FULL  LS Q.Sự Hình Danh Sư Gia - Nạp Thiếp Ký III - Tác giả: Mộc Dật

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. vuhuuphuoc

    vuhuuphuoc Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/2/14
    Bài viết:
    75
    Được thích:
    239
    Hình Danh Sư Gia
    ( Nạp Thiếp Ký III)
    Tác giả: Mộc Dật

    Chương 338:Ẩn tình ở bên trong.

    Từ Vị chỉ vào một nam tử hơn 30 tuổi bên cạnh, nhìn có vẻ yếu đuối, bệnh tật giống như sắp chết nói với Mạnh Thiên Sở :
    - Vị này là hồng lư tự thiếu khanh Tư Mã Nho, cũng là một thanh niên tài tuấn, phong lưu phóng khoáng. Nghe ta nói trên có thiên đường dưới có Tô Hàng, liền cùng ta đi xem, coi như du sơn ngoạn thủy.
    Mạnh Thiên Sở thấy Từ Vị vẻ mặt cung kính, trong nội tâm cũng hiểu vài phần. Đường đường chính tam phẩm chỉ huy sứ lại có vẻ cung kính với một tòng ngũ phẩm thiếu khanh (làm phó thì thêm chữ tòng trưởng thì là chính) . không thể nghi ngờ đó là để lộ ra cho mình một cái tin tức người này không thể khinh thường.

    Mạnh Thiên Sở tự nhiên là biết, đừng nhìn chỉ là một cái nho nhỏ tòng Ngũ phẩm, nhưng lại là một cái công việc béo bở, hoàng gia triều hội, tiếp đón tân khách, nghi lễ sự tình đều do bọn hắn quản. Hơn nữa phàm là quốc gia đại điển như tế tự, yến hội , sắc phong, truyền chế.... cùng với bên ngoài triều kiến như phiên bang triều cống, tiếp đón sứ thần .v.v. Tương đương với quản gia quản việc vặt , nhưng những việc vặt vãnh này lại không thể xem thường.

    Mạnh Thiên Sở nhanh chóng hướng về Tư Mã Nho chắp tay chào hỏi. Tư Mã Nho vậy mà lại nhẹ nhàng đứng dậy đáp lễ, làm cho Mạnh Thiên Sở trong nội tâm giật mình một cái, nghĩ rằng đại khái là cho Từ Vị mặt mũi. Dù sao người ta cũng là cẩm y vệ chỉ huy sứ cái này thể diện vẫn là muốn cho đấy.
    Sau khi nhận thức lẫn nhau mọi người liền ngồi xuống, Giản kỳ nói:
    - Lần trước không thể cùng tiên sinh uống vài chén, hôm nay thật không thể bỏ qua. Chúng ta nhất định phải hảo hảo uống.

    Mạnh Thiên Sở vội vàng chắp tay nói cảm ơn. Bình thường sợ nhất phải cùng đạt quan hiển quý kết giao, Kha Càn còn quen thuộc chút ít. Nhưng trước mắt có ai không phải quan trên, người ta nói cái gì ngươi ngươi phải làm cái đó, từ chối là không có khả năng. Kỳ thật gần đây một mực vất vả, cũng không có được nghỉ ngơi tốt, hơn nữa truyền cho Tả Giai Âm 600cc máu cơ thể đã có chút hư nhược. Hắn bây giờ có chút hối hận chính mình đã tùy tiện đến đây rồi.
    Một bên Thái Chiêu bảo quản gia để cho những tỳ nữ khiêu vũ và gảy đàn kia tất cả lui ra. Mọi người đều đã xem xong. Hôm nay dường như ai cũng không có bao nhiêu hứng thú, gần như các lão gia muốn an tâm uống rượu.

    Mạnh Thiên Sở tranh thủ thời gian nói mình đến chậm tự phạt ba chén. mọi người thấy thế đều nhao nhao cùng Mạnh Thiên Sở nâng chén. Chỉ chốc lát sau Mạnh Thiên Sở đã hơi say rượu rồi.
    Từ Vị thấy Mạnh Thiên Sở hôm nay uống rượu không giống thường ngày. tửu lượng có chút yếu kém. Mọi người đều cùng Mạnh Thiên Sở ngươi một ly ta một ly. Từ Vị liền đi đến bên người Mạnh Thiên Sở trông thấy mọi người còn hảo hứng bừng bừng, liền vừa cười vừa nói:
    - Tất cả các ngươi chỉ cùng tiểu đệ của ta uống cũng không để cho ta một cái cơ hội cùng tiểu đệ tự ôn chuyện cũ. Ta nhìn thời gian cũng không còn sớm, Giản đại nhân người xem hay là bây giờ giải tán trước, ngày mai Từ mỗ mời khách tại Tụ Hiền lâu, đến lúc đó chúng ta mới hảo hảo mà uống. Các ngươi nghĩ như thế nào?

    Giản kỳ thấy Từ Vị đã có ý tứ giải tán, hơn nữa xác thực đã quá canh hai gần đến canh ba rồi. đem so tuổi tác ngoại trừ Thái Chiêu thì chính mình là lớn nhất, nếu không phải vì Từ Vị cùng Tư Mã Nho, mình cũng không ở chỗ này liều mình cùng quân tử. Vì vậy vừa vặn biết thời thế nói Từ đại nhân cùng Tư Mã đại nhân đi đường mệt nhọc nghỉ ngơi sớm chút cũng tốt.
    Mạnh Thiên Sở tuy nói có chút say nhưng cũng không làm mất mặt trước mọi người, vì vậy liền đứng dậy cùng mọi người từng người cáo biệt, mọi người cười nói đi đến cửa ra vào nha môn. Sài mãnh thấy Mạnh Thiên Sở bước đi có chút bất ổn vốn định đến đỡ, nhưng thấy Mạnh Thiên Sở cười nhìn nhìn chính mình liền hiểu được chỉ cẩn thận đi theo.

    Quản gia sai người đem xe ngựa Giản đại nhân chạy đến, tùy tùng của Giản đại nhân cùng Thái Chiêu liền đỡ Giản đại nhân lên xe. Sau khi lên xe, Giản đại nhân liền nhô đầu ra chắp tay nói:
    - Từ đại nhân Giản Kỳ vô lễ không thì ngài cùng Tư Mã đại nhân chịu thiệt một đêm đến nhà ta ở như thế nào?
    Từ Vị liền nói :
    - Giản đại nhân không cần phải khách khí, ta cùng tiểu đệ đi nhà hắn ở, về phần Tư Mã đại nhân Từ mỗ tự nhiên sẽ an bài thỏa đáng, ngài cứ đi trước một bước.
    Giản kỳ cũng không khách khí cùng Từ Vị và Tư Mã Nho chắp tay tạm biệt.

    Thái Chiêu đứng ở một bên cẩn thận nói ra : " nếu không..."
    Từ Vị khoát khoát tay nói:
    - Không cần, ta cùng Tư Mã huynh đều đến nhà tiểu ở. Tư Mã huynh nghĩ như thế nào?
    Tư Mã Nho gật gật đầu. Mạnh Thiên Sở thật không ngờ Từ Vị không những đến nhà mình ở, còn mang theo cả Tư Mã Nho. Giờ này người trong nhà đại khái cũng đã nghỉ ngơi. Hắn quay người nhìn Sài Mãnh ra hiệu ý bảo y về trước thông báo một tiếng, dù sao khoảng cách cũng gần. Sài mãnh hiểu ý tranh thủ thời gian đi trước

    Thái Chiêu thấy Từ Vị cùng Tư Mã Nho đã quyết định đi đến nhà Mạnh Thiên Sở, cũng không dám kiên trì đành phải đem ba người bọn họ đưa ra cửa. Sau khi đi mấy bước Từ Vị liền để cho Thái Chiêu trở về. Thái Chiêu cũng không dám lên tiếng, đành phải khúm núm cúi đầu khom lưng, thấy bọn họ đã đi xa lúc này mới thở ra một hơi, thể xác và tinh thần mệt mỏi xoay người quay trở về nhà.

    Mạnh Thiên Sở bị gió lạnh thổi qua, cảm thấy thanh tỉnh rất nhiều. Thấy Từ Vị cùng Tư Mã Nho ngượi lại đều không giống mình. Xem ra thực không hổ là người lăn lộn trên trốn quan trường, tửu lượng đều giỏi.

    Chỉ nghe Tư Mã Nho nói :
    -cái tay Giản Kỳ thật đúng là càng ngày càng không đem người để vào mắt rồi, nói là mời khách từ phương xa đến dùng cơm, vậy mà đem ta và ngươi hai người đưa tới trong nhà một tên quan huyện nho nhỏ ăn một bữa cơm coi như là đã xong. Ta thì cũng thôi đi, hắn rõ ràng cũng không đem ngươi cái này cẩm y vệ chỉ huy sứ để vào mắt, thật sự là...
    Từ Vị ha ha cười hai tiếng, nghe không ra có ý tứ gì, chỉ nói:
    - Người ta là đường đường là trạng nguyên, cháu gái ruột lại là phi tử trong cung, hơn nữa gần đây còn rất là được sủng ái, nghe nói nữ tử kia thập phần cao minh, ba năm liền từ hiền phi nhảy tới huệ, nhảy liền ba cấp thật sự rất là lợi hại, ngay cả hoàng hậu hiền lương thục đức mà cũng muốn nhường nàng ba phần .

    Mạnh Thiên Sở nghe thấy vậy chính mình đối với sự tình trong cung là một mực không biết, cho nên cũng không nói xen vào.
    Tư Mã Nho khẽ gắt một tiếng:
    - Ta là biết rõ thánh thượng, trước đây người rất sủng ái Trần hoàng hậu. Mặc dù nàng không nên cùng hoàng thượng ghen tuông, nhưng kết quả thì như thế nào đây ? Kết cục đại khái cũng là chủ tử hậu cung thảm nhất trong các triều đại. Trần hoàng hậu sau khi chết Thánh thượng không những không thương cảm nàng mà tang sự cũng cực kỳ đơn giản. Thời điểm ra đến cửa cung cũng như cung tần đi ra theo cửa bên trái, lễ thần thông báo để tang ba năm. Nhưng thánh thượng nghe xong thì sao? Còn không phải đem Trần hoàng hậu qua loa mai táng, một tháng sau liền đem Trang phi kế vị, hiện tại trở thành hoàng hậu sao.
    Mạnh Thiên Sở một bên nhìn xem cũng hiểu bởi vì cái gọi là say rượu lời nói thật. Vi này Tư Mã Nho lá gan cũng thật là lớn. Cũng dám mắng chửi đương kim hoàng thượng, tuy nhiên lúc trước đã nghe Tả Giai Âm nói qua một chút chuyện hoang đường của hoàng thượng, nhưng dù sao hai người cũng là phu thê với nhau lời nói nhỏ nhẹ, Tư Mã Nho ngược lại rất liều lĩnh, cảm giác không giống như đang nói đương kim thánh thượng, mà giống như trách móc một đứa con nít không nên thân.
    Từ Vị cảm thán nói:
    - Ôi, được rồi, ai bảo hiện tại nàng được sủng ái. Có câu nói rất hay, chính là một người đắc đạo gà chó thăng thiên. Không nói nữa, chúng ta nói chuyện liền đem hiền đệ ta lạnh nhạt. Ngươi phải biết rằng hiền đệ ta cũng không phải người thường.
    Tư Mã Nho ha ha cười hai tiếng, Mạnh Thiên Sở lúc này mới phát hiện người nam nhân này cười rộ lên, thanh âm rõ ràng cùng sắc mặt khác nhau một trời một vực. Thanh âm vô cùng mạnh mẽ
    Tư Mã Nho nói:
    - Ta sao lại không biết nhỉ? Từ đại nhân nghĩ Tư Mã ta quả thực chỉ là một người hàng ngày đợi trong cung lật xem hoàng lịch hay sao?
    Mạnh Thiên Sở thấy Từ Vị cùng Tư Mã Nho hai người một bộ dáng ngầm hiểu lẫn nhau. Chẳng lẽ bọn hắn quả thực cái gì cũng biết rồi sao? Bản thân cũng làm bộ say, ngã trái ngã phải đi theo sát.
    Đang nghĩ ngợi, ba người đã đến cửa nhà. Tư Mã Nho nhìn nhìn hai con sư tử bằng đá trước cửa, dùng tay vỗ vỗ bên trái một, sau đó ngẩng đầu nhìn bảng hiệu Mạnh phủ. Khóe miệng nhẹ nhàng nhếch mép một chút, không biết là có ý tứ gì.

    lúc này từ trong cửa đi ra một vị nữa tử. mặc dù ánh trăng dần dần chiếu rõ nhưng bời vì từ phía trong đi ra nên nhìn cũng không rõ khuôn mặt. Tư Mã Nho thấy Từ Vị đi lên phía trước chắp tay gọi một tiếng đại phu nhân, xem ra đây là vợ chính thức của Mạnh Thiên Sở. Tư Mã Nho dừng lại bên người Mạnh Thiên Sở, giả vờ đỡ Mạnh Thiên Sở cũng không tiến lên trước.

