Huyền Huyễn  Đô Thị Điêu Cốt Sư - Tuyết Nguyên U Linh [Nữ Chính]

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Điêu Cốt Sư
    Tác giả: Tuyết Nguyên U Linh
    Chương 56: Chiến đấu đi

    Nhóm dịch: Phượng Hoàng Lửa
    Nguồn: Truyencuatoi.

    Dịch:Kidlove

    Anthony vừa dùng lưới gì vây U Liêm nhỉ? "Hắn" sao lại chuẩn xác tìm được vị trí của U Liêm?

    Khiếp sợ xong, trong lòng mọi người nổi lên nghi vấn. Nhưng lưới khí trên thi thể U Liêm đã biến mất, bọn họ không thể tìm ra được đáp án.

    ( truyencuatoi. và meomoon86.wordpress)

    "Đó là cái gì?" Trong phòng họp căn cứ số 3, một sĩ quan thắc mắc nói, "Chẳng lẽ là hàng rào điện?"

    "Không phải hàng rào điện." Một sĩ quan khác phản bác, "Nếu hàng rào điện hữu dụng thì trung tướng Nader đã không bị ép đến tình trạng bây giờ."

    "Vậy thì là cái gì? Nhìn thời gian chiến đấu không quá dài, ước chừng chỉ mất có 5 giây nhưng quan trọng nhất là có tác dụng."

    Mọi người nghị luận sôi nổi, hứng thú dâng cao.

    Lúc này, một sĩ quan mở miệng: "Tôi phải nói, đó là thứ gì cũng không quan trọng, nó thậm chí không có bất kỳ lực sát thương gì, gần như chỉ ép U Liêm hiện thân mà thôi. Điều quan trọng là Anthony có khả năng xác định chính xác vị t rí của U Liêm. Nếu như không có "hắn" định vị, cho dù có vũ khí mạnh mẽ hơn nữa cũng không thể phát huy ra uy lực chân chính."

    Vưu Ân gật đầu: "Đúng vậy. Milos tuy rằng cũng có thể phán đoán vị trí U Liêm, nhưng so sánh với nhau, Anthony càng chính xác hơn, giống như có thể nhìn thấu thú lưỡi hái ẩn hình vậy."

    "Ngay cả ra đa dò tìm cũng không quét được, "hắn" lại có thể?" Valaneuar lần này tỏ vẻ hoài nghi.

    "Sự thật không phải đang đặt ở trước mắt hay sao?" Vưu Ân chỉ về hình ảnh được phóng to từ trong máy quay, từ khi an xuất hiện đến khi cô giải quyết U Liêm, trước sau chỉ chưa tới một phút đồng hồ, nhưng lại để mọi người đặt ra nhiều nghi vấn.

    "Xung quanh chỉ có mấy con U Liêm?" Milos đến bên người An, hỏi.

    An nhìn xung quanh một vòng, giơ năm ngón tay.

    "Vậy không cần chậm trễ thời gian, lập tức tiến vào khu cách ly, làm phiền em cản phía sau giúp ta."

    An gật đầu.

    Milos lần nữa tiến hành an bài nhiệm vụ, sau đó mang theo đội ngũ lao vào khu cách ly số 5.

    An cũng im hơi lặng tiến đi phía sau đội ngũ, lại khiến trong lòng binh lính sinh ra một loại cảm giác an toàn kỳ diệu. Khác với Milos mạnh mẽ ổn định nhân tâm, đối với sự tồn tại của an lại khiến người ta cảm thấy yên tâm và buông lỏng, giống như có thể tiêu trừ mọi áp lực vậy. Mới vừa rồi trong lòng mọi người đều khẩn trương lo lắng, giờ thay vào đó là cảm xúc phấn chấn mãnh liệt.

    Vòng bảo hộ bên trong khu cách ly số 5 đã bị U Liêm phá hoại mọi nơi, nếu không ngoài ý muốn, chúng nó rất nhanh có thể đi vào phòng cách ly.

    Tiếng chuông cảnh báo trong khu cách ly không biết khi nào đã ngừng, bốn phía đều yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân chậm chạp và tiếng híp thở của mọi người.

    ( truyencuatoi. và meomoon86.wordpress)

    Đúng lúc này, Milos đột nhiên dừng bước chân, đồng tử hơi co lại, cơ bắp toàn thân căng thẳng, một cỗ hơi thở nguy hiểm ập vào trước mặt.

    Lúc này bọn họ đang ở cửa hành lang, trước mặt là hành lang tối tăm trống trải dài chừng 25 mét, vách tường loang lổ, cửa kim loại cuối đường còn bị cắt thành mấy đoạn, ngổn ngang thành hai nửa dưới mặt đất. Bên trong cánh cửa yên tĩnh không tiếng lộng, lấy thị lực của Milos cũng chỉ có thể nhìn rõ cảnh vật trong phạm vi tầm mắt mình.

    Nhưng bây giờ, Milos không phải lo lắng tình huống bên trong cánh cửa kim loại kia mà là hành lang trước mắt. Nếu hắn cảm giác đúng thì bên trong hành lang cất giấu ít nhất hơn mười con U liêm.

    "35 con." "Ngươi tới" bỗng nhiên vang lên âm thanh bên tai trái【 hành lang 16 con, phía sau 5 con, còn có 14 con ở trên đỉnh đầu. 】

    Vẻ mặt Milos nghiêm lại, nhỏ giọng hỏi: "Cô nắm chắc giải quyết mấy con?"

    【 có binh lính trợ giúp, hơn mười mấy con hai mươi con không thành vấn đề. 】

    Milos lập tức nghĩ đến An sử dụng loại cốt điêu lưới khí vừa rồi, chỉ cần để U Liêm hiện hình, nhóm lính có thể phát huy chiến lực của mình.

    "Mọi người chú ý..." Milos vừa mới chuẩn bị thông báo binh lính đề cao cảnh giác thì cảm thấy sau lưng có một cỗ kình phong đánh tới. Hắn chợt xoay người, lé người, quơ đao ngăn chặn.

    Sau đó, là tiếng va chạm kim loại vang lên, U Liêm bốn phía đồng loạt phát động công kích mọi người.

    An nhảy dựng lên, giơ tay ném lên không trung một cái, ánh sáng hiện lên, một U Liêm hiện ra trong lưới của cô. Loại lới khí này không hạn chế hành động của U Liêm, tác dụng duy nhất chính là định vị.

    Việc cô làm bây giờ, không phải là giết U Liêm mà là phá bỏ ẩn hình của chúng, sau đó để binh linh đối phó.

    Milos thì phụ trách xử lý U Liêm không hiện hình, đồng thời tiêu diệt mục tiêu, bảo vệ an toàn cho binh lính.

    Số lượng binh lính rất nhiều, năng lực tác chiến một mình tuy rằng kém hơn nhiều so với Milos, nhưng được huấn luyện nghiêm chỉnh, lại thiên về phối hợp tổ đội nên đối với U Liêm hiện hình cũng không phải không có khả năng đánh. Sau khi phá ẩn hình, ưu thế lớn nhất của U Liêm là cánh tay công kích và phòng ngự giáp xác, còn có lực nhảy siêu cường của chúng.

    Vì lần chiến đấu này, An đã đặc biệt chuẩn bị số lượng lớn mấy loại cốt điêu phụ trợ hình tự quyết "lưỡi", "khóa", "định" linh cốt và cốt điêu bình thường phối hợp sử dụng linh hoạt như con cá bơi trong chiến trường hỗn loạn, vì các binh lính định vị U Liêm.

    Dưới sự dẫn dắt của Milos và An, từng con U Liêm bị binh lính hợp lực tiêu diệt. Đang ở thế cục hết sức tốt đẹp, Milos và An đồng thời dừng động tác lại. Một người ngưng thần lắng nghe, một người quay đầu nhìn lại.

    Có vô số con U Liêm đang chạy từ bốn phương tám hướng đến bên này, hàng lang, trần nhà, vách tường trong đều bị hư hại... Rất nhanh bao vây quanh mọi người.

    An cũng đã tính toán một chút, ước chừng có hơn một trăm con. Lần này chắc không xong rồi, cô không có nhiều cốt điêu định vị như vậy! Nếu chúng hợp lại, ở đây cũng chỉ có mình cô và Milos là có thể toàn thân thoát ra. Bởi vì hơn ba mươi con U Liêm kia đã khiến cả nhóm lính đều phải cố hết sức.

    【 Nấm chân khuẩn, có thể giúp tôi xua đuổi những U Liêm kia không? 】 An rốt cuộc cũng quyết định kêu gọi những người bạn tốt của cô.

    ( truyencuatoi. và meomoon86.wordpress)

    【 đuổi, đuổi, đuổi......Đuổi không hết ┬_┬, đuổi không hết ┬_┬...】

    【sờ một cái, đừng thương tâm, chúng không phải bạn tốt, chúng ta về sau không để ý tới chúng nữa. 】An an ủi.

    【 không để ý tới, không để ý tới, kiên quyết không để ý tới! ψ(╰_╯)】 Nấm chân khuẩn cũng nóng nảy.

    Một mảng lớn nấm chuẩn khuẩn tụ tập quanh An, một nửa tạo thành U Liêm, một nửa tạo thành trường đao, vèo vèo vèo vài cái cắt U Liêm thành vô số điểm nhỏ, sau đó tạo thành một con khô lâu thật lớn, rất quỷ dị nhìn xuống U Liêm, ý đồ muốn dùng An để uy hiếp trấn trụ chúng.

    Hừ, sợ chưa!

    An: Các ngươi không phải là cáo mượn oai hùm đi...Chúng nó sẽ không sợ...

    Không nghĩ tới nấm hảo chân không trấn áp được đám U Liêm này, chắc hẳn chúng đã tính sẽ đại khai sát giới. Đây là một loại sinh vật lãnh khốc tàn nhẫn, tình nguyện từ bỏ lợi ích của mình cũng không chịu để người định đoạt.

    Bởi vì người xem bên ngoài không nhìn thấy thân ảnh U Liêm cho nên cũng không biết tình cảnh nguy hiểm trước mắt của đám người Milos, cho đến khi vài người lính bị cắt thành vài đoạn thì bọn họ mới ý thức được tình huống không ổn.

