Huyền Huyễn Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La - Đường Gia Tam Thiếu

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 175: Xâm nhập

    Dịch:
    Nguồn: Truyện YY

    Lưu Phong phóng xuất ra Bạch Long thương, hắn vừa lóe thân, mũi chân điểm nhẹ lên thân cây phía trước, cả người liền nhảy lên rồi bắn ra ngoài. Lam Hiên Vũ lại để Tiền Lỗi tựa người vào đại thụ, chính mình thì phóng xuất ra ngân văn Lam Ngân Thảo, từng đám băng chùy đâm hướng ra ngoài, thủ hộ lấy hai người, đồng thời hắn cũng yên lặng mà đi cảm thụ tình huống chung quanh.

    Hai mắt Tiền Lỗi híp lại, hắn cũng đi cảm thụ, vì trực giác của hắn vô cùng nhạy cảm đối với những nguy hiểm.

    "Trước mắt ta không có cảm nhận được khí tức nguy hiểm gì." Hắn thấp giọng nói với Lam Hiên Vũ.

    "Tốt."

    Tinh Thần Lực của hai người bọn hắn là mạnh nhất trong lớp thiếu niên năng động, nên tất nhiên ở phương diện cảm giác cũng là tốt nhất. Cũng không lâu lắm, Lưu Phong đã trở về, hắn đi chung quanh cũng không phát hiện Hồn Thú.

    "Hiên Vũ, chúng ta cũng không có địa đồ, cũng không biết hiện tại đang ở nơi nào, vậy làm sao biết được như thế nào là tiến vào sâu trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, như thế nào là ra bên ngoài đây?" Lưu Phong nghi ngờ hỏi.

    Lam Hiên Vũ mỉm cười: "Không vội. Chúng ta có thể căn cứ vào thực lực Hồn Thú để phán đoán. Càng ở ngoài Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thì thực lực hồn thú lại càng yếu. Dùng thực lực của chúng ta bây giờ, nếu chỉ ở khu bên ngoài, chỉ cần không phải vận khí quá kém thì tối đa cũng chỉ gặp được hồn thú mười năm cùng trăm năm, vẫn có thể đủ đối phó. Nhưng nếu gặp phải hồn thú nghìn năm là phải đặc biệt coi chừng rồi. Gặp phải Hồn Thú càng mạnh sẽ có nghĩa là chúng ta càng đến gần vùng rừng rậm trung tâm."

    Tiền Lỗi dựng thẳng ngón tay cái: "Được rồi. Dù sao chúng ta cũng nghe ngươi, ngươi nói đi như thế nào chúng ta liền đi như thế đó."

    Hai mắt Lam Hiên Vũ híp lại, nói: "Ngươi triệu hoán một đầu hồn thú đi, dùng nó dò đường, chúng ta cứ theo một cái phương hướng mà đi."

    Tiền Lỗi có chút kinh ngạc mà nói: "Hiện tại triệu hoán luôn sao?"

    Bởi vì mỗi lần Tiền Lỗi triệu hoán đều phải cần mười lăm đến hai mươi phút mới có thể triệu hoán lần nữa. Đây cũng là chỗ thiếu hụt lớn nhất của hắn.

    Lam Hiên Vũ nói: "Ngươi có hồn kỹ Phục Khắc, có thể ứng biến bất cứ lúc nào. Nếu như chúng ta phải sinh tồn bảy ngày ở chỗ này thì chắc chắn phải có chỗ an toàn cho ngươi khôi phục hồn lực, có hồn thú hồn thú phục khắc làm chiêu sau là đủ rồi. Triệu hoán trước là vì tận khả năng tránh phải mạo hiểm, nếu có nguy hiểm gì sẽ đều bị hồn thú đó gánh trước, chỉ như vậy chúng ta mới có thể thong dong mà đối mặt."

    "Tốt. Ngươi cũng không cần giải thích, dù sao ngươi nói thế nào ta liền làm thế đó. Có thể không động não thật sự là rất tốt." Tiền Lỗi vừa cười vừa ném ra Triệu Hoán Kim Tiền, hai cái hồn hoàn màu vàng cũng bay lên từ dưới chân hắn ngay sau đó. Nếu nhìn kỹ sẽ có thể phát hiện, màu sắc hai cái hồn hoàn này của hắn đã sâu hơn trước rất nhiều, sau khi được tăng lên năm trăm năm niên hạn, hiệu quả của hồn hoàn đã gia tăng rõ rệt.

    Kim văn Lam Ngân Thảo quấn quanh khung cửa Triệu Hoán Chi Môn, phụ trợ triệu hoán.

    "Hiên Vũ, sao bây giờ ngươi không dùng ngân văn Lam Ngân Thảo giúp ta triệu hoán nữa vậy, thực lực của Đống Thiên Thu hẳn là có tác dụng rất lớn a!"

    Nghe Tiền Lỗi nhắc tới Đống Thiên Thu, biểu lộ trên mặt Lam Hiên Vũ đột nhiên cứng đờ, hắn không khỏi nghĩ tới đủ loại sự tình của mình và Đống Thiên Thu. Hắn gãi gãi đầu: "Ta đắc tội với nàng, hiện tại triệu hoán, làm sao người ta chịu đến đây? Hơn nữa, hẳn là nàng cũng ở đây tham gia thi đấu tuyển chọn của Sử Lai Khắc a."

    Thi đấu tuyển chọn của Sử Lai Khắc học viện là đồng bộ tiến hành ở toàn Liên bang, tuy khoảng cách giữa các Tinh Cầu rất xa xôi nhưng Sử Lai Khắc đều có tính toán, cái này là vì cam đoan tính công bình của khảo hạch, tránh cho những Tinh Cầu khác nhau sớm biết tình huống khảo hạch. Cho nên, hẳn là bây giờ Đống Thiên Thu cũng đang ở đây tham gia thi đấu.

    Về phần nàng có thông qua được hải tuyển hay không thì cho tới bây giờ Lam Hiên Vũ cũng chưa từng lo lắng qua. Nàng chính là đệ tử của Na Na lão sư a, thời gian nàng đi theo Na Na lão sư còn nhiều hơn chính mình đây.

    Một tiếng gầm gừ trầm thấp vang lên, một đạo thân ảnh màu lửa đỏ chui ra từ Triệu Hoán Chi Môn, khi ba người Lam Hiên Vũ thấy đầu hồn thú được triệu hoán này thì không khỏi đều trở nên quái dị.

    Chiều cao của đạo thân ảnh kia chừng năm mét, toàn thân được bao trùm bởi một tầng lân phiến màu đỏ thắm, lưng có gai nhọn, đầu cực lớn, toàn thân tản ra từng luồng khí tức nóng bỏng, trong miệng còn có sương mù phun ra.

    Địa Hỏa Long Tích! Đây rõ ràng là bản tiến hóa của Địa Hỏa Tích Dịch, tuy nó không bằng Địa Hỏa Xích Long nhưng cũng là Địa Long, năng lực phòng ngự hơi yếu nhưng lại có phạm vi công kích khá lớn, không nghĩ tới thứ triệu hoán ra lại là họ hàng gần của mấy đầu hồn thú trong trận khảo hạch trước.

    Tiền Lỗi có chút nhàm chán mà phất phất tay, Địa Hỏa Long Tích lập tức phóng về phía trước, gạt mở một đường dây leo phía trước bằng lân phiến trên người.

    Lưu Phong đi tuốt ở đằng trước, Tiền Lỗi ở trung tâm, Lam Hiên Vũ thì cản phía sau. Kim văn Lam Ngân Thảo quấn quanh bên hông Lưu Phong mà bảo trì tăng phúc. Mà Tiền Lỗi thì đang dùng Tinh Thần Lực đi khống chế Địa Hỏa Tích Long tiếp tục đi tới.

