HOT  Tiên Hiệp  Đô Thị Cực Phẩm Tiên Đế Tại Đô Thị - 766 - Nữ Vương Quyên Tỷ

  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 8: Một cước đá chết ngươi
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Vừa rồi bởi vì tu luyện, nên bộ đồ trên người của Diệp Lăng đã bị xé thành từng mảnh nhỏ, bây giờ trên người là trần như nhộng.

    Lúc này Diệp Lăng đang trần truồng, tiểu đệ ở giữa hai chân cứ vậy mà hóng mát bên ngoài...

    Khi Hàn Thanh Tâm nhìn thấy Diệp Lăng trần truồng thì theo bản năng nhìn xuống phía dưới, liền nhìn thấy cái.....

    Nhưng mà cũng thật to a!! Ý nghĩ vừa thoáng qua thì khuôn mặt cô đỏ bừng...

    “Anh... Anh tên sắc lang này, sao ban ngày ban mặt lại không mặc... Không mặc quần!”

    Hàn Thanh Tâm che mặt lại, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng hô lên.

    Vậy thì sao, không mặc quần áo thì sao, dù sao thì trời quá nóng nực, xem như mặc như vậy cho mát, có liên quan gì đến cô???

    Diệp Lăng ngạc nhiên thầm nghĩ, nghĩ thì cũng chỉ nghĩ vậy thôi, hắn có thể giải thích thế nào? Nói ta vừa rồi tu luyện, đem bộ xé tan?

    Sợ rằng bất kể là nói tu luyện hay là bộ đồ bị chấn nát, Hàn Thanh Tâm đều chắc chắn sẽ không tin.

    Thấy Diệp Lăng không nói lời nào, Hàn Thanh Tâm bỗng nghĩ tới cái tên háo sắc Dương Đình từng nói với mình, nói là khi mà nam nhân không có nữ nhân, thì sẽ tự mình làm cái việc kia để thỏa mãn cái....

    Nghĩ tới đây, khuôn mặt Hàn Thanh Tâm đã đỏ giờ lại càng đỏ hơn, cô vốn đã vô cùng xinh đẹp rồi, bây giờ khuôn mặt xinh đẹp đỏ lên như trái táo lại càng mê người hơn, lập tức làm cho Diệp Lăng nổi lên phản ứng.

    Lúc này Hàn Thanh Tâm vẫn còn ở trong lòng của Diệp Lăng, Diệp Lăng vừa mới nổi lên phản ứng thì trực tiếp liền chỉa thẳng vào giữa hai chân Hàn Thanh Tâm.

    “A!”

    Hàn Thanh Tâm lại thét lên một tiếng chói tai, trong chớp mắt, toàn thân nàng giống như là bị điện giật, dâng lên một cảm giác tê dại vô lực.

    “Anh... anh biến thái! Không biết xấu hổ!!”

    Hàn Thanh Tâm vội vàng đẩy ra Diệp Lăng, lui về phía sau mấy bước.

    Chẳng qua căn phòng của Diệp Lăng thực sự quá nhỏ, nàng bởi vì khẩn trương thái quá, lui về phía sau quá nhanh, trực tiếp đụng vào tường giống như cái bóng cao su bắn ngược lại Diệp Lăng.

    Diệp Lăng lập tức nhân cơ hội muốn đỡ lấy Hàn Thanh Tâm, nhưng Hàn Thanh Tâm liền thét to lên:

    “Đại sắc lang, anh đừng đụng tôi!”

    Nghe nói như thế, Diệp Lăng lập tức phản ứng, không nói hai lời liền vọt qua một bên.

    “Thình thịch!”

    Một âm thanh va chạm vào sàn nhà vang lên, Hàn Thanh Tâm lập tức té sấp mặt..

    “Anh ... Sao anh không đỡ lấy ta?”

    Hai tay Hàn Thanh Tâm đau gần chết, đứng dậy, hướng Diệp Lăng thở phì phò nói.

    Diệp Lăng nhíu chân mày mấy cái nói:

    “Đại tiểu thư, là cô nói rõ đừng chạm vào, bây giờ nói vậy là sao?”

    “Nhưng...”

    Hàn Thanh Tâm á khẩu không phản bác được.

    Cô phồng má không nói gì, khi khóe mắt lại vô tình liếc qua, không tự kìm hãm được liếc về phía tiểu đệ của Diệp Lăng.

    “Anh nhanh quần mặc vào!”

    Hàn Thanh Tâm vội vàng bịt kín hai mắt, vành tai nóng lên, trái tim đập liên hồi.

