FULL  Huyền Huyễn Đại Chúa Tể - Thiên Tàm Thổ Đậu

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đại Chúa Tể
    Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
    Chương 1492: Vạn Cổ Bất Hủ Thân hiện thế

    Nhóm dịch:
    Nguồn: Hội yêu thích Đại Chúa Tể



    Dòng lũ như ngân hà nối liền trời đất, ngắn ngủi vài hơi thở sau, dưới vô số ánh mắt chấn động, oanh kích với lốc xoáy hắc bạch.

    va chạm trong nháy mắt, sóng trùng kích không cách nào hình dung quét ra, toàn bộ vùng đất đều bị san thành bình địa, phạm vi 10 vạn dặm phía trước, duy chỉ có ngọn núi đỏ sậm phía trước vẫn không suy chuyển, còn lại hết thảy đều bị hủy diệt dưới sóng trùng kích ấy…

    Mọi ánh mắt đều gắt gao nhìn nơi va chạm, nơi đó không gian điên cuồng sụp đổ, hồng lưu nhanh chóng vỡ vụn, linh lực cường hãn không cách nào tường tượng trùng kích vào.

    Mà dưới sự trùng kích kinh khủng này, tốc độ của lốc xoáy hắc bạch cũng bắt đầu chậm lại, hiển nhiên là sức mạnh ẩn chứa trong đó đang bị ngân hà hồng lưu nhanh chóng triệt tiêu.

    Ngân hà hồng lưu nhanh chóng trờ nên mỏng manh với tốc độ mắt thường có thể thấy được, cứ như thế mấy phút sau, toàn bộ linh lực của bản tôn Mục Trần, hóa thân cùng với chân long chân phượng chi linh ẩn chứa trong đó lúc này đã tiêu tán gần như không còn…

    xèo xèo!

    Dòng lũ vốn nối liền thiên địa, lúc này đã hóa thành đốm sáng bay xuống.

    Nhưng mà, khi dòng lũ tiêu tán, lốc xoáy hắc bạch cũng phát ra tiếng chói tai, sau đó dần dần ngừng lại, giống như một phong trụ hắc bạch, lẳng lặng sừng sững giữa thiên địa.

    rắc rắc.

    Đột nhiên, có vết nứt vỡ hiện lên trên hắc bạch phong bạo, tiếp đó nhanh chóng lan ra, tràn ngập mỗi góc nhỏ, mà lúc này, hắc bạch phong bạo cũng phát ra tiếng rắc rắc, dưới vô số ánh mắt kinh hãi, vỡ vụn sụp đổ xuống…

    “Lại..ngăn cản được…”

    Ngoài vạn cổ tháp, từng thanh âm rung động vang lên, đông đảo cường giả 2 mặt nhìn nhau, đều cảm thấy khó có thể tin, phải biết, bằng thực lực của ma ha u, thi triển thần thông thuật cấp bậc này, căn bản dưới thánh phẩm khó có đối thủ, thế mà ngoài dự đoán của mọi người là Mục Trần lại ngăn cản được.

    trẽn đài cao, sắc mặt Ma Ha Thiên hơi xanh mét nhìn cảnh này, trong mắt tràn đầy vẻ âm ế, phía sau, những trưởng lão ma ha cổ tộc càng là 2 mặt nhìn nhau, khó có thể tin sự thật tàn khốc trước mắt.

    Nhưng bất kể bọn họ có muốn tin hay không, sự thật cũng bày ra trước mắt.

    “Đứa con trai này của ngươi, đúng là có chút lợi hại…”. Phù Đồ Huyền kinh ngạc nhìn cảnh trước mắt, cuối cùng cảm thán một tiếng, hướng về phía thanh diên tịnh nói.

    Vẻ mặt thanh diên tịnh cũng có chút kinh ngạc, hiển nhiên cũng là không ngờ tới kết quả này, nhưng khi nghe thấy thanh âm của phù đồ huyền, nàng cũng không khỏi mỉm cười.

    “Làm sao có thể…”

    trong khi ngoài vạn cổ tháp dâng lên sóng to gió lớn, bản thân ma ha u cũng âm trầm nhìn cảnh này, trên trán gân xanh không ngừng nhúc nhích, một chiêu hủy diệt này của hắn, cho dù là đám người Diệp Kình cũng tất bại không thể nghi ngờ, thế mà hiện giờ lại không làm gì được một linh phẩm hậu kỳ Mục Trần?!

    “Tên tiểu tử khốn kiếp này!”. 5 ngón tay Ma Ha u nắm chặt, phát ra tiếng két két, thời điểm ở phù đồ cổ tộc, Mục Trần muốn chống lại 2 vị mạch thủ, cũng chỉ cỏ thể dựa vào sức mạnh của hộ tộc đại trận, thế mà giờ mới ngắn ngủi 1-2 năm thời gian, người này cũng đã có thể chính diện đón đỡ thế công mạnh nhất của hắn.

    thời điểm ánh mắt ma ha u biến ảo, nơi xa Mục Trần đứng trên không trung, sắc mặt hiện vẻ tái nhợt, thần sắc của hắn tương đối bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn ma ha u nơi xa, nói: “Còn muốn tiếp tục đánh sao?”

    Ma ha u trong mắt hiện lên hàn quang, quanh thân lại có linh lực mạnh mẽ dâng lên, mặc dù sát chiêu lúc trước tiêu hao rất nhiều linh lực của hắn, nhưng hắn dù sao cũng là tiên phẩm hậu kỳ, linh lực hùng hậu vô cùng, hiện vẫn còn sức chiến đấu.

    ầm!

    Có điều, trong lúc ma ha u đang không cam lòng định tái chiến, nơi xa chợt có thanh âm đinh tai nhức óc vang lên, sau đó con ngươi hắn hơi co lạl thấy, tòa núi đỏ sậm kia đã hoàn toàn vỡ vụn, một cột sáng cồ xưa khổng lồ trăm vạn trượng, từ trong lòng núi bắn lên cao…

    trong cột sáng cổ xưa, dường như có một đạo quang ảnh như ẩn như hiện, nhìn quang ảnh này, ánh mắt của Ma Ha u nhất thời trở nên tham lam.

    “Vạn Cổ Bất Hủ Thân!”

    Trái tim Ma Ha u đập cuồng loạn, sau đó ảnh mắt của hắn tàn nhẫn quét Mục Trần một cái, không để ý tới hắn nữa, mà là hướng đi về nơi xa kia, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm cột sáng kia.

    Mục Trần nhìn ma ha u đi xa, bàn tay đang nắm chặt trong tay áo mới dần dần thả lỏng, khuôn mặt nhìn như bình tĩnh, cũng lặng lẽ thở phào một cái, bởi vì lúc này trong cơ thể hắn, linh lực hầu như khô kiệt, không còn sức cùng ma ha u tái chiến nữa.

    Lúc trước để ngăn chặn Ma Ha Vô Lượng Kiếp của Ma Ha u, Mục Trần hầu như đã vét sạch linh lực trong cơ thể.

    Nếu lúc nãy ma ha u lại tiếp tục phát động thế công, vậy hắn cũng sẽ chỉ có thể nhanh chóng lui xa, nhưng như thế, không nghi ngờ gì sẽ mất đi tiên cơ đoạt được vạn cổ Bất Hủ Thân.

    Nhưng may mắn chính là, vạn cổ Bất Hủ Thân hiện giờ đã hiện thế, khiến ma ha u không cách nào phân tâm.

    “Ma Ha u này, chung quy ta vẫn còn coi thường hắn, hiện tại dù đã bước vào tiên phẩm hậu kỳ, cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại, muốn chiến thắng, sợ là phải bước vào tiên phẩm mới có thể”

    Mục Trần cảm thán trong lòng 1 tiếng, chợt vung tay áo lên, mấy trăm vạn chí tôn linh dịch cuồn cuộn ra, cuối cùng bị hắn nuốt vào trong cơ thể, phù đồ tháp tản ra ánh sáng, nhanh chóng tịnh hóa hấp thu…

    Cảm thụ linh lực trong cơ thể từ từ khôi phục, thân thể căng thẳng của Mục Trần mới thả lỏng xuống, sau đó thân hình vừa động, cũng đáp lên một ngọn núi nơi xa.

    ánh mắt của hắn đảo qua những nơi khác, chỉ thấy trừ ma ha u ra, Diệp Kình, Thác Bạt Thương cũng duy trì một khoảnh cách với nhau, hiển nhiên thời điểm khi hắn giao thủ với ma ha u, Diệp Kình cùng Thác Bạt Thương cũng không ai làm gì được ai, cho nên cuối cùng đều dừng tay.

    Nhận thấy Mục Trần tới, Diệp Kình cùng Thác Bạt Thương cũng dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn hắn một cái, lúc trước cuộc chiến giữa hắn và Ma Ha u, 2 người bọn họ đều chú ý, cho nên lúc này ánh mắt nhìn về hắn, đều mang thêm một tia thận trọng cùng kiêng kỵ.

    “Vạn Cổ Bất Hủ Thân, rốt cục cũng hiện thế sao?”

    Mục Trần ngẩng đầu, ngắm nhìn cột sáng khổng lồ dựng giữa thiên địa kia, trong cột sáng tản ra khí tức vô cùng thần bí cổ xưa, ở trung tâm cột sáng, mơ hồ có thể thấy được một đạo quang ảnh cổ xưa.

    Nhìn quang ảnh cổ xưa này, thân thể Mục Trần hơi chấn động một cái, bất hủ kim thân mơ hồ xuất hiện sau lưng, tựa như không thể nào kháng cự lại sự hấp dẫn đó.

    Một tia nóng bỏng,lộ ra từ trong mắt Mục Trần.

