Ám Dạ Du Hiệp - Sữa Dừa Xanh (New: C9)

Thảo luận trong 'Truyện tạm dừng' bắt đầu bởi b1209049, 12/4/15.

  1. ÁM DẠ DU HIỆP
    Tác giả: Sữa Dừa Xanh
    Nguồn: banlong.us

    -----o0o0o-----​
     
    Last edited by a moderator: 18/4/15
  2. ÁM DẠ DU HIỆP
    Tác giả: Sữa Dừa Xanh
    -----o0o0o-----​

    Chương 1: Du hiệp sơ sinh (thượng)
    Nguồn: banlong.us
    Ngày thứ ba xuyên qua.

    Mã Văn đứng cạnh cửa sổ ngắm dòng người tản bộ lúc hoàng hôn, góc chéo đường có một người nữ nhân dáng người đẫy đà đang nháy mắt đưa tình với hắn.

    Đây là gian phòng tốt nhất của quán trọ Mã Liệt, từ nơi này có thể quan sát trực tiếp kiến trúc mang tính của biểu tượng của thành Hà Than – Đồng Hồ Cát Bạc, tổng bộ thần điện của giáo hội Bạch Ngân tọa lạc tại đó.

    Cách đó không xa có một tên trộm đang móc túi tiền của một người đi đường, động tác rất linh hoạt, là đạo tặc có ít nhất ba chức nghiệp.

    Tất cả sự vật, sự việc xảy ra trước mắt rất chân thật.

    Bản thân Marvin chính là khác biệt duy nhất.

    "Bảng thuộc tính." Hắn lẩm nhẩm trong bụng một tiếng.

    Một loạt số liệu xuất hiện trước mặt:

    Tên: Mã Văn

    Chủng tộc: Nhân loại?

    Thuộc tính: Lực lượng 11, nhanh nhẹn 16, thể chất 9, trí lực 14, cảm giác 14, mị lực 13(+1)

    Chức nghiệp: Quý tộc 3(150/200)

    Chức nghiệp mạo hiểm: Không

    Giá trị sinh mệnh: 10/26( Phát sốt )

    ( Trừng phạt suy yếu: Giá trị thuộc tính giảm 70%)

    Điểm kinh nghiệm EXP: 40( Quý tộc ) ( Chưa phân phối )

    {Điểm kỹ năng}: không

    {Điểm thuộc tính}: không

    Kỹ năng chức nghiệp:

    - Quý tộc ( Nam tước ): uy nghiêm 25, cai trị 31, quan sát 16, đàm phán 19, kế toán 28, thuật cưỡi ngựa 30...

    Sau khi thức giấc, Mã Văn phát hiện, ngoại trừ những số liệu giống nhân vật Game mà hắn thường chơi, thế giới này cùng thế giới thực không có gì khác biệt.

    Hắn đối với tình huống này không biết giải thích ra sao, nhưng trải qua ba ngày nghe ngóng cùng thích ứng, cơ bản có thể xác định được ba điều:

    Thứ nhất, mình xuyên việt rồi, xuyên đến thế giới Game "Đại lục Phí Nam" mà hắn yêu thích ở Trái Đất.

    Thứ hai, không rõ vì sao hắn kích hoạt được hệ thống trong Game tại thế giới thực. Từng sinh mệnh ở đây rất sống động, hơn nữa hắn cũng biết rõ.

    Thứ ba, bản thân có phiền toái. Hơn nữa, phiền toái vô cùng lớn.

    Dựa vào tri thức đối với "Đại Lục Phí Nam", hắn hẳn đã xuyên tới trước thời điểm "Đại Tai Biến" xuất hiện, rất nhanh, bầu không khí hòa bình tại đây sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất, Vu sư thống trị Phí Nam thời đại thứ tư cũng đến hồi kết, các vị thần hợp sức phá hủy [Hồ ma thuật vũ trụ], bắt đầu can thiệp vào vùng đất màu mỡ này.

    Vì vật kia.

    "Khối đá Vận Mệnh thứ tư. Ông trời ơi..." Mã Văn dùng tay xoa Ấn đường và huyệt Thái Dương, để đầu óc thanh tỉnh lại.

    Sự thật mà nói, những sự kiện này chưa phải vấn đề lớn. Trước khi Đại Tai Biến phát sinh, thời đại hỗn loạn phủ xuống, hắn vẫn còn thời gian nửa năm.

    Với tư cách Gamer cấp Truyền Kỳ, đồng thời nắm rõ tình hình của thế giới, nửa năm mặc dù hơi ngắn, nhưng vừa đủ để hắn tích lũy năng lực bảo vệ bản thân.

    Điểm mấu chốt là hiện tại.

    Bệnh sốt của hắn chưa có dấu hiệu thuyên giảm, cộng thêm thuộc tính thân thể vô dụng, bất kỳ lúc nào cũng có thể ''tạch'' vì chút cảm lạnh này.

    Mã Văn im lặng suy nghĩ, bỏ ra ba ngày dung hợp trí nhớ của vị thiếu niên 14 tuổi, Mã Văn bi ai phát hiện, không chỉ sức khỏe cơ thể yếu ớt, bản thân còn là một quý tộc đáng thương mất đi lãnh địa. Một tháng trước, lãnh địa của Mã Văn bị một đám người Sói tập kích, chiếm đóng pháo đài và tất cả mỏ quặng, hắn đành phải đi nhờ vả thành chủ thành Hà Than, hi vọng thành chủ có thể hỗ trợ, phái một đội quân, giúp hắn đánh tan lũ người Sói không tầm thường kia.

    Trong quá trình trốn chạy từ lãnh địa đến thành Hà Than, thiếu niên đáng thương nhiễm cảm lạnh, phát sốt nặng mà chết, tạo cơ hội cho Mã Văn đoạt xá* trọng sinh. Có lẽ do ý trời, tên thiếu niên cũng là Mã Văn. Ý chí hai bên dung hợp lẫn nhau, lấy ý chí Mã Văn trên Trái Đất làm chủ, sinh ra một linh hồn mới.

    Quá trình linh hồn mới sinh ra vô cùng đau đớn và lộn xộn, Mã Văn tốn rất nhiều công phu mới thuyết phục được linh hồn chủ thể từ bỏ quyền chủ động, điều kiện tiên quyết, hắn phải lập lời thề bảo vệ một số thứ mà vị thiếu niên bất hạnh kia một lòng muốn bảo vệ.

    Lãnh địa, đệ đệ và một nữ nhân.

    Đây là những thứ quan trọng nhất của thiếu niên, nhất định phải dùng sinh mệnh để bảo vệ. Trí nhớ của hai người kết hợp, tình cảm cũng dung hợp theo, Mã Văn muốn ‘’tư lợi bội ước’’, cũng không có khả năng.

    Cho nên, Đại Tai Biến tuy đáng sợ, nhưng với Mã Văn, việc đoạt lại lãnh trong một tháng cần ưu tiên đặt lên hàng đầu.

    Nếu không linh hồn còn sót lại của thiếu niên sẽ nguyền rủa hắn, thuộc tính chính sẽ nát càng thêm nát, Marvin không hề muốn thấy điều này.

    Nên biết, kiếp trước ở trong Game hắn từng là một đạo tặc tăng tới đẳng cấp cuối cùng Ám Dạ chúa tể, sáu thuộc tính chính ban đầu cộng lại 100 điểm!

    Nhanh nhẹn cực kỳ nghịch thiên 20 điểm!

    Ý nghĩa rất rõ ràng, ở thời điểm đạo tặc cấp 1 nắm giữ một đặc tính nhanh nhẹn ngoài danh ngạch - ( Phi diêm tẩu bích ).

    ( Phi diêm tẩu bích ): đặc chất khen thưởng cho người Gamer có sở trường nhanh nhẹn vượt mức bình thường. Gamer có thể đi qua bức tường cao không quá 24 feet trong tích tắc, bất chấp hiệu ứng trọng lực.

    Đặc tính nhanh nhẹn siêu mạnh này đã đúc ra một thế hệ Ám Dạ chúa tể, trước khi Mã Văn xuyên không, tổng cộng có 20 Gamer phong Thần trong trò chơi, hắn là một trong số đó.

