Băng Hỏa Phá Phôi Thần - Vô Tội - Tây Phương Huyền Huyễn - (New: Chương 21)

Thảo luận trong 'Truyện tạm dừng' bắt đầu bởi Dạ Tâm, 31/12/13.

  1. Re: Băng Hỏa Phá Phôi Thần - Vô Tội - Tây Phương Huyền Huyễn - (New: Chương 11)

    BĂNG HỎA PHÁ PHÔI THẦN
    TÁC GIẢ: Vô Tội


    Chương 20: Thiếu nữ ra tay như thần
    Dịch: Bon
    Nguồn: Bàn Long Hội - banlong.us




    Còn một quy tắc mà Riberro chưa nói cho Arryn biết. Để đảm bảo sức nóng của cuộc tranh tài Dũng Giả Tinh Không giữa các học viện, đồng thời để cho các học sinh học viện điên cuồng hơn, có một quy tắc được đưa ra chính là sau khi trình danh sách thi đấu của hai bên cho trọng tài thì không được phép thay đổi nữa.

    Christine vốn là người cuối cùng ra trận, hiện tại nàng vừa nói như thế thì tương đương với việc đồng đội thi đấu trước nàng buộc phải bỏ quyền ra sân.

    Nếu như vậy thì điểm số sẽ là 4-0, nàng trở thành học viên ra trận cuối cùng của học viện Saint Léman. Đám học viên bên cạnh nàng cúi đầu, không hề có dị nghị gì cả.

    Biểu hiện trước đó của Zola đã làm mọi người hoàn toàn mất đi sự tự tin, hơn nữa hắn biết Christine nói đúng, cho dù hắn có dũng khí đánh đổi cả tính mạng thì với thực lực của hắn cơ bản không thể tiêu hao bao nhiêu sức mạnh của Zola.

    "Bỏ quyền?"

    Tất cả mọi người đều đang chờ học viên thứ tư của học viên Saint Léman ra sân thì nhìn thấy người đi ra lại là Christine, rất nhiều người đã ngẩn ngơ ,sau khi tỉnh lại thì toàn bộ trên khán đài ai nấy đều xôn xao.

    "4-0 rồi!"

    "Chỉ còn dư lại một mình Christine mà thôi!"

    "Lẽ nào một mình nàng còn có thể đối phó với năm người bên chúng ta sao!"

    Vốn Zola một đường thẳng tiến ba trận đã để đám học viên học viện South Cliff kích động đến sắp điên rồi. Hiện tại vừa nhìn thấy điểm số đã trực tiếp biến thành 4-0, đám học viên học viên South Cliff càng điên cuồng hơn, có mấy người còn dùng sức cố hét to lên: " 4-0 rồi! Tận diệt đi!" "5-0 luôn!"

    "A! A! A! A! . . ."

    Arryn tức giận quá cũng hét to lại. Nhìn thấy Christine ra trận hắn liều mạng gào thét để cổ vũ cho nàng nhưng bị át hết bởi đám học viên học viện South Cliff. Hắn cảm thấy người học viện South Cliff thật sự quá kiêu ngạo.

    Vừa lúc đó, tiểu đội trưởng Ferdinand học viện South Cliff hướng về trên khán đài làm cái thủ thế.

    Nguyên bản khán đài huyên náo tới cực điểm đột nhiên trở nên yên tĩnh lại.

    "Christine, nàng buông tha đi. Nàng không thể liên tục chiến thắng năm người chúng ta."

    Ferdinand khẽ hắng giọng, quay về phía Chirstine đang đi về phía sân đấu, nói một câu thật lòng.

    Sau đó ngay lúc tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, Christine còn chưa có lên tiếng thì hắn đột nhiên rút từ áo ra một bông hồng đỏ thắm, sau đó quỳ một chân trên đất, quay về phía Christine nói lớn: "Christine, ta ngưỡng mộ nàng đã lâu rồi, bất kể là vẻ đẹp hay là thực lực đều khiến ta say mê. Hãy chuyển học viện South Cliff chúng ta đi, cùng ta kề vai chiến đấu!"

    ". . . . . !"

    Trên khán đài vô số người suýt chút nữa ngã ngửa ra sau.