    Hơn trăm con U Liêm cùng nhào tới đánh mọi người, Milos đã không còn thời gian tiến hành bố trí chiến lược, chỉ có thể tận lực đánh chết mục tiêu để đám lính tranh thủ đường sống.

    An cũng dùng xong cốt điêu hiện hình cuối cùng, trong một buổi tối, cô thật sự không thể làm ra nhiều hơn.

    Một khi đã như vậy...

    【 trọng 】!

    Một con U Liêm rơi mạnh xuống đất, cánh tay ghim vào trong kim loại

    【 duệ 】!

    Vậy chiến đấu đi!

    An cầm cốt đao bổ ngang, lưỡi đao sắc bén tạo thành một đường sáng loáng trên không trung, máu tươi phun ra, cô thu đao, bóng dáng U Liêm hiện ra trước mặt, đầu chậm rãi rơi xuống, lộ ra vết cắt chỉnh tề trên cổ.

    Vài binh lính bên cạnh thấy vậy đều hít một hơi lạnh. Cánh tay này cần phải có lực bao nhiêu mới có độ chính xác như vậy?

    An lúc này không rảnh lo lau vết máu trên mũ mà nhằm tới một U Liêm khác.

    Ít đi An xác định vị trí, các binh lính hoàn toàn mất đi mục tiêu, chỉ có thể tập trung ở một chỗ, bị động phòng thủ. Giờ phút này, chủ lực chiến đấu chân chính chỉ có mỗi hai người An và Milos.

    Milos khí thế kinh người, chiến ý bão táp, dưới sự vây công của U Liêm cứ một đao lại một đao hạ xuống, giống như chiến thần thu hái sinh mệnh của chúng, nhưng vết thương trên người hắn cũng càng lúc càng nhiều hơn, cả người hắn đều là máu song hắn không hề có lộ tia yếu thế mà càng lúc càng hung hãn.

    Còn An thì thân pháp linh hoạt nên mỗi lần đều thoát khỏi một kích trong lúc hỗn loạn càng thành thạo hơn, không có bị U Liêm làm thương đến một lần.

    Mà sự tiêu sái này lại lần nữa chinh phục vô số người lính trong căn cứ.

    Song, những binh lính thân trong chiến đầu không rảnh bận tâm điều này, bên người họ luôn xuất hiện người bị thương hoặc tử vong, mà bọn họ cái gì đều không làm được, hoặc là nói không kịp làm. Rất nhiều lần diễn luyện kế hoạch tác chiến, nhưng khi trong thực chiến, họ hoàn toàn không phát huy được tác dụng quá lớn. U Liêm không chờ họ kịp bố trí đã công kích, ngược lại, nó rất thông minh, không để con người có bất kỳ cơ hội phản kích nào mà chuyên hạ thủ chỗ yếu.

    Các binh lính không đáng lo lắng, mục tiêu chân chính của chúng chỉ có mình Milos và An.

    Milos rên lên một tiếng, sau lưng bị cánh tay một con U Liêm đánh trúng. Hắn nâng một chân đá bay con U liêm kia, sau đó sẽ càng có nhiều U Liêm đánh hắn hơn.

    So sánh với nhau, An nhẹ nhàng hơn nhiều, có lẽ là vì nấm hảo chân bảo vệ nên U Liêm chiếu cố "cô" còn lâu mới bằng Milos, đây có thể hiểu vì sao cô nhìn linh hoạt lại không có chút bị thương.

    【 giết, giết, giết...】 nấm hảo chân không ngừng trợ uy ở bên cạnh.

    An đột nhiên có loại cảm giác dạy hư trẻ nhỏ... Nấm chân khuẩn cute như vậy, sẽ không biến thành phần tử hiếu chiến chứ?

    "Thiếu tướng Milos!" Binh lính kinh hãi kêu lên, cũng chặt đứt suy nghĩ của An.

    Cô quay đầu nhìn lại, thì thấy quần áo trên người Milos từ trên vai, cơ bắp đều bị mất đi một mảng lớn, toàn bộ đều là máu thịt, trông thật đáng sợ.

    An ngược lại không lo lắng Milos bị thương, lấy năng lực khôi phục của hắn, loại ngoại thương này cũng chỉ mất mấy ngày là có thể khỏi hẳn. Nhưng, nếu bị đánh trúng chỗ hiểm thì cuối cùng cũng sẽ bị chết chứ?

    Mắt thấy U Liêm lại tiến lên đánh hắn tiếp, An vội khởi động tự quyết "mau", nháy mắt vọt tới phía sau Milos, trở tay tóm một vật phẩm ở bên eo hắn ném về phía U Liêm đang xông tới.

    Chỉ trong giây lát đó, trên không trung hiện ra một hình ngôi sao năm cánh trong suốt, U Liêm va vào trên bề mặt ngoài liền lập tức bị bắn ngược ra ngoài, mà trên đó cũng chỉ lưu lại một mảnh sóng gợn.

    【 tinh thuẫn 】, cốt điêu kết hợp giữa đồ văn và phòng ngự, có thể tạo thành lá chắn không khí hình ngôi sao, có tác dụng phản lực. Nó sử dụng lá giáp giống như của binh lính, chỉ là ánh sáng lá giáp là thuần phòng vệ vật lý, không có tác dụng dùng sức.

    Lá giáp ngôi sao giằng co mười giây, sau đó biến mất không còn dấu tích, cốt điêu trên tay An cũng hóa thành tro tàn.

    Milos nheo mắt lại, môi mín lại thành một kẽ hở, chiến ý lại tăng lên, ra chiêu càng ác liệt hơn!

    Trên mặt đất đều là đầu và máu tươi từ chân tay, đã bị cụt của U Liêm, hai người đứng dựa lưng nhau tạo thành một phe đứng trong một vũng máu tanh, liên thủ ngăn địch. Giờ khắc này, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn hai người chiến đấu, yên lặng mà kích động, kiềm chế thêm dâng trào.

    Nhìn cả hai người tắm trong máu, trong lòng các binh lính lại dấy lên một ngọn lửa!

    Bọn họ cũng muốn chiến đấu, bọn họ cũng muốn chiến đấu!

    ( truyencuatoi. và meomoon86.wordpress)

    Trong mắt vài người lính lóe lên ánh sáng khác thường, đặc biệt là Âu Mạc, da trên cổ mơ hồ ngưng kết ra một tầng băng sương...​
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Điêu Cốt Sư
    Tác giả: Tuyết Nguyên U Linh
    Chương 57: Tiến hóa bắt đầu

    Nhóm dịch: Phượng Hoàng Lửa
    Nguồn: Truyencuatoi.

    Dịch:Kidlove

    Sát khí!

    Âu Mạc đột nhiên nâng đao che trước mặt một người đồng đội, chỉ nghe một tiếng "keng", chuôi đao bắn ra mấy tia hoa lửa.

    ( truyencuatoi. và meomoon86.wordpress)

    Bính lính được hắn ngăn cản một đòn trí mạng thì dần dần phiếm hồng đôi mắt, cả người giống như rơi trúng thùng thuốc nhuộm, tầm mắt trở nên rất kỳ lạ. Hắn phát hiện trên trường đao của Âu Mạc như có một bóng dáng lưỡi hái màu đỏ, tuy rằng không nhìn thấy rõ toàn cảnh nhưng lại có thể khẳng định đây chính là cánh tay của một con U Liêm, mũi nhọn chỉ cách hắn có 5cm, nếu không có Âu Mạc ngăn trở thì chỉ sợ giờ phút này đầu hắn đã bị vỡ toang.

    Đúng lúc này, cánh tay U Liêm kia đột nhiên bắn lên chuyển hướng chém tới mặt Âu Mạc.

    Trên trán Âu Mạc lập tức ngưng kết một tầng sương lạnh, đồng thời vung đao về phía trước, sau đó là cánh tay hạ xuống, giữa trán thẳng tắp xuất hiện một vết máu.

    Không kịp sợ hãi, phía eo phải cũng xuất hiện hàn ý, hắn đột nhiên nhảy lên, hai cỗ kình phong đảo qua dưới chân hắn.

    Binh lính bên cạnh đỏ mắt hét lớn một tiếng, tay cầm đao chém tới chỗ U Liêm vừa mới công kích Âu Mạc, vừa trúng giữa cổ nó. Nhưng một lần chém này chưa thể giết chết nó, lúc này, Âu Mạc từ trên không cũng bổ xuống một đao vào cùng vị trí, một tiếng "xì" máu tươi phun ra, U Liêm hiện hình, run rẩy một lát ở trên mặt đất, ngay sau đó mới tử vong.

    Cùng lúc đó, tầng sương lạnh trên người Âu Mạc chậm rãi tiêu tán, mà ánh sáng đỏ trên người binh lính đỏ mắt cũng dần biến mất sau khi U Liêm chết. Trong lòng hắn vừa động, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Milos và Anthony, chỉ thấy trên người Milos có một tầng ánh sáng màu vàng mà trên người Anthony là ánh sáng màu trắng? Hai ánh sáng đều tinh khiết, nhìn cực kỳ đẹp mắt. Lại nhìn những người khác, phần lớn trên người binh lính đều là màu xám xịt, chỉ có một ít người có màu trắng nhạt giống như là màng vỏ trứng gà vỡ ra từng mảng, lộ ra lòng trắng trứng bên trong.

    Giờ phút này, binh lính đỏ mắt mới hiểu rõ tình cảnh nguy hiểm trước mắt của bọn họ, xung quanh có ước chừng bảy, tám mươi đoàn ánh sáng đỏ, yêu dã thâm sâu, đem nơi này giống như địa ngục. Tuy rằng phần lớn U Liêm bị Milos và Anthony kiềm chế, nhưng còn hơn mười con cũng đủ làm bọn họ thương vong nặng nề.

    "Tiếp tục!" Tiếng Âu Mạc vang lên bên tai người lính đỏ mắt. Bọn họ không có thời gian tự hỏi nguyên nhân bản thân tự biến thân, chỉ biết phải nhanh chóng tham gia chiến đấu.