    Chẳng qua ở trong lòng cô lại âm thầm suy nghĩ:

    “To quá...”

    Trước đó Diệp Lăng vốn định mặc quần áo vào rồi, hắn tất nhiên không có loại ham mê biến thái này, chỉ là không ngờ Hàn Thanh Tâm ở bên ngoài hô có người đuổi theo cô, trong tình thế cấp bách Diệp Lăng liền trực tiếp mở cửa phòng ra... nên mới có chuyện như vậy.

    Lúc này nghe được lời nói của Hàn Thanh Tâm, Diệp Lăng lập tức muốn đi mặc quần áo.

    Chẳng qua cũng đúng lúc này, bên ngoài bỗng vang lên hàng loạt tiếng bước chân, ngay sau đó, hơn mười người trực tiếp vọt vào phòng của Diệp Lăng.

    Những người này đều mặc âu phục màu đen, cắt tóc ngắn, có mấy người còn đeo kính râm.

    Diệp Lăng nhìn qua tình huống trước mắt... xem ra là không kịp mặc quần áo rồi.

    “Các anh là ai? Vì sao chưa được sự đồng ý của tôi mà đã tiến vào đây?”

    Diệp Lăng nhíu mày bất mãn nói.

    Những tên mặc âu phục kia căn bản chưa hề chú ý tới Diệp Lăng, lúc này vừa nghe tiếng Diệp Lăng vang lên thì đồng loạt nhìn lại.

    Khi thấy Diệp Lăng không mặc quần áo, lập tức có một người vóc dáng khôi ngô đi ra chắn trước mặt Hàn Thanh Tâm, đồng thời hỏi:

    “Tiểu thư, người không sao chứ?”

    “Không có... Không có việc gì.”

    Hàn Thanh Tâm ấp úng nói, cô biết những người này nhất định đã hiểu lầm.

    Chuyện này cũng không có gì kỳ quái, một cô gái xinh đẹp như vậy, và một tên đàn ông đang không mặc gì cả ở cùng một chỗ, ai mà không hiểu lầm chứ?

    “Cậu là ai? Tại sao lại ở cùng với tiểu thư chúng tôi?”

    Một tên đại hán khôi ngô hỏi.

    Diệp Lăng nghe vậy liền nở nụ cười:

    “Các anh xông vào nhà của tôi mà còn hỏi tôi là ai? Não bị cửa kẹp sao?”

    “Đừng nói nhảm, dám ở trước mặt tiểu thư làm càn, tôi thấy cậu là không muốn sống rồi!”

    Tên đại hán khôi ngô kia cau mày nói.

    "Vậy à, ta không muốn sống đó, ngươi làm gì được ta?”

    Diệp Lăng vừa mới đột phá Hậu Thiên Sơ Kỳ, còn muốn tìm người thử xem thực lực của mình bây giờ thế nào.

    “18, nhanh giải quyết tên đó đi, cho gã biết đùa giỡn với tiểu thư sẽ có hậu quả như thế nào.”

    Một tên to cao phía sau lắc đầu nói.

    Cái tên gọi là ‘18’ gật đầu, đi tới trước mặt Diệp Lăng, đấm ra một quyền hướng vào ngực trái của hắn.

    18 ra tay rất nhanh, cho thấy hắn trải qua huấn luyện rất lâu, quyền ra như gió, nếu là người bình thường, thậm chí ngay cả quyền ảnh đều sẽ thấy không rõ.

    Diệp Lăng là người như thế nào?

    Dù chỉ là Hậu Thiên Sơ Kỳ, nhưng đối với Diệp Lăng mà nói, tốc độ công kích của 18 quá là chậm.

    “Ba!”

    Cứ tưởng một quyền của 18 sẽ đánh trúng Diệp Lăng, nhưng ngay thời điểm đó, Diệp Lăng giơ tay lên tát một cái liền hóa giải nắm đấm của 18.

    18 sững sờ, đang muốn công kích lần nữa thì đã thấy một cái chân xuất hiện ở trước mắt của mình.

    Một đá này của Diệp Lăng quá nhanh, nhanh đến mức 18 đều không kịp phản ứng.

    “Thình thịch!”

    Một cước của Diệp Lăng trực tiếp đá 18 bay ra ngoài.

    Một cước này của Diệp Lăng chỉ dùng có một phần mười lực lượng, nếu không đã sớm đưa 18 đi gặp ông nội rồi.