    Thế nhưng thân thể hiện tại…
    Mã Văn cũng không dám nhìn thẳng.

    Đừng nói Gnoll, ngay cả một Gobin cũng có thể tiêu diệt hắn.

    Ai bảo bản thân một nghề nghiệp chiến đấu đều không có nhận, chỉ là một tên quý tộc gỗ mục, y phục đưa tận tay, thức ăn đưa tận miệng. Những năng lực loại sinh hoạt, ngoại trừ đàm phán và thuật cưỡi ngựa còn tạm được, những phần còn lại cùng kiếp sống người mạo hiểm không có nữa điểm quan hệ tốt?

    Tuy nhiên, Mã Văn vẫn cảm thấy vui mừng khi người này không nhận chức loạn. Ngộ nhỡ, hắn nhập vào một Vu sư
    bỏ đi, khi đó mới hỏng bét đến đỉnh điểm.

    Nửa năm sau, hồ ma thuật vũ trụ bị phá vỡ, ngoại trừ những nhân vật Truyền Kỳ, đẳng cấp của tất cả Vư sư đều bị cưỡng ép giảm một bậc (5 cấp). Thời đại Vu sư tung hoành trên Đại Lục Phí Nam hoàn toàn đặt dấu chấm hết, các chức nghiệp khác bắt đầu quật khởi, các loại giáo hội thần linh lần lượt tuyên dương giáo lý, ngọn lửa chiến tranh bùng nổ, chúng sinh đau khổ.

    Mà Vu sư trở thành nhóm người bị bức bách nhiều nhất, khi ngọn lửa chiến tranh bốc cháy bọn họ đồng thời mất đi tư cách tham chiến.

    ...

    "Cạch cạch cạch!"

    Tiếng gõ cửa.

    "Vào đi." Mã Văn bước về giường.

    Một thiếu nữ tóc nâu đi vào, ước chừng 20 tuổi. Nàng có vẻ mệt mỏi, áo giáp trên thân thể thon thả có vài vết đao, tai nàng hơi nhọn, nhưng không phải Tinh Linh thuần chủng.

    Nàng là quản gia kiêm chức bảo tiêu của Mã Văn, người duy nhất ở lại bên cạnh, khi hắn nghèo túng. Hắn vẫn nhớ rõ ngọn lửa dữ dội đốt cháy kho thóc đêm đó, nhờ thiếu nữ trước mắt này, không màng tính mạng giết ra một đường máu, từ tay lũ Sài Lang Nhân cứu hắn một mạng. Không những thế, nàng còn cõng hắn một mạch từ thung lũng Bạch Hà chạy tới thành Hà Than.

    Nàng gọi An Na, một bán Tinh Linh. Do giới hạn của năng lực trinh sát, Mã Văn không có biện pháp kiểm tra thuộc tính của nàng, nhưng trải qua ba ngày quan sát, An Na đại khái khoảng cấp 5 Mạo Hiểm giả nhất giai . Không phải chiến sĩ thì là du hiệp, vẫn thiên về trước một ít, trong trí nhớ của hắn An Na rất ít sử dụng các loại cung tên, cạm bẫy...

    Kiếm là vũ khí của nàng, giống như bộ giáp kia, đều đã cũ nát – bởi vì lâu rồi chưa bảo dưỡng.

    "Thiếu gia! Hôm nay, tôi đã đi qua tòa thị chính hỏi, các quan viên nơi đó đều trả lời như cũ..."

    Anna đặt thanh kiếm dài một bên, khuôn mặt xinh đẹp hơi mệt mỏi: "Rất may, hôm nay tôi kiếm được 20 bạc, không cần vì tiền thuê phòng cuối tuần mà rầu rỉ. Buổi tối, tôi sẽ nấu súp cho ngài."

    "Anna tỷ, chúng ta còn có bao nhiêu tiền?" Mã Văn đột nhiên hỏi.

    Mặt An Na lộ ra kinh ngạc. Từ khi Mã Văn tỉnh lại sau cơn bệnh nặng, đây là lần đầu tiên chủ động trò chuyện cùng nàng.

    Nàng không đắn đo, rất nhanh đáp: "29 bạch ngân."

    "29 bạch ngân? Không đủ." Marvin nhíu mày: "Đồ trang sức mẫu thân lưu lại đâu?"

    An Na trước ngạc nhiên, sau phẫn nộ: "Thiếu gia Mã Văn? Chẳng lẽ ngài muốn bán di vật của mẫu thân để đổi lấy tiền?"

    Mã Văn gật đầu, mắt không gợn sóng: "Ta nhớ, bên trong có một chuỗi vòng cổ, có lẽ có chút giá trị."

    An Na khó tin nhìn Mã Văn, trọng mắt tràn đầy thất vọng nồng đậm: "Ngài lại muốn đến sòng bạc sao?"

    Mã Văn sửng sốt, không ngờ An Na hiểu lầm. Hắn tìm tòi trí nhớ một lát, hóa ra chủ nhân thân thể này lúc mới đến thành Hà Than, trong tay còn cầm ít của cải, xúi quẩy bị "Bằng hữu" không hảo ý lừa gạt, tiến vào sòng bạc.

    Kết quả, thua một khoản tiền lớn. Từ đó về sau, bệnh của thiếu niên đang từng bước chuyển biến tốt đẹp, đột nhiên trở nặng.

    Tất nhiên, tên bằng hữu kia đã móc méo với sòng bạc. Chuyên lừa đảo những gia hỏa không có bối cảnh như Mã Văn.

    "Tôi không thể đưa nó cho ngài. Thiếu gia Mã Văn, nếu ngài cần tiền, tôi sẽ đi tìm." An Na quật cường nói: "Nhưng tôi không thể bỏ mặc ngài làm ẩu. Ngài cũng biết, thiếu gia Duy Ni đã thiếu Liên Minh Phù thủy hai tháng học phí rồi, nếu tiếp tục kéo dài, ngài ấy sẽ bị đuổi khỏi học viện Mã Qua Nhĩ."

    "Số tiền còn lại không nhiều lắm, không nên tiêu xài hoang phí!"

    Marvin cười khục khục, khẽ nói: "An Na tỷ, đệ lấy sợi dây chuyền kia, không phải dùng để đánh bạc, mà dùng để chữa bệnh cho thân thể."

    "Chữa bệnh?" An Na ngây ngốc.

    "Sức khỏe của đệ rất yếu, để lâu không phải biện pháp tốt. Đệ biết một Bạch Ngân Chi Thần mục sư, định trả tiền nhờ hắn thi triển ( Khu trừ bệnh tật) và ( Khôi phục sinh mệnh ) cấp thấp lên người, như vậy thân thể đệ sẽ phục hồi bình thường." Mã Văn giải thích nói, "Đệ không muốn làm một quý tộc yếu đuối."

    "Đệ cần huấn luyện và chiến đấu, đệ muốn đoạt lại lãnh địa của chúng ta. Đệ còn muốn bảo hộ một số đồ vật quan trọng."

    Hắn rời gường, thay một bộ quần áo, tinh thần có chút phấn chấn.

    "Tin tưởng đệ, An Na tỷ."

    Hắn nhìn nữ quản gia Tinh Linh.

    An Na cắn môi, quyết định lấy ra hộp trang sức từ đáy hành lý. Bên trong quả nhiên có một chuỗi vòng cổ trân châu.

    "Tôi đi với ngài, đề phòng ngài lại bị gạt..."

    "Không cần." Mã Văn vẻ mặt nghiêm túc, nhận hộp trang sức.

    "Bữa nay, An Na tỷ đã bận rộn rồi, nên nghỉ ngơi thật tốt. Đêm nay, đệ có thể không về, tỷ cẩn thận một chút. Hôm nay ở trên đường, đệ nghe hai tên lưu manh bản địa đang bàn tán về tỷ.

    Bọn họ chắc có ý đồ xấu. Tuy tỷ là Mạo Hiểm giả nhất giai, nhưng ''song quyền nan địch tứ thủ''. Cẩn thận phòng ngừa vẫn hơn.