    Chỉ thấy vị kia nữ tử trước tiên đối với Từ Vị thi lễ vạn phúc, sau đó nhẹ nhàng nói:
    -Thật sự thất lễ nếu như biết Từ đại nhân đến, chúng ta dù thế nào cũng phải tiếp đón chu đáo.
    Từ Vị đem Tư Mã Nho kéo đến giới thiệu:
    -Đây là đại phu nhân của hiền đệ ta, là con gái hộ bộ viên ngoại Hạ Hồng. Hạ Phượng Nghi.

    Tư Mã Nho lúc này mới cầm lấy đèn lồng cùng với ánh trăng đem vị nữ tử này nhìn rõ ràng, vừa nhìn quả thật đúng là một đại mỹ nhân. Tư Mã Nho chăm chú nhìn, vội vàng chắp tay thi lễ ngoài miệng cung kính nói một tiếng đại phu nhân, trong nội tâm thầm nghĩ cái tên Mạnh Thiên Sở này thật sự là có phúc khí. Một cái sư gia nho nhỏ lại tìm được một vị giống như tiên nữ làm phu nhân, thật là làm cho người ta không ngừng hâm mộ.

    Từ Vị lại nói:
    - Đại phu nhân vị này chính là kinh thành hồng lư tự thiếu khanh Tư Mã Nho, là bằng hữu của ta.
    Hạ Phượng Nghi từ nhỏ theo quản gia lớn lên, tự nhiên biết chức vị người này. Vì vậy tự nhiên cười nói sau đó hạ thấp người hành lễ. Tư Mã Nho bị Hạ Phượng Nghi cái này lễ độ nhìn xem có chút thất thần. Từ Vị lặng lẽ đẩy vào lưng của hắn, hắn mới tỉnh lại khuôn mặt trắng bợt có chút ửng đỏ. Nhưng tiếc rằng trời tối quá không ai có thể trông thấy, chỉ có chính hắn cảm giác có chút nóng mặt.
    Mạnh Thiên Sở nhìn vảo trong mắt, hắn biết rõ rất nhiều người nhìn thấy bốn vị phu nhân của mình đều có chút thất thố, cũng may chỉ là không tự chủ. Xem ra Tư Mã Nho này cũng là như thế, một mức sống ở hoàng cung mỹ nhân nào chưa từng gặp qua, chỉ có điều thật không ngờ Mạnh Thiên Sở ở bên trong còn ẩn dấu như vậy đại mỹ nhân cho nên mới thất thố. Không kỳ quái, không kỳ quái ah!

    Sài Mãnh đi ra cửa đỡ Mạnh Thiên Sở mấy người cười nói đi vào cửa. xa xa truyền đến tiếng người tuần đêm điểm canh:
    -thời tiết hanh khô cẩn thận củi lửa...

    Tả Giai Âm trong lúc mơ màng cảm giác có người sờ soạng lên mặt mình nàng mở mắt xem xét, nhìn thấy một gương mặt quen thuộc liền nở nụ cười.
    - Thiên Sở, sao chàng lại đến đây?
    Mạnh Thiên Sở ngồi ở bên cạnh Tả Giai Âm nhẹ nhàng mà cầm lấy tay nàng, nhìn thấy Tả Giai Âm vẫn như cũ sắc mặt tái nhợt, cảm thấy đau lòng liền vuốt mặt của nàng.
    - Đêm qua vốn muốn tới thăm nàng, nhưng Từ Vị đến ta sợ đánh thức nàng và nhi tử nên cũng không đến. bây giờ nàng cảm thấy khá hơn chút nào không?
    Tả Giai Âm gật gật đầu nói :
    - Thiên Sở sắc mặt của chàng không tốt, thiếp biết rõ chàng vì cứu ta nên mất nhiều máu. Nhị phu nhân cũng thế, Nàng hiện tại đang có mang như vậy chịu sao nổi?

    - Đừng lo lắng những thứ này, nàng dưỡng bệnh tốt là được. Đúng rồi Từ Vị nói chút nữa muốn tới thăm nàng, Phượng Nghi nói nàng còn ở trong tháng không thể xuống giường, nằm như vậy có chút thất lễ nen dứt khoát cự tuyệt.

    -Đợi thiếp khá hơn chút đi hiện tại cảm thấy rất mệt mỏi. CẨn nhi hiện giờ sao rồi?
    -Vú nuôi mới cho bú sữa lại ngủ thiếp đi rồi. Ta nghe vú nuôi nói hài tử trước một tuổi đều là ngủ như vậy lớn lên sao?
    Tả Giai Âm nở nụ cười:
    -Thiếp làm sao biết được?.
    Mạnh Thiên Sở cũng cười.

    -Thiếp thật nhớ con, từ khi sinh ra thiếp một mực chưa từng cùng hài tử ngủ cùng,đều là vú nuôi mang theo. Thiếp lo lắng chờ khi thiếp khá lên rồi nó cùng thiếp đều không gần gũi.

    Mạnh Thiên Sở thấy Tả Giai Âm khi nói ra lời này con mắt đều ẩm ướt, tranh thủ thời gian dỗ nàng:
    - Làm sao lại như vậy? chờ nàng hết tháng hãy để cho Cẩn nhi và nàng ngủ chung một chỗ. Vú nuôi hàng ngày đến cho bú là được. Chỉ là nàng bây giờ thân thể còn quá suy yếu không thể vất vả đấy, biết không?
    Tả Giai Âm nghe lời gật gật đầu.

    Ngoài cửa chợt có người dí dỏm nói:
    -Ta vào được a..! cặp vợ chồng son các ngươi nói chuyện xong chưa?
    Tả Giai Âm và Mạnh Thiên Sở cùng nói:
    -Tuyết Nhi

    Chỉ thấy Tuyết nhi ăn mặc một bộ quấn áo trắng, giống như một đóa hoa bách hợp thướt tha đi đến.
    Mạnh Thiên Sở tranh thủ thời gian đứng dậy. Tuyết nhi đối với Mạnh Thiên Sở tươi cười nói câu vạn phúc,sau đó đi đến trước giường. mới vừa rồi còn mỉm cười nhìn thấy Tả Giai Âm bộ dạng lại khó chịu. thoáng cái bổ nhào vào trong ngực Tả Giai Âm. Mạnh Thiên Sở thấy Tả Giai Âm lông mày nhíu một cái liền vội vàng vỗ vỗ bả vai Tuyết nhi. Tuyết nhi ngồi dậy thấy Mạnh Thiên Sở chỉ chỉ vào bụng Tả Giai Âm, mặt liền đỏ lên, lau lau khóe mắt sau đó vội vàng xin lỗi.
     
    Last edited by a moderator: 3/10/16
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Hình Danh Sư Gia
    ( Nạp Thiếp Ký III)
    Tác giả: Mộc Dật

    Chương 339: Tài tử giai nhân

    Nhìn tôi, cũng quên mất tỷ tỷ bị đau không? Thật xin lỗi, thật là đối với không

    Tả tin lành khẽ mỉm cười, giận trách nói: "Ngươi a, lúc nào mới có thể chững chạc một chút?"

    Tuyết Nhi tiếu bì địa le lưỡi, thấy Mạnh Thiên Sở còn đứng , liền lôi kéo Mạnh Thiên Sở để cho hắn ngồi xuống.

    Mạnh Thiên Sở sau khi ngồi xuống, cười nói: "Cũng may tôi là chị ngươi phu, ngươi nhìn ngươi, tin lành mới nói ngươi, ngươi cứ như vậy, nam nữ thụ thụ bất thân đạo lý ngươi không hiểu sao?"

    Tuyết Nhi nhưng không sao cả, đầu tiên là len lén dùng của mình mắt xếch xem qua cửa, thấy bọn nha hoàn tự nói, liền nhỏ giọng nói: "Thật ra thì tôi ở trước mặt người ngoài hay là rất chú ý, nhưng ngươi mới vừa rồi mình cũng nói, một người là tỷ tỷ tôi, so sánh với thân tỷ tỷ còn muốn hôn tỷ tỷ, một người là tỷ phu của tôi..."

    Mạnh Thiên Sở đón tra nói: "So sánh với hôn tỷ phu còn muốn hôn tỷ phu có đúng hay không, tôi cũng biết ngươi vốn lời của ngươi nói!"

    Tả tin lành phốc xuy một chút cười ra tiếng, lập tức cảm giác được hạ thân một trận đau nhói, không khỏi hừ một tiếng, Mạnh Thiên Sở thấy, lập tức nói: "Xem ra tôi cũng vậy không đủ chững chạc, thế nhưng quên mất phải không thể trêu chọc ngươi cười to, đau không?"

    Tả tin lành lắc đầu, nói: "Không gì đáng ngại, nơi đó có như vậy chiều chuộng?"

    Mạnh Thiên Sở: "Làm sao có không đau đây? Tôi biết nhất định rất đau."

    Tuyết Nhi một bên nhìn, không nhịn được nói: "Ai! Nhiều làm cho người tôi hâm mộ a, tình chàng ý thiếp, thật tốt!"

    Mạnh Thiên Sở: "Hâm mộ a! Kia để cho tỷ phu cũng cho chúng tôi xinh đẹp Tuyết Nhi tìm một người biết ngươi đau tướng công của ngươi, có được hay không?"

    Tả tin lành vội vàng đi kéo Mạnh Thiên Sở ống tay áo, Tuyết Nhi biết tả tin lành địa ý tứ. Đã nói nói: "Tỷ tỷ, không cần gấp gáp, đi qua thời gian lâu như vậy, tôi đã tốt lên rất nhiều . Rồi hãy nói tỷ phu là hảo tâm, tôi sẽ không để ý. Chỉ của tôi hiện tại không nghĩ qua, nhất là không nên quá cái loại nầy mấy người phụ nhân coi chừng dùm một người đàn ông cuộc sống, ngày ngày cũng muốn đi tranh thủ tình cảm, đi nghi kỵ. những thứ này cũng đã làm cho chúng tôi không lão tâm trước suy ."

    Tuyết Nhi một phen cảm khái sau. Này mới phát hiện mình nói sai rồi nói. Vội vàng vừa cho tả tin lành chịu tội.

    "Tôi phải không là một người ở tuyết công viên ngu si , tôi chỉ nói là chính mình, tôi cũng không có..."

    Tả tin lành cắt đứt Tuyết Nhi lời của, nói: "Đi, đi, tôi không để trong lòng."

    Tuyết Nhi lúc này mới yên lòng lại, đại chớp mắt . Cười nói: "Tôi mới vừa rồi đi xem cẩn mà , ngủ thật là tốt hương, kia bà vú cũng rất tốt, một mực một bên nhẹ nhàng mà cho cẩn mà quạt cây quạt đây."

    Mạnh Thiên Sở: "Tôi cảm thấy được kia bà vú không tồi, phượng dụng cụ hay là tận tâm ."

    Tả tin lành nghe, cũng vội vàng gật đầu.

    Tiền viện.

    Hạ phượng dụng cụ phụng bồi Từ Vị cùng Tư Mã Nho ăn điểm tâm, sau đó ba người đi ra phòng ăn, Tư Mã Nho đã không hề nữa thất thố đi nhìn lén mỹ nhân này . Mọi người chung đụng cũng tự nhiên rất nhiều.

    Hạ phượng dụng cụ nói: "Xin hai vị đại nhân đến đại sảnh ngồi một chút. Tôi làm cho người tôi đi gọi lão gia tới đây."

    Từ Vị: "Tôi thấy ngày sở ngày hôm qua say đích lợi hại, cánh sáng sớm đứng lên đi xem Tôim phu nhân đi, thật là khó được a."

    Hạ phượng dụng cụ cười cười. Nói: "Lão gia chẳng qua là không yên lòng tin lành thân thể."

    Lúc trước hạ phượng dụng cụ đã cự tuyệt Từ Vị đi xem tả hồi âm, nhưng Từ Vị hay là không nhịn được, cho nên nói: "Tôim phu nhân mừng đến quý tử, hiền đệ cũngm cha, tôi đây làm ca ca, hôm nay cũng thành hài tử địa đại bá, tôi không nhìn tới nhìn Tôim phu nhân có phải hay không không ổn?"

    Hạ phượng dụng cụ: "Đa tạ Từ đại nhân, chẳng qua là nữ nhân này ở cữ lại quá nhiều kiêng kỵ, nam nhân một loại cũng không thể vào nàng gian phòng, nói là xui, lúc trước chúng tôi cũng không nên ngày sở vào, hắn nói hắn không cần , chúng tôi ngăn không được, hắn lúc này mới vào xem một chút."

