Hài  Q.Trường Đỉnh Cao Quyền Lực - C1194(Free 720) - Mộng Nhập Hồng Hoang

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,558
    Đỉnh Cao Quyền Lực

    Tác giả: Mộng Nhập Hồng Hoang​


    Chương 255: Mỹ nữ phân cao thấp

    Share: MTQ BanLongHội
    Nguồn: metruyen.com



    Giờ phút này, chỉ có Tiểu ma nữ Hàn Hương Di trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra một tia cười giảo hoạt.

    Cô mặc dù chỉ là một học sinh trung học, nhưng tiểu ma nữ cũng tuyệt đối là một tiểu yêu tinh ranh ma. Hơn nữa cô từ nhỏ đã rất có cảm tình với Liễu Kình Vũ, cô rất không thích các cô gái khác thân mật với Liễu Kình Vũ, kể cả Tào Thục Tuệ, từ sâu trong lòng vẫn là vô cùng chán ghét.

    Nhưng tiểu ma nữ Hàn Hương Di cũng vô cùng sáng suốt. Cô rất rõ ràng, với trí tuệ và thân phận của mình mà đối đầu công khai với Tào Thục Tuệ, mình nhất định sẽ thất bại. Tào Thục Tuệ không chỉ lớn hơn mình, so với mình còn thành thục hơn, hơn nữa gia cảnh của chị ấy cũng mạnh hơn mình nhiều. Với tình hình này, chính sách cô áp dụng chính là marathon đường trường.

    Chính là lợi dụng sự khinh địch của Tào Thục Tuệ, nghĩ rằng cô chỉ là một cô bé ngây ngô, tạo mối quan hệ thân thiết với Tào Thục Tuệ, hễ dính đến chuyện của Liễu Kình Vũ là tận lực kết nối, khiến cho chị ấy xông lên tuyến đầu, còn mình thì nhân cơ hội nghĩ biện pháp giành thiện cảm của Liễu Kình Vũ, đồng thời khiến cho mâu thuẫn giữa Liễu Kình Vũ và Tào Thục Tuệ ngày càng sâu, như vậy mình mới có thể ở giữa đục nước béo cò.

    Mà giờ khắc này, tất cả mọi người đều bị cuốn theo một câu nói tưởng chừng vô ý của Hàn Hương Di.

    Liễu Kình Vũ cảm thấy nhức đầu.

    Đối với cô bé Hàn Hương Di luôn gây phiền toái này, hắn cũng không biết nói gì.

    Hắn chỉ có thể hung hăng trợn mắt nhìn tiểu ma nữ một cái, sau đó cười nói:
    - Được rồi, Hàn Hương Di, đừng nói linh tinh. Thục Tuệ à, hai người nếu đã đến đây, có rảnh rỗi thì giúp bọn anh phụ trách tiếp đón bên ngoài đi. Anh phỏng chừng toàn bộ Khu triển lãm không tìm đâu ra nhiều mỹ nữ như ở đây đâu. Buổi tối anh mời mọi người một bữa cơm ngon, đồ ăn của Nam Bình cũng tương đối nổi danh đấy.

    Liễu Kình Vũ lời này vừa nói ra, bất kể là Tào Thục Tuệ, Tần Duệ Tiệp hay Hàn Hương Di đều hung hăng trừng mắt nhìn hắn.

    Liễu Kình Vũ này cũng quá giảo hoạt, hắn căn bản không trả lời vào thẳng câu hỏi của Hàn Hương Di, nhất là không ngờ bảo Tào Thục Tuệ và Hàn Hương Di đi phụ trách tiếp đón khách ngoài cửa. Hai người tuy trong lòng đều vô cùng tức giận, tuy nhiên dù có tức, nhưng để đề phòng Liễu Kình Vũ và Tần Duệ Tiệp quá mức thân mật, hai người cũng đành liều mạng. Không phải chỉ là tiếp đón khách hàng thôi sao? Chỉ cần có thể trợ giúp anh Liễu, khiến anh Liễu vui vẻ, những thứ khác không sao cả. Dù sao cũng không thể để Tần Duệ Tiệp lúc ẩn lúc hiện trước mặt anh Liễu được, nhất định phải nghĩ biện pháp thu hút sự chú ý của anh Liễu.

