[Huyền Ảo] Chung Cực Thần Đạo - Nhất Bút Thư C88 (drop)

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Trần Kinh Vân

    Trần Kinh Vân Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/4/11
    Bài viết:
    154
    Được thích:
    20
    Chung Cực Thần Đạo
    (终极神道)

    Tác giả: Nhất Bút Thư


    Chương 86: Thủ Vị Yêu Đồ.

    Dịch: Trần Kinh Vân

    Converter:
    sunny281188

    Nguồn: Banlonghoi.com




    Duy Khắc Lai Ân tự nhiên không biết Phất Lãng Tây Tư lại nhân họa đắc phúc, đánh bậy đánh bạ chiếm được tất cả thành quả nghiên cứu của vị Pháp Thánh toàn năng trăm năm trước, hắn mang theo mẫu tử Liệt Phong Báo phi hành trên không trung nửa ngày, rút cục cũng đi tới chỗ ở của Liệt Phong Báo.

    Còn chưa đáp xuống đã nghe thấy Liệt Phong Báo ở trên không trung gầm lên một tiếng, thanh âm Liệt Phong Báo dưới tác dụng của phong hệ ma pháp được truyền đi rất xa. Thanh âm gào thét này còn chưa tiêu tán, liền có những tiếng gầm mang theo vẻ lo lắng liên tục cất lên, những âm thanh này mỗi lúc một tiến tới gần vị trí của Duy Khắc Lai Ân.

    Biết là con Liệt Phong Báo cha đã tìm tới, Duy Khắc Lai Ân cũng không thèm để ý, tiếp tục bay tới sơn cốc mà Liệt Phong Báo vẫn sinh sống từ trước.

    Mới vừa bay đến phía trên sơn cốc mà Liệt Phong Báo sinh sống, ánh mắt Duy Khắc Lai Ân không khỏi ngưng tụ lại, hắn cảm giác được những cơn gió thổi tới trong sơn cốc có điểm quái dị, cho nên liền âm thầm để ý.

    Chờ khi Duy Khắc Lai Ân đáp xuống sơn cốc, con báo cha kia đã đi tới phụ cận, phát ra tiếng rống như tiếng sấm nổ vang.

    Bởi vì ban đầu con Liệt Phong Báo mẹ mới sinh xong, còn đang trong thời kỳ suy yếu, lúc chiến đấu cùng năm người tiểu đội mạo hiểm kia không phát huy được thực lực cao nhất, bây giờ nhìn thấy tốc độ nhanh như thiểm điện của con Liệt Phong Báo cha, Duy Khắc Lai Ân không nhịn được mà tán thưởng trong lòng: “Quả nhiên không hổ là thất cấp ma thú có thể địch nổi Kiếm Thánh, chỉ riêng phần tốc độ này của nó thì ta cũng không thể ứng phó nổi!”

    Duy Khắc Lai Ân thu lại Ngũ Sắc Vân, để lộ ra thân hình mẫu tử Liệt Phong Báo, con Liệt Phong Báo cha kia nhìn thấy con Liệt Phong Báo mẹ nằm chết dí trên mặt đất không cách nào động đậy được, không khỏi nhe răng nhếch miệng đối với Duy Khắc Lai Ân, phát ra tiếng gầm trầm thấp, xem ra tùy thời có thể lao lên tấn công.

    Con Liệt Phong Báo mẹ ôn nhu kêu lên mấy tiếng, sau đó dùng ánh mắt cảm kích nhìn Duy Khắc Lai Ân, con Liệt Phong Báo cha kia tựa hồ hiểu ra điều gì, thần sắc hơi buông lỏng một chút nhưng vẫn khẩn trương đề phòng, chậm rãi đi tới chỗ Duy Khắc Lai Ân.

    “Gió trong sơn cốc này hình như đều là phong sát chi khí, chẳng lẽ ở phụ cận có sát địa nào sao?” Lúc hạ xuống sơn cốc, Duy Khắc Lai Ân phát hiện gió trong sơn cốc mang theo sát khí nhè nhẹ, ý niệm trong đầu không khỏi luân chuyển, lại thấy con Liệt Phong Báo cha kia cực kỳ phòng bị mình bèn cất bước đi sang bên cạnh.

    Con Liệt Phong Báo cha thấy Duy Khắc Lai Ân rời đi, liền lắc mình một cái, đem mẫu tử Liệt Phong Báo che ở phía sau, sau đó vẫn cảnh giác quan sát Duy Khắc Lai Ân.

    Duy Khắc Lai Ân biết rõ thất cấp ma thú đã có trí tuệ khá cao, có thể thực hiện những trao đổi đơn giản, con Liệt Phong Báo cha kia sau khi biết rõ sự tình tất nhiên sẽ không lấy oán báo ân, vì vậy cũng yên tâm chậm rãi đi dạo chung quanh một vòng, cuối cùng đã xác định được nơi sát khí phát ra chính là từ sâu bên trong sơn cốc.