    Từ Vị: "Nếu không chúng tôi đang ở cửa cùng Tôim phu nhân nói vài lời, bởi vì qua ít ngày, tôi đại khái sẽ phải đi kinh thành phục mệnh , lần sau cũng không biết là lúc nào mới có thể nhìn thấy ngày sở cùng các ngươi mấy vị đệ muội ."

    Mặc dù Từ Vị cho tới bây giờ không hô qua hạ phượng dụng cụ các nàng bốn vị phu nhân đệ muội, nhưng trên thực tế như vậy gọi cũng không sai.

    Hạ phượng dụng cụ thấy Từ Vị kiên trì, không tốt nói cái gì nữa, không thể làm gì khác hơn là ở phía trước dẫn đường, đi ngang qua ôn nhu sân, nghe thấy bên trong truyền đến một trận tiếng đàn, Từ Vị dừng bước lại, nói: "Dạ Nhị phu nhân sở bắn ra?"

    Hạ phượng dụng cụ gật đầu, nói: "Chính là "

    Từ Vị: "Ừ, mặc dù không Tôim phu nhân khảy đàn cái kia sao lưu loát tự nhiên, nhưng là hết sức không sai."

    Hạ phượng dụng cụ cười nói: "Hay là Từ đại nhân lỗ tôii tốt, ôn nhu mới thụ cầm không có thời gian bao lâu, từ trước nàng bắn ra tranh, cây sáo cũng xuy rất tốt."

    Tư Mã Nho thở dài nói: "Chúng tôi Mạnh huynh thật là có phúc khí a, tuy nói bốn vị phu nhân ở hạ chỉ thấy quá Đại phu nhân, hôm nay nghe được Nhị phu nhân tiếng đàn, đã cảm thấy thật bất ngờ ."

    Từ Vị: "Ngươi nếu là chỉ nghe kia thanh không nghe thấy kỳ nhân, ngươi là không biết trong đó diệu dụng. Tôi hiền đệ bốn vị phu nhân, nhưng là mọi người đều có tuyệt hoạt mà đây. Đại phu nhân tốt cất dấu, thích Ngọc Thạch mà hơi vừa nghiên cứu, Nhị phu nhân có thể đồng Năng Võ, Tôim phu nhân lại càng khó lường, không riêng công phu : thời gian không tệ, hơn nữa cầm kỳ thư họa không gì không biết, chủ yếu nhất chính là nàng tinh thông dược lý, là hoàng thượng mười hai vị thiên sư dặm một người duy nhất cô gái, Tứ phu nhân Phi Yến tính tình hoạt bát khả ái, làm một tay thức ăn ngon."

    Tư Mã Nho nghe địa cũng ngây người, hắn biết hoàng thượng địa mười hai vị thiên sư dặm xác thực có một cô gái, hơn nữa còn là thiên tư quốc sắc, nhưng chưa từng có ra mắt, Từ Vị cũng chưa bao giờ từng đối với mình đã nói của mình bái làm huynh đệ chết sống Tôim phu nhân dĩ nhiên cũngm là kia duy nhất địa một nữ thiên sư, thật là làm cho người không khỏi thay đổi cách nhìn.

    Từ Vị thấy Tư Mã Nho giật mình vẻ mặt, kiêu ngạo mà nói: "Như thế nào, Tư Mã huynh, tôi đây hiền đệ bốn vị phu nhân nhưng là cũng không đơn giản đây."

    Hạ phượng dụng cụ: "Dạ Từ đại nhân nói quá lời, nơi đó có ngài nói tốt như vậy, chúng tôi hay là trước đi xem một chút tin lành sao."

    Ba người đi tới tả tin lành sân, còn chưa tới tả tin lành gian phòng, chỉ nghe thấy một nữ tử thanh thúy uyển ước tiếng cười.

    Từ Vị: "Này người nào cười, thanh âm như vậy động thính, sẽ không phải là Tôim phu nhân sao?"

    Hạ phượng dụng cụ cười nói: "Tin lành nếu là có thể như vậy thoải mái cười to, cũng không cần vẫn muốn nằm ở trên giường , đại khái là Tuyết Nhi."

    Từ Vị: "Tuyết Nhi là ai?"

    Hạ phượng dụng cụ: "Tin lành một muội muội kết nghĩa, trước kịp ngày đi Gia Khánh phủ. Cho nên hôm nay mới đến nhìn tin lành."

    Nói chuyện địa công phu : thời gian, chạy tới cửa .

    Hạ phượng dụng cụ vội vàng gọi nha hoàn lấy ra một thanh lớn trúc tán chống, thả cái ghế cùng cái bàn, thu thập xong hết thảy, bên trong Mạnh Thiên Sở nghe thấy thanh âm đi ra.

    Ba nam nhân đầu tiên là riêng của mình thở dài hành lễ, Mạnh Thiên Sở xin Từ Vị cùng Tư Mã Nho sau khi ngồi xuống, này mới mở miệng nói chuyện.

    "Hai vị đại nhân nghỉ ngơi tốt không? Tại hạ phòng ốc sơ sài điều kiện có hạn, mong rằng hai vị đại nhân tha lỗi mới là."

    Tư Mã Nho cười nói: "Mạnh gia. Ngươi này tòa nhà nếu là để ở kinh thành. Sợ là tôim phẩm một

    Viên là không như vậy xa hoa cuộc sống. Chẳng những tòa nhà lớn, hơn nữa tu khắp nơi cũng hiển lộ rõ ràng chủ nhân địa hào khí cùng xa hoa lãng phí a!"

    Mạnh Thiên Sở vội vàng nói: "Nơi nào, nơi nào, ty Mã đại nhân nói như vậy, tại hạ xấu hổ , một huyện nha sư gia địa phòng ốc sơ sài. Làm sao có thể cùng kinh thành địa các phủ đệ so sánh với."

    Từ Vị nói: "Đi, đi, không nói hiền đệ tòa nhà , chúng tôi ở vô cùng thoải mái, rất tốt, ngươi không cần phải lo lắng chúng tôi. Tôi chính là nghĩ để xem một chút Tôim phu nhân, trước đó tôi cũng không biết hiền đệ trong nhà có thai, sinh con trai tiến khẩu là hạng nhất chuyện vui. Tôi tay không tới. Thật sự là xin lỗi, bất quá tôi mới vừa đã cùng ty Mã đại nhân thương lượng, hi vọng bỏ qua cho chúng tôi bổ một phần lễ."

    Mạnh Thiên Sở: "Hai vị đại nhân khách khí."

    Từ Vị nói: "Đây là chúng tôi hẳn là. Nữa nói ngươi là tôi Từ Vị hiền đệ, vậy thì hơn hẳn là ."

    Nói xong, Từ Vị nghe tả tin lành ở trong phòng nói chuyện, cho nên vội vàng đứng dậy đi tới cửa đi nghe, bởi vì chỉ cách một tầng bức rèm che, cho nên cũng không ảnh hưởng thanh âm địa hiệu quả, mơ hồ thấy bên giường có một mặc màu trắng quần áo một yểu điệu cô gái ngồi ở chỗ đó, một đầu tóc đen thùy đến dưới lưng, chỉ tiếc đưa lưng về phía cửa, thấy không rõ lớn lên, không biết có phải hay không là chính là mới vừa cái kia cười hết sức nhẹ nhàng khoan khoái cô gái.

    Tả tin lành: "Làm phiền Từ đại nhân tự mình đến nhìn thiếp thân, nghe được Từ đại nhân thăng chức , sau này nên gọi Từ đại nhân vì Từ Chỉ Huy Sứ , thật là thật đáng mừng, thiếp thân vốn nên đứng lên nói hạ, hôm nay cũngm cho Từ đại nhân ngồi ở tin lành cửa, thật sự là thất lễ rất."

    Từ Vị cười nói: "Tôim phu nhân cần gì phải cùng tôi Từ Vị khách khí, ở kinh thành lúc cũng cùng sư phụ ngươi ra mắt một lần mặt, nói chuyện với nhau thật vui, các ngươi thầy trò hai người đều cho Từ Vị chi có người, các ngươi là hoàng thượng khâm chút đích thiên sư, cũng coi là trên một người dưới vạn người, tôi Từ Vị tự nhiên nên tới thăm ngươi, đây là công, bàn về tư, ngươi là tại hạ hiền đệ Tôim phu nhân, cũng chính là tôi Từ Vị đệ muội, bụng làm dạ chịu, tôi cũng vậy nên trước tới thăm."

    Tả tin lành: "Từ đại nhân thật là khách khí, chờ thiếp thân khá hơn chút, nhất định mặt nói cám ơn. Ngài cùng ty Mã đại nhân hay là đến Tiền viện trong đại sảnh ngồi xong , phía ngoài con muỗi rất nhiều, thiếp thân thật sự là vô cùng không đi."

    Mạnh Thiên Sở một bên cũng đang tự định giá, Từ Vị làm Chỉ Huy Sứ chuyện tình, mình còn chưa kịp nói cho bất luận kẻ nào, tả tin lành ngày ngày ở nhà đợi, nàng từ đâu biết được, hơn nữa biết rồi, cũng không tự nói với mình một tiếng.

    Tư Mã Nho vội vàng nói: "Không gì đáng ngại, không gì đáng ngại, hôm nay mạo muội tiền lai, quấy Tôim phu nhân nghỉ ngơi mới cho chúng tôi vô cùng không đi."

    Tả tin lành khẽ cười một tiếng, nói: "Ty Mã đại nhân thật là quá khách khí."

    Tất cả mọi người chẳng qua là khách sáo, tiểu ngồi một lát sau, Mạnh Thiên Sở đem Từ Vị cùng Tư Mã Nho hay là nghênh đến Tiền viện đại sảnh.

    Ba người mới ở đại sảnh ngồi xuống, lão Hà đầu một trận chạy chậm tới đến cửa đại sảnh, khom người nói cửa có người muốn cầu kiến Mạnh Thiên Sở.

    Mạnh Thiên Sở thấy lão Hà đầu liên tiếp cho mình nháy mắt ra hiệu, cho nên đứng dậy phân phó nha hoàn cho hai vị đại nhân hầu hạ nước trà, sau đó đi ra đại sảnh, cùng lão Hà đầu đi ra cửa.

    "Ngươi như vậy thần thần bí bí địa làm cái gì, ai tìm tôi?"

    Lão Hà đầu len lén xem qua Mạnh Thiên Sở sắc mặt, tiểu tâm dực dực nói: "Bà đỡ Dương thị."

    Mạnh Thiên Sở dừng lại bước chân, nói: "Ngươi không nói cho nàng biết trong nhà hiện tại có khách người, có việc đi nha môn nói sao?"

    Lão Hà đầu vội vàng nói: "Tôi nói , tối ngày hôm qua nàng an vị ở cửa sảnh đợi gần hai canh giờ, chúng tôi muốn ngủ, nàng mới liếm đi. Ngày hôm qua nàng nói muốn gặp Đại phu nhân, lúc trước Sài Mãnh nói trước đã thông báo, nói là nàng bởi vì tướng công án tử địa chuyện có thể muốn tới tìm phu nhân nói tình, chúng tôi cũng chưa có làm cho nàng vào cửa, sợ ảnh hưởng mấy vị phu nhân nghỉ ngơi, nàng lúc này lại tới nữa ."

    Mạnh Thiên Sở nhíu mày, ngày hôm qua cùng Mộ Dung Huýnh Tuyết thương lượng sau, hắn cảm giác mình hiện tại lại càng không thích hợp thấy Dương thị, nhưng nếu là làm việc nhỏ tình cũng thôi, này nghiêm trọng đến muốn chết muốn sống vấn đề, mình tâm địa vừa mềm, hay là không nên thấy nàng thật là tốt.

    "Ngươi làm cho nàng trở về, đã Hạ Đinh cái này án tử tôi không giúp được nàng, nàng chính là vẫn canh giữ ở cửa cũng không dùng là."

    Lão Hà đầu thấy Mạnh Thiên Sở vẻ mặt kiên định, không thể làm gì khác hơn là gật đầu đi ra cửa.

    Mạnh Thiên Sở thở dài, sau đó trở về đến đại sảnh, Từ Vị thấy Mạnh Thiên Sở đi vừa trở lại, vẻ mặt cũng hết sức nghiêm túc, nghĩ thầm hắn gặp được cái gì khó giải quyết chuyện tình, liền hỏi: "Hiền đệ, sắc mặt của ngươi không tốt, có chuyện gì xảy ra?"

    Mạnh Thiên Sở vội vàng cười cười, ngồi xuống, nói: "Không có chuyện đại sự gì, đơn giản chính là một chút nha môn chuyện nhỏ, không quan hệ."

    Tư Mã Nho: "Tôi xem các ngươi cái kia Huyện thái lão gia làm cũng thoải mái, chuyện gì cũng giao cho ngươi đi làm, mình cũng bận rộn nịnh nọt đi."