    Mà trong mắt 3 người Ma Ha u, cũng hiện sự nóng bỏng đủ để thiêu đốt không khí.

    Ngoài vạn cổ tháp, cũng là một mảnh an tĩnh, vô số ánh mắt nóng bỏng nhìn vào trong cột sáng cổ xưa sừng sững trong thiên địa kia. Vạn cổ Bất Hủ Thân ạ, đây chính là một trong 5 tòa nguyên thủy pháp thân trên toàn đại thiên thế giới, nếu có thể lấy được, vậy chắc chắn cũng sẽ trở thành một trong những tồn tại đỉnh cao nhất trên đại thiên thế giới này.

    ùng ùng!

    Dưới vô số ánh mắt chăm chú nóng bỏng, cột sáng to lớn sau một hồi lâu thì thu nhỏ lại,hơn nữa phạm vi co lại chính là lấy quang ảnh cổ xưa ở giữa kia làm tâm điểm.

    Đạo quanh ảnh cổ xưa này, dường như đang hút lấy linh lực ẩn chứa trong cột sáng.

    Cột sáng mênh mông càng ngày càng nhỏ, rốt cục hoàn toàn thu vào trong cơ thể quang ảnh cổ xưa kia, mà thời khắc này, thân ảnh kia cũng hiện ra trước toàn bộ ánh mắt nóng bỏng.

    Lúc này, tất cả ánh mắt của mọi người đều trợn to lên, dù sao, nguyên thủy pháp thân, cho dù là thiên chí tôn cũng rất khó thấy được.

    Dưới vô số tầm mắt, chỉ thấy trong thiên địa bao la, một bộ thân thể chừng mười trượng, lẳng lặng đứng vững trên bầu trời, thân thể này, toàn thân giống như có màu ám kim, sắc thái pha tạp, vô cùng cổ xưa, dường như đã trải qua ức vạn trận chiến.

    ở ngoài thân của nó, có những văn lộ từ thiên địa mà thành, mỗi một đạo đều huyền ảo vô cùng, dường như hàm chứa sức mạnh kỳ diệu không cách nào hình dung.

    Nó chĩ đứng nguyên ở đó, dù chưa có hành động gì, nhưng lại tản ra một dao động khiến tim người đập mạnh.

    “Đây chính là vạn cỗ Bất Hủ Thân sao?”. Mục Trần nhìn bộ thân thể ám kim thần bí kia, có chút nghi ngờ lẩm bẩm nói.

    soạt!

    Mà trong lúc hắn đang nghi ngờ, Ma Ha u đã hóa thành một đạo lưu quang xẹt qua chân trời, lóe một cái đã xuất hiện phía trước thân thể ám kim, bàn tay chộp tới, cười nói: “Ha ha, vạn cổ Bất Hủ Thân, theo ta đi thôi, ta chính là tân chủ nhân của ngươi!”

    3 người Diệp Kình, Thác Bạt Thương, Mục Trần thấy vậy, thần sắc khẽ biến, đều đột nhiên bắn ra.

    Mà trong lúc bàn tay ma ha u sắp chạm tới thân thể ám kim kia, thân thể ám kim tưởng chừng như vật chết, đột nhiên mở ra đôi mắt ám kim, trong con ngươi không chứa chút tình cảm nào.

    Cặp mắt ám kim nhìn về phía ma ha u, sau đó nó đưa bàn tay ám kim ra, nhẹ nhàng vỗ về phía hắn, vậy mà, một chưởng nhìn như không có chút sức mạnh nào, khi đánh ra, phạm vi không gian vạn dặm đều sụp đổ xuống.

    Ma ha u sắc mặt kịch biến, gầm nhẹ một tiếng, linh lực mênh mông khởi động, thân thể hóa thành linh thể bảo thạch, linh lực tạo thành vô số tầng phòng ngự vững chắc quanh thân.

    ầm!

    Nhưng, khi bàn tay ám kim kia đánh xuống, nhiều tầng phòng ngự như vậy cũng bị hủy trong nháy mắt, bàn tay ám kim kia trực tiếp không chút trở ngại nào rơi xuống ngực Ma Ha u.

    phụt!

    Máu tươi cuồng phun, Ma Ha u trực tiếp bị một chưởng vỗ bắn ra, thân thể cày trên mặt đất một vệt dài mấy vạn trượng, toàn bộ lồng ngực đều sụp xuống.

    Hít

    3 người Mục Trần, diệp kình, thác bạt thương đang phóng tới, chợt dừng lại, bọn họ nhìn ma ha u bị một chưởng trọng thương, đều hít một hơi khí lạnh, ánh mắt kinh hãi nhìn thân ảnh ảm kim kia.

    bời vì bọn họ mơ hồ nhận ra một tia sát ý lạnh như băng,dù rất nhỏ nhưng lại khiến bọn họ rợn cả tóc gáy từ trên thân ảnh ám kim kia.

    Mà trong lúc 3 người bọn họ đang kinh hãi trong lòng, cặp mắt ảm kim không chút tình cảm kia lại lần nữa đưa lên, chậm rãi khóa lấy 3 người bọn họ, sau đó nó há mồm ra, thanh âm hờ hững như máy móc vang lên theo.

    “ở lại…hòa làm một thể cùng nơi đây đi…”

    trong khoảnh khắc thi than âm vừa dứt, một cái bóng ám kim đột nhiên vọt ra, hóa thành kim quang, nhắm thẳng vào 3 người

    ***

    Dịch bởi zero​
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đại Chúa Tể
    Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
    Chương 1493: Thân ảnh ám kim thần bí

    Nhóm dịch:
    Nguồn: Hội yêu thích Đại Chúa Tể



    soạt!

    Thân ảnh ám kim trực tiếp xuyên phá bầu trời, dùng một tốc độ không thể nào nhận ra, bắn mạnh về phía 3 người Mục Trần, diệp kình, thác bạt thương, thân ảnh đó lướt qua, không gian hoàn toàn sụp đổ…

    Nhìn thân ảnh ám kim mang theo một cỗ sát khi băng hàn tới, sắc mặt 3 người Mục Trần đều biến đổi, sau đó không hẹn mà cùng dốc hết tốc lực thối lui, trước mắt thân ảnh ám kim này quá mức quỷ dị, lúc trước ngay cả ma ha u cũng bị nó một chưởng đánh bại, có thể thấy được chiến lực kinh khủng của nó.

    Có điều, tốc độ của họ dù nhanh, thế nhưng thân ảnh ám kim này còn nhanh hơn.

    không gian chợt lóe lẽn, thân ảnh ảm kim trực tiếp quỷ mị xuất hiện trước mặt thác bạt thương, bàn tay ám kim pha tạp tựa như tử thần, nhẹ nhàng vỗ về phía thác bạt thương.

    Mắt thấy không cách nào tránh né, thác bạt thương cũng chỉ có thể rống giận một tiếng, sau lưng có vô tận kim quang phát ra, bất hủ kim thân thoảng hiện lẽn, vô số đạo bết hủ thần văn ngưng tụ, cuối cùng nhanh chóng hóa thành một bông hoa sen tử kim bao phủ thân hình.

    “Bất hủ kim liên”

    đây là thần thông phòng ngự cường đại nhất của bất hủ kim thân, hiển nhiên đối với thân ảnh ám kim quỷ dị này, thác bạt thương cũng không dám có chút coi thường.

    Bành!

    Bàn tay ám kim vỗ lên bất hủ kim liên, dường như ngưng lại trong chốc lát, tiếp sau đó, chỉ thấy vết nứt vỡ nhanh chóng lan ra, lúc này toàn bộ tử kim liên đều ầm ầm nổ tung.

    phụt!

    kim liên vỡ vụn, thân hình thác bạt thương bay ngược ra, máu tươi cuồng phun, khuôn mặt trước giờ không biểu cảm, rốt cục cũng hiện lên vẻ hoảng sợ, phòng ngự toàn lực của hắn, cho dù có là ma ha u cũng khó có thể một kích đánh tan, thế nhưng dưới tay thân ảnh ám kim này, lại tỏ ra yếu ớt như vậy.

    một chưởng đánh bay thác bạt thương, thân ảnh ám kim không dừng lại chút nào, lao thẳng tới diệp kình.

    “Tu La Giới”.

    Diệp kình nhìn thân ảnh ám kim bắn tới, ánh mắt lóe lên, chợt cắn răng một cái, huyết hồng trường thương trong tay đột nhiên run lên, nhất thời sát phạt khí phóng lên cao, trực tiếp lấy công thay thủ, trường thương như rồng, hóa thành một đạo thương mang nhuệ khí ngất trời, xé rách trời cao, mang theo ức vạn tàn ảnh, ùn ùn bao phủ về phía quang ảnh ám kim kia.

    Diệp Kình này ra tay, cũng lả thi triển ra một đạo sát chiêu.

    ức vạn đạo thương ảnh kia, mỗi một đạo cũng lả sắc bén vô cùng, cho dù là cường giả như Ma Ha u cũng không dám đón đỡ toàn bộ, thế nhưng thân ảnh ám kim kia lại không để ý chút nào, mặc cho nó rơi lên thân thể, nhất thời bộc phát ra vô số ánh lửa, thế nhưng lại không thể ngăn nổi thân hình của nỏ một chớp mắt nào…

    Thân ảnh ám kim nắm chặt 5 ngón tay, một quyền đánh ra, ánh sáng ám kim phát ra, không gian phía trước trực tiếp chôn vùi, ám kim quyền quang xuyên thấu không gian, đánh lên trên huyết hồng trường thương, đang!

