Đô Thị Hàn Ngu Chi Thiên Vương - Yêu lại từ đầu! - Nghệ ngữ si nhân. ( HOT )

  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 116: Infinity Challenge tập Giáng Sinh. (1)

    Nguồn: VipVanDan
    Share: Banlong.us

    Ba ngày sau vào buổi sáng Kim Sung-won tới văn phòng của Kang Ji-wo ở dài KBS.
    - Sung-won, chào cậu, trông cậu còn đẹp trai hơn TV đấy. Kang Ji-woo là đã hơn 50, mắt hõm sâu, tóc mai điểm bạc, thái độ khá thân thiện:
    Kim Sung-won nắm chặt tay Kang Ji-woo: - Cám ơn ngài khen ngợi.
    Kang Ji-woo mời y ra ghế sô pha nói chuyện: - Đài chúng tôi tuy có tiếng trang trọng cẩn thận, nhưng rất coi trọng sáng tạo, tiết mục này coi như một thí điểm. Sung-won, cậu có tự tin làm tốt được không?
    - Nắm chắc mười phần thì không ai đảm bảo được. Kim Sung-won không vì "quyền lực" bất ngờ làm che mờ đầu óc, nghiêm túc trình bày quan điểm bản thân: - Loại tiết mục đàm thoại này dễ cộng hưởng với người xem, cũng dễ phản cảm hoặc nhàm chán. Trước tiên tiết mục nên lấy đề tài nhẹ nhàng triển khai, sau đó dần đi sâu, vừa mang lại cho người nghe tâm tình giải trí, lại chú trọng nội dung đàm thoại.
    - Thế này hơi chệch ý hướng của chúng tôi. Kang Ji-woo nhíu mày, xem ra Kim Sung-won có chủ kiến vượt xa suy nghĩ của ông, không phù hợp với yêu cầu:
    Kim Sung-won cũng đang thăm dò mức độ coi trọng của đối phương, có phải là dùng mình làm thí nghiệm, ném hết cho mình không quan tâm, rating kém thì vứt, sau đó rút kinh nghiệm lần sau hay không: - Vừa rồi tôi nói chỉ là lập ý, lành mạnh tích cực không phải cứ cười ha hả mới được, mà là là một loại tẩy rửa tình cảm, khiến người xem sinh ra tự tin và ý chí phấn đấu. Trước tiên khách mời phải có câu chuyện chân thật phù hợp, tốt nhất có tư liệu thực tế. Thứ hai nội dung đàm thoại có điểm kích thích, làm người xem nghe xong nghiền ngẫm. Còn nữa, vì chỉ có tôi và khách mời, cho nên cần tương tác thật tốt, mới không làm khán giả buồn ngủ.
    Kang Ji-woo nghiêm túc lắng nghe, gật đầu ra hiệu cho y nói tiếp. Ông ta mặc dù quyết định giao quyền cho Kim Sung-won, nhưng không có nghĩa là ông ta tin tưởng vô điều kiện, hay để y muốn làm gì thì làm, đó không phải là tin tưởng mà là hành vi vô trách nhiệm, buổi nói chuyện này tương đương một cuộc phỏng vấn, xem y có đủ tư cách không.
    Hai người nói chuyện từ 9 giờ sáng tới 12 giờ trưa, Kang Ji-woo vô cùng hài lòng với học thức và tài hùng biện của Kim Sung-won, cuối cùng đứng dậy bắt tay khẳng định.
    Mặc dù tiết mục đã xác định, song còn rất nhiều chi tiết phải chuẩn bị, Kim Sung-won sau khi gặp thành viên nhóm tiết mục, quyết định thời gian phát sóng là mùng 1 tháng 1, lại phù hợp với yêu cầu tiết mục, ngày đầu tuần.
    Tháng mười hai mọi năm đám tiểu nha đầu đáng lẽ rảnh rỗi nhiều rồi, nhưng năm nay họ không còn là thực tập sinh bình thường nữa, mà đang chuẩn bị debut, có ngày luyện tập vũ đạo tới 10 tiếng, hoàn toàn không có thời gian tới thăm Kim Sung-won, hai bên chỉ có thể gọi điện khích lệ nhau.
    Còn Kim Sung-won ngoại trừ bận rộn chuẩn bị tiết mục mới, còn ghi hình cho Infinity Challenge đặc biệt số Giáng Sinh.
    Hôm đó bảy người ăn mặc trang phục màu mè đứng trong phòng ghi âm:
    - Xin chào mọi người, Giáng Sinh sắp tới rồi, chúc mọi người một giáng sinh vui vẻ. Yoo Jae-suk kích động nói: - Cách một năm chúng ta lại cùng nhau nghênh đón Giáng Sinh một lần, lần này chúng tôi muốn có chút gì đó báo đáp cho các vị khán giả.
    - Này, muốn làm cái gì thế?
    - Đúng, đến phòng ghi âm làm cái gì?
    Yoo Jae-suk chưa nói hết bị đám HaHa, Park Myung-soo nhao nhao chất vấn không nói được gì. Yoo Jae-suk vất vả khống chế đám đông nổi loạn: - Chúng ta hát một bài chúc mừng Giáng Sinh.
    - Ra thế, mọi người xa lạ với nơi này lắm hả? Là một ca sĩ, để tôi chỉ đạo. Haha vung tay nói:
    - Cám ơn đạo diễn cho chúng tôi cơ hội này. Park Myung-soo kích động nói:
    - Này, hai người tranh nhau cái gì, Sung-won còn ở đây đấy. Yoo Jae-suk đẩy bọn họ ra, nhường chỗ cho Kim Sung-won, mặt tươi cười lấy lòng.
    - A, sao mình quên Sung-won chứ? Park Myung-soo chớp mắt đổi thái độ tới bóp vai Kim Sung-won:
    - Tôi sai rồi. Haha cũng làm bộ mặt ân hận chạy tới:
    Cả đám người vây quanh Kim Sung-won nịnh ngọt, chẳng còn chút hình tượng nào, Kim Sung-won khép mắt hưởng thụ chán chê mới nói: - Người sản xuất ca khúc này không phải tôi.
    - Sao không nói sớm?
    - Tốn công.
    Đám người vừa rồi còn nhiệt tình thoáng thái độ quay ngoắt 180 độ, mắng mỏ dè bỉu, rồi tản đi hết.
    Đấy chính là phong cách Infinity Challenge, trước khi bắt đầu một việc gì là phải làm nhảm tranh cãi rất nhiều, như một đám trẻ con không có người lớn chỉ đạo. Mãi mới tập hợp lại được hát bài Giáng Sinh, sáu người hát tới nhập thần, làm người ta dở khóc dở cười.
    Vì sao chỉ có sáu, Kim Sung-won bảo vệ thanh quản, y không hát, cái kiểu hát không khác gì bò rống này thì một bài thôi tương lai y cũng tắt ngúm.
    Mãi mới ghi âm xong ca khúc, mọi người quay lại trường quay.
    Pd Kim Tae-ho tuyên bố: - Vì thời gian qua mọi người đã quá vất vả, cho nên chúng tôi chuẩn bị cho mọi người một món quà.
    - Thật à?
    - Mặt trời mọc từ phía tây rồi hay sao?
    Đám trẻ con lại làm ầm ĩ, tỏ vẻ không tin.
    Nhân viên công tác đưa một cái di động và phong thư tới.
    - Lại muốn chúng tôi gọi điện thoại cho ai đấy? Cả đám bất mãn: - Chẳng lẽ lại là 'Lee Young Ae' nữa? Lần trước nhóm tiết mục nhờ người giả giọng Dae Jang Geum - Lee Young Ae làm cả đám bị lừa một vố đau, giờ nghĩ lại vẫn thấy nhục.
    - Chúng tôi bị lừa quá nhiều lần rồi, còn chơi thế là không phải với người xem.
    Jung Joon-ha len lén định mở phong thư ra.
    - Này bị lừa bao nhiêu lần rồi, còn muốn nhảy vào hố nữa à? Yoo Jae-suk chỉ trích: - Muốn xem cứ mở ra xem. Nói rồi giật phong thư mở ra, cười khẩy.
    Park Myung-soo ghé đầu nhìn cũng chỉ tay quát: - Này đám người kia, quá đáng vừa thôi.
    Jung Hyeong-don cầm lấy: - Kim Tae-hee, là tên tác giả của tiết mục đúng không?
    - Lần này là thật đấy. Pd Kim Tae-ho vội nói:
    - Đưa di dộng đây, tôi gọi ngay bây giờ. Park Myung-soo nói:
    - Bỏ đi, nếu là Kim Tae-hee thì làm sao công khai số điện thoại như vậy được. Yoo Jae-suk gạt phắt đi:
    Park Myung-soo vỗ đầu, như chợt nhớ ra điều gì, *** ton chạy tới bên cạnh Kim Sung-won: - Sung-won, cậu nhìn xem đây có phải là số của Kim Tae-hee không?
    - Đúng rồi, có Sung-won ở đây mà. Cả đám nhìn Kim Sung-won đầy mong đợi:
    Kim Sung-won véo cằm, ngần ngừ nói: - Cái này, các hyung, em không biết số điện thoại công tác của Tae-hee noona.
    Cả sáu đồng loạt kêu lên tiếng ghen tị không lẫn vào đâu được, Kim Sung-won phải giơ tay đầu hàng trốn sang một bên.
    Rốt cuộc không kìm được cám dỗ quá lớn, Park Myung-soo nhảy vào hố lửa, kệ mọi người cãi nhau, lấy di động bấm số.
    - Xin chào. Điện thoại vừa thông, đầu bên kia truyền tới giọng nữ ưu nhã:
    - Đúng là giọng Tae-hee noona.
    Kim Sung-won hơi nhướng mày lên, nhà đài chịu chơi thế sao? PD Kim Tae-ho biết thế nào Kim Sung-won cũng nhận ra được nên ra hiệu cho y đừng nói ra.
    Khi người bên kia thừa nhận mình là Kim Tae-hee, sáu người đều xì một tiếng tỏ vẻ không tin.
    - Nếu đúng là Kim Tae-hee, tôi tự đóng dấu lên tay. Park Myung-soo cười khẩy:
    - Có lẽ cô đúng là Kim Tae-hee, nhưng chắc chắn không phải là Kim Tae-hee mà chúng tôi nghĩ. Yoo Jae-suk tỉnh táo hơn nói:
    - Nếu cô đúng là Kim Ta-hee thì lấy ra chứng cứ đi.
    - Hỏi tên em trai cô ấy.
    - Cả thế giới đều biết em trai Kim Tae-hee là gì, đây mà là chứng cứ à?
    Cãi nhau ỏm tỏi một hồi không ai tìm ra cách nào xác nhận có phải Kim Tae-hee không, đầu kia điện thoại cười khúc khích: - Ở đó không phải có Sung-won sao, mọi người bảo cậu ấy tới nhận điện thoại là biết.
    Park Myung-soo đưa di động cho Kim Sung-won, cả đám châu đầu lại.
     