    Mạnh Thiên Sở nói: "Thật ra thì cũng không phải là, Đại lão gia cũng rất bận rộn."Dù sao Thái Chiêu đối với vẫn không tệ, cho nên Mạnh Thiên Sở cũng không nên người bên cạnh nói Thái Chiêu là không phải

    Từ Vị: "Ngươi nha, tôi xem chính là quan tâm mạng. Có một số việc không cần nhìn quá thật tình, nhưng tả nhưng phải chuyện tình, ngươi quyền hành tự thân ích lợi lớn nhỏ đi làm, tôi Từ Vị làm việc, chủ trương chính là, ở không thương tổn tự thân ích lợi dưới tình huống, muốn thật xin lỗi lương tâm của mình."

    Tư Mã Nho cười nói: "Mặc dù Từ đại nhân nói là không thật là tốt nghe, nhưng cũng thật tình, Mạnh sư gia là Từ đại nhân hiền đệ, cho nên hắn mới có thể như vậy nói thẳng. Vậy cũng trên quan trường đệ nhất : thứ nhất giới, người không thể không hạn chế địa theo đuổi kim tiền danh dự, ở tình huống cho phép dưới tình huống, được một chút chỗ tốt thu một chút tiền tài, tôi cho là danh dự cái gì không thể, mấu chốt chính là, làm người làm việc cũng phải có của mình điểm mấu chốt, quân tử có cái nên làm, có việc không nên làm, đại khái là là ý tứ này ."

    Mạnh Thiên Sở vội vàng đứng lên nói tạ ơn, nói: "Nghe hai vị đại nhân buổi nói chuyện, thật là làm cho Mạnh mỗ thắng học vạn năm sách a."

    Từ Vị cùng Tư Mã Nho cười lớn lên.

    Từ Vị ý bảo để cho Mạnh Thiên Sở ngồi xuống, nói: "Thật ra thì hiền đệ so với chúng tôi cũng hiểu này đạo lý trong đó, chúng tôi sở dĩ rồi hãy nói, là bởi vì người có lúc thân ở trong đó, tự nhiên dễ dàng bị một chút hiện trường cùng hơn thiệt sở mê mê hoăc, thật ra thì không đếm xỉa đến ngươi sẽ phát hiện, chuyện thật ra thì cũng không khó."

    Mạnh Thiên Sở: "Từ huynh nói cực kỳ ."Trong lòng nghĩ những thứ này thường ở trong quan trường hỗn (giang hồ) người, nói chuyện làm việc cũng rất có thủ đoạn, tuy nói cũng không hiểu biết mình làm khó là cái gì, nhưng là nói ra được nói, cũng cũng có thể sử dụng, muốn không thế nào có thể từ một quân sự một chút an vị thượng Cẩm Y vệ Chỉ Huy Sứ vị trí đây.
     
    ducvietvtv and vothanhbinh like this.
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Hình Danh Sư Gia
    ( Nạp Thiếp Ký III)
    Tác giả: Mộc Dật

    Chương 340: Mới gặp

    Lúc ngoài cửa có người nói chuyện, ba người cùng nhau hướng ngoài cửa nhìn lại, chỉ thấy một hà lộ thùy, Hạnh Hoa khói nhuận, đang mặc một bộ màu trắng quần trang, trên đầu một con gỗ đàn hương trâm gài tóc, phía trên treo buông thỏng một viên rất tròn trân châu, nhẹ miêu lông mày kẻ đen, hơi bày thần hồng, Yên Nhiên mỉm cười, cho hoa như tiên.

    Nàng kia thật ra thì thanh âm nói chuyện không lớn, cùng hạ phượng dụng cụ đi ngang qua cửa đại sảnh, hạ phượng dụng cụ ghé mắt hướng trong đại sảnh ba người khẽ mỉm cười, nàng kia lại chưa từng xoay người, chỉ chuyên tâm địa cùng hạ phượng dụng cụ đang nói gì đó.

    Từ Vị nghĩ cô gái này đại khái là trước kia hạ phượng dụng cụ theo lời cái kia Tuyết Nhi, có lòng muốn cho Mạnh Thiên Sở dẫn kiến, nhưng e sợ cho ra khỏi miệng làm cho người tôi cảm thấy có chút thất lễ cùng đường đột, liền không thể làm gì khác hơn là trơ mắt thấy nàng kia cùng hạ phượng dụng cụ thân ảnh biến mất ở trong tầm mắt.

    Qua chút, hạ phượng dụng cụ đi tới cửa, nhưng không thấy nàng kia đi theo.

    Hạ phượng dụng cụ đầu tiên là cho Từ Vị cùng Tư Mã Nho cười cười, sau đó đối với Mạnh Thiên Sở nói: "Tuyết Nhi nói có chuyện cho lão gia ngài nói, lão gia ngài hiện tại có thể hay không dễ dàng, nàng chuẩn bị trở về đi."

    Mạnh Thiên Sở: "Làm sao mới đến đã đây? Ít nhất cũng phải ở vài ngày theo theo tin lành mới là."

    Hạ phượng dụng cụ: "Tôi cũng vậy nói như vậy, nhưng Tuyết Nhi trong nhà có chuyện, nói là mấy ngày nữa đấu lại, người xem..."

    Mạnh Thiên Sở đứng dậy, đối với Từ Vị cùng Tư Mã Nho nói: "Thật sự là ý không tốt, tại hạ đi một chút sẽ trở lại."

    Từ Vị nói: "Ngươi đi chính là, chẳng qua là không nên có khác cái gì an bài, tôi buổi trưa đã tại Tụ Hiền lâu định rồi vị trí."

    Mạnh Thiên Sở: "Đó là nhất định, tôi đi một chút sẽ trở lại."

    Từ Vị: "Dạ Tôim phu nhân cái gì thân thích sao?"

    Mạnh Thiên Sở thích thú nhớ tới còn không từng cho Từ Vị cùng Tư Mã Nho dẫn kiến, liền để cho hạ phượng dụng cụ đi gọi Tuyết Nhi đến đại sảnh nói chuyện.

    Không lâu lắm. Hạ phượng dụng cụ trở lại, cười nói Tuyết Nhi ý không tốt, Mạnh Thiên Sở không thể làm gì khác hơn là đứng dậy rời đi, Từ Vị trong lòng bao nhiêu có chút thất vọng.

    Tư Mã Nho nhìn ở trong mắt, liền cười nói: "Làm sao? Mới vừa cái kia khả nhân nhi để cho Từ đại nhân động tâm?"

    Từ Vị vội vàng che dấu mình địa thất thố, nâng chén trà lên mỏng chước một ngụm, cười nói: "Ty Mã đại nhân nói đi nơi nào , nữ nhân giống vậy Hoa nhi giống nhau. Đẹp mắt liền nhiều liếc mắt nhìn. Này không kỳ quái. Tổ tiên nói rất hay. Một chú ý khuynh nhân thành. Nữa chú ý khánh người nước. Trữ không biết khuynh thành cùng Khuynh Quốc. Giai nhân nữa khó được."

    Tư Mã Nho: "Cũng khó trách, tôi phát hiện này Mạnh lão đệ diễm phúc không cạn, tôi mặc dù chỉ thấy quá Đại phu nhân, nhưng hôm qua tôi cũng thiếu chút thất thố . Mới vừa rồi cái kia khả nhân nhi, tuy là vẫn còn ôm tỳ bà nửa che mặt, nhưng như cũ có thể thấy được một chút đầu mối, đây tuyệt đối là tuyệt mỹ người."

    Hai người đang nói. Chỉ thấy Mạnh Thiên Sở tiếu a a địa đi tới, nói: "Thật là ý không tốt, để cho hai vị đại nhân đợi lâu."

    Từ Vị để xuống trà, mang lông mày cười nhẹ nói: "Hiền đệ trong nhà đều là mỹ nữ a."

    Mạnh Thiên Sở ngồi xuống thần trí, đầu tiên là uống một ngụm trà, sau đó dùng tay giương giương trường sam, nói: "Đây chẳng qua là tin lành nhận thức muội muội kết nghĩa thôi."

    Tư Mã Nho thấy Từ Vị buồn bã sở mất bộ dạng, xem qua Mạnh Thiên Sở. Gặp cũng không phát hiện. Liền lấy tay gật Từ Vị, ý vị thâm trường cười cười, nói: "Ngươi kia muội muội đã đi rồi? Cũng không cho chúng tôi Từ đại nhân dẫn kiến một chút?"

    Mạnh Thiên Sở nhất thời hiểu được. Nga địa một tiếng, nặng nề vỗ vỗ của mình ót, thất thanh cười nói: "Nhìn tôi, thật là càng phát ra ngu độn. Bất quá Tuyết Nhi đã đi rồi, cũng may hai ngày nữa còn tới."

    Tư Mã Nho: "Sợ là có chút người không kịp đợi kia hai ngày ."

    Từ Vị xem qua Mạnh Thiên Sở cùng Tư Mã Nho mập mờ vẻ mặt, nhất thời có chút lúng túng, vội vàng nói: "Nhìn ty Mã đại nhân nói, thật giống như tôi Từ Vị là một đăng đồ tử một loại, nơi đó có ngài nói như vậy cấp bách không thể đợi."

    Mạnh Thiên Sở chỉ cười, trong lòng nhưng có ý nghĩ, Tuyết Nhi một mực Ngọc Lan trong thôn ở, cũng lúc nào cũng bị người xem thường, hôm nay tộc trưởng còn đang, chờ tộc trưởng có một ngày mất, Tuyết Nhi nhưng lại không dựa vào người, Từ Vị đã có tâm, nếu quả thật địa thành, coi như là vì Tuyết Nhi tìm được một dựa vào , mình cũng thành cọc chuyện tốt.

    Từ Vị: "Đi, cũng lúc ra đi ăn cơm , ngày hôm qua cùng giản kỳ giản đại nhân hẹn ước, chúng tôi không bị muộn rồi cho phải."

    Mạnh Thiên Sở nghĩ mình hay là không đi thấu cái này náo nhiệt thật là tốt, đi mọi người cũng mệnh quan triều đình, mình coi là kia rễ hành, rồi hãy nói, kia Hạ Đinh án tử mặc dù là lộ vẻ núi lộ thủy , cũng không cho nói pháp, Ngô Triết lão nhi nhất định còn muốn tới tìm phiền toái. Cho nên nói: "Hai vị đại nhân, tại hạ không đi, nha môn còn có một chút việc vặt cần phải xử lý..."

    Từ Vị còn không đợi Mạnh Thiên Sở nói xong, liền phất tay nói: "Từ trước tôi vì mân chiết Tổng đốc Thành đại nhân quân sư, tôi là huynh trưởng của ngươi, hôm nay, ngươi có phải hay không cố ý rời đi tôi và ngươi khoảng cách, sợ rước lấy cái gì ngữ, nói ngươi như thế nào như thế nào, phải không?"

    Mạnh Thiên Sở là biết Từ Vị tính cách, cũng giống như mình cũng không phải là giấu được nói người, vội vàng muốn giải thích.

    Từ Vị: "Ngươi nếu ban đầu thật lòng cùng tôi Từ Vị kết bái, như vậy ngươi sẽ nên chui ra rất nhiều không khỏi ý nghĩ, nếu không phải thật tâm, tôi Từ Vị lập tức rời đi, từ đó sẽ không nữa gặp người đã nói kia nhân cùng huyện sư phụ ông Mạnh Thiên Sở là tôi Từ Vị bái làm huynh đệ chết sống."

    Nói xong, đứng dậy liền đi. Mạnh Thiên Sở vội vàng ngăn cản, Tư Mã Nho đi tiến lên đây, cười vỗ vỗ Từ Vị bả vai nói: "Đại khái là là hiện tại mới có thể gặp Từ đại nhân giống đứa bé một loại tức giận, Mạnh gia có lo nghĩ của hắn không phải là không đạo lý, ngươi cũng quá nóng lòng, ngươi nếu thật như vậy đi, kia Tụ Hiền lâu thượng trên bàn tốt rượu và thức ăn lại muốn lãng phí."

    Từ Vị còn chưa hết giận, lạnh lùng nói: "Như thế nào có lãng phí?"

    Tư Mã Nho: "Tôi cũng không tin ngươi còn ăn dưới đất đi? Tôi khuyên ngươi hay là bình tâm tĩnh khí mới tốt, hôm nay ngươi mời nhiều như vậy khách nhân, mọi người nếu là cũng xem ngươi sắc mặt, cái này cơm ăn cũng chưa có ý tứ."

    Sau đó chuyển hướng Mạnh Thiên Sở, nếu có thâm ý nhìn nhìn, Mạnh Thiên Sở hội ý, vội vàng khom người nói: "Tốt, tốt, ."