    Tiếng kim loại vang dội, thân thể diệp kình rung lên kịch liệt, bước chân lảo đảo bắn lui lại, mạch máu trên cánh tay vỡ vụn ra, máu tươi chảy xuống, huyết hồng trường thương trong tay hắn dường như cũng phát ra tiếng thét gào, dường như cũng bị trọng thương.

    Cuối cùng còn lại Mục Trần, thấy thân ảnh ám kim này vừa đối diện đã đánh tan thác bạt thương, diệp kình, sắc mặt hắn cũng không kìm được biến đổi, thân thể đột nhiên căng thẳng, bời vì hắn cảm giác được, sau khi xuất thủ xong với 2 người kia, cặp mắt hờ hững vô tình của thân ảnh ám kim này cũng nhìn về hắn.

    soạt!

    Chẳng qua chỉ tiếp xúc ánh mắt một chút, con ngươi Mục Trần đã co rụt lại, bởi vì hắn thấy thân ảnh kim lóe lên kim quang, trực tiếp tiếp cận gần, bàn tay ám kim kia trực tiếp chụp về phía cổ họng của hắn, tốc độ nhanh không cách nào tưởng tượng.

    Kình phong sắc bén vô cùng đánh tới, thân thể Mục Trần chợt rung lên, một đôi cánh phượng hoa lệ phía sau lưng sải ra, đột nhiên vỗ cánh, tốc độ của hắn nhất thời tăng vọt tới một mức đáng sợ, một đạo tàn ảnh xuất hiện tại chỗ, mà bản tôn của hắn đã cách xa vạn trượng.

    xé!

    Bàn tay ám kim xé rách tàn ảnh, thần ảnh ám kim dường như ngừng lại một chút, dường như cảm thấy ngoài ý muốn khi công kích rơi vào khoảng không.

    Nơi xa, Mục Trần cũng toát mồ hôi lạnh hiện thân ra, khoảnh khắc vừa rồi, nếu chậm trong chớp mắt thôi, chỉ sợ hắn cũng sẽ trong thương trong tay thân ảnh ám kim kia. Có điều may mắn là, mượn đôi cánh của chân phượng, tốc độ của hắn là nhanh nhất trong 4 người, dùng để chạy trốn chết lại rất thích hợp.

    Biến cố bên trong vạn cổ tháp chỉ diễn ra trong khoảnh khắc, cho nên tận sau khi Mục Trần thoát khỏi công kích của thân ảnh ám kim kia xong, vô số cường giả ngoài vạn cổ tháp mới kịp phản ứng lại, lúc này bộc phát ra tiếng xôn xao kinh thiên, từng ánh mắt kinh ngạc, hiển nhiên biến cố trước mắt này đã vượt quá sự tường tượng của họ.

    vạn cổ bất hủ thân không phải là muốn chọn chủ sao? Làm sao vừa hiện thế đã trực tiếp đại khai sát giới, hận không thể giết sạch sẽ 4 người Mục Trần.

    “Tại sao có thể như vậy?!”. Thanh diên tịnh cũng biến sắc, nàng làm sao không nhận ra, sức chiến đấu của thân ảnh ám kim kia cực kỳ kinh khủng, đám người Mục Trần trong mắt nó căn bản không là cái gì.

    “Ma Ha Thiên, ma ha cổ tộc các ngươi đang làm gì?!” Đôi mắt đẹp bén nhọn của thanh diên tịnh bắn về phía ma ha thiên, lạnh lùng nói.

    Sắc mặt Ma Ha thiên lúc này cũng khó coi, hắn liếc mắt nhìn thanh diên tịnh, trầm giọng nói: “Ta cũng không biết đây là chuyện gì, những lần vạn cổ hội trước kia, thân ảnh ám kim này căn bản không hề xuất hiện!”

    hắn lúc này cũng cực kỳ tức giận, hắn cũng không biết trong vạn cổ tháp lại còn một thân ảnh ám kim này, nhìn dáng vẻ này mà nói thì cũng không biết nó có đúng là vạn cổ bất hủ thân trong truyền thuyết hay không.

    “Chẳng lẽ đây là phương thức chọn chủ của Vạn cổ Bất Hủ Thân?”.

    Sau lưng, có trưởng lão ma ha cổ tộc suy đoán.

    “Thân ảnh ám kim kia xuất thủ, trong đó hàm chứa sát ý nồng nặc, không có chút nào nương tay, cho dù là Ma Ha u cũng không phải đối thủ của nó, đây cũng không phải là chọn chủ, mà là tru diệt”. Ma Ha Thiên cau mày nói.

    Những trưởng lão khác cũng 2 mặt nhìn nhau, cũng không biết phải làm gì, dù sao một khi vạn cổ tháp đóng lại, cho dù là thánh phẩm thiên chí tôn cũng không thể xông vào, hiện giờ, bọn họ cũng chỉ có thể ở lại đây xem tình hình diễn biến.

    Ngoài vạn cổ tháp một mảnh xôn xao, bên trong tháp, Ma Ha u chữa trị thương thế, sắc mặt xanh mét bay lên không, hắn nhìn đạo thân ảnh ám kim nơi xa, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh hãi, lúc trước nếu không phải hắn phản ứng nhanh, không chừng đã thật sự bị thân ảnh ám kim này một chiêu chém chết.

    “Đáng chết, đây rốt cục là thứ gì!”

    Trong lòng Ma Ha u phát hỏa, thật vật vả mới xông tới tầng cuối cùng này, ai biết lại xuất hiện thứ quỷ dị như vậy, không một lời đã hạ sát thủ, dáng vẻ kia dường như muốn đuổi tận giết tuyệt bọn họ mới thôi.

    mà lúc này, nơi xa, đạo thân ảnh ám kim kia lại lần nữa đem 2 mắt quét ra, quanh thân ánh sáng ám kim lóe lên, tựa như muốn lôi đình xuất thủ.

    Ma Ha u thấy vậy, nheo mắt quát lên: “Ba vị, kẻ này cổ quái dị thường, chúng ta ai cũng không phải đối thủ của nó, ta đề nghị liên thủ chống lại”

    Diệp kình, thác bạt thương nghe vậy, do dự một chút, cũng gật đầu một cái, bởi tại giao phong ngắn ngủi lúc trước, sức chiến đấu mà thân ảnh ám kim này bộc lộ ra, thật sự quá kinh khủng

    Đơn đả độc đấu, không ai có thể là đối thủ của nó.

    Mục Trần nhấp môi, cũng cảm giác, chỉ sợ dù 4 người liên thủ cũng không thể chống lạl nổi, nhưng trước mắt cũng không có biện pháp khác, cho nên chỉ có thể thử xem, vì thế hắn cũng gật đầu.

    vù!

    khi bọn họ đang thương nghị, thân ảnh ám kim kia một lần nữa vọt ra, kim quang đâm thủng thiên địa, mang theo uy thế kinh khủng bắn về phía bọn họ.

    “Ma Ha Vô Lượng Kiếp!”

    Ma Ha u sắc mặt ngưng trọng, không chút do dự thúc giục thế công mạnh nhất, nhất thời lốc xoáy hắc bạch lại xuất hiện trong thiên địa.

    “Bát bộ phù đồ!”

    Mục Trần cũng không dám lưu thủ, trực tiếp thúc giục bát bộ phù đồ. “Thiên Tu la!”

    “Tử Minh Bạt Đao Thuật!”

    Diệp Kình cùng thác bạt thương cũng thi triển ra thủ đoạn mạnh nhất, 4 người xuất thủ, thiên địa hôn ám, 4 đạo thế công đủ khiến vô số thiên chí tôn da đầu tê dại quét ra, mang theo sự sắc bén không cách nào hình dung, lao thẳng về phía thân ảnh ám kim đang bắn tới.

    ầm ầm ầm ầm!

    4 đạo thế công kinh khủng gào thét tới, thế mà thân ảnh ám kim kia vẫn không né tránh chút nào, vọt thẳng tới, liên tiếp đánh ra 4 quyền, ám kim quyền quang, dường như hàm chứa ánh sáng bất hủ, không cách nào ma diệt.

    4 quyền đánh ra, tựa như 4 vầng mặt trời ảm kim lướt ra, cuối cùng cứng rắn va chạm với 4 đạo thế công.

    uỳnh uỳnh!

    Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, ngoài vạn cổ tháp, vô số cường giả rung động nhìn thấy, ám kim đại nhật dễ dàng trực tiếp xé rách công kích toàn lực của 4 người Mục Trần, bất kể là lốc xoáy hắc bạch hay phù đồ tử quang….đều vỡ vụn chôn vùi khi va chạm với ám kim đại nhật…

    Ngoài vạn cổ tháp hoàn toàn yên tĩnh, vô số cường giả kinh hãi không nói nên lời, 4 người Mục Trần, ma ha u liên thủ, uy lực như thế đã không cách nào lường được, nhưng dù vậy vẫn bị thân ảnh ám kim kia phá hủy dễ như trở bàn tay…

    Cái này, 2 bên căn bản cũng không cùng một tầng thứ.

    sợ rằng chỉ có thánh phẩm chân chính mới có thể chế trụ được thân ảnh ám kim kia.

    4 người Mục Trần, ma ha u nhìn cảnh này, sắc mặt cũng trờ nên cực kỳ khó coi, bọn họ liên thủ mà cũng không có bất kỳ chút tác dụng nào, như vậy có thể thấy thân ảnh ám kim này cường hãn.

    “Con mẹ nó!”

    ma ha u càng là không kìm được, thô lỗ mắng một tiếng, ánh mắt âm trầm, 4 người liên thủ cũng không đỡ nổi thân ảnh ám kim này, vậy còn đánh như nào?

    Mục Trần cũng cau mày, thân ảnh ám kim này quá mạnh mẽ, căn bản không cách nào địch lại, chẳng lẽ, chỉ khi đánh bại thân ảnh ám kim này mới có thể được vạn cổ bất hủ thân công nhận sao?

