HOT  Huyền Huyễn Đế Bá - Yếm Bút Tiêu Sinh

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đế Bá
    Tác Giả: Yếm Bút Tiêu Sinh
    Chương 4760: Chưởng môn quyết đấu

    Nhóm dịch: Tiên Huyền
    Nguồn: iread

    - Oanh, oanh, oanh...

    Âm thanh vang lên không dứt bên tai, vào lúc đó, cả thiên địa lay động, thiên băng địa liệt, trăm vạn đại quân của Tam Chân Giáo phát động thế công cường đại nhắm vào Thần Huyền tông.

    Trăm vạn đại quân này phân biệt do ba người trong thất tử suất lĩnh tấn công vào ba ngọn núi chính của Thần Huyền tông.

    Mà đám người Trương Việt, Thừa Sơn Nhạc Vương phân biệt suất lĩnh môn hạ đệ tử tiến hành phản công cường địch, tất cả đệ tử các đại chủ phong bộc phát khí thế như cầu vồng, nhiệt huyết sôi trào, thấy chết không sờn, bọn họ lao lên hỗn chiến với địch nhân.

    Trong khoảng thời gian ngắn, trên bầu trời có chim xanh chém giết sinh tử với Thanh Loan, vật lộn giữa không trung.

    Trên mặt đất có Bạch Hổ đang chém giết cận thân, chiến đấu thập phần hung mãnh, thập phần tàn khốc, song song gào thét vang vọng thiên địa, đạp nát núi sông, hai đầu cự thú chém giết quên đi tất cả, uy lực cường đại, chúng dễ như đánh nát các ngọn núi lớn.

    Cự thuẫn của Bát Trượng phong thủ hộ sơn môn, ngăn cản bảo tháp, cự thuẫn vô cùng nặng nề quét ngang vạn dặm, một lần lại một lần ngăn cản bảo tháp trấn áp xuống, mặc kệ trăm ngàn vạn đệ tử Tam Chân Giáo điên cuồng thúc dục bảo tháp như thế nào nhưng tất cả công kích đều không làm gì được cự thuẫn của Bát Trượng phong, bị cự thuẫn của Bát Trượng phong ngăn cản bên ngoài sơn môn.

    Tiếng nổ mạnh vang lên không dứt bên tai, bảo tháp và cự thuẫn đối chiến với nhau, âm thanh vang vọng ngàn vạn dặm, âm thanh va chạm nứt vỡ núi sông, tia lửa bắn tung tóe giống như tận thế, cho dù là kẻ nào cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía.

    Ở trên bầu trời, chỉ thấy Phá U Đấu Toản điên cuồng tấn công vào vách tường tinh thể của Thần Huyền tông, âm thanh “ầm ầm ầm” vang lên không dứt bên tai, nhưng cho dù Phá U Đấu Toản trùng kích đáng sợ cỡ nào, nhưng nó vẫn không thể phá được vách tường bằng tinh thể của Thần Huyền tông!

    - Thần Huyền tông rất mạnh!

    Vào lúc này, ở xa xa có không biết bao nhiêu tu sĩ thở dài, mặc cho bọn họ nghĩ thế nào, thực lực của Thần Huyền tông vẫn còn giữ lại, bọn họ vẫn chưa dốc hết toàn lực.

    Dưới tình huống như vậy, Thần Huyền tông cũng đã ngăn cản trăm vạn đại quân của Tam Chân Giáo ở ngoài cửa, việc này đủ thể hiện thực lực của Thần Huyền tông.

    - Nhưng, Tam Chân Giáo có tới ba Đại Đạo Thánh Thể chưa ra tay.

    Tuy thực lực Thần Huyền tông rõ như ban ngày, lại không có ai xem trọng Thần Huyền tông, ánh mắt rất nhiều người nhìn vào chưởng môn Tam Chân giáo và Từ Nam.

    Việc này làm nội tâm nhiều người căng thẳng.

    Tuy nhiên vào lúc này, mặc cho ai cũng nhìn ra được, đối mặt vòng công kích thứ nhất của Tam Chân Giáo, Thần Huyền tông vẫn ứng phó tự nhiên, nhưng bên phía Tam Chân Giáo còn có chưởng môn và Từ Nam chưa ra tay.

    Với tư cách Đại Đạo Thánh Thể, đối với một hồi chiến tranh mà nói, đây mới là lực lượng trọng yếu nhất, một khi Đại Đạo Thánh Thể thắng được, khi đó có ý nghĩa sẽ thắng toàn bộ cuộc chiến.

    Hiện tại bên phía Thần Huyền tông chỉ có Bình Thoa Ông là Đại Đạo Thánh Thể, bên phía Tam Chân Giáo có chưởng môn và Từ Nam là hai Đại Đạo Thánh Thể, cho dù nhìn thế nào, Bình Thoa Ông vẫn không thể dùng một địch hai, Tam Chân Giáo còn có tiểu sư đệ thiên tài Lộ Y Linh chưa xuất hiện.

    Tam Chân Giáo có được ba Đại Đạo Thánh Thể, mà Thần Huyền tông chỉ có một người, đối với Thần Huyền tông mà nói, việc này rất bất lợi, một khi Bình Thoa Ông chiến bại, vậy thì ý nghĩa Thần Huyền tông gặp phải tai hoạ ngập đầu.

    - Nếu Bình Thoa Ông không có biện pháp thủ thắng, lúc này Thần Huyền tông sẽ nguy khốn, không tốt còn gặp tai hoạ ngập đầu.

    Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, tuy thế cục trên chiến trường tạm thời có lợi cho Thần Huyền tông, nhưng một ít trưởng lão tông môn lại biết Thần Huyền tông còn chưa thoát khỏi nguy hiểm.

    Thời điểm đệ tử hai bên đánh nhau ngươi sống ta chết, chiến trường đã chiến đấu đến mức ác liệt, Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo giằng co với nhau, cũng không có ai xuất thủ trước.

    Vào lúc này, Bình Thoa Ông cùng chưởng môn Tam Chân giáo đứng nhìn nhau, không ai ra tay, nhưng từ khi bắt đầu tới giờ, hai người đã đọ sức với nhau, thời điểm có một cơn gió nhẹ thổi qua, lá rụng bay bay bị kiếm khí xoắn nát, không hề nghi ngờ, Bình Thoa Ông cùng chưởng môn Tam Chân giáo đang dùng chiến ý giao đấu với nhau, chỉ có điều cách đấu này vô hình vô ảnh, dùng mắt thường không nhìn ra được.

    Rốt cục, chưởng môn Tam Chân giáo bước ra một bước, Bình Thoa Ông cũng bước lên, hắn rời khỏi Nam Loa phong và đứng trên hư không, hai người bọn họ mặt đối mặt với nhau.

    - Sắp bắt đầu, Đại Đạo Thánh Thể quyết đấu.

    Nhìn thấy Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo tiến lên, rất nhiều người quan sát gào to.

    Dù sao, đối với rất nhiều tu sĩ mà nói, cảnh giới Đại Đạo Thánh Thể là truy cầu cả đời của bọn họ, ngày bình thường còn khó gặp chứ đứng nói nhìn thấy Đại Đạo Thánh Thể quyết đấu.

    Hôm nay, có thể nhìn thấy Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo quyết đấu, đối với rất nhiều cường giả mà nói, đây là hưởng thụ thị giác, nói không chừng có đại thu hoạch.

    - Thoa Ông, đã lâu rồi.

    Lúc này chưởng môn Tam Chân giáo vẫn khách khí, nói ra:

    - Nam Loa kiếm pháp của ngươi thật sự kinh diễm vô song, một trận chiến năm đó, ta được lợi ích không nhỏ.

    - Không dám, không dám.

    Bình Thoa Ông nói:

    - Đạo huynh một tay như ý cũng xuất thần nhập hóa, ta xem mà cảm thấy đã ghiền.

    Lúc này Bình Thoa Ông nói chuyện không mang chút nóng tính nào.

    Bình Thoa Ông cùng chưởng môn Tam Chân giáo, hai người bọn họ không phải mới giao thủ lần đầu, trước đó, bọn họ đã giao thủ với nhau vài lần, mấy lần đại chiến sinh tử, cho nên hai bên rất quen thuộc lẫn nhau, cũng xem như bằng hữu cũ trên chiến trường.