    zHiePz thích bài này.
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 117: Infinity Challenge tập Giáng Sinh. (2)

    Nguồn: VipVanDan
    Share: Banlong.us

    - A lô. Kim Sung-won điều chỉnh lại tâm tình nói:
    - Sung-won, là tôi đây!
    - Tôi là ai? Làm sao nghe giọng giống Kim Tae-hee thế?
    - Cậu ... Do đang quay tiết mục, Kim Tae-hee không thể quát tháo với Kim Sung-won, đành nén giận nói: - Tôi chính là Kim Tae-hee, hôm khai trương công ty cậu tôi là khách nữ tới đầu tiên.
    - Chuyện này ai mà chả biết chứ. Kim Sung-won lắc đầu với đám người đang chờ mong bên cạnh:
    - Này! Kim Tae-hee không nhịn được nữa, quát: - Kim Sung-won, cậu dám đối xử với chị thế đấy hả? Có phải ngứa tai rồi không?
    - A, Tae-hee noona! Trong khi sáu người kia sững sờ, Kim Tae-hee xưa nay luôn ưu nhã đoan trang, sao lại quát tháo đanh đá như thế thì Kim Sung-won hớn hở nói: - Tae-hee noona, chị không biết nhóm tiết mục lừa chúng tôi khổ thế nào đâu, lần trước bọn họ còn nhờ người giả giọng Lee Young Ae sshi, vì danh dự của chị, đánh phải thẩm tra gắt gao.
    Bao tội lỗi Kim Sung-won đổ hết lên đầu nhóm tiết mục, Kim Tae-ho PD kéo thấp mũ lưỡi trai lẩm bẩm: - Đoạn này nhất định phải cắt đi.
    - Sung-won, cậu không bị lừa chứ? Đám Yoo Jae-suk vây quanh, làm sao nữ nhân đanh đá kia có thể là nữ thần Kim Tae-hee của bọn họ được:
    - Đúng thế, cậu lại không phải là không biết trò ác của tổ chế tác.
    - Nếu đúng là Kim Tae-hee tôi sẽ chống đẩy một trăm lần.
    - Tôi sẽ cho mỗi người đánh mười cái.
    - Tôi sẽ cạo trọc đầu.
    - Tút tút tút ... Cả đám đang ra sức thề thốt thì bên kia cúp điện thoại, Kim Sung-won có thể tưởng tượng ra cảnh Kim Tae-hee đang cười ngặt ngoẽo mất hình tượng ra sao.
    - Gọi lại đi.
    Yoo Jae-suk vừa giục thì Kim Tae-hee trong trang phục giáng sinh mặc áo khác đỏ rực viền lông trắng, thanh thoát tao nhã đẩy cửa bước vào.
    - Oa. Cả đám đều sững sờ:
    - Tae-hee noona. Kim Sung-won vội vàng chạy tới cười nịnh, bù đắp lại vừa nãy trêu chọc cô:
    Kim Tae-hee lén trừng mắt với y một cái, rồi mỉm cười ưu nhã chào hỏi mọi người.
    Sáu người Yoo Jae-suk lúc này chạy trốn ra sau người tuyết, không dám ra.
    - Thật đấy.
    - Đúng là thật.
    Sau một hồi cảm thán, người nọ nhìn người kia, sau đó thình lình chen nhau chạy về phía Kim Tae-hee, làm rộn cả trường quay.
    Kim Sung-won vì thể hiện quan hệ khác biệt của mình với Kim Tae-hee, khẽ ho một tiếng, đặt một tay lên vai cô, mặt khinh bỉ nhìn sáu người. Sáu người ngừng tranh giành chỗ đứng, mặt đầy ghen ghét nhìn Kim Sung-won.
    - Hong-chul, qua bên này. Jung Joon-ha, Jeong Hyeong-don vẫy tay gọi Noh Hong-chul kêu lên: - Ba người bên kia đều có bạn gái rồi, Sung-won là em chúng ta, chúng ta còn có hi vọng. Rồi ba người hưng phấn ôm nhau.
    - Tae-hee noona nhìn trúng ai, nói cho em biết, em chọn cho chị. Kim Sung-won cười hì hì nói:
    Kim Tae-hee nghe vậy một tay luồn xuống dưới kín đáo nhéo hông y, trong khi đó cúi đầu chính thức chào sáu người kia. Sáu người kia cũng lúng túng đi tới chào lại, sau đó cả đám chân tay đột nhiên thấy thừa thãi, không biết phải làm gì tiếp theo.
    - Chúng ta chơi trò gì đi, vật nhau chẳng hạn. Noh Hong-chul híp mắt nói:
    - Vô liêm xỉ. Mấy người còn lại đồng thanh chỉ trích:
    - Chúng tôi thực sự không ngờ Kim Tae-hee lại xuất hiện trong tiết mục của chúng tôi. Yoo Jae-suk lấy lại bình tĩnh nói: - Chúng tôi không hề nhận được thông báo.
    Kim Tae-hee che miệng cười khẽ.
    - Đúng là đẹp như búp bê vậy. Haha ngây ngất chen miệng vào:
    - Nói tới búp bê, ở đây chúng ta cũng có một vị.
    Kim Sung-won chưa dứt lời, Park Myung-soo tự giác đứng ra.
    - Búp bê địa ngục, đứa con của ác ma. Yoo Jae-suk nói tiếp:
    Kim Tae-hee lên tiếng: - Tôi rất thích nụ cười của anh Park Myung-soo.
    Kim Sung-won nhún vai lắc đầu rất bất lực: - Sở thích của Tae-hee noona khác người lắm.
    - Ha ha ha ...
    Park Myung-soo hung dữ uy hiếp Kim Sung-won, sau đó chỉ tay về phía trước quát: - Sao đông người thế này, nam nhân viên đài MBC bãi công à, mau về làm việc đi.
    Thì ra không biết từ bao giờ nhân viên công tác ở phía sau đổ dồn lên xem, nghe Park Myung-soo quát tháo cũng chỉ có hai người xấu hổ rời đi, còn lại vẫn mặt dày ưỡn lưng đứng thẳng ở đó.
    - Để chúng tôi hoan nghênh cô Kim Tae-hee. Yoo Jae-suk lúc này mới nhớ ra giới thiệu cho mọi người.
