[Đô Thị] Luân Hồi - Hải Đồng (New: C92)

Thảo luận trong 'Truyện tạm dừng' bắt đầu bởi Diệt Hồng Trần, 20/4/13.

  1. Luân Hồi
    Tác Giả: Hải Đồng

    Ngoại Thiên 10: Cairo có đột biến (8)


    Nhóm dịch: Dungnhi.
    Nguồn: Vipvandan





    Ngoại Thiên 10: Cairo có đột biến (8)

    Nhóm dịch: Dungnhi
    Nguồn: Vipvandan







    Vừa mới đi ra khỏi phòng họp, một tên lính vần vụ đến trước mặt bộ trưởng Muhammad Saeed chào theo quân lệnh rồi báo cáo to:

    - Ngài bộ trưởng, đây là mật thư vừa mới được chuyển tới khẩn cấp.

    Bộ trưởng Muhammad Saeed trong lòng hồi hộp, có dự cảm mơ hồ bất an, không phải lại có chuyện gì nữa xảy ra chứ? Nhận tờ tình báo của người lính cần vụ, ngài bộ trưởng bộ quốc phòng thoạt nhìn trong nháy mắt, chăm chú nắm trong tay tờ báo cáo, hai tay nắm chặt, hơi run tun, tay vỗ vỗ vào trán.

    - Làm sao thế?

    Ngài phó thủ tướng ở phía sau thấy bộ dạng của ngài bộ trưởng bộ quốc phòng, bèn hỏi.

    - Không có gì.

    Do dự một chút, ngài bộ trưởng vẫn không thể nói được tin tức tình báo, thôi vậy, chuyện này nên báo cáo trực tiếp với tổng thống thì hơn.

    - ừ, không có việc gì là tốt rồi.

    Ngài phó thủ tướng thấy ngài bộ trưởng không muốn nói ra, biết rằng vấn đề mẫn cảm, vì thế cũng không hỏi lại.

    Do dự một chút, ngài bộ trưởng quay người đi, vấn đề này quá lớn, mình chỉ là một bộ trưởng bộ quốc phòng nhỏ nhoi, không thể đỡ nổi.

    Đến trước cửa phòng làm việc tổng thống Mubarak.

    - Ông còn chuyện gì nữa, ngài bộ trưởng?

    Người cảnh vệ thấy bộ trưởng bộ quốc phòng quay lại lần thứ hai bèn hỏi.

    - Ta có việc muốn tìm tổng thống.

    Ngài bộ trưởng xoa tay, cảm giác rất vò đầu bứt tai, nên nói thế nào với tổng thống đây.

    - À, ngài chờ đây, tôi đi vào thông báo một chút.

    Người cảnh vệ nói xong, đẩy cửa đi vào, một lát sau đi từ phòng làm việc của tổng thống ra, làm động tác mời vào:

    - Tổng thống tôn kính mời ngài vào.

    - Ừ.

    Ngài bộ trưởng gật đầu đi vào.

    - Đã muộn thế này sao không để ngày mai rồi nói, ngài lại mất công đi một chuyến.

    Tổng thống Mubarak bỏ văn kiện đang xử lý xuống, đứng dậy cười, dặn dò một người cảnh vệ:

    - Đi pha hai cốc cà phê đến đây.

    Nói xong bảo ngài bộ trưởng ngồi xuống:

    - Có chuyện gì mà ngài đến đây trễ thế này.

    - Ngài xem tờ tình báo này đi.

    Ngài bộ trưởng không trả lời mà đưa luôn tờ tình báo ra.

    Nhìn kỹ tờ tình báo, lông mày ngài tổng thống Mubarak chau lại, một lúc lâu sau, mới nhẹ nhàng đặt tờ tình báo lên bàn trà, hỏi ý kiến ngài bộ trưởng:

    - Vấn đề quân sự tôi không rõ lắm, về vấn đề này ngài là chuyên gia, theo ngài thấy, quốc gia nào có binh sĩ có năng lực này?