    Theo cảnh giới hồn hoàn tăng lên, thời gian hắn triệu hoán Địa Hỏa Long Tích cũng kéo dài hơn rất nhiều, có thể tiếp tục khoảng chừng nửa phút. Nên tất nhiên bọn hắn muốn thừa dịp này mà đi nhanh về phía trước.

    Có vẻ trong rừng rậm thập phần bình tĩnh, mùi thơm từ các loại thực vật không ngừng truyền đến. Loại cảm giác được thiên nhiên bao bọc này thật đúng là rất thoải mái đây.

    Địa Hỏa Long Tích kề sát đất mà đi, tốc độ rất nhanh, lân phiến trên đầu nó là cứng rắn nhất, hơn nữa còn chứa thuộc tính hỏa nên những dây keo bị nó đụng qua đều héo rũ. Ba người cũng không biết mình đã đi về phía trước bao xa, ngay khi thời gian triệu hoán Địa Hỏa Long Tích gần kết thúc thì đột nhiên, dị biến lại phát sinh.

    Địa Hỏa Long Tích một mực vùi đầu mà đi về phía trước, khi nó muốn đánh bay một cây leo tráng kiện thì cây dây leo đó lại bỗng nhiên bắn lên như đang sống, rồi trực tiếp quấn tới hướng Địa Hỏa Long Tích. Tiền Lỗi cùng Lưu Phong đều bị dọa cho nhảy dựng, nhưng lập tức bọn hắn liền hiểu ra, đây là hồn thú hệ thực vật, chẳng qua bình thường sẽ rất ít gặp trong Đấu La thế giới.

    Dù sao Địa Hỏa Long Tích cũng thuộc loại Địa Long nên sẽ mạnh hơn Địa Hỏa Tích Dịch bọn hắn gặp lúc trước nhiều. Dây leo vừa mới quấn lên, thân thể Địa Hỏa Long Tích đa biến thành đỏ rực, ngay sau đó là âm thanh "Ti ti" chói tai vang lên theo, đám dây leo vừa quấn lên người nó lập tức trở nên khô vàng, héo rũ, khí tức thực vật đậm đặc cũng theo đó mà phát tán ra.

    Hồn thú thực vật hệ kia lập tức đau đớn mà thu cuộn dây leo lại. Hỏa khắc Mộc, Địa Hỏa Long Tích vốn đã khắc chế bọn chúng, huống chi những hồn thú dạng này của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm vốn cũng không cường đại. Từng mảng dây leo lớn chung quanh lập tức tự động tách ra, Địa Hỏa Long Tích cũng nhanh chóng nhảy chồm tới.

    Ba người Lam Hiên Vũ theo sát phía sau rất nhanh. Dù sao mỗi lần triệu hoán cũng chỉ có khoảng nửa phút thời gian, bọn hắn phải thừa dịp thời gian ngắn ngủi này mà mau chóng đi về phía trước. Với tốc độ của bọn hắn, khoảng chừng nửa phút thời gian thì cũng có thể chạy trên dưới một cây số, tốt hơn nhiều so với việc mình tự thăm dò rồi chậm rãi tiến lên.

    Địa Hỏa Long Tích trở về, nó lơ lửng trong Triệu Hoán Chi Môn rồi biến mất không thấy gì nữa, ba người cũng tìm một nơi địa thế tương đối cao mà ngừng lại. Tiền Lỗi khôi phục hồn lực, sau một thời gian ngắn hắn lại tiếp tục triệu hồi ra một đầu hồn thú mới, lại tiếp tục vào sâu hơn.

    Sau khi cảnh giới hồn hoàn tăng lên thì thời gian để hắn mở ra Triệu Hoán Chi Môn cũng rút ngắn đi một ít. Đối với một hồn sư không có sức chiến đấu như hắn thì không thể nghi ngờ đây chính là một việc trọng yếu phi thường.

    "Thật muốn đi Thăng Linh Đài sớm chút a! Nhanh đưa hồn hoàn đầu tiên lên tới nghìn, xem một chút sẽ có bao nhiêu chỗ tốt. Nếu có thể không gián đoạn mà gọi hồn thú đến khi hồn lực tiêu hết thì tốt rồi." Tiền Lỗi nói. Nếu có thể không gián đoạn mà triệu hồi ra các loại hồn thú lớp Địa Long, vậy thì thực lực của hắn tuyệt đối sẽ là có một không hai trong lớp thiếu niên năng động.

    Lưu Phong tức giận nói: "Nghĩ sao tốt vậy? Nếu dễ dàng như thế thì còn tu luyện làm cái gì?"

    Lam Hiên Vũ nói: "thật ra cũng không phải là không được, chẳng qua với tu vi bây giờ của ngươi còn chưa đủ. Từ mấy năm trước mà xem thì thứ ảnh hưởng tới triệu hoán của ngươi là có rất nhiều, ví dụ như hồn lực, tinh thần lực, cường độ hồn hoàn, tất cả đều có ảnh hưởng. Nói cách khác, nếu đắng cấp hồn lực của người rủ cao thì hẳn là cũng có thể liên tục triệu hoán. Chẳng qua là khi đó ngươi triệu hồi ra hồn thú có thực lực như thế nào thì còn không cách nào xác định. Cho nên muốn rút ngắn thời gian triệu hoán thì ngươi phải làm từ nhiều phương diện. Thí dụ ngươi cũng phải tăng tinh thần lực tới Linh Hải Cảnh, ta đoán việc này nhất định sẽ có thể rút ngắn thời gian triệu hoán trên phạm vi lớn. Từ năng lực các phương diện của ngươi là có thể nhìn ra, hẳn là tinh thần lực liên quan tới triệu hoán nhất."
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 176: Hung ác với chính mình một chút!

    Dịch:
    Nguồn: Truyện YY

    Ánh mắt Tiền Lỗi sáng lên: "Đúng vậy! Có đạo lý. Ta cũng hiểu, Tinh Thần Lực càng mạnh triệu hoán sẽ càng dễ dàng. Hơn nữa, hiện tại dù không có ngươi phụ trợ ta cũng vẫn có thể triệu hoán ra hồn thú có đẳng cấp cao hơn xưa. Đây chính là vì chỉn thể tu vi ta tăng lên. Ta cho mình một cái mục tiêu trước là đạt năm trăm điểm Tinh Thần Lực, hồn lực ba mươi cấp, tranh thủ trong một năm cố gắng làm được!"

    Bất quá, hắn vừa mới nói hết mục tiêu thì mặt liền xụ xuống: "Thế nhưng tăng Tinh Thần Lực không thể dựa vào ý chí, chỉ có thể dựa vào minh tưởng hoặc không ngừng sử dụng. Thật sự là..."

    Lưu Phong liếc mắt: "Ngươi còn ngại mình tăng Tinh Thần Lực tăng chậm thì ta đây làm sao bây giờ? Ngươi chính là quá biếng nhác, dùng Triệu Hoán Chi Môn nhiều một chút chẳng phải được rồi sao, dùng trong hiện thực không tốt thì chẳng lẽ không có thể tới Đấu La thế giới luyện tập sao?"

    Tiền Lỗi mở to hai mắt mà nhìn hắn: "Ta lười biếng? Ngươi có biết tinh thần suy yếu có bao nhiêu khó chịu không hả? Cái loại cảm giác cực độ suy yếu đó quả thực như muốn chết, đầu đau muốn nứt không nói, hơn nữa ngay cả chút khí lực cũng chẳng dùng nổi, dường như cả người đều không phải của mình nữa rồi, so với hồn lực tiêu hao thì nó không biết khó chịu gấp bao nhiêu lần. Năng lực của các ngươi đều không quá liên quan tới Tinh Thần Lực, vì vậy mới không xuất hiện tình huống Tinh Thần Lực tiêu hao quá độ. Nhưng mỗi lần ta triệu hoán thid mức tiêu hao Tinh Thần Lực luôn vượt xa hồn lực. Ngươi đứng đấy nói chuyện mà không đau thắt lưng à!"