    Nghĩ tới đây là nơi cư trú của Liệt Phong Báo, bọn chúng đối với nơi này hẳn là hết sức quen thuộc, vì vậy Duy Khắc Lai Ân liền xoay người đi về phía đám Liệt Phong Báo.

    Thấy Duy Khắc Lai Ân đột nhiên đi tới, lông mao của con Liệt Phong Báo cha vốn đang cùng với thê nhi âu yếm lập tức dựng lên, rống lên cảnh giác về phía Duy Khắc Lai Ân.

    Lúc này con Liệt Phong Báo mẹ ôn nhu kêu to mấy tiếng, con Liệt Phong Báo cha kia mới thả lỏng một chút.

    Thấy đối phương đối với mình hết sức đề phòng, Duy Khắc Lai Ân đi tới cách bọn chúng hơn mười thước liền đứng lại, sau đó vươn bàn tay ra, làm ra tư thế vuốt ve sủng vật, hơn nữa còn liên tục đánh ánh mắt đối với con Liệt Phong Báo mẹ.

    Đã nhiều lần cùng Duy Khắc Lai Ân trao đổi bằng Thông Linh Quyết, con Liệt Phong Báo mẹ lập tức hiểu được ý tứ của Duy Khắc Lai Ân, quay lại thấp giọng kêu ô ô mấy tiếng với con Liệt Phong Báo cha, chỉ thấy con Liệt Phong Báo cha kia tràn đầy cảnh giác chậm rãi đi tới.

    Mặc dù còn vài phần do dự nhưng dưới sự khích lệ liên tục của con báo mẹ, con báo cha rút cục cũng chịu đi tới trước mặt Duy Khắc Lai Ân, hơn nữa còn hạ thấp đầu của mình xuống bàn tay của hắn.

    Một lần nữa thi triển ra Thông Linh Quyết, một đạo ý niệm được Duy Khắc Lai Ân truyền tới con Liệt Phong Báo cha: “Ta nếu như đã cứu thê nhi của ngươi, chẳng những vậy còn chữa thương và đưa chúng về đây, tất nhiên là ta sẽ không gây hại cho các ngươi. Bất quá ta có vài chuyện muốn hỏi ngươi, ta phát hiện gió trong sơn cốc này rất kỳ quái, ngươi có biết những cơn gió này xuất phát từ đâu thổi tới đây không?”

    Lúc trước con Liệt Phong Báo cha luôn luôn cảnh giác chính là vì bất kỳ loài ma thú nào cũng đều có đich ý trời sinh đối với con người, lúc này nhận được truyền âm của Duy Khắc Lai Ân, cộng thêm lời kể của con Liệt Phong Báo mẹ, lòng cảnh giác của nó liền bớt đi bảy tám phần, đồng thời đáp lời: “Cơn gió này bắt nguồn từ một cái khe(đạo liệt phùng) trong sơn cốc, ta cũng đã từng đi qua nơi đó, lối đi bên trong rắc rối phức tạp, càng vào sâu thì gió thổi càng lớn, ngay cả ta cũng không thể hoàn toàn xâm nhập vào bên trong. Bất quá cơn gió này rất có lợi đối với chúng ta, thổi lên người không chỉ có thoải mái mà còn giúp cho chúng ta tăng cường thực lực của mình, vì vậy chúng ta mới chọn ở lại nơi này.”

    Nghe được nó nói như vậy, Duy Khắc Lai Ân liền vội vàng hỏi: “Cái khe kia ở nơi nào vậy, ngươi có thể đưa ta đi xem một chút được không?”

    Liệt Phong Báo gật đầu lia lịa, hướng vào chỗ sâu trong sơn cốc gọi to một tiếng, sau đó liền phóng vào bên trong.

    Duy Khắc Lai Ân phóng xuất Ngũ Sắc Vân rồi phi lên không trung bám theo Liệt Phong Báo, chỉ mất thời gian một chum trà là đã đến được cái khe mà Liệt Phong Báo nói.

    Đó là một cái khe rộng chừng nửa thước, dài không tới ba thước, những cơn gió liên tục được thổi ra từ từ từ bên trong. Những con gió này nhìn qua thì có vẻ yếu ớt nhưng lại có thể từ nơi này thổi tới cốc khẩu, quả thực là rất quỷ dị.

    Cảm giác được linh lực ba động trong cái khe, mặc dù đạo tâm của Duy Khắc Lai Ân cực kỳ kiên định cũng không nhịn được mà mừng rỡ không thôi: “Đây đúng thực là một sát địa, nếu như ta không cảm giác sai, thì gió nơi này hẳn là Địa Cực Phong Sát, là thứ tốt để luyện chế pháp bảo a!”

