FULL  Huyền Huyễn Huyền Huyễn Đại Phản Phái Hệ Thống - Thiên Sách Giáo Úy

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 2: Chiến thiếp!
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Ở thế giới này, cảnh giới tu vi phân chín cảnh giới, theo thứ tự là Đoán Thể Cảnh, Linh Động Cảnh, Nguyên Đan Cảnh, Thần Luân Cảnh, Thần Thông Cảnh, Thần Đài Cảnh, Thần Cung Cảnh, Hư Thần Cảnh, Hóa Thần Cảnh

    Trong đó Thần Luân Cảnh chính là một cái ranh giới. Rất nhiều người bị giữ ở Nguyên Đan Cảnh muốn bước ra một bước mà không thể. Ở phần lớn môn phái thế lực, Thần Luân Cảnh liền có thể đảm nhiệm trưởng lão. Một ít môn phái nhỏ, chưởng môn chính là Thần Thông Cảnh. Đến Thần Đài Cảnh là được danh chấn một phương, trở thành thượng khách của rất nhiều thế lực. Đến Thần Cung Cảnh có thể bá chủ một phương. Mà Hư Thần Cảnh, đều là chút tuyệt đỉnh đại năng, bình thường thần long thấy đầu không thấy đuôi.

    Phụ thân của Tần Đình chính là đại năng Hư Thần Cảnh. Thế nhân tôn làm Tần Đế, còn bản danh của Tần Đế lại không người biết. Có người suy đoán Tần Đế đã bước nửa bước vào ngưỡng cửa Hóa Thần Cảnh, nhưng đã trăm năm Tần Đế không xuất thủ, cụ thể như thế nào thì không ai biết rõ.

    Mà Tần Đình, mười sáu tuổi liền bước vào Thần Luân Cảnh. Có thể nói là thiên phú tuyệt thế, huống chi người mang Tử Thần Thần Thể, ở Huyền Thiên tông trở thanh Thánh tử Huyền Thiên tông có danh tiếng rất cao. Nếu là dựa vào Ngũ Uẩn Đan đột phá Thần Thông Cảnh, tin tưởng càng có thể khiến cho một ít người âm thầm phản đối ngậm miệng lại.

    Tần Đình nhìn Ngũ Uẩn Đan trong tay, cất giọng nói: "Phân phó, ta muốn bế quan."

    Ngoài điện lập tức có người đáp lại: " Dạ, công tử!"

    Tần Đình ngồi trên ngọc đài tu luyện ở trung tâm đại điện, nuốt Ngũ Uẩn Đan vào. Trong nháy mắt, một cổ linh khí cường đại bổ sung vào đan điền của bản thân. Mặc dù cổ linh khí này hết sức khổng lồ, nhưng lại như thanh như gió, không hề cương liệt.

    Tần Đình biết, đây chính là chỗ thần kỳ của Ngũ Uẩn Đan. Hắn bắt đầu nhắm mắt, lẳng lặng luyện hóa đạo linh khí này.

    . . . .

    Một tháng sau.

    Tần Đình mở hai mắt của mình ra, mắt lộ ra vẻ hài lòng, Ngũ Uẩn Đan quả thật danh bất hư truyền. Mình thành công luyện hóa linh khí ẩn chứa trong linh đan, đột phá đến Thần Thông Cảnh, mà cảnh giới của bản thân lại không có dấu hiệu bất ổn nào.

    Thật là đồ tốt a, Tần Đình thở dài nói. Trong lòng, khát vọng đối với Giá trị nhân vật phản diện cũng càng ngày càng mãnh liệt.

    Tần Đình ở trong đầu hỏi: “ Hệ thống, Giá trị nhân vật phản diện trừ nhiệm vụ ra thì còn có phương pháp gì để lấy được không?"

    Âm thanh máy móc thanh thúy của hệ thống trả lời: "Trừ nhiệm vụ, hệ thống sẽ phân phát một ít nhiệm vụ tạm thời, sau khi hoàn thành sẽ ban thưởng Giá trị nhân vật phản diện, ngoài ra nếu hành động hang ngày của túc chủ đạt được hệ thống phán định là phù hợp hành động của nhân vật phản diện, cũng sẽ có Giá trị nhân vật phản diện."

