tìm ra Trầm Nguyệt Cổ Quốc.”

    Dưới mặt đất, năm người nghiên cứu chốc lát, tên lão đại nhìn kỹ bốn phía, bấm tay tính toán một hồi, cười nói: “Chính là chỗ này, chỉ bất quá hoang phế nhiều năm, cần nghĩ cách mở ra cổ trận, cửa vào mới xuất hiện.”

     
  4. AHIP

    AHIP Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    4/10/11
    Bài viết:
    104
    Được thích:
    2
    CỬU VỰC TÀ HOÀNG
    t/g: tâm mộng vô ngân

    -- o0o --



    Chương 103: Truyền thế chi bảo

    dịch: A Híp
    nguồn: banlong.us



    “Bây giờ các ngươi lui ra trước đi, ta đi mở cổ trận”

    Phất tay bảo bốn tên kia lui ra, lão đại thật cẩn thận lấy ra một túi đựng đồ từ trong ngực, lấy ra một cái mai rùa (quy xác) lớn cỡ bằng bàn tay, bề mặt của nó hiện lên đầy dẫy dấu tích cổ xưa, lộ ra một loại hơi thở hồng hoang tăm tối.

    Nhìn thoáng qua bốn phía, lão đại kia lộ ra vẻ cẩn thận hiếm thấy, sau khi xác định không có điều gì, mới bay lên không trung di tích cổ.

    Sau khi quan sát địa hình một hồi, lão đại kia lẩm bẩm: “Sau ngày hôm nay, Cổ lão tam ta liền một bước lên mây, danh dương Khởi Nguyên đại lục”

    Sau màn cao hứng, Cổ lão tam tay trái cầm mai rùa, tay phải vung lên không trung trên mai rùa vẽ một ký tự như gà bới, từ đầu ngón tay bắn ra một luồng khí mang đỏ ngầu, như long xà phi vũ, hơi có mấy phần huyền diệu.

    “Hắn ta đang làm gì đó?”

    Ánh mắt Lôi Đình khẽ biến, nhẹ giọng nói: “Hắn đang khắc phù, hẳn là một trận phù nào đó. Người này đoán chừng cũng am hiểu cơ quan trận pháp thuật, nếu không sẽ không lớn mật chạy tới nơi đây đánh chủ ý lên Trầm Nguyệt Cổ Quốc này”

    Lúc này, Cổ lão tam đã khắc xong trận phù.

    Chỉ nghe thấy hắn khẽ quát lên một tiếng, mai rùa bắn lên, huyền phù trên không trung cách di tích chừng vài thước.

    Sau đó, Cổ lão tam liên tục huy động mười ngón tay, mấy đạo khí mang đỏ ngầu trước sau đánh lên mai rùa, quấn quanh thân nó, kích hoạt trận pháp trên mai rùa.

    Đến lúc này, ánh sáng lóe lên như điện, chiếu khắp bốn phương, mai rùa kia vốn chỉ lớn bằng bàn tay trong chốc lát tăng vọt lên hơn trăm lần, hóa thành một con thần quy to lớn khoảng mấy trượng, huyền phù giữa không trung.

    Con thần quy này hư hư thật thật, trên lưng quang hoa vây quanh, một dãi quang mang bay là đà bốn phía, cùng mấy ụ đá trên mặt đất hợp thành một dãy, tạo thành một trận pháp siêu cấp phạm vi bao trùm hơn mười dặm.

    Hư không xuất hiện chấn động, đại địa ở chỗ sâu sa mạc bắt đầu gầm thét.

    Càng ngày càng nhiều ụ đá bắn ra quang mang chói mắt, phát ra cột sáng bằng miệng bát, quấn quanh trên lưng thần quy.

    Tần Thiên có chút khiếp sợ, bật thốt lên: “Mai rùa của tên kia thật đúng là thần vật a, dĩ nhiên mở ra cổ trận”

    Chỗ sâu sa mạc, Trầm Nguyệt Cổ Quốc đã chìm nghỉm vài ngàn năm, sớm đã nảy nở sinh cơ nhàn nhạt.