    Giờ phút này, Tào Thục Tuệ và Hàn Hương Di hai người đều tồn tại tâm lý đấu trí khoe sắc với Tần Duệ Tiệp, cho nên khi Liễu Kình Vũ phân công nhiệm vụ cũng không có từ chối, lập tức lắc eo đi ra ngoài cửa, đứng ở trên bậc thang phục trách tiếp đón khách hàng.

    Nhìn bóng lưng của Tào Thục Tuệ và Hàn Hương Di, đám người Chu Khôn Hoa, Triệu Vĩ Kiệt bên cạnh đều lộ vẻ mê mẩn, trong lòng bội phục Liễu Kình Vũ sát đất. Nhất là anh bạn Triệu Vĩ Kiệt còn trực tiếp hướng về Liễu Kình Vũ bật ngón cái lên.

    Liễu Kình Vũ cười khổ một cái, thầm nghĩ trong lòng: “Tiểu Triệu ơi là tiểu Triệu, cậu nào có biết trong lòng anh đang chua xót thế nào. Một mỹ nữ được gọi là có diễm phúc, hai mỹ nữ được gọi là diễm phúc nhân đôi, nhưng nếu ba mỹ nữ thì là đại họa. Mà ba cô gái này, người nào cũng không phải đèn cạn dầu”.

    Liễu Kình Vũ nghĩ không sai, ngay khi Tào Thục Tuệ và Hàn Hương Di đi ra ngoài, Tần Duệ Tiệp cũng không chút do dự đi ra ngoài. Khi đi qua Liễu Kình Vũ, cô liền hung hăng giẫm một nhát lên chân Liễu Kình Vũ, sau đó mới lắc hông đi ra.

    Liễu Kình Vũ chỉ có thể cắn răng chịu đựng, nhưng trong lòng đang rỉ máu.

    Hắn cũng đã biết Tào Thục Tuệ sẽ tới, nhưng không ngờ Hàn Hương Di cũng tới. Một trong hai người bọn họ xuất hiện đã đủ khiến Liễu Kình Vũ nhức đầu rồi, hiện tại cả hai cùng tới, Liễu Kình Vũ quả thực càng đau đầu hơn. Tuy nhiên nếu như chỉ có hai người bọn họ, Liễu Kình Vũ cũng còn có thể chống đỡ được, nhưng giờ cô gái kiêu ngạo Tần Duệ Tiệp cũng đã tức giận rồi, rõ ràng là muốn ra đó ganh đua sắc đẹp cùng với Tào Thục Tuệ, điều này làm cho đầu Liễu Kình Vũ muốn nổ tung.

    Giờ phút này, Tần Duệ Tiệp đi ra bên ngoài gian triển lãm, đã thấy hai mỹ nữ một trái một phải án ngữ trước cửa rồi.

    Tần Duệ Tiệp đảo mắt, lập tức đi xuống bậc thang, đứng ở dưới bậc thang, trong tay cầm một tập tài liệu quảng cáo, tươi cười đưa cho từng người đi đến.

    Tào Thục Tuệ nhìn thấy hành động của Tần Duệ Tiệp, lập tức quay sang nhìn Hàn Hương Di, hai người nhanh chóng đi vào, lấy từ hộp tài liệu ra một đống tờ quảng cáo, cũng đi xuống bậc thang, một trái một phải đứng hai bên Tần Duệ Tiệp, học bộ dáng của Tần Duệ Tiệp, tươi cười phát tờ quảng cáo cho người tham gia triển lãm.

    Nếu như chỉ có một mỹ nữ là Tần Duệ Tiệp, có lẽ chỉ mang lại ấn tượng sâu sắc cho những người tiến vào gian triển lãm của quận Tân Hoa. Nhưng hiện tại, ba mỹ nữ xinh đẹp tuyệt trần, khí chất khác nhau đồng thời đứng ở bên ngoài gian triển lãm của quận Tân Hoa, hiệu quả mang lại tuyệt đối là chấn động.

    Thành thục, gợi cảm, khí chất cao quý chính là Tần Duệ Tiệp. Dịu dàng như nước, thanh thuần uyển chuyển, tiểu thư khuê các chính là Tào Thục Tuệ. Thanh xuân hoa lệ, tươi non mơn mởn chính là tiểu Lolita Hàn Hương Di.