    "Tới cùng tôi." Bính lính đỏ mắt dẫn đầu nhắm tới một người đồng đội cách đó không xa.

    Nhưng không chờ bọn họ cứu viện, đồng đội kia đã bị một U Liêm cắt đứt cánh tay trái. Toàn thân hắn bắt đầu băng bó, còn một tay thu hồi cánh tay bị U Liêm chộp được trở về, sau đó nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên nhấc cả người con U Liêm kia lên, hưng hăng ném xuống đất. Chỉ nghe "oanh" một tiếng, mặt đất tạo thành một hố to, hình dáng U Liêm cũng theo đó hiện ra, cùng bị Âu Mạc và binh lính đỏ mắt trước sau giết chết.

    Sau ba người bọn họ, lại lần lượt có mấy người lính khác xuất hiện trình độ tiến hóa khác nhau.

    Binh lính trung tướng Nader nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, không rõ binh lính Milos sao tự nhiên lại giống như được bơm máu gà, một người lại đến một người tự dưng phát cuồng. Vừa rồi bọn họ còn giống như bị treo lên đánh, ngay sau đó lại đột nhiên biến thân! Các vị vừa rồi chẳng lẽ là vẫn luôn che dấu thực lực sao?

    Người bên ngoài theo dõi thấy một màn này cũng đều phi thường khiếp sợ. Một đôi mắt đỏ là chuyện gì xảy ra? Thật sự là cậy mạnh sao? Tên nhảy như con thỏ kia là chuyện gì đây? Binh lính Milos đều bị thứ gì kỳ quái bám vào người sao? Đây là chiến đấu chân chính không cần biểu diễn đặc thù đi!

    Milos và An cũng chú ý tới tình huống của binh lính bên cạnh nhưng cũng không có vẻ mặt kinh ngạc đặc biệt. Milos đã sớm làm thí nghiệm với binh lính, sau khi người bệnh được tiêm vắc xin phòng bệnh nấm khuẩn đều có khả năng tiến hóa, hơn nữa, dưới sự kích thích, khẩn trương và áp lực, tỷ lệ tiến hóa sẽ lớn hơn nhiều.

    Mà An thì, so với Milos càng sớm biết tới năng lực cường hóa của "nấm hảo chân", chuyện xảy ra trước mắt đều nằm trong dự kiến của cô.

    "A". Lan Tước cười nói: "xem ra trên tay thiếu tướng Milos có cất giấu không ít bí mật đâu."

    Những người khác nghe vậy đều lộ vẻ mặt ngạc nhiên khó tin trên mặt. Xem biểu hiện của những binh lính đó, rất khó khiến người khác không hoài nghi trên người bọn họ nắm giữ kỹ thuật cải tạo cường đại nào đó.

    ( truyencuatoi. và meomoon86.wordpress)

    Hai tay Vưu Ân giao nhau, yên lặng chăm chú nhìn màn hình, trong mắt gợn sóng không sợ hãi.

    Không khí trong phòng họp cao tầng nặng nề, còn bên ngoài lại là một mảnh ồn ào.

    "KAO, thần ơi, người của thiếu tướng Milos đều là chiến sĩ siêu cấp sao?"

    "Quá khốc, quá lóa mắt! Tôi sao không được phân vào đội lính của thiếu tướng Milos chứ!"

    "MD, vừa rồi là làm gì vậy! Sớm một chút bùng nổ tiểu vũ trụ, còn có thể giúp tôn tử nhảy lâu như vậy sao?"

    "Tôi đoán loại lực lượng này yêu cầu phải có cơ hội mới có thể phát huy, nếu không những người lính kia sao đến chết đều không phản kích? Chắc để đạt được lực lượng phải trả giá một đại giới tương ứng, không cần nhìn đến bề ngoài, binh lính hy sinh đều đáng giá tôn kính."

    ...

    "Thiếu tướng Milos, Anthony, chúng tôi tới trợ chiến!" Vài người lính đạt được lực lượng tiến về Milos.

    "Không được tự tiện rời khỏi đội ngũ!" Milos hét lên, "Bảo vệ tốt đồng đội các người!" Song, mệnh lệnh vẫn chưa kịp ngăn cản bọn họ thì bọn họ đã không biết sống chết vọt vào vòng vây đàn U Liêm. Năng lực tiến hóa của mỗi người đều khác nhau, giống như binh lính đỏ mắt chỉ có khả năng nhìn đến năng lượng người không nhiều. U Liêm đối với phần lớn binh lính mà nói, vẫn là sự tồn tại rất nguy hiểm. Chỉ là bọn lính đột nhiên có năng lực phi phàm đều kích động phấn chấn nên có chút đắc ý vênh váo. Một nguyên nhân khác, cũng là vì muốn trở thành trợ lực của Milos chứ không phải là nhìn trưởng quan của mình vì bọn họ tắm máu hăng hái chiến đấu.

    Milos cảm giác vài cỗ sát khí đánh thẳng tới binh lính, trên đùi hắn dùng sức, đột nhiên nhảy lên, thật mạnh dừng ở trước mặt binh lính, đôi tay nắm đao quét ngang, đánh lui U Liêm hai bên, vì bính lính tạo ra một khu vực an toàn. Nhưng trên bả vai của hán cũng bị cánh tay hai con U Liêm đồng thời nhìn trúng.

    "Thiếu tướng Milos!" Bọn lính nhìn đến tim và mật đều bị vỡ, binh lính đỏ mắt càng la hét: "Cẩn thận!" Gần như không dám nhìn thẳng vào bả vai thiếu tướng Milos bị chém đầy máu.

    Song, tình cảnh trong tưởng tượng không có xuất hiện, cánh tay U Liêm mới đâm vào xương vai Milos mà không thể đâm vào nữa.

    Binh lính đỏ mắt còn chưa kịp may mắn đã lại thấy hai con U LIêm đồng thời nhảy lên, một trái một phải đánh Milos.

    Hắn há to miệng, muốn kêu mà không ra bất kỳ tiếng nào.

    Đang trong lúc hết sức nguy hiểm, một thân ảnh nhảy lên cao.

    【 đâm 】! 【 trói! 】 Hai miếng cốt điêu liên tục được bắn ra.

    Một con U Liêm bị đâm ném ra thật xa, một con khác quỷ dị trôi nổi giữa không trung, cánh tao lung tung múa may.

    Một màn này, chỉ có vài tên lính tiến hóa dị đồng (mắt khác thường) nhìn thấy, miệng lưỡi bọn họ cứng lại, không biết Anthony dùng kỹ năng gì. Trước kia bọn họ hoàn toàn không biết gì cả, nhưng bây giờ đã tiến hóa, bọn họ cũng tự nhiên quy kết năng lực của Anthony là tiến hóa. Tuy rằng không biết năng lực sau khi "hắn" tiến hóa là gì nhưng có thể khẳng định, so với bất kỳ kẻ nào, Anthony đã sớm tiến hóa, cho nên năng lực "hắn" sở hữu cũng mạnh nhất trong số mọi người.

    Nghĩ đến đây, mọi người càng thêm kính nể "hắn". Danh hiệu "Người đứng đầu", không phải "hắn" thì còn là ai.

    ( truyencuatoi. và meomoon86.wordpress)

    Loại nhận thức này của bọn họ cũng có chỗ lợi cho An, dĩ vãng không thể biểu hiện thì nay đều có thể sử dụng tiến hóa để giải thích.

    Song, An bây giờ không có thời gian bận tâm điều này, còn lại 5-60 con U Liêm, tình hình nhìn thì giống như bởi vì bọn lính tiến hóa mà có chuyển cơ nhưng trên thực tế lại không ổn định, bọn lính mới vừa tiến hóa, trước mắt chỉ dựa vào cảm xúc mãnh liệt nhất thời trong chiến đấu, chờ sau vài phút, cảm xúc mãnh liệt bão hòa, phỏng chừng bọn họ sẽ bị đánh trở về nguyên hình. Phải biết rằng, Milos lúc trước tiến hóa phải mất một thời gian rất dài, sau đó mới chậm chạp thích ứng và linh hoạt nắm giữ.

    Milos hiển nhiên cũng nghĩ tới điều này, hắn nhanh chóng hạ lệnh bảo binh lính trở về đội ngũ và phối hợp tác chiến.

    Có một phen biến cố vừa rồi, binh lính cũng không dám tự chủ trương mà lui về đội ngũ, bắt đầu phối hợp cùng bọn họ diệt sạch U Liêm xung quanh mình.

    Trên vai Milos có hai vết đao thật sâu, máu tươi theo động tác chiến đấu kịch liệt của hắn mà chảy ròng trên cổ xuống, gần như đã biến toàn bộ nửa người trên của hắn như tẩm thành màu đỏ.

    Đúng lúc này, trên miệng vết thương truyền đến đau đớn, ngay sau đó lại là một sự ấm áp. Milos quay đầu nhìn lại, thì thấy lục quang vài giờ trên miệng vết thương đã biến mất, trong lòng liền hiểu rõ đây là An dùng cốt điêu dược tính giúp hắn trị liệu.

    Hắn nhìn thật lâu bóng dáng gầy của An...

    Các binh lính sau khi vợt qua sự ngạc nhiên ban đầu, đều bắt đầu vững vàng ứng chiến, phối hợp tiêu diệt U Liêm, bảo hộ đồng đội. Sau ba phút, năng lực của từng người biến mất.

    Loại chênh lệch này khiến lòng họ rối loạn, trong lòng lại cảm thấy mất mát táo bạo, có người thậm chí còn rơi vào trạng thái suy yếu. Vừa mới rồi tình thế còn tốt mà giờ lại nghịch chuyển lần nữa. Dư lại bốn năm con U Liêm liên tiếp sát thương mấy người, hơn nửa số binh lính tiêu hao thể lực, chỉ dựa vào ý chí chống đỡ, mọi cảm xúc mặt trái như sự đau khổ, lo âu, mất mát, áp lực gần như bao phủ bọn họ.

    "Lui lại!" Milos không thể bứt ra chi viện, lập tức hạ lệnh nói: "Chỉnh đốn đội hình, rút lui khu cách ly, nhanh chóng trở lại trung tâm căn cứ."