    Hiện giờ, dưới sự dẫn đường mai rùa thần bí của Cổ lão tam, thế nhưng tro tàn lại cháy, bên dưới một đám ụ đá, một cái cổ trận cự đại đang dần dần khôi phục.

    Một trận nổ ùng ùng kéo đến khiến đại địa run rẩy, một tòa cổ thành được chôn dấu ở chỗ sâu sa mạc chậm rãi nhô lên khỏi mặt đất, hiện rõ tại trong mắt Tần Thiên cùng Lôi Đình.

    Dõi mắt nhìn lại, tòa cổ thành này chiếm diện tích mười dặm có hơn, có thể nói nó tương đối khổng lồ.

    Tất cả kiến trúc của cổ thành đều được tạo thành bằng một loại đá đặc thù, trải qua vài ngàn năm tuế nguyệt phong sa, như cũ vẫn bảo trì hoàn chỉnh.

    Trên mặt Cổ lão tam lộ ra vẻ hưng phấn, không nhịn được cười ha ha, phất tay bảo bốn tên lâu la lại gần.

    Chốc lát, cổ thành đã hiện ra hoàn toàn, trận pháp tự động giải trừ.

    Cổ lão tam thu hồi mai rùa, lấy ra một bức họa đã ố vàng, sau một phen nghiên cứu, chỉ vào một cung điện cổ xưa, hưng phấn nói: “Cửa vào ở nơi này, chúng ta đi thôi”

    Tần Thiên cùng Lôi Đình nhìn một màn này, phát hiện cung điện mà Cổ lão tam chỉ, chính là một trong 36 cổ thành, kích cỡ ngoại hình đều giống nhau như đúc, nếu không có bản đồ chỉ dẫn, tìm cũng ra nhưng tương đối phiền toái.

    “Đi, chúng ta theo phía sau”

    Lôi Đình mang theo Tần Thiên ẩn vào trong hư không, lặng lẽ theo sau.

    Toàn bộ cổ thành hoàn toàn yên tĩnh, lộ vẻ vắng ngắt.

    Chợt một luồng cuồng phong thổi qua, xuyên qua ngõ ngách, phát ra thanh âm vù vù.

    Cổ lão tam mang theo bốn tên lâu la lăng không phi độ, rất nhanh đi tới bên ngoài tòa cung điện kia, dừng lại trong chốc lát, năm người chợt lóe rồi biến mất.

    Lôi Đình cùng Tần Thiên cũng đến bên ngoài tòa cung điện, sau khi trao đổi ánh mắt cho nhau, liền song song tiến vào bên trong.

    Cung điện trải qua tang thương, cát vàng trải rộng, hơi thở thái cổ trầm trọng.

    Tần Thiên lăng không bước từ từ, tận lực thu liễm hơi thở toàn thân, tránh cho Cổ lão tam sinh ra cảnh giác.

    Lôi Đình thân ảnh như có như không, thật giống như u linh, theo sát bên người Tần Thiên.

    Phía trước, đám người Cổ lão tam biến mất ở chỗ sâu cung điện, Lôi Đình cùng Tần Thiên theo phía sau ở xa xa.

    Cổ lão tam đi được một chút bỗng ngừng lại, một mực suy tính cái gì đó, điều này làm Tần Thiên cùng Lôi Đình ở phía sau có đều kinh ngạc.

    Tên Cổ lão tam này mặc dù tu vi không cao, nhưng từ dáng dấp lại biết không ít, đối với Trầm Nguyệt Cổ Quốc này có nghiên cứu không ít.

    Lúc này, Cổ lão tam đã đến bên trong nội cung của cung điện, sau khi cẩn thận đi một vòng, trên mặt lộ ra nụ cười không ức chế được.

    “Chính là chỗ này, ta hình như đã ngửi thấy được mùi vị của Nguyệt Thần Đan”

    “Lão đại, Nguyệt Thần Đan là cái thứ gì vậy, nói cho chúng ta biết để tăng thêm kiến thức”

    Cổ lão tam nhìn lướt qua bốn tên lâu la, đỉnh đạc nói: “Cũng được, hôm nay ta cho các ngươi chút kiến thức”

    “Khởi Nguyên đại lục có bát hoang cửu châu, trừ Vân Châu ra, mỗi một châu đều có một hoang, mỗi một hoang này đều có một truyền kỳ xa xưa, nghe nói cất dấu một đại bí mật cực kỳ kinh thiên”

    “Cái đại bí mật cực kỳ kinh thiên là gì vậy, lão đại?”