    Nghĩ đến lời nói lúc trước của Liệt Phong Báo, đi vào sâu bên trong thì ngay cả nó cũng chịu không nổi, Duy Khắc Lai Ân có thể tưởng tượng được sát khí trong Địa Cực Phong Sát này phong phú đến cỡ nào a. Phải biết rằng Liệt Phong Báo là ma thú cường đại ngang với Kiếm Thánh, mặc dù không biết Kiếm Thánh trên Á Đặc Tây đại lục rút cục mạnh như thế nào, nhưng mà căn cứ vào những tin tức mà mình hiểu rõ, sợ rằng lực chiến đấu cận thân không kém hơn Tu Chân Giả Nguyên Anh Kỳ bao nhiêu! Thực lực cường đại như thế cho dù không có pháp thuật hỗ trợ thì cũng tương đối khả quan, sát khí này so với tất cả những sát khí mình gặp được trên Địa Cầu trước đây cũng nồng đậm hơn nhiều!

    Trong lúc nhất thời, trong đầu Duy Khắc Lai Ân đảo qua vô số ý niệm, cuối cùng hắn thi triển ra Quan Linh Quyết(nguyên bản là Thông Linh Quyết nhưng hình như tác giả nhầm chỗ này, Thông Linh Quyết là dùng để truyền ý niệm!T____T) để thử thời vận, vừa nhìn liền phát hiện con Liệt Phong Báo cha này vậy mà cũng có linh căn!

    Duy Khắc Lai Ân không nhịn được cười ha ha một tiếng, đặt tay lên đầu Liệt Phong Báo, dùng Thông Linh Quyết truyền âm: “Chỗ này của ta có công pháp thích hợp cho ngươi tu luyện, có thể giúp cho ngươi càng trở nên cường đại hơn, không biết ngươi có hứng thú học không?”

    “Có thể tăng cường thực lực à, không biết có thể tăng tiến tới cấp độ nào thế, có thể làm cho ta đột phá bước vào hàng ngũ bát cấp ma thú không?” Vừa nghe có pháp quyết giúp mình trở nên cường đại, con Liệt Phong Báo hết sức động tâm, đối với ma thú như chúng mà nói, thực lực mạnh mẽ chính là mục tiêu duy nhất để theo đuổi!

    “Nếu như ngươi tu luyện cho tốt thì đột phá cửu cấp cũng không phải là không có hy vọng! Quan trọng nhất là pháp quyết này có thể làm cho lực chiến đấu của ngươi được tăng cường rất nhiều, đạt tới trình độ mà ngươi không thể nào tưởng tượng nổi đâu!” Duy Khắc Lai Ân quả quyết.

    “Tốt, ta học!” Liệt Phong Báo hồi đáp cực kỳ dứt khoát.

    “Muốn học công pháp của ta cũng có một vài điều kiện, đầu tiên ngươi phải bái ta làm lão sư, thứ hai là phải tuân thủ quy củ của ta đặt ra.” Duy Khắc Lai Ân trước hết đem những điều kiện của mình nói ra.

    “Chỉ cần công pháp kia thực sự hữu dụng, những thứ này không thành vấn đề.” Liệt Phong Báo một lời đáp ứng.

    Duy Khắc Lai Ân đối với biểu hiện của nó cực kỳ hài lòng, xem ra tính cách ngay thẳng của yêu tu vô luận là ở Địa Cầu hay Á Đặc Tây đại lục đều giống nhau, cũng chỉ có một vài yêu tu bản tính hung tàn hiểm ác mới có tâm địa gian giảo. Tu Chân Giả thường thu dưỡng một vài yêu thú, truyền cho bọn chúng pháp môn tu luyện chính là nhìn trúng đặc điểm ngay thẳng trung thành này của yêu tu, thậm chí sau này để những yêu tu này trông chừng động phủ hay làm tạp dịch so với thu đồ đệ còn đáng tin hơn nhiều.



    Mời tham gia dịch tại đây!

    Ủng hộ BLH chỉ với 1 click và 5s!:oe28:
     
  2. Trần Kinh Vân

    Trần Kinh Vân Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/4/11
    Bài viết:
    154
    Được thích:
    20
    Chung Cực Thần Đạo
    (终极神道)

    Tác giả: Nhất Bút Thư


    Chương 87: Giám Định Thuật.

    Dịch: Trần Kinh Vân

    Converter:
    sunny281188

    Nguồn: Banlonghoi.com




    Chờ khi quay trở lại chỗ con Liệt Phong Báo mẹ bị thương, Duy Khắc Lai Ân cố ý dùng Quan Linh Quyết kiểm tra một chút liền bất ngờ phát hiện tất cả mẫu tử Liệt Phong Báo đều có linh căn, điều này thật sự làm cho Duy Khắc Lai Ân cảm thấy ngoài ý muốn. Ấu thú Liệt Phong Báo có linh căn còn dễ lý giải, dù sao cha mẹ đều có linh căn thì con cái cũng rất có khả năng có linh căn, chẳng qua là hai con Liệt Phong Báo trưởng thành đều có linh căn gặp nhau thì thật là trùng hợp.