    "Người này ngớ ngẩn như vậy sao?" Arryn trợn mắt ngoác mồm nhìn vẻ mặt thâm tình của Ferdinand, nhất thời hắn cũng không biết nói gì về gã này.
    Lúc này cơ ngực, bắp tay Ferdinand không ngừng run lên từng hồi.

    "Chắc mức độ ngang ngửa với ngươi đấy." Riberro bình luận rất đúng trọng tâm.

    ". . .", Không nghĩ tới Ferdinand lại sẽ làm ra chuyện như vậy nên Christine cũng không biết phải nói gì nữa.

    "Trong thời gian thi đấu không được phép bày tỏ tình yêu công khai, nếu không sẽ bị hủy tư cách thi." Một trọng tài xuất hiện ở Ferdinand trước mặt.

    "Ặc? Điều này cũng không được sao?" Ferdinand phiền muộn vô cùng.

    "Đến đây đi."

    Christine trợn mắt nhìn Ferdinand đầy hung hăng, đi tới Zola trước mặt vẫy vẫy tay đầy sự khiêu khích. Động tác của nàng phi thường tùy ý thế nhưng lại khiến cho Zola cảm nhận được áp lực vô hình.

    Toàn bộ khán đài cũng dần yên tĩnh lại, bởi vì cho dù là người học viện South Cliff cũng hiểu rõ, thiếu nữ “bệnh thần kinh” không phải chỉ là hư danh, phỏng chừng đơn đả độc đấu thì mấy người Ferdinand không phải là đối thủ của nàng.

    Zola gật gật đầu, không có lên tiếng.

    Thân thể của hắn đột nhiên đè thấp, hai tay ấn về phía mặt đất, nhìn qua tư thế những trận trước, nắm lên bùn đất trên mặt đất đập về phía Christine, đồng thời dùng tư thế dậm nhảy áp sát Christine.

    Nhưng mà ngay khi hai tay của hắn sắp sửa tiếp xúc mặt đất thì trong nháy mắt hai tay đột nhiên tràn ngập màu đỏ tím óng ánh của Thuật Nguyên Lạp, hai tia sáng trong suốt đột nhiên bắn ra,lướt vê hai bên trái phải của Chirstine.

    "Thật là âm hiểm!"

    Arryn không nhịn được hét to lên.

    Trên khán đài rất nhiều học sinh học viện Saint Léman cũng không nhịn được phát ra tiếng thét kinh hãi. Vào lúc này Christine lại làm một động tác cổ quái.

    Nàng chỉ quay người lại, đứng nghiêm, xoay người giống như kiểu mở cửa, từ chính diện quay về Zola hoàn toàn biến thành vuông góc hướng đứng của Zola.

    Chỉ một cái động tác xem ra đơn giản và tùy tiện như thế nhưng lại vừa đủ khiến cho hai tia sáng bay sượt qua thân thể nàng mà không hề đụng vào được.

    "Không hổ là thiếu nữ bệnh thần kinh, sức phán đoán thật là lợi hại."

    Riberro lầm bà lầm bầm mấy tiếng trong miệng.

    "Cơ hội!"

    Cùng lúc đó, trong lòng Zola rống to một tiếng, hai con ngươi hắn nguyên bản ửng đỏ trở nên đậm hơn.

    "Tách", một tiếng nứt vang, đôi giày hắn nứt ra toàn bộ, phát lực theo chân kịch liệt, cả người nhảy tới phía trước đấm một quyền về phía Chirstine.


    Cả người hắn hoàn toàn bay ở không trung, hoàn toàn khác biệt với hướng đứng hiện tại của Chirstine
    "Làm sao?"

    Nhìn qua Christine có vẻ như không kịp né tránh, mà điều khiến mọi người như muốn ngừng thở lại là việc nàng căn bản không hề vận dụng bất kỳ Thuật Nguyên Lạp nào, vào đúng lúc này nàng chỉ là hét to một tiếng, vặn người , đánh ra một quyền tương tự.

    "Ầm!"

    Một thanh âm nổ bạo vang lên!

    Hai nắm đấm va chạm vào nhau!

    Bóng người Zola cao tốc bay thẳng về phía trước đột nhiên bị đông lại, dừng ở không trung.

    Làm sao có khả năng. . . .

