Dị Giới  Khoa Huyễn Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét - Nghịch Thủy Chi Diệp

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
    Tác giả: Nghịch Thủy Chi Diệp
    Chương 314: Hoàng Thành PK, người thắng làm vua cùng Grand Theft Auto V mới

    Dịch: Đường Huyền Trang
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    Độc U Tôn Giả vẫn ngồi ở bên hồ, ánh mắt thâm thúy nhìn xuông mặt hồ, phảng phất muốn xuyên thấu mặt hồ, thẳng đến sâu trong hồ nước.

    Chỉ thấy hồ nước nổi lên từng vòng sóng gợn, trong hồ nước thâm sâu, phảng phất có quái vật khổng lồ, muốn ló đầu lên.

    Trong hồ nước, bầy cá chơi đùa bơi tới bơi lui dường như cũng ý thức được nguy hiểm, tránh ra bốn phía, đúng lúc này, chỉ thấy trong hồ nước nhấc lên cơn sóng gió động trời, một đầu giao long dữ tợn miệng khổng lồ, trong nháy mắt thôn phệ bầy cá!

    Sắc mặt của Độc U Tôn Giả hiện lên lạnh lùng.

    Hắn thân là chủ nhân của hồ nước này, tự nhiên không có khả năng tự mình xuống hồ, đi tranh đấu cùng đầu ác giao này.

    Như vậy thật sự là tự hạ thân phận, có tổn hại thể diện.

    Huống chi tam đại Thánh tông hắn, từ trước đến nay rất ít đi đi lại lại trong thế tục, ít quản sự tình trong đó, nếu như tùy tiện nhúng tay, vậy tương đương với tam đại Thánh tông, muốn xuất thế một lần nữa!

    Hắn cảm thấy hiện tại, còn chưa tới thời điểm đánh vỡ quy củ mấy nghìn năm của Tam Thánh tông.

    - Lôi điện này?

    Đối với một vài đồn đại, hắn tự nhiên sẽ không giống như mấy tên đệ tử của hắn ôm thái độ tin tưởng, bất quá...

    Ánh mắt của hắn âm tình bất định, dường như đang suy tư cái gì.

    Lập tức chỉ thấy hắn từ bên hồ đứng dậy.

    Có lẽ có, đối với bọn họ mà nói, chưa hẳn không thể biến thành thật sự có thể!

    - Ha ha!

    Hắn xùy cười một tiếng:

    - Đồn đại này tuy không thể tin nhiều, nhưng ngược lại thật sự nói cho lão phu tỉnh!

    Ẩn không nhất định tồn tại, vậy hãy để cho nó biến thành chân chính không tồn tại là được rồi?

    Ba người thành thổi phồng, truyền nhiều người, nó sẽ thành có, thành thật.

    Lôi điện có thể trị liệu nghiện net, hắn tự nhiên phải không tin loại chuyện ma quỷ này, nhưng đồng dạng, truyền nhiều người, người khác tin tưởng, là đủ rồi.

    ...

    - Nói tới vị tiểu tỷ tỷ kia thật là nhiệt tình nha!

    Vẻ mặt Phương lão bản tràn đầy thoải mái, bởi vì...

    Nhiệm vụ mới: Phòng ngừa chu đáo (đã hoàn thành)

    Nhiệm vụ miêu tả: Mời sớm chuẩn bị tài liệu phần thưởng đệ nhất Sa Thành Chi Chủ

    Phần thưởng Sa Thành Chi Chủ: Ốc Mã Hào Giác, Cốt Ngọc Quyền Trượng, Tài Quyết Chi Trượng, Long Văn Kiếm

    Nhiệm vụ thuyết mình: Vũ khí là bản phỏng chế cường hóa, hào giác là hoàn nguyên vật

    Nhiệm vụ ban thưởng: Mảnh vỡ Thần binh, phòng luyện công phim truyền hình mở ra được quyền hạn một ngày, Kiếm Thần (thuần thục)

    Nhiệm vụ mới: Sa thành tranh bá chiến

    Nhiệm vụ miêu tả: Mời với tư cách chủ trì trọng tài Sa thành tranh đoạt chiến lần này, tất cả người công hội tham dự có ba ngày báo danh, bốn ngày chuẩn bị, tổng cộng một tuần.

    Nhiệm vụ ban thưởng: Grand Theft Auto V, phòng tu luyện trò chơi quyền hạn một ngày.

    Nhiệm vụ thuyết minh: Chỉ có vương giả mới có thể đạt được chính thức ba Thần binh.

    Ban thưởng thuyết minh: Đây là một lần phổ cập khoa học toàn diện.

    Đúng vậy, bởi vì Ngưng Bích đưa tặng cường giả chi cốt cùng Thâm Hải Hắc Thiết, Phương Khải đã hoàn thành nhiệm vụ, nên ban thưởng đều đã tới tay rồi!

    - Lão bản, ngươi thật sự cho rằng đồ vật người ta dễ cầm như vậy sao?Vẻ mặt mấy muội tử tràn đầy xem thường.

    - Không dễ cầm sao?

    Phương lão bản khoát tay áo nói:

    - Cũng là a... Ai nói tay nhà ngươi ngắn, nếu không đến lúc đó bản lão bản cố mà làm, dẫn người luyện một chút cấp gì gì đó?

    Tất cả mọi người:

    - ...

    - Cái kia nếu không mặc sáo trang một lần nữa chắc là vừa?

    Tất cả mọi người đầu đầy hắc tuyến:

    - ...

    - Tiểu lão bản nói như vậy, tỷ tỷ an tâm.

    Đúng lúc này, sau lưng Phương Khải truyền đến một đạo âm thanh kiều mị:

    - Về sau kính xin chiếu cố nhiều hơn a.

    - Dễ nói dễ nói!

    Bởi vì Xích Dực đạo nhân sốt ruột vì đạt được bảo bối, đi ở hàng đầu, một đường quét sạch mấy tên lòng mang ý xấu, vì vậy phía sau đi, ngược lại một đường gió êm sóng lặng.

    Chúng tu sĩ Hề Trì Chân Nhân, Hạo Nhiên Tông, Ất Mộc Đạo Cung, còn có vài tên tán tu mua được trang bị, thậm chí là có một chút không có mua, cùng tới đây vây xem, cũng đều vào cửa.

    - Hả? Trong này làm sao còn có tên ăn mày? Thật sự là xúi quẩy!

    Đoạn Lan vừa vào đã liếc thấy Xích Dực đạo nhân mặc một bộ quần áo rách nát ngồi trước máy tính.

    Tiếng nói vừa mới rơi, một ánh mắt lạnh lẽo liền quay đầu nhìn sang:

    - Tiểu tử, ngươi nói người nào?!

    Tất cả tu sĩ quay đầu nhìn lại Xích Dực đạo nhân:

    - ...

    Sắc mặt tu sĩ áo xám đen kịt, hắn vội vàng đập tay lên ót:

    - Xin lỗi!

    Đoạn Lan tuôn ra mồ hôi lạnh, vội vàng nói xin lỗi, lòng bàn chân bôi mỡ chuồn đi.

    Ai biết một cái đại tu sĩ Thần Hải đỉnh phong ăn mặc thành như vậy?! Thực con mẹ nó xúi quẩy!