    - Tôi cho rằng.

    Ngài bộ trưởng dừng lại một chút, cẩn thận chuẩn bị tìm từ, câu trả lời này thật sự quá quan trọng, sẽ khiến hai quốc gia lúc này tranh đấu:

    - Trong tất cả các quốc gia thù địch với nước ta đề có thực lực không mạnh, chỉ có Israel, nước Mỹ và một số nước lớn mạnh ở châu Âu. Tuy rằng Israel có bộ đội đặc chủng thế nhưng rõ ràng sức chiến đấu của bộ đội này chỉ là tương đối, thậm chí có một số điểm còn kém hơn một chút. Hơn nữa phong cách tác chiến cũng không phải là giống.

    Tổng thống Mubarak gật đầu, biểu thị tán thành quan điểm này, tiếp tục giơ tay, bảo bộ trưởng nói tiếp.

    Ngài bộ trưởng gật đầu.

    - Kế tiếp là các quốc gia Châu Âu có bộ đội đặc chủng, tuy nhiên khả năng tác chiến của bọn họ đều rất mạnh, thế nhưng, mấy năm nay quan hệ của chúng ta và họ đều rất hòa hợp, các phương diện đều liên hệ chặt chẽ, hiện tại mà nói thì không hề có lý do phải dùng bộ đội đặc chủng để tác chiến với chúng ta.

    - Điều này thì tôi đồng ý.

    Tổng thống Mubarak biểu hiện đồng ý, từ sau khi mình lên nhậm chức tới nay liền cố gắng để quan hệ với các quốc gia được phát triển hữu hảo, kinh tế nội địa cũng phát triển mạnh mẽ, hợp tác quốc tế chặ chẽ, bắt đầu tiếp xúc với một số quốc gia đối lập trước đây, quan hệ xuất hiện sự hòa hoãn, nhất là với các quốc gia châu Âu, càng có sự phát triển mạnh mẽ, tổng thống Mubak rất hài lòng về những gì mình đã làm.

    - Cuối cùng đáng khả nghi nhất là nước Mỹ.

    Thấy tổng thống tán thành ý kiến của mình, ngài bộ trưởng tiếp tục nói:

    - Xong từ xưa tới nay, chính sách của nước ta với nước Mỹ về vùng kênh đào Xuyê và vùng biển ngoài Trung Đông vô cùng bất tiện, nước Mỹ vì thế cũng mang thành kiến với nước ta, những hành động mờ ám phía sau vẫn không được dừng lại, xét như thế thì khả năng nước Mỹ là cao nhất, hơn nữa nước Mỹ có vùng bộ đội đột kích hải báo và bộ đội đặc chủng vùng đất liền đều có khả năng tác chiến như thế.

    - Nói như thế là do nước Mỹ làm?

    Tổng thống Mubarak ngón tay khẽ gõ xuống bàn trà, hỏi.

    - Theo tôi nghĩ thì nước Mỹ thực sự là không có khả năng đó.

    Ngài bộ trưởng nói cẩn thận.

    - Hả? thế là như thế nào?

    Tổng thống Mubarak hỏi, tổng hợp lại các nhân tố, chính mình cảm thấy nước Mỹ là có khả năng hiềm khích cao nhất, ngài bộ trưởng lại nói loại trừ khả năng nước Mỹ.

    - Thật ra, chúng ta có thể tính toán lại một chút.

    Ngài bộ trưởng nói:

    - Chúng ta tính toán lại, nếu như là nước Mỹ làm, vậy nó xuất phát từ mục đích gì, sẽ có lợi ích gì?