    Trong đầu của hắn đột nhiên bốc lên ý niệm như vậy.

    Bỗng nhiên, một nắm đấm quấn băng kín mít xuất hiện dưới thân hắn không một tiếng động, móc lên mặt của hắn.

    Trong nháy mắt này, hắn chỉ kịp đưa cánh tay trái xuống đỡ.

    Ầm!

    Cánh tay trái của hắn bị một quyền nổ ra, chấn động đến mức tê dại.

    Lại một nắm đấm đập tới, hắn lại chặn!

    Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! . . . . .

    Âm thanh kịch liệt vang lên làm mọi người tim đập kịch liệt.

    Zola chỉ cảm thấy trước mặt mình nắm đấm không ngừng xuất hiện, hắn chỉ có thể liều mạng đón đỡ. Ở trong mắt tất cả mọi người trên khán đài, Christine nhanh đến mức như tăng thêm mấy cánh tay, một bên bay về phía trước, một bên không ngừng ra quyền xung kích Zola. Thân thể hắn vặn vẹo trên không giây lát rồi cuối cùng cũng ngã xuống.

    "Sức mạnh thân thể Chirstine còn lớn hơn cả Zola, WTF?"

    "Nàng không phải huyết thống nhân tộc bình thường sao, vậy mà sức mạnh thân thể cũng tu luyện được mạnh mẽ đến như thế?"

    Tiếng hít thở kịch liệt không ngừng vang lên ở trên khán đài.

    Tất cả mọi người nhìn ra, Christine căn bản không có sử dụng Thuật Nguyên Lạp, chỉ thuần túy dựa vào sức mạnh của thân thể để tấn công.

    Vừa nãyZola muốn dùng sức mạnh của thân thể áp đảo nàng, nhưng không nghĩ tới trái lại bị nàng phản chế, bị Christine tốc quyền xung kích đến mức Thuật Nguyên Lạp trong cơ thể cũng không kịp triệu tập để dùng.

    "Đùng!"

    Ngay khi Zola rơi xuống đất, tư thế không được tự nhiên, căn bản không thể nào đứng vững thì Christine bay lên cho một cước vào bụng.

    Zola lập tức bay ngay ra ngoài.

    Thế nhưng bóng người Christine so với hắn còn nhanh hơn, lại tới tiếp một cước, lần thứ hai đá trúng ngực của hắn. Thân thể Zola văng ra xa hơn mười mét rồi mới rơi xuống đất.

    Christine vẫn đứng vững vàng trên đài thi đấu.

    Trong khoảng thời gian ngắn, nàng thiếu nữ trở nên thô bạo vô song!

    "Càng lợi hại thì ta càng thích!" Đội trưởng Ferdinand của học viên South nhìn nàng không chớp mắt, miệng hét to lên.

    Chirstine không khỏi phải nhăn trán bó tay.

    "Tiếp theo ai lên nữa nào!" Nàng nhìn đám người Ferdinand, gằng giọng.

    "Cho rằng bao nhiêu đó đã đánh bại ta sao!"

    "Ngươi. . . . Cũng quá coi thường ta. . ."

    Đang lúc này, một thanh âm từ mặt bên của nàng vang lên.

    Zola vốn ngã xuống đất không nhúc nhích, không biết từ lúc nào đã chậm rãi đứng lên, khom người, tay chùi vết máu nơi khóe miệng.

    "Người này rốt cuộc là ai a! Đến mức này rồi mà còn bò lên nổi?"

    "Hắn còn có thể chiến đấu?"

    Toàn bộ khán đài tất cả xôn xao, vào lúc này cả tiểu đội thuật sư chữa thương cũng đã vào sân, nhưng nhìn thấy Zola một lần nữa đứng lên, tiểu đội chữa bệnh nhất thời đứng đơ người.

    Christine tràn ngập chiến ý trong mắt cũng nhất thời hiện ra sự kinh ngạc.

    "Ngươi cho rằng ta chỉ có trình độ như vậy sao?"

    Zola chậm rãi ngẩng đầu, hai con mắt đã hoàn toàn đỏ ngầu.

    Đồng thời ngay lúc nói ra câu này, cả người hắn lần thứ hai lại như tàn ảnh lao nhanh về phía Christine.