    Nếu như cả nhà Liệt Phong Báo đều có linh căn, đối với Duy Khắc Lai Ân mà nói hiển nhiên là chuyện tốt rồi, hắn đem ý nghĩ của mình truyền tới cho con Liệt Phong Báo mẹ, nó tự nhiên cũng gật đầu lia lịa, đáp ứng bái Duy Khắc Lai Ân làm lão sư. Về phần ba ấu thú Liệt Phong Báo kia, bởi vì còn chưa trưởng thành nên không có quyền lên tiếng, cho dù không muốn cũng chỉ còn cách chấp nhận số phận mà thôi.

    “Ha ha, các ngươi hiện giờ đã trở thành đồ đệ của ta, vậy bộ “Tốn Phong Quyết” này truyền cho các ngươi, mấy ngày tới các ngươi cứ hảo hảo tự mình tìm hiểu trước một phen, sau đó ta sẽ giảng giải cặn kẽ phương pháp tu luyện cho các ngươi.” Duy Khắc Lai Ân truyền đi một đạo ý niệm, đồng thời đem bộ “Tốn Phong Quyết” cùng các yếu điểm tu luyện truyền vào não hải hai con Liệt Phong Báo trưởng thành.

    Sự hiểu biết của những người trên Á Đặc Tây đại lục đối với công pháp tu chân thì còn rất hạn chế, khi tu luyện còn rất nhiều chướng ngại, càng không cần phải kể đến ma thú như Liệt Phong Báo. Duy Khắc Lai Ân cũng không hy vọng bọn họ chỉ cần nhìn qua là có thể học được, chính mình còn phải làm tốt một vài công tác chuẩn bị mới được.

    Một lần nữa đi tới cái khe phát ra Địa Cực Phong Sát, Duy Khắc Lai Ân lấy ra một vài ma hạch cùng ma tinh thạch, bố trí một đạo trận pháp ở chỗ này, ngăn cản Địa Cực Phong Sát phát ra bên ngoài, xong xuôi tất cả rồi mới lấy ra đan lô, bắt đầu luyện chế ngay trong sơn cốc.

    Hắn thu một nhà Liệt Phong Báo làm đồ đệ thật ra cũng là muốn để Liệt Phong Báo trợ giúp mình thu thập Địa Cực Phong Sát, chờ sau này đạt tới Kim Đan Kỳ có thể lấy ra để luyện chế pháp bảo. Việc thu thập sát khí là công việc đòi hỏi sự tỉ mỉ, cẩn thận rất cao, nếu như không có pháp bảo thu thập đặc thù thì mỗi ngày chỉ còn cách dùng tu vị bản thân mà thu thập từng chút một, muốn thu thập một lượng sát khí đủ cho hắn luyện chế pháp bảo, sợ rằng lấy thực lực Trúc Cơ Kỳ của hắn thì phải tốn mất mấy năm thời gian.

    Nhưng mà hiện tại có Liệt Phong Báo hỗ trợ, chờ bọn chúng tu luyện được “Tốn Phong Quyết” có chút thành tựu thì có thể ở chỗ này từ từ thu thập, Duy Khắc Lai Ân cũng không cần ở lại chỗ này nữa.

    Đem vật phẩm trong túi trữ vật kiểm lại một chút, Duy Khắc Lai Ân lấy ra binh khí và hộ giáp lấy được từ trên thi thể tiểu đội mạo hiểm gia kia, còn có vài món ma pháp trang bị, lại phối hợp với mấy khỏa ma tinh thạch, cho toàn bộ vào trong đan lô, cuối cùng luyện chế ra mười tám cái tiểu hồ lô to cỡ quả trứng gà.

    Chờ khi luyện chế xong những pháp khí hồ lô đặc biệt dùng để thu thập Địa Cực Phong Sát xong thì đã là ba ngày sau rồi. Duy Khắc Lai Ân lúc này cũng trích ra thời gian, bắt đầu chỉ dẫn Liệt Phong Báo tu luyện “Tốn Phong Quyết”.

    Bởi vì ma lực bản thân Liệt Phong Báo cùng công pháp tu chân có chút xung khắc, cho nên muốn chuyển sang tu luyện “Tốn Phong Quyết” có hai biện pháp.

    Cách thứ nhất chính là bắt bọn chúng đánh tan ma lực trong cơ thể, sau đó mới tu luyện “Tốn Phong Quyết”, biện pháp này mặc dù có hơi phiền toái nhưng mà tiến độ tu luyện sau này rất nhanh, chỉ cần một thời gian không lâu là có thể khôi phục lại thực lực ban đầu. Nhưng mà phương pháp này có một khuyết điểm đó là trong khoảng thời gian này thì thực lực của bọn chúng đại giảm, chẳng may gặp phải nguy hiểm thì không thể ứng phó nổi, phải biết là trong Mễ Ni Á sơn mạch đầy rẫy nguy hiểm.

