Hôm qua có con dế nhỏ Chết cóng giữa đêm mù sương Cô đơn trong lòng phố thị Không ai biết để tiếc thương Cành cỏ đeo tang hoa trắng Lá rơi làm mộ ven đường Còn tiếng ve sầu khóc mướn Giữa lòng thành phố cô đơn Thôi thì sống chậm một lúc Trong dòng ngược xuôi vô thường Đắp thêm cho chú dế nhỏ Chiếc lá xanh màu yêu thương Ừ thì sống chậm một lúc Hát cùng tiếng ve rêu rao Đâu đó trong lòng thành phố Ngày trôi đi không ồn ào Uống một tách trà cho thư thả bạn nhé Trà nhạt thêm chút lá bạc hà sẽ giúp đầu óc bớt căng thẳng và mỏi mêt. Đôi khi sống chậm một lúc khiến chúng ta thấy thêm yêu mọi rắc rối trong cuộc đời.
đang uống dilmah bạc hà. Đôi lúc thấy mệt mỏi áp lực quá. Chắc tại tâm lí của sanh diên sắp ra trường thấy mù mịt chướng khí. Chuyện tình cảm không thông thuận nên nhiều khi muốn nghĩ quẩn :tho01:
Đức Như Lai dẫn chúng phật tử vân du, đến một gốc Bồ Đề bên sông Hằng thấy có vị tu sĩ đang ngồi luyện. Đức Như Lai hỏi: "Ngài làm gì ở đây?". Tu sĩ nhận ra Đức Như Lai bèn cung kính đáp: " Thưa, tôi luyện phép!" Đức Như Lai hỏi tiếp: " Ngài luyện được phép gì?" Tu sĩ thành thật trả lời: " Thưa, tôi ngồi ở gốc Bồ Đề đã bốn mươi năm, luyện được phép đằng thủy ( thuật đi trên mặt nước )". Tu sĩ nói xong liền ung dung bước trên mặt sông Hằng qua tận bờ xa tít bên kia, lát sau ông ta quay lại, dễ dàng như đi trên đất bằng. Chúng phật tử theo Đức Như Lai đều giật mình, kính phục phép đằng thủy của tu sĩ. Riêng Đức Như Lai cười mỉm: " Tôi tưởng ông chứng được quả gì, hóa ra chỉ là thuật đằng thủy. Ông chỉ cần bỏ ra một xu, thuyền đã đưa ông qua bờ bên kia, làm gì phí hoài đến bốn mươi năm vô ích!". Trong cuộc sống có đôi khi chúng ta đang làm những điều vô ích mà bản thân không hề biết được, một trong những điều vô ích lớn nhất là lo lắng cho tương lai. Nếu cuộc đời chia ra thì vẻn vẹn chỉ có ba ngày, ngày hôm qua, ngày hôm nay và ngày mai. Ngày hôm qua đã là quá khứ, bạn không thể nào thay đổi được nó. Ngày mai là tương lai, bạn vĩnh viễn không bao giờ đoán định được hoàn toàn. Cho nên hãy sống trọn vẹn ngày hôm nay, đừng lập lại sai lầm của ngày hôm qua và đừng ưu tư nhiều cho ngày mai xa tít. Đừng như tu sĩ tội nghiệp mất bốn mươi năm vẫn không hơn một xu lẻ là mấy. Sống cho ngày hôm nay thật trọn vẹn bạn nhé.
Cuối mùa đông nên cơn gió ấm hơn Trời thôi lạnh để bàn tay bớt nhớ Một bàn tay xa muôn trùng cách trở Trời có ấm hơn khi phố cuối mùa đông Mời tất cả những tâm hồn cô đơn chén trà ấm Mong qua đông phố sẽ lại ấm hơn.