    Dù sao đối với pháp luật trên Trái Đất, trong ký ức của Diệp Lăng cũng biết một chút.

    Diệp Lăng cũng biết, trên Trái Đất có một thứ gọi là "Khoa học kỹ thuật ". Dù cho bây giờ mình sở hữu lực lượng Hậu Thiên Sơ Kỳ, nhưng đối với những thứ như súng laser, súng tự động các kiểu mà nói vẫn là kém nhiều lắm.

    18 bị đá bay ra ngoài nằm ở trên mặt đất, khóe miệng ứa ra máu, trong lỗ mũi chảy máu không ngừng, khiến gã vô cùng hoảng sợ.

    Đám người bọn họ là vệ sĩ theo bảo vệ Hàn Thanh Tâm, là người của tập đoàn Hàn thị, chẳng qua Hàn Thanh Tâm rất ghét những người này, cảm giác mình bị đám người này đi theo thực chất là giám sát cô, điều này khiến cô cảm thấy không đươc tự do.

    Cho nên, Hàn Thanh Tâm liền tìm cách chạy trốn khỏi bọn họ.

    Sau đó... tình huống tiếp theo xảy ra như vậy...

    Hàn Đông Thăng dùng nhiều tiền để mời tới những vệ sĩ này, nhất định là bọn họ có chút tài năng. Bọn họ đối với thực lực của mình cũng rất tự tin, đều là bộ đội đặc chủng, nếu là đánh người bình thường, thì một người đánh mười cũng không có vấn đề gì.

    Có điều là bọn họ không ngờ Diệp Lăng chỉ đung một tát một cước đã giải quyết xong 18.

    Hơn nữa nhìn 18 thê thảm như vậy, sức lực để kêu cha gọi mẹ cũng không có.
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    222,434
    Được thích:
    233,406
    Chương 9: Cô không dựa vào ông ta, vậy để tôi dựa vào!
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Cái miệng nhỏ nhắn của Hàn Thanh Tâm há to, ngây ngẩn cả người.

    Cha cô luôn miệng bảo đám vệ sĩ này rất lợi hại, còn bây giờ trông dáng vẻ của 18 sao lại thê thảm như vậy?

    Sao có thể như vậy được?

    Không thể a, xem cái thân hình của Diệp Lăng, Hàn Thanh Tâm nghĩ chỉ cần gió thổi qua một cái thì hắn cũng sẽ bay đi.

    Mà giờ thì sao?

    Nghĩ tới đây, Hàn Thanh Tâm không khỏi nhìn về phía Diệp Lăng, chẳng qua khi nhìn đến Diệp Lăng, nhưng khi nhìn thấy tiểu đệ to lớn của Diệp Lăng, khuôn mặt tức thì lại đỏ thẫm lên, vội vàng dời mắt.

    “ Nhóc con, mày muốn chết!”

    Đại hán khôi ngô giận dữ rống lên, nói với hai tên khác:

    “Lão ngũ, lão lục bắt tên đó lại cho tao, đánh cho tàn phế!”

    Dù sao bọn họ cũng đều xuất thân từ bộ đội đặc chủng, cũng sẽ không bởi vì chút chuyện nhỏ này mà bị hù được.

    Hai tên được tên được gọi lão Ngũ, lão Lục nghe được lời nói của đại hán khôi ngô, lập tức gật đầu, công kích tới Diệp Lăng.

    Có vẻ lão Lục vẫn rất có đầu óc, gã vốn đeo kính mắt nhưng khi ra tay thì đã gỡ kính xuống.

    Lão Ngũ công kích vào mặt Diệp Lăng, lão Lục đánh tới dưới háng Diệp Lăng.

    Hai người phối hợp có thể nói là vô cùng ăn ý, nhưng mà ngã dục tương tâm hướng minh nguyệt, nại hà minh tưởng chiếu cừ câu*, bọn họ đánh lầm người.

    “Bang bang!”

    Trong chớp mắt Diệp Lăng nhấc chân trái lên, động tác của Diệp Lăng vô cùng nhanh nên và lão Ngũ và lão Lục không cả thấy rõ động tác của hắn, ngay sau đó trên khuôn mặt cả hai tên liền xuất hiện một cái dấu chân thật to, đồng thời máu mũi trào ra, hai tiếng kêu lên thảm thiết vang lên, rầm một tiếng té bay ra ngoài.

    “Mẹ nó!”

    Số 18 vốn là là nằm trên mặt đất không rõ sống chết, bất ngờ bị hai người đè lên một cái, đau kêu cha gọi mẹ.

