HOT  Huyền Huyễn Đế Bá - Yếm Bút Tiêu Sinh

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 3178: Một kỳ tích
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Tiên Đạo Thành, cực kì thần bí. Có người nói Tiên Đạo Thành là khởi nguyên của vạn pháp. Cũng có người nói Tiên Đạo Thành có thể diễn biến mọi công pháp, ngươi nắm giữ Tiên Đạo Thành thì mọi công pháp trên thế gian không còn là bí mật nữa, bởi vì nó có thể thôi diễn mọi công pháp, ngay cả Thương Thiên Binh Thư hay Thiên Địa Đạo Thiên thì nó cũng có thể thôi diễn được!

    Đương nhiên chỉ là truyền thuyết mà thôi, bởi vì chưa có ai chiếm được Tiên Đạo Thành, vì vậy mọi người không biết thật giả.

    Tất cả Đại Đế Tiên Vương đều nhìn chằm chằm vào Tiên Đạo Thành đằng sau Trích Nguyệt tiên tử, dường như muốn nhìn thấu bí mật thật sự của nó. Thế nhưng tòa thành cổ này dường như che đậy mọi thứ, mạnh cách mấy, ghê gớm cách mấy thì cũng chỉ nhìn được một, hai mà thôi.

    Bây giờ mọi người đã hiểu vì sao Âm Nha lại đứng đó áp trận. Nếu như không có Âm Nha áp trận thì e rằng đã có Đại Đế Tiên Vương ra tay lâu rồi. Bí mật của Tiên Đạo Thành là mê hoặc mà không ai cưỡng lại được, ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng không ngoại lệ.

    Lý Thất Dạ chỉ bình tĩnh quan sát. Cho dù đằng sau Trích Nguyệt tiên tử xuất hiện Tiên Đạo Thành thì hắn cũng không thấy bất ngờ, bởi vì không ai hiểu rõ bí mật này hơn hắn.

    Hiển nhiên, Trích Nguyệt tiên tử không nắm giữ Tiên Đạo Thành. Nếu như nàng thật sự nắm giữ Tiên Đạo Thành thì đã trở thành Tiên Đế lâu rồi.

    Mặc dù nàng không nắm giữ Tiên Đạo Thành nhưng nàng có quan hệ với Tiên Đạo Thành, thành cổ xuất hiện đằng sau nàng có liên quan tới một vài bí mật của Tiên Đạo Thành.

    "Choeng ---" Ngay khi Trích Nguyệt tiên tử bùng nổ sức mạnh thương cổ vô cùng khủng bố thì mười hai pháp tắc cũng hồi phục ngay tức khắc, hơn nữa sức mạnh càng trở nên kinh khủng. Chỉ nghe "đùng" một tiếng, mười hai pháp tắc kéo thiên mệnh thật mạnh.

    "Đùng đùng đùng" Lúc này, thiên địa rung chuyển, nhật nguyệt tinh thần ảm đạm, vạn vật tối tăm, bầu trời như sa vào hắc ám, dường như một mình Trích Nguyệt tiên tử nuốt chửng toàn bộ sức mạnh của mười ba châu.

    Tiếng nổ vang từng hồi, mười hai thiên mệnh bị kéo ngày càng gần, bị Trích Nguyệt tiên tử kéo từng tấc một với tư thế cuồng bá không gì sánh bằng.

    - Nếu thật sự nắm giữ Thiên Đạo Thành thì đúng là có khả năng một lần gánh chịu mười hai thiên mệnh.

    Thấy mười hai thiên mệnh bị kéo xuống từng chút một, có Tiên Vương sởn gai ốc.

    Tất cả Đại Đế Tiên Vương mười ba châu đều nín thở, đều nhìn chăm chú cảnh tượng trước mắt. Nếu như Trích Nguyệt tiên tử gánh chịu mười hai mệnh trời thành công thì không chỉ đản sinh Tiên Vương mười hai thiên mệnh mà còn sáng tạo kỳ tích vạn cổ!

    "Đùng ---" khi tất cả mọi người cho rằng Trích Nguyệt tiên tử sẽ gánh chịu mười hai thiên mệnh thì vòm trời thình lình đánh xuống một tia chớp. Tia chớp này không hề bình thường. Khi tia chớp này đánh xuống, chém đứt mọi thứ, không ai thoát khỏi, không ai chống lại!

    - Thiên Tru ---

    Nhìn thấy tia chớp đó, mọi người sợ tái mặt, hét lên.

    Ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng rít lạnh, bởi vì Thiên Tru rớt xuống cũng có nghĩa Đại Đế Tiên Vương không thể kháng cự mà phải trốn tới Tham Tác chi địa. Nếu gắng gượng chống cự thì chắc chắn phải chết!

    - Sao có thể ---

    Nhìn thấy cảnh tượng này, Đại Đế Tiên Vương cũng thấy nghi hoặc. Bởi vì xác suất Đại Đế Tiên Vương đương thời bị Thiên Tru đánh nhỏ tới mức có thể quên luôn. Thậm chí có Đại Đế Tiên Vương từng nói, Đại Đế Tiên Vương đương thời vốn không có Thiên Tru. Nếu như Đại Đế Tiên Vương đương thời bị Thiên Tru đánh thì tuyệt đối xui xẻo, thậm chí là người xui xẻo nhất vạn cổ!

    Thế nhưng Trích Nguyệt tiên tử còn chưa gánh chịu thiên mệnh mà Thiên Tru đã rớt... chuyện này quá sức tưởng tượng. Chưa trở thành Đại Đế nhưng tại sao lại có Thiên Tru.

    Thế nhưng Trích Nguyệt tiên tử đang bị Thiên Tru đánh, hơn nữa bị đánh trước khi gánh chịu thiên mệnh, tất cả Đại Đế Tiên Vương đều nhìn thấy, đúng là quá sức tưởng tượng.

    "Phốc ---" Thiên Tru còn chưa bổ trúng vào người Trích Nguyệt tiên tử thì nàng ói một ngụm máu tươi. Uy lực của Thiên Tru cực kì kinh khủng, một khi bổ trúng người Trích Nguyệt tiên tử thì nàng chắc chắn phải chết.

    Chưa bị Thiên Tru bổ trúng mà đã ói máu, chuyện này khiến Đại Đế Tiên Vương sợ hãi. Bọn họ đều từng cảm thụ sự khủng bố của Thiên Tru, biết Thiên Tru không thể gượng đỡ.

    - Qua đây ---

    Lý Thất Dạ đã chuẩn bị từ sớm, hắn đang chờ giây phút này tới, nếu không thì hắn cũng không đích thân hộ đạo Trích Nguyệt tiên tử.

    Khi Thiên Tru đánh xuống, "vù" một tiếng, hai mắt của Lý Thất Dạ cực kì lấp lánh, dường như chiếu sáng thế gian, mọi ánh sáng đều phai mờ khi bị ánh sáng từ hai mắt của hắn chiếu lên.

    Ngay khi Lý Thất Dạ mở "Thiên Khuy" thì mười ba mệnh cung xông thẳng lên trời, mệnh cung tứ tượng xuất hiện. Trong chớp mắt, chỉ thấy Cây Sinh Mệnh cao chọc trời, che chở tất cả mọi thứ như một cái ô khổng lồ. Trụ Sinh Mệnh đâm thẳng vào vòm trời, chen sâu vào thiên vũ, xuyên thẳng tới nơi Thiên Tru bắt đầu. Suối Sinh Mệnh tuôn trào sự sống, chữa thương cho Trích Nguyệt tiên tử, giúp nàng lành lại trong tích tắc. Lò Sinh Mệnh không ngừng nổ vang, giống như thiên địa hồng lô, phù văn xuất hiện, muốn luyện hóa Thiên Tru...

    "Đùng đùng" Thiên Tru bổ thẳng vào người Lý Thất Dạ, làm quần áo Lý Thất Dạ rách nát, máu tươi chảy xuống. Có thể nói, chỉ có Lý Thất Dạ mới dám cưỡng ép cướp Thiên Tru.

    Trích Nguyệt tiên tử đứng bên cạnh Lý Thất Dạ, được Lý Thất Dạ che chở nên nàng không bị Thiên Tru ảnh hưởng, đồng thời Nước Sinh Mệnh đang trị liệu thương thế của nàng. Nếu không, mang theo vết thương gây ra bởi Thiên Tru đi gánh chịu thiên mệnh sẽ tạo thành thương thế không cách nào trị liệu được!

