HOT  Huyền Huyễn Đế Bá - Yếm Bút Tiêu Sinh

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 2918: Hãm hại (1)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    - Nếu có thể tu được đạo tâm, không tu đạo pháp khắp nơi vẫn có pháp. Hèn gì Thánh Đế được các Đại Đế Tiên Vương tôn sùng, không đơn giản vì tấm lòng còn vì Thánh Đế có đạo tâm vô cùng quý giá. Đạo tâm của Thánh Đế là vạn pháp chi tâm.. Sẽ có ngày Lý huynh cũng có đạo tâm tuyệt thế vô song như Thánh Đế, so với đạo tâm như vậy thì thiên địa vạn pháp mờ nhạt rất nhiều. Vạn pháp xuất sắc đến đâu cũng không bằng đạo tâm giản dị.

    Nói tới đây Tần Bách Lý tràn đầy cảm xúc, vì gã từng gặp Đại Đế Tiên Vương nên hiểu biết đạo tâm sâu sắc hơn. Hiện tại trông thấy Lý Thất Dạ có đạo tâm như thế, Tần Bách Lý biết đời này mình vĩnh viễn không thể vượt qua hắn vè đạo tâm.

    Tần Bách Lý chắp tay tạm biệt Lý Thất Dạ:

    - Lý đạo huynh, đại đạo dài dặc, hôm nào sẽ gặp lại, tiểu đệ xin cáo từ.

    Tần Bách Lý nhẹ nhàng rời đi, cực kỳ tiêu sái.

    Kim Qua nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, biểu tình trịnh trọng chắp tay hướng hắn:

    - Lý đạo hữu, hôm nay từ biệt ở đây, lần sau gặp lại hai ta vẫn là kẻ địch. Được đối địch với Lý đạo hữu, dù ai thắng ai thua, ai sống ai chết cũng không tiếc đời này. Lớp ta đã không cách nào với tới đạo tâm của Lý đạo hữu, hôm nào Kim Qua quyết chiến với Lý đạo hữu chỉ có thể dựa vào thuật vô địch, binh khí tuyệt thế.

    Kim Qua hiểu rằng gã thua Lý Thất Dạ về đạo tâm, tương lai chiến đấu gã phải dựa vào đại đạo vô địch và vũ khí vô thượng.

    - Có cái gì không được.

    Lý Thất Dạ cười tùy ý:

    - Khi nào ngươi muốn chiến thì ta sẵn sàng cùng, có thù phải trả là chuyện thường ở dời.

    - Dù không có thù lớn thì ta cũng muốn chiến một trận với Lý đạo hữu.

    Kim Qua cười to bảo:

    - Lúc ta còn trẻ từng gặp Đạo Long, chiến với Nhân Thánh, nhưng hôm nay Lý đạo hữu làm ta sối sục máu nóng nhất.

    Kim Qua nói Đạo Long tức là Đạo Long Thiên Đế. Trước kia nếu Kim Qua không bị Nhân Thánh đánh lén không chừng thời đại này người trở thành Đại Đế Tiên Vương trước tiên không phải Đạo Long Thiên Đế mà là gã, tiếc rằng gã không gặp thời.

    Kim Qua cười to bảo:

    - Ta rất mong chờ cuộc chiến với Lý đạo hữu.

    Kim Qua tràn đầy chiến ý rời đi.

    Trông thấy Tần Bách Lý cùng Kim Qua lần lượt đi xa, nhiều người thầm cảm thán. Kim Qua hay Tần Bách Lý, có thể đối địch với thiên tài như vậy là việc sung sường nhất đời, không cần lo bị kẻ địch này ám toán.

    Sau khi Kim Qua, Tần Bách Lý rời đi, Lý Thất Dạ cười nói với Tề Lâm Đế Nữ:

    - Chúng ta cũng về thuyền thôi.

    Nhìn Lý Thất Dạ muốn đi, đám người tránh ra con đường. Trong lòng mọi người thèm chảy nước miếng, ai cũng mơ ước Lượng Thiên Xích trong tay Lý Thất Dạ nhưng không dám rục rịch. Người có tư cách đối địch với Kim Qua, Tần Bách Lý thì bọn họ không khiêu khích nổi.

    Ầm ầm ầm ầm ầm!

    Khi Lý Thất Dạ, Tề Lâm Đế Nữ sắp rời đi chợt có tiếng nổ vang lên, một độ thiết kỵ lao tới.

    Thấy thiết kỵ chạy nhanh đến, có người hét to một tiếng:

    - Ngự Long Tử Kỵ, là nhóm Ngự Long Đồng Tử!

    Một số người sợ hãi vội lùi sang một bên.

    Mọi người nhìn chằm chằm Ngự Long Tử Kỵ chạy nhanh tên, nhiều người còn tưởng đâu Ngự Long Tử Kỵ đến cướp Lượng Thiên Xích của Lý Thất Dạ.

    Ngự Long Tử Kỵ đột nhiên đến khiến đám người ngạc nhiên, mọi người nhìn Lý Thất Dạ. Người không hiểu thì thầm buồn bực hoặc vui sướng khi người gặp họa, hy vọng Ngự Long Tử Kỵ cướp đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ.

    Một số cường giả tu sĩ biết rõ sự việc, đặc biệt một số cường giả tu sĩ từng chịu thiệt thì trừng Lý Thất Dạ, mắt tóe lửa muốn xé xác hắn ra, dường như có thù không đội trời chung với hắn.

    Lúc này Ngự Long Đồng Tử nhảy xuống ngựa chiến, gã cười to, cười rất vui vẻ, cười mừng rỡ.

    Ngự Long Đồng Tử chắp tay nói với Lý Thất Dạ:

    - Chúc mừng Lý huynh từ bỉ ngạn trở về, đáng vui đáng mừng, đáng vui đáng mừng. Hành động vĩ đại của Lý huynh thật là trước không có ai, sau không người đến.

    Ngự Long Đồng Tử chúc mừng đổi lấy Lý Thất Dạ lạnh lùng liếc qua.

    Ngự Long Đồng Tử hét to với đám đệ tử Ngự Long Tử Kỵ sau lưng mình:

    - Các bạn sói, nâng báu vật lên, đây đều là tài bảo của huynh đệ ta

    Các đệ tử Ngự Long Tử Kỵ nâng hòm lên, những nắp hòm mở ra, bảo quang phun ra nuốt vào. Báu vật trong rương tỏa sáng nhiều màu làm người hoa mắt, bên trong xếp đầy báu vật, mọi người đủ loại, có binh khí có báu vật, có hỗn độn thạch, có kỳ kim.

