Huyền Huyễn Chư Thiên Tế - Thừa Phong Ngự Kiếm

  1. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483
    Chư Thiên Tế
    Tác giả: Thừa Phong Ngự Kiếm
    Nguồn: tangthuvien
    === oOo ===

    Chương 21: Không thể ngăn cản.



    - Huyền thiên tông! Ngươi đừng quá càn rỡ!

    Lâm húc nhật rít lên chói tai, nhìn chằm chằm Huyền thiên tông.

    - Càn rỡ? Ta quá càn rỡ? Đột nhiên ta không muốn chơi nữa, lúc này các ngươi còn vọng tưởng? Như vậy hãy để ta đến đạp nát chút vọng tưởng còn sót lại của các ngươi đi?

    Huyền thiên tông lạnh lùng nói đầy càn rỡ. Đôi tóc mai bạc trắng không ngừng phất phơ theo dòng nguyên khí chấn động. Hắn chợt giơ cao tay trái, hướng hư không nắm chặt lại.

    Ầm ầm!

    Toàn bộ thông đạo đến Nguyệt ma giới chấn động, một lượng lớn năng lượng thuộc về Nguyệt ma giới tràn xuống từ đường hầm không gian.

    - Chí tôn ma kiếm! Tận tình hấp thu lực lượng mà ngươi cần đi! Những thứ ngươi cần, ta sẽ cho ngươi tất cả! Lúc này hãy cùng ta đại khai sát giới!

    Sau khi Huyền thiên tông nói xong hai từ cuối cùng, từ bên trong đường hầm thông đến Nguyệt ma giới tràn ra một lượng lớn ngọn lửa đen tụ tập lại, quấn vòng quanh thân Chí tôn ma kiếm. Dường như được những lực lượng này cung cấp thêm năng lượng, trong nháy mắt thân kiếm rực sáng. Vô số đạo kiếm khí sắc bén có thể xuyên thủng hết thảy từ trên thân Chí tôn ma kiếm bắn ra phủ xuống hiện trường đại điển truyền ngôi giống như một cơn mưa rào, không có bất kỳ khe hở nào.

    - Không tốt!

    - A! Chạy mau!

    - Tên ma đầu này muốn đại khai sát giới! Chạy mau!

    - Cẩn thận kiếm khí!

    - Huyền thiên tông! Ngươi dám ra tay với ta, Tam sinh đảo ta cùng ngươi thề chết không thôi!

    Kiếm khí dày đặc từ trên trời ụp xuống, bao phủ toàn bộ sáu vạn bảy nghìn đệ tử, trưởng lão, chấp sự của Lâm môn kiếm tông cùng hơn một vạn quan khách đến từ đại lục có mặt nơi này. Trong nháy mắt, hiện trường trở nên hỗn loạn, toàn bộ cường giả đều tế xuất ra cương khí hộ thân, mưu toán chống lại cơn mưa kiếm khí. Những nhân vật đạt tới cấp bá chủ truyền kỳ cảnh đồng loạt triển khai lĩnh vực, bảo vệ một phương. Một vài cường giả tự tin, lập tức rút kiếm trực tiếp đối mặt với những đạo kiếm khí đang bắn tới.

    Nhưng mà.....

    Vô ích.

    Tiên thiên cũng tốt, tông sư cũng được, cho dù là cường giả truyền kỳ cảnh hùng bá nhất nhương, trước mặt cơn mưa kiếm khí này hoàn toàn không có một chút sức phản kháng nào.

    Ầm ! Ầm! Ầm!

    Trên hiện trưởng, ngọn lửa màu đen nở rộ. Trong nháy mắt vài nghìn người, bao gồm tinh anh tông môn cùng không ít đại nhân vật có thể hô mưa gọi gió, thậm chí còn có cả tông chủ, chưởng môn, giáo chủ, điện chủ của một vài thế lực nhất lưu nhị lưu không hề có bất kỳ sức phản kháng nào đã bị xuyên thủng dưới cơn mưa kiếm khí, biến thành tro bụi.

    - Không!

    - Dừng tay, buông tha chúng ta, chúng ta cùng ngươi không cừu không oán!

    - Sư huynh!

    - Huyền thiên tông! Tên đại ma đầu này, ta cùng ngươi không chết không thôi!

    Tiêng gào thét đầy giận dữ, tiếng kêu rên, hoảng sợ trước sự uy hiếp của tử vong, tiếng rít gào căm hận vang vọng khắp bốn phía. Khí tức chết chóc phủ kín hiện trường.

    - Căm hận đi! Sợ hãi đi! Phẫn nộ đi! Tuyệt vọng đi! Ha ha, các ngươi nói không sai, ta Huyền thiên tông chính là một tên ma đầu tội ác chồng chất, giết người vô số! Ta Huyền thiên tông chính là phát rồ, chính là đồ vong ân phụ nghĩa giết cả người nuôi dạy mình! Nếu ngay cả ngươi nuôi ta lên người ta còn dám giết, ngay cả người ta yêu nhất chết ở trước mặt ta còn nhẫn nhịn được. Thiên hạ này còn chuyện gì ta không dám làm? Là một tên ma đầu tuyệt thế, nếu không đại khai sát giới, làm ra một ít tội ác điên cuồng thì chẳng phải là sẽ khiến cho các ngươi thất vọng hay sao, ha ha ha ha!

    - Nghiệt chướng! Hôm nay, cho dù bỏ mình thân tử đạo tiêu, ta cũng phải giết chết tên nghiệt súc nhà ngươi!

    Lâm trấn phương tận mắt chứng kiến Huyền thiên tông dám đại khai sát giới ngay ở trước mặt của mình, chém giết mấy nghìn cường giả. Lão không thể kiềm chế được, mở miệng rống giận, ngọn lửa hừng hực phủ khắp toàn thân, hóa thành một bàn tay cực lớn, chộp về phía Huyền thiên tông. Dưới một trào này, dường như thiên địa vạn vật đều co rút lại, dường như sắp bị bàn tay lửa này đốt thành tro tàn.