    "Bùm bùm bùm bùm ---" Sau khi đón nhận Thiên Tru thì Lý Thất Dạ bắt đầu thôi thúc Thiên Tru, chỉ nghe "đùng" một tiếng, Thiên Tru đánh nát hư không, dưới sự thôi thúc của Lý Thất Dạ, Thiên Tru đánh thẳng về phía Thiên Thần thư viện.

    Thiên Tru đánh tới, tất cả mọi người ở Thiên Thần thư viện đều sợ run rẩy, tưởng rằng Thiên Tru sẽ đánh Thiên Thần thư viện nổ tan tành.

    Chỉ nghe "đùng". Dưới sự thôi thúc của Lý Thất Dạ, Thiên Tru bổ vào bề mặt tuyệt bích ở Thư Miếu. Còn mặt tuyệt bích ở Thư Trai vẫn đang bị Thiên Tru bổ điên cuồng, hơn nữa Thiên Tru đánh càng lâu thì đạo văn trên tuyệt bích càng sáng!

    Lúc này lại có Thiên Tru bổ vào tuyệt bích, chỉ nghe "ầm" một tiếng, hai cỗ Thiên Tru hợp lại, sức mạnh của Thiên Tru tăng vọt. Tiếng nổ "đùng đùng đùng" vang bên tai không dứt, dường như đại thế bị đánh vỡ.

    - Nham thạch đó là gì?

    Bị Thiên Tru đánh túi bụi như vậy mà vẫn chịu nổi làm rất nhiều người nghi hoặc.

    "Đùng ---" một tiếng. Trong lúc Lý Thất Dạ đỡ Thiên Tru, cuối cùng Trích Nguyệt tiên tử cũng kéo xong mười hai thiên mệnh. Chớp mắt, mệnh cung của nàng mở ra, muốn gánh chịu thiên mệnh.

    Nhìn thấy cảnh này, tất cả Đại Đế Tiên Vương đều nín thở. Bọn họ sắp chứng kiến một kỳ tích, một Tiên Vương mười hai thiên mệnh sắp sinh ra, kỳ tích một lần gánh chịu mười hai thiên mệnh sắp xuất hiện.

    "Ầm ---" Trong nháy mắt, có một thiên mệnh bùng nổ sức mạnh vô địch. Chỉ nghe "oành", đại đạo pháp tắc đổ nát, thiên mệnh thoát khỏi sự khống chế của đại đạo pháp tắc, nhảy vọt vào hư không, biến mất vào trong thiên vũ.

    "Đùng đùng đùng"

    Tuy một thiên mệnh chạy trốn, thế nhưng Trích Nguyệt tiên tử cũng gánh chịu mười một thiên mệnh, mệnh cung óng ánh, mười một thiên mệnh vào vị trí!

    "Vù ---" khi hỗn độn biến mất, toàn thân Trích Nguyệt tiên tử tuôn trào hào quang của Tiên Vương. Hào quang Tiên Vương của nàng chiếu sáng cửu thiên thập địa, chiếu sáng thiên địa vạn vực! Trong khoảnh khắc này, uy thế Tiên Vương phủ kín Kiêu Hoành châu như thủy triều!

    Khi Trích Nguyệt tiên tử mở mắt, đôi mắt nàng diễn biến thiên địa, dập dờn ánh sao. Trong đôi mắt nàng hình thành một thế giới, dường như có thể sinh ra đại thiên thế giới. Lúc này, Trích Nguyệt tiên tử là Tiên Vương cao thượng.

    - Bệ hạ ---

    Trích Nguyệt tiên tử gánh chịu thiên mệnh trở thành Tiên Vương, uy thế Tiên Vương tràn ngập cửu thiên thập địa, trấn nhiếp chư thần chúng đế. Vô số tu sĩ cường giả trong thiên địa quỳ xuống, gọi lớn. Bọn họ quỳ sấp xuống đất, cực kì kính sợ.

    Tu sĩ bình thường không cách nào nhìn xa vạn dặm để quan sát cảnh tượng Trích Nguyệt tiên tử trở thành Tiên Vương, không cách nào nhìn thấy phong thái đế vương của Trích Nguyệt tiên tử. Thế nhưng trước uy thế Tiên Vương, bọn họ không sao chịu nổi, dồn dập quỳ lạy.

    - Tiên Vương mười một thiên mệnh, gánh chịu trong một lần, cũng kỳ tích lắm rồi.

    Có Tiên Vương thì thào.

    - Kỳ tích này không thể phục chế. Thiên mệnh, chia ba lần gánh chịu là tốt nhất.

    Có Đại Đế tiên vương khẳng định.

    Cuối cùng mọi người cũng biết tại sao Đại Đế Tiên Vương lại phải chia ba lần gánh chịu thiên mệnh, bởi vì gánh chịu thiên mệnh trong một lần sẽ rước Thiên Tru.

    Mặc kệ phương pháp này có phải do Thanh Mộc Thần Đế sáng chế hay không. Nói chung, cách chia ba lần gánh chịu thiên mệnh là may mắn của Đại Đế Tiên Vương!

    Lại nói, phương pháp gánh chịu thiên mệnh của Trích Nguyệt tiên tử không cách nào phục chế được. Ngoại trừ sức mạnh của Thiên Đạo Thành có thể khóa chặt mười hai thiên mệnh ra, nếu không có Âm Nha che chở thì e rằng Trích Nguyệt tiên tử sẽ không chịu nổi Thiên Tru. E rằng còn chưa gánh chịu thiên mệnh thì đã chết dưới Thiên Tru.

    Có thể nói, Trích Nguyệt tiên tử có thể gánh chịu mười một thiên mệnh trong một lần, ngoại trừ bản thân nàng đủ mạnh thì còn bởi vì Âm Nha che chở, nếu không thì nàng không thể thành công!
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 3179: Đàm tiếu phong thanh
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Tiên Vương chào đời, một kỳ tích xuất hiện, tất cả Đại Đế Tiên Vương mười ba châu đều theo dõi Trích Nguyệt tiên tử, bọn họ không biết nên hình dung tâm trạng lúc này như thế nào cho phải.

    Một lần nắm giữ mười một thiên mệnh, quá kinh dị. Ít nhất trước đây bọn họ chưa từng gặp kỳ tích như thế.

    Thấy Trích Nguyệt tiên tử trở thành Tiên Vương, gánh chịu mười một thiên mệnh, Lý Thất Dạ cười nhẹ. Dù bỏ qua quan hệ cá nhân mà chỉ nhận xét khách quan thì Trích Nguyệt tiên tử quả thật có tư cách trở thành Tiên Đế, khi còn ở Cửu Giới cũng đã như vậy.

    Bất kể thiên phú hay nội tình, hay thực lực thì ở thời đại đó nàng luôn có thể cạnh tranh với Hồng Thiên Nữ Đế. Nàng là đối thủ tranh đoạt thiên mệnh đáng gờm nhất của Hồng Thiên Nữ Đế.

    Chỉ tiếc, nàng gặp phải Hồng Thiên Nữ Đế, người con gái mệnh bạc thiết kiên, người con gái chưa bao giờ sợ thua, người con gái dù cho thua trận thì vẫn còn lòng tin làm lại từ đầu. Cuối cùng, Hồng Thiên Nữ Đế trở thành Tiên Đế.

    Hôm nay lên mười ba châu, gánh chịu thiên mệnh trở thành Tiên Vương, coi như bù đắp chuyện năm đó. Lý Thất Dạ đích thân áp trận, đích thân hộ đạo là vì bù đắp sai lầm năm xưa, nàng xứng đáng như vậy.

    - Cưỡng cầu chưa hẳn là hay, nếu sơ sót sẽ để lại bệnh kín.

    Lý Thất Dạ nhìn Trích Nguyệt tiên tử, nói chậm.

    Trên thực tế Trích Nguyệt tiên tử có thể gánh chịu thiên mệnh ba lần. Dù nàng gánh chịu thiên mệnh ba lần thì cơ hội trở thành Tiên Vương mười hai thiên mệnh cũng rất lớn. Nếu như ba lần đều có Lý Thất Dạ hộ đạo thì càng chắc chắn.