    Thậm chí có thể nói, Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo hiểu nhau còn hơn chính bọn họ hiểu về mình.

    - Thoa Ông, mời.

    Chưởng môn Tam Chân giáo vẫn khách khí, nghe như bằng hữu luận bàn với nhau, có ai liên tưởng tới cả hai đang đối chiến sinh tử với nhau chứ?

    - Đắc tội.

    Bình Thoa Ông nói một câu, hắn nói xong, đôi mắt bắn ra kiếm quang đáng sợ, vào lúc này, kiếm quang bao phủ toàn thân Bình Thoa Ông.

    Thân thể Bình Thoa Ông như bị trăm ngàn vạn thần kiếm phụ thể, phía sau hắn có trăm vạn thần kiếm giãn ra giống như nước chảy.

    Kiếm đạo sâm la, trăm vạn thần kiếm chìm nổi giống như chi phối cả thế giới, dưới thân trăm vạn thần kiếm, cả thế giới bị sát ý của thần kiếm nhấn chìm, bất cứ kẻ nào cũng có cảm giác toàn thân lạnh buốt, giống như lợi kiếm đâm tới trước người, bọn họ đều nổi da gà sợ hãi.

    Chỉ trong nháy mắt sau đó, Bình Thoa Ông đã cái biến bộ dáng, không còn là lão nhân hòa ái, mà là cường giả nắm quyền sinh sát trong tay.

    - Đây mới là Bình Thoa Ông.

    Nhìn thấy Bình Thoa Ông biến hóa bộ dáng, không còn là lão nhân hòa ái, mà là một cường giả sát phạt quyết đoán, một tông chủ thiết huyết vô tình, các trưởng lão tông môn đều thì thào tự nói.

    Có một ít người mới gặp gỡ Bình Thoa Ông, sẽ bị dáng vẻ hòa ái lừa dối, cho rằng Bình Thoa Ông là một lão nhân bình dị gần gũi mà thôi, giống như lão gia gia nhà bên cạnh.

    Trên thực tế, bộ dáng trước mắt mới thực sự là Bình Thoa Ông, thử nghĩ một chút, nếu hắn là lão gia gia hòa ái bình dị dễ gần, Bình Thoa Ông có thể chưởng chấp một đại giáo như Thần Huyền tông hay sao?

    Thời điểm Bình Thoa Ông dùng trăm vạn thần kiếm chúa tể thiên địa, lúc này chỉ thấy chưởng môn Tam Chân giáo vung vẩy như ý trong tay.

    Như ý trong tay chưởng môn Tam Chân giáo tỏa ra ánh sáng như ngọc, hơn nữa hào quang mênh mông, thao thao bất tuyệt, lập tức bao phủ cả thiên địa.

    Thời điểm này, thiên địa như bị hào quang màu xanh nhấn chìm, thời điểm hào quang bao phủ thế giới, mỗi một đám hào quang như ngàn vạn châm ngọc lơ lửng giữa không trung.

    Thử nghĩ một chút, ngàn vạn châm ngọc lơ lửng là cảnh tượng đáng sợ thế nào, nếu ngàn vạn châm ngọc này bay tới, bất cứ kẻ nào cũng bị bắn thủng như tổ ong.

    - Keng!

    Một tiếng kiếm minh kinh thiên động địa sinh ra, chỉ thấy trăm vạn kiếm quang sau lưng Bình Thoa Ông đang gắn kết bay vào tay hắn.

    Thanh kiếm ngưng tụ trong tay Bình Thoa Ông tỏa ra uy thế Đạo Quân, một kiếm nơi tay giống như Đạo Quân lâm thế.

    - Đạo Quân kiếm.

    Cho dù có người chưa từng gặp qua kiếm trong tay Bình Thoa Ông, sau khi cảm thụ uy thế Đạo Quân cũng biết nó là binh khí gì.

    Mà trăm vạn thần kiếm của Bình Thoa Ông hợp nhất, như ý trong tay chưởng môn Tam Chân giáo kêu vang, ngàn vạn châm ngọc lưu chuyển, ngưng tụ biến hóa, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành ba đóa hoa sen lơ lừng trên đỉnh đầu của chưởng môn Tam Chân giáo.

    Thời điểm ba đóa sen này xuất hiện, nó cắm rễ vào không trung, thời điểm đóa sen rung động đã có thể làm âm dương lắc lư, luân hồi dao động.

    Thời điểm này, như ý trong tay chưởng môn Tam Chân giáo cũng tỏa ra khí tức Đạo Quân bàng bạc, cũng ép những người chung quanh không thở nổi.

    - Binh khí Đạo Quân quyết đấu.

    Tất cả mọi người biết rõ, hai vị chưởng môn đã nắm lấy binh khí Đạo Quân, trên binh khí, không ai có thể chiếm ưu thế, có thể nói lực lượng ngang nhau.

    - Hôm nay không biết tự lượng sức mình, lần nữa kiến thức ‘ Nam Loa kiếm pháp ’ của Thoa Ông.

    Chưởng môn Tam Chân giáo hét lớn một tiếng.

    Bình Thoa Ông cũng lạnh lùng nói:

    - Ta cũng muốn thưởng thức ‘ Như Ý Tam Tuyệt ’ của ngươi!

    Hắn vừa dưt lời, Đạo Quân kiếm trong tay hắn tỏa ra uy áp Đạo Quân đáng sợ.​
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đế Bá
    Tác Giả: Yếm Bút Tiêu Sinh
    Chương 4761: Ẩn giấu thật sâu

    Nhóm dịch: Tiên Huyền
    Nguồn: iread

    - Keng!

    Tiếng kiếm minh vang lên, lúc này, một kiếm của Bình Thoa Ông chém xuống như xé nát bầu trời.

    Thời điểm Bình Thoa Ông vung kiếm, cả thế giới như tập trung vào mũi kiếm của hắn, tất cả mọi người cảm giác, khi Bình Thoa Ông xuất kiếm, tính mạng của bọn họ đều bị một kiếm này chúng, một kiếm này như nắm giữ sinh mệnh của chúng sinh trong ba ngàn thế giới.

    Một kiếm diệt thế, đây là cảm giác của mọi người về một kiếm của Bình Thoa Ông, thời điểm một kiếm này sinh ra, tất cả mọi người hoảng sợ phát hiện mình khó động đậy.

    - Nam Loa kiếm pháp!

    Bất cứ kẻ nào nhìn thấy một kiếm của Bình Thoa Ông đều có cảm giác khi Bình Thoa Ông thi triển kiếm thuật giống như đang vẽ tranh, vẽ một tác phẩm hoàn mỹ và huyền diệu, ảo diệu của kiếm đạo được phát huy vô cùng tinh tế.

    Tất cả mọi người biết rõ, Bình Thoa Ông sử dụng Nam Loa kiếm pháp chính là nhất tuyệt tại Bắc Tây Hoàng, nhưng rất ít người có thể nhìn thấy Bình Thoa Ông xuất kiếm, hôm nay vừa thấy Bình Thoa Ông xuất kiếm, tất cả mọi người đều sợ hãi thán phục, chiêu thức Nam Loa kiếm pháp của Bình Thoa Ông đúng là nhất tuyệt đương thời.

    Một kiếm thanh bình, đối mặt một kiếm của Bình Thoa Ông, chưởng môn Tam Chân giáo không ngoài ý muốn, hắn thét dài một tiếng, sau đó hắn bay lên ba đóa hoa sen.

    Một tiếng nổ lớn vang lên, ba đóa hoa sen luân chuyển đổi vị trí, ba đóa hoa sen đổi vị lại xuất hiện âm dương, như đại đạo điên đảo, âm dương xoay ngược, hiển hiện thái cực ngư xoay chiều, thập phần huyền diệu, có thể nói vô cùng đồ sộ.

    Đối mặt với thái cực ngư nghịch chuyển, mọi người hô to, bởi vì thời điểm thái cực ngư nghịch chuyển, tất cả mọi người cảm thấy trời đất quay cuồng, cảm thấy đầu choáng mắt hoa.

    Tất cả mọi người hít khí lạnh, thái cực ngư chính là âm dương tương tế, nhưng thái cực ngư lại vô cùng cương mãnh, bá đạo tuyệt luân.