    Lưu Phong hừ một tiếng: "Chính là vì thống khổ mới càng hữu hiệu. Dù ngươi thừa nhận hay không thừa nhận thì nếu ngươi cố gắng một chút đã sớm đã đột phá đến Linh Hải Cảnh?"

    Tiền Lỗi nhếch miệng nhưng cũng không phản bác nữa. Trên thực tế, đúng thật là hắn rất không thích cái loại cảm giác cực độ suy yếu này! Hơn nữa, một khi tinh thần của hắn suy yếu tới trình độ nhất định sẽ không khống chế được hồn thú mình triệu hoán, lúc đó còn có thể bị hồn thú phản phệ. Cho nên bình thường hắn cũng không dám để tinh thần lực đạt đến trạng thái tiêu hao. Nhưng hắn không thừa nhận cũng không được, vì Lưu Phong nói rất có đạo lý, nếu mỗi lần đều dùng phương thức tiêu hao để luyện tập thì tốc độ tăng Tinh Thần Lực của hắn nhất định sẽ hơn nhiều.

    Lam Hiên Vũ vỗ vỗ bả vai Tiền Lỗi mà cười: "Nếu chỉ là trong lớp thiếu niên năng động, chúng ta lại ở một chỗ thì năng lực này của ngươi cũng đủ dùng, nhưng nếu ngươi muốn tiến vào Sử Lai Khắc, hơn nữa còn có thể đứng vững được ở đó thì ngươi phải hung ác với chính mình một chút mới được."

    Nói đến đây, vẻ tươi cười của Lam Hiên Vũ đột nhiên biến thành cười khổ.

    Tiền Lỗi có chút tò mò mà nói: "Ngươi làm sao vậy? Sao có chút không vui."

    Lam Hiên Vũ cười khổ nói:Tốt xấu gì thì ngươi cũng có cơ hội lựa chọn, còn ta thì ngay cả cơ hội này cũng không có, căn bản là không cần ta tự hung ác với chính mình, Quý lão sư cùng ngân lão sư đã sớm giúp ta làm rồi."

    "Ha ha ha ha!" Tiền Lỗi cùng Lưu Phong vừa nghe hắn vừa nói như vậy đều cười ha hả. Mỗi ngày Lam Hiên Vũ quay về ký túc xá bọn hắn đều thấy rõ, đôi khi thật sự là bò về, thậm chí vừa về đến phòng liền hãm người mê man. Mấy lần hai người bọn họ đều đã ngủ, khi Lam Hiên Vũ về tới hắn đã quá mệt mỏi, trực tiếp té trên mặt đất mà ngủ cả đêm, thẳng đến sáng ngày thứ hai mới bị phát hiện, có thể nghĩ hắn là đã gặp phải khổ luyện như thế nào.

    "Chúng ta đều nên cố gắng. Nếm trải trong khổ đau. Hiên Vũ nói rất đúng, muốn đặt chân được ở Sử Lai Khắc thì nhất định chúng ta phải trả giá thêm nữa mới được." Lưu Phong rất nhanh nắm chạy hai tay, ánh mắt trở nên kiên định dị thường.

    Niên kỷ của bọn hắn cũng không lớn, mặc dù biết cố gắng nhưng các học viên khác bên người cũng đều rất cố gắng, nên bọn hắn cũng không thể thấy thành quả của mình quá rõ ràng. Nhưng sau khi cầm được cái chức quán quân này, Lưu Phong đã rất xúc động. Hắn đã nhận được khối hồn cốt đầu tiên, có khối hồn Ngân Nguyệt Lang này, hắn có thể cảm nhận được mức tăng thực lực của mình một cách rõ ràng.

    Đây là cái gì mang đến? Chính là thành tích vô địch hải tuyển mang đến đấy. Cái này có nghĩa là gì, là càng cố gắng sẽ trở nên càng cường đại, cứ thế mãi sẽ có thể kéo ra chênh lệch. Tựa như việc một học viên mười tuổi mặc dù đang là một học viên đỉnh cấp tại Thiên La tinh, thế nhưng hắn đến Sử Lai Khắc học viện vẫn phải có chênh lệch. Càng cố gắng mới có thể đi càng xa, kinh nghiệm cùng cấp độ đồng học là không cách nào học được hết, chỉ tích lũy xuống mới có thể tạo ra chênh lệch cực lớn.

    Cho nên khối hồn cốt cánh tay phải kia đã thành một nguồn khích lệ cực lớn đối với Lưu Phong, tựa như lúc trước Lam Hiên Vũ tận mắt thấy Nhạc công tử một cước giẫm nổ chiến hạm vậy, bọn hắn đều đã có động lực cùng mục tiêu. Chỉ khi chính thức đem hết toàn lực cố gắng rồi có một ngày quay đầu nhìn lại, lúc đó mới biết cố gắng của mình vó ý nghĩa tới cỡ nào.

    "Chúng ta tiếp tục thôi." Tiền Lỗi lại lần nữa mở ra Triệu Hoán Chi Môn. Cứ như vậy, bọn hắn cứ một đường mà tiến về phía trước, trên đường cũng gặp phải một ít hồn thú nhưng cũng không quá cường đại, sau khi giải quyết liền tiếp tục đi tới.

    Khi màn đêm buông xuống, ba người cũng đoán được hẳn là bọn hắn đã vào sâu chừng hai mươi cây số trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.

    Tiền Lỗi tiêu hao là lớn nhất, bởi vì hắn vẫn luôn triệu hoán. Lúc này, hắn trực tiếp khoanh chân mà ngồi dưới một cây đại thụ nghỉ ngơi. Lam Hiên Vũ cùng Lưu Phong thủ hộ ở bên cạnh, thay phiên nghỉ ngơi.

    Trong mô phỏng khoang thuyền có một chỗ tốt, chính là dịch dinh dưỡng của mô phỏng khoang thuyền sẽ trực tiếp cung cấp cho cơ thể, căn bản là không cần ăn cơm hay uống nước cũng sẽ không có cảm giác đói khát trong Đấu La thế giới

    Thời hạn thi đấu tuyển chọn tổng cộng bảy ngày. Khi thấy ngày đầu tiên đã sắp đi qua, bọn hắn cũng không gặp phải phiền toái gì quá lớn. Chỉ có một lần gặp đàn thú, ba người bò lên trên cây là tránh được. Bọn hắn cũng không đụng phải tổ nào khác. Mặc dù có một trăm tổ tham dự tuyển chọn nhưng đối với Tinh Đấu Đại Sâm Lâm to như vậy thì trăm tổ cũng không coi vào đâu.

    Sáng sớm ngày thứ hai, ba người cũng đã khôi phục tinh lực.

    Khi Tiền Lỗi đang chuẩn bị lần nữa mở ra Triệu Hoán Chi Môn lại bị lam năm vũ ngăn trở.

    "Không triệu hoán sao?" Tiền Lỗi nghi hoặc nói.

    Lam Hiên Vũ hơi nhíu đôi mày: "Ngày hôm qua có chút quá bình tĩnh, các ngươi có cảm giác gì bất an không?"

    Tiền Lỗi nghi hoặc nói: "Không có a! Cảm giác của ta nhạy cảm như vậy, cũng không có phát hiện nguy hiểm gì a!