    Thế nhưng Trích Nguyệt tiên tử luôn quật cường như thế, luôn hiếu thắng như thế. Nam Đế gánh chịu thiên mệnh trước nàng, hơn nữa còn gánh chịu bốn nguyên mệnh thế nên Trích Nguyệt tiên tử muốn một lần gánh chịu mười hai thiên mệnh, hợp nhất mười hai thiên mệnh, giúp nàng có thể đi xa hơn trên con đường mười hai thiên mệnh, giành xuất phát điểm cao hơn những người khác.

    Bởi vì Trích Nguyệt tiên tử hiếu thắng như thế nên suýt nữa đã bị Thiên Tru gây thương tật, suýt nữa hủy diệt nàng. Thế nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì nàng cũng gánh chịu mười một thiên mệnh, nàng vẫn còn cơ hội trở thành Tiên Vương mười hai thiên mệnh.

    - Mắc mớ gì tới ngươi!

    Trích Nguyệt tiên tử lạnh lùng trừng mắt Lý Thất Dạ. Cái trừng mắt này chứa chan một loại tình cảm khó diễn đạt thành lời. Tình cảm trong cái trừng mắt này làm lòng người rung động. Tình cảm trong cái trừng mắt này, có rất nhiều lời muốn nói, nhưng không cần diễn đạt thành tiếng.

    Lý Thất Dạ mỉm cười, nói:

    - Lỡ như ngươi gặp chuyện bất ngờ, như vậy sẽ mất một người muốn chém ta. Nhân sinh quá vô địch cô quạnh lắm. Có người muốn lấy mạng ta, muốn chém ta, nhân sinh vẫn còn một chút thú vị, vẫn còn một chút hi vọng, không quá mức cô quạnh.

    - Vô liêm sỉ!

    Trích Nguyệt tiên tử nói lạnh lùng, nét mặt lạnh lẽo. Thế nhưng cái lạnh ấy có hơi cứng nhắc, cũng hơi rụt rè. Chỉ cần chút rụt rè ấy thôi, cũng thỏa mãn rồi!

    - Ta đâu phải mới vô liêm sỉ ngày một ngày hai.

    Lý Thất Dạ cười nói:

    - Ngươi cũng không phải không biết ta vô liêm sỉ. Vô liêm sỉ cũng là một mục tiêu nhân sinh, đúng không nào.

    Nói tới đây, Lý Thất Dạ cười ôn nhu, cười thanh thản, giống như phơi nắng ngày xuân, thoải mái, mãn nguyện.

    - Chờ ta thành tựu mười hai thiên mệnh, trèo lên đỉnh cao, nhất định sẽ chém ngươi!

    Trích Nguyệt tiên tử lườm hắn.

    - Ta chờ.

    Lý Thất Dạ mỉm cười, ung dung nói:

    - Bạn già gặp nhau mà cứ đánh đánh giết giết quá mất tình cảm. Ta có một bình tiên trà, một bình nước quý, hai ta nhâm nhi chút chứ?

    - Tưởng bở!

    Trích Nguyệt tiên tử vẫn lạnh lùng, vẫn tiếc chữ, thế nhưng giọng nói của nàng khi này rất êm tai. Tuy nàng lạnh lùng là vậy nhưng giọng nói lại không hề lạnh, ấm áp thấu tim, làm người khác cảm thấy thoải mái vô cùng.

    Tất nhiên, chỉ có mỗi một mình Lý Thất Dạ hưởng thụ được sự thoải mái này.

    Trích Nguyệt tiên tử trừng Lý Thất Dạ rồi bồng bềnh rời đi, biến mất vào chân trời.

    Nhìn Trích Nguyệt tiên tử rời đi, Lý Thất Dạ cười nhạt. Khi thời gian tới rồi thì thời cơ sẽ tự chín muồi, thời gian còn dài, hắn có kiên trì.

    Cuối cùng, Lý Thất Dạ cười nhạt, dõi mắt nhìn Thiên Tru đánh vào tuyệt bích ở Thư Trai, mỉm cười, nhẹ nhàng rời khỏi.

    - Đời này, sẽ có hai Tiên Vương mười hai thiên mệnh được sinh ra hay sao?

    Sau khi Trích Nguyêt tiên tử rời đi, có Tiên Vương nói.

    Nam Đế gánh chịu bốn nguyên mệnh để rất nhiều Đại Đế Tiên Vương coi trọng hắn. Nếu như Nam Đế cứ thế cố gắng, không phạm sai lầm thì rất có cơ hội trở thành Tiên Vương mười hai thiên mệnh.

    Bây giờ mọc thêm Trích Nguyệt tiên tử, một lần gánh chịu mười một thiên mệnh. Mặc dù nàng không gánh chịu mười hai thiên mệnh thành công, để một thiên mệnh tẩu thoát, buộc nàng phải chia nhiều lần gánh chịu thiên mệnh, cũng có nghĩa nàng còn hai cơ hội. Một thiên mệnh, hai cơ hội, xác suất gánh chịu mười hai thiên lệnh lớn vô cùng.

    Cũng có nghĩa đời này rất có thể sẽ sinh ra hai Tiên Vương mười hai thiên mệnh, hơn nữa hai Tiên Vương này đều thuộc về bách tộc, Đại Đế tam tộc Thần, Ma, Thiên cảm thấy khó thở.

    Nếu như vậy thật thì quá là đáng sợ. Cộng thêm Nhất Diệp Tiên Đế, bách tộc có đến ba Tiên Vương mười hai thiên mệnh, nếu hợp tác với nhau thì sẽ kinh khủng tới dường nào.

    Kỳ tích của Trích Nguyệt tiên tử khiến rất nhiều Đại Đế Tiên Vương mở mang tầm mắt, mở ra một cánh cửa mới cho mọi Đại Đế Tiên Vương.

    - Xem ra truyền thuyết là thật, Thanh Mộc Thần Đế rất có thể gánh chịu mười hai thiên mệnh trong một lần.

    Có Đại Đế cổ xưa nói chậm.

    Đại Đế Tiên Vương trên thế gian đều biết, thời nay đều chia ba lần gánh chịu thiên mệnh, hơn nữa chia ba lần như thế thì cơ hội cũng lớn hơn.

    Thường thức là thế nên mọi người chưa từng nghĩ tới chuyện gánh chịu thiên mệnh trong một lần. Thế nhưng kỳ tích của Trích Nguyệt tiên tử khiến rất nhiều Đại Đế Tiên Vương đánh giá vấn đề này một cách nghiêm túc.

    Truyền thuyết về Thanh Mộc Thần Đế rất có thể là sự thật, hắn có thể gánh chịu mười hai thiên mệnh trong một lần. Còn phương pháp gánh chịu thiên mệnh ba lần sau này do ai sáng tạo thì chưa rõ, có lẽ là do Thanh Mộc Thần Đế sáng tác.

    Nói chung, dù ai sáng tạo cách này thì có một chuyện có thể khẳng định, ba lần gánh chịu thiên mệnh được bắt đầu bởi Thiển Đạo Thượng Đế.

    Hiện tại Lý Thất Dạ giúp Trích Nguyệt tiên tử gánh chịu mười một thiên mệnh thành công đã mở ra một cánh cửa khác cho rất nhiều Đại Đế Tiên Vương.

    Nếu như... một lần có thể gánh chịu nhiều hơn bốn thiên mệnh... chẳng hạn như Trích Nguyệt tiên tử khóa chặt mười hai thiên mệnh... sau đó cách ly người gánh chịu thiên mệnh với Thiên Tru... cũng có nghĩa một lần có thể gánh chịu nhiều hơn bốn thiên mệnh, hơn nữa cơ hội gánh chịu thiên mệnh vẫn chia làm ba.

    Đồng thời mọi người cũng biết tại sao lại chia việc gánh chịu thiên mệnh ra làm ba lần, hơn nữa mỗi lần gánh chịu nhiều nhất bốn cái... bởi đó là vì không có Thiên Tru.

    Nếu như bây giờ gánh chịu nhiều hơn bốn thiên mệnh, sau đó cách ly Thiên Tru, người gánh chịu thiên mệnh vẫn có ba cơ hội.