    Christine lẳng lặng đứng tại chỗ.

    Đối với nàng mà nói, đối thủ là toàn bộ Nam Quý Phong tiểu đội, không phải chỉ là một tên Zola trước mắt có thực lực đã vượt xa ra dự tính của nàng. Zola thực lực càng mạnh, nàng nhất định phải càng thêm cẩn thận, hết sức tiết kiệm thể lực và Thuật Nguyên Lạp trong cơ thể.

    "Vèo!"

    Bóng người Zola đột nhiên tăng nhanh, vòng ra phía sau của nàng xuất ra một đấm.

    Thân thể Christine đột nhiên từ từ biến mất tại chỗ xuất hiện phía bên phải Zola.

    Cánh tay phải của nàng tuôn ra Thuật Nguyên Lạp màu đỏ tím óng ánhđến chói mắt, vô số hạt bắt đầu cháy rừng rực, bề ngoài cánh tay nàng trở thành mãng xà lửa đỏ rực.

    "Hỏa Diễm Cuồng Mãng Thuật!"

    Có mấy người phát ra tiếng thét kinh hãi.

    Ai nấy đều nghĩ tới khả năng Zola bị con mãng xà này nuốt chửng nhưng ngay lúc này dưới chân hắn đột nhiên bay ra vô số hạt đen. Thân thể của Zola bắn ngược lên phía trên, cách đài thi đấu cả mười mấy mét

    Mà những hạt màu đen cơ bản này lại tấn công trên người Christine, tiếng rên đau đớn vang lên thì mọi người đều nhìn thấy trên người nàng tung tóe đầy máu tươi.

    "Ảnh Trần thuật!"

    Riberro lập tức đứng lên, sắc mặt đột nhiên trở nên cực kỳ âm trầm khó coi.

    "Christine bị thương?"

    "Ảnh Trần thuật là vật gì vậy!"

    Arryn cũng lập tức nhảy lên, kéo Riberro lại hỏi dồn.

    "Một bí thuật mà rất ít người của học viên South Cliff có thể nắm giữ được." Tròng kính Riberro như lóe lên hàn quang không ngừng lập loè: "Loại bí thuật này có thể mang sức mạnh của bản thân ẩn nấp bên trong cái bóng. Nói cách khác, hắn rõ ràng đã vận dụng thuật kỹ, nhưng bởi vì loại sức mạnh này toàn bộ đều là màu đen hạt căn bản, ẩn nấp ở cái bóng bên trong nên rất khó bị phát hiện. Thậm chí ngươi rất khó phát hiện ra hắn đã vận dụng loại thuật kỹ này lúc nào."

     
  2. Re: Băng Hỏa Phá Phôi Thần - Vô Tội - Tây Phương Huyền Huyễn - (New: Chương 11)

    BĂNG HỎA PHÁ PHÔI THẦN
    TÁC GIẢ: Vô Tội


    Chương 21: Dũng khí chân chính
    Dịch: Tạ
    Nguồn: Bàn Long Hội - banlong.us


    Tháng Giêng là tháng ăn chơi, tháng 2 cờ bạc tháng 3 rượu chè!:baby17:
    Chúc Mừng Năm Mới! :baby20:






    "Ảnh Trần Thuật! Đó cũng là bí thuật của vị Hắc Ảnh đại nhân của học viện South Cliff, là một loại thuật kỹ có thể niệm sẵn rồi chứa ở bóng của mình, là một ám sát kỹ vô cùng âm hiểm!"

    "Ta đúng là đã xem thường gã học sinh học viện South Cliff này rồi, hắn không chỉ học xong Vô Ảnh Toàn Nhận mà còn học xong Ảnh Trần Thuật, xem ra đội trưởng Hansen như ngươi cũng đánh không lại hắn nha. Nhưng vẫn còn siêu cấp đẹp trai anh minh thần võ như ta, coi như là Ảnh Trần Thuật cũng bị ta nhìn thấu thôi. Hắn vẫn đánh không lại ca!"