    Đến khi Mã Văn đi ra khỏi cửa, Anna vẫn kinh ngạc ngồi tại chỗ.

    Không biết lý do tại sao, Mã Văn của ngày hôm nay hình như khác với lúc trước. So với thiếu niên vừa lương thiện vừa hiền lành cách xa vạn dặm.

    Thậm chí ngay cả... khí phách, cũng y hệt phụ thân của ngài.

    Sự uy nghiêm của một quý tộc thực thụ.

    Đứng ngoài cửa, Mã Văn nhìn số liệu ghi chép, ngao ngán lắc đầu.

    "Dùng kỹ năng với An Na tỷ, thật áy náy... Thôi, lần cuối cùng vậy."

    ( Số liệu ghi chép ):

    " Phát động uy nghiêm (25)..."

    "Tiến hành kiểm định ý chí mục tiêu..."

    "Kỹ năng phát động thành công..."

    *đoạt xá: đoạt nhà
     
    Chỉnh sửa cuối: 24/9/15
  3. ÁM DẠ DU HIỆP
    Tác giả: Sữa Dừa Xanh

    -----o0o0o-----​

    Chương 2: Du hiệp sơ sinh ( hạ )​

    Nguồn: banlong.us

    Bước nhanh ra khỏi quán trọ Liệt Mã, lúc này bầu trời đã sập tối khiến cho không khí thành Hà Than bắt đầu ngột ngạt. Nhưng Mã Văn lại cảm thấy mình như cá gặp nước.

    Khi hắn đi vào hẻm nhỏ, thời khắc cơ thể tiếp xúc với bóng tối, thân thể theo bản năng thực hiện thao tác tiềm hành.

    Đây là thói quen cũ của Mã Văn, tiềm hành trợ giúp đạo tặc di chuyển lặng lẽ không gây ra tiếng động.

    Tuy nhiên, thân thể Mã Văn vừa suy yếu vừa chưa nhận được chức nghiệp, hiển nhiên không cách nào phát động kỹ năng tiềm hành.

    Rẽ vào một cua quẹo, Mã Văn thấy hai thiếu niên đang giao tiền lời cho một đại hán cơ bắp rắn chắc, một trong hai người có tên đạo tặc cấp 3 móc túi khi nãy, những thiếu niên đạo tặc này hay ăn cắp trong thành. Tiền trộm được phải nộp cho Hắc bang quản lý trong khu vực.

    Đại hán cao to nhìn Mã Văn, dường như phát hiện huân chương quý tộc trên tay áo hắn, trong miệng lẩm bẩm một câu gì đó.

    Mã Văn cúi đầu, nhanh chóng rời đi.

    Hiện tại, hắn chưa đủ khả năng để gây chuyện.

    ...

    Thành Hà Than nằm dưới sự chi phối của thành bang Liên Minh Vu Sư phía Nam, những thành thị khác cũng vậy, giáo hội Chư Thần phát triển rất gian nan. Những năm gần, giáo hội Bạch Ngân là một trường hợp đặc biệt duy nhất, nó chẳng những cắm rễ vững vàng ở thành Hà Than, hơn nữa dần trở thành thế lực lớn thứ ba tại đây. Điều này có chút liên quan đến quyền năng của Bạch Ngân Chi Thần, tuy nói Vu Sư cao ngạo chỉ thờ phụng Lan Tư (Thần Vu Sư vĩ đại nhất), trước giờ không hề để mắt đến các thần linh khác, nhưng Vu Sư vẫn cần tiền.

    Sau khi Tài Phú Chi Thần vẫn lạc, Bạch Ngân Chi Thần yếu ớt được các thương nhân tôn thờ, nhờ đó mà thống trị một kỷ nguyên của đại lục Phí Nam, các Vu Sư tự nhiên cũng không ngoại lệ.

    Mã Văn hiểu rõ tính cách tên Bạch Ngân Chi Thần mục sư, gia hỏa này thấy tiền sáng mắt, trả đủ thù lao, muốn bao nhiêu thần thuật trị liệu cũng có, miễn là hắn đủ sức.

    Ở giáo hội Mục Sư chỉ cần có tiền là có thể mua các loại thần thuật trị liệu.

    Thiếu niên kia cũng biết đến phương pháp này, chẳng qua hắn muốn tiết kiệm tiền tài, cái kết là tử vong. Mã Văn không muốn giẫm lên vết xe đổ.

    Sâu phía trong hẻm có một tiệm cầm đồ, nằm ở vị trí khá hẻo lánh, nhưng theo trí nhớ của hắn uy tín cũng không tệ.

    Chủ tiệm cầm đồ là một lão Địa Tinh, mắt đeo kính soi, diện mạo xảo trá quỷ quyệt. Thấy Mã Văn liền nhếch miệng cười, rõ ràng là khách quen rồi.

    Một chuỗi vòng cổ trân châu hảo hạng, dưới nỗ lực của Mã Văn đổi được 150 đồng bạc, thực tế, căn cứ vào kỹ năng kế toán, sợi dây chuyền này trên thị trường có giá ít nhất 300 đồng bạc, nếu Mã Văn muốn chuộc lại nó… cần đem đến 330 đồng bạc.

    Hiệu cầm đồ đúng là buôn bán cắt cổ mà. Mã Văn hết cách, thực lực bản thân quá yếu, kỹ năng đàm phán(19) thấp đến đáng thương, không có biện pháp phát động để gia tăng hiệu quả, kỳ kèo lão Địa Tinh thêm một ít tiền.

    Đem túi tiền cá nhân cất đi, tiền bạc của thế giới này kích thước rất nhỏ chỉ cỡ đầu ngón tay út, 150 đồng bạc có vẻ rất nhiều, nhưng một túi tiền nhỏ cũng sắp xếp đủ.

    Ly khai hiệu cầm đồ, nhân dịp cơn sốt không tăng thêm, Mã Văn đi tìm mục sư trị liệu của thần điện Bạch Ngân.

    Trả 80 đồng bạc, vị mục sư trung niên ''phúc hậu'', cuối cùng cũng nguyện ý vì Mã Văn bày ra "Bạch Ngân Chi Thần Quang Huy".

    Hai thần thuật (Khu trừ tật bệnh) và ( Trị liệu sinh mệnh yếu ớt ) đơn giản, giúp cho trạng thái phát sốt của Mã Văn tan biến, giá trị sinh mệnh một lần nữa trở về đầy.

    "Thân thể của ngươi dưới tác dụng thần thuật (Khu trừ tật bệnh) khôi phục khỏe mạnh!"

    "Suy yếu trừng phạt toàn bộ thuộc tính giảm 70% giải trừ!"

    " Giá trị sinh mệnh hồi phục: 26/26!"

    Nương theo từng dòng khí nóng của Thần Thuật lưu chuyển trong người cùng số liệu nhân vật dần thay đổi, Mã Văn cảm thấy hưng phấn.

    Chết tiệt... trừng phạt suy yếu rốt cục biến mất!

    26 điểm sinh mệnh đã khôi phục đầy, hắn cảm giác được sức mạnh cơ thể lớn hơn nhiều.

    "Tiểu tử, trông ngươi đã rất khỏe." Bạch Ngân Chi Thần mục sư lộ ra một tia mệt mỏi, hạ lệnh đuổi khách.

    Hiện tại, hắn chỉ là một mục sư đẳng cấp thấp nhất, một ngày thi triển nhiều nhất ba lượt Thần Thuật, mỗi lần sử dụng tinh thần tiêu hao cực lớn.

    Mã Văn quay lưng rời khỏi, hắn cũng không trở lại quán trọ Liệt Mã, mà bắt đầu kế hoạch của mình!

    Để sinh tồn trên thế giới này!

    Bản thân phải có đủ thực lực. Ngày Chư Thần và Thâm Uyên xâm lược cận kề, trước mắt phải cấp bách giải quyết sự tình lãnh địa.

    Trên trăm đầu Sài Lang nhân, nếu không huy động vệ đội lãnh chúa thành Hà Than khó mà diệt trừ, trong sự kiện Sài Lang nhân tập kích, Mã Văn ngửi được mùi vị âm mưu.