    - Quá đẹp.
    - Đẹp choáng ngợp.
    - Mắt thật là to.
    - Da như không có lỗ chân lông vậy.
    Mỗi người một câu làm nụ cười trên miệng Kim Tae-hee chưa lúc nào ngừng, cô phát hiện ra, cái tiết mục này quá lộn xộn chẳng hề có kịch bản gì cả.
    - Pd, xem ra chúng ta thi thoảng mời thêm ít khách nữ tới đây. Nhìn đám người đói khát đó, Kim Sung-won nói với Kim Tae-ho PD.
    Kim Tae-ho PD gật đầu hết sức tán đồng.
    - Kim Tae-hee sshi, cô có bạn trai không? Jung Joon-ha đột nhiên hỏi:
    Tuy bị hỏi bất ngờ Kim Tae-hee vẫn cười đáp khéo léo, linh cảm nghệ thuật của cô rất tốt: - Không có, vì quá cô độc cho nên tôi mới tới nơi này.
    - Vậy hình tượng lý tưởng của cô là gì? Ba người Jung Joon-ha lập tức lên tinh thần:
    - Ừm, tôi thích nam nhân hài hước.
    Yoo Jae-suk chỉnh trang y phục bước lên.
    - Ba người chúng tôi không ai không hài hước, vậy bề ngoài có yêu cầu gì không? Jung Joon-ha lờ Yoo Jae-suk đi:
    - Tôi thích mắt hai mí.
    Kim Tae-hee vừa dứt lời, cả đám làm mắt hai mí, còn Park Myung-soo hưng phấn rống lên, khiến cô cười ngã lăn vào đống gối ôm.
    Kim Tae-ho PD liên tục ra hiệu, Yoo Jae-suk đành phải đứng ra chấn chỉnh: - Ok, bây giờ chúng ta bắt đầu cuộc nghiên cứu minh tinh. Trước tiên, Kim Tae-hee sshi, cô hãy thề mỗi lời mình nói là sự thật. Kim Tae-hee thề xong, Yoo Jae-suk hỏi: - Kim Tae-hee, hãy nói ấn tượng với thành viên chúng tôi ra sao?
    - Cứ nói thật là được, không lo tổn thương đến ai, chúng tôi bị bôi xấu quen rồi. Kim Sung-won nói với Kim Tae-hee, dù là y cũng quen bị người ta trêu chọc, nghệ sĩ hài mà:
    - Đầu tiên Jung Joon-ha, nhìn rất manh mai ; Sau đó Jeong Hyeong-don, mặt cũng rất là nhỏ nhắn. Park Myung-soo rất là đẹp trai.
    - Xác nhận, cho tới giờ cô Kim Tae-hee không nói thật câu nào. Kim Sung-won vắt chéo tay nói trước ống kính:
    Dù ba người Jung Joon-ha cũng rất tán đồng.
    - Không có, không có ... Kim Tae-hee rồi rít xua tay:
    - Vậy nếu để cô và Park Myung-soo qua lại, cô có đồng ý không? Jeong Hyeong-don đột ngột hỏi:
    Kim Tae-hee xấu hổ không trả lời được.
    Kim Sung-won nhảy vào gạt đề tài này đi: - Myung-soo hyung đã có bạn gái rồi, Hyeong-don hyung nói thế là muốn gia đình người ta bất hòa à?
    - Vậy ba thì chúng tôi, cô thấy ai trong ba chúng tôi ai là hình tượng lý tưởng của cô? Jung Joon-ha chen ngang:
    - Để giảm bớt gánh nặng cho Kim Tae-hee, nếu trên địa cầu chỉ còn ba người bọn họ, cô sẽ chọn ai? Yoo Jae-suk bổ xung:
    - Tất nhiên là lựa chọn rời địa cầu. Kim Sung-won tương ngay một câu làm ba người kia đang hưng phấn ngã lăn ra đất.
    Kim Tae-hee mất một hồi mới nín được cười: - Ừm, nếu nói thiện cảm qua bề ngoài, tôi chọn anh Noh Hong-chul.
    Không chỉ ba người kia há mồm, mà ngay cả Noh Hong-chul cũng nhìn trái nhìn phải không dám tin vào bản thân, Kim Sung-won thở dài vỗ trán: - Tôi sớm nói sở thích của cô ấy khác thường lắm mà.
    Noh Hong-chul gầm lên đắc thắng: - Kim Tae-hee, cô có yêu cầu gì với bạn trai không?
    - Ấn tượng đầu tiên là rất quan trọng, sau đó tuổi tâm lý phải tương đương với tôi, còn tuổi thật thì trẻ một chút càng tốt. Kim Tae-hee nói tới đó, khóe môi hơi cong lên, rõ ràng là lại nén cười.
    Kim Sung-won biết câu này cô nói thật, vẫn còn nhớ Kim Tae-hee đánh giá mình là trẻ con, tới giờ y vẫn rất không phục.
    - Tôi rất trẻ, mẹ tôi bảo tôi còn là trẻ con chưa hiểu chuyện. Haha hớn hở nói:
    - Cái đó người ta gọi là thần kinh không bình thường thì có.
    - Não tàn. Park Myung-soo ác mồm trực tiếp nói:
    Do không có kịch bản, thế nên mỗi người cứ vậy chêm vào một câu rất lộn xộn, thế nên để được thời lượng phát sóng bằng X-Man, đôi khi bọn họ tốn thời gian quay gấp đôi, thậm chí gấp ba, vì phải cắt bỏ đi quá nhiều.
    - Kim Tae-hee, nụ hôn đầu của cô là khi nào? Mỗi khi mọi người đi quá xa, Yoo Jae-suk là người chịu trách nhiệm đưa mọi thứ quay lại quỹ đạo:
    - Cái này tôi sợ người nhà tôi xem được sẽ bị kích thích. Kim Tae-hee hơi ngại ngùng nói:
    - Không sao, mồm chúng tôi rất kín. Cả đám thề thốt hứa hẹn, đề tài này đảm bảo rất nhiều khán giả tò mò, nụ hôn đầu của Kim Tae-hee, tưởng tượng thôi đã thấy phấn khích, nửa muốn biết, nửa sợ đau lòng, cảm giác giống như xem phim ma, lần này cả Kim Sung-won cũng không nhảy vào phá đám:
     