    Tuy rằng cũng đã có không ít địa phương mời mỹ nữ đến biểu diễn, nhưng bất kể là khí chất hay dung mạo đều không thể so sánh với ba cô gái đứng bên ngoài gian triển lãm của quận Tân Hoa.

    Trong khoảng thời gian ngắn, bất cứ ai đi ngang qua gian triển lãm của quận Tân Hoa, nhìn thấy ba cô gái, đều không tự chủ được mà đi đến yêu cầu một bản tư liệu. Kể cả những người vốn không có hứng thú gì với quận Tân Hoa, nhưng khi nhìn thấy ba mỹ nữ này, trong lòng cũng dâng lên ý nghĩ muốn vào trong tìm hiểu. Vì vậy, dòng người xếp hàng trước cửa gian triển lãm quận Tân Hoa ngày càng dài, thậm chí nhiều lúc còn đông hơn cả ngày đầu tiên.

    Rất nhanh, một vài phóng viên thành phố Nam Bình nhận được thông tin. Trong khoảng thời gian ngắn, các phóng viên cũng tập hợp bên ngoài gian triển lãm quận Tân Hoa. Tần Duệ Tiệp, Tào Thục Tuệ và Hàn Hương Di nhất thời trở thành tiêu điểm của truyền thông.

    Nhưng ba người này căn bản không hề biết mình đang bị chú ý. Bọn họ chỉ muốn làm tốt công việc của mình, mặc dù có một, hai phóng viên đến muốn phỏng vấn họ một chút nhưng tất cả ba người đều từ chối. Về điểm này thì họ hết sức ăn ý.

    Nhưng, càng là những thứ không chiếm được thì càng muốn chiếm, càng là những việc không làm được thì càng muốn làm. Tựa như trước mắt, những phóng viên này bởi vì không phỏng vấn được ba người, hơn nữa ba mỹ nữ này căn bản không thèm để ý đến họ, điều này càng càng cho họ thêm chú ý đến ba người, thêm chú ý đến gian triển lãm của quận Tân Hoa.

    Khi các phóng viên đi vào bên trong gian triển lãm, bọn họ đề xuất được phỏng vấn Liễu Kình Vũ. Liễu Kình Vũ vô cùng thoải mái đồng ý yêu cầu của bọn họ, mười phần phối hợp. Hắn tỉ mỉ giới thiệu về tình hình của quân Tân Hoa, nhấn mạnh về các ưu thế của quận Tân Hoa cũng như thái độ đối đãi với các nhà đầu tư. Có phóng viên hỏi đến ba cô gái đứng bên ngoài cửa, Liễu Kình Vũ chỉ mơ mơ hồ hồ nói cho đối phương biết họ là thành viên của đoàn thu hút đầu tư quận Tân Hoa, còn về thân phận cụ thể, Liễu Kình Vũ cũng không có lộ ra.



    Mãi cho đến 10h sáng, đội ngũ xếp hàng mới giảm dần, nhưng vẫn còn tầm trên dưới 30 người.

    Vừa lúc đó, có hai người thanh niên cao lớn, làn da rám nắng từ bên ngoài đi vào.

    Hai người này chính là Tổng giám đốc đầu tư tập đoàn Tiêu Thị - Lưu Tiểu Phi cùng với Phó tổng giám đốc đầu tư Trương Đức Dũng.

    Trương Đức Dũng là Lưu Tiểu Phi đặc biệt mời từ nước ngoài về để trợ giúp mình. Anh ta nguyên là Phó đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê trước kia Lưu Tiểu Phi tổ chức và thành lập. Sau khi Lưu Tiểu Phi về nước liền giao lại đội lính đánh thuê cho Trương Đức Dũng. Nhưng khi lên làm Tổng giám đốc đầu tư, Lưu Tiểu Phi cảm thấy không có ai hữu dụng, liền gọi điện cho Trương Đức Dũng. Trương Đức Dũng là anh em đáng tin cậy của Lưu Tiểu Phi, không chút do dự buông bỏ đoàn lính đánh thuê, về với Lưu Tiểu Phi kề vai chiến đấu.

    Đi vào Khu triển lãm, hai người thong dong đi qua các gian hàng.