    Tần Đình hài lòng gật đầu một cái, xem ra minh muốn trở nên cường đại thì phải làm tốt đại nhân vật phản diện đen tối. Cảm giác này, còn thật không tệ!

    Tần Đình mở cửa điện ra, đi ra ngoài.

    Ngoài điện là một mảnh quỳnh lâu ngọc vũ. Toàn bộ cung điện thành lập ở trên một dãy núi, dãy núi ẩn chứa linh khí so với ngoại giới nhiều hơn gấp mấy lần, là một mảnh phúc địa tu luyện. Mà toàn bộ dãy núi này đều là thuộc về Tần Đình.

    Trong cung điện có mấy trăm người, đều làthị nữ tùy tùng và thị vệ của Tần Đình. Phụ trách chiếu cố cuộc sống hàng ngày của Tần Đình. Từ tổ tiên họ đều là người hầu của Tần gia, đáng giá tín nhiệm.

    Mà Niếp U, đang ở ngoài cửa điện chờ phân phó bất cứ lúc nào.

    Thấy Tần Đình đi ra. Trong mắt gã có vẻ vui mừng, thi lễ nói: "Công tử."

    Còn không chờ Tần Đình nói chuyện, Niếp U cảm nhận được tu vi của Tần Đình, vui vẻ nói: "Công tử người đột phá đến Thần Thông Cảnh?"

    Tần Đình cũng có chút đắc ý, gật đầu nói phải.

    Niếp U vui vẻ nói: "Công tử thiên phú yêu dị, ngày sau tất sẽ trở thành nhân vật truyền kỳ. Gia chủ biết được cũng sẽ cao hứng!"

    Tần Đình nói: "Tốt lắm, lời khách khí không nói. Ngươi nếu đã chờ ở đây, vậy chắc đã có tin tức của Diệp Thu kia rồi chứ?"

    Niếp U thu nụ cười lại, nói: "Vâng, chúng ta đã tra rõ tư liệu của tên Diệp Thu này."

    "Diệp Thu, sống ở Thanh Thành của một nước nhỏ tên là Phục Quốc ở biên thùy, xuất thân từ Diệp gia, một trong tứ đại gia tộc ở Thanh Thành. Sở hữu thiên phú kinh người, tám tuổi đến Đoán Thể Cảnh, mười tuổi vào Đoán Thể Cảnh đại viên mãn. Nhưng chẳng biết tại sao, mười một tuổi đến mười sáu tuổi tu vi không tăng chút nào mà còn giảm. Rơi xuống Đoán Thể thất đoạn, cho đến năm ngoái bắt đầu bùng nổ, một năm bước vào Linh Động Cảnh, giúp gia tộc trở thành đại gia tộc đứng đầu Thanh Thành."

    "Rồi sau đó đi Đô thành Phục Quốc, thanh danh vang lên. Tương truyền Càn Nguyên Tông từng mời hắn nhập môn, nhưng bị cự tuyệt."

    Càn Nguyên Tông cũng là một thánh địa tu luyện ở Đông Hoang, tuy nói không bằng Huyền Thiên tông, nhưng cũng không thể coi thường.

    Tần Đình suy nghĩ một chút, đột nhiên nói: "Liễu Tố Tố bây giờ như thế nào?"

    Liễu Tố Tố, chính là thanh mai trúc mã của Diệp Thu, hôm đó ở Trầm Nguyệt Cốc được Tần Đình thu làm thị nữ.

    Niếp U nói: "Liễu cô nương ở hậu điện tu luyện, dựa theo phân phó của công tử ngài, truyền nàng Huyễn Thải Huyền Quyển, ban thưởng Ngưng Nguyệt Đan. Thiên phú của Liễu cô nương thật không tệ, mấy ngày trước đã đột phá đến Nguyên Đan Cảnh."

    Niếp U do dự một chút, nói: "Công tử, còn có một chuyện, Tống Trường Ca xuất quan."

    Ánh mắt Tần Đình ngưng lại một cái: "Ồ?"