    Từ Vị chỉ vào Mạnh Thiên Sở, sau đó nhìn Tư Mã Nho nói: "Nhìn sao, tôi từ lúc vừa nhìn thấy hắn, hắn cũng chưa có xem tôi một tiếng Từ huynh, cái gì đại nhân đại nhân, tôi thật sự là không nhịn được, người một nhà còn cần như thế khách sáo không được ?"

    Tư Mã Nho lập tức nói: "Đó là người tôi đối với Từ huynh địa tôn trọng, ngươi nếu là còn như vậy. Tôi Tư Mã cũng muốn thay Mạnh gia tổn thương bởi bất công , ngươi chính là được để ý không buông tha người a!"

    Từ Vị vừa nghe, lúc này mới

    Nở nụ cười, xem qua Mạnh Thiên Sở, Trịnh Trọng địa vỗ vỗ bả vai của hắn, nói sao có thể là lạy đùa, tôi thật không đối với ngươi, ngươi cũng tu thật không đối đãi."

    Mạnh Thiên Sở không khỏi một trận cảm động. Vội vàng la một tiếng Từ huynh. Liên tục chịu tội.

    Tư Mã Nho thấy hai người đã vô sự. Đã nói nói: "Đi, đi thôi."

    Ba người đi ra đại sảnh, thấy hạ phượng Nghi Hòa ba số tuổi xấp xỉ tuổi thanh xuân cô gái ngồi ở chòi nghỉ mát hạ xem thường lời nói nhỏ nhẹ, trong tay làm châm tuyến.

    Tư Mã Nho cảm thán, Từ Vị nói: "Tôi biết ty Mã đại nhân cảm thán cái gì."

    Tư Mã Nho: "Đúng vậy a, tôi chính là không giải thích được, Mạnh gia có phải hay không cái này tòa nhà bản thân phong thủy chính là chiêu tài chiêu vận chiêu mỹ nhân. Từ đại nhân người xem nhìn, kia chòi nghỉ mát ngồi xuống bốn nữ tử, người không phải là diễm lệ càng tuyệt?"

    Mạnh Thiên Sở cười cười, cũng không nói lời nào.

    Từ Vị nói: "Này mấy vị tôi cũng ra mắt, Đại phu nhân ngươi cũng đã gặp, kia Đại phu nhân bên trái mặc màu vàng sắc quần áo cô gái chính là hiền đệ Nhị phu nhân, mới vừa rồi chúng tôi đi ngang qua nàng sân trước, bởi vì nàng địa tiếng đàn dừng lại quá. Nàng địa phụ thân chính là chiêm chuyện phủ địa Ôn đại nhân. Thúc thúc không cần phải nói ngươi cũng rõ ràng."

    Tư Mã Nho nhìn sang, thấy cô gái này quả thật dung mạo diễm lệ, mặc dù không Đại phu nhân trên người đoan trang hiền thục khí. Nhưng nhiều vài phần tư thế oai hùng cùng kiều mỵ.

    Từ Vị: "Đại phu nhân phía bên phải ngồi đúng là Tứ phu nhân Phi Yến , tôi hướng về phía Tứ phu nhân ấn tượng vô cùng tốt, là một hiền lương thục đức cô gái, tôi cho ty Mã đại nhân đã nói, Tứ phu nhân làm một tay thức ăn ngon a."

    Tư Mã Nho gật đầu lia lịa, xem ra nam nhân phần lớn cũng còn là ăn ngon, muốn không thế nào nói là muốn lưu lại nam nhân địa tâm, đầu tiên muốn lưu lại nam nhân dạ dày, xem ra nam nhân chẳng phân biệt được cổ kim, ăn ngon cũng giống nhau.

    Tư Mã Nho: "Kia mặc một bộ lam nhạt quần áo cô gái là ai đây? Tôi nhớ được Mạnh gia thật giống như cũng chỉ có bốn vị phu nhân, kia Tôim phu nhân tất nhiên không ở trong đó."

    Mạnh Thiên Sở ha hả cười nói: "Đi, đi thôi. Muốn không nên không còn kịp rồi."

    Từ Vị: "Xem đi, tôi đây hiền đệ còn thật xin lỗi, nếu như tôi không đoán sai, này Mộ Dung cô nương đại khái lập tức sẽ phải là hiền đệ vị thứ năm phu nhân sao."

    Tư Mã Nho hâm mộ nhìn nhìn Mạnh Thiên Sở, tự giễu nói: "Thấy Mạnh gia mấy vị phu nhân, tôi Tư Mã cũng không nghĩ trở lại kinh thành rồi?"

    Từ Vị chế ngạo nói: "Quân tử không đoạt người vẻ đẹp a! Ty Mã đại nhân nhưng là không nên cử động oai tâm tư ."

    Tư Mã Nho ha ha cười nói: "Nhìn Từ đại nhân nói đi nơi nào , ý của tôi là nói, nhà tôi kia ba vị phu nhân, cánh không một người bì kịp được Mạnh gia mấy vị phu nhân trung địa một vị, trở về thấy, không phải là đau lòng khổ sở sao?"

    Mạnh Thiên Sở cùng Từ Vị vừa nghe nhất thời cười lớn lên.

    Từ Vị: "Đi, đi, ngươi sẽ nói như vậy tiếu bì , chúng tôi đi thôi."

    Tụ Hiền lâu

    Điếm tiểu nhị thấy Mạnh Thiên Sở và ba người từ trên xe ngựa đi xuống, trừ Tư Mã Nho không nhận ra, Mạnh Thiên Sở cùng Từ Vị điếm tiểu nhị là thường thấy, mặc dù không biết Từ Vị đã thăng quan, nhưng thường ngày, hai người kia mặt ngoài nói là sư gia, người nào không biết bọn họ có lúc so sánh với bên cạnh địa chủ tử còn muốn cảnh tượng rất nhiều, những điều này là do đắc tội không được khách nhân.

    Điếm tiểu nhị vội vàng lưu loát địa đem một tờ sạch sẻ trắng khăn đáp trên vai, lộ ra một tờ khuôn mặt nhỏ nhắn, người còn chưa tới cửa, mình đã khom người tiến ra đón, nhún nhường địa kêu một tiếng: "Từ gia, Mạnh gia hai vị ông tốt, tốt mấy ngày này không thấy hai vị ông tới tiểu điếm , thật là làm cho tiểu nhị tưởng niệm rất nữa."

    Mạnh Thiên Sở chỉ vào Từ Vị nói: "Hôm nay không thể gọi ông , muốn gọi đại nhân, biết không? Còn có bên cạnh vị này là ty Mã đại nhân, còn không nhanh lên ra mắt."Mặc dù Mạnh Thiên Sở cũng không nói gì tại sao muốn gọi đại nhân, nhưng điếm tiểu nhị là nhiều người thông minh, mảnh nhìn , Từ Vị ăn mặc cũng quả thật cùng ngày xưa hơi không cùng, bên hông một ít đồng ngọc bài đã nói rõ chủ nhân thân phận, đó là không thể giống nhau mà nói .

    Điếm tiểu nhị vội vàng nói: "Nga, là nhỏ mắt vụng về, mong rằng Từ đại nhân cùng ty Mã đại nhân tha lỗi."

    Từ Vị cùng Tư Mã Nho nhẹ nhàng khoát tay áo, điếm tiểu nhị vội vàng đem ba vị nghênh lên trên lầu nhã gian.

    Từ Vị: "Tôi hôm qua liền định rồi vị trí, các ngươi sắp xếp xong xuôi sao?"

    Điếm tiểu nhị: "Đi, đi, Từ đại nhân cứ việc yên tâm, ngài cho chúng tôi xin người chúng tôi sáng sớm tất cả cũng phát thiệp mời."

    Từ Vị ngồi xuống, nhếch lên hai chân, đem trường sam tiêu sái địa để xuống, chậm rãi nói: "Canh giờ không sai sao, khác món ăn phẩm muốn lên cấp bậc mới được, tôi hôm nay xin người ngươi cũng biết đến, nếu mọi người không tận hứng, tôi lấy ngươi thử hỏi."

    Điếm tiểu nhị nơm nớp lo sợ gật gật đầu, đem ba người nước trà hầu hạ lên sau, cẩn thận nói: "Phải Bố Chính Sứ giản đại nhân, mân chiết Tổng đốc Thành đại nhân, Tri Phủ Kha đại nhân, còn có tả Bố Chính Sứ Tống đại nhân, cùng với Đồng Tri Tôn đại nhân, tôi đều muốn thiệp phát đi xuống. Xin đại nhân yên tâm."

    Này Hàng Châu chính là cái quy củ này, mình phái người phát thiệp không tính là, còn muốn tiệm rượu người tái phát một lần thiệp lấy bày ra long trọng.

    Mạnh Thiên Sở thầm nghĩ, hôm nay khách nhân thật đúng là có lai lịch lớn, nghe điếm tiểu nhị ý tứ , ngay cả Thái Chiêu cũng không phần, xem ra Từ Vị thật đúng là đem mình làm người trong nhà .

    Từ Vị: "Vậy ngươi đi xuống chuẩn bị đi, chờ Thành đại nhân tới, cho tôi nói một tiếng, tôi tự mình đi xuống đón."

    Dù sao cũng từ trước chủ tử, Từ Vị tự nhiên không thể quên mân chiết Tổng đốc đề huề chi dạ, về phần người khác, hắn mới chẳng muốn đi quản, mặc dù kia giản kỳ hôm nay ỷ vào mình cháu gái tác uy tác phúc, nhưng ai chẳng biết hiểu nam nhân đối với nữ nhân sủng ái so với kia nở rộ bó hoa tươi còn muốn ngắn ngủi, cho nên căn bản không cần đi đối với hắn cung nghênh nịnh nọt.

    Ba người ở trên lầu uống trà, chợt cảm thấy nhàm chán, lúc trước ở Nhà Mạnh Thiên Sở dặm đã uống rất nhiều, rồi hãy nói này trà tuy nói là Tụ Hiền lâu tốt nhất trà Long Tĩnh, nhưng cũng không kịp Nhà Mạnh Thiên Sở dặm trực tiếp từ Vân Nam mua được trà mới dễ uống.

    Tư Mã Nho: "Cho là có muộn, lại vẫn là sớm, chúng tôi đi ra bên ngoài ban công đi tới ngồi một chút, mau lạnh chút ít."

    Tư Mã Nho nói phía ngoài, thật ra thì cũng chính là lầu hai ban công, cũng tương đương với hiện đại sân thượng giống nhau.

    Mạnh Thiên Sở cùng Từ Vị vừa nghe, cũng cảm thấy đề nghị rất tốt, liền đứng dậy đi tới lâu trên đài.

    Ba người ngồi xuống, đang dễ dàng nhìn thấy Tây Hồ cảnh tượng, chẳng qua là phía ngoài chợ đích xác rất ít người, chính là một ngày lúc nóng nhất, ai cũng không nên lúc này trở lại nhìn cái gì cảnh tượng.
     
    ducvietvtv and vothanhbinh like this.
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Hình Danh Sư Gia
    ( Nạp Thiếp Ký III)
    Tác giả: Mộc Dật

    Chương 341: Nâng đỡ

    Ba vị ông, như vậy trời nóng, nếu không mua chút ít mát mẻ mổ nóng bột củ sen uống uống thanh thúy thanh âm từ phía sau truyền đến, ba người xoay người lại, chỉ thấy một mặc màu lam quần áo cô gái, đại khái mười bốn mười lăm tuổi bộ dạng, bên hông hệ chiều rộng bên toái xài tạp dề, trên đầu bao lấy cùng màu khăn đội đầu, trên tay bưng một nhỏ ki, phía trên thả một chút chén nhỏ, chén nhỏ thượng dùng băng gạc đang đắp, đại khái lo lắng rơi xuống tro bụi. Kỳ quái chính là nửa bên mặt dùng một tương tự mặt nạ giống nhau đồ che dấu , lộ ra nửa bên mặt, đoán không ra lớn lên, vóc người đến xem, còn là một yểu điệu cô gái.

    Tư Mã Nho nhíu mày, phất tay , không nhịn được nói: "Đi, đi, đi, thế nào Tụ Hiền lâu còn có như vậy mua đồ người, cũng không lo lắng các thực khách ăn vật như vậy sạch sẻ hay là không sạch sẽ , ăn hư bụng người nào chịu trách nhiệm a?"

    "Khách quan, ngài không ăn đồ đạc của tôi, cũng không cần thiết lớn tiếng như vậy nói tiểu nữ tử đồ không sạch sẽ sao."Còn nhìn không ra nữ tử này còn rất lợi hại.

    Từ Vị nói: "Chúng tôi không ăn, ngươi đi đi."

    Mạnh Thiên Sở thấy Từ Vị cùng Tư Mã Nho đều nói không nên, thật ra thì mình là rất thích ăn, rồi hãy nói như vậy trời nóng, một lát lên cái bàn người nào có tâm tư ăn cái gì, không cũng uống rượu nha, ăn trước chút dùng băng nghiền nát sau để chút đường phèn phấn tử làm băng bột củ sen, vậy thì thật sự không tệ .