    Từng tiếng nổ sinh ra, rung chuyển ba ngàn thế giới, ngôi sao trên trời chập chờn, chỉ thấy thái cực ngư nghịch chuyển đánh vào thân kiếm của Bình Thoa Ông, tia lửa bắn tung tóe, giống như muốn nổ nát toàn bộ thế giới này.

    Dưới oanh kích, một chiêu đã hết, chỉ thấy chưởng môn Tam Chân giáo cất bước xuyên qua thiên địa, hắn đã bức lui Bình Thoa Ông, như ý trong tay đánh xuống.

    Người ngoài không thấy như ý có uy lực gì, nhưng khi chưởng môn Tam Chân giáo vừa hạ tay xuống, vậy thì không giống, không gian không ngừng vỡ nát, tiếng vỡ vụn vang lên, khe nứt đáng sợ lan tới gần Bình Thoa Ông, dường như khe nứt muốn cắt nát thân thể Bình Thoa Ông thành từng mảnh.

    Trường kiếm trong tay Bình Thoa Ông rung động, thần kiếm hộ thể, kiếm như thác nước từ trên trời giáng xuống, chặt đứt không gian, vượt qua thứ nguyên, một kiếm tuyệt hậu, ngăn cản một kích trí mạng của chưởng môn Tam Chân giáo.

    Oanh, Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo lại ngạnh kháng với nhau lần nữa, kiếm kích như ý, tia lửa bắn tung tóe, rung động nhân tâm.

    Đối diện với công kích, Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo liên tục lùi bước, trong khoảng thời gian ngắn, cả hai hít thở không thông, khí huyết nghịch chuyển.

    Đối mặt với một kích này, cho dù là người nào cũng nhìn thấy Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo thế lực ngang nhau, không ai làm gì được ai.

    Trên thực tế, bọn họ đều là đối thủ cũ, đã từng vài lần đấu sinh tử với nhau, cho dù hôm nay đánh một trận cũng khó phân ra thắng bại.

    - Lại đến!

    Một kích vô công, chưởng môn Tam Chân giáo nhảy lên cao, ba đóa hoa sen giáng xuống, hào quang sáng lạn, nghiền áp tám phương.

    - Binh khí Đạo Quân quyết đấu, công pháp Thiên giai Thượng phẩm quyết đấu, thực lực hai người tương đương, đối thủ như vậy rất khó tìm.

    Nhìn thấy việc này, các cường giả đứng ngoài quan sát đều nhìn chằm chằm vào quyết đấu, có một vị trưởng lão tông môn sợ hãi thán phục nói.

    Có thể nói, Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo đều là đối thủ khó gặp, binh khí của hai người bọn họ đều là binh khí Đạo Quân, công pháp của bọn họ đều là Thiên giai Thượng phẩm, cho dù là Nam Loa kiếm pháp hay Như Ý Tam Tuyệt, tất cả đều là công pháp cường đại nhất.

    Hơn nữa, hai người bọn họ đạo hạnh thực lực tương đương, chỉ có chém giết thống khoái như vậy mới có thể tiến bộ.

    - Xem ra, ta chỉ có thể đắc tội.

    Thời điểm Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo đang đánh nhau kịch liệt, Từ Nam đứng gần đó cười cười, hắn cất bước đi về phía tổ phong Thần Huyền tông.

    Không hề nghi ngờ, Từ Nam biết rất nhiều việc về tổ phong của Thần Huyền tông, hắn cũng biết tổ phong của Thần Huyền tông có quan hệ lớn lao tới bảo tàng của Chiến Tiên Đế.

    - Không tốt!

    Nhìn thấy Từ Nam đi về hướng tổ phong Thần Huyền tông, có người hô lớn:

    - Từ Nam muốn công kích Thần Huyền tông, ai có thể đở nổi?

    - Thiên Đao Khách, thực lực không phải ăn chay.

    Nhìn thấy Từ Nam đi về hướng tổ phong, có trưởng lão môn phái biết rõ thực lực của hắn, giật mình nói:

    - Bằng vào thực lực Đại Đạo Thánh Thể của hắn, chỉ sợ không ai trong Thần Huyền tông có thể ngăn cản hắn.

    Nghe thế, không ít người nhìn nhau, Từ Nam có được thực lực Đại Đạo Thánh Thể, Thần Huyền tông không ai ngăn cản, như vậy chắc chắn có thể công phá phòng ngự của Thần Huyền tông.

    Nếu như phòng ngự của Thần Huyền tông bị công phá, như vậy, ưu thế của Thần Huyền tông sẽ không còn sót lại cái gì, không có đại trận chèo chống, chỉ sợ đám người Trương Việt sẽ không chèo chống bao lâu.

    - Đạo hữu, xin dừng bước!

    Thời điểm Thiên Đao Khách Từ Nam đi về hướng tổ phong Thần Huyền tông, đã có người đi ra ngăn cản Thiên Đao Khách Từ Nam.

    Người ngăn cản Từ Nam chính là Thiên Thủ Bồ Vương.

    - Thiên Thủ Bồ Vương!

    Nhìn rõ người ngăn cản Từ Nam, rất nhiều tu sĩ nhìn nhau, bọn họ giật mình kêu to.

    Thiên Thủ Bồ Vương, hắn là một trong những người lớn tuổi nhất Thần Huyền tông, hắn chấp chưởng Thiên Yêu phong lâu nhất, có thể nói thanh danh của hắn đã lan xa ra bên ngoài.

    - Thiên Thủ Bồ Vương.

    Nhìn thấy Thiên Thủ Bồ Vương ngăn đường đi của mình, Thiên Đao Khách nhìn hắn, đôi mắt lóe sáng, nói:

    - Chỉ sợ ngươi ngăn không được ta.

    - Không thử thì làm sao biết?

    Lúc này, Thiên Thủ Bồ Vương vận dụng thiên thủ, sinh cơ bàng bạc, hắn đứng đó giống như rừng rậm to lớn, hình như hắn có được sinh mệnh lực vô tận.

    Ngay sau đó ánh sáng màu xanh trên người Thiên Thủ Bồ Vương bay lên bầu trời, lại bao phủ toàn bộ Thần Huyền tông vào trong.

    Chỉ thấy quanh người Thiên Thủ Bồ Vương xuất hiện hỗn độn, đại đạo xuất hiện trong hỗn độn, đại đạo nhận sinh mệnh lực vô cùng, giống như có một gốc cây ra đời trong đại đạo.

    Ngay sau đó pháp tắc đại đạo bao phủ toàn thân Thiên Thủ Bồ Vương, thân thể của hắn tỏa ra khí tức Đại Đạo Thánh Thể.

    - Đại Đạo Thánh Thể!

    Cảm nhận thực lực Đại Đạo Thánh Thể của Thiên Thủ Bồ Vương, không nói tu sĩ đứng xa quan sát, cho dù là các đệ tử, trưởng lão hộ pháp Thần Huyền tông cũng rung động.

    - Thiên Thủ Bồ Vương đã là Đại Đạo Thánh Thể!

    Ngya cả người Thần Huyền tông cũng giật mình.

    Rất nhiều người đứng ngoài khiếp sợ, bọn họ nhìn chằm chằm vào Thiên Thủ Bồ Vương, có người biết rõ Thiên Thủ Bồ Vương lại nói:

    - Nghe đồn Thiên Thủ Bồ Vương không phải chỉ có thực lực Vạn Tượng Thần Khu sao? Tại sao lại là Đại Đạo Thánh Thể?

    Trên thực tế, không chỉ người ngoài, ngay cả đệ tử Thần Huyền tông cũng không biết Thiên Thủ Bồ Vương có thực lực Đại Đạo Thánh Thể.

    - Ẩn giấu quá sâu.

    Trưởng lão môn phái khác thấy Thiên Thủ Bồ Vương lộ ra thực lực chân chánh, bọn họ sợ hãi thán phục.

    - Quá tốt!

    Các đệ tử Thần Huyền tông vui mừng quát to:

    - Giết!

    Trong khoảng thời gian ngắn, đệ tử Thần Huyền tông gào to, sau khi Thiên Thủ Bồ Vương lộ ra thực lực chân chánh, việc này có ủng hộ sĩ khí to lớn với Thần Huyền tông.

    Cho tới nay, không chỉ người ngoài, các đệ tử Thần Huyền tông đều cho rằng, trong tông môn chỉ có một Thánh Nhân, đó là Bình Thoa Ông, nhưng mọi người không ngờ Thiên Thủ Bồ Vương cũng đã nhập Thánh.