    Hai người mặc trên người tuyệt đối là hàng vỉa hè. Những quần áo này đều là còn thừa lại khi Lưu Tiểu Phi mới về nước bày ra vỉa hè bán kiếm tiền, hơn nữa hai người còn đặc biệt chọn những bộ cũ kĩ, cổ lỗ sĩ nhất.

    Rất nhiều người nhìn thấy bộ quần áo trên người Lưu Tiểu Phi và Trương Đức Dũng, căn bản cũng không thèm để ý.

    Mà ngay ở phía sau Lưu Tiểu Phi và Trương Đức Dũng, mấy người mặc đồ công sở đi vào. Chính là đám người Chủ tịch tập đoàn Tiêu Thị - Tiêu Mộng Tuyết. Ngay trên ngực Tiêu Mộng Tuyết và những người đi cùng đều đeo biển tên công ty, trên đó ghi vô cùng rõ ràng chức danh của họ ở tập đoàn Tiêu Thị.

    Nhìn thấy đám người Tiêu Mộng Tuyết xuất hiện, rất nhiều nhân viên phụ trách gian hàng đều tự mình ra nghênh đón, tranh nhau giới thiệu với Tiêu Mộng Tuyết về tình hình địa phương của mình.

    Đám người Tiêu Mộng Tuyết lại chỉ là cưỡi ngựa xem hoa, nghe một chút, nhìn một cái, không nhanh không chậm đi theo sau Lưu Tiểu Phi và Trương Đức Dũng.

    Lưu Tiểu Phi một đường thẳng tiến. Tuy rằng cũng có một số ít gian triển lãm không trông mặt mà bắt hình dong, nhưng khi Lưu Tiểu Phi chất vấn bọn họ một chút thì đối phương thường không trả lời được. Hoặc có trả lời nhưng cũng thường là nói vòng vo, không cách nào làm Lưu Tiểu Phi hài lòng.

    Khi Lưu Tiểu Phi và Trương Đức Dũng sắp đi đến gian triển lãm của quận Tân Hoa, lập tức chú ý tới dòng người hơn 30 người đang xếp hàng. Lưu Tiểu Phi chính là sửng sốt, nhưng y cũng rất nhanh chóng nhìn ra ba vị đại mỹ nữ.

    Lưu Tiểu Phi không chút do dự cất bước hướng về Tần Duệ Tiệp đi tới.

    Giờ phút này, Tiêu Mộng Tuyết ở cách Lưu Tiểu Phi một quãng không xa, nhìn thấy y trực tiếp đi về phía mỹ nữ, đôi mày thanh tú không khỏi nhíu lại.
     
    mhoang1191, Simi1988 and muthanhnam like this.
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    71,675
    Được thích:
    371,558
    Đỉnh Cao Quyền Lực

    Tác giả: Mộng Nhập Hồng Hoang​


    Chương 256: Liễu Kình Vũ đấu với Lưu Tiểu Phi

    Share: MTQ BanLongHội
    Nguồn: metruyen.com



    Lưu Tiểu Phi đi tới trước mặt Tần Duệ Tiệp, cầm tập tài liệu trong tay cô. Sau đó vô cùng thành khẩn nói:
    - Xin chào, Tôi là Tổng giám đốc bộ phận đầu tư của Tập đoàn Tiêu Thị. Tôi có thể nói chuyện với lãnh đạo của cô một chút không?

    Tần Duệ Tiệp nhìn thấy Lưu Tiểu Phi thì rất sửng sốt.

    Không chỉ có cô mà ngày cả Tào Thục Tuệ và Hàn Hương Di đứng bên cũng ngẩn người.

    Bởi vì ngoại trừ giọng nói thì dáng vẻ bên ngoài của Lưu Tiểu Phi gần như giống Liễu Kình Vũ như đúc, khí chất cũng có sự tương đồng.

    Dùng ánh mắt của Tần Duệ Tiệp thì bất kể là Liễu Kình Vũ cũng được, vị Lưu Tiểu Phi trước mắt này cũng tốt, anh mắt hai người đều vô cùng lợi hại khiến cho người ta cảm thấy rất phô trương. Đồng thời, trong đáy mắt hai người này đều cất giấu một khí chất kiêu ngạo. Nếu có khác thì ánh mắt của Lưu Tiểu Phi ẩn chứa một loại láu cá, giảo hoạt, mà ánh mắt của Liễu Kình Vũ cất chứa một sự tự tin và bình tĩnh rất mãnh liệt.