    zHiePz thích bài này.
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 118: Tổng kết năm 2006:

    Nguồn: VipVanDan
    Share: Banlong.us

    Kim Tae-hee do dự một chút, gò má xinh đẹp thoáng hồng, đáng yêu khôn tả: - Tốt nghiệp trung học.
    Yoo Jae-suk hưng phấn đưa tay lên vỗ với Kim Tae-hee: - Tôi cũng thế.
    Mấy người kia cũng đứng lên, hết thở ngắn lại than dài, mặt hồi tưởng lại nụ hôn đầu của mình, có lẽ đó không hẳn là nụ hôn trọn vẹn, ngây thơ, lóng ngóng, nhưng thế mới đáng trân trọng.
    Kim Tae-hee đột nhiên giơ tay chủ động nói: - Tôi biết ở đây có một người vẫn còn nụ hôn đầu.
    Không cần Kim Tae-hee nói rõ, đám Yoo Jae-suk cũng đoán ra, nhìn Kim Sung-won với ánh mắt rất khinh bỉ xen lẫn thương hại.
    Kim Sung-won mặt nóng rát, vẫn cố làm ra vẻ đường hoàng nói: - Sao, tôi giữ lại nụ hôn đầu cho vợ tương lai, thế chẳng lẽ là sai à? Nếu một người biết bí mật của đối phương, nhưng bí mật của mình giữ kín như bưng thì hai người căn bản không thể thân thiết được, vì thế Kim Sung-won sau khi "dụ dỗ" Kim Tae-hee nói rất rất nhiều chuyện, cũng bị cô uy hiếp bắt khai ra không ít, ai ngờ hôm nay bị Kim Tae-hee tiết lộ, hơi chút hối hận vì lúc nãy đã trêu chọc cô.
    Đây cũng chẳng phải bí mật gì ghê gớm, chẳng qua chàng trai 24 tuổi rồi chưa biết nụ hôn đầu là gì thì cũng chẳng phải chuyện vẻ vang.
    Vì là số Giáng Sinh, cho nên Yoo Jae-suk mời Kim Tae-hee và hát một bài hát Giáng Sinh, lúc này thời gian của Kim Tae-hee đã hết, cô còn có lịch trình, nhìn PD chỉ đồng hồ ra hiệu, Yoo Jae-suk hỏi: - Tae-hee, nghe nói cô còn chuẩn bị quà cho chúng tôi ?
    - Vâng. Kim Tae-hee gật đầu bảo trợ lý mang quà tới.
    - Chỉ có một món, chị định tặng ai vậy? Kim Sung-won không biết đánh giá gì luôn:
    Kim Tae-hee có vẻ không suy nghĩ tới điểm này, do dự hồi lâu rồi tặng cho Park Myung-soo, làm những người còn lại ghen tỵ. Park Myung-soo hớn hở bóc hộp, nhìn một cái, mặt xìu xuống, đưa cái tất lên mũi ngửi: - Mùi tất mới tinh, vừa mua ở hiệu mang tới. Kim Tae-hee à, ít nhất cô cũng phải phun ít nước hoa vào mới tặng chứ ... Thật là.
    - Tôi xin lỗi. Người tặng quà lại đi xin lỗi người nhận quà, Kim Tae-hee có lẽ là người đầu tiên.
    - Lần nữa xin cám ơn Kim Tae-hee thành món quà Giáng Sinh của Infinity Challenge, chúng ta tuần sau gặp lại. Yoo Jae-suk nói câu cuối cùng.
    ....
    Khi camera đã đóng lại, Kim Tae-hee mới đem năm cái hộp giống hệt nhau tặng cho đám Yoo Jae-suk. Noh Hong-chul ngạc nhiên hỏi: - Không có quà cho Sung-won sao?
    Kim Tae-hee không né tránh, giải thích: - Quà của cậu ấy trong xe, tôi không mang theo.
    Mấy người Ha Ha chỉ ồ một tiếng, bọn họ cũng biết Kim Sung-won và Kim Tae-hee rất thân, không làm ra vẻ kinh ngạc, cũng không chỉ trích Kim Tae-hee phân biệt đối xử như trong tiết mục.
    Kim Sung-won tiễn Kim Tae-hee ra xe, Kim Tae-hee lấy bên trong ra một cái túi: - Sung-won, đây là quà giáng sinh của cậu.
    Kim Sung-won mở ra xem, là một chiếc khăn quàng màu đỏ siêu dài, lấy ra nói: - Không phải cũng giống như của đám Myung-soo hyung, vừa mới mua ở hiệu chứ?
    Kim Tae-hee cầm khăn, nhón chân quấn quanh cổ Kim Sung-won mấy vòng, siết chặt: - Khi tôi quay phim ở Trung Quốc, chuyên môn mua cho cậu đó.
    Dưới tuyết trắng lất phất, một cô gái xinh đẹp thắt khăng quàng cho chàng trai, khung cảnh vô cùng lãng mạn, Kim Sung-won lè lưỡi, cười: - Cám ơn Tae-hee noona.
    - Tôi phải đi đây, còn có lịch trình, cậu vào đi, giữ họng cho tốt, tôi đợi nghe giọng hát của cậu.
    Kim Sung-won đặt tay che mép cửa để Kim Tae-hee vào xe khỏi cụng đầu: - Chị cũng giữ sức khỏe đấy, tạm biệt.
    Kim Tae-hee đóng cửa xe lại, trước khi xe lăn bánh còn đặt tay lên môi làm động tác hôn gió sau đó cười tới ngả ra sau, khiến Kim Sung-won chỉ muốn mở cửa xe ra vò đầu cô như hay làm với Seohyun.
    .... .....
    Cuối năm 2006, sự nghiệp Kim Sung-won gặp phải một chút gập ghềnh, mặc dù đã gần dẹp yên, nhưng vẫn có bộ phận nhỏ không buông tha, ý đồ đem vận mệnh Kim Sung-won và Big Bang gắn liền với nhau, làm như dựa vào đó có thể lật nhào y vậy.
    Thế nhưng đám người đó nhầm lớn, Big Bang chẳng hề kém cỏi như bọn chúng nghĩ, cho dù gặp phải rất nhiều chỉ trích, nhưng dưới tình huống nhóm nhạc hiphop ở Hàn Quốc gần như không có, âm nhạc độc đáo, kỹ xảo sân khấu thuần thục, breaking dance làm người ta hoa mắt, cùng với thực lực âm nhạc bất phàm của mỗi thành viên, dần dần chiếm được tình cảm của người hâm mộ.
    Ngày 29 tháng 11 năm 2006, vé dự concert của Big Bang bắt đầu bán trên mạng, cùng lúc có 40 nghìn người dùng online, gây nghẽn mạng sập trang web. Ngày 04 tháng 12 năm 2006 vé bán trở lại, trong vòng 1 phút bán hết 10.000 vé. Ngày 22 tháng 12, Big Bang phát hành album chính quy, fanclub chính thức mang tên VIP cũng nhanh chóng lớn mạnh.
    Mặc dù chỉ là khởi đầu, hơn nữa Yang Hyun-suk cũng không hài lòng lắm với thành tích của bọn họ, nhưng với nhóm vừa debut mà nói, thành tích này đã là không tệ.
    Đáng tiếc, bọn họ "sinh không gặp thời", không chỉ Big Bang mà toàn bộ công ty có nhóm nhạc xuất hiện năm nay đều hối hận không thôi, Super Junior, gọi tắt là SJ, nhóm nhạc 13 người do SM dày công gây dựng, vì mùng 6 tháng 11 năm 2005 mới chính thức debut, nên năm 2006 là năm bọn họ phát huy sức công phá.
    Vốn nhiều công ty không đánh giá cao cái nhóm có số thành viên quá đông này, thế nhưng con đường minh tinh thênh thang của SJ bắt đầu từ single U, chỉ ba tuần sau khi phát hành, họ thu được cup đầu tiên từ khi debut.
    Sau đó single này giúp SJ lần lượt chinh phục từ Inkigayo tới M! Count Down giành được 4 cup trên các show âm nhạc.
    Trong thời gian đó toàn bộ nhóm SJ không ngừng tiến bộ, được giới ca nhạc khẳng định, cuối năm 2006 bọn họ vơ vét sạch sẽ toàn bộ giải thưởng cho người mới trong năm.
    Có thể nói SJ là nhóm nhạc mới phong quang nhất năm 2006, lấn át rất nhiều nhóm nhạc lâu năm cùng ca sĩ solo. Nhưng cho dù là thế năm 2006 vẫn là của DBSK nhóm nhạc cùng công ty với SJ mới debut được hai năm, DBSK vẫn vững vàng ở ngôi đầu.
    Ai thứ nhất, ai thứ hai đều không quan trọng, bọn họ đều thuộc SM, SM là người đại thắng năm 2006, một mình độc bá giới ca nhạc. Vì DBSK và SJ mà các lễ trao giải cuối năm 2006 diễn ra tình trạng dương thịnh âm suy, ca sĩ nữ giành được giải chẳng có mấy.
    Thành tích SM năm 2006 chấn kinh toàn bộ giới giải trí Hàn Quốc, nhờ bọn họ mà xu thế nhóm nhạc nam được đẩy lên đỉnh cao, nhiều công ty cũng thừa thế bắt chước SM đưa ra một ít nhóm nhạc nam.
    Người Hàn Quốc rất thích so sánh, dù so sánh hết sức khập khiễng vô lý, cơ mà ai bảo y từng lệ nghệ sĩ của SM, thế nên không tránh khỏi ít luận điệu " Kim Sung-won lúc này hẳn đang rất hối hận! " , " Lựa chọn YG hay SM, thực sự đây là đôi mắt trời ban?", nhưng mà mấy tên hề loi nhoi nhanh chóng bị tập đoàn fan nữ của y nhảy vào chửi tới không dám quay lại viết bài trong chủ đề.
    Nữ ca sĩ duy nhất năm nay tạo được dấu ấn đậm nét là Baek Ji-young, bằng vào bài hát I Won't Love giành được giải nữ ca sĩ xuất sắc nhất của MKMF.
    Vừa comeback đã giành được thành tích này, làm người ta cảm thán thực lực của Baek Ji-young, đồng thời không khỏi nghĩ tới cái tên Kim Sung-won. Thế nhưng bài I Won't Love lại do Kim Sung-won sáng tác cuối năm 2005.
    " Kim Sung-won trải qua nhiều lần lên xuống, hi vọng anh có thể vượt qua được sự tịch mịch năm nay, sang năm nỗ lực sáng tác ra nhiều tác phẩm tốt hơn."
    " Tài hoa mỗi người dù sao cũng có hạn, rất dễ thành sao băng một giây lóe sáng rồi vụt tắt."
    ....
     
    zHiePz thích bài này.
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 119: Lễ trao giải cuối năm.