    Nhưng cái này trừ phi là thánh phẩm ra mặt, nếu không 4 người bọn họ, ai cũng không làm được.

    hống!

    mà trong lúc ý niệm xoay chuyển trong đầu hắn, chợt thân ảnh ám kim kia ngửa mặt lên trời gầm nhẹ một tiếng, song chường của nó đột nhiên trảo một cái vào hư không, nhất thời hư không bị xé rách.

    Trong hư không mơ hồ có thể thấy được những đốm sáng tử kim đầy trời.

    Thân ảnh ám kim há mồm ra, lực hút bộc phát, hút lấy những đốm sáng tử kim này, sau đó những đốm sáng này dường như có chút kháng cự, nhưng cuối cùng vẫn bị mạnh mẽ hút lấy, cuối cùng bị nó một hớp cắn nuốt.

    Mục Trần nhìn những đốm sáng tử kim này, con ngươi cũng hơi co rụt lại, bởi vì từ trên những đốm sáng này, hắn nhận ra một dao động quen thuộc, kia rõ ràng chính là bất hủ bản nguyên.

    “Những bất hủ bản nguyên này, hẳn là hội tụ bên trong vạn cổ tháp mới phải, nhưng tại sao thân ảnh ám kim này lại muốn dùng phương thức cướp đoạt này để nuốt chứng?”

    Trong lòng Mục Trần thoảng qua sự nghi ngờ, từ góc độ nào đó mà nói, nếu thân ảnh ám kim này thật sự chính là vạn cổ bất hủ thân trong truyền thuyết, vậy tòa vạn cổ tháp này sẽ đem toàn bộ bất hủ bản nguyên không tu cho nó mới phải, chứ không phải kháng cự như hiện giờ.

    hoặc là nói, thân ảnh ám kim cường đại mà bọn họ nhìn thấy này, thật ra…cũng không phải là vạn cổ bất hủ thân chân chính?

    Nếu không phải vạn cổ bất hủ thân, vậy là cái gì? Từ trên thân ảnh ám kim này, Mục Trần mơ hồ cảm thấy khí tức bất hủ cực kỳ nồng nặc, chẳng qua là, dường như có chút pha tạp hỗn loạn.

    Trong lúc Mục Trần đang nghi ngờ, sau khi thân ảnh ám kim này cắn nuốt đốm sáng tử kim xong, ánh sáng ám kim trên cơ thể nó càng trở nên thâm trầm, uy thế mà nó tản ra cũng mạnh mẽ hơn một phần.

    Nó chậm rãi ngẩng đầu lên, con ngươi ám kim phong tỏa 4 người Mục Trần, ngay khoảnh khắc ấy, dường như trong mắt của nó có một loại thần sắc tham lam hiện ra, tựa như có một ý niệm mơ hồ tản ra.

    “Ta…ăn các ngươi…”

    ***

    Dịch bởi zero​
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đại Chúa Tể
    Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
    Chương 1494: Đao Thánh vẫn

    Nhóm dịch:
    Nguồn: Hội yêu thích Đại Chúa Tể



    ầm!

    Trong thiên địa, dao động linh lực cuồng bạo bộc phát, 5 đạo quang ảnh không ngừng giằng co, mỗi một lần giao thoa lại khiến thiên địa rung chuyển, tựa như ngay cả trời cao cũng sẽ bị xé nát.

    Có điều, nói là giằng co cũng không chính xác, bời vì căn bản là trước mắt, 4 đạo thân ảnh đều chật vật chạy thục mạng khắp nơi, phía sau, một thân ảnh ám kim thế như chẻ tre đuổi giết, bất kỳ thế công nào cũng bị nó dễ dàng xé nát…

    4 thân ảnh này tự nhiên chính là Mục Trần, Ma Ha u, Diệp Kình, Thác bạt thương…

    lúc này bọn họ đã bị thân ảnh ám kim thần bí này dây dưa một nén nhang, trong vòng 1 nén nhang này, bọn họ đã trải qua cái gọi lả chật vật như chó nhà có tang, đối mặt với sự truy đuổi của thân ảnh ám kim này, bọn họ ngoài việc chạy thục mạng khắp nơi ra, thật sự không còn cách nào khác.Lúc trước ma ha u bị đuổi giết, nổi giận, mạnh mẽ dốc toàn lực thử một lần, nhưng hậu quả chính là bị thân ảnh ám kim kia xé mất một cánh tay…

    sau lần đó, đám người Mục Trần cũng hoàn toàn dập tắt tâm tư chính diện phản kháng, chỉ có thể chật vật chạy thục mạng, nhưng cũng may là thân ảnh ám kim này sau một thời gian truy đuổi thì sẽ xé rách hư không, cướp đoạt lấy bất hủ bản nguyên từ trong vạn cổ tháp, lúc đó mới để bọn họ có cơ hội thờ dốc.

    Nhưng bọn họ ai cũng hiểu, đây không phải là phương án lâu dài.

    Bởi vì cùng với việc thân ảnh ám kim kia đoạt lấy bất hủ bản nguyên từ trong vạn cổ tháp, dao động tản ra từ cơ thể nó cũng ngày càng kinh khủng…

    hiển nhiên đạo thân ảnh ám kim kia vẫn đang không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn.

    lúc này, 4 người Mục Trần đều mặt mũi khổ sở, mặc dù lúc này bọn họ có thể lựa chọn rời khỏi vạn cổ tháp, nhưng họ đều hiểu, một khi rời đi, chỉ sợ cũng hoàn toàn mất đi cơ hội tranh đoạt vạn cổ bất hủ thân, cho nên dĩ nhiên là không muốn rời đi trước tiên.

    hống!

    mà trong lúc ý niệm trong lòng bọn họ đang lật nhào, thì phía sau, thân ảnh ám kim lại một lần nữa lấy đi một lượng lớn bất hủ bản nguyên từ trong hư không, dẫn tới ám kim sắc trên người nó càng thêm thâm sâu, áp bách tản ra từ trong cơ thể khiến không gian quanh thân không ngừng vỡ tan như thủy tinh.

    Nó ngửa mặt lên trời phát ra tiếng hống nhẹ, 2 mắt thoáng hiện vẻ hỗn loạn, thanh âm không chút cảm xúc lại lần nữa vang lên trong thiên địa: “ở lại, hòa vào cùng thiên địa này đi!”

    Đối với thanh âm hàm chứa sát cơ đậm đặc của nó, 3 người ma ha u đều như không nghe thấy, nhanh chóng thoát đi.

    Tiếng gầm nhẹ này dường như là hướng về phía bọn họ, nhưng không biết vì sao, Mục Trần cảm giác nhạy cảm tới, đây dường như cũng không phải thanh âm mà thân ảnh tử kim này muốn phát ra, bởi vì Mục Trần có thể nhận ra một tia kháng cự trong đó.

    “Hòa vào cùng thiên địa này…thiên địa này, là chỉ vạn cổ tháp sao?”. Ánh mắt Mục Trần lóe lên, tự nói trong lòng.

    ầm!

    ý niệm trong lòng Mục Trần vừa dứt, chợt phía sau có âm thanh không khí nổ tung truyền tới, ánh mắt của hắn đảo qua, liền sợ hãi trong lòng, bời vì ngay cả hắn cũng chỉ có thể thấy một vệt ánh sáng ám kim xẹt qua chân trời.

    “Tốc độ của nó lại tăng nhanh!”

    Cánh phượng sau lưng Mục Trần đột nhiên đập mạnh, cuồng phong nổi lên, mà thân ảnh của hắn cũng trong nháy mắt biến mất, trực tiếp đẩy tốc độ lên cực hạn.

    Trong khoảnh khắc Mục Trần vừa biến mất, một bàn tay ám kim cắm vào lồng ngực của tàn ảnh nơi hắn biến mất, dao động linh lực đáng sự trực tiếp chấn vỡ tàn ảnh.

    một kích thất bại, thân ảnh ám kim kia cũng phát ra tiếng gầm nhẹ, thân hình lần nữa chợt lóe, nhưng lần này, nỏ cũng không truy đuổi Mục Trần tiếp, mà là xuất hiện sau lưng thác bạt thương, người có tốc độ chậm nhất trong 4 người.

    “Bất hủ kim liên!”.

    Nhận ra thân ảnh ám kim đuổi theo, sắc mặt thác bạt thương kịch biến, chỉ thấy vô số đạo bất hủ thần văn cuồn cuộn tới, một lần nữa hóa thành một tòa hoa sen thật to, bảo vệ hắn trong đó.

    xèo!

    Nhưng mà lần này, bất hủ kim liên cũng không thể ngăn cản công kích của thân ảnh ám kim thêm chút nào nữa, bàn tay ám kim kia dường như hàm chứa sức mạnh không cách nào tưởng tượng nổi, chẳng qua chỉ nhẹ nhàng đánh xuống, đã xé rách bất hủ kim liên.

    uỳnh!

    Bất hủ kim liên sắp nổ tung ra, thác bạt thương đang định lui, một bàn tay ám kim từ hư không thò ra, đặt trên đỉnh đầu hắn!

    Trong mắt thác bạt thương hiện lên vẻ hoảng sợ, không chút do dự quát len: “Ta rút lui!”

    dựa theo quy định của vạn cổ tháp, chỉ cần người tham gia chủ động rút lui, vậy cũng sẽ lập tức bị vạn cổ tháp đá ra ngoài, vốn thác bạt thương còn có chút không cam lòng, nhưng đã tới lúc thế này, đã không cho phép hắn suy nghĩ những thứ khác, dù sao tính mạng vẫn quan trọng hơn.

    sau khi thanh âm rút lui phát ra, thân thể thác bạt thương hơi buông lỏng một cái, chờ đợi không gian vặn vẹo đá ra, nhưng cũng đúng lúc này, hắn dường như nhìn thấy khóe miệng của thân ảnh ám kim nhấc lên một nụ cười dữ tợn, không gian vặn vẹo hắn chờ đợi cũng không xuất hiện.