    Lưu Phong nói: "Không phải nguy hiểm, là bất an. Ngươi đừng quên, phương thức lần thi đấu tuyển chọn này là phải thu hoạch thành tích tốt nhất, Chỉ có thể là xâm nhập rừng rậm, tận khả năng đánh chết hồn thú mới có thể đạt được nhiều điểm tích lũy. Ngày hôm qua chúng ta vẫn luôn một mực cẩn thận mà tiến lên, cũng không có vào quá sâu. Điều này có nghĩa là điểm tích lũy của chúng ta sẽ không quá nhiều. Như vậy thì tình huống hiện tại của các tổ khác là thế nào đây? Chúng ta cũng không rõ lắm. Nói cách khác, rất có thể điểm tích lũy của chúng ta đã rớt lại phía sau. Mà cuối cùng lại chỉ có mười thứ hạng đầu tên mới có thể thắng, nếu chúng ta cứ để rớt lại phía sau như vậy thì rất có thể sẽ bị loại bỏ. Hiên Vũ nói bất an hẳn là cái này a."

    Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu, mà Tiền Lỗi lại có chút ngẩn người mà nhìn Lưu Phong, hắn nghi hoặc nói: "Sao đột nhiên ngươi lại thông minh như vậy hả?"

    Lưu Phong chỉ chỉ đầu của mình: "Giỏi quan sát cùng suy nghĩ, học Hiên Vũ đấy. Ngươi nghĩ ai cũng ngây ngây ngốc ngốc như ngươi sao?"

    Tiền Lỗi giận dữ: "Sao ngươi dám chửi ta?"

    Lưu Phong cười nói: "Đây khoa trương giúp ngươi. Người ngốc có phúc."

    Tiền Lỗi nói: "Ngươi mới ngốc!"

    "Tốt rồi, chúng ta lên đường đi. Lưu Phong mở đường ở phía trước, vẫn là trận hình ngày hôm qua, hôm nay chúng ta thử tăng thêm tốc độ một chút xem sẽ gặp phải hồn thú như thế nào. Tiền Lỗi, ngươi chuẩn bị sẵn sàng triệu hoán bất cứ lúc nào. Từ tình huống ngày hôm qua mà xem thì chúng ta không thể cẩn thận quá mức rồi. Lần thi đấu tuyển chọn này, rất có thể họ muốn khảo nghiệm tinh thần mạo hiểm cùng năng lực ứng biến trong quá trình mạo hiểm. Gan lớn, thận trọng, thực lực, ứng biến, ta đoán mấy phương diện này sẽ là trọng điểm. Đương nhiên còn phải xem vận khí..."
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 177: Nghìn năm Tử Chi

    Dịch:
    Nguồn: Truyện YY

    Ba người lại lần nữa ra đi, Lưu Phong phía trước, bên hông quấn quanh lấy một cây Kim văn Lam Ngân Thảo. Dưới phụ trợ của Lam Hiên Vũ, tốc độ của Lưu Phong trở nên nhanh vô cùng. Kim văn Lam Ngân Thảo cũng vòng lại mà quấn quanh hông Tiền Lỗi.

    Hai mắt Tiền Lỗi híp lại, trong ánh mắt, hào quang bắn ra bốn phía, hắn yên lặng mà cảm thụ tình huống chung quanh. Hắn không cần phải cố sức chạy mà chỉ cần đem Tinh Thần Lực tập trung vào cảm nhận tình huống xung quanh.

    Bọn hắn đi về phía trước không lâu thì đột nhiên, phía bên trái truyền đến từng tiếng kêu trầm thấp. Tiền Lỗi mãnh liệt quay đầu nhìn lại, thấp giọng nói: "Gặp nguy hiểm."

    Lưu Phong lập tức dừng bước lại, ba người cũng thu liễm khí tức ngay sau đó rồi ngồi chồm hổm xuống một bụi cỏ.

    "Triệu hoán không?" Tiền Lỗi hỏi Lam Hiên Vũ.

    "Đợi chút. Lưu Phong, ngươi đi nhìn một lát đi." Lam Hiên Vũ làm cái thủ thế với Lưu Phong.

    Lưu Phong khẽ gật đầu rồi gỡ Kim văn Lam Ngân Thảo trên người, thừa dịp tăng phúc còn chưa biến mất, hắn phóng người lên, rất nhanh đã phóng tới hướng thanh âm truyền đến.

    Chỉ vài tiếng "Sưu sưu" vang lên, bóng dáng Lưu Phong đã biến mất không thấy. Tiền Lỗi cũng đã nắm chặt lấy Triệu Hoán Kim Tiền, chuẩn bị triệu hoán bất cứ lúc nào.

    Không lâu sau, Lưu Phong đã trở về.

    "Có hai đầu hồn thú đánh nhau, có vẻ như chúng đang tranh đoạt cái gì đó, Thực lực cũng không yếu, chừng trên dưới nghìn năm. Một cái là Kim Ti Viên, một cái khác là Tông Lư Hùng. Hai đầu hồn thú này đánh nhau rất kịch liệt, đều bị thương rồi." Là một hồn sư Mẫn Công Hệ nên năng lực trinh sát là thứ Lưu Phong am hiểu nhất.

    Đã có miêu tả của Lưu Phong, Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi lập tức hiểu rõ tình huống cụ thể, ánh mắt cả hai đều sáng lên. Hồn thú nghìn năm đã là đối thủ mạnh nhất mà ba người bọn hắn có khả năng đối mặt. Nhưng một lát liền xuất hiện hai con, hơn nữa lại đang tự giết lẫn nhau hai như vậy thì vận khí của bọn hắn cũng đủ tốt rồi. Nếu như có thể đánh chết chúng nó thì khẳng định điểm tích lũy của bọn hắn sẽ tăng khá nhiều.

    Lam Hiên Vũ quyết định thật nhanh rồi trầm giọng nói: "Đi, chúng ta đi xem một chút."

    Dưới sự dẫn dắt của Lưu Phong, ba người lặng yên không một tiếng động mà đi về phía hai đầu hồn thú nghìn năm đang đánh nhau. Khoảng cách cũng không tính là quá xa, rất nhanh bọn hắn đã nghe được từng trận tiếng gầm gừ cùng tiếng thân thể va chạm.

    Lam Hiên Vũ khẽ kéo Kim văn Lam Ngân Thảo, rốc độ của Lưu Phong cùng Tiền Lỗi lập tức chậm lại. Lam Hiên Vũ chỉ chỉ vào Triệu Hoán Kim Tiền, Tiền Lỗi gật đầu rồi đem Triệu Hoán Kim Tiền thu vào.

    Nhích tới gần! Phía trước đã có từng đợt khí lưu lao ra, còn có từng tiếng gào trầm thấp. Dưới dẫn dắt của Lưu Phong, ba người đã trốn sau cây đại thụ mà ngó sang. Chỉ thấy cách đó không xa là một mảng cây cối tan hoang, hai thân thể cực lớn đụng vào nhau rồi lại tách ra, chúng đánh tới "Bất diệc nhạc hồ".*

    (*nghĩa gần nhất trong trường hợp này: Đánh quên cả trời đất)

    Kim Ti Viên, còn gọi là Kim Ti Ma Viên, nó có một thân bộ lông màu vàng hết sức dễ làm người khác chú ý, vì nó phát sáng rực rỡ dưới hào quang chiếu xạ, thân cao ước chừng hai mét, hai tay khá dài. Tốc độ của nó cực nhanh, thỉnh thoảng lại nhảy lên, mượn những nhánh cây to mà cải biến phương hướng.

    Một thân lông vàng kia của nó không chỉ đẹp mắt mà lực phòng ngự cũng rất mạnh, còn có thể làm làm vũ khí bắn ra uy lực phi phàm. Chẳng qua Kim Ti Ma Viên vô cùng quý trọng bộ lông của mình nên nó sẽ không dễ dàng phóng ra.