    Nói một hồi như thế, ngài bộ trưởng cũng khát rồi, bèn cầm chén trà lên uống hai ngụm, lúc này mới tiếp tục nói:

    - Trước tiên nếu làm như thế bọn họ có thể có lợi, nhưng chúng ta có thể nghĩ thế này, cho dù mục đích ra tay là như thế nào, nước Mỹ thật sự làm như thế, vậy thì bọn họ chỉ có một kết cục đó là chọc giận chúng ta, nói không chừng lại nói cho quần chúng biết, trên thực tế ở vùng Trung Đông, nước Mỹ và chúng ta cũng không có sự phối hợp nào,những gì thu được hoàn toàn nhiều hơn mất đi, tôi tin chắc rằng nước Mỹ là một đất nước khôn khéo như thế sẽ tính đến thiệt hơn, vậy mục đích của nước Mỹ là gì? Không phải là vì muốn dạy dỗ chúng ta sao? Hình như rất nhiều biện pháp đều tốt hơn cách này, vì thế có thể nói cách này làm kém cỏi nhất.

    Tổng thống Mubarak gật đầu, thể hiện sự đồng ý với những gì ngài bộ trưởng nói:

    - Nếu không phải nước Mỹ, càng không phải các nước Châu Âu, vậy thì là ai làm?

    Ngài bộ trưởng nhún vai cười đau khổ, bất đắc dĩ lắc đầu.

    Chuyện này trở thành một chuyện khó lí giải trên thế giới, mọi người đều không ngờ hậu quả mà những tên trộm đó để lại, Trương Lam có biệt danh là: viên đạn dẫn đến vụ án đẫm máu.
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/1/15
  2. Luân Hồi
    Tác Giả: Hải Đồng

    Ngoại Thiên 11: Sôi sùng sục


    Nhóm dịch: Dungnhi.
    Nguồn: Vipvandan





    Ngoại Thiên 11: Sôi sùng sục

    Nhóm dịch: Dungnhi.
    Nguồn: Vipvandan







    Dường như trong lúc này, toàn bộ các tổ chức đa phương tiện trên thế giới tại Ai Cập đã nhận được tin tức từ phòng tin tức, nói rõ rằng trong buổi trưa mười giờ tại trung tâm tin tức quốc gia sẽ có tuyên bố.

    Về phần nội dung tuyên bố không hề được đề cập đến. Các nhà báo muốn biết tin tức bèn dúi vào tay tờ mấy đô la hỏi:

    - Người anh em, chuyện gì thế? Người anh em có thể nói cho tôi biết một chút tin tức được không.

    Cầm lấy mấy đồng đô la, gật đầu và nhét vào túi quần:

    - Thực sự là không có gì đâu anh à, tôi cũng không biết cụ thể là có chuyện gì. nguồn truyện . c o m

    - Ách?

    Người đưa tiền vẻ mặt không vui, có thể nhận tiền nhẹ nhàng như thế, mà đổi lại không nói gì, chuyện này là cái lý chó gì đây?

    Thấy người đưa tiền vẻ mặt không cam lòng, người nhận tiền cũng có chút lo lắng cho mình, cẩn thận nhìn quanh bố phía, may là không có ai chú ý bèn gật đầu nhỏ, bảo đối phương tới gần một chút. Động tác nhỏ tới không thể nhìn thấy được..

    Người đưa tiền vui mừng, xem ra có kịch hay! Giả bộ nắm tay người nhận tiền lắc lắc nói:

    - Rốt cuộc là có chuyện gì? Nói cho tôi biết đi, sao các anh lại khẩn trương như vậy, xem ra chuyện này không nhỏ đâu.

    Giọng nói nhỏ tới mức dường như một con ruồi bay qua cũng không nghe thấy được.

    Bị miệng lưỡi của người đưa tiền tác động, không biết phải nói thế nào, bèn nói:

    - Cụ thể chuyện gì tôi cũng không rõ, chỉ biết hình như là có liên quan tới khủng bố tấn công.