    Tống Trường Ca, cũng là đệ tử chân truyền của Huyền Thiên Tông, xưa nay không hợp với Tần Đình, nửa năm trước đấu pháp với Tần Đình, bị Tần Đình đánh bại. Sau đó gã tuyên bố bế quan, ngày xuất quan chính là lúc rửa nhục.

    Niếp U nói: "Hắn nhờ người hạ chiến thiếp, ba ngày sau gặp trên Luận Kiếm Đài. Có điều công tử người đã bước vào Thần Thông Cảnh, xem ra Tống Trường Ca này lại phải bị công tử người đạp ở dưới chân."

    Tần Đình khẽ mỉm cười: "Mới xuất quan liền dám khiêu chiến ta, xem ra đã làm đủ chuẩn bị."

    Niếp U cúi đầu nói: "Theo dò xét, có người cho hắn một món pháp bảo. Cụ thể là ai, phía dưới vẫn đang tra."

    Tần Đình suy tư một hồi, sâu xa nói: "Xem ra có vài người đã không đợi được."

    Niếp U hỏi: "Có cần thuộc hạ làm chút chuẩn bị hay không?"

    Tần Đình phất tay áo lạnh lùng nói: "Không cần, ta cũng muốn nhìn xem trong tông rốt cuộc là những người nào còn dám phản đối ta, trải qua chuyện này, hẳn có thể nhìn ra tám chín phần mười. Hừ, xem ra vài ngày trước ta quá điệu thấp, có vài người đã quên vết sẹo!"

    Niếp U nhìn dáng vẻ bá khí của Tần Đình, vui lòng thần phục, cúi đầu quỳ gối: "Nguyện vì công tử phục vụ quên mình!"
     
    Vô Ưu and zHiePz like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 3: Đấu pháp
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Huyền Thiên tông tọa lạc tại trung tâm Đông Hoang, độ nồng đậm của linh khí là có một không hai tại Đông Hoang, mơ hồ có xu thế là đệ nhất thánh địa Đông Hoang.

    Mà Huyền Thiên tông trước giờ luôn bình tĩnh, gần đây cũng xao động.

    “Nghe nói không? Sư huynh Tống Trường Ca đã xuất quan, chỉ đích danh muốn so tài với sư huynh Tần Đình trên Luận Kiếm Thai!”

    “Đùa sao, nửa năm trước không phải sư huynh Tống Trường Ca bị sư huynh Tần đánh bại sao? Lần này còn tới?"

    "Ngươi biết cái gì? Nghe nói sư huynh Tống Trường Ca lần này bế quan đột phá đến Thần Thông Cảnh, sư huynh Tần Đình dẫu sao tuổi còn nhỏ, bây giờ vẫn là Thần Luân Cảnh. Hai người kém một cảnh giới, dĩ nhiên là cơ hội rửa nhục tốt."

    "Có điều ta cũng không thấy như vậy, Thần Thông Cảnh cũng không dễ đột phá như vậy, Tống sư huynh dẫu sao cũng mới hơn ba mươi tuổi. Nhưng hai vị sư huynh đều là đệ tử chân truyền, tu tập công pháp, thần thông đều là đứng đầu thiên hạ, vô luận như thế nào, trận so tài này đều là long tranh hổ đấu!"

    "Tất nhiên! Lần này nhất định phải đi xem, học hỏi nhóm cao thủ này so chiêu, đối với chúng ta cũng có chỗ tốt cực lớn!"

    "Đúng vậy, đúng vậy!”

    . . .

    Vô luận ngoại giới nghị luận như thế nào, Tần Đình vẫn là tâm như chỉ thủy.

    Tống Trường Ca tuy nói thật không đơn giản, thiên phú tuyệt cao, tu tập là công pháp Thiên cấp Đại Nhật Luân Hồi Thánh Điển. Tu vi thâm hậu, thần thông mạnh mẽ. Nhưng theo suy nghĩ của Tần Đình thì gã ở trong Huyền Thiên tông cũng không phải đối thủ chân chính của hắn, có điều dù sao gã cũng là đệ tử chân truyền, Tần Đình cũng sẽ không xem thường.