    Biện pháp thứ hai là cứ để cho bọn chúng trực tiếp tu luyện “Tốn Phong Quyết”, bằng vào một chút chân nguyên bản thân tu luyện ra từ từ bào mòn ma lực vốn có trong cơ thể.

    Nói một cách tương đối, tốc độ tu luyện khi sử dụng phương pháp thứ hai chậm hơn khá nhiều, bất quá lại có thể bảo tồn thực lực, vì vậy Duy Khắc Lai Ân đành lựa chọn phương pháp thứ hai.

    Một bên chỉ đạo Liệt Phong Báo tu luyện, Duy Khắc Lai Ân cũng dành thời gian nghiên cứu Ngôn Linh Ma Pháp. Hắn phát hiện với sự hưng thịnh của ma pháp trên Á Đặc Tây đại lục, quả nhiên là có rất nhiều chỗ có thể tham khảo học tập. Tựa như Ngôn Linh ma pháp kia, dựa vào phương pháp sắp xếp cấu trúc ma pháp nguyên tố cực kỳ xảo diệu, tạo thành ma pháp có khả năng giải trừ sự liên hệ tinh thần giữa Ma Pháp Sư và ma pháp phóng xuất ra. Chỉ cần tinh thần lực của người thi triển ma pháp không cao hơn quá nhiều so với Ngôn Linh Ma Pháp Sư thì Ngôn Linh ma pháp sư có thể dựa vào Ngôn Linh ma pháp mạnh mẽ cắt đứt sự khống chế của thi pháp giả với ma pháp, từ đó khiến cho ma pháp phát ra bị tiêu tán.

    Dĩ nhiên, đây chỉ là Ngôn Linh ma pháp sơ cấp, có thể phá hủy ma pháp đối thủ thi triển. Cao cấp hơn còn có Ngôn Linh ma pháp có tác dụng phục chế ma pháp đồng dạng với ma pháp mà đối thủ thi triển, thậm chí có thể cướp đoạt quyền khống chế ma pháp của người khác, thật sự là một loại ma pháp có kỹ xảo hết sức huyền bí.

    Lại nói đến Giám Định Thuật, cũng là dựa vào một loại kết cấu ma pháp nguyên tố cực kỳ phức tạp, để dò xét tính chất cùng thuộc tính vật thể. Sơ cấp Giám Định Thuật có thể phân biệt chất liệu cùng cường độ ma pháp trang bị, trung cấp Giám Định Thuật còn có khả năng giám định ma pháp được dung nhập vào ma pháp trang bị cùng thủ đoạn luyện chế ma pháp trang bị đó. Mà cao cấp Giám Định Thuật có thể giám định thuộc tính thần khí, cùng thực lực của đối thủ, ma thú…

    Kết cấu của ma pháp Giám Định Thuật cùng Ngôn Linh ma pháp có rất nhiều chỗ tương tự, Duy Khắc Lai Ân rút cục cũng biết vì sao Ngôn Linh Thuật được liệt vào hàng ngũ ma pháp Dự Ngôn Hệ rồi. Chẳng qua là trong ma pháp bút ký kia không có ghi lại Dự Ngôn Thuật, khiến cho hắn cảm thấy hơi tiếc nuối. Dĩ nhiên hắn cũng biết, Dự Ngôn Thuật là ma pháp có đẳng cấp cực cao, không phải ai cũng có thể tiếp xúc đến nó.

    Tinh tế suy nghĩ Giám Định Thuật một phen, Duy Khắc Lai Ân bèn thử thi triển ma pháp Giám Định Thuật sơ cấp nhất, thế nhưng lại phát hiện mình thi triển không thành công, điều này làm cho hắn hết sức kinh ngạc. Phải biết rằng những Ngôn Linh ma pháp tương đối phức tạp được ghi lại trên ma pháp bút ký, thoáng cái hắn đều thực hiện thành công, đây cũng là lần đầu tiên Duy Khắc Lai Ân gặp phải thất bại trong việc thi triển ma pháp.

    “Không trách được người ta nói ma pháp Dự Ngôn Hệ là ma pháp khó tu luyện nhất, ngay cả ta cũng cần phải hảo hảo luyện tập một phen mới có thể thi triển Giám Định Thuật, những Ma Pháp Sư khác càng không cần phải nói. Thật không biết Dự Ngôn Hệ chính thức còn khó khăn tới mức nào, nếu có cơ hội nhất định phải nghiên cứu kỹ mới được!” Duy Khắc Lai Ân cảm thán một tiếng rồi lại vùi đầu vào nghiên cứu ma pháp.