    "Cái này làm thế nào bây giờ? Ta muốn giao thủ với ‘Thiếu nữ như thần’ Christine nha. Ta thích mỹ nữ chứ không thích cái thằng nhóc tóc xanh với con khỉ lông vàng vai u thịt bắp kia a… "

    Tại một góc khuất trên khán đài, chàng nam sinh tóc vàng đẹp trai Turdingham rên rỉ phản đối liên hồi, hoàn toàn không có thấy bốn cặp mắt đầy sát khí nhìn gã ở bên cạnh.

    "Loại thuật kỹ này uy lực ra sao, Christine bị thương có nặng hay không?"

    Ở một bên khác của khán đài, Arryn nắm lấy tay Ribeiro lắc lắc hỏi.

    "Uy lực thì kém hơn Hỏa Diễm Cuồng Mãng thuật của Christine, nhưng bất quá mỗi viên bi đánh vào người đều giống như kim đâm, Christine thương thế so với Zola bị trúng năm sáu quyền kia không có xê xích bao nhiêu đâu!" Ribeiro thuận miệng đáp.

    "Cái gì?"

    Nghe được nửa câu đầu của Ribeiro, Arryn thoáng thở phào nhẹ nhỏm, nhưng khi nghe đến hai câu sau của Ribeiro, hắn thiếu nữa đã hộc máu.

    "Christine, bỏ đi! Ngươi cho dù đánh bại hắn thì còn những người chúng ta nữa, ngươi không thể nào thắng được đâu!"

    Lúc này giọng của Ferdinand vang lên.

    "Khốn kiếp! Ai cho hắn kêu loạn lên vậy, Trọng tài không can thiệp à?" Arryn bức bối hét lớn.

    "Ngươi la lối cái gì thế?" Ribeiro khinh bỉ nhìn Arryn một cái, nói: "Thuật sư khi chiến đấu sẽ phải bỏ qua tất cả ảnh hưởng, nếu như cái này mà cũng muốn quản thì ngươi bắt mọi người trên khán đài im miệng hay sao?"

    "..."

    ...

    "Dũng khí chân chính là cho dù đau đến run người vẫn phải tiếp tục đi tới, phải tiếp tục chiến đấu!"

    Trong không gian hỗn loạn, bộ viện phục màu xanh lá bê bết máu, Christine đột nhiên nói một câu như vậy, cả người của nàng tuy run rẫy liên hồi nhưng vẫn lạnh lùng ngẩng cao đầu.

    Cả sân St.Léman chết lặng.

    Giữa không trung, Zola rơi xuống.

    "Thiên không chi chuy!"

    Một tiếng ngâm nga trầm thấp không kém phần cuồng nhiệt, trên hai chân của Zola hội tụ càng lúc càng nhiều khí lưu màu trắng, cả người của hắn giống hệt như một cự chùy, giáng xuống đầu Christine.

    Nhưng trong nháy mắt đó, rất nhiều người thấy Christine đã biến mất.

    "Hít hà…”
    Vô số tiếng hít vào khí lạnh vang lên.

    Một trận gió lốc nổi lên, Christine đã xuất hiện trên không trung ở bên trên Zola.

    Đôi mắt đỏ chạch của Zola khẽ co rút.

    "A…!!"

    Christine bổ xuống một cước như một chiếc rìu, giáng vào cánh tay của Zola toan đón đỡ ở trước ngực.

    Zola nghe được tiếng nứt xương của cánh tay mình.

    Một luồng thống khổ tê dại tâm can truyền vào đầu hắn.

    "A…!!!"

    Nhưng hét lên đau đớn là thế nhưng hắn vẫn vung tới người Christine một quyền cực mạnh.

    Một quyền này của hắn rơi vào khoảng không.

    Christine xoay người trên không liền tránh được một quyền kia, giáng trả lại thêm một cước vào người đối thủ.

    "A!"

    Song cước Zola xoáy lên, nhắm vào Christine đá ra liên tục.

    Nhưng dưới ánh mắt của toàn trường, Christine thân thể liên tục đong đưa trên không trung né tránh, toàn bộ công kích của Zola đã thất bại hoàn toàn.

    "A! " "A! " "A! ". . . .

    Vô số âm thanh va chạm vang lên, Christine giáng vô số quyền cước vào người Zola.

    Thân thể Zola rơi bịch xuống sân đấu.

    Giữa vô số luồng khí lãng, Christine rơi xuống đất, hai tay chống xuống mặt sân thở dốc liên hồi.