    Cảm giác lạnh toát đột nhiên xộc thẳng từ bàn chân của thác bạt thương dâng lên đình đầu, chớp mắt sau đó, hắn liền điên cuồng bộc phát linh lực trong cơ thể.

    rắc rắc!

    Nhưng mà, trong khoảnh khắc khi linh lực vận chuyển trong cơ thề hắn, một luồng linh lực cuồng bạo không cách nào hình dung, trực tiếp không chút kiêng kỵ vọt vào trong cơ thể hắn, luồng linh lực kia mạnh mẽ đến mức, hầu như trong khoảnh khắc đánh nổ đầu hắn ra…

    ầm ầm!

    liên tiếp 2 tiếng trầm muộn vang lên, thân thể thác bạt thương cũng uỳnh uỳnh nổ tung thành huyết vụ, phía sau lưng bất hủ kim thân cũng phát ra tiếng bi ai, liền nổ tung lên, hóa thành đốm sáng tử kim đầy trời…

    Thản ảnh ám kim hít sâu một hơi, những đốm sáng tử kim kia bị hắn nuốt vào trong miệng.

    Biến cố tới quá mức đột ngột, thậm chỉ khi 3 người Mục Trần, ma ha u, diệp kình thấy cảnh này, trên mặt đều thoáng hiện vẻ hoảng sợ.

    Bởi vì bọn họ cảm ứng rõ ràng, thác bạt thương đã hoàn toàn bị mạt sát.

    “Hắn tại sao lại không bị đá ra khỏi vạn cổ tháp!”, sắc mặt diệp kình cực kỳ khó coi, hắn có nghe thấy thác bạt thương hô lên rút lui, thế nhưng vạn cố tháp dường như cũng không đá hắn ra.

    Ma ha u sắc mặt âm tình bất định, một lần nữa nhìn về phía thân ảnh ám kim, trong mắt tràn đầy kiêng kỵ cùng một tia sợ hãi.

    “vạn cổ tháp…sợ rằng đã xảy ra chút vấn đề”. Mục Trần âm trầm thấp giọng nói, khi thân ảnh ám kim này xuất hiện, dường như cục diện cũng có chút mất khống chế, có lẽ là do nó quấy nhiễu nên vạn cổ tháp đã không thể đá người bên trong ra ngoài.

    Ma Ha u cùng Diệp Kình nghe vậy, con ngươi cũng chợt co rụt lại, nếu quả thật không cách nào ra khỏi vạn cổ tháp, vậy chẳng phải bọn họ cũng đều hoàn toàn bị chôn vùi ở đây?

    Nghĩ tới đây, sắc mặt 2 người trở nên âm trầm.

    mà cùng lúc đó, bên ngoài vạn cổ tháp, cũng là xôn xao ngập trời, vô số cường giả há hốc mồm nhìn cảnh thác bạt thương bị mạt sát,, một luồng khí lạnh dâng lên từ đáy lòng.

    Đây chính là cường giả tiên phẩm hậu kì đỉnh cao, vậy mà cứ thế bị mạt sát ngay trước mắt họ?

    Thanh diên tịnh nhìn cảnh này, sắc mặt cũng khẽ biến, bởi vì nàng phát hiện ra thác bạt thương rút lui thất bại…lúc này, đôi mắt bén nhọn quét về phía ma ha thiên, thanh âm trầm thấp hỏi: “Vạn cổ tháp xảy ra vấn đề?”

    Sắc mặt ma ha thiên lộ vẻ khó coi, gật đầu một cái, nói: “Ngươi cũng đừng tìm ta, ma ha cổ tộc chúng ta không cách nào khống chế được vạn cổ tháp, cho nên có vấn đề, ta cũng không giải quyết được”

    Thanh diên tịnh bàn tay siết chặt, trong mắt thoáng hiện sát khí, thân ảnh ám kim kia quỷ dị mạnh mẽ, Mục Trần hiển nhiên không thể nào là đối thủ của nó, nếu cứ theo đà này, hắn tất nhiên sẽ dữ nhiều lành ít.

    “vậy thì phá hủy vạn cổ tháp đi!”. THanh diên tịnh lạnh giọng nói.

    “không được”. Ma Ha thiên lập tức phản đối, nói: “Vạn nhất phá hủy vạn cổ tháp, vạn cổ bất hủ thân bên trong đó cũng bị liên lụy, vậy ai chịu trách nhiệm?”

    “Vạn cổ bất hủ thân nếu dễ dàng bị phá hủy như vậy, vậy nó cùng không phải là nguyên thủy pháp thân rồi!”. Thanh diên tịnh cười lạnh nói.

    “Vậy cũng không được! Ma Ha cổ tộc ta bảo vệ nó mấy vạn năm, nhất định phải bảo đảm nó không thể xảy ra chuyện gì!”. Ma Ha Thiên không nhượng bộ chút nào, lạnh lùng nói.

    “vậy ta cũng chỉ có thể cưỡng ép!”

    “Hừ, nơi này là Ma Ha cổ tộc chúng ta, không phải là Phù Đồ cổ tộc các ngươi”

    “vậy thì thử một chút”

    2 đại thánh phẩm cường giả đối đầu nhau, mơ hồ có uy thế kinh khủng tản ra, trực tiếp làm cho mảnh thiên địa này trở nên ám trầm xuống, vô số cường giả câm như hến, 2 vị thần tiên này nếu đấu nhau, sợ rằng phạm vi trăm vạn dặm quanh đây cũng sẽ hóa thành phế tích…

    Bên trong tháp, sau khi thân ảnh ám kim nuốt xong bất hủ kim thân của thác bạt thương, kim quang trong mắt nó càng trở nên nồng nặc hơn, tiếp sau đó, ánh mắt tham lam chuyển hướng tới ba người Mục Trần, Ma Ha u, Thác Bạt Thương.

    ầm!

    Thân thể nó rung lên, hóa thành kim quang, trực tiếp vọt tới người mạnh nhất là Ma Ha u, hiển nhiên là biết được bất hủ kim thân của hắn sẽ còn cho nó lợi ích lớn hơn nữa.

    Mà Ma Ha u thấy vậy, sắc mặt biến đổi, vội vàng thối lui.

    Có điều lúc này, tốc độ của thân ảnh ám kim đã tăng vọt lên rất nhiều, bất kể ma ha u chạy thục mạng như thế nào, khoảng cách giữa 2 bên đều càng ngày càng thu lại.

    Cứ như vậy vài hơi thở sau, ma ha u đã có thể cảm giác được sau lưng kình phong gào thét tới.

    khóe mắt lướt qua nhìn thân ảnh ám kim đột ngột tới gần, ánh mắt ma ha u chợt quét về phía Mục Trần nơi xa, trong mắt thoáng hiện vẻ âm lãnh, chợt trong tay hắn xuất hiện một cái la bàn tam giác, trên la bàn hiện đầy văn lộ huyền ảo.

    “Bát Tinh Linh Bàn, hoán vị quyết!”

    Trên la bàn tản ra ánh sáng thần dị, trực tiếp bao phủ lên thân ảnh ám kim.

    Ngay từ thời điểm ma ha u lấy ra la bàn, Mục Trần đã sinh lòng cảnh giác, mơ hồ cảm thấy bất an, thân hình chợt lui, muốn lui ra xa.

    soạt.

    Cỏ điều trong lúc hắn đang muốn lui ra, thân ảnh ám kim vốn gần đuổi kịp ma ha u đột nhiên quỷ dị biến mất, ngay sau đó, con ngươi Mục Trần co rụt lại nhìn thấy, phía trước hắn, không gian vỡ ra, một thân ảnh ám kim vọt ra, cặp mắt ám kim không chút tình cảm gắt gao nhìn chằm chằm lên người hắn.

    Nhìn thân ảnh ám kim gần trong gang tấc, sắc mặt Mục Trần cũng trở nên âm trầm xuống.

    Tên tạp chủng ma ha u này, lại dám chơi hắn!

    ***

    Dịch bởi zero​
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đại Chúa Tể
    Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
    Chương 1495: Tự bạo Bất Hủ Kim Thân

    Nhóm dịch:
    Nguồn: Hội yêu thích Đại Chúa Tể



    Không gian trước mặt vỡ tan tành, thân ảnh ám kim từ trong đó vọt ra, ánh mắt của Mục Trần cùng với cặp mắt ám kim không chút tình cảm kia đụng nhau trong khoảnh khắc, khuôn mặt tuấn dật cũng trở nên cực kỳ âm trầm.

    Mặc dù đã sớm có phòng bị, nhưng chiêu này của ma ha u hiển nhiên nằm ngoài dự liệu của hắn, người này, lại có thể chuyển dời vị trí của thân ảnh ám kim này tới gần chỗ hắn.

    Như thế, ma ha u thoát khỏi sự phong tỏa của thân ảnh ám kim, nhưng hắn thì lại dính vào.

    Tất cả tâm tình thoáng qua trong lòng, chỉ trong chớp mắt, cánh phượng sau lưng Mục Trần đột nhiên vỗ mạnh, thân hình hóa thành một đạo tàn ảnh điên cuồng rút lui…

    Thân ảnh ám kim trực tiếp khóa lấy Mục Trần gần nhất, hóa thành ánh sáng ám kim bắn tới, từng đạo tàn ảnh không ngừng xé nát, nhanh chóng tới gần.