    Mà đối thủ của Kim Ti Ma Viên, đầu Tông Lư Hùng kia lại có thân cao chừng bốn mét, toàn thân bao trùm một bộ lông màu nâu, đôi mắt cũng là màu nâu nhạt, chỗ ngực nó có một đường vân sâu hình chữ ""V", trên đường vân mơ hồ có từng luồng quang mang lưu chuyển. Tốc độ của Tông Lư Hùng không nhanh nhưng lực lượng cực lớn, những công kích của Kim Ti Ma Viên rơi vào người nó phát ra từng tiếng trầm đục, cũng chỉ có thể đánh lui nó về phía sau mà không cách nào gây trọng thương cho nó. Mà những công kích có chút vụng về kia của nó cũng không cách nào rơi vào người Kim Ti Ma Viên.

    Lúc này, đầu Tông Lư Hùng đang đứng tại chỗ mà bất động, nó cứ đứng thẳng đó mà nhìn chằm chằm vào kim ti ma viên đang không ngừng đổi hướng. Chỉ cần Kim Ti Ma Viên tới gần nó liền huy động cánh tay phản kích.

    Trên người chúng đều đã bị tổn thương, mộ bên vai Kim Ti Ma Viên đã có rõ ràng ba đạo vết trảo dài tới ngực, mơ hồ có máu chảy ra, hiển nhiên là nó đã bị Tông Lư Hùng làm tổn thương. Mà Tông Lư Hùng thi lại nhắm chặt một con mắt đang có máu chảy ra, trên cổ nó còn có rất nhiều kim lông màu vàng óng,hẳn là đã bị Kim Ti Ma Viên dùng lông vàng bắn mù một con mắt.

    Tiền Lỗi có chút hưng phấn mà nhìn về phía Lam Hiên Vũ, có vẻ đang hỏi lúc nào động thủ.

    Lam Hiên Vũ lại vội vàng lắc đầu.

    Bởi vì cái gọi là ngoan cố chống cự, Hồn thú sắp chết phản công mới là đáng sợ nhất. Hơn nữa, lúc này trong tay bọn hắn cũng không có Thúy Ma Điểu, sao có thể đơn giản tham dự vào chiến đấu ở thời điểm này đây?

    Hồn thú loại địa long Tiền Lỗi triệu hồi ra cũng mới chỉ có cấp bậc trăm năm, đối mặt với hai đầu hồn thú ngàn năm đã động đậy chân hỏa này thì căn bản là không phải nó có thể đánh. Hiển nhiên bây giờ còn chưa phải thời cơ tốt cho bọn hắn xuất thủ.

    Hơn nữa, Lam Hiên Vũ cảm thấy rất kỳ quái, vô luận là Kim Ti Ma Viên hay Tông Lư Hùng cũng không phải loại thích giết chóc, chúng khá ôn hòa đấy, bình thường sẽ không chủ động công kích, nhưng bây giờ lại đánh nhau kịch liệt như vậy, nhất định là có nguyên nhân gì.

    Dưới loại tình huống này, nếu không quan sát rõ ràng mà tùy tiện xuất kích nhất định là không sáng suốt. Cho nên hắn vẫn làm cái ra hiệu "Đợi", sau đó cẩn thận mà quan sát tình huống chiến đấu của bọn chúng.

    Rất nhanh, Lam Hiên Vũ liền phát hiện ra vấn đề. Đầu Tông Lư Hùng là đứng thẳng chiến đấu, nhưng hai chân nó lại không di động chút nào từ đầu tới cuối, chỉ là nửa người trên vặn vẹo, vung vẩy chân trước.

    Hồn kỹ thiên phú của Tông Lư Hùng là trọng lực khống chế, có thể đột ngột tăng trọng lực trong phạm vi nhất định, đây cũng là lí do vì sao Kim Ti Ma Viên có tốc độ nhanh như vậy vẫn có thể bị nó đánh cho tổn thương. Nhưng Lam Hiên Vũ phát hiện, Tông Lư Hùng rất ít dùng tới kỹ năng thiên phú, có vẻ như nó đang lo lắng cái gì.

    Hắn ý bảo Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đừng nhúc nhích, chính mình thì lén lút mà đi tới hướng xa xa, hắn muốn đổi góc nhìn một chút. Ra chừng hơn mười mét, sau khi đến phía bên cạnh Tông Lư Hùng, rốt cuộc Lam Hiên Vũ cũng phát hiện ra chỗ có vấn đề.

    Hắn nhìn thấy dưới chân Tông Lư Hùng có một cây thực vật. Gốc thực vật này không lớn lắm, ước chừng chỉ có hơn một thước, toàn thân hiện lên ám tử sắc, phía trên nó là hình nấm, mà bên cạnh nó là một cây đại thụ đã gãy nát, không biết là do con nào trong hai con hồn thú kia làm. Nói cách khác, ban đầu gốc thực vật này là sinh trưởng dưới cây đại thụ. Về phương diện thiên tài địa bảo này thì Lam Hiên Vũ cũng đã xem qua một ít văn hiến, lại thấy hai đầu hồn thú tranh đấu như thế, hắn lập tức hiểu ra tình huống trước mắt.

    Gốc thực vật này hẳn là một cây Tử Chi, từ độ lớn nhỏ của nó mà xem thì có lẽ nó là cấp độ nghìn năm, vô luận là đối với nhân loại hay hồn thú nó cũng tuyệt đối là thứ tốt. Loại cấp độ nghìn năm này, Hồn Thú ăn nó sẽ có thể tăng thêm nghìn năm tu vi. Người ăn hết cũng sẽ có lợi ở rất nhiều phương diện.

    Hiển nhiên hai đầu hồn thú nghìn năm này là vì tranh đoạt gốc Tử Chi mới đánh nhau. Ai không muốn có thêm nghìn năm tu vi đây? Chẳng qua là dược tính của nó mạnh mẽ nên cần nhiều thời gian tiêu hóa, nhất định phải dưới tình huống an toàn mới có thể ăn. Nếu cứ tùy tiện mà ăn hết rồi không thể chiến đấu thì cũng sẽ bị đối phương giết chết. Nên lúc này bọn chúng mới có thể đánh nhau kịch liệt như vậy, chính là vì muốn đuổi hoặc giết chết đối phương, muốn độc hưởng gốc Tử Chi này.
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 178: Hợp tác

    Dịch:
    Nguồn: Truyện YY

    Thực ra thì đầu Tông Lư Hùng này rất thông minh, luận tốc độ khẳng định nó sẽ không bằng Kim Ti Ma Viên, cho nên nó liền đứng bất động ở đó, dùng thân thể mà thủ hộ lấy gốc nghìn năm Tử Chi, ý định làm Kim Ti Ma Viên thấy khó mà lui. Nhưng Kim Ti Ma Viên nhìn thấy loại thiên tài địa bảo hiếm thấy này thì sao nó chịu buông tha cho đây?

    Khi đã nghĩ rõ tình huống trước mắt, Lam Hiên Vũ lặng yên không một tiếng động mà trở lại bên người đồng bạn, thấp giọng nói phán đoán của mình cho hai người.

    "Nghìn năm Tử Chi a! Với tu vi bây giờ của chúng ta, ăn hết nó thì ít nhất cũng có thể có thêm năm cấp hồn lực a? Ta liền có thể tiến trực tớp tới ba mươi cấp. Tuyệt quá a!" Tiền Lỗi hưng phấn mà nói.

    Lưu Phong liếc mắt: "Nói ngươi ngốc ngươi còn không thích nghe. Đây là hiện thực sao? Nơi này là Đấu La thế giới, ngươi ăn hết có cái có tác dụng gì? Thế giới mô phỏng chỉ có năng lượng, có thể có đồ ăn chính thức sao? Đầu óc của ngươi đâu?"