    Cổ lão tam nhãn châu xoay tròn, cười hắc hắc nói: “Cái bí mật kinh thiên này được tương truyền là một vật liên quan đến tiên khí”

    “Cái gì? Tiên khí! Đây là thứ trong truyền thuyết, trên đời này thật sự có tồn tại tiên khí à?”

    “Dù sao ta đã lớn như vậy rồi, vẫn chưa từng nghe nói qua tiên khí xuất hiện qua ở nơi nào đó. Nghe nói ở thời đại thái cổ có xuất hiện qua, nhưng đây chẳng qua là truyền thuyết, không có ai chứng kiến thật hay giả mà”

    “Bát hoang thì có liên quan gì đến tiên khí, sẽ không dấu ở trong Trầm Nguyệt Cổ Quốc này đấy chứ, lão đại?”

    Cổ lão tam hắc hắc nói: “Có hay không tiên khí ta cũng không biết chính xác, nhưng Trầm Nguyệt Cổ Quốc có tam đại truyền thế chi bảo, hẳn là sự thật”

    “Tam đại truyền thế chi bảo! Là chỉ cái gì vậy, lão đại mau nói đi”

    Cổ lão tam không ngừng đánh ánh trong nội cung, vừa quan sát kết cấu bố cục nội cung, vừa nói: “Nguyệt Thần Đan, Bất Tử Tỏa, Trầm Nguyệt Đồ, đây là tam đại truyền thế chi bảo nổi tiếng của Trầm Nguyệt Cổ Quốc, năm xưa từng danh chấn thiên hạ, nghe nói từ khi Trầm Nguyệt Cổ Quốc ẩn danh mà biến mất tăm tích”

    “Tam đại truyền thế chi bảo này có cái gì đặc sắc vậy?”

    Cổ lão tam nói: “Nguyệt Thần Đan, nghe nói lấy máu tươi nguyệt thần làm dẫn, dung hợp 49 loại tiên thảo linh dược, hao tốn thời gian 36 năm, mới luyện chế thành, trong thiên hạ có chừng hai viên. Đan dược này ngoại trừ có thể chữa bách bệnh ra, còn có tăng cường tu vi, đặc điểm lớn nhất là khiến cho một lão già gần đất xa trời kéo dài thêm ngàn năm dương thọ, có thể xưng là bất tử linh dược”

    “Nguyệt Thần! Là cái vị trong truyền thuyết kia sao? tại Khởi Nguyên đại thế giới truyền lưu rất nhiều truyền thuyết về nàng”

    “Nghe nói nàng đến từ bên ngoài Khởi Nguyên đại thế giới, có thật thế không?”

    Cổ lão tam nói: “Có liên quan đến truyền thuyết Nguyệt Thần là quá mức xa xưa, ta cũng không rõ ràng lắm. Còn Nguyệt Thần Đan kia thật hay giả, hôm nay chúng ta có thể biết rõ mà”

    “Lão đại, Bất Tử Tỏa cùng Trầm Nguyệt Đồ, ngươi nói đến một chút đi”

    “Bất Tử Tỏa nghe nói tồn tại ở thời thượng cổ, được một vị công chúa Trầm Nguyệt Cổ Quốc vô tình có được, từ đó về sau có rất nhiều truyền lưu, trở thành một trong truyền thế chi bảo. Nghe nói, thiếu nữ đó thường mang Bất Tử Tỏa trên người, có diệu dụng thanh xuân bất lão, bài trừ tử vong. Là vật mà vô số thiếu nữ trong thiên hạ đều mơ ước. Trầm Nguyệt Đồ là linh khí tuyệt phẩm, từng kinh sợ Khởi Nguyên đại lục, Trầm Nguyệt Cổ Quốc dựa vào thanh linh khí này mà hùng bá Mạnh Châu được vài ngàn năm, nếu không phải phát sinh cái trận bất hạnh kia, còn không đến mức sụp đỗ”