    Mục Trần thúc giục tốc độ tới mức tận cùng, mấy lần đổi hướng, nhưng vẫn không cách nào cắt đuôi thân ảnh ám kim, lúc này sắc mặt càng âm trầm hơn.

    ở nơi xa, ma ha u lạnh lẽo nhìn Mục Trần bị thân ảnh ám kim đuổi chật vật thục mạng, khóe miệng cũng hiện lên nụ cười lạnh như băng.

    soạt!

    Trong thiên địa mênh mông, Mục Trần hóa thành một quang ảnh phi nhanh, dù áp bách truyền tới từ phía sau càng lúc càng gần, nhưng thần sắc của hắn lúc này cũng trở nên bình tĩnh.

    Hai mắt hắn hơi lóe lên, ánh mắt thi thoảng quét qua phương thiên địa cổ xưa này, sâu trong ánh mắt có vẻ trầm tư.

    dựa theo tốc độ của thân ảnh ám kim này, có lẽ nhiều lắm là mấy chục hơi thở nữa, hắn cũng sẽ bị đuổi kịp, mà bằng sức mạnh kinh khủng của nó, bất kể hắn có thi triển thủ đoạn nào đi nữa, cũng không thể chống đỡ.

    bởi vì thủ đoạn phòng ngự mạnh nhất của hắn cũng là Bất Hủ Kim Liên, nói về sức phòng ngự thì cũng không mạnh hơn bao nhiêu so với bất hủ kim liên của thác bạt thương, thể mà thác bạt thương cũng bị nó xé rách bất hủ kim liên mạt sát, đổi lại lả hắn, có lẽ kết cục cũng tương tự.

    Cục diện như này, đánh không lại, chạy không thoát, cho nên, hắn đã tiến vào một cái tử lộ.

    Nếu là người thường, lúc này sợ rằng đã sớm kinh hoảng thất thố, nhưng trải qua những năm qua, Mục Trần đã sớm rèn luyện tâm trí cứng cỏi, hắn biết, thời điểm này, càng kinh hoảng thì càng không thể tìm được đường sống từ trong tử lộ.

    “làm sao bây giờ?”

    lúc này ngay cả máu huyết trong cơ thề Mục Trần cũng chảy nhanh, hắn ngưng mắt nhìn mảnh thiên địa này, trong mắt thoáng hiện vẻ điên cuồng.

    Hống!

    ở phía sau, tiếng gầm nhẹ truyền tới, một cỗ uy áp đáng sợ bao phủ tới, khiến cả thân thể hắn run lên, khóe mắt hắn lướt qua một lượt, liền thấy thân ảnh ám kim này đã gần trong gang tấc, bàn tay ám kim sáng bóng hung hăng chộp về phía hắn.

    giờ khắc này, đã không còn đường để trốn.

    ở nơi xa, ma ha u thấy cảnh này, trong mắt cũng hiện lên ý rét lạnh, xem lần này ngươi làm sao nhảy nhót!

    Khí tức tử vong ập vào mặt, lúc này đột nhiên Mục Trần 2 tay kết ấn, nhất thời Bất Hủ Kim Thân to lớn xuất hiện phía sau hắn, mà thân ảnh ám kim thấy vậy thì vẻ tham lam trong mắt ngày càng đậm.

    Mục Trần lúc này cũng lạl không chạy trốn nữa, hắn quay đầu, 2 mắt đen nhánh lạnh như băng nhìn chằm chằm vào thân ảnh ám kim vọt tới, chớp mắt sau đó, hai tay đột nhiên kết ấn, thanh âm trầm thấp từ trong miệng chậm rãi truyền ra.

    “bạo!”

    Trong khoảnh khắc thanh âm phát ra, chĩ thấy trên thân thể Bất Hủ Kim Thân xuất hiện vô số vết nứt, tiếp sau đó, bên trong Bất Hủ Kim Thân tựa như có một vầng mặt trời tử kim nờ rộ, ức vạn tia sáng bộc phát ra.

    uỳnh!

    Thanh âm kinh thiên động địa vang lên, ánh sáng tử kim như tràn ngập toàn bộ thế giới, sóng trùng kích hủy diệt không cách nào hình dung quét ngược ra, nơi nó đi qua, hết thảy đều bị hủy diệt triệt để.

    Thậm chí ngay cả thân ảnh ám kim đang đánh về phía Mục Trần, cũng bị đánh bay mấy vạn trượng, phát ra tiếng gào thống khổ.

    “Tự bạo Bất Hủ Kim Thân”

    diệp kình thấy cảnh này, sắc mặt cũng không kìm được biến đổi, không ngờ Mục Trần quả quyết tàn nhẫn như vậy, thậm chí ngay cả Bất Hủ Kim Thân cũng dám tự bạo, phải biết, đây là chân chính tự bạo bất hủ bản nguyên, cũng có nghĩa là từ nay về sau, Mục Trần cũng không thể nào ngưng luyện ra Bất Hủ Kim Thân được nữa, trừ khi hắn tu luyện lại một lần nữa.

    “Tên này”. Ma Ha u cũng có chút kinh ngạc đối với sự quyết đoán của Mục Trần, hai mắt híp lại, hắn vốn tưởng lần này Mục Trần phải chết không nghi ngờ, không ngờ rằng Mục Trần lại tự bạo Bất Hủ Kim Thân tránh thoát.

    Có điều, chợt hắn cũng không suy nghĩ nhiều thêm nữa, tự bạo Bất Hủ Kim Thân, coi như Mục Trần giữ được mạng, nhưng cũng chắc chắn trọng thương, đã không đáng để lo.

    Kế tiếp, chỉ cần đợi lúc diệp kình bị giải quyết, là hắn có thể xuất thủ.

    Nghĩ đến đây, khóe miệng hắn hiện lên một nụ cười âm lãnh, bàn tay trong tay áo nắm chặt, một lá bùa cổ xưa xuất hiện trong tay, trong đó mơ hồ có dao động cực kỳ kinh khủng tản ra.

    vì vạn cổ bất hủ thân, ma ha cổ tộc bọn họ đã sớm chuẩn bị hết thảy, mặc dù cục diện trước mắt có chút vượt quá kiểm soát, nhưng hắn cũng không phải lả không có thủ đoạn đối phó…

    Đương nhiên, trước đó hắn nhất định phải thanh trừ tẩt cả những người khác.

    “Trần nhi”

    Ngoài vạn cổ tháp, khi thanh diên tịnh thấy Mục Trần tự bạo Bất Hủ Kim Thân, sắc mặt nhất thời tái nhợt, chớp mắt sau đó, một cỗ linh lực phong bạo kinh khủng tới cực điểm từ trong cơ thể nàng bộc phát ra, toàn bộ thiên địa đều chấn động.

    Thanh diên tịnh vẻ mặt băng hàn, đôi mắt lạnh lẽo như muốn đóng băng cả hư không, chỉ thấy thân thể nàng vừa động, liền hóa thành quang ảnh bắn thẳng về phía vạn cổ tháp.

    “Thanh diên tịnh, ngươi càn rỡ!”

    Ma ha thiên thấy vậy, nhất thời gầm lên một tiếng, thân hình trực tiếp xuất hiện ngoài vạn cổ tháp, linh lực phong bạo kinh khủng quét ngang thiên dịa, thánh phẩm chi uy bao phủ ra.

    “Cút ngay cho ta!”

    Thanh diên tịnh 2 mắt hàm sát, bàn tay đột nhiên kết ẩn, nhất thời một tòa linh trận to lớn từ trên trời giáng xuống, tựa như một mảnh thế giới phủ xuống, trực tiếp chụp lấy ma ha thiên vào trong.

    Đây là một mảnh thế giới nham tương, nham tương màu trắng, nhiệt độ kinh khủng đủ để đốt tiên phẩm thiên chí tôn thành hư vô, nham tương cự long gầm thét, điên cuồng lao ra, từng con một xông về phía Ma Ha Thiên đứng giữa không trung.

    Ma Ha Thiên thấy vậy, ánh mắt trầm xuống, tay áo vung lên, trong tay áo có 2 cỗ hắc bạch khí cuồn cuộn ra, hắc bạch khí vòng quanh thân, mỗi khi nham tương cự long vọt tới đều sẽ bị hắc bạch khí đánh vỡ.

    “Thanh diên tịnh, ngươi điên rồi phải không? Muốn khai chiến với Ma Ha Cổ tộc ta tại đây sao?”. Ma Ha Thiên lạnh lùng nói.

    “Ma Ha u kia chơi khăm con ta, ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua?!”. Thanh âm phẫn nộ của thanh diên tịnh vang vọng toàn bộ thế giới.

    Ma ha thiên hừ lạnh một tiếng, nói: “Trong vạn cổ tháp vốn là dựa vào thủ đoạn mỗi bên, đây chỉ có thể trách Mục Trần kia tự thân không cẩn thận, không thể trách người khác, ngươi làm như vậy cũng không khỏi vứt thể diện của Phù Đồ cổ tộc đi?”

    “Nói hươu nói vượn”. Thanh diên tịnh cười lạnh một tiếng, trực tiếp thúc giục hơn vạn con nham tương cự long gầm thét, nhìn chằm chằm ma ha thiên.

    Ma Ha Thiên đôi mắt hơi trầm xuống, thanh âm trầm thấp nói: “Hiện giờ Vạn Cổ Tháp xảy ra vấn đề, ngươi thật sự cho rằng đây là lúc đánh nhau sao? con trai ngươi chẳng qua là tự bạo Bất Hủ Kim Thân, cũng không có chết, chờ tới lúc ma ha u giải quyết xong thân ảnh ám kim kia, hắn tự nhiên không có chuyện gì”

    “Nếu ma ha u cũng không giải quyết được, con trai ngươi cũng phải chết trong đó, chúng ta ai cũng không cứu được!”