    Lập tức lại thoáng nhìn một đạo thân ảnh quen thuộc, ngăn cản trước mặt Phương lão bản, một hồi cười lạnh:

    - Lại là tiểu tử ngươi? Chúng ta thật đúng là hữu duyên a!

    Cái miệng xui xẻo rơi lên thân tiểu tử này rồi!

    Hắn hung dữ trừng mắt nói:

    - Xú tiểu tử, còn nhớ rõ ta không?

    - Lão bản, cái tên này là ai?

    Mấy cái muội tử không hiểu ra sao.

    Bên kia, chỉ thấy Kim Ngô liếc nhìn người tới phía sau, mở miệng nói:

    timviec taitro

    - Tới đoạt trang bị, sách kỹ năng, đều đi tìm Phương lão bản mở máy tính, kích hoạt một cái trò chơi!

    Lúc này Đoạn Lan vãn còn cười lạnh:

    - Ngươi thật đúng là quý nhân hay quên sự tình a, sẽ không...

    Còn chưa có nói xong, chỉ thấy sau lưng lại một ánh mắt lạnh lẽo truyền đến.

    Một cái tát vỗ vào sau ót.

    - Người nào lại đánh ta?!

    Đoạn Lan kêu thảm một tiếng, nhìn lại, chỉ thấy tu sĩ áo xám mặt đen tựa như đít nồi!

    Kim Ngô vừa nói cầm trang bị, sách kỹ năng tìm lão bản này, hiện tại sẽ đem người đắc tội?!

    - Tiểu tử ngươi lớn mà không có đầu óc?

    Lại một cái tát đập sau ót:

    - Xin lỗi!

    - A...

    Vẻ mặt Đoạn Lan tràn đầy ủy khuất mà nói xin lỗi xong, đứng pử cửa ra vào, trong nội tâm có bao nhiêu đau khổ cũng không nhắc lại.

    Thời điểm này, chỉ thấy Phương lão bản đi đến trước bảng đen, lau đi giới thiệu Truyền Kỳ, sau đó viết lên tám chữ sâu sắc: Hoàng Thành PK, người thắng làm vua!

    "Hoàng Thành PK, người thắng làm vua?" Hề Trì Chân Nhân còn có tất cả cao thủ thế lực lớn không hiểu ra sao mà nhìn tám chữ lớn này.

    Mà đám người Hắc Ma, lại càng thêm không hiểu:

    - Lão bản, đây là cái gì?

    - Ba ngày báo danh, bốn ngày chuẩn bị, Hoàng Thành PK, người thắng làm vua!

    Phương Khải mở miệng nói:

    - Truyền Kỳ mở ra Sa thành tranh đoạt chiến.

    Theo thời gian trôi qua, đám mạo hiểm giả từ chiến trận chính, đến Mongchon, mà hôm nay, bởi vì Tổ Mã Tự Miếu ngay tại phụ cận Sa thành, Sabak tự nhiên đã thành trung tâm của tất cả đám người mạo hiểm giả, tiếp tế, nghỉ ngơi và hồi phục, tất cả ở chỗ này, bởi vậy người nào chiếm lĩnh Sabak, liền tương đương với vô miện chi vương của thế giới!

    Vì vậy hiện tại nên làm Hoàng Thành tranh bá!

    Nó mang tới chỗ tốt cho người chơi rõ như ban ngày, cho các người chơi đi luyện cấp, đoạt bảo đều cung cấp tiện lợi cực lớn, mà bây giờ, càng gia tăng càng thêm chỗ tốt: Ba Thần binh chân chính cùng Ốc Mã Hào Giác!

    - Ba Thần binh chân chính?

    Nghe được Phương Khải giới thiệu, tất cả mọi người đang nhồi nhét hàm ý trong đó.

    - Lão bản.

    Nguyên Hành Các Đường Nguyên nói ra một cái tin tức khiến người người đều khiếp sợ:

    - Ý của ngươi là, bản tọa mua Cốt Ngọc Quyền Trượng, cũng không phải là vật ảo, trên thực tế, nó thật sự có tồn tại vật thật, mà phương thức thu hoạch... Là từ cái "Hoàng Thành PK, người thắng làm vua" này?!

    - Có vật dụng thực tế?!

    - Ba Thần Binh thật sự có vật dụng thực tế?!

    Trên mặt tất cả mọi người đều khiếp sợ cùng kinh ngạc.

    Ba Thần binh, lai lịch mỗi một kiện đều cực kỳ đặc biệt, lấy Long Văn Kiếm làm thí dụ, kiếm này xuất từ "Long Tượng" chi thủ, tiêu chí tính vân lộ thanh long đại biểu cho dương tính, thân kiếm tinh tế lấp đầy ánh quang.

    Trong truyền thuyết Đạo sĩ đoạt được Long Văn Kiếm với tay sẽ nhỏ máu của mình lên đầu Long văn, ý là lên sắc Thanh Long là "Khai Dực", lúc này như giọt máu dọc từ đầu Long văn, dọc theo một đường đếu cuối mà nói, như vậy thanh Long Văn Kiếm này không sợ bất kỳ vật minh tà nào, nếu như người cầm được bị thông linh nguyền rủa, như vậy người khai trận chẳng những không nguyền rủa được, bản thân ngược lại sẽ bị nội thương, mặc dù "Vi long chi lộ, lấy máu vào, giữ người không bị thương".

    Ba Thần Khí chân chính, mỗi một kiện đều có lực lượng cường đại, nếu như có thể đạt được vật thật, ỹ nghĩa của nó không cần nói cũng biết!
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
    Tác giả: Nghịch Thủy Chi Diệp
    Chương 315: Phương lão bản lại xuất sắc trong Quyền Hoàng

    Dịch: Đường Huyền Trang
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    - Ý của ngươi nói là, bản tọa phải đánh chết quái vật trước mặt này, tăng đẳng cấp của bản thân lên tới cấp mười ba mới có thể học Dụ Hoặc Chi Quang?

    Lúc này, Xích Dực đạo nhân vẫn còn trong trạng thái lăng thần, căn bản cũng không có nghĩ tới, rõ ràng học pháp thuật còn có thể đa dạng như vậy!

    Người khác học pháp thuật đều là dùng ngọc giản ghi chép, sau đó lại thông qua linh lực từ trong ngọc giản rút ra tin tức, nhưng hiện tại cái này...

    - Bản quản sự hảo tâm nhắc nhở các ngươi một câu.

    Kim Ngô đồng thời nói với những tu sĩ ở đằng sau lưng chờ lấy vật phẩm:

    - Sau khi các ngươi cầm được đồ, nếu như đẳng cấp chưa đủ, nhớ kỹ trước cất vào nhà kho, nếu không ở trong thế giới giả lập này bị người giết chết, đồ vật lại có khả năng bị tuôn ra đấy, khi đó đồ vật bị mất, đừng trách bản quản sự không có nhắc nhở qua các ngươi!

    - ... Nghe như vậy không an toàn, nếu như nhà kho cũng bị người cướp thì sao?

    Xích Dực đạo nhân bất mãn lên.

    - Khu vực nhà kho trong tiểu thôn này thuộc về khu vực an toàn trong thế giới pháp tắc, bất luận kẻ nào cũng không thể công kích, vì vậy không cần phải lo lắng.

    - Đây chẳng phải là nói, chỉ cần cất vào nhà kho, trừ phi là bản thân, bất luận kẻ nào cũng đừng nghĩ cầm đi?!