     
    Last edited by a moderator: 23/10/13
  5. AHIP

    AHIP Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    4/10/11
    Bài viết:
    104
    Được thích:
    2
    CỬU VỰC TÀ HOÀNG
    t/g: tâm mộng vô ngân

    -- o0o --



    Chương 104: Dùng dao mổ trâu cắt tiết gà

    dịch: A Híp
    nguồn: banlong.us




    “Thật là bảo bối tốt, chúng ta nếu có được nó, vậy thì phát tài rồi”

    “Lão đại anh minh thần võ, chỉ cần Bất Tử Tỏa và Trầm Nguyệt Đồ kia thật sự tồn tại, hắn nhất định có thể có được”

    Cổ lão tam hừ nói: “Ít vuốt mông ngựa đi, ngươi cho rằng truyền thế chi bảo của Trầm Nguyệt Cổ Quốc lấy được dễ dàng như vậy sao?”

    “Lão đại, Trầm Nguyệt Cổ Quốc năm đó rất huy hoàng, vậy trừ tam đại truyền thế chi bảo ra, hẳn là có rất nhiều đồ tốt đúng không?”

    “Trầm Nguyệt Cổ Quốc chấn nhiếp một phương, bảo tàng vô số. Ngoại trừ tam đại truyền thế chi bảo ra, bọn họ còn nắm giữ Liệp Hồn chân kinh nổi danh thiên hạ, có vô số người ngắm nghía đến nó. Ngoài ra, linh khí cũng có vài kiện, mặc dù không cách nào sánh cùng với Trầm Nguyệt Đồ, nhưng tất cả cũng đều không kém”

    “Vậy thì tốt rồi, đến lúc đó tam đại truyền thế chi bảo giao cho lão đại, chúng ta chỉ tùy tiện phân cho chúng ta một ít đồ tốt là được”

    Bốn tên lâu la vẻ mặt hưng phấn, lải nhải không thôi.

    Tần Thiên cùng Lôi Đình đang ở bên ngoài nội cung, tất cả lời nói của bọn chúng đều rơi vào trong tai hai người.

    Đối với tam đại truyền thế chi bảo cùng Liệp Hồn chân kinh, hai người cũng hết sức chú ý.

    Bên trong nội cung, Cổ lão tam đột nhiên dừng bước, trên mặt đất dâng lên từng đạo ánh sáng, tất cả là dấu chân do Cổ lão tam lưu lại, nhìn kỹ hợp thành một cái trận pháp, giờ phút này nó đang khởi động.

    Tròng mắt Cổ lão tam khẽ nhúc nhích, trong lúc vô tình nhìn ra bên ngoài nội cung, ngay sau đó lấy ra mai rùa thần bí, nhanh chóng đặt lên trận phù trước mắt.

    Chỉ chốc lát sau, bên trong nội cung quang hoa vạn đạo, ánh sáng làm cho người ta mở mắt không được.

    Đột nhiên, một trận thanh âm xèo xèo truyền đến, đại địa khẽ run, mặt đất tại bên trong nội cung từ từ lộ ra một cửa động hình vuông, truyền đến từng trận âm phong, lạnh thấu xương.

    Cổ lão tam thu lại mai rùa thần bí, nhanh chân nhảy vào trong đó.

    Bốn tên lâu la trước sau nhảy vào, trong tai truyền lại tiếng gầm nhẹ của Cổ lão tam.

    “Bây đây ngăn lại, che lại cửa vào”

    Lôi Đình nghe vậy sửng sốt, không nghĩ tới Cổ lão tam lại cẩn thận như vậy, thậm chí có điều phát hiện.

    “Hắn đã cảm nhận được, ngươi thu thập bốn tên kia, ta đi nhìn hắn một chút”

    Chợt lóe, Lôi Đình mang Tần Thiên xông vào nội cung, tiến vào cửa động kia.

    Tần Thiên hiện ra tại bên trong cửa động, phát hiện Cổ lão tam sớm đã biến mất.