    Trong nháy mắt Thấy Diệp Lăng liền giải quyết xong ba người, tên đại hán khôi ngô lập tức liền ý thức mình đã gặp phải cường địch rồi, quát nói:

    “Cùng tiến lên!”

    Đáng tiếc là căn phòng của Diệp Lăng thật sự là quá nhỏ, hơn mười người làm sao cùng tiến lên, dù muốn cùng tiến lên cũng không lên được a!

    Có ba người ở đầu đi tới trước mặt Diệp Lăng, trong đó lại có thêm một tên biến thái nữa, vừa ra chiêu liền sử dụng Hầu Tử Thâu Đào bắt tới tiểu đệ Diệp Lăng.

    Diệp Lăng ghét nhất người như thế, đánh chỗ nào không được, tại sao lại đánh tiểu đệ của mình?

    “Mày muốn đánh thằng em tao à?”

    Miệng Diệp Lăng nở một nụ cười âm u, tay phải vội vung ra chộp bàn tay của hắn, kéo một cái về phía sau, cái này tên này không kịp phản ứng, liền đụng đầu vào trên tường.

    “Rầm rầm đùng!”

    Ngay sau đó, hai tên khác cũng được nếm mùi vị hai bàn chân của được Diệp Lăng, trúng cước bay ra ngoài, bởi lực lượng quá lớn, ngay cả những tên chen nhau ở phía sau cũng bị đụng bay ra ngoài.

    Hàn Thanh Tâm quả thực không thể tin được, cô cũng đã nhìn ra, không phải những vệ sĩ mà cha cô tìm đến quá yếu, mà là Diệp Lăng quá mạnh a!

    Đại hán khôi ngô kia còn muốn công kích Diệp Lăng, nhưng thấy một màn như vậy thì trừng to mắt, nhanh chân chạy.

    Lính đặc chủng xác thực ngưu bức, nhưng tên kia còn càng ngưu bức hơn, vậy thì phải chạy a!

    Nếu không chạy, chắc chắn sẽ nằm ở đây... ngủ.

    “Mày chạy được sao?”

    Diệp Lăng giống như là như một cơn gió xuất hiện trước mặt đại hán khôi ngô, đại hán khôi ngô thấy thế bỗng sững sờ, lập tức phát ra một tiếng thét chói tai.

    “Quỷ a!!”

    Diệp Lăng tốc độ đích xác thực là quá nhanh, đại hán khôi ngô vốn rõ ràng là đứng ở phía sau, cách Diệp Lăng chừng sáu, bảy mét, nhưng liền trong nháy mắt đi tới trước mặt của hắn, hắn làm sao không sợ?

    “Bành!”

    Bất ngờ Diệp Lăng tung một cước đá vào ngực của hắn, đại hán khôi ngô nhìn bề ngoài gần 90kg, cứ như vậy mà bay ngược ra xa năm, sáu mét.

    “Một đám phế vật, vậy mà đòi học người ta làm vệ sĩ?”

    Diệp Lăng khinh thường vỗ vỗ nói, đi tới tủ quần áo, lấy ra quần lót cùng một đồ mặc vào.

    Hàn Thanh Tâm hoàn toàn bị chấn động rồi, nàng thật sự không nghĩ tới, trong hiện thực còn có cao thủ loại này, cái này chẳng phải đều là ở trên TV mới xuất hiện sao?

    “Anh... sao anh lại lợi hại như vậy?”

    Hàn Thanh Tâm không tự chủ được hỏi.

    “ Lợi hại?”

    Diệp Lăng cười lắc đầu, nói:

    “Bản Soái ca từ xưa đến nay đều rất lợi hại, chỉ cần thổi một hơi là những tên phế vật này bay ra ngoài!"

    “Khoác lác.”

    Hàn Thanh Tâm mắt trợn trắng lên, bĩu môi nói.

    “Không tin đúng không?”

    Diệp Lăng hỏi.

    “Không tin, sao chứ?”

    “Không tin thì thôi!”

    Hàn Thanh Tâm:“...”

    “Còn giả bộ chết cái gì, cút nhanh lên, nếu không…!”

    Diệp Lăng thấy những tên này vẫn còn nằm trên đất kêu la hừ hừ, nhướng mày, mở miệng quát nói.

    Nghe được hắn nói, đám người đại hán khôi ngô giống như xác chết vùng dậy đứng lên nhìn nhau, lại như gió biến mất trước mặt Diệp Lăng cùng Hàn Thanh Tâm...