    Phía sau một tu sĩ đứng xếp hàng không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, đồ vật bảo tồn ở trong thế giới khác, coi như là ngươi ở trong thế giới thực có mạnh hơn nữa, cũng không có khả năng giành được đồ vật đến từ thế giới khác!

    Điều này cũng dẫn đến còn một chút tu sĩ vẫn rục rịch với đồ của Xích Dực đạo nhân, trong nháy mắt tắt điện, trừ phi có thể cướp cái tiệm này, nếu không coi như là đem người giết đi cũng không đoạt được bảo bối!

    Vốn còn có một chút chúng tu sĩ bận tâm bị những người khác chiếm bảo bối, lập tức thoải mái, buông lỏng tinh thần, đối với loại phương thức này, lúc này coi như là đã hài lòng.

    - Bất quá tiệm này thật đúng là thần kỳ a...

    - Bán Biên thành rõ ràng còn có chỗ như thế...

    Ngay tại thời điểm chúng tu sĩ đều nghị luận.

    Chỉ thấy Nguyễn Ngưng ôm đống mì tôm, lạt điều đi tới:

    - Thanh toán!

    - Ta nói, có tiền cũng không thể muốn làm gì thì làm a!

    Phương Khải không vui nói:

    - Mỗi người mỗi ngày giới hạn một tô mì tôm, một hộp lạt điều!

    - Bản cô nương mời các ngươi ăn!

    Nguyễn Ngưng thần khí mà nói:

    - Từ hôm nay trở đi, bản cô nương mời các ngươi ăn mì tôm một tháng!

    - Phốc ~

    Phương lão bản đang quát nhưng thật sự không thể nhin cười.

    - Tiểu Nguyệt đâu? Bản cô nương đi lên truyền tin chim cánh cụt cùng Tiểu Nguyệt nói một tiếng, Tiểu Nguyệt cũng có, hắc hắc hắc!

    Nguyễn Ngưng vô cùng hào khí mà vung tay lên, toàn bộ tính tiền!

    - Hắc hắc! Nha đầu kia.

    Mạc Thiên Hành bên cạnh thổn thức không thôi, nhìn Nguyễn Ngưng mở chim cánh cụt nói chuyện phiếm:

    - Lúc này mới một ngày thời gian, liền biến tiểu phú bà a.

    - Vẫn là bản lão bản, có phương pháp chỉ đạo!

    Đương nhiên, có người vui mừng có người ưu sầu, thí dụ như nói Xích Dực đạo nhân bỏ ra ba mươi vạn Linh Tinh, bị người đuổi theo chém một đường không nói, lúc này vẫn còn đau khổ mà luyện cấp, nhìn cô nương hồng y lắm tiền tiêu xài còn thuận tay cho mình một tô mì, quần áo tả tơi mà miệng lớn ăn mì tôm, tâm Xích Dực đạo nhân đều đang rỉ máu.

    - Này! Bản thân Tiểu Nguyệt có tiền!

    Theo Phương lão bản lăn lộn, Nguyễn Ngưng buôn bán lời nhiều như vậy, Tiểu Nguyệt tự nhiên không có khả năng không có nửa xu lợi nhuận.

    ...

    - Chủ nhân... Ngài thật sự cảm thấy có cần phải hạ mình tới chỗ như thế thử cái trò chơi kia chứ?

    Đi sau lưng Ngưng Bích, là một gã lão giả râu tóc hoa râm, thân hình có chút còng.

    Lúc trước theo như lời nói, chiếu cố Phương Khải nhiều hơn, tự nhiên không ai cho là đúng, trên thực tế nếu như đổi thành người khác nghe lời nói như thế, chỉ sợ là hoảng sợ còn không kịp, có thể trấn định tự nhiên mà nói"Đồng ý", đoán chừng cũng chỉ có một người Phương lão bản này thôi.

    - Tiểu gia hỏa kia thật thú vị.

    Nàng mở miệng nói:

    - Ngươi không có phát hiện sao? Hắn giống như không có một chút sợ ta.

    - Theo thuộc hạ nhìn, tiểu tử kia thuần túy là ngu xuẩn.

    Âm thanh lão giả lạnh lùng nói.

    - Ha ha ha...

    Nghe đến lời này, đôi môi hơi đỏ của Ngưng Bích, cười đến một hồi run rẩy hết cả người:

    - Tại Bán Biên thành mở ra khách điếm như vậy, còn có thể sống lâu như thế, nếu thật là người ngu mà nói, ngươi cảm thấy vận khí của hắn có phải thật tốt?

    - Đối với tiểu gia hỏa này cùng cửa hàng đó, lão gia hỏa nội thành nào đó cũng rất có thể chú ý rồi đấy!

    Ngưng Bích bật cười nói:

    - Nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa có hành động, ngươi có suy nghĩ đây là vì sao không?

    - Dù sao ngây ngốc tại nội thành cũng nhàm chán cực độ.

    Về phần ra khỏi thành, chỉ sợ tất cả thế lực trên Thần Tinh Hải Vực trong nháy mắt sẽ phải sắp xếp khi ma nữ xuất thế, Ngưng Bích vô cùng buồn chán mà ngáp một cái:

    - Những lão gia hỏa trong nội thành cả ngày không phải bế quan thì chính là tính toán cái này cái kia, một đám tao lão đầu!

    Lão đầu đi sau lưng này:

    - ...

    - Có đồ vật mới lạ như vậy, làm gì mà không thể tới?

    - Tiểu thư, ngài... Mì tôm ngài pha xong rồi...

    Hiện tại Trâu Mạc vẫn đang run rẩy, đây chính là lần đầu hắn nhìn thấy phi nhân loại!

    timviec taitro

    Đương nhiên, trong mắt lão già đứng sau lưng này, đây mới là phản ứng bình thường.

    - Ngài... Ăn loại vật này?!

    Lão giả đã thấy nàng tiếp nhận mì tôm, ánh mắt đều muốn rớt xuống.

    - Lúc trước ngửi rất thơm đấy, nhịn không được thử...

    Vị giác của nàng bất đồng với nhân loại, cũng không có thể nghiệm mỹ thực giống như nhân loại, vì vậy lão giả mới có thể hỏi như vậy.

    Cũng không biết như thế nào, một gắp mì tôm vào miệng, cặp mắt ngọc bích kia mãnh liệt sáng ngời.

    Nàng tự nhiên không biết, hệ thống xuất phẩm, tất nhiên thuộc tinh phẩm, coi như là khác với khẩu vị nhân loại, cũng đồng dạng có thể cấp cho thể nghiệm không phải thường!

    - Cái này... Có thể ăn?

    Lão giả trợn mắt há mồm mà nhìn Ngưng Bích hút trượt sợi mì tôm vào trong miệng.

    - Cái gì có thể ăn hay không thể ăn?

    Ngưng Bích mơ hồ không rõ nói:

    - Cái này mà không thể ăn, vậy thì đồ ăn ở Bán Biên thành chẳng phải tất cả đều cho heo ăn à!

    - Ách...

    - Tiểu lão bản.

    Phương Khải nhìn Ngưng Bích bưng một tô mì tôm đi lên trước, không biết sao, nếu người khác làm chuyện này, thoạt nhìn vô cùng buồn cười, mà vị trước mặt này, ngược lại xem ra giống như một vị ma nữ cao cao tại thượng mê hoặc chúng sinh biến thành một vị tỷ tỷ xinh đẹp nhà bên, ngoại trừ khí thế ra, không có chút cảm giác xa cách chút nào.