    Đặc biệt trong bảng nhiệm vụ có thêm một mục nhiệm vụ (Linh hồn ràng buộc):

    ( Đoạt lại lãnh địa - Sài Lang nhân xâm lấn )

    ( Miêu tả nhiệm vụ: Lịch Vu Sư đệ tứ niên kỷ cuối năm 297 , lãnh địa của ngươi tao ngộ Sài Lang nhân xâm lấn. Ngươi ''cửu tử nhất sinh'' chạy thoát, hướng thành chủ Hà Than thành xin viện trợ, nhưng quan viên tòa thị chính liên tục đẩy đưa, thái độ rất khả nghi. Sự tình lãnh địa trước mắt khiến ngươi giác ngộ, không thể trông cậy vào người khác, chỉ có thể dựa vào bản thân. )

    ( Ban thưởng nhiệm vụ: 1000 điểm kinh nghiệm thông dụng)

    ( Kỳ hạn nhiệm vụ: còn 29 ngày )

    ...

    Ý nghĩa của linh hồn ràng buộc, trừ phi ngươi xóa tài khoản cày lại, nếu không nhiệm vụ này sẽ vĩnh viễn bám lấy ngươi. Hiển nhiên, Mã Văn không bị điên mà đi tự sát.

    Phải thừa nhận, ban thưởng nhiệm vụ khá phong phú, 1000 điểm exp thông dụng, kinh nghiệm thông dụng khá giống với loại kinh nghiệm cấp bậc cao nhất-kinh nghiệm sát lục, dùng để phân phối tùy ý trên chức nghiệp. 1000 điểm kinh nghiệm thông dụng, giúp một chức nghiệp mạo hiểm giả cơ sở tăng hơn ba cấp, tại thế giới exp cực kỳ khó kiếm này, có thể nói là tốc độ thăng cấp như tên lửa.

    Nhiệm đã miêu tả rất rõ ràng, sợ rằng phải dựa vào lực lượng bản thân mà hoàn thành nhiệm vụ này. Nếu như Mã Văn như cũ vẫn là một quý tộc mềm yếu vô năng..., cuối cùng nghênh đón hắn chỉ có thất bại. Hắn đã hứa với Anna sẽ thay đổi chính mình.

    Đầu tiên, hắn không thể dựa vào chức nghiệp phổ thông ''Quý tộc'' sống qua ngày, hắn cần một chức nghiệp chiến đấu.

    Với tri thức của Một Gamer Truyền Kỳ, trước khi bước ra quán trọ Liệt Mã, Mã Văn đã có kế hoạch chu toàn.

    ...

    Thành Hà Than, khu thương nghiệp, cửa sau quán rượu Mị Ma.

    Một kẻ lang thang đáng thương, hai mắt đờ đẫn co rút vào túi ngủ, nhìn người đi qua, đi lại, khẩn cầu nói: "Cho tôi rượu, chỉ một hớp thôi..."

    Hắn cố gắng nâng lên cổ, dùng mũi điên cuồng hít hít, tựa hồ chỉ cần ngửi được hơi rượu trên cơ thể người đường cũng thỏa mãn.

    "Cút ngay, lão nát rượu!"

    Một tên lưu manh tính khí táo tợn tung một cước lên người kẻ lang thang, kẻ lang thang lăn vài vòng trên đất.

    Đám người ra vào nhao nhao cười ha hả.

    Bọn hắn không chút thương cảm. Đây là khu thương nghiệp màu xám, cách khu dân nghèo chỉ hai đường ranh giới. Ở đây, các thế lực hắc bang kịch đấu liên miên, nhiều hình thức kinh doanh phạm pháp âm thầm tiến hành: Buôn kỹ nữ, nô lệ, vũ khí...Bala, bala. Người lương thiện không thể tồn tại ở nơi này.

    Kẻ lang thang ôm bụng, chán nản đem đầu vùi trong túi ngủ.

    Nhóm người rời đi, hẻm nhỏ trở về vẻ yên tĩnh vốn có của nó.

    Bỗng nhiên, một mùi thơm tinh khiết của rượu Rum xộc vào mũi kẻ lang thang, hắn không nhịn được thò đầu ra khỏi túi ngủ rách nát, dù bị thêm một cước của bọn lưu manh độc ác hắn cũng không để ý.

    Trong mắt hắn chỉ còn chai rượu vừa được mở ra.

    "Một chai rượu Rum vàng, mười đồng bạc." Giọng nói của một người trẻ tuổi vang lên.

    Kẻ lang thang dời ánh mắt đến người cầm chai rượu, dựa theo âm thanh mà phán đoán thì đây là một gia hỏa trẻ tuổi.

    "Đại nhân, xin thương xót, thưởng ta một ít a..." Kẻ lang thang mạnh mẽ xông lên, vồ lấy bình rượu Rum.

    Nhưng Mã Văn đã dự liệu trước phản ứng của hắn, nhẹ nhàng lách người né tránh, nhìn đôi mắt phát đỏ của kẻ lang thang nói:

    "Muốn có nó, trước tiên phải trả giá."

    Kẻ lang thang leo ra khỏi túi ngủ, một mùi hôi thối tỏa ra. Hắn không ngừng nuốt nước bọt, thanh âm run rẩy hỏi: "Ngươi muốn cái gì?"

    Mã Văn cười híp mắt đưa ra một bức thư đã ghi chép hoàn tất, còn có mực đóng dấu. Hắn đã chuẩn bị đạo cụ đầy đủ.

    Nói thật, hắn không thể xác định hành động lần này thành công hay không, nhưng đây là con đường chuyển chức nhanh nhất, hắn chỉ dựa theo tin tức của một hảo hữu chí cốt trong Game kiếp trước.

    Trong ''Đại lục Phí Nam'', thử thách nhận chức đều rất khó khăn, đầu tiên ngươi phải tiến hành huấn luyện nghiêm chỉnh ( nhận chức nghiệp cơ sở( bình dân ), đẳng cấp chức nghiệp ít nhất phải lv 5 ), sau đó ngươi phải hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức, dựa vào đánh giá tài năng khi thực hiện nhiệm vụ để chuyển chức.

    Với tình huống của Mã Văn, nếu lựa chọn chuyển chức theo phương pháp bình thường..., thì hơi chậm.

    Hắn buộc phải thử đi đường tắt.

    Vì đi đường tắt, hắn thậm chí buông tha chức nghiệp yêu thích nhất, cũng là chức nghiệp quen thuộc nhất nhất, chức nghiệp (Đạo tặc) nhất giai, mà lựa chọn chức nghiệp khác. May mắn chức nghiệp này tiến giai chung cực, cũng có thể trở thành (Ám Dạ chúa tể), nếu không Mã Văn tuyệt đối không từ bỏ chức nghiệp mà hắn am hiểu nhất.

    Kẻ lang thang tiếp nhận bức thư, nhìn hồi lâu, tay run rẩy đem ra một vật đen như mực.

    "Thành công rồi! Người này quả nhiên là Mạo hiểm giả cấp cao, ít nhất là Mạo hiểm giả cấp hai!"

    Mã Văn chứng kiến miếng huân chương chức nghiệp, biết mình đặt đúng cửa rồi, người lang thang này nhìn tuy nghèo hèn, nhưng cử chỉ lơ đảng đã vạch trần hắn từng là chức nghiệp giả.

    Như động tác cuộn người vào trong túi ngủ khi nãy, phi thường giống với một kỹ năng chức nghiệp rất hữu dụng (Ẩn núp).

    "Ta không thể làm vậy, lương tâm của ta không cho phép!" Kẻ lang thang lắc đầu nói.

    Mã Văn cười híp mắt nói: "Ngươi đương nhiên có thể."

    Dứt lời, hắn đem chai rượu Rum giao cho kẻ lang thang.

    Kẻ lang thang thở càng lúc càng mạnh, hắn nắm huân chương chức nghiệp, đè ép lên mực đóng dấu, sau in lên bức thư một cái ấn ký.

    Phía trên là lá cây sồi xanh, ở giữa là một cái tên: Mã Khắc. Tu Văn.