    Thấy nhiều báu vật như thế, mọi người nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, ánh mắt trở nên gay gắt.

    Vì Ngự Long Tử Kỵ là nhóm cướp, bọn họ ăn cướp, Ngự Long Tử Kỵ lấy báu vật từ đâu ra đã quá rõ ràng. Giờ Ngự Long Đồng Tử nói hiến hết báu vật cho Lý Thất Dạ, ý nghĩa khác biệt.

    Tề Lâm Đế Nữ cau mày, nàng cảm thấy không ổn, bên trong có điều gì là lạ.

    - Chút quà mọn không đủ tỏ lòng.

    Ngự Long Đồng Tử cười toe toét vui vẻ nói:

    - Chúng ta có thể cống hiến sức lực cho Lý huynh là vinh hạnh, vinh qoang của chúng ta. Chúng ta đều truy tùy Lý huynh càn quét thiên hạ, cuốn sạch tài phú Thập Tam Châu! Mặc kệ là ai, chỉ cần Lý huynh ra lệnh một tiếng, thứ nào Lý huynh vừa mắt là chúng ta đều sẽ cướp về cho Lý huynh. Chúng ta nguyện vượt quả qua sông, ruột gan đổ đầy đất vì Lý huynh!

    Ngự Long Đồng Tử thốt lời, ánh mắt mọi người nhìn Lý Thất Dạ biến đổi. Nói Ngự Long Tử Kỵ là ăn cướp, giặc cỏ thì Lý Thất Dạ là thủ lĩnh băng cướp. Nhóm cươp xứng với hung nhân đây là tuyệt phối.

    Một tiếng quát vang lên:

    - Đủ rồi, Lý Thất Dạ, ngươi làm quá đáng!

    Một nữ nhân tuyệt trần dẫn đệ tử đứng ra, lạnh lùng quát:

    - Ngươi phái Ngự Long Tử Kỵ đánh lén đệ tử Vãn Hà cốc ta, cướp báu vật của đệ tử ta, ngươi giải thích thế nào!

    Mỹ thiếu phụ xinh đẹp tuyệt trần rung động hồn người là Âm Hoa Lệ, cốc chủ Vãn Hà cốc.

    Tề Lâm Đế Nữ biết sự việc không ổn, nàng chắn đường Âm Hoa Lệ, vội điều giải:

    - Âm cốc chủ, e rằng có hiểu lầm.

    - Đế Nữ, không có gì hiểu lầm hết!

    Âm Hoa Lệ hùng hổ nói:

    - Ngự Long Tử Kỵ đánh lén đệ tử môn hạ của ta, cướp báu vật của đệ tử ta. Bây giờ nhân chứng vật chứng đầy đủ, trong rơng này là báu vật của Vãn Hà cốc chúng ta!

    Một tu sĩ trẻ tuổi đứng bên cạnh thấy Âm Hoa Lệ ra mặt thì phồng can đảm hét to một tiếng:

    - Đúng vậy! Cốc vàng đó là của chúng ta!

    Có nam nhân trung niên hét to:

    - Ngự Long Tử Kỵ giết sư huynh của ta, cướp một rương toàn kỳ bảo của chúng ta!

    Một lão nhân lạnh lùng nói:

    - Đằng Vân các chúng ta bị cướp tám món báu vật, tám đệ tử bị Ngự Long Tử Kỵ giết.

    Trong phút chốc nhiều cường giả tu sĩ đứng ra tố cáo hành động ác ôn cả Ngự Long Tử Kỵ.

    Giờ Tề Lâm Đế Nữ mới hiểu tại sao lúc bọn họ vừa trở về có người trừng Lý Thất Dạ, thì ra là vậy.

    Tề Lâm Đế Nữ cau mày, nàng sớm nghe nói những chuyện Ngự Long Tử Kỵ làm. Một khi Ngự Long Tử Kỵ giết người cướp tiền tuyệt đối không chừa người sống, bọn họ cho tới nay đều là giết người diệt khẩu.
     
    inthenight and Buồn like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 2919: Hãm hại (2)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Lần này Ngự Long Tử Kỵ kiêu ngạo cướp báu vật mà còn để lại nhiều người sống làm nhân chứng, lòng dạ quá ác.

    Ngự Long Đồng Tử muốn dẫn họa thủy hướng Lý Thất Dạ, muốn khiến người trong thiên hạ đối địch với hắn.

    Ngự Long Đồng Tử cười lạnh trước những người đứng ra tố cáo, kiêu ngạo nói:

    - Mấy món báu vật tầm thường có là gì? Lý huynh xem trúng báu vật của các ngươi là vinh diệu của các ngươi, cho các ngươi sống đã là đặc biệt khai ân, các ngươi nên cảm kích Lý huynh nhân từ mới đúng.

    Vốn tất cả đầu mâu chỉ hướng Lý Thất Dạ giờ Ngự Long Đồng Tử nói câu đó càng là bằng chứng như núi, không cần hỏi mọi người đều khẳng định hắn ai khiến Ngự Long Tử Kỵ cướp bóc bọn họ.

    Các cặp mắt giận trừng Lý Thất Dạ, bao người mắt tóe lửa, hận không thể xé xác hắn ra báo thù cho đồng môn đã chết.

    Âm Hoa Lệ lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ:

    - Lý Thất Dạ, tuy ngươi rất mạnh nhưng chuyện này làm quá đáng.

    Âm Hoa Lệ lạnh lùng nói:

    - Ngươi tốt nhất có giải thích hợp lý cho việc này, không thì sẽ không ai chịu bỏ qua!

    Trong số người có mặt thì Âm Hoa Lệ mạnh nhất, chỗ dựa cũng lớn nhất. Những người khác không dám ngay mặt đối địch, quát vào mặt Lý Thất Dạ nhưng Âm Hoa Lệ dám. Dù sao Âm Hoa Lệ là chưởng môn truyền thừa một môn song đế, nàng có thực lực và tự tin.

    - Giải thích hợp lý?

    Lý Thất Dạ nhìn mọi người, lại nhìn Ngự Long Đồng Tử, mỉm cười nói:

    - Ta chưa bao giờ cần giải thích.

    Ngự Long Đồng Tử hét to:

    - Đúng rồi, Lý huynh của chúng ta là ai? Là thần nhân cửu thiên thập địa, Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh tương lai, còn cần giải thích với các ngươi sao?