    Suốt hơn hai giờ, cho dù là nhân loại hay là U liêm đều đã mệt mỏi. Lúc này rút lui, tỉ lệ nhóm lính chạy thoát vẫn rất cao.

    Milos nhảy ra khỏi vòng vây U Liêm, xoay người chặn ở cửa ra, vì nhóm lính mà cản ở phía sau.

    "Thiếu tướng Milos!" Binh lính nhìn Milos cả người đầy máu che ở phía trước bọn họ thì đều lộ vẻ mặt khó chịu.

    "Chạy nhanh đi!" Milos gầm lên: "Trở về tăng huấn luyện gấp ba lần, các ngươi đám hỗn đản thật sự thiếu roi."

    Câu thô tục này khiến mọi người đều sợ hãi, vốn muốn ngoan ngoãn ở lại nhưng thấy An đột nhiên quỳ gối xuống đất, giơ tay đánh lên trên mặt đất, ngay sau đó liền xuất hiện một cái khe trông giống như mạng nhện lan tràn khắp bốn phía.

    ( truyencuatoi. và meomoon86.wordpress)

    Lúc này, An đứng lên, giơ hai ngón tay giữa với đám lính, cùng lúc đó, sàn nhà đổ ầm ầm, gạch đá bay lên, mấy con U Liêm đang định đánh lén đều thình lình ngã vào trong hầm. Con đường bị cắt đứt, tạm thời chặn được U Liêm truy kích.

    Bị dựng ngón giữa vốn khiến người khó chịu, nhưng giờ phút này nhìn Anthony và Milos đứng một mình trong trung tâm đổ nát thì bọn lính đều tự dưng cảm thấy chua xót, hốc mắt đều đỏ lên.

    "Rút!" Một tiểu đội trưởng nhịn đau khẽ quát một tiếng, mang theo mọi người nhanh chóng rút lui.

    Âu Mạc cuối cùng quay đầu nhìn thoáng qua Milos và Anthony, hai tay nắm chặt, móng tay đều đâm vào trong thịt. Hắn thề rằng phải biến cường, tuyệt không thể trở thành trói buộc của thiếu tướng Milos.

    Tay trái bắt đầu lại hiện ra một tầng sương mỏng, Âu Mạc buông bỏ sát khí, nơi đây không nên ở lâu, chỉ có thể cắn răng rời đi.

    Cho tới lúc này, tất cả mọi người đều cho rằng Milos quyết định từ bỏ lần cứu viện này, lựa chọn lui lại.

    Một khi từ bỏ, cũng đại biểu người trong khu cách ly đều trở thành đồ ăn trong mâm của U Liêm. Nhưng tình thế như vậy, cũng không thể nề hà.

    Song, sau khi bính lính rút lui, Milos không có rời đi theo. Sau mấy chục phút, hắn và Anthony vẫn đứng tại chỗ, tiếp tục tiêu diệt những U Liêm còn sót lại.

    "Thiếu tướng Milos, Anthony, nhanh chạy đi!" Không ít người nhìn theo hô. Nhìn Milos và Anthony đều một thân máu, trong lòng tất cả mọi người đều căng thẳng.

    Lui lại đi, cho dù bây giờ lui lại cũng sẽ không có người trách cứ các vị, các vị đã tận lực.

    Song, hai người vẫn chiến đấu...

    Lui lại đi, thật sự đủ rồi.

    Chiến đấu vẫn tiếp tục...

    Bóng dáng hai người xuyên qua trong ánh đao kiếm, cùng vô số địch nhân ẩn hình chiến đấu, trong hình ảnh chỉ thấy bóng dáng người và đầu lâu không ngừng gia tăng 1, 2, 3... 7... 9... 10...

    Mọi người bên ngoài nhìn xem, lòng lo lắng cũng dần hạ xuống, mà thay thế là sự hưng phấn khẩn trương, không biết là ai bắt đầu, bọn họ từng người đếm số đầu hai người kia chém rơi, mỗi một cái tăng lên, liền kích động bọn họ thêm một phân.

    Đây mới là sát thân chân chính! Đây mới là dũng mãnh chân chính!

    Cho dù vết thương chồng chất, nhưng vẫn sừng sững không ngã như cũ; cho dù thân ở nghịch cảnh nhưng vẫn anh dũng đứng thẳng; cho dù gặp toàn cường địch nhưng vẫn dũng mãnh không sợ chết như cũ.

    ( truyencuatoi. và meomoon86.wordpress)

    Đây là anh hùng, trong lòng mọi người đều cảm nhận không thể tranh luận hai chữ anh hùng!

    Tác giả có lời muốn nói: (Lười edit)

    Tiểu kịch trường ——

    An Diệc: Số đầu binh lính ngươi.

    Milos: Làm cho số bọn họ.

    An Diệc: Nếu đầu ta bị chém bay, ta là hẳn nên thả đầu đi tái chiến, hay là dùng thân thể không đầu tiếp tục chiến đấu?

    Milos:...... Ngươi vẫn là nằm xuống yên tĩnh mà giả chết đi.

    An Diệc: Được rồi, ta đây trước hết nghĩ cách dùng tư thế gì đi tìm chết thì mới tương đối đẹp mắt.

    Milos: Ngươi liền không thể giữ được đầu ngươi, không chết đi sao!​
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Điêu Cốt Sư
    Tác giả: Tuyết Nguyên U Linh
    Chương 58: Thủ chiến

    Nhóm dịch: Phượng Hoàng Lửa
    Nguồn: Truyencuatoi.

    Dịch:Kidlove

    An Diệc cảm giác phía sau có một trận kình phong đánh úp cô, vừa quay đầu đã nhìn thấy Milos quơ đao chém bay chân một con U Liêm, cùng lúc đó, năng lượng trên tay hắn phát ra tiếng "răng rắc" cắt thành hai mảnh.

    Trải qua hai giờ chiến đấu, vũ khí Milos đã bị báo hỏng hoàn toàn, ngay cả sất hổ cốt đao An đưa cho hắn cũng bởi vì tiêu hao sử dụng quá mức mà hóa thành tro bụi.

    Mọi người theo dõi nhìn thấy tình cảnh này vốn đang sôi trào nhiệt huyết dần dần lạnh xuống. Milos giờ phút này hai tay trống không, cả người lại bị trọng thương, dưới sự rình rập của U Liêm xung quanh, hắn sao có thể đối phó với địch? Giáp xác U Liêm phi thường cứng rắn, không có vũ khí căn bản sẽ không đối phó với chúng được.

    Milos lại không có hoảng loạn, tung người tránh thoát tập kích của U Liêm, bắt đầu dựa vào thân pháp linh hoạt tránh thoát toàn bộ. Người theo khí động, nên bước theo thứ tự, trong hô hấp có vận luật kỳ lạ. Ngũ cảm Milos trở nên nhạy cảm hơn, vốn là thông qua thính giác và sát khí để phán đoán vị trí U Liêm thì lúc này, con ngươi hắn dần hiện ra bóng dáng của bọn họ.

    1, 2, 3... 47, chỉ còn 47 con.

    Người ngoài nhìn Milos vẫn luôn né tránh, đã mất đi lực công kích, lại không hề biết rằng thật ra hắn đang vô cùng tỉnh táo, thậm chí còn tỉnh táo hơn nhiều so với bất kỳ lúc nào trong dĩ vãng. Hắn đúng là rất mỏi mệt, vết thương trên người đau đớn nhưng trên tinh thần lại có cảm giác hân hoan nhảy nhót, loại cảm giác này có lẽ được xưng là "cả người hợp nhất (tinh thần và thể xác hợp nhất), giống như hắn có thể khống chế từng tế bào trong cơ thể mình, từng giọt máu, từng sự biến hóa nhỏ.

    Dưới trạng thái này, hắn cảm thấy mình là vô địch.

    Đúng lúc này, mấy con U Liêm tung người nhảy lên thật cao, cùng nhau nhào tới đánh hắn.

    Milos vừa mới chuẩn bị né tránh, thì bên tai truyền tới tiếng động, hắn nhìn theo tiếng động thì thấy trên tay An không biết từ khi nào xuất hiện một cốt đao, sau đó vứt cho hắn.

    Milos nhận cốt đao, tung người lên nhảy, mấy vệt ánh sáng lan xen giữa không trung, đợi khi hắn rơi xuống đất, mấy cái đầu và mấy thi thể lần lượt rơi xuống dưới. Đồng thời, cốt đao trên tay hắn cũng hóa thành mảnh vỡ.

    "Không biết có phải cảm giác tôi bị sai không, sao có cảm giác thiếu tướng Milos càng đánh càng giỏi nhỉ?" Một người lính đang quan chiến có chút không rõ mà bày tỏ.

    "Tôi cũng có cảm giác như vậy."

    "Giống nhau."

    "Nói này, Anthony vừa ném đao cho thiếu tướng Milos có phải là thứ tàn phẩm không nhỉ, nếu không sao chỉ chém vài lần dã bị vỡ rồi?"

    "Cái vũ khí này lại không... Á? Vẫn còn?"

    Mọi người lại thấy Anthony không biết từ chỗ nào lấy ra một thanh kiếm ngắn, tiện tay vứt cho Milos.

    Song, cây kiếm này trên tay Milos cũng không tồn tại được bao lâu, chỉ chém hai cái lại bị hỏng.

    Mọi người bắt đầu phẫn nộ: "Bộ quân giới có phải ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu không? Sao lại sản xuất ra thứ vũ khí kém chất lượng như vậy!"

    Bộ quân giới bày tỏ oan uổng: Thứ vũ khí này căn bản không phải là do bọn họ sản xuất ra được không?

    Trên thực tế, cốt đao An chế tác cũng không phải là vũ khí năng lượng kém, đơn giản là Milos lại tiến hóa lần nữa, cốt đao bình thường đã không thể thừa nhận lực lượng của hắn, một lần nữa bùng nổ sẽ tạo ra lực sát thương cường đại.

    An lại ném cốt đao thứ ba cho hắn.