    - Nghiệt súc! Lâm trấn phương, ngươi lão cầu này! Năm đó, quyết tâm tiêu diệt Thánh ma điện là ngươi, năm đó để ta đi nằm vùng cũng là ngươi, năm đó hại chết Huyền thiên tông một môn trên dưới mấy nghìn đệ tử cũng là ngươi. Cuối cùng, trên đỉnh thánh sơn, ngươi chửi ta là ma đầu, đại khai sát giới cũng là ngươi! Ngươi tính là cái thá gì! Vì thỏa mãn dã tâm của mình, vì để Lâm môn kiếm tông trở thành tông môn đệ nhất Thánh quang đế quốc, ngươi không biết liêm sỉ ra tay với một người con gái yếu đuối không hề tu luyện chỉ vì bức bách điện chủ Thánh ma điện Tần thiên liệt không dám xuất thủ sợ sợ ném chuột vỡ đồ. Tên súc sinh khoác da người nhà ngươi có tư cách gì mà chỉ trích ta? Ngươi tính là thứ gì? Nếu như ta là súc sinh thì ngươi ngay cả súc sinh cũng không bằng!

    Nói xong, dường như nhớ lại cảnh tượng năm đó trên đỉnh thánh sơn, ánh mắt Huyền thiên tông càng thêm điên cuồng, Ngọn lửa kinh khủng màu đenkhông ngừng toát ra từ bê trong thất khiếu hắn. Chí tôn ma kiếm được tiếp thêm ý niệm giận dữ, căm hận, giết chóc điên cuồn lập tức ngân vang một tiếng kiếm minh đầy vui sướng.

    - Chết!

    Giữa cơn cuồng loạn, Huyền thiên tông ngửa mặt lên trời huýt dài một tiếng. Dưới sự túc dục của căm hận, giết chóc, điên cuồng Chí tôn ma kiếm hóa thân thành hủy diệt chi chủ, phong mang bén nhọn, quét ngang chư thiên. Kiếm phong sở chí (nơi kiếm chỉ tới) hư không vỡ nát từng thốn một chỉ để lại vết tích là gọn lửa màu đen là nhân chứng nơi nó từng quét qua.

    Kiếm phong cùng bàn tay lửa của Lâm trấn phươ va vào nhau. Trong nháy mắt, bàn tay đủ để có thể đánh tan Vấn kiếm sơn vỡ nát, vô số đốm lửa giống như một ngôi sao vỡ nát văng tung tóe khắp bốn phía khiến cho mọi vật trong vòng 10 cây số xung quanh cháy lên hừng hực.

    - Giết!

    Một kiếm đánh tan bàn tay khổng lồ, Huyền Thiên Tông mang theo một lượng lớn lửa cùng khói đen xông thẳng về phía trước, nhằm về phía Lâm trấn phương bay tới.

    Kiếm khí xuyên thủng vạn vật!

    - Không tốt!

    Lâm trấn phương trừng mắt, trường bào màu đỏ vận trên thân bay phần phật. Trong giây phút bị Chí tôn ma kiếm tập trung, một lọa sắc bén có thể xuyên thủng linh hồn dọa lão suýt hồn phi phách tán.

    - Hư không phong trấn, ngăn cản!

    Lâm trấn phương vung tay nắm chặt, chí tôn thần thoại nắm trong tay không gian pháp tắc, có thể tạo ra một hàng rào không gian trước mặt mình chỉ trong nháy mắt. Trước mặt hàng rào này, cho dù mười vị bán thần liên thủ cũng không thể đánh vỡ.

    Nhưng...

    Đối mặt với Lâm trấn phương không phải là mười vị bán thần!

    Mà là chí tôn ma kiếm!

    Đứng đầu bốn đại thần khí của Nguyệt ma giới---- Chí tôn ma kiếm!

    Thanh ma kiếm chỉ cần một kích đã có thể xuyên thủng hàng rào tam giới!

    Ầm!

    Trong nháy mắt, hàng rào không gian nát bấy, hóa thành khí lưu.

    Ngang dọc tam giới!

    Sở hướng vô địch!

    Không!

    Chỉ tích tắc sau, kiếm khí của Chí tôn ma kiếm dưới ánh mắt khó có thể tin của Lâm trấn phương, xuyên thủng đầu lão.
     
  2. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483
    Chư Thiên Tế
    Tác giả: Thừa Phong Ngự Kiếm
    Nguồn: tangthuvien
    === oOo ===

    Chương 22: Người tốt.



    - Ngươi...

    Lâm trấn phương cảm nhận được rất rõ ràng, một loại năng lượng đáng sợ đang điên cuồng lan tràn trong thân thể lão, cắn nuốt hồn phách lão, phân giải tất cả ý chi tinh thần của lão.

    - Vĩ đại chí tôn thần thoại, lão tổ Lâm môn kiếm tông, Lâm trấn phương đại nhân. "Ngài" diệt Thánh ma điện thì sao, "ngài" phát triển Lâm môn kiếm tông trở thành tông môn đệ nhất Thánh quang đế quốc thì sao? Một đại điển truyền ngôi có thể khiến cho vạn tông đến chúc mừng thì sao? Hiện tại, toàn bộ trên dưới Lâm môn kiếm tông phải quỳ gối run rẩy, kêu rên, sợ hãi, hủy diệt dưới Chí tôn ma kiếm của ta. Vì sao? Bởi vì quyết định năm đó của "ngài", vì để bảo vệ hình tượng quang huy chánh nghĩa của tông môn mà coi ta một kẻ từng vì Lâm môn kiếm tông "các ngài" lập ra vô số công lao hãn mã, nhưng vì nằm vùng mà phải giết chóc quá nặng trở thành kẻ phản bội mà diệt trừ! Chúc mừng "ngài", hoa tươi, vỗ tay, bởi vì quyết định " chính xác" của "ngài", vốn dĩ Lâm môn kiếm tông có thể truyền thừa thêm vài trăm năm tráng lệ, nay sẽ bị diệt môn. "Ngài" sợ dưới cửu tuyền sẽ không được tiếp tục bồi bạn cùng Lâm môn kiếm tông của "ngài", tiếp tục tận hưởng huy hoàng cùng vinh quang sao? Rất nhanh thôi, ta sẽ tiễn toàn bộ người Lâm môn kiếm tông xuống bồi bạn cùng "ngài". Đường xuống hoàng tuyền, "ngài" có thể mang theo Lâm môn kiếm tông tiếp tục chinh chiến thiên hạ, vấn đỉnh vinh quang kiếm tông đệ nhất của địa ngục.