    Ngự Long Đồng Tử chỉ sợ thiên hạ không loạn.

    Lý Thất Dạ nói câu đó cộng thêm Ngự Long Đồng Tử kêu gào khiến mọi người mắt tóe lửa, ngọn lửa giận dữ có thể đốt cháy hắn. Mọi người nghiến răng, Lý Thất Dạ và Ngự Long Đồng Tử nói câu đó rất quá đáng.

    Tề Lâm Đế Nữ nghe vậy thì cười khổ, đây đúng là lửa cháy đổ thêm dầu.

    Âm Hoa Lệ tức giận quát:

    - Lý Thất Dạ, nói vậy là ngươi muốn đối địch với Vãn Hà cốc ta!?

    Dù sao mấy câu đó khiến Vãn Hà cốc không có bậc thang leo xuống.

    Có tu sĩ bị cướp oán giận châm chọc:

    - Hừ! Dù ngươi mạnh hơn nữa chẳng lẽ cho rằng đã vô địch thiên hạ? Ngươi nghĩ sức một mình có thể đối kháng người trong thiên hạ sao? Ngươi quá cuồng!

    Người khác hét to:

    - Khinh người quá đáng, chúng ta tuyệt đối không thể nhịn nữa!

    Lý Thất Dạ lười quan tâm người ta kêu gào, hắn nhìn Ngự Long Đồng Tử, mỉm cười nói:

    - Vậy là các ngươi muốn hiệu trung với ta?

    - Đúng vậy!

    Ngự Long Đồng Tử cười toe toét, lớn tiếng nói:

    - Lý huynh là thần nhân tuyệt thế, phong thái vô địch của Lý huynh khiến tiểu đệ khâm phục sát đất. Lý huynh là Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh tương lai, được hiệu lực cho thần nhân như Lý huynh là vinh hạnh của ta, là vinh quang của chúng ta. Chỉ cần Lý huynh ra lệnh một tiếng thì Ngự Long Tử Kỵ chúng ta nguyện vượt lửa qua sông, ruột gan đổ đầy đất vì Lý huynh!

    Giọng Ngự Long Đồng Tử rất lớn nhưng muốn mọi người đều nghe rõ.

    Đây là điều Ngự Long Đồng Tử muốn, gã cố ý bêu xấu Lý Thất Dạ, khiến hắn thành kẻ thù toàn thiên hạ. Ngự Long Đồng Tử còn sợ Lý Thất Dạ giải thích cho mọi người biết mình trong sạch, ai dè hắn không thèm, điều này trúng ý của gã.

    - Không cần vượt lửa qua sông, ruột gan đổ đất.

    Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

    - Đi đi, Sông Hằng ở đó, điều các ngươi cần làm chỉ là nhảy vào Sông Hằng.

    Ngự Long Đồng Tử ngây người, cười gượng:

    - Lý huynh đùa vui quá.

    Lý Thất Dạ phất tay:

    - Ta chưa bao giờ đùa giỡn, nhảy đi, ta chờ mất kên nhẫn rồi.

    Không chỉ Ngự Long Đồng Tử sững sờ, mọi người ngây ra, tất cả nhìn Lý Thất Dạ và Ngự Long Đồng Tử.

    Ngự Long Đồng Tử cười gượng gạo:

    - Lý huynh, trò đùa này không vui chút nào.

    - Ai bảo ta đùa?

    Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

    - Các ngươi đã muốn hiệu trung với ta thì nên nghe lệnh, không tuân theo mà dám bảo là hiệu trung với ta?

    Ngự Long Đồng Tử bực bội, lạnh lùng nói:

    - Lý huynh, chúng ta hiệu trung với Lý huynh, vượt lửa qua sông vì Lý huynh. Chúng ta vì Lý huynh không tiếc đối địch với người trong thiên hạ, cướp sạch báu vật của thiên hạ nhưng thứ lỗi khó làm hành động tự sát này.

    - Có theo lệnh hay không do ngươi quyết định được sao?

    Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

    - Đã làm chó săn thì ên có giác ngộ của chó săn. Chủ nhân kêu ngươi lên thì phải lên, không đến lượt ngươi tự quyết định!

    Bị Lý Thất Dạ nhục nhã trước mặt mọi người làm Ngự Long Đồng Tử sắc mặt khó xem nói:

    - Ngươi . . . !

    Các đệ tử Ngự Long Tử Kỵ trừng Lý Thất Dạ, bọn họ là kẻ cướp hung hãn tàn nhẫn nhưng bị hắn gọi là chó săn, bọn họ khó nuốt xuống cơn tức này.

    - Nhìn cái gì, còn không quỳ trứ dập đầu nhận sai!?

    Lý Thất Dạ lạnh lùng liếc Ngự Long Đồng Tử:

    - Sau đó tất cả nhảy vào Sông Hằng đi, đây là mệnh lệnh ta dành cho chó săn các ngươi!

    Các đệ tử Ngự Long Tử Kỵ, Ngự Long Đồng Tử rực cháy lửa giận. Bọn họ chỉ diễn kịch, muốn hãm hại Lý Thất Dạ, ai ngờ hắn diễn giả làm thật. Ngự Long Đồng Tử, Ngự Long Tử Kỵ buộc đâm lao phải theo lao.

    Mọi người không ngờ có chuyển biến như vậy, không khí cứng ngắn. Tất cả nhìn Lý Thất Dạ và Ngự Long Đồng Tử.

    Không khí nặng nề, những người mới rồi giận trừng Lý Thất Dạ đều không nói chuyện. Mọi người nhìn cảnh tượng trước mắt, rất nhiều người giảm bớt lửa giận.

    Mọi người bình tĩnh hơn, lấy lai tinh thần, quay sang nhìn nhau. Bọn họ nghĩ kỹ thì cảm thấy sự việc không đơn giản.

    - Lý huynh, nếu đường khác nhau thì không chung lối.

    Ngự Long Đồng Tử chắp tay nói:

    - Huynh đệ chúng ta tràn đầy lòng thành hiệu trung, nguyện truy tùy Lý huynh đánh ra một mảnh giang sơn nhưng Lý huynh xem chúng ta như chó săn, khiến người vô cùng thất vọng.

    - Các ngươi quá xem trọng chính mình, bằng vào các ngươi đủ tư cách làm chó săn cho ta sao?

    Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

    - Trình độ cỡ các ngươi chỉ miễn cưỡng lót giày cho ta, nên đừng đứng đây chường mắt nữa, nhảy xuống Sông Hằng tự vẫn đi!

    Trong Ngự Long Tử Kỵ có đệ tử không nhịn được nữa tức giận quát:

    - Khinh người quá đáng!

    Ngự Long Tử Kỵ từng khiến bao nhiêu người nghe tiếng sợ vỡ mật, ai nấy đều là kẻ cướp kiêu dũng hung tàn. Biết bao người trông thấy bọn họ liền chân run cầm cập nhưng bây giờ bị người nhục nhã thế này, hỏi sao Ngự Long Tử Kỵ nhịn được.

    Nếu Ngự Long Đồng Tử không ngăn cản thì đệ tử Ngự Long Tử Kỵ đã ùa lên liều mạng với Lý Thất Dạ. Thật sự là khinh người quá đáng, Ngự Long Tử Kỵ khó thể nhịn được nữa.

    Ngự Long Đồng Tử biết không diễn kịch được nữa, gã chắp tay hướng Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:

    - Lý huynh, nếu đường khác nhau thì không chung lối. Chúng ta xin cáo từ.

    Ngự Long Đồng Tử xoay người đi.

    Nhưng Ngự Long Đồng Tử mới dẫn Ngự Long Tử Kỵ rời đi thì Lý Thất Dạ đã chắn trước mặt họ.

    Lý Thất Dạ đứng đó, mỉm cười nói:

    - Bây giờ muốn đi cũng đã muộn.
     
    inthenight and Buồn like this.
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 2920: Một niệm do tâm
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Ngự Long Đồng Tử sắc mặt âm trầm lạnh lùng hỏi:

    - Lý huynh muốn sao?

    Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

    - Không muốn gì, các ngươi nhảy vào Sông Hằng tự vận là đủ rồi.

    Ngự Long Đồng Tử giận dữ nói:

    - Lý huynh,đừng khinh người quá đáng, chúng ta cướp nhiều báu vật cho Lý huynh, dù không công lao cũng có khổ lao, chẳng lẽ Lý huynh là loại vong ân phụ nghĩa . . .

    - Đừng dát vàng lên mặt mình.

    Lý Thất Dạ không thèm nhìn báu vật dưới đất, lạnh nhạt nói:

    - Cái này mà gọi là báu vật gì, một đống đồng nát, ném xuống đất đều lười nhặt. Chỉ có thứ ngu xuẩn các ngươi mới xem đống đồng nát này là báu vật, trình độ như thế cũng dám tranh công trước mặt ta!

    Có đệ tử Ngự Long Tử Kỵ tức điên nói:

    - Sư huynh, chúng ta cùng sư huynh liều mạng!

    - Lý huynh quá đáng rồi!

    Ngự Long Đồng Tử lạnh lùng nói:

    - Việc này chúng ta bỏ qua không so đo, chỉ trách mắt chúng ta mù theo lầm người. Từ giờ trở đi Lý huynh và ta thanh toán xong, nước giếng không phạm nước sông!

    - Tại đây không đến lượt ngươi chỉ trỏ, không tới lượt ngươi quyết định.

    Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

    - Dám nói hiệu trung với ta thì mạng chó của các ngươi nằm trong tay ta. Làm trái lệnh của ta chỉ có một kết cuộc, giết không tha!

    Các đệ tử Ngự Long Tử Kỵ lửa giận ngút trời giờ lại bị Lý Thất Dạ nhục nhã, bọn họ không thể nhịn được nữa, bỗng chốc nhảy ra ngoài.

    - Tiểu tử, ngươi khinh người quá đáng! Ngự Long Tử Kỵ chúng ta sợ ngươi sao?

    Trong phút chốc Ngự Long Tử Kỵ bao vây Lý Thất Dạ, ai nấy giương cung bạt kiếm, cực kỳ tức giận. Bọn họ chỉ muốn xé xác 1ý thành nhiều mảnh.

    Tình huống đột ngột chuyển biến khiến những người có mặt không kịp trở tay, ngơ ngác nhìn nhau. Đương nhiên rất nhiều người đều vui vẻ trông thấy cảnh tượng này, đây là chó cắn chó.

    Lý Thất Dạ không giận, hắn cười tủm tỉm nhìn Ngự Long Tử Kỵ bao vây mình:

    - Bằng vào các ngươi?

    Đệ tử Ngự Long Tử Kỵ không kiềm được lửa giận trong lòng quát to:

    - Tiểu tử, Ngự Long Tử Kỵ chúng ta sẽ bằm thây ngươi ra!

    Đinh đinh đinh đinh đinh!

    Trong phút chốc Ngự Long Tử Kỵ rút binh khí ra khỏi vỏ định đánh hội đồng Lý Thất Dạ.

    Ngự Long Tử Kỵ nổi tiếng ác, cho tới nay bọn họ đều là kiêu dũng thiện chiến, cực kỳ hung tàn. Ngự Long Tử Kỵ cầm binh khí trong tay, hơi thở giết chóc tràn ngập, có mùi máu tanh nồng lan tràn.

    Lý Thất Dạ cười tủm tỉm:

    - Giết không tha!

    Mắt Lý Thất Dạ sáng rực, đạo tâm chuyển động.

    Các đệ tử Ngự Long Tử Kỵ rống to, mắt đỏ ngầu:

    - Giết!

    - A!

    Tiếng hét thê lương vang lên, máu bắn tung tóe, từng cái đầu rơi xuống đất.

    Cảnh tượng rung động hồn người xuất hiện trước mắt mọi người. Các đệ tử Ngự Long Tử Kỵ tàn sát lẫn nhau, đệ tử đứng sau đâm vào đệ tử đằng trước, đệ tử phía trước đột nhiên xoay người lại chặt đầu huynh đệ đứng sau mình.

    Trong phút chốc các đệ tử Ngự Long Tử Kỵ ngươi chặt đầu ta, ta chém ngươi thành hai khúc. Tiếng hét thảm lên xuống, máu chảy đầy đất.

    Ngự Long Đồng Tử hoảng sợ hét to một tiếng:

    - Các ngươi bị điên sao!?

    Nhưng đã muộn, chớp mắt tất cả đệ tử Ngự Long Tử Kỵ chết thảm, chết vì tàn sát lẫn nhau, đầu rơi đầy đất. Máu lặng lẽ trôi nhuộm đỏ đất bùn.