    Chirstine rơi xuống chỉ cách nơi Zola chỉ chừng nửa thước, nhưng trong lúc rơi xuống đất hắn đã hôn mê hoàn toàn, hơn nữa cũng không thể nhúc nhích.

    Tim Arryn theo Christine rơi xuống đất mà cũng trầm theo, nhưng nhìn gương mặt đầy chiến khí của Christine, trong lồng ngực của hắn không khỏi bốc lên một đoàn chiến hỏa vô danh.

    ...

    Đang chờ ở một bên, đội cứu thương liền nhào vào đem Zola đang hôn mê đặt lên cáng đưa ra ngoài.

    Christine không ngừng thở hồng hộc đứng lên, đưa mắt nhìn bốn người còn lại của tiểu đội South Cliff thốt: "Ai kế tiếp?"

    "Theo kế hoạch cũ mà làm!"

    Apia mập như quả bóng khẽ hít sâu một hơi, nhìn Ferdinand và tên được Ribeiro gọi là Riley của gia tộc Laisiweier nói, sau đó từ từ đi tới Christine.

    "Christine vs Apia! Fight!"

    Tiếng hô tuyên bố bắt đầu của trọng tài vừa vang lên, vốn đang đi tới giữa sân Apia liền vọt về sau, bỏ chạy.

    "Hèn hạ, vô sỉ quá!"

    Arryn bực bội thét lên, lần này không cần hỏi Ribeiro thì hắn cũng đã nhìn ra Apia chỉ muốn bỏ chạy để tiêu hao thể lực cùng với Thuật nguyên lạp của Christine.

    Nhưng ngoài dự liệu của mọi người chính là Christine vẫn không hề truy kích.

    Nàng chỉ chống hai tay lên đầu gối thở hỗn hển.

    Sau đó nàng giơ ra tay phải.

    Thuật nguyên lạp màu đỏ tía tỏa ra từ năm ngón tay của nàng, phát ra từng luồng quang mang màu đỏ sậm.

    "St.Léman Trì dũ thuật!"

    "Nàng ngay cả bí thuật của khoa Y thuật cũng học được?"

    Nhìn thấy quang mang màu lam trên bàn tay của nàng, Ferdinand và Riley nhất thời biến sắc, nhất tề hô to: "Apia, mau ngăn cản nàng! Không thể để cho nàng chữa khỏi!"

    Apia vô cùng rõ, nếu để cho Christine thương thế phục hồi như cũ thì với lực lượng thân thể biến thái của Christine là vô cùng phiền toái. Hơn nữa ở lúc Christine trên không trung đánh Zola, những động tác này biểu hiện hết sức bình thường như thi triển trên đất, điều này khiến bọn họ rõ ràng là: Christine lúc trước đã không biết trãi qua bao nhiêu khóa huấn luyện biến thái, mỗi tấc lực lượng da thịt đều đã được nàng khống chế cực hạn rồi.

    "Phong sa bạo."

    Apia như trái bóng bộc phát ra sự nhanh nhẹn khác xa với thân hình của gã, chỉ nhảy mấy bước là đã đánh đến trước mặt Christine, ở cuối cùng một chút rơi xuống đất trong nháy mắt, chỉ trong khoảnh khắc hắn bước xong bước cuối cùng, hai tay của hắn đã túa ra vô số thuật nguyên lạp, chỉ trong tích tắc đã biến thành một luồng cuồng phong kinh khủng, cuồn cuộn cuốn theo vô số đá sỏi dưới chân, quét tới Christine như vòi rồng.

    "Lam nhãn phản đạn thuật!"

    Nhìn thấy cổ cuồng phong mang theo lực xuyên thấu đáng sợ với vô số đá sỏi kia sắp quét tới Christine ngay tức khắc, nhưng không ai thể ngờ rằng trước mặt Christine bỗng xuất hiện một con mắt màu lam khổng lồ.

    "Bóc! Bóc! Bóc! "

    Toàn bộ cơn bão cát liền dội ngược ra, toàn bộ quét vào trên người Apia.

    "A…!!"

    Apia hét thảm, trên người phún ra vô số vòi màu, thân thể mập mạp của hắn bị gió cát cuốn phăng ra ngoài.