    Có những điểm này là đủ rồi! Số tiền này bỏ ra thật đáng! Người đưa tiền nhảy lên hưng phấn, đây đúng là tin tức lớn, phải nắm được cơ hội lần này, có lẽ mình sẽ không phải chờ đợi lâu nữa, tổng biên tập nhất định sẽ nhận thấy công tác của mình vô cùng xuất sắc và sẽ gọi mình trở về nước Mỹ, Elaine yêu quý, Mygod, cuối cùng anh cũng có thể được gặp em! Người đưa tiền xúc động những giọt nước mắt rơi xuống nóng hổi.

    Đúng là ý trời, chắc rằng hai người này làm thế này cũng không phải lần một lần hai.

    Bất đắc dĩ người này cho dù thế nào cũng không thể tin được, biểu hiện của mình xuất sắc như thế mà tổng biên tập lại điều mình đến Ai Cập làm việc, mãi mười năm sau mới có thể làm việc. Elaine yêu quý, cuối cùng thượng đế cũng không phụ lời khẩn cầu của anh, thượng đế đã nghe thấy lời cầu nguyện của anh, quyết định cho anh một cơ hội. Vì thế Elaine đến Ai Cập, có tình nhân sẽ trở thành thân thuộc, coi như là sự an ủi tinh thần lớn nhất cho hắn ta.

    Nhanh lên, mau trở về.

    Không đến tám rưỡi, trung tâm truyền thông của đất nước Ai Cập đã chật ních các ký giả, trước đó còn chưa tới một giờ đã có người hỏi thăm được người quen tin tức này.

    - Hi, David thân mến, tin tức tuyên bố lần này là chuyện gì thế?

    Một nữ phóng viên xinh đẹp của Hãng thông tấn xã AP của Mỹ hỏi thăm tin tức của người đồng nghiệp từ BBC.

    - Oh xin lỗi, Elena thân yêu của tôi, nếu tôi biết tôi sẽ nói cho cô nhưng thực ra là tôi không biết.

    David bị gọi lại bất đắc dĩ nhún vai, vẻ mặt bất đắc dĩ.

    - Thượngđế à, David yêu quý, anh không phải tin tức thần thông quảng đại nổi tiếng sao? Ngay cả chuyện này anh cũng không biết sao?

    Cô gái che cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt đầy kinh ngạc.

    - Thực tế là như thế.

    David giơ tay.

    - Nhưng tin tức này sẽ đặc biệt chấn động, tôi không nghi ngờ về tin tức thám báo đâu.

    - Tôi tin anh!

    Nữ phóng viên xinh đẹp vẻ mặt sùng bái, ngay cả David đại đỉnh đỉnh cũng đều nói như thế thì quả thực sức chấn động của tin tức lần này quả là không nhỏ, Elena nắm chạy tay, thầm hạ quyết tâm, trong ánh mắt đã phảng phất hình ảnh ông chủ đang tăng lương cho mình.

    Sức nóng khiến cho các con đường không thể thông được, dường như đều có cách giải quyết, nhưng bọn họ cho dù nỗ lực thế nào cũng không thể biết được nội dung buổi tuyên bố làn này, bọn họ vẫn không thể thu hoạch được gì.

    Các đường phố xao động các cụ già khổ sở chờ đến mười giờ, tin tức sẽ chính thức được tuyên bố.

    - Ồ…?

    Ký giả sớm có con mắt phát hiện, người phát ngôn viên lần này trên ngực đem một bông hoa màu trắng! Đây là một trong những phát hiện quan trọng đã trở nên vô cùng hưng phấn, trên ngực cài bông hoa trắng? đây đúng là phát hiện lớn! Chuyện này chỉ trong trường hợp vị lãnh đạo tối cao nào qua đời mới dùng, thể hiện sự tôn kính với vị lãnh đạo đã khuất. Trong hoàn cảnh này, chẳng nhẽ vị lãnh đạo Ai Cập nào đó đã qua đời?

    - Các vị.