    Không gian tĩnh lặng đáng sợ, mọi người trợn to mắt, bị rung động khó mà tỉnh táo lại. Cảnh tượng này khiến người rất bất ngờ, ai đều không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy.

    Ngự Long Tử Kỵ tình như huynh đệ đột nhiên tàn sát nhau, đừng nói người ngoài, chính Ngự Long Đồng Tử cũng không ngờ tới, quá đột ngột.

    Một niệm do tâm, này là một trong nhất đạo lục niệm của Niệm Thư. Một niệm do tâm, nó có thể khiến người một niệm thành Phật, một niệm hóa ma, cũng có thể khiến người một niệm điên cuồng, khiến người một niệm giết chóc.

    Về một niệm thành Phật khác với đạo tâm của Lý Thất Dạ. Đạo tâm một niệm thành Phật, là khiến chính Lý Thất Dạ trở thành thánh Phật. Một niệm thành Phật của Niệm Thư là Lý Thất Dạ khống chế tinh thần khiến đối phương bỗng chốc buông bỏ tất cả giết chóc cùng thù hận trong lòng.

    Nên khi Lý Thất Dạ thi triển một niệm do tâm, hắn vừa có thể khiến người điên cuồng, cũng có thể khiến người an tường, càng làm làm người ta biến thành công cụ giết người.

    Mới rồi Lý Thất Dạ thi triển một niệm do tâm lập tức khiến các đệ tử Ngự Long Tử Kỵ tàn sát nhau.

    Vốn đạo tâm của đệ tử Ngự Long Tử Kỵ không quá mạnh, huống chi trong lòng bọn họ vốn tràn ngập lệ khí cùng giết chóc, cho nên đạo tâm bị Lý Thất Dạ khống chế ngay. Khiến bọn họ tàn sát nhau là chuyện rất dễ dàng, bọn họ không có năng lực chống lại ý chí vô thượng của Lý Thất Dạ.

    Ngự Long Đồng Tử khó khăn tỉnh táo lại, mặt trắng bệch lùi thật xa, cách xa Lý Thất Dạ rồi ngón tay gã run ủn chỉ vào hắn:

    - Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi biết yêu thuật!

    Ngự Long Đồng Tử là kẻ rất tàn ác, cho đến nay gã không biết cái gì gọi là sợ. Nhưng khoảnh khắc này Ngự Long Đồng Tử sợ thật, gã sợ giống như huynh đệ Ngự Long Tử Kỵ bị khống chế tâm thần, trở thành con rối.

    Mọi người tỉnh táo lại nhìn Lý Thất Dạ, đám người thụt lùi vài bước, có người lùi rất xa. Mọi người mặt trắng bệch, trong lòng sợ hãi, bọn họ cách Lý Thất Dạ càng xa càng tốt, phải giữ khoảng cách xa với hắn.

    Mọi người thấy hết Ngự Long Tử Kỵ tàn sát nhau, thân như tay chân mà còn không kiềm được giết nhau, nếu Lý Thất Dạ điều khiển bọn họ giết người khác thì dễ như trở bàn tay, bọn họ sẽ thành công cụ giết người của hắn.

    Vì thế ánh mắt mọi người nhìn Lý Thất Dạ trở nên sợ hãi.

    Một tu sĩ cường đại có thể đánh giá, có thể đối kháng, nhưng yêu thuật như Lý Thất Dạ thì bọn họ không đánh giá được. Huống chi ai mà chẳng sợ mình trở thành con rối bị người điều khiển?

    Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

    - Hiện tại ngươi nhảy xuống Sông Hằng còn kịp, nếu không ngươi sẽ chết rất thảm.

    Ngự Long Đồng Tử thụt lùi từng bước, ngón tay run rẩy chỉ vào Lý Thất Dạ.

    Ngự Long Đồng Tử hét rầm lên:

    - Lý Thất Dạ! Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi đừng khinh người quá đáng, ta . . . Ta . . . Sư phụ của ta là Thượng Thần mười một đồ đằng! Ta . . . Ta có tám vị sư thúc đều là Thượng Thần. Nếu ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi đừng khinh dám giết ta thì sư phụ và sư thúc thù cho ta, đến lúc dù . . . Dù sau lưng ngươi có đế thống tiên môn làm chỗ dựa thì sư phụ và sư thúc của ta cũng sẽ tiêu diệt các ngươi!

    Ngự Long Đồng Tử hung hăng đe dọa, thoạt nghe chỉ là miệng cọp gan thỏ nhưng nhiều người nghe vào tai cũng thầm sợ.

    Ngự Long Thượng Thần là Thượng Thần có mười một đồ đằng, ai đều hết sức kiêng dè .kinh khủng hơn là Ngự Long Kỵ của Ngự Long Thượng Thần có chín vị Thượng Thần.

    Thử nghĩ xem, đối địch với chín vị Thượng Thần là cục diện khiến người sợ hãi biết bao, cho nên đế thống tiên môn bình thường o dám tùy tiện chọc vào bọn họ.

    Đây là lý do Ngự Long Đồng Tử dám làm bậy ben ngoài, vì dù là lúc nào đều có sư phụ che chở bọn họ.
     
    inthenight and Buồn like this.
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 2921: Một chân giẫm chết Thượng Thần
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    - Thượng Thần mười một đồ đằng?

    Lý Thất Dạ bật cười nói:

    - Chẳng qua là gà đất chó nhà, đáng là gì? Bọn họ đến càng tốt, đã lâu ta không uống máu Thượng Thần, vừa lúc uống một chén giải khát.

    Lý Thất Dạ thốt lời, những người có mặt líu lưỡi. Trên đời có ai dám coi rẻ Thượng Thần mười một đồ đằng như vậy?

    Khi Đại Đế Tiên Vương thấp vị đối diện Thượng Thần mười một đồ đằng sẽ hết sức cẩn thận, vì từng có Đại Đế Tiên Vương chết trong tay Thượng Thần.

    Bây giờ Lý Thất Dạ nói Thượng Thần mười một đồ đằng là gà đất chó nhà, không ai bắt chước được loại bá khí này.

    Trong phút chốc những cường giả tu sĩ có mặt nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm. Lý Thất Dạ dám coi rẻ Thượng Thần mười một đồ đằng trước mặt công chúng, kiêu ngạo tới mức mọi người không hình dung nổi.

    Một thanh âm vang lên:

    - Lớn lối thật.