    Dừng chân bên trong sơn cốc của Liệt Phong Báo nghiên cứu ma pháp hơn nửa tháng, Duy Khắc Lai Ân rút cục cũng hoàn toàn hiểu thấu Ngôn Linh ma pháp cùng Giám Định Thuật. Cái Duy Khắc Lai Ân gọi là nghiên cứu ở đây, tự nhiên không phải chỉ giới hạn trong những ma pháp bút ký này, mà còn bao gồm quá trình đem những ma pháp này dung hợp cùng với pháp môn tu chân của hắn, tạo thành ma pháp đặc thù. Hiện tại Duy Khắc Lai Ân đã có thể dùng phù lục phối hợp, nhanh chóng thi triển ra Ngôn Linh ma pháp cùng Giám Định Thuật, hơn nữa sau khi tham chiếu nguyên lý Giám Định Thuật, Duy Khắc Lai Ân lại kết hợp ma pháp nguyên tố cùng linh khí, sáng tạo ra một Giám Định Thuật đã được cải tiến.

    Giám Định Thuật cải tiến này ngoại trừ có thể giám định ma pháp trang bị, còn có khả năng giám định vạn vật trên thế gian, nhất là đối với những thiên tài địa bảo chứa đựng linh khí. Nếu như tu vị cao thâm, có thể thoáng cái đã dò xét được cách dùng tài liệu ma pháp. Đối với Duy Khắc Lai Ân mà nói thì đây là một loại pháp thuật vô cùng hữu dụng, ở trên Á Đặc Tây đại lục mọi người đều tu luyện đấu khí hoặc là ma pháp, đối với những vật cần phải có của Tu Chân Giả thì không hề có bất kỳ thông tin gì, vì vậy hết thảy các tài liệu cũng cần Duy Khắc Lai Ân tự mình tìm kiếm, phân biệt cách dùng từng thứ, sau đó mới có thể sử dụng. Trừ phi giống như lần trước vô tình gặp được Thiên Niên Ưu Đàm Hoa là thứ mình đã biết từ kiếp trước, đã có sẵn phương pháp sử dụng, nếu như gặp phải những thứ mình không nhận biết được thì phải nhờ vào Giám Định Thuật đã cải tiến này rồi.
    [FONT=&quot]


    [/FONT]

    Mời tham gia dịch tại đây!

    Ủng hộ BLH chỉ với 1 click và 5s!:oe28:
     
  3. Trần Kinh Vân

    Trần Kinh Vân Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/4/11
    Bài viết:
    154
    Được thích:
    20
    Chung Cực Thần Đạo
    (终极神道)

    Tác giả: Nhất Bút Thư


    Chương 88: Sơn Cốc Thần Bí.

    Dịch: Trần Kinh Vân

    Converter:
    sunny281188

    Nguồn: Banlonghoi.com




    Nhờ vào sự trợ giúp của phù lục, Duy Khắc Lai Ân thử thi triển Giám Định Thuật, một đạo ma pháp nguyên tố ba động rất nhỏ lấy Duy Khắc Lai Ân làm trung tâm lan tỏa ra bốn phía. Đạo ba động này quét qua toàn bộ những vật thể ở xung quanh, vô luận là hoa cỏ cây cối, nham thạch bùn đất, hay là những con côn trùng sống trong bụi cỏ tán cây, chỉ cần bị đạo ma pháp nguyên tố ba động này quét tới, thì giống như là bị X quang chiếu xạ qua vậy, hết thảy mọi tin tức đều hiện lên trong đầu Duy Khắc Lai Ân.

    Bên trong sơn cốc có đủ loại thảo mộc hoang dã, loại nào có thể dùng làm dược liệu, loại nào có thể ăn, loại nào có chứa độc tố, đủ mọi thông tin giống như nước sông chảy xuôi vào đầu Duy Khắc Lai Ân, những thông tin thu được so với hắn tự mình đi thí nghiệm còn muốn cặn kẽ hơn.

    “Thật tuyệt! Nếu không có Giám Định Thuật này, tìm được thiên tài địa bảo gì cũng cần phải bỏ công tiến hành nghiên cứu phương pháp sử dụng, thiên tài địa bảo vốn vô cùng hiếm thấy, thậm chí nếu bị hư hại thì công hiệu còn giảm đi rất nhiều. Nhưng mà bây giờ có Giám Định Thuật này, chỉ cần thi triển một cái là có thể tìm ra phương pháp sử dụng, tránh được lãng phí thời gian tìm hiểu, trọng yếu hơn nữa là tránh cho những thiên tài địa bảo kia bị tổn thương, thật sự là tuyệt vời không thể tả nổi a! Không được, Giám Định Thuật này được ta cải tiến cùng với cái cũ cách nhau một trời một vực, hiện tại thay vì nói là ma pháp, chẳng bằng gọi là pháp thuật tu chân đi, ta phải đặt cho nó một cái tên mới nữa.”

    Thí nghiệm thử hiệu quả của Giám Định Thuật mới cải tiến, trong lòng Duy Khắc Lai Ân thập phần vui vẻ, moi hết ruột gan rút cục cũng nghĩ ra một cái tên thích hợp: “Nếu thủ pháp này thoát thai từ Giám Định Thuật, lại thần diệu hơn so với Giám Định Thuật, vậy thì gọi nó là ‘Thần Giám Thuật’ đi!”