    - Nhập Thánh.

    Thiên Đao Khách Từ Nam nhìn thấy thực lực chân chánh cả Thiên Thủ Bồ Vương, hắn cũng ngạc nhiên, gật đầu, không thể không thừa nhận, nói ra:

    - Xem ra, ta quá sơ ý, lại nhìn lầm, thật không ngờ Bồ Vương cũng đã nhập Thánh.​
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đế Bá
    Tác Giả: Yếm Bút Tiêu Sinh
    Chương 4762: Thực lực của Thiên Thủ Bồ Vương

    Nhóm dịch: Tiên Huyền
    Nguồn: iread

    Thiên Thủ Bồ Vương đã có được thực lực Đại Đạo Thánh Thể, không chỉ làm người ngoài giật mình, đối với các đệ tử Thần Huyền tông mà nói, đây là việc phấn chấn tinh thần.

    Cả Thần Huyền tông, thần thái khiếp sợ nhất không phải Bình Thoa Ông thì không ai hơn, thời điểm Thiên Thủ Bồ Vương biểu hiện ra thực lực Đại Đạo Thánh Thể của hắn, thần thái của Bình Thoa Ông hiện tại rất tự nhiên, xem ra, Bình Thoa Ông đã sớm biết Thiên Thủ Bồ Vương đã có được thực lực Đại Đạo Thánh Thể.

    Lúc này, Thiên Đao Khách Từ Nam nhìn chằm chằm vào Thiên Thủ Bồ Vương trong chốc lát, hắn nhìn hỗn độn chân khí chìm nổi bất định của Thiên Thủ Bồ Vương, hắn nói:

    - Bồ Vương thật khó lường, chỉ có điều, Đại Đạo Thánh Thể của ngươi còn chưa ổn, cho dù ngươi có thực lực thượng đẳng cũng không đối thủ của ta, lại càng không thể ngăn cản đường của ta.

    Thì ra Thiên Thủ Bồ Vương có cảnh giới Đại Đạo Thánh Thể, nhưng cảnh giới của hắn vẫn chưa ổn định, đương nhiên không thể đánh đồng với Thiên Đao Khách đã đắm chìm trong cảnh giới này cả ngàn năm.

    - Đa tạ nhắc nhở.

    Thiên Thủ Bồ Vương cũng không kinh hãi, hắn rất trấn định.

    Thời điểm Thiên Thủ Bồ Vương nói ra lời này, chỉ thấy yêu khí bàng bạc bao phủ Thiên Yêu phong yêu khí như sóng cồn giống như có vô số Yêu tộc đều tụ tập ở chỗ này.

    Chỉ thấy đại trận phòng ngự trên Thiên Yêu phong nở rộ, ngay sau đó một gốc thần thụ cực lớn mỡ rộng cành lá của nó ra.

    Chỉ trong thời gian ngắn, chỉ thấy vô số ánh sáng bao phủ gốc thần thụ này, ánh sáng màu xanh chói mắt bao phủ thân thể Thiên Thủ Bồ Vương.

    Khi ánh sáng bao phủ thân thể Thiên Thủ Bồ Vương, giống như có ngàn vạn xúc tua dán vào người Thiên Thủ Bồ Vương, chỉ trong nháy mắt yêu khí vô tận lại rót vào trong cơ thể Thiên Thủ Bồ Vương.

    Yêu khí trên người Thiên Thủ Bồ Vương tăng vọt, yêu khí như hóa thành phong bạo quét qua không gian, từ đó phong bạo khủng bố hình thành, lúc này, Thiên Thủ Bồ Vương cho người ta cảm giác cuồng bạo, vào lúc đó, yêu lực của hắn tăng lên gấp vài chục lần, thân thể của hắn cũng tăng vọt gấp mấy chục lần.

    Thời điểm yêu khí của hắn tăng vọt, chỉ thấy thực lực Đại Đạo Thánh Thể của Thiên Thủ Bồ Vương càng kiên cố, lực lượng không ngừng tăng lên.

    Không hề nghi ngờ, lúc này Thiên Thủ Bồ Vương đã tụ tập ngàn vạn yêu lực lên người của mình, mượn đại trận phòng ngự của Thiên Yêu phong, hắn không ngừng tăng cường Đại Đạo Thánh Thể, cũng làm thực lực của mình tăng vọt rất lớn.

    Chỉ sợ không ai có thể làm công pháp của mình kết hợp với đại trận hoàn mỹ như thế, nhưngThiên Thủ Bồ Vương có thể làm được, nguyên nhân có quan hệ lớn lao tới việc hắn cắm rễ trên Thiên Yêu phong vô số năm tháng.

    Nhìn thấy Thiên Thủ Bồ Vương biến hóa, không biết có bao nhiêu người khiếp sợ, vào lúc đó, tất cả mọi người ý thức được, tất cả mọi người đã xem nhẹ Thiên Thủ Bồ Vương, hắn là người cường đại nhất trong Thần Huyền tông sau Bình Thoa Ông, hắn còn mạnh hơn xa đám người Thiết Tiên Yêu Vương, Thừa Sơn Nhạc Vương.

    - Thiên Thủ Bồ Vương, không hổ là lão Yêu ngàn năm, ẩn giấu thật sâu, không hổ danh được tôn xưng là đệ nhị cao thủ của Thần Huyền tông.

    Nhìn thấy trạng thái của Thiên Thủ Bồ Vương, có không ít người sợ hãi thán phục, không biết bao nhiêu người bội phục.

    - Từ lão, hiện tại đánh một trận chứ?

    Lúc này, thân thể Thiên Thủ Bồ Vương cao ngàn trượng, đầu đội trời cao, giống như hắn có thể nâng lên cả thế giới, cho người ta cảm giác mình ta vô địch.

    - Tốt, đáng giá đánh một trận!

    Sau khi nhìn thấy Thiên Thủ Bồ Vương tiến vào trạng thái như thế, Thiên Đao Khách Từ Nam quát lớn, hắn đạp không bay lên cao.

    Thiên Đao Khách Từ Nam rút đao ra khỏi vỏ, trường đao như luyện, chiếu sáng tứ phương.

    Thiên Đao Khách Từ Nam cầm trường đao trong tay, trường đao của hắn tỏa sáng rực rỡ, toàn bộ trường đao tỏa ra huyết quang đáng sợ, giống như trường đao đang treo cả ngân hà trên đó.

    Trong thanh trường đao này có ngôi sao lưu chuyển, hóa thành tinh hà bát ngát trong hư không.

    - Đây là Thiên Tôn đao, Bồ Vương có khả năng tiếp hay không?

    Trường đao trong tay Thiên Đao Khách run lên, nó phát ra tiếng vang không ngớt, đao mang bắn ra bốn phía, trong một chớp mắt, đao ý tung hoành, hắn cầm đao đứng đó với xu thế mình ta vô địch.

    - Keng, keng, keng!

    Từng tiếng nổ vang lên, ngay sau đó ngàn tay của Thiên Thủ Bồ Vương lật một cái, chỉ thấy mỗi tay cầm một kiện bảo binh, mỗi kiện bảo binh đều tỏa ra hàn quang, hắn cầm cả ngàn bảo binh khí thế trên mỗi tay.

    Dị tượng mông lung như thế làm người ta biết rõ bảo binh của Thiên Thủ Bồ Vương rất kỳ diệu.

    - Nghe nói bảo binh trong tay Thiên Thủ Bồ Vương là binh khí do vô số tổ sư của Thần Huyền tông lưu lại.

    Nhìn thấy Thiên Thủ Bồ Vương cầm cả ngàn kiện binh khí, có người lẩm bẩm.

    Thiên Thủ Bồ Vương thiên thủ nắm binh, trên thực tế, chỉ có một kiện bảo binh mà thôi, một kiện bảo binh, muôn vàn dị tượng, thật là kỳ diệu.

    - Đao Động Tinh Hà!

    Nhìn thấy bảo binh của Thiên Thủ Bồ Vương không kém gì chính mình, Thiên Đao Khách Từ Nam thét dài một tiếng, hắn bay lên và vung đao chém xuống.

    Một đao chém xuống làm thiên địa hắc ám, lâm vào trong tinh không, dưới bầu trời sao rộng lớn, một đạo đao mang chém xuống và hóa thành tinh hà vô tận, trong một chớp mắt, tinh hà phóng đại vô số lần, cho dù người nào trúng một đao của hắn đều bị chém giết ngay lập tức.