    "Tiểu cô nương cho tôi tới một chén sao, tôi thật sự nóng."

    Nàng kia vừa định, thấy Mạnh Thiên Sở móc ra mấy tiền đồng, nói muốn ăn của mình bột củ sen, cả cười, mặc dù Mạnh Thiên Sở không nhìn thấy nàng lớn lên, nhưng phát hiện cô gái này da còn rất trắng tích.

    Nàng kia tê dại địa đem tiền đồng nhận lấy, cẩn thận để trong ngực. Sau đó vạch trần băng gạc, Mạnh Thiên Sở thấy bên cạnh còn thả một bình, liền hỏi: "Bên trong là Mân Côi mật sao?"

    Cô gái ý không tốt địa lắc đầu, nói: "Tiểu nữ tử làm hơn là tiểu bổn : vốn làm ăn, nếu là nữa để chút ít Mân Côi mật, tôi đây cũng đừng có kiếm tiền."

    Mạnh Thiên Sở thấy tiểu nữ tử nói chuyện cũng chân thành thẳng thắn, liền nói: "Như vậy cái kia bình dặm giả là cái gì?"

    Tiểu nữ tử cười cười, nói: "Cũng chính là mình ủ một chút hoa sen mật thôi. Một chút khách quen hội yếu trộn lẫn ở bột củ sen dặm ăn."

    Mạnh Thiên Sở tò mò hỏi: "Hoa sen cũng ủ mật sao?"

    Tiểu nữ tử gật đầu. Nói: "Tự nhiên là có thể. Khách quan có muốn tới hay không chút?"

    Từ Vị cùng Tư Mã Nho ở một bên nhìn ly kỳ, cũng không nói chuyện.

    Mạnh Thiên Sở vội vàng gật đầu, nói: "Cho tôi tới chút, bản thân tôi nghĩ nếm thử."

    Tiểu nữ tử có chút làm khó nói: "Kia... Sao còn muốn một đồng tiền mới có thể."

    Tư Mã Nho chế ngạo nói: "Còn nhìn chưa ra, ngươi thật đúng là có làm ăn a!"

    Tiểu nữ tử cắn cắn đôi môi, nhỏ giọng nói: "Kia hoa sen mật cũng muốn dùng đường mới có thể ủ."

    Mạnh Thiên Sở vội vàng móc ra mấy tiền đồng, giao cho tiểu nữ tử kia. Tiểu nữ tử kia trang hảo sau, vừa định cho Mạnh Thiên Sở mở ra bình thịnh hoa sen mật, Từ Vị nói: "Không phải là một đồng tiền sao? Làm sao ngươi không chút khách khí địa cũng nhận?"

    Tiểu nữ tử cũng không giận, chỉ cười nói: "Tôi biết, chờ vị khách quan kia ăn của tôi bột củ sen, nhất định sẽ khen không dứt miệng, khi đó hai vị khách quan đại khái cũng nhịn không được nữa muốn nếm thử, cho nên cũng không cần trở về cho vị khách quan kia ."

    Tư Mã Nho bị này tiểu nữ tử cho nói đùa. Nói: "Ngươi thật đúng là thích hợp làm ăn. Thật là nhanh mồm nhanh miệng."

    Tiểu nữ tử cười, đem ki cẩn thận đặt ở trên bàn đá, nói: "Vậy thì cũng tới chút sao. Tôi sẽ không lừa các ngươi, thật rất ăn ngon, các ngươi đi ra ngoài tùy tiện hỏi vừa hỏi, Hàng Châu địa bột củ sen cũng biết là tôi Tứ muội địa ăn ngon nhất ."

    Mạnh Thiên Sở ba người bọn hắn cười, cũng gật đầu, Từ Vị chế nhạo nói: "Sẽ không còn muốn thêm mấy đồng tiền sao."

    Tiểu nữ tử lắc đầu, nhìn Mạnh Thiên Sở nói: "Vị khách quan kia xuất thủ hào phóng , không cần, các ngươi cảm thấy ăn ngon, tôi Tứ muội nữa một người tặng không một chén, các ngươi sau khi rời khỏi đây nhiều lời nói tôi Tứ muội bột củ sen ăn ngon thành."

    Tứ muội nói xong, thuần thục địa nhanh chóng điều đi ba chén bột củ sen, ở bên trong thả chút ít chi ma cùng hoa sen mật, sau đó nhất nhất lần lượt cho ba người bọn hắn.

    Mạnh Thiên Sở đầu tiên là thói quen địa đặt ở trên mũi vừa nghe, bởi vì trước kia Phi Yến cho hắn làm thời điểm, cũng muốn nói cho hắn biết, tốt thức ăn là muốn trước nghe thấy nữa miệng nhỏ đích thưởng thức, phương mới có thể biết trong đó tư vị, những thứ kia ăn nhiều đại nhai người chẳng qua là vì điền đầy bụng mà sống, không tính là chân chính hiểu được thức ăn ngon người.

    Mạnh Thiên Sở quả nhiên nghe thấy được một cổ hoa sen mùi thơm ngát xen lẫn xào chi ma địa mùi vị, rất là mê người, hắn đầu tiên là nhẹ nhàng mà múc một ít chước, để trong miệng, nhất thời mát mẻ vô cùng, cửa vào tiếp xúc hóa.

    Mạnh Thiên Sở nói: "Tứ muội, ngươi có phải hay không còn thả một chút bạc hà?"

    Tiểu nữ tử vội vàng gật đầu, giống như tìm được tri âm một loại, cười nói: "Vị khách quan kia thật là lợi hại, tôi sợ bạc hà mùi vị Thái Trùng, rất nhiều người không thích, chẳng qua là chút ít địa tăng thêm một chút, vì cái gì chẳng qua là bột củ sen vào hầu lúc có phá lệ mát mẻ cảm giác, ngài thế nhưng ăn đi ra, ngài thật là lợi hại."

    Mạnh Thiên Sở ba lượng cà lăm xong, đem chén đưa cho tiểu nữ tử, tiểu nữ tử cười vừa cho Mạnh Thiên Sở bới thêm một chén nữa, hay là thả giống nhau lường trước. Từ Vị cùng Tư Mã Nho cũng lại muốn một chén, hướng về phía bột củ sen liên tục khen, nói tiểu nữ tử kia cao hứng không dứt, vẫn khanh khách địa cười, vui vẻ rất.

    Ba người sau khi ăn xong, tiểu nữ tử thu thập xong đồ, vừa định, Từ Vị đem tiểu nữ tử kia gọi lại, từ trong lòng ngực móc ra chút ít tán bạc vụn, giao cho nàng kia, nàng kia vội vàng khoát tay, nói: "Khách quan, tôi nghĩ ngài đại khái hiểu lầm Tứ muội ý tứ , thật ra thì, này bột củ sen ba đồng tiền một chén, tôi thu mới vừa rồi vị kia khách quan mười hai đồng tiền, thật ra thì cũng xin ăn hai chén, tôi nói xin là thật phải mời, sẽ không nhiều muốn các ngươi một đồng tiền, ngài đây là ý gì?"

    Từ Vị thấy cô gái rất Trịnh Trọng chuyện lạ bộ dáng, vội vàng cười nói: "Tôi không ý tứ gì khác, chẳng qua là cảm thấy lớn như vậy trời nóng, ngươi một cô nương nhà đi ra ngoài bán chút bột củ sen kiếm tiền mấy đồng tiền thật sự không dễ, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, là tôi một chút tâm ý."

    Mạnh Thiên Sở nói: "Đúng vậy a, đại ca của tôi một chút tâm ý, ngươi không nên khách khí , nếu chúng tôi hôm nay không đến Tụ Hiền lâu cũng không gặp được ngươi, cũng ăn không tới như vậy ngon miệng mổ nóng địa bột củ sen, coi như là tôi và ngươi hữu duyên, nhận lấy sao."

    Tiểu nữ tử đang do dự, kia điếm tiểu nhị bước nhanh đi tới. Đối với Từ Vị nói: "Từ đại nhân, Thành đại nhân cùng giản đại nhân còn có Tống đại nhân bọn họ cùng đi ."

    Từ

    Vội vàng đứng dậy, đi tới cô gái bên cạnh đem bạc trong tay đặt ở nàng nói: "Nhận lấy sao."Sau đó vội vã rời đi.

    Tư Mã Nho cùng Mạnh Thiên Sở cũng vội vàng đi theo sau đó, Mạnh Thiên Sở đi tới nàng kia trước gót chân, nói: "Không cần nhiều nghĩ, chúng tôi không ý tứ gì khác."

    Nàng kia nhìn Bọn Mạnh Thiên Sở vội vã xuống lầu thân ảnh. Sau đó cúi đầu xem qua những thứ kia tán toái bạc. Đứng yên thật lâu ở nơi đâu không rời đi.

    Mạnh Thiên Sở và ba người đi đi xuống lầu. Đã thấy giản kỳ cùng kha càn đi vào cửa, ở trước mặt của bọn hắn đi tới tả Bố Chính Sứ Tống Viễn Kiều cùng một cao gầy nam tử, tuổi đã hơn bốn mươi, tinh thần cũng vô cùng tốt, sống lưng thẳng rất, ngày thường mặt tròn tôii lớn, mũi thẳng mồm vuông. Vẻ mặt hạc tỳ chòm râu, chiều cao chừng bảy thước, một Thanh Hôi trường sam mặc ở lần này trên thân người, lúc này mới phương hiện ra y phục cảm giác. Hiển nhiên một vô cùng tốt móc treo quần áo.

    Từ Vị tiến lên một bước, cơ hồ xông lên phía trước, đi tới nam tử kia trước mặt, chắp tay thi lễ, cung kính địa la một tiếng Tổng đốc đại nhân. Nam tử kia cũng cười đáp lễ. Sau đó nói: "Từ đại nhân. Bất quá một tháng không thấy, thật giống như mập chút ít , khí sắc cũng so sánh từ trước khá hơn chút. Xem ra thật là người gặp chuyện vui tinh thần thoải mái a."Một bên địa Tống Viễn Kiều cũng vội vàng gật đầu.

    Từ Vị vội vàng khom người đáp: "Từ Vị hiểu được hôm nay, định không dám quên mất đại nhân ngài địa đề huề chi dạ cùng ân cần dạy."

    Thành tử nghĩa mỉm cười gật đầu, cũng không mở miệng nói chuyện.

    Lúc này Mạnh Thiên Sở cùng Tư Mã Nho cũng đi tiến lên đây, Từ Vị vội vàng giới thiệu nói: "Vị này là mân chiết Tổng đốc thành tử nghĩa, Thành đại nhân, cũng tại hạ địa ân sư."

    Mạnh Thiên Sở cùng Tư Mã Nho vội vàng tiến lên chắp tay thi lễ.

    Thành tử nghĩa xem qua Tư Mã Nho cùng Mạnh Thiên Sở, sau đó hơi gật đầu, chậm rãi nói: "Từ đại nhân, hai vị này nhìn lạ mặt rất, ngươi cũng không cho giới thiệu một chút?"

    Từ Vị vội vàng chỉ vào Tư Mã Nho nói: "Vị này là kinh thành hồng lư tự ít khanh Tư Mã Nho đại nhân."

    Thành tử nghĩa đuôi lông mày vừa nhấc, khóe miệng liệt qua một bên, nhìn như cũng không giống mỉm cười, chắp tay nói: "Nguyên lai là ty Mã đại nhân, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu."

    Tư Mã Nho tự nhiên thấy được thành tử nghĩa vẻ mặt, cũng cười nhạt một tiếng, này trưởng thành tháng dài ở hoàng cung quý tộc bên cạnh làm việc người, người nào chưa từng thấy qua, người như thế đại khái so với cái kia a dua nịnh hót, nịnh nọt người khen ngược chung đụng chút ít, ít nhất coi như là ngay thẳng người, không giống có ít người thích hay không sẽ giả bộ làm ra một bộ khuôn mặt tươi cười, đó mới là đáng sợ nhất.

    Thành tử nghĩa xem qua Mạnh Thiên Sở, thấy người nam nhân này bất quá cũng hai mươi ra mặt, môi hồng răng trắng, dung mạo tuấn tú, số tuổi cùng Từ Vị xấp xỉ, hai đầu lông mày so sánh với cái này Tư Mã Nho nhiều vài phần kiên nghị cùng đơn thuần, thiếu mấy phần trên quan trường mỵ tục cùng thế cố, trong tròng mắt ít nhất còn có thể nhìn thấy một chút trong suốt đồ, đi theo ở Từ Vị người bên cạnh, thành tử nghĩa bao nhiêu hay là hiểu rõ, phần lớn cùng Từ Vị giống nhau, có boong boong Thiết cốt cùng cương trực không a tính tình, dĩ nhiên cũng có một chút xảo ngôn quyến rũ người, bất quá người trẻ tuổi trước mắt kia, tuy nói tính cách không Từ Vị như vậy Trương Dương lộ ra ngoài, nhưng là tuyệt không phải cái loại nầy dính nước mang du đầu tường thảo.