    Mã Văn mừng như điên nhận lấy bức thư chứng nhận, kẻ lang thang nốc chai rượu Rum ừng ực, như sắp chết khát đến nơi, trước khi hắn uống xong, Mã Văn đã nhanh chân đi khỏi hẻm nhỏ.

    Thư đề cử đã tới tay.

    Nhiệm vụ chuyển chức hoàn thành.

    Sau nửa giờ, Mã Văn từ công hội Du hiệp đi ra, lồng ngực nhiều hơn một tấm huân chương Hươu sao.

    Dấu hiệu này chứng tỏ hắn đã thành công chuyển chức thành một chức nghiệp nhất giai ( Du hiệp).

    Cùng lúc đó, hắn còn thu được một danh hiệu có hiệu quả đặc thù.

    ( Du hiệp sơ sinh )


    Ps: AE ưa thích thì like ủng hộ giùm. Tối có thêm một chương.:yy67:
     
    Chỉnh sửa cuối: 10/6/15
  4. ÁM DẠ DU HIỆP
    Tác giả: Sữa Dừa Xanh

    -----o0o0o-----​

    Chương 3: Hắc bang A Khắc Luân​

    Nguồn: banlong.us

    ( Du hiệp sơ sinh ): hiệu quả của huân chương du hiệp tăng thêm 1%

    Hiệu quả danh hiệu đối với Mã Văn tuy hơi ít, nhưng có còn hơn không. Thời điểm hắn chuyển chức đạo tặc, do hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức một cách hoàn mỹ, nên được phong tặng danh hiệu (Tội phạm thiên tài).

    ( Tội phạm thiên tài ): tất cả kỹ năng đạo tặc +10

    Danh hiệu cùng đặc tính nhanh nhẹnh ( trèo tường vượt vạch ) phối hợp lẫn nhau, giúp Mã Văn ở cuộc sống sơ kỳ của đạo tặc vô cùng thuận lợi. Mà đạo tặc thời kì đầu có khuyết điểm thiếu lực công kích, đã được bù đắp bằng hai năng lực ngưu bức này.

    Ở "Đại lục Phí Nam ", đạo tặc cấp đầu rất thiếu sát thương, còn bị định nghĩa là kẻ dò đường trong đội mạo hiểm, chuyên gia loại bỏ các cạm bẩy, cao thủ khai bảo rương, nhân vật đánh lén khi hỗn chiến. Nếu không phải đạo tặc có thể tiến giai chức nghiệp ( thích khách ), nhận lực sát thương bộc phá rất đáng sợ, e rằng nhiều người chơi yêu thích đạo tặc đã sớm chia tay.

    Ngoại trừ Mã Văn vừa bắt đầu đã tồn tại BUG, phần lớn đạo tặc ở sơ kỳ đều trở thành ‘’cháu’’ trong đoàn đội. Thỉnh thoảng mở bảo rương, đi hủy cạm bẫy, không có trợ giúp gì quá lớn. Rất nhiều chức nghiệp ở sơ kỳ có thể thay thế đạo tặc, ví dụ như du hiệp và tu sĩ.

    Bởi vì nguyên nhân này, Mã Văn phải cắn răng buông tha cho nghề đạo tặc mà hắn yêu mến nhất. Năng lực trộm cướp và mở khóa của đạo tặc có thể giúp hắn kiếm tiền, nhưng lúc này hắn cần nhất là gia tăng sức chiến đâu, đặc biệt là năng lực chiến đấu chính diện, tại phương diện này, Du hiệp được xưng "Vạn Kim Du" hoàn toàn thích hợp.

    Hơn nữa lộ tuyến phát triển của Du hiệp khá gần với Đạo tặc, cuối cùng vẫn có thể chuyển sang( Ám Dạ chúa tể ).

    Mỗi người chỉ đeo được một danh hiệu, Mã Văn không có lựa chọn khác, tất nhiên phải đeo Du hiệp sơ sinh.

    ...

    Sau khi giao "Thư đề cử" ở công hội Du hiệp, Mã Văn còn nhận được một huân chương Du hiệp sơ cấp.Thông thường, Du hiệp sơ cấp có thể tuyển chọn một trong ba huân chương, lần lượt là huân chương Dã Lang, huân chương Diều Hâu và huân chương Hươu Sao. Mỗi loại có hiệu quả riêng biệt:

    ( Huân chương Dã Lang ): thuần hóa dã thú +5

    ( Huân chương Diều Hâu ): siêu cự thị giác (tầm nhìn siêu xa) +3

    ( Huân chương Hươu Sao): ẩn núp +9

    Ba loại huy chương hiệu quả đều là trực tiếp tăng lên Du hiệp bản chức kỹ năng, mà ở cái này ba cái kỹ năng bên trong, kinh nghiệm phong phú Mã Văn rất nhanh liền làm ra lựa chọn.

    Kỹ năng Du hiệp ( ẩn núp ) phi thường cường hãn, tại khu vực dã ngoại, nếu như có 100 điểm ẩn núp trở lên, hiệu quả chẳng khác nào kỹ năng ( cường ẩn thân thuật ) của chức nghiệp thích khách nhị giai. Mà kỹ năng thuần hóa dã thú và siêu cự thị giác tuy cũng rất hữu dụng, nhưng khẳng định không cần thiết bằng ẩn núp.

    Ẩn núp có ý nghĩa quan trọng đối với Du hiệp, giống như sự trọng yếu của tiềm hành đối với Đạo tặc.

    Ngay lúc đó, sau khi chuyển chức Du hiệp thành công, sinh mệnh của hắn đề cao thêm 11 điểm, đồng thời nhận được {Điểm thuộc tính} tự do - 1 điểm, cùng với {Điểm kỹ năng} - 96 điểm. Cột chức nghiệp của hắn cũng trở thành:

    (Chức nghiệp mạo hiểm: Du hiệp cấp 1 (0/50) )

    Hắn không do dự cộng 1đ {Điểm thuộc tính} tự do quý giá vào nhanh nhẹn. Các thuộc tính quan trọng của du hiệp là nhanh nhẹn và trí tuệ, kiểu phía trước giúp bọn họ có thân thủ nhanh nhạy, kiểu sau giúp bọn họ có năng lực hành động. Mã Văn đi theo lộ tuyến ưu tiên cho nhanh nhẹn.

    { Điểm thuộc tính} tự do vô cùng quý báu, ngoại trừ lần đầu chuyển chức được cung cấp 1 điểm, về sau mỗi khi đẳng cấp chức nghiệp tăng được 2 cấp, mới đạt được 1 điểm {Điểm thuộc tính} tự do.

    Mà 96 điểm { Điểm kỹ năng} rât nhanh bị hắn tiêu xài hết, chốc lát, cột kỹ năng của hắn có thêm vài mục:

    Ẩn núp 41(+9), Tiềm hành 20, trinh sát 35

    Du hiệp có thể sử dụng vũ khí đao và cung tên, đây là sở trường ẩn của nghề này.

    Vì vậy, thuộc tính nhân vật Mã Văn biến thành:

    Tính danh: Mã Văn

    Chủng tộc: nhân loại ?

    Thuộc tính: lực lượng 11, nhanh nhẹn 17, thể chất 9, trí lực 14, cảm giác 14, mị lực 13(+1)

    Chức nghiệp: quý tộc 3(150/200)

    Chức nghiệp mạo hiểm: Du hiệp cấp 1 (0/50)

    Danh hiệu: Du hiệp sơ sinh

    Giá trị sinh mệnh: 37/37

    Điểm kinh nghiệm EXP: 40( quý tộc ) ( chưa phân phối )

    {Điểm kỹ năng}: 0

    {Điểm thuộc tính}: 0

    Kỹ năng chức nghiệp :

    —— Quý tộc ( nam tước ): uy nghiêm 25, cai trị 31, quan sát 16, đàm phán 19, kế toán 28, thuật cưỡi ngựa 30

    —— Du hiệp: ẩn núp 41(+9), tiềm hành 20, trinh sát 35

    Trang bị

    —— huân chương Hươu Sao

    ...