    Một đao trảm vạn dặm, bao phủ thiên địa, dưới trời sao, chỉ có chém giết!

    - Khởi!

    Đối mặt với “Đao Động Tinh Hà”, Thiên Thủ Bồ Vương thét dài một tiếng, yêu khí cuồn cuộn và trùng kích như sóng lớn, hơn nữa có xu thế ngăn cản dễ dàng, uy lực tuyệt luân, không có gì có thể kháng cự.

    Nghe thấy tiếng nổ lớn vang lên, trong thiên địa xuất hiện một cây quế to lớn, cây quế cao lớn không thể tưởng tượng nổi, nhánh cây có thể nâng cả bầu trời, mỗi một mảnh lá cây nâng một ngôi sao, tất cả sinh linh dưới táng cây đều biến thành nhỏ bé.

    - Tiên Quế!

    Có tu sĩ cường giả nhận ra chiêu thức tuyệt học của Thiên Thủ Bồ Vương, hắn hoảng sợ nói:

    - Tuyệt học vô song của Thần Huyền tông, một trong Tiên Cổ Cửu Pháp, Tiên Quế!

    Đây chính là tuyệt học Tiên Quế của Thiên Thủ Bồ Vương, môn tuyệt học này, Thiên Thủ Bồ Vương đã đắm chìm vào nó suốt vô số năm.

    Nghe âm thanh “leng keng” vang lên, ngàn vạn lá cây của Tiên Quế hóa thành thần kiếm, chỉ trong nháy mắt kiếm khí bao phủ khắp thiên địa.

    Ầm!

    Sau một tiếng nổ lớn, thần kiếm va chạm với trường đao, ngay sau đó sẽ nổ tung như pháo hoa, cũng chiếu sáng tinh không vô tận, từ đó làm cho người ta phải khiếp sợ.

    - Lại đến!

    Nhìn thấy một đao vô công, Thiên Đao Khách Từ Nam không phục, hắn điên cuồng hét lên, trường đao chém xuống và tỏa ra hào quang đáng sợ, ngàn vạn tinh hà đổ xuống như diệt thế.

    Thiên Thủ Bồ Vương cũng không sợ hãi, thần kiếm kêu vang, vạn kiếm tùy tùng, kiếm hải vô tận chém thẳng vào trường đao.

    Ầm ầm ầm…

    Đao và kiếm va chạm với nhau, tia lửa bắn tung tóe như pháo hoa, ánh sáng như chiếu sáng cả không gian.

    Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Thiên Thủ Bồ Vương và Thiên Đao Khách Từ Nam đã đánh khó phân thắng bại, song phương đánh thiên băng địa liệt, thập phần rung động nhân tâm.

    - Đây là nội tình của Thần Huyền tông.

    Nhìn thấy cảnh này, không ít người hít khí lạnh, có người cảm khái nói:

    - Tam Chân Giáo dốc toàn bộ lực lượng trăm vạn đại quân, thất tử đến bốn, càng có hai Đại Đạo Thánh Thể, thế mà không thể chiếm tiện nghi trước mặt Thần Huyền tông.

    - Không, bây giờ là Thần Huyền tông chiếm thượng phong.

    Vào lúc này, có một trưởng lão thế gia chú ý thế cục, cuối cùng hắn đưa ra kết luận.

    - Xem ra, đúng là Thần Huyền tông chiếm ưu thế, đây là thiên thời, địa lợi, nhân hòa.

    Nhìn thấy hai đội ngũ mạnh nhất của Tam Chân Giáo đánh bất phân thắng bại, rất nhiều người đứng xem đều lên tiếng.

    - Nếu lần này Tam Chân Giáo thất bại, chỉ sợ nguyên khí đại thương.

    Có cường giả nhìn thấy tình hình chiến đấu bất lợi với Tam Chân Giáo, hắn nói một câu.

    Nhưng có nguyên lão môn phái khác nói:

    - Không thể.

    - Xem ra, không nên đánh lâu!

    Đúng vào lúc này, một tiếng quát vang lên, ngay sau đó có tiếng kiếm ngân vang, một kiếm quét ngang bầu trời, toàn bộ thiên địa cũng phải ảm đạm phai mờ.

    Một kiếm hóa hai, cũng tiến nhanh thần tốc giống như thiên ngoại phi tiên, không có gì có thể ngăn cản.

    - Lui!

    Nhìn một kiếm hóa gai, Thừa Sơn Nhạc Vương và Thủ tịch trưởng lão đều kinh hãi thét lớn.

    Thanh kiếm phân biệt đánh trúng Bạch Hổ và cự thuẫn, Bạch Hổ bắn máu tươi tung tóe và lùi lại vài bước, mà cự thuẫn bị một kiếm đục thủng, máu tươi bắn ra ngoài.

    Không hề nghi ngờ, dưới một kiếm này, Bát Trượng phong và Nộ Hổ phong đều có người bị thương.

    Keng!

    Một kiếm ngang trời, quét ngang bát hoang, một kiếm này có xu thế mình ta vô địch, một kiếm cứng rắn va chạm ngăn cản công kích của Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo.

    Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo đều lui lại.

    Chỉ hai kiếm đã có thể tổn thương đám người Thừa Sơn Nhạc Vương, cũng đánh lui đám người Bình Thoa Ông, một kiếm này vô địch cỡ nào.

    - Thật cường đại, người phương nào.

    Nhìn thấy một kiếm ngang trời, tất cả mọi người rung động và hít khí lạnh.

    Thời điểm này mọi người nhìn lên, một hán tử trung niên xuất hiện giữa không trung.​
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đế Bá
    Tác Giả: Yếm Bút Tiêu Sinh
    Chương 4763: Thiên tài Lộ Y Linh

    Nhóm dịch: Tiên Huyền
    Nguồn: iread

    Một hán tử trung niên, không, phải nói là hán tử trung niên, hắn như hán tử trung niên nhưng lại cho người ta cảm giác hắn rất trẻ.

    Trên lưng hắn cõng ba thanh trường kiếm, thần thái sáng lạng, mọi người nhìn chung quanh, có sinh cơ vô tận, sức sống bàng bạc tràn đầy.

    Trên trán của hắn còn có kiếm khí tụ mà không tán, hình như hắn đã là một thanh kiếm, kiếm chính là hắn.

    Ba thanh kiếm trên lưng cũng giống như hắn, cho dù nhìn thế nào thì ba thanh kiếm giống như một thể, trở thành một bộ phận thân thể của hắn.

    Một hán tử trung niên như thế lại cho người ta cảm giác hắn là kiếm, hình như, hắn sinh ra đã hiểu kiếm, có thể cầm chặt kiếm, như vậy cảm giác thập phần kỳ diệu.

    - Lộ Y Linh! Sư đệ thiên tài của Tam Chân Giáo.

    Nhìn thấy hán tử trung niên đứng trên không trung, có một tu sĩ thế hệ trước biến sắc.

    - Lộ Y Linh!

    Vừa nghe cái tên này, nhiều người biến sắc, thậm chí có không ít người lui về phía sau một bước, sắc mặt trắng bệch.

    Sư đệ thiên tài, Lộ Y Linh, cái tên này rất vang dội tại Tam Chân Giáo và Bắc Tây Hoàng.

    Tam Chân Giáo có thất tử, chưởng môn lớn nhất, cầm đầu, Lộ Y Linh nhỏ nhất, đứng cuối, nhưng bên trong thất tử lại là Lộ Y Linh mạnh nhất, thực lực có một không hai Tam Chân Giáo, sáu người còn lại, cho dù là chưởng môn Tam Chân giáo cũng không phải đối thủ của hắn.

    Lộ Y Linh cùng xuất sư môn với chưởng môn Tam Chân giáo, hơn nữa, thời điểm sư tôn chưởng môn Tam Chân giáo gần tọa hóa mới thu hắn làm đồ đệ, do chưởng môn Tam Chân giáo thay sư tôn truyền nghệ, có thể nói, một thân đạo hạnh của Lộ Y Linh đều là chưởng môn Tam Chân giáo dạy bảo.

    Nhưng thiên phú của Lộ Y Linh cực cao, được xưng tụng là số một Tam Chân Giáo gần vạn năm qua, sau khi được chưởng môn Tam Chân giáo chỉ điểm, thực lực của hắn đột nhiên tăng mạnh, hắn cũng dùng thời gian cực ngắn trở thành thất tử Tam Chân Giáo.