    Biểu lộ của Tiền Lỗi chợt trở nên cứng đờ, lần này hắn ngượng đến nỗi ngay cả lời phản bác cũng không nói ra được. Cái đồ vật này có ích đối với hồn thú trong thế giới giả thuyết, nhưng đối với bọn hắn cũng không có chút hữu dụng gì. Đây là sân thi đấu tuyển chọn, ngay cả Đấu La thế giới thông thường cũng không phải, nên có muốn lấy ra đổi Đấu La tệ cũng không được a!

    "Vậy hiện tại Làm sao bây giờ?" Tiền Lỗi nhanh chóng nói sang chuyện khác.

    Lam Hiên Vũ nhìn xem hắn: "Đến lúc ngươi triển khai thực lực rồi!"

    Tiền Lỗi sững sờ: "Ta? Triệu hoán sao? Bây giờ?"

    Lam Hiên Vũ mỉm cười: "Không, không phải triệu hoán, là câu thông. Ngươi thử một lát đi."

    "Câu thông? Cái này chỉ sợ không được a? Nếu không phải hồn thú ta triệu hoán đến thì đoán chừng nó sẽ có địch ý rất mạnh. Câu thông thế nào đây, Còn có..." Vẻ mặt Tiền Lỗi trở nên kinh ngạc.

    Bản thân Tiền Lỗi không thể chiến đấu, thực lực bản thân gần như bằng không. nhưng là hắn lại có những thiên phú mà người bình thường không có được. Cái năng lực thiên thiên phú này chính là câu thông, câu thông cùng Hồn Thú. Thử hỏi, nếu hắn không có cách nào câu thông cùng hồn thú thì sao có thể chỉ huy những hồn thú được triệu hoán đến đây?

    Mục Trọng Thiên cũng đã nói, nếu Tiền Lỗi sinh ra ở mấy vạn năm trước, chỉ riêng điểm có thể câu thông cùng hồn thú này đã đủ để hắn trở thành một hồn sư vô cùng ưu tú. Ít nhiều gì thì hồn thú cũng có trí khôn nhất định, chẳng qua là hồn thú có đẳng cấp bất đồng thì trí tuệ cũng bất đồng. Tu vi càng cao trí tuệ lại càng cao, đến vạn năm, thậm chí là mười vạn năm, khi đó trí tuệ của hồn thú sẽ không kém hơn nhân loại.

    Nhưng trí tuệ của hồn thú cấp bậc thấp lại có hạn nên rất khó câu thông. Năng lực cầu hông của Tiền Lỗi là cầu hông trực tiếp qua tinh thần lực của bản thân, ít nhất cũng có thể làm cho hồn thú hiểu rõ ý nghĩ của hắn. Những hồn thú hắn triệu hoán đến tất nhiên sẽ thân hòa đối với hắn nên mới có thể thông qua câu thông đến điều khiển chúng. Hắn cũng đã từng thử câu thông với những hồn thú không phải do mình triệu hoán, đúng là vẫn có thể, thế nhưng đại đa số đều lập tức phát động công kích với hắn, những lần đó cũng chính là thử trong Đấu La thế giới.

    Cho nên, lúc này nghe Lam Hiên Vũ nói hắn muốn mình câu thông với hồn thú trước mắt này, Tiền Lỗi lập tức kinh ngạc, nếu hồn thú kia công kích tới đây thì bọn hắn làm sao bây giờ?

    Lam Hiên Vũ nói: "Ngươi cứ làm theo lời ta bảo, có xác suất thành công rất lớn." Hắn nói nhỏ vài câu bên tai Tiền Lỗi, sau khi nghe xong, ánh mắt hắn nhìn về phía Lam Hiên Vũ cũng có chút thay đổi.

    "Cái đầu óc này của ngươi là thế nào vậy hả? Cái này cũng được sao? Ta cảm thấy thật sự có chút đùa giỡn a!" Tiền Lỗi nuốt xuống một hớp nước miếng, mang vẻ mặt hưng phấn mà nói.

    Lam Hiên Vũ mỉm cười: "Nếu chỉ dựa vào sức chiến đấu thuần túy thì chúng ta có thể xâm nhập bao nhiêu đây? Không dùng chút phương pháp đặc thù sẽ rất khó đứng đầu danh sách. Ta cùng Lưu Phong sẽ chuẩn bị sẵn sàng, nếu việc này không thể thành, chúng ta liền lập tức chạy trốn. Dùng tốc độ của Lưu Phong hẳn là không thành vấn đề. Chính ngươi cũng chuẩn bị hồn kỹ thứ hai cho tốt, lập tức phát động hồn kỹ phục khắc cản phía sau."

    "Tốt." Tiền Lỗi xoa xoa đôi bàn tay, lại hưng phấn, cũng có chút khẩn trương.

    Tuy Lưu Phong không hiểu rõ bọn hắn muốn làm gì nhưng hắn rất có lòng tin đối với Lam Hiên Vũ, hơn nữa, hắn mới được một khối hồn cốt nên ngược lại là rất muốn đánh chính diện một cuộc để thử uy lực của khối hồn cốt Ngân Nguyệt Lang này đây. Ba người lặng lẽ đi về phía trước một quãng, Kim văn Lam Ngân Thảo vòng lại mà quấn quanh bên hông Lưu Phong cùng Tiền Lỗi.

    Tiền Lỗi đi tuốt ở đằng trước, rất nhanh bọn hắn đã tiếp cận nơi hai đầu hồn thú đang chiến đấu. Lúc này, Kim Ti Ma Viên đã triển khai qua một vòng tiến công, nhưng rông lư hùng da dày thịt béo vẫn là đem nó đánh lui, song phương vẫn trong trạng thái giằng co như trước, hơn nữa, Tông Lư Hùng cũng rất thông minh, nó giơ bàn tay lên che lấy con mắt kia từ đầu tới cuối. Không cho Kim Ti Ma Viên thừa cơ công kích.

    Tiền Lỗi quay đầu nhìn thoáng qua Lam Hiên Vũ, Lam Hiên Vũ hướng hắn gật đầu. Tiền Lỗi hít sâu một hơi, trong mắt hắn bắt đầu xuất hiện một tầng sáng bao la mờ mịt, trong con mắt, mơ hồ hiện ra một cái phương khổng, hắn chậm rãi hướng mục tiêu phóng thích Tinh Thần Lực.

    Thân thể kim ti ma viên đang nhìn chăm chú vào Tông Lư Hùng đột nhiên chấn động, cảnh giác mà nhìn về hướng ba người bọn hắn bên này, đồng thời, trong miệng nó phát ra một tiếng gào trầm thấp.

    Lam Hiên Vũ tiến lên một bước mà ngăn trước người Tiền Lỗi, thúc giục huyết mạch kim sắc trong cơ thể, huyết mạch nóng bỏng chấn động dâng lên, trong miệng hắn phát ra từng tiếng thét dài. Tiếng kêu gào như Long ngâm, kéo dài sục sôi, kim sắc huyết mạch dung nhập vào trong đó đã làm âm thanh thét dài này cũng mang một loại khí tức đặc thù.

    Vô luận là Kim Ti Ma Viên hay Tông Lư Hùng, sau khi nghe thấy cái thanh âm này đều là thân thể run lên, rõ ràng đã nhiều thêm vài phần kinh ngạc. Miệng Tiền Lỗi khẽ mấp máy, hắn không ngừng đem ý niệm của mình truyền ra ngoài. Kim Ti Ma Viên vốn đã cảnh giác mà lui về sau một chút, nhưng có vẻ như nó đã cảm nhận được cái gì, trong miệng phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp liên tiếp.