    Người phát ngôn tin tức Muhammad Aylmer vẻ mặt không chút biểu cảm liếc nhìn mọi người phía dưới, hoàn toàn không có vẻ dễ gần như bình thường:

    - Nội dung tuyên bố ngày hôm nay sẽ rất ngắn gọn, mong mọi người chú ý.

    Chủ thớt đã đến! Mọi người đều vểnh tai nghe, chỉ sợ rớt mất chữ nào, mọi người đã sẵn sàng đón nhận, mở camera, chụp ảnh: tách tách không ngừng, máy ghi âm bắt đầu làm việc, lúc này không có đường rẽ, không cần phải ai nói, ngay cả mình cũng sắp khóc chết luôn.

    - Rạng sáng ngày hôm nay lữ đoàn cơ giới hóa độc lập số hai mươi tư của chúng ta đã bị những kẻ cướp có vũ trang không rõ lai lịch tấn công. Bên ta tổn thất khá nghiêm trọng, theo điều tra, binh sĩ tử vong 11 người, bị thương 79 người, tổn hại người và của rất nghiêm tọng, hiện tại chúng ta đang truy tìm tung tích của những kẻ cướp này, tin rằng rất nhanh sẽ có kết quả.

    Mọi người phía dưới nhao nhao lên, ai nấy đều châu đầu ghé tai nói suy nghĩ của mình, đây đúng là một tin lớn! Tuy rằng đoán là tin tức lớn nhưng không ngờ rằng tin tức này lại lại lớn như thế! Phản ứng nhanh chóng bắt đầu giơ tay được hỏi.

    - Xin hỏi có thể giải thích cụ thể mọi chuyện đã xảy ra hay không?

    - Xin hỏi có thể giải thích một chút về việc làm sao quân doanh trong rừng lại có thể bị những kẻ không rõ lai lịch xâm nhập?

    - Xin hỏi, chính phủ Ai Cập có thái độ như thế nào? Chuyện này có ảnh hưởng gì tới việc vận tải bình thường trên kênh đào Xuyê hay không?

    - Xin hỏi…

    ….

    Toàn bộ hiện trường trung tâm tuyên bố tin tức đã trở thành một cái chợ buôn bán, mọi người bắt đầu bán hàng rong, cò kè mặt cả, tự nhiên là người phát ngôn viên.

    - Xin lỗi, tất cả không thể tiết lộ được.

    Người phát ngôn viên quay mặt đi, nghe câu hỏi cứng rắn như thế của mọi người, không có cách nào nhớ lại hết tất cả được, tiếng chửi rủa vì thế ông nhanh chóng bước đi.

    Cũng không trách ông ta, cho dù là ai thì đất nước mình gặp chuyện cũng đều mất mặt, đều không thể có mặt mũi nào được, quân đội bị tập kích? Ôi nói ra thật là mất mặt.
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/1/15
  3. Luân Hồi
    Tác Giả: Hải Đồng

    Ngoại Thiên 12: Chấn động cả thế giới


    Nhóm dịch: Dungnhi.
    Nguồn: Vipvandan





    Ngoại Thiên 12: Chấn động cả thế giới

    Nhóm dịch: Dungnhi.
    Nguồn: Vipvandan








    Chuyện quân đội Ai Cập bị tập kích, hiện tại trong thời gian ngắn nhất đã lan nhanh trên toàn thế giới, thế giới có vẻ hơi khiếp sợ, các quốc gia đều suy đoán xem kẻ đứng sau là ai. Tin tức truyền thông của các cuốc gia và phát ngôn viên của chính phủ nhanh chóng thể hiện quan điểm của quốc gia.

    Thông tấn xã của nước Mỹ phát biểu: đây là một vụ thảm án, những kẻ côn đồ có vũ trang không rõ lai lịch kia tập kích lữ đoàn cơ giới hóa độc lập số hai mươi tư của Ai Cập trong đêm gây tổn hại đến vật chất và con người. Theo những gì dự tính, vẫn chưa có tổ chức cá nhân đứng ra nhận trách nhiệm trong việc này.