    - Không! Lâm môn kiếm tông không thể bị hủy diệt trong tay ta, tuyệt đối không! Huyền thiên tông, cho dù chết, ta cũng muốn ngươi đi theo chôn cùng!

    Lâm trấn phương tru lên một tiếng đầy thống khổ cùng bất cam. Lực lượng kinh khủng ẩn dấu trong thân thể lão bất chợt nổ tung, trong nháy mắt, một cỗ năng lượng lực lượng hủy thiên diệt địa tràn ra bên ngoài từ trong thân thể lão.

    - Huyền thiên tông! Cho dù chết ta cũng sẽ không để cho ngươi sống khá giả!

    - Ngoan lắm!

    Cảm nhận được cỗ năng lượng kinh khủng đủ để có thể khiến cho Vấn kiếm sơn bốc hơi bộc phát từ trong cơ thể Lâm trấn phương. Khuôn mặt Huyền thiên tông không hề có chút nào sợ hãi, ngược lại vẫn chỉ là nụ cười nhạt nhẽo.

    - Vĩ đại Lâm trấn phương các hạ, nói thật cho ngài biết. Giết chóc sẽ không ngừng tăng trưởng lực lượng của Chí tôn ma kiếm, tế xuất Chí tôn ma kiếm giết chết toàn bộ người nơi này, cái giá phải trả sẽ rấtt lớn, rất có khả năng, sẽ khiến cho ta hoàn toàn biến thành kiếm nô của chuôi kiếm này. Đây cũng là nguyên nhân vì sao dưới một kiếm này, ngài vẫn còn có thời gian nói nhảm. Bởi vì ta không dám tiếp tục sử dụng lực lượng của Chí tôn ma kiếm. Cám ơn "ngài", Lâm trấn phương các hạ thật vô tư, cám ơn "ngài" đã tự bạo, không chỉ sẽ khiến cho ma kiếm chủ động hộ chủ, mà còn tiêu hao lực lượng do giết chóc ban nãy, đồng thời còn tiêu diệt 9 thành sinh linh có mặt tại nơi này. Đáng lẽ, nếu ta biến thành kiếm nô mất đi lý trí, Lâm môn kiếm tông còn có một đường sinh cơ. Nhưng hiện tại, chỉ cần đối phó với một thành tàn binh bại tướng... Quả thực là không có chút áp lực nào! Ta đại biểu cho Lâm môn kiếm tông sắp bị diệt môn, cảm tạ "ngài". Tổ sư vĩ đại của Lâm môn kiếm tông, Lâm trấn phương các hạ!

    Thanh âm quanh quẩn bên tai Lâm trấn phương, lời nói này, nụ cười này đầy châm chọc cùng chế giễu.

    - Ngài thực là một người tốt!

    - Không!

    Tiếng kêu đầy tuyệt vọng!

    Giờ phút này tiếng kêu của Lâm trấn phương chân chính là tuyệt vọng!

    Khi lão còn sống, đều vì sự phát triển của Lâm môn kiếm tông mà nỗ lực. Lúc này lão tự bạo, cũng chỉ vì muốn bảo vệ Lâm môn kiếm tông, có thể thấy được địa vị của Lâm môn kiếm tông trong lòng lão. Có thể nói rằng, Lâm môn kiếm tông chính là sinh mạng của lão.

    Vốn cho rằng tự bạo hi sinh tính mạng, có thể tranh thủ cho Lâm môn kiếm tông một đường sinh cơ, có lẽ Huyền thiên bị thương nặng, Lâm môn kiếm tông có thể sẽ lưu lại được chút hương hỏa truyền thừa. Nhưng mà lão không ngờ rằng, bởi vì quyết định lựa chọn tự bạo, cùng Huyền thiên tông ngọc thạch câu phần, mới khiến cho đường sinh cơ duy nhất còn dự lại của Lâm môn kiếm tông triệt để đoạn tuyệt!

    Lâm môn kiếm tông! Chính là tất cả đối với lão!

    Nhưng mà không ngờ rằng, đường sinh cơ duy nhất còn lại của Lâm môn kiếm tông lại bị đoạn tuyệt trong tay lão. Gián tiếp lão đã khiến cho Lâm môn kiếm tông triệt để hủy diệt. Chân tướng tàn khốc, khiến cho vị chí tôn thần thoại này triệt để tuyệt vọng!

    Ầm ầm!

    Giữa tiếng kêu gào đầy tuyệt vọng, lực lượng hủy diệt mà chí tôn thần thoại tự bạo rốc cục cũng bộc phát.

    - Không hay!

    - Trời ạ! Tự bạo! Lâm trấn phương chí tôn muốn tự bạo!

    - Chạy! Chạy mau!

    Tiếng gầm rú đầy hoảng sợ vang vọng khắp đó đây.

    Một vị chí tôn thần thoại tự bạo, đừng nói là truyền kỳ, bán thần, coi như là chí tôn thần thoại nếu có mặt rong khu vực trung ương vụ nổ cũng vô cùng có khả năng bị cộ năng lượng này giết chết. Đáng tiếc, cho dù phản ứng của bọn họ nhanh hơn nữa, cũng không bằng sóng xung kích hình thành từ vụ nổ.

    Sóng xung kích mang theo hủy diệt không cách nào hình dung ra, lấy Lâm trấn phương làm trung tâm, tràn về khắp bốn phía. Dưới sự hủy diệt của cỗ năng lượng này, bất kể là nhân lọa, cỏ cây, kiến trúc, chim, cá, tất cả giống như bị vây trong một cơn lốc, biến thành tro bụi chỉ trong nháy mắt.

    Sóng xung kích bằng mắt thường có thể thấy được đã phá hủy hết thảy văn minh nhân loại nằm trên Vấn kiếm sơn. Khu vực năm sáu chục km xung quanh bị san thành bình địa, dòng thác hủy diệt khiến cho toàn bọ đỉnh Vấn kiếm sơn tan thành tro bụi. Bất kể là đệ tử ngoại môn, tôi tớ, hạ nhân cùng toàn bộ sinh linh sống trên đỉnh Vấn kiếm sơn đều bị diệt sạch.