    Nói tới Lộ Y Linh, mọi người lập tức nghĩ đến một thiên tài khác của Thần Huyền tông—— Tô Húc.

    Dựa vào tuổi tác, Tô Húc cùng Lộ Y Linh tương tự, Lộ Y Linh còn lớn hơn Tô Húc một chút, nhưng bọn họ đều là thiên tài một phái, đáng tiếc, vận mệnh lại hoàn toàn không giống nhau, một trận chiến năm đó, Tô Húc chết thảm, mà Lộ Y Linh trở thành tồn tại cường đại nhất Tam Chân Giáo.

    Có lẽ, nếu như cho Tô Húc năm đó đầy đủ thời gian, có khả năng sẽ vượt qua Lộ Y Linh hôm nay.

    - Lộ Y Linh nha.

    Nhìn thấy Lộ Y Linh xuất hiện, có không ít người sợ hãi thán phục, bất kể là ai cũng chịu phục.

    Dù sao, dùng tuổi tác của Lộ Y Linh, hắn đã danh vang thiên hạ, thực lực đứng đầu trong thất tử, đây là sự thật, cho nên ai cũng bội phục hắn.

    Lộ Y Linh xuất hiện, không biết đã làm bao nhiêu người rung động, đặc biệt là Thần Huyền tông, cho dù là Bình Thoa Ông hay những người khác đều ngưng trọng.

    Lộ Y Linh vừa ra tay, đối với Thần Huyền tông mà nói, không thể nghi ngờ là tai vạ đến nơi, tình thế trước mặt cực kỳ nghiêm trọng.

    - Thần Huyền tông nguy rồi.

    Nhìn thấy Lộ Y Linh một kiếm ngăn cản công kích của Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo, không ít tu sĩ quan sát cũng biết tình thế của Thần Huyền tông không ổn.

    Lộ Y Linh vừa xuất hiện, chỉ sợ Thần Huyền tông không ai có thể chống đở được hắn, đối với Thần Huyền tông mà nói, đây là việc không tốt, nói không chừng Thần Huyền tông sẽ bại trận.

    - Thoa Ông chưởng môn, năm đó ta không tiếp được một kiếm của ngươi, sư huynh của ta thay thế, hôm nay, ta thay sư huynh của ta như thế nào?

    Lúc này, Lộ Y Linh đứng trên không trung, thần thái sáng lạn.

    Lộ Y Linh cũng không có ngạo khí tung hoành, hắn nói ra lời này cũng là tình huống thực tế, làm cho không ít người Thần Huyền tông hít thở không thông.

    Cho dù là Bình Thoa Ông cũng ngưng trọng.

    Năm đó Lộ Y Linh là đối thủ của Bình Thoa Ông, hắn không tiếp được một kiếm của Bình Thoa Ông, sư huynh chưởng môn Tam Chân giáo thay thế.

    Hôm nay lại ra tay, Lộ Y Linh đã không phải là Lộ Y Linh năm đó, một kiếm kinh diễm, Bình Thoa Ông cũng phải ảm đạm thất sắc.

    - Sóng sau đè sóng trước.

    Bình Thoa Ông không thể không chịu phục, nói ra:

    - Đời ta già rồi.

    - Hôm nay ta ra tay, Thoa Ông chưởng môn cũng nên biết, Thần Huyền tông các ngươi tất bại.

    Lộ Y Linh dứt khoát lưu loát, quyết đoán sát phạt, nói ra:

    - Nếu Thoa Ông chưởng môn nếu mưu cầu phúc lợi vì Thần Huyền tông, nên nhường đường, dâng ra tổ phong, bằng không, chỉ sợ Thần Huyền tông sẽ tan thành mây khói.

    Lộ Y Linh nói lời này mang theo khí thế hào hùng, tuy lời này làm người nghe không thoải mái, nhưng hắn thật sự có thực lực như thế, có tin tưởng như vậy.

    Cho nên, lời này do người khác nói ra có lẽ là cuồng vọng tự ngạo, hùng hổ dọa người, nhưng khi Lộ Y Linh nói ra, lại làm cho người ta có cảm giác hắn rất tự tin.

    Lộ Y Linh vừa dứt lời, Bình Thoa Ông trầm mặc, không ít người ngừng thở nhìn Bình Thoa Ông, tất cả mọi người muốn biết Bình Thoa Ông sẽ lựa chọn như thế nào.

    - Thần Huyền tông, đại thế đã mất, Lộ Y Linh vừa ra tay cũng đã quyết định thắng bại của trận chiến này.

    Có người nói ra.

    Vào lúc đó, thế cục ai cũng có thể nhìn ra được, Lộ Y Linh vô địch, cho dù Thần Huyền tông giãy dụa như thế nào cũng không làm nên chuyện gì, Thần Huyền tông căn bản không có người nào đối kháng Lộ Y Linh, Lộ Y Linh vừa ra tay, Bình Thoa Ông cũng tốt, Thiên Thủ Bồ Vương cũng được, bọn họ chắc chắn bại trận.

    Kể từ đó, Thần Huyền tông tất nhiên sẽ đại bại, đến lúc đó, nếu như Thần Huyền tông đi nhầm một bước, nói không chừng sẽ bị diệt môn, từ nay về sau, Thần Huyền tông sẽ tan thành mây khói, biến mất trong cuộc sống, cũng xóa tên khỏi Bắc Tây Hoàng.

    Nhìn thấy Lộ Y Linh cường đại, rất nhiều người Thần Huyền tông cũng khiếp sợ.

    - Đa tạ hảo ý.

    Cuối cùng, Bình Thoa Ông hít sâu một hơi và:

    - Người còn, Thần Huyền tông còn, ta cùng tồn vong với Thần Huyền tông!

    - Tốt, Thoa Ông chưởng môn đúng là Thoa Ông chưởng môn.

    Lộ Y Linh hét lớn một tiếng, nói ra:

    - Đáng tiếc, cho dù Thoa Ông chưởng môn hôm nay giãy dụa như thế nào cũng không thể cứu Thần Huyền tông, Thần Huyền tông sẽ bị diệt! Cho dù không diệt trong tay ta thì cũng diệt trong tay người khác, chưởng môn cũng nên rõ ràng.

    Lộ Y Linh nói lời này không phải cười nhạo Bình Thoa Ông, cũng không xem nhẹ Thần Huyền tông, hắn nói tình hình thực tế, Bình Thoa Ông cũng biết rõ.

    - Ta hiểu.

    Bình Thoa Ông hiểu đạo lý đó, nhưng hắn hôm nay đánh cược một lần, hắn muốn đánh cuộc một lần, hắn tin tưởng Lý Thất Dạ.

    Lúc này Bình Thoa Ông trịnh trọng nói:

    - Ta vẫn câu nói cũ, muốn trèo lên tổ phong, ngươi bước qua thi thể của ta đã.

    - Tốt, hôm nay ta sẽ thanh toàn Thoa Ông chưởng môn.

    Lộ Y Linh trầm giọng quát:

    - Sư huynh, mời ngươi lui ra, hôm nay ta muốn quyết thắng thua với Thoa Ông chưởng môn.

    - Ta sẽ nhường.

    Chưởng môn Tam Chân giáo cười cười, nhìn Bình Thoa Ông, lắc đầu, hắn tiếc nuối, nói ra:

    - Đáng tiếc, Thoa Ông, ta và ngươi cả đời là địch, cuối cùng vẫn không thể phân thắng bại, chỉ sợ bỏ qua hôm nay, không còn cơ hội.

    Chưởng môn Tam Chân giáo nói lời không có ý cười nhạo Bình Thoa Ông, hắn nói rất thật lòng, hắn và Bình Thoa Ông cả đời là địch, giao thủ với nhau rất nhiều lần, nhưng, không có chính thức phân ra thắng bại.

    Hôm nay, Lộ Y Linh ra tay, chỉ sợ Bình Thoa Ông tất bại, Bình Thoa Ông chết trận, bọn họ cũng không có cơ hội phân thắng thua.

    Đối với chưởng môn Tam Chân giáo mà nói, đây là việc tiếc nuối, đáng tiếc, thời gian không đợi người, nếu đổi lại trước kia, chưởng môn Tam Chân giáo sẽ còn kiên nhẫn, hôm nay không được.