    Lôi Đình ẩn thân đuổi theo, bốn tên lâu la căn bản là không phát hiện Lôi Đình, mà là nhất trí khóa chặt Tần Thiên, ngăn cản bước chân của hắn.

    “Tiểu tử thúi, dám đoạt thức ăn của bọn ta, ngươi chán sống rồi sao”

    “Tiểu tử này có cảnh giới Khí Biến, cũng không sai biệt lắm so với chúng ta. Trực tiếp đem hắn tống ra ngoài”

    “Không được, vạn nhất hắn để lộ tin tức thì sao, nếu vậy thì phiền toái. Phải giết chết hắn mới được”

    Bốn tên cao thủ Khí Biến cảnh sau một phen thỏa luận, trực tiếp đưa ra phán quyết tử hình cho Tần Thiên, nghĩ giết người diệt khẩu.

    Bốn tên này đều là hạng người trộm chó trộm gà, tuy không phải là đại gian đại ác, nhưng người bị giết cũng không ít.

    Hiện giờ ở bên trong nội cung Trầm Nguyệt Cổ Quốc, vì bảo tàng của Trầm Nguyệt Cổ Quốc, giết người diệt khẩu là đều rất bình thường.

    “Tiểu tử chịu chết đi”

    Một tên đánh ra một chưởng, khí động sơn hà, chân khí đỏ sậm hình thành một con huyết lãng hiện ra tại bên trong thông đạo không lớn lắm này, đó là dị tượng do hắn sau khi tu luyện tới cảnh giới Khí Biến diễn hóa ra.

    Huyết lang khí thế hung mãnh, uy lực kinh khủng, mặc dù chỉ do chân khí biến thành, nhưng cũng làm hư không xuất hiện chấn động nho nhỏ.

    Tần Thiên nhích đôi lông mày kiếm, con huyết lang này tại trong mắt hắn không chịu nổi một kích, khiến cho hắn cực kỳ thất vọng.

    “Các ngươi hay là cùng lên một lượt đi”

    Không tránh không né, Tần Thiên không chút tránh né, tùy ý để huyết lang vọt tới trước mặt, đụng vào phòng ngự do hắn bày ra, trực tiếp chấn cho nó vỡ nát.

    “Tiểu tử cuồng vọng, xem ra khinh thường chúng ta, mọi người liên thủ giết hắn thôi”

    Thực lực của bốn tên lâu la này mặc dù không cao, nhưng bọn họ đều là người tàn nhẫn, nhìn ra được thực lực Tần Thiên bất phàm, lập tức liên thủ tấn công.

    Tần Thiên nhãn thần khẽ động, không có ngạnh sanh, hắn hiện tại thiếu hụt nhất là kinh nghiệm thực chiến, tình huống trước mắt chính là cơ hội lịch lãm tốt nhất.

    Ngày xưa, những người đuổi bắt Tần Thiên phần lớn là cao thủ Tạo Hóa cảnh.

    Lấy tốc độ tu luyện của Tần Thiên, cho dù hắn là kỳ tài ngút trời, cũng không cách nào giao phong với cường giả Tạo Hóa cảnh.

    Thỉnh thoảng, trong đám cao thủ cửu đại phái cũng có xuất hiện một vài cao thủ cảnh giới Khởi Nguyên, nhưng thực lực thấp nhất cũng là Kim Đan cảnh, so với hắn cao hơn đến bốn cảnh giới, nghĩ nghĩ muốn vượt cấp khiêu chiến vĩnh viễn là điều không thể nào.


    Xét thấy nguyên nhân này, trên thực tế Tần Thiên đối với trận đánh này rất là mong đợi, rất coi trọng.

    Vì gia tăng kinh nghiệm, Tần Thiên áp chế thực lực của mình, thi triển ra thân pháp cùng chưởng pháp huyền diệu, cùng với bốn cao thủ Khí Biến cảnh triển khai giao chiến kịch liệt.

    Trong thông đạo, Tần Thiên di chuyển nhanh chóng, toàn bộ chưởng cước đều tùy ý, đối với bốn địch nhân không yếu thế chút nào.