    Thanh âm này không vang dội nhưng như sấm sét nổ giữa trời, lạnh lùng nói:

    - Kẻ nhục sư tôn của ta, chết!

    Khí thế lạnh băng nhanh chóng đóng băng tất cả, tựa như huyền băng phong thế giới. Tất cả cường giả tu sĩ rùng mình, người Nhân Thánh cạn cảm giác bị khí lạnh khủng bố đông thành đá.

    Khủng khiếp nhất là trong hơi thở lạnh băng có sát ý kinh khủng không gì sánh bằng. Sát ý như đao nhọn tước gân cốt mọi người, khiến rất nhiều người đều đau đến thụt lùi, khó thể chịu đựng sát ý khủng bố này.

    Một bóng người từ trên trời giáng xuống, một lão nhân đứng che trước mặt Ngự Long Đồng Tử. Lão nhân mặc bảo y, độ vân quan, toát ra khí thế bễ nghễ bát phương.

    Lão nhân phát ra uy Thượng Thần, từng đợt pháp tắc Thượng Thần bắn ra như thác đổ. Các pháp tắc Thượng Thần đan xen như cánh chim thần thánh, cánh to giương rộng có thể nứt vỡ tất cả trước mắt.

    Thấy lão nhân từ trên trời giáng xuống, Ngự Long Đồng Tử mừng rỡ reo lên:

    - Đại sư huynh!

    Nhìn lão nhân từ trên trời giáng xuống, một lão tổ đại giáo nhận ra lai lịch của lão, sợ hãi tái mặt hét to:

    - Tư Mã Vân!

    - Tư Mã Vân!!!

    Nghe cái tên đó biết bao người rùng mình, giáo chủ đại giáo cũng mặt cắt không còn chút máu.

    Giáo chủ rùng mình nói:

    - Đồ tể đã đến.

    Đám người như thủy triều rút lui, cách xa hơn nữa, nhiều người sợ hãi nhìn Tư Mã Vân.

    Tư Mã Vân, đại sư huynh của Ngự Long Đồng Tử, đại đồ đệ của Ngự Long Thượng Thần, cũng là người sáng lập Ngự Long Tử Kỵ, càng là Thượng Thần có hai đồ đằng.

    Tư Mã Vân không đơn giản là Thượng Thần còn có biệt danh đồ tể, vì lão giết rất nhiều người.

    Trong Thanh Châu có vô số cường giả, không thiếu Thượng Thần. Nhưng đa số Thượng Thần đạt đến cảnh giới nhất định thường qua lại với người ngang hàng, ít khi xung đột cùng kẻ yếu.

    Tư Mã Vân thì khác, có câu tục ngữ nói đúng: Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con chuột sinh con biết đào lỗ.

    Sư phụ là ăn cướp, đồ đệ cũng là thổ phỉ, cho dù Tư Mã Vân thành Thượng Thần vẫn làm trò xấu xa vào nhà cướp của. Tư Mã Vân trò giỏi hơn thầy,làm càng triệt để.

    Sư phụ Ngự Long Thượng Thần bây giờ không cướp của những tiểu nhân vật, Tư Mã Vân thì khác, hễ gặp người thì mặc cho đó là cường giả hay kẻ yếu, miễn lão muốn là sẽ vào nhà cướp của, giết người diệt khẩu, không tha cho ai. Có người nói Tư Mã Vân giết người còn nhiều hơn sư phụ của mình, nên người ta gọi lão là đồ tể.

    Thấy đại sư huynh giáng lâm, Ngự Long Đồng Tử mừng như điên. Sư huynh của gã là Thượng Thần có hai đồ đằng, Lý Thất Dạ mạnh đến mấy cũng là tự tìm đường chết!

    Ngự Long Đồng Tử hung hăng địa trừng Lý Thất Dạ, lộ ra dáng vẻ hung tàn:

    - Tiểu súc sinh, giờ chết của ngươi đã đến!

    Ngự Long Đồng Tử to tiếng méc với Tư Mã Vân:

    - Sư huynh, là tiểu súc sinh này dùng yêu thuật hại chết tất cả huynh đệ Ngự Long Tử Kỵ!

    Keng!

    Đôi mắt Tư Mã Vân long lên hóa thành kiếm bén, sát ý ngập trời, khiến người không rét mà run. Kẻ nhát gan sợ đến ngồi bệch dưới đất.

    - Tiểu tử, hôm nay là giờ chết của ngươi.

    Tư Mã Vân âm u nói:

    - Dám đối địch vói Tư Mã Vân ta đều không có kết cục tốt, bổn tọa muốn khiến ngươi sống không bằng chết!

    Lý Thất Dạ lười nhìn Tư Mã Vân, lạnh nhạt nói:

    - Chó mèo ở đâu ra sủa bậy trước mặt ta, vả miệng!

    Ầm!

    Vang tiếng nổ điếc tai, chớp mắt một Phật chưởng thò ra tát mạnh vào Tư Mã Vân.

    Tư Mã Vân rống to:

    - Cút!

    Đôi cánh bằng pháp tắc vỗ, đôi cánh của Tư Mã Vân phát ra tiếng nổ, hư không tan vỡ, đôi cánh đập mạnh vào Phật thủ.

    Ầm!

    Vang tiếng nổ điếc tai, Phật thủ bao trùm vạn vực, chúa tể chúng sinh. Mặc cho cánh to mạnh đến mấy cũng không ngăn được Phật thủ.

    Bùm!

    Phật chưởng xuyên thủng đôi cánh tát mạnh vào mặt Tư Mã Vân.

    Bốp!

    Phật chưởng tát mặt Tư Mã Vân mạnh đến pun ngụm máu. Làm Thượng Thần, thân thể Tư Mã Vân cứng như sắt nhưng vẫn bị tát hộc máu, rớt một cái răng.

    Mọi người chứng kiến tất cả, không gian tĩnh lặng. Đây là một Thượng Thần, một Thượng Thần có hai đồ đằng, bị vả miệng trước mặt công chúng, bị tát hộc máu, bị tát rụng một cái răng.

    Một Thượng Thần bị tát rụng cái răng, đối với Thượng Thần là sỉ nhục lớn nhất!

    Tư Mã Vân không nuốt trôi cục tức này, giận điên lên:

    - Tiểu súc sinh, chịu chết đi!

    Đây là nhục nhã lớn nhất từ khi Tư Mã Vân ra đường đời tới nay. Bị tát tai trước mặt người trong thiên hạ, nếu Tư Mã Vân không giết Lý Thất Dạ thì sau này khó lăn lộn.