    Sáng chế ra Thần Giám Thuật, trong lòng Duy Khắc Lai Ân hơi có chút ngứa ngáy, liền muốn tìm thứ gì đó để tới để thử hiệu quả của Thần Giám Thuật. Bất quá những thứ thảo mộc cùng đất đá bình thường bên trong sơn cốc thì không có gì hay để giám định, dù sao cũng phải tìm những bảo vật hi hãn mới có thể đo lường hết hiệu quả của pháp thuật mới này.

    Cả nhà Liệt Phong Báo kể từ khi bái Duy Khắc Lai Ân làm lão sư, hơn nữa còn học được “Tốn Phong Quyết”, liền nghe theo đề nghị của Duy Khắc Lai Ân, dứt khoát chuyển vào sinh sống trong khu vực Địa Cực Phong Sát. Mặc dù lấy thân thể cường hãn lâu năm của Liệt Phong Báo, trước kia bọn chúng cũng không dám ở trong Địa Cực Phong Sát một thời gian dài, chẳng qua lúc này tu luyện “Tốn Phong Quyết”, Địa Cực Phong Sát đối với việc tu luyện của bọn chúng có trợ giúp rất lớn, tự nhiên sẽ không còn sợ hãi nó sẽ tổn thương tới thân thể mình. Ngay cả ba ấu thú Liệt Phong Báo mới sinh ra cách đây không lâu, dưới sự giúp đỡ của Duy Khắc Lai Ân cũng bắt đầu tu luyện “Tốn Phong Quyết”.

    Lúc Duy Khắc Lai Ân tiến vào sâu trong sơn cốc, cả nhà Liệt Phong Báo cũng không có tu luyện, đang vui vẻ đùa giỡn với nhau. Trải qua hơn nửa tháng tu dưỡng, công thêm Duy Khắc Lai Ân thỉnh thoảng dùng Hồi Xuân Thuật trợ giúp khôi phục, thương thế của con Liệt Phong Báo mẹ đã khôi phục không sai biệt lắm, tuy rằng vẫn không thể chiến đấu nhưng mà đi lại chạy nhảy bình thường đã không còn vấn đề.

    Thấy ân nhân cứu mạng mình đi tới, con Liệt Phong Báo mẹ vội vàng chạy tới, thân mật cọ vào ống quần của Duy Khắc Lai Ân.

    Duy Khắc Lai Ân thi triển Thông Linh Thuật, sau khi trao đổi một vài vấn đề tu luyện cùng cả nhà Liệt Phong Báo, lúc này mới hỏi: “Các ngươi từ nhỏ đã cư ngụ bên trong Mễ Ni Á sơn mạch, bình thường có phát hiện địa phương kỳ quái hoặc là những thực vật khoáng thạch đặc thù gì đó hay không?”

    Liệt Phong Báo lập tức đáp lời: “Có, theo như đệ tử biết thì địa phương kỳ quái có hai nơi, địa phương thứ nhất là một sơn cốc ở phía đông nam cách đây khoảng nửa ngày bôn tẩu, bên trong có bạch vụ nồng đậm quanh năm, về việc bên trong có cái gì thì đệ tử không biết. Đệ tử từng thấy qua những thất cấp ma thú khác thậm chí là bát cấp ma thú đi vào bên trong, nhưng lại không thấy có một con nào quay trở ra ngoài, vì vậy nên đệ tủ vẫn không dám đi vào. Còn một nơi khác là một tòa tiểu sơn ở phía nam, đại khái cũng tốn khoảng nửa ngày bôn tẩu mới đến được, ở nơi đó không biết tại sao lại có thể hấp dẫn(hút) những vật phẩm kim khí của mạo hiểm giả nhân loại mang theo bên mình, ngọn tiểu sơn kia thì không có gì nguy hiểm.”

    “Ân, thật vậy à? Bản thân ta đối với những chỗ này rất có hứng thú, nhân lúc rảnh rỗi cũng nên đi tới đó xem thử một chút.”

    Đối với sơn cốc thần bí mà ngay cả bát cấp ma thú cũng không thoát ra được, Duy Khắc Lai Ân tự nhiên cực kỳ hứng thú, muốn tìm hiểu những điều huyền bí ở bên trong. Về phần tòa tiểu sơn ở phương nam, hơn phân nửa là một ngọn tiểu sơn có chứa từ thạch, bất quá hàm lượng từ thạch trong ngọn từ thạch quáng bình thường đều rất ít, những từ quáng thạch mà có thể cảm giác rõ ràng cũng rất hiếm thấy. Nếu hàm lượng từ thạch trong ngọn tiểu sơn đủ nhiều, Duy Khắc Lai Ân có thể sử dụng để luyện chế một loại pháp bảo hi hãn là “Nguyên Từ Sơn”, trong đó ẩn chứa Nguyên Từ Thần Quang, vô cùng diệu dụng.