    “Thêm chút sức, không để cho tên tiểu tử này xem thường”

    Bốn tên lâu la giận dữ hét lên, bọn họ đều thi triển ra dị tượng của riêng mình, khiến cho thực lực chỉ trong nháy mắt tăng lên gấp đôi, lực chiến đấu tăng trên diện rộng.

    Người tu luyện tới cảnh giới Khí Biến là có thể tu ra dị tượng, cái này có quan hệ trực tiếp tới thể chất cùng công pháp.

    Dị tượng là một phần chân khí tại bên trong khí hải, có thể phóng xuất ra ngoài, kiến tạo khí thế, gia tăng tín tâm, do đó đề cao thực lực.

    Dưới tình huống bình thường, cao thủ Khí Biến cảnh trong quá trình giao chiến có hai lựa chọn, một là không thi triển ra dị tượng, bằng vào thực lực chiến thắng đối thủ.

    Hai là thi triển dị tượng, tạo thành khí thế, dựa trên tâm lý gây áp lực cho địch nhân, cũng đem lực chiến đấu tăng lên tới cực hạn, do đó bộc phát ra thực lực đáng sợ.

    Tần Thiên trên thực tế đối với những điều này đều là gà mờ, bởi vì đây là một loại kinh nghiệm, là một loại thủ đoạn trong quá trình giao chiến, đúng là điều cấp bách mà hắn cần phải học tập trước mắt.

    Dị tượng của bốn tên lâu la này đều không giống nhau, huyết lãng, hắc báo, ngốc ưng, viên hầu, tất cả đều là loại dã thú có tính công kích cực mạnh, uy lực tương đối khá.

    “Tới tốt lắm!”

    Tần Thiên gầm nhẹ lên một tiếng, tay trái ra quyền, tiến lên bổ xuống, chân khí năm màu từ trong cơ thể bộc phát ra ngoài, ngạnh sanh bức lui huyết lang, hắc báo, ngốc ưng, viên hầu.

    “Tiểu tử này thế nhưng luyện thành chân khí ngũ thải, điều này sao có thể?”

    “Có thể hắn tu luyện Ngũ Hành chân quyết, cho nên chân khí mới có năm màu như vậy”

    “Quản khỉ gió hắn tu luyện cái Khởi Nguyên chi đạo gì, giết hắn mới là chuyện chính sự”

    Bốn tên lâu la điên cuồng tấn công, Tần Thiên bình tĩnh, từ từ gia tăng lực đạo, đánh cho bốn tên liên tiếp bại lui, gầm thét nộ hống.

    “Các ngươi chỉ có chút năng lực ấy thôi sao?”

    Tần Thiên cố ý khiêu khích bốn người, nghĩ nghĩ muốn bức bốn người thi triển ra lực chiến đấu lớn nhất, dùng để rèn luyện chính mình.

    “Tức chết đi được, hôm nay lão tử không thể không đem ngươi xé rách!”

    Bốn tên lâu la biến chuyển chiến thuật, bắt đầu kết trận công kích, mặc dù trận pháp này có trăm ngàn chỗ hở, nhưng phối hợp ăn ý hỗ trợ cho nhau, cũng tăng lên áp lực một chút đến Tần Thiên.

    Tần Thiên tâm hỉ, không hề cố ý áp chế thực lực nữa, các loại chiêu thức ùn ùn kéo đến, chân khí trong cơ lưu chuyển cuồn cuộn, sinh ra thanh âm vạn mã, thật giống như Trường Giang về biển cả, không chùn bước.

    Trong khí hải Tần Thiên, tám viên Kim Đan không ngừng nhấp nhô lên xuống nằm ở bên trong lốc xoáy, hắn toàn lực thúc dục chân khí lên gấp bội, cả người đều tản mát ra một khí tức kinh khủng, khiến cho hư không không ngừng vị bức lui về phía sau.

    Tần Thiên trong khi giơ tay nhấc chân, chân khí năm màu biến ảo thành long phượng, mặc dù không thi triển ra dị tượng, phất tay một cái, dễ dàng chém nát dị tượng của bốn tên lâu la, đánh cho bọn họ kêu cha gọi mẹ.

     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)