    Ầm!

    Vang tiếng nổ điếc tai, Tư Mã Vân đánh ra bão sơn ấn. Trong tiếng động ầm ầm một tòa ma nhạc từ trên trời giáng xuống, ma nhạc ầm vang trấn sát Lý Thất Dạ.

    Rầm!

    Ma nhạc chưa đè xuống đã bị Phật chưởng ngăn cản. Phật chưởng là kinh văn Phật gia chuyển động, tựa như hóa thành tuyên cổ thiên chưởng.

    Tư Mã Vân vỗ mạnh:

    - Mở!

    Bão sơn ấn hóa thành ma nhạc siêu lớn tỏa sáng chói lòa, cực kỳ rực rỡ, trong khoảnh khắc đó tựa như chiếu sáng thiên địa. Uy Thượng Thần tàn phá bát phương, như nước lũ gầm rống.

    - Grao!

    Các tiếng rồng ngâm quanh quẩn bên tai, các con ma long lao ra khỏi ma nhạc. Bão sơn ấn tựa như ổ rồng, các con ma long bay ra khỏi ấn.

    Bùm bùm bùm bùm bùm!

    Từng tiếng nổ vang lên, các con ma long giương nanh múa vuốt đụng mạnh vào Phật thủ. Khi ma long va chạm thì ánh sáng Phật thủ lung lay, uy lực nhỏ dần, tùy thời sẽ bị đụng nát.

    Mặt Tư Mã Vân dữ tợn hung tàn nói:

    - Tiểu súc sinh, bổn tọa muốn lột da của ngươi ra, uống máu của ngươi, ăn thịt ngươi!

    Mắt Tư Mã Vân bẩn ra tia sáng khát máu.

    Với Tư Mã Vân thì bị một tiểu bối tát tai là sỉ nhục to lớn, lão mà bắt sống được hắn thì sẽ hành hạ Lý Thất Dạ tơi bời.

    Thấy các con ma long điên cuồng bay ra khỏi ổ, đám người mặt trắng bệch, sợ hãi chân run cầm cập, bọn họ không biết Lý Thất Dạ có chịu nổi không.

    - Hai Thượng Thần đồ đằng đúng là mạnh.

    Rầm!

    Ma long từng đợt va chạm cuối cùng Phật chưởng bị đụng nát.

    - Grao!

    Tiếng rồng ngâm quanh quẩn, mấy trăm con ma long lao ra khỏi ổ điên cuồng lao vào Lý Thất Dạ, muốn xé xác hắn ra.

    Tư Mã Vân ngự mấy trăm con ma long lao vào Lý Thất Dạ, hung ác gầm rống:

    - Tiểu súc sinh, ngươi chết chắc rồi!
     
    inthenight and Buồn like this.
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 2922: Ngự Long Kỵ (1)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Đối diện mấy trăm con ma long ập đến, Lý Thất Dạ cười cười, miệng phun liên hóa, chân ngôn Phật gia quanh quẩn:

    - Ta tức là Phật.

    Ầm!

    Vang tiếng nổ điếc tai, chớp mắt trời giáng một cái chân Phật. Chân Phật cao ức vạn trượng đâm thẳng lên vũ trụ, chân Phật từ vũ trụ đạp xuống. Trời trăng vòng quanh, ngân hà quay cùng. Các ngân hà thô to treo trên chân Phật như thác đổ.

    Chân Phật từ trên trời giáng xuống, có kinh van vô cùng vô tận vòng quanh. Kinh văn tựa đại dương mênh mông không có cuối, nhấn chìm nguyên Phật Dã.

    Rầm!

    Chân Phật to lớn đạp xuống, tiếng rít gào không dứt bên tai.

    - Hú!!!

    Mấy trăm con ma long bị đạp nát, so sánh với chân Phật khổng lồ thì mấy trăm con ma long như giun nhỏ chẳng đáng gì.

    Tiếng hét thảm vang lên:

    - A!

    Rầm!

    Tư Mã Vân bị chân Phật giẫm dưới chân, hộc áu, bị đạp bẹp dí dưới đất.

    Răng rắc!

    Tiếng xương gãy, Tư Mã Vân bị chân Phật đạp xương toàn thân gãy từng khúc. Chân Phật như thế giới vô cùng mênh mông đè trên người Tư Mã Vân, dù lão là Thượng Thần có hai đồ đằng nhưng bị một thế giới đè trên người thì lão trở nên yếu đuối, nhỏ bé không đáng gì.

    Cảnh tượng rung động những người có mặt, ai nấy há hốc mồm, rung động còn hơn những gì họ đã thấy trước đó.

    Một chân Phật to lớn từ trên trời giáng xuống, đừng nói những người có mặt, xem như người trong toàn Phật Dã đều bị kinh động. Đại Đế Tiên Vương trong Đế Hóa thành cũng bị kinh động, bọn họ nhìn chân Phật từ trên trời giáng xuống, tất cả lặng thinh.

    Cho dù Đại Đế Tiên Vương không biết là ai đến nhưng hiểu rằng có cự phách ra tay, này là nhất một vô thượng thánh Phật đã ngự giá đại đạo Phật gia. Đối địch với vô thượng thánh Phật trong Phật Dã là hành động cực kỳ không sáng suốt.

    Mọi người bị rung động thẫn thờ. Đó là Thượng Thần có hai đồ đằng, vậy mà dễ dàng bị giẫm dưới chân. Nếu bọn họ không thấy tận mắt thì khó tin vào mắt mình.

    Ai dám tin tưởng một Thượng Thần hai đồ đằng không đỡ nổi một chiêu đã bị chân Phật giẫm dưới chân?

    Có người ngước lên nhìn chân Phật. Chỉ thấy chân Phật to lớn vô biên thẳng hướng vũ trụ, không thấy tận cùng, dường như sâu trong vũ trụ có một vô thượng thánh Phật đứng. Thánh Phật cao hơn trời, lớn hơn đất, tất cả núi sông cực kỳ nhỏ bé trước thân hình vô cùng cao to.

    Một Thượng Thần hai đồ đằng bị đạp dưới chân như con kiến, khiến người cảm thấy thật nhỏ bé, bé nhỏ không đáng kể.

    Những người chứng kiến hút ngụm khí lạnh, lòng kinh hoàng. Thượng Thần hai đồ đằng nhỏ bé bị giẫm dưới chân thì lực lượng đó khủng bố biết bao.

    Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn Tư Mã Vân bị chân Phật giẫm lên, lạnh lùng nói:

    - Thượng Thần hai đồ đằng không xứng lót chân cho ta. Trên Phật Dã này dù Cổ Thần đích thân đến cũng phải cụp đuôi, ngoan ngoãn trước ta!

    Lúc này Lý Thất Dạ có được Phật chủng, hắn có thể chưởng ngự nguyên Phật Dã. Lực lượng nguyên kỷ nguyên nằm trong tay Lý Thất Dạ, tuy chỉ là kỷ nguyên còn sót lại nhưng hắn vô địch trong Phật Dã.

    Trong phút chốc đừng nói hiện trường, nguyên Phật Dã đều yên tĩnh. Vì đây không phải lực lượng của ai đó, không phải người nào đó sử dụng công pháp vô địch mà là lực lượng từ chính Phật Dã.

    Tư Mã Vân bị chân Phật đạp, vừa kinh vừa giận hét to:

    - Tiểu tử, ngươi . . . !

    Tiếng hét thảm vang lên:

    - A!

    Răng rắc!

    Chân Phật nghiền một cái Tư Mã Vân thành thịt nát, máu nhuộm đỏ đất bùn. Tư Mã Vân không còn cơ hội tức điên chứ nói gì chống cự, lão bịnghiền thành miếng thịt dẹp lép.

    Dưới chân Phật dù là Thượng Thần cũng bé nhỏ không đáng kể, Tư Mã Vân đang đối kháng với kỷ nguyên, trong kỷ nguyên dù chỉ là còn sót lại thì tồn tại như Thượng Thần có là gì? Không bằng con kiến.

    Khi chân Phật biến mất, chỉ còn miếng thịt mỏng nằm đó. Máu thấm ướt đất bùn, mùi máu thoang thoảng trong mũi mỗi người.

    - Cái này . . .

    Có người ngửi được mùi máu rất buồn nôn, dạ dày co rút. Bọn họ không ghê tởm vì mùi máu mà là sợ teo tim.

    Đấy là Thượng Thần, chết như vậy, chết như con kiến, quá khủng bố.

    Tần Bách Lý trên Số Hiệu Vạn Cổ phía xa chứng iến cảnh đó thì lắc đầu nói:

    - Vô tri, Lý Thất Dạ đã là một niệm thành Phật, có thể thoát Phật thoát nhập thế. Lý Thất Dạ không có địch thủ trong Phật Dã. Phật Dã là mảnh đất Phật gia sinh ra, bản thân Lý Thất Dạ có thể diễn biến thành đại đạo Phật gia,

    Đối địch với hắn trong Phật Dã là không biết tự lượng sức mình. Đừng nói một tiểu thần, dù là Đại Đế Tiên Vương cũng phải thận trọng đắn đo.

    Tần Bách Lý dù sao là người cầm quyền của đế thống tiên môn, cường giả bình thường kiến thức không cách nào đuổi kịp gã. Lúc trong Hoàng Kim Miếu thấy Lý Thất Dạ xuống Phật thai là Tần Bách Lý hiểu hắn có thể diễn biến bất cứ Phật pháp, trong Phật đạo hắn đã là vạn pháp tâm sinh, hắn tức là Phật.

    Trong Thập Tam Châu vẫn có truyền thừa Phật gia, khởi nguồn truyền thừa Phật gia đến từ Phật Dã, đã từng có rất nhiều cao tăng ngộ đạo trong Phật Dã cuối cùng sáng tạo ra môn phái Tự Miếu.

    Phật Dã là đất khởi nguồn Phật gia, hiện tại Lý Thất Dạ một niệm hóa Phật, đối địch với vô thượng thánh Phật trong Phật Dã là không biết tự lượng sức mình. Vô thượng thánh Phật ở trong địa bàn nhà mình có ưu thế tuyệt đối.

    Mọi người có mặt rùng mình, người nhát gan ngồi bệch xuống đất, cảnh tượng này quá khủng bố.

    Lúc này Lý Thất Dạ mỉm cười tới gần Ngự Long Đồng Tử, mặt gã trắng bệch, sợ hãi nhũn chân.

    Ngự Long Đồng Tử như gặp quỷ, gã hét to:

    - Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi đừng tới đây . . . Ngươi đừng tới đây!

    Ngự Long Đồng Tử ngoài mạnh trong yếu, sợ teo tim.

    Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

    - Ngươi còn chỗ dựa nào cứ lôi ra hết đi, vừa lúc thanh toán luôn, đỡ khỏi phải đuổi nhiều lần tốn thời gian.

    Ngự Long Đồng Tử hét chói tai:

    - Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi đừng khinh người quá đáng, ta . . . Ta . . . Sư phụ của ta là Ngự Long Thượng Thần!

    Ngự Long Đồng Tử quơ quào tay chân lật đật lùi ra sau, gã đã sợ võ mật.

    Lý Thất Dạ phất tay ngắt lời Ngự Long Đồng Tử:

    - Ta biết sư phụ của ngươi là Ngự Long Thượng Thần, không cần nói nhiều.

    Lý Thất Dạ cười nói:

    - Kêu sư phụ, sư thúc của ngươi đến đi, ta làm thịt hết miễn cho làm hại nhân gian.

    Ngự Long Đồng Tử nghẹn họng:

    - Ngươi . . . !

    Ngự Long Đồng Tử đã hiểu uy danh của sư phụ không hù sợ Lý Thất Dạ được.

    Nhìn Ngự Long Đồng Tử sợ tè ra quần, đám người thầm sung sướng, rất là thoải mái. Đặc biệt người từng chịu khổ trong tay Ngự Long Đồng Tử cảm thấy rất sảng khoái, cảm thấy Lý Thất Dạ trút bực tức thay cho họ.

    Lý Thất Dạ nhìn Ngự Long Đồng Tử sợ vỡ mật, mỉm cười nói:

    - Nếu sư phụ chó chết của ngươi không tới ta sẽ bẻ gãy xương ngươi, lột da của ngươi treo bên ngoài Đế Hóa thành cho sư phụ của ngươi nhặt xác.

    Ngự Long Đồng Tử bị dồn vào đường cùng, gã rống to:

    - Tiểu . . . Tiểu . . . Tiểu súc sinh . . . Ta . . . Ta liều mạng với ngươi!
     
    inthenight and Buồn like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 1)