    - Không định giới thiệu một chút đồ vật tốt ở trong tiệm nhà các ngươi một chút sao?

    - Đi đi.

    Nể mặt vì cường giả chi cốt cùng Thâm Hải Hắc Thiết, Phương lão bản hô:

    - Tiểu Mạc, bên này ngươi nhìn một chút, bản lão bản đi giới thiệu cho vị tỷ tỷ nào một chút.

    ...

    Vì vậy, Phương lão bản ngồi trên ghế tay cầm trục điều khiển, lại thêm một khách quen.

    - Ah ngõ King na!

    Chỉ thấy trong không gian của Phương lão bản, yêu nữ tóc xù mắt xanh nào đó hô to một tiếng, phối hợp với Kyo Kusanagi kêu gọi, bàn tay như ngọc đong đưa trục điều khiển, trong màn hình hỏa diễm quanh thân Kyo Kusanagi phóng lên trời!

    Cuối cùng quyết chiến áo nghĩa "Không thức", quả thực không muốn quá mức khí phách!

    - Không đúng không đúng!

    Đám người Tống Thanh Phong đứng đằng sau nhìn xem đánh Quyền Hoàng chỉ lắc đầu, chỉ điểm giang sơn:

    - Uy lực chiêu này uy mặc dù lớn, nhưng rất dễ dàng bị phá phòng ngự!

    Quả nhiên Phương lão bản thao túng Kyo Kusanagi xông lên trước, Naraku rơi tiếp trọng quyền, bảy mươi lăm thức Đại Xà Thế biến đổi, toàn thân Kyo Kusanagi bùng lửa, hỏa diễm trong tay tản ra, một bộ liên chiêu khốc huyễn bá đạo.

    - Cả đời đi qua bàng hoàng giãy giụa, tự tin có thể cải biến tương lai...Lần này ngâm nga Quang Huy Tuế Nguyệt, phối hợp với anime Kusanagi tay cầm hỏa diễm thắng lợi, liền lộ ra phi thường soái!
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
    Tác giả: Nghịch Thủy Chi Diệp
    Chương 316: Si Tình Chú

    Dịch: Đường Huyền Trang
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    Ngoại trừ Plant vs Zombie ra, trên thực tế tiến độ Quyền Hoàng cũng gợi ý giới bằng hữu.

    Người chơi trò chơi nhỏ còn đang tăng lên, bất quá càng có nhiều ngươi chơi Plant vs Zombie hơn.

    Không có nó, đơn giản bởi vì hiện tại vẫn còn chưa có nhiều người có khả năng mua được trò chơi Quyền Hoàng mà thôi.

    Mà hiện tại giới hạn hoàn thành nhiệm vụ, đã vượt qua hơn một nửa, đạt tới 152/200, nói cách khác, khoảng cách ra đời Harry Potter 1 được xuất bản cũng không xa.

    Bản Quyền Hoàng trước lúc xuyên qua quả thực dễ dàng qua cửa, chỉ cần một tệ là có thể qua, mà độ khó bản Quyền Hoàng này quả thực cao đột ngột, cho dù là Phương Khải, đối phó với máy tính vẫn thất bại như thường, cho đến bây giờ cũng không còn là một tệ qua cửa nữa.

    Mà điều kiện để mở ra chiêu thức trong Quyền Hoàng, mỗi khi đánh bại một lần sẽ có thể thu được một bộ phận phương thức tu luyện chiêu thức của nhân vật lựa chọn, muốn mở ra phải vượt qua tất sát, có nghĩa là phải một tệ qua cửa, trực tiếp đánh bại đại xà.

    Hai mươi kim tệ đổi một miếng đại tệ, có thể nói Phương Khải đã tiêu hao không ít kim tệ mà mình trộm rau củ, nhưng đánh đến bây giờ...

    Đừng nói đánh bại đại xà, ngay cả mặt mũi cũng đều chưa từng thấy.

    Cái này rất xấu hổ.

    Phương lão bản lại hành hạ người chơi Quyền Hoàng một vòng, hầu như đánh thành vô địch thủ trong tiệm nét, các loại liên chiêu hạ bút thành văn, một tay chơi đùa không có áp lực chút nào.

    Bất quá ngày thứ hai, Phương lão bản nhưng không có đánh Quyền Hoàng nữa.

    - Xem Phong Vân cùng Tru Tiên.

    Không cần Phương Khải nhắc nhở, hiện tại mọi người mỗi tuần đều tự giác bắt đầu xem phim.

    - Tập hợp, tập hợp! Có muốn tổ chức thành đoàn không?

    Từ sau khi xuất hiện Không gian của ta, liền mở ra công năng tổ chức thành đoàn xem phim, bất quá hôm nay Phương lão bản mở đoàn xem phim, lại thêm một nhóm khuôn mặt mới, ví dụ như đám người Mạc Thiên Hành, Hoàng Phủ Đào, Liễu Ngưng Vận, Mặc Tiên.

    Mà Hề Trì chân nhân vừa mới gia nhập hội người chơi ngày hôm qua, bây giờ còn đang điên cuồng xem phim bổ xung, hiển nhiên vẫn không thể thấy tập mới nhất.

    - Ai? Lão bản, vị cô nương ngày hôm qua đánh Quyền Hoàng với ngươi không có tới sao?

    Tống Thanh Phong nhìn bốn phía, loại khách quen trong quán Phương lão bản vậy mà không có đến tạo đoàn, điều này làm cho Tống Thanh Phong kinh ngạc vô cùng.

    - Rõ ràng ở cùng một chỗ với yêu nữ!

    Mặc Tiên bên kia, đã đang xì xào bàn tán.

    - Đừng để bị yêu nữ mê hoặc!

    - May mắn không có gọi yêu nữ kia tới, bằng không phải xem phim cùng với yêu nữ...

    - ...

    Đầu Phương lão bản đầy hắc tuyến, giải thích:

    - Nàng đang xem những tập phim trước, nên không có thấy được là phải.

    - Ô, Phương tiểu tử ở bên kia có không ít bạn mới nha!

    Nhìn một đám người mới già trẻ lớn bé, lão gia tử Nạp Lan Hồng Vũ cười nói ha hả:

    - Không định giới thiệu cho chúng ta biết sao?

    - Hoàng Phủ Đào!

    - Lão phu Nghịch Thiên Võng Du Công Hội Mạc Thiên Hành!

    - ...

    Mặc dù hai đám người ở hai đại vực khác nhau trong không gian Truyền Kỳ, nhưng bọn hắn không phải người như đám Hắc Ma, sau khi Phương Khải giới thiệu một chút đã nhanh chóng hòa hợp, đám người Tống Thanh Phong hàng ngày ra vào không gian Phương Khải, cũng đã quen thuộc:

    - Người mặc bạch y, siêu cấp thiên tài Thần Tinh Hải Vực sao không thấy, tuổi trẻ như vậy đã đến Chân Hồ Cảnh...

    - Lợi hại như vậy? Thiên tài như vậy có thể so với Nạp Lan tiểu thư không...?

    - ...