    "Vị này là?"

    Từ Vị vội vàng nói: "Vị này là ty chức tiểu đệ, là nhân cùng huyện Thái Chiêu Thái đại nhân sư phụ ông, tên là..."

    Thành tử nghĩa cắt đứt Từ Vị lời của, khẽ cười nói: "Mạnh Thiên Sở, đúng không?"

    Từ Vị cùng Mạnh Thiên Sở cũng cảm thấy rất kinh ngạc, lúc này giản kỳ đi tiến lên đây, cười nói: "Khác kinh ngạc, là tôi cùng kha càn Kha đại nhân cho Thành đại nhân nói, tôi nghĩ Từ đại nhân hôm nay nhất định sẽ đem Mạnh sư gia mang đến, cho nên trước đó cho Thành đại nhân nói một chút Mạnh Thiên Sở địa chuyện cho Thành đại nhân, Mạnh sư gia sẽ không để tâm chứ."

    Mạnh Thiên Sở vội vàng khom người nhún nhường nói: "Giản đại nhân ngàn vạn đừng nói như vậy, vãn sinh sao dám, vãn sinh ra mắt Thành đại nhân, giản đại nhân, Tống đại nhân cùng Kha đại nhân."

    Thành đại nhân rõ ràng đối với Mạnh Thiên Sở địa cảm giác không tệ, hơi có thâm ý nhìn nhìn Mạnh Thiên Sở , gật đầu.

    Từ Vị vội vàng nói: "Mấy vị đại nhân, chúng tôi hay là trên lầu nói chuyện sao."

    Lúc này mới vừa kia bán bột củ sen cô gái nghiêng người từ bọn họ bên người đi qua, Thành đại nhân đi hai bước, thấy nàng kia vội vàng bộ dạng, không khỏi xoay người sang chỗ khác tò mò xem qua, trong miệng lẩm bẩm tự nói, nàng kia người nào cũng không nhìn, bước nhanh biến mất ở Thành đại nhân địa trong tầm mắt .

    Từ Vị thấy thành tử nghĩa còn đang vừa đi vừa quay đầu lại nhìn, đã nói nói: "Kia là một bán bột củ sen cô gái, mới vừa tôi cùng với ty Mã đại nhân còn có hiền đệ ở trên lầu, hiền đệ nhịn không được nàng kia xảo ngôn lời khuyên, kính xin tôi cùng ty Mã đại nhân ăn hai chén."

    Thành đại nhân: "Nga? Mùi vị như thế nào a?"

    Từ Vị không nghĩ thành tử nghĩa lại cũng đúng loại này bên cạnh tiểu vũng đồ cảm thấy hứng thú, vội vàng nói: "Bất quá là chút ít đầu đường tiểu vũng ăn vặt, có thể vào miệng mà thôi."

    Thành tử nghĩa xem qua Mạnh Thiên Sở, nói: "Mạnh sư gia nghĩ sao? Nếu là ngươi xin bọn họ hai vị đại nhân cật, vậy nhất định đối với này bột củ sen là có quyền lên tiếng nữa."

    Mạnh Thiên Sở chắp tay nói: "Đại khái vãn sinh thói quen ăn như vậy ăn vặt , ở trong nhà vãn sinh phu nhân cũng thường cho tôi làm chút ít tương tự ăn vặt, ăn thói quen sách tóm tắt được hết sức ăn ngon."

    Thành tử nghĩa gật đầu, nói: "Mạnh sư gia thành thân rồi?"

    Từ Vị nói: "Hiền đệ đã có bốn phòng phu nhân, mấy ngày trước đây mới mừng đến quý tử, làm cha."

    Thành tử nghĩa chân mày thi triển hết, cười nói: "Tốt! Thành gia lập nghiệp, chính là muốn trước Thành gia sau lập nghiệp sao! Xem ra Mạnh sư gia cuộc sống gia đình tạm ổn trôi qua cũng không tệ lắm nha, ngươi nói như vậy, cũng câu khởi của tôi tham côn trùng , tôi cũng vậy tốt cật chủ nhân, lúc nào có thể hay không để cho tôi cũng nếm thử tôn phu nhân đích tay nghề a?"

    Mạnh Thiên Sở vội vàng nói: "Thành đại nhân nguyện ý đến muộn sinh nhà mình tiểu ngồi, là vãn sinh vinh hạnh, tùy thời hoan nghênh Thành đại nhân cùng mấy vị đại nhân cùng nhau đến nhà mình làm khách, chuyết kinh làm bất quá là chút ít việc nhà chút thức ăn , tự nhiên là không thể so sánh với Tụ Hiền lâu như vậy tửu lâu thức ăn ngon miệng, nhưng đại nhân nếu thích, vãn sinh cũng phi thường hoan nghênh."

    Thành tử nghĩa cao hứng địa cười, thân mật địa vỗ vỗ Mạnh Thiên Sở, sau đó đối với Từ Vị nói: "Từ đại nhân a, ngươi cái này đem đệ cùng tôi hữu duyên, tôi thích."

    Từ Vị thấy thành tử nghĩa đối với Mạnh Thiên Sở rất có hảo cảm, tự nhiên cũng thay Mạnh Thiên Sở cao hứng, vội vàng nói: "Ty chức vị huynh đệ kia cũng Thông Tuệ cơ trí người, ở phủ Hàng Châu nhưng là đại danh đỉnh đỉnh phá án thần thủ a."
     
    ducvietvtv and vothanhbinh like this.
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Hình Danh Sư Gia
    ( Nạp Thiếp Ký III)
    Tác giả: Mộc Dật

    Chương 342: Chuyện phiếm trong bữa tiệc

    Nhà cười nói vào nhã gian, Từ Vị đi tới cửa đối với vẫn chờ đợi ở một bên nói: "Mang thức ăn lên sao, nhớ được thượng chút ít mới mẻ một chút cá tôm, trọng yếu nhất là sạch sẻ, biết không?"

    Điếm tiểu nhị vội vàng cúi đầu khom lưng nói: "Đại nhân yên tâm, nhỏ cái này đi chuẩn bị. Nhường lối Từ đại nhân ngài hài lòng."Nói xong hấp tấp địa chạy đi xuống lầu.

    Mọi người ngồi xuống sau, mọi người bắt đầu tán gẫu, bất tri bất giác đã đến mỗi năm một lần tú nữ lên tới.

    Thành tử nghĩa đối với giản kỳ nói: "Tôi nghe nói giản đại nhân bốn con gái, năm nay lại có tuyển chọn tiến ?"

    Giản kỳ cười cười, vẻ mặt cũng hết sức địa kiêu ngạo, chắp tay đối với thành tử nghĩa nói: "Để cho Thành đại nhân chê cười, là tôi nhà tôim nữ mà giản nịnh, lần trước tuyển chọn thời điểm, kia trong cung khúc công công cùng Lễ bộ Phạm đại nhân đã cảm thấy nhà tôi nịnh mà rất tốt, nhưng khi lúc nịnh mà mới mười hai tuổi, số tuổi quá nhỏ, năm nay Phạm đại nhân trực tiếp viết một lá thư, nói nhà tôi nịnh mà không cần trải qua châu phủ, trực tiếp đưa đến kinh thành tham gia một lần cuối cùng tuyển chọn là được."

    Tống Viễn Kiều vội vàng quyến rũ nói: "Tôi có may mắn ra mắt giản đại nhân ba vị công tử cùng bốn vị thiên kim : ngàn vàng, nam mọi người khí vũ hiên ngang, cô gái cũng xinh đẹp a. Nếu không phải nghiêng nước nghiêng thành dáng vẻ, tại sao để cho Lễ bộ Phạm đại nhân tự mình viết một lá thư, trực tiếp vào kinh thành tham gia cuối cùng tuyển chọn, nói rất đúng chọn, thật ra thì nơi nào còn cần chọn a, vừa nhìn chính là nữ trung chi nhân tài kiệt xuất, hạc giữa bầy gà người nổi bật."

    Giản kỳ nghe lời này thoải mái, nơi khóe mắt trừ nếp nhăn chính là nụ cười .

    Tống Viễn Kiều bên này rồi hướng thành tử nghĩa nói: "Tôi nhớ được Thành đại nhân trong nhà thật giống như cũng Tôim nhi một nữ sao, tiểu nữ hẳn là nhỏ nhất một vị kia phải không?"

    Thành đại nhân tự nhiên biết Tống Viễn Kiều muốn nói gì. Cũng không mở miệng, chỉ khẽ mỉm cười, Từ Vị vội vàng nói: "Thành đại nhân nhà ba vị công tử phải nói, hôm nay một vị là Hàn Lâm viện người hầu, một vị là hoàng thượng địa ngự tiền thị vệ, còn có một vị năm ngoái mới trong đích tôim giáp, hôm nay ở Tô Châu làm Tri huyện, mọi người cũng Từ mỗ kính nể người a."

    Mạnh Thiên Sở một bên nhìn. Mặt không chút thay đổi. Trong lòng nhưng nghĩ. Tại sao mình không thích hợp lần quan này tràng hồn thủy , người này mọi người là khua môi múa mép như hoàng, mọi người cũng năng ngôn thiện biện (ăn nói khéo léo), mình trừ đến hiện trường, phát án mạng thời điểm mới phát hiện mình có sáng lên nóng lên giá trị, về phần này nịnh nọt, hay là lưu cho mình Từ huynh đi đã làm xong.

    Thành tử nghĩa cười khoát tay áo. Nói: "Không nên đem đề tài xé xa, tôi thành tử nghĩa chỉ duy chỉ có một con gái, hơn nữa còn là trong nhà nhỏ nhất, từ nhỏ hay là tại cha mẹ cùng ba ca ca sủng ái hạ lớn lên, tính tình quá tốt, hơn nữa thị cưng chìu mà kiêu, hôm nay lớn, cũng dạy không đến . Nào dám cùng giản đại nhân địa con gái so sánh với. Kia giản tôi là sớm có nghe thấy, không riêng tướng mạo xuất chúng, hơn nữa tính tình vô cùng tốt. Tinh thông âm luật, cầm kỳ thư họa tự nhiên không nói chơi."

    Giản kỳ lại càng đắc ý , phảng phất đã nhìn thấy mình địa tôim nữ mà ngồi lên hoàng hậu vị trí, mẫu nghi thiên hạ một loại.

    Giản kỳ nói: "Thành đại nhân khách khí , nghị luận tướng mạo, nhà tôi nịnh mà phải không kịp nhà ngươi tiểu nữ, cái này ai chẳng biết hiểu a? Chỉ của tôi biết Thành đại nhân phải không nghĩ con gái rời đi mình quá xa, tránh cho tưởng niệm."

    Thành tử nghĩa cười ha ha mấy tiếng, cũng không phủ nhận.

    Mạnh Thiên Sở nhưng nghĩ, cái đó và người hiện đại ý nghĩ giống nhau, giống kia học tạp kỹ, phần lớn cũng gia đình nghèo khó, trong nhà phàm là có thể trôi qua đi xuống, ai nguyện ý đem hài tử đưa đến kia loại địa phương đi, già rồi cũng tàn phế. Điều này làm cho con gái tiến, thật ra thì đạo lý cũng giống nhau, ba năm này một lần địa chọn, một chọn chính là ngàn người, ngươi nữa là xinh đẹp như hoa, hoàng thượng không lâm hạnh ngươi, ngươi ý nghĩa từ đó ngày đối với hoàng hoa đêm đối với tháng, hướng tới trang điểm đêm vừa tháo, phán tới phán đi, đúng là vẫn còn phán một thấu tâm lạnh.

    Này giản kỳ giản đại nhân đại khái là người mê làm quan, đưa đi cháu gái nếm đến ngon ngọt, hôm nay lại muốn đem con gái của mình đưa vào đi cung đi, ai chẳng biết hiểu này vừa vào cửa cung rất giống hải, hắn còn đắc ý là không được, thật không biết hắn nghĩ như thế nào.

    Mạnh Thiên Sở đang một người nghĩ xuất thần, kha càn nói: "Mạnh sư gia, nghe nói các ngươi nhân cùng huyện gần đây ra khỏi một kỳ hoặc án tử, có thể hay không nói nghe một chút?"