    Lần này mọi người rốt cuộc cũng đã có cảm giác chỗ nào không đúng rồi. Trên người Anthony rốt cuộc giấu bao nhiêu thanh đao? Đêm hình ảnh phóng to, cái thứ nhất hình như rút ra từ cổ tay, cái thứ hai là từ trong ống giày, cái thứ ba là từ... trong túi?

    Được rồi, quân phục quả thật có rất nhiều túi, nhưng trong túi thật sự có thể giấu đao bình thường không nhiều lắm, nhưng ai nào TM nói cho bọn họ biết, vì sao ngực Anthony cũng cất giấu đao hả? Cái thứ tứ này chính là lấy từ trong ngực ra, "hắn" rốt cuộc cất bao nhiêu đao trong người vậy?

    An cũng rất bất đắc dĩ, được không? Cô không có biện pháp trực tiếp lấy vật từ trong nhẫn xương ra được, chỉ có thể tìm nơi có chứa đồ vật trên người để làm ngụy trang một chút. Trong nhẫn xương của cô, trừ bỏ các loại cốt điêu thì nhiều nhất chính là đao kiếm. Rất nhiều cốt liêu không thích hợp điêu khác lõi nguyên liệu nên cô làm thành cốt đao.

    Ai biết cốt đao ngày thường nhìn sắc bén vô cùng khi tới tay Milos lại không dùng được bao lâu đã bị hỏng rồi. Bị hỏng thì thôi đi, quan trọng là người khác khẳng định chất lượng cốt đao của cô rất kém!

    Điểm này thật sự là không thể nhẫn nhịn!

    An quyết định ra tuyệt chiêu, cô kéo hộ giáp chỗ bụng mình ra (bộ giáp cổ ngực bụng đều có thể kéo ra), duỗi tay xuống tìm tòi thứ gì đó, từ trong rút ra một cốt đao màu lam nhạt.

    Mọi người quan chiến: "..." Đây tuyệt đối là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy vị trí giấu đao vô địch nhất! Anthony, cậu chắc chắn thứ cậu rút ra là đao mà không phải là JJ của cậu chứ?

    Milos tiếp nhận đao rút ra từ giữa chân của cô, cũng thấy khốn khổ (nguyên văn là 囧 ), gia hỏa này không có chỗ nào khác có thể ngụy trang sao?

    Nhưng chờ khi đao vừa tới tay, hắn liền cảm giác có chút khác người, dòng khí dịu dàng xuôi theo ngón tay hắn nhập thẳng vào người hắn, trong nháy mắt làm tinh thần hắn rung lên.

    Lần này, cốt đao không có bị dập nát, ngược lại trở thành một phần thân thể hắn, như ngón tay trên bàn tay dễ sử dụng, không gì ngăn cản. U Liêm ở dưới cốt đao này, không có sức lực chống cự.

    Cốt đao mạnh, Milos càng mạnh hơn, hai người hợp lực càng tăng thêm sức mạnh, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

    An không nghĩ tới cốt đao lam nhạt này ở trên tay Milos lại phát huy được uy lực lớn như vậy. Cốt đao nơi tay, nơi này dường như trở thành chiến trường của một mình Mulos, cho dù cô đứng bất động, U Liêm cũng không thể tới gần cô, tất cả đều bị Milos rất chính xác giải quyết.

    Hắn, lại trở nên mạnh mẽ.

    "Chất lượng cây đao này mới tính hợp cách đúng không?" Một người quan chiến vừa lòng nói.

    "Anthony sao không lấy sớm ra?"

    "Nói nhảm, JJ là đòn sát thủ, đương nhiên phải vào thời điểm mấu chốt mới có thể ra khỏi vỏ."

    "Nói có lý."

    "Thiếu tướng Milos tay cầm JJ chính là uy vũ khí phách."

    "Vậy còn phải nhìn xem hắn nắm JJ của ai."

    "Oh... (thật giống như đã phát hiện ra thứ không phù hợp)."

    "Mau xem, hình như là đã kết thúc."

    Milos và An đồng thời ngừng chiến.

    Đầu tiên là Milos nghiêm túc vuốt ve cốt đao trên tay một chút, sau đó hỏi: "Nó có tên không?"

    An lắc đầu.

    "Vậy có để ý ta lấy tên cho nó không?"

    An làm tư thế xin cứ tự nhiên.

    ""Thủ chiến", lấy chiến vì thủ, vô thủ chi phong." Milos nhìn cây đao này, khó nén sự yêu thích.

    Nghỉ ngơi một lát, Milos và An tiếp tục đi sâu vào trong khu cách ly. Mục đích của bọn họ là sửa chữa lại phòng ngự, tránh để nơi này bị U Liêm dễ dàng phá hủy.

    An dùng ý thức giao lưu với "nấm hảo chân", biết số U Liêm dư lại đã rút lui, trước mắt đã không có nguy hiểm.

    Nhưng bên trong căn cứ còn ẩn giấu ít nhất một trăm hai trăm con U Liêm, trải qua lần này, hành động của chúng chỉ sợ sẽ càng cẩn thận hơn.

    【 U Liêm, không phải bạn tốt, chán ghét! 】 Tập thể nhóm "nấm hảo chân" bày tỏ.

    An thầm buồn cười, không thể tưởng tượng được "nấm hảo chân" đơn thuần có cùng sở thích với mình.

    Giờ phút này cô còn chưa biết, sự biến hóa của "nấm hảo chân" ảnh hưởng quan trọng đối với tất cả các sinh vật trong tương lai như thế nào. Chúng vốn không có sự yêu thích, chỉ cần là sinh vật thì sẽ không cự tuyệt dung hợp. Mà nay, chúng có sự yêu thích riêng, hơn nữa sự yêu thích này còn đi theo ký ức truyền thừa cho nhau, những giống loài chúng chán ghét đều mất đi cơ hội tiến hóa lần nữa. Mà U Liêm, đã trở thành sinh vật đào thải đầu tiên của "nấm hảo chân". Ở mấy trăm năm sau, chúng cũng bị tự nhiên đào thải.

    An trong lúc vô ý trở thành duy nhất ảnh hưởng tới sự yêu thích của "nấm hảo chân" đã thành người quyết định lựa chọn giống loài tiến hóa.

    Sau khi tìm tòi một vòng, Milos khởi động năng lượng dự phòng, bắt đầu tu bổ tường phòng ngự, trang thiết bị theo dõi, đầu não liên lạc, một lần nữa phục hồi hệ thống bảo vệ khu cách ly.

    Chờ xử lý thỏa đáng tất cả, hắn mới cùng An rời khỏi khu cách ly trở về trung tâm chỉ huy.

    Khi hai người bọn họ bước ra qua cánh cửa kim loại, nghênh đón bọn họ là cả trời tiếng hoan hô và cả ánh mắt sùng kính của từng người.

    Trên người cả hai dính đầy máu tươi, bộ dáng chật vật, nhưng bước chân vững vàng, sống lưng thẳng, trong mắt những người khác là cao lớn hùng vĩ.

    Vài quân y đi tới, hộ tống hai người đi phòng y tế.

    An xua xua tay, xoay người chuẩn bị về phòng nghỉ.

    "Anthony, trước đi trị liệu vết thương một chút. "Một quân y lo lắng nói.

    An lắc đầu bày tỏ mình không cần.

    "Đừng cậy mạnh, cậu tuy rằng không thương nặng như thiếu tướng Milos, nhưng trên người khẳng định có không ít vết thương." Quân y lôi kéo An đi phòng y tế.

    Cả người An đều là máu, nói cô không bị thương cũng không có ai tin, nhưng cô đúng là không hề bị thương...

    Đang lúc cô chuẩn bị cự tuyệt, đột nhiên nghe thấy tiếng người kinh hô:

    "Anthony, xương cốt cậu đều bị lộ ra rồi!"

    Cái gì? Cả An và Milos đều sợ hãi, theo ngón tay hắn chỉ mà nhìn, lúc này thấy áo trên cánh tay do người quân y kia giữa bị hở một lỗ hổng, lộ ra một đoạn xương trắng.

    Quân y vội vàng buông tay, kinh hãi nói: "Thịt đều bị cắt mất một đoạn, cậu còn không nhanh đi trị liệu à?"

    Những người khác dùng ánh mắt sùng bái nhìn cô, này phải có bao nhiêu mạnh mẽ mới trong lúc bị trọng thương mà không hừ một tiếng. Phía trước chỉ nhìn đến thiếu tướng Milos một thân máu thịt, còn nghĩ rằng Anthony y giáp chỉnh tề sẽ không có chuyện gì lớn, ai ngờ được "hắn" bị thương cũng không nhẹ, bị thương cũng quá lộ liễu!

    An:..

    Milos: "..."

    "Đừng che, chúng tôi đều thấy rồi, mời hai vị lập tức theo chúng tôi tới phòng y tế." Quân y nhịn không được dùng giọng ra lệnh.

    An nhìn Milos, ý bảo hắn mau tìm một cái cớ đi.

    Vẻ mặt Milos lạnh lùng, nói: "Trước để Anthony về phòng tắm rửa sạch sẽ đã."

    "Chúng tôi sẽ hỗ trợ các vị làm sạch miệng vết thương."

    "không phải, Anthony cần phải tắm rửa sạch sẽ." Dừng một chút, "Cậu ta có thói khiết phích (sạch sẽ)."

    Mọi người: "..."

    An: Ha hả. Một người "lính" thường xuyên lăn lộn trong thi thể sẽ có sạch sẽ sao? Lấy cái cớ này ai sẽ tin đây!

    Milos không chờ mọi người phản ứng, vịn bả vai An, nói: "Tôi trước cùng Anthony đi tắm rửa một cái, tối nay sẽ đi trị liệu."

    Năng lực tự lành của Milos kinh người, không có trị liệu thì vết thương trên người cũng sẽ chậm rãi khôi phục, cho nên cũng không chú ý tới trị liệu lắm.

    Quân y chuẩn bị nói gì đó nhưng Milos đã mang An rời đi.

    Mọi người bị lưu lại đầu tiên là yên lặng một lát, ngay sau đó có người mở miệng, nói: "Bị thương trước không đi chữa trị lại đi tắm rửa? Tâm tư cao thủ quả nhiên không giống người bình thường."