    Lúc này Nạp Lan Minh Tuyết có vẻ phi thường buồn bực, đôi mắt đẹp kia như có thể lóe ra tia lửa, mùi thuốc súng mười phần.

    - Ngươi cũng còn trẻ mà...

    Khứu giác Phương lão bản nhạy bén thoáng an ủi một câu:

    - Ngươi còn chưa tới mười bảy, nhìn người ta bao nhiêu rồi, còn có cơ hội.

    - ... Hừ!

    Đám người Tiết Đạo Luật cùng đoàn người Mạc Thiên Hành có vẻ tương đối hòa hợp.

    - Không sai! Không sai!

    Hoàng Phủ Đào nói:

    - Phong tục, truyền thừa hai ta cũng không giống nhau, đạo pháp quý tông, chắc chắn có chỗ độc đáo!

    - Quá khen! Quá khen!

    Song phương bắt đầu thổi phồng lẫn nhau:

    - Nghe nói Thần Tinh Hải Vực chính là thiên hạ tu sĩ, Chân Hồ khắp nơi trên mặt đất, Thần Hải cũng có thể thấy thường xuyên, theo ta thấy, đạo pháp các hạ nhất định lợi hại đến cực điểm!

    - Đâu có! Đâu có!

    - Mấy vị đạo hữu, có thời gian cùng nhau luận đạo uống trà!

    Lúc này, cảnh tượng trước mắt chuyển hoán, Tru Tiên đã bắt đầu.

    Trong tập trước đã nói đến ma giáo công lên Thanh Vân, hiện tại hiển nhiên đã đến thời điểm đặc sắc nhất, đây cũng là nguyên nhân vì sao lòng mọi người nóng như lửa đốt muốn xem Tru Tiên.

    Phía sau núi Thanh Vân,Lâm Kinh Vũ sắp chết, lúc này lão nhân quét rác đã thi triển ra Thất Kiếp Trảm Long Quyết mà Thanh Vân đã thất truyền từ lâu, màu xanh bao trùm ngọn núi, trong nháy mắt làm kinh diễm tất cả mọi người ở đây!

    - Vạn... Vạn cái gì?

    Mọi người nghị luận ầm ĩ:

    - Ngự Kiếm Thuật này, uy thế như thế, quả thực kinh khủng a!

    - Vạn...

    Nạp Lan Minh Tuyết ngưng thần trầm tư nói:

    - Sẽ không phải là Vạn sư huynh từ miệng bọn họ chứ!

    Vừa mới kinh hãi nhìn thấy Vạn Kiếm Nhất Trọng tuyệt diễm xuất thế, ngay sau đó, đó là cổ kiếm "Tru Tiên" xuất thế!

    Lúc trước còn không có ai hiểu vì sao bộ phim này lại đặt tên là Tru Tiên, không biết ý nghĩa nó là gì, nhưng bây giờ, rốt cuộc lúc mọi người nhìn thấy chuôi Tru Tiên Kiếm này xuất thế, cũng đã hiểu a!

    Chỉ thấy cả tòa Thanh Vân sơn mạch đều đang run rẩy.

    Trên Thông Thiên Phong, bầu trời trăm ngàn năm qua vẫn trong xanh đều từ từ ảm đạm xuống.

    Huyễn Nguyệt động phủ, tử khí hùng hùng dựng lên!

    Sáu đạo kỳ quang sáng lạn, phân thành sáu màu hoàng, thanh, xích, lục, chanh, lam, cùng nhau bao phủ ở một chỗ, cuối cùng tạo thành bảy đạo kỳ quang, hội tụ đến Tru Tiên Kiếm trong tay Đạo Huyền, giờ phút này đã sáng chói cả một vùng.

    Thiên địa biến sắc, ầm ầm sấm vang!

    - Tru Tiên Kiếm Trận?!

    Nhìn bầu trời bảy đạo kỳ quang thất thải lóng lánh cuồn cuộn không dứt, hóa thành một thanh khí kiếm kinh khủng kéo thẳng lên trời, thân thể Thương Tùng trước mắt run rẩy, mà đám người đứng xem phim, tâm thần cũng đều hơi bị chấn động!

    Kiếm rơi như mưa! Nhìn vô số tu sĩ ma giáo đều bị kiếm khí đánh ngầm, không có chút lực phản kháng nào, huyết nhục văng tung tóe, tinh phong huyết vũ, phảng phấtnhư một tràng tu la địa ngục, uy lực kinh khủng như thế, đám tu sĩ ở đây đều không thể nói thành lời.

    Càng làm cho mọi người kiếp sợ, chính là chuôi cự kiếm thất thải trên bầu trời, đang hạ xuống! Uy lực như vậy, bất quá chỉ là một lực lượng nhỏ bé trong Tru Tiên Kiếm Trận!

    Tâm tình kích động hưng phấn, không nói lên lời!

    Thậm chí ngay cả hô hấp, cũng theo đó ngưng trệ!

    - Thật không nghĩ tới, hộ sơn đại trận của Thanh Sơn, vậy mà cường đại đến bực này!

    Liễu ngưng vận than thở:

    - Nếu Nam Hoa Tông ta có hộ sơn đại trận như vậy, tràng ma kiếp ngàn năm trước, cũng không tổn thương thảm trọng như vậy...

    - Thanh Diệp tổ sư, quả nhiên là người đại tài!

    Nhưng bọn hắn phát hiện, toàn bộ kịch vẫn không có chấm dứt, khi thấy thời điểm Đạo Huyền chân nhân ép hỏi, tu vi Trương Tiểu Phàm đang tăng trưởng bí mật, tâm tình mọi người lại nhấc lên lần nữa!

    Mà giờ này khắc này, không biết trời xui đất khiến để cho người biết được lúc giết sạch Thảo Miếu thôn cứu được hai người, càng làm cho toàn trường ồ lên!

    - Chính đạo cái gì? Chính nghĩa cái gì?

    Ở trong điên cuồng hò hét như vậy, tất cả mọi người đều không biết nên đáp lại như thế nào.

    Nhìn Trương Tiểu Phàm cầm Phệ Hồn trong tay, dĩ nhiên đã nhập ma, nhưng giống như lúc trước cũng không thể phát động được Tru Tiên chủ kiếm, dường như lúc này viễn cổ thần phạt đang hướng tới Trương Tiểu Phàm.

    Hầu như mọi người, đều đã mất đi suy tình.

    Bọn họ đồng dạng như lạc vào cảnh giới kỳ lạ, nhìn chuôi cự kiếm thất thải kinh khủng hạ xuống, trong đầu bọn họ, chỉ còn lại có một mảnh bóng tối hỗn độn!

    Trên trời dưới đất, không có bất kỳ âm thanh gì, cũng không còn một tia ánh sáng!

    Cỗ tuyệt vọng vô tận, hầu như cảm động lây!

    Mà đúng lúc này, tất cả mọi người đều nghe được, ở một nơi sâu xa, một tiếng chuông thanh thúy.

    - Cửu U âm linh, chư thiên Thần Ma, lấy máu ta làm dẫn, phụng ta làm vật tế...

    Hầu như lúc trước mọi người cho rằng chú quyết huyết chú kia không có người nào có thể thi triển, thậm chí xì mũi coi thường, lúc này lại vang lên!

    Si Tình Chú!

    Giờ khắc này, mọi người nhìn thấy một nữ tử xinh đẹp bị cuồng phong đẩy lên không trung, nghênh đón cự kiếm thất thải đang lưu chuyển!