    Nó có thể lui về phía sau, nhưng Tông Lư Hùng lại không thể, vì dưới chân nó còn có gốc Tử Chi ngàn năm kia. Kim Ti Ma Viên còn chưa rõ người vừa đến là địch hay bạn, nó chỉ có thể cảnh giác mà nhìn chăm chú tới hướng tiếng thét dài truyền đến. Một hồi sau, có vẻ Kim Ti Ma Viên đã bình tĩnh hơn rất nhiều, sau một lát trầm mặc, trong miệng nó phát ra một tiếng thấp rống mãnh liệt, lại một lần nữa nhào tới hướng Tông Lư Hùng ngàn năm.

    Lần này, tốc độ của nó đã nhanh hơn, bộ lông màu vàng tản mát ra một tầng kim sắc quang mang như gợn sóng, trở nên thập phần rực rỡ dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống. Vừa lé thân nó đã nhào tới không trung mà huy động hai tay, hàng trăm sợi lông vàng hóa thành kim châm mà bay ra, toàn bộ đều bao trùm tới hướng Tông Lư Hùng, nó đồng thời vung một đôi nắm đấm mà đập tới đỉnh đầu Tông Lư Hùng.

    Kim Ti Ma Viên đột nhiên phát ra công kích mãnh liệt như vậy đã dọa Tông Lư Hùng sợ nhảy dựng. Nó gào thét một tiếng, một đôi chân gấu gio lên bảo vệ mắt, lồng ngực nó lại cứng lên, một luồng hào quang bắn ra từ đường vân chữ "V" trước ngực, hóa thành một đạo cường quang mà bắn tới hướng Kim Ti Ma Viên.

    Đúng lúc này, một dây leo màu vàng lặng yên không một tiếng động mà xuất hiện ở sau lưng Kim Ti Ma Viên rồi quấn quanh lên đùi phải của nó, một phát kéo khẽ, Kim Ti Ma Viên lập tức cải biến phương hướng, tránh được đạo cường quang trong nháy mắt, Không chỉ có thế, một thân lông vàng kia của Kim Ti Ma Viên cũng lập tức tách kim quang sáng lạn, cả người nó cũng bành trướng thêm vài phần.

    Kim Ti Ma Viên vì cải biến phương hướng mà rơi, nhưng chỉ nháy mắt sau nó cũng đã vọt lên, song quyền hung hăng mà nện vào ngực Tông Lư Hùng.

    "Phanh" một tiếng nổ vang thật lớn, Tông Lư Hùng bị nện lui ngược ra. Đúng lúc này, một đạo thân ảnh màu trắng chợt lóe lên như tia chớp, lấy đi gốc tử chi ngàn năm rồi lại phóng người lên mà vọt tới xa xa.

    Kim Ti Ma Viên đang chuẩn bị truy kích, nhưng cây Kim văn Lam Ngân Thảo đang quấn trên đùi nó lại đột nhiên biến đổi khí tức, một uy áp đến từ huyết mạch bỗng nhiên giáng xuống, khí thế trên người Kim Ti Ma Viên đại giảm, thân thể nó cũng cũng mềm nhũn ngay sao đó, sao còn có thể đuổi theo thân ảnh màu trắng vừa lóe lên kia?
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 179: Liên hợp sơ bộ

    Dịch:
    Nguồn: Truyện YY

    Tông Lư Hùng kêu rên một tiếng rồi lui về phía sau, lúc này nó vừa mới hạ xuống đôi chân, vừa ngẩng đầu nhìn lên đã không còn thấy gốc Tử Chi ngàn năm, mà Kim Ti Ma Viên lạ ở vị trí đó. Tông Lư Hùng lập tức phẫn nộ tới nổi điên, mãnh liệt phóng tới hướng Kim Ti Ma Viên đã có chút suy yếu.

    Trong đầu Kim Ti Ma Viên lại lần nữa nhận được luồng sóng tinh thần động, nó vội vàng dùng sức gật đầu. Lập tức, Kim văn Lam Ngân Thảo đang quấn quanh tại đùi nó lại phóng hào quang, thân thể Kim Ti Ma Viên cũng chợt sáng lóe lên, một cái chồm liền phóng tới hướn Tông Lư Hùng.

    Cùng lúc đó, một cây Kim văn Lam Ngân Thảo lặng yên không một tiếng động mà quấn quanh lên đùi Tông Lư Hùng. Nó đang điên cuồng tấn công Kim Ti Ma Viên lại lập tức cảm thấy một cỗ sợ hãi mãnh liệt truyền khắp toàn thân, dường như bên cạnh đã xuất hiện một đầu Cự Long, khí thế lập tức rớt xuống rất nhiều.

    Sao Kim Ti Ma Viên lại bỏ qua cơ hội như vậy đây, Nó vọt tới, song quyền vung lên mà đánh xuống người Tông Lư Hùng, rồi sau đó dùng cánh tay đã trở nên đặc biệt tráng kiện mà ôm chặt lấy cổ Tông Lư Hùng, cả người lật chuyển đến sau lưng nó, hai chân đạp lưng, hai tay toàn diện phát lực.

    Chỉ nghe "Rặc rặc" một tiếng, Kim Ti Ma Viên đã bẻ gãy cổ Tông Lư Hùng một cách đơn giản. Dưới tình huống bình thường thì với lực lương của Tông Lư Hùng nào có dễ dàng đối phó như vậy? Thế nhưng lúc này bọn chúng đã là một bên được tăng phúc, một bên lại bị huyết mạch áp chế.

    Nó cúi đầu nhìn lại sợi dây leo mảnh khảnh trên người, trong khoảng thời gian ngắn, đôi mắt nó đã tràn đầy vẻ kinh nghi. Lúc này Lam Hiên Vũ mới mang Tiền Lỗi cùng Lưu Phong chậm rãi bước ra từ sau gốc đại thụ, bảo trì một khoảng cách nhất định, cảnh giác mà nhìn Kim Ti Ma Viên.

    "Nói nó để lại một nhát đánh chết Tông Lư Hùng cho chúng ta." Lam Hiên Vũ nói với Tiền Lỗi.

    Tiền Lỗi vội vàng đem ý của bọn hắn truyền tới.

    Kim Ti Ma Viên nhìn lên ba nhân loại trước mặt, vốn là nhếch miệng một hồi, nhưng khi nó nhìn đến gốc Tử Chi ngàn năm trong tay Lam Hiên Vũ lại có chút không cam lòng mà lui về sau.

    Lam Hiên Vũ thu hồi Kim văn Lam Ngân Thảo, quay đầu báo hiệu với Lưu Phong một lát.

    Lưu Phong phóng người lên, phóng thích ra Bạch Long thương, trên cánh tay phải của hắn hiện ra một tầng lông mềm màu bạc, lưu quang tràn ngập các loại màu sắc. Bạch Long thương lập tức bắn ra ba thước Ngân Nguyệt phong mang, thương mang bắn thẳng tới mắt Tông Lư Hùng, hoàn thành một kích cuối cùng.

    Sau khi đánh chết một đầu hồn thú nghìn năm, ba người Lam Hiên Vũ nhất thời cảm thấy cả người nóng lên, tựa hồ có thêm chút gì đó, những chỉ một chút bọn hắn đã lập tức hiểu ra, đây là do điểm tích lũy tăng lên trên phạm vi lớn, trong nội tâm cả ba đều âm thầm mừng rỡ. Đây chính là một hồn thú nghìn năm a! Với thực lực bình thường của bọn hắn là sẽ không thể đối kháng đấy.

    Trong trận khảo hạch trước, giải quyết một đầu Địa Hỏa Tích Dịch mới được mấy chục điểm, nhưng giải quyết được Địa Hỏa Xích Long lại có hơn vạn điểm, từ cái này đã có thể nhìn ra, chênh lệch điểm giữa những hồn thú có đẳng cấp khác nhau là khá lớn đấy.

    Mục đích sơ bộ đã đạt đến, nhưng đây còn không phải mục đích cuối cùng của Lam Hiên Vũ. Hắn báo cho Tiền Lỗi, sau đó phất phất gốc Tử Chi nhàn năm với Kim Ti Ma Viên.