    "Nói này, thiếu tướng Milos và An bây giờ ở chung một phòng đúng không?"

    "Đúng vậy."

    "Cho nên các vị cảm thấy bọn họ cùng nhau tắm rửa hay là trước sau tắm rửa?"

    "..."

    "..."

    "... Nguy rồi, trong đầu hình như xuất hiện hình ảnh kỳ quái gì đó, sao lại cảm giác có chỗ không đúng nhỉ, có phải chỉ có mình tôi không nhỉ?"

    "Cậu không phải một mình."

    "Cậu không phải."

    ...

    Tác giả có lời muốn nói: (thực ra tác giả chẳng có gì để nói cả)

    P/s: JJ: Thứ ấy của đàn ông​
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Điêu Cốt Sư
    Tác giả: Tuyết Nguyên U Linh
    Chương 59: Vừa nam vừa nữ

    Nhóm dịch: Phượng Hoàng Lửa
    Nguồn: Truyencuatoi.

    Dịch:Kidlove

    An vào phòng liền cởi bỏ bộ giáp dính đầy máu ra, sau đó chạy vội vào phòng tắm, đổ đầy nước vào bồn tắm liền nhảy vào trong bồn tắm, xương cốt bùm bùm rơi rụng thành một đống. Linh lực tiêu hao quá nhiều, bộ xương thiếu chút nữa không chịu đựng nổi. Nếu không phải vì mặc bộ giáp, vừa rồi bị quân y kia túm thì cánh tay đã bị hắn kéo đứt.

    "Có khỏe không?" Milos đứng ở cửa phòng tắm, nhìn bồn tắm chất đầy xương kia.

    Trả lời hắn chính là một chuỗi bong bóng.

    Xem ra là không sao.

    Milos trở lại phòng, cởi xuống quần áo bị hư hại, chỉ mặc mỗi quần lót, vết thương chồng chất trên cơ thể cường tráng, đọng lại vết máu thoạt nhìn rất khủng bố. Đặc biệt là bả vai, hai vết thương vặn vẹo giống như khe rãnh, người thường nếu bị thương nặng như vậy có lẽ ngay cả cánh tay cũng không nhấc lên nổi nhưng Milos vẫn không hề thay đổi sắc mặt.

    Hắn dùng cái nhíp gắp từng mảnh vụn thịt trong máu ra để tránh ảnh hưởng tới miệng vết thương khép lại.

    Đúng lúc này, máy truyền tin truyền đến tiếng tít tít.

    Milos tiện tay click mở, giữa không trung lập tức xuất hiện một màn hình. Người trong màn hình là người ngại tới tìm hắn, mắt nhìn miệng vết thương mơ hồ là máu thịt trên người Milos, sau khi sửng sốt một lúc lâu mới nói: "Thiếu tướng Milos, thương thế của cậu thế nào? Cần tôi phái mấy quân y đi qua không?"

    "Không cần!" Milos gắp một một miếng thịt từ trong miệng vết thương ra, hỏi: "Trung tướng Nader, tìm tôi có chuyện gì?"

    "Vừa nhận được thông báo trong hội nghị căn cứ số 3, Ngài Vưu Ân hy vọng có thể gặp mặt cậu nói chuyện."

    Không cần nghĩ cũng biết mục đích hội nghị lần này là gì. Trong quá trình tác chiến với U Liêm, binh lính Milos phát huy năng lực vượt qua mức bình thường, chỉ có vài phút nhưng cũng khó khiến người ta không kinh nghi. Đương nhiên, cho dù không có lần này thì với biểu hiện của hắn và An cũng đủ để cao tầng coi trọng.

    "Làm phiền ông giúp tôi chuyển cáo Ngài Vưu Ân, ta cần 5 giờ nghỉ ngơi dưỡng sức."

    "Được." Sau khi lên tiếp đáp ứng, Trung tướng Nader cũng không có lập tức tắt video mà quét mắt nhìn mọi nơi, hình như đang tìm cái gì. Ngay khi hắn thoáng nhìn thấy chế phục bị vứt trên mặt đất thì vẻ mặt lần đầu tiên là giật mình, sau đó lại thành tự nhiên.

    Vốn sau khi nghe binh lính nghị luận còn không có tin, nhưng bây giờ nhìn thấy bộ đồng phục thuộc về Anthony trong lòng không khỏi tin vài phần. Quan hệ giữa Milos và Anthony quả nhiên không bình thường, bằng không lấy tính cách của Milos sao có thể mặc kệ một tên lính có thể tùy ý ở trong phòng hắn như vậy.

    Milos cũng chú ý thấy ánh mắt kỳ quái của trung tướng Nader, hỏi: "Trung tướng Nader, còn có chuyện gì sao?"

    "Không, không có, cậu nghỉ ngơi cho khỏe đi." Trung tướng Nader vội vàng tắt liên lạc.

    Milos không để ý tới dị thường của trung tướng Nader mà tiếp tục rửa sạch miệng vết thương của mình. Sau một lúc lâu, hắn thấy An còn chưa ra thì đứng dậy đi vào trong phòng tắm.

    Trong phòng tắm, An đang dựa người vào bên bồn tắm, đầu đặt trên tay, tay cẩn thận lau rửa xương cốt, mà ở bên cạnh bồn tắm còn đặt chỉnh tề hàng loạt xương đùi, xương ngón tay và xương hông đã được rửa sạch.

    Milos dám khẳng định, gia hỏa trước mắt này tuyệt đối là khô lâu yêu sạch sẽ nhất thế giới này.

    An cũng nghe được tiếng động nên ngẩng đầu nhìn Milos đang đến trước mặt mình, không tiếng động dò hỏi: "Vào đây làm gì? Tôi còn chưa có tắm xong đâu."

    "Em tắm cứ tắm, ta cũng muốn tắm qua chút." Milos click mở vòi nước, vết mắt trên người theo nước ấm chảy xuống theo làn da, tạo thành mấy vũng nước màu đỏ trên mặt đất.

    An vừa lau đầu mình vừa nhìn chằm chằm máu trên mặt đất mà ngơ ngẩn.

    Ngay khi cô đang hồn bay trên không trung thì đột nhiên nghe được một tiếng "cách", sau đó mắt nhìn lại thì không biết Milos từ khi nào đã cởi quần lót xuống ném xuống đất.

    Tầm mắt An nhìn chiếc quần lót bên chân Milos dưới đất, cô tự hỏi nên chọn phi lễ chớ nhìn hay bình tĩnh thưởng thức vóc dáng cơ thể đẹp đây?

    "An." Giọng nói trầm thấp của Milos từ trên đỉnh đầu cô truyền đến.

    An theo bản năng nâng đầu dần dần nhìn lên, tầm mắt quét nhìn từ dưới lên trên cả thân hình người nào đó một lần.

    Thật ra... cũng không có "lớn" được không...

    (ha hả, chết cười cái đoạn này rồi, nhịn không được phải cười tí)

    Milos đột nhiên cong người hạ xuống, nâng đầu An lên, đặt một nụ hôn lên đầu cô.

    An:... Chuyện gì đây?

    "Đã sớm muốn làm vậy." Ngón tay Milos vuốt ve bên hốc mắt trên đầu cô, "Cái trán em thật thích hợp để hôn, giống như ngọc thạch vậy, môi cũng cảm thấy rất tuyệt."

    An nghiêm trọng hoài nghi Milos có phải có đam mê đặc thù nào đó không, nếu không người bình thường sẽ có ai cảm thấy môi hôn sọ rất tuyệt chứ?

    "An, em để ta tạo cho em một thân thể, được không?" Milos đột nhiên đề nghị nói.

    Cái gì?

    "Kỹ thuật mô phỏng nhân thể của Straous rất thành thạo, ta có thể bí mật tìm người dựa theo bộ xương của em làm cơ sở, đắp nặn ra một thân thể mới, trừ bỏ không thể giống người có sinh mệnh bình thường nhưng cũng không khác người thường lắm."

    An có chút động tâm, làm khô lâu lâu như vậy, không nghĩ còn có khả năng biến thành nhân loại.

    Milos lại nói: "Một khi có thân thể, em sẽ không cần phải luôn mặc bộ giáp, cũng không lo lắng người khác phát hiện thân phận. Ta sẽ dùng vật liệu tốt nhất, cam đoan sẽ không có sơ hở gì, hơn nữa tùy thời có thể vứt bỏ."

    Nghe sao giống như không hề tồi nhỉ! U hỏa trong mắt An nhảy lên vài cái.

    Đề nghị này thật khiến cô khó cự tuyệt.

    Chờ hai người tắm rửa xong thì chuyện này cũng đã được định xong.

    Milos chỉ đơn giản băng bó miệng vết thương một chút, sau đó cùng An ngồi trên giường, bắt đầu mở màn hình nghiên cứu chi tiết ngoại hình nhân thể nhân tạo.

    Đầu tiên, giới tính "nam", là giới tính vốn có của Anthony.

    An nghĩ rồi viết:【 trên – thân nam, dưới thân nữ. 】không có "hai vú" thì cũng được nhưng tự nhiên có thêm cái "nam căn" kỳ quái thì cũng không thể được. Dù sao có thêm bộ vị như vậy, người bình thường cũng sẽ không chú ý đâu.

    Milos yên lặng một lát, gật đầu: "Được, nghe theo em."

    Tiếp theo là khuôn mặt. Anthony thời trẻ vẫn luôn chấp hành nhiệm vụ bí mật, người nhận thức hắn không nhiều lắm, bây giờ công khai ảnh chụp cũng đều không phải là chân dung, cho nên thay đổi một chút bề ngoài cũng không sao cả.

    "Em thích ngũ quan như thế nào?" Milos click mở mấy hình ảnh, đủ kiểu mặt lãnh diễm, nhu mi, thục nữ, yêu kiều... Đủ các kiểu dáng, phong thái khác nhau.

    Nhưng, nói là giới tính "nam" mà? Sao các hạ lại toàn click mở hình ảnh nữ giới là sao? An liếc mắt nhìn Milos một cái, từ trong không gian cốt giới lấy ra một cốt điêu khắc chữ "ta" đưa tới trước mặt hắn, ý bảo hắn khởi động.