    Ở bên trong vực sâu hắc ám vô tận, phảng phất chỉ còn một đạo hào quang duy nhất!
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
    Tác giả: Nghịch Thủy Chi Diệp
    Chương 317: Thất vọng một tuần

    Dịch: Đường Huyền Trang
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách

    Mọi người ngơ ngác nhìn thân ảnh đang ở giữa bầu trời kia, cuồng phong hóa thành một vòng xoáy vô tận xoay quanh người này, cùng cự kiếm thất thải kinh khủng kia va chạm vào nhau!

    Sau một khắc, trong thiên địa, chỉ còn lại một mảnh quang mang lóa mắt! Linh quang không ngừng cuốn sạch thế gian, cường quang chói mắt, chiếu vào mắt người, khiến không thể mở mắt được!

    Phảng phất như đang ở trong thiên địa khai mở, ngay cả chuôi Tru Tiên Kiếm này cũng không thể đỡ nổi, lại cũng phản ngược trở lại!

    Trên Thông Thiên Phong, ngọn núi rung mạnh, toàn bộ ngọn núi, lại từ đó rạn nứt ra, phảng phất như diệt vong chi kiếp đã gần đễ!

    - Chặn?!

    Ánh mắt của tất cả mọi người, đều ngây ngốc nhìn chằm chằm bầu trời, có vẻ như khó có thể tin được.

    Vậy mà chặn được?!

    Tru Tiên Kiếm Trận, uy lực kinh khủng như vậy.

    Si Tình Chú càng khiến kẻ khác kinh hãi, tâm tình lúc này đã không còn cách nào dùng ngôn ngữ để diễn tả!

    Mà lúc này, mọi người mới hiểu được, vì sao lệ chú chí tà chí độc bực này, lại gọi là Si Tình Chú.

    Ở trên đời này, có lẽ cũng chỉ có người hữu tình đến bực này, mới có thể không tiếc tính mạng liều mình đến diêm la, thi triển huyết chú thê lương đến bực này!

    Nhìn giữa không trung, thân ảnh ngọc bích uyển chuyển đau thương, như một sợi chỉ trong gió rơi xuống, ngực mọi người bỗng nhiên cảm thấy bị vật gì hung hăng đâm nhói một cái.

    Tim như bị đao cắt.

    - Làm sao có thể như vậy!? Ô ô...

    Vốn bởi vì chơi Truyền Kỳ nên buôn bán có lời, tâm tình thật tốt, nhưng lúc này Khương Tiểu Nguyệt đỏ rực mặt mũi, khóc lên:

    - Tiểu Phàm thật khó khăn mới có thể tìm được người tốt với hắn như vậy, làm sao có thể như vậy!

    - Ô ô ô... Bích Dao ngươi không nên chết...!

    Mặc Tiên bên kia, một đám đệ tử Nam Hoa Tông đã khóc thành lệ nhân.

    - ...

    Các học viên Lăng Vân học phủ, lúc này trong đầu vẫn trống rỗng, ngực giống như thiếu sót một khối.

    - Sư phụ... Tiểu Phàm và Bích Dao đều thật đáng thương a...

    Phong Hoa cùng Duyệt Tâm ở một bên nức nở, dùng góc áo lau chùi nước mắt, một bên nói mơ hồ không rõ.

    - Thế sự vô thường, thật làm cho người ta cảm thấy bất đắc dĩ a...

    Làm chưởng môn, Tiết Đạo Luật đặt mình vào hoàn cảnh người khác, nên cũng hiểu được cách làm của Đạo Huyền, nhưng ở góc độ một người xem, cũng không khỏi thở dài một tiếng, không làm gì được.

    - ...

    Thế gian hiện nay, thế nhân đều ham mê tiền bạc, chỉ biết mưu cầu danh lợi cho bản thân, ở bên trong trần thế mơ hồ, lại có ai cam nguyện vứt bỏ bản thân, vĩnh viễn rơi xuống diêm la để đổi lấy sinh cơ người khác?

    Đối với tu sĩ mà nói, bọn họ quá mức lý trí, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện hủy hoại tu vi mấy trăm năm trong tích tắc, tu vi càng cao càng như vậy.Đổi lại bọn họ, đổi thành bất luận kẻ nào ở đây, đều không thể làm được, thậm chí không cách nào tưởng tượng, lúc này mới có thể biết được Si Tình Chú không có người cso khả năng thi triển.

    Chính vì bọn họ không cách nào làm được, một màn bộc phát này mới khiến người ta chấn động.

    Thán hắn tuổi trẻ ngây thơ, thán nàng si tình, thán một màn này in sâu vào trong nhân tâm.

    Ở đây đại đa số tu sĩ có tu vi tinh thâm, đều là ở trong tu luyện vô tận, ở trong chém giết tuần hoàn vô tận, vượt qua thời gian tốt nhất để khinh cuồng kia, đây là cả đời bọn hắn, cũng không cách nào cầu được tốt đẹp, cũng là cả đời bọn hắn, cũng không cách nào gặp phải đau thương.

    Chúng nhân đều buồn bã, nhìn Tiểu Phàm trước mắt gầm lên giận dữ, thiên địa như đều sụp đổ!

    Nhìn xong một đoạn này, mọi người thật lâu không nói nên lời.

    Cũng không biết trải qua bao lâu.

    - Lão bản đâu?

    Tố Thiên Cơ bỗng nhiên lén nhìn bốn phía, phảng phất như đang tìm dao kéo tiện tay hay không.

    - Lão bản ngươi đi ra cho ta!

    Đám người Đổng Thanh Ly, Thẩm Thanh Thanh đang xem nội dung phim, lúc này trong ánh mắt đã hiện lên sát ý.

    Chỗ trọng yếu nhất... Lại ở tập tiếp theo?!

    Bích Dao có thể cứu sống hay không, Tiểu Phàm ra sao, ngươi cũng nên nói chút tin tức chứ!!

    Liễu Ngưng Vận cảm giác mình chẳng bao giờ điên như vậy.

    Hoàng Phủ Đào là thành chủ Hắc Giao thành, cũng chưa bao giờ gặp phải chuyện tình phá hoại như thế, phảng phất như tiến vào một cái hố lớn không đáy, ra cũng không ra được!

    Mà trọng yếu nhất, lúc này, còn có một nhóm người mới như Hề Trì chân nhân, người trước ngã xuống, người sau tiến lên đi vào trong hố không đường ra này!

    - Lão bản ngươi không thể phát tập mới nhanh hơn được sao?!

    Ngay cả đám người Mạc Thiên Hành lúc này cũng có chút không bình tĩnh, đi cùng hắn chính là đám người lão đầu mập Vu Thương Sơn thì càng không phải nói, tất cả đều phát điên:

    - Thật làm cho lão tử nổi nóng mà!

    - Phương tiểu tử, ngươi đi ra cho ta!

    Hiển nhiên Phương lão bản sớm có dự liệu, sớm đã chạy ra, lúc này đã không thấy người, mọi người chỉ có thể nói lời sát ý, vô cùng hung ác đánh giá bốn phía, nếu như lúc này Phương lão bản trốn ở dưới đất mà nói, chỉ sợ bọn họ đào ba thước đất cũng có thể làm được.