    Ba ngày trôi qua rất nhanh.

    Một ngày này, Luận Kiếm Thai đám người tấp nập, thậm chí một ít trưởng lão đều dẫn môn hạ đệ tử tới xem.

    Thứ nhất, có thể dạy đạo đệ tử, để cho đệ tử khai mở nhãn giới, đám nhân vật tranh hùng cũng không thường gặp. Thứ hai. . . khụ khụ, nói không chừng đạo pháp thần thông của hai vị này đối với bọn họ cũng có chút dẫn dắt, dĩ nhiên loại chuyện này người ngoài cũng không nói gì,

    Không chỉ là trưởng lão cũng ra mặt, mấy vị đệ tử chân truyền thần long thấy đầu không thấy đuôi, ngoại trừ Giang Trung Bạch xưa nay không hay ra ngoài, mấy vị chân truyền khác toàn bộ đến tràng.

    Dẫu sao Tống Trường Ca cũng là đệ tử chân truyền lâu năm, tu vi thâm hậu, mà Tần Đình chính là nhân vật thiên tài có thanh thế cực cao trong mấy năm nay, xem thiên kiêu như vậy giao thủ, đối với bọn họ mà nói cũng rất có ích lợi.

    "Nhìn kìa, Phong sư huynh Lạc sư huynh tới!"

    "Chu sư tỷ Lý sư tỷ cũng đến!"

    "Xem ra trừ Giang sư huynh, đệ tử chân truyền còn lại đều đến!"

    Mọi người kêu lên, mấy vị đệ tử chân truyền tề tụ, đây là cảnh tượng bao nhiêu năm chưa thấy qua? !

    Mà mấy vị đệ tử chân truyền này đến tràng, cho khiến cho trận đấu này thêm mấy phần cảm giác thịnh sự.

    “Lạc sư huynh, ngươi nói Tống sư huynh và Tần sư đệ ai sẽ thắng?"

    Người nói chuyện chính là một tên nam tử tóc trắng, khóe mắt lộ vẻ cười, nhưng ánh mắt lại không chút dao động như vạn niên hàn băng. Chính là đệ tử chân truyền Phong Thiên Hàn.

    Được gọi là Lạc sư huynh chính là một tên nam tử hắc y đeo kiếm, tên là Lạc Viễn. Hắn khẽ mỉm cười: "Tống sư huynh và Tần sư đệ đều là đương thời nhân kiệt, cũng không rõ ai sẽ thắng, bất quá ta thấy Tần sư đệ sảng khoái tiếp nhận chiến thiếp như vậy, xem ra là có mấy phần nắm chắc."

    Phong Thiên Hàn cười ha ha một tiếng: 'Ta ngược lại là cảm thấy phần thắng của Tống sư huynh lớn một chút, Lạc sư huynh, không bằng chúng ta đánh cuộc?"

    "Ồ" Lạc Viễn cười như không cười nhìn Phong Thiên Hàn một cái, nói: "Không biết Phong sư đệ muốn đánh cuộc chút gì?"

    Phong Thiên Hàn nhìn chằm chằm Lạc Viễn, gằn từng chữ: "Nếu là Tống sư huynh thắng, xin Lạc sư huynh bỏ đóa Thất Thải Lưu Ly Hoa yêu thích kia cho ta như thế nào?"

    Thất Thải Lưu Ly Hoa chính là một gốc thần dược, hết sức trân quý. Là do Lạc Viễn đạt được trong một lần kỳ ngộ, cũng không biết Phong Thiên Hàn sao lại biết được.

    Lạc Viễn híp mắt một cái: "Vậy nếu Tần sư đệ. . ."

    Còn không chờ gã nói xong, Phong Thiên Hàn đoạt lời nói: "Nếu Tần sư đệ thắng, ta sẽ hai tay dâng lên Tiểu Thiên Hóa Kiếm Trận!"

    Tiểu Thiên Hóa Kiếm Trận! Đây chính là một món bí bảo, chỗ tốt với kiếm tu như Lạc Viễn không cần nói cũng biết. Lạc Viễn cười ha ha một tiếng, nói: "Một lời đã định!