    "Rốt cục đã có một chức nghiệp chiến đấu rồi." Sau khi rời khỏi công hội Du hiệp, Mã Văn vui mừng cảm nhận sức mạnh cuồn cuộn chuyển động trong cơ thể.

    Hắn cảm thấy tinh lực dồi dào, "Thư đề cử" giả tạo thành công để cho hắn thấy một tia hi vọng, kinh nghiệm kiếp trước thật hữu ích. Nên biết, trong tất cả chức nghiệp, chỉ có Du hiệp phải thông qua thư đề cử của Du hiệp cấp cao để chuyển chức, những chức nghiệp khác không có khả năng đi đường vòng như vậy. Mã Văn dựa vào quan sát hành động của kẻ lang thang để phán đoán hắn từng là một Du hiệp cao cấp, rồi dùng tiền mua rượu Rum dụ dỗ, cách thức độc đáo này không phải hắn tìm được, mà là hiểu biết của một bằng hữu trong quá khứ.

    Người kia cũng là một nhân vật truyền kỳ nổi tiếng, thời điểm những người chơi phổ thông đang đau khổ chật vật làm nhiệm vụ thăng cấp chức nghiệp nhị giai, hắn đã ngang nhiên trùng kích chức nghiệp tam giai—— ( Sâm lâm vệ sĩ ). Mã Văn từ miệng hắn mới biết, thì ra nghề Du hiệp có lỗ hổng như vậy. Ngụy tạo thư đề cử, trên đó chỉ cần có con dấu của huân chương Du hiệp cao cấp.

    Công hội Du hiệp không nhận người chỉ nhận thư, mới tạo cơ hội cho Mã Văn đi đường tắt.

    Nhậm chức Du hiệp thành công, nói lên những tri thức kiếp trước có thể ứng dụng. Tuy hắn không quen thuộc thành Hà Than, nhưng cố gắng lục lội trong ký ức, vẫn có vài con đường phát tài và phương pháp đề thăng nhanh thực lực—— đương nhiên, nếu ở (vịnh Bảo Thạch ) phía Đông Bắc, nơi sinh của hắn lúc trước, mà nói..., thì càng như cá gặp nước.

    Trong túi áo còn 30 đồng bạc, hắn mua một thanh loan đao( đồ trắng) từ trong tiệm rèn ở khu thương nghiệp, số tiền sót lại cũng hết theo đó.

    Loan đao( đồ trắng) thuộc tính kém cỏi, chỉ cung cấp 2-5 lực công kích, miễn cưỡng dùng để hộ thân, giết quái thì hơi tốn sức một ít.

    Mã Văn cần mau đề cao thực lực, đương nhiên, còn cần tài phú nữa. Hắn không quên sứ mạng của mình, An Na tỷ vẫn ở Liệt Mã điếm chờ hắn, cô nàng bán tinh linh trên danh nghĩa nữ quản gia, bồi bạn từ nhỏ đến lớn, một người trọng yếu trong lòng hắn.

    Người mà hắn phải dùng tất cả sinh mạng bảo hộ.

    Về sau, hai người đến thành Hà Than, Mã Văn đã mất đi thu nhập, mỗi ngày An Na phải đến chỗ thúc thúc cay nghiệt giúp hắn chế tác, đổi lấy thù lao ít ỏi. Nếu có An Na, Mã Văn sớm đã bị đám du côn chó má cướp sạch tiền tiền, cuối cùng đột tử ở cái cống rãnh hôi thối nào đó rồi.

    Đến nay, đều là Anna chiếu cố Mã Văn.

    Hiện tại, tất cả nên đảo ngược rồi.

    Thừa dịp thành Hà Than chưa đóng cửa, Mã Văn vắt loan đao ở thắt lưng, rồi ra khỏi thành.

    ...

    Dã ngoại đại lục Phí Nam là địa phương tương đối nguy hiểm, ngoại trừ đại lộ ở thành bang, bất kỳ địa phương nào cũng có thể xuất hiện quái vật hung dữ —— thậm chí trên trên lý thuyết, coi như đại lộ được chính phủ thanh lý định kỳ, thỉnh thoảng vẫn xuất hiện sinh ăn thịt người kinh dị. Lấy Mã Văn chính là tiểu du hiệp cấp 1, đừng nói gặp Thực Nhân Ma (Ogre), chỉ cần một nhóm Địa Tinh thì đủ để hắn ‘’tẩu vi thượng sách’’.

    Bất quá lân cận thành thị lớn, mỗi ngày thủ vệ tuần tra liên tục, vẫn tương đối an toàn.

    Hơn nữa, mục đích của Mã Văn không phải ra khỏi thành giết quái, hắn là đi kiếm tiền.

    Ngoài thành Hà Than, có một con sông lớn, gọi là Tùng Tử hà, hạ lưu sông 40 km rẻ thành một nhánh sông khác, tên là ( Bạch Hà ), lãnh địa Mã Văn Bạch Hà cốc địa, nằm trên lưu vực sông Bạch Hà.

    Tùng Tử hà trải dài hơn 1000 km, tại bãi sông thành chỗ trở nên vô cùng bằng phẳng cùng rộng rãi, hình hoàn thành mảng lớn mảng lớn bãi sông.

    Thượng du là cao nguyên Qua Đăng, đất vàng được tẩy rửa, hình thành phù sa, làm cho đất đai nơi đây vô cùng phì nhiêu.

    Ở sông Tùng Tử, thỉnh thoảng xuất hiện một loại cua, gọi là (cua lam huỳnh), cua lam huỳnh có mỹ vị thượng đẳng, đối với Vu sư mà nói, gạch cua có thể gia tăng tinh thần lực một khoảng nhất định, sinh vật này trên thị trường thành Hà Than, giá rất đắt đỏ. Mã Văn nhớ không lầm, một con cua lam huynh giá 20 đồng bạc.

    Cho nên, giữa đêm giữa hôm, hắn chính xác ra đây để bắt cua.

    Đương nhiên, cua lam huỳnh giá trị cao ngất, dẫn đến người mò cua ở phụ cận thành đông đúc, nhưng hiệu suất của họ rất thấp, hoặc ôm cây đợi thỏ hoặc tìm kiếm mù quáng, có khi mất cả ngày, cũng chưa chắc tìm được một con. Những sinh vật này hình thể nhỏ bé, ban ngày cũng rất dễ sơ ý bỏ qua, huống chi là buổi tối.

    Cho nên ban đêm ở sông Tùng Tử, khá vắng vẻ.

    Càng ít người càng tốt, hắn biết rõ kỹ xảo bắt cua, nên mới tiến hành vào buổi tối.

    Không ai quấy rầy, rất hợp ý hắn

    Vài phút sau, hắn liền đã đến nơi.

    Có điều, phía sau hắn đột nhiên truyền tới âm thanh tiếng bước chân!

    "Có người theo dõi?"

    Nội tâm Mã Văn trầm xuống, bản thân lại phạm sai lầm lớn vậy!

    Hắn không còn là một Ám Dạ chúa tể cường đại nữa, cảm giác quá kém, so với người thường nhạy hơn một ít, đạt trình độ ''tai tinh mắt thính'' mà thôi.

    Mình quá chủ quan sau thắng lợi nhậm chức, dễ dàng để kẻ khác ẩn nấp theo đuôi a!

    Một bóng người lặng lẽ xuất hiện, hắn vóc dáng không cao, trong tay cầm cây chủy thủ, đang nhìn hắn mà trêu tức.

    Một đạo tặc!

    (phát động kỹ năng trinh sát (35)... )

    ( đang kiểm tra ... )

    ( trinh sát thành công! )

    Trước mắt Mã Văn hiện ra tin tức của tên đạo tặc:

    Bình dân 5 cấp, đạo tặc cấp 3, giá trị sinh mệnh 42.

    "Lão gia quý tộc, ra thành một mình là thói quen không tốt." Đạo tặc cười ha ha nói: "Tuy ngươi mang theo đao, nhưng cái thứ dùng để biểu diễn đó có thể bảo vệ được ngươi sao?"

    "Một quý tộc phế vật, chết dưới tay thủ hạ của hắc bang A Khắc Luân, xem như vinh hạnh của ngươi rồi."