    Milos nhận và kích hoạt, giữa không trung lập tức hiện ra một cô gái có mái tóc đen dài, hai mắt màu đen, mặt mày thanh tú, ngũ quan tỉ mỉ, có lẽ không được xưng là xinh đẹp nhưng có khí chất đặc biệt khác hẳn với khí chất dịu dàng như ngọc của người Straous.

    Đây là bộ dáng thực của An sao? Milos nhịn không được vươn tay, cô gái cũng vươn tay với hắn, cùng hắn nắm tay sau đó chậm rãi biến mất ở không trung.

    An cất cốt điêu, Milos vội cầm tay cô, hỏi: "Có thể tặng ta cốt điêu này không?"

    An không chút do dự lắc đầu.

    "Ta phải tham chiếu bộ dạng em vì tạo hình cho em, ngũ quan có muốn cải biến thêm chút không, để em trông trung tính hơn chút không?" Milos nói thế.

    An tự hỏi một lát, rốt cuộc cũng đem cốt điêu đưa cho Milos.

    Khóe miệng Milos tràn đầy ý cười tiếp nhận cốt điêu.

    Kế tiếp, hai người tiếp tục thảo luận chi tiết các loại việc tạo thân thể, thời gian dần dần trơi qua.

    An chưa từng nghĩ rằng có một ngày có người cùng mình nghiên cứu làm sao chế tạo "thân thể mình". Từ tỉ lệ thân thể tới chi tiết ngũ quan, từ màu sắc làn da đến phân bố cơ bắp, từ đầu đến đường cong ba vòng, thậm chí lớn nhỏ và quy cách vào sâu nơi tư mật cũng thảo luận một phen...

    An cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Một lát sau, cô hỏi:【 Người Straous các anh chế tạo nhân thể nhân tạo dùng để làm gì? 】

    Milos dừng một chút, cẩn thận trả lời: "Chủ yếu dùng cho ngành dịch vụ. Tỷ như ăn uống, bán hàng, tiếp khách, chiêu đãi với khách các loại..."

    An nhìn chằm chằm hắn, đang định hỏi tiếp thì bị tiếng nhắc nhở đánh gãy.

    Thần sắc Milos thu liễm, đã tới thời gian họp.

    Hắn nói với An: "Tôi phải đi họp, em tạm thời cứ ở trong phòng, chuyện khác không cần lo lắng."

    An gật đầu.

    Milos mặc chỉnh tề, nâng đầu An lên hôn một cái, cảm giác thật thoải mái, lúc này mới đi ra khỏi phòng nghỉ. Thời gian ngắn ngủi nghỉ ngơi đã kết thúc, tiếp theo lại bước vào chiến trường không khói thuốc súng...

    An chỉnh lại đầu có chút nghiêng lệch của mình, sao Milos lại trở nên giống Kim Mao nhỉ, tùy tiện thích nhổ đầu người khác? Các người đều luyến đầu lâu phích à?

    An click mở màn hình, nhìn hình ảnh nhân thể giả thuyết sau khi nghiên cứu, tóc ngắn màu đen, đồng tử màu đen, ngũ quan tỉ mỉ, thoáng làm một chút điều chỉnh lại gia tăng vài phần anh tuấn, thiếu đi vài phần nữ tính, thân cao 172cm (An cao thực tế chỉ 168cm, nhưng vì phù hợp với tin tức trên tư liệu, đổi thành 172cm), màu da theo yêu cầu mãnh liệt của Milos thành màu ngọc bạch. Bộ ngực phẳng, hạ thân có bộ phận nữ giới. Hai chân thon dài, cơ bắp đều đều, tỉ lệ dáng người phi thường hoàn mỹ.

    Loại dáng vẻ vừa nam vừa nữ này, thật ra là nhân – yêu đi.

    An đối với nhân yêu không có sự mẫu thuẫn, dù sao cũng không phải thân thể chân chính của cô, giống như nhập vai trò chơi sáng tạo nhân vật vậy, cũng chỉ mang tâm tình vui chơi.

    Cô còn mong chờ khối thân thể mới này, đến lúc đó không cần phải mặc bộ giáp cũng có thể tự do hoạt động trong địa giới nhân loại.

    An quá vui mừng nên lại quên mất lên mạng tra tìm tư liệu và nhân thể nhân tạo.

    Trong đó có một tác dụng quan trọng, đó chính là làm bạn đời của người độc thân!

    Milos dụng tâm "hiểm ác", bởi vậy mới có thể thấy được vợ.

    "Thiếu tướng Milos, Anthony sao không cùng tới với cậu." Trung tướng Nader thấy Milos đi một mình, nhịn không được hỏi.

    "Cậu ta mệt mỏi, cần phải nghỉ ngơi." Milos lời ít ý nhiều, đáp.

    Mệt mỏi? Sao lại mệt? Ánh mắt mọi người có thêm ý vị sâu xa nhìn Milos.

    Milos không để ý ánh mắt cổ quái của bọn họ, mở video ra, nghiêm mặt nói: "Bắt đầu đi, tiếp theo ta sắp sửa báo cáo một chuyện quan trọng, cũng sẽ giải thích thắc mắc trong lòng các vị."

    Nhân vật chủ yếu của ba căn cứ đều thông qua video tụ tập trong phòng họp giả thuyết...​
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,693
    Điêu Cốt Sư
    Tác giả: Tuyết Nguyên U Linh
    Chương 60: Ước định

    Nhóm dịch: Phượng Hoàng Lửa
    Nguồn: Truyencuatoi.

    Dịch:Kidlove

    Hội nghị mở gần 4 giờ, Milos đơn giản giải thích kết quả nghiên cứu gần nhất có liên quan tới vắc xin phòng bệnh nấm khuẩn. Vắc xin phòng bệnh nấm khẩn có thể thúc đẩy loài người tiến hóa, chuyện này đánh thật sâu vào lòng người. Đặc biệt là chính mắt nhìn thấy biểu hiện của Milos và những binh lính khác, mọi người đều bị kích động vô cùng. Nhanh loại đã đình trệ mấy ngàn năm cơ hội tiến hóa, vậy mà tới hành tinh này lại có thể gặp phương thức đơn giản trước mặt này.

    Lúc này, Lan Tước mở miệng nói: "Thiếu tướng Milos, đây là thành quả các vị lén nghiên cứu sao? Nếu không phải biến cố lần này, cậu định khi nào sẽ công bố tin tức này?"

    Lời vừa nói ra, ánh mắt tất cả mọi người đều dụng ý khó hiểu nhìn về Milos.

    "Trung tướng Lan Tước, cảm ơn ngài đã nhắc nhở." Milos cười lạnh một tiếng: "Chuyện này một tháng trước cũng đã báo cáo minh quân, ngài tự mình trao quyền cho tôi tiếp tục nghiên cứu. Chỉ là bởi vì tiến hóa tồn tại rất nhiều nhân tố không xác định cho nên cũng chưa có công khai. Duy nhất, trước mắt có thể khẳng định rằng, vắc xin phòng bệnh nấm khuẩn có thể đề cao thể chất nhân loại nhưng có thể tiến hóa hay phương thức tiến hóa cụ thể còn phải tùy thuộc vào từng người."

    "Vậy, kiểu người tương đối nào dễ tiến hóa?" Một sĩ quan hỏi.

    "Còn chưa xác định rõ." Milos bình tĩnh nói: "Trước đó, người tiến hóa chân chính chỉ có một mình tôi."

    "Không đúng?" Lan Tước cười nói: "Anthony chẳng lẽ không phải là một trong những người tiến hóa đầu tiên sao?"

    Milos nhìn hắn một cái, nói: "Không sai, cậu ta cũng vậy."

    "Năng lực tiến hóa của cậu và Anthony là cái gì?" Lan Tước lại hỏi.

    "Không thể trả lời." Milos lạnh lùng đáp trả bốn chữ.

    Lan Tước lại cười nói: "Đây là chuyện quan trọng liên quan đến tiến trình tiến hóa của con người, thiếu tướng Milos còn muốn dấu diếm sao?"

    "Nếu cần, trung tướng Lan Tước có thể hỏi Minh quân, nội dung nghiên cứu cụ thể, tôi đã báo cáo Minh quân."

    Khóe miệng Lan Tước cong lên, không nói chuyện nữa, trong bắn thì bắn ra một đạo hàn quang, nơi ngón tay ẩn giấu một màng trong suốt bao trùm...

    Tin tức tiến hóa khiến sự kiện quặng vũ khí hồng huyết trở nên không đáng giá nhắc tới, bây giờ cho dù chứng minh đúng là việc làm của Milos thì đoán chừng cũng sẽ nhẹ nhàng buông tha. So với tiến hóa nhân loại, một hai nguồn năng lượng kiểu mới có là gì? Nhưng bọn họ cũng ý thức được nguồn năng lực cường đại này có uy lực thậm chí có thể uy hiếp đến sinh vật cao cấp tiến hóa.

    Đương nhiên, chuyện này những người khác có thể quên nhưng Milos tuyệt không quên. Vì những binh lính hy sinh, hắn phải gánh cái ô danh, tất cả tội danh này trên người bọn họ sẽ đều trả lại cho Lan Tước.

    Sau khi hội nghị kết thúc, Milos đến phòng y tế xử lý chút miệng vết thương, nhân viên y tế nhìn thấy tình huống khôi phục thương thế của hắn đều bị chấn động. Buổi chiều vết thương còn chồng chất thân thể, mà giờ phút này đã khép lại phân nửa, chỉ còn dấu vết nguyên tố hồng huyết ăn mòn. Loại tốc độ khôi phục này thật sự chưa từng thấy trước đây.

    Khó trách hắn không vội đi trị liệu, ngoại thương bình thường với hắn mà nói đều không đáng lo. Vậy thì xem ra, Anthony cũng giống hắn, cũng có thể chất cường hãn không giống bình thường.

    Trên mặt mọi người không khỏi đều lộ vẻ hâm mộ.

    Milos trở về phòng khi trời đã khuya, mọi người trong căn cứ vì tin tức tiến hóa mà đang hưng phấn. Chỉ có phòng An là dị thường yên tĩnh.