    Mạnh Thiên Sở này mới phục hồi tinh thần lại, suy nghĩ còn đang bắt wow nước còn không toàn bộ rút về đến trong đầu, cho là có chút mờ mịt địa nhìn kha càn. Vừa lúc điếm tiểu nhị lúc này bưng khăn nóng mau tới cấp cho mọi người xức tay, Mạnh Thiên Sở lợi dụng xức tay thời gian, giờ mới hiểu được kha càn nói rất đúng Hạ Đinh địa chuyện. Đại khái kia Ngô Triết không kịp đợi, cho nên phải đi tìm kha càn đi, dù sao kia phủ Hàng Châu là Ngô Triết địa lão căn cứ địa , một về hưu cán bộ trở về cho hiện giữ lãnh đạo nói nói chuyện của mình, kha càn cũng không lý do gì hoàn toàn không để ý tới, hôm nay hỏi một câu, một là ra vẻ mình hay là bận tâm đối với về hưu cán bộ kỳ cựu địa quan tâm, thứ hai nha, cũng nói minh chính hắn một phủ Hàng Châu Tri Phủ thấy rõ, không rõ chi tiết, thật sự là quan tâm dân chúng khó khăn, thừa cơ ở mấy vị lãnh đạo trước mặt biểu hiện một chút, nhất cử mấy được chuyện tình, cớ sao mà không làm a.

    Mạnh Thiên Sở hắng giọng , lúc này công phu : thời gian vẫn nghe cũng không nói gì, tiếng nói hơi khô .

    Mạnh Thiên Sở đứng dậy, nói: "Hồi Kha đại nhân lời của, chính là có một món đồ như vậy án tử, còn chưa kịp bẩm báo ngài cùng Thái đại nhân."

    Kha càn đưa tay làm ra một để cho Mạnh Thiên Sở ngồi xuống động tác, sau đó nói: "Cái này án tử Ngô Triết Ngô đại nhân hôm nay sáng sớm đi ra tôi quý phủ nói cho tôi biết, theo lý nói, tôi không nên đưa tay thân dài như vậy, các ngươi còn không trình diện Tri Phủ án tử, tôi trước không cần phải để ý đến, rồi hãy nói kia nhân cùng huyện kể từ khi có ngươi Mạnh Thiên Sở làm sư gia, cũng không cái gì án tử nữa cần báo Tri Phủ phúc thẩm , tôi đối với ngươi rất yên tâm."

    Mạnh Thiên Sở bổn : vốn cũng ngồi xuống, vừa vội vàng đứng lên nói tạ ơn.

    Kha càn như cũ ý bảo Mạnh Thiên Sở ngồi xuống nói chuyện, sau đó tự nói: "Bản thân tôi là rất muốn nghe một chút ý kiến của ngươi, xem ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ, cũng nói cho đang ngồi Đại Nhân Môn nghe một chút."

    Thành tử nghĩa dùng khích lệ ánh mắt xem qua Mạnh Thiên Sở, Mạnh Thiên Sở cũng đúng thành tử nghĩa cười cười, sau đó đem Hạ Đinh một án chân tướng cặn kẽ địa nói một lần.

    Mọi người nghe sau khi xong, cũng cảm thấy cái này án tử có ý tứ. Giản kỳ nói: "Mạnh sư gia, ý của ngươi là chuẩn bị làm sao bây giờ?"

    Mạnh Thiên Sở thấy tất cả mọi người ở nhìn mình, nói thật, cái này án tử trong lòng mình cũng không phổ mà

    Trước hết nghe nghe này mấy vị ở trong quan trường sờ ba cút đánh mười mấy năm lão kẻ dối trá địa toan tính mình trong lòng kế kế cuối:. Chẳng qua là tra xét đi ra ngoài, cũng không có định âm điệu, bất quá mình hay là muốn cẩn thận nói chuyện cho phải.

    Tống Viễn Kiều thấy Mạnh Thiên Sở không nói lời nào, liền cười nói: "Mạnh sư gia không phải là muốn trước hết nghe nghe mấy vị ý kiến của đại nhân sao?"

    Mạnh Thiên Sở nào dám nói là đây, này chết tiệt Tống Viễn Kiều, thật là tự vạch áo cho người xem lưng, tiểu nhân trong lòng.

    Thành tử nghĩa thấy Mạnh Thiên Sở có chút lúng túng. Liền có lòng giải vây. Nói: "Này án tử nếu nói là kỳ hoặc. Đơn giản chính là mượn thế tục luân lý đạo đức giết người, kia Hạ Đinh bởi vì thân thể không được tốt, tinh thần hoảng hốt, cho nên mới phải lành nghề làm đầu khinh bạc Ngô gia con gái, tôi cho là chuyện ra có nguyên nhân, nhưng này Ngô gia con gái xác thực bởi vì khuê nữ, dạy kèm tại nhà nghiêm cẩn. Treo cổ tự sát dùng cái này minh chí đã ở hợp tình lý, nếu giết, Hạ Đinh hoàn toàn không tay chân câu dẫn, hai im lặng nói đùa giỡn, có chút ủy khuất, nếu không giết, kia Ngô gia con gái chuyện ra có nguyên nhân, này bởi vì chính là Hạ Đinh một cử động khiến Ngô gia con gái treo cổ. Tôi xem nữa. Giết lý do có chút khiên cường ."

    Mạnh Thiên Sở dùng cảm kích ánh mắt xem qua thành tử nghĩa, thành tử nghĩa cười cười, Mạnh Thiên Sở ý nghĩ thật ra thì cùng thành tử nghĩa địa ý nghĩ giống nhau. Coi như là được một tờ ủng hộ phiếu vé .

    Giản kỳ nói: "Thành đại nhân nói nói cực kỳ , nhưng tôi sợ cái này án tử đến Hình bộ, không phải là giết không thể."

    Từ Vị: "Giản đại nhân vì sao nói như vậy đây? ?"

    Giản kỳ: "Tôi nhớ được mười mấy năm trước, lúc ấy tôi nhận thức Gia Khánh phủ Tri Phủ, lúc ấy của tôi sư gia nói cho tôi biết một cùng cái này án tử rất giống địa một án tử, cũng một say rượu người uống nhiều quá, liền ở tửu quán sau trong ngõ đi tiểu, đúng lúc kia tửu quán lão bản nhi tử mới cưới vợ mua thức ăn trở lại, kia say rượu người bởi vì cũng nhận được kia vợ liền quay đầu cười một tiếng, thật ra thì trong mắt của tôi cũng chính là chào hỏi, cùng Hạ Đinh cho Ngô gia con gái chào hỏi giống nhau, nhưng là kia tiểu tức phụ mà nơi nào ra mắt như vậy chào hỏi, bị làm cho sợ đến liên thủ thượng cung cấp rau xanh cũng cho ném, khóc lớn chạy vào trong phòng đi, chờ kia say rượu người đi tiểu trở lại trước bàn, còn chưa ngồi xuống, tửu quán hậu viện đã có người hô có người nhảy giếng ."

    Từ Vị: "Cũng khiến cái này cái gọi là đạo Khổng Mạnh, lễ nghĩa liêm sỉ cho hại, cái gì tôim tòng tứ đức, trinh tiết so sánh với thiên đại, cũng hại người đồ nha, ai! Một nữ tử cánh như vậy cho tặng mạng, thật là đáng tiếc!"

    Thành tử nghĩa nói: "Từ đại nhân, nhìn ngươi lại tới nữa , hôm nay ngươi là mệnh quan triều đình , nói chuyện cắt không thể như vậy theo tính."

    Từ Vị thấy Thành đại nhân nhắc nhở, vội vàng nói: "Ty chức biết sai rồi, đối với ngươi cảm thấy những chuyện này nhớ tới có chút buồn cười, người tôi cũng không phải là có lòng trêu chọc, cũng không đem kia nhận không ra người đồ cố ý làm cho đối phương thấy, này coi là chuyện gì."

    Vẫn không nói gì Tư Mã Nho, rốt cục mở miệng nói: "Này đơn giản cho chúng tôi một bài học, đó chính là không nên ở tinh thần không đông đảo , say rượu chờ dưới tình huống ra cửa, biết điều một chút địa ở nhà ngủ, một không cẩn thận, vạn nhất quần không buộc lại, đi ở trên đường rớt xuống, kia thoáng cái sợ là muốn chết toàn bộ nhai nữ nhân, mình còn không bị một Lăng Trì xử tử đắc tội, cứ như vậy, sợ rằng có ít người còn cho là không đủ đây."

    Nói xong, tất cả mọi người cười, tuy nói là chê cười, nhưng là đủ thấy được Từ Vị sở dĩ cùng Tư Mã Nho nhất kiến như cố, chỉ sợ cũng ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, không phải là khuất phục tại thế tục người. Điều này cũngm cho Mạnh Thiên Sở đối với Tư Mã Nho nhiều vài phần hảo cảm.

    Lúc này rượu và thức ăn cũng đã toàn bộ dọn xong , xem ra này điếm tiểu nhị thật đúng là dụng tâm tư, biết những người này ăn cơm phần lớn cũng uống rượu, cho nên nhắm rượu món ăn chiếm phần lớn, hơn nữa cũng một chút khai vị sướng miệng thức ăn, nhìn cũng không dầu mở, làm cho người tôi thấy thì hạ đũa địa ý nghĩ, muốn không thế nào nói là phủ Hàng Châu tốt nhất địa tửu lâu đây, trừ món ăn mùi vị tốt hơn ở ngoài, này điếm tiểu nhị quan hệ xã hội cùng xứng món ăn cũng muốn tuyệt đối trọng yếu.

    Từ Vị nói: "Chúng tôi hay là vừa ăn vừa nói chuyện sao."Mọi người những thứ này cười nói ngồi xuống.

    Ba chén Hoa Điêu xuống bụng, kha càn nói: "Nói tới nói lui, bất quá tổng yếu có một kết luận ra tới."

    Thành tử nghĩa thấy kha càn có ngó chừng Mạnh Thiên Sở nhìn, đã nói nói: "Mạnh sư gia bất quá là Huyện thái lão gia sư phụ ông, chỉ một đề nghị quyền lợi, chân chính có kết luận, nơi nào đến phiên một sư gia đây."

    Mạnh Thiên Sở biết thành tử nghĩa là cho mình tìm lối thoát hạ đây, như vậy án tử hay là không nên cho ý kiến gì cùng đề nghị thật là tốt, nếu thành tử nghĩa đã đem này tay giỏi khoai lang đẩy tới Thái Chiêu trước mặt, mình tự nhiên cũng dẫn cái này thiên đại nhân tình.

    Giản kỳ cũng nói: "Thành đại nhân nói rất đúng, cho dù là Mạnh sư gia cho đáp án, đến ngươi Tri Phủ nha môn còn không nhất định nhận thức cái này để ý mà, rồi hãy nói như vậy án tử một khi định rồi tử tội, vậy thì muốn lên Hình bộ, đến lúc đó còn không biết Hình bộ làm sao định tội đây, chúng tôi cũng chỉ lấy ra nói một chút, mấu chốt không ở đây tôi và ngươi, cũng không ở Mạnh sư gia, mà ở Hình bộ, thậm chí ở đương kim Thánh thượng trong tay."

    Kha càn gặp người mọi người giúp đở Mạnh Thiên Sở nói chuyện, cũng không biết cái này nho nhỏ sư phụ ông, nơi nào thảo nhân thích, giản kỳ lần đầu tiên thấy Mạnh Thiên Sở nhất định phải Mạnh Thiên Sở ngồi ở bên cạnh mình, vẫn ngồi ở chủ trên bàn, lúc ấy mình buồn bực mà, cũng không nên hỏi, hôm nay này mân chiết Tổng đốc thành tử nghĩa thấy Mạnh Thiên Sở, làm sao cũng một vị địa giúp đở giải vây nói tốt, thật là kỳ quái. Tính , giản đại nhân nói cũng đúng, dù sao chính là đến đã biết dặm , mình cũng chỉ một đề nghị quyền, giết cho không giết, còn đang Hình bộ hoặc là hoàng thượng nơi đó, cũng không nên . Cho nên cười nói: "Tốt, hảo hảo, không nói những thứ này, chúng tôi uống rượu."

    Mọi người cùng nhau nâng chén, chỉ nghe một trận cổ họng nuốt rượu đích tiếng vang sau, chính là chiếc đũa lần lượt thay đổi bản xô-nat .

    Sau khi ăn xong, Từ Vị đề nghị đến Tây Hồ du thuyền thượng đi du ngoạn, Mạnh Thiên Sở nghĩ này án tử đừng nói phủ Hàng Châu Tri Phủ cũng biết , ngay cả chừng Bố Chính Sứ cũng rõ ràng, mân chiết Tổng đốc còn nói ra ý kiến, nếu nếu không để cho Thái Chiêu biết, nhưng là sẽ không tốt, cho nên lời nói dịu dàng tạ tuyệt, chuẩn bị trở về đi đến Thái Chiêu trong nhà đi một chuyến, trước đem công sự làm.

    Từ Vị: "Ngươi không thể đi trước, ngươi nếu đi, Từ huynh trong lòng vắng vẻ ."
     
    ducvietvtv and vothanhbinh like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)