    Sau khi Lưu Tiểu Phi nói ra thân phận của mình, trong lòng Tần Duệ Tiệp cả kinh, nhưng tiếp đó rất nhanh liền bắt tay đối phương:
    - Tổng giám đốc Lưu, chào mừng ngài đến xem triển lãm. Lãnh đạo chúng tôi rất chờ mong được gặp ngài. Tuy nhiên ngài cũng thấy đấy, người đến xem triển lãm đông quá, mặc kệ là ai tới cũng đều phải xếp hàng. Ngài thông cảm chịu khó xếp hàng giúp lãnh đạo chúng tôi lúc này, hoặc là buổi tối, lãnh đạo chúng tôi sẽ tự mình đến nhà thăm ngài.

    Tuy rằng Tần Duệ Tiệp rất hy vọng cùng tập đoàn Tiêu Thị hợp tác nhưng cô là người lý tính. Mặc dù Lưu Tiểu Phi rất có lai lịch nhưng ai có thể đảm bảo trong số những người đang xếp hàng này, không có ai là người có lai lịch lớn hơn. Nếu mở cửa sau cho Lưu Tiểu Phi thì sau này phải nói như thế nào đói với những người phía sau. Cho nên, Tần Duệ Tiệp đưa cho Lưu Tiểu Phi hai lựa chọn.

    Sau khi nghe được câu trả lời của Tần Duệ Tiệp, Lưu Tiểu Phi rất ngạc nhiên. Y thật không ngờ, người phụ trách đầu tư nghe được thân phận của mình mà còn bắt mình xếp hàng. Loại khí phách khiến y vô cùng tán thưởng, y nhìn Tần Duệ Tiệp với ánh mắt hứng thú, nói:
    - Được, tôi sẽ đứng xếp hàng. Hiện tại tôi rất tò mò về lãnh đạo các cô, hắn thật sự là một người rất hay.

    Nói xong, Lưu Tiểu Phi và Trương Đức Dũng cùng xuống phía sau xếp hàng.

    Mà lúc này, đám người Tiêu Mộng Tuyết đi theo phía sau nhìn thấy Lưu Tiểu Phi đi xếp hàng thì ngạc nhiên đến rớt cả con mắt. Là cái tên kiêu ngạo Lưu Tiểu Phi đấy ư? Rốt cuộc thì y cùng người con gái đó nói những gì.

    Vừa nghĩ đến đây thì cũng vừa hay đến lượt đám người Tiêu Mộng Tuyết. Cô bước đến, yêu cầu tài liệu trong tay Tần Duệ Tiệp rồi cười nói:
    - Cô gái à! Tôi có thể vào nói chuyện cùng lãnh đạo của cô không?

    Tần Duệ Tiệp nhìn thoáng qua biển hiệu trên ngực Tiêu Mộng Tuyết rồi nói:
    - Tổng giám đốc Tiêu, chúng tôi rất hoan nghênh ngài đến thăm. Lãnh đạo chúng tôi cũng rất chờ mong được gặp mặt với ngài. Tuy nhiên, lãnh đạo chúng tôi hôm nay đã quán triệt tinh thần: Hôm nay bên ngoài triển lãm có không ít người xếp hàng, mặc kệ là ai tới cũng phải xếp hàng. Hay là ngài chịu khó xếp hàng một lát. Thông cảm cho lãnh đạo chúng tôi bận rộn trong thời gian này. Hoặc là buổi tối chúng tôi sẽ tự mình đến nhà chào ngài. Ồ, đúng rồi, vừa rồi quý công ty cũng có một vị tổng giám đốc đầu tư Lưu Tiểu Phi đến, lát nữa, ngài có thể cùng ngài ấy đi vào.