    Tai nạn hủy diệt trên đỉnh Vấn kiếm sơn khiến cho người sống dưới chân núi hít thở không thông.

    Sau khi Vấn kiếm sơn bị hủy diệt, một cột khói hình nấm khổng lồ bốc thẳng lên trời cao khiến cho người ta cảm thấy khó thở.

    Hít thở không thông!

    Kinh khủng!

    Tuyệt vọng!

    Đây là ý nghĩ chung của toàn bộ người sống dưới chân núi.

    Run rẩy!

    Run rẩy không ngừng!

    Quảng hàn yên may mắn thoát khỏi Lâm môn kiếm tông, chứng kiến Lâm môn kiếm tông bị sóng hủy diệt biến thành tro tàn, toàn thân run rẩy, hoàn toàn mất đi tư duy, giống như là một xác chết vô hồn..

    Nàng muốn mở miệng gào thét, nhưng giờ phút này toàn thân nàng giống như là rơi vào ác mộng vô tận, mặc nàng kêu gào, rên xiết, nhưng vẫn không thể thốt lên một lời nào.

    Lâm môn kiếm tông!

    Trên đỉnh núi chính là Lâm môn kiếm tông!

    Đại phái đệ nhất Thánh quang đế quốc, ba mươi vạn ngoại môn đệ tử, sáu nghìn đệ tử nội môn, tám trăm đệ tử chân truyền, cùng với rất nhiều trưởng lão, chấ sự, thị vệ, tôi tớ, tạp dịch.

    Hiện tại...

    Ha ha ha ha!

    Tiếng cười đầy càn rỡ vang lên từ trung ương vụ nổ, vang vọng khắp toàn bộ Vấn kiếm sơn. Tiếng cười giống như là tiếng gào từ địa ngục sâu thẳm này khiến cho toàn bộ người dân sống dưới chân núi Vấn kiếm sơn run rẩy.

    - Hủy diệt! Hủy diệt! Hủy diệt! Ha ha, từ giờ trở đi, thiên hạ không còn Lâm môn kiếm tông nữa!
     
  3. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483
    Chư Thiên Tế
    Tác giả: Thừa Phong Ngự Kiếm
    Nguồn: tangthuvien
    === oOo ===

    Chương 23: Long tấn vân.



    Giữa lửa khói, Huyền thiên tông đứng ngạo nghễ giữa hư không. Khói cùng bụi đen thoát ra từ thất khiếu của hắn đã mỏng hơn rấtt nhiều. Nhưng toàn thân hắn vẫn bao phủ bởi ngọn lửa đen, thoạt nhìn giống như một ác ma vừa bò ra từ trong địa ngục.

    - Hủy diệt! Toàn bộ Lâm môn kiếm tông đều bị hủy diệt, bị hủy trên tay ngươi, Lâm trấn phương, ha ha ha ha....

    Tiếng cười đầy càn rỡ vang vọng giữa khung cảnh Lâm môn kiếm tông cuồn cuộn khói lửa.

    Mặc dù như vậy, Lâm môn kiếm tông vẫn còn có những cường giả truyền kỳ cảnh, bán thần cảnh nhờ vào lĩnh vực của mình mà chật vật sống xót qua vụ nổ do một vị chí tôn thần thoại tự bạo. Nhưng mà, bóng dáng người thanh niên bị ngọn lửa màu đen bao trùm cùng tiếng cười đầy càn rỡ vang vọng khắp bốn phía đã chú định trở thành cơn ác mộng không bao giờ quên trong lòng mỗi người có mặt nơi này.

    - Huyền thiên tông!

    Tiếng gầm rú đầy căm hận, vọng ra từ màn khói dày đặc.

    Một khắc sau, một đạo kiếm khí nóng rực xuyên thủng màn khói, bắn thẳng về phía Huyền thiên tông đang đứng sừng sững giữa hư không.

    Ầm!

    Không chút hành động dư thừa nào.

    Huyền thiên tông chỉ vung tay, đạo kiếm khi kia đã bị hắn nắm chặt trong lòng bàn tay rồi bóp nát vụn.

    - Chỉ đến trình độ này?

    Tiếng cười của Huyền thiên tông vụt tắt, hắn xoay người dời mắt nhìn về phía một hình bóng vọt theo ra từ bên trong màn khói đen. Dưới ánh mắt của hắn, dường như bị một lực lượng vô hình khống chế, khu vực lửa cháy xung quanh đó tắt ngóm chỉ trong nháy mắt, lộ ra hình dáng người xông tới.

    Không ai khác, chính là tông chủ đương nhiệm của Lâm môn kiếm tông- Lâm húc nhật.

    Chỉ là, giờ phút này toàn thân lão vô cùng chật vật, không chỉ khóe miệng tràn ra máu tươi. Ngay cả bộ trường bào màu đỏ hoa lệ cũng đã rách bươm, búi tóc trên đỉnh đầu đã bị đốt trọi không. Hoàn toàn không còn chút khí độ vạn chúng chúc mục như trước đó. Ngoại trừ đám người Lâm húc nhật, Long tấn vân, Kinh tình hoài, Tề thiên phóng, Tô cần, Hằng bách kiếp, Đường chinh hải, Mộ hóa tuy rằng khí tức yếu ớt, bộ dáng chật vật nhưng rốt cục vẫn sống sót qua vụ nổ.

    Đây cũng là dự tính của Lâm trấn phương.

    Cho dù chí tôn thần thoại như lão cũng không ngăn cản được Huyền thiên tông. Muốn bảo tồn nhất mạch Lâm môn kiếm tông, biện pháp duy nhất chính là dựa vào tự bạo đồng quy vụ tận cùng Huyền thiên tông. Bởi vì Huyền thiên tông phải thừa nhận hầu hết lực lượng của vụ nổ, phần còn lại vẫn chưa đủ để có thể giết chết những cường giả truyền kỳ đã ngưng tụ ra lĩnh vực.

    Chỉ cần cường giả truyền kỳ cảnh trở nên không chết, Lâm môn kiếm tông vẫn còn hi vọng đông sơn tái khởi.

    Quả thực tính toán của lão không tệ.