    "Cái gì? Không phải là St.Léman Trì dũ thuật sao?"

    "Bị lừa rồi!"

    Toàn bộ học sinh South Cliff kinh hô.

    "A! A! A! " Arryn vốn không dám nhìn liền mừng rỡ, cầm lấy tay Ribeiro lắc lắc liên hồi, thét lên: "Ribeiro, đây là cái gì bí thuật vậy hả?"

    "Là Lam nhãn phản đạn thuật của học viện St.Léman chúng ta, chỉ có thể phản lại lực lượng của thuật sư yếu hơn mình, bình thường không có cái gì tác dụng cả." Ribeiro khinh thường đáp lời, trong lòng bất phục nói tiếp: "Quả nhiên là đệ nhất cao thủ của học viện St.Léman, kinh nghiệm chiến đấu không phải bình thường."

    Chỉ một kích đánh cho Apia huyết nhục mơ hồ bay ra, động tác Christine vẫn không hề dừng lại, cơ hồ là đuổi theo cơn bão cát, đuổi theo Apia.

    "Ta nhận thua!"

    Nhìn thấy quả đấm đang lớn dần trong mắt, biết rằng mình chống cự cũng vô dụng nên Apia liền hét lên thảm thiết.

    "Đây là ánh sáng của thắng lợi rồi!"

    "Dù ở thời đại này có thuật sư di truyền các loại huyết mạch giống như được trời sao chiếu cố, càng lúc càng mở rộng, thế nhưng chỉ những người nào có thể vươt xa cực hạn bản thân mà không ngã xuống mới trở thành chân chính thuật sư lợi hại. Liszt này, ngươi thấy chúng ta có được một học sinh như vậy thì chắc ngươi cũng vui mừng chứ?"

    Không ai biết, tren nóc cao nhất của sân đấu đang có một loạt lão sư của học viện St.Léman đứng ở bên trên.

    Những người này ai nấy đều là tinh anh lão sư của học viện St.Léman.

    Khi Apia hét thảm nhận thua và nghe được câu kia của Janna, vẻ mặt lười biếng kia của Liszt đã không còn, cũng không có trả lời câu hỏi của Janna, chỉ bình tĩnh đáp: "Ta cũng đã hiểu kế hoạch của đám tiểu tử học viện South Cliff, mấy thằng nhóc đó đúng là không tệ, cô nhóc kia muốn chiến thắng bọn nó quả thật là không hề dễ đâu!"

    ...

    "Ta biết kế hoạch của học viện South Cliff rồi!"

    Liếc thấy Apia đã được khiêng đi, người kế tiếp đi ra chính là Riley của gia tộc Ryswell chứ không phải là Ferdinand hoặc Crew, Ribeiro liền lập tức cau mày lạnh thốt.

    Arryn lập tức hỏi: "Kế hoạch gì?"

    "Thằng nhóc tóc trắng gia tộc Ryswell này cùng với Ferdinand không xê xích gì, nhưng hắn thuật kỹ đa dạng hơn, nếu chân chính đánh nhau thì Ferdinand có thể lợi hại hơn một chút. Nhưng bây giờ ra sân không phải là thằng nhóc Crew yếu hơn hắn rất nhiều, đúng là bọn nó dự định tiêu hao hết sức của Christine đây!" Ribeiro nhìn Arryn rồi nói tiếp: "Cho dù Christine có thể thắng trận này, thì cũng đã hết sức, dù thằng nhóc Crew kém một chút kia cũng sẽ uy hiếp cô ta vô cùng. Nếu như nàng ta may mắn thắng được trận đó nữa thì tới lượt Ferdinand cũng có thể giải quyết gọn nàng rồi!"

    "Không được! Nhất định phải suy nghĩ giúp nàng ta mới được! " Arryn nghe xong càng thêm nóng nảy thốt.

    "Ta nghĩ được biện pháp tốt cho ngươi nè! Lát nữa nếu thằng nhóc ‘lông trắng’ Ryswell gia tộc qua bên này, ngươi làm bộ không cẩn thẩn ngã xuống đầu hắn một cái!" Ribeiro bổng dưng hưng phấn tột độ, vô cùng kích động thốt.


     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)