    Phương lão bản là người như vậy, nhanh chóng rời khỏi thực tế ảo, tháo xuống máy giả lập, thích ý nằm tựa lên ghế trước máy vi tính, nhìn trong màn hình chung quanh mọi người tìm hắn, đắc ý uống một ngụm Cocacola:

    - Có bản lĩnh thì lên mạng đánh ta a.

    Không khí chung quanh bỗng nhiên âm trầm xuống, rất có xu thế mưa gió sắp đến.

    Phương lão bản mặc danh kỳ diệu nhìn bốn phía.

    Chỉ thấy Liễu Ngưng Vận đã đứng ở đằng sau Phương lão bản, trong đôi mắt phượng chứa băng sương!

    Sắc mặt Hoàng Phủ Đào càng thâm trầm!

    Nguyễn Ngưng cùng mấy vị muội tử đau đớn vô cùng đỏ bừng hai mắt, nhìn Phương Khải, nghiến răng nghiến lợi một trận.

    - Các ngươi muốn làm gì?!

    Phương lão bản bỗng nhiên ý thức được có chút bất hảo, trầm giọng nói:

    - Bản lão bản cảnh cáo các ngươi, nghiêm cấm đánh lão bản, bằng không toàn bộ xử lý như gây rối!

    - Tức giận a!

    Đám người Nguyễn Ngưng quả thật đã bạo tạc.

    Đúng lúc này, chim cánh cụt truyền tin vang lên.

    Sơ Tuyết:

    - Các ngươi cào ngứa hắn, tuyệt đối sẽ không bị xử lý gây rối, tiện thể cào cả luôn phần của bọn ta!

    Các bạn Đại Tấn Quốc yêu mến dâng kế!

    Sau một khắc...

    - Ha ha ha ha hắc... Các ngươi cmn quá độc đi... Ha ha ha ha... Còn như vậy ta đuổi người...!

    ...

    Cuối cùng, ở dưới Phương lão bản lợi dụng quyền hạn bản thân nghiêm khắc chèn ép, tên cầm đầu cùng chỉ huy từ xa Nạp Lan Minh Tuyết bị cấm ba ngày chơi game, đồng thời cấm đồ ăn vặt một tuần!

    Tất cả người tham dự việc này, cũng đều bị cấm chơi game một ngày một đêm!

    Cuối cùng cũng để cho tất cả mọi người biết Phương lão bản lợi hại, đương nhiên, sau lưng mắng chửi lão bản cặn bã cũng không thể tránh được.

    Bất quá tiết mục nhỏ như vậy, cũng không thể giảm bớt tâm tình của đại đa số người ở đây, rất nhiều người sau khi xem xong tập Tru Tiên này, trong tâm cũng cảm thấy vắng vẻ.

    Thật giống như trong ngực bị mất một đồ vật trọng yếu.

    Mà bên kia, các đại công hội đã chuẩn bị cho chiến tranh tranh đoạt Shobak, đã chẩn bị đâu vào đấy, chỉ là có người, nhất định thất lạc trong lòng, không thể tránh được.

    Hầu như một đoạn thời gian, đại bộ phận tâm lý mọi người đều là một mảnh xám xịt, điểm này biểu hiện trong đám người Hề Trì chân nhân vừa mới xem xong tập Tru Tiên ra mới nhất càng rõ ràng.

    - Tình cảm nhân loại của các ngươi, là như vậy?

    Trong Không gian của ta, vừa mới xem xong tập Tru Tiên mới nhất, Ngưng Bích ở một bên điều khiển Kagura Chizuru ra chiêu, một bên mở miệng hỏi.

    - Có lẽ có a...

    Trong miệng Phương Khải ngậm một điếu thuốc lá mua từ trong không gian cửa hàng, một bên quay trục điều khiển, một bên đáp:

    - Ai biết được.
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét
    Tác giả: Nghịch Thủy Chi Diệp
    Chương 318: Phương lão bản khiêu chiến đại xà

    Dịch: Truyện YY
    Nguồn: Truyện YY

    - Lão bản... Cho ta một lon Cocacola!

    Nguyễn Ngưng ngồi ở trên ghế salon, sáng sớm, mắt đã đỏ hồng, vẻ mặt u oán, mà mấy vị muội tử khác, hiển nhiên cũng không kém nhiều lắm.

    Thật giống như tiểu nữ sinh thất tình vậy, vẻ mặt sinh không thể yêu.

    - Bích Dao nhà ta... Cô gái tốt như vậy, tại sao có thể như vậy...?

    Một bên ngồi ở trên ghế salon lẩm bẩm, một bên hóa bi phẫn hóa thành sức ăn, từng ngụm ăn lạt điều.

    - Lão bản, ngươi nói đây rốt cuộc là chuyện cổ tích hay là sự thật?

    Nguyễn Ngưng một bên ham ăn một bên bi phẫn hỏi.

    - Đương nhiên là chuyện hư cấu rồi.

    Phương lão bản vừa ăn mì tôm vừa không tim không phổi mở miệng, hắn không giống với những người khác, hơn mười năm cũng đã qua, tâm tình trong lòng tự nhiên không nổi lên sóng gió như vậy.

    - Nếu như là câu chuyện, rốt cuộc là ai biên ra?

    Vẻ mặt mấy người muội tử nghiêm túc nhìn chằm chằm Phương Khải, cũng không biết có phải đang suy nghĩ hay gửi mấy đao qua hay không:

    - Vậy mà biến Bích Dao nhà ta thành như vậy, quả thực ghê tởm!

    - Cái này... Ha hả a.

    Phương lão bản tỏ vẻ ta cũng muốn gửi mấy đao, nếu như có thể, bất quá trước khi xuyên qua còn không thể làm được, hiện tại chuyển kiếp thì càng gia không thể hi vọng điều gì.

    Cũng may Phương lão bản chưa bao giờ để lộ ra tình tiết phim, các nàng cũng không biết đại kết cục Tru Tiên là Bích Dao chưa từng sống lại, bằng không chắc chắn hiện tại đã mất trí lấy đao chém lão bản tại chỗ.

    Đoán chừng những khán giả nhập hố, các tu sĩ trẻ như các nàng, tại trước lúc Bích Dao sống lại, mỗi tuần cũng chỉ dám xem một tập Tru Tiên.

    Mà lúc này, Nam Hoa Tông, hiển nhiên cũng phát sanh biến hóa.

    - Sư phụ, ngươi nói Tiểu Phàm rốt cuộc có thể cứu sống Bích Dao hay không?

    Mấy người đệ tử vây quanh ở bên cạnh Hề Trì chân nhân.

    Vốn lúc này, có thể có cơ hội gần gũi thỉnh giáo như vậy, hẳn là phần lớn đều hỏi một ít vấn đề tu luyện, nhưng bây giờ, lại trở lên bất đồng.

    - Ngạch...

    Vốn ở thời điểm này, nếu hỏi một ít vấn đề không có liên quan đến tu luyện, sẽ để cho Hề Trì chân nhân nghiêm túc giáo huấn một trận, nhưng lúc này, Hề Trì chân nhân cũng chỉ thở dài một tiếng:

    - Cát nhân tự có thiên tương, các ngươi cũng không cần lo lắng quá mức.

    - Ở trong đó nói chánh chánh tà tà...