    Chỉ tiếc, Huyền thiên tông có Chí tôn ma kiếm hộ chủ. Chỉ cần Chí tôn ma kiếm có đầy đủ lực lượng. Đừng nói là một vị chí tôn thần thoại tự bạo, coi như là thần vương, thậm chí là thần hoàng cũng đừng hòng giết chết được ký chủ của nó.

    Ký chủ của Chí tôn ma kiếm tử vong?

    Chỉ có một trường hợp.

    Bị thanh ma kiếm này khống chế, trở thành kiếm nô, cuối cùng bị nó cắn nuốt tất cả lực lượng mà chết.

    Mà lúc này...

    Lực lượng Chí tôn ma kiếm có được, vẫn nằm trong pham vị Huyền thiên tông có thể áp chế được.

    - Tông chủ Lâm môn kiếm tông, Lâm húc nhật các hạ!

    - Huyền thiên tông!

    Huyền thiên tông nhìn vị tông chủ Lâm môn kiếm tông thân hình đã lảo đảo sắp ngã, nhưng giọng nói chất đầy thù hận khắc cốt minh tâm, lần thứ hai nhoẻn miệng cười.

    - Lâm tông chủ, từ trong giọng nói của ngài ta cảm thấy ngài rất hận ta, hận không thể băm vằm ta thành vạn mảnh? Không sao, năm đó ta cũng cảm thấy không khác gì ngài.

    Nói xong, ánh mắt của hắn đảo qua đám người Long tấn vân, Hằng bách kiếp, Mộ hóa, Đường chinh hải. Ngoại trừ 8 người này ra, còn có 8 vị tông chủ, trưởng lão truyền kỳ cảnh còn sống.

    Mà toàn bộ Lâm môn kiếm tông...

    Chỉ vài phút trước thôi khung cảnh còn đầy tưng bừng, lúc này chỉ còn sót lại 16 người còn sống.

    - Sống sót không ít, vì miễn ảnh hưởng đến tâm tình của ta. Tốt nhất nên giết vài người trước. Được rồi, bắt đầu từ ngươi, Hư linh chân nhân. Vừa rồi ngươi thực lợi hại, khiến ta giật cả mình.

    Nói xong, Huyền thiên tông nâng tay nhắm về phía Hư linh chân nhân lúc này ngay cả đứng cũng không vững.

    - Không nên!

    Tô cẩn đứng cạnh đó vội vàng hô lên, chắn ở trước người Hư linh chân nhân, thần sắc sầu thảm nói.

    - Phó hành sư huynh, van cầu huynh. Nể tình sư tỷ Tiểu nguyệt, hãy dừng lại đi. Dù sao đây cũng là tông môn của sư tỷ, là nhà của sư tỷ.

    - Nhà?

    Huyền thiên tông nhìn Tô cần, sau đó dời mắt nhìn về phía Lâm húc nhật, nụ cười trên khuôn mặt biến thành dữ tợn.

    - Ngươi xác định?

    - Huyền thiên tông! Có gì ngươi cứ nhắm vào ta. Bọn họ vô tội, những vị khách này cũng là người vô tội. Nếu ngươi đồng ý buông tha bọn họ, ta nguyện tự sát ngay trước mặt ngươi, để ngươi có thể nguôi ngoai cơn giận trong lòng.

    Lúc này Lâm húc nhật đã từ trong phẫn nộ vì tông môn gần như bị tiêu diệt tỉnh lại.

    Lâm môn kiếm tông đã sắp diệt vong. Chỉ còn dư lại vài vị để tử truyền kỳ cảnh như Hư linh chân nhân, Tô cảnh, Long tấn vân, Tề thiên phóng. Nếu như những người này chết nốt, Lâm môn kiếm tông sẽ triệt để diệt vong. Hoàn cảnh như vậy, cho dù lão hận không thể lột da, xả thịt, uống máu Huyền thiên tông, nhưng lại không có đủ bản lĩnh. Vì để cho Lâm môn kiếm tông có thể truyền thừa tiếp, lão đành nhẫn nại.

    - Nhắm vào ngươi?

    Huyền thiên tông cười nhạt nhìn Lâm húc nhật.

    - Trên thực tế, ngươi cũng chỉ là kẻ bị đầu độc, giống như một con rối đáng thương mặc cho kẻ khác chơi đùa. Nếu như nói ngươi thực sự đã làm sai chuyện gì, vậ thì cũng chỉ có một chuyện.

    Giết Lâm tiểu nguyệt.

    Nhớ lại, thàn sắc Lâm húc nhật cũng trở nên thống khổ.

    - Ta sẽ đền mạng.

    - Đền mạng?Ha ha, đầu sỏ gây nên còn chưa bị chém đầu, sao đã vội vàng nhắc tới đề tài này.

    Huyền thiên tông nói xong sau đó dời mắt nhìn sang Long tấn vân.

    Long tấn vân có thể được mọi người coi là tông chủ kế nhiệm, đương nhiên tu vi sẽ vượt hơn đám người Tô cẩn, Tề thiê phóng. Mấy người này còn có thể sống sót, hắn với tu vi truyền kỳ hậu kỳ đương nhiên cũng sẽ không ngoại lệ. Thấy Huyền thiên tông nhìn về phía mình, trong lòng Long tấn vân nhất thời run lên. Bất quá, hắn cũng hiểu rằng Huyền thiên tông tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình, dứt khoát cường ngạnh.

    - Huyền thiên tông, tên ác ma này, đừng hòng yêu ngôn hoặc chúng (nói xằng bậy mê hoặc người khác). Ta tuyệt đối sẽ không khuất phục, lúc này ta chỉ hận vì sao năm đó không nghiền xương ngươi thành tro bụi, khiến ngươi hồn phi phách tán. Nếu không Lâm môn kiếm tông cũng sẽ không gặp phải tai họa này.

    - Có cốt khí!

    Dường như Huyền thiên tông rất thưởng thức Long tấn vân, lần thứ hai nở nụ cười nhạt.

    - Ta thích người có cốt khí. Nếu không vừa chơi được một lát đã chết rồi.
     
  4. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483
    Chư Thiên Tế
    Tác giả: Thừa Phong Ngự Kiếm
    Nguồn: tangthuvien
    === oOo ===

    Chương 24: Tìm cách.