    Nguồn: VipVanDan
    Share: Banlong.us

    Trong lúc rating tiết mục sụt giảm, sáng tác âm nhạc không có thu hoạch gì, trong lúc một số ngườ lo âu, một số kẻ mừng thầm, ngày 31 tháng 12 Kim Sung-won xuất hiện tại lễ trao giải KBS Drama Awards, làm MC cùng với Choi Jeong-yoon, Ryu Si-won.
    - Là Kim Sung-won MC của show tạp kỹ phải không?
    - Đúng thế, anh ta mới 24 tuổi thôi, chẳng biết có năng lực làm MC của chương trình lớn thế này không nữa?
    - Hi vọng là đừng căng thẳng tới mức nói sai lời thoại.
    Người xem rì rầm tạo nên chút náo động.
    - Năm sau nếu có cơ hội hợp tác cới Choi Jeong-yoon sshi hợp tác với nhau cùng tác phẩm tốt thì hay quá. Sau lời mở màn, Ryu Si-won nói:
    - Oa, nếu vậy thì đương nhiên là tốt rồi. Choi Jeong-yoon tỏ ra rất vui mừng:
    Kim Sung-won thấy hai người bọn họ thảo luận hợp tác đóng phim, mình như thành người ngoài cuộc, khẽ ho một tiếng, chọc vai Choi Jeong-yoon: - Vậy, noona, tôi thì sao? Ngữ khí tủi thân như trẻ con bị cướp mất đồ chơi, mà đúng là y ít hơn Choi Jeong-yoon sáu tuổi.
    "Đúng là phải cám ơn Infinity Challenge" Kim Sung-won thầm nghĩ, trước kia cái loại chuyện làm bộ đáng yêu này, tuyệt đối y không làm, cho dù bị đám Kwon Ji-yong khai sáng cũng không được. Nhưng trong Infinity Challenge, y và đám Yoo Jae-suk gần như chuyện mất mặt gì cũng thử qua, nhất là y nhỏ tuổi nhất trong 7 người, thường xuyên bị ép phải làm nũng, hiện giờ mặt dày hơn hẳn.
    - A, thì ra cậu ở đây. Choi Jeong-yoon làm như vừa phát hiện ra Kim Sung-won, nhưng nói được một nửa đã không nhịn được cười, chứng tỏ hai người họ thương lượng trước, trêu trọc Kim Sung-won.
    Lễ trao giải rõ ràng do Ryu Si-won, Choi Jeong-yoon làm chính, Kim Sung-won là phụ, đài KBS rất chiếu cố y, song cũng sợ y căng thẳng khi lần đầu xuất hiện ở buổi lễ lớn, nên lời thoại không nhiều.
    Đừng nghĩ nghệ sĩ có kinh nghiệm rồi thì không căng thẳng, như lễ trao giải MBC năm ngoái, Jyn Ryu-won từng quên hết lời thoại.
    Do lời thoại không nhiều, Kim Sung-won chỉ có thể theo đó phối hợp với hai người kia, biểu hiện trong quy củ, khiến người xem thừa nhận, dù sao đây là lễ trao giải, cần có chút long trọng, không ai muốn tùy tiện đùa cợt như trong show giải trí.
    Vì thế KBS Drama Award 2006 diễn ra đâu vào đấy.
    - Giải thưởng diễn viên mới là Goo Hye-sun trong Tuổi 19 thơ ngây, Yoon Eun-hye trong Vườn nho và, Lee Yoon-ji trong Tuổi 19 thơ ngây, xin chúc mừng.
    - Cám ơn. Goo Hye-sun đi tới trước micro, giọng có chút nghẹn ngào: - Ừm, vì căng thẳng, tôi không biết nói gì, cám ơn người nhà cùng cha mẹ. Nói tới đó nước mắt không ngừng chạy ra.
    - Goo Hye-sun sshi, nếu như không chuẩn bị trước, hoặc là căng thẳng quá mà quên, tôi có thể nói cho cô biết một lời cảm tưởng tốt nhất. Kim Sung-won gặp Goo Hye-sun vài lần qua X-Man, coi như quen biết:
    - Cảm tưởng thế nào? Ryu Si-won hứng thú hỏi:
    - À, có thể nói thế này ... Cám ơn đài KBS, hi vọng lần sau tiếp tục trao giải cho tôi.
    - Ha ha ha, đúng là hay, lần sau tôi mà quên lời thoại sẽ nói như thế.
    Nghe bọn họ nói đùa, Goo Hye-sun rốt cuộc cũng áp kích động xuống, tiếp tục nói: - Cám ơn đoàn làm phim Tuổi 19 thơ ngây đã vất vả cùng tôi, cám ơn YG Family, cám ơn chủ tịch Yang Hyun-suk và các fan hâm mộ, cám ơn Kim Sung-won tiền bối.
    Tiếp đó Yoon Eun-hye đi lên khiến khán đài la hét chói tai, đầu năm cô bằng vào của phim Goong chuyển hình thành công, hôm qua nhận được giải thưởng cho diễn viên mới của đài MBC, không ngờ hôm nay lần nữa nhận được giải của đài KBS.
    - Rất cám ơn đã trao cho tôi giải thưởng này, hôm qua tôi được giải diễn viên mới rồi, còn cho rằng hôm nay sẽ không có. Yoon Eun-hye kích động đưa mắt hai bên, nhất thời không biết nói gì: - Cám ơn mẹ, đạo diễn, nhân viên công tác , còn ... gì nữa nhỉ? ... À cám ơn đài KBS, hi vọng lần sau tiếp tục trao giải cho tôi.
    Khán giả cười lớn.
    Kim Sung-won thấy Yoon Eun-hye chuẩn bị rời đi, làm ra vẻ bất mãn: - Eun-hye, còn quên gì không?
    Yoon Eun-hye nhớ ra quay lại cầm micro nói: - À, cám ơn Kim Sung-won tiền bối chuẩn bị cho chúng ta lời cảm tưởng hay như vậy.
    Buổi lễ trao giải tiếp tục.
    Hyun Bin được giải cư dân mạng bình chọn và giải diễn viên được yêu thích.
    Đến khi Sung Yuri được giải nữ diễn viên được yêu thích thì phía khán đài vang lên từng hồi tiếng hô điên cuồng: - Sung Yuri! Sung Yuri !...
    Tiếng gào khản cổ của nam giới cùng bong bóng cổ vũ màu đỏ khiến Kim Sung-won thực sự cảm nhận được địa vị không thể thay thế của Sung Yuri trong lòng rất nhiều người dân, đó là điều tích lũy từ thời kỳ Fin.K.L.
    ...
    - Bốn đôi được giải cặp đôi yêu thích: Yoon Eun-hye và Oh Man-seok của Vườn Nho; Hyun Bin, Sung Yuri khiến người ta hâm mộ của Nữ hoàng tuyết; Jang Geun-suk, Ha Jiwon của Hwang Yin-ji, và cuối cùng là đôi thái quá nhất Park Hae-jin, Lee Tae-ran.
    Ryu Si-won lúc trao giải phạm sai lầm, đem phần thưởng và hoa tươi chia cho mỗi người trong cặp đôi một thứ, lại còn nói: - Vì đây là giải nhóm, cho nên hoa và phần thưởng là chung.
    Kết quả nhân viên công tác đem thêm hoa và phần thưởng tới làm hắn cực kỳ xấu hổ.
    - Tiền bối Ryu Si-won của chúng ta vừa thể hiện cho mọi người thấy một mặt quản gia tiết kiệm của mình, các cô gái độc thân tranh thủ đi. Kim Sung-won nhanh trí đi ra đỡ hộ hắn: - Số phần thưởng này tôi rất muốn giữ lại, nhưng mà giám đốc Jung Hwang-soo ( giám đốc KBS vừa mới phát một giải thưởng), còn đang nhìn bên cạnh.
    Khán giả vỗ tay rào rào tán thưởng.
    Trao giải thưởng xong, Kim Sung-won nói: - Tiếp theo chúng ta phỏng vấn sơ qua các cặp đôi, mời Ryu Si-won tiền bối. Bất tri bất giác trong những lúc không có lời thoại soạn trước, Kim Sung-won nắm lấy quyền chủ động.
    Ryu Si-won và Kim Sung-won cười với Jang Geun-suk. - Geun-suk à, một năm qua cao lên không ít nhỉ, sắp bằng tôi rồi.
    - Vâng thưa tiền bối, năm nay tôi cao lên 5 cm.
    - Ha Ji-won sshi và Jang Geun-suk, Kim Jaewon đều được chọn làm cặp đôi yêu thích, nếu trong hai người đó chọn một, cô sẽ chọn ai? Kim Sung-won hỏi:
    - À ... Ha Jiwon do dự, không biết nên trả lời ra sao:
    Kim Sung-won ngay lập tức phát hiện mình hỏi một câu không hay, đầu óc xoay chuyển thật nhanh, đẩy Jang Geun-suk một cái làm hắn không đề phòng, nửa trên nghiêng đi, chạm vào Ha Jiwon.
    Ha Ji-won cũng loạng choạng.
    - Jang Geun-suk sshi đừng có đẩy chứ. Kim Sung-won thuận thế nói: - Ha Jiwon sshi, xin đừng để ý chuyện này, cứ bình tĩnh bày tỏ suy nghĩ của mình.
    Trong mắt người xem thì Jang Geun-suk thấy Ha Jiwon do dự nên khẽ đụng vai nhắc nhở.
    Che khuất ống kính camera, Kim Sung-won khẽ vỗ lưng Jang Geun-suk xin lỗi, Jang Geun-suk cười, không vạch trần.
    Ha Jiwon cũng nương theo đáp: - Jang Geun-suk.
    Kim Sung-won cười vài tiếng, tiếp tục phỏng vấn đôi khác.
    Quay trở về chỗ ngồi, Jang Geun-suk giải thích: - Tiền bối, vừa rồi là Kim Sung-won tiền bối đẩy tôi.
    Ha Jiwon ngẩn người, song hiểu ra rất nhanh: - Vậy mà tôi còn tưởng rằng linh cảm nghệ thuật của cậu bộc phát chứ.
    Trong lúc ban thưởng, phút cuối cùng của năm 2006 đã tới.
    Ryu Si-won, Choi Jeong-yoon cùng Kim Sung-won cùng đi ra chính giữa sân khấu nói: - Được đứng đây cùng mọi người tiễn đưa năm cũ thật vinh hạnh.
    - Đúng thế, xin mọi người đếm cùng chúng tôi. Kim Sung-won hô vang: - 5 -- 4 --- 3--- 2 --- 1
    Cùng tiếng chuông của Bosingak, pháo hoa đồng loạt bắn ra, năm 2007 đầy ắp sự kiện đã tới.
    - Chúc mừng năm mới, chúc mọi người năm 2007 khỏe mạnh thuận lợi, hạnh phúc vui vẻ.
     