    Cũng có nghĩa ngày sau cường giả có cơ hội gánh chịu nhiều thiên mệnh hơn, trở thành Đại Đế Tiên Vương cấp cao. Thậm chí phương pháp này sẽ sinh ra nhiều Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh hơn.

    Vì vậy, sau khi nhìn thấy phương pháp này của Lý Thất Dạ, rất nhiều Đại Đế Tiên Vương được gợi ý.

    Thế nhưng có hai khó khăn bày trước mặt bọn họ. Một là phải có thiên tài cỡ như Trích Nguyệt tiên tử, nếu không sẽ không kéo được nhiều thiên mệnh đến như vậy. Có lẽ chỉ có thiên tài tuyệt thế như Thế Đế mới có thực lực cùng thiên phú như thế ngay từ lúc trẻ, những thiên tài khác không thể kéo nổi mười hai thiên mệnh như Trích Nguyệt tiên tử.

    Hai là người có khả năng cách ly Thiên Tru. Một khi Thiên Tru đánh trúng người gánh chịu thiên mệnh thì mọi chuyện sẽ được xác định, sẽ không thể chia cơ hội ra làm ba.

    Như vậy, vấn đề là... ai có thực lực cách ly Thiên Tru, gánh chịu Thiên Tru!? Vấn đề này làm rất nhiều Đại Đế Tiên Vương bó tay bó chân. Dù có Đại Đế Tiên Vương chấp nhận hộ đạo cho vãn bối thì cũng không dám gánh chịu Thiên Tru, bởi vì đây là kiếp nạn đòi mạng!

    Vì vậy, tất cả Đại Đế Tiên Vương quay trở lại điểm xuất phát. Mọi người biết không thể phục chế kỳ tích của Trích Nguyệt tiên tử, thế gian không có Âm Nha thứ hai! Vì vậy, một ít Đại Đế cổ xưa đã hiểu vì sao năm xưa Thanh Mộc Thần Đế lại chia việc gánh chịu thiên mệnh ra làm ba. Là bởi vì tạo nhiều cơ hội hơn cho người tới sau, giảm độ khó trở thành Đại Đế Tiên Vương cho người tới sau.

    - Chuyện này... chỉ có thể lấy làm ví dụ.

    Có Tiên Vương cấp cao cười khổ, lắc đầu. Thế gian chỉ có một Âm Nha, không ai có thể phục chế kỳ tích này được.

    - Có lẽ Thanh Mộc Thần Đế có thể làm được.

    Có Đại Đế bắt đầu tưởng tượng. Nếu như hỏi trên thế gian này có ai có thể phục chế kỳ tích này của Âm Nha thì có lẽ trên thế gian này vẫn còn một người có thể làm được, đó là Thanh Mộc Thần Đế.

    Thế nhưng... Thanh Mộc Thần Đế rất thần bí, thần long thấy đầu không thấy đuôi, thế gian này không có mấy ai gặp hắn. Cho dù hắn có thể phục chế kỳ tích này thì cũng không ai tìm thấy.
     
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 3180: Khải trình
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Trích Nguyệt tiên tử gánh chịu mười một thiên mệnh thành tựu Tiên Vương làm rúng động lòng người, rất nhiều Đại Đế Tiên Vương rúng động bởi kỳ tích này.

    - Chỉ thiếu một chút thôi... nếu như mười hai thiên mệnh hợp nhất thì đã có thể tiến xa hơn trên con đường này.

    Có Đại Đế mười hai thiên mệnh nói:

    - Nếu như một lần gánh chịu mười hai thiên mệnh, trên đường Quy Chân sẽ vượt mặt người đi trước, tiến xa hơn nhanh hơn!

    Trích Nguyệt tiên tử không thể một lần gánh chịu mười hai thiên mệnh làm ngay cả Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh cũng thấy nuối tiếc, bởi vì con đường này không có bất cứ tham chiếu nào cả.

    Đồn rằng một lần gánh chịu mười hai thiên mệnh, mười hai thiên mệnh hợp nhất sẽ tiến xa hơn trên đường Quy Chân. Thế nhưng chỉ là truyền thuyết, chưa thấy ai có thể một lần gánh chịu mười hai thiên mệnh.

    Mặc dù có lời đồn Thanh Mộc Thần Đế một lần gánh chịu mười hai thiên mệnh. Thế nhưng Thanh Mộc Thần Đế mất tích, mọi người không thể tham chiếu Thanh Mộc Thần Đế.

    Trên thực tế, cho dù có là Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh thì bọn họ vẫn đang lục lọi tiến bước trên con đường này chứ chưa có hệ thống hoàn chỉnh.

    Mặc dù đám người Hỗn Nguyên Thượng Đế cất bước trước nhưng Hỗn Nguyên Thượng Đế cũng được, Viêm Đế cũng được, không có ai để lại hệ thống hoàn chỉnh. Những Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh như Thế Đế cũng biết tới con đường này, bọn họ cũng tìm tòi con đường này nhưng không có cách hình thành hệ thống hoàn chỉnh được.

    Thậm chí có Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh từng hoài nghi, trước đây rất lâu đã có người bước hết con đường Quy Chân sáng tạo hệ thống, thế nhưng bị người ta che đậy, hậu nhân như bọn họ chỉ có thể tiếp tục vượt chông gai, chỉ có thể lục lọi tiến tới.

    Trích Nguyệt tiên tử gánh chịu mười một thiên mệnh. Có lẽ sẽ có Đại Đế Tiên Vương đố kỵ nàng, thế nhưng Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh lại không đố kỵ mà chỉ thấy nuối tiếc. Bởi vì suýt chút nữa Trích Nguyệt tiên tử đã gánh chịu được mười hai thiên mệnh.

    Nếu như Trích Nguyệt tiên tử có thể gánh chịu mười hai thiên mệnh, mười hai thiên mệnh quy nhất, cũng có nghĩa Trích Nguyệt tiên tử có cơ hội tiến xa trên con đường này. Nói không chừng sẽ vượt mặt đám Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh bọn họ, mở ra một con đường hoàn toàn mới.

    Nếu như có thể mở một con đường hoàn toàn mới trên đường Quy Chân thì sẽ là gợi ý rất lớn đối với Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh như bọn họ, giúp bọn họ tiến xa hơn trên con đường này, không biết chừng tương lai còn có thể thành tiên.

    Bây giờ Trích Nguyệt tiên tử thất bại, con đường Quy Chân càng khó khăn hơn, cơ hội thành tiên càng mờ mịt hơn, càng xa xôi hơn!

    Trích Nguyệt tiên tử thất bại là một sự tiếc nuối đối với Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh, bỏ lỡ một ví dụ để tham chiếu!

    Sau khi Trích Nguyệt tiên tử trở thành Tiên Vương. Tuy mười ba châu sôi trào một khoảng thời gian nhưng cuối cùng cũng bình tĩnh lại, mọi người đều chuyên tâm tu hành, đóng sơn môn, không màng thế sự!

    Rất lâu sau, khi tuyệt bích ở Thư Trai vang "đùng đoàng" thì mới kinh động một vài người.

    Tiếng "đùng đoàng" vang lên, tuyệt bích như mở ra. Trên thực tế, bị Thiên Tru đánh từ ngày này sang ngày khác, hình dạng của tuyệt bích đã thay đổi, vách đá biến mất không thấy bóng dáng, nơi đó trở thành một cánh cửa. Nhìn vào bên trong cánh cửa, nơi đó là thiểm điện vô biên, thiên lôi vô cùng vô tận, dường như là một thế giới hủy diệt, bất cứ sinh linh nào bước vào đó đều sẽ bị đánh tan.

    Khi cánh cửa đó mở ra, thiên lôi thiểm điện va đập thế giới đằng sau cánh cửa, dường như muốn phá nát thế giới đó.

    - Thứ này không phải nham thạch.

    Nơi này luôn có Đại Đế Tiên Vương chú ý. Dù sao nham thạch có thể gánh chịu Thiên Tru luôn có thể hấp dẫn sự chú ý của Đại Đế Tiên Vương.

    Bây giờ thấy vách đá biến mất, biến thành cánh cửa, Đại Đế Tiên Vương hiểu ra, nói chậm:

    - Thứ này chỉ là tọa độ không gian. Thiên Tru không đánh nát nó mà đang cạy cánh cửa này ra, mở đường đi tới thế giới bên kia!