    An lấy một tư thế lười biếng thoải mái dựa vào tường, chuyên tâm điêu khắc xương cốt trên tay, Milos đến cũng không khiến cô chú ý quá nhiều.

    Milos ngồi trên giường, lẳng lặng nhìn cô một hồi, sau đó cởi áo khoác ra, nằm thẳng người xuống, nghe tiếng điêu cốt mà nặng nề thiếp đi...

    Rạng sáng, Milos nghe tiếng báo thức quen thuộc mà bừng tỉnh. Hắn nhảy dựng lên, vừa mặc áo khoác vừa click mở máy truyền tin: "Chuyện gì?"

    Âu Mạc báo cáo: "Khu cách ly số 3 bị U Liêm tập kích."

    Milos vội vàng chạy tới trung tâm chỉ huy, sắc mặt Nader trắng bệch mà nhìn hắn, nói: "Khu cách ly số 3 bị công phá, bên trong có hai nghìn người..."

    "Nhanh như vậy?" Milos sửng sốt một chút, từ sau khi hắn nghe báo động đến nay cũng chỉ mất có 5 phút mà thôi.

    "Không biết chúng dùng phương pháp gì mà phá hủy được hệ thống cảnh báo khu vực, thế cho nên cảnh báo bị chậm lại. Chờ khi chúng ta nhận được tin tức thì đã muộn." Nader click mở màn hình theo dõi, bên trong thể hiện tình trạng thương vong, trong đó có một phần ba khoang dinh dưỡng bị hủy hoại, phần lớn người hôn mê bị móc sạch nội tạng, nơi nơi là các đoạn nhỏ, rất máu me.

    Lúc này, hình ảnh một con U Liêm dần hiện ra, hình dáng nó nhỏ hơn so với các U Liêm bình thường, toàn thân màu xanh lá cây đậm, đôi mắt rất lớn nhìn thẳng vào vị trí camera, trong sự chú ý chăm chú của mọi người, nó nâng cánh tay lên rồi đột nhiên đâm vào trong cổ một người hôn mê, tức khắc máu tươi văng ra khắp nơi.

    Làm xong mọi thứ, con U Liêm này liền im hơi lặng tiếng biến mất trong màn hình.

    Nader phẫn nộ trừng mắt nhìn màn này, tức giận đến cả người đều rùng mình.

    "Nó đang khiêu khích." Mặt Milos không cảm xúc nói.

    Bốp! Nader nấm một quyền lên bàn: "Hỗn đản!"

    "Chuẩn bị chiến đấu đi." Milos xoay người, giọng bình tĩnh nói: "Không giết chết chúng thì căn cứ vĩnh viễn không ngày bình yên."

    【 lại muốn chiến đấu sao? 】 An cũng thu được tin tức, đứng ở bên ngoài phòng chỉ huy nhìn Milos.

    Milos gật đầu, click mở máy liên lạc triệu tập binh lính.

    Trải qua lần chiến đấu trước, lần này Milos không định mang theo quá nhiều người.

    "An, em và ta cùng trinh thám tình hình."

    An không có dị nghị, đi theo Milos rời khỏi trung tâm chỉ huy. Song, khi bọn họ vừa tới bên ngoài khu cách ly thì nhận được tin tức của Nader: "Thiếu tướng Milos, mời cậu và Anthony lập tức trở lại, tình hình có biến!"

    Milos cau mày, hỏi: "Phát sinh chuyện gì?"

    "Khi hai người vừa rời khỏi trung tâm chỉ huy, U Liêm giết chết một người, chờ hai người tới gần khu cách ly, chúng lại giết thêm một người."

    "Ý của ông là..."

    Giọng nói trung tướng Nader có chút áp lực: "Không sai, chúng nó hẳn là đang cảnh cáo chúng ta, một khi chúng ta có hành vi bất lợi với chúng thì sẽ giết chết một người. Bây giờ, thú lưỡi hái đang đỡ một người hôn mê, tôi tin tưởng chỉ cần hai người tiếp tục tới gần, chúng lập tức giết chết người này."

    Milos nhìn An, người sau gật đầu với hắn. Hai người vì thế lui trở về. Bọn họ vừa đi, lưỡi hái trên cổ hôn mê giả liền biến mất.

    Mọi người trong căn cứ khiếp sợ vì trí tuệ của U Liêm, chúng nó thế mà hiểu được bắt cóc con tin? Khu cách ly số 3 trừ bỏ những người đã tỉnh thì còn ít nhất có 1500 người hôn mê, đó chính là hơn một ngàn con tin! Bọn họ không chỉ là con tin của U Liêm mà còn là thức ăn của chúng.

    Milos và An sau khi trở về trung tâm chỉ huy thì lập tức mở cuộc họp thương nghị đối sách.

    An để khô lâu Vượng Vượng vào khu cách ly số 3 thám thính tình huống, bên trong có khoảng hơn một trăm con U Liêm đóng chiếm, nhưng chúng giỏi về ẩn hình nên việc điều tra gián tiếp có lẽ cũng không hoàn toàn chính xác.

    Nhân loại không thể giao lưu với U Liêm, trong lúc nhất thời lâm vào cục diện bế tắc.

    Theo lý mà nói, U Liêm tiến vào căn cứ nhân loại chính là vì "nấm hảo chân", nhưng bây giờ "nấm hảo chân" cự tuyệt dung hợp với chúng nên chúng hẳn không cần tiếp tục lưu lại. Bắt cóc con tin, liều mạng với nhân loại, đối với chúng có chỗ tốt nào chứ?

    【 An, An, An...】 "Nấm hảo chân" vui sướng xoay vòng quanh An.

    Trong lòng An động, chẳng lẽ chúng còn chưa chết tâm với "nấm hảo chân".

    【 không chết tâm, không chết tâm...】

    Bạn tốt của cô thật là quá hấp dẫn, phải làm sao đuổi đi những tên vô lại mơ ước đàn bạn tốt này đây?

    【 " nấm hảo chân" thật quá hấp dẫn, thật quá hấp dẫn ~~】

    【 Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?】 nhóm "nấm hảo chân" bắt đầu tự hỏi, sau đó bắt đầu buồn rầu, chạy ngang chạy dọc trên không trung tạo thành một tổ hợp dấu "?".

    Khụ, đừng nghĩ, vẫn là giao cho con người phiền não đi.

    【 giao cho con người, giao cho con người...】"nấm hảo chân" lập tức vui vẻ lên, xuyên tới xuyên qua trên người nhân loại.

    "A!" Một người lính đột nhiên la lên một tiếng, sau đó trên màu da hắn xuất hiện màu thâm, cuối cùng cả người đều biến thành nâu thẫm.

    Đồng đội tiến lên đỡ, vừa mới chạm tay vào làn da hắn lập tức rụt tay về, cảm giác cứng như sắt khiến hắn cảm thấy sợ hãi..

    "Rầm!" Cách đó không xa, lại có một binh lính sinh ra dị trạng, cơ bắp trên tay hắn căng lên, không cẩn thận bẻ đôi vũ khí trên tay.

    Tiến hóa!

    Quân lính lại một lần nữa xuất hiện tiến hóa! Có kinh nghiệm ở khu cách ly số 5 lần trước, mọi người rất nhanh hiểu ra.

    Ngắn ngủi mười phút, liền có mấy chục người lính xuất hiện dấu hiệu tiến hóa. Khi đám người Milos chạy tới, lập tức đem những người lính tiến hóa đi vào phòng nghiên cứu, kiểm tra tình trạng cơ thể bọn họ và thu thập số liệu tiến hóa.

    Cho tới bây giờ, tiến hóa giả đều là lính của Milos. Bọn họ là những người tiếp xúc đầu tiên với cơ thể nấm ngủ đông, cũng là người đầu tiên được tiêm vắc xin phòng bệnh. Những người còn lại dùng ánh mắt hâm mộ nhìn nhóm tiến hóa giả rời đi, chờ mong một ngày mình cũng sẽ tiến hóa.

    Trong lòng An chấn động, chỉ có cô mới biết, vừa rồi binh lính dị biến đều là bởi vì "nấm hảo chân" dung hợp. Vốn người bệnh được tiêm vắc xin phòng bệnh không thể trở thành túc thể "nấm hảo chân", tự nhiên sẽ không được chúng ưu ái.

    Song, đơn giản chỉ vì một câu nói của An đã làm chúng thay đổi ước nguyên ban đầu. Vắc xin phòng bệnh nấm khuẩn chỉ là cơ sở tiến hóa của nhân loại, chìa khóa chân chính mở ra tiến hóa chính là tiềm lực tự thân và dung hợp với nấm khuẩn.

    Người bệnh tiêm vắc xin phòng bệnh đối với "nấm hảo chân" mà nói không phải nơi sinh sản mà là nơi táng thân. Nhưng, gần như chỉ vì một câu của An mà chúng liền không chút phản cảm lựa chọn dung hợp, thúc đẩy bọn họ tiến hóa.

    Những tiểu gia hỏa này, thật sự là quá đơn thuần... An đột nhiên cảm thấy có chút trầm trọng, cô chỉ đem "nấm hảo chân" trở thành bạn bè, nhưng nhóm "nấm hảo chân" lại coi cô là mẹ, giáo viên, người lớn, không hề giữ lại tín nhiệm, cho dù hy sinh mình cũng không chút do dự.

    Chúng có lẽ không hiểu thế nào là tử vong, thế nào là hy sinh, nhưng chúng lại tín nhiệm mình, điều này vô cùng rõ ràng chính xác.

    An thích "nấm hảo chân", rất rất thích.

    【 An thích "nấm hảo chân", "nấm hảo chân" thích An, rất rất thích.】Nhóm "nấm hảo chân" vui sướng bay lên ~~

    Cho nên, tôi muốn các bạn tràn ngập thế giới này, không chỗ nào không có mặt.

    【 tràn ngập thế giới, tràn ngập thế giới! Không chỗ không có mặt, không chỗ không có mặt! 】

    Như vậy, chúng ta cứ ước định như vậy nhé.

    【 ước định như vậy, ước định như vậy ~~】.​
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)