    zHiePz thích bài này.
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,566

    Chương 120: Sung-won luận.

    Nguồn: VipVanDan
    Share: Banlong.us

    Ngày hôm sau phóng viên đài KBS đi điều tra dân chúng về ấn tượng với lễ trao giải.
    - Sung-won oppa là nghệ sĩ bọn em yêu thích nhất, bọn em luôn nỗ lực học theo anh ấy, tranh thủ sang năm thành sinh viên Đại học Seoul. Độ yêu thích của Kim Sung-won ở nữ sinh trung học không gì sánh bằng.
    - Tôi đang hỏi các em ấn tượng về lễ trao giải của đài KBS cơ mà. Phóng viên bất lực nhấn mạnh:
    - Sung-won oppa, fingting. Ba cô nữ sinh chẳng để ý tới phóng viên, nói xong liền cười hì hì chạy mất.
    Rất nhiều người xem lễ trao giải nhận ra bộ phim Hwang Yin-ji luôn bị đem so sánh với Jumong chẳng hề tệ như báo chí truyền thông nói, thậm chí Hwang Yin-ji mới là người chiến thắng ở KBS Drama Award.
    Trong lễ trao giải hôm qua, Hwang Yin-ji tổng cộng được 6 giải thưởng, trong đó một mình Ha Ji-won có được ba giải thưởng, bao gồm cả Daesang.
    - Mặc dù về rating Hwang Yin-ji không thể so sánh với Jumong, nhưng cũng thu hoạch lớn, chứng tỏ đó là bộ phim giá trị, đài KBS có lễ trao giải thành công khi nhìn vào chất lượng phim chứ không phải rating bề ngoài. Một khán giả yêu thích Hwang Yin-ji trả lời phóng viên như thế.
    Cũng có nhiều người xem chê bai Hwang Yin-ji không đáng một đồng, hoàn toàn là phim cố tạo bi kịch lừa nước mắt người xem, không có giá trị nhân văn.
    Hơn nữa những người này mỗi khi bình luận đều lôi tên Kim Sung-won vào, như bộ phim Hwang Yin-ji là do y làm đạo diễn kiêm biên kịch không bằng vậy.
    Trải qua nửa năm truyền thông tẩy não, Kim Sung-won đã không thể thoát khỏi dính líu với Hwang Yin-ji.
    Một số kẻ ghen ghét Kim Sung-won thấy không cách nào đẩy y xuống vực sâu được, thấy y có dấu hiệu ngóc đầu lên, vội vàng đạp y xuống.
    " Chúng tôi rất kỳ vọng vào tác phẩm âm nhạc hiphop của Kim Sung-won vào năm nay, tin rằng với tài hoa của anh ấy, nhất định sáng tác ra những tuyệt phẩm cho mọi người cảm giác mới mẻ hoàn toàn." Đám người này ra sức tuyên dương luận địa méo mó đó, muốn lần nữa thao túng ý thức của người dân giống như đã làm được với Hwang Yin-ji.
    - Sung-won, những kẻ này thật đáng hận, không ngờ đi bịa đặt linh tinh, để tôi gặp luật sư kiện bọn chúng. Choi Hyun-joon mỗi ngày đều đọc lượng lớn tin tức giải giải trí, khi phát hiện những luận điệu tương tự thì vô cùng tức giận:
    - Không cần để ý tới chúng, loại người đó chẳng bao giờ hết được. Kim Sung-won lắc đầu:
    - Chỉ có anh là dễ kích động như thế. Park Jung-yoon cũng nói: - Vài bình luận không quan trọng bằng dư luận chung, bây giờ trên mạng đều chởi bới những kẻ đó, hơn nữa như thế càng tốt, có kẻ đóng vai xấu mới nổi bật hình tượng của Sung-won.
    - Không phải, giờ tôi quan tâm rating "Sung-won luận" như thế nào mà thôi. Kim Sung-won đan hai tay vào nhau, có chút hồi hộp nói:
    Thứ hai ngày 1 tháng 1 năm 2007, rất nhiều khán giả của show truyền hình cáp tình cờ phát hiện ra một tiết mục mới.
    Tập đầu tiên của Sung-won luận, Kim Sung-won trong trang phục gọn gàng thoải mái khi ở nhà, không mới bất kỳ vị khách nào, một mình ngồi trong phòng ngủ ghi hình.
    - Chào mọi người, tôi là Kim Sung-won, rất vui được tự mình chủ trì một tiết mục. Kim Sung-won cúi mình nói, sau đó ngồi xuống cái ghế gỗ đơn giản, bên cạnh là rèm cửa xanh ra trời, cửa kính sáng choang và giá sách đầy ắp: - Tin rằng nhiều khán giả biết tới tôi, nhưng không biết nhiều về cuộc đời tôi, hôm nay trong tiết mục này, tôi xin giới thiệu về bản thân.
    - Kim Sung-won, sinh ngày 3 tháng 1 năm 1983, bốn tuổi cha mẹ qua đời, sau đó tôi được một hiệu trưởng trường piano cũng là bạn cha mẹ tôi nhận nuôi, đó là gia đình họ Seo.
    - Ông bà Seo có ảnh hưởng rất sâu tới tôi, ngoài việc dạy tôi đánh đàn piano, giúp tôi đến với con đường âm nhạc từ nhỏ, sự giáo dục của họ giúp tôi rèn lên những thói quen tốt hữu ích cả đời, ví như phải khiêm tốn lễ phép, trong ngoài như một, chịu khó học tập suy nghĩ, cùng với nếp sinh hoạt lành mạnh, đó là nhân tố giúp tôi có thành tích ngày hôm nay.