    Khi cánh cửa mở ra, Lý Thất Dạ đang ngồi khoanh chân ngộ đạo lập tức đứng dậy, nói chậm:

    - Đã tới lúc khởi hành.

    Thời cơ đã tới, đã tới lúc Lý Thất Dạ khởi hành. Hắn ôm tạm biệt từng người một.

    - Công tử, khi nào ngài trở lại?

    Chúng nữ không nỡ, thế nhưng các nàng biết không ai có thể ngăn cản bước chân của hắn. Các nàng chỉ có thể chờ đợi Lý Thất Dạ trở về mà thôi.

    - Sẽ có ngày đó.

    Lý Thất Dạ mỉm cười, lau nhẹ nước mắt nơi mi mắt của các nàng, cười nói:

    - Nha đầu khờ, cũng không phải sinh tử biệt ly, ta chỉ đi một chốc rồi trở về. Lại nói, ngay cả lão tặc thiên cũng không thu được công tử nhà ngươi thì thế gian này còn có ai thu được công tử nhà ngươi chứ. Các ngươi ngoan ngoãn chờ ta trở về là được.

    Mặc dù chúng nữ không nỡ thế nhưng vẫn nín khóc tiễn biệt Lý Thất Dạ.

    Từ biệt mọi người xong, Lý Thất Dạ đạp không, thẳng tiến Thiên Thần thư viện. Trong khi Lý Thất Dạ đạp không, có một người con gái đứng ở chân trời, lạnh ngắt, dõi mắt nhìn Lý Thất Dạ đi xa.

    Lý Thất Dạ quay qua nhìn, nhìn thấy Trích Nguyệt tiên tử đứng ở chân trời, không nói một câu, không rằng nửa chữ, chỉ đứng lạnh ngắt nơi đó dõi theo Lý Thất Dạ.

    - Ta sẽ trở về.

    Lý Thất Dạ mỉm cười, phất tay, sau đó bước vào Thiên Thần thư viện.

    Còn Trích Nguyệt tiên tử thì đứng ở nơi đó, không nói không rằng, chỉ nhìn Lý Thất Dạ rời đi, dường như ngôn ngữ là dư thừa giữa hai người bọn họ.

    Đứng ở Thư Trai, đứng trước cánh cửa. Các lão tổ Thiên Thần thư viện đều tới tiễn biệt, ngay cả Phi Tiên Đế Tử cũng xuất thế đi tới nơi này tiễn biệt.

    Lúc này, các Đại Đế Tiên Vương nhìn chăm chú cảnh này, nhất là Đại Đế Tiên Vương cấp cao, bọn họ đang chờ đợi. Một số Đại Đế Tiên Vương hiểu chuyện thì càng quan tâm hơn bất cứ ai.

    - Có lẽ... thật sự có một thế giới như thế.

    Có Đại Đế mười một thiên mệnh hiểu chuyện nói khẽ.

    Những Đại Đế Tiên Vương khác không biết Âm Nha muốn làm gì. Thế nhưng Đại Đế Tiên Vương hiểu chuyện thì biết được một vài bí mật mà người khác không thể nào biết được.

    Nhất là Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh. Bọn họ quan tâm chuyến khởi hành của Âm Nha hơn ai hết. Bởi vì bọn họ biết rằng, Âm Nha không chỉ đi thế giới khác, chuyến đi này của hắn còn giúp bọn họ chứng minh trên đời này có tiên nhân hay không!

    Chỉ có Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh mới biết ở cuối con đường Quy Chân là cơ hội đăng tiên. Thế nhưng, thế gian vô tiên, như vậy ở trong thế giới không tồn tại có tiên hay không?

    Vì vậy, Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh như Thế Đế, như Huyền Đế đều chờ mong chuyến đi này của Âm Nha. Nếu như Âm Nha trở lại thì bọn họ sẽ biết thế gian này có tiên hay không.

    Nếu như có tiên, vậy thì bọn họ còn có mục tiêu, còn có động lực đi tiếp trên con đường này. Nếu như không tiên, vậy thì con đường tương lai của bọn họ sẽ trở nên mờ mịt.

    - Có lẽ... sắp sửa mở ra kỳ tích của kỷ nguyên chúng ta.

    Có Đại Đế mười hai thiên mệnh nói chậm.

    Trên thực tế không chỉ có Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh hay những Đại Đế Tiên Vương khác ở mười ba châu theo dõi Lý Thất Dạ, mà ngay cả tồn tại trong hắc ám cũng theo dõi Lý Thất Dạ.

    - Thế giới không tồn tại.

    Bên trong hắc ám, có bá chủ lẩm bẩm. Khi Lý Thất Dạ có hành động, nội tâm bọn họ trở nên phức tạp.

    Trước kia, hắc ám bá chủ từng thăm dò thế giới này. Thế nhưng bọn họ không có cơ duyên, không thể thử nghiệm, đồng thời bọn họ cũng không dám mạo hiểm. Bọn họ không đủ tự tin bước qua lằn ranh đó, nếu như không bước qua được thì bọn họ chắc chắn phải chết.

    Bây giờ Âm Nha đi trước bọn họ, hắc ám bá chủ đương nhiên hy vọng Âm Nha thất bại, chết thảm trong đó, vĩnh viễn không quay lại.

    Nếu như Âm Nha chết ở nơi đó hoặc vĩnh viễn không quay lại. Như vậy ngày sau tận thế còn ai có thể ngăn cản bước tiến của bọn họ?

    Thế nhưng, nếu như Âm Nha chết ở nơi đó hoặc vĩnh viễn không quay lại thì bọn họ cũng mất một cơ hội tìm kiếm sự thật! Bỏ lỡ cơ hội thăm dò thế giới trong truyền thuyết này.

    Vì vậy, hắc ám bá chủ vừa hy vọng Lý Thất Dạ vĩnh viễn không quay lại, tốt nhất là chết luôn ở đó. Nhưng đồng thời cũng hy vọng Âm Nha có thể thăm dò ra một con đường, sáng tạo cơ hội giúp bọn họ siêu thoát!

    - Nên đi rồi.

    Lý Thất Dạ nhìn lôi trì đằng sau cánh cửa, hít một hơi thật sâu, nói chậm.

    - Thận trọng! Đại nhân, nguyện ngài sớm ngày quay về.

    Phi Tiến Đế Tử nói chậm:

    - Mười ba châu không thể thiếu vắng ngài. Con đường tương lai, cần ngài mở lối.

    - Ta sẽ trở lại.

    Lý Thất Dạ mỉm cười, chào tạm biệt tất cả mọi người. "Đùng" một tiếng, trong chớp mắt, tinh lực toàn thân tuôn trào, oai vô địch tràn ngập khắp mọi nơi!

    Lúc này, tất cả mọi người nín thở, tất cả mọi người đều dõi theo Lý Thất Dạ. Đại Đế cũng vậy, Tiên Vương cũng vậy, ngay cả hắc ám bá chủ cũng đều nín thở.

    Lúc này, Lý Thất Dạ nhìn ra phía sau, lại nhìn thế giới này, mỉm cười, nói rằng:

    - Tạm biệt, gặp lại!

    Nói xong, bước dứt khoát vào trong cánh cửa.

    "Đùng" một tiếng, sau khi Lý Thất Dạ bước vào thế giới đằng sau cánh cửa, Thiên Tru đánh thẳng tới.

    Đây không phải thiểm điện, cũng không phải chỉ là một sợi Thiên Tru... toàn bộ Thiên Tru ập tới như biển rộng, dường như muốn nhấn chìm Lý Thất Dạ!
     
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 3181: Thiên Tru hải dương
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Khi bước vào thế giới phía sau cánh cửa, Lý Thất Dạ đã có chuẩn bị. Tinh lực mênh mông không điểm cuối, đại đạo pháp tắc tuyệt thế vô song. "Vù" một tiếng, Lý Thất Dạ sử dụng "Thiên Mệnh Tinh Thể" phòng thủ, có thể nói đây là phòng thủ mạnh mẽ nhất thế gian!

    "Đùng đoàng" Thiên Tru mênh mông như biển cả ập thẳng vào người Lý Thất Dạ. Chỉ nghe "răng rắc", Thiên Mệnh Tinh Thể của Lý Thất Dạ bị Thiên Tru đập nát.