    Đúng lúc đó có mấy cái bóng mờ ở đại lộ không xa phóng tới.

    Mã Văn cắn răng chửi bậy: "Móa nó, còn có trợ thủ! ?"

    "Hắc bang A Khắc Luân? Ta cùng bang này không thù oán, tại sao muốn giết ta?"

    Mặc kệ, bây giờ không phải lúc suy nghĩ vu vơ, hắn bất ngờ vung chân chạy như điên, mục tiêu là khu rừng bên cạnh bãi sông!

    Vạn Kim Du: ý nói đa năng.


    Ps: Hôm nay xong nhé AE, nhớ tks ủng hộ:yy17:
     
    Chỉnh sửa cuối: 13/4/15
  5. ÁM DẠ DU HIỆP
    Tác giả: Sữa Dừa Xanh

    -----o0o0o-----​

    Chương 4: Đêm giết chóc​

    Nguồn: banlong.us

    Tên đạo tặc kia ngây người, hắn không nghĩ tới tên quý tộc tay chân yếu đuối trói gà không chặt này, dưới tình huống sinh tử vẫn duy trì được tỉnh táo, làm ra phán đoán chính xác nhất.

    Xung quanh sông Tử Tùng rất trống trải, ở đây, Mã Văn chắc chắn không thoát khỏi thành viên hắc bang A Khắc Luân đuổi giết.

    Trốn vào khu rừng nhỏ thưa thớt này, hắn mới có một tia khả năng.

    "Muốn chạy?" Đạo tặc hừ lạnh cũng không lo lắng, những tiếng bước chân dồn dập vang lên, các thành viên của hắc bang đang đuổi tới.

    Nhanh nhẹn của hắn rất cao, không tin ngay cả một quý tộc phế vật cũng không thu thập được.

    Huống chi, địa hình của mảng rừng kỳ thật không phức tạp, hắn trốn không thoát.

    Mã Văn vừa tiến vào cánh rừng, dưới hoàn cảnh ban đêm âm u, hắn lập tức núp vào một gốc cây lớn cành lá sum xuê.

    "Cả tiềm hành cũng không dùng, xem ra rất tự tin a...."

    Mã Văn dựa lưng vào cây tùng, nhìn tên đạo tặc cầm chủy thủ, bất cẩn đuổi theo, nội tâm cười lạnh.

    Bản thân vẫn có ưu thế.

    Mã Văn giật mình và nghi hoặc, từ khi chạm mặt tên đạo tặc hắc bang A Khắc Luân đến giờ, hắn chưa lúc nào mất bình tĩnh. Cũng đúng, một thời Ám Dạ chúa tể, kinh nghiệm chiến đấu của hắn đã phong phú đến cực điểm, những tên côn đồ miễn cưỡng mới trở thành một chức nghiệp giả, tuy thực lực và nhân số đều nhỉnh hơn hắn, nhưng đôi khi kinh nghiệm chiến đấu không kém phần quan trọng!

    Đặc biệt ở trong địa hình hiểm trở!

    Khi nhậm chức du hiệp, thời điểm đeo huân chương du hiệp, hắn đặt nó ở vị trí khó nhìn thấy, có lẽ những thành viên hắc bang kia chưa phát giác ra, Mã Văn đã thành một chức nghiệp giả!

    Đây là lợi thế thật lớn.

    "Muốn giết ta? Vậy đừng trách ta."

    Hắn lặng lẽ rút loan đao bên hông ra, lộ ra ý vị hung ác ý. Những tên cặn bã này muốn ăn tươi mình, vậy cũng nên chuẩn bị tâm bị chết ngược đi.

    Đúng vậy, từ khi người hắc bang xuất hiện, Mã Văn cơ bản không có ý niệm chạy trốn, hắn muốn dò ra chân tướng sự thật.

    Hắn quyết định để xác của mấy tên này chôn ở đây vĩnh viễn!

    Nghĩ tới đây, máu nóng trong người bắt đầu sôi trào, loại cảm giác này xuất hiện lần gần nhất, đại khái là lúc đi hoàn thành nhiệm vụ phong thần, bị một bán thần đuổi giết đi?

    ...

    Trên thực tế, cánh rừng rậm này khá nhỏ, không gian để Mã Văn tận dụng không lớn.
    Trước khi đám còn lại đến phải tiêu diệt tên đạo tặc này trước. Mã Văn tin tưởng không còn tên đạo tặc trong đám hắc bang, lý do rất chỉ mỗi gia hỏa này dùng tiềm hành theo sau hắn. Tên này cũng là uy hiếp lớn nhất trong bọn. Cảm giác và nhanh nhẹn của đạo tặc đều rất cao, sẽ rất nhanh tìm ra chỗ ẩn thân của hắn.

    Nếu giết được tên đạo tặc này, Mã Văn có nhiều biện pháp chậm rãi đối phó đám còn lại.

    Nghĩ tới đây, Mã Văn hơi cong người, dính sát với cây tùng.

    (phát động kỹ năng ẩn núp! )

    Đây là kỹ năng chiêu bài của du hiệp nên nó có đặc điểm riêng, thân thể của Mã Văn dưới sự phụ trợ của bóng đêm trong rừng, gần như hòa làm một với gốc tùng. Tên đạo tặc cảm giác không rõ, lóng ngóng đi qua Mã Văn mà không hề hay biết. Mã Văn nắm chặt loan đao, tạm thời nín thở.

    41 điểm kỹ năng ẩn núp, thêm vào huân chương hươu sao cung cấp +9, vừa tròn 50 điểm để kích hoạt hiệu quả kỹ năng ẩn tàng( cảnh đêm chúc phúc).

    ( cảnh đêm chúc phúc ): Nếu sử dụng kỹ năng ẩn núp trong hoàn cảnh đêm tối, hiệu quả nâng cao 5%.

    Không nên xem thường con số5%, dù chỉ tăng 1% cũng đủ lật ngược ván cờ.

    Kiếp trước Mã Văn từng là cao thủ PK, không chỉ tinh thông chức nghiệp đạo mà còn am hiểu về các chức nghiệp khác. Do đó, hắn phân phối điểm cho kỹ năng ẩn núp sao cho kết hợp với huân chương vừa đủ 50 điểm.

    Bất ngờ nhất, tính toán này mới đây đã phát huy công dụng.

    Cảm giác của tên đạo tặc này thấp hơn so với Mã Văn dự đoán, phần lớn nhờ vào hun đúc và huấn luyện ở thành thị, chắc chắn không có thiên phú dị bẩm.

    Hắn đi qua Mã Văn mà không hề phát hiện, vừa lúc đó, từ ngoài rừng truyền đến thanh âm la ó ầm ỉ:

    "Kiệt Khắc, ngươi ăn shit ở nơi nào rồi? Tên quý tộc kia đâu?"

    Kiệt Khắc nổi giận quay về hướng âm thanh dội tới hô lớn: "Lão tử ở chỗ này! Thằng nhóc quý tộc kia ở gần đây, không chạy khỏi!"

    Mã Văn âm thầm chờ tên đạo tặc nói xong, sau đó một cái gọn gàng mà cắt bước, quỷ dị vòng ra sau lưng.

    Tay trái dồn lực bịt miệng tên đạo tặc, tay phải cầm loan đao nhanh như chớp xẹt ngang cổ hắn!

    Máu tươi lập tức phun ra ào ạt, thân thể tên đạo tặc giãy dụa kịch liệt!

    Mã Văn như cũ giữ chặt đối phương, tên đạo tặc vùng vẩy trong tuyệt vọng căn bản không tạo ra tổn thương.

    (công kích bình thường thành công! )

    ( Trúng bộ phận trí tử của mục tiệu! Công kích bình thường chuyển thành công kích chí tử! )

    ( mục tiêu tử vong! Thu hoạch 18 exp sát lục ( giết chóc )! )

    Không cần xem xét ghi chép chiến đấu, Mã Văn cảm giác được cơ thể đối phương đang dần xụi lơ, gia hỏa này đã chết.

    "Động tác còn quá chậm." Mã Văn lắc đầu không hài lòng.