    Tuy rằng giọng điệu của Tần Duệ Tiệp vô cùng chân thành, nhưng lời nói ngược lại rất công thức hóa. Lời nói này là để đảm bảo đi đôi với việc làm

    Tiêu Mộng Tuyết nghe xong thì cũng sững sờ một lúc. Thật không nghĩ đến, mình đường đường là người thừa kế tương lai, Chủ tịch của tập đoàn Tiêu Thị cũng phải xếp hàng. Giờ thì cô đã hiểu tại sao Lưu Tiểu Phi lại phải đi xuống rồi. Cô liếc mắt thâm ý nhìn Tần Duệ Tiệp một chút, sau đó cười nói:
    - Được, nếu Lưu Tiểu Phi đã xếp hàng thì chúng ta cũng không thể yêu cầu được ưu tiên, tôi sẽ xếp hàng cùng anh ta.

    Nói xong, Tiêu Mộng Tuyết mang theo người của mình đến xếp sau Lưu Tiểu Phi.

    Lần này, toàn bộ mọi người trong triển lãm đều kinh hãi.

    Người ở tỉnh khác có thể không biết Tiêu Mộng Tuyết và Lưu Tiểu Phi nhưng nếu đã là lãnh đạo chính phủ và toàn bộ giới tinh anh trên thương trường thành phố Nam Bình tỉnh Hà Tây đều nghe đến bọn họ. Nhất là khi trên người Tiêu Mộng Tuyết còn đeo biển hiệu, chỉ cần nhìn đến là biết ngay.

    Mà các phóng viên vốn đã giỏi săn lùng tin tức, sau khi thấy Tiêu Mộng Tuyết tự mình đi đầu xếp hàng, tất cả máy ảnh, cameras đều rơi trên người cô ta, cũng có phóng viên trực tiếp đi lên phỏng vấn:
    - Tổng giám đốc Tiêu, ngài là Chủ tịch tập đoàn Tiêu Thị, thân phận vô cùng tôn quý, tại sao lại phải xếp hàng? Theo tôi được biết, ngài chỉ cần nói vài câu, sẽ có rất đông người đến hỏi thăm.

    Tiêu Mộng Tuyết nói:
    - Anh nói quá lời rồi. Thực tế, Tập đoàn Tiêu thị cũng chỉ là một doanh nghiệp tư nhân bình thường. Tiêu thị chúng tôi đang áp dụng chiến lược xuất ngoại Lam Hải. Cho nên, chúng tôi tôn trọng đối tác, bao gồm cả quy tắc của bọn họ. Hiện tại tất cả mọi người đều xếp hàng, tại sao chúng tôi lại không phải xếp hàng?

    Chỉ mấy câu đơn giản nhưng lại để lộ rất nhiều tin tức

    Mấy phóng viên theo sau lại hỏi một loạt vấn đề, Tiêu Mộng Tuyết trả lời đâu ra đấy, rất ngắn gọn, rõ ràng.

    Hàng ngũ dần tiến vào, chừng mười phút sau, rốt cuộc cũng đến lượt Tiêu Mộng Tuyết và Lưu Tiểu Phi đi vào.

    Lúc này, Liễu Kình Vũ đã chuẩn bị kỹ càng ở trong phòng. Hơn nữa, lúc Tần Duệ Tiệp đi vào cũng đã báo cáo cho hắn biết về đám người Tiêu Thị đang xếp hàng ở bên ngoài.

    Sau khi nghe xong, Liễu Kình Vũ hết sức hài lòng.

    Liễu Kình vũ là một người rất nguyên tắc. Hắn sẵn sàng chân thành tiếp đón mỗi vị khách hàng. Mặc kệ đối phương là dân chúng bình thường hay là Chủ tịch xí nghiệp lớn, hắn đều duy trì nguyên tắc công bằng này. Sẽ không vì đối phương là chủ tịch của một công ty lớn mà ưu tiên. Tuy nhiên hắn cũng không phải là một người đặc biệt cứng nhắc

    Lúc Lưu Tiểu Phi cùng Tiêu Mộng Tuyết bước vào, Liễu kình Vũ bước ra khỏi chỗ ngồi của mình, vẻ mặt tươi cười chào đón:
    - Tống giám đốc Lưu, Tổng giám đốc Tiêu, hoan nghênh các vị gian triển lãm của quận Tân Hoa. Vừa rồi rất xin lỗi vì đã để mọi người phải xếp hàng. Không biết các vị muốn xem xét hay muốn biết tin tức nào của quận Tân Hoa?

    Vừa nói xong, thời điểm ánh mắt của Liễu Kình vũ rơi trên người Lưu Tiểu Phi liền ngây ra.