    Nhìn thấy cảnh tượng này, rất nhiều Đại Đế Tiên Vương rít lạnh. Bọn họ biết "Thiên Mệnh Tinh Thể" có ý nghĩa như thế nào. Thế gian này rất ít người phá được "Thiên Mệnh Tinh Thể", thế nhưng lại bị Thiên Tru đập nát trong nháy mắt. Thiên Tru mênh mông như biển này quá đáng sợ, đáng sợ gấp trăm, gấp vạn lần so với Thiên Tru mà Đại Đế Tiên Vương từng nếm trải.

    Nếu như biển Thiên Tru đáng sợ ập tới thì e rằng không có mấy Đại Đế Tiên Vương có thể chịu đựng, sẽ có rất nhiều Đại Đế Tiên Vương biến thành tro bụi trong nháy mắt.

    "Phốc" Thiên Tru đánh trúng Lý Thất Dạ, máu tươi tung tóe, chính xác hơn là máu tươi phun trào như vũ bão. Thiên Tru đánh trúng Lý Thất Dạ, thân thể Lý Thất Dạ bị Thiên Tru đâm xuyên, như thể có vô số mũi tên xuyên thấu thân thể Lý Thất Dạ, đâm Lý Thất Dạ thành cái giần. Sự đáng sợ của Thiên Tru, bút mực không thể miêu tả.

    Rất nhiều Đại Đế Tiên Vương nhìn thấy cảnh này thì tái mặt tái mày. Bọn họ biết Lý Thất Dạ mạnh mẽ cỡ nào, thế gian này, không có mấy người mạnh hơn hắn.

    Trong trạng thái toàn thịnh, khi tứ đại Tiên Thể bùng nổ, vậy mà vẫn bị Thiên Tru đâm thành cái giần, quá là đáng sợ.

    Ngay cả hắc ám bá chủ thấy vậy cũng co rút tròng mắt. Nếu như bọn họ có cơ duyên bước vào thế giới không tồn tại thì bọn họ có chịu đựng nổi Thiên Tru đáng sợ như thế này không? Bọn họ có thể chèo chống cho tới đi bước vào thế giới không tồn tại nổi hay không?

    Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị đâm thành cái giần trong nháy mắt, bọn Lý Sương Nhan hoảng sợ hô lên, căng thẳng tới nỗi quên che miệng.

    - Mở!

    Lý Thất Dạ mở hết tất cả phòng ngự. Khi Thiên Tru tiếp tục vỗ tới, mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ mở ra, vạn đạo pháp tắc buông xuống. Đồng thời, Thái Sơ Nguyên Mệnh của Lý Thất Dạ cũng xuất hiện. "Coong, coong, coong" ba vòng xoáy cùng mười hai sợi pháp tắc buông xuống, đan dệt với nhau, giống như dệt thành một tấm chiến y, bao trùm cả người Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ giống như mặc vô thượng chiến y, thế gian không gì có thể phá, không gì có thể cắt.

    Đồng thời, Lý Thất Dạ phủ thêm một tấm da người. Da người khoác lên người Lý Thất Dạ, bao trùm cả người Lý Thất Dạ.

    Cuối cùng vạn đạo pháp tắc buông xuống, hỗn độn tràn ngập, gói chặt Lý Thất Dạ. Trong nháy mắt, Lý Thất Dạ như bị một cái kén lớn nhốt chặt.

    "Đùng đùng, đùng đùng, đùng đùng" Thiên Tru đánh Lý Thất Dạ điên cuồng, đánh xuyên hỗn độn, hủy nát pháp tắc, quật Lý Thất Dạ điên cuồng, tựa như muốn quật Lý Thất Dạ thành bột mịn.

    Thiên Tru khủng bố quật vào người Lý Thất Dạ một cách điên cuồng khiến mọi người lạnh gáy, ngay cả Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh cũng không có cách ngăn được Thiên Tru phát điên như thế này. Trong biển Thiên Tru này, Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh cũng vậy, hắc ám bá chủ cũng vậy, e rằng không thể kiên trì lâu, chứ đừng nói chi chèo chống đi tới thế giới không tồn tại.

    "Đùng" Sau cùng, Thiên Tru tựa như sóng lớn, hất Lý Thất Dạ đóng kén vào trong biển cả, hất vào tâm bão. Trong nháy mắt, Lý Thất Dạ giống như một chiếc thuyền nhỏ biến mất trong mưa bão.

    Mọi người nhìn Lý Thất Dạ biến mất trong biển Thiên Tru, ai nấy đều rít lạnh. Rơi vào biển Thiên Tru như vậy thì có còn sống đến thế giới không tồn tại không? Hay có còn sống quay trở về không?

    Khi Lý Thất Dạ biến mất trong bão Thiên Tru, chỉ nghe "Răng rắc, răng rắc, răng rác", cánh cửa vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ, cuối cùng cánh cửa hóa thành bột mịn. Khi bột mịn tung bay, thế giới biển Thiên Tru cũng biến mất.

    Cánh cửa đổ nát, không chừa lại bất kỳ dấu vết nào, không để lại bất cứ đồ vật nào, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra, dường như chuyện vừa rồi chỉ là một giấc mơ.

    - Tiếc quá, cơ hội chỉ có một lần!

    Có hắc ám bá chủ nhìn thấy cánh cửa đổ nát thành bột mịn, không khỏi nuối tiếc. Bởi vì sau này muốn đi tới thế giới không tồn tại sẽ khó hơn, trừ phi bọn họ lại tìm thấy tọa độ thứ hai.

    Đương nhiên, bọn họ không biết Âm Nha tìm thấy tọa độ bằng cách nào, bọn họ cũng không biết Âm Nha phân biệt thiệt giả như thế nào.

    Sau khi Lý Thất Dạ biến mất trong thế giới Thiên Tru, mười ba châu lại chìm vào yên tĩnh. Đại Đế Tiên Vương không lộ diện, thậm chí ngay cả Thượng Thần cũng không xuất thế, còn hắc ám bá chủ thì im lặng không có động tĩnh.

    Thế nhưng hết năm này sang năm khác, Âm Nha vẫn bặt tăm, dường như biến mất khỏi thế gian này, khiến cho có người mừng thầm.

    Nếu như Âm Nha chết trong đó hoặc vĩnh viễn không quay trở lại, như vậy thì tương lai chính là thời đại của bọn họ, chỉ có bọn họ mới có thể chúa tể mười ba châu, chỉ có bọn họ mới có thể chúa tể kỷ nguyên này.

    - Thời đại của chúng ta sắp tới, chúng ta sắp sửa giáng lâm, kỷ nguyên này là của chúng ta, những người khác chỉ là khách qua đường của kỷ nguyên này mà thôi, chúng ta mới là chúa tể của kỷ nguyên này!

    Bên trong hắc ám, có người lẩm bẩm.

    - Chính xác, đã tới lúc chúng ta thống trị. Vạn tộc trên thế gian chỉ là nô lệ bị chúng ta nô dịch mà thôi.

    Ở nơi sâu hơn, có người hai mắt sáng rực, toát ra thứ ánh sáng đáng sợ. Lúc này, bọn họ rục rịch. Bọn họ đã ngủ đông trăm nghìn vạn năm, Âm Nha biến mất, bọn họ hơi mất kiềm chế.

    - Âm Nha, ngươi nhất định phải trở lại. Bằng không, không lâu nữa, đại thế rền vang, mười ba châu chắc chắn rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

    Có người canh gác mười ba châu cảm thấy có người rục rịch, không khỏi lo lắng.

    Trong lúc có người trong hắc ám rục rịch, trong lúc có người canh gác lo lắng. Nhiều năm sau, dị tượng thình lình giáng xuống từ trên trời, bất chợt, thiên hạ đại biến...

    Bên trong biển Thiên Tru, tiếng thiểm điện thiên lôi vang "đùng đùng, đùng đùng, đùng đùng" không dứt bên tai. Vô số Thiên Tru đánh vào Lý Thất Dạ, dường như muốn đánh Lý Thất Dạ vỡ thành từng mảnh vụn.