    Lúc mọi người còn đang thảo luận, Mặt Trời trên bầu trời đột nhiên quang mang đại thịnh, đâm người gần như không mở mắt nổi, như ban ngày vậy. Đột nhiên quang mang tản đi, chẳng biết lúc nào trên Luận Kiếm Thai xuất hiện một tên nam tử.

    Nam tử chừng hai ba mươi tuổi, người mặc pháp bào xích kim, huy huy sinh quang. Chính là đệ tử chân truyền của Huyền Thiên Tông - Tống Trường Ca!

    Tống Trường Ca tu tập là Đại Nhật Luân Hồi Thánh Điển, công pháp này có thể sinh ra hô ứng với Mặt Trời, cho nên vừa rồi khi Tống Trường Ca đi tới Luận Kiếm Thai đã đã tới lần thiên địa dị tượng này.

    "Là Tống Trường Ca sư huynh! Hắn tu hành là công pháp Thiên cấp Đại Nhật Luân Hồi Thánh Điển! Lần này dẫn đến thiên địa hô ứng, xem ra Tống sư huynh đả thông thạo môn công pháp này!"

    "Tống sư huynh không hổ là thiên kiêu, không tới ba mươi tuổi đã tu tập đến cảnh giới này!"

    "Lần này Tần sư huynh khó khăn a!"

    . . .

    Tống Trường Ca nghe được tiếng thán phục của đám người phía xa, cảm thấy hài lòng. Từ lần trước bại bởi Tần Đình, danh vọng của gã ở trong tông liền vừa rơi xuống ngàn trượng, lần này bế quan không chỉ cầu sư tôn của gã cho Độ Ách Đan, thậm chí còn bỏ qua lời khuyên của sư tôn đi cầu người kia một món pháp bảo. Thành công đột phá đến Thần Thông Cảnh liền khiêu chiến Tần Đình, chính là muốn rửa nhục!

    Tần Đình! Dù ngươi có thiên phú siêu tuyệt, người mang Tử Thần Thần Thể. Hôm nay cũng phải dẫm ngươi ở dưới chân, ở dưới con mắt của mọi người làm nhục ngươi, hủy đạo tâm của ngươi! Còn về hậu quả khi làm như vậy, gã cũng không để bụng, không nói sư tôn của mình ở trong tông cũng là trưởng lão có thực quyền, huống chi người kia cũng nói sẽ vì mình ngăn Tần gia trả thù!

    Chỉ có người kia mới có tư cách trở thành Thánh tử Huyền Thiên Tông, Tần Đình ngươi chướng ngại vật này để cho ta tới đá văng đi!

    Không biết ai nói một tiếng: "Tần Đình sư huynh tới!"

    Mọi người nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy chân trời có một người chậm rãi bước đi trên không trung. Người mặc pháp bào tử sắc, đầu đội phát quan mạ vàng, thật giống như trích tiên hạ phàm, chính là Tần Đình! Lúc vừa nhìn hắn còn xa cuối chân trời, lại nhìn một cái đã gần ngay trước mắt, một cái chớp mắt thì đã đứng ở trên Luận Kiếm Thai. Một ít đệ tử tu vi thấp nhìn thấy cảnh tượng này thì nhức đầu như sắp nứt, cực kỳ khó chịu!

    Tần Đình vào sân tuy nói không kinh thiên động địa như Tống Trường Ca, dẫn phát thiên địa dị tượng. Nhưng là thần thông Súc Địa Thành Thốn này cũng có mấy phần đạo uẩn.

    Những trưởng lão kia nghiêm túc nhìn nhau một cái, trong lòng thầm khen: "Kẻ này, giỏi lắm!"

    Mấy tên đệ tử chân truyền cũng có vẻ nghiêm túc, trong lòng thận trọng. Lúc trước Tống Trường Ca dẫn phát thiên địa dị tượng ở trong mắt bọn họ cũng là bình thường, nhưng Tần Đình lại cho bọn họ một tia cảm giác bị áp bách như có như không!

    Tần sư đệ này càng để cho người nhìn không thấu!
     
    aresvodich, Vô Ưu and zHiePz like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)