    Ma ha thiên vừa nói ra, thanh diên tịnh cũng hơi khựng lại, ánh mắt nàng biến ảo, cuối cùng quay lại vẻ lạnh như băng, ban tay khẽ động, thế giới nham tương kia liền hư vô tiêu tán đi.

    “Nếu con ta có chuyện gì, dù là khai chiến với ma ha cổ tộc các ngươi, ta cũng không tiếc”. Thanh diên tịnh thanh âm lạnh như băng, nói, sau đó thân hình vừa động, trở về chỗ cũ.

    Ma Ha Thiên nhìn theo thân ảnh thanh diên tịnh, sâu trong ánh mắt thoáng hiện một tia lạnh lẽo, sau đó cũng lướt về đài cao.

    Mà sau khi 2 vị thánh phẩm dừng tay, vô số cường giả ngoài vạn cổ tháp mới thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, đồng thời lau mồ hôi lạnh trên trán, giao thủ đột ngột lúc trước hiển nhiên đã dọa họ sợ không ít.

    “Thanh diên tịnh này cũng thật là quá đáng”

    Khi ma ha thiên trở về đài cao, những trưởng lão ma ha cổ tộc không nhịn được, nói.

    Ma Ha Thiên ánh mắt hơi rủ, lạnh lùng nói: “trước tiên mặc kệ nàng, bây giờ quan trọng nhất là vạn cổ bất hủ thân, thu được về tay xong, sẽ lại tới so đo với nàng”

    gió lốc càn quét thiên địa một lúc lâu, mời dần dần tiêu tán.

    Mà lúc này, cả vùng đất lỗ chỗ như tổ ong, từng miệng vực mấy vạn trượng giao nhau, bắt mắt cực kì.

    giữa không trung, thân ảnh Mục Trần đã biến mất đi, có điều ma ha u cùng diệp kình cũng không có tâm tư chú ý điều này, bởi vì bọn họ đã thấy, thân ảnh ám kim kia một lần nữa vọt về phía bọn họ.

    Lúc trước Mục Trần tự bạo bẩt hủ kim thân, bất hủ bản nguyên cũng vì tự bạo mà tán lạc, làm cho thân ảnh ám kim kia cũng không lấy được chút nào, cho nên, hiện giờ nóng nảy xông về phía 2 người ma ha u.

    2 người thấy vậy, cũng không chút do dự quay đầu bỏ chạy.

    Nhất thời, trong thiên địa này lại là một vòng đuổi giết sinh tử.

    Trong lúc tiếng xé gió không ngừng vang lên trong thiên địa, ở trong một vực sâu, Mục Trần toàn thân máu tươi nằm trong đó, sắc mặt trắng bệch, quanh thân linh lực uể oải, hiển nhiên là bị trọng thương.

    Đối với hắn mà nói, tự bạo Bất Hủ Kim Thân là cục diện những năm qua chưa từng có.

    phải biết, lần này tự bạo, hủy diệt bẩt hủ bản nguyên, nói cách khác, hắn đã không thể nào ngưng luyện ra Bất Hủ Kim Thân được nữa…

    Nhiều năm khổ tu bị hủy trong chốc lát, cho dù bằng tâm tính của Mục Trần, cũng có chút đau lòng.

    Có điều hắn biết, hiện giờ không phải thời điểm đau lòng, cục diện nguy cơ này vẫn còn chưa giải trừ, hắn phải nghĩ cách phá cục diện.

    Hít.

    Mục Trần lồng ngực phập phồng, thờ một hơi thật dài, đau nhức từ thân thể truyền tới khiến chân mày hắn nhíu lại, nhưng hắn cũng không hề để ý nhiều, ánh mắt của hắn xuyên thấu qua vực sâu, nhìn thiên địa cổ xưa, vào lúc này, 2 mắt của hắn cũng chậm rãi nhắm lại.

    Kế tiếp, cũng nên thử suy đoán lúc trước của hắn một chút thôi.

    Nếu quả thật đúng như hắn suy đoán, như vậy lần tự bạo Bất Hủ Kim Thân này, sẽ không thiệt thòi…

    ***

    Dịch bởi zero​
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    98,235
    Được thích:
    359,686
    Đại Chúa Tể
    Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
    Chương 1496: Thế giới tử kim

    Nhóm dịch:
    Nguồn: Hội yêu thích Đại Chúa Tể



    Khi 2 mắt Mục Trần đóng lại, cảm giác của hắn cũng lặng lẽ lan ra, hắn cảm ứng lấy những bất hủ bản nguyên đang tán lạc trong thiên địa do bất hủ kim thân tự bạo lúc trước.

    Những bất hủ bản nguyên này dù sao cũng là do hắn tu luyện ra, cho nên mặc dù hiện giờ tự bạo, không cách nào nắm giữ được, nhưng Mục Trần vẫn có thể cảm ứng được rõ ràng sự tồn tại cùng với vị trí của chúng.

    Bọn chúng tựa như vô số điểm sáng, phiêu tán trong thiên địa…

    “Đây rồi…”

    Mục Trần lẳng lặng cảm ứng những bât hủ bản nguyên kia, chợt trong lòng vừa động, hắn cảm ứng được, không gian nơi những bất hủ bản nguyên kia tán lạc tới, lúc này lại tản ra những dao động rất nhỏ, sau đó nuốt những điểm sáng kia vào từng chút một…

    Ngắn ngủi thời gian mấy chục hơi thở, những bất hủ bản nguyên tán lạc do Mục Trần tự bạo lại biến mất sạch sẽ, giống như chưa từng xuất hiện.

    Nhưng Mục Trần cũng biết, bất hủ bản nguyên của hắn cũng không phải là biến mất vào hư vô, mà là bị vạn cổ tháp này hấp thu mất…

    Mà điều này cũng giống như lúc trước hắn dự đoán.

    hắn ngưng tâm định thần, cảm ứng bám lên trên bất hủ bản nguyên, bất hủ bản nguyên dung nhập vào thiên địa, hoàn cảnh quanh thân lúc này cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa to lớn, thiên địa cũ biến mất không thấy, thay vào đó là một mảnh thế giới tràn đầy ánh sáng tử kim.

    Trong thế giới này, trôi lơ lửng vô số đốm sáng tử kim, thấy cải này, trong lòng Mục Trần chấn động mạnh, bởi vì toàn bộ những đốm sáng tử kim này đều là bất hủ bản nguyên, nếu so sánh bất hủ bản nguyên mà hắn lấy được từ những đối thủ trước so với nơi này mà nói, thật giống như dòng suối so với đại dương…

    “Bất hủ bản nguyên hùng hậu như vậy, hẳn là vạn cổ tháp tích lũy được trong suốt mấy vạn năm qua?”. Mục Trần rung động nhìn thế giới tử kim này, cảm thán trong lòng.

    Nếu có thể hấp thu luyện hóa toàn bộ những bất hủ bản nguyên này, như vậy bất hủ kim thân của hắn chắc chắn sẽ cường đại đến một mức độ tương đối kinh khủng.

    ồ ồ.

    Mà trong lúc Mục Trần cảm thán, trong thế giới tử kim này chợt có dị động truyền tới, cảm ứng mà Mục Trần dính lên một tia bất hủ kim thân chợt rung lên, bởi vì hắn cảm giác được, dường như có một luồng dao động vừa quét qua tia cảm ứng này của hắn.

    Sự quét qua đó, mang theo một tia cảm giác cổ xưa.

    “Bị phát hiện?”

    Mục Trần giật mình, nhưng lại không dám có chút dị động nào.

    Khi hắn không dám dị động, ờ phía trước, chợt có ánh sáng tử kim tụ đến, tạo thành một quang ảnh mơ hồ trước mặt hắn.

    “Đã nhiều năm như vậy, rốt cục cũng có người tới…”. Đạo quang ảnh này mặc dù không thấy rõ bộ dáng, nhưng có giọng nói già nua truyền tới, hơn nữa hiển nhiên là đang tiến về phía Mục Trần.

    Mục Trần thấy vậy, luồng ý thức đang ẩn núp của hắn cũng tản ra ánh sáng, dần dần biến thành một quang ảnh, hắn thận trọng nhìn ánh sáng mơ hồ trước mắt, ôm quyền nói: “Vãn bối vô tình xông vào, mong tiền bối chớ trách, không biết tiền bối là?”

    Đạo quang ảnh mơ hồ kia làm như cười cười, nói: “Ta chính là ý thức của Vạn cổ Tháp này…xem ra tên tiểu tử ngươi rất là cơ trí, lại có thể đoán được biện pháp tiến vào, có điều can đảm của ngươi cũng không ít…”

    Mục Trần dĩ nhiên là biết, hắn nói can đảm ở đây chính là việc tự bạo bất hủ kim thân, dù sao đổi lại là người bình thường thì sợ là không có cái gan đi tự bạo bất hủ kim thản nhiều năm gian khổ tu luyện.

    “Thời điểm liên quan đến tính mạng, cũng không thể không làm như vậy”. Mục Trần cười khổ một tiếng, sau đó trong lòng khẽ rục rịch, nói: “Nhưng cái này cũng là phiền tiền bối nhắc nhở”

    “aiz, biến dị thể quá ghê tờm, ta không cách nào đối phó, chỉ có thể nhân lúc nó cướp đoạt bất hủ bản nguyên, làm nó có chút hỗn loạn, mới có thể gợi ý một chút”. Quang ảnh mơ hồ thở dài nói.