    Mặc Tiên cười nhạt:

    - Còn phân cái gì danh môn chính phái cùng ma giáo, thật buồn cười phải không? Không chỉ ở hai nơi này, đám khán giả khi xem xong tập Tru Tiên mới nhất, lúc này đều ở khắp nơi trên Thần Tinh Hải Vực, thảo luận về nội dung bộ phim Tru Tiên, cùng với pháy sinh ở đằng sau, mà ở trên mạng, còn có một nhóm người khác, bọn hắn đã thu lại buồn rầu trong lòng, sẵn sàng ra trận, lúc này đã không phải lúc bọn họ thương tâm.

    - Thế nào? Có muốn liên thủ hay không?

    - Các ngươi nghĩ, nếu như đều tự mình chiến đấu, có thể thắng bên phía Đại Tấn Quốc sao?

    Các đại thế lực Thần Tinh Hải Vực, đã bắt đầu bày mưu tính kế cho trận Sa thành tranh bá lần này, mỗi một thế lực bên này, bất luận là thế lực nào ra, cũng không thể là đối thủ của Hoàng tộc, mặc dù đám người Nguyên Hoàng liên quân, hoặc là Hắc Ma, Bàn Giao Phủ sớm tiến nhập trò chơi này cũng không thể.

    Lúc này đã thương nghị vấn đề có cần phải liên thủ hay không.

    Mà thấy thời gian tới gần, cao tầng Hoàng tộc Đại Tấn Quốc, cũng đã khua chiêng gõ trống thương nghị chiến sự.

    ...

    Liễu Ngưng Vận không chào đón Phương lão bản, vẫn là một đôi phượng mâu băng lãnh, giống như Phương lão bản đang thiếu nàng mấy nghìn vạn linh tinh vậy.

    Bất quá thật đáng tiếc, đối với những người trong Bán Biên thành, nàng càng không có ý tứ kết giao, vì vậy có thể nói nàng chỉ có quan hệ hòa hợp với đám người Nguyễn Ngưng.

    Bởi vậy mỗi ngày đối mặt với Phương lão bản đều bày ra bản mặt thối này.

    Nói chung ở trong quán nét, phải cùng Phương lão bản lăn lộn quen mặt một phen, bởi vì vô luận đáng ghét cũng tốt, thích cũng được, dù trong lòng nghĩ đánh Phương lão bản gần chết, trên mặt cũng phải nín.

    - Sớm nha!

    Phương Khải ngẩng đầu, nhìn thấy một thân ảnh bạch y, thuận tiện lên tiếng chào hỏi.

    - Sớm...

    Liễu Ngưng Vận tự mình đi lấy một tô mì, sau đó ngồi ở trên ghế sa lon, tới bên cạnh đám người Nguyễn Ngưng, im lặng chờ mì tôm chín.

    Ngay sau đó nàng nhìn thấy một bóng hình xinh đẹp ngồi ở bên cạnh.

    Trên thực tế là ngồi ở bên người Phương lão bản, bất quá salon rộng như vậy, nhưng Liễu Ngưng Vận lại cách nàng có vẻ rất gần:

    - Lại có thể ăn một tô mì tôm, thật tốt!

    - ...

    Liễu Ngưng Vận đột nhiên liền có loại khẩn trương không rõ, lông tơ trên người phảng phất đều dựng thẳng lên!

    Đây là một loại thể nghiệm chưa bao giờ có, có thể tưởng tượng một chút, thiên sứ cùng ma quỷ ngồi cùng một chỗ an tĩnh ăn mì, miêu tả này cũng không sai biệt lắm.

    - Tiểu muội muội, ngươi nhìn chằm chằm người ta thế làm gì?

    Ngưng Bích hì hì cười nói:

    - Nếu không ăn mì sẽ nguội a.

    - ...

    - Tiểu lão bản.

    Nàng tùy ý mà lười biếng ngồi dựa trên ghế salon:

    - Sáng sớm như vậy mà đại tỷ tỷ đã đến cổ động ngươi, không thể nhiều hơn một tô sao?

    Phương Khải ngồi uống cạn nước mì nóng ở bên trong tô:

    - Ngươi đã bao giờ thấy qua bản lão bản ăn chén thứ hai chưa?

    Hay nói giỡn, ngay cả bản thân ta cũng chưa ăn chén thứ hai đây!

    - Thực sự là keo kiệt!

    Nàng cũng không giận, tùy ý mở hộp mì, dùng chiếc đũa đảo đều lên, mỗi một động tác đều phát ra một loại mị lực kỳ lạ không nói rõ.

    Mà lúc này Phương Khải đã bật máy lên, chỉ để lại sau lưng.

    - ...

    Lúc mọi người bởi vì mấy tập phim, thời gian này đều không có chút hứng thú với chuyện khác, phần lớn thời gian, Phương lão bản đều một mình đánh Quyền Hoàng, nỗ lực kiêu chiến qua cửa thứ nhất.

    Lựa chọn ba nhân vật theo thứ tự là Yagami, Kusanagi, Kagura cũng chính là ba nhân vật chính chính tông, nhân vật Kusanagi trong trò chơi này có vẻ như lộ khuyết điểm rõ ràng, bất quá để giải trừ điểm này, thương điếm đã cho thêm chiêu thức Quyền Phổ, tự nhiên phải chọn Kusanagi.

    Mà trải qua một đoạn thời gian quen thuộc với trục điều khiển, hiển nhiên thực lực Phương Khải trong Quyền Hoàng vẫn tiến bộ rất nhanh, đội ngũ thứ nhất, thao tác nước chảy mây trôi, Yagami am hiểu móc tam.

    Rất nhanh tới đội ngũ thứ hai.

    - Lão bản lại đi đánh Quyền Hoàng?

    Nguyễn Ngưng rốt cục phản ứng lại:

    - Có muốn đến xem hay không?

    Dù sao Phương lão bản ra các liên chiêu như nước chảy mây trôi cùng các loại động tác tài trí làm cho người cảm giác vui mắt vui tai.

    Loại thời điểm này dời đi lực chú ý một chút, nhưng thật ra rất có hữu hiệu quét sạch u sầu trong ngực.

    - Lại đi khiêu chiến cái Đại Xà gì đó sao?

    Ngưng Bích lộ ra thần sắc hứng thú, trên thực tế bọn hắn chưa thấy qua đại xà, chỉ ở trong vài lời Phương lão bản nói, biết nó là một tồn tại cực mạnh.

    Ở trong thế giới Quyền Hoàng, đại xà tồn tại từ thời đại viễn cổ, thủ hộ địa cầu, được xưng là ý chí địa cầu, linh hồn vô thể, đứng đầu một tộc.

    Đại xà cùng nhất tộc nó cũng không phải thần linh, chỉ là một chi bên trong ý chí địa cầu, nhưng mặc dù chỉ là một chi, nhưng vẫn có lực lượng cực kỳ kinh khủng, gần như thần minh!

    Mà võ giả bên trong Hoàng Quyền, vậy mà có thể giao chiến với loại tồn tại kinh khủng có thể sánh với ý chí thế giới, không chỉ là Ngưng Bích, Liễu Ngưng Vận tự nhiên cũng cảm thấy cực kỳ hứng thú.

    Sở dĩ giờ này khắc này, Liễu Ngưng Vận cũng không khỏi "miễn cưỡng" đi vào bên trong không gian Phương lão bản vây xem, nhưng lại vây xem cùng một yêu nữ.
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)