    Kim Ti Ma Viên làm một cái nhe răng.

    Lam Hiên Vũ đưa gốc Tử Chi nghìn năm cho Tiền Lỗi rồi duỗi hai tay ra, Kim văn Lam Ngân Thảo cùng ngân văn Lam Ngân Thảo cùng lúc bắn ra mà lan tràn trên mặt đất, hai con ngươi của hắn cũng theo đó mà tản mát ra khí tức cường thế. Hai loại Lam Ngân Thảo có tất cả hai cái hồn hoàn phù hiện trên cánh tay hắn, khí tức huyết mạch đến từ kim sắc huyết mạch cùng ngân sắc huyết mạch cũng không hề giữ lại mà phát ra.

    Lúc trước Kim Ti Ma Viên đã cảm nhận được sự tăng phúc cùng áp chế từ Kim văn Lam Ngân Thảo, nó lập tức cảnh giác mà lui về phía sau mấy bước, có chút bất an mà nhìn bên này.

    Lam Hiên Vũ quay sang nói với Tiền Lỗi: "Nói cho nó biết, hợp tác với chúng ta thì gốc Tử Chi ngàn năm này sẽ là của nó. Chỉ cần nó đi theo chúng ta sáu ngày, giúp chúng ta đối phó những hồn thú khác. Ta sẽ tăng phúc cho nó từ đầu tới cuối. Nếu không đồng ý chúng ta liền hủy diệt gốc Tử Chi này rồi tử chiến với nó!"

    Tiền Lỗi vội vàng thông qua Tinh Thần Lực mà truyền đạt ý niệm.

    Lúc trước, Lam Hiên Vũ bảo hắn chủ động liên hệ đầu Kim Ti Ma Viên, truyền lại tin tức cho nó rất đơn giản, chính là bọn hắn nguyện ý phối hợp cùng nó giết Tông Lư Hùng, giúp nó cướp lấy gốc Tử Chi, sau đó nhờ nó giúp một việc.

    Sở dĩ hắn chọn Kim Ti Ma Viên cũng đã trải qua nghĩ sâu tính kỹ đấy. Đầu tiên, Kim Ti Ma Viên là thuộc loài khỉ nên trí tuệ cao hơn Tông Lư Hùng rõ ràng, sẽ càng dễ câu thông trao đổi. Tiếp theo, tốc độ của Kim Ti Ma Viên rất nhanh, lại am hiểu chiến đấu trong rừng rậm nên nó sẽ trợ giúp được rất nhiều.

    Ngay khi Lam Hiên Vũ nhìn thấy hai đầu hồn thú đang tàn sát lẫn nhau liền xuất hiện ý nghĩ này, hắn lập tức thử thông qua tinh thần câu tông của Tiền Lỗi đi hợp tác.

    Dưới tình huống bình thường, hồn thú hoang dã sẽ không thể nào hợp tác với bọn hắn, nhưng có gốc Tử Chi ngàn năm liền không giống vậy. Kim Ti Ma Viên sợ ném chuột vỡ bình, hơn nữa, với thực lực Lam Hiên Vũ vừa bày ra thi bọn hắn cũng đã có vốn liếng để đàm phán.

    Nếu như song phương thật sự đánh nhau, tăng thêm hai lần triệu hoán của Tiền Lỗi và năng lực của Lam Hiên Vũ, còn có thực lực chỉnh thể của Lưu Phong thì bọn hắn cũng có sức liều mạng, chẳng biết hươu chết về tay ai.

    Theo việc thực lực cả ba đều đã tăng lên, bọn hắn đã có tin tưởng có thể cứng rắn đối đầu với một hồn thú ngàm năm một chút. Cái này chính là điểm lực của Lam Hiên Vũ. Không có thực lực sẽ không có tư cách đàm phán.

    Quả nhiên nó đã bị uy hiếp, hơn nữa, gốc Tử Chi còn ở kia nên đầu Kim Ti Ma Viên này cũng có chút động tâm rồi, hung quang trong ánh mắt nó dần thu liễm. Thực sự là nó cũng rất kiêng kị Kim văn Lam Ngân Thảo của Lam Hiên Vũ, chỉ dám chậm rãi tiến lên, dùng chân trước nhẹ nhàng xuống đất.

    Lam Hiên Vũ khống chế Kim văn Lam Ngân Thảo tới quấn quanh cẳng tay nó rồi truyền cảm giác huyết mạch tăng phúc tới, sau đó lại thu hồi. Với hắn mà nói, tăng phúc cùng áp chế chỉ cần một ý niệm, truyền ra tâm tình thiện ý thì huyết mạch của hắn sẽ cho ra hiệu quả tăng phúc, mà truyền ra ác ý nó sẽ lập tức biến thành áp chế.

    Lam Hiên Vũ tu luyện đã nhiều năm như vậy, từ lúc trước đối mặt với Diệp Linh Đồng đến bây giờ, sao hắn còn có thể không rõ diệu dụng của huyết mạch chi lực đây? Rút cuộc, Kim Ti Ma Viên cũng hướng Lam Hiên Vũ gật đầu, Tiền Lỗi vui mừng quá đỗi, hưng phấn nói: "Nó đồng ý. Nhưng nó nói, nếu gặp được địch nhân không thể đối phó nó sẽ rời đi."

    Lam Hiên Vũ mỉm cười: "Đó là nên làm đấy. Đánh không lại thì chính chúng ta cũng phải chạy. Đáp ứng nó đi, sau đó nói cho nó biết, ta có thể giúp nó chữa vết thương một chút, tỏ thành ý của chúng ta."

    Tiền Lỗi thuật lại, sau khi Kim Ti Ma Viên do dự một lát cũng vẫn là nhích tới gần. Trong nội tâm Lam Hiên Vũ vẫn luôn bảo trì cảnh giác, hắn phóng xuất ra một thủy cầu, thủy cầu chậm rãi bay tới miệng vết thương trên người Kim Ti Ma Viên, giúp nó rửa sạch vết thương một chút. Thủy nguyên tố ngưng kết của hắn là cực tinh khiết, có thể rửa sạch những vết bẩn và độc tố từ móng vuốt của Tông Lư Hùng. Ánh mắt Kim Ti Ma Viên nhìn bọn hắn cũng theo đó mà trở nên nhu hòa hơn rất nhiều.

    Việc kết minh song phương cũng đã hoàn thành sơ bộ!

    Lúc này, Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đã vội phục sát đất đối với Lam Hiên Vũ, không nói tới việc bọn hắn có thể làm dễ dàng như thế, Mà mấu chốt là hắn dám nghĩ như vậy cũng đã rất lợi hại rồi. Cái này đã tương đương với việc Tiền Lỗi triệu hoán ra một hồn thú siêu cấp, hơn nữa còn không có thời gian hạn chế, đúng thật là như hổ thêm cánh a!

    Huống chi vị này còn là "Thổ dân" trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nên nó sẽ rất quen thuộc với tình huống của hồn thú nơi đây.

    "Tiếp theo chúng ta làm gì? Tiếp tục đi sâu vào?" hai mắt Tiền Lỗi như tỏa ánh sáng mà nói.

    Lam Hiên Vũ lắc đầu, mỉm cười nói: "Không thể như vậy. Tuy đầu Kim Ti Ma Viên này đã tạm thời đạt thành hiệp nghị với chúng ta rồi, nhưng khẳng định nó cũng sẽ không quá vì chúng ta. Hơn nữa, nó là hồn thú, không có có nguyên nhân gì khiến cho nó phải tự giết lẫn nhau với nhưng hồn thú khác, chắc chắn nó sẽ không quá nguyện ý. Dù sao hồn thú cũng sẽ có bài xích nhất định đối với nhân loại."
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)