    “Nhìn thấy chứ? Đây mới gọi là làm xác chết vùng dậy.”

    Diệp Lăng nói.

    Hàn Thanh Tâm không nói.

    “Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?”

    Diệp Lăng hỏi một câu, lại chợt nhớ ra, nói:

    “À, đúng rồi, cô đến để đưa tiền cho ta đúng vậy?”

    “Ừ.”

    Đúng thật là Hàn Thanh Tâm vội tới để đưa tiền cho Diệp Lăng, cô vốn định tìm người để đưa cho Diệp Lăng, chẳng qua vì muốn thoát khỏi những tên vệ sĩ rắc rối này, nên cô đích thân đi đến.

    Cô đang lái một chiếc Ferrari và nghĩ rằng mình có thể thoát khỏi đám vệ sĩ chỉ lái chiếc Audi A6 do cha cô trang bị. Nhưng không ngờ đám vệ sĩ kia có thể “biến” Audi A6 thành Ferrari.

    Trên thực tế, đó không phải đám đại hán khôi ngô làm cho chiếc A6 chạy ngang Ferrari. Mà là Hàn Thanh Tâm làm chiếc Ferrari của mình chậm như A6.

    Vào ban đêm có ít xe trên đường, Hàn Thanh Tâm có thể chạy xe như một cơn gió. Nhưng ban ngày thì không được, nhất là ở nơi kẹt xe mỗi ngày như thành phố Đông Hải.

    Suy nghĩ chút liền biết kĩ năng lái xe của cô cũng không được tốt, nếu tốt đã không đâm vào Diệp Lăng.

    “Đây là tiền của anh.”

    Hàn Thanh Tâm lấy ra trong ví một xấp tiền, bên trong ước chừng hơn 10 xấp.

    Diệp Lăng liệc nhìn một cái, lập tức mặt mày rạng rỡ.

    “Này, nếu anh đã lợi hại như vậy, tại sao không lo tìm việc mà làm chứ? Vì sao lại ở cái nơi như thế này? Hơn nữa ngay cả tiền thuê phòng cũng đóng không nổi?”

    Hàn Thanh Tâm hiếu kỳ mà hỏi.

    “Tôi thích.”

    Diệp Lăng nói.

    Hắn cũng không thể nói là mình vừa mới trọng sinh tới?

    “Anh có thể nói chuyện nghiêm túc hay không.”

    Hàn Thanh Tâm thở phì phò nói:

    “Người ta đang hỏi nghiêm túc mà anh còn giỡn.”

    “Này, theo tôi được biết, con nhà quyền quý rất hoành hành bá đạo a, cô còn sẽ dễ nói chuyện sao?"

    Diệp Lăng trêu đùa nói.

    “Hừ, tôi không phải là loại người như vậy.”

    Hàn Thanh Tâm khẽ rên một tiếng, lại nói:

    “Còn nữa, đừng gọi tôi là phú nhị đại gì đó, giờ tôi đang đi làm.”

    “A, nếu tôi nhớ không lầm, tập đoàn Hàn thị thuộc top mười Đại Tập Đoàn ở thành phố Đông Hải, trên toàn quốc đều rất nổi danh. Cha cô là Hàn Đông Thăng, giá trị con người phải mấy chục tỷ, cô còn phải đi làm nữa à, đây không phải là đi chịu tội sao?”

    Diệp Lăng không hiểu nói.

    “Như anh nói, tôi thật sự không thích ba chữ phú nhị đại này, cho nên tôi nhất định sẽ tự mình đi làm, tôi muốn làm cho bọn họ biết được, Hàn Thanh Tâm tôi không cần phải dựa vào người khác!”

    Hàn Thanh Tâm lộ vẻ nghiêm túc, nhìn Diệp Lăng nói.

    “Được!”

    Diệp Lăng vỗ đùi, dọa Hàn Thanh Tâm giật cả mình.

    “Tôi thích loại người như cô, lợi hại!”

    Diệp Lăng giơ ngón tay cái lên.

    Hàn Thanh Tâm hé miệng cười, lộ ra đắc ý, chẳng qua khi nghe Diệp Lăng nói câu kế tiếp, lập tức khiến trán cô nổi lên vài hắc tuyến.

    “Nếu vậy cô đưa số điện thoại của cha cô cho ta, nếu như cô đã không dựa vào ông ta, vậy để tôi dựa vào!”

    Hàn Thanh Tâm: “...”
     
    motminhmai, lamchivu and tempking1970 like this.

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)