    Phát ngôn viên từ nhà trắng của Mỹ nói rằng: đây là một cuộc chiến ác liệt và gây ảnh hưởng sâu sắc, là một quốc gia yêu tự do và hòa bình trên thế giới, chính phủ nước Mỹ vô cùng căm giận những kẻ đã ngầm tiến hành vụ tấn công. Chính phủ nước Mỹ rất quan tâm tới vấn đề này, bất luận là nhưng thế này cũng sẽ tổ chức viện trợ nhân đạo tới chính phủ Ai Cập.

    Thông tấn xã Pháp và ủy ban xã luận liên hợp Reuters cho biết: lần này quân đội Ai Cập bị tấn công bất ngờ, chuyện này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới việc vận chuyển đường biển, vận tải đường biển vô cùng đáng lo. Chính phủ Ai Cập có thể áp dụng các biện pháp đóng cửa kênh đào Xuyê hay không, dự tính việc sử dụng vận tải đường biển và việc vận chuyển dầu mỏ sẽ có những ảnh hưởng nhất định.

    Tháp Novosti cho biết: đây là hành động khiêu khích toàn thế giới, thể hiện rõ chính sách không được thông qua của các quốc gia vùng Trung Đông, thực tế cũng đã chứng minh, trên thế giới này chỉ có chủ nghĩa GC là có thể phù hợp với nhân loại, toàn bộ thế giới đang nhìn vào chúng ta. Đảng trung ương phải đưa ra những quyết sách để giải cứu toàn bọt hế giới, giải cứu toàn bộ thế giới.

    Tân hoa xã cho biết: chuyện xảy ra tại lữ đoàn cơ giới hóa độc lập số hai mươi tư tại Ai Cập vừa qua bị tập kích là một vụ thảm án của thế giới, chúng ta bày tỏ niềm an ủi sâu sắc tới những người chịu khổ ở Ai Cập và hy vọng chính phủ Ai Cập có thể nhanh chóng tìm ra hung thủ, sớm có một câu trả lời cho người dân Ai Cập.

    Chính phủ ZG phát biểu: chính phủ ZG cũng cảm thấy khiếp sợ trước vấn đề này, đây là sự tấn công vô cùng ác liệt, hành động đánh lén tiêu cực, chính phủ ZG phê bình kẻ đã tấn công, thể hiện sự tức giận, chính phủ ZG cũng sẽ tiến hành những viện trợ đối với Ai Cập.

    Ai Cập bị ảnh hưởng, chính phủ Ai Cập lo lắng vì việc đóng cửa kênh đào Xuyê có thể sẽ ảnh hưởng tới vận tải đường thủy, vận tải dầu mỏ sẽ tăng cao, chính phủ Ai Cập phải đứng ra tuyên bố, đề phòng những kẻ tấn công có thể tẩu thoát từ đường thủy, sẽ tăng mạnh giám sát kênh đào Xuyê, nhưng không vì thế mà đóng cửa kênh đào Xuyê. Đến lúc đó việc vận tải đường thủy và vận tải dầu mỏ vẫn diễn ra bình thường.

    Biết được tin tức công bố, Trương Lam mở to miệng, mắt không thể tưởng tưởng nổi, chiếc đũa rơi đánh “ xoảng” trên mặt đất.

    - Con làm sao thế?

    Dương Chi nhét miếng thịt kho tầu vào miệng con trai, bây giờ nhà cũng có điều kiện rồi, ăn cái gì cũng không phải quan tâm, có lẽ là tên tiểu tử Trương Lam này có vẻ thích thịt kho tầu, mỗi bữa cơm đều không thể không có, hết lần này tới lần khác tay nghề nấu ăn của Tiểu Thần Hi càng ngày càng cao, bữa cơm cũng nhất thiết phải có thịt kho tầu.