    Chương 24: Tìm cách.

    - Long tấn vân!

    - Huyền thiên tông, tên ma đầu này, có bản lĩnh thì một kiếm giết ta đi!

    - Giết ngươi?

    Huyền thiên tông không ngừng đánh giá Long tấn vân:

    - Không khiến cho ngươi thân bại danh liệt, sao ta có thể giết ngươi? Lúc này, ta cũng muốn ngươi phải nếm thử kết cục người người lên án, người người phỉ nhổ! Ta muốn ngươi phải sống trong đau đớn, quằn quại, tận cho đến khi tinh thần ngươi tan nát, ta mới lấy tính mạng của ngươi.

    - Thân bại danh liệt?

    Thân bại danh liệt sẽ đau đớn.

    Gặp quỷ đi.

    Chỉ cần còn sống, mọi chuyện đều còn có hi vọng, đông sơn tái khởi. Danh dự? Danh dự là cái quái gì? Huyền thiên tông hắn bị ta tính kế mà rơi vào cảnh thân bại danh liệt? Nhưng bây giờ, bởi vì có được lực lượng cường đại. cuối cùng lại có thể chúa tể sinh tử của ta. Chỉ cần có thực lực, coi như là thân bại danh liệt thì sao? Cùng lắm rời khỏi nơi này, đi nơi khác, thay đổi hình dáng, hưởng thụ vinh hoa phú quý. Chỉ có sống sót được, mới là chân thật nhất.

    Nghĩ vậy, tuy rằng trong lòng vui mừng vì tìm được đường sống. Nhưng khuôn mặt Long tấn vân lại lộ vẻ sợ hãi.

    - Huyền thiên tông, ngươi muốn làm gì?

    - Làm gì? Chẳng phải năm đó ngươi vu hãm ta khi sư diệt tổ sao? Hiện tại, ta cũng muốn ngươi nếm thử cảm giác này? Hư linh chân nhân đúng không, bắt đầu từ ngươi trước!

    Nói xong, ánh mắt Huyền thiên tông trở nên u ám. Trong nháy mắt, Long tấn vân cảm thấy một lực lượng đáng sợ xâm nhập vào thần hồn của hắn, chớp mắt dường như hắn mất đi quyền khống chế thân thể.

    - Ngươi làm gì? Huyền thiên tông! Ngươi đừng hòng khống chế ta! Ta quyết phản kháng!

    Long tấn vân gầm lớn, dường như muốn dãy dụa thoát khỏi sự khống chế của Huyền thiên tông. Đồng thời hắn khống chế chân khí của bản thân phun ra một ngụm máu tươi, giống như là đụng phải thương thế trên người.

    - Huyền thiên tông!

    Long tấn vân kinh hô, Tô cẩn đứng chắn trước người Hư linh chân nhân vội vàng rút kiếm, nhìn Long tấn vân đầy vẻ đề phòng.

    - Tô cẩn sư muội, mau tránh ra, tên ma đầu này dùng tà thuật khống chế ta, ta không khống chế được bản thân mình.

    - Sư huynh!

    -Mau tránh ra!

    Long tấn vân hô lớn, giống như là thực sự không thể khống chế được thân thể, đột nhiên xuất kiếm, chém thẳng về phía Tô cẩn.

    Keng!

    Ánh lửa bắn ra tứ phía.

    Vốn đã bị thương nặng hơn Long tấn vân, tu vi cũng không bằng hắn, Tô cẩn bị lực lượng của một kiếm này đánh bay.

    - Long tấn vân!

    Lâm húc nhật hét lớn, muốn tiến lên. Nhưng lão vừa mới cất bước, một cỗ lực lượng cầm cố không gian chỉ thuộc về cường giả thần thoại cảnh đã phủ lên trên người lão, khiến lão không thể tiến thêm một bước.

    - Hư linh sư bá!

    Long tấn vân gào to, nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy vui sướng có chút bệnh hoạn.

    - Giết, giết lão thái bà này, sau đó giả bộ đau đớn muốn chết, là có thể lừa gạt Huyền thiên tông. Chỉ cần sống qua ngày hôm nay, cần gì phải quan tâm tới thân bại danh liệt, cần gì phải quan tâm tới sống chết của Lâm môn kiếm tông. Chỉ cần ta còn sống, cho dù các ngươi chết sạch thì đã làm sao. Còn sống là còn hi vọng, hơn nữa, năm đó khi Lâm húc nhật muốn truyền ngôi lại cho ta, lão thái bà Hư linh này lại dám phản đối. Ta đã sớm nhìn bà già này không vừa mắt, nhân cơ hội này, chấm dứt luôn một thể.

    - Long tấn vân! Ngươi dám!

    Hư linh chân nhân giận dữ rống to.

    - Ngu ngốc, vì mạng sống, có gì không dám!

    Trong chớp mắt, Hư linh chân nhân còn chưa kịp phản kháng đã bị đã bị Long tấn vân chém chết.

    - Hư linh sư bá! Không!

    Giết chết Hư linh xong, Long tấn vân gầm lên đầy thê lương, thảm thiết, bộ dạng thương tâm gần chết, nhưng trong lòng lại cảm thấy vui vẻ.

    - Rốt cục cũng giết, giả bộ một chút. Lần này, chắc chắn Huyền thiên tông sẽ thả ta đi, tốt nhất là lại khiến ta giết sạch toàn bộ người nơi này, kể cả Lâm húc nhật. Lão già này chậm chạp không chịu truyền ngôi cho ta, độc chiếm chiếc ghế tông chủ. Nếu như để ta sớm trở thành tông chủ , ta đã thành lập phòng ngự cường đại xung quanh Lâm môn kiếm tông, nói không chừng lại có thể ngăn cản Huyền thiên tông!

    - Súc sinh!

    Nhưng mà hành vi này của hắn,khiến cho Lâm húc nhật giận tím mặt!

    - Long tấn vân!

    Ngay cả Tô cẩn, Tề thiên phóng, Kinh tình hoài cũng nhìn về phía Long tấn vân với ánh mắt khó mà tin được. Mà đám người Hằng bách kiếp, Đường chinh hải, Mộ hóa nhìn về phía vị tông chủ kế nhiệm của Lâm môn kiếm tông này, ánh mắt có chút thương hại.