    “quả nhiên…”

    Mục Trần thở phào nhẹ nhõm trong lòng, lúc trước hắn cảm giác được, mỗi lần sau khi thân ảnh ám kim kia cướp đoạt xong bất hủ bản nguyên, đều sẽ phát ra tiếng gầm nhẹ, mà đó cũng không phải là nó muốn phát ra, mà là do quang ảnh trước mắt này giở trò.

    “Tiền bối…rốt cục là chuyện gì xảy ra? Thân ảnh ám kim kia là vật gì?”. Mục Trần nghi ngờ hỏi.

    Quang ảnh mơ hồ này hơi dao động, chợt trước mặt nó có một bức họa ánh sáng xuất hiện, bức họa từ từ hiện lên, Mục Trần ngưng thần nhìn lại, chỉ thấy bên trên bức họa là một vị nam tử áo xanh, Mục Trần không thể thấy rõ dung mạo của hắn, nhưng từ bóng lưng kia, hắn cảm thấy một cảm giác thần bí cùng áp lực chưa từng có.

    Nam tử áo xah từ trên trời giáng xuống, rơi xuống đại địa, sau đó tự tay xây nên một tòa thạch tháp cổ xưa.

    Tòa thạch tháp này, Mục Trần cực kỳ quen thuộc, rõ ràng chính là vạn cổ tháp!

    Thấy cái này, Mục Trần rung lên trong lòng, đã hiểu được, vị nam tử áo xanh trong bức tranh này, hẳn là vị cường giả đệ nhất thời thượng cổ trong truyền thuyết – Vạn cổ Đại Đế.

    “Năm đó, Bất Hủ Đại Đế xây dựng vạn cổ tháp tại đây,đặt vạn cồ tháp vào trạng thái ngủ đông, cất giữ ở nơi này, đồng thời hắn cũng truyền một vài phương pháp tu luyện bất hủ kim thân ra đại thiên thế giới”

    “Mục đích làm như vậy, một là để chọn ra chủ nhân thích hợp cho Vạn Cổ Bất Hủ Thân, hai lả để thu thập đầy đủ bất hủ bản nguyên, chữa trị cho Vạn Cổ Bất Hủ Thân đang lâm vào ngủ đông”. Thanh âm già nua từ từ truyền tới.

    “chữa trị?”. Mục Trần ánh mắt chợt lóe.

    “Năm đó Bất Hủ Đại Đế quyết chiến cùng Thiên Tà Thần của Ngoại vực tà tộc, Vạn Cổ Bất Hủ Thân cũng bị trọng thương, rơi vào ngủ say, cho nên mới phải để lại nơi này, mượn bất hủ bản nguyên chữa trị”

    “Thì ra là vậy…”. Mục Trần khẽ gật đầu, sau đó thấp giọng hỏi: “Nhưng đạo thân ảnh kia, lại là chuyện gì? Nó hẳn là Vạn Cổ Bất Hủ Thân chứ?”

    “Nó làm sao có thể coi là Vạn Cổ Bất Hủ Thân chứ…”. Quang ảnh già nua kia làm như khinh thường cười cười, sau đó thở dài nói: “Trong mấy vạn năm qua, có rất nhiều cường giả tu thành bất hủ kim thân đã tới vạn cổ tháp này, bọn họ tới, cung cấp lượng bất hủ bản nguyên hùng hậu, cũng giúp đầy nhanh tốc độ chữa trị của Vạn Cổ Bất Hủ Thân một chút”

    “Nhưng khiến ta không ngờ là, trong quá trình này lại xuất hiện một ít dị biến”

    “dị biến?”

    “Đúng vậy, bất hủ bản nguyên mà vạn cổ tháp ngưng tụ được quá mức hùng hồn, mà những bất hủ bản nguyên này lại bắt nguồn từ những bất hủ kim thân khác nhau, tuy là đã bị ta tịnh hóa (thanh lọc), nhưng chung quy vẫn còn bỏ sót…”

    “Trong khi ta còn chưa phát hiện ra, một đạo ý thức không trọn vẹn tiềm phục bên trong lượng bất hủ bản nguyên hùng hòn, sau đó âm thầm cắn nuốt những bất hủ bản nguyên khác, mà tới khi ta nhận ra sự tồn tại của nó thì nó đã cực kỳ mạnh mẽ, rốt cục ta dốc toàn lực mới có thê trấn áp nó…”

    “Có điều nó đã cướp đoạt quá nhiều bất hủ bản nguyên, khiến cho Vạn Cổ Bất Hủ Thân vốn có thể thức tỉnh từ sớm, nhưng lại chậm chạp không thoát khỏi trạng thái ngủ say, thật là ghê tởm”

    Mục Trần trong lòng khẽ động, thời điểm thân ảnh ám kim kia xuất hiện, đúng là từ trong lòng một ngọn núi đỏ sâm, giờ nghĩ lại, thì ra nó bị trấn áp dưới ngọn núi đó.

    “Thì ra thân ảnh ám kim này chính là từ thuần túy bất hủ bản nguyên ngưng luyện thành”. Mục Trần bừng tỉnh hiểu ra, khó trách trên người tên kia lại có khí tức bất hủ đậm đặc như vậy.

    “các ngươi tu bất hủ kim thân, trong đó có bất hủ bản nguyên, cho nên nó mới mang sát ý mạnh liệt như vậy với các ngươi.”

    “Thứ này đã trở thành một khối u ác tính lớn nhất, nếu không thanh trừ, càng ngày nó sẽ đoạt được càng nhiều bất hủ bản nguyên, cuối cùng, thậm chí sẽ nuốt chửng Vạn Cổ Bất Hủ Thân, đến khi đó, sợ rằng cũng sẽ tạo ra một con quái vật ý thức hỗn loạn”

    “Đối với việc này ta đã sớm sứt đầu mẻ trán, nhưng bởi quy tắc nên ta không cách nào trực tiếp tiếp xúc với các ngươi, chỉ có thể âm thầm gợi ý, xem các ngươi có thể hiểu ra được, dùng phương thức khác đi tới nơi này hay không…”

    Nghe vậy, con ngươi Mục Trần nhất thời co lại, hắn khổ cực tu luyện nhiều năm chính là vì Vạn Cổ Bất Hủ Thân, nếu để cho cái biến dị thể này thành công, vậy hắn thật muốn khóc cũng không biết đi đâu mà khóc.

    “Vãn bối có thể làm chút gì sao?” Mục Trần trầm ngâm nói, mục tiêu của hắn chính là Vạn Cổ Bất Hủ Thân, hiện giờ chuyện quan trọng nhất, chính là ngăn cản cái biến dị thể kia.

    Nhưng hiện giờ biến dị thể quá mức lợi hại, hắn căn bản không phải đối thủ của nó, lúc trước chỉ hơi tiếp xúc một chút hắn cũng đã bị ép tự bạo bất hủ kim thân, nếu thêm lần nữa thì chỉ sợ ngay cả tính mạng cũng phải vứt đi.

    “Biến dị thể kia đã có chút thành tựu, trừ khi trong các ngươi xuất hiện cường giả thánh phẩm, nếu không khó có thể chế phục được”. Quang ảnh già nua chậm rãi nói.

    Mục Trần khẽ gật đầu, cau mày nói: “vậy còn biện pháp khác không?”

    “có”

    Thân ảnh già nua dao động, biểu hiện ra một chút kích động.

    “cái gì?”

    Thân ảnh già nua nói từng chữ một “Đánh thức vạn cổ bẩt hủ thân đang ngủ say”

    Mục Trần rung lên trong lòng, chợt có sự nóng bỏng sục sôi từ sâu trong đáy lòng, hắn kìm lại sự kích động, nóiVãn bối có thể thử một chút khong?”

    Quang ảnh già nua làm như cười cười, nói: “Dĩ nhiên, ngươi có thể đi tới nơi đây, đã đủ chứng minh dũng khí cùng gan dạ của ngươi, cái này cũng chính là tư cách”

    Thanh âm vừa dứt, quang ảnh già nua làm như phất tay, sau đó Mục Trần liền cảm giác được, phía dưới thế giới tử kim này, tử quang bắt đầu tiêu tán, hắn cúi đầu, thấy ở nơi sâ nhất trong thế giới, có ánh sáng lưu ly thần bí, như ẩn như hiện…

    Mục Trần gắt gao nhìn ánh sáng lưu ly kia, sau đó đưa cảnh tượng bên trong vào tầm mắt.

    Trong ánh sáng lưu ly,như có một bộ thân thể đang ngồi xếp bằng, thân thể kia toàn thân như làm bằng lưu ly, trên mỗi tấc da đều khắc rõ văn lộ cổ xưa, vặn lộ đó khiến người ta thấy một loại dao động nguyên thủy, phảng phất như xuất hiện từ khi thế giới hình thành, thần bí khó lường.

    Khí tức bất hủ bao phủ lấy nó, cho người ta một loại cảm giác vĩnh hằng, tựa như vĩnh viễn không ma diệt, có thể chống chịu sự mài mòn của dòng thời gian vô tận…

    Nó chỉ lớn chừng một trượng, nhưng sự cổ xưa cùng cường đại như thế, cho dù đang lâm vào ngủ đông, nhưng vẫn là tản ra một loại cảm giác áp bách không cách nào hình dung, loại áp bách đó, so với thánh phẩm chi uy còn mạnh hơn.

    Mục Trần nhìn bộ thân thể lưu ly vô cùng cổ xưa này, khát vọng nóng bỏng vô tận dâng lên từ sâu trong 2 tròng mắt đen nhánh, vào giờ phút này, cho dù với tâm tính của hắn, cũng không kìm được thân thể có chút run rẩy.

    Vạn Cổ Bất Hủ Thân…

    Rốt cục ta cũng nhìn thấy ngươi.

    ***

    Dịch bởi zero​
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)