    - À, không có gì, tại xem tinh tức chiến tranh nước ngoài thôi.
    nguồn Trương Lam che giấu, Tiểu Thần Hi lấy đôi đũa khác, đưa vào tay cậu bé.

    - Đừng nói nước người ta, đất nước chúng ta cũng có yên ổn đâu, mới đánh nhau với Việt Nam xong mấy ngày? Thế giới này, đánh đánh giết giết, sớm muộn gì thì cũng như cái phễu lớn.

    Dương Chi cằn nhằn nói.

    - Ồ.

    Trương Lam không nói lời nào, cúi xuống mau chóng và hết cơm vào miệng.

    - Có phải là do mấy người bọn họ làm?

    Nằm trên giường, cậu bé ghé vào tai Tiểu Thần Hi, nhẹ nhàng cắn lỗ tai.

    - Đương nhiên, ngoại trừ bọn họ ra ai có thể cướp nhiều như thế mà vẫn có thể toàn mạng trở ra không?

    Tiểu Thần Hi kiêu ngạo nói, rất tự hào về khả năng của thủ hạ của mình.

    - Thế, lúc bọn họ bỏ chạy, quân đội Ai Cập không theo dõi chứ?

    Trương Lam rất hiếu kỳ, chính phủ Ai Cập liệu có biết bọn họ bỏ chạy tới đâu không, chắc là không biết.

    - Đương nhiên là theo dõi, không cần lo lắng, mấy kẻ theo dõi kia ngu ngốc thì bọn họ đối phó dễ dàng.

    Tiểu Thần Hi cười hì hì, bộ dạng ra điều ta rất đắc ý, thủ hạ của ta rất thông minh có năng lực, ngươi mau khen ta đi.

    - Oái, chẳng nhẽ những người theo dõi rau dưa? Những người theo dõi đó sẽ làm thế nào, không phải sẽ giết hết bọn họ đấy chứ?

    Trương Lam lo lắng, theo những tên vô pháp vô thiên này, thì không có gì là bọn họ không làm được.

    - Chắc là…. Rất… rất ít rau dưa.

    Tiểu Thần Hi chần chừ trả lời, Trương Lam phát minh ra từ “ rau dưa” dùng cho những người này đúng là rất hứng thú. Mình cũng hình dung đúng là như mớ rau rưa, thật sự không biết như thế nào:

    - Đi được không xa thì những kẻ theo đuôi này đã bị phát hiện. bọn họ liền dừng lại, đương nhiên không giết người, không phải em nói không phải lúc bất đắc dĩ thì sẽ không tùy tiện giết người mà chị đã nói với bọn họ, bọn họ làm sao dám cãi lại mệnh lệnh của chị. Bọn họ chỉ đánh gãy chân những người này thôi.

    Nghĩ tiếp rồi lại nói:

    - Lúc vứt bọn họ lại, còn cởi áo mấy người này rồi viết vào mấy chữ nữa chứ.

    - Chữ gì?

    Trương Lam hiếu kỳ.

    - “ những kẻ theo đuôi là kẻ ngốc”!

    Tiểu Thần Hi nghiêm trang nói.

    - Haha.

    Trương Lam cười bắn cả nước bọt, tưởng tượng cả đám con trai bị lột hết quần áo, trong lòng Trương Lam suy nghĩ làm ra vẻ, đại khái hình như có điểm hơn thái quá.

    Cùng lúc đó, trong một viện quân sự bí mật của Ai Cập, ngài bộ trưởng bộ quốc phòng đáng thương, chau mày đau khổ nhìn những binh sĩ trinh sát cắt đứt chân bị thương. Những binh sĩ đáng thương này bị cắt đứt hai chân như lợn rồi bị vứt lại trên đường giá lạnh, nhìn rất thê thảm.
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/1/15

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)