    - Hả?

    Cảm nhận được sự dị thường của mọi người, Long tấn vân hơi đổi sắc:

    - Ta bị bí thuật của Huyền thiên tông khống chế, giết Hư linh chân nhân cũng là bất đắc dĩ, tại sao bọn họ lại nhìn ta như vậy? Chẳng lẽ ta để lộ sơ hở? Không có khả năng, người Lâm môn kiếm tông dễ dàng bị lừa gạt lắm cơ mà. Năm đó chuyện của Huyền thiên tông, chẳng phải bọn họ bị ta đùa trên tay dễ như bỡn hay sao? Rõ ràng ta cấu kết với phó điện chủ Thánh ma điện Cổ thiên cơ, nhưng cuối cùng bọ họ lại tin lời ta, coi Huyền thiên tông là kẻ phản bội. Với chỉ số thông minh như vậy, làm sao có thể thấy được kế hoạch trong lòng ta!?

    Đủ loại ý nghĩ hiện lên trong đầu Long tấn vân.

    - Súc sinh! Tên súc sinh này!

    Mà lúc này, Lâm húc nhật sớm đã gầm lên đầy giận dữ, ánh mắt nhìn về phía Long tấn vân, hận không thể phun ra lửa. Nếu như không bị lực lượng không gian của Huyền thiên tông giam cầm, chỉ sợ rằng điều đầu tiên mà lão làm lúc này không phải là xông lên đánh chết Huyền thiên tông- địch nhân lớn nhất của Lâm môn kiếm tông, mà là tự tay đâm chết Long tấn vân, thanh lý môn hộ.

    - Tuyệt vời! Long tấn vân, ý tưởng của ngươi phong phú lắm. Chớp mắt thôi đã nghĩ được nhiều thứ như vậy, đủ loại tâm kế khiến cho ta cũng phải thốt lên hai từ "bội phục" Thảo nào, thảo nào trên dưới toàn bộ Lâm môn kiếm tông bị ngươi quay vòng vòng. Thảo nào ngươi có thể khiến cho lão già Lâm húc nhật này cam tâm tình nguyện giao lại chức vị tông chủ cho ngươi.

    Huyền thiên tông nhìn về phía Long tấn vân giống như được mở rộng tầm mắt. Bộ dạng như là lần đầu tiên gặp mặt vị thiên tài của Lâm môn kiếm tông này.

    - Ngươi...

    Thấy ý nghĩ trong đầu bị Huyền thiên tông nói toạc ra, Long tấn vân biến sắc, một ý tưởng bất hảo hiện lên trong đầu hắn.

    - Ngươi.... Ngươi đã làm cái gi?

    - Không có gì, chỉ dùng chút thủ đoạn khiến cho suy nghĩ trong đầu ngươi hiển hóa ra thôi. Giống như là thưởng thức trò hề thôi.
     
  5. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,707
    Được thích:
    53,483
    Chư Thiên Tế
    Tác giả: Thừa Phong Ngự Kiếm
    Nguồn: tangthuvien
    === oOo ===

    Chương 25: Tương tàn.



    Chương 25: Tương tàn.

    Chỉ một câu nói, trong nháy mắt đã khiến cho Long tấn vân đường đường là tông chủ kế nhiệm Lâm môn kiếm tông lạnh lẽo giống như rơi vào hầm băng.

    Vừa rồi....

    Vì cho rằng tìm được đường sống, hắn từng có đủ loại ý nghĩ đại nghịch bất đạo trong đầu. Mọi việc bị lộ ra, cho dù chỉ cần một người biết được những thứ này cũng sẽ khiến cho Lâm môn kiếm tông nổi cơn sóng gió. Bây giờ lại....

    Thảo nào vừa rồi ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn lại hèn mọn như vậy. Toàn bộ kế hoạch của hắn đều bị những người này biết được.

    - Long tấn vân, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta ngu ngốc đến mức tha ngươi một mạng, cho ngươi cơ hội đông sơn tái khởi sao?

    Lời này vừa nói ra, mặt mày Long tấn vân vốn đang kinh hoảng chợt cứng lại, nháy mắt hắn đã hiểu rõ kế hoạch của Huyền thiên tông. Nhưng cho dù là như vậy, hắn vẫn không cam lòng hỏi.

    - Lúc trước ngươi nói, khiến ta phải thân bại danh liệt, khiến ta phải sống tiếp trong đau đớn đều là giả dối?

    - Sống tiếp trong đau đớn? Loại người như ngươi sao có thể biết được đau đớn là thứ gì? Ta chỉ cho ngươi một tia hi vọng, cho ngươi có ý chí cầu sanh, sau đó sẽ từ từ dẫm nát cái hi vọng đó. Cho tới bây giờ, ta chưa từng nghĩ sẽ lưu lại cho ngươi một con đường sống. Ha ha ha, không thể không nói, màn biểu diễn vừa rồi của ngươi quá đặc sắc đó! Ha ha ha

    Nghe được tiếng cười đầy kiêu ngạo cùng điên cuồng này của Huyền thiên tông, Long tấn vân cảm thấy trong lòng lạnh buốt.

    Nếu lúc trước hắn chết dưới kiếm của Huyền thiên tông, chí ít còn có thể bảo lưu hình tượng quang minh. Nhưng mà hiện tại, bộ mặt thật của hắn đã bị lộ ra ngoài để cho toàn bộ Lâm môn kiếm tông biết được. Mọi người đều biết được nhân cách của hắn, cho dù cuối cùng Huyền thiên tông bỏ qua cho hắn, hắn cũng đừng hòng sống qua ngày hôm nay.

    Chí ít.

    Lâm môn kiếm tông tuyệt đối sẽ không để cho hắn sống rời khỏi nơi này.

    - Vì sao? Vì sao? Vì sao ngươi đã nói muốn khiến cho ta thân bại danh liệt, khiến ta phải sống tiếp trong đau đớn!

    - Xin lỗi, ta nói dối.

    Huyền thiên tông nhún vai.

    - Súc sinh! Súc sinh! Long tấn vân, ta hận! Ta hận Lâm húc nhật ta mắt mù, không ngờ lại tin vào tên súc sinh này! Cuối cùng khiến cho Lâm môn kiếm tông ta rơi vài cảnh này, ta hận, ta thật hận!