    Thế nhưng, thiên địa vạn đạo của Lý Thất Dạ bảo vệ hắn thật kín. Sau khi thiên địa vạn đạo bị Thiên Tru nổ nát thì hỗn độn khí tuôn trào, đại đạo pháp tắc mới bắt đầu sinh ra. Đại đạo pháp tắc mới bắt đầu đan dệt với nhau, lại trùm lên người Lý Thất Dạ, lại bảo vệ Lý Thất Dạ, cũng lại bị Thiên Tru khủng bố đánh nát...

    Dù vậy, thiên địa vạn đạo của Lý Thất Dạ diễn biến hết lần này tới lần khác, mỗi lần diễn biến là mỗi lần hủy diệt, là mỗi lần sống lại... khiến cho thiên địa vạn đạo của Lý Thất Dạ trở nên mạnh mẽ hơn, tiến bộ hơn!

    Nếu như chỉ dựa vào mỗi một mình thiên địa vạn đạo thì không sao che chở nổi Lý Thất Dạ. Sau khi thiên địa vạn đạo của Lý Thất Dạ bị Thiên Tru đập nát, da người cùng Thái Sơ Nguyên Mệnh che kín Lý Thất Dạ. Đây là phòng ngự mạnh mẽ nhất thế gian, nếu như hai tầng phòng ngự này bị xuyên thủng thì thế gian này đã không còn thứ gì có thể ngăn cản sức công phá cỡ này.

    Không thể không thừa nhận, biển Thiên Tru quá đáng sợ. Khi Lý Thất Dạ trôi nổi bên trong biển Thiên Tru thì Thiên Tru vô cùng vô tận đánh vào Lý Thất Dạ, da người khoác trên người hắn cũng bắt đầu xuất hiện vết rách. Thiên Tru vô cùng vô tận đâm thủng da người!

    Phải biết, tấm da người này là do Lý Thất Dạ cướp từ Luân Hồi Hoang Tổ, là da tiên nhân thoát xác. Mặc dù không ai biết thật giả, thế nhưng không ai nghi vấn độ cứng cáp của nó. Vậy mà ở trong biển Thiên Tru, bị Thiên Tru quật điên cuồng, cuối cùng tấm da người này cũng bị đâm thủng.

    May là, bên dưới tấm da người, Lý Thất Dạ được Thái Sơ Nguyên Mệnh trùm kín. Thái Sơ Nguyên Mệnh bao kín Lý Thất Dạ tựa như một bộ chiến giáp.

    Đây là nội tình lớn nhất của Lý Thất Dạ, cũng là phòng ngự mạnh mẽ nhất của Lý Thất Dạ. Có thể nói cuối cùng hắn phải dựa vào Thái Sơ Nguyên Mệnh mới sống qua ngày trong biển Thiên Tru. Chứ thiên địa vạn đạo cùng da người không sao chống đỡ nổi.

    Đương nhiên, nếu như ngay cả Thái Sơ Nguyên Mệnh cũng bị đâm thủng thì thế gian không còn thứ gì có thể ngăn cản. Dù sao, thế gian này còn có thứ gì có thể so sánh với Thái Sơ Nguyên Mệnh?

    Nếu như Thái Sơ Nguyên Mệnh không nghịch thiên như thế, khủng bố như thế thì năm đó Trường Sinh Tiêu thị ở Tiên Ma Động cũng không tìm kiếm nó. Đây là thứ mà ngay cả người từng chúa tể mấy kỷ nguyên cũng thèm khát. Tiếc là, trước nay chưa ai tìm thấy.

    Muốn đi đến thế giới không tồn tại nào phải chuyện dễ. Muốn đi đến thế giới này bằng bản lĩnh của chính mình thì chỉ có chúa tể kỷ nguyên mới có khả năng đó.

    Đạo hạnh bây giờ của Lý Thất Dạ chưa gánh nổi biển Thiên Tru. Hắn dám đi đến thế giới không tồn tại này, ngoại trừ hắn có rất nhiều hậu chiêu ra thì chỗ dựa lớn nhất của hắn chính là Thái Sơ Nguyên Mệnh.
     
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,451
    Chương 3182: Trứng chạy mất rồi
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Tiếng nổ vang "Đùng, đùng, đùng..." không dứt bên tai. Bên trong thế giới này ngoại trừ tiếng nổ vang ra thì chẳng còn âm thanh nào khác.

    Nơi đây là thế giới tử vong. Đại Đế Tiên Vương cũng vậy, hắc ám bá chủ cũng vậy, một khi rơi vào nơi này thì sẽ vạn kiếp bất phục, biến thành tro bụi.

    Bên trong biển Thiên Tru, ngoại trừ những ngọn sóng Thiên Tru ra thì không còn thứ gì khác, cũng không có bất cứ sinh linh nào. Trên thực tế, không có sinh linh nào có thể sinh tồn trong thế giới này.

    Bên trong biển Thiên Tru, Lý Thất Dạ trôi nổi theo dờn sóng. Mặc dù Lý Thất Dạ đóng kén trôi nổi theo dờn sóng thoạt nhìn lung tung không có mục đích, nhưng thực tế, đầu hắn luôn trôi nổi về một phía, dường như, nơi đó là bỉ ngạn, nơi đó là thế giới xa xôi.

    Đầu của hắn giống như kim chỉ nam, bất kể thân thể lăn lốc như thế nào, Thiên Tru lật tung hắn ra sao thì đầu của hắn cũng không thay đổi phương hướng. Vì vậy, bất kể Lý Thất Dạ trôi nổi như thế nào, bất kể biển Thiên Tru quăng hắn cao tới đâu thì Lý Thất Dạ vẫn luôn trôi nổi về một phía.

    Bên trong kén lớn, Lý Thất Dạ ngủ say. Hắn không chủ động ngủ say mà là bị động ngủ say. Bên trong biển Thiên Tru, dù cho mạnh mẽ cách mấy thì luôn có lúc không thể khống chế.

    Thế nhưng, Lý Thất Dạ có da người cùng Thái Sơ Nguyên Mệnh che chở, cho dù hắn ngủ say thì cũng không sao, không gây ảnh hưởng lớn.

    Bên trong biển Thiên Tru, không có ngày đêm, không có bình minh hoàng hôn, càng không có khái niệm thời gian. Vạn năm như một ngày, một ngày như vạn năm, tuyên cổ trường tồn. Nơi này siêu thoát tam giới luân hồi, siêu thoát thời gian trường hà, siêu thoát phạm trù thiên địa, không còn chút liên quan nào tới thế giới bên ngoài.

    Bên trong thế giới Thiên Tru sóng to gió lớn, không có bất kỳ sinh mệnh nào ngoại trừ Lý Thất Dạ trôi nổi giữa Thiên Tru. Không có bất kỳ sinh mệnh hay bất kỳ nhân vật nào có thể tồn tại trong thế giới này, ngay cả chúa tể kỷ nguyên trong truyền thuyết cũng không thể.

    Nhưng, nói vậy cũng không hoàn toàn chính xác.

    Trong khi Lý Thất Dạ trôi nổi, có một điểm ánh sáng nhấp nháy. Ban đầu, điểm sáng đó chỉ lập lòe nên không ai chú ý. Trên thực tế thế giới này không có ai khác ngoại trừ Lý Thất Dạ, mà Lý Thất Dạ lại ngủ say nên cũng không chú ý tới ánh sáng lập lòe này.

    Ban đầu, có lẽ người ta sẽ nghĩ rằng đây là ánh sáng chớp giật của Thiên Tru mà thôi, nhưng thực tế thì không phải.

    Điểm sáng này, bất kể khi Lý Thất Dạ trôi yên ả trong biển Thiên Tru hay lúc bị sóng Thiên Tru hất văng lên trời thì điểm sáng vẫn chớp lóe ở nơi đó.

    Ban đầu, có lẽ người ta sẽ cảm thấy ngẫu nhiên. Thế nhưng thời gian trôi qua rất lâu nhưng điểm sáng đó vẫn tồn tại. Quỷ dị hơn là nó duy trì khoảng cách với Lý Thất Dạ, dường như bắt đầu một lộ trình, dường như nó đang bắt kịp Lý Thất Dạ.

    Sau khi điểm sáng này đuổi theo Lý Thất Dạ thì bất kể Lý Thất Dạ trôi nổi tới đâu thì nó vẫn luôn bám theo. Lý Thất Dạ bị hất tung lên trời cũng vậy, bị dìm vào trong biển cũng vậy, nó luôn bám theo, bám theo phía sau Lý Thất Dạ, duy trì một khoảng cách nhất định.