    Lưu Tiểu Phi cũng vậy.

    Ánh mắt của hai người đan vào nhau.

    Tuy rằng đây là lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc nhưng họ đều không phải là người bình thường, họ có thể nhìn thấy bóng dáng của chính mình ở đối phương. Từ tướng mạo của người đối diện mà liên tưởng đến một thứ gì đó. Nhất là tên Lưu Tiểu Phi này, khiến Liễu Kình Vũ nghĩ đến rất nhiều.

    Còn đối với Lưu Tiểu Phi, cha mình là ai vẫn là một câu hỏi, từ đầu đến cuối mẹ y cũng không nói với y. Chỉ nói là là: nếu có một ngày y có thể đứng trên đỉnh cao thương trường đất nước Trung Quốc này, bà sẽ nói ra thân thế của y. Đối với câu trả lời này, Lưu Tiểu Phi cũng không nói gì. Y là một người con có hiếu, hơn nữa mẹ của y vẫn đang phải trị liệu ở nước ngoài, y cũng không dám đi ép hỏi về thân thế của mình. Y chỉ có thể phấn đấu, hướng về lý tưởng phía trước của mình

    Kiêu ngạo đấu với kiêu ngạo.

    Hai người thật sự rất kiêu ngạo.

    Mắt đối mắt, tia lửa cũng tóe lên.

    Sát khí.

    Hai người cũng cảm nhận được từ ánh mắt đối phương ẩn chứa năng lượng cường đại.

    Trong nháy mắt, nhiệt độ toàn khu triển lãm thấp xuống vài độ.

    Hai người từng đứng giữa đường ranh sinh tử, tất cả đều cảm nhận được trên người đối phương có một loại sát khí rất mãnh liệt.

    Giờ phút này, Tần Duệ Tiệp và Tiêu Mộng Tuyết đứng bên cạnh Liễu Kình Vũ và Lưu Tiểu Phi cũng đang đánh giá lẫn nhau.

    Giữa hai bên trong nháy mắt rơi vào một cảnh giới vô cùng quỷ dị bên trong.

    Hai bên dường như đang tiến hành một cuộc đọ sức.

    Đúng lúc này, Tào Thục Tuệ phát xong đống tài liệu trong tay, đi đến bên cạnh nói:
    - Liễu Kình Vũ, nhanh lấy cho em một ít tài liệu.

    Vừa nói, Tào Thục Tuệ vừa bước vào gian phòng, lúc nhìn thấy Liễu Kình Vũ và Lưu Tiểu Phi bốn mắt nhìn nhau, trạng thái ác liệt liền cười nói:
    - Hai người các anh đứng nhìn nhau như vậy làm gì? Lớn lên giống nhau thì làm sao? Cũng không phải là sinh đôi mà.


    Nói xong liền bước đến hòm tài liệu.

    Mà lúc này, trạng thái giằng co giữa Liễu kình Vũ và Lưu Tiểu Phi vì sự xuất hiện của Tào Thục Tuệ mà chuẩn bị hóa giải.

    Hai người nhìn nhau cười, đồng thời vươn tay ra.

    - Liễu Kình Vũ.

    - Lưu Tiểu Phi.

    Hai người đồng thời ngồi xuống. Bên kia, Tần Duệ Tiệp cũng mời Tiêu Mộng Tuyết ngồi cạnh.

    Liễu Kình Vũ cũng không lấy tài liệu tuyên truyền ra, chỉ thản nhiên nói với Lưu Tiểu Phi:
    - Nghe nói tập đoàn Tiêu Thị các anh đang thực thi chiến lược xuất ngoại?

    Lưu Tiểu Phi gật đầu:
    - Đúng vậy.

    Liễu Kình Vũ lại nói:
    - Có phải hiện tại Tập đoàn Tiêu Thị loạn trong giặc ngoài, tràn đầy nguy cơ?

    Lưu Tiểu Phi vẫn gật đầu như cũ:
    - Đúng vậy.

    - Đến quận Tân Hoa thành phố Thương Sơn chúng tôi, tôi giúp anh chọn dự án, đảm bảo thành công.
    Lời này nói ra thật kinh người.
     
    mhoang1191, Simi1988 and muthanhnam like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)