    Có lẽ nhiều người cho rằng bây giờ tôi ở dưới đáy sự nghiệp thì có thành tích gì chứ, năm nay tôi không có tác phẩm nào xuất sắc thật, nhưng trăng chẳng thể tròn mãi, hoa chẳng thể thơm suốt, chỉ biết tiến lên mà không biết củng cố cơ sở, làm phong phú bản thân thì sau khi hoa nở rộ sẽ mãi mãi biến mất trong bùn đất. Lý tưởng của tôi là thành tùng bách xanh mãi chứ không phải là hoa kia sớm nở tối tàn, hi vọng mọi người có thể hiểu được, cám ơn.
    Kim Sung-won uống một ngụm nước giải khát trà xanh, tiếp tục nói: - Sau khi tôi tới nhà họ Seo, mặc dù ông bà Seo đối xử với tôi rất tốt, coi tôi như con đẻ, song tôi vẫn kiên trì làm một số việc nhà vừa sức mình. Năm sáu tuổi tôi quen một ông già người Trung Quốc, mở một quán ăn nhỏ, đó là ông Lâm. Sau này tôi tới quán ăn ông Lâm giúp việc, đồng thời học nấu nướng. À lúc đó thân phận của tôi là học trò ông Lâm, không phải người làm công, hi vọng mọi người đừng nghĩ ông Lâm thuê nhân viên nhi đồng.
    - Năm 1995 tôi được tuyển trạch viên của SM phát hiện khi tới quán ăn ông Lâm ăn cơm, họ mời tôi tới SM làm thực tập sinh. Năm đó tôi ở SM vô cùng thoải mái, vì tuy thích ca hát nhưng tôi chưa có lý tưởng làm một nghệ sĩ, tôi chỉ coi đó là một công việc mà thôi. Tôi không vờ khiêm tốn về thiên phú của mình, nhờ nó tôi được lọt vào mắt chủ tịch Lee Soo-man, được ông ấy phái An Chil-hyun tiền bối chính là Kangta của H.O.T chỉ dạy tôi kỹ thuật ca hát.
    An Chil-hyun tiền bối chỉ dạy vô cùng thú vị, anh ấy luôn phê bình tôi không ra gì, sau đó nghiêm túc phân tích từng khuyết điểm của tôi. Phương pháp này có thể khiến người được chỉ dạy tiến bộ nhanh chóng, nhưng tiền đề tố chất tâm lý của người đó phải vững, nếu không dễ dàng bị đả kích mất hết tự tin.
    Tôi vì thế mà tự tôn bị kích thích, khi đó tôi thề phải hát tốt hơn tiền bối An Chil-hyun, chính thức lấy ca sĩ trở thành mục tiêu. Từ đó tôi ngày đêm khổ luyện, từ mục đích trẻ con biến thành đam mê đích thực, tôi nghiêm túc theo học mọi thứ từ An Chil-hyun tiền bối, từ ca hát, ghita, và sáng tác ca khúc cũng do anh ấy chỉ dạy.
    Ngày 7 tháng 1 năm 1998 tôi chính thức debut, tuy trong năm đó tôi thu được lời khen "chất giọng hoàng kim", nhưng vì tinh cách cứng nhắc khô khan, tôi thuộc về loại hình ca sĩ hát được người ta khen, song không được yêu thích.
    Khi đó tính cách tôi khác bây giờ rất nhiều, luôn khép kín trong thế giới của mình, không nhìn ra khuyết điểm bản thân, chỉ cho rằng mình chưa đủ giỏi, nên liều mạng luyện tập, không để ý tới khuyến cáo của giáo viên công ty, mỗi ngày luyện tập từ 5 giờ sáng tới 12 giờ đêm, không chỉ học hát còn piano, ghita, rồi sáng tác.
    Năm thứ hai vẫn như vậy, có điều giọng hát của tôi ngày càng được khẳng định, fan dần dần đông lên. Nhưng năm 2000 phát sinh một việc mà mọi người đều biết rồi, có phóng viên bịa đặt ra scandal giữa tôi và BoA.
    - Vì tránh ảnh hưởng tới sự phát triển của cả hai, công ty quyết định tạm thời để tôi nghỉ ngơi một thời gian vì vừa vặn tôi vỡ giọng. Kim Sung-won nói tới đây quay đầu ra phía cửa sổ, ánh mắt nhìn xa xa, như hồi ức, thực ra là để che dấu nụ cười bên mép, hiển nhiên rồi, y đâu thể nói xấu công ty cũ.
    - Tôi dậy thì hơi muộn hơn bạn bè cùng trang lứa, trong thời gian nghỉ ngơi đó, tôi vẫn kiên trì luyện giọng, à nói thêm cách tôi luyện giọng hơi khác, vì tôi học Hí kịch từ ông Lâm, cho nên tôi dùng cách này luyện giọng, không ngờ quá nóng vội, tôi khiến giọng của mình tổn hại gần như không thể phục hồi, tiếc rằng khi đó tôi không ý thức được điều này. Cho tới khi vấn đề bộc phát mới đi khám bác sĩ thì mới hay rằng vì sử dụng cổ họng vượt quá khả năng chịu đựng trong thời gian dài, hình thành bệnh ngầm, cho nên rất khó khôi phục, có thể mất năm tới sáu năm, thậm chí còn lâu hơn.
    - Năm 2002, tôi mất hoàn toàn lòng tin vào tương lai của mình, vì thế đi nghĩa vụ quân sự, để tĩnh tâm đồng thời suy nghĩ cho cuộc đời sau này. Mọi người hẳn biết điều kiện ở đảo Dokdo vô cùng gian khổ, chính ở trong ngày tháng cuộc sống gian nan nhưng đều đặn và đơn giản đó, tôi trấn tĩnh lại, nhìn ra được khiếm khuyết của mình, quyết định nỗ lực thay đổi ...
    ....
     
    zHiePz thích bài này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)