    - Đáng tiếc.

    Bình Thoa Ông cũng gật đầu, thần thái ngưng trọng, hắn thật tiếc nuối.

    Lúc này, không ít người Thần Huyền tông rung động, lời này giống như vĩnh biệt trước khi chết, đối với mọi người mà nói, đây không phải chuyện tốt, đối với Thần Huyền tông mà nói, lại càng không phải chuyện may mắn.

    Lúc này Lộ Y Linh đứng trên không trung, hắn đứng trước Bình Thoa Ông, Lộ Y Linh quyết đấu Bình Thoa Ông, mọi người ngừng thở, rất nhiều người khẩn trương.

    - Tăng thêm tốc độ, đánh hạ Thần Huyền tông.

    Thời điểm Bình Thoa Ông cùng Lộ Y Linh giằng co, chưởng môn Tam Chân giáo quát một tiếng.

    Lúc này, chưởng môn Tam Chân giáo bước lên bầu trời, như ý trong tay che phủ bầu trời, như hóa hóa thành ngàn vạn ngọn núi cao lớn.

    - Phanh!

    Tiếng nổ mạnh không dứt bên tai, chỉ thấy trăm vạn núi cao bay thiêu điều khiển của chưởng môn Tam Chân giáo, cũng va chạm với vách tường tinh thể của Thần Huyền tông.

    Nghe tiếng nổ mạnh, toàn bộ Thần Huyền tông lay động, hình như cả Thần Huyền tông như chìm xuống, một kích của chưởng môn Tam Chân giáo đánh nứt vách tường tinh thể phòng ngự của Thần Huyền tông.

    Trước đó, Tam Chân Giáo sử dụng Phá U Đấu Toản dốc sức liều mạng trùng kích cũng không thể công phá, hiện tại một kích của chưởng môn Tam Chân giáo đã đánh ra khe nứt, hắn mạnh cỡ nào?

    - Oanh, oanh, oanh!

    Nhìn thấy xuất hiện khe hở, Phá U Đấu Toản điên cuồng trùng kích, âm thanh răng rắc vang lên, Phá U Đấu Toản trùng kích, vách tường bằng tinh thể càng nứt vỡ nhiều hơn.

    - Tái khởi.

    Chưởng môn Tam Chân giáo thét dài một tiếng, trăm vạn ngọn núi lại bay lên.

    Ầm!

    Phòng ngự vách tường bằng tinh thể đã nát bấy.

    Thời điểm tiếng nổ vang lên, Phá U Đấu Toản lại lao xuống.

    - Không tốt!

    Trưởng lão và đệ tử chủ trì đại trận Thần Huyền tông đều sợ hãi, bọn họ hoảng sợ, đối mặt với công kích này, phòng ngự của Thần Huyền tông sẽ sụp đổ nát bấy, Thần Huyền tông cũng bị công phá.​
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đế Bá
    Tác Giả: Yếm Bút Tiêu Sinh
    Chương 4764: Không địch lại

    Nhóm dịch: Tiên Huyền
    Nguồn: iread

    - Oanh, oanh, oanh…

    Âm thanh vang lên không dứt bên tai, Phá U Đấu Toản điên cuồng trùng kích lấy vách tường bằng tinh thể của Thần Huyền tông, đệ tử Thần Huyền tông đều thét lớn, bọn họ rót tát cả huyết khí, hỗn độn chân khí vào trong đại trận Đạo Quân.

    Tuy phòng ngự vách tường bằng tinh thể của Thần Huyền tông có thể đở nổi Phá U Đấu Toản trùng kích, nhưng lại không ngăn cản được chưởng môn Tam Chân giáo trấn áp va chạm.

    - Phá!

    Lúc này, chưởng môn Tam Chân giáo thét dài không ngớt trăm vạn ngọn núi trấn áp xuống, từng tiếng va chạm trùng điệp nện xuống vách tường bằng tinh thể phòng ngự lập tức sinh ra rất nhiều khe nứt.

    - Thủ hộ!

    Lúc này, trưởng lão chủ trì đại trận phòng ngự Thần Huyền tông rống to, bọn họ rót tất cả khí huyết vào trong đại trận, dốc sức liều mạng chữa trị phòng ngự vách tường bằng tinh thể.

    Tuy đại trận phòng ngự của Thần Huyền tông được khôi phục rất nhanh, nhưng mà chưởng môn Tam Chân giáo ra tay nhanh hơn, hắn không ngừng va chạm, phòng ngự vách tường bằng tinh thể của Thần Huyền tông lại bị đánh vỡ.

    - Thần Huyền tông nguy rồi!

    Nhìn thấy cảnh này, các tu sĩ đứng ngoài quan sát lắc đầu, bọn họ cũng biết tai nạn của Thần Huyền tông đã đến.

    Mọi người cũng nhìn ra được, nếu như không có ai ngăn cản nổi chưởng môn Tam Chân giáo, phòng ngự của Thần Huyền tông sẽ bị phá, một khi chưởng môn Tam Chân giáo và trăm vạn đại quân công phá Thần Huyền tông, như vậy Thần Huyền tông tất sẽ tan thành mây khói.

    Tình huống như vậy, cũng làm nội tâm Bình Thoa Ông kinh ngạc, hắn dõi mắt xem xét.

    - Thoa Ông đạo huynh, đối thủ của ngươi chính là ta, ngàn vạn không nên phân tâm.

    Lộ Y Linh vừa cười vừa nói:

    - Nếu một khi Thoa Ông đạo huynh phân tâm, ngươi nhất định sẽ tận số dưới kiếm của ta!

    Lộ Y Linh nói lời này không phải đang châm chọc, cũng không phải khoa trương tự phụ, mà là tình hình thực tế, thực lực của hắn đã mạnh hơn Bình Thoa Ông không ít, nếu Bình Thoa Ông lại phân tâm, hắn sẽ chết thảm dưới kiếm của Lộ Y Linh.

    Bình Thoa Ông cũng biết đạo lý kia, hắn hít sâu một hơi và thu liễm tâm thần, ổn định đạo tâm, hắn cũng ném tất cả chuyện bên ngoài ra khỏi đầu, toàn bộ tinh thần tập trung vào đối kháng với Lộ Y Linh.

    - Bắt đầu đi, ta muốn lãnh giáo kiếm pháp tuyệt thế của ngươi.

    Thần thái của Bình Thoa Ông ngưng tụ, kiếm đạo bay lên, tiếng kiếm ngân vang sinh ra, kiếm đạo của hắn có thể chịu tải toàn bộ Thần Huyền tông.

    - Tốt!

    Lộ Y Linh vừa thấy kiếm đạo của Bình Thoa Ông xuất hiện, ánh mắt của hắn sáng ngời, khí thế tăng cao, chiến ý bàng bạc, hắn cười nói:

    - Mỗi người đều nói ‘ Nam Loa kiếm pháp ’ của Thoa Ông đạo huynh nhất tuyệt đương thời, hôm nay, ta nhất định phải lĩnh giáo mới được.

    Vừa dứt lời, một âm thanh vang lên, Lộ Y Linh rút trường kiếm ra khỏi vỏ, nhưng hắn rút ra khỏi vỏ không phải ba thanh kiếm trên lưng, mà là thanh kiếm bên hông của hắn.

    Thanh trường kiếm này ra khỏi vỏ, thanh kiếm có màu xanh như dùng toàn bộ bầu trời luyện thành, sau khi trường kiếm ra khỏi vỏ, sát khí đáng sợ bộc phát, có thể trảm yêu trừ ma, thanh kiếm này làm cho người ta không rét mà run, dường như nó có thể chém giết trăm ngàn vạn yêu ma.

    Thanh kiếm còn tỏa ra uy áp Đạo Quân, không hề nghi ngờ, đây là kiếm của Đạo Quân.

    - Tốt, vậy thì ta cũng muốn lĩnh giáo ‘ Tam Chân Kiếm Pháp ’ của đạo hữu!

    Bình Thoa Ông trầm giọng nói.

    Bình Thoa Ông cầm kiếm, hắn rất bình thản, khi xuất kiếm mang theo công thủ nhiều mặt.

    - Sắp bắt đầu.