    Duy Khắc Lai Ân nghe theo sự hướng dẫn của con Liệt Phong Báo cha, hao tốn mất nửa ngày thời gian mới đến được sơn cốc thần bí kia, sơn cốc này nếu so với sơn cốc mà Liệt Phong Báo sinh sống còn lớn hơn ba bốn lần, quả nhiên trong sơn cốc đâu đâu cũng là bạch vụ dày đặc lượn lờ, không thể nào nhìn rõ cảnh tượng bên trong. Độc vụ nơi này cũng hết sức kỳ quái, bên ngoài rõ ràng có gió thổi rất mạnh, mặc dù bạch vụ trong sơn cốc quay cuồng nhưng không hề có một tia tràn ra bên ngoài.

    Duy Khắc Lai Ân thử phóng một tiểu hỏa cầu bay vào trong sơn cốc, không ngờ vừa mới xâm nhập được mấy thước, hắn liền mất đi khả năng không chế tiểu hỏa cầu, tiểu hỏa cầu thoáng cái liền tan biến.

    “Kỳ quái, thiên nhiên trong sơn cốc này tựa hồ có sẵn hiệu quả khu tán ma pháp nguyên tố tương tự như Ngôn Linh ma pháp, chẳng qua không biết là nó chỉ có hiệu quả đối với hỏa nguyên tố hay là tất cả các hệ nguyên tố khác?” Bởi vì tò mò, Duy Khắc Lai Ân lần lượt thi triển ra cả bốn hệ nguyên tố tự nhiên, hắn phát hiện sơn cốc này đúng là có khả năng khu tán bốn hệ nguyên tố.

    Duy Khắc Lai Ân càng lúc càng cảm thấy hiếu kì, liền thử thi triển một vài pháp thuật, hắn lại nhận thấy pháp thuật đi vào trong sơn cốc rõ ràng đã bị suy yếu đi rất nhiều, điều này khiến hắn càng thêm hứng thú với bí mật trong sơn cốc.

    Càng là chỗ thần bí lại càng có thể kiểm nghiệm hiệu quả của Thần Giám Thuật, cho nên Duy Khắc Lai Ân thi triển ra Thần Giám Thuật mới vừa sáng tạo, đạo ba động của Thần Giám Thuật lan tràn vào sâu trong làn bạch vụ dày đặc, đồng thời từng đạo tin tức ào ào truyền vào đầu Duy Khắc Lai Ân.

    “Độc vụ này do một loại ma pháp thực vật kịch độc phát tán ra, người bình thường chỉ cần hít vào thể nội một hơi thì lập tức tử vong. Cho dù là bình trụ hô hấp( nín thở), chỉ cần da thịt tiếp xúc với độc vụ, độc tố sẽ từ lỗ chân lông thẩm thấu vào trong máu, rất nhanh cũng sẽ độc phát mà chết. Nếu như gặp phải năng lượng phòng ngự của ma pháp hộ thuẫn cùng đấu khí hộ tráo, dưới sự ăn mòn của độc vụ những năng lượng phòng hộ này đều không tránh khỏi kết cục bị nhiễm độc tố, từ đó truyền đến năng lượng trong cơ thể sinh vật.”

    Nhận được thông tin do Thần Giám Thuật truyền về, trong lòng Duy Khắc Lai Ân không nhịn được thở dài một hơi: “Thật không biết là ma pháp thực vật gì lại chứa đựng kịch độc như thế! Hơn nữa kịch độc này lại có khả năng xâm thực cả ma pháp hộ thuẫn và đấu khí hộ tráo, không trách được trong sơn cốc lại có hiệu quả khu tán ma pháp. Nhất là thứ này còn có thể độc chết bát cấp ma thú, dùng để luyện chế pháp bảo kịch độc nhất định là cực kỳ thích hợp. Mặc dù loại pháp bảo này có chút ác độc, chỉ cần mình không tùy ý lạm dụng thì thật sự không phải là chuyện lớn.”

    Ngay khi Duy Khắc Lai Ân còn đang suy nghĩ trong lòng, Thần Giám Thuật do hắn phát ra đã bị độc vụ trong sơn cốc xâm thực không còn một mống, chỗ càng sâu thì càng không thể dò xét tới.

    “Bảo vật như vậy đã để cho ta gặp được, nếu bỏ qua thì thật có lỗi với bản thân mình quá! Chẳng qua nơi này thậm chí bát cấp ma thú cũng không thoát ra được, có thể thấy được ma pháp thực vật trong đó cường hãn đến cỡ nào a, lấy tu vị hiện tại của ta, sợ rằng không chắc chắn có thể đoạt được tới tay, bất quá cũng phải thử một chút mới cam tâm a!” Nhìn bạch vụ dày đặc trước mặt, Duy Khắc Lai Ân lâm vào trầm tư.

    [FONT=&quot]

    [/FONT]

    Mời tham gia dịch tại đây!

    Ủng hộ BLH chỉ với 1 click và 5s!:oe28:
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)