    Chế ngự tại thân thể và chức nghiệp, hắn có thể phát huy được lực lượng không tính rất mạnh. Bộ động tác này là skill phối hợp của Mị Ảnh thích khách ( Ám Ảnh thiết bộ )+ (thuật cắt yết hầu), hai skill này kết hợp sẽ sinh ra sát thương cộng dồn cực cao, miễu sát đối thủ cũng không quá đáng.

    Mã Văn không phải đạo tặc, nhưng hắn vẫn có thể dựa vào trí nhớ và bản năng để thực hiện thành công hai động tác kỹ năng này. Tuy nhiên, hắn đối với độ hoàn thành động tác kỹ năng không hài lòng, sử dụng hai động tác không phải kỹ năng của bản thân vậy mà lực công kích siêu cao, cũng phải, đối thủ của hắn cũng không phải nhân vật lợi hại gì.

    Nếu như không bị trúng chỗ hiểm chí tử mục tiêu, khó mà lấy được 42 điểm sinh mệnh của tên này, Mã Văn vẫn phải tốn thêm sức. Nhưng chức nghiệp nhất giai đối với chỗ hiểm chí tử không hề kháng tính, môt khi bị trúng chỗ hiểm chí tử , mục tiêu hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

    Tên chức nghiệp giả cấp thấp - đạo tặc quá chủ quan. Hắn đại khái cho rằng Mã Văn không có lực phản kháng, không nghĩ tới đối tượng đuổi giết, đột nhiên biến hóa bất thình lình thành chuyên gia ám sát .

    Mã Văn nhanh chóng tìm kiếm trên người tên đạo tặc, mò được một túi tiền và vài tài liệu chế tác cạm bẫy.

    "Quỷ nghèo a......" Trong túi chỉ có 5 đồng bạc móp méo.

    Cũng hên số tài liệu kia có chút tác dụng. Mã Văn nhân dịp những người còn lại chưa đến, đem thi thể tên đạo tặc giấu đi, tiếp tục tìm gốc cây lớn, mở ra ẩn núp.

    Hắn ngẩng đầu nhìn mặt trăng bị che mờ bởi một đám mây đen, tầm nhìn lúc này giảm mạnh.

    Đêm nay nhất định là một đêm giết chóc.

    ...

    Đồng hành cùng tên đạo tặc gồm bốn người, bọn chúng giơ đuốc xông vào rừng, dưới ánh lửa, rừng cây tương đối thưa thớt trở nên sáng hơn.

    Có bó đuốc chiếu sáng, kỹ năng ẩn núp của Mã Văn không nghi ngờ sẽ giảm đáng kể. Tệ hơn nữa, bọn chúng sẽ sớm phát hiện xác tên trộm, bởi vì thời gian khẩn trương, hắn chưa kịp đem thi thể xử lý tốt, chỉ dùng bùn đất cỏ dại che phủ phía trên.

    Biết con mồi có khả năng phản kháng, bọn hắn sẽ nâng cao cảnh giác. Kể từ đó, khả năng tiếp tục đắc thủ của Mã Văn sẽ giảm đi nhiều.

    "Khỉ thật, Kiệt Khắc chết tiệt, vậy mà không cản được tên quý tộc chạy vào trong rừng." Một người trong đám mắng: "Bây giờ còn chưa trả lời chúng ta, tiểu tử này đến cùng muốn làm gì đây?"

    "Có lẽ tên tiểu quý tộc chạy nhanh quá, hắn đuổi theo trước rồi."

    "Thế nhưng hắn không lưu lại kí hiệu cho chúng ta, cứ vậy mà tìm quá mất thời gian đi. Chúng ta phải hoàn thành mệnh lệnh của lão đại, buổi tối hôm nay, tiểu quý tộc tên Mã Văn phải chết!"

    Ánh lửa càng lúc càng tới gần, Mã Văn nghiêng thân, tỉnh táo lắng nghe bước chân của đối phương. Không có kỹ năng lắng nghe chuyên nghiệp, cảm giác của hắn có phần thụ động, bất quá những người này thời điểm di chuyển đều không có ý thức giảm âm thanh lại, cho nên hắn vẫn có thể dựa vào tiếng bước chân để xác định hướng của bọn chúng.

    Tổng cộng bốn người, hai cao, một mập và một ẻo lả.

    Không tận mắt thấy, hắn cũng có thể đoán ra được.

    Bốn người sắp tới gần, nhóm người phát sinh tranh chấp. Sau khi bốn tên này cãi nhau một hồi, thực hiện một quyết định khiến Mã Văn vui sướng: Chia nhau tìm kiếm!

    Hà hà, bọn này khá tin tưởng vào thực lực bản thân đây, cho rằng chiến đấu với một quý tộc vô năng dễ như trở bàn tay.

    Bốn người phân tán ra, ba người chia ra ba hướng khác nhau mà đi, người thứ tư tìm kiếm lân cận nơi này.

    Mã Văn lợi dụng bóng tối tài tình để tránh khỏi phạm vi dò tìm của ba người—— hắn có quá nhiều kinh nghiệm kiểu này rồi, một mình ở hang động phức tạp hoặc rừng rậm trốn tránh sự đuổi bắt của đội ngũ huấn luyện nghiêm chỉnh. Những tên côn đồ này chưa trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, nên bỏ qua nhiều điểm mù để Mã Văn ẩn náo.

    Người thứ tư loay hoay tìm kiếm xung quanh đây, Mã Văn ôm cây đợi thỏ, không đến nửa phút liền có một thời cơ.

    Động tác y chang khi giải quyết tên đạo tặc, gọn gàng mà linh hoạt.

    (công kích bình thường thành công! )

    ( Trúng bộ phận trí mạng của mục tiêu! Công kích bình thường chuyển thành công kích chí tử! )

    ( Mục tiêu tử vong! Thu hoạch 11 exp sát lục! )

    Một lưu manh cấp 1 —— chức nghiệp thường thấy ở hắc bang trong thành thị. Chức nghiệp lưu manh chiến đấu trên đường phố tăng thêm sở trường và đặc chất (tính chất đặc biệt), nhưng tại dã ngoại, bọn họ không có bất kỳ ưu thế gì.

    Uy hiếp của hắn so với tên đạo tặc xa xa không bằng. Việc duy nhất làm Mã Văn hài lòng, tài phú của người này hơn đạo tặc tiên sinh một chút, hắn mang theo 12 đồng bạc.

    Một mùi máu tanh nhàn nhạt lan khắp khu rừng, Mã Văn thừa thế xông lên, theo cách cũ giết chết hai người nữa.

    Hai mạng cung cấp cho Mã Văn 26 đồng bạc và 30 exp sát lục. Hơi đen là thời điểm đánh chết người cuối cùng, vì đối phương vóc dáng hơi cao nên Mã Văn không thể che kín miệng hắn, tuy rằng hiệu quả thuật cắt yếu hầu trước sau như một nhưng tên gia hỏa này vẫn kịp thét lên một tiếng.


    Giúp cho thành viên cuối cùng của hắc bang A Khắc Luân phát giác, hắn giơ bó đuốc không tới vài giây liền lao đến.

    Mã Văn không kịp tránh đi.

    "Chúng ta xem thường ngươi rồi." Ngươi cao kia nhìn thi thể dưới chân Mã Văn, có chút kinh ngạc.

    Hắn một tay giơ bó đuốc, một tay nắm chặt một thanh khảm đao, lộ ra vẻ dữ tợn: "Bất quá đêm nay, ngươi nhất định phải chết."

    Mã Văn lãnh đạm phát ra trinh sát đẳng cấp.

    (kỹ năng trinh sát (35) phát động ... )

    ( đang kiểm tra đối tượng... )

    ( trinh sát thất bại! Ngài không thể nhận thêm thông tin! )

    Trinh sát thất bại!

    Điều này nói lên đối phương có ít nhất chức nghiệp mạo hiểm giả cấp ba!

    Tên cao liếm môi, sải bước mà lao đến, khảm đao trong tay vung lên, phảng phất muốn đem Mã Văn băm thành thịt vụn!
     
    Chỉnh sửa cuối: 21/4/15

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)