    Vừa thấy Bình Thoa Ông và Lộ Y Linh ra tay, không biết bao nhiêu tu sĩ đứng ngoài quan sát hít khí lạnh, bọn họ rất kích động.

    - Nam Loa kiếm pháp quyết đấu Tam Chân Kiếm Pháp, đây là nhất tuyệt, cũng là hai kiếm pháp cường đại nhất Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo va chạm với nhau, có thể nói là kiếm đạo nhất tuyệt, quyết chiến như vậy tuyệt đối là vạn năm khó gặp.

    Một ít trưởng lão môn phái cũng thiếu kiên nhẫn, cũng hưng phấn nói ra.

    - Giết!

    Lộ Y Linh cũng không dây dưa dài dòng, hắn vừa dứt lời, hắn thét dài như chân long, người theo kiếm đi, chỉ trong nháy mắt đã có kiếm khí ba màu mênh mông cuồn cuộn như hồng thủy vỡ đê trùng kích tới gần.

    Như thế một kiếm, lay núi sông, sụp đổ đại đạo, một kiếm của Lộ Y Linh cường hoành bá đạo, một kiếm chém ra có thể phá hủy tất cả, dùng tư thái nghiền áp tấn công Bình Thoa Ông.

    - Giết!

    Đối mặt với một kiếm của Lộ Y Linh như thế, Bình Thoa Ông cũng không yếu thế chút nào, thét dài phía dưới, trường kiếm trong tay xuất hiện kiếm hoa, từng đóa hoa nở rộ, chỉ trong một chớp mắt, kiếm sơn nguy nga, thời điểm thần kiếm của Bình Thoa Ông bay lên cao và hóa thành một cánh cửa vô cùng chắc chắn, phong tuyệt mười vực, ngăn cản tất cả công phạt.

    - Phanh, phanh, phanh!

    Âm thanh nứt vỡ không ngừng vang lên bên tai, tuy kiếm sơn của Bình Thoa Ông nguy nga, biến thành cánh cửa chắc chắn, nhưng vẫn không thể ngăn cản một kiếm tuyệt thế của Lộ Y Linh, khi kiếm khí ba màu của Lộ Y Linh, chỉ thấy từng tòa kiếm sơn sụp đổ.

    Trong thời điểm kiếm sơn tan nát, chỉ thấy kiếm khí ba màu đột nhiên thu vào, kiếm kích vô hình hóa thành hàng tỉ tia sét đánh vào kiếm sơn của Bình Thoa Ông.

    Ầm ầm ầm, phòng ngự của Bình Thoa Ông nứt vỡ, cánh cửa bị đục thủng, thân thể bị đánh bay ra xa và bay tứ tung trên hư không, huyết khí của hắn quay cuồng, hắn không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.

    Thời điểm Bình Thoa Ông thật vất vả đứng vững, thân thể của hắn lắc lư, sắc mặt tái nhợt.

    Không hề nghi ngờ, Lộ Y Linh còn mạnh hơn Bình Thoa Ông không ít, hai người đều xuất một kích toàn lực, thi triển kiếm chiêu mạnh nhất của mình, mà Bình Thoa Ông lại không có đỡ nổi một kiếm kinh diễm của Lộ Y Linh, hắn đã bị thương nặng.

    - Không tốt, Bình Thoa Ông không địch lại!

    Nhìn thấy Bình Thoa Ông liên tục phun ra vài ngụm máu tươi, tu sĩ đứng ngoài quan sát hô to, bọn họ biến sắc.

    - Thắng bại đã định.

    Nhìn thấy sắc mặt Bình Thoa Ông trắng bệch, có nguyên lão môn phái khác nói:

    - Chỉ sợ hôm nay Thần Huyền tông khó tránh khỏi một kiếp.

    Ai cũng nhìn không ra, Bình Thoa Ông không phải đối thủ của Lộ Y Linh, thua trong tay Lộ Y Linh chỉ là chuyện sớm muộn, chỉ sợ Bình Thoa Ông vừa bại, đó là thời điểm Thần Huyền tông bị diệt.

    - Lộ Y Linh thật cường đại, không hổ là thiên tài mạnh nhất vạn năm qua của Tam Chân Giáo.

    Nhìn thấy Lộ Y Linh đánh bại Bình Thoa Ông, không ít người sợ hãi thán phục.

    Luận tuổi, Lộ Y Linh còn nhỏ hơn Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo không biết bao nhiêu, hiện tại Lộ Y Linh là kẻ đến sau lại vượt lên trước, cũng mạnh hơn cả Bình Thoa Ông và chưởng môn Tam Chân giáo, điều này làm nhiều người thán phục.

    - Khai trận!

    Thời điểm không địch lại, Bình Thoa Ông điên cuồng hét lên một tiếng, vào lúc này hắn không quan tâm tới thương thế của bản thân, tất cả kiếm khí cùng phóng lên trời.

    - Oanh!

    Lúc này tiếng nổ vang lên, Nam Loa phong bắn ra cột sáng chói mắt, nghe ngay sau đó có một bóng kiếm xuất hiện trên vòm trời của Nam Loa phong.

    - Nam Loa phong kiếm trận!

    Nhìn thấy đại trận mở ra, nhiều người thét lớn, đệ tử Nam Loa phong đã thúc dục kiếm trận vô cùng cường đại.

    Khi kiếm trận nổ mạnh, tất cả mọi người nhìn sang, chỉ thấy một thanh cự kiếm bao phủ không trung Nam Loa phong, lại đâm vào trên người Bình Thoa Ông, cũng dung hợp với thân thể của Bình Thoa Ông.

    Toàn thân Bình Thoa Ông tỏa ra kiếm quang, kiếm khí không ngừng tăng vọt, kiếm ý đáng sợ lập tức bao phủ cả thế giới, dường như tất cả kiếm trên đời đều bị triệu hoán.

    Cuối cùng, trăm vạn thanh kiếm cũng ngân vang, Bình Thoa Ông biến mất, chỉ thấy một thanh thần kiếm vô cùng khổng lồ đứng ở nơi đó, thanh thần kiếm này tỏa ra kiếm khí vô song.

    - Giết!

    Lúc này, Bình Thoa Ông đã quát, thần kiếm cực lớn chém xuống, chém về phía Lộ Y Linh.

    Một kiếm trảm vạn dặm, một kiếm đoạn nhân quả, một kiếm chém đứt không gian, chặt đứt thời gian, uy lực một kiếm làm nhiều người hoảng sợ thất sắc.

    - Một kiếm thật cường đại!

    Nhìn thấy một kiếm hung hãn như thế, không biết bao nhiêu mặt khiếp sợ.

    - Tới tốt!

    So với nhiều người khiếp sợ, Lộ Y Linh càng thích thú, hắn quát lớn, sau đó kiếm khí ba màu bao phủ thân thể của hắn.

    - Tam Chân kiếm đạo!

    Khi chân khí ba màu của Lộ Y Linh bắn ra ngoài, ba đạo kiếm hoàn bộc phát, chỉ thấy ba thanh kiếm sau lưng hắn tỏa ra kiếm quang và dung hợp làm một kiếm

    Thần kiếm nặng nề chém tới, một kiếm này vô cùng trầm trọng, như ngàn vạn ngọn núi tụ tập lại với nhau, như ba ngàn thế giới, thời điểm chém xuống, không có thứ gì có thể kháng cự.

    Thời điểm kiếm đạo vô song của Lộ Y Linh đối chiến với một kiếm mạnh nhất của Bình Thoa Ông, hai kiếm va chạm với nhau khó phân thắng bại, cả hai không ngừng giằng co với nhau.

    Thời điểm hai thanh kiếm giao nhau, kiếm khí đáng sợ trùng kích tám phương, âm thanh không gian nứt vỡ vang lên liên tục.

    - Thoa Ông đạo huynh, nếu thực lực của ngươi chỉ có như thế, Thần Huyền tông tất diệt.

    Lộ Y Linh cười to, lúc hắn nói ra lời này, ba thanh thần kiếm sau lưng Lộ Y Linh lại bộc phát kiếm quang.

    Ba thanh thần kiếm vẫn chưa ra khỏi vỏ, nhưng lại tỏa ra kiếm khí vô song, kiếm khí vừa ra, quân lâm thiên hạ, hiệu lệnh bát hoang, giống như một vị Đạo Quân giá lâm, Đạo Quân đánh ra một kiếm vô địch.​
     
    inthenight and dragonsavior like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)