    Lâm húc nhật điên cuồng gầm thét, hai mắt như muốn nứt ra, khí tức cường đại trên người điên cuồng rung chuyển lực lượng không gian của Huyền thiên tông đang giam cầm lão. Giờ phút này, cho dù rút gân lột da, nghiền xương Long tấn vân thành tro cũng không thể nguôi ngoai mối hận trong lòng lão.

    - Không ngờ, thật không ngờ đường đường là kiếm tông đệ nhất Thánh quang đế không, Lâm môn kiếm tông lại xuất hiện một tên đệ tử lang tâm cẩu phế đến như vậy. Hơn nữa, tên đệ tử này lại còn lấy được tín nhiệm của từ trên xuống dưới toàn bộ Lâm môn kiếm tông, suýt nữa trở thành tông chủ của Lâm môn kiếm tông.

    Đường chinh hải thở dài, vì Lâm môn kiếm tông có chút tiếc hận.

    Hằng bách kiếp không nói gì.

    Sự thật trước mắt, tiền căn hậu quả của cuộc chiến diệt môn này, kết hợp với tin tức bọn hắn thu được trước đó, mọi người đã có được phán đoán sơ bộ trong lòng.

    Mọi chuyện, đều do một tay Long tấn vân gây ra.

    Đồng thời cũng có thể nói là Lâm môn kiếm tông gieo gió gặt bảo.

    Đặt mình vào hoàn cảnh của Huyền thiên tông, có được thực lực cường đại như vậy, đổi lại là bọn hắn thì tám chín phần mười bọn hắn cũng sẽ trả thù, chỉ là không quyết liệt như Huyền thiên tông, diệt sạch toàn bộ Lâm môn kiếm tông mà thôi.

    - Giết! Giết đi! Lâm húc nhật, muốn giết, ta sẽ để cho ngươi giết.

    Cảm nhận được đủ loại cảm xúc có căm hận, có phẫn nộ, có hỗi hận tản ra từ trên người Lâm húc nhật, Huyền thiên tông vung tay, giải trừ lực lượng không gian trói buộc trên người lão.

    - Súc sinh, chết đi cho ta, hôm nay ta phải thanh lý môn hộ.

    Vừa được tự do, Lâm húc nhật lấy tốc độ nhanh nhất xông về phía trước, xung quanh lão lửa cháy bừng bừng, hình thành một đạo kiếm khí nóng rực, chớp mắt đã phủ xuống người Long tấn vân.

    - Lâm húc nhật, lão già chết tiệt. Mọi chuyện đều là do ngươi, nếu không phải tại ngươi tín nhiệm một người ngoài, lại còn truyền cho hắn cả chức vị tông hcủ, ta cần gì phải làm như vậy. Đều tại ngươi, đều là lỗi của ngươi!

    Long tấn vân rống giận, hoàn toàn không có ý định thúc thủ chịu trói. Trong nháy mắt bảo kiếm tuốt ra khỏi vỏ, ngăn cản kiếm khí Lâm húc nhật húc nhật chém tới. Hai người bắt đầu xông vào nhau chém giết.

    - Thầy trò phải bội, rút kiếm tương tàn, thực là khôi hài.....

    Huyền thiên tông chứng kiến Long tấn vân cùng Lâm húc nhật điên cuồng chém giết nhau, nụ cười càng thêm xán lạn.

    Lâm húc nhật là cường giả bán thần cảnh, tu vi mạnh hơn Long tấn vân, đồng thời sau vụ nổ thương thế của lão cũng nhẹ hơn. Từ việc lão có vẫn có đủ sức phản kháng Huyền thiên tông là có thể nhìn ra được. Biết được sở tác sở vi những năm gần đây của Long tấn vân. Lão đã hận thấu xương tên đệ tử xuýt nữa trở thành tông chủ Lâm môn kiếm tông kiếm tông này. Mỗi một chiêu mỗi một thức đều dùng toàn lực. Nhưng mà cũng không thể khinh thường Long tấn vân. Mặc dù truyền kỳ hậu kỳ kém bán thần , nhưng cũng kém không quá xa, chống lại Lâm húc nhật đã trọng thương, hắn vẫn có thể đấu ngang tay. Nhất thời, Lâm húc nhật cũng không giết được Long tấn vân.

    - Lâm húc nhật, thực sự ngươi quá thất bại. Dạy dỗ được một tên đệ tử, thì hắn khiến cho Lâm môn kiếm tông các ngươi rơi vào vực sâu hủy diệt. Cuối cùng ngay cả thanh lý môn hộ cũng không làm được. Ta thay ngươi cảm thấy xấu hổ, loại người như ngươi, thực sự không biết sống trên cõi đời này làm cái gì. Mà thôi, năm đó, tốt xấu ta cùng ngươi cũng có chút giao tình. Nhìn ngươi thanh lý môn hộ vất vả đến vậy, ta hảo tâm giúp ngươi một tay.

    Huyền thiên tông một bộ tiếc hận nói, sau đó hướng về phía Long tấn vân điểm một chỉ.

    Long tấn vân vốn đang tránh một kiếm Lâm húc nhật chém tới, lập tức bị trói buộc.

    - Không tốt!

    Bị trói buộc giữa hư không, Long tấn vân trơ mắt nhìn kiếm khí đâm thủng người hắn.

    - Súc sinh chết đi cho ta.

    - Không! Dừng tay! Sư tôn, mau dừng tay lại!

    Long tấn vân kêu lên thê lương thảm thiết, toàn thân bị kiếm khí nóng cháy của Lâm húc nhật đốt thành tro bụi chỉ sau vài hơi thở.

    Long tấn vân!

    Tông chủ mới của Lâm môn kiếm tông, hôm nay vốn là ngày hắn tiếp nhận đại vị tông chủ, trở thành một trong những thanh niên quyền thế nhất Thánh quang đế quốc. Có lẽ đây chính là giây phút hắn bước lên đỉnh cao trong cuôc đời mình. Nhưng ngờ đâu, đúng giây phút đó, hắn lại bị Huyền thiên tông cướp đoạt mọi thứ. Tại giây phút chói sáng nhất, ảm đạm ngã xuống.
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)