    Dần dần, điểm sáng nhấp nháy đó cách Lý Thất Dạ ngày càng gần. Sau khi gần tới một mức độ nào đó thì người ta mới phát hiện thứ này không phải điểm sáng, bởi vì bên dưới con sóng Thiên Tru dường như có một món đồ đang nấp dưới Thiên Tru.

    Chuyện này thật là quá sức tưởng tượng, nếu như có người nhìn thấy cảnh tượng này thì chắc chắn sẽ khiếp sợ. Đừng nói Đại Đế Tiên Vương hay hắc ám bá chủ, ngay cả chúa tể kỷ nguyên nhìn thấy cảnh này thì cũng khiếp sợ.

    Bởi vì đây là chuyện không thể nào. Ở trong Thiên Tru, bất kỳ đồ vật nào, bất kỳ sinh linh nào cũng đều không thể tồn tại. Bất kỳ đồ vật nào, bất kỳ sinh linh nào cũng đều biến thành tro bụi bởi uy lực của biển Thiên Tru.

    Nhưng lúc này thật sự có một món đồ lặn trong Thiên Tru. Nó lặng lẽ lặn trong Thiên Tru, lặng lẽ bám sát phía sau Lý Thất Dạ.

    Ban đầu, Lý Thất Dạ ngủ say nên chưa phát hiện. Huống chi, thứ này lặn trong Thiên Tru một cách lặng lẽ, căn bản không khiến người khác phát hiện. Nếu như nó không bám phía sau Lý Thất Dạ thì tuyệt đối sẽ không khiến người khác chú ý tới. Dường như nó có thể đi lại tự do trong biển Thiên Tru, có thể trở nên lặng lẽ không tiếng động. Chỉ cần có đồng ý thì dường như không có bất kỳ ai có thể phát hiện nó.

    Thế nhưng thời gian trôi qua, Lý Thất Dạ bắt đầu tỉnh ngủ, bắt đầu phát hiện. Ban đầu, không phải bản thân Lý Thất Dạ phát hiện món đồ nhấp nháy đằng sau hắn mà là do một món đồ trong mệnh cung của hắn có phản ứng rất dữ dội.

    Món đồ phản ứng rất kịch liệt chính là Tinh Thần Vạn Vật Đản. Lý Thất Dạ lấy được thứ này ở Tẩy Nhan Cổ Phái.

    Về việc tại sao lão tổ Tẩy Nhan Cổ Phái lại lấy được thứ này thì không biết. Sau này ở Thiên Cổ Thi Địa, Tinh Thần Vạn Vật Đản uống rất nhiều Tinh Thần Vạn Vật Thủy. Nó tồn tại ở mệnh cung thứ mười ba của Lý Thất Dạ, được Lý Thất Dạ dùng tinh lực uẩn nhưỡng rất lâu thế nhưng chưa từng có nhiều phản ứng.

    Thậm chí năm ở Cơ Giới, Lý Thất Dạ đưa Cót Két Thời Gian lấy từ Cơ Giới Ải Lão Nhân cho Tinh Thần Vạn Vật Đản. Sau đó Tinh Thần Vạn Vật Đản vẫn tồn tại ở mệnh cung thứ mười ba, không có biến hóa gì thêm.

    Thế nhưng lúc này Tinh Thần Vạn Vật Đản nhảy mạnh, đập lung lay mệnh cung của Lý Thất Dạ, dường như muốn đánh thức Lý Thất Dạ.

    Tinh Thần Vạn Vật Đản luôn yên tĩnh. Lần quậy phá duy nhất là ở Cơ Giới. Bây giờ nó trở nên cực kì kích động, vô cùng dữ dội, đập lung lay mệnh cung thứ mười ba của Lý Thất Dạ.

    Bị Tinh Thần Vạn Vật Đản đập lung lay hết lần này đến lần khác, cuối cùng Lý Thất Dạ cũng tỉnh lại. Lý Thất Dạ tỉnh dậy từ cơn ngủ mê, vẫn chưa hiểu rõ chuyện gì thì "ầm, ầm, ầm", Tinh Thần Vạn Vật Đản đập mạnh mệnh cung thứ mười ba của Lý Thất Dạ, nó muốn rời khỏi mệnh cung thứ mười ba của Lý Thất Dạ.

    "Vù" Lý Thất Dạ mở mệnh cung thứ mười ba. Hắn còn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xày ra thì "bùm bụp", Tinh Thần Vạn Vật Đản nhảy tọt vào biển.

    - Có đồ!

    Cùng lúc, Lý Thất Dạ tỉnh táo lại. Lúc này Lý Thất Dạ cũng phát hiện có đồ vật bám theo đằng sau.

    Lý Thất Dạ còn chưa phản ứng kịp thì chỉ nghe "đùng", Tinh Thần Vạn Vật Đản len lỏi vào bên trong Thiên Tru như cá vào biển rộng.

    Lý Thất Dạ còn chưa hiểu rõ đầu đuôi chuyện này thì Tinh Thần Vạn Vật Đản đã biến mất trong biển Thiên Tru.

    - Cứt chó.

    Khi Lý Thất Dạ phản ứng lại thì tất cả đã muộn, hắn không túm Tinh Thần Vạn Vật Đản về kịp, nó đã biến mất cùng điểm sáng. Cứ như thế, Tinh Thần Vạn Vật Đản theo hắn rất lâu biến mất không thấy tăm hơi.

    - Ông đây phí công nuôi ngươi quá mà! Nuôi ngươi vô số năm, lại cho ngươi Con Két Thời Gian. Giờ hay rồi, chạy cái rẹt mất dép.

    Lý Thất Dạ cười khổ.

    Thế nhưng bây giờ có nói gì thì cũng đã muộn, bởi vì Tinh Thần Vạn Vật Đản đã biến mất cùng điểm sáng, cho dù Lý Thất Dạ muốn tìm cũng không thể nào tìm được.

    Lúc này Lý Thất Dạ cũng không biết làm gì hơn, dần dần, hắn lại ngủ say, không suy nghĩ về Tinh Thần Vạn Vật Đản nữa. Nên thuộc về hắn thì cuối cùng sẽ thuộc về hắn. Dù sao Tinh Thần Vạn Vật Đản được mệnh cung thứ mười ba uẩn nhưỡng lâu như vậy nên đã dính dấu ấn của mệnh cung thứ mười ba. Đây là dấu ấn độc nhất vô nhị, là dấu ấn không cách nào tiêu diệt.

    Những dấu ấn khác có lẽ còn có cách tiêu diệt, hoặc sẽ tan biến trong thời gian trường hà. Thế nhưng dấu ấn của mệnh cung thứ mười ba là độc nhất vô nhị, là tuyệt thế vô song. Dấu ấn của mệnh cung thứ mười ba lưu trên Tinh Thần Vạn Vật Đản là vĩnh viễn không xóa nhòa, chỉ cần Tinh Thần Vạn Vật Đản còn thì dấu ấn vẫn còn.

    Lý Thất Dạ rơi vào trạng thái ngủ say trôi dạt theo Thiên Tru. Ngày qua ngày, giờ qua giờ... nơi đây không có khái niệm thời gian, cho dù trôi qua trăm nghìn vạn năm thì cũng không có cảm giác thời gian trôi qua.

    Dần dần, Thiên Tru càng ngày càng yếu, biển Thiên Tru càng ngày càng cạn, cuối cùng Thiên Tru biến mất dần dần, biến thành từng sợi điện quang.

    Cũng không biết trôi dạt bao lâu, Lý Thất Dạ ngủ say trôi dạt khỏi biển Thiên Tru, thoát khỏi Thiên Tru vô cùng vô tận.

    Khi tỉnh lại lần thứ hai thì thấy biển Thiên Tru đã bị bỏ lại phía sau rất xa.

    Sau khi Lý Thất Dạ sống sót rời khỏi biển Thiên Tru thì trôi dạt vào một vùng hư không, vùng hư không này chỉ toàn hư vô, không có nhật nguyệt tinh thần, không có thiên địa vạn vật, nơi đây hoàn toàn tĩnh mịch, vô cũng vắng lặng, dường như đi vào một thế